Page 4 of 9 FirstFirst 12345678 ... LastLast
Results 31 to 40 of 81

Thread: Cái khó ... Nhận diện "Lảnh tụ Tự Do Dân Chủ cho Việt Nam" mà nối bước?

  1. #31
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    LTS.- Sau màn kịch “Hội nghị trung ương 6” do những tên kép “độc” chóp bu trong Bộ chính trị của đảng Cộng sản Việt Nam, tức lũ Việt gian buôn dân bán nước, vừa kết thúc vào ngày 15/10/2012, mà mục tiêu của chúng nhắm vào dư luận quốc tế ngoài hai tổ chức tài chánh quan trọng thế giới là “Ngân Hàng Thương mại Thế giới” (WTB) và “Quỹ Tiền tệ Quốc tế” (IMF), để chúng cùng chia nhau nuốt chửng 28 tỷ đô la cho êm thắm! (nợ xấu!!!)



    Nguyễn Đan Quế, một người được mệnh danh là kẻ tranh đấu cho nhân quyền nằm “vùng” tại quốc nội, người được phe nhóm đề cử tranh giải Nobel ḥa b́nh vừa qua, nhưng chưa đủ tiêu chuẩn; với thành tích nêu trong hồ sơ là một người đă bị Việt cộng bỏ tù 30 năm, từng bị tra tấn, biệt giam. (chúng ta đă biết nhiều về Nguyễn Đan Quế qua tin tức và h́nh ảnh cùng nhiều tài liệu xác thực trưng dẫn việc đương sự “ở tù” với chế độ VGCS ra sao rồi).



    Nay, cũng như một số người trước đây đă từng kêu gọi bỏ điều 4 hiến pháp của VGCS, tức là mọi điều khác trong cái gọi là “hiến pháp Việt cộng” đều được Nguyễn Đan Quế và những kẻ nêu trên chấp nhận. Nghĩa là họ sẵn sàng đứng dưới là cờ đỏ máu sao vàng, và do Vgcs lănh đạo!!!



    Hồn Việt UK online xin gửi tới quư độc giả bài viết dưới đây của Nguyễn Đan Quế, kẻ lănh đạo “Cao trào Nhân Bản” mới được tung lên lưới, để rộng đường dư luận.





    Đă đến lúc hủy bỏ điều 4 “hiến pháp”



    Bs. Nguyễn Đan Quế

    VRNs (30.10.2012) – Sài G̣n



    Trần Khuê và Nguyễn Đan Quế bên phải, trong một buổi tiệc do ṭa đại sứ Mỹ khoản đăi



    Để chỉnh đốn đảng cầm quyền quá tha hóa, bất lực, tham nhũng từ trên xuống dưới khiến thất thoát hàng chục tỷ đô la như vụ Vinashin, Vinalines, nợ xấu ngân hàng ngày càng chồng chất…. Tổng bí thư Đảng Cộng Sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng phát động chiến dịch phê và tự phê, và tính giành lấy ban chỉ đạo pḥng chống tham nhũng trong tay Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, nhưng ông Dũng tŕ hoăn chưa chịu bàn giao. Ông Trọng lại cho khua chiêng gơ trống triệu tập gấp Hội nghị lần thứ 6 Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam vào đầu tháng 10-2012 nhằm dựa vào quyền lực tối cao của đảng để lọai bỏ Dũng.



    Nhiều người tưởng phen này phe trùm tham ô cùng các nhóm lợi ích sẽ bị tổn thất nặng, nhiều nhân vật cao cấp kể cả Thủ tướng sẽ bị mất chức.



    Nhưng không phải. Một bất ngờ chưa từng có tiền lệ: Thủ tướng đi một chiêu “hồi mă thương” đấm thẳng vào mặt Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, khiến đảng uỷ các ngành các cấp trực thuộc TBT hoang mang, nghi ngờ về vai tṛ xưa nay vẫn được khẳng định một cách tuyệt đối là “đảng lănh đạo chính quyền” như đă qui định trong điều 4 Hiến pháp (Điều 4: Đảng Cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác – LêNin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lănh đạo Nhà nước và xă hội. Mọi tổ chức của Đảng hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật).



    Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng trong bài phát biểu bế mạc Hội nghị sau 15 ngày nhóm họp cho biết: “Bộ chính trị, ban bí thư đă nghiêm túc tự phê b́nh và thành thật nhận lỗi trước Ban chấp hành Trung ương về những yếu kém, tồn tại trong công tác xây dựng Đảng, những suy thoái, tiêu cực trong đội ngũ cán bộ, đảng viên.”



    Ông nói tiếp: “Bộ chính trị đă thống nhất 100% đề nghị Ban chấp hành Trung ương cho được nhận một h́nh thức kỷ luật và xem xét kỷ luật đối với một đồng chí ủy viên Bộ chính trị.”



    Tuy nhiên, ông Trọng chua chát kết luận: “Về việc đề nghị xem xét kỷ luật, Ban chấp hành Trung ương đă thảo luận rất kỹ, cân nhắc toàn diện các mặt ở thời điểm hiện nay và đi đến quyết định không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ chính trị và một đồng chí trong Bộ chính trị; và yêu cầu Bộ chính trị có biện pháp tích cực khắc phục, sửa chữa khuyết điểm; không để các thế lực thù địch xuyên tạc, chống phá.”



    Ngay đến tên cúng cơm của Nguyễn Tấn Dũng ông Trọng cũng không dám nhắc đến. Trong khi đó, tất cả các hăng thông tấn nước ngoài đều cho rằng “một đồng chí trong Bộ chính trị” chính là nhắm vào Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Hăng tin AFP viết rằng “Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đă không bị kỷ luật đảng dù có sự bất b́nh về một loạt các vụ bê bối tài chính và t́nh trạng bất ổn kinh tế, vốn đă làm tổn hại tới sự lănh đạo của ông”, tờ The Wall Street Journal viết: “Thủ tướng Việt Nam thoát khỏi thách thức”, hăng tin tài chính Bloomberg th́ chạy hàng tít: “Đảng cộng sản Việt Nam thừa nhận sai lầm trong khi ông Dũng vẫn tại vị”. C̣n giới blogger trong nước b́nh luận theo đủ cách, như đầu voi đuôi chuột, trên bảo dưới không nghe…



    Hầu hết Ủy viên Trung ương đều “tay có nhúng chàm” với tham nhũng nên phải bỏ phiếu ủng hộ Dũng ngồi lại chức vụ thủ tướng. C̣n những lư do khác Trung ương đưa ra như không nên thay ngựa giữa đường v́ t́nh thế đang rất khó khăn hay là không t́m được ai khá hơn chỉ là nguỵ biện.



    Đến khi bỏ phiếu tín nhiệm, phe thiểu số chủ trương chỉnh đảng để chống tham nhũng của Nguyễn Phú Trọng, bị đa số thuộc phe bị tố là tham nhũng của Nguyễn Tấn Dũng vô hiệu hoá, làm thất bại mưu đồ của Trọng muốn mượn tay Trung ương kết tội Dũng bất tài và tham nhũng.



    Về mặt đảng, trung ương đảng là cơ quan tối cao, bộ chính trị chấp hành những nghị quyết của trung ương và ban bí thư t́m cách thực hiện. Phe muốn chỉnh đảng của Nguyễn Phú Trọng không thuyết phục được trung ương đảng kết tội Dũng tham nhũng là một thất bại lớn. Thanh thế của Trọng bị thương tổn nặng, quyền uy “ngáo ộp” của Đảng bị thách thức nghiêm trọng, chưa từng xẩy ra trong suốt quá tŕnh hiện hữu của đảng.



    Sự thật, mâu thuẫn giữa đảng lănh đạo và chính quyền quản lư là khó tránh khỏi khi những xứ cộng sản bỏ kinh tế nhà nước đi theo kinh tế thị trường. Một nhà nước độc tài toàn trị với bộ máy tập trung cao độ, quan liêu, cửa quyền như chế độ cộng sản khi bị thoái trào, th́ tệ nạn hối mại quyền thế, tham nhũng, kéo bè kéo đảng của những nhóm lợi ích mọc nên như nấm. Trung Quốc hiện tham nhũng đầy rẫy, Liên Xô hay Đông Âu trước đây cũng vậy.



    Hệ thống cai trị của cộng sản từ trung ương đến địa phương luôn song hành như h́nh với bóng ở tất cả mọi cấp mọi ngành: đảng uỷ lănh đạo – chính quyền quản lư.



    Việt Nam đổi mới năm 1986. Nhờ Hiệp ước song phương Mỹ – Việt 2001 và sau khi gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới 2007, Việt Nam phát triển nhanh về kinh tế – xă hội, vượt ra ngoài khá xa tầm hiểu biết và khả năng kiểm soát của Bộ chính trị; trong khi cán bộ quản lư về mặt chính quyền lại quá kém và thèm khát tiền của sau thời gian dài vô sản. Đảng Cộng sản Việt Nam tưởng là có thể vừa giữ vững được tư thế “đảng lănh đạo – chính quyền quản lư” vừa lợi dụng được tiền tư bản để phát triển đất nước theo kinh tế thị trường.



    Nhưng thực tế xẩy ra khác: quyền lực, tiền tài, danh vọng đă làm ḷng tham nổi dậy và lư tưởng xă hội chủ nghĩa tiêu tan ra mây khói. Cán bộ chính quyền có dịp làm quen, liên hệ, tiếp xúc với giấy phép, dự án, nhà đầu tư, nhà thầu… nên giầu lên nhanh chóng. Phe đảng uỷ có tiếng là lănh đạo mà không có miếng, dần dần ngả theo phe chính quyền kiếm ăn theo.



    Hiện tượng phổ biến này cả đảng biết rơ, nhưng dấu diếm, sợ mất hết uy tín.



    Khi ông Dũng lên làm Thủ tướng nhiệm kỳ đầu năm 2006 và tiếp tục nhiệm kỳ 2 từ 2011: Là một người ăn bạo, thời gian tại vị khá dài nên chân rết phe đảng mạnh, gia d́nh và phe đảng Dũng chia nhau nắm hết cá nguồn kinh tế và tài chánh béo bở, vung tiền đầu tư công bừa băi, không sợ ai, không coi đảng ra ǵ, dẫn đến phá sản của hầu hết các tập đoàn và đại công ty nhà nước, điển h́nh là mất trắng hàng chục tỷ đô la ở Vinashin và Vinalines, công ty điện lực, Vietsopetro, Việt Nam Airlines, nợ xấu ngập đầu của hệ thống nhà ngân hàng…



    Chuyện đổ bể hàng loạt, t́nh thế lâm nguy. Nguyễn Phú Trọng hốt hoảng phát động phê và tự phê, cùng triệu tập Hội nghị Trung Ương 6 tính đường chỉnh đảng, nhưng mọi chuyện đă muộn! Kết quả bỏ phiếu tại Hội nghị là đa số ủng hộ Nguyễn Tấn Dũng, chống lại Trọng. Điều này cho thấy: Đảng lănh đạo (ôm mộng kiên tŕ với chủ nghĩa Mác – Lênin) bị chính quyền quản lư (tham nhũng hết thuốc chữa) coi thường; hay nói rơ hơn là người đứng đầu Đảng là Tổng bí thư Trọng bị Thủ tướng Dũng hạ đo ván, thua một cách nhục nhă trước toàn đảng, toàn quân và toàn dân .



    Từ đầu đến cuối hội nghị, Dũng không hề có một lời tỏ vẻ hối lỗi hay nhận tội dù chỉ là lấy lệ trước Trung ương hay Bộ chính trị. Nhưng một tuần sau, Nguyễn Tấn Dũng trong vai tṛ thủ tướng lại xuất hiện trước một phiên họp của Quốc Hội, tự nhận lănh trách nhiệm yếu kém của Chính phủ trước các đại biểu nhân dân, với mục đích nhằm xoa dịu áp lực to lớn ngày càng tăng của quần chúng, trong bối cảnh nền kinh tế tăng trưởng chậm, lạm phát cao, tham nhũng tràn lan cùng sự bất ổn và nợ xấu quá lớn trong lĩnh vực ngân hàng. Cảm nhận gió đổi chiều, nhiều đại biểu, cựu lănh đạo, trí thức đă lên truyền h́nh khen Thủ tướng là thẳng thắn và ủng hộ kế hoạch giải quyết khó khăn kinh tế của Thủ tướng năm 2013.



    Ư nghĩa của những sự việc liên tiếp xẩy ra trong thời gian ngắn chưa đầy một tháng như thầm nói lên rằng: “Dũng không chối có tham nhũng. Nhưng Nguyễn Phú Trọng phải biết rằng đa số uỷ viên trung ương đều có dính líu và ăn chia với Dũng. Kết quả bỏ phiếu ra sao đă cho toàn Đảng thấy Dũng đang lănh đạo đất nước này, chứ không phải Trọng”.



    Dũng chỉ xin lỗi trước Quốc Hội, trên nguyên tắc là cơ quan quyền lực cao nhất của toàn dân như Hỉến pháp đă ghi, là một gáo nước lạnh tạt vào mặt Đảng, tố cáo Đảng đă chuyên quyền, coi khinh tất cả các đại biểu của nhân dân. Rơ ràng qua hành động công khai này, Dũng nhục mạ Đảng từ Bộ chính trị, Ban bí thư, đến Ban chấp hành Trung ương.



    NHƯNG những đấu đá nội bộ giữa một đảng cộng sản độc quyền thoái hoá và một chính quyền quản lư bất lực, tham nhũng tràn lan lại là một cơ may hiếm có mà phong trào đấu tranh đ̣i Dân Chủ Hoá Việt Nam cần khéo léo khai thác.



    Ai cũng biết Quốc Hội hiện nay chỉ là bù nh́n của Bộ chính trị, hơn 99% thành viên Quốc Hội là đảng viên cộng sản do Bộ chính trị dật giây. Nhưng t́nh h́nh xă hội đang thay đổi lớn. Càng ngày càng nhiều đảng viên bất măn với đảng, không c̣n lư tưởng, tư tưởng chính trị giao động. Họ ư thức Sức Mạnh Quần Chúng áp lực mạnh lên giới cầm quyền ngồi ở Hà Nội đ̣i phải Dân Chủ Hoá đất nước (theo gương Miến Điện). Ngày càng nhiều thành phần xét lại và đồng thuận với quần chúng là phải Dân Chủ mới diệt trừ tham nhũng và phát triển bền vững được. Những thành phần này hăy c̣n thiếu chủ động, có thái độ “chờ xem”, ngóng trông cơ hội.



    Do đó, một khi đảng bế tắc về lănh đạo, bất lực trước một chính quyền tham nhũng lớn, những người có ước vọng Dân Chủ Hoá Việt Nam phải biết “tương kế tựu kế” lợi dụng việc đề cao Quốc Hội trong chức năng là đề ra chính sách cho chính phủ và kiểm soát chính phủ khi thi hành. Đây chính là tạo thời cơ “lộng giả thành chân” cho Quốc Hội nắm lại quyền lực tối cao, đứng trên đảng và các phe phái đang cấu xé nhau, như Hiến pháp qui định, nhưng đă bị Bộ chính trị nhân danh Đảng tước đoạt bấy lâu nay.



    Khi Quốc Hội có cơ may thoát khỏi ảnh hưởng chuyên chế của Bộ chính trị, Sức Mạnh Quần Chúng có thể làm thành phần Quốc Hội thay đổi theo hướng ủng hộ Dân Chủ. Từ đó ảnh hưởng lên sự h́nh thành những chính phủ kế tiếp tiến bộ hơn.



    Trước diễn biến của t́nh h́nh kinh tế – xă hội – chính trị hết sức phức tạp hiện nay, thái độ của Phong trào Đấu tranh cho Nhân Quyền và Dân Chủ Việt Nam nên như thế nào? Phải làm ǵ?



    Một mặt, trước tiên và quan trọng nhất là phải đưa Sức Mạnh Quần Chúng đ̣i Dân Chủ Hoá tiếp tục tiến lên cao trào để thiết lập Dân Chủ thực sự cho đất nước.



    Mặt khác, mở ra cơ hội cho những thành viên tiến bộ trong đảng có vai tṛ tích cực hơn trong tiến tŕnh chuyển đổi sang Dân Chủ một cách ôn hoà, bất bạo động, bằng cách hướng Sức Mạnh Quần Chúng thúc đẩy Quốc Hội tự tin có hậu thuẫn quần chúng để tự khẳng định ḿnh là đại biểu dân bầu (dù chưa phải là bầu cử tự do) với nhiệm vụ là cơ quan quyền lực tối cao của quốc gia, theo đúng Hiến pháp đă qui định.



    Một Quốc hội độc lập không bi đảng chi phối, bỏ phiếu thông qua quyết định hủy bỏ diều 4 hiến pháp, chấp nhận đa nguyên đa đảng, sẽ giúp rửa mặt cho đảng, giúp đảng có cơ hội trở về với đại khối dân tộc và mở đường giúp đảng đóai công chuộc tội. Nếu như đa số các đại biểu Quốc Hội lại tiến đến chỗ thông qua được nghị quyết hủy bỏ điều 4 Hiến pháp chấp nhận đa đảng.



    Đạt được đột phá này sẽ là một bước tiến dài trên đường đấu tranh cho Tự Do Dân Chủ tại Việt Nam.



    BS Nguyễn Đan Quế
    DienDanCTM
    http://hon-viet.co.uk/NguyenDanQueCh...ngTruDieu4.htm

  2. #32
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    "Những sự thật về cái chết của Hoàng Cơ Minh"


    LTS.- Có những sự kiện trong lịch sử của nhân loại nói chung, hay của một dân tộc nói riêng, đă khắc sâu vào tâm khảm của con người từ thế hệ này sang thế hệ khác. Tại Việt Nam, cho tới nay không người nào khi kể tới bao hành động lừa bịp, khủng bố dă man, tàn ác đối với người dân Việt của tập đoàn cai trị Hồ chí Minh cùng cái đảng Cộng-sản của chúng, thêm vào việc tự nguyện làm tay sai cho Nga, Tàu, để lần lượt cắt nhượng, dâng biếu ngoại bang từ lănh thổ, lănh hải, hải đảo, tài nguyên thiên nhiên lẫn nhân lực, th́ mọi người đều đă nhận chân ra được: Chúng là lũ Việt-gian! Chúng là lũ tội đồ của dân tộc.



    Trớ trêu thay, trong cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng-sản tại hải ngoại, hiện nay vẫn c̣n những bè đảng cũng mạo nhận là người "Quốc-gia", "chống cộng", nhưng hành động của chúng lại làm tay sai cho Việt-gian cộng-sản, tức là làm lợi cho tập đoàn việt-gian cộng-sản đang cai trị gần chín chục triệu người dân Việt trong nước để kéo cả nước xuống t́nh trạng suy đồi mọi mặt như hiện nay! Thêm vào đó, hiểm họa nô lệ giặc Bắc phương cũng gần kề!



    Nhận thấy bài viết: "Những sự thật về cái chết của Hoàng Cơ Minh" dưới đây, của tác giả Nguyễn Toàn đến nay vẫn c̣n giá trị thời sự; bài viết nói về sự thật của "Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam", viết tắt là "Mặt Trận" và hiện nay là cái đảng Việt Tân. Đảng Việt Tân đă được đoàn viên "Mặt Trận" cho ra đời ngày 19/9/2004, tại Berlin, Đức quốc.



    Hồn Việt UK online xin trân trọng kính mời quư độc giả cùng theo dơi.





    Những Sự Thật

    về cái chết của Hoàng Cơ Minh

    - Hoàng Cơ Minh đă chết như thế nào ?

    - Các tướng Thái khai thác “dịch vụ kháng chiến” ra sao ?

    - Ai chủ trương Khủng Bố người làm báo ?

    - Nhóm Nguyễn Đồng Sơn và những mưu đồ mới.



    Nguyễn Toàn





    Trước khi nói đến cái chết của ông Hoàng Cơ Minh, thiết tưởng cần phải lội ngược lại thời gian, khi “Mặt Trận” được thành lập, và những hoạt động của nó, để từ đó đưa đến cái chết tăm tối của người đứng đầu tổ chức từng được xảo thuật tuyên truyền của “Mặt trận” đưa lên cao như một vị anh hùng dân tộc.



    Từ Thu Tiền Ở Hải Ngoại, Đến “Chiến Khu Quốc Nội”



    Thật ra, vào năm 1982, khi hai ông Hoàng Cơ Minh và Phạm Văn Liễu dựng ra “Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam” (MTQGTNGPVN), th́ nhóm này chỉ đưa được có 8 (tám) người về Thái Lan. Nhưng, nhờ biết cướp thời cơ lúc tinh thần người Việt lưu vong đang lên cao, và nhất là nhờ những xảo thuật tuyên truyền lừa bịp như mấy phút phim video “Đông Tiến” dàn cảnh ở Thái Lan, “Mặt Trận” đă đưa “uy tín” của “Chủ tịch Hoàng Cơ Minh” và phe nhóm lên rất cao.



    Trong khi “chiến khu quốc nội” chỉ có trên phim video, th́ tại hải ngoại, “Phong Trào Yểm Trợ Kháng Chiến” do ông Phạm Ngọc Lũy chủ xướng tha hồ thu góp tiền bạc, các “cán bộ lănh đạo Mặt Trận” trở thành những “quan lớn phục quốc” và hách dịch. Đoàn viên “Mặt Trận” th́ vênh váo, làm như là sắp giải phóng được đất nước tới nơi và sắp đè đầu, cưỡi cổ thiên hạ. Đây là giai đoạn cực thịnh của nhóm Minh-Liễu, v́ đă thành công trong việc đánh lừa được đa số người Việt tỵ nạn, khiến một số ít người phát giác được tṛ lừa bịp của “Mặt Trận” có nói lên cũng không mấy ai tin, mà c̣n bị chụp mũ là Việt cộng, hoặc bị khủng bố…



    Năm 1983, ông Hoàng Cơ Minh từ “chiến khu quốc nội” về Hoa Kỳ với chiếc khăn rằn quàng cổ để mở “Đại Hội Chính Nghĩa”, tuyên bố là đă “thống hợp được 36 (ba mươi sáu) tổ chức kháng chiến gồm 10,000 (mười ngàn) tay súng ở quốc nội”, nhưng sự thật “chiến khu” này chỉ là một mảnh rừng ở Buntharit, thuộc tỉnh Uborn, được viên tướng Thái Sút-Sai, Tư lệnh đơn vị 309 T́nh báo làm ngơ cho sử dụng với số tiền “trà nước” lúc đầu khoảng 2,000/ 3,000 đô la Mỹ, và phải đóng “hụi chết” hàng tháng từ một tới ba ngàn Mỹ kim, chưa kể quà cáp biếu xén các bà tướng, bà tá “nước bạn”.



    “Chiến khu” này, chính là nơi đă được nhóm Minh-Liễu dùng để khai sinh “MTQGTNGPVN” vào ngày 8.3.1982, công bố “Cương lĩnh chính trị” kêu gọi “người người nổi dậy, nhà nhà thành công chiến đấu chống lại bạo quyền cộng sản”. Tuy tŕnh diễn ŕnh rang và hô hào đao to búa lớn như vậy, nhưng thực ra như trên đă nói, cán bộ ṇng cốt của “Mặt Trận” tại “chiến khu” không quá 8 (tám) người (trong đó, có Hoàng Cơ Minh, Lê H., Nguyễn kim H., Nguyễn Trọng H. Lạc), c̣n các “kháng chiến quân” xuất hiện trong video hầu hết là… thuê của Thái Lan!



    Tàn Ác và Sắt Máu



    Tuy số cán bộ của “Mặt Trận” tại “chiến khu” đếm không đủ mười đầu ngón tay, nhưng Hoàng Cơ Minh đă phong tướng… không quân cho tả hữu. Cựu Trung tá Nhảy dù Lê H., bí danh Đặng Quốc Hiền, được phong “Tướng Tư lệnh Lực lượng Kháng chiến”, cựu Đại tá Dương Văn Tư (gia nhập “Mặt Trận” từ trại tỵ nạn Thái Lan) được phong “Tướng Tư lệnh Chiến khu (ở Uborn), ông cựu Trung úy Pḥng 7 Bộ Tham Mưu Nguyễn Trọng H., bí danh Huy, được thăng “Đại tá Tư lệnh phó Lực lượng Vũ trang. Huy có một Album h́nh ảnh “Lễ Tuyên Bố Cương Lĩnh Mặt Trận” và sinh hoạt ở “chiến khu” đem vào các trại tỵ nạn để tuyên truyền và tuyển mộ quân.



    Trong thời gian 1982-1983, có hai người Việt làm việc cho Ṭa Đại Sứ Mỹ ở Bangkok là các ông V. và N., đă giúp nhóm Hoàng Cơ Minh rất nhiều. Tuy nhiên, sau một thời gian sôi nổi lúc đầu, những người có mặt tại Thái Lan đă thấy rơ hơn ai hết chân tướng của phe nhóm Hoàng Cơ Minh, nên ai có thể xa lánh dược, th́ xa lánh, ai bị “kẹt” th́ bất b́nh và bất măn. Để trấn áp các sự phản kháng và ngăn chận “đào ngũ” Hoàng Cơ Minh đă cho thi hành kỷ luật thép, và hơn thế nữa, đă dùng sự tàn ác sắt máu đối với những người bất tuân phục. Không kể một số thanh niên vô danh theo “Mặt Trận” từ các trại tỵ nạn, sau đó, đă bị thủ tiêu v́ định bỏ “chiến khu”, c̣n những cái chết bí ẩn của một số người được dư luận biết đến. Được nói tới nhiều nhất là cái chết của Kỹ sư Ngô Chí (Trí) Dũng, một thanh niên trí thức đầy nhiệt huyết đă bỏ đời sống êm ấm tiện nghi ở Nhật Bản đi theo “Mặt Trận”, người đóng góp rất nhiều cho “Mặt Trận” và cũng là người đă nuôi dưỡng “Chủ tịch Hoàng Cơ Minh” lúc c̣n bôn ba… ăn nhờ ở đậu tại Nhật. Ông Dũng đă tới sống tại “chiến khu” và rồi không biết chuyện ǵ đă xẩy ra, mà sau đó, ông Dũng bị giết chết hết sức bất ngờ, xác được vùi ở một khu rừng chồi tại Buntharit. Một người khác là bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, một cựu sĩ quan trợ y trong QLVNCH được “Mặt Trận” tuyển mộ tại trại tỵ nạn, và thăng chức bác sĩ. Ông Nhiều đă bị “Mặt Trận” xử tử. Chưa kể Đại tá Dương Văn Tư chết v́ bệnh hoạn và thiếu dinh dưỡng, ít nhất cũng có ba người bị thủ tiêu tại “chiến khu” trong một thời gian ngắn.



    Cái chết của Hoàng Cơ Minh



    Vào năm 1985, khi tại Hoa Kỳ, cánh Phạm Văn Liễu, Trần Minh Công tách ra khỏi “Mặt Trận” và những mánh lới lừa bịp nhằm moi tiền đồng bào được chính các thủ phạm vạch áo cho người xem lưng, th́ cũng là lúc tại Thái Lan, nhà cầm quyền nước này làm khó dễ, trục xuất toàn bộ nhóm Hoàng Cơ Minh về Mỹ (trong đó có Hoàng Cơ Minh, Nguyễn Kim H. Nguyễn Trọng H…). Thật ra, Hoàng Cơ Minh không mấy khi có mặt tại Thái Lan. Thỉnh thoảng Hoàng Cơ Minh có qua Thái Lan, nhưng thường ở căn nhà tại khu Sảm-Sẻn, được gọi là “Hậu trạm”, chứ ít khi ông ta xuất hiện tại “chiến khu”.



    Khi xảy ra vụ các “chiến hữu” chia ra hai phe bôi mặt đá nhau v́ ăn chia không đồng đều và “Mặt Trận” đang trên đà tan ră th́ Hoàng Cơ Minh ở luôn tại San Jose, Bắc California, thỉnh thoảng tới họp với các “xứ bộ” c̣n trung thành để làm ra vẻ “Mặt Trận” vẫn c̣n mạnh lắm. Ông ta mặc đồ lớn, chứ không c̣n mặc áo bà ba, cuốn khăn rằn ở cổ nữa!



    Trong khi đó, “chiến khu quốc nội” tại Thái Lan lâm cảnh rắn không đầu, và bị “đuổi nhà” nên tự động tan ră, và c̣n một ít người v́ lư do này hay lư do khác phải sống chết với “Mặt Trận” th́ di chuyển lên vùng Udon.



    Gần cuối năm 1987, sau khi tạm “củng cố hàng ngũ” c̣n lại ở quốc ngoại, Hoàng Cơ Minh lại vận động đút lót để được trở lại “quốc nội Thái Lan” nhưng vừa đặt chân đến đất Thái, ông ta đă nhận được lệnh của viên tướng Svet, Tư lệnh vùng biên giới, bắt phải đổi căn cứ lên miền Bắc Thái. Hoàng Cơ Minh không c̣n cách nào khác hơn là phải tuân lệnh viên tướng Thái này, một lần nữa phải di chuyển căn cứ từ Udon lên Bắc Thái với dự định lập căn cứ mới tại khu Bukdahan, sát biên giới Thái-Lào. Chính trong cuộc di hành này, mà Hoàng Cơ Minh đă bị một số “kháng chiến quân” bắn chết. Bốn người trong số “kháng chiến quân” từng bị Hoàng Cơ Minh bỏ rơi ở Thái Lan từ năm 1985, với sự xúi dục của tên Lưu Tuấn Hùng đă bất ngờ rút súng bắn sả vào Hoàng Cơ Minh trong lúc đang đi dọc đường. Cần mở một dấu ngoặc ở đây để nói thêm về Lưu Tuấn Hùng. Y là một tên gián điệp Việt cộng dưới quyền điều khiển của Trung tá công an Việt Cộng “Việt Dũng” thuộc “Sở công an TP Hồ chí Minh”, được gửi đi vượt biên với ư đồ trường kỳ mai phục hoạt động trong các lực lượng chống cộng ở hải ngoại. Năm 1983, Lưu Tuấn Hùng được cựu Trung tá Nguyễn văn H. người từ trại tỵ nạn Sikiew ra làm việc cho cơ quan t́nh báo Hoa Kỳ ở Aranya Prathet đưa ra khỏi trại để điều tra và định dùng y xâm nhập Việt Nam, nhưng rồi kế hoạch không được thực hiện. Hùng được trả về trại Sikiew. (Ông NVH hiện cư ngụ ở Virginia. Vài tháng sau, người ta thấy Nguyễn Kim H. và Nguyễn Trọng H. đến trại tiếp xúc với Lưu Tuấn Hùng và kết nạp y làm “Đại diện Mặt Trận” tại Sikiew. Hắn đă mua chuộc được sự tín nhiệm của Hoàng Cơ Minh và được ông này sử dụng làm “tùy viên”. Chính Lưu Tuấn Hùng đă xúi dục bốn người khác giết chết Hoàng Cơ Minh để đoạt hai kư lô vàng mà ông này mang theo định để đút lót các viên chức Thái trong việc lập lại “chiến khu” mới.



    Sau khi Hoàng Cơ Minh “chết”, nhóm người đi theo ông ta (độ 60 người) sợ bị Thái Lan bắt trừng trị, nên không c̣n con đường nào khác hơn là tạm thời vượt sông Mekong kéo nhau sang Nam Lào, không may lọt vào ổ phục kích của Lào Cộng, bị sát hại một số, c̣n một số bị bắt làm tù binh Việt Nam, trong số này có cả Lưu Tuấn Hùng. Bởi vậy, người biết chuyện không hề ngạc nhiên khi được tin “Ṭa án nhân dân TP Hồ chí Minh” chỉ xử Lưu Tuấn Hùng tù treo! Một chế độ cộng sản sắt máu không bao giờ xử án treo kẻ đă vượt biên trốn ra khỏi nước, gia nhập lực lượng kháng chiến và trở về chống phá chúng bằng vũ khí. Trừ khi kẻ ấy là người của chúng cài vào. Chi tiết về cái chết của Hoàng Cơ Minh đă được một số sĩ quan cao cấp Thái, trong đó, có Đại tá Thamasak thuộc Lực Lượng Đặc Nhiệm 80 ở vùng biên giới Prachinburi, xác nhận với kẻ viết bài này.



    Nhóm Nguyễn Đồng Sơn và những mưu đồ mới:



    Sau khi Hoàng Cơ Minh chết, MTQGTHGPVN không dám công bố tin tức này, v́ sợ “Mặt Trận” tan ră và hơn nữa sợ nội bộ sẽ xâu xé nhau để giành giựt tiền bạc v́ nhờ số tiền bịp bợm quyên góp được của đồng bào khắp nơi trong mấy năm, “Mặt Trận” đă sử dụng để kinh tài dưới nhiều h́nh thức như:



    Hệ thống Phở Ḥa, hệ thống Phở Bằng, hệ thống tàu đánh cá, hệ thống xuất nhập cảng hàng Á châu (nhất là thực phẩm), tiệm bida, mua nhà cho thuê… sau nhiều năm đă sinh lợi rất nhiều.



    Vào tháng 5.1988 vừa qua, Nguyễn K.H., bí danh Nguyễn Kim, “Tổng vụ trưởng Tổng vụ Hải Ngoại MTQGTNGPVN” đă cùng N.X.N, bí danh Nguyễn Đồng Sơn, trở lại Thái Lan (nhờ móc nối với một sĩ quan cấp tướng của Thái, đút lót tiền nhiều để xin được đỡ đầu) để vận động lập lại “chiến khu quốc nội mới” và sẽ tiếp tục xin phép vào các trại biên giới (các trại đang bị Thái chèn ép bắt giam và đ̣i trả về Việt Nam) để tuyển mộ người (những người trong các trại này đang sống trong t́nh trạng tuyệt vọng, dễ bị quyến dụ đi theo).



    Với sự đút lót và vận động của Sơn-Kim, viên sĩ quan cấp tướng của Thái Lan đang định thúc ép nhóm “kháng chiến” của Thái Quang Trung phải sáp nhập với nhóm của Sơn-Kim để thành lập lại trại Bukdahan. Sau khi đă có trại mới, có một ít quân, họ sẽ xúi dục những người này bịa ra câu chuyện chiến đấu ác liệt với cộng sản và nhân đó, sẽ công bố cái chết của Hoàng Cơ Minh. Họ cũng đă chuẩn bị đưa phó Đề Đốc Hải quân Đinh M.H. lên làm “Chủ tịch Mặt Trận.



    Tông tích Nguyễn Đồng Sơn không c̣n lạ ǵ đối với các tổ chức chống cộng ở hải ngoại, cũng như với cơ quan an ninh Thái Lan. Y là cháu ruột của Nguyễn Xuân Cúc, bí danh Mười Cúc, tức Nguyễn Văn Linh, đang là chúa trùm đảng cộng sản Việt Nam.



    Trước 30.4.1975, Nguyễn Đồng Sơn cùng cánh với Nguyễn văn Hảo. Sau khi cộng sản chiếm đoạt miền Nam, Nguyễn Đồng Sơn cũng đă cùng Hảo giúp cho Việt cộng tiếp thu của cải và “quản lư” kinh tế miền Nam, sau đó, cả hai được Việt cộng cho rời Việt Nam sang Pháp theo đường chính thức. Năm 1983, Nguyễn Đồng sơn đă sang Hoa Kỳ t́m cách xâm nhập “Mặt Trận” và mua được ḷng tin cậy của mấy anh em Hoàng Cơ Minh.



    Nhóm Thái Quang Trung (con của cụ Thái Văn Kiểm) tuy có nhận sự trợ giúp của Tầu Cộng, nhưng các “kháng chiến quân” sống tại căn cứ Bukdahan cũng rất thiếu thốn cực khổ, và không có tiền mặt để đút lót cho tướng, tá Thái Lan, nên có thể phải nhập với “Mặt Trận” của Sơn-Kim để có thêm phương tiện và nhân sự hầu làm vừa ḷng các tướng tá Thái Lan, để được yên, bằng cách canh chừng biên giới và xâm nhập lănh thổ Đông Dương thâu thập tin tức t́nh báo cho Thái. Nếu dự định này thành tựu th́ sau Hoàng Cơ Minh, “Mặt Trận” của Kim-Sơn sẽ tŕnh diễn một màn lừa bịp thứ hai.



    Tiếp tục Khủng bố



    Từ ngày “Mặt Trận” ra đời đă xảy ra nhiều vụ Khủng Bố nhắm vào các phần tử Quốc Gia, đặc biệt là những người cầm bút, trong giới người Việt lưu vong tại Mỹ. Từ đe dọa, đến ám sát, đốt nhà… Những người bị Khủng bố đều có chung một “tội” là không chịu hùa theo đồng lơa với những tṛ lừa bịp của “Mặt Trận”, nên dù không t́m ra thủ phạm, dư luận vẫn biết ai đă chủ mưu những vụ này.



    Một hôm vào trung tuần tháng 5.1988, nhân dịp Sơn và Kim đến Bangkok, nhờ t́nh cờ nghe được câu chuyện trao đổi giữa hai đoàn viên “Mặt Trận”, kẻ viết bài này càng tin thêm là dư luận đă không sai lầm.



    Hôm ấy, kẻ viết bài này đang ngồi trong một Snack bar ở đường Sukhumvit, Bangkok, một nơi dành cho người ngoại quốc du hí, th́ gặp hai người Á châu có đeo huy hiệu “Mặt Trận” trên ve áo vest. Người viết tảng lờ như không biết họ là người Việt Nam, ngồi tán tiếng Thái với cô cashier, trong khi vẫn lắng nghe và để ư ḍ xét hai người này. Một trong hai người dè dặt đưa mắt nh́n người viết rồi nói ǵ đó với bạn đồng hành. Sau đó, một người giả bộ cầm điếu thuốc lá sang hỏi người viết xin mồi lửa bằng tiếng Việt. Người viết cũng phải đóng kịch bằng cách ngẩn ṭ te như không hiểu hắn nói ǵ và hỏi lại bằng một tràng tiếng Thái:

    - Tôi không hiểu ông nói ǵ? Tôi là người Thái. Bộ ông là người Nhật hả? Tôi không biết tiếng Nhật.



    Y cười, nói với tôi bằng tiếng Anh:

    - Ồ xin lỗi ông, tôi nghĩ ông là người Nhật như chúng tôi.



    Từ đó, hai người không e ngại tôi nữa. Họ thản nhiên nói chuyện với nhau bằng tiếng Việt nho nhỏ. Trong bar, ngoại trừ tôi và hai người đó là Á châu cùng với cô cashier duyên dáng người Thái, c̣n khách toàn là Tây phương; v́ vậy, hai người này không phải e dè ǵ cả. Nhưng họ không biết một điều tối hệ trọng là ở Bangkok có rất nhiều gián điệp của nhiều quốc gia Tây phương và của cả cộng sản nữa, và rất nhiều người biết tiếng Việt, nghe, viết, nói cả tiếng Việt rất giỏi. Có nhiều người nếu không gặp mặt, nh́n họ nói mà chỉ nghe qua vách th́ sẽ nghĩ là hai người Việt đang nói chuyện với nhau.



    Sau khi nói những chuyện tầm phào, bá vơ, chuyện chơi bời du hí ở các động sang trọng của thủ đô Bangkok, nơi rất nổi tiếng về các món ăn chơi ở vùng Đông Nam Á, hai người vừa uống bia Singha (loại bia đen của Thái rất nặng), vừa tṛ chuyện. Một người hỏi:

    - Tại sao không làm luôn thằng Nguyễn Thanh Hoàng của tờ Văn Nghệ Tiền Phong cho rồi?

    - Tại sao phải làm thằng Nguyễn Thanh Hoàng?

    - Tên này liên tiếp chửi bới, bôi nhọ và lật tẩy Mặt Trận. Nếu không “dứt” th́ sẽ tai hại rất nhiều, v́ y nắm được rất nhiều tài liệu về hoạt động của Mặt Trận.

    - Vậy sao ḿnh không dứt bọn nó cho rồi.

    - Bây giờ chưa được. V́ bứt dây động rừng ông biết không? Biết đâu bọn nó đă nhờ cảnh sát bảo vệ, ḿnh cựa quậy bây giờ là nát xương…



    Kháng Chiến Phục Quốc Hay Giữ Dưa?



    Như trên đă tŕnh bày, chính sách Thái Lan từ trước tới nay đối với các tổ chức kháng chiến chống cộng sản Việt Nam, là mở cửa cho bất cứ người nào có khả năng về nhân sự, tài chánh, và tổ chức để gây dựng một “chiến khu” ở vùng biên giới Thái-Miên hoặc Thái-Lào. Áp dụng chính sách này, Thái Lan có hai điều lợi: Thứ nhất, là họ có một đơn vị biên pḥng ngăn cản Việt cộng mà không phải trả lương. Thứ hai, là họ có thể sử dụng những lực lượng kháng chiến Việt-Miên-Lào để trả giá với Việt cộng. Nếu Việt cộng tấn công mạnh sang đất Thái, họ sẽ có cớ để mặc cả bằng cách dọa dẫm sẽ yểm trợ các lực lượng kháng chiến của cả ba nước Đông Dương mạnh hơn… Dù sao th́ người Thái vẫn có lợi, đó là chưa kể đến cái lợi về tài chánh do lực lượng có căn cứ ở biên giới Thái phải yểm trợ cho kháng chiến của ḿnh qua tay của người Thái. Kháng chiến đă trở thành một dịch vụ sinh lợi cho các vị tướng lănh Thái, Tư lệnh các đơn vị được phép yểm trợ cho từng tổ chức kháng chiến. Thí dụ: đơn vị 309 t́nh Báo Biên Giới trực thuộc Bộ tư Lệnh quân Đội Hoàng gia Thái Lan đỡ đầu cho “Mặt Trận” của Hoàng Cơ Minh. Họ đă che chở cho nhóm Hoàng Cơ Minh và trực tiếp chỉ huy những người lănh đạo lực lượng Hoàng Cơ Minh. Tư lệnh của đơn vị 309 T́nh Báo là tướng Sút-Sai, một người đă được hưởng khá nhiều tiền của nhóm Hoàng Cơ Minh qua trương mục ở Ngân Hàng Quân Đội. Ngoài số tiền “thuê” mảnh đất rừng ở Buntharit, tỉnh Uborn, phải đóng lần đầu cho vị tướng này (khoảng từ 20,000 đến 30,000 dollas); hàng tháng “Mặt Trận” lại phải đóng “hụi chết” cho các vị tướng Thái, khi th́ 1000 đô la, khi 2-3000 vô kể. Ngoài ra c̣n phải quà cáp biếu xén bà tướng, và các vị Đại tá, Trung tá… Đơn vị 315 T́nh Báo Biên Giới Thái là cha đỡ đầu cho nhóm kháng chiến của ông Lê Quốc Túy.



    Những đơn vị kháng chiến trở thành những tiền đồn cho Thái Lan và tùy theo các đơn vị Thái đỡ đầu, các lực lượng kháng chiến Việt Nam c̣n phải làm công tác t́nh báo, trinh sát vào nội địa Lào, Miên để thu thập tin tức t́nh báo. V́ thế, khi nh́n h́nh ảnh các kháng chiến quân người Việt Nam, người ta thấy mặc quân phục Thái, đội mũ của lực lượng biên pḥng Thái, nhiều người đă tưởng rằng đây là đơn vị của Thái Lan, và không ai nghĩ rằng đó là những người bị giới hạn cư ngụ trong những vùng đèo heo hút gió, không có quyền đi ra khỏi khu vực trú đóng. Thỉnh thoảng mới có một, hai người được người Thái chở vào các thị xă để mua bán, hoặc liên lạc với “hậu trạm” đặt tại Bangkok.



    Lực lượng kháng chiến nào cũng có “hậu trạm” đặt tại Bangkok. Khi th́ đặt tại nhà một vị tướng Thái, có số điện thoại để liên lạc viễn liên về Hoa Kỳ và các “hậu trạm' này đều thuê hộp thư ở bưu điện để liên lạc với các tổ chức yểm trợ tại Hoa Kỳ hoặc các nước khác.



    Cũng có khi th́ “hậu trạm” được các sĩ quan Thái của đơn vị đỡ đầu thuê cho ở một căn nhà bên ngoài thuộc khu an toàn, và thường là nhà của các sĩ quan cao cấp Thái để bảo đảm an toàn; tất nhiên cũng có đầy đủ tiện nghi và phương tiện để liên lạc đi các nơi. Trung b́nh giá một căn cứ (là một cánh rừng thuộc các tỉnh Đông Bắc Thái Lan giáp ranh giới Miên, Lào), các lực lượng kháng chiến Việt Nam trả cho các vị tướng Thái vào khoảng 20,000 đến 30,000 Mỹ kim… mỗi tháng, lại phải đóng tiền “thuê rừng” cho vị tướng vào khoảng 2,000 đến 3,000 dollars. Số tiền này hoàn toàn vào túi riêng của vị tướng. Khi vui th́ họ cho ở, phật ư th́ họ đuổi.



    Trên thực tế, chính quyền Thái chưa bao giờ chính thức yểm trợ các tổ chức kháng chiến Việt Nam, các nhân vật lănh đạo các tổ chức kháng chiến chỉ được sự che chở ngầm của quân đội Thái và các tướng chỉ huy đơn vị đỡ đầu. V́ vậy, t́nh trạng của các đơn vị kháng chiến rất mong manh, nhất là anh em từ các trại tỵ nạn nhập vào. Họ bị sống bơ vơ trong các căn nhà lá nằm cheo leo trong những rừng núi hoang vu mà t́nh trạng tiện nghi rất là thiếu thốn, sinh hoạt hàng ngày cũng vô cùng eo hẹp. Đối với một số những cán bộ lănh đạo đă có quốc tịch ở các quốc gia tạm dung như Pháp, Úc… th́ t́nh trạng khá hơn, v́ khi ông tướng Thái không bằng ḷng v́ một lư do nào đó (như nộp tiền hàng tháng trễ), th́ họ chỉ trục xuất các cán bộ lănh đạo này ra khỏi nước Thái; c̣n những người ở các trại tỵ nạn ra th́ đi cũng không xong, mà ở cũng không chẳng được, t́nh trạng này thật là vô cùng bi đát. Người nào liều lĩnh trốn đi một cách bất hợp pháp, nếu người Thái bắt được sẽ bị đánh đập dă man, nếu không th́ lọt vào tay cộng sản. Đằng nào cũng… chết!!!



    Mấy năm nay, các tổ chức kháng chiến có căn cứ ở Thái Lan cứ quanh quẩn dậm chân ở biên giới Đông Dương, vừa nuôi béo các ông tướng, bà tướng Thái Lan bằng những đồng tiền thu góp của đồng bào ta ở hải ngoại, vừa đóng vai tṛ “giữ dưa” canh đất không lương cho “nước bạn”.



    Đây là chiếc thùng không đáy sẽ khiến cho chúng ta lao tâm khổ trí, hao tài, tổn sức v́ nó. Nhưng nếu bỏ đi th́ cũng không đành ḷng, v́ c̣n đâu cơ hội mong manh giải phóng quê hương? Và niềm tin mù mờ kia sẽ lụi tàn theo năm tháng và quên lăng với thời gian; rồi những cám dỗ xa hoa của đời sống tiện nghi ở nước tạm dung sẽ làm chúng ta không c̣n thiết tha với chuyện đấu tranh gian khổ. Một khi ngọn lửa đấu tranh đă thực sự lụi tàn, chỉ c̣n là những tro than lạnh lẽo, th́ làm sao chúng ta có thể khơi lại cho bùng cháy dữ dội để thiêu đốt bọn quỷ dữ cộng sản Việt Nam.



    Tệ hơn nữa, có những nhóm người bất lương với các ư đồ đen tối, đă lợi dụng những “chiến khu” ở Thái Lan, để lừa bịp đồng bào, vơ vét tiền bạc của những người dễ tin - Khủng Bố những ai dám nói thật, biến kháng chiến thành tṛ hề, và đẩy lùi giấc mơ phục quốc ngày một thêm xa!!!





    Nguyễn Toàn



    Bài này đă đăng trên Văn Nghệ Tiền Phong trang 25 26-27 và 88-89 số 303, từ ngày 1 đến 15 tháng 9 năm 1988.

    ------------------



    Hoàng Cơ Minh (HCM) và Hồ Chí Minh (HCM)

    http://hon-viet.co.uk/NguyenToan_Nhu...oangCoMinh.htm

  3. #33
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Sự đền tội của trùm phản động Hoàng Cơ Minh (phần 1)


    23 giờ ngày 18/7/1987, nhóm phản động Hoàng Cơ Minh lên đường, đi đầu là “Quyết đoàn Tiền phương”. Càng đến gần biên giới Thái - Lào, bọn chúng càng hoang mang, lo sợ v́ chúng biết chuyến đi này không phải để dàn cảnh, quay phim, mà dữ nhiều, lành ít.

    Cách đây gần 20 năm - ngày 28/8/1987, trên đường xâm nhập qua lănh thổ nước Cộng ḥa Dân chủ Nhân dân Lào để vào Việt Nam, nhằm thực hiện âm mưu bạo loạn, lật đổ chính quyền nhân dân, Hoàng Cơ Minh, nguyên Phó đề đốc quân đội Sài G̣n, kẻ cầm đầu tổ chức phản động gọi là "Mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam", đă bị các lực lượng vũ trang cách mạng Lào phát hiện, truy đuổi và bắn bị thương tại vùng Bản Pon, tỉnh Xa La Van.


    Sau đó, do lo sợ bị bắt, cũng như đoán trước được kết cục dành cho ḿnh, Hoàng Cơ Minh tự sát.

    Chiến dịch Đông tiến 2

    Sau khi “chiến dịch Đông tiến 1” tổ chức hồi tháng 8/1986 thất bại, rồi bị cộng đồng người Việt hải ngoại vạch trần âm mưu bịp bợm v́ thực chất của “chiến dịch” này, chỉ là đưa một nhóm tay chân về vùng rừng núi biên giới tiếp giáp giữa Thái Lan, Lào, dưới vỏ bọc công nhân liên doanh lâm nghiệp, và sau đó cho mặc quần áo rằn ri, vai đeo balô, tay cầm súng, lăn lê ḅ toài để quay phim, chụp ảnh, đưa về Mỹ tuyên truyền rằng, “mặt trận” đă thành lập được nhiều “khu chiến” bên trong lănh thổ Việt Nam, th́ Hoàng Cơ Minh, chủ tịch “Mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam” (từ đây gọi tắt là Mặt trận Hoàng Cơ Minh) cùng đám tay chân thân tín nhận ra rằng, tṛ lừa đảo của “mặt trận” đang có nguy cơ đổ bể.

    Nếu như trước kia, hệ thống "phở Ḥa" – là cơ quan kinh tài của “mặt trận”, có chi nhánh trên nhiều tiểu bang của nước Mỹ, liên tục kêu gào cộng đồng người Việt vào... ăn phở để góp phần ủng hộ “kháng chiến”, th́ nay dù thúc ép, thậm chí hăm dọa, họ cũng chẳng vào. Những cuộc biểu t́nh do “mặt trận” tổ chức, người tham dự cũng ngày càng thưa thớt.

    Đă thế, trong nội bộ “mặt trận” lại xuất hiện sự chống đối, nhiều người thẳng thừng gọi tổ chức Hoàng Cơ Minh là “kháng chiến tái nạm béo”, Hoàng Cơ Minh là chủ tịch lừa.

    V́ thế, tên trùm phản động quyết tâm tiến hành một chiến dịch nữa nhằm tạo tiếng vang và lấy lại uy tín, hầu dễ bề quyên góp tiền bạc. Đầu tháng 7/1987, y cho di chuyển khoảng 130 người (cả số đang c̣n nằm lại ở biên giới Thái Lan, Lào sau “chiến dịch Đông tiến 1”, lẫn số từ Mỹ sang), đến một khu rừng thuộc tỉnh U Bon – Thái Lan, rồi móc nối với bọn thổ phỉ người Lào để thuê bọn này dẫn đường vượt qua đất Lào.

    Theo kế hoạch – được Hoàng Cơ Minh đặt tên là “chiến dịch Đông tiến 2”, nhóm phản động chia thành 4 bộ phận: Đó là “Quyết đoàn tiền phương”, gồm 40 tên do Phan Thanh Phương làm quyết đoàn trưởng (mỗi quyết đoàn lại chia thành nhiều dân đoàn, mỗi dân đoàn gồm 9, 10 tên), có nhiệm vụ mở đường. “Quyết đoàn Bắc B́nh”, gồm 29 tên do Lê Đ́nh Bảy làm quyết đoàn trưởng, đi giữa. Bộ chỉ huy chiến dịch gồm Hoàng Cơ Minh, Nguyễn Huy, Trần Khánh, Vơ Hoàng (là ủy viên trung ương mặt trận) cùng một số tên chóp bu khác.


    Nhóm phản động "tuyên thệ" trước khi xâm nhập.

    Đi sau cùng là “Quyết đoàn Anh dũng” gồm 40 tên, do Khu Xuân Hưng làm quyết đoàn trưởng. Các quyết đoàn ngoài vũ khí cá nhân như súng AK, M16, lựu đạn, ḿn claymore, c̣n có một hoặc hai khẩu B40, B41, và vài máy bộ đàm tầm hoạt động khoảng 3km.

    Tất cả những thứ ấy, bọn chúng mua lại từ các nhóm thổ phỉ Lào hoặc từ các chợ trời vũ khí dọc theo biên giới Lào, Thái Lan. Riêng bộ chỉ huy của Hoàng Cơ Minh, c̣n được trang bị thêm 2 khẩu cối cá nhân M79. Quần áo, giày dép, mũ nón chúng sử dụng cũng vậy, hầu hết đều mua ở chợ trời biên giới với đủ chủng loại.

    Về lương thực, mỗi tên mang trên lưng 20 - 30 kg, gồm gạo, ḿ ăn liền, mắm muối, nồi niêu xoong chảo. Bên cạnh đó, các quyết đoàn c̣n được cấp một ít tiền kíp để mua lương thực nếu đi ngang thôn bản người Lào. Riêng các quyết đoàn trưởng và các ủy viên mặt trận, Hoàng Cơ Minh giao cho mỗi tên từ 2 đến 5 lượng vàng, một số USD và đồng bạt Thái Lan để... hối lộ bộ đội Lào nếu bị bắt!

    Theo kế hoạch, cả bọn sẽ vượt sông Mê Kông, sang tỉnh Xa La Van – miền Nam nước Lào rồi từ đó, dưới sự dẫn đường của 20 tên thổ phỉ Lào, chúng sẽ đi về tỉnh Sê Kông và xâm nhập khu vực ngă ba biên giới, thuộc tỉnh Kon Tum, Việt Nam. Tại đây, chúng sẽ lập căn cứ, tiến hành phục kích xe cộ, đặt ḿn phá cầu, tấn công các đồn biên pḥng Việt Nam để gây tiếng vang, tạo cơ hội cho bọn ở lại bên Mỹ, thúc ép cộng đồng người Việt góp tiền ủng hộ...

    23 giờ ngày 18/7/1987, nhóm phản động Hoàng Cơ Minh lên đường, đi đầu là “Quyết đoàn Tiền phương”. Càng đến gần biên giới Thái - Lào, bọn chúng càng hoang mang, lo sợ, nhất là những tên chỉ huy các quyết đoàn, dân đoàn v́ chúng biết chuyến đi này không phải để dàn cảnh, quay phim, mà dữ nhiều, lành ít. Khi chỉ c̣n cách điểm tập kết là bờ sông Mê Kông ngăn đôi hai nước Lào, Thái Lan chừng 3km, Hoàng Cơ Minh sai “Quyết đoàn trưởng quyết đoàn Tiền phương” Phan Thanh Phương, cử một dân đoàn đi trinh sát.

    Thế nhưng, 9 gă trong dân đoàn ấy chỉ đi khoảng 300 mét, rồi lủi vào bụi rậm nằm chờ đến giờ quay về báo cáo. Tuy nhiên lúc quay về, th́ một tên trong “dân đoàn” bỗng dưng biến mất. (Do quá sợ hăi, gă vứt bỏ toàn bộ lương thực, súng ống, vạch rừng ṃ ngược trở lại rồi sau một thời gian sống chui lủi, khi nghe tin toàn bộ nhóm xâm nhập đă bị bắt hoặc bị giết, gă dạt về Campuchia, chạy xe ôm kiếm sống, cạch mặt “mặt trận” tới già).

    Tin một gă “dân đoàn viên” bỏ trốn được Phạm Thanh Phương giấu kín v́ sợ bị Hoàng Cơ Minh trừng trị mặc dù y rất lo gă kia ra hàng chính quyền, bộ đội cách mạng Lào. Trong suốt ngày thứ hai, rồi ngày thứ ba của cuộc xâm nhập, Phương đứng ngồi không yên, lúc nào cũng nơm nớp.

    Đám thổ phỉ Lào ở riêng một góc, lo sợ không kém v́ chúng được trả tiền để dẫn đường, nhưng Hoàng Cơ Minh dùng dằng nửa đi, nửa ở khiến chúng như ngồi trên chảo lửa. Chúng không biết Hoàng Cơ Minh đang chờ một bộ phận nữa, là “đoàn đặc nhiệm” do Nguyễn Quang Phục, biệt danh Hải “xăm” cầm đầu.

    Đoàn đặc nhiệm này chỉ gồm 7 tên nhưng hầu hết đă từng tham gia các sắc lính trong quân đội Sài G̣n nên dạn dày kinh nghiệm, được Hoàng Cơ Minh đặc biệt tin tưởng. Thế nhưng, lúc nghe tin Hải “xăm” không đến điểm hẹn v́ bất ngờ lên cơn sốt rét, và cả “đoàn đặc nhiệm” c̣n cách nơi tập kết khá xa, nên Hoàng Cơ Minh đành ra lệnh cho Hải “xăm” khi nào hết sốt, sẽ dẫn quân đuổi theo các “quyết đoàn”. Việc Hải “xăm” bị sốt ít nhiều gây hoang mang trong hàng ngũ, và có tin đồn truyền tai nhau, rằng sốt chỉ là cái cớ để Hải “xăm” được nằm lại.

    http://antg.cand.com.vn/vi-VN/tulieu/2007/5/61742.cand

  4. #34
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Sự đền tội của trùm phản động Hoàng Cơ Minh (phần 2)


    Xuống đến lưng chừng núi, gặp một khe cạn, Hoàng Cơ Minh cho quân tản ra, rồi sai một bộ phận quay lại t́m Quyết đoàn Anh dũng. Dưới một con suối, xác dân đoàn viên Nguyễn Văn Hoàng nằm úp, Khu Xuân Hưng và toàn bộ những tên c̣n lại trong Quyết đoàn Anh dũng th́ chẳng thấy đâu.

    Sau trận chạm súng đầu tiên kể từ khi nhóm phản động đặt chân lên đất Lào, dẫn đến việc dân đoàn viên Trần Văn Náo bị bắt, rồi tiếp theo là cuộc tập kích khiến dân đoàn viên Nguyễn Văn Ḥa bị thương, Hoàng Cơ Minh cùng bộ chỉ huy “chiến dịch” hiểu rằng yếu tố bất ngờ đă không c̣n nữa.


    Những kiểu chết yểu trên đường xâm nhập

    Điều nguy hiểm nhất là từ sự khai báo của Nguyễn Văn Náo, bộ đội cách mạng Lào hẳn sẽ biết rơ sự có mặt của Hoàng Cơ Minh, cũng như nhóm phản động gồm bao nhiêu người, vũ khí trang bị có những ǵ, t́nh h́nh lương thực ra sao. Dĩ nhiên, họ cũng sẽ thông báo cho chính quyền Việt Nam biết về mục đích của nhóm phản động và như vậy, Hoàng Cơ Minh bị đặt vào thế “lưỡng đầu thọ địch”.

    Một điều bất lợi nữa: Theo hợp đồng th́ nhóm thổ phỉ Lào sẽ chỉ dẫn đường cho bọn phản động đến địa phận tỉnh Xa La Van, tiếp giáp tỉnh Sê Kông v́ chúng không dám đi vào sâu hơn. Nghe chúng trao đổi với nhau, Hoàng Cơ Minh biết rằng chỉ nội ngày mai, nhóm thổ phỉ Lào sẽ rút.

    Tuy nhiên, từng là Phó đề đốc trong quân đội Sài G̣n, Hoàng Cơ Minh ít nhiều cũng hiểu về binh pháp. Tiến hành họp với bộ chỉ huy, y vạch ra chiến thuật “tương kế tựu kế”: Đó là cho Nguyễn Văn Ḥa cùng “chủ tịch mặt trận quốc nội” Nguyễn Thế Minh, theo nhóm thổ phỉ Lào quay lại Thái Lan.

    Động tác này có thể khiến toán trinh sát của bộ đội cách mạng Lào tưởng lầm là bọn phản động đă từ bỏ ư đồ xâm nhập, và sẽ chỉ bám theo, tấn công nhóm thổ phỉ chứ không tiếp tục truy đuổi. Như thế, nhóm thổ phỉ và Nguyễn Văn Ḥa, Nguyễn Thế Minh sẽ trở thành mồi nhử, thành bia đỡ đạn cho cuộc “đông tiến”.


    Hoàng Cơ Minh họp bàn cùng đồng bọn trước ngày xâm nhập.

    Đêm hôm đó, bọn phản động không dám nổi lửa nấu cơm, mà chỉ nhai ḿ sống cầm hơi. Mờ sáng, khi sương mù c̣n dày đặc, cả bọn lên đường, khiêng theo Nguyễn Văn Ḥa trong t́nh trạng nửa mê, nửa tỉnh v́ mất máu. Đến trưa, tên cầm đầu nhóm thổ phỉ sau khi cùng Hoàng Cơ Minh xem lại bản đồ, th́ gă đồng ư cho Nguyễn Văn Ḥa, và “chủ tịch mặt trận quốc nội” Nguyễn Thế Minh theo chúng, quay lại biên giới Lào, Thái. Nhưng rất nhiều năm sau đó, chẳng ai c̣n nghe được bất cứ một tin tức ǵ về Minh và Ḥa.

    Măi đến năm 1998, một thông tin nhỏ mới được tiết lộ trên một tờ báo của người Việt ở Mỹ. Ấy là một nông dân Lào khi vào rừng chặt cây làm nhà, đă gặp bọn phỉ đang rút lui. Nghe chúng nói chuyện, rằng tự dưng lănh cái của nợ phải khiêng là Nguyễn Văn Ḥa, nên chúng giết y chết. Mà nếu đă giết Ḥa chết, th́ dĩ nhiên phải giết cả Nguyễn Thế Minh.

    Trở lại chuyện xâm nhập, khi bọn thổ phỉ vừa đi khỏi, Hoàng Cơ Minh cho các “quyết đoàn” rải ra, h́nh thành những cụm pḥng ngự với mệnh lệnh súng ống trên tay sẵn sàng chiến đấu, không nấu cơm, không ra suối lấy nước, không giăng vơng hay dựng lều. Suốt buổi chiều rồi cả đêm, bọn phản động thức trắng trong tâm trạng lo âu v́ sợ bị tập kích.

    Gần sáng, nghĩ là đă đánh lừa được toán truy đuổi, cả bọn lục tục kéo nhau lên đường. Đi khoảng 30 phút, Quyết đoàn trưởng Quyết đoàn Anh dũng là Khu Xuân Hưng nhận được tin báo, rằng dân đoàn trưởng Hà Hoài Hùng đă bỏ trốn cùng với chiếc balô đựng tiền, vàng của quyết đoàn.

    Đây là trường hợp bỏ trốn thứ hai khiến Khu Xuân Hưng rất hoang mang v́ từ lâu, Hà Hoài Hùng vẫn được Hoàng Cơ Minh tin cậy. V́ thế, một mặt, gă cử người lên bộ chỉ huy báo cho Hoàng Cơ Minh. Mặt khác, gă sai 4 dân đoàn viên quay lại t́m Hùng với mệnh lệnh “nếu không gọi về được th́ lấy chiếc balô rồi bắn bỏ”.

    Nhưng 4 gă dân đoàn viên vừa quay lưng, th́ có tiếng AK và B40 nổ dồn dập ở phía xa. Điều này chứng tỏ bộ đội cách mạng Lào vẫn bám theo nhóm phản động, và Hà Hoài Hùng trên đường bỏ trốn, đă gặp họ.

    Từ đó cho tới khi bị đánh tan tác, không c̣n ai nghe được tin ǵ về Hà Hoài Hùng.

    Đă là ngày thứ 10 của cuộc xâm nhập, mà nhóm phản động vẫn chưa đến được tỉnh Sê Kông v́ thiếu người dẫn đường, sự di chuyển dựa vào những tấm bản đồ do quân đội Mỹ vẽ từ năm 1972. V́ thế, có những đoạn chỉ cần lội xuống khe rồi đi ṿng chừng 6 tiếng là đă vượt qua được dăy núi, nhưng chúng lại phải leo trèo suốt 2 ngày. Lương thực càng lúc càng cạn, bữa cơm 1 phần gạo th́ có đến 3 phần củ rừng. Quần áo không giặt nên bốc mùi hôi hám. Hầu hết đều bị ghẻ do muỗi đốt, vắt cắn.

    Việc Hà Hoài Hùng bỏ trốn – rồi sau đó súng nổ khiến Hoàng Cơ Minh hiểu rằng kế ly gián đă thất bại. Trước ngày lên đường, tin t́nh báo của nhóm thổ phỉ Lào cho biết trên địa bàn tỉnh Xa La Van, bộ đội cách mạng Lào có khoảng 1 trung đoàn, chưa kể dân quân, du kích địa phương. Quân số của một trung đoàn khoảng gần 3.000 người, được trang bị, tiếp tế đầy đủ trong lúc nhóm phản động chỉ hơn 100 tên nên nếu chạm nhau trực diện, th́ chết là cái chắc.

    Sáng ngày thứ 12 trong lúc các dân đoàn viên, kẻ loay hoay tháo vơng, kẻ nấu cơm th́ bất ngờ, có tiếng súng nổ dồn dập từ phía quyết đoàn đi đoạn hậu. Lợi dụng lúc bọn phản động đang chuẩn bị di chuyển, toán trinh sát bộ đội cách mạng Lào bất ngờ tập kích rồi nhanh chóng biến mất. Kiểm điểm lại, chỉ có Huỳnh Văn Tiến bị thương nặng v́ mảnh B40.

    Y tá Lư Hổ được gọi đến nhưng trước khi đến, “ủy viên trung ương mặt trận” Nguyễn Huy kéo Lư Hổ ra một góc, nói nhỏ vài câu. Băng vết thương cho Tiến xong, Lư Hổ chích cho gă một mũi thuốc. Vài phút sau, Tiến nấc lên, mắt trợn ngược. Lúc này, cả nhóm phản động thuộc

    Quyết đoàn Anh dũng đều biết rằng Nguyễn Văn Tiến đă bị chích thuốc cho chết, để khỏi trở thành gánh nặng cho cả đoàn. Xác Nguyễn Văn Tiến bọc trong mảnh nylon, kéo lá rừng phủ lên v́ chẳng c̣n thời gian đào huyệt. Tài sản của Tiến, mỗi gă lấy một vài món. Riêng phần cơm mà lẽ ra sẽ chia cho Nguyễn Văn Tiến ăn bữa sáng, th́ dân đoàn viên Thạch Chen bỏ ngay vào trong balô.

    Sau khi bị tập kích, bọn phản động được lệnh đi nhanh hơn nhưng tốc độ xem ra cũng chỉ được khoảng 3km mỗi giờ. Một phần v́ địa thế hiểm trở, phần nữa vừa đi vừa ḍ dẫm. Suốt buổi sáng, t́nh h́nh yên tĩnh nhưng đến giữa trưa, đột ngột từng loạt đạn súng cối nổ tung giữa đội h́nh Quyết đoàn Anh dũng. Lúc này, bọn phản động đang ở trên một đỉnh núi.

  5. #35
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Sự đền tội của trùm phản động Hoàng Cơ Minh (phần 3)



    Cái chết của Trần Khánh khiến Hoàng Cơ Minh mất tinh thần. Đây là lần đầu tiên, bọn phản động nh́n thấy Hoàng Cơ Minh mặt tái mét, tay run rẩy, mắt mở trừng trừng nh́n xác Trần Khánh.

    Trong những ngày cuối cùng của “chiến dịch Đông tiến 2”, nhóm phản động Hoàng Cơ Minh chỉ c̣n chưa đầy 40 tên, hầu hết đều bị thương hoặc kiệt sức v́ đói. Lương thực mang theo cạn kiệt nên nhiều tên dù muốn trốn, cũng chẳng biết về đâu. Hơn nữa, các bản án tử h́nh mà Hoàng Cơ Minh thi hành với đồng bọn khi phát hiện âm mưu đào ngũ đă làm bọn chúng kinh sợ.

    Ngày tàn của bọn xâm nhập

    Trước khi “chiến dịch Đông tiến 2” bắt đầu, Hoàng Cơ Minh quyết định giết bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, Ngô Chí Dũng v́ cho là chống đối, giết Trần Tuyết Ánh, A Hừng, Bùi Duy Hiền, Lưu Tuấn Hùng, Vơ Sĩ Hùng, Đào Văn Lâm do nghi ngờ bỏ trốn, giết Thạch Kim Ca, Trần Tự Nhiên... v́ nghi là nội gián.

    Trên đường hành quân, Hoàng Cơ Minh c̣n cho các quyết đoàn trưởng, dân đoàn trưởng được quyền giết những tên thương binh như Nguyễn Văn Dũng, Nguyễn Anh Điền, Nguyễn Văn Hiếu, Nguyễn Văn Ḥa..., hoặc bỏ mặc nằm chết giữa rừng để khỏi phải khiêng, cáng. Ngay cả Lê Hồng (bí danh Đặng Quốc Hiền), cựu trung tá nhảy dù quân đội Sài G̣n, được Minh phong làm “thiếu tướng, tư lệnh quân kháng chiến”, cũng bị Hoàng Cơ Minh giết v́ đă dám chất vấn Minh về những mờ ám trong việc sử dụng tiền.

    Sáng 24, nghĩa là đúng 1 tháng 6 ngày kể từ khi “chiến dịch Đông tiến 2” bắt đầu, bọn phản động tiến gần đến bản Phón, thuộc tỉnh Xa La Van. Đêm hôm trước, lại có thêm 3 tên bỏ trốn là Phạm Hoàng Tùng, Hà Văn Lâm và Đặng Quốc Hùng. Trốn khoảng nửa ngày, chúng gặp Nguyễn Văn Thông, cũng đang trốn nên cho đi cùng. Lúc đi hái măng, Phạm Hoàng Tùng bị lạc rồi bị bộ đội cách mạng Lào bắt sống. Hai ngày sau, 3 tên c̣n lại cũng vào trại giam.

    Trở lại chuyện bản Phón, từ trên đỉnh núi nh́n xuống thấy mấy nóc nhà, Đinh Văn Bé, khi đó được đưa lên làm “quyết đoàn trưởng”, đă đề nghị Hoàng Cơ Minh cho 2 dân đoàn viên vào bản mua lương thực với mệnh lệnh “không mua được th́ cướp”.

    Tài sản duy nhất mà chúng c̣n lại là 5 chỉ vàng, do Hoàng Cơ Minh giữ, được lấy ra đưa cho Trần Văn Yên và Huỳnh Văn Miền. Cũng cần nhắc lại khi thành lập “mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam”, bên cạnh hệ thống kinh tài là một chuỗi những tiệm “phở Ḥa”, Hoàng Cơ Minh và bọn cầm đầu như Hoàng Cơ Định, Phạm Văn Liễu, Nguyễn Kim c̣n tổ chức nhiều đợt quyên góp trong cộng đồng người Việt hải ngoại dưới chiêu bài “ủng hộ kháng chiến”. Và nếu ai không đóng góp, th́ bị bọn chúng chụp cho cái mũ “cộng sản nằm vùng”, rồi cho tay chân hành hung, hăm dọa, thậm chí ám sát mà cụ thể là giết vợ chồng nhà báo Lê Triết khi Triết cho đăng loạt bài vạch trần sự bịp bợm của “mặt trận Hoàng Cơ Minh”.

    Tổng số tiền bọn Hoàng Cơ Minh thu được, theo số liệu của Cục Điều tra liên bang và Sở Thuế Mỹ sau này, là khoảng 10 triệu USD. Phần lớn số tiền ấy ngoài việc chui vào túi bọn cầm đầu, chúng c̣n dùng để ăn chơi, du hí ở Nhật, Pháp, Thái Lan, Đức bằng h́nh thức “đi công cán”, cũng như để mua lương thực, vũ khí, mua vàng cho các “chiến dịch Đông tiến”.

    Sau khi “chiến dịch” bị đánh tan nát, Hoàng Cơ Minh phải đền tội, một số tên cầm đầu c̣n lại lặng lẽ lấy tiền chia nhau, mua cổ phần trong những công ty chứng khoán, hoặc lập những đội tàu đánh cá, và nó nghiễm nhiên trở thành tài sản riêng.

    Cầm 5 chỉ vàng, Trần Văn Yên và Huỳnh Văn Miền xuống núi. Nhưng mới đi chưa được 50 mét, một loạt AK vang lên đanh gọn, khiến Trần Văn Yên chết ngay. Cùng lúc, tứ bề súng nổ gịn, cả tiếng AK lẫn tiếng đạn cối, đạn sơn pháo. Huỳnh Văn Miền lủi vào một hốc đá, giơ khẩu M16 lên đầu, bắn bừa. Ở phía trên, Hoàng Cơ Minh lăn xuống khe suối cạn, cánh tay trái máu tuôn xối xả v́ mảnh đạn cối ghim phải. Trên ghềnh đá bên bờ suối, dân đoàn viên Tạ Hoàng Thiện lănh nguyên một trái M79 nổ tung vào mặt.

    Lẫn trong tiếng súng nổ, là tiếng quát gọi hàng của bộ đội cách mạng Lào. Trần Đế, Quyết đoàn phó Quyết đoàn Cải Cách dẫn 4 dân đoàn viên, vừa bắn loạn xạ, vừa lùi xuống khe suối cạn nơi Hoàng Cơ Minh đang nằm lăn lộn. Chưa kịp đặt chân xuống ḷng suối lổn nhổn đá củ đậu, dân đoàn viên Nguyễn Văn Sĩ ngă bổ ngửa ra, máu từ ngực phun thành tia, c̣n dân đoàn viên Ngô Tấn Nghiêm, chân phải đứt tới háng, chỉ c̣n dính lại bằng mẩu da lủng lẳng. Cạnh đó, “ủy viên trung ương mặt trận” Trần Khánh nằm chết.

    Khoảng 40 phút sau, tiếng súng im hẳn. Bọn phản động chết 6, bị thương 3, c̣n vài tên bỏ trốn hoặc chạy lạc. Thuốc men hầu như chẳng có ǵ nên cánh tay Hoàng Cơ Minh chỉ được băng bó bằng một miếng giẻ, xé ra từ chiếc khăn rằn quấn cổ. Kiểm điểm lại, chúng chỉ c̣n 26 tên trong đó 4 tên không vũ khí v́ chúng đă vứt bỏ khi tháo chạy.

    Đạn dược cũng thế, mỗi tên chỉ c̣n chừng 3 băng với vài quả lựu đạn. Bên bờ suối, tiếng rên của Ngô Tấn Nghiêm lúc nghe như con lợn bị chọc tiết, lúc chỉ ư ử trong cuống họng nhưng chẳng tên nào c̣n đủ tinh thần để kết thúc nỗi đau đớn cho ḿnh.

    Cái chết của Trần Khánh khiến Hoàng Cơ Minh mất tinh thần. Đây là lần đầu tiên, bọn phản động nh́n thấy Hoàng Cơ Minh mặt tái mét, tay run rẩy, mắt mở trừng trừng nh́n xác Trần Khánh. Là nhân vật thứ hai – chỉ đứng sau Hoàng Cơ Minh trong “chiến dịch Đông tiến”, phụ trách tâm lư chiến, Trần Khánh c̣n có bí danh là Trần Thiện Khải, một thời gian dài chỉ huy và điều hành đài phát thanh “kháng chiến” đặt trên đất U Bon, Thái Lan.

    Tự nhận là ḿnh có họ hàng với nhạc sĩ Trần Thiện Thanh, tức ca sĩ Nhật Trường, Khánh đă sáng tác một số bài hát nhằm lên dây cót tinh thần đồng bọn. Những gă bị bắt sau này cho biết, Trần Khánh có tác phong quân phiệt, thường xuyên la hét, đánh chửi “chiến hữu”. Trong suốt thời gian thực hiện “chiến dịch Đông tiến 2” cho đến khi chết, Khánh đă trực tiếp hạ lệnh cho các dân đoàn, quyết đoàn giết chết ít nhất là 7 tên đồng bọn bị thương, đồng thời bỏ rơi hàng chục tên khác khi thấy chúng kiệt sức.

    Trời bắt đầu đổ mưa, cơn mưa càng lúc càng nặng hạt. Lợi dụng thời tiết, Hoàng Cơ Minh ra lệnh cho bọn phản động nhanh chóng rời con suối lúc này đă ngập nước, bỏ mặc 3 tên bị thương nằm lại với đất trời. Xẩm tối, chúng phát hiện ra một hang đá, cả bọn chui vào ẩn náu. Nếu không kể những tên từ Mỹ, Pháp, Nhật, Đức về, th́ hầu hết dân đoàn viên đều là những tên vượt biên – trong đó không ít là các sắc lính quân đội Sài G̣n, vào trại tị nạn Sikhiu ở Thái Lan, rồi được Hoàng Cơ Minh tuyển mộ với lời hứa “sẽ cho đi định cư tại Mỹ” sau khi hoàn thành nhiệm vụ.


    http://antg.cand.com.vn/vi-VN/tulieu/2007/5/61811.cand

  6. #36
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Chộp Lấy AK, Bắn Vào Lá Cờ Máu,
    Xin Đừng “Giao Trứng Cho Ác”



    Trần Quốc Kháng





    Từ nhiều năm qua, giặc Cờ Máu đă liên tục tung Virus — tiểm ẩn trong ‘sản phẩm’ của bọn ‘phản tỉnh CUỘI’, hay ‘đấu tranh CUỘI’ — nhắm vào cộng đồng VN tỵ nạn.



    Ai bất cẩn th́ dễ dàng bị nhiễm độc Virus — tưởng là chúng đă ‘cải tà quy chính’, tưởng là chúng đang đấu tranh cho ‘Dân Chủ Tự Do’. Nói cách khác là ai tin theo lời ‘mật ngọt cheat ruồi’ th́ sẽ có ngày ‘giao trứng cho ác’!



    C̣n người nào ‘theo voi ăn bă mía’, bước qua ‘nhịp cầu tri âm’ — do bọn CUỘI tạo dựng qua ‘sản phẩm’ của chúng — để tán thành chiêu bài ‘hoà hợp hoà giải’ (HHHG) th́ đương nhiên là kẻ ‘đồng hội đồng thuyền’ với giặc Cờ Máu.



    Điểm danh tất cả bọn CUỘI th́ mất nhiều thời giờ. Nhưng tiêu biểu, trong giới ‘báo chí VẸM’ th́ có CUỘI Bùi Tín. Trong giới “văn sĩ VẸM’ th́ có ‘CUỘI cái’ Dương Thu Hương. Trong giới ‘lư thuyết VẸM’ th́ có CUỘI Hoàng Minh Chính. Trong giới ‘khoa bảng VẸM’ th́ có CUỘI Hà Sĩ Phu, tức là ‘ông Tiến Sĩ giấy Đỏ’ Nguyễn Xuân Tụ (1). Trong giới ‘nhạc sĩ VẸM’ th́ có CUỘI Tô Hải — tác giả của cuốn ‘Hồi Kư Của Một Thằng Hèn’, đang được đánh bóng và quảng cáo ‘om x̣m’ ở hải ngoại.



    Đồng ư! Phía Chống Cộng nên đón mừng các đảng viên VC đă ‘cải tà quy chính’ để ‘thêm bạn, bớt thù’. Nhưng làm thế nào để biết được, kẻ nào THỰC SỰ trở về với Chính Nghĩa Quốc Gia? Kẻ nào trá hàng làm ‘c̣ mồi’, hay làm CÁI LOA tuyên truyền cho giặc Cờ Máu?



    Thiết tưởng, vấn đề này cần phải suy nghĩ, phối kiểm và cân nhắc kỹ càng — qua tài liệu, nhân chứng, và việc làm cụ thể chúng v.v. Ai vội vàng tin vào lời đường mật; tin vào mấy bài viết bốc thơm bọn CUỘI của đám bồi bút; hoặc tin vào mấy màn kịch do công an VC đạo diễn — như ‘quản thúc tại gia’, ‘tịch thu tài liệu’, ‘cắt đường dây Internet’ v.v — th́ dễ dàng sa vào ‘Khổ Nhục Kế’ của giặc Cờ Máu.



    Tuy nhiên, khi VC trá hàng, hoặc VC ‘hoàn lương’ thật sự, chúng cũng đều gởi tài liệu, lời nói, nhất là ‘tác phẩm’ — tố cáo tội ác của chế độ VC — vừa để ‘làm quà’, vừa để tạo dựng ‘nhịp cầu tri âm’ với đồng bào tỵ nạn ở hải ngoại.



    Vậy th́ sơ khởi, hăy chộp lấy ‘vũ khí AK’ ấy, bắn vào lá cờ Cờ Máu. Có nghĩa là dùng tài liệu của chúng để tố cáo tội ác của giặc Cờ Máu. Và đồng thời, mời chúng ‘ngồi chơi xơi nước’. C̣n chuyện tin tưởng chúng hay không, HẬU XÉT.



    Kinh nghiệm đă cho thấy, v́ Virus do bọn ‘phản tỉnh CUỘI’ tung ra, nên mới có cảnh QUÁI ĐẢN diễn ra trong cộng đồng tỵ nạn mấy năm trước đây:

    Nào là cá nhân. Nào là đại diện — cho đoàn thể này, hoặc tổ chức kia. Tất cả đều lấy danh nghĩa là đấu tranh cho ‘Tự Do Dân Chủ’, chống giặc Cờ Máu mà lại đến vái lậy trước bàn thờ giặc Cờ Máu: Trần Độ, Hoàng Minh Chính và Nguyễn Hộ!



    Bây giờ th́ cảnh nhiễu nhương khác đang diễn ra: ‘Thằng Hèn’ Tô Hải trong đảng VC — công chưa thấy, c̣n tội ác th́ tầy trời — mà lại được ngưỡng mộ như ‘Anh Hùng’ giữa cộng đồng tỵ nạn VC!!!



    Trong khi đó th́ Hà Sĩ Phu — đă lộ nguyên h́nh là ‘Hà Sĩ VẸM’ từ nhiều năm qua — mà vẫn c̣n người tin theo luận điệu ‘ba láp’ của hắn.



    ‘Nói có sách, mách có chứng’. Chúng tôi sẽ lần lượt tiến sâu vào chi tiết để chứng minh mấy vấn đề nêu trên là sự thật.



    ‘Giao Trứng Cho Ác’



    Bài học về ‘Hà Sĩ VẸM’ (HSV) là trường hợp ‘giao trứng cho ác’ điển h́nh. Khi đọc mấy bài viết, hoặc mấy bài phỏng vấn HSV, chúng tôi cảm thấy tội nghiệp cho t́nh trạng trí tuệ, nhân cách và lập trường của ‘ông Tiến Sĩ Giấy đỏ” này.



    Về TRÍ TUỆ th́ HSV lú lẫn. Về NHÂN CÁCH th́ HSV liên tục tung ra Virus để LỪA BỊP quần chúng. Về LẬP TRƯỜNG th́ HSV chỉ là CÁI LOA tuyên truyền cho giặc Cờ Máu.



    Thế nhưng, nhờ đám bồi bút cùng vài ba tổ chức, hay băng đảng Việt gian — mạo danh Quốc Gia, thờ ma ‘bác Hồ quốc tặc’ — ‘đánh trống khua chiêng’ om x̣m. Nào là đánh bóng HSV. Nào là vận động cho đương sự. Hệ quả là nhiều người nhiễm độc Virus tin theo. Trong đó có có tổ chức ‘Human Rights Watch’, đă trao giải thưởng ‘Nhân Quyền’ cho CÁI LOA tuyên truyền của chế độ phi nhân VC — thường xuyên chà đạp lên NHÂN QUYỀN.



    Chúng tôi xin nêu lên chứng cớ — rơ ràng như dưới ánh sáng mặt trời — không thể nào chối căi được:



    *



    1- Trong bài phỏng vấn HSV do Đinh Quang Anh Thái thực hiện ngày 9-7-09, tựa đề là “Mất dân tộc c̣n tệ hơn mất nước”, HSV đă ‘găi đúng chỗ ngứa’ của đa số đồng bào VN — ghét VC, ghét Tàu Cộng. Gă ‘tố cáo’, nào là VC bắt bớ ‘giới luật sư và giới hoạt động dân chủ’. Nào là báo động ‘Trung Quốc vẫn ào ạt kéo vào những làng Trung Quốc ở Việt Nam và gây rối, chèn ép dân Việt Nam’.



    Nhưng sau đó, HSV tung ra Virus, kêu gọi ‘hoà hợp hoà giải’ DƯỚI TRƯỚNG bọn tướng giặc Cờ Máu — mà gă đă cúi đầu tâng bốc:

    “Các vị tướng Vơ Nguyên Giáp, Nguyễn Trọng Vĩnh, Đồng Sĩ Nguyên, Lê Văn Cương….vốn chưa phải là người Dân chủ, nhưng trước vận nước đă dũng cảm nói những lời đanh thép. Tự thân sự phản biện khẳng khái ấy đă mang nghĩa Dân chủ, xứng đáng làm gương cho các trí thức, giới trẻ và toàn dân.

    Nếu những vị tướng QUÂN SỰ ấy trở thành những vị tướng DÂN SỰ, làm chỗ dựa tinh thần cho một xă hội Dân Sự đúng nghĩa, th́, nói theo kiểu người xưa, lo chi việc lớn không thành”?



    Do đó, vấn đề sơ khởi được nêu lên: Bọn tướng giặc nêu trên đă thật sự ‘cải tà quy chính’ chưa? Thứ đến là CÔNG và TỘI của chúng ra sao? Hiển hiện, gần hết đời người, chúng phục vụ đảng giặc Cờ Máu, gây lên muôn vàn tội ác đối với dân tộc. Măi đến khi già nua — v́ tranh giành quyền lực — chúng mới ‘đánh trống khua chiêng’ về vài ba vấn đề của đất nước. Thế mà HSV bất chấp sự thật, đề cao bọn tội đồ này là ‘xứng đáng làm gương cho các trí thức, giới trẻ và toàn dân’!



    Thật ra, ai có kinh nghiệm về giặc Cờ Máu th́ chỉ cần đọc tựa đề của bài viết, ‘Mất dân tộc c̣n tệ hơn mất nước’, cũng thấy rơ, HSV sử dụng chiêu bài DÂN TỘC để lừa bịp quần chúng. Xin đừng quên, giặc Cờ Máu đă khẳng định:

    “Chúng ta theo Chủ Nghĩa Quốc Tế, không theo chủ Nghĩa Quốc Gia. Chúng ta phải nâng cao tinh thần đấu tranh giải phóng… nghĩa là, H̀NH THỨC TH̀ DÂN TỘC MÀ NỘI DUNG LÀ QUỐC TẾ’.



    *



    2- Trong bài “Từ vụ Bauxite nghĩ về vận nước” có phần HSV đă viết nguyên văn:

    “Tóm lại là: Khi tiến hành nâng cao DÂN TRÍ và xây dựng Xă Hội DÂN SỰ phải đồng thời xử lư những giáo lư và thiết chế Mác-xít mới mong giải phóng được sinh lực của Dân tộc, làm nhân tố quyết định để giữ nước”.



    Đoạn văn nêu trên đă chứng tỏ TRÍ TUỆ, NHÂN CÁCH và LẬP TRƯỜNG của HSV tồi tệ đến độ quái đản. V́ lẽ, cả thế giới đă nhận ra Cộng Sản là thảm hoạ của nhân loại, nên đă quẳng ‘Mác-xít và Lê-nít’ vào thùng rác lịch sử. Thế mà HSV lại c̣n trâng tráo, đề cao việc ‘xử lư những giáo lư và thiết chế Mác-xí’ trong xă hội VN!



    Này ‘Ông Tiến Sĩ Giấy Đỏ’ ơi! Ông hỏi thử các trẻ em Trung Học bên Âu Mỹ mà xem. Hầu hết tất cả các em đều biết: Lịch sử cận đại bên Liên Bang Sô-Viết và các nước XHCN Đông Âu cho thấy, CHẲNG CÓ nơi nào “xử lư những giáo lư và thiết chế Mác-xít” mà lại có thể “NÂNG CAO DÂN TRÍ”! Ngược lại, ai cũng thấy gông cùm Mác-xít và Lê-nít trong các nước XHCN đă làm NGU DÂN và gây ra cảnh ‘BẦN CÙNG SINH ĐẠO TẶC’ trong xă hội! Nhất là CSVN, Tàu Cộng, Bắc Hàn và Cu Ba hiện nay.



    Tiếp theo, trong ‘Phụ Bản Tin Nhà’, HSV vẫn tiếp tục ca ngợi chủ nghĩa Mác-Lênin — nhằm chạy tội cho ‘Bác và Đảûng’ giặc Cờ Máu:

    “Lư tưởng Cộng Sản là một LƯ TƯỞNG HẾT SỨC TỐT ĐẸP, v́ đă gọi là lư tưởng th́ lư tưởng nào chẳng hướng tới hạnh phúc của con người, giải phóng con người khỏi những bất hạnh về vật chất, tinh thần và những bất công xă hội……..

    …..Lê-Nin nói: “Chỉ có đem toàn bộ kho TRÍ THỨC của nhân loại để làm giàu cho bộ óc của ḿnh, chúng ta mới trở thành người Cộng Sản”. Cái định nghĩa TUYỆT VỜI về người CS ấy có thể coi, chính là định nghĩa về người trí thức. Chất CS và chất trí thức phải trùng làm một. Nếu mọi đảng viên đều được kết nạp trên TINH THẦN ấy của Lê-Nin th́ đảng CS chính là ‘ĐẢNG CỦA TRÍ THỨC CÁCH MẠNG’.



    Tóm lược đoạn văn trên th́ ‘Hà Sĩ VẸM’ đă tự cao, tự đại cho rằng Cộng Sản là ‘đỉnh cao trí tuệ’. Nhưng sự thực, dưới quyền cai trị của đảng CSVN mà HSV tâng bốc, gọi là ‘ĐẢNG CỦA TRÍ THỨC CÁCH MẠNG’ th́ ai cũng nghiệm thấy:

    Đại khối dân nghèo bị chúng xô đẩy và vào thảm cảnh lầm than, cuộc sống nghèo khổ, tất cả quyền tự do đều bị tước đoạt. Măi đầu thập niên 1990, khi ‘đỉnh cao trí tuệ’ của giặc cờ Máu phải cúi đầu đi theo Kinh Tế Thị Trường của Chủ Nghĩa Tư Bản th́ đời sống dân chúng mới ‘dễ thở’ đôi chút.



    Nhờ khối Tư Bản ‘tiếp máu’, nền kinh tế XHCN mới thoát khỏi cơn khủng khoảng. Nhưng v́ giặc Cờ Máu tham nhũng, ức hiếp lương dân, bán rẻ tài nguyên quốc gia, đối nội th́ gian manh, đối ngoại th́ khiếm nhược, khiến đại khối dân chúng nghèo khổ, nhân phẩm bị trà đạp — c̣n hơn thời Pháp thuộc bội phần. Thế mà HSV lại lừa dối độc giả, gọi đảng Cộng Sản là ‘ĐẢNG CỦA TRÍ THỨC CÁCH MẠNG’!



    *



    3- Ngược ḍng thời gian, vào khoảng tháng 9 năm 1996, chúng tôi cho phổ biến bài viết “Dắt Tay Nhau Đi Dưới Tấm Bảng Chỉ Đường GIAN TRÁ” trên tạp chí VNTP và nhiều cơ qua ngôn luận, nhằm phản bác luận điệu lừa bịp của HSV. Trong bài viết ấy, có phần chúng tôi đă viết:

    ‘Trong mấy năm qua, VC tung ra nhiều tài liệu, dưới h́nh thức ‘đảng viên VC chống đảng’ ĐỂ LÔI CUỐN ĐỘC GIẢ. Nhưng sự thật bên trong, chúng ngấm ngầm hoặc công khai, nguỵ biện ḷng ṿng để chạy cho tội ác tầy trời của ‘Bác và Đảng’ giặc Cờ Máu. Mấy bài viết của Hà Sĩ Phu là bằng cớ cụ thể. Đám bồi bút cùng vài ba tổ chức, hoặc băng đảng Việt gian — đội lốt Quốc Gia thờ ma ‘bác Hồ’ quốc tặc — đă đánh trống khua chiêng om x̣m, đánh bóng tên ‘Hà Sĩ VẸM’ này.



    Khi đọc tựa đề ‘dài lê thê’ của ‘Hà Sĩ VẸM’ —“Dắt Tay Nhau Đi Dưới Tấm Biển Chỉ Đường Của Trí Tuê — Thử giải bài toán lôgic xă hội mọi nguồn rắc rối bắt nguồn từ đâu?”, ai cũng thấy điều NGỚ NGẨN của ‘ông Tiến Sĩ giấy Đỏ” này!



    3A- “Mọi nguồn rắc rối bắt nguồn từ đâu?”

    Quá dễ dàng mà HSV c̣n hỏi! ‘Mọi nguồn rắc rối bắt nguồn’ từ khi ‘Bác Hồ’ quốc tặc đem ách đô hộ Mác-Lênin về VN giày xéo quê cha đất tổ. Chính hắn đă nhận lệnh của Quốc Tế CS — do Nga-Tàu điều khiển — thành lập đảng CSVN ngày 3-2-1930.



    Đó là cội nguồn khiến dân tộc VN sa vào bể khổ — chiến tranh, ngục tù, vượt biên, vượt biển, nghèo nàn và hiện nay, c̣n sa vào hiểm hoạ Tàu Cộng đồng hoá.



    Vậy th́ ‘đáp số’ của bài toán logic dễ dàng nh́n thấy: Đảng giặc Cờ Máu hăy từ bỏ XHCN, trở về với Chính Nghĩa Quốc Gia!

    Nhưng v́ giặc Cờ Máu là bọn ‘h́nh người dạ thú’ — thừa biết ‘đáp số’ của bài toán nêu trên — nhưng vẫn ngoan cố, không chịu ‘cải tà quy chính’. Đó là trở ngại CHÍNH YẾU, gây nên bế tắc trong tất các lănh vực — Chính Trị, Kinh Tế, Xă Hội, Văn Hoá và ngăn chặn hiểm họa ‘Tàu Cộng Hóa’ dân VN hiện thời.



    *



    3B- Tiến sâu vào nội dung của bài viết nêu trên, thêm lần nữa, HSV lại chạy tội cho ‘Bác Hồ’ quốc tặc:

    “Ngày bác Hồ ra đi t́m đường cứu nước th́ cứu nước mưu hạnh phúc cho dân là mục đích. Chủ nghĩa Mác-Lênin được bác coi là ‘con đường’, tức là phương tiện giúp dân ta đi đến đích đó”.



    Đọc đoạn văn trên, rồi kiểm điểm lại những trang lịch sử từ 1945 đến nay, ai cũng thấy sự thật đă chứng minh, đảng giặc Cờ Máu do Hồ Chí Minh thành lập, từ khi ‘đánh pháp chống Mỹ’ đến nay, KHÔNG BAO GIỜ CÓ CHỦ ĐÍCH MƯU CẦU HẠNH PHÚC CHO DÂN TỘC. Ngược lại, chúng đă SỬ DỤNG ‘núi xương sông máu’ của DÂN TỘC để lót đường cho chủ nghĩa Mác-Lênin bành trướng.



    C̣n huyền thoại ‘Bác Hồ ra đi t́m đường cứu nước’ th́ đă bị đồng bào phá tan tành — tưởng như đă ‘trôi theo thùng rác lịch sử’ của con tàu L'Admiral La Touche Tréville’ mà ‘Bác Hồ’ quốc tặc đă làm Bồi Tây ở trên đó.



    *



    Qua những phần chứng minh nêu trên th́ rơ ràng, ‘Hà Sĩ VẸM’ — tức là ‘ông Tiến Sĩ giấy đỏ’ Nguyễn Xuân Tụ, bút hiệu là Hà Sĩ Phu — đă liên tục, tung ra Virus nhằm LỪA BỊP quần chúng. Nói cách khác, gă là kẻ nối giáo cho giặc Cờ Máu chà đạp lên NHÂN QUYỀN. Thế mà gă lại được trao giải thưởng ‘Nhân Quyền’ ngày 25-7-2008! Phải chăng, tổ chức ‘Human Rights Watch’ — cùng nhiều người khác — bị nhiễm độc Virus, nên ‘trao trứng cho ác’!



    (Xin xem tiếp bài thứ 2 ‘Virus Tiềm Ẩn

    Trong ‘Hồi Kư Của Một Thằng Hèn’).

    San Jose 24-10-2009

    Trần Quốc Kháng



    -----------------------------------

    (1) Trong bài thơ ‘Ông Tiến Sĩ Giấy’, cụ Nguyễn Khuyến đă viết châm biếm mấy kẻ có bằng Tiến Sĩ (ông Nghè), nhưng khả năng và nhân cách BẤT XỨNG:



    Cũng cờ cũng biển cũng cân đai

    Cũng gọi ông Nghè có kém ai

    ………

    Ghế chéo lọng xanh ngồi bảnh choẹ

    Nghĩ rằng đồ thật hoá ĐỒ CHƠI!

    http://hon-viet.co.uk/TranQuocKhang_...VaoLaCoMau.htm

  7. #37
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Chộp Lấy AK, Bắn Vào Lá Cờ Máu, Xin Đừng "Giao Trứng Cho Ác"

    (Bài 2)




    Trần Quốc Kháng


    Trong bài thứ nhất, chúng tôi đă chứng minh, ‘Hà Sĩ VẸM’ — tức là ‘ông Tiến Sĩ giấy đỏ’ (1) Nguyễn Xuân Tụ, bút hiệu là Hà Sĩ Phu — đă liên tục, tung ra Virus nhằm LỪA BỊP quần chúng. Nói cách khác, gă là kẻ nối giáo cho giặc Cờ Máu chà đạp lên NHÂN QUYỀN. Thế mà gă lại được trao giải thưởng ‘Nhân Quyền’ ngày 25-7-2008! Quả thật, tổ chức ‘Human Rights Watch’ — cùng nhiều người khác — bị nhiễm độc Virus, nên ‘giao trứng cho ác’. Trong bài này, chúng tôi xin thưa chuyện với quư vị về Virus Tiềm Ẩn Trong ‘Hồi Kư Của Một Thằng Hèn’.


    Virus Tiềm Ẩn Trong ‘Hồi Kư Của Một Thằng Hèn’

    Trong 3 ‘tiểu đoạn’ dưới đây, chúng tôi sẽ lần lượt trích dẫn những đoạn văn, do chính Tô Hải viết trong “Hồi Kư Của Một Thằng Hèn” để chứng minh, hắn vẫn cúi đầu, vâng lệnh giặc Cờ Máu, dùng ‘khổ nhục kế’ — tự nhận là HÈN — viết ‘hồi kư’ theo Nghị Quyết 36, tung Virus vào cộng đồng tỵ nạn CS.

    1- Qua phần “Mười Năm Đèn Sách Học Văn Hoá Tây Để..…. Đánh Tây”, Tô Hải đă ‘lập lờ đánh lận con đen’ nhằm HẠ NHỤC phía Chống Cộng — trong đó có các Chiến Sĩ VNCH — cũng giống như phía Cộng Sản: Đều ‘dại dột’, đều mang ‘lương tâm đen tối không phải của ḿnh’, đều “u mê đến ngu độn”….. Nên mới có “lập trường giai cấp” hoặc “lập trường chống cộng”.

    Đây là ư đồ thâm độc của giặc Cờ Máu, muốn làm băng hoại LẬP TRƯỜNG CHỐNG CỘNG của đại khối Quốc Dân. Chứng cớ là Tô Hải đă viết nguyên văn:

    “Chúng ta mới dại dột làm sao! Chúng ta đă đánh đổi lương tâm trong sáng ấy lấy một thứ lương tâm đen tối không phải của ḿnh. Lương tâm thời buổi đánh nhau của tao, của chúng mày, ơi các bạn của tôi, đều là lương tâm của... người khác! Lương tâm của ông Diệm, ông Thiệu chống cộng sản, lương tâm của ông Mác, ông Lê, ông Mao, ông Hồ không khoan nhượng với kẻ thù giai cấp!
    Cái lương tâm thuở ấy của chúng ta cao đẹp biết bao! Nhưng các nhà cách mạng giả hiệu, cả quốc gia lẫn quốc tế, đă lợi dụng sự khờ khạo của chúng ta để nhào nặn nó thành thứ “lập trường giai cấp” hoặc “lập trường chống cộng”. Bất cứ ai đă đứng vào một trong các lập trường ấy là mất béng cái “lương tâm” đúng nghĩa nhân bản. Chỉ c̣n lại cái u mê đến ngu độn: Lao vào thịt nhau cho đến khi bị người khác thịt v́ không cùng một “lương tâm” với họ!

    Này Tô Hải! Đừng ḥng ‘lấy vải thưa che mắt thánh’! Không ai có thể che dấu được sự thật hiển nhiên:

    Chỉ v́ ‘bác Hồ’ quốc tặc và đồng bọn, có dă tâm muốn áp đặt chủ nghĩa PHI NHÂN BẢN Mác-Lênin trên hai miền Nam Bắc VN, nên dân chúng VN mới có ‘lập trường Chống Cộng’. Lẽ dễ hiểu là “nơi nào có áp bức, nơi ấy có đấu tranh’. Chính Lê-Nin, ‘Thánh Tổ’ đảng CSVN, đă nói như vậy th́ làm sao Tô Hải cùng các ‘đồng chí CUỘI’ chối căi được nữa?!
    Nói cách khác ‘lập trường Chống Cộng’ xuất phát từ ‘phản ứng tự vệ’ — THÍCH ĐÁNG và SÁNG SUỐT — giúp cho bản thân ḿnh, giúp cho gia đ́nh ḿnh và bảo vệ đất nước ḿnh thoát khỏi ách nô lệ Mác-Lênin. Nói ngắn gọi: Chống Cộng là NGHĨA VỤ chống lại TỘI ÁC. Chính v́ thế, đại khối Quốc Dân mới liên tục đấu tranh với ‘lập trường Chống Cộng’ từ năm 1945 đến nay.

    Nh́n lại thời ông Diệm và thời ông Thiệu cầm quyền — cho rằng hai ông ‘tồi tệ’, hoặc phụ thuộc vào Hoa Kỳ thế nào chăng nữa — ai cũng thấy, cuộc sống của đồng bào miền Nam vẫn có Tự Do, No Ấm — gấp hàng trăm ngàn lần dưới ách nô lệ Mác-Lênin.
    Như vậy, qua đoạn văn của Tô Hải ở trên, ai cũng thấy gă lộ nguyên h́nh là kẻ xảo trá. Chính hắn đă viết LÁO LẾU, tiềm ẩn ư tưởng mạt sát tất cả những người Chống Cộng là ‘U MÊ’ quá mức, đến độ ‘NGU ĐỘN’ (cũng như những người CS). Trong lời mát sát này, Tô Hải đă ‘tẩm Virus’ với hậu ư:

    ‘Hai phía Quốc Cộng đều mê muội, đều là nạn nhân, đă chém giết nhau. Vậy th́ sau chiến tranh, nên thông cảm cho nhau, xoá bỏ hận thù, HHHG với nhau’. Nói nôm na là ‘hoà cả làng’!

    Nhưng hỡi ơi! Ai muốn ‘hoà cả làng’ th́ phải cúi đầu chấp nhận ách nô lệ “Mác-Lênin’. Hoá ra, hoà hợp hoà giải chỉ là chiêu bài, giúp giặc Cờ Máu có thêm sức mạnh — tiếp tục tham nhũng, tiếp tục hà hiếp lương dân, tiếp tục làm những chuyện ‘hại dân hại nước’.

    Chẳn hẳn nhiều độc giả c̣n nhớ, khoảng dăm bẩy năm trước đây, ‘giặc cái’ Dương Thu Hương — với giọng nói ‘đanh đá cá cầy’ và lời lẽ hỗn xược — đă tung ra cùng ‘loại Virus’ nêu trên — qua các cuộc phỏng vấn do bọn Việt gian ‘nằm vùng’ trong các cơ quan truyền thông ở hải ngoại thực hiện.


    *


    2- Sang phần “Cuộc Chiến Chống Mỹ’ th́ rơ ràng hơn, Tô Hải đă thoá mạ các Chiến Sĩ VNCH bằng xảo thuật, nêu lên quân trang, quân dụng của “anh lính nguỵ” và “anh giải phóng quân’. Tà ư của Tô Hải tiềm ẩn trong Virus: Hai bên đều là ‘sản phẩm’ hoặc tay sai của ngoại bang. Chứng cớ là Tô Hải đă viết:

    “Trang bị của anh lính “ngụy” bị bắt sau chiến dịch Lam Sơn 719 giải ra miền Bắc mà chúng tôi gặp trên đường, từ đầu đến chân Made in USA! C̣n anh “giải phóng quân” th́ từ chân đến đầu, từ miếng thịt hộp, rau khô, áo, quần, giầy tất, đều Made in China!”?

    Đồng ư! Quân trang, quân dụng và vũ khí của các Chiến Sĩ Cộng Ḥa th́ ‘Made in USA’. C̣n phía Bộ Đội VC th́ ‘Made in China’. Nhưng thực chất, Quân Lực VNCH và Bộ Đội VC là hai thái cực ĐỐI NGHỊCH.

    Lẽ dễ hiểu phía Bộ Đội VC — mệnh danh là ‘Quân Đội Nhân Nhân VN’ — hoàn toàn là ‘của đảng, v́ đảng, do đảng’ giặc Cờ Máu thành lập. Nói cách khác, chúng là CÔNG CỤ của đảng CSVN không hơn không kém.

    Thử hỏi, đảng CSVN do kẻ phản quốc nào, đă nhận tiền của Quốc Tế CS, nhận chỉ thị của QTCS, thi hành chỉ thị của QTCS , thành lập ở Hương Cảng năm 1930?

    Xin thưa, chính ‘Văn Kiện Đảng’ VC, trong đó có mấy lá thư của ‘bác Hồ’ quốc tặc đă cho thấy, gă là ‘đại biểu’ của QTCS, gă nhận chỉ thị của QTCS, gă thi hành chỉ thị của QTCS và chính gă tuyên bố —‘đă hoàn thành nhiệm vụ’ nêu trên.

    Nh́n vào thực tế, ngày xưa Bộ Đội VC ‘đánh Pháp, chống Mỹ’ theo lệnh của đảng giặc Cờ Máu, nhằm áp đặt ÁCH NÔ LỆ Mác-Lênin từ Bắc vào Nam. Đến bây giờ, Bộ Đội VC vẫn thế: Tất cả quyền hành — trong các đơn vị Bộ Đội VC — đều do ‘đồng chí Chính Uỷ’ nắm giữ. Và ‘Tôn Chỉ’ hàng đầu của chúng là ‘TRUNG THÀNH VỚI ĐẢNG’. Bất chấp đảng ấy là đảng Mafia, hay đảng giặc buôn dân bán nước. Vậy th́ ḷng trung thành ấy, không khác nào ḷng trung thành của loài khuyển mă đối với chủ nhân ông.

    Trái ngược với ‘Tôn Chỉ’ của Bộ Đội VC, Tôn Chỉ của Quân Lực VNCH là ‘Tổ Quốc - Danh Dự - Tránh Nhiệm’:

    TỔ QUỐC là Tổ Quốc VN — từ thời Vua Hùng Vương lập quốc, Quân Dân có bổn phận phải giữ ǵn — đối nghịch với Tổ Quốc XHCN mà ‘QuốcTổ’ là Mác-Lênin ở bên Sô-Viết. (2)

    DANH DỰ là Danh Dự của bản thân ḿnh, của dân tộc VN ḿnh — không chấp nhận sống dưới ách nô lệ Mác-Lênin — đối nghịch với ‘quốc sách’ CÚI ĐẦU ‘thờ Mao Chủ Tịch, thờ Stalin bất diệt’ của đảng giặc Cờ Máu!

    TRÁCH NHIỆM là ‘Trách Nhiệm’, tự vệ cho chính bản thân ḿnh, bảo vệ cho gia đ́nh ḿnh, và bảo vệ đất nước ḿnh — chống lại giặc nội thù, hay giặc ngoại xâm mà hàng đầu là VC và Tàu Cộng.

    Thiết tưởng, chỉ cần nêu lên mấy điểm trái ngược ở trên cũng đủ đập tan luận điệu lừa bịp của Tô Hải qua tà ư, hạ nhục các Chiến Sĩ Cộng Ḥa, xuống ngang hàng với Bộ Đội VC — công cụ của đảng giặc gian manh.


    *


    3- Qua ‘sản phẩm’ của Tô Hải, độc giả c̣n thấy, tà tâm của gă và bọn ‘Phản Tỉnh CUỘI’, thường xuyên đánh bóng và quảng cáo cho nhau.

    A- Trong phần ‘Đôi Điều Phi Lộ…. Sau Cùng’, Tô Hải đă viết nguyên văn, đề cao các ‘đồng chí CUỘI’ của gă:

    ‘Đặc biệt, ba bốn năm gần đây tôi may mắn có điều kiện làm quen với Internet, nhờ đó mà được tiếp cận với rất nhiều người mà tôi vô cùng cảm phục. Dù đang sống ở trong nước, họ không hề sợ hăi trước đàn áp, ngục tù. Đó là những Hoàng Minh Chính, Trần Độ, Lê Hồng Hà, Hà Sĩ Phu. Bùi Minh Quốc, những Hoàng Tiến, Trần Mạnh Hảo, Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn Thanh Giang, Vũ Cao Quận.”

    B- Trong phần ‘V́ Sao Tôi Viết Hồi Kỳ?’, Tô Hải c̣n muốn ‘ăn mày t́nh cảm’ như kẻ hát sẩm, nhằm tung ra Virus: ‘Lấy t́nh thương, xoá bỏ hận thù, hoà hợp hoà giải’. Chứng cớ, Tô Hải đă viết nguyên văn:

    ‘Hi vọng rằng sau khi đọc hồi kư này người đọc sẽ thương cảm cho tôi, cho các bạn tôi, những người ngây thơ, tội nghiệp, cả cuộc đời bị lừa dối và đi dối lừa người khác một cách vô ư thức’.

    Đồng ư! ‘Nhân vô thập toàn’. Đồng ư! Ai cũng có khi lầm lẫn. Nhưng thiết tưởng, nếu LẦM LẪN th́ thời gian theo giặc chỉ kéo dài dăm ba năm là nhiều. Nhưng ngược lại, Tô Hải cùng đồng bọn, gần hết đời người — trên 60 năm qua — đă TẬN TUỴ phục vụ đảng giặc Cờ Máu: Hiển nhiên, chúng đă CỐ T̀NH. Vậy mà Tô Hải lại c̣n điêu ngoa cho rằng ‘đi dối lừa người khác một cách VÔ Ư THỨC’.

    Vả lại, chưa ai thấy bọn chúng làm được điều ǵ cụ thể để ‘LẤY CÔNG CHUỘC TỘI’. Ngược lại, ai cũng thấy tất cả bọn chúng — bao gồm cả Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Trần Độ, Nguyễn Hộ, Hoàng Minh Chính, Hà Sĩ Phu, Dương Thu Hương, Nguyễn Thanh Giang — gần suốt đời theo giặc, hay hợp tác với giặc, làm chuyện phản dân hại nước. Vậy mà chúng lại c̣n vênh váo, tỏ ư là ‘bậc thầy’, là ‘LĂNH TỤ’, dậy người khác phải thế này, thế nọ! C̣n chuyện ǵ LỐ BỊCH hơn thế nữa không?


    Cùng Là CUỘI, Cùng Nhau Chạy Tội Cho ‘Bác Hồ’ Quốc Tặc

    Qua bài điểm sách, tựa đề là ‘Đọc hồi kư của nhạc sỹ Tô Hải’ — do ‘Tiến Sĩ VẸM’ Nguyễn Thanh Giang viết, phổ biến ngày 1-9-09 vừa qua — ai cũng thấy gă nguỵ biện ḷng ṿng nhằm chạy tội cho ‘bác Hồ’ quốc tặc và tâng bốc ‘Thằng Hèn Tô Hải’.

    Chứng cớ là khi viết về ‘bác Hồ’ quốc tặc th́ VẸM Nguyễn Thanh Giang trích dẫn đoạn viết trong ‘Hồi Kư’ của Tô Hải — với luận điệu so sánh ‘ba láp’ và đổ vạ tội LỪA BỊP của ‘bác Hồ’ quốc tặc cho “bọn cộng sản An Nam phong kiến’:

    ‘Ông ta cũng là con người, cũng có quyền lấy vợ đẻ con, thậm chí ba bốn vợ như ông Lê Duẩn, cũng có quyền bồ bịch như ông Mitterand, ông Clinton chứ! Cái tội của ông là do bọn gọi là cộng sản An Nam phong kiến cố t́nh dựng ông ta lên thành ‘thánh sống’ (và ‘thánh chết’) để lừa bịp cái dân tộc đa số là nông dân thất học, đầu óc c̣n mê muội về thánh về thần. Ông ta chỉ là một nhà cách mạng chính hiệu cuồng tín với chủ nghĩa Mác-Lê mà thôi”. (trang 388).

    Quả thật là ‘nói như VẸM’. ‘Quyền bồ bịch’ là quyền ǵ sau khi đă lập gia đ́nh? Ở Pháp, ở Mỹ, hay nước nào ghi ‘quyền bồ bịch’ ấy trong Luật Pháp? Sách Luân Lư nào giảng dậy về ‘quyền’ quái gở này? Sự thật đă quá rơ ràng, không ai có thể chạy tội cho ‘bác Hồ’ quốc tặc được nữa:

    Chuyện Hồ bỏ vợ (Tăng Tuyết Minh) vô cớ là tội bạc t́nh, bạc nghĩa.
    Chuyện Hồ bỏ con (Nguyễn Quốc Trung) là tội bất nhân, bất nghĩa.
    Chuyện Hồ thủ tiêu Nông Thị Xuân và Nông Thị Vàng để ‘trôn vùi nhân chứng’ — sau nhiều năm thoả măn thú tính với cô Xuân — là tội ác của con QUỶ DÂM DỤC!
    Thế mà bọn VẸM lại tung ra luận điệu so sánh ‘ba láp’ với chuyện bồ bịch của ‘ông Mitterand’, hoặc ‘ông Clinton ‘!

    Nh́n lại những trang sử từ 1945 đến 1969, ai cũng thấy, ‘bác Hồ’ quốc tặc vừa là Chủ Tịch Nước, vừa là Tổng Bí Thư. Gă nắm tất cả quyền hành trong tay, mà bọn bồi bút lại c̣n điêu ngoa cho rằng: “Cái tội của ông là do bọn gọi là cộng sản An Nam phong kiến”!

    Sang đoạn khác, VẸM Nguyễn Thanh Giang tiếp tục nguỵ biện cho ‘bác Hồ’ quốc tặc:

    “Người viết bài này [VẸM Nguyễn Thanh Giang] th́ cho rằng, cả những người tô vẽ cụ Hồ thành ông thánh, là vị cứu tinh; cả những ai thóa mạ Cụ là tên dâm tặc, là tội đồ dân tộc đều không đúng. Thực tế, Cụ cũng chỉ là một con người, một con người tài trí, tài trí đến mức có thể làm được những việc rất phi thường theo ư Cụ. (Đánh giá những việc làm ấy là công to hay tội lớn? Lịch sử sẽ c̣n bàn thảo công phu và sẽ được phán xét công minh).

    Này ‘ông Tiến Sĩ giấy đỏ’ ơi! Tại sao lại phải chờ đợi người khác phán xét làm ǵ? Sự thật lịch sử đă sáng tỏ như ban ngày:

    Hàng trăm triệu người, kể cả hàng triệu đảng viên CS, ở khắp nơi trên thế giới — nhiều nhất là ở ‘mẫu quốc Sô-Viết’ và các nước CS Đông Âu — đều chứng kiến: Cộng Sản Mác-Lênin là THẢM HỌA CỦA NHÂN LOẠI nên đă bị phá sản.

    Thế mà thảm hoạ ấy, lại do ‘bác Hồ’ quốc tặc đem từ bên Sô-Viết về VN qua việc thành lập đảng CSVN năm 1930. Đó là cội nguồn. Đó là nguyên nhân sâu sa khiến cho hai miền Nam Bắc VN biến thành băi chiến trường giữa hai khối ‘đế quốc Tư Bản’ và đế quốc Cộng Sản (1945-1975). Hậu quả là đất nước bị tàn phá. Hàng triệu lương dân bị thiệt mạng.

    Hơn nữa, từ ngày thực hiện ‘cách mạng Vô Sản’ — qua chính sách đấu tố địa chủ — đến nay th́ tất cả giá trị tinh thần trong nền luân lư cao quư của dân tộc bị băng hoại. Đồng thời, dân tộc VN triền miên trong bể khổ, chưa biết đến bao giờ mới thoát ra khỏi ách nô lệ Mác-Lênin!
    Đó là CÔNG LỚN hay là TỘI ÁC VĨ ĐẠI của ‘bác Hồ’ quốc tặc? Vậy mà VẸM Nguyễn Thanh Giang lại c̣n trâng tráo, cho đó là ‘những việc rất phi thường theo ư Cụ’ Hồ quốc tặc!

    Đến phần kết luận của bài ‘điểm sách’ nêu trên, VẸM Nguyễn Thanh Giang sử dụng ảo tưởng để đánh bóng ‘đồng chí CUỘI’ Tô Hải:

    “Tô Hải dù đă tự nguyện chui vào rọ Cộng sản (tức ngồi tù) nhưng không vi phạm điều nhân (chẳng những thế c̣n làm điều nhân thật đáng trân trọng là đă trên dưới tám mươi, lại đau yếu mà vẫn cậm cạch ngồi viết cuốn hồi kư đầy tâm huyết, rất giá trị này). Cho nên, rồi đây khi đi gặp Khổng Tử, chắc ông nhạc sỹ này sẽ được Khổng Tử gả cho con gái đẹp như ‘Nụ cười sơn cước’.

    Quả thật là nói dối không thông: Tô Hải cùng đồng bọn, gần hết đời người vẫn tận tuỵ phục vụ chế độ PHI NHÂN, đại gian, đại ác, mà VẸM Nguyễn Thanh Giang lại trơ trẽn, bảo rằng Tô Hải “không vi phạm điều nhân”. Đến nay, Tô Hải vẫn tiếp tục cúi đầu, nhận lệnh giặc Cờ Máu, viết hồi kư để tung Virus, lừa bịp độc giả. Ai có thể làm chuyện lố bịch hơn Nguyễn Thanh Giang khi cho rằng hồi kư của Tô Hải ‘đầy tâm huyết, rất giá trị’?

    Tổng kết lại th́ “Hồi Kư Của Một Thằng Hèn”, là tác phẩm ‘tràng giang đại hải’, có nội dung ‘hằm bà lằng’ như nồi cám heo. Chỗ này th́ hắn tự cao tự đại là ‘đại bàng cánh cụt’ — ngầm ư là ‘có tài xuất chúng’, nhưng bị sa cơ lỡ vận. Chỗ kia th́ gă cúi ḿnh, áp dụng ‘khổ nhục kế’, tự nhận là ‘thằng hèn’ để tung ra những lời đường mật — tẩm Virus ‘hoà hợp hoà giải’ — rồi gă lại c̣n tự cho là ḿnh đă ‘hết hèn’.

    Đó là những điểm chính yếu, cần được đem ra ánh sáng công luận. Sau khi nh́n rơ bộ mặt thật của Tô Hải và các ‘đồng chí CUỘI’ của gă th́ thiết tưởng, chúng ta không nên uổng phí thời giờ, ‘đôi co với VẸM’ qua những chi tiết khác — trong “Hồi Kư Của Một Thằng Hèn”, hay bất cứ ‘sản phẩm’ nào của bọn CUỘI tung ra.

    (Xin xem tiếp bài thứ 3, viết về Xảo Kế ‘Bốn Cùng’ Của Bọn ‘Phản Tỉnh Cuội’ và chuyện ‘Chộp Lấy AK, Bắn Vào Lá Cờ Máu’).

    San Jose 24-10-2009

    Trần Quốc Kháng





    CHÚ THÍCH:

    (1) Trong bài thơ ‘Ông Tiến Sĩ Giấy’, cụ Nguyễn Khuyến đă viết châm biếm mấy kẻ có bằng Tiến Sĩ (ông Nghè), nhưng khả năng và nhân cách quá tồi tệ:

    Cũng cờ cũng biển cũng cân đai

    Cũng gọi ông Nghè có kém ai

    ………

    Ghế chéo lọng xanh ngồi bảnh choẹ

    Nghĩ rằng đồ thật hoá ĐỒ CHƠI!

    *

    (2) Trên thực tế cũng như trên lư thuyết — Hiến Pháp và các cơ quan ngôn luận — VC thường xuyên kêu gọi phụng sự Tổ Quốc XHCN. Điển h́nh là trên ‘BÁO ĐIỆN TỬ ĐẢNG CSVN’ ngày 24-10-2009 vừa qua, chúng giới thiệu ‘sản phẩm’ của Trung Tướng VC Lê Minh Vụ, có đoạn đă viết nguyên văn:

    “Nhân kỷ niệm 65 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22-12-1944 – 22-12-2009), 20 năm Ngày hội quốc pḥng toàn dân và góp phần nâng cao chất lượng xây dựng nền quốc pḥng toàn dân, Nhà xuất bản Chính trị quốc gia xuất bản cuốn sách “Xây dựng ư thức bảo vệ Tổ quốc xă hội chủ nghĩa trong thời kỳ mới” do Trung tướng, PGS, TS. Lê Minh Vụ chủ biên”.

    http://hon-viet.co.uk/TranQuocKhang_...aoLaCoMau2.htm

  8. #38
    Member
    Join Date
    26-03-2011
    Posts
    443
    Những người theo dơi sát t́nh h́nh th́ đọc những bài như vầy để rút kinh nghiệm, c̣n tôi, người không theo dơi nhiều th́ đọc nhưng không tin tưởng lắm.

    Đám giặc cộng đội lốt tôn giáo th́ nhiều người rơ, c̣n ông Hà sĩ Phu là loại trói gà, không phải lănh tụ năng động. Tôi nghĩ ông là người có ḷng. Đám Việt tân tôi không tin tưởng lắm, không có nghĩa là không cộng tác với họ khi làm một việc ǵ; miễn là giữ khoảng cách. Không đưa hầu bao hay bank account cho họ.

    Có một diều là khi đọc những bài như vầy, ta không nên nản chí, nghi ngờ mọi người. Phải lăn vào bếp, ḿnh hoạt động, biết, t́m hiểu mới rỏ kẻ xấu và người tốt.. Ḿnh lớn, phải làm cái ǵ, thất bại là mẹ thành công.

    C̣n cứ đọc những bài như vầy rồi chỉ trích căi lộn, không làm ǵ, sợ bị gạt, làm như vậy là người dại. Mai mốt hết gân, chết, thấy ḿnh chả làm ǵ, rơ là đồ vô dụng!!
    Last edited by Kan; 25-11-2012 at 12:04 AM.

  9. #39
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    NGƯỜI VỮNG VÀNG
    KHÔNG ĐI VỚI VIỆT GIAN




    Đă biết nước và dầu không làm bạn

    Ḥa không tan th́ cố sức làm chi?

    Những vết tỳ dù che lấp tinh vi

    Không công lư: rơ ràng phi chính nghĩa!



    Ư Nga, 22-11-2012






    NH̀N CHO KỸ, NGHĨ CHO SÂU



    Nếu đă biết phe đông không chính nghĩa

    Th́ ai kia sao nhẹ dạ về hùa?

    Chưa mù ḷa sao đồng lơa, a dua,

    Cùng Liềm Búa Việt gian bàn mưu kế?



    Người chính trực dù cô đơn, thất thế:

    Bao nhiêu khê cũng chia sẻ, cận kề;

    Đừng rụt rè, chia rẽ, hăy lắng nghe!

    Thương Đất Mẹ, đừng u mê thân Cộng!



    Ta c̣n sống nhờ Cha Ông hành động,

    Gương thành công: gióng trống giữ Non Sông!

    Phá cùm gông, anh dũng bước kiêu hùng

    Không nao núng trước Thù Chung Dân Tộc!



    Ư Nga, 22-11-2012
    Last edited by alamit; 25-11-2012 at 12:01 AM.

  10. #40
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Chộp Lấy AK, Bắn Vào Lá Cờ Máu,
    Xin Đừng ‘Giao Trứng Cho Ác’

    (Bài 3)

    Trần Quốc Kháng





    Qua 2 bài viết trước đây, chúng tôi đă lần lượt trích dẫn những đoạn văn do chính tác giả (Hà Sĩ Phu, Tô Hải và Nguyễn Thanh Giang) đă viết để chứng minh, bọn chúng đảm trách ‘công tác tung Virus’ vào cộng đồng VN tỵ nạn CS.



    Trong bài viết này, chúng tôi xin đặt trọng tâm vào ‘Xảo Kế Bốn Cùng’ và chuyện ‘Chộp Lấy AK, Bắn Vào Lá Cờ Máu’.



    Xảo Kế ‘Bốn Cùng’

    Của Bọn

    ‘Phản Tỉnh Cuội’



    Khi đọc mấy bài ‘b́nh luận thời’, khi xem mấy cuốn sách “hồi kư’, khi lắng nghe luận điệu của bọn ‘Phản Tỉnh CUỘI’ qua làn sóng phát thanh, ai có kinh nghiệm về VC cũng đều nhận thấy:

    Chúng “CÙNG diễn tṛ CUỘI. Chúng CÙNG đi theo ‘Road Map’ của giặc Cờ Máu. Chúng CÙNG tung Virus. Chúng CÙNG tâng bốc và ‘quảng cáo’ cho nhau. Nói ngắn gọn, đó là ‘Xảo Kế Bốn Cùng’.



    Điển h́nh là mấy bài ‘b́nh luận’ của VẸM Hà Sĩ Phu và ‘Hồi Kư Của Một Thằng Hèn’ do Tô Hải viết mà chúng tôi đă tŕnh bầy trong 2 bài trước đây.





    Nói tóm lược th́ hầu hết các ‘tác phẩm’, hoặc các bài phỏng vấn bọn ‘phản tỉnh CUỘI’, đều có nội dung xoay quanh 6 điểm chính như sau:



    *



    Thứ Nhất: Tung ra Virus, khiến ai NHIỄM ĐỘC th́ mang ảo tưởng:

    ‘Trong đảng giặc Cờ Máu có nhiều đảng viên can đảm, có tài, có ḷng ‘yêu nước’. Nhưng v́ lầm lỡ, nên họ theo CS. Dù sao, cuộc chiến đánh Pháp chống Mỹ, ‘giải phóng dân tộc’ (1945-1975) đă đạt được chiến thắng ‘vẻ vang’. Đến nay, họ đă ‘phản tỉnh’ và biết ‘tranh đấu cho Dân Chủ Tự Do’.



    Thế nhưng, sự thật đă cho thấy, không có ‘giải phóng dân tộc’ mà chỉ NÔ LỆ. Không có ‘vẻ vang’ mà chỉ có Ô NHỤC. Lẽ dễ hiểu là giặc Cờ Máu đă sử dụng ‘núi xương sông máu’ của dân tộc, ‘đánh Pháp chống Mỹ’ cho Nga Tàu. Nên sau khi Nga Cộng sụp đổ th́ VN trở thành THUỘC ĐỊA của Tàu Cộng là chuyện hiển nhiên.



    Tuy nhiên, qua luận điệu của bọn VẸM nêu trên, ai nhiễm độc Virus — mang ẢO TƯỞNG ‘vẻ vang’ — th́ rất dễ dàng bước qua ‘nhịp cầu tri âm’, bắt tay ‘hoà hợp hoà giải’ với CSVN mà không biết là ḿnh trở thành kẻ ‘đồng hội đồng thuyền’ với đảng giặc gian manh.



    Không những thế, những lời đường mật của bọn CUỘI c̣n đáp đúng tâm lư của mấy kẻ ngồi ‘chờ sung rụng’ — chờ ‘VC chống VC, rồi VC sụp đổ’! Nên mỗi khi nghe tin đồn về ‘VC phản tỉnh’ th́ họ vui mừng mà không cần t́m hiểu, thực hư thế nào. Cố LS Phạm Nam Sách, cách đây khoảng 15 năm, đă viết bài cảnh giác trước công luận về bọn ‘phản tỉnh CUỘI’ qua tựa đề ‘Chống Đảng Để Giữ Đảng’.



    *



    Thứ Hai: Nêu lên lập luận hồ đồ, cho rằng ‘hai bên Quốc Cộng đều là tay sai, hay công cụÏ của ngoại bang’ — với tà ư làm băng hoại lập trường Chống Cộng qua việc kêu gọi phía Chống Cộng nên ‘thông cảm, bỏ qua tất cả tội ác trong quá khứ’. Có nghĩa ‘xóa bỏ hận thù, HHHG’ — mục tiêu hàng đầu trong ‘Nghị Quyết 36’ của VC nhắm vào cộng đồng tỵ nạn.



    V́ vậy, tất cả ‘sản phẩm’ của bọn ‘phản tỉnh CUỘI’ đều được tay sai ‘nằm vùng’ phổ biến rầm rộ ở hải ngoại. Trong khi ở trong nước, hầu như không có ai biết đến chuyện ấy.



    Khi Virus lan tràn vào cộng đồng tỵ nạn th́ dễ dàng gây nên tệ trạng bất đồng ư kiến — thực hay hư về chuyện ‘phản tỉnh’ — rồi sinh ra bất hoà và phân hóa.



    *



    Thứ Ba: Trên b́nh diện Quốc Tế, bọn ‘phản tỉnh CUỘI’ là biểu tưởng của các ‘nhà bất đồng chính kiến’. Tùy theo t́nh h́nh đ̣i hỏi, công an VC sẽ diễn kịch ‘bắt giam’, rồi lại ‘thả ra’ — để tỏ vẻ ‘phục thiện’ về vấn đề Nhân Quyền, theo ư muốn của các cường quốc.

    *

    Thứ Tư: Ngụy biện ḷng ṿng, nhằm chạy tội cho ‘Bác Hồ’ quốc tặc — kẻ tội đồ ‘vĩ đại’ nhất trong lịch sử VN.



    *



    Thứ Năm: Tố cáo dăm ba tội ác dưới chế độ VC ở miền Bắc, hoặc vài ba lầm lẫn của ‘bác Hồ’ quốc tặc mà đa số chúng ta đă biết — để làm ra vẻ ‘phản tỉnh’.



    *



    Thứ Sáu: Đóng kịch chống chế độ VC, chống chủ nghĩa CS, hay chống Tàu Cộng nhằm ‘găi đúng chỗ ngứa’ của quần chúng: Ghét VC, ghét Tàu Cộng.



    Nhưng sau khi đạt được cảm t́nh và ‘uy tín Chống Cộng’ th́ bọn CUỘI tung ra Virus — qua lời phỏng vấn, hoặc qua tác phẩm nhằm chạy tội cho ‘bác Hồ’ quốc tặc và đảng giặc Cờ Máu. Điển h́nh là trường hợp của VẸM Duơng Thu Hương, VẸM Hà Sĩ Phu và VẸM Nguyễn Thanh Giang.



    Chộp Lấy AK,

    Bắn Vào Lá Cờ Máu



    Thông thường, khi VC trá hàng, hoặc VC ‘hoàn lương’ thật sự, cũng đều gởi tài liệu, lời nói, nhất là ‘tác phẩm’ — tố cáo tội ác của chế độ VC — vừa để ‘làm quà’, vừa để tạo dựng ‘nhịp cầu tri âm’ với đồng bào tỵ nạn ở hải ngoại.



    Vậy th́ sơ khởi, hăy chộp lấy ‘đạn AK ấy’, bắn vào lá cờ Cờ Máu. Có nghĩa là dùng tài liệu của chúng để cáo giác tội ác của đảng CSVN. C̣n chuyện tin tưởng VC có hồi chánh thực sự hay không, HẬU XÉT.



    Đúng là như vậy. Nhiều năm trước đây, chúng tôi đă theo đúng ‘nguyên tắc’ kể trên — qua nhiều bài viết, đă phổ biến trên các diễn đàn.





    1- ‘Chộp lấy AK’ của Hoàng Minh Chính:



    Qua làn sóng của đài Á Châu Tự Do ngày 23-1-2004, Hoàng Minh Chính, Viện Trưởng Viện Triết Học Mác-Lênin, đă lên án Cộng Sản mănh liệt:

    ‘Nhà nước Sô-Viết, dưới thời Stalin đă sát hại khoảng từ 22 đến 23 triệu người. Ở Trung Quốc dưới thời Mao Trạch ‘ông đă tàn sát khoảng từ 60 đến 70 triệu người... Th́ những chính quyền CS ấy, độc đảng ấy, đem lại quyền lợi sống c̣n cho nhân dân hay tàn sát nhân dân. Thế c̣n ở VN này, cái chính quyền độc đảng của CSVN, đă làm cho trên 3 triệu người phải hy sinh trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn’....



    Như vậy, bỏ qua tất cả việc làm khác của VC Hoàng Minh Chính để cô đọng trong phần nhận định nêu trên th́ quả thật, đó là ‘loạt đạn AK’ mà phía Chống Cộng nên chộp lấy để ‘bắn vào lá Cờ Máu’:

    Làm sao mà CSVN lại có thể chối bỏ tội ác tầy trời do ‘Bác và Đảng’ gây nên? Ngay cả Hoàng Minh Chính, đảng viên ṇng cốt của CSVN đă phải nh́n nhận sự thật: ‘Cái chính quyền độc đảng của CSVN, đă làm cho trên 3 triệu người phải hy sinh trong cuộc chiến huynh đệ tương tàn’, ṛng ră suốt 30 máu lửa (1945-1975). Chỉ v́ ‘Bác và Đảng’ tuân hành chỉ thị của Nga Tàu, ‘đánh Pháp chống Mỹ’ để áp đặt ách đô hộ Mác-Lên trên đất nước VN. Nên VN mới biến thành băi chiến trường giữa hai khối ‘đế quốc Tư Bản’ và đế quốc Cộng Sản.



    Thế rồi, sau khi đất nước bị tàn phá, hàng triệu lương dân bị thiệt mạng th́ CSVN xoay chiều 180 độ, cúi đầu đi theo ‘kinh tế thị trường’ của chủ nghĩa Tư Bản. Vậy th́ hiển nhiên, ‘Bác và Đảng’ giặc Cờ Máu là bọn TỘI ĐỒ đối với Dân Tộc VN.



    *



    2- ‘Chộp lấy AK’ của Trần Anh Kim:



    Trong lá ‘Thư Góp Ư Xây Dựng Đảng’ của cựu Trung Tá VC Trần Anh Kim — đề ngày 03-02-06 — có đoạn, tác giả đă viết nguyên văn:

    ‘Những đặc điểm nổi bật của đảng CSVN trong quá tŕnh lănh đạo cách mạng Việt Nam là: Bịp bợm, lừa đảo, ăn cướp, yêu ai nên tốt, ghét ai nên xấu, bịa đặt vu cáo, trả thù, trù dập, cướp cả quyền làm người của nhân dân, cướp cả quyền công dân của những đảng viên chân chính! Tự cho ḿnh đứng trên pháp luật, đứng ngoài pháp luật, chỉ thích khen, thích nịnh bợ, không thích chê bai, dốt nát, phá hoại, có nhiều việc làm vô văn hoá, giả dối, ham thành tích, che dấu khuyết điểm v.v và v.v.& Trên thế giới này chưa có đảng nào vô liêm sỉ, ăn cháo, đá bát như đảng CSVN’!



    Như vậy, tương tự như trường hợp của Hoàng Minh Chính, đoạn văn của Trần Anh Kim nêu trên có hiệu lực như những ‘loạt đạn AK’ mà phía Chống Cộng nên chộp lấy để ‘bắn vào lá Cờ Máu’:

    Đồng ư! Hầu như ai cũng đồng ư với Trần Anh Kim: ‘Những đặc điểm nổi bật của đảng CSVN là bịp bợm, lừa đảo, ăn cướp…... cướp cả quyền làm người của nhân dân’… Vậy th́ đảng CSVN là đảng ǵ? Đảng giặc Cờ Máu Sao Vàng? Hay băng đảng Mafia-Leninist?



    Trên thế giới này, có nước nào theo thể chế Dân Chủ Tự Do mà lại chấp nhận, diễn tṛ hề ‘dân chủ đa nguyên, đa đảng’ cùng với bọn ‘hồ quần cẩu đảng’ — bị ‘lưu xú vạn niên’ như đảng CSVN?



    Ấy thế mà bọn Việt gian cùng nhóm Thông Luận, đă đánh trống khua chiêng, ‘quảng cáo’ om x̣m cho tṛ hề ấy suốt mấy chục năm qua!



    Tóm lại, đó là chỉ hai trường hợp điển h́nh — ‘chộp lấy AK, bắn vào lá cờ Cờ Máu’. Chỉ tiếc là nhiều ‘bệnh nhân’ bị nhiễm độc Virus, nên ‘nh́n gà hóa cuốc’. Do đó, tệ tạng ‘giao trứng cho ác’ mới xẩy ra trong cộng đồng tỵ nạn.



    Sau Bài Học

    ‘Giao Trứng Cho Ác’



    Sự thật, đại khối Quốc Dân lúc nào sẵn sàng đón mừng các đảng viên VC ‘cải tà quy chính’. Đó là con đường ‘Chính Đạo’ — phản ánh t́nh Đồng Bào và ḷng Bao Dung đối với những người lầm lỡ, muốn trở về CHÍNH NGHĨA QUỐC GIA — qua Quốc Sách Chiêu Hồi do TT Ngô Đ́nh Diệm ban hành trong thời Đệ Nhất VNCH.



    Thế nhưng, việc đầu tiên là phải t́m hiểu tài liệu, phân tích dữ kiện, phối kiểm và cân nhắc vấn đề thật kỹ càng — ‘phản tỉnh’ thật sự, hay ‘phản tỉnh CUỘI’?



    Xin đừng tin theo lời đường mật; xin đừng tin vào mấy bài viết ‘bốc thơm bọn CUỘI’ của đám bồi bút; xin đừng tin vào mấy màn kịch do công an VC đạo diễn. Được vậy, tệ trạng ‘giao trứng cho ác’ không c̣n chỗ đứng. ‘Nọc độc Virus’ tuyên truyền bịp bợm cũng tiêu tan.



    Đó không phải là điều ‘lạc quan quá đáng’. V́ nh́n vào t́nh h́nh quốc nội hiện nay, ai cũng thấy THỰC CHẤT ‘giả nhân giả nghĩa’ của giặc Cờ Máu trong “Nghị Quyết 36” do chúng ban hành — nhắm vào cộng đồng VN tỵ nạn.



    Thật vậy, trong khi bọn ‘đấu tranh CUỘI’ tung Virus, kêu gọi ‘hoà hợp hoà giải’ ở hải nhoại th́ ngược lại ở trong nước, giặc Cờ Máu thẳng tay sử dụng bạo lực, cho công an đánh đập tàn nhẫn, bắt giam vô cớ, giả dạng du đăng ma cô, đập phá nhà cửa, doạ nạt và khủng bố tinh thần hàng trăm ngàn lương dân. Nào là Dân Oan trong các cuộc biểu t́nh ôn hoà. Nào là Giáo Dân trong những lần tụ họp, thắp nến nguyện cầu. Liên tiếp trong mấy năm vừa qua, tất cả những cuộc biểu t́nh — đ̣i hỏi CÔNG LƯ và NHÂN QUYỀN — đều bị chúng đàn áp dă man.



    Gần đây nhất là việc bắt giam, đánh đập các Linh Mục và Giáo Dân ở Tam Toà, khiến nhiều người bị trọng thương. Trước hành động ‘ác ôn côn đồ’ rơ ràng như thế, có bao nhiêu người bị bệnh tâm thần mà tin tưởng vào lời đường mật —‘lấy t́nh thương, xoá bỏ hận thù, hoà hợp hoà giải’ — do bọn ‘phản tỉnh CUỘI’, hay ‘đấu tranh CUỘI’ tung ra?



    Dù sao, trong ‘rừng dao găm mă tấu’ — ở VN hiện nay — vẫn có nhiều người can đảm phi thường, hiên ngang đứng lên đấu tranh cho Nhân Quyền, trong đó có quyền Tự Do Tôn Giáo. Dẫn thượng là Đức TGM Ngô Quang Kiệt. Ông đă khẳng khái nói trước mặt bọn VẸM trong ‘Uỷ Ban Nhân Dân’ thành phố Hà Nội:

    “Trước hết ông chủ tịch có nói rằng: Uỷ ban nhân dân TP đă tạo rất là nhiều điều kiện cho Giáo Hội Công Giáo trong những năm qua, nhất là dịp Lễ Noel……

    ….. Khi nói tạo điều kiện th́ vẫn c̣n mang cái tâm lư ‘xin cho’: tức là cái này là ân huệ tôi ban cho anh đó.



    Nhưng mà cái Tôn Giáo là cái quyền tự nhiên con người được hưởng. Và nhà nước “v́ dân, cho dân” phải có trách nhiệm tạo cái điều đó cho người dân chứ không phải cái ân huệ chúng tôi xin. Không có. Tự Do Tôn Giáo là quyền chứ không phải là cái ân huệ ‘xin cho’.



    Rơ ràng, Đức TGM không ‘gỉảng Đạo’, mà giải nghĩa cho bọn VẸM, hiểu biết thế nào là quyền Tự Do Tôn Giáo. Nói cách khác, trong phạm vi Tôn Giáo ông đă bước sang lănh vực đấu tranh cho Nhân Quyền. Vả lại, v́ nh́n thấy những điều QUỐC SỈ — có nghĩa là xấu hổ cho cả nước do VC gây ra — ông đă ngỏ lời tâm sự công khai:

    “Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhă khi cầm cái Hộ chiếu Việt Nam, đi đâu cũng bị soi xét, chúng tôi buồn lắm chứ, chúng tôi mong muốn đất nước ḿnh mạnh lên. Làm sao như một anh Nhật, nó cầm cái Hộ chiếu là đi qua tất cả mọi nơi, không ai xem xét ǵ cả. Anh Hàn Quốc bây giờ cũng thế”.



    Qua lời tâm sự nêu trên, ai cũng thấy THIỆN TÂM của ông, mong cho đất được hưng thịnh — như Nhật, hay Nam Hàn — để ông không c̣n cảm thấy NHỤC NHĂ, khi xuất ngoại với giấy tờ là công dân “nước Cộng Hoà XHCN Việt Nam”! Tại sao?



    V́ thời XHCN th́ VN ‘nổi tiếng’ nhất thế giới về quốc nạn tham nhũng, quốc nạn buôn lậu, quốc nạn măi dâm và chuyện cúi đầu dâng đất, dâng biển cho Tàu Cộng.



    V́ thời XHCN th́ VN là nơi ‘sản xuất’ nô lệ lao công và nô lệ t́nh dục nhiều nhất thế giới.



    V́ thời XHCN th́ VN là nơi lầm than, nghèo khổ, người lương thiện th́ ít, kẻ bất lương th́ nhiều — đứng đầu là các cơ quan công quyền do đảng giặc Cờ Máu Sao Vàng cai quản.



    Đương nhiên, trên hành tŕnh đấu tranh cho Công Lư và Tôn Giáo, Đức TGM Ngô Quanh Kiệt luôn luôn được đại khối Quốc Dân trong và ngoài nước — không phân biệt Tôn Giáo — tích cực ủng hộ. Trong đó có các Chiến Sĩ Chân Chính — đấu tranh cho Dân Chủ Tự Do ở quê nhà — điển h́nh như LS Lê Thị Công Nhân, nhà văn Trần Khải Thanh Thuỷ và LM Nguyễn Văn Lư, chắc chắn đều tán thành việc làm chính đáng của Đức TGM.



    Như vậy, tổng kết lại th́ từ trong ra ngoài nước, giặc Cờ Máu đừng ḥng đầu độc dân chúng bằng Virus ‘Hoà Hợp Hoà Giải’ — trong khi cướp đoạt tất cả các Quyền Tự Do của người dân. Nên nhớ là “nơi nào có áp bức, nơi ấy có đấu tranh’. Chính Lê-Nin, ‘Thánh Tổ’ giặc Cờ Máu đă nói như vậy th́ làm sao bọn VẸM chối căi được nữa?!



    San Jose 4-11-2009

    Trần Quốc Kháng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 41
    Last Post: 11-08-2011, 08:48 PM
  2. Replies: 1
    Last Post: 28-07-2011, 06:07 PM
  3. Replies: 1
    Last Post: 24-05-2011, 11:10 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 19-04-2011, 06:21 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •