Nghĩa hiệp !

Đă 05 năm thành gia thất, nhưng vợ chồng chúng tôi vẫn chưa có được một đứa con để nâng niu, chiều chuộng. Nh́n cảnh những người đồng trang lứa, thậm chí những người trẻ hơn chúng tôi rất nhiều, dắt con trong công viên những ngày cuối tuần mà thèm muốn có được niềm hạnh phúc như họ.
Có bệnh phải vái tứ phương, chúng tôi đă t́m đến đủ nơi, áp dụng đủ các bài chữa trị từ đông y đến tây y, nhưng niềm vui ấy vẫn chưa mỉm cười với chúng tôi.
Nghe mách bảo, chúng tôi t́m đến pḥng mạch bác sỹ Nguyễn Hoàng Tuấn (Địa chỉ 386/24 Lê Văn Sĩ, Q.3). Bác sỹ Tuấn hiện là Phó khoa sản A (Bệnh viện Từ Dũ) nên vợ chông tôi rất tin tưởng. Sau khi làm các xét nghiệm cho tôi và ông xă, bác sỹ cho biết chồng tôi bị loăng và yếu tinh trùng nên rất khó thụ thai và hướng dẫn thực hiện theo đồ án chữa trị mỗi ngày đến pḥng khám để bác sỹ đo thân nhiệt để xác định ngày có cơ hội cao nhất để thụ tinh bằng cách bơm trực tiếp tinh trùng.
Sau hơn hai tháng chữa trị vẫn chưa có kết quả. Bác sỹ kiểm tra tinh dịch chồng tôi và kết luận anh ấy không có khả năng v́ tinh trùng quá yếu. Theo đề nghị của bác sỹ, vợ chồng nôi nên nhận con nuôi, hoặc nếu vẫn thiết tha có con do ḿnh sinh ra th́ người chồng phải chịu thiệt tḥi là phải sử dụng tinh trùng của người khác.
Sau một thời gian bàn bạc, vợ chồng tôi đi đến quyết định bơm tinh trùng, v́ như thế con do tôi sinh ra dù sao cũng là máu mủ, huyết thống; chồng tôi an ủi rằng anh ấy bất hạnh không có được đứa con của anh ấy th́ con tôi, anh ấy cũng sẽ thương yêu như con anh v́ anh ấy rất yêu tôi.
Chúng tôi đă quay lại bác sỹ Tuấn để xin tư vấn, các phương án như lấy tinh trùng từ “ngân hàng” hay nhờ người thân quen đều không được chồng tôi đồng ư, anh ấy cho rằng tinh trùng từ ngân hàng chưa biết của ai, nhỡ của những người có bệnh, hay của người có tŕnh độ dân trí thấp th́ con sinh ra sẽ khó khoẻ mạnh, giỏi dang được. C̣n từ người thân quen th́ rất ngại nhờ họ, hơn nữa khi sinh con, có thể họ sẽ đ̣i quyền làm cha th́ lúc đó thêm phiền phức.
Hiểu được sự lo lắng của vợ chồng tôi, bác sỹ Tuấn động viên và cho biết ông có một đội ngũ “cộng tác viên” luôn sẵn ḷng v́ việc nghĩa, có người hiện là trí thức nổi tiếng, nhưng v́ nổi tiếng nên họ rất muốn giữ thể diện, không cho công khai danh tính nên khách hàng (người hiếm muộn) lo ngại không biết nguồn gốc hư thực thế nào, hơn nữa họ rất bận rộn, nếu muốn “xin” được th́ phải chờ, mà khi chờ có được th́ lại qua thời điểm thụ tinh có tỷ lệ thành công nên nhiều lúc thành công cốc… có người thuộc giới nghệ sỹ, nhưng tôi vốn không thích giới đó v́ họ nổi tiếng ăn chơi phóng túng, nếu không bị bệnh th́ con cái của họ cũng èo uột… Cuối cùng chúng tôi quyết đinh “xin” tinh trùng của một “nhà dân chủ” tự nguyện, anh tên là Phương Nam.
Anh có tên thật, nhưng khi tiếp xúc với chúng tôi, nghe chúng tôi đặt yêu cầu anh đă rất vui vẻ. Anh cho biết, anh nay đă 53 tuổi, anh không ngại giới thiệu tên thật, v́ tên anh đă quá nổi tiếng trong “làng dân chủ”, anh đă đấu tranh cho nền dân chủ nước nhà hơn 10 năm nay mà không sợ bất cứ h́nh thức đàn áp nào của chính quyền, th́ tên thật giới thiệu cho một người bạn chẳng có lư do ǵ để sợ cả. Như sợ chúng tôi không tin, anh nhanh tay rút chiếc điện thoại Iphone 4s, sau một vài thao tác khá thành thục, bằng công cụ t́m kiếm google, đă cho ra hàng loạt tin liên quan “nhà dân chủ Phương Nam”… anh đưa cho chúng tôi xem.
Xem lướt qua một vài bài viết, chúng tôi biết thêm về anh: Là một kỹ sư kinh tế ngân hàng (Chuyên ngành Tiền tệ - Tín dụng), nhưng đă nghị việc, ở TPHCM cùng cha mẹ già, hiện anh là thành viên quan trọng của Khối 8406 (một tổ chức đấu tranh dân chủ trong nước).
Anh nhanh nhảu giới thiệu thêm: Anh sinh ra trong một gia đ́nh gia giáo, gốc Hà Nội, các anh chị em đều là những trí thức bậc cao (kỹ sư, giáo sư, tiến sỹ), ngay vợ anh cũng là một tiến sỹ. Anh có 01 con gái, nay cháu cũng đă ăn học thành tài, hiện là giảng viên đại học. Anh bộc bạch: anh thôi vợ đă khá lâu (gần 20 năm nay), từ đó đến nay, do bản tính không thích ăn chơi, đàn đúm nhưng lại là người có sự khoẻ, thường xuyên chơi thể thao nên cái “khoản ấy” của anh rất mạnh. Nghĩ cũng chẳng để làm ǵ, lân la trên mạng thấy bác sỹ Tuấn có pḥng mạch chuyên khoa, t́m hiểu thấy rất nhiều người có nhu cầu… nên anh đă chủ động liên lạc với bác sỹ Tuấn và được nhận vào đội ngũ “cộng tác viên bán chuyên nghiệp”. Với nụ cười hiền lành, anh cho biết anh làm việc này là v́ nghĩa, cũng như con đường đấu tranh dân chủ mà anh đă chọn, anh chỉ mong muốn góp sức ḿnh, dẫu biết c̣n khó khăn, có thể bị tù đày, nhưng anh vẫn quyết tâm thà vào “nhà tù nhỏ” để cả dân tộc này thoát khỏi “nhà tù lớn”. Việc nghĩa này được anh lư giải là hành động thiết thực, cứu giúp người có hoàn cảnh khó khăn, là việc làm đem lại sự công bằng, cân bằng cho xă hội (“ai cũng có quyền được làm mẹ, làm cha, ḿnh có điều kiện giúp họ, sao ḿnh không ra tay nghĩa hiệp để tạo cơ hội đó cho họ” - anh tâm sự).
Nghe anh nói chuyện, nh́n dáng người vạm vỡ với đôi mắt sáng của anh khiến tôi như được truyền thêm nghị lực và tinh thần lạc quan, cảm thấy ấm ḷng, như một kẻ bị thôi miên, cứ nghĩ đến việc cùng với anh để hoà chung giọt máu, tạo ra mầm sống sống mới, mầm sống ấy tận hưởng được những nét đáng yêu của anh, thẩm thấu được những điều triết lư anh giảng... mà ḷng ngập tràn niềm vui.
Khi chồng tôi đề cập đến chuyện tiền bạc bồi dưỡng, anh chỉ cười, nụ cười thật hiền. Anh bảo, cuộc sống của anh giờ đây như của xă hội, anh luôn được đồng bào, bạn hữu bảo bọc nên gần như chẳng lúc nào thiếu thốn… và hy vọng giúp được chúng tôi, anh sẽ có thêm niềm vui v́ có được thêm hai người bạn (tôi và chồng tôi) và cao cả hơn là có được một “mầm non dân chủ” nhỏ bé để lại cho mai sau.

***
Nh́n cái bụng đang lớn dần theo thời gian, ḷng tôi không nguôi nghĩ về anh và những câu chuyện trong suốt thời gian được gặp anh. Thầm cảm ơn cuộc đời đă c̣n ưu ái đến tôi dù hơi muộn.
Xoa tay lên bụng, th́ thầm với mầm sống trong ḷng tôi: “Lớn nhanh con nhé! Nhà dân chủ tương lai của mẹ.” Quay qua nh́n chồng, tôi nũng nịu: “Sinh xong, anh cho em đi làm dân chủ nhé!”… “Ừ!” chồng tôi mỉm cười âu yếm.

Tuyết Khôi