.
Thời-gian 5 năm, từ đầu năm 1923 cho đến cuối năm 1927, cuộc đối đầu giửa chính-quyền Bôn-sê-vít và đảng toàn xă-hội đă tạm ngưng. Việc tranh-giành địa vị để thừa kế Lénine, qua đời ngày 24 tháng giêng năm 1924, sau một thời-gian bị tê-liệt v́ bệnh đứt gân máu ở nảo vào tháng 3 năm 1923, và trong khoảng tám tháng ông nằm liệt nên ông đă không tham-gia được vào một hoạt-động chính-trị ǵ cả. Cơn bệnh của Lénine đưa mọi hướng hoạt-động của các lănh-tụ Bôn-sê-vít tấp trung vào việc t́m coi ai là người thứa kế để lănh-đạo Đảng và nhà nước. Nhờ vậy, mà trong ṿng 5 năm, xă-hội Nga có thời-gian để '' băng bó '' lại các đổ vở.
Trong khoảng thời-gian 5 năm này, Xă-hội của người nông dân họ bao gồm gần 85% toàn thể các dân-số của nước Nga đă cố lập lại các cuộc trao đổi để thương-lượng các sản-phẫm của sức lao-động của chính họ và được sống theo sở nguyện, như theo định-thức đẽp-đẻ của nhà sử-gia lớn chuyên nghiên-cứu về thân phận của nông-dân Nga. Định-thức mà ông gọi là : '' Cuộc chuyễn vận trong ảo-tưởng của nông-dân ''.
Các người Bôn-sê-vít đă đặt tên '' ảo-tưởng'' này là Eserovschina, nếu ta chuyển-nghĩa th́ gần như là : ( Tâm trạng xă-hội cách-mạng ), được căn cứ vào 4 nguyên-tắc và củng là căn-bản của mọi chương-tŕnh hoạt-động của giới nông-dân từ nhiều thập niên đả qua : Chấm dứt quyền sở-hữu của các vị điền-chủ và phân chia ruộng đất cho các nông dân tùy theo số nhơn khẩu của mỗi gia-đ́nh, quyền được tự do định-đoạt cách dùng các sản-phẫm do các nông-dân tạo ra với sức lao-động của họ, tự do mua bán và ở các vùng nông-thôn, họ '' tự-quản '' .
Nông dân thay mặt cho các cộng-đồng làng xă với sự hạn chế hiện diện vào việc can-thiệp nôi bộ tại các làng xă của nhà nước Bôn-sê-vít. Chỉ lập một ban Sô-Viết cho vài làng và một tổ của Đảng Cộng-sản cho 100 làng.
Được chính-quyền chấp nhận một phần nào đó, được tạm '' dung thứ '' v́ đó là một dấu hiệu '' lạc hậu '' trong một nước mà yếu tố của kinh-tế thị trường lại chính là nông dân, đả bị gián đọan từ năm 1914 đến năm 1922 vừa được khởi hoạt-động trở lại. Sau các vụ làm mùa, với thời-gian rảnh-rổi, các nông dân từ các làng quê đổ về các thành-phố để tỉm việc làm ḥng kiếm thêm lợi tức.
Việc này đă có từ lâu dười chế độ Nga hoàng ; các ngành kỹ-nghệ của nhà nước không quan tâm đến việc sản-xuất các vật dụng cần-thiết cho việc tiêu dùng hàng ngày nhờ vậy các ngành nghề thủ công nghiệp nơi nông-thôn đả phát-triễn khả quan, nạn thiếu lương thực và đói kém đă bắt đầu bớt đi và các nông dân đă có cái ăn hàng ngày.
Bookmarks