Page 1 of 3 123 LastLast
Results 1 to 10 of 28

Thread: HIỂM HỌA MẤT NƯỚCĐANG GẦN KỀ

  1. #1
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    HIỂM HỌA MẤT NƯỚCĐANG GẦN KỀ

    HIỂM HỌA MẤT NƯỚCĐANG GẦN KỀ
    THƯ NGỎ GỞI THỦ TƯỚNG NGUYỄN TẤN DŨNG VỀ HIỂM HỌA MẤT NƯỚCĐANG GẦN KỀ



    Bộ Công an Trung Quốc Mạnh Kiến Trụ gặp Thủ Tướng X ngày 23/10/2012
    Quanlambao

    Thưa Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng,

    Tôi tên là Nguyễn Thu Trâm, một công dân của nước Việt Nam, là thành viên của Khối 8406, một tổ chức dân sự đang đấu tranh ôn ḥa để giành tự do, dân chủ cho Dân tộc Việt Nam trên tinh thần triệt để chuyển đổi từ thể chế chính trị nhất nguyên, độc đảng, không có cạnh tranh trên chính trường hiện nay, sang thể chế chính trị đa nguyên, đa đảng, có cạnh tranh lành mạnh, phù hợp với những đ̣i hỏi chính đáng của Đất nước, trong đó hệ thống tam quyền Lập pháp, Hành pháp và Tư pháp phải được phân lập rơ ràng, phù hợp với các tiêu chuẩn quốc tế và trải nghiệm của nhân loại qua những nền dân chủ đắt giá và đầy thành tựu trên toàn thế giới.
    Do không có cơ hội để trao đổi trực tiếp với Thủ tướng trên nghị trường, nên tôi phải viết thư ngỏ này gởi đến ông để tŕnh bày với ông, với chính phủ, với nhà nước cộng sản Việt Nam một số giải pháp khẩn cấp nhằm cứu nguy cho dân tộc Việt Nam khả dĩ tránh được nguy cơ diệt vong hay bị đồng hóa, tránh cho đất nước Việt Nam khỏi hiểm họa mất nước vào tay Trung cộng đang đến rất gần, mà đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam th́ cứ tiếp tục nhu nhược đớn hèn với giặc, thậm chí có cả những tuyên bố của ông thể hiện sự thỏa hiệp của đảng và chính phủ cộng sản Việt Nam, tạo điều kiện cho Trung cộng từng bước cướp trắng đất nước Việt Nam để sát nhập vào lănh thổ của Trung cộng.

    Kính nhờ các cơ quan truyền thong, báo chí trong và ngoài nước giúp tôi chuyển thư ngỏ này đến Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng như đến các lănh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam. Và chúng tôi cũng mong nhận được phản hồi chính thức từ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và lănh đạo đảng và nhà nước Việt Nam.

    Thưa Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng,

    Sở dĩ ông nhận được thư ngỏ này bởi giữa ông và tôi có quá nhiều dị biệt từ thành phần xuất thân mà từ đó đă tạo ra hai thái cực chính kiến và cả về ư thức đối với vận mệnh của đất nước, đối với tương lai của dân tộc.

    Ḍng tộc tôi ở miền Bắc phải rời bỏ quê hương họ mạc, di cư vào Nam để tránh họa cộng sản, bởi chúng tôi đă nghe, đă thấy và đă phải trải qua những đau thương, tang tóc mà chế độ cộng sản đă mang đến cho chúng tôi, cho toàn dân miền Bắc. Ông th́ lại được sinh ra ở miền Nam tự do, với bao nhiêu ưu đăi của thiên nhiên về một vùng quê trù phú và hơn hết là những ưu đăi lớn lao của chính thể Cộng Ḥa với một nền tự do, dân chủ và trọn vẹn những quyền làm người cho tất cả những người dân miền Nam thuở đó nhưng ông dă chối bỏ tất cả mọi sự ưu ái đó của chính thể Cộng Ḥa, ông từ chối mọi quyền tự do, dân chủ mà chính thể Cộng Ḥa đă mang đến, ông từ chối cả những cơ hội được học hành, được đào luyện thành những hiền tài cho đất nước, ông trốn vào bưng biền khi vừa xong bậc sơ học, để theo phường thảo khấu khi mới 12 tuổi. Với cái tuổi ăn chưa no, lo chưa tới đó, mà ông đă “giác ngộ cách mạng” như một thần đồng, hay ông bị đầu độc tư tưởng, bị xúi ăn cứt gà mà không biết?

    Thưa thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, những thành tựu của khoa học nghiên cứu về nhân trắc, về tâm sinh lư con người đă chứng minh rằng con người chỉ bắt đầu hoàn thiện nhân cách sau khi bước qua tuổi 17, và thực sự có những suy nghĩ chín chắn để có thể chịu trách nhiệm về những hành vi của bản thân khi bước qua tuổi 18. Vậy mà ông đă tỏ ra quá tự đắc khi công bố rằng mới lên 12 tuổi, ông đă có quyết định quan trọng cho cả cuộc đời, đó là từ bỏ hết sách đèn, nghiên bút để tham gia vào một tổ chức khủng bố, để hàng ngày gieo rắc nổi kinh hoàng cho đồng bào bằng cách tàn phá, giết chóc, khủng bố, ám sát, đắp mô, phá cầu, phá đường, pháo kích và tàn sát dân lành ngay cả vào những tiết hội hè, những lúc xuân về tết đến. Có lẽ do không được học hành đến chốn đến nơi nên ông không hiểu được tế nào là thiện, thế nào là ác, thế nào là gian tà, thế nào là chính nghĩa, cho nên ông cảm thấy tự hào với những việc ông làm và càng ngày ông càng ghi thêm những tội ác với đồng bào, càng ngày ông càng lún sâu thêm vào những lầm lạc để phạm thêm nhiều tội lỗi với giang sơn đất nước, với tiền nhân.

    Lưỡi Ḅ Trung Cộng

    Thưa Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, ông có biết rằng việc ông Hồ Chí Minh du nhập chủ nghĩa cộng sản về là một sai lầm rất lớn đối với dân tộc, khiến cho đất nước Việt Nam bị tụt hậu hàng thế kỷ so với các nước láng giềng, khiến cho dân tộc Việt đă làm than, điêu linh ngót ba phần tư thế kỷ, khiến cho hàng chục triệu đồng bào Việt Nam đă chết trong đau thương và khổ tủi, khiến cho cả dân tộc Việt trở nên tăm tối ngu muội đói nghèo và nhược tiểu? Ông có biết rằng công hàm 14 tháng 9 năm 1958 là văn tự bán nước của Phạm Văn Đồng, của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam, để cho Tàu cộng có cơ sở pháp lư để cưỡng chiếm Hoàng Trường Sa và áp đặt đường Lưỡi Ḅ trên biển Đông, để hải quân của Trung cộng có cơ sở để đâm ch́m tàu cá của ngư dân Việt và bắn giết ngư dân Việt ngay trong lănh hải của Việt Nam? Ông có biết rằng với hiệp ước biên giới kư kết giữa cộng sản Việt Nam và cộng sản Tàu ngày 30 tháng 12 năm 1999 và ngày 25 tháng 12 năm 2000, đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam đă chính thức dâng nhượng cho Trung cộng 720 km vuông đất liền và 10.000 km vuông mắt nước biển, chính thức thừa nhận Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc và Băi Tục Lăm thuộc về trung cộng, Trung-Việt Quốc Giới lùi sâu vào lănh thổ Việt Nam hàng chục cây số… là tiền đề để Trung Cộng tiếp tục lấn chiếm lănh thổ và lănh hải của Việt Nam tiến tới Việc thôn tính cả đất nước Việt Nam như chúng đă từng làm với Tây Tạng, với Tân Cương của người Duy Ngô Nhĩ? Ông có biết rằng việc ông kư quyết định 167 Ngày 1 tháng 11 năm 2007 cho phép các tập đoàn kinh tế quốc pḥng của Trung cộng đến Tây Nguyên thăm ḍ, khai thác, chế biến, sử dụng quặng bô xít từ giai đoạn 2007-2015, có xét đến năm 2025 không những sẽ gây hậu quả vô cùng nghiêm trọng về môi trường, về xă hội, mà cả về an ninh quốc pḥng, bởi đây là chính sách giản dân của Trung cộng, và nhà nước Trung cộng c̣n sử dụng các công nhân quốc pḥng và các tập đoàn kinh tế đó như là những điệp báo, những cơ quan t́nh báo, phục vụ cho các cuộc tấn công đánh chiếm Việt nam trong tương lai.

    Thưa Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ông có biết rằng chính lời phát biểu của ông với Tổng Bí Thư Tập Cận B́nh rằng: “Trên tinh thần đồng chí, anh em… … không để vấn đề về biển Đông làm ảnh hưởng đến quan hệ hai nước.” là ông đă chính thức bật đèn xanh cho trung cộng in h́nh lưỡi ḅ trên hộ chiếu phổ thong và ban hành chính sách chận bắt tàu đánh cá của ngư phủ Việt ngay trong lănh hải của Việt Nam từ tháng 1 năm 2013 như một quan chức của tỉnh Hải Nam đă trả lời phỏng vấn của phóng viên báo NewYork Times số ra ngày 01 tháng 12 vừa qua rằng: “Chính sách chận, bắt tàu thuyền nước ngoài của Trung Quốc tại Biển Đông là nhằm tăng cường năng lực khống chế các quần đảo nằm bên trong đường lưỡi ḅ, và ngư dân Việt Nam là đối tượng bị nhắm tới trước tiên. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ơi, ông có hiểu rằng đó là bước khởi đầu của chính sách thôn tính Việt Nam mà Tàu cộng sẽ thực hiện trong một tương lai không xa?

    Thưa Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng, trước những sai phạm nối tiếp sai phạm của ông trong những quyết sách, cũng như trong việc điều hành đất nước, khiến cho kinh tế Việt nam ngày càng suy thoái, dân t́nh Việt Nam ngày càng đói rách, lầm than, nên trong kỳ họp Quốc Hội vừa qua, tại một phiên chất vấn sáng ngày 14/11/2012, Đại biểu Quốc hội Ông Dương Trung Quốc hỏi: "Phải chăng Thủ tướng nên nhân dịp này thể hiện quyết tâm sửa chữa của ḿnh bằng cách khởi động cho một cuộc phấn đấu Chính phủ hướng tới đoạn tuyệt với lời xin lỗi, thay bằng... văn hóa từ chức với một lộ tŕnh để quan chức của ta từng bước làm được điều mà các quốc gia tiên tiến vẫn làm?" Ông Quốc nêu rơ : "Đă đến lúc phải đề cao trách nhiệm pháp luật, chứ không chỉ là lời xin lỗi." Và ông đă từ chối việc từ chức như gợi ư của đại biểu Dương Trung Quốc khiến nhiều người bất b́nh trước thái độ tham quyền cố vị và sự thiếu liêm sỷ của ông.

    Riêng tôi, thực t́nh tôi cũng không mong muốn ông phải từ chức, bởi tôi hiểu rằng nếu Nguyễn Tấn Dũng này từ chức để rồi Nguyễn Tấn Dũng khác lên thay th́ cũng chỉ là “b́nh mới rượu cũ” mà thôi, bởi với thể chế chính trị nhất nguyên, độc đảng này, ai trong số các ông điều hành đất nước th́ cũng thế cả thôi, mà không chừng c̣n khiến cho đất nước tŕ trệ hơn, dân t́nh c̣n đói khổ hơn, bởi với hai nhiệm kỳ làm Thủ tướng, dù sao ông cũng đă no nê rồi, c̣n đưa một con hổ c̣n đói lên thay ông, nó sẽ ăn tham, ăn nhiều mà bán đứng ngay cái đất nước này để ăn th́ c̣n nguy khốn hơn.

    V́ vậy, với thư ngỏ này gởi đến ông, tôi không yêu cầu ông từ chức như đại biểu Dương Trung Quốc đă làm, mà tôi chỉ yêu cầu ông hăy v́ sự tồn vong của đất nước, của dân tộc, của giống ṇi mà đặt lợi ích thiết thực của Tổ Quốc của Dân Tộc Việt Nam lên trên lợi ích của giai cấp các ông mà giải tán chính phủ nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, giải tán nhà nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, giải tán đảng cộng sản Việt Nam và tiến hành xây dựng một nhà nước Pháp quyền với thể chế chính trị đa nguyên, đa đảng, có cạnh tranh lành mạnh, giữa các đảng phái chính trị, phù hợp với những đ̣i hỏi chính đáng của đất nước, trong đó hệ thống tam quyền phân lập: Lập pháp, Hành pháp và Tư pháp được phân lập rơ ràng, phù hợp với các tiêu chuẩn quốc tế và trải nghiệm của nhân loại qua những nền dân chủ đắt giá và đầy thành tựu trên toàn thế giới, th́ chắc chắn không những hàng ngàn nhân sỹ trí thức trong nước sẽ hết ḷng vùa giúp chính phủ xây dựng Việt Nam thành một Quốc gia hùng mạnh, mà hàng trăm ngàn thân hào, nhân sỹ trí thức Việt Nam đang định cư ở nước ngoài cũng với tinh thần ái quốc mà sẽ trở về xây dựng quê hương đất nước phú cường hùng mạnh, để đủ sức đương cự với giặc Tàu và giữ yên cơi bờ Việt Nam như các nước tự do trong khu vực, họ chưa bao giờ úy kỵ trước bất cứ sự đe dọa nào của Trung cộng.

    Thưa Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng, xin ông cứ yên tâm rằng người Việt Quốc gia vốn có tính hiếu ḥa và ḷng hiếu sinh, sẽ không có bất cứ trại cải tạo nào dành cho ông hay cho hơn ba triệu đảng viên của các ông cả. Vậy, mong ông hăy đặt quyền lợi của dân tộc, của Tổ Quốc lên trên quyền lợi của giai cấp của các ông mà thực hiện ngay việc giải thể chế độ cộng sản trên đất nước Việt Nam và xây dựng ngay một thể chế mới hầu tránh được hiểm họa mất nước đang gần kề, th́ lịch sử của dân tộc cũng ghi nhận sự thành khẩn sau cùng của các ông, mà xóa đi những tội ác mà các ông và chế độ cộng sản đă gây ra cho dân tộc Việt Nam và cho quê hương đất nước này.

    Mong sớm thấy được thiện chí của ông - Mong lắm!

    Ngày 03 tháng 12 năm 2012
    Nguyễn Thu Trâm

  2. #2

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447
    Gởi Thủ Tướng cũng như không, chính TT là tên phản quốc, bán nước, tay sai cho giặc.

  3. #3
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523
    Quote Originally Posted by ForexNews View Post
    Gởi Thủ Tướng cũng như không, chính TT là tên phản quốc, bán nước, tay sai cho giặc.
    Đồng ư!

    *****
    Thi giờ bỏ ra để suy nghĩ, viết & gơ bài này nếu dùng để kiếm tiền xài th́ thực dụng hơn nhiều. Hoặc đă có đủ tiền tiêu xài rồi, có thời gian dư giả th́ dùng nó để bện sợi dây tḥng lọng, đúng kích thước cho 3-dung, th́ có lẽ sẽ có chỗ hữu dụng hơn.

    Tưởng thú vixi là 1 trong những tay đầu mục của đảng cướp việt cộng mà viết với lách cho hắn để làm chi đây chời? V́ trong cái đầu của 3 dung & đồng bọn chỉ có: c̣ng số 8, bao cao su, côn-an, luật rừng, màu đỏ của máu (hàng ngày hắn và lâu la sống bằng máu của dân VN nên rất khoái cái màu này), màu xanh của đô Mỹ ( bán biển xanh, rừng xanh VN lấy đô xanh), màu vàng của vàng (dính chút mủ vàng khô của dân việt cũng ok) .... etc

    Ngày xưa, th́ tay hắn đă vấy máu của dân Việt vượt biên (tuyến đường Rạch Giá, Rạch Sỏi, Hà Tiên, ....) tay 3-dung vẫn rửa chưa sạch.

    Bàn tay hắn cũng đă vấy phần máu Trần văn Bá và chiến hữu.

    .....
    Gơ thêm cho đến ngày mai cũng chưa hết tội của 3 -dung & đảng cướp vixi với dân và nước Việt ... Ngưng!

    ***
    Nhân & Quả:

    Cái nhà tổ của hắn ở Rạch Giá, tôi tin sẽ là nhà "THỔ" trong một ngày không xa. Của thiên sẽ hoàn địa, và nhất là của cải có được bằng cướp đoạt, bằng những phương cách bất nhân, ác đức... v.v. (ie phi nhân bản) là chắn chắn.

    Tôi tin rằng, hiện nay, không ít dân VN, lực cô thế yếu, đă & đang chịu đựng mọi sự bất công từ cái đảng cướp vixi... Có lẽ họ đang âm thầm khấn vái trời đất , anh linh của tiền nhân, tổ tiên .. v.v..

    Và chắc cũng không ít người đang nguyền rủa, tổ tiên cùng con cháu 3 đời của những thằng vi xi phi nhân, phi thú, phi cầm này....

    Theo luật nhân quả (cả của đạo lẫn của đời) th́ "quả" phải rất là "đắng & cay" mới "xứng" với nợ nần mà cái đảng cướp này đă "vay" của dân tộc và đất nước Việt Nam.

    Nếu quả thật có Trời Đất, Phật, Chúa, Bồ Tát, Thánh Thần .... v.v. và các vị này sở hữu các quyền lực "linh thiêng" th́ chắc chắn phải có sự cảm/ linh ứng!

    => Dân VN, sẽ có cơ hội, đuổi cái lũ khỉ đỏ này về Pác Bó và hỏa thiêu đám khỉ đỏ cùng với cái xác khô hôi thối của lăo hồ ly tinh . V́ chỉ có như vậy, chỉ có con đường này, dân tộc & đất nước VN có thể hồi sinh và phát triển với "khí & hồn" Việt Nam và dân Việt Nam mới có thể sống chung bằng t́nh tự VN được.

    Riêng tui, th́ đang chờ đợi virus "Bịnh Lạ: mạng nhện bịt kín hậu môn" thành công & nh́n tên tưởng thú 3-dung này nếm cái mùi ăn ị bằng miệng/ mồm.... là "mission accomplished" và "đủ vui vẻ " rồi ...

    Khi nào virus xâm nhập và bịt được đít của 3-dung ... tui sẽ " thông báo tin vui". Bây giờ th́ phải tạm ngưng & đi kḥ, dưỡng sức để cày & bừa (cách lương thiện) nuôi thân ... và nhất định không bao giờ kiếm sống bằng những phương cách bất nhân như vixi và tụi bưng bô , liếm giày vixi để kiếm chút phân đỏ ... một cách hèn hạ & vô liêm sỉ <= lũ gịi này sống chỉ thêm chật đất! :p:)
    Last edited by SilverBullet; 06-12-2012 at 01:11 PM.

  4. #4
    Diêt VC
    Khách
    Hết chuyện làm,nên bà Thu Trâm mới nghiễn ra cách " trông nhờ thằng bán nước chống lại thằng ăn cướp nước".(không có thằng bán,th́ làm sao có thằng mua)

    Đúng là yêu nước bằng cái đầu bợ đ.... VC. :D

  5. #5
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Đây là loại marketing quảng cáo của khối *8406* .

    NƯỚC đă mất theo nghĩa bóng dạng "thực dân mới" dưới gọng kèm Bắc Kinh rồi ...Giờ này c̣n diễn tả "hiểm hoạ mất nước gần kề ".

  6. #6
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523
    Quote Originally Posted by Diêt VC View Post
    Hết chuyện làm,nên bà Thu Trâm mới nghiễn ra cách " trông nhờ thằng bán nước chống lại thằng ăn cướp nước".(không có thằng bán,th́ làm sao có thằng mua)

    Đúng là yêu nước bằng cái đầu bợ đ.... VC. :D
    Quote Originally Posted by Viet xưa View Post
    Đây là loại marketing quảng cáo của khối *8406* .

    NƯỚC đă mất theo nghĩa bóng dạng "thực dân mới" dưới gọng kèm Bắc Kinh rồi ...Giờ này c̣n diễn tả "hiểm hoạ mất nước gần kề ".
    Trả lời (trong đầu) của tưởng thú 3-dung...


  7. #7
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Nhanh lên! không c̣n kịp nữa*
    Mặc Lâm, biên tập viên RFA

    2012-12-07

    Bài viết mang tựa đề: "T́nh thế quá hiểm nghèo, tự đảng lo không nỗi đâu" của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đang được cư dân mạng hào hứng chia sẻ. Mặc Lâm có thêm chi tiết về bài viết thuyết phục này.

    AFP PHOTO

    Tàu khu trục Thanh Đảo thuộc Hải quân Trung Quốc tại một cảng ở thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, ngày 27 tháng 02 năm 2012.

    Âm mưu xâm lược

    Nếu từng cầm một tờ báo trong tay người đọc Việt Nam không khó khi nhận ra rằng Trung Quốc đang tiến đến rất gần bờ biển Việt Nam bằng hành động chứ không c̣n là những động tác dọa dẫm hay thăm ḍ.

    Những bài báo ấy trước đây khó xuất hiện cho dù đó là tờ Tuổi Trẻ hay Thanh Niên, những tờ báo được tiếng là tiên phong có các bài viết bứt phá và dẫn đầu cho làng báo cả nước. Không phải báo chí Việt Nam thiếu phóng viên tài năng nhưng cái thiếu duy nhất của họ là không được bảo vệ bởi luật pháp, cụ thể là Luật Báo chí.

    Mặc dù bây giờ báo chí có thể loan tải những tin tức về Biển Đông từ nguồn của TTXVN, có nghĩa là tin đă qua sàng lọc, nhưng những tin tức đó không nói lên được ư nguyện nhân dân, tức là người đọc báo.

    Nhiều nhà báo yêu nghề tới nỗi bỏ viết v́ cảm thấy bị xúc phạm khi suốt ngày bị đè nén bởi không được quyền viết lên sự thật, hay ít ra phản ảnh được những ǵ mà nhân dân đang nghĩ. Có người quyết định về hưu khi sức cống hiến của họ c̣n rất sung măn, đặc biệt trong những đề tài về sự vẹn toàn lănh thổ hay bất công xă hội. Những cây viết vừa lành nghề vừa dư ḷng tự trọng ấy tuy vắng mặt trên các tờ báo danh tiếng nhưng những bài viết của họ vẫn hàng ngày xuất hiện đều đặn trên các mạng xă hội như blog hay facebook để chuyển tải những ưu tư của họ trong vấn đề nhức buốt hiện nay: Biển Đông.

    Bài viết mới nhất của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh trên blog của ông là một trong những bài quan trọng cho thấy sự bức xúc của một bộ phận nhà báo tuy nhỏ nhưng tiếng nói của họ vẫn đủ sức lay động hằng triệu con tim, những người theo dơi thông tin trên mạng Internet.


    Bộ phận nhiệt t́nh yêu nước, thấy rơ âm mưu xâm lược của Trung cộng th́ lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước.

    Huỳnh Ngọc Chênh

    Bài viết có tựa: "T́nh thế quá hiểm nghèo, tự đảng lo không nổi đâu!"

    Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh phân tích những sự việc mới nhất đang diễn ra cho thấy việc Trung Quốc sẽ nuốt trọn Biển Đông là điều hiển nhiên khó chối căi. Sau khi ngang nhiên cắt cáp tàu B́nh Minh 2 họ tiếp tục tuyên bố cho phép cảnh sát địa phương của đảo Hải Nam có quyền bắt giữ, trục xuất ngư dân Việt Nam khi họ đánh bắt cá tại vùng biển Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam. Cái ngày mà quyết định này có hiệu lực là ngày 1 tháng 1 năm 2013 cũng là ngày mà nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh cho là ngày Biển Đông biến mất trên bản đồ Việt Nam.

    Bài viết không lên án sự nhẫn nhịn của chính phủ Việt Nam nhưng phân tích sự nhẫn nhịn ấy là không phù hợp với ḷng tham vô biên của một đất nước luôn săn đuổi và t́m cách khuất phục nước Nam trong nhiều ngàn năm. Bài viết chứng minh rằng sự nhẫn nhục ấy của chính quyền sẽ dẫn tới mất nước và đây là lúc phải thức tỉnh sau một thời gian dài bị ru ngủ bởi các miếng mồi của người phương Bắc.

    Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đưa ra những nhận xét khó thể phủ nhận về hiện tượng của xă hội đối với vấn đề Biển Đông cho thấy ḷng dân đang ly tán một cách đáng quan ngại:

    "Do những tác động từ phía đảng và nhà nước, người dân hiện nay bị phân hóa thành các bộ phận theo các xu hướng sau đây:
    – Quá chán ngán v́ mất ḷng tin nên phó mặc cho đảng và nhà nước làm ǵ th́ làm, TC làm ǵ th́ làm, mọi chuyện đều gác ngoài tai.
    – Tin tưởng mù quáng vào đảng và nhà nước nên yên tâm phó thác cho đảng và nhà nước lo, tự dối ḷng ḿnh để được yên ổn lương tâm trước nguy cơ mất nước.
    – V́ bị bưng bít thông tin, không được kích hoạt ḷng yêu nước nên hoàn toàn thờ ơ trước thời cuộc, không hề biết ǵ, chỉ biết chăm lo riêng tư hoặc lo hưởng thụ cá nhân.
    – Bộ phận nhiệt t́nh yêu nước, thấy rơ âm mưu xâm lược của Trung cộng th́ lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước."

    Khi được hỏi về nhận xét của ông đối với lực lượng thanh niên, giới được xem là rường cột hiện nay của nước nhà đối với vấn đề Biển Đông, nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh cho biết:

    “Phần lớn th́ họ thờ ơ do những nguyên nhân thông tin bị bưng bít, bị nhà nước hướng họ vào những mối quan tâm khác. Rồi một bộ phận thật sự quan tâm th́ họ bức xúc, muốn tỏ bày. Tỏ bày bằng cách đi biểu t́nh hay bằng những cách khác th́ bị đàn áp. Mà đàn áp dữ dội, nặng nề có người bị bắt v́ vậy cho nên những bộ phận đó trở nên e sợ, bị ảnh hưởng bởi những tác động đó nên bây giờ có biết th́ cũng chỉ đắng cay chế diễu, hay đùa cợt chứ c̣n không dám biểu lộ bức xúc của ḿnh ra. Một phần lớn c̣n lại th́ không quan tâm rồi.”
    Người dân thờ ơ?

    Nhà thơ Đỗ Trung Quân cũng là nhà báo kỳ cựu đă từng viết cho Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Sài G̣n Tiếp Thị cho biết cảm nghĩ của ông về bài viết này:

    “Tôi cũng đồng quan điểm với điều lo ngại của anh Huỳnh Ngọc Chênh. Tôi thấy rằng đất nước đă trở nên thờ ơ bỏi rất nhiều người đang thờ ơ. Mọi sinh hoạt vẫn diễn ra rất b́nh thường. Buổi chiều cuối tuần nhà hàng vẫn đông, mọi chuyện vẫn b́nh thường hết th́ không ai coi chuyện cảnh báo đó là quan trọng đâu. Tôi nghĩ nếu Biển Đông mất nó sẽ ảnh hưởng tới đời sống của đất nước, của người dân từ cái cụ thể mà hiện giờ th́ tôi chưa h́nh dung nó cụ thể như thế nào, tôi chỉ khái quát rằng nước mất th́ ăn chơi cũng chả c̣n. Nếu chấp nhận ăn chơi vẫn c̣n th́ chấp nhận chúng ta như một phiên bang của Trung Quốc. Điều này th́ tôi xin khẳng định lại cả ngàn năm họ không làm được th́ bây giờ họ cũng không thề làm được chuyện đó.”

    Nhà báo Phạm Thành, một cây bút lăo luyện của Đài Phát Thanh Việt Nam, cũng là chủ trang blog Bà Đầm X̣e cho biết nhận xét của ông:


    Tôi thấy rằng đất nước đă trở nên thờ ơ bỏi rất nhiều người đang thờ ơ. Mọi sinh hoạt vẫn diễn ra rất b́nh thường.

    Đỗ Trung Quân

    “Ḿnh thực sự lo ngại. Cái bài của anh Huỳnh Ngọc Chênh ḿnh hoàn toàn chia sẻ. Khả năng ḿnh trở thành một quận của Trung Quốc cho đến thời điểm này th́ ḿnh thấy nó quá gần, quá rơ và cái khả năng sau ngày mùng một Trung Quốc ra tối hậu thư th́ rất đáng lo ngại. Phản ứng của Việt Nam là một cái ǵ đó rất là yếu ớt, nó che đậy một cái âm mưu thật nào đó giữa lănh đạo của Trung Quốc và Việt Nam.”

    Hầu như báo giới tuy khác quan điểm về cách đối phó với Trung Quốc nhưng đều đồng t́nh rằng chính phủ đă quá mềm yếu nếu không muốn nói là nhu nhược trong cách ứng xử với Trung Quốc. Từ chỗ yếu đuối này đă tạo những bậc thang khiến Bắc Kinh mạnh dạn leo cao hơn trong canh bạc gian lận này. Nhà báo Đỗ Trung Quân nhận xét:

    “Tôi cũng nghĩ chính phủ nhu nhược. Thoạt đầu tôi nghĩ chính phủ nhượng bộ. Sau đó tôi nghĩ chính phủ nhu nhược và đến bây giờ th́ đành phải nói thật rằng tôi nghĩ trong chính phủ có những người bị mua chuộc. Tôi xin không dám nói hết nhưng có những người bị mua chuộc nhưng 90 triệu dân này không chấp nhận chuyện đó.”

    Nhà báo Phạm Thành nhấn mạnh tới một yếu tố khác từ sự nhu nhược này: yếu tố bầy đàn của một bộ phận không nhỏ cán bộ nhà nước:

    “Không phải là dân Việt Nam không biết, các lực lượng đều biết chuyện này nhưng theo ḿnh th́ những lực lượng chính từ trí thức cho đến các nhà khoa học cho đến công an, quân đội, học sinh, sinh viên và những người hiểu biết th́ đa số vẫn nuôi một ư thức trong đầu là mọi việc có đảng lo, có nhà nước lo ḿnh không việc ǵ phải lo.

    Những người đó biết và vẫn ủng hộ theo cái ngă này là nhiều. Vẫn tin theo nhà nước và khi nhà nước nhập vào Trung Quốc th́ họ vẫn theo. Cái lực lượng này ḿnh thấy hơi nhiều. Không phải người dân không biết, người ta biết hết nhưng đa số họ yên phận. Đa số gắn ḿnh vào cái cỗ máy quyền lực của nhà nước và ăn theo, đi theo đường lối đó. Cái điều này nó c̣n nguy hại hơn là người ta không biết.

    Theo quan sát của tôi th́ người ta phản ứng một cách yếu ớt, căn nguyên ở chỗ đó và đây cũng là một tín hiệu, nó báo hiệu sự mất nước của dân tộc ḿnh quá rơ và quá cận kề rồi.”

    Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh vẫn tin rằng bây giờ vẫn c̣n kịp nếu nhà nước thức tỉnh và có biện pháp đánh động bầu nhiệt huyết trong thanh niên, ông nói:

    “Tuy nhiên nếu bây giờ ḿnh kích hoạt th́ tất cả sẽ trở lại bởi v́ tôi tin tưởng rằng tuổi trẻ Việt Nam người ta không thờ ơ đâu. Lâu nay người ta được bao cấp ḷng yêu nước, cái ǵ cũng để nhà nước lo, đảng lo cho nên làm cho họ không quan tâm tới. Cái gốc là nhà nước cần phải tuyên bố Tổ quốc lâm nguy, đưa những thông tin cho thấy t́nh h́nh đă hiểm nghèo đe dọa từ xâm lược phương Bắc đến cho thanh niên người ta biết th́ ḷng yêu nước sẽ được kích động lên và tôi nghĩ rằng cũng không trễ lắm.”

    Sự lo âu từ bài viết của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh không chấm dứt khi câu cuối cùng ông viết: "Nhanh lên chứ không c̣n kịp nữa..." như một lời thúc hối kiệt sức v́ ông biết rơ chính quyền hiện tại không thể tự ḿnh thức tỉnh bởi họ là một tập thể bị ràng buộc bởi rất nhiều yếu tố khó thể cắt bỏ những sợi dây oan nghiệt ấy.

    ---

    * trích từ câu cuối của bài viết.Nhanh lên! không c̣n kịp nữa*
    Mặc Lâm, biên tập viên RFA
    2012-12-07

    Bài viết mang tựa đề: "T́nh thế quá hiểm nghèo, tự đảng lo không nỗi đâu" của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đang được cư dân mạng hào hứng chia sẻ. Mặc Lâm có thêm chi tiết về bài viết thuyết phục này.

    AFP PHOTO

    Tàu khu trục Thanh Đảo thuộc Hải quân Trung Quốc tại một cảng ở thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, ngày 27 tháng 02 năm 2012.

    Âm mưu xâm lược

    Nếu từng cầm một tờ báo trong tay người đọc Việt Nam không khó khi nhận ra rằng Trung Quốc đang tiến đến rất gần bờ biển Việt Nam bằng hành động chứ không c̣n là những động tác dọa dẫm hay thăm ḍ.

    Những bài báo ấy trước đây khó xuất hiện cho dù đó là tờ Tuổi Trẻ hay Thanh Niên, những tờ báo được tiếng là tiên phong có các bài viết bứt phá và dẫn đầu cho làng báo cả nước. Không phải báo chí Việt Nam thiếu phóng viên tài năng nhưng cái thiếu duy nhất của họ là không được bảo vệ bởi luật pháp, cụ thể là Luật Báo chí.

    Mặc dù bây giờ báo chí có thể loan tải những tin tức về Biển Đông từ nguồn của TTXVN, có nghĩa là tin đă qua sàng lọc, nhưng những tin tức đó không nói lên được ư nguyện nhân dân, tức là người đọc báo.

    Nhiều nhà báo yêu nghề tới nỗi bỏ viết v́ cảm thấy bị xúc phạm khi suốt ngày bị đè nén bởi không được quyền viết lên sự thật, hay ít ra phản ảnh được những ǵ mà nhân dân đang nghĩ. Có người quyết định về hưu khi sức cống hiến của họ c̣n rất sung măn, đặc biệt trong những đề tài về sự vẹn toàn lănh thổ hay bất công xă hội. Những cây viết vừa lành nghề vừa dư ḷng tự trọng ấy tuy vắng mặt trên các tờ báo danh tiếng nhưng những bài viết của họ vẫn hàng ngày xuất hiện đều đặn trên các mạng xă hội như blog hay facebook để chuyển tải những ưu tư của họ trong vấn đề nhức buốt hiện nay: Biển Đông.

    Bài viết mới nhất của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh trên blog của ông là một trong những bài quan trọng cho thấy sự bức xúc của một bộ phận nhà báo tuy nhỏ nhưng tiếng nói của họ vẫn đủ sức lay động hằng triệu con tim, những người theo dơi thông tin trên mạng Internet.


    Bộ phận nhiệt t́nh yêu nước, thấy rơ âm mưu xâm lược của Trung cộng th́ lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước.

    Huỳnh Ngọc Chênh

    Bài viết có tựa: "T́nh thế quá hiểm nghèo, tự đảng lo không nổi đâu!"

    Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh phân tích những sự việc mới nhất đang diễn ra cho thấy việc Trung Quốc sẽ nuốt trọn Biển Đông là điều hiển nhiên khó chối căi. Sau khi ngang nhiên cắt cáp tàu B́nh Minh 2 họ tiếp tục tuyên bố cho phép cảnh sát địa phương của đảo Hải Nam có quyền bắt giữ, trục xuất ngư dân Việt Nam khi họ đánh bắt cá tại vùng biển Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam. Cái ngày mà quyết định này có hiệu lực là ngày 1 tháng 1 năm 2013 cũng là ngày mà nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh cho là ngày Biển Đông biến mất trên bản đồ Việt Nam.

    Bài viết không lên án sự nhẫn nhịn của chính phủ Việt Nam nhưng phân tích sự nhẫn nhịn ấy là không phù hợp với ḷng tham vô biên của một đất nước luôn săn đuổi và t́m cách khuất phục nước Nam trong nhiều ngàn năm. Bài viết chứng minh rằng sự nhẫn nhục ấy của chính quyền sẽ dẫn tới mất nước và đây là lúc phải thức tỉnh sau một thời gian dài bị ru ngủ bởi các miếng mồi của người phương Bắc.

    Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đưa ra những nhận xét khó thể phủ nhận về hiện tượng của xă hội đối với vấn đề Biển Đông cho thấy ḷng dân đang ly tán một cách đáng quan ngại:

    "Do những tác động từ phía đảng và nhà nước, người dân hiện nay bị phân hóa thành các bộ phận theo các xu hướng sau đây:
    – Quá chán ngán v́ mất ḷng tin nên phó mặc cho đảng và nhà nước làm ǵ th́ làm, TC làm ǵ th́ làm, mọi chuyện đều gác ngoài tai.
    – Tin tưởng mù quáng vào đảng và nhà nước nên yên tâm phó thác cho đảng và nhà nước lo, tự dối ḷng ḿnh để được yên ổn lương tâm trước nguy cơ mất nước.
    – V́ bị bưng bít thông tin, không được kích hoạt ḷng yêu nước nên hoàn toàn thờ ơ trước thời cuộc, không hề biết ǵ, chỉ biết chăm lo riêng tư hoặc lo hưởng thụ cá nhân.
    – Bộ phận nhiệt t́nh yêu nước, thấy rơ âm mưu xâm lược của Trung cộng th́ lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước."

    001_GR308262-250.jpg
    Bản đồ h́nh lưỡi ḅ do TQ tự công bố nhằm chiếm trọn biền Đông. AFP photo.
    Khi được hỏi về nhận xét của ông đối với lực lượng thanh niên, giới được xem là rường cột hiện nay của nước nhà đối với vấn đề Biển Đông, nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh cho biết:

    “Phần lớn th́ họ thờ ơ do những nguyên nhân thông tin bị bưng bít, bị nhà nước hướng họ vào những mối quan tâm khác. Rồi một bộ phận thật sự quan tâm th́ họ bức xúc, muốn tỏ bày. Tỏ bày bằng cách đi biểu t́nh hay bằng những cách khác th́ bị đàn áp. Mà đàn áp dữ dội, nặng nề có người bị bắt v́ vậy cho nên những bộ phận đó trở nên e sợ, bị ảnh hưởng bởi những tác động đó nên bây giờ có biết th́ cũng chỉ đắng cay chế diễu, hay đùa cợt chứ c̣n không dám biểu lộ bức xúc của ḿnh ra. Một phần lớn c̣n lại th́ không quan tâm rồi.”
    Người dân thờ ơ?

    Nhà thơ Đỗ Trung Quân cũng là nhà báo kỳ cựu đă từng viết cho Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Sài G̣n Tiếp Thị cho biết cảm nghĩ của ông về bài viết này:

    “Tôi cũng đồng quan điểm với điều lo ngại của anh Huỳnh Ngọc Chênh. Tôi thấy rằng đất nước đă trở nên thờ ơ bỏi rất nhiều người đang thờ ơ. Mọi sinh hoạt vẫn diễn ra rất b́nh thường. Buổi chiều cuối tuần nhà hàng vẫn đông, mọi chuyện vẫn b́nh thường hết th́ không ai coi chuyện cảnh báo đó là quan trọng đâu. Tôi nghĩ nếu Biển Đông mất nó sẽ ảnh hưởng tới đời sống của đất nước, của người dân từ cái cụ thể mà hiện giờ th́ tôi chưa h́nh dung nó cụ thể như thế nào, tôi chỉ khái quát rằng nước mất th́ ăn chơi cũng chả c̣n. Nếu chấp nhận ăn chơi vẫn c̣n th́ chấp nhận chúng ta như một phiên bang của Trung Quốc. Điều này th́ tôi xin khẳng định lại cả ngàn năm họ không làm được th́ bây giờ họ cũng không thề làm được chuyện đó.”

    Nhà báo Phạm Thành, một cây bút lăo luyện của Đài Phát Thanh Việt Nam, cũng là chủ trang blog Bà Đầm X̣e cho biết nhận xét của ông:


    Tôi thấy rằng đất nước đă trở nên thờ ơ bỏi rất nhiều người đang thờ ơ. Mọi sinh hoạt vẫn diễn ra rất b́nh thường.

    Đỗ Trung Quân

    “Ḿnh thực sự lo ngại. Cái bài của anh Huỳnh Ngọc Chênh ḿnh hoàn toàn chia sẻ. Khả năng ḿnh trở thành một quận của Trung Quốc cho đến thời điểm này th́ ḿnh thấy nó quá gần, quá rơ và cái khả năng sau ngày mùng một Trung Quốc ra tối hậu thư th́ rất đáng lo ngại. Phản ứng của Việt Nam là một cái ǵ đó rất là yếu ớt, nó che đậy một cái âm mưu thật nào đó giữa lănh đạo của Trung Quốc và Việt Nam.”

    Hầu như báo giới tuy khác quan điểm về cách đối phó với Trung Quốc nhưng đều đồng t́nh rằng chính phủ đă quá mềm yếu nếu không muốn nói là nhu nhược trong cách ứng xử với Trung Quốc. Từ chỗ yếu đuối này đă tạo những bậc thang khiến Bắc Kinh mạnh dạn leo cao hơn trong canh bạc gian lận này. Nhà báo Đỗ Trung Quân nhận xét:

    “Tôi cũng nghĩ chính phủ nhu nhược. Thoạt đầu tôi nghĩ chính phủ nhượng bộ. Sau đó tôi nghĩ chính phủ nhu nhược và đến bây giờ th́ đành phải nói thật rằng tôi nghĩ trong chính phủ có những người bị mua chuộc. Tôi xin không dám nói hết nhưng có những người bị mua chuộc nhưng 90 triệu dân này không chấp nhận chuyện đó.”

    Nhà báo Phạm Thành nhấn mạnh tới một yếu tố khác từ sự nhu nhược này: yếu tố bầy đàn của một bộ phận không nhỏ cán bộ nhà nước:

    “Không phải là dân Việt Nam không biết, các lực lượng đều biết chuyện này nhưng theo ḿnh th́ những lực lượng chính từ trí thức cho đến các nhà khoa học cho đến công an, quân đội, học sinh, sinh viên và những người hiểu biết th́ đa số vẫn nuôi một ư thức trong đầu là mọi việc có đảng lo, có nhà nước lo ḿnh không việc ǵ phải lo.

    Những người đó biết và vẫn ủng hộ theo cái ngă này là nhiều. Vẫn tin theo nhà nước và khi nhà nước nhập vào Trung Quốc th́ họ vẫn theo. Cái lực lượng này ḿnh thấy hơi nhiều. Không phải người dân không biết, người ta biết hết nhưng đa số họ yên phận. Đa số gắn ḿnh vào cái cỗ máy quyền lực của nhà nước và ăn theo, đi theo đường lối đó. Cái điều này nó c̣n nguy hại hơn là người ta không biết.

    Theo quan sát của tôi th́ người ta phản ứng một cách yếu ớt, căn nguyên ở chỗ đó và đây cũng là một tín hiệu, nó báo hiệu sự mất nước của dân tộc ḿnh quá rơ và quá cận kề rồi.”

    Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh vẫn tin rằng bây giờ vẫn c̣n kịp nếu nhà nước thức tỉnh và có biện pháp đánh động bầu nhiệt huyết trong thanh niên, ông nói:

    “Tuy nhiên nếu bây giờ ḿnh kích hoạt th́ tất cả sẽ trở lại bởi v́ tôi tin tưởng rằng tuổi trẻ Việt Nam người ta không thờ ơ đâu. Lâu nay người ta được bao cấp ḷng yêu nước, cái ǵ cũng để nhà nước lo, đảng lo cho nên làm cho họ không quan tâm tới. Cái gốc là nhà nước cần phải tuyên bố Tổ quốc lâm nguy, đưa những thông tin cho thấy t́nh h́nh đă hiểm nghèo đe dọa từ xâm lược phương Bắc đến cho thanh niên người ta biết th́ ḷng yêu nước sẽ được kích động lên và tôi nghĩ rằng cũng không trễ lắm.”

    Sự lo âu từ bài viết của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh không chấm dứt khi câu cuối cùng ông viết: "Nhanh lên chứ không c̣n kịp nữa..." như một lời thúc hối kiệt sức v́ ông biết rơ chính quyền hiện tại không thể tự ḿnh thức tỉnh bởi họ là một tập thể bị ràng buộc bởi rất nhiều yếu tố khó thể cắt bỏ những sợi dây oan nghiệt ấy.

    ---

    * trích từ câu cuối của bài viết.

  8. #8
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    T̀NH THẾ QUÁ HIỂM NGHÈO, TỰ ĐẢNG LO KHÔNG NỖI ĐÂU !
    Quanlambao


    Hào khí Diên Hồng làm nên chiến thắng trước quân xâm lược Nguyên Mông hùng mạnh nhất thế giới thời bấy giờ.

    Vụ cắt cáp tàu thăm ḍ B́nh Minh 02 mới đây là một trong chuổi hành động mà TC sẽ triển khai để chiếm đoạt biển Đông trên thực tế. Và Việt Nam đang đứng bên bờ vực của sự tồn vong.

    Theo thông tin từ tàu Binh Minh được các báo đăng tải chính thức th́ vụ cắt cáp vừa rồi do các tàu đánh cá của TC vào tận vùng lănh hải của ta gây ra. Điều đó có nghĩa là hàng vạn tàu đánh cá của TC đang ngang nhiên hoạt động trong phạm vi đường lưỡi ḅ phi pháp mà TC đơn phương áp đặt lên gần hết biển Đông, xâm phạm lên vùng lănh hải của ta và đương nhiên xem Trường Sa là của họ. Như vậy đường lưỡi ḅ phi lư không c̣n là h́nh vẽ trên bản đồ nữa mà đang từng bước được h́nh thành và cũng cố trên thực tế bằng nhiều biện pháp công khai và xảo quyệt của TC.
    Họ ngang nhiên đưa tàu giám ngư, hải giám, tàu đánh cá, tàu thăm ḍ, giàn khoan, phân lô lănh hải của ta để gọi thầu thăm ḍ...để đến ngày 1.1. 2013 chính thức đưa tàu cảnh sát ra tuần tra và tuyên bố đuổi bắt, khám xét tất cả các tàu thuyền của VN ra biển của ta mà họ cho rằng xâm phạm lănh hải áp đặt theo đường lưỡi ḅ của họ. Và đàng sau tất cả các tàu bè đó là tàu quân sự của họ. Chính v́ lẽ đó mà vừa rồi mấy tàu đánh cá của họ ngang nhiên cắt cáp tàu B́nh Minh mà các tàu bảo vệ của ta không dám đụng đến. Khi tàu cảnh sát TC tung ra tuần tra th́ đừng ḥng các tàu thuyền của ta ra khơi hoạt động và làm ăn ǵ nữa. Hàng hải, dầu khí, ngư nghiệp, tài nguyên....đều mất sạch.
    Như vậy, nếu không có ǵ thay đổi, th́ đến ngày 1.1.2013, ta chính thức mất biển Đông trên thực tế. Một khi đă mất biển Đông th́ nguy cơ mất nước cận kề.

    Việt Nam đang ở vào t́nh thế vô cùng nguy kịch.

    Đối phó trước hành động xâm lăng ngày càng leo thang và ngang ngược đó, đảng và nhà nước đă làm ǵ? Hầu như là hoàn toàn nhẫn nhịn. Nhẫn nhịn đến kinh ngạc, vượt qua ngưỡng của ḷng tự trọng và không biết đă chạm đến đáy chưa?

    Nếu như sự nhẫn nhịn ấy làm cho TC xót thương dừng lại việc chiếm đoạt biển Đông th́ nhân dân sẵn sàng đồng t́nh ủng hộ. Nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại. Nhà cầm quyền VN càng nhẫn nhịn, TC càng lấn tới, và kết quả như ngày hôm nay ta đang thấy. Mất biển Đông đang trở thành hiện thực.

    V́ thế mà sự nhẫn nhịn của đảng và nhà nước cộng thêm việc bưng bít thông tin và hơn thế nữa là việc thẳng tay đàn áp những người yêu nước có hành động tích cực phản đối Trung cộng đă dấy lên trong ḷng người dân sự nghi ngờ về động cơ nhẫn nhịn ấy.
    Do những tác động từ phía đảng và nhà nước, người dân hiện nay bị phân hóa thành các bộ phận theo các xu hướng sau đây:
    - Quá chán ngán v́ mất ḷng tin nên phó mặc cho đảng và nhà nước làm ǵ th́ làm, TC làm ǵ th́ làm, mọi chuyện đều gác ngoài tai.

    - Tin tưởng mù quáng vào đảng và nhà nước nên yên tâm phó thác cho đảng và nhà nước lo, tự dối ḷng ḿnh để được yên ổn lương tâm trước nguy cơ mất nước
    - V́ bị bưng bít thông tin, không được kích hoạt ḷng yêu nước nên hoàn toàn thờ ơ trước thời cuộc, không hề biết ǵ, chỉ biết chăm lo riêng tư hoặc lo hưởng thụ cá nhân.
    - Bộ phận nhiệt t́nh yêu nước, thấy rơ âm mưu xâm lược của Trung cộng th́ lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước.
    Tóm lại đứng trước nguy cơ mất nước mà hầu như toàn dân đều thờ ơ đứng ngoài cuộc, phó mặc cho giới cầm quyền muốn làm ǵ th́ làm, không hề quan tâm tới. Nếu có ai đó c̣n quan tâm th́ sự quan tâm ấy cũng hời hợt chuyển hóa thành những phản ứng mang tính đùa cợt, châm biếm, chua cay...

    Sức mạnh quân sự, âm mưu xảo quyệt của giặc là rất nguy hiểm nhưng vẫn không nguy hiểm bằng sự thờ ơ của ḷng dân. Ta đang đứng trước sự hiểm nghèo cùng cực v́ đang đối diện với cả hai.

    Không thể nào để chậm trễ hơn nữa, đă đến lúc đảng và nhà nước phải có những động thái kích hoạt ḷng yêu nước của toàn dân. Hăy thôi bưng bít thông tin về nguy cơ mất nước, thôi cấm đoán người dân được bày tỏ thái độ trước quân xâm lược, thôi bắt bớ những người yêu nước tích cực...

    Đừng để cho người dân thờ ơ trước vận mệnh của đất nước. Tự đảng không đủ sức chống lại sự xâm lược của bọn bành trướng phương Bắc. Một khi toàn dân đoàn kết đứng lên th́ kẻ thù sẽ giảm đi sự nguy hiểm.
    Sức mạnh đánh giặc cũng ở trong dân và kế sách đánh giặc cũng ở trong dân. Xin hăy tin vào dân.

    Nhanh lên chứ không c̣n kịp nữa.

    theo Huỳnh Ngọc Chênh

    ---------------------------------------------

    Nhanh lên! không c̣n kịp nữa*
    Mặc Lâm, biên tập viên RFA
    2012-12-07
    Bài viết mang tựa đề: "T́nh thế quá hiểm nghèo, tự đảng lo không nỗi đâu" của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đang được cư dân mạng hào hứng chia sẻ. Mặc Lâm có thêm chi tiết về bài viết thuyết phục này.

    AFP PHOTO
    Tàu khu trục Thanh Đảo thuộc Hải quân Trung Quốc tại một cảng ở thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, ngày 27 tháng 02 năm 2012.

    Âm mưu xâm lược
    Nếu từng cầm một tờ báo trong tay người đọc Việt Nam không khó khi nhận ra rằng Trung Quốc đang tiến đến rất gần bờ biển Việt Nam bằng hành động chứ không c̣n là những động tác dọa dẫm hay thăm ḍ.
    Những bài báo ấy trước đây khó xuất hiện cho dù đó là tờ Tuổi Trẻ hay Thanh Niên, những tờ báo được tiếng là tiên phong có các bài viết bứt phá và dẫn đầu cho làng báo cả nước. Không phải báo chí Việt Nam thiếu phóng viên tài năng nhưng cái thiếu duy nhất của họ là không được bảo vệ bởi luật pháp, cụ thể là Luật Báo chí.
    Mặc dù bây giờ báo chí có thể loan tải những tin tức về Biển Đông từ nguồn của TTXVN, có nghĩa là tin đă qua sàng lọc, nhưng những tin tức đó không nói lên được ư nguyện nhân dân, tức là người đọc báo.
    Nhiều nhà báo yêu nghề tới nỗi bỏ viết v́ cảm thấy bị xúc phạm khi suốt ngày bị đè nén bởi không được quyền viết lên sự thật, hay ít ra phản ảnh được những ǵ mà nhân dân đang nghĩ. Có người quyết định về hưu khi sức cống hiến của họ c̣n rất sung măn, đặc biệt trong những đề tài về sự vẹn toàn lănh thổ hay bất công xă hội. Những cây viết vừa lành nghề vừa dư ḷng tự trọng ấy tuy vắng mặt trên các tờ báo danh tiếng nhưng những bài viết của họ vẫn hàng ngày xuất hiện đều đặn trên các mạng xă hội như blog hay facebook để chuyển tải những ưu tư của họ trong vấn đề nhức buốt hiện nay: Biển Đông.
    Bài viết mới nhất của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh trên blog của ông là một trong những bài quan trọng cho thấy sự bức xúc của một bộ phận nhà báo tuy nhỏ nhưng tiếng nói của họ vẫn đủ sức lay động hằng triệu con tim, những người theo dơi thông tin trên mạng Internet.

    Bộ phận nhiệt t́nh yêu nước, thấy rơ âm mưu xâm lược của Trung cộng th́ lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước.

    Huỳnh Ngọc Chênh

    Bài viết có tựa: "T́nh thế quá hiểm nghèo, tự đảng lo không nổi đâu!"
    Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh phân tích những sự việc mới nhất đang diễn ra cho thấy việc Trung Quốc sẽ nuốt trọn Biển Đông là điều hiển nhiên khó chối căi. Sau khi ngang nhiên cắt cáp tàu B́nh Minh 2 họ tiếp tục tuyên bố cho phép cảnh sát địa phương của đảo Hải Nam có quyền bắt giữ, trục xuất ngư dân Việt Nam khi họ đánh bắt cá tại vùng biển Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam. Cái ngày mà quyết định này có hiệu lực là ngày 1 tháng 1 năm 2013 cũng là ngày mà nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh cho là ngày Biển Đông biến mất trên bản đồ Việt Nam.
    Bài viết không lên án sự nhẫn nhịn của chính phủ Việt Nam nhưng phân tích sự nhẫn nhịn ấy là không phù hợp với ḷng tham vô biên của một đất nước luôn săn đuổi và t́m cách khuất phục nước Nam trong nhiều ngàn năm. Bài viết chứng minh rằng sự nhẫn nhục ấy của chính quyền sẽ dẫn tới mất nước và đây là lúc phải thức tỉnh sau một thời gian dài bị ru ngủ bởi các miếng mồi của người phương Bắc.
    Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đưa ra những nhận xét khó thể phủ nhận về hiện tượng của xă hội đối với vấn đề Biển Đông cho thấy ḷng dân đang ly tán một cách đáng quan ngại:
    "Do những tác động từ phía đảng và nhà nước, người dân hiện nay bị phân hóa thành các bộ phận theo các xu hướng sau đây:
    – Quá chán ngán v́ mất ḷng tin nên phó mặc cho đảng và nhà nước làm ǵ th́ làm, TC làm ǵ th́ làm, mọi chuyện đều gác ngoài tai.
    – Tin tưởng mù quáng vào đảng và nhà nước nên yên tâm phó thác cho đảng và nhà nước lo, tự dối ḷng ḿnh để được yên ổn lương tâm trước nguy cơ mất nước.
    – V́ bị bưng bít thông tin, không được kích hoạt ḷng yêu nước nên hoàn toàn thờ ơ trước thời cuộc, không hề biết ǵ, chỉ biết chăm lo riêng tư hoặc lo hưởng thụ cá nhân.
    – Bộ phận nhiệt t́nh yêu nước, thấy rơ âm mưu xâm lược của Trung cộng th́ lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước."

    Bản đồ h́nh lưỡi ḅ do TQ tự công bố nhằm chiếm trọn biền Đông. AFP photo.Khi được hỏi về nhận xét của ông đối với lực lượng thanh niên, giới được xem là rường cột hiện nay của nước nhà đối với vấn đề Biển Đông, nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh cho biết:

    “Phần lớn th́ họ thờ ơ do những nguyên nhân thông tin bị bưng bít, bị nhà nước hướng họ vào những mối quan tâm khác. Rồi một bộ phận thật sự quan tâm th́ họ bức xúc, muốn tỏ bày. Tỏ bày bằng cách đi biểu t́nh hay bằng những cách khác th́ bị đàn áp. Mà đàn áp dữ dội, nặng nề có người bị bắt v́ vậy cho nên những bộ phận đó trở nên e sợ, bị ảnh hưởng bởi những tác động đó nên bây giờ có biết th́ cũng chỉ đắng cay chế diễu, hay đùa cợt chứ c̣n không dám biểu lộ bức xúc của ḿnh ra. Một phần lớn c̣n lại th́ không quan tâm rồi.”

    Người dân thờ ơ?
    Nhà thơ Đỗ Trung Quân cũng là nhà báo kỳ cựu đă từng viết cho Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Sài G̣n Tiếp Thị cho biết cảm nghĩ của ông về bài viết này:
    “Tôi cũng đồng quan điểm với điều lo ngại của anh Huỳnh Ngọc Chênh. Tôi thấy rằng đất nước đă trở nên thờ ơ bỏi rất nhiều người đang thờ ơ. Mọi sinh hoạt vẫn diễn ra rất b́nh thường. Buổi chiều cuối tuần nhà hàng vẫn đông, mọi chuyện vẫn b́nh thường hết th́ không ai coi chuyện cảnh báo đó là quan trọng đâu. Tôi nghĩ nếu Biển Đông mất nó sẽ ảnh hưởng tới đời sống của đất nước, của người dân từ cái cụ thể mà hiện giờ th́ tôi chưa h́nh dung nó cụ thể như thế nào, tôi chỉ khái quát rằng nước mất th́ ăn chơi cũng chả c̣n. Nếu chấp nhận ăn chơi vẫn c̣n th́ chấp nhận chúng ta như một phiên bang của Trung Quốc. Điều này th́ tôi xin khẳng định lại cả ngàn năm họ không làm được th́ bây giờ họ cũng không thề làm được chuyện đó.”
    Nhà báo Phạm Thành, một cây bút lăo luyện của Đài Phát Thanh Việt Nam, cũng là chủ trang blog Bà Đầm X̣e cho biết nhận xét của ông:

    Tôi thấy rằng đất nước đă trở nên thờ ơ bỏi rất nhiều người đang thờ ơ. Mọi sinh hoạt vẫn diễn ra rất b́nh thường.

    Đỗ Trung Quân
    “Ḿnh thực sự lo ngại. Cái bài của anh Huỳnh Ngọc Chênh ḿnh hoàn toàn chia sẻ. Khả năng ḿnh trở thành một quận của Trung Quốc cho đến thời điểm này th́ ḿnh thấy nó quá gần, quá rơ và cái khả năng sau ngày mùng một Trung Quốc ra tối hậu thư th́ rất đáng lo ngại. Phản ứng của Việt Nam là một cái ǵ đó rất là yếu ớt, nó che đậy một cái âm mưu thật nào đó giữa lănh đạo của Trung Quốc và Việt Nam.”
    Hầu như báo giới tuy khác quan điểm về cách đối phó với Trung Quốc nhưng đều đồng t́nh rằng chính phủ đă quá mềm yếu nếu không muốn nói là nhu nhược trong cách ứng xử với Trung Quốc. Từ chỗ yếu đuối này đă tạo những bậc thang khiến Bắc Kinh mạnh dạn leo cao hơn trong canh bạc gian lận này. Nhà báo Đỗ Trung Quân nhận xét:

    “Tôi cũng nghĩ chính phủ nhu nhược. Thoạt đầu tôi nghĩ chính phủ nhượng bộ. Sau đó tôi nghĩ chính phủ nhu nhược và đến bây giờ th́ đành phải nói thật rằng tôi nghĩ trong chính phủ có những người bị mua chuộc. Tôi xin không dám nói hết nhưng có những người bị mua chuộc nhưng 90 triệu dân này không chấp nhận chuyện đó.”

    Nhà báo Phạm Thành nhấn mạnh tới một yếu tố khác từ sự nhu nhược này: yếu tố bầy đàn của một bộ phận không nhỏ cán bộ nhà nước:
    “Không phải là dân Việt Nam không biết, các lực lượng đều biết chuyện này nhưng theo ḿnh th́ những lực lượng chính từ trí thức cho đến các nhà khoa học cho đến công an, quân đội, học sinh, sinh viên và những người hiểu biết th́ đa số vẫn nuôi một ư thức trong đầu là mọi việc có đảng lo, có nhà nước lo ḿnh không việc ǵ phải lo.
    Những người đó biết và vẫn ủng hộ theo cái ngă này là nhiều. Vẫn tin theo nhà nước và khi nhà nước nhập vào Trung Quốc th́ họ vẫn theo. Cái lực lượng này ḿnh thấy hơi nhiều. Không phải người dân không biết, người ta biết hết nhưng đa số họ yên phận. Đa số gắn ḿnh vào cái cỗ máy quyền lực của nhà nước và ăn theo, đi theo đường lối đó. Cái điều này nó c̣n nguy hại hơn là người ta không biết.

    Theo quan sát của tôi th́ người ta phản ứng một cách yếu ớt, căn nguyên ở chỗ đó và đây cũng là một tín hiệu, nó báo hiệu sự mất nước của dân tộc ḿnh quá rơ và quá cận kề rồi.”

    Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh vẫn tin rằng bây giờ vẫn c̣n kịp nếu nhà nước thức tỉnh và có biện pháp đánh động bầu nhiệt huyết trong thanh niên, ông nói:

    “Tuy nhiên nếu bây giờ ḿnh kích hoạt th́ tất cả sẽ trở lại bởi v́ tôi tin tưởng rằng tuổi trẻ Việt Nam người ta không thờ ơ đâu. Lâu nay người ta được bao cấp ḷng yêu nước, cái ǵ cũng để nhà nước lo, đảng lo cho nên làm cho họ không quan tâm tới. Cái gốc là nhà nước cần phải tuyên bố Tổ quốc lâm nguy, đưa những thông tin cho thấy t́nh h́nh đă hiểm nghèo đe dọa từ xâm lược phương Bắc đến cho thanh niên người ta biết th́ ḷng yêu nước sẽ được kích động lên và tôi nghĩ rằng cũng không trễ lắm.”

    Sự lo âu từ bài viết của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh không chấm dứt khi câu cuối cùng ông viết: "Nhanh lên chứ không c̣n kịp nữa..." như một lời thúc hối kiệt sức v́ ông biết rơ chính quyền hiện tại không thể tự ḿnh thức tỉnh bởi họ là một tập thể bị ràng buộc bởi rất nhiều yếu tố khó thể cắt bỏ những sợi dây oan nghiệt ấy.
    ---

  9. #9
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Nguy cơ mất nước đă cận kề ?
    Thanh Quang, phóng viên RFA
    2012-12-10

    Trước hiện trạng đất nước như hiện nay, liệu giới lănh đạo Việt Nam có c̣n nhất mực tin vào "16 chữ vàng và 4 tốt"?

    AFP photo

    Những người biểu t́nh hô to khẩu hiệu chống Trung Quốc và diễu hành tới Đại sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội hôm 09/12/2012.

    Mất biển - mất nước

    Qua những trích thuật của độc giả trên blog Huỳnh Ngọc Chênh – vẫn nhất mực cho rằng “Quan hệ hữu nghị truyền thống TQ-VN là tài sản quư báu chung”, hay “T́nh h́nh Biển Đông không có ǵ mới”, hoặc “làm ǵ th́ làm cũng không được phương hại đến t́nh cảm thắm thiết giữa 2 đảng, 2 nhà nước”, mà nếu có ǵ th́ hăy “b́nh tĩnh, đừng manh động”, “để đảng và nhà nước lo”, th́ blogger Nguyễn Hữu Vinh tại Hà Nội báo động “tai hoạ mất nước sừng sững đứng trước mọi nhà”; c̣n blogger Huỳnh Ngọc Chênh nhận thấy “T́nh thế quá hiểm nghèo, tự đảng lo không nỗi đâu”.

    Sau khi TQ tung ra “hộ chiếu lưỡi ḅ”, thông qua biện pháp “quản lư trị an biên pḥng duyên hải” để ngăn chận, khám xét, bắt giữ, trục xuất tàu thuyền nào bị cho là vi phạm “lănh hải lưỡi ḅ” phi pháp chiếm gần trọn biển Đông, th́ vụ mới nhất cắt cáp tàu B́nh Minh 2 của VN, theo nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh từ Saig̣n, là một chuỗi hành động mà TQ sẽ triển khai để chiếm biển Đông trên thực tế, và “VN đang đứng bên bờ vực của sự tồn vong”.

    Qua bài tựa đề “T́nh thế quá hiểm nghèo, tự đảng lo không nổi đâu”, blogger Huỳnh Ngọc Chênh báo động vụ cắt cáp mới nhất này chứng tỏ TQ lại vào tận vùng nội thuỷ của VN, và điều đó cũng có nghĩa là hàng vạn tàu đánh cá của họ ngang nhiên tiếp tục hoạt động trong “đường lưỡi ḅ đơn phương và phi pháp’ của Bắc Kinh. Như vậy, nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh báo nguy, “ đường lưỡi ḅ phi lư không c̣n là h́nh vẽ trên bản đồ nữa mà đang từng bước được h́nh thành và cũng cố trên thực tế bằng nhiều biện pháp công khai và xảo quyệt của TQ”. Và t́nh h́nh nguy ngập cận kề lắm rồi, như blogger Huỳnh Ngọc Chênh nhận thấy:

    Nếu không có ǵ thay đổi, th́ đến ngày 1 tháng Giêng, năm 2013, ta chính thức mất biển Đông trên thực tế. Việt Nam đang ở vào t́nh thế vô cùng nguy kịch.
    Blogger Huỳnh Ngọc Chênh

    Họ ngang nhiên đưa tàu giám ngư, hải giám, tàu đánh cá, tàu thăm ḍ, giàn khoan, phân lô lănh hải của ta để gọi thầu thăm ḍ...để đến ngày 1 tháng Giêng, năm 2013 chính thức đưa tàu cảnh sát ra tuần tra và tuyên bố đuổi bắt, khám xét tất cả các tàu thuyền của VN ra biển của ta mà họ cho rằng xâm phạm lănh hải áp đặt theo đường lưỡi ḅ của họ. Và đàng sau tất cả các tàu bè đó là tàu quân sự của họ…

    Khi tàu cảnh sát TQ tung ra tuần tra th́ đừng ḥng các tàu thuyền của ta ra khơi hoạt động và làm ăn ǵ nữa. Hàng hải, dầu khí, ngư nghiệp, tài nguyên....đều mất sạch. Như vậy, nếu không có ǵ thay đổi, th́ đến ngày 1 tháng Giêng, năm 2013, ta chính thức mất biển Đông trên thực tế. Một khi đă mất biển Đông th́ nguy cơ mất nước cận kề. Việt Nam đang ở vào t́nh thế vô cùng nguy kịch.

    Nhưng blogger Huỳnh Ngọc Chênh thắc mắc rằng đảng và nhà nước “hầu như hoàn toàn nhẫn nhịn” đến mức “kinh ngạc, vượt qua ngưỡng của ḷng tự trọng và không biết đă chạm đến đáy chưa?”. Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh lưu ư tiếp:

    Nếu như sự nhẫn nhịn ấy làm cho Trung Quốc xót thương dừng lại việc chiếm đoạt biển Đông th́ nhân dân sẵn sàng đồng t́nh ủng hộ. Nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại. Nhà cầm quyền VN càng nhẫn nhịn, Trung Quốc càng lấn tới, và kết quả như ngày hôm nay ta đang thấy. Mất biển Đông đang trở thành hiện thực. V́ thế mà sự nhẫn nhịn của đảng và nhà nước cộng thêm việc bưng bít thông tin và hơn thế nữa là việc thẳng tay đàn áp những người yêu nước có hành động tích cực phản đối Trung Quốc đă dấy lên trong ḷng người dân sự nghi ngờ về động cơ nhẫn nhịn ấy.

    Và tác giả hối thúc “Nhanh lên chứ không c̣n kịp nữa”, và khẳng định rằng “Sức mạnh đánh giặc cũng ở trong dân và kế sách đánh giặc cũng ở trong dân”, c̣n “ tự đảng không đủ sức chống lại sự xâm lược của bọn bành trướng phương Bắc”. Đảng lâu nay chứng tỏ “không đủ sức” như vậy đă đành, mà c̣n đàn áp người yêu nước, làm cho người dân bây giờ “hết sức hoang mang”.

    Vẫn đàn áp người biểu t́nh


    Công an ra sức giải tán người biểu t́nh chống Trung Quốc hôm 09/12/2012 tại Hà Nội. AFP photo
    Hôm Chủ nhật mùng 9 tháng 12 vừa rồi, người biểu t́nh tại Hà Nội và Saigon lại bị công an đủ loại nhanh chóng ngăn chận, đàn áp, bắt lên xe, sau khi họ ra sức tuần hành, hô vang những khẩu hiệu yêu nước, bảo vệ Hoàng Sa và Trường Sa, cũng như cáo giác hành động bành trướng quân sự TQ là đe dọa ḥa b́nh, an ninh thế giới. Theo nhận xét của một người tham gia biểu t́nh th́ những người thể hiện ḷng yêu nước ấy đă bị "lọt thỏm giữa ṿng vây dày kín của an ninh; ngoài lực lượng mặc sắc phục th́ không làm sao để có thể phân biệt đâu là người xuống đường và đâu là an ninh", và " Lực bất ṭng tâm, mọi người tự động giải tán v́ số người tham gia quá ít so với lực lượng an ninh".

    Từ Đà Nẵng, GS Nguyễn Thế Hùng cũng bày tỏ mối âu lo cho quê hương:

    Tôi thấy có những chuyện thuộc về chủ quyền của đất nước, dân tộc, nên người dân VN bày tỏ thái độ yêu nước bất bạo động, th́ đối với một nhà nước chính danh, điều đó phải được trân trọng, ủng hộ…Nhưng bây giờ, những người yêu nước biểu t́nh bất bạo động, bày tỏ thái độ yêu nước như thế, mà nhà cầm quyền lại đàn áp, đánh đập rồi bắt nhốt, như vậy th́ ḷng yêu nước, sự ái quốc đó bị xúc phạm, bị đau đớn. Đó là điều nhà nước không nên làm.

    Nhà nghiên cứu Mai Thái Lĩnh ở Đà Lạt nhận xét:

    Hiện nay, chúng tôi thấy người dân trong nước, nh́n chung, họ rất bất măn hành động về phía TQ. Nhưng về phía chính quyền trong nước, chúng tôi nhận thấy có những cách ứng phó nhiều khi mang tính chất nước đôi…làm cho người dân bây giờ hết sức hoang mang. Họ nghĩ rằng không biết nhà nước này có thực sự ra sức bảo vệ chủ quyền của dân tộc hay không !

    Những người yêu nước biểu t́nh bất bạo động, bày tỏ thái độ yêu nước như thế, mà nhà cầm quyền lại đàn áp, đánh đập rồi bắt nhốt, như vậy th́ ḷng yêu nước, sự ái quốc đó bị xúc phạm, bị đau đớn.
    GS Nguyễn Thế Hùng

    Blogger Người Buôn Gió cũng không khỏi chua chát rằng “…bấy lâu đảng vẫn chỉ đạo chuyện tranh chấp biển Đông là dân cần phải b́nh tĩnh, lo làm ăn, để cho đảng và nhà nước lo”. Như vậy, blogger Người Buôn Gió thắc mắc rằng chỉ có đảng mới có nhu cầu về chủ quyền biển, đảo, c̣n người dân th́ hăy khoan nhu cầu đó lại, đợi cho đảng thực hiện hay sao ?

    Nhưng, thưa quư vị, đảng và nhà nước đâu phải không “lo”, v́ –theo blog Dân Làm Báo – “Chính phủ của đồng chí X” vừa mới ban hành nghị định về tổ chức và hoạt động kiểm ngư, qua đó, Cục Kiểm ngư của Tổng Cục Thuỷ sản thuộc Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn VN sẽ thành lập “Lực lượng kiểm ngư” để “tuần tra, kiểm tra, kiểm soát, phát hiện, xử lư vi phạm pháp luật, thanh tra chuyên ngành thủy sản trên các vùng biển Việt Nam và bảo vệ chủ quyền, quyền chủ quyền, quyền tài phán của quốc gia trên vùng biển theo quy định của pháp luật VN”. Blog Dân Làm Báo nhận xét:

    Nghị định này có hiệu lực từ ngày 25 tháng Giêng, năm 2013 và được ban hành sau khi các đồng chí thân thương phía bắc của đảng "t́nh cờ" mần đứt cáp tàu thăm ḍ B́nh Minh 02. Thiệt là "may"! Nhờ các đồng chí "bên kia biên giới là nhà" t́nh cờ nên lănh đạo đảng ta mới biết là biển Đông không c̣n b́nh thường như lời đảng vẫn trấn an. "May" mà cáp đứt đến lần thứ 3 nên đảng lănh đạo 90 triệu người mới biết "bên này biên giới" biển không c̣n là của ta. Té ra các đồng chí thân thương của bác và đảng ta ở… Bắc kinh không chỉ giỡn chơi in h́nh lưỡi ḅ liếm toàn bộ biển Đông của ta lên hộ chiếu của chúng cho... đẹp - mà c̣n đem tàu giám ngư, tàu hải giám, tàu thăm ḍ, tàu đánh cá, nói chung là toàn... Tàu, cày nát biển Đông của ta và t́nh cờ làm đứt cái dây cáp thăm ḍ (chắc cũng made in china) của tàu B́nh Minh…Bà con ta có hỏi: vậy th́ Quân Đội Nhân Dân của Dân ở đâu?

    Câu hỏi “Quân Đội Nhân Dân của Dân ở đâu?”không khỏi khiến người ta liên tưởng đến nhận định của blogger Trương Nhân Tuấn rằng “ Sẽ không ngạc nhiên khi nghe ông Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng Quốc pḥng VN, luôn miệng ‘tụng niệm’ câu thần chú ‘biết ơn đảng và nhân dân TQ… VN nguyện hợp tác chiến lược toàn diện với TQ…’ ”.

    Blogger Trương Nhân Tuấn nhân tiện đề cập tới thực trạng, chỉ riêng về mặt quân sự, đă thấy đáng ngại, chứ chưa nói đến chuyện giới cầm quyền “hèn với giặc, ác với dân”. Qua bài “VN phải làm ǵ?”, tác giả nêu lên câu hỏi rằng “VN sẽ làm được ǵ với khả năng quân sự của TQ, về mọi mặt không quân, hải quân ngày càng tối tân, mạnh bạo ?” trong khi “Những chiếc tàu ngầm của VN mua của Nga đến nay vẫn chưa giao. Nguyên nhân do VN không có tiền để trả, tàu đóng chưa xong, hay do áp lực của TQ khiến Nga chần chờ giao tàu ? Hiện nay nghe tin Nhật sẽ bán tàu ngầm cho VN. Đây là tin vui nhưng chừng nào th́ có tàu ? VN có bao nhiêu giàn hỏa tiễn Bastion để pḥng thủ hiệu quả bờ biển dài 3.000 km ? Và pḥng thủ trong bao lâu ?”.

    Hèn với giặc, ác với dân


    Người biểu t́nh giơ cao những tấm pano phản đối nhà cầm quyền Trung Quốc hôm 09/12/2012 tại Hà Nội. AFP photo
    Trước những điều “trái tai, gai mắt” liên quan họa xâm lược của phương Bắc, tác giả Thiện Tùng “Không thể không hỏi, không luận bàn”, và nêu ra 13 câu hỏi, từ thắc mắc về “tàu lạ”, TQ khai thác bauxite Tây Nguyên, vấn đề cho thuê rừng đầu nguồn, phim TQ tràn ngập VN, lănh đạo VN chọn ngày quốc khánh TQ để kỷ niệm “Ngàn năm Thăng Long”, phía VN tự ư thêm 1 sao nhỏ vô cờ TQ…cho tới:

    Việc tàu TQ cắt cáp tàu B́nh Minh 2 xảy ra ngày 30/11/2012, nhưng sau đó 2 ngày, khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tiếp Ủy viên Bộ Chính trị Đảng CS TQ Lư Kiến Quốc th́ chỉ “hảo hảo” thôi chớ không hề đá động ǵ đến việc cắt cáp, vậy là sao?

    Người Trung quốc sang VN sử dụng hộ chiếu có h́nh Lưỡi Ḅ từ tháng 5/2012 mà đến cuối tháng 11/2012 (tức hơn 6 tháng sau) mới đổ bể ra do nguồn thông tin không chính thống phát hiện và công bố, lúc đó nhà nước VN mới bị động đối phó một cách miễn cưỡng. An ninh, t́nh báo, Hải quan… VN chẳng lẽ không phát hiện ǵ ? Hay v́ quá bận lo ŕnh rập đối phó dân oan, dân biểu t́nh chống TQ ?

    Dân yêu nước biểu t́nh chống TQ xâm phạm biển đảo, sao lănh đạo VN lại cho Công an dẫn theo côn đồ hành hung gây khó, bắt nóng, bắt nguội…?

    Có lẽ t́nh cảnh ấy khiến blogger Thùy Linh than rằng "Hôm nay, Đất nước tôi vẫn không thể đứng lên, dù một lần được thét gào 'Nam quốc sơn hà nam đế cư' vào mặt quân cướp nước. Đất nước tôi quằn quại dưới sự thờ ơ, dối trá, ươn hèn. Những kẻ cam tâm bán Tổ quốc cho những dự án lớn nhỏ, những đồng tiền nhơ nhớp lót dưới những chiếc ghế chức quyền. Đất nước tôi không biết đi về đâu khi tứ bề thọ địch, ḷng người hoang mang, tức tưởi, phẫn uất bởi những kẻ ươn hèn, tham lam... Những kẻ đang được gọi là đồng bào nhưng dị mộng".

    Dân yêu nước biểu t́nh chống TQ xâm phạm biển đảo, sao lănh đạo VN lại cho Công an dẫn theo côn đồ hành hung gây khó, bắt nóng, bắt nguội…?
    Tác giả Thiện Tùng

    Qua bài “Lưỡi ḅ và lưỡi liềm”, blogger Nguyễn Hữu Vinh báo nguy “cái hoạ mất nước sừng sững trước mọi nhà”, khi Hoàng Sa đă nằm trong tay TQ từ lâu, một phần Trường Sa cũng đang “dưới gót giày xâm lược”, trong khi mọi nẻo đường quê hương – từ Mũi Cà mau tới địa đầu Móng Cái – đều thấy dân phương Bắc ngênh ngang. Hiện t́nh quê hương, blogger Nguyễn Hữu Vinh lại báo động, đang tràn ngập người TQ qua việc thuê đất đai, trúng thầu những công tŕnh trọng yếu, hàng hoá, thực phẩm, hoa quả nhiễm độc, kể cả “áo ngực phụ nữ” nhiễm độc made in China. Blogger Nguyễn Hữu Vinh nhận xét:

    Sau nhiều động tác khiêu khích, dọn đường và lấn chiếm bằng nhiều cách, bỗng nhiên vài năm gần đây, Trung Quốc tḥ ra cái đường lưỡi ḅ đứt khúc liếm gần trọn vẹn Biển Đông của Việt Nam. Nếu cái lưỡi ḅ này không bị chặt đứt, th́ sau này Luật Biển Việt Nam sẽ phải sửa đổi nhiều điều khoản. Trong đó sẽ có một điều quy định rằng: Khi điều khiển thuyền bè ở ven biển, phải lưu ư đi dọc bờ, không quay ngang tàu thuyền vuông góc với bờ biển để tránh xâm phạm lănh hải của nước bạn láng giềng 4 tốt và 16 chữ vàng. Trong trường hợp ai vi phạm ráng chịu và nhà nước sẽ không can thiệp.

  10. #10
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Nước đă mất về tay Trung Quốc
    Cù Huy Hà Bảo (Danlambao)



    - Đă từ lâu Việt Nam đă mất biển đảo vào tay Trung Quốc do cái công hàm bán nước "đồng-hồ". Ngày hôm nay, nền kinh tế thị trường gắn thêm cái đuôi định hướng XHCN của Việt Nam đang bị mất dần về tay người hàng xóm bốn tốt và mười sáu chữ vàng của đảng một cách rơ ràng nhất. Dân ḿnh sẽ phụ thuộc hoàn toàn vào Trung cộng trong một hay vài năm tới, sẽ chịu ách đô hộ thực dân bá quyền kiểu mới - đô hộ bằng kinh tế tàu. Nếu dân tộc chúng ta không cùng nhau đứng lên lật đổ chế độ cộng sản ươn hèn và tập đoàn bán nước việt gian th́ đất nước thân yêu cũng sẽ là một Tây Tạng và Tân Cương khác trên bản đồ bành trướng của Trung Cộng.

    Gần đây trên báo đảng khi viết về thị trường chứng khoán thường xuất hiện cụm từ khối ngoại mua vào cổ phiếu, kiểu gọi như tàu lạ mà không nói thẳng ra là ai. Chúng ta đều biết đó là Trung Cộng (1).

    Các tập đoàn của Trung cộng liên tục khuấy đảo thị trường chứng khoán của Việt Nam bằng cách đồng loạt bán và đồng loạt mua và họ đă thành công trong việc sở hữu chủ được các công ty của Việt với giá rẻ như bèo mà báo chí đăng giá cổ phiếu chỉ có 500đ/1cp. Các công ty thức ăn gia súc CP nay cũng đă bán hẳn cho họ. Nhiều đại gia một thời từng giầu nhất nay cũng vỡ mặt trên sàn chứng khoán.

    Khủng hoảng kinh tế thế giới đă khiến các nước giảm lăi xuất, hoặc giữ bằng 0% để khuyến khích doanh nghiệp và tạo công ăn việc cho người dân. Trái lại, tại Việt Nam th́ tăng lăi xuất lên 18 đến 20%/1 năm và hạn chế cho vay. Các doanh nghiệp đă ốm yếu c̣n bị thêm một nhát dao chí mạng dẫn đến chậm thanh khoản các món nợ phải trả, buộc phải đóng cửa nhà máy như công ty B́nh An của nữ đại gia Diệu Hiền. Thế là ngân hàng nhảy vào xiết nợ, các công ty Trung Quốc lúc này mới ra tay mua cổ phiếu với giá rẻ bèo và từ đó sở hữu ngành xuất khẩu thủy sản cá Ba Sa là ngành không có đối thủ trên thế giới - mua cá nguyên liệu 20, 000đ/1kg đến 30. 000đ/1kg bán với giá phi lê thành phẩm tại thị trường mỹ từ 6 đến 9 USD 1/kg. Khỏi cần tính cũng thấy đó là một khoản chênh lệch khổng lồ. Lợi nhuận một sớm một chiều lọt vào tay Trung cộng.

    Táo tợn hơn, các công ty Trung Quốc đă đăng kư tên thương hiệu sản phẩm độc quyền của Việt Nam với quốc tế như vụ kẹo dừa Bến Tre, cà phê Buôn Mê, cước mắm Phan Thiết, thuốc lá Vinataba... Tất cả đều bị các công ty Trung Quốc đăng kư trước nhằm sau này sẽ thôn tính các công ty trên (2).

    Trong khi đó, lănh đạo các tỉnh và thành phố của Việt Nam đă cử cán bộ qua Trung Quốc "học hỏi kinh nghiệm phát triển kinh tế". Những cán bộ đảng này được Trung Quốc nuôi ăn ở miễn phí và chi tiền. Khi về địa phương th́ các cán bộ đảng csVN này đều bị các công ty Trung Quốc mua chuộc và từ đó làm ngơ cho thương lái Trung Quốc mua bán trái phép trên khắp đất nước Việt Nam. Thương lái Trung Quốc chỉ có một bài quen thuộc đó là mua nông hải sản của Việt Nam với giá cao, và không hạn chế số lượng. Chạy theo lợi nhuận và không được cảnh báo bởi cơ quan chức năng và cán bộ nhà nước - trong đó nhiều kẻ đă trở thành những kẻ ăn chia lợi nhuận với thương lái Trung Quốc, người dân chặt bỏ những cây đang canh tác, trồng theo những loại mà Trung Quốc đặt mua, nuôi ồ ạt những con giống theo ư thương lái Tàu yêu cầu. Sau một thời gian ngắn đă dẫn đến nguồn cung thừa; khi thấy nguồn cung ổn định th́ thương lái Tàu đột nhiên biến mất, dẫn đến được mùa mất giá và họ chỉ việc ngồi ở bên kia biên giới mua với giá rẻ như cho, gây thiệt hại nặng nề đến nền kinh tế Việt Nam. (3)

    Với sự dung túng của lănh đạo đảng csvn, ngân hàng của Trung Quốc đă được phép thành lập để họ có thể chuyển ngoại tệ từ Việt Nam về Trung Quốc và ngược lại, dẫn đến thâm hụt mậu dịch trầm trọng giữa Việt Nam và Trung Quốc - một năm lên đến hơn 6 tỷ USD, chưa kể những khoản tiền họ chuyển về theo các ngân hàng của họ. (4)

    Biển đảo về tay Trung Quốc khởi đi từ cái công hàm bán nước đồng-hồ sang đến Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Rừng đầu nguồn, Tây nguyên bauxite, "Tam Sa", "Đường lưỡi ḅ"... th́ ngày hôm nay nền kinh tế cũng đă và đang lọt vào bàn tay thống trị của những tên đồng chí 16 vàng 4 tốt của đảng csvn. Một sự xâm lược toàn diện đă và đang xảy ra với ách đô hộ từ lănh thổ, bộ máy cai trị đến sinh hoạt kinh tế. Đă đến lúc cả dân tộc phải đồng ḷng, chung sức cùng nhau đứng lên lật đổ chế độ ươn hèn và tập đoàn bán nước việt gian này.


    Cù Huy Hà Bảo
    danlambaovn.blogspot .com

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 27-11-2012, 12:49 AM
  2. Replies: 2
    Last Post: 23-10-2011, 02:20 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 07-09-2011, 12:34 PM
  4. Replies: 16
    Last Post: 03-09-2011, 09:02 AM
  5. Replies: 2
    Last Post: 04-08-2011, 09:54 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •