Results 1 to 7 of 7

Thread: Đao phủ thủ HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG Dối Trá Về Vụ Thảm Sát Huế Mậu Thân 1968

  1. #1
    Member Cu Cường's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    861

    Đao phủ thủ HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG Dối Trá Về Vụ Thảm Sát Huế Mậu Thân 1968

    Video dưới đây, khi Huế và miền Nam VN vừa mới "giải phóng"

    http://youtu.be/MaNr16RDrzQ
    H́nh của Tường bây giờ! KẺ SÁT NHÂN THÀNH PHỐ HUẾ !!!
    Last edited by Cu Cường; 04-02-2013 at 12:22 PM.

  2. #2
    Member Cu Cường's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    861

    HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG HUNG THẦN MẬU THÂN HUẾ 1968 - by HUY PHƯƠNG

    Hoàng Phủ Ngọc Tường (HPNT), tôi phải gọi hắn là hung thần Mậu Thân Huế 68 hay tay đao phủ thủ thành Nội năm xưa, vẫn bị hàng ngàn nạn nhân Mậu Thân Huế oan khiên gọi hồn y. Theo thuyết nhà Phật th́ sự sống của chúng sinh giữa sinh và diệt cách nhau vài sát na. HPNT đă trải qua ngưỡng cửa sát na sinh diệt, nhưng sổ thông hành Diêm Vương chưa chính thức email cho y.

    Ngày 16-6-1998 y lâm phải chứng đột quị lần đầu tại Đà Nẵng, bị hôn mê, coma 2 tháng, may mắn sống sót, nhưng yếu x́u có điều như cọng bún thiu, phải nằm một chỗ. Đến năm 2008, tức 10 năm sau y nhập viện lần thứ 2, lục phủ ngũ tạng của y be bét, theo hồ sơ bịnh lư th́ ngoài chứng bịnh “x́-trốc”, hay chứng tai biến mạch máu năo, mạch máu năo vỡ nát te tua khiến y không đi được, chỉ ngồi lăn xe, dáng dấp hom hem trông dễ sợ như hồn ma gọi vể.

    Theo vợ y, Lâm Thị Mỹ Dạ tiết lộ HPNT đang ngồi tiếp bạn bè, lúc 3 giờ chiều ngày 5/11/2008, bụng y bị chương cứng sưng to như bánh phồng trông dễ sợ, nôn mữa ra máu đen mấy lần. Y được đưa đến một y viện nhỏ cấp cứu. Sang ngày sau y được chuyển sang Bệnh viên Trung Ương ở Huế, tại đây y ngưng chứng nôn dạ, nhưng lại tiểu ra máu đen ng̣m khó xem lâu. HPNT c̣n mang các thứ bịnh nan y khác như tiểu đường, suy thận, bệnh huyết áp cao cấp tenor, bệnh cao mỡ khá nặng, bịnh gan nhiễm mỡ,... Kiểu này chắc tuổi thọ của y sẽ khiêm nhường mà thôi.
    Đó là con ma Hoàng Phủ, một trí thức theo hệ phái do Mao ”lăng-xê” cấp huân chương cao quí, một giáo sư, một công tử xứ Huế dù nhan sắc có phần kém mặn ṃi, xin xem h́nh đính kèm.

    Trong biến cố Thảm sát Mậu Thân tại Huế, HPNT là tay sát thủ có máu lạnh khét tiếng, v́ y giết người không gớm tay. Năm 1966 khi c̣n là một sinh viên, cùng Nguyễn Đắc Xuân tổ chức đoàn "Phật Tử Quyết Tử" gây nhiễu nhương hỗn loạn, tạo hoang mang tinh thần người dân xứ Huế, sau đó HPNT trốn vào bưng biền a ṭng theo VC và trở lại cố đô vào Tết Mậu Thân, phụ trách đội "Công tác thanh niên" và chiêu dụ các quân nhân VNCH bị kẹt, để lập cái gọi là đoàn nghĩa binh. Trái với dự đoán của cộng sản, dân chúng Huế không hưởng ứng cuộc tổng khởi nghĩa, ngược lại người dân bỏ phiếu bằng chân trốn sang các khu vực có QLVNCH như Tiểu Khu Thừa Thiên, Phú Bài, Mang Cá, Bến Tàu, Trường Kiểu Mẫu,...

    Chính tinh thần bất hợp tác của người dân Huế, bọn VC và tay sai đă thẳng tay tàn sát dân quân VNCH tại Huế vô tội vạ. Bắt đầu ngày mồng ba Tết, QLVNCH và đồng minh phản công dữ dội, ngày 07-02-1968 VC giựt sập cầu Trường Tiền. Ngày 15-2 Quân Ủy cộng sản tại Hà Nội ban lệnh cho VC phải tử thủ tại Huế, nhưng t́nh h́nh càng lúc càng bất lợi cho quân VC nên chúng đành tháo chạy lui binh. Ngày 23-0-68 quân VC bị đẩy ra khỏi Huế, cờ vàng VNCH lại tung bay trên kỳ đài ở Phú Văn Lâu. Tính chung cộng sản tàn sát đồng bào Huế nhiều nhất là tại khu vực đông dân là Gia Hội, theo những con số thống kê về hài cốt đào xới t́m được trong một số mồ chôn tập thể sau khi giặc bị đánh bật ra khỏi thành phố, tại các địa điểm định vị được là khoảng 2500 xác.

    Những mồ chôn khác, hay mất tích không kiểm kê được. Giở trang sử cũ trong cuộc chiến Mậu Thân đă giết hại hàng chục ngàn người trên toàn quốc và chỉ riêng tại Huế bọn giặc ác ôn đă dă man chôn sống hàng ngàn đồng bào vô tội, bọn súc sinh ác quỉ có máu lạnh như Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Lê Văn Hảo, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đóa,… mang nợ máu với người dân Huế, nếu người dân Huế không hành h́nh được chúng, nhưng theo qui luật của luật thiên nhiên trời đất khi gây nhân sẽ hái quả mà thôi.

    Tên hung thần Mậu Thân Huế 68 hay tay đao phủ thủ thành Nội năm xưa HPNT lănh y án nhiều chứng bịnh, rồi đây sẽ đi đong. Cái chế độ mà chúng c̣ng lưng cúc cung, qú lụy đang rung rinh giao động như lắc twist again, th́ những loại tay sai HPNT với mạng sống như chỉ treo mành. Xin mời quí ông bà, quí bà con cô bác, quí ACE hăy xem bài kỷ niệm Mậu Thân có tên hung thần ác quỉ “x́-trốc” HPNT do nhà văn Huy Phương viết dịp Tết 2011, gợi nhớ Tết 1968 với kư ức u buồn khôn nguôi. Xin mời bài Huy Phương, kế tiếp là bài Hoàng Hải Thủy, cùng chủ đề...
    VHLA

  3. #3
    Member Cu Cường's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    861

    Thư gửi Nguyễn Đắc Xuân ("nhà Huế học" VC ???? - 1 tên sát thủ Mậu Thân 1968)

    Thư gửi Nguyễn Đắc Xuân, người bạn học ngồi cùng bàn năm xưa từ Bằng Phong Đặng Văn Âu

    Thành phố Houston, Tiểu bang Texas, Hoa Kỳ, ngày 20 tháng 12 năm 2010

    Này Nguyễn Đắc Xuân,

    Lấy t́nh bạn học ngồi cùng bàn, cùng lớp một thời với mày, tao viết thư này cho mày để trả lời cái email mới nhất của mày gửi cho tao hôm nay. Tao sẽ nhờ trang mạng toàn cầu đăng thư này lên để những thằng bạn học cũ ở trường Quốc Học năm xưa được dịp đọc (bạn ở trong nước lẫn bạn ở ngoài nước). Dưới đây là nguyên văn thư mày:

    “Âu ơi,

    Mi đă đọc được nhật kư bị thất lạc của tau hả Âu? Trời ơi vui quá. Mấy chục năm nay tau mong có người xác nhận tau có đánh rơi cuốn nhật kư đó. Như vậy chứng tỏ chuyện tau viết trong bài Hậu quả của cái chết của tôi là đúng rồi. Nếu có thể mi cho tau biết mi đọc trong trường hợp nào? Mi c̣n nhớ ǵ nữa không?
    C̣n chuyện kháng chiến VN, tau chỉ nói một câu, và chính câu đó mâu thuẫn giữa tau và tụi bây. Đất nước bị ngoại xâm, bị chia cắt, tau tham gia kháng chiến đánh đuổi ngoại bang, thống nhất đất nước. Như thế là tau thấy hoàn thành nhiệm vụ của người học sử và viết sử VN. C̣n mọi chuyện khác ai muốn nói chi th́ nói, nói đúng được ca ngợi, nói sai chịu trách nhiệm với lịch sử.
    Sáng thứ tư nầy, tau sẽ gặp anh Đặng Văn Việt của mi ở Huế. Tau sẽ nói chuyện mi viết mail cho tau để anh Việt biết cho vui. Tau với anh Việt rất thân.
    Chúc mi khỏe mạnh. Tau nghe chưởi cũng nhiều rồi, có chi đáng chưởi nữa mi cứ việc, tau xin nghe tiếp. Nhưng không một chút giận mi. Rất vui mỗi lần nhận được mail của mi.
    Thằng Chiếu”.


    Nguyễn Đắc Xuân ơi!

    Tao sẽ nói lên những ǵ rất thật mà tao nghĩ về cuộc chiến. (Kèm theo đây là bài viết “Hết Thuốc Chữa” tao mới viết xong). Đă từng là bạn cùng học một lớp, mày biết tính tao không bao giờ chấp nhận sự bất công, sai trái. Ngay cả giáo sư Tôn Thất T. dạy môn Lư Hóa là người nổi tiếng nghiêm khắc, mà nói không phải, tao cũng lên tiếng phản đối. Khi ở trong quân đội, cấp trên sai trái, tao cũng có phản ứng. Người nào giao du với tao không cần phải đề pḥng, cảnh giác, v́ bạn bè xưa nay vẫn bảo tao là thằng “ruột để ngoài da”. Tao ghét ai chơi tṛ tiểu xảo, thủ đoạn, nên tao vẫn là cái thằng ưa thích “ngoài ṿng cương tỏa chân cao thấp, trong thú yên hà cuộc tỉnh say” v́ tính tao ngông nghênh không bao giờ chịu quỵ lụy người quyền thế.
    Khi c̣n học trong lớp, tao thấy mày là thằng hiền lành, thường bị những thằng khác tinh nghịch chọc ghẹo, ăn hiếp, nên tao luôn đứng ra bênh vực mày. Tao là thằng to khỏe nhất lớp lại có biết chút ít vơ nghệ, nên không thằng nào dám dùng vũ lực với tao. Về sau nghe mày tâm sự hoàn cảnh gia đ́nh mày, tao lại càng thương mày hơn. V́ lẽ đó tao mới rủ mày về nhà tao chơi để biết bà cụ tao cưng quư bạn bè của tao như thế nào. Năm ngoái, viết email cho tao, mày nhắc đến bà cụ tao một cách thân t́nh, nên ác cảm trong tao đối với một thằng theo Việt Cộng như mày cũng giảm đi phần nào. T́nh cảm đó có thể mày chê là ủy mị kiểu tiểu tư sản? (Anh Đặng văn Việt cũng bị quy là thành phần tiểu tư sản nên dù lập nhiều chiến công trong kháng chiến chống Pháp, vẫn là Trung tá suốt đời, trong khi thuộc cấp của anh đều lên Tướng.)
    Tới giờ phút này mà mày c̣n bảo mày đi theo Việt Cộng là để chống lại ngoại xâm? Mày cho rằng Mỹ là kẻ ngoại xâm th́ đủ thấy tŕnh độ nhận thức của mày quá kém cỏi. Nay mày khoe mày đă hoàn thành nhiệm vụ lịch sử, rồi trở thành nhà sử học th́ tao thấy tội nghiệp cho thế hệ mai sau của Việt Nam phải học sử do mày viết ra. Mày có biết các Tổng thống Hoa Kỳ trước Đệ nhị Thế chiến đă chống lại chủ trương thuộc địa của các nước thực dân? Mày có biết nếu không có Hoa Kỳ giúp cộng sản Nga chống lại liên minh “Đức – Ư – Nhật” th́ nước Nga bị phe Trục đánh sụm rồi, chứ làm ǵ có thể sản xuất cách mạng đến các nước chậm tiến? Mày có biết Hoa Kỳ đánh bại quân Đức, quân Ư, xong rồi Hoa Kỳ có chiếm lấy một tấc đất nào của Âu Châu không? Hay là Hoa Kỳ giúp cho các nước Âu Châu phục hồi kinh tế qua kế hoạch Marshall? Mày có biết sau khi đánh bại quân Nhật, Hoa Kỳ có chiếm một tấc đất nào của Nhật làm thuộc địa không? Hay Hoa Kỳ giúp Nhật thành một nước giàu đứng hàng thứ hai trên thế giới, làm chiếc dù che chở cho Nhật chống lại tham vọng bành trướng của Trung Cộng? Nếu không có sự hiện diện của Hoa Kỳ đứng đầu khối NATO th́ Nga Sô xơi tái Âu Châu rồi? Nếu không có sự hy sinh của những anh hùng Mỹ đẩy lui cuộc xâm lăng của Mao Trạch Đông th́ toàn thể bán đảo Triều Tiên đă biến thành hỏa ngục dưới sự cai trị của cha con, cháu chắt Kim Nhật Thành rồi! Làm sao Hàn Quốc (Nam Triều tiên) tồn tại để viện trợ, đầu tư cho Việt Nam Cộng Sản như ngày nay?
    Xuân ơi! Tao chỉ sơ lược kể ra cho mày một số sự kiện lịch sử để mày thấy, chứ đừng nghĩ v́ tao ăn bơ sữa của Hoa Kỳ, thành công dân Hoa Kỳ mà biến thành một thứ bồi bút đi nịnh nhà giàu. Nếu không có “quân xâm lược Mỹ”, hỏi ai đă bỏ tiền ra nuôi dân Miền Nam sau khi thực dân Pháp cuốn gói? Ai đă giúp gần một triệu dân Miền Bắc chạy trốn họa cộng sản năm 1954? Ai đă bỏ tiền ra để xây trường Đại học để những sinh viên nghèo như mày có thể theo học không phải đóng học phí mà c̣n được cấp học bổng, để trở thành nhà nọ, nhà kia (nhà văn, nhà thơ, nhà sử học, nhà Huế học) như mày? Mày có bao giờ đọc những ǵ nhà phê b́nh văn học Vương Trí Nhàn – một người lớn lên ở Miền Bắc, đi học dưới mái trường xă hội chủ nghĩa ở Bắc – nhận định, so sánh nền văn học hai miền chưa? Đây là lời phát biểu của Vương Trí Nhàn với bà Thụy Khuê trên đài phát thanh RFI: “Văn học miền Nam đă đi trước cũng như đă để lại những thành quả mà bây giờ chúng tôi không dễ ǵ vượt qua. Nếu công nhận Văn học miền Nam th́ Văn học miền Bắc coi như là thua, là kém, là không ra ǵ cả, thậm chí là hỏng, là vứt đi.” Một chế độ bị đế quốc xâm lược Mỹ bóc lột, ḱm kẹp mà có một nền văn học khai phóng như Miền Nam được hay sao, hỡ Xuân? Nếu bảo đọc Vương Trí Nhàn rồi mà hôm nay mày c̣n dám mở miệng cho rằng mày đi theo Việt Cộng là làm nghĩa vụ của người học lịch sử, làm lịch sử th́ rơ ràng mày đọc kinh cứu khổ ba trăm quyển cũng không ăn thua ǵ?
    Nếu mày bảo Hoa Kỳ là quân xâm lược bóc lột xây dựng chế độ tay sai, độc tài th́ làm sao Miền Nam có được một Trịnh Công Sơn để mày viết “Có Một Thời Như Thế”? Cụ Hoàng văn Chí xuất bản cuốn “Trăm Hoa Đua Nở Trên Đất Bắc” vào năm 1959, mày có đọc không? Biết bao nhiêu nhân tài thượng thặng của đất nước như Văn Cao, Nguyễn Tuân, Phan Khôi, Nguyễn Mạnh Tường, Hoàng Cầm, Nguyễn Hữu Đang, Phùng Quán, Trần Dần … bị Đảng Cộng Sản đầy đọa, vùi dập như thế nào, mày có biết không? Những cây đại thụ văn học từng lên rừng theo Kháng Chiến Chống Pháp c̣n bị Đảng coi không ra ǵ. Những thứ như Hoàng Phủ Ngọc Tường, như mày th́ hy vọng ǵ được Đảng đăi ngộ, mà bày đặt vỗ ngực tự hào đi làm cách mạng? Trước năm 1975, có bao giờ nhân dân Miền Nam phải nhai bo bo như lừa, như ngựa không, mà mày hănh diện về cuộc cách mạng thống nhất đất nước?

    Bộ phim tài liệu 13 tập rút từ cuốn sách “ Viet Nam: The Ten Thousand day History”. (Published as a companion volume to “Vietnam: A Television History.” a 13–part documentary film series for the PBS network produce by WGBH Boston, in cooperation with Central Independent Television/ United Kingdom and Antenne –2/France, and in association with LRE Production) do giáo sư Nguyễn văn Lục (em trai giáo sư Nguyễn văn Trung, cựu Hiệu trưởng trường Quốc Học) trích dẫn những ǵ Hoàng Phủ Ngọc Tường đă trả lời kư giả:

    “Hỏi: Ông có thể mô tả biến cố nổi dậy ở Huế, đặc biệt liên quan đến vụ thảm sát. Ở đây, xin đề nghị ông trả lời cho biết những ǵ xảy ra bấy giờ ở Huế, có những vụ trả thù, đàn áp?

    Hoàng Phủ Ngọc Tường: Ông muốn nói đến vụ thảm sát Mậu thân ở Huế? Đó là một chiến công vĩ đại của nhân dân Huế. Nhưng nhân dân Huế đă phải trả một giá đắt cho chiến thắng này. Đó là là một sự trả thù chưa từng thấy của Mỹ và Ngụy sau đó. V́ thế nhân dân Huế đă phải trả giá đắt nhất so với các thành phố khác của chúng tôi. Cũng chỉ v́ ở đây người Mỹ đă chịu sự tổn thất nặng nề về sinh mạng, về vật chất và chính trị tại Huế. Sự trả đũa đă vô cùng khủng khiếp. Nhưng tôi nghĩ rằng tôi là một người đă từng sống qua các thời kỳ chiến đấu chống lại người Pháp và thời chiến tranh chống lại người Mỹ, tôi nghĩ rằng bọn chủ nghĩa thực dân mới th́ khôn hơn bọn thuộc địa cũ. Bọn thuộc địa cũ nó chơi “franc jeu” hơn là thực dân mới. Nói cách khác, bọn chủ nghĩa thực dân mới thường bạo tàn hơn thực dân cũ. Và điều đó là chắc chắn đúng như vậy trong suốt cuộc tổng công kích tết Mậu Thân vừa qua. Bởi v́ tội ác do Mỹ tạo ra được toàn thể thế giới bên ngoài quan tâm, chúng chuyển tất cả tội ác của chúng và đổ lỗi cho những người làm cách mạng chống lại nhân dân của họ. Tôi ám chỉ việc chúng đă dùng vụ thảm sát như một bửu bối đặc biệt để bôi nhọ cách mạng Việt Nam trong cuộc ḥa đàm Paris.
    Đây là điều tôi muốn nêu rơ v́ tôi biết như là một chứng nhân. Tôi sẽ nói cho ông mọi sự một cách khách quan nhất.
    Thứ nhất riêng những người bị giết, có nhiều người đă bị giết chắc chắn là do chúng tôi phải thi hành bản án tử h́nh. Bởi v́ khi chúng tôi đến nhà họ, họ đă bắn đến cùng vào những chiến sĩ của chúng tôi làm bị thương khi chúng tôi kêu gọi họ đầu hàng. V́ thế những người này đă bị chúng tôi bắn chết tại chỗ. Trong đám những người này có tên phó tỉnh trưởng, lúc đó hắn đang sống ở Huế.
    Trong một ít trường hợp, một số bị giết v́ đă từng tra tấn các cư dân, gây cho toàn thể gia đ́nh phải tù tội và đầy ra Côn Đảo. Chính nhân dân căm thù quá lâu, họ bị tra tấn, gia đ́nh họ phải trả thù. V́ thế, khi cách mạng bùng lên và lấy lại được thế kẻ mạnh, nhân dân bùng lên đi lục soát t́m cho ra những tên bạo ngược này để trừ khử chúng như trừ khử những con rắn độc mà nếu như để chúng sống sót, chúng sẽ tiếp tục gây ra tội ác hơn nữa trong chiến tranh.
    Mặc dầu chính sách của chúng tôi chỉ là nhằm cải tạo và không bao giờ giết bất cứ ai đă đầu hàng chúng tôi, song khi dân của thành phố đă nắm công lư trong tay của chính họ, th́ các cấp lănh đạo cách mạng của chúng tôi không c̣n có thể kiểm soát dân chúng trong suốt thời kỳ đang diễn ra. Nhưng tôi phải nói cho ông biết rằng mỗi một tên bị giết th́ chúng đă giết ít nhất mười người khác trong các gia đ́nh bị nạn.
    Chúng giết mười người bây giờ giết một người bọn chúng, cái giá đó là rất nhẹ. Giết một người là công bằng. Nợ máu đó, căm thù và thi hành bản án như vậy là rất là nhẹ và công bằng.
    Theo tôi nghĩ, bất cứ ai từng theo dơi hoàn cảnh chiến tranh, sự thể có thể chỉ là một sự trả thù nhỏ nhoi. Sự căm thù và sự thi hành bản án như vậy là nhẹ. Và theo tôi, mọi cuộc cách mạng đều giống nhau. Bởi v́ đó là một cuộc chiến tranh mà sức mạnh quân sự và trang bị cực kỳ chênh lệch. Nhân dân chúng tôi không sở hữu được những thứ vũ khí như đế quốc Mỹ có. Song điều ấy cũng chẳng sao cả.
    C̣n đa số đă đầu hàng do chúng tôi giữ lại th́ được đưa lên rừng ở trại cải tạo. Hầu hết đă được trở về. Vài người tôi biết chịu đựng không nổi v́ khí hậu. Nhưng họ đă trở về với gia đ́nh cả. Nhưng có một số bị giết. Thật không đáng kể, c̣n lại sau ngày giải phóng đă được trở về.
    Phần lớn sự chết chóc đă xảy ra. Một khối lớn những xác chết đó là ai? Chính nhân dân bị bọn Mỹ làm chết không biết bao nhiêu trong các đợt phản kích này. Những người này bị giết và được chôn trong thành phố rồi sau đó được khai quật bởi Mỹ và quay phim tuyên truyền cho Mỹ.
    Chẳng hạn, nó đă bỏ bom rơi vào một bệnh viện nhỏ, gần chợ Đông Ba. Nó thả bom làm 200 người vừa chết vừa bị thương. Tôi đă đi trên con đường hẻm vào ban đêm, và tôi tưởng rằng tôi đang dẫm trên đống bùn. Thế mà khi tôi bật cái đèn pile lên, máu khắp mọi nơi. Cả một khu vực bị bỏ bom bởi bom đạn Mỹ bắn phá. Và thế rồi, những ngày cuối cùng khi chúng tôi triệt thoái ra khỏi thành phố, kẻ thù của chúng tôi đă thâu lại và đem đi chôn. (HPNT tự xác nhận sự hiện diện của ḿnh trong Tết Mậu Thân, nhưng trong cuộc phỏng vấn của bà Thụy Khuê năm 1997 th́ y lại chối).
    Lư do thứ hai, những ngày cuối cùng khi chúng tôi rút ra th́ có nhiều người đă tham gia cách mạng. Những người này theo lực lượng cách mạng, vào rừng sau cuộc tấn công tết Mậu Thân. Và khi kẻ thù trở về vào thành phố, chúng đă giết những người thân của các gia đ́nh này rồi đem chôn trong các hầm tập thể. Những xác chết của lính giải phóng, những người mà chúng tôi không thể thu nhặt được xác cũng bị chúng đem bỏ vào những hố chôn tập thể.
    Cộng thêm vào những tù nhân đi theo chúng tôi vào rừng cũng bị giết hại bởi máy bay Mỹ, chết chung với các đồng chí của chúng tôi. Máy bay Mỹ cũng tập kích và giết chết các đồng chí của chúng tôi. Những giải phóng quân của chúng tôi cũng bị hy sinh.
    Trong những năm 1975 đến 1977, trong khi đào các đường mương và kênh dẫn thủy, chúng tôi khám phá ra được rất nhiều hố chôn tập thể, cái được gọi là nạn nhân bị thảm sát th́ chỉ toàn là những người mang đồng phục quân Giải phóng và nón tai bèo của lực lượng giải phóng.
    Điều này nói lên mưu mô quanh co, xảo quyệt của bọn tân thực dân. Cuộc chiến này là ranh mănh của chủ nghĩa thực dân mới. Chúng giết hai con chim bằng một ḥn đá. Trước hết là v́ chúng muốn t́m cách che dấu tội ác của chúng.
    Hơn nữa là chúng muốn đổ lên đầu bộ đội cách mạng những tội ác của chúng. Đây là điều mà tôi đă chứng kiến. Và một sử gia người Mỹ sau đó viếng thăm Huế đă nói cách công khai rằng đây là kế hoạch tuyên truyền vĩ đại của Mỹ, một chiến dịch tuyên truyền chiến thuật đă làm hao tổn tiền bạc của Hoa Kỳ cho cân xứng với cái giá về tiền bạc mà tên Kissinger nhằm bôi nhọ Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam về tết Mậu thân.
    Tôi muốn nhấn mạnh là cả một bộ máy tuyên truyền của Mỹ với thế giới đă cố dùng tất cả bộ máy tuyên truyền để đổi trắng thành đen để lừa bịp nhân loại.
    Sự thực là có một số xác chết nạn nhân bị giết là do sự giận dữ của dân chúng.(sic!)
    Những con số này quá nhỏ so với con số quá lớn kẻ thù c̣n sống sót và chúng nó đă chạy ra nước ngoài, chúng tiếp tục nói xấu Việt Nam. Giờ đây họ đă vu khống có tổ chức nhằm chống lại cách mạng Việt Nam. Thế nhưng, ông phải nh́n nhận rằng mặc dù chúng tôi được sự ủng hộ của khắp thế giới khi chúng tôi chiến đấu chống lại kẻ thù của chúng tôi, mà chỉ có dân chúng tôi bị bịt mồm và chịu đổ máu trước họng súng của kẻ thù. Chúng tôi đă phải đổi máu của chúng tôi một cách đơn độc.
    Trong suốt cuộc chiến đấu, chúng tôi đă phải đem lại công lư chống lại kẻ thù không đội trời chung của nhân dân – những kẻ mà thế giới đă nh́n nhận như những tội phạm chiến tranh. Dân chúng thế giới đă có một phiên ṭa của Bertrand Russell là một thí dụ cho rằng nếu đă có ṭa án kiểu Nuremberg, th́ đă có hàng ngàn người đă được tha chết trong trận Tết Mậu Thân là những kẻ đáng bị treo cổ sau khi chiến tranh chấm dứt.
    Theo như Bertrand Russsell đă dẫn chứng, công lư chẳng bao giờ được thi hành. V́ vậy mà một sĩ quan Mỹ như trung úy William Calley đă giết nhiều người ở Sơn Mai mà nó không bị lên án treo cổ.
    Và để nhằm mục đích gây chú ư trong trường hợp tội phạm này, chúng đă ngụy tạo một cuộc thảm sát Tết Mậu Thân để bôi bẩn cách mạng. Điều này chứng tỏ Mỹ không quan tâm đến vấn đề danh dự của nước lớn đi đánh một nước nhỏ bé. Chính quyền Mỹ đă nói láo về trận tấn công Tết Mậu thân.”
    Đó là luận điệu của người cộng sản Hoàng Phủ Ngọc Tường với kư giả vào năm 1982. Nhưng qua năm 1997, Hoàng Phủ Ngọc Tường trả lời bà Thụy Khuê trên đài RFI th́ lại khác hẳn. Ông Tường nói: “Người ta cho tôi là một tên đồ tể Mậu Thân ở Huế th́ đó là một sự bịa đặt mang ư định vu khống hoàn toàn. Sự thực là tôi đă từ giă Huế lên rừng tham gia kháng chiến vào mùa hè năm 1966 và chỉ trở lại Huế sau ngày 26 tháng 3 năm 1975. Như thế nghĩa là trong thời điểm Mậu thân 1968, tôi không có mặt ở Huế. Điều quan trọng c̣n lại, tôi xin tỏ bày ở đây, với tư cách là một đứa con của Huế, đă ra đi và đă trở về; ấy là nỗi thống thiết tận đáy ḷng mỗi khi tôi nghĩ về những tang tóc thê thảm mà nhiều gia đ́nh người Huế đă phải chịu cho hành động giết oan của quân nổi dậy trên mặt trận Huế vào năm Mậu Thân. Đó là một sai lầm không thể nào biện bác được, nh́n từ lương tâm dân tộc và nh́n từ quan điểm chiến tranh cách mạng”.
    Nguyễn Đắc Xuân ơi!
    Nghe một số người trong nước nói cho biết Hoàng Phủ Ngọc Tường đi khắp các nơi thờ tự linh thiêng để cầu đảo cho qua khỏi chứng bại liệt, tao cũng cảm thấy tội nghiệp cho y. Chẳng hiểu trong lúc cầu, y có bày tỏ sự hối hận, hay là vẫn kiên định lập trường tiến lên Xă Hội Chủ Nghĩa? Nhờ mày nhắn với y hăy từ bỏ “vô thần” đi th́ cầu đảo mới ứng nghiệm được.
    Tao từng lái máy bay chở những tù binh cộng sản bị bắt ngoài mặt trận. Tao đối đăi với họ rất tử tế, khi th́ mời điếu thuốc, khi th́ mời viên kẹo, bởi v́ tao biết họ là người bị bắt buộc cầm súng đánh nhau với tụi tao. Tao cũng đă dự các cuộc trao đổi tù binh hai bên. Tù nhân bên Ngụy th́ gầy trơ xương, lết không nổi. Tù nhân bên Việt Cộng th́ béo tốt, hồng hào. Đó là sự thật, tao không nói điêu.
    Tao khinh những trí thức (!) thành phố được hưởng mọi quyền tự do của chế độ lại đi thông đồng làm nội tuyến cho giặc. Những phong trào phản chiến đều là bịp bợm, là công cụ của cộng sản. Kẻ thực sự phản chiến là những người lính của hai bên, v́ chiến tranh càng kéo dài th́ cơ may sống sót của họ rất mong manh. Vả lại, kêu gọi ḥa b́nh th́ phải đ̣i hỏi hai bên ngưng chém giết. Đàng này chỉ lên án kẻ tự vệ mà không đả động ǵ kẻ gây hấn xâm lăng th́ trí thức cái quái ǵ? Tu hành cái quái ǵ? Biểu t́nh đốt ṭa Đại sứ Mỹ, đuổi Mỹ về nước tức là dâng Miền Nam cho quân xâm lược Miền Bắc rồi, c̣n ǵ? Tao đă gặp những thằng biểu t́nh, tranh đấu ở Huế đang sống phây phây trên đất Mỹ này đây Xuân. Bây giờ cái đảng của mày đang lạy lục Mỹ quay trở lại Việt Nam đấy! Mày c̣n tiếp tục “Chống Mỹ cứu nước” nữa không? Nghe nói mày cũng đi sang Mỹ để “giao lưu” với hải ngoại rồi phải không?
    Bây giờ mày hăy trả lời câu hỏi chót của tao, trước khi tao trả lời câu hỏi của mày viết trong email. Có bao giờ mày chứng kiến những nạn nhân trong cuộc giao tranh bỏ chạy về “vùng giải phóng” của Việt Cộng không? Hay là họ chạy về phía Ngụy bọn tao? Nếu mày bảo có th́ mày giống Hoàng Phủ Ngọc Tường, nói dối như Vẹm. Nếu mày bảo không hề thấy nạn nhân chiến tranh chạy qua “vùng giải phóng Việt Cộng” mà mày cho rằng mày theo Việt Cộng là làm nghĩa vụ lịch sử th́ tao không c̣n ǵ để nói. Cái khác nhau giữa chế độ ở Miền Nam và ở Miền Bắc là, nếu mày bị An Ninh VNCH bắt th́ tao dù chỉ là một Thiếu tá thôi, nhưng có thể kư giấy bảo lănh cho mày ra tù và nếu năm 1975 tao kẹt lại th́ “lăo thành cách mạng” như Hùm Xám Đặng văn Việt cũng không thể bảo lănh cho thằng em. Tao sẽ bị bỏ xương nơi rừng thiêng núi thẳm v́ cái tính không chịu khuất phục bẩm sinh. Nếu Miền Nam áp dụng chế độ “công an trị” như Miền Bắc th́ chẳng bao giờ những thứ như Ngô Bá Thành, Nhất Hạnh, Tôn thất Dương Tiềm, Tôn thất Dương Kỵ, Trí Quang, Nguyễn Ngọc Lan có đất sống!
    Về cuốn nhật kư của mày, tao được một Đại Úy VNCH cho biết quân đội Hoa Kỳ chuyển giao một số tài liệu Việt Cộng tịch thu được trong một cuộc hành quân lục soát mà có hồi kư Nguyễn Đắc Xuân. Nghe đến tên của Nguyễn Đắc Xuân, tao liền nhớ đến tên của thầy Lê văn Thi – nguyên giáo sư Lư Hóa trường Quốc Học – bị thảm sát trong Tết Mậu Thân là tao giận sôi gan lên rồi, không thèm ṭ ṃ đọc. Tao hỏi ông Đại Úy VNCH, Nguyễn Đắc Xuân viết ǵ trong đó th́ được ông ta cho biết mày tường thuật cuộc đánh bom B-52 và kêu lên hai tiếng “Mẹ ơi!” v́ quá khiếp đảm.
    Có lẽ cuốn nhật kư của mày được lưu trữ trong thư khố An Ninh Quân Đội Việt Nam Cộng Ḥa đă bị thiêu hủy do những “giải phóng quân” Miền Bắc sau ngày “giải phóng” rồi chăng?
    Nguyễn Đắc Xuân ơi! Mày chọn lầm đường rồi! Chế độ dân chủ của Miền Nam hăy c̣n phôi thai, chưa phải là chế độ hoàn hảo v́ vừa mới thoát ra khỏi bàn tay thực dân, v́ bị bọn nằm vùng phá hoại và v́ bị những hạng trí thức dở hơi tiếp tay cho cộng sản Miền Bắc xâm lăng dưới chiêu bài giải phóng dân tộc. Giữa cái chưa tốt và cái tồi tệ, mày lại đi chọn cái tồi tệ để cho t́nh trạng nước nhà hôm nay bị suy đồi về mọi mặt từ đạo đức đến giá trị con người. Miền Bắc xâm lăng Miền Nam để hiến toàn cơi đất nước cho Trung Cộng, chứ giải phóng, thống nhất cái quái ǵ?
    Những ǵ tao viết ở trên, mày đừng nghĩ tao chửi mày. Tao thương mày v́ sự mê muội của mày và tao giận mày v́ sự ngoan cố của mày tới giờ này mà chưa tỉnh ngộ! Những người đi làm “cách mạng” với mày năm xưa biểu t́nh đốt ṭa Lănh sự Mỹ trốn biệt đâu hết rồi? Sao ngày nay mày không tập hợp lại để tái lập chiến đoàn quyết tử Nguyễn Đại Thức, để đốt ṭa Đại sứ Trung Cộng như năm xưa hăng say chống Mỹ cứu nước? Những Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng đang bán nước cho kẻ thù truyền kiếp phương Bắc mà sao không thấy nhà “cách mạng” nào đăng đàn như năm xưa đọc diễn văn đả đảo quân phiệt Thiệu Kỳ? Khí thế “cách mạng” bị “đảng ta” nghiền cho nát hết rồi sao? Trương Tấn Sang, người Việt gốc Tầu, mới viết bài cương quyết chống “diễn biến ḥa b́nh” để Việt Nam được sáp nhập vào nước Tầu, mày đă đọc chưa?

    Thư viết cho mày đến đây đă khá dài. Hẹn mày thư sau. Nhắc lại, tao không chửi mày. Tao chỉ nói sự thật. Hăy cố gắng mở mắt ra mà nh́n sự thật trên đất nước ngày nay ra sao.

    Bằng Phong Đặng văn Âu, người bạn học năm xưa của mày.

  4. #4
    Member Cu Cường's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    861

    H́nh mới nhất của nhà "Nhà huyết học" (đội mũ) tại đám tang Phạm Duy ở thành Hồ 2013



    *** "Nhà huyết học": cũng như Tường, Xuân đă thọc huyết dân Huế năm Mậu Thân 68 - Quái đản! theo bộ máy tuyên truyền của Vixi NĐXuân bi giờ là "Nhà Huế học" ???!!?
    Last edited by Cu Cường; 04-02-2013 at 01:03 PM.

  5. #5
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Đă có câu "đừng nghe những ǵ CS nói.." ,th́ khi chúng mở miệng ra là có sự giả dối trong đó .

    Những con cháu của nạn nhân Huế, họ không t́m HPnt đ̣i nợ máu là họ nhân đạo rồi .

  6. #6
    Member
    Join Date
    01-09-2010
    Posts
    126

    Những người câm.

    Những tên này thời trước 75 cái miệng của chúng to như cái ống cống.
    Bây giờ cái miệng của chúng lúc nào cũng phải ngậm miếng Always hoặc Stayfree nên không thể há miệng ra được.
    Thông cảm cho chúng đi.

  7. #7
    Cao Cầu
    Khách

    Những hung thần của Huế-Mậu thân 1968

    Nguồn: www.Danchinviet.info
    Tác giả: Nguyễn thu Trâm
    l]

    Trong tháng 1 vừa qua, báo An Ninh Thế Giới của CSVN đă đăng liên tiếp ba bài:

    Sự thật về 3 nhân vật bị kẻ thù gọi là “đồ tể khát máu”: Sự vu khống tráo trở… để chối bỏ tội ác thảm sát hơn 7.000 đồng bào Huế trong biến cố Mậu Thân 1968 của các “HUNG THẦN MÁU LẠNH” của Cố Đô Huế. Hiện nay đài truyền h́nh VTV1 thuộc hệ thống tryền h́nh quốc gia của CSVN lại đang phát hành bộ phim “GIẢI MĂ MẬU THÂN 1968” để bóp méo lịch sử và che đậy tội ác của cộng sản Việt Nam trong vụ thảm sát hơn 7.000 đồng bào tại Huế và gây đau thương tang tóc cho hàng trăm ngàn gia đ́nh khác trên khắp các đô thị của Miền Nam vào mùa Xuân Mậu Thân của 45 năm trước. Nghĩa là đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục dối trá, tiếp tục che đậy tội ác để ḥng tiếp tục gây tội ác với đồng bào.

    Đối với người dân Huế nói riêng và đối với đại đa số người Việt Nam nói chung th́ chẳng ai c̣n xa lạ ǵ với những tên Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan hay Nguyễn Đắc Xuân, không phải v́ đó là những nhà văn, nhà thơ có tên tuổi hay nhà Huế học đă dành cả cuộc đời để nghiên cứu về Huế mà bởi đó là những đồ tể khát máu, những hung thần máu lạnh đă xuống tay tàn sát hơn 7.600 đồng bào Huế trong biến cố tết Mậu Thân 1968. Đă 45 năm trôi qua kể từ cái tết đau thương của dân tộc và quá bi thảm cho các nạn nhân ở Huế, là một khoảng thời gian quá nửa đời người để cho đă có ít nhất là hai thế hệ được sinh ra và trưởng thành sau biến cố đó, đó là hai thế hệ người Việt có thể không biết, hoặc biết rất mơ hồ về vụ thảm sát Mậu Thân 1968 ở Huế do chính những người con dân của xứ Huế gây ra cho chính đồng bào của ḿnh, cho chính đồng môn của ḿnh và cho chính cả những vị ân sư của ḿnh nữa. Đó là tội ác, tội ác trời không dung, đất không tha những đứa con lầm lạc của đất Thần Kinh mang danh là những trí thức là những con ḍng cháu giống mà đă quá ngu tối, quá xuẩn động đi theo cộng phỉ để rồi mang giáo gươm, bom đạn về tàn sát dân lành vào những ngày xuân về tết đến. Nhắc nhớ lại những tang thương này của dân tộc không phải để khơi lại nỗi đau thương của đồng bào Huế, mà để thế hệ của những người đă từng trải qua những tháng ngày buồn đau và kinh hoàng vào những ngày Xuân của 45 năm trước sẽ không bao giờ quên tội ác của cộng sản, của những tên đao phủ khát máu của chốn Cố Đô Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Thị Đoan Trinh, Nguyễn Đắc Xuân cũng như để cho những thế hệ sinh ra và trưởng thành sau cái biến cố tang thương đó của dân tộc sẽ không bị lừa bịp, mà nhận diện đúng mặt những kẻ tội đồ, nhưng hung thần đă xuống tay thảm sát ngần ấy sinh mạng đồng bào, bởi chỉ trong những ngày đầu của tháng 01 năm 2013 này liên tiếp có đến 3 bài báo lề đảng đă vinh danh những tội đồ như những anh hùng dân tộc và cũng đă hết lời bao biện cho những tội đồ này rằng chúng không giết ai cả mà hơn 7.600 người dân Huế đó là do mỹ Ngụy giết rồi đỏ vấy cho “cách mạng” theo chính sách của “thực dân mới”!

    Người Việt Quốc Gia đă biết quá rơ cái tồi, cái hèn của chế độ cộng sản, của Hồ Chí Minh về những hành động ném đá giấu tay trong quá khứ. Chẳng ai c̣n lạ ǵ cái thói làm điều khuất tất rồi chối bỏ trách nhiệm của lănh tụ tối cao của cộng sản Việt Nam như vụ bán đứng cụ Phan Bội Châu cho mật thám Pháp để nhận tiền thưởng, như vụ thanh trừng các đồng chí cộng sản khác như Tạ Thu Thâu, Lê Hồng Phong, Ngô Gia Tự để thâu tóm quyền lực, như vụ thanh trừng lănh tụ của các đảng phái yêu nước khác như Trương Tử Anh, Phạm Quỳnh, Ngô Đ́nh Khôi hay như vụ thủ tiêu Đệ Nhất Phu Nhân Nông Thị Xuân để bảo vệ danh giá của “cha già dân tộc, cả đời không vợ không con, để hy sinh cho dân, cho nước” và cả vụ án Cải Cách Ruộng Đất nữa: Hành quyết hàng chục ngàn nông dân một cách hết sức oan khiên, mang đến cảnh chết chóc ly loạn cho hơn 350 ngàn nông dân miền Bắc, khiến cho nông thôn miền Bắc trở nên điêu tàn, xác xơ, nhân tâm ly loạn, đạo đức xă hội suy đồi và đảo điên, nhưng rồi Hồ Chí Minh cũng chỉ rơi vài giọt nước mắt cá sấu, rồi chối bay chối biến cả… Cho nên chẳng ai thấy lạ khi nghe Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân cũng nhiều lần chối bỏ hành động thảm sát đồng bào Huế của chúng trong biến cố Mậu Thân 1968. Nhưng công luận trong và ngoài nước không khỏi phẫn nộ khi báo An Ninh Thế Giới của ngành công an cộng sản Việt Nam đăng tải liên tiếp 3 bài ca ngời công đức của những tên hung thần khát máu đó như là những bậc khai quốc công thần của dân tộc Việt Nam. Bởi dẫu rằng với đảng cộng sản th́ những hung thần đó là công thần, nhưng đối với người dân Huế, với đất nước Việt Nam và dân tộc Việt Nam th́ Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân là những đại tội đồ. Chúng tôi xin trích dẫn dưới đây lời mở đầu của những bao biện đó trên báo của An Ninh cộng sản:

    “Sau sự kiện Tết Mậu Thân 1968 ở Huế, có rất nhiều nguồn thông tin từ sách, báo của những kẻ chống Cộng cực đoan cho rằng: Những nhân vật ṇng cốt của phong trào đấu tranh đô thị ở Huế như Nguyễn Đắc Xuân – Hoàng Phủ Ngọc Tường – Hoàng Phủ Ngọc Phan, sau một thời gian thoát ly theo cách mạng ở chiến khu đă trở lại Huế để chỉ huy lực lượng giải phóng bắn giết rất nhiều người ở Huế và những nguồn thông tin cực đoan này đă không ngần ngại khi gọi các anh Tường – Xuân – Phan là những “tên đồ tể khát máu”, là “linh hồn của chiến cuộc Mậu Thân…”

    Đă có khá nhiều tài liệu viết về 3 hung thần này của Mậu Thân Huế, nên trong bài này, chúng tôi chỉ nêu lên một số bằng chứng để phản bác lại luận điệu bao biện của những văn nô bồi bút cộng sản đă viết bài tung hê các hung thần như những công thần đăng trên báo vẹm về 3 tên đồ tể này:

    Trước hết là chúng ta hăy lưu nghe lại mẫu đối thoại giữa Hoàng Phủ Ngọc Phan và cha đẻ của y: “Phan kể rằng, có lần cụ thân sinh ra ông nghiêm nghị hỏi rằng: “Người ta nói Tết Mậu Thân con với thằng Tường về Huế giết rất nhiều người, có thật như vậy không?”. Tôi đă trả lời với cha tôi rất rơ ràng rằng: “Đó là luận điệu tuyên truyền vu khống của kẻ địch. Nếp nhà ta xưa nay vẫn coi trọng những điều Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa. Ḍng họ ta một số ở miền Bắc, một số ở miền Nam. Nhưng dù sống dưới chế độ nào cũng đều là công dân lương thiện – không hề nảy sinh hạng tham quan ô lại, cường hào ác bá, lưu manh đê tiện. Xin ba yên tâm.”

    Và đây là lời chối tội của Hoàng Phủ Ngọc Phan cho bản thân và cho người anh ruột cũng là một đồ tể máu lạnh: “TÔI KHÔNG HỀ GIẾT AI: Sau chiến dịch Mậu Thân báo chí ở Sài g̣n thường nhắc đến anh em Hoàng Phủ Ngọc Tường và Hoàng Phủ Ngọc Phan như là hai tên đồ tể khát máu, giết người không gớm tay ở Huế. Sự thực anh Tường không hề về Huế mà ở lại trên căn cứ để làm nhiệm vụ tiếp đón các vị khách từ nội thành ra. Tánh anh Tường rất hiền, không ưa đụng đến vũ khí, dầu chỉ để lau chùi. Cơ quan cấp cho anh một khẩu súng ngắn K.59, anh không ngó ngàng ǵ tới đến nỗi súng han rỉ, rồi đem cho một người bạn nào đó mượn đi công tác. Người này làm mất súng khiến anh Tường bị phê b́nh –đúng ra đây là một khuyết điểm đáng phải bị xử kỷ luật nặng. Nhưng anh Tường không ư thức được điều đó. Anh cứ căi khơi khơi là tại cơ quan giao súng cho anh chứ anh đâu có yêu cầu. Công tác của anh chỉ cần ng̣i bút. Người như thế mà có thể giết ai được?C̣n tôi th́ có theo chiến dịch về hoạt động ở Thành nội Huế nhưng tôi không hề giết ai cả, suốt gần 10 năm đi kháng chiến cũng không hề làm thiệt mạng một con thú trên rừng chứ đừng nói là con người. V́ lẽ: -Giết người không phải là chuyện nhỏ, không phải hễ có súng trong tay là có quyền giết người. Tôi không hề có quyền đó.- Giết người không phải là chuyện dễ, không phải ai cũng có bản lĩnh đó. Mặc dầu trong chiến tranh, trên chiến trường và ngay bây giờ vẫn không thiếu ǵ những kẻ đáng tội chết nhưng nếu đưa cho tôi một kẻ đáng tội nào đó bảo tôi giết th́ nói thật… không dám đâu. Chúng tôi theo cách mạng trước tiên là v́ không thể sống chung với cái ác. Nếu chịu làm ác th́ cứ nhảy vào các binh chủng rằn ri của Thiệu – Kỳ hay đầu quân dưới trướng của Liên Thành th́ thiếu ǵ cơ hội?”.

    Trước hết, về sự bao biện và dối trá của Hoàng Phủ Ngọc Phan đă bị tố cáo bởi chính Hoàng Phủ Ngọc Tường khi trả lời phỏng vấn phóng viên Burchett và đoàn làm phim Việt Nam Thiên Sử Truyền H́nh năm 1982 tại Huế, chính Hoàng Phủ Ngọc Tường đă xác nhận ḿnh có mặt tại mặt trận Huế như là một nhân chứng của vụ tổng công kích và nổi dậy tại Huế như sau:

    Video: Hung Thần HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG Dối Trá Về Vụ Thảm Sát Huế Mậu Thân 1968

    “Hỏi: Ông có thể mô tả biến cố nổi dậy ở Huế, đặc biệt liên quan đến vụ thảm sát. Ở đây. Xin đề nghị ông trả lời cho biết những ǵ xảy ra bấy giờ ở Huế, có những vụ trả thù, đàn áp?

    Hoàng Phủ Ngọc Tường: Ông muốn nói đến vụ thảm sát Mậu thân ở Huế? Đó là một chiến công vĩ đại của nhân dân Huế. Nhưng nhân dân Huế đă phải trả một giá đắt cho chiến thắng này. Đó là là một sự trả thù chưa từng thấy của Mỹ và ngụy sau đó. V́ thế nhân dân Huế đă phải trả giá đắt nhất so với các thành phố khác của chúng tôi. Cũng chỉ v́ ở đây người Mỹ đă chịu sự tổn thất nặng nề về sinh mạng, về vật chất và chính trị tại Huế.

    Sự trả đũa đă vô cùng khủng khiếp. Nhưng tôi nghĩ rằng tôi là một người đă từng sống qua các thời kỳ chiến đấu chống lại người Pháp và thời chiến tranh chống lại người Mỹ, Tôi nghĩ rằng bọn chủ nghĩa thực dân mới th́ khôn hơn bọn thuộc địa cũ. Bọn thuộc địa cũ nó chơi franc jeu hơn là thực dân mới. Nói cách khác, bọn chủ nghĩa thực dân mới thường bạo tàn hơn thực dân cũ. Và điều đó là chắc chắn đúng như vậy trong suốt cuộc tổng công kích tết Mậu Thân vừa qua.

    Bởi v́ tội ác do Mỹ tạo ra được toàn thể thế giới bên ngoài quan tâm, chúng chuyển tất cả tội ác của chúng và đổ lỗi cho những người làm cách mạng chống lại nhân dân của họ. Tôi ám chỉ việc chúng đă dùng vụ thảm sát như một bửu bối đặc biệt để bôi nhọ cách mạng Việt Nam trong cuộc ḥa đàm Paris.

    Đây là điều tôi muốn nêu rơ v́ tôi biết như là một chứng nhân.

    Tôi sẽ nói cho ông mọi sự cho ông một cách khách quan nhất.

    Thứ nhất riêng những người bị giết, có nhiều người đă bị giết chắc chắn là do chúng tôi phải thi hành bản án tử h́nh. Bởi v́ khi chúng tôi đến nhà họ, họ đă bắn đến cùng vào những chiến sĩ của chúng tôi làm bị thương khi chúng tôi kêu gọi họ đầu hàng.V́ thế những người này đă bị chúng tôi bắn chết tại chỗ. Trong đám những người này có tên phó tỉnh trưởng, lúc đó hắn đang sống ở Huế.
    Trong một ít trường hợp, một số bị giết v́ đă từng tra tấn các cư dân, gây cho toàn thể gia đ́nh phải tù tội và đầy ra Côn Đảo. Chính nhân dân căm thù quá lâu, họ bị tra tấn, gia đ́nh họ phải trả thù. V́ thế, khi cách mạng bùng lên và lấy lại được thế kẻ mạnh, nhân dân bùng lên đi lục soát t́m cho ra những tên bạo ngược này để trừ khử chúng như trừ khử những con rắn độc mà nếu như để chúng sống sót, chúng sẽ tiếp tục gây ra tội ác hơn nữa trong chiến tranh.
    Mặc dầu chính sách của chúng tôi chỉ là nhằm cải tạo và không bao giờ giết bất cứ ai đă đầu hàng chúng tôi, song khi dân của thành phố đă nắm công lư trong tay của chính họ, th́ các cấp lănh đạo cách mạng của chúng tôi không c̣n có thể kiểm soát dân chúng trong suốt thời kỳ đang diễn ra. Nhưng tôi phải nói cho ông biết rằng mỗi một tên bị giết th́ chúng đă giết ít nhất mười người khác trong các gia đ́nh bị nạn.
    Chúng giết mười người bây giờ giết một người bọn chúng, cái giá đó là rất nhẹ. Giết một người là công bằng. Nợ máu đó, căm thù và thi hành bản án như vậy là rất là nhẹ và công bằng.”

    Theo tôi nghĩ, bất cứ ai từng theo dơi hoàn cảnh chiến tranh, sự thể có thể chỉ là một sự trả thù nhỏ nhoi. Sự căm thù và sự thi hành bản án như vậy là nhẹ. Và theo tôi, mọi cuộc cách mạng đều giống nhau. Bởi v́ đó là một cuộc chiến tranh mà sức mạnh quân sự và trang bị cực kỳ chênh lệch. Nhân dân chúng tôi không sở hữu được những thứ vũ khí như đế quốc Mỹ có. Song điều ấy cũng chẳng sao cả.

    C̣n đa số đă đầu hàng do chúng tôi giữ lại th́ được đưa lên rừng ở trại cải tạo. Hầu hết đă được trở về. Vài người tôi biết chịu đựng không nổi v́ khí hậu. Nhưng họ đă trở về với gia đ́nh cả. Nhưng có một số bị giết.Thật không đáng kể, c̣n lại sau ngày giải phóng đă được trở về.
    Phần lớn sự chết chóc đă xảy ra. Một khối lớn những xác chết đó là ai? Chính nhân dân bị bọn Mỹ làm chết không biết bao nhiêu trong các đợt phản kích này. Những người này bị giết và được chôn trong thành phố rồi sau đó được khai quật bởi Mỹ và quay phim tuyên truyền cho Mỹ.
    Chẳng hạn, nó đă bỏ bom rơi vào một bệnh viện nhỏ, gần chợ Đông Ba. Nó thả bom làm 200 người vừa chết vừa bị thương. Tôi đă đi trên con đường hẻm vào ban đêm, và tôi tưởng rằng tôi đang dẫm trên đống bùn. Thế mà khi tôi bật cái đèn pile lên, máu khắp mọi nơi. Cả một khu vực bị bỏ bom bởi bom đạn Mỹ bắn phá. Và thế rồi, những ngày cuối cùng khi chúng tôi triệt thoái ra khỏi thành phố, kẻ thù của chúng tôi đă thâu lại và đem đi chôn.
    Lư do thứ hai, những ngày cuối cùng khi chúng tôi rút ra th́ có nhiều người đă tham gia cách mạng. Những người này theo lực lượng cách mạng, vào rừng sau cuộc tấn công tết Mậu Thân. Và khi kẻ thù trở về vào thành phố, chúng đă giết những người thân của các gia đ́nh này rồi đem chôn trong các hầm tập thể. Những xác chết của lính giải phóng, những người mà chúng tôi không thể thu nhặt được xác cũng bị chúng đem bỏ vào những hố chôn tập thể.

    Cộng thêm vào những tù nhân đi theo chúng tôi vào rừng cũng bị giết hại bởi máy bay Mỹ chết chung với các đồng chí của chúng tôi. Máy bay Mỹ cũng tập kích và giết chết các đồng chí của chúng tôi. Những giải phóng quân của chúng tôi cũng bị hy sinh.

    Trong những năm 1975 đến 1977, trong khi đào các đường mương và kênh dẫn thủy, chúng tôi khám phá ra được rất nhiều hố chôn tập thể, cái được gọi là nạn nhân bị thảm sát th́ chỉ toàn là những người mang đồng phục quân Giải phóng và nón tai bèo của lực lượng giải phóng.
    Điều này nói lên mưu mô quanh co, xảo quyệt của bọn tân thực dân. Cuộc chiến này là ranh mănh của chủ nghĩa thực dân mới. Chúng bắn một mũi tên mà trúng hai mục tiêu. Trước hết là v́ chúng muốn t́m cách che dấu tội ác của chúng.

    Hơn nữa là chúng muốn đổ lên đầu bộ đội cách mạng những tội ác của chúng. Đây là điều mà tôi đă chứng kiến. Và một sử gia người Mỹ sau đó viếng thăm Huế đă nói cách công khai rằng đây là kế hoạch tuyên truyền vĩ đại của Mỹ, một chiến dịch tuyên truyền chiến thuật đă làm hao tổn tiền bạc của Hoa Kỳ cho cân xứng với cái giá về tiền bạc mà tên Kissinger nhằm bôi nhọ Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam về tết Mậu thân.
    Tôi muốn nhấn mạnh là cả một bộ máy tuyên truyền của Mỹ với thế giới đă cố dùng tất cả bộ máy tuyên truyền để đổi trắng thành đen để lừa bịp nhân loại.

    Sự thực là có một số xác chết nạn nhân bị giết là do sự giận dữ của dân chúng.

    Những con số này quá nhỏ so với con số quá lớn kẻ thù c̣n sống sót và chúng nó đă chạy ra nước ngoài, chúng tiếp tục nói xấu Việt Nam. Giờ đây họ đă vu khống có tổ chức nhằm chống lại cách mạng Việt Nam. Thế nhưng, ông phải nh́n nhận rằng mặc dù chúng tôi được sự ủng hộ của khắp thế giới khi chúng tôi chiến đấu chống lại kẻ thù của chúng tôi, mà chỉ có dân chúng tôi bị bịt mồm và chịu đổ máu trước họng súng của kẻ thù. Chúng tôi đă phải đổi máu của chúng tôi một cách đơn độc.
    Trong suốt cuộc chiến đấu, chúng tôi đă phải đem lại công lư chống lại kẻ thù không đội trời chung của nhân dân – những kẻ mà thế giới đă nh́n nhận như những tội phạm chiến tranh. Dân chúng thế giới đă có một phiên ṭa của Bertrand Russell là một thí dụ cho rằng nếu đă có ṭa án kiểu Nuremberg, th́ đă có hàng ngàn người đă được tha chết trong trận Tết Mậu Thân là những kẻ đáng bị treo cổ sau khi chiến tranh chấm dứt.

    Theo như Bertrand Russsell đă dẫn chứng, công lư chẳng bao giờ được thi hành. V́ vậy mà một sĩ quan Mỹ như trung úy William Calley đă giết nhiều người ở Sơn Mỹ mà nó không bị lên án treo cổ.
    Và để nhằm mục đích gây chú ư trong trường hợp tội phạm này, chúng đă ngụy tạo một cuộc thảm sát tết Mậu Thân để bôi bẩn cách mạng. Điều này chứng tỏ Mỹ không quan tâm đến vấn đề danh dự của nước lớn đi đánh một nước nhỏ bé. Chính quyền Mỹ đă nói láo về trận tấn công Tết Mậu thân.”

    Không cần bàn đến sự trí trá của Hoàng Phủ Ngọc Tường trong phần trả lời phỏng vấn này khi hắn đổ vấy tội ác thảm sát đồng báo Huế Mậu Thân 1968 cho “Mỹ Ngụy” hay do nhân dân trừng trị bọn ác ôn bởi mọi việc đă rơ như ban ngày. Điều cần lưu ư ở đây là chính Hoàng Phủ Ngọc Tường đă xác nhận sự có mặt của y tại Huế, khi y đi “đă đi trên con đường hẻm vào ban đêm, và tôi tưởng rằng tôi đang dẫm trên đống bùn. Thế mà khi tôi bật cái đèn pile lên, máu khắp mọi nơi. Cả một khu vực bị bỏ bom bởi bom đạn Mỹ bắn phá. Và thế rôi, những ngày cuối cùng khi chúng tôi triệt thoái ra khỏi thành phố, kẻ thù của chúng tôi đă thâu lại và đem đi chôn.”. Như vậy Hoàng Phủ Ngọc Phan c̣n ǵ để bao biện nữa không? Việc Tường và Phan có mặt tại Huế và đă ra tay thảm sát đồng bào Huế như thế nào sẽ có nhiều nhân chứng mà chúng tôi sẽ tŕnh bày trong phần sau.

    Trở lại với phần trả lời phỏng vấn của Hoàng Phủ Ngọc Tường, qua tâm lư ngôn ngữ, người nghe, người đọc đều dễ dàng nhận ra rằng thực ra Hoàng Phủ Ngọc Tường không phải hiền từ như lời bao biện của Hoàng Phủ Ngọc Phan. Từ ngôn từ cho đến ngôn điệu, thanh điệu và dáng điệu cùng h́nh thức biểu thái và biểu cảm của Hoàng Phủ Ngọc Tường đều thể hiện một cách quá rơ ràng rằng Hoàng Phủ Ngọc Tường không phải là một con người gian ác mà là một kẻ đại gian ác, đại xảo ngôn, với ngôn ngữ và thái độ không chỉ biểu tỏ ḷng hận thù sâu cay với chính quyền miền Nam Việt Nam và với những đồng bào Huế đă bị thảm sát, mà c̣n lộ ra quá rơ cái hả hê, măn nguyện của Hoàng Phủ Ngọc Tường trước cái chết của gần một vạn đồng bào: “Thứ nhất riêng những người bị giết, có nhiều người đă bị giết chắc chắn là do chúng tôi phải thi hành bản án tử h́nh. Bởi v́ khi chúng tôi đến nhà họ, họ đă bắn đến cùng vào những chiến sĩ của chúng tôi làm bị thương khi chúng tôi kêu gọi họ đầu hàng.V́ thế những người này đă bị chúng tôi bắn chết tại chỗ. Trong đám những người này có tên phó tỉnh trưởng, lúc đó hắn đang sống ở Huế.”. Nhưng khốn nạn hơn cả là việc Hoàng Phủ Ngọc Tường gieo tiếng ác cho người dân Huế khi cho rằng: “V́ thế, khi cách mạng bùng lên và lấy lại được thế kẻ mạnh, nhân dân bùng lên đi lục soát t́m cho ra những tên bạo ngược này để trừ khử chúng như trừ khử những con rắn độc mà nếu như để chúng sống sót, chúng sẽ tiếp tục gây ra tội ác hơn nữa trong chiến tranh”… Tất cả những điều này không chỉ tố cáo về sự có mặt của Hoàng Phủ Ngọc Tường trong những ngày quân đội cộng sản tàn sát dân Huế trong biến cố Mậu Thân 1968, mà loại ngôn ngữ Hoàng Phủ Ngọc Tường sử dụng cũng như thái độ của y cũng cho thấy rơ Hoàng Phủ Ngọc Tường đích thị là một hung thần máu lạnh đă xuống tay thảm sát hàng ngàn đồng bào Huế mà trong số đó không ít là bè bạn đồng môn hay thậm chí là cả những học tṛ cũ của Tường.

    C̣n lời chứng của nạn nhân, của người nhà nạn nhân th́ quá nhiều và quá rơ:

    Hàng trăm thân nhân những nạn nhân bị bắt giam và đưa ra “Ṭa án cách mạng” xét xử tại trường Trung Học Gia Hội đều nói rơ họ là họ có mặt trong phiên toà tại đó. Tất cả những người chứng kiên đều xác nhận người ngồi xử tội thân nhân họ là ông giáo sư Hoàng Phủ Ngọc Tường, một nhân vật mà người Huế ai cũng biết tên, biết mặt trong thời gian Phật giáo tranh đấu ở Huế năm 1966… Trong số đó có cả một quả phụ, vợ của một Chuẩn úy thuộc Sư Đoàn I Bộ Binh, bà quả phụ kể rằng kể khi bà đem thức ăn và áo quần đến cho chồng, ông nói với bà: “Em đừng sợ, người ngồi xử là ông thầy cũ của anh, thầy Tường dạy anh ở trường Quốc Học.” Hoàng Phủ Ngọc Tường c̣n ǵ để nói nữa không?

    Riêng Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân là những người chỉ huy trực tiếp của cuộc công kích thanh phố Huế, nên không cần phải bàn căi về sự hiện diện của họ hay không tại thành phố Huế trong suốt 26 ngày đêm cộng sản chiếm đóng tại thành phố này. Điều cần làm rơ ở đây là việc cả hai hung thần đều chối bỏ hành động sát nhân, rằng “TÔI KHÔNG GIẾT AI CẢ”. Và đây, lời tường thuật của một người c̣n sống sót sau khi cả gia đ́nh đều lần lượt bị Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân bắn chết, “Tôi là người con duy nhất trong gia đ́nh c̣n sống sót sau tết Mậu Thân cũng như sau những ngày mất nước. Nay viết lại những cái chết thương tâm của những người thân yêu trong Gia đ́nh tôi với tư cách là một nhân chứng và nạn nhân, để tố cáo Tội Ác của Việt Gian Cộng Sản, có như thế, oan hồn của ông nội và anh em tôi mới có thể siêu thoát. Tôi sẵn sàng ra làm nhân chứng trước ṭa án quốc tế, cũng như xuất hiện trước các phương tiện truyền thông khi cần thiết. Tên tuổi ông nội tôi, và của ba người anh bị Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Thị Đoan Trinh sát hại:

    Tên ông nội: Nguyễn Tín, 70 tuổi.

    Ba người anh: Nguyễn Xuân Kính, sinh viên y khoa, sinh năm 1942.

    Nguyễn Xuân Lộc, sinh viên luật, sinh năm 1946

    Nguyễn Thanh Hải, sinh viên Văn Khoa, sinh năm 1949

    Lê Tuấn Văn, sinh viên Văn Khoa, bạn của anh Hải tôi. ”

    Chính Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, giáo sư Tôn Thất Dương Tiềm, giáo sư Hoàng Văn Giàu, giáo sư Nguyễn Đóa, Nguyễn Thiết, Nguyễn Thị Đoan Trinh chỉ huy các toán quân ở vùng Tả Ngạn tại Quận 1, nơi mà Nguyễn Đắc Xuân đă đích thân xử bắn một bạn học cũ là sinh viên Trần Mậu Tư vào sáng Mùng 2 Tết, mặc dù giây phút trước khi bị xử bắn, Trần Mậu Tư đă hết lời khẩn khoản van xin: “Em lạy anh. Bây giờ em theo các anh rồi mà. Em có mang băng đỏ rồi mà. Cách mạng muôn năm… Hồ chủ tịch muôn năm.Nhưng mặc Mậu Tư năn nỉ, hoan hô, Đắc vẫn nhất định nổ súng vào người bạn học cũ.” Cùng lúc đó, giáo sư Tôn Thất Dương Tiềm và giáo sư Hoàng Văn Giàu xử bắn tiếp 5 thương gia khác cùng địa điểm trên trước khi họ hành quân về khu Hữu ngạn bao gồm Quận 3, Vỹ Dạ và các xă Thủy An, Thủy Trường, Thủy Xuân, Thủy Bằng, Thủy Phương, Thủy Dương của Quận Hương Thủy, nơi chúng đă phối hợp với cánh quân của bác sỹ Phạm Thị Xuân Quế bắt tất cả những người dân đang ẩn náu trong các nhà thờ Ḍng Chúa Cứu Thế trên đường Nguyễn Huệ và trong nhà thờ Phủ Cam ở Xă Thủy Trường đưa lên Khe Đá Mài hành quyết. Cũng cần nêu thêm một chi tiết quan trọng ở đây là trong số những người bị bắt đi và chôn sống này, Hoàng Phủ Ngọc Phan đă chôn sống luôn cả một bạn thân của ḿnh là Nguyễn Cửu Bính cùng các giáo sư đă dạy dỗ cho Phan tại Đại Học Y Khoa Huế là giáo sư bác sĩ người Tây Đức Slois Alterkoster, Bác sỹ Raimund Discher và Bác sỹ Hort Gunther Kranick cùng vợ cũng là giáo sư từng dạy Hoàng Phủ Ngọc Phan. \

    Việc Hoàng Phủ Ngọc Tường đổ vấy vụ thảm sát Huế – Mậu Thân 1968 cho quân đội “Mỹ-Ngụy” hay cho rằng nhân dân Huế đă thực hiện những vụ hành quyết đó v́ ḷng căm thù của nhân dân đối với các nạn nhân chỉ là một kiểu ngậm máu phun người theo kiểu cách của cộng sản. Việc Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân chối bỏ hành động thảm sát đồng bào Huế cũng chỉ là kiểu cách phủi bỏ trách nhiệm mà Hồ Chí Minh đă làm sau cuộc cải cách ruộng đất ở Miền Bắc từ 195 đến 1956 mà thôi.

    Điều đáng lấy làm xấu hổ là cho đến ngày nay, đă sau 45 năm kể từ ngày bàn tay của các sát thủ Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Đóa, Nguyễn Thị Đoan Trinh, Nguyễn Thiết, Tôn Thất Dương Tiềm… và những tên Việt cộng nằm vùng thuộc cấp của chúng nhuốm đẫm máu của đồng bào Huế mà báo chí của đảng cộng sản Việt Nam vẫn tiếp bao biện, tiếp tục che giấu tội ác của những kẻ sát nhân máu lạnh đó, th́ làm sao chúng có cơ hội để nh́n nhận sự thật mà cúi đầu ăn năn trước những oan hồn mà chúng đă ra tay sát hại cũng như trước đồng bào Huế. Và điều đáng lấy làm xấu hổ là đến nay vẫn chưa có bất cứ một lời xin lỗi nào từ phía nhà cầm quyền cộng sản về hành vi diệt chủng này, bởi chưa biết ăn năn hối lỗi là chưa biết hành thiện mà vẫn sẽ tiếp tục làm điều ác. Thật là kém phúc cho dân tộc Việt Nam và cũng quá vô phúc cho nghiệp nhà của những kẻ lưu manh nhân danh trí thức.

    Ngày 02 tháng 02 năm 2013

    © Nguyễn Thu Trâm

    © Đàn Chim Việt

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 17-06-2012, 05:51 AM
  2. Replies: 2
    Last Post: 26-07-2011, 10:26 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 05-04-2011, 02:23 AM
  4. Cố Đô Kinh Hoàng (Biến cố Tết Mậu Thân-1968)
    By Tigon in forum Ngược Ḍng Lịch Sử
    Replies: 2
    Last Post: 30-01-2011, 11:39 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •