Tâm tư của một người đi biểu t́nh

Tôi có mặt trong cả 2 cuộc biểu t́nh. V́ nhà xa nên cuộc biểu t́nh buổi trưa bắt đầu 1 giờ trưa mà 11 giờ rưỡi sáng tôi đă phải rời nhà rồi. Biếtđược có thêm show buổi tối nên tôi phải loanh quanh chờ đến tối biểu t́nh tiếp, về đến nhà cũng xém 11 giờ đêm, gần đúng nữa ngày chủ nhật.

Phải nói đă đi dự bao nhiêu cuộc biểu t́nh bao nhiêu lâu nay, ḷng tôi chưa hề giao động, phân vân và nặng tâm tư như lần này.

Lần này đứng trong hàng ngũ biểu t́nh, nh́n vào show nhạc bên kia hàng rào sao ḷng tôi bâng khuâng quá! Tôi đứng bên ngoài, nh́n vào mặt trận đó như thể nh́n vào một căn cứ của ta ngày trước, lẫn lộn ta và địch, sắp bị địch tràn ngập mà lực lượng bên ngoài sắp phải pháo vào để hy sinh đồng đội ḿnh, đểdiệt trừ loạn CS. Bên kia hàng rào là tiền đồn đang có nguy cơ bị địch chiếm, địch có, lính có, dân cũng có. Lính th́ có Đan Nguyên, tướng th́ là Nam Lộc. Có cả “hồi chánh viên” Nguyễn Hồng Nhung và Thu Phương. Nhưng may quá! Tướng Nam Lộc do một cơ may nào đó đă không bị kẹt trong mặt trận này ngay từ đầu. Coi như chúng ta không phải hy sinh một danh tướng để phải chết theo thành.

Dưới mắt của tôi, bầu show cũng thể như giao liên của CS ngày trước. Có giao liên rặc mùi CS. Nhưng cũng có giao liên người bị áp lực, người bị lợi dụng, người v́ nhẹ dạ mà nối giáo cho giặc, đưa đường dẫn lối cho giặc mà không hiểu rơ tầm mức nguy hại của việc công đồn này.

Lệ Quyên chỉ hát những bản nhạc xưa trước 75 của ḿnh. Và Tuấn Hưng cũng chỉ múa may lăng quăng tŕnh bày những bản nhạc vớ vẫn, vô thưởng vô phạt thôi mà. Đâu có thấy màu sắc chính trị hay tuyên truyền ǵ!

Lệ Quyên và Tuấn Hưng có thể không phải là lính chính quy của Bắc Việt, có thể chỉ là du kích mở đường. Nhưng tấn chiếm được tiền đồn nhỏ này, tiền đồn thí điểm này, Bắc Việt chắc chắn sẽ tung quân nhiều hơn nữa để chiếm những tiềnđồn kế tiếp, lớn hơn, quy mô hơn. Được đằng chân lân đằng đầu là nghề của CS. Hết chiếm đồn, tới chiếm thị xă, thành phố, rồi cả nưóc. Bài học mất miền Nam vẫn c̣n rành rành ra đó. Ngày trước chúng ta có thua trên chiến trường đâu. Chúng ta chỉ thua trên chính trường mà thôi.

Đồng bào tôi ơi. Đồng bào nhẹ dạ và vô t́nh của tôi ơi. Chúng ta không thể dùng cái suy nghĩ ngay thẳng và cái nh́n vô tư của người Quốc Gia đểáp dụng với cái mưu mô, xảo trá, lật lọng và quỷ quyệt của người CS. CS hơn chúng ta ở chỗ đó!

Nguyễn An Sơn


Chữ Tín và 2 cuộc biểu t́nh cùng ngày
http://www.lyhuong.net/uc/index.php/shcd/2657-2657