Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 12

Thread: THẢM CẢNH BI HÙNG CỦA GIA Đ̀NH NHẠC SĨ , ĐẠI ÚY QLVNCH NGUYỄN HỮU CẦU

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    THẢM CẢNH BI HÙNG CỦA GIA Đ̀NH NHẠC SĨ , ĐẠI ÚY QLVNCH NGUYỄN HỮU CẦU

    THẢM CẢNH BI HÙNG CỦA GIA Đ̀NH NHẠC SĨ , ĐẠI ÚY QLVNCH NGUYỄN HỮU CẦU

    Biến cố năm 1975 đồ ầm xuống trên quê hương Việt Nam bởi ván cờ chính trị quốc tế, một cuộc đọ sức của các thế lực siêu cường. Cuộc chiến tranh không nhằm để chiến thắng tại Việt Nam mà chỉ nhằm thực hiện thế liên minh mới toàn cầu đă đưa người Việt Quốc gia chúng ta lâm vào cảnh đau thương tủi nhục chưa từng có trong lịch sử nước nhà vào mùa Xuân năm 1975.

    Cựu Đại Úy VNCH, Nhạc sỹ Nguyễn Hữu Cầu là một nạn nhân thảm thương trong những nạn nhân thảm thương nhất, cũng như tất cả binh lính, sĩ quan thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa, không bỏ súng, không bỏ ngũ, không nhường một tấc đất cho giặc, phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.


    Non Phần Ba Thế Kỷ Bị Giam Cầm Trong Điều Kiện Tù Đày Khắc Nghiệt, Đôi Mắt Anh Đă Mù Ḷa

    Trước thực trạng một đất nước hoang tàn đổ nát, có những vị Tướng lănh trung can với lời thề "Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm" phải đơn phương chiến đấu, với cuộc chiến mà thế giới đă cáo chung QLVNCH - một quân đội tinh nhụê ngày nào nay đă mất hết nhược khí chiến đấu bởi súng đă bị bẽ gảy, vũ khí, danh dự đều bị tước đoạt.

    Năm vị Tướng lănh và nhiều Sĩ quan thuộc Quân Lực VNCH đă tuẫn tiết để bảo toàn khí tiết vào những ngày tàn cuộc chiến.

    Miền Nam Việt Nam hấp hối, đồng bào đổ xô ra biển cả trong cơn hỗn loạn kinh hoàng.

    Xin các bạn hăy lắng đọng tâm hồn cùng chúng tôi chia xẻ thảm cảnh bi thương tột cùng của một gia đ́nh Sĩ quan thuộc Quân lực VNCH:

    Đại úy Nguyễn Hữu Cầu sau ngày Miền Nam bị BỨC TỬ.


    ************ ********* ******

    C̣n tiếp...
    Last edited by Tigon; 27-02-2013 at 01:35 AM.

  2. #2
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    * Alo! Chị Hai .

    · Bích đó hả, em đang ở đâu ?

    · Em đă tới bến xe Miền Tây rồi, em đang chờ chị Hai đây.

    · Làm sao chị Hai có thể nhận ra em?

    · Dạ, em đang ở cạnh quán cà phê trước cổng bến xe. Em mặc áo sơ mi trắng, quần tây xanh, đội nón Casquette màu xanh,

    · Chị thấy em rồi. Chị đang đi tới em đó. Em thấy chị chưa? Chị mặc quần đen, áo trắng cụt tay đi gần tới em đây nè.

    · Em thấy rồi chị Hai ơi. Chị Hai em đây nè.

    · Ngọc Bích, em của chị,

    · Chị Hai…. chị Hai ơi!

    * Em chờ chị có lâu không? Chị ra đây đón em từ nhiều tiếng đồng hồ rồi, nhưng chị không biết mặt mày em ra sao. Chị phải ngó chừng, phải hỏi thăm từng người xuống xe đến từ Rạch Giá.

    · Chị Hai ơi! Em vui mừng lắm. Phải trải qua nhiều đoạn đường vất vả em mới có thể t́m gặp chị hôm nay. Em tạ ơn Trời Đất đă cho em t́m lại được chị Hai. Em cứ ngỡ như một giấc mơ dài, giấc mơ giữa ban ngày. Em mơ có ngày t́m gặp được chị Hai nay đă thành sự thật. Chị Hai, chị hăy kể cho em nghe tại sao gia đ́nh ḿnh ra nông nỗi, sao Ba ḿnh lại mang án khổ sai?

    · Em ơi vận nước đảo điên. Ba thân nơi lao lư, chị em chúng ta cốt nhục chia ĺa, cứ ngỡ suốt đời này không có ngày gặp em,

    · Chị Hai ơi! Ba mươi mấy năm qua không mẹ không cha, chị làm sao sống nổi, bằng cách nào chị Hai c̣n sống được đến hôm nay? Bằng cách nào chị Hai t́m gặp được Ba? Bằng cách nào chị Hai tồn tại được giữa cuộc đời đầy giông băo này trong suốt cả nữa đời người như vậy?

    · Bích em à, ngày 30 tháng 04 đen chị Hai chỉ vừa 4 tuổi, Ba đi tù cải tạo, mẹ bước sang ngang, em lúc đó vừa mới lên 2 tuổi. Mẹ bồng em theo đi xây duyên mới. Chị trôi nổi sống với họ hàng, nay ở nhà người này mai ở nhà khác, làm lụng vất vả để kiếm bát cơm sống khổ sống tủi nhục qua ngày. Chị Hai chưa từng được cắp sách đến trường như bao nhiêu đứa trẻ cùng trang lứa khác. Khi Ba măn hạn tù sau gần 6 năm “cải tạo”, Ba trở về nhà th́ mẹ đă không c̣n ở nhà để đón Ba nữa. Chị nhớ là chị cũng chỉ được gặp Ba vài lần, rồi một hôm vào ngày rằm tháng 8, Ba bị bắt lại, chúng nó hung hung hổ hổ đến nhà xiềng trói ba lại rồi dẫn giải ba đi, giam cầm tra khảo ít lâu rồi họ đưa Ba ra ṭa xét xử, ba bị tuyên án tử h́nh về tội “chống phá chính quyền” rồi họ tự động giăm án xuống c̣n chung thân khổ sai. Lúc bà nội c̣n sống thỉnh thoảng bà có dẫn chị đi thăm Ba, nhưng rồi sau ngày bà nội mất, chị Hai như chiếc lá đơn độc giữa cơn lốc xoáy giữa gịng đời trôi nổi, thân không nuôi nỗi lấy thân làm sao dám nghĩ đến chuyện đi thăm nuôi Ba được.

    · Chị Hai...ơi .

    · Chị biết ḿnh c̣n có một đứa em trai nhưng đă bị chia cách từ ngày quê hương bị “giải phóng”, từ ngày cả đất nước này không c̣n tiếng súng mà chỉ c̣n thực tại là bóng tối bủa giăng. Chị bàng hoàng khi được gặp lại em hôm nay. Bích ơi, hăy nói cho chị nghe tại sao em biết mà t́m đến chị, mấy mươi năm qua em sống thế nào? Mẹ của ḿnh bây giờ hiện ở đâu? Mẹ hiện nay ra sao rồi hả em?

    · Chị Hai ơi! Ba mươi mấy năm qua, em cứ ngỡ ḿnh có mẹ có cha, cứ ngỡ Trần Ngọc Bích là con ông Trần Văn Phụng, dẫu gia cảnh cũng có nhiều khó khăn thiếu túng, nhưng em cũng may mắn được cắp sách đến trường, học sư phạm rồi ra trường công tác trong nghành giáo dục. Mùa Thu năm 2002, em được bầu chọn là giáo viên ưu tú ,

    Cơ quan đề nghị kết nạp đảng cho em. Được trở thành Đảng viên là ước mơ, là công danh sự nghiệp là con đường thăng tiến cho tất cả những ai đang tồn tại trên đất nước này, dù đang công tác ở bất cứ ban ngành nào cũng phải có đảng mới thoát ra khỏi tầng lớp bị trị, mới thay hồn lột xác để đứng vào hàng ngũ của giai cấp lănh đạo, giai cấp thống trị. Vào đảng tức là bước vào con đường thăng tiến, bởi mọi đặc quyền đặc lợi đều nằm trong tay đảng.

    Đến năm 2003, Chi bộ chấp thuận và chuyển đề nghị lên cấp trên. Đầu năm 2004, họ mới cho em biết sự thật rằng giáo viên Trần Ngọc Bích không phải là con Ông Trần Văn Phụng mà là con của tội phạm Nguyễn Hữu Cầu – một tù nhân chính trị phạm với mức án chung thân khổ sai.

    · Tội nghiệp cho em, trước thực tế đó, trước sự đả kích gièm pha gay gắt của đồng nghiệp, của bạn bè như vậy tâm trạng của em lúc đó ra sao?

    · Em nghe như Trời Đất điên đảo quay cuồng! "Ba tôi là người tù chính trị với bản án khổ sai chung thân!" Lúc đó em xé nát và ném tung tờ đơn xin gia nhập đảng. Không! Tôi không cần đảng tôi chỉ cần phụ tử t́nh thâm! Em chạy nhanh về nhà, vừa chạy vừa khóc "Ba ơi! Ba ơi!" Rồi em vội vă đi t́m Mẹ. Em trách Mẹ tại sao không cho em biết sớm về thân thế của ḿnh, sao không nói cho em biết em c̣n có người chị đang lưu lạc ở phương nào, v́ nếu lỡ như đường đời đưa đẩy, hai chị em gặp nhau ở hoàn cảnh nào đó rồi vô t́nh mà yêu nhau th́ tội lỗi này ai gây ra hỡi Mẹ? Rồi từ đó em đi t́m Ba và chị. Em lặn lội ra Rạch Giá hỏi han hết người này đến người nọ trong cả cái thị xă đó. Em nghe người ta nói trước kia bà nội là giám đốc Nha Khí Tượng, thị xă Rạch Giá, t́m đến nơi mới biết bà nội đă qua đời. Niềm hy vọng trở nên mịt mùng hơn. Rồi trời đất run rủi thế nào mà em lại t́m gặp được một người quen cũ của Ba. Chú ấy cho em biết là Ba ḿnh đang bị tù "cải tạo" ở trại tù Z30A, Xuân Lộc, Đồng Nai và chú ấy cũng cho em biết là chị hai vẫn c̣n sống… chị hiện đang ở đâu đó tại Sài g̣n. Em lại tiếp tục cuộc hành tŕnh phải t́m Ba, t́m chị. Khó khăn lắm, qua bao đoạn đường đói lả em mới t́m đến được Trại tù nơi đảng và nhà nước đang giam giữ Ba. V́ không biết thủ tục thăm nuôi là phải xin giấy phép từ địa phương nên dù em đă van xin, đă năn nỉ hết lời nhưng họ vẫn cương quyết từ chối, không cho em vào gặp Ba. Đứng trước cửa nhà tù nh́n qua song sắt, em gọi "Ba ơi! Con bất hiếu để Ba trăi qua đoạn trường đói lạnh non một phần ba thế kỷ rồi, Ba bị giam hăm, bị chôn vùi cuộc đời nơi chốn âm u, non phần ba thế kỷ Ba bị đọa đày trong lao tù của đảng mà một thời con đă từng mơ ước ḿnh là một đảng viên! "Trời ơi! Non một phần ba thế kỷ ai chia ĺa t́nh phụ tử xót thương thế này? Chị Hai ơi, C̣n có lời nào để em có thể nói hết nỗi đau đớn hận tủi lẫn xót xa này?

    * Ngọc Bích em, 35 năm gia đ́nh chúng ta nổi trôi cùng vận nước, điêu linh cùng đồng bào, 35 năm cốt nhục phân ly, 35 năm Ba c̣n lại những ǵ? Trong băo táp tả tơi đời chiến sĩ, một đời tài hoa cây đàn tiếng hát, giờ Ba của chúng ta đôi mắt đă mù ḷa, Ba của chúng ta hiện tại h́nh dáng như quái nhân sống trong tận cùng của nổi chết.

    · Chị Hai ơi! Dầu Ba ḿnh có ra sao đi nữa, em cũng tự hào hănh diện là con của Ba, con của Nhạc Sỹ Nguyễn Hữu Cầu, con của một Đại Úy Quân lực VNCH. Chị Hai hăy đưa em đến Xuân Lộc, Đồng Nai thăm Ba. Em muốn được gặp Ba v́ đó là tiếng gọi thiêng liêng, là khát khao t́nh Phụ Tử.

    C̣n tiếp...
    Last edited by Tigon; 26-02-2013 at 12:20 PM.

  3. #3
    Member
    Join Date
    01-06-2011
    Location
    Travel around (English speaking countries only)
    Posts
    1,251
    Cô Tigon ơi, Jackie cảm thấy rất mừng là anh tài tử đẹp trai Dustin Nguyễn hổng có bị toi mạng trong cái "sự cố" này!

    Tin này hổng có ǵ đáng gọi là động trời đâu cô ơi! Chuyện thường ngày ở thành phố Hồ Chí Minh Sáng Măi Tên Người!

    Jackie quên nói đó là Tết vừa rồi, tính đến ngày Mồng Sấu, th́ tổng cộng, cũng theo báo VN Express, có 296 người tử nạn. Cho nên 10 người cũng là chuyện hổng lớn ở VN.

    Đồng chí pheng thân mến của chúng dạy rằng: 30/4 là Ngày Quốc Hạnh
    Last edited by TonNuJacqueline; 26-02-2013 at 11:01 AM.

  4. #4
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674


    Nguyễn Thị Anh Thư, đứa con gái của người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu, lưu lạc từ khi vừa lên 4 tuổi, khi cha bị "tập trung cải tạo, mẹ cất bước sang ngang từ 35 năm qua


    Con đi t́m cha hơn 30 năm dài lao lư.
    · Con đi t́m cha Nhạc sỹ Nguyễn Hữu Cầu.
    · Con đi t́m cha t́nh phụ tử thâm sâu.
    · Con đi t́m Cha, Cha ơi ở nơi đâu?

    · Cơn xóay cuộc đời qúa bể dâu.
    · Oan khiên vây phủ trắng mái đầu,
    · Thân ta ṃn mỏi trong lao lư.
    · Thương mấy con thơ lắm dăi dầu.


    * Nguyễn Hữu Cầu có thăm nuôi .

    · Có thăm nuôi? Ai vào thăm nuôi tôi? Hơn 30 năm dài nơi lao lư từ ngày mẹ mất, người thăm tôi duy nhất là con gái của tôi Nguyễn Thị Anh Thư. Nhưng vài năm cháu mới có điều kiện thăm tôi một lần v́ gia cảnh nghèo túng, đời sống lứa đôi của cháu lại không được hạnh phúc, lại phải gánh thêm người cha tù chính trị với mức án chung thân! Tôi làm cha mà chưa một lần được dạy dỗ, dưỡng nuôi con, lại để cho con v́ tôi phải mang nhiều khổ lụy, lao tù chưa phải là nổi đau tận cùng đang dày xéo ḷng tôi.
    Hôm nay không biết có việc ǵ xẩy ra cho con gái của tôi mà cháu lại vào thăm tôi bất thường như thế này? Cầu xin Ơn Trên ban b́nh an cho các con của tôi.

    · Ngọc Bích ơi! Ba của ḿnh ra ḱa. Người đàn ông gầy yếu đầu bị nấm tóc, mặc bộ đồ tù có sọc trắng đen là Ba của ḿnh đó,

    · Trời ơi! Ba của ḿnh tàn tạ đến như vậy hả chị Hai? Ba ơi! Ba, con là Ngọc Bích là đứa con trai thất lạc của Ba đây,

    · Chúng con chào Ba.

    · Anh Thư hôm nay có việc ǵ mà đến thăm Ba bất ngờ vậy? Hoàn cảnh con ở bên ngoài cũng nhiều khó khăn lắm . Một năm thăm Ba một hai lần cho Ba được gặp con, biết con khỏe mạnh là đă an ủi cho Ba lắm rồi... H́nh như có ai cùng đến đây với con phải không?

    · Dạ, thưa Ba! Đó là Ngọc Bích là em trai của con, con trai của Ba đó.

    · Hả? Ngọc Bích, con là Ngọc Bích, con của mẹ Bích Nguyệt phải không?

    · Dạ thưa phải, Ba ơi, con là Ngọc Bích là con của Ba đây!

    · Trời ơi! Con trai của tôi (Nức nở, Nguyễn Hữu Cầu quỳ xuống chấp tay lạy Trời Đất). Xin tạ ơn Trời Đất đă đoái thương, ba mươi mấy năm cha con đă có ngày gặp lại. Con ơi, ba mươi mấy năm dài đăng đẳng ai bồng ai ẵm, ai dưỡng nuôi dạy bảo con nên người? Ba mươi mấy năm rồi, Ba chưa một lần làm bổn phận của người cha. Các con hăy tha thứ cho Ba, v́ vai Ba nặng gánh sơn hà và v́ thân xác Ba mang xíềng xích ba mươi mấy năm bởi một vụ án oan sai Ba không rửa sạch, Chỉ v́ Ba không thể làm ngơ để mặc cho bọn tham quan lạm dụng chức quyền hà hiếp lương dân, giết người vô tội, chỉ v́ Ba sống trọn vẹn với lương tâm và lư tưởng của một người con của đất Việt có lương tri. Ba sống không thẹn với tiết tháo một con người dầu trong lúc sa cơ thất thế.

    Ba xin lổi các con v́ Ba đă để con lâm vào cảnh ngộ này. Ba mươi mấy năm dài vất vả điêu linh, gặp lại hai con trong hoàn cảnh tù đầy, c̣n cảnh đời nào éo le đớn đau hơn .

    Ngọc Bích ơi, con có tủi thẹn khi biết ḿnh có một người Cha là người bị tù đầy với bản án chung thân?

    · Không! Không! Ba ơi! Được gặp Ba là con đă măn nguyện lắm rồi. Con không cần ǵ hết. Tất cả công danh sự nghiệp đâu sánh bằng t́nh phụ tử mà con đă t́m lại được hôm nay, con cần có Ba hơn tất cả bởi con biết rằng thân thể h́nh hài này là chính Ba tạo cho con. Con chỉ mong muốn được chăm sóc ủi an cho Ba lúc tuổi già dẫu có đói nghèo hoạn nạn, con muốn được cùng Ba san sẽ nỗi đau chung .

    · Ba ơi con chỉ trách là trách Mẹ sao Mẹ không cho con biết sự thật về thân thế của con, nếu con được biết sớm hơn và sớm t́m gặp chị Hai, th́ có lẽ 2 chị em thường xuyên thăm Ba, an ủi cho Ba để Ba có chút t́nh cảm gia đ́nh chắc Ba đở phần đau đớn tinh thần. Con không thể tưởng tượng nổi non một phần ba thế kỷ dài Ba của con đói lạnh cô đơn trong bóng tối lao tù, mà con nào có hay có biết!

    .Con à đây có lẽ là định mệnh cũng có thể là sứ mệnh của Ba, Ba khuyên các con đừng có hờn trách Mẹ, Mẹ vẫn là Mẹ của các con hăy tận t́nh phụng dưỡng Mẹ số phận của Ba đă được an định, c̣n được gặp gở các con hôm nay là hạnh phúc lớn lao cho Ba rồi, Ba chỉ tiếc đôi mắt đă mù ḷa không c̣n thấy rỏ mặt các con, hoàn cảnh cách ngăn không cho ba được ôm các con vào ḷng Ngọc Bích, Anh Thư, Ba cảm ơn các con, Ba cám ơn Đất Trời đă cho cha con ḿnh có ngày đoàn tụ hôm nay.


    · Ba ơi, hồi năy trước khi Ba ra đây, mấy ông cán bộ có bảo với chúng con là người ta nói Ba viết đơn "Xin ân xá" th́ sẽ được thả nhưng Ba nhất định không xin ân xá! Tại sao vậy Ba? Sao Ba lại không xin ân xá để sớm được về với chúng con, Ba không nhớ không thương chúng con sao Ba ?

    · Anh Thư à, con biết là Ba thương chúng con lắm. Đời của Ba không có ǵ hạnh phúc bằng được sống bên cạnh các con, nhưng Ba không có tội! V́ lư do đó Ba không thể nào xin ân xá, Ba không có làm ǵ nên tội th́ tại sao phải xin tha ? Ba quyết định sống trọn vẹn với lư tưởng của Ba. Ba mong là các con hiểu cho Ba, cùng san sẻ hoài băo của Ba. Các con hăy quay về, chị em đùm bọc nhau, đừng qúa bận ḷng lo lắng cho Ba. Ba không sao đâu. Nơi này Ba cũng có anh em, cũng có những người tiếp nối con đường Ba c̣n dang dở .....

    · Này anh Cầu! – tên cán bộ trại tù cắt ngang- Anh mà c̣n nói chuyện phản động nữa, chúng tôi cắt thăm nuôi và đưa anh vào biệt giam đó. Ba mươi mấy năm cải tạo, anh vẫn chưa tẩy được cái tinh thần phản động đó ra khỏi năo trạng của anh sao?

    · Phản động à! -Nguyễn Hữu Cầu b́nh thản đáp lại- Được, cứ cho là tôi phản động đi, c̣n Đảng của các anh là đảng phản nước hại dân, hà hiếp dân lành giết người diệt khẩu. Các anh bắt tôi vào tù, kêu án tử h́nh, rồi chung thân khổ sai, chỉ v́ tôi dám đứng lên tố cáo vạch trần tội ác tày trời của những tên đảng viên thuộc đảng ủy Tỉnh Kiên Giang! Đảng của các anh tra tấn, hành hạ tôi đủ mọi h́nh thức dă man, mục đích là muốn giết tôi để bịt miệng, giam cầm tôi suốt đời trong bóng tối cốt là để vùi lấp vụ án oan sai 28 năm về trước, đây là một tội ác tầy Trời. Các anh có biết không?

    · Này anh em! Xách nách tên phản động này dẫn vào trong, đưa vào Khu Biệt giam cùm cả tay chân và cắt hết mọi thăm nuôi nhận quà.

    · Ba ơi! Ba….

    · Anh Thư, Ngọc Bích các con hăy về đi. Hăy nói lại những điều các con được tai nghe mắt thấy hôm nay cho đồng bào trong và ngoài nước biết rằng Ba Vô Tội ,Nguyễn Hữu Cầu VÔ TỘI. Kẻ có tội chính là ác đảng Việt gian ! Bán nước . Tôi VÔ TỘI! TÔI VÔ TỘI! Tôi VÔ TỘI........

    Lê Chân




    http://motgocpho.com/forums/showthre...EU-C%E1%BA%A6U
    Last edited by Tigon; 26-02-2013 at 12:53 PM.

  5. #5
    Member
    Join Date
    17-06-2011
    Posts
    1,526

    Đây mới là cảnh thực, đời thường của người miền Nam

    Quote Originally Posted by Tigon View Post




    Nguyễn Thị Anh Thư, đứa con gái của người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu, lưu lạc từ khi vừa lên 4 tuổi, khi cha bị "tập trung cải tạo, mẹ cất bước sang ngang từ 35 năm qua







    Con đi t́m cha hơn 30 năm dài lao lư.

    · Con đi t́m cha Nhạc sỹ Nguyễn Hữu Cầu.

    · Con đi t́m cha t́nh phụ tử thâm sâu.

    · Con đi t́m Cha, Cha ơi ở nơi đâu?



    · Cơn xóay cuộc đời qúa bể dâu.

    · Oan khiên vây phủ trắng mái đầu,

    · Thân ta ṃn mỏi trong lao lư.

    · Thương mấy con thơ lắm dăi dầu.




    * Nguyễn Hữu Cầu có thăm nuôi .



    · Có thăm nuôi? Ai vào thăm nuôi tôi? Hơn 30 năm dài nơi lao lư từ ngày mẹ mất, người thăm tôi duy nhất là con gái của tôi Nguyễn Thị Anh Thư. Nhưng vài năm cháu mới có điều kiện thăm tôi một lần v́ gia cảnh nghèo túng, đời sống lứa đôi của cháu lại không được hạnh phúc, lại phải gánh thêm người cha tù chính trị với mức án chung thân! Tôi làm cha mà chưa một lần được dạy dỗ, dưỡng nuôi con, lại để cho con v́ tôi phải mang nhiều khổ lụy, lao tù chưa phải là nổi đau tận cùng đang dày xéo ḷng tôi.

    Hôm nay không biết có việc ǵ xẩy ra cho con gái của tôi mà cháu lại vào thăm tôi bất thường như thế này? Cầu xin Ơn Trên ban b́nh an cho các con của tôi.



    · Ngọc Bích ơi! Ba của ḿnh ra ḱa. Người đàn ông gầy yếu đầu bị nấm tóc, mặc bộ đồ tù có sọc trắng đen là Ba của ḿnh đó,



    · Trời ơi! Ba của ḿnh tàn tạ đến như vậy hả chị Hai? Ba ơi! Ba, con là Ngọc Bích là đứa con trai thất lạc của Ba đây,



    · Chúng con chào Ba.



    · Anh Thư hôm nay có việc ǵ mà đến thăm Ba bất ngờ vậy? Hoàn cảnh con ở bên ngoài cũng nhiều khó khăn lắm . Một năm thăm Ba một hai lần cho Ba được gặp con, biết con khỏe mạnh là đă an ủi cho Ba lắm rồi... H́nh như có ai cùng đến đây với con phải không?



    · Dạ, thưa Ba! Đó là Ngọc Bích là em trai của con, con trai của Ba đó.



    · Hả? Ngọc Bích, con là Ngọc Bích, con của mẹ Bích Nguyệt phải không?



    · Dạ thưa phải, Ba ơi, con là Ngọc Bích là con của Ba đây!



    · Trời ơi! Con trai của tôi (Nức nở, Nguyễn Hữu Cầu quỳ xuống chấp tay lạy Trời Đất). Xin tạ ơn Trời Đất đă đoái thương, ba mươi mấy năm cha con đă có ngày gặp lại. Con ơi, ba mươi mấy năm dài đăng đẳng ai bồng ai ẵm, ai dưỡng nuôi dạy bảo con nên người? Ba mươi mấy năm rồi, Ba chưa một lần làm bổn phận của người cha. Các con hăy tha thứ cho Ba, v́ vai Ba nặng gánh sơn hà và v́ thân xác Ba mang xíềng xích ba mươi mấy năm bởi một vụ án oan sai Ba không rửa sạch, Chỉ v́ Ba không thể làm ngơ để mặc cho bọn tham quan lạm dụng chức quyền hà hiếp lương dân, giết người vô tội, chỉ v́ Ba sống trọn vẹn với lương tâm và lư tưởng của một người con của đất Việt có lương tri. Ba sống không thẹn với tiết tháo một con người dầu trong lúc sa cơ thất thế.

















    http://motgocpho.com/forums/showthread.php/17259-Thảm-Cảnh-Gia-Đ́nh-Nhạc-Sỹ-Đại-Úy-VNCH-NGUYỄN-HỮU-CẦU
    Sự hèn hạ của bọn vẹm không bao giờ đổi thay, dù cho chúng có khoác áo đổi mới hay định hướng, chúng vẫn là 1 lũ lưu manh thù vặt . Chúng muốn hạ nhục người tù tận đáy tầng của bùn đen .

    Phá vỡ hạnh phúc gia đ́nh người tù qua cái chế độ lư lịch khắc nghiệt . Nhiều người đàn bà đă yếu đuối sa ngă, nhưng hầu hết các bà vợ của người tù đă đảm đương thay chồng gánh vác việc nhà và nuôi con.

    Trong cái xă hội phù thịnh chạy theo cơm áo, th́ những người con như cô Anh Thư này thật hiếm hoi và đáng quư . Bên cạnh những siêu sao, những cô người mẫu cho "duyen giáng VN " gượng ép và trần tục , người đời vẫn t́m 1 góc thân thương, 1 h́nh ảnh của "phụ tử t́nh thâm" , 1 an ủi của định mệnh khắc nghiệt, và 1 h́nh ảnh sáng chói cho đạo lư của dân tộc .
    Last edited by Mau_Than_68; 26-02-2013 at 01:31 PM.

  6. #6
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674


    Nguyễn Thị Anh Thư con gái anh Nguyễn Hữu Cầu đến thăm người tù bất khuất Trương Văn Sương

  7. #7
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Theo bên anh có cái ... đài kè kè
    Theo bên anh có cây súng ... AK

    Lời của một bài hát do anh Cầu sáng tác, ám chỉ việc bọn cai tù luôn theo dơi sát anh

    Nguyễn Hữu Cầu: một số phận nghiệt ngă


    Đă hơn 35 năm trôi qua kể từ ngày miền Nam bị cộng quân “giải phóng”, có biết bao người con ưu tú của đất nước phải chịu cảnh đọa đày trong ngục tù cộng sản. Vài ba năm tù, hay chậm chí hàng chục năm tù là điều đă xảy ra đối với hàng trăm ngàn người, có hoặc không có liên hệ với chế độ VNCH. Tội trạng của họ đơn thuần chỉ là đă từng cầm súng để bảo vệ tự do chống lại làn sóng xâm lược của cộng quân, hoặc chỉ là nhân viên hành chánh trong chế độ VNCH, hay có người chỉ v́ không chấp nhận chính sách cai trị bạo tàn của cộng sản,...

    “Tội” của kẻ bị cầm tù th́ có nhiều thể loại, nhưng kẻ cầm tù các anh, trước sau như một, từ bao năm qua vẫn chỉ có một mục đích là phải bắt tất cả những ai chống đối chính quyền, dù chỉ là sự chống đối trong tư tưởng. Cũng chính v́ nhà cầm quyền CSVN rất chuyên chính đối với “kẻ thù”, cho nên mới có những tù nhân chính trị với mức “thâm niên” bằng chừng ấy năm “giải phóng” miền Nam. Sự bưng bít thông tin của chế độ đối với toàn cảnh xă hội đă là ghê gớm, nhưng việc ém nhẹm các thông tin về tù nhân chính trị và các điều kiện sống trong tù c̣n ghế gớm gấp ngàn lần. Do đó xă hội và thế giới bên ngoài hoàn toàn không hay biết những ǵ xảy ra bên trong các trại tù kia.

    Cách đây vài năm, sau khi ông Nguyễn Khắc Toàn ra khỏi tù, đă kể lại những sinh hoạt khắc nghiệt trong các trại tù cộng sản, cũng như một số tên tuổi các tù nhân mà ông đă từng sống chung hoặc biết qua trong các trại tù này. Trong số này có một người tù đặc biệt mà ông Toàn “cảm phục và quư mến nhất” là “người tù bất khuất Trương Văn Sương”, lại là một cựu sĩ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa. Hiện nay anh Trương Văn Sương vẫn c̣n bị giam tù, mà số năm “thâm niên” tính cho đến ngày hôm nay cũng chỉ kém chừng ấy năm “giải phóng” 1 năm thôi.

    Câu chuyện của “người tù bất khuất Trương Văn Sương” đă làm nhiều người ngạc nhiên ngỡ ngàng v́ mức “thâm niên” cũng như sự dă man, tàn độc của hệ thống nhà tù, trại giam VC.
    Sự ngỡ ngàng tưởng đâu đă chấm dứt ở đó. Nhưng không, mới đây sau khi bước ra khỏi nhà tù nhỏ vào tháng 9 năm ngoái, nhà bất đồng chính kiến Nguyễn Ngọc Quang đă cho thế giới bên ngoài biết thêm về một trường hợp “thâm niên” khác của anh Nguyễn Hữu Cầu, cựu đại úy địa phương quân QL VNCH, quê ở Kiên Giang, hiện bị giam trong khu tù chính trị tại Khu Biệt Giam Riệng, phân trại K2, Z30A, Xuân Lộc, Đồng Nai.

    V́ “một số phận nghiệt ngă bị bách hại bởi một chế độ phi nhân, tàn độc,” v́ “sự hối thúc của lương tâm, v́ sự phẫn uất trước cái ác đê tiện”, cho nên chỉ 1 tháng sau khi ra khỏi tù, anh Nguyễn Ngọc Quang đă bắt tay ngay vào việc kể lại “một trong bốn mươi hai câu chuyện thương tâm” mà anh đă “vô phúc” bị mắt thấy tai nghe. Trong số này, anh đă kể lại câu chuyện thương tâm nghiệt ngă của anh Nguyễn Hữu Cầu qua bài viết “34 năm “giải phóng”, 33 năm tù đày”.

    Theo hồ sơ tóm tắt trong bài viết do anh Nguyễn Ngọc Quang thuật lại th́ sau thời điểm 1975 anh Cầu bị bắt đi tù “cải tạo” hơn 6 năm, đến cuối năm 1981 mới được thả về. Sống ở bên ngoài được đúng 1 năm th́ anh Cầu bị bắt giam trở lại cho đến ngày hôm nay.

    Là người có năng khiếu về âm nhạc, thi ca, nên anh Cầu đă sáng tác được rất nhiều bản nhạc, bài thơ ca và cả trường thi hơn 2000 câu. Lư do bị bắt v́ những sáng tác này th́ cũng có một phần, nhưng cái “tội” lớn nhất là trong suốt 1 năm sống bên ngoài là anh Cầu đă thu lượm rất nhiều bằng chứng “ghi lại những tội ác tày đ́nh một cách chi tiết của các quan chức tỉnh Kiên Giang” bằng cách gặp gỡ và phỏng vấn trực tiếp các nhân chứng, trong số đó có cả những nữ nhân chứng từng là tù vượt biển, bị các tên quan này hăm hiếp. Bản tố giác của anh Cầu c̣n nêu rơ các tên quan này “phạm tội giết người diệt khẩu, buôn bán x́-ke, ma túy, lợi dụng chức quyền tham ô tham nhũng”. Trong số các quan chức bị anh Cầu lên tiếng tố cáo khi đó có phó chủ tịch UBND tỉnh và Nguyễn Thế Đồng, Viện trưởng Viện Kiểm Sát tỉnh Kiên Giang.

    Sau vài tháng bị bắt điều tra, anh Cầu bị đem ra xử vội vàng và kết án tử h́nh với tội danh “phá hoại”. Có một chuyện hy hữu ở đây là ông Trương Minh Đức, đảng viên Đảng V́ Dân là kư giả, nhà báo duy nhất khi đó tham dự phiên ṭa, th́ nay đang ở tù chung với anh Cầu. Do anh Cầu kháng án, nên vụ án được xử lại tại phiên ṭa phúc thẩm tại Sài G̣n. Phiên ṭa ṭa phúc thẩm chóng vánh chỉ kéo dài đúng 1 tiếng vào ngày 25/5/1987, chỉ làm được mỗi một việc là “giảm” từ tử h́nh xuống c̣n chung thân. Trước ngày xử của phiên ṭa này, tên chánh án ṭa phúc thẩm có một cuộc trao đổi riêng với anh Cầu, yêu cầu anh không trưng ra gần 100 chứng cứ phạm tội của Viện trưởng Viện Kiểm Sát Kiên Giang và các quan chức khác để đổi lại việc được xử trắng án. Thế nhưng điều này không xảy ra: anh Cầu đă bị lừa và vẫn bị xử tù chung thân

    Anh Cầu bị khép với những tội danh vu khống đă đành, nhưng cái bản cáo trạng do chính Viện trưởng Viện Kiểm Sát Nguyễn Thế Đồng nặn ra chứa đựng toàn những điều bịa đặt, lời lẽ hết sức ngu xuẩn, chỉ v́ tŕnh độ của tên này thật sự ... ngu hết chỗ nói, bởi v́ hắn đă lấy nguyên văn bài “Kinh lạy Cha” để phán rằng “Tên Nguyễn Hữu Cầu đă sáng tác ra bài hát “Giọt Nước Mắt Chúa” với ư thức c̣n mơ tưởng đến sự trở lại của Đế Quốc Mỹ, tên Cầu đă ví Đế Quốc Mỹ như là cha để cầu xin bơ thừa sữa cặn”.

    Là tỉnh “địa đầu” của dân vượt biên vào những năm của thập niên 70s và đầu 80s, các quan chức tỉnh Kiên Giang đă một thời nổi tiếng với các vụ buôn lậu, bán băi vượt biển, hối lộ tham nhũng. Một trong những kẻ “đồng hội đồng thuyền” đă quay ra tố đồng nghiệp tham nhũng, hối lộ bao che buôn lậu khi đó là “Nguyễn Văn Thạnh, tức Năm Thạnh, nguyên trưởng Ban tuyên huấn Tỉnh ủy Kiên Giang”. Vào những năm đầu của thập niên 80s, Năm Thạnh tố giác hàng ngũ cán bộ tỉnh Kiên Giang cho xây dựng cảng Ḥn Chông để tàu bè buôn lậu trú ngụ, bao che cho nhiều vụ “buôn lậu hàng hóa, vàng và ngoại tệ”. May là nhờ địa vị tỉnh ủy viên của ḿnh, cho nên Năm Thành chỉ bị tước đảng tịch và bị gạt ra ngoài lề.

    Tưởng cũng cần nói thêm là, một trong các quan chức tỉnh Kiên Giang vào thời điểm đó, nay đă ngoi lên đến trung ương là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, người một thời là quan chức công an cấp tỉnh, từng nổi tiếng làm giàu nhanh chóng qua việc bán băi cho dân vượt biên cũng như các công việc liên quan đến tù vượt biên. Ngoài ra, một quan chức cấp tỉnh (tỉnh ủy viên) vào thời điểm đó là Lê Hồng Anh, nay đă leo lên đến chức Bộ trưởng Bộ Công An, ủy viên Bộ Chính trị.

    Bị oan ức nên anh Cầu đă kiên tŕ làm đơn khiếu nại từ 28 năm qua (kể từ năm 1982). Lá đơn đề ngày 24/08/2009, mà anh Cầu nhờ anh Nguyễn Ngọc Quang chuyển ra ngoài, là lá đơn khiếu nại thứ ... 500 mà anh Cầu đă liên tục gởi ra Hà Nội, nhưng chỉ nhận được sự im lặng.
    Chỉ v́ nắm biết quá nhiều thông tin, cho nên anh Cầu luôn bị tay chân đàn em của các quan tham này t́m cách ám hại trong tù. Ngoài ra, việc anh Cầu được Linh Mục Nguyễn Công Đoan (giám đốc Ḍng Tên) rửa tội trong tù, để trở thành một Kitô Hữu, cũng là một lư do để đám cai tù thù ghét, không cứu xét ân xá cho anh.

    Theo bên anh có cái ... đài kè kè
    Theo bên anh có cây súng ... AK

    Lời của một bài hát do anh Cầu sáng tác, ám chỉ việc bọn cai tù luôn theo dơi sát anh

    Được biết, anh Cầu bị cận nặng, cho nên cuộc sống khắc nghiệt trong nhà tù cộng thêm 3 năm biệt giam đă khiến cho đôi mắt của anh kéo màng gần như bị mù. Trong một lần bị bệnh nặng được đưa đến bệnh viện Chợ Rẫy điều trị vào năm 2007, câu chuyện tù nghiệt ngă của anh đă khiến một vị bác sĩ cảm động, nên t́m cách chữa trị. Nhưng quản tù biết được bèn đưa anh trở về trại ngay, cho nên vị bác sĩ nọ chỉ có được thời gian chữa trị giúp tăng thị lực cho một con mắt.

    Ngoài ra, theo thông tin từ những tù nhân vừa mới ra tù gần đây cho biết, truớc Tết năm 2010, ban giám thị trại tù đă gọi anh Cầu lên và khuyên anh làm đơn xin đặc xá trong dịp Tết nhưng anh Cầu đă khẳng khái từ chối bởi lẽ anh cho rằng, làm như vậy tức là thừa nhận ḿnh phạm tội, phủ nhận tất cả những chứng cứ tội ác của các quan đứng đầu tỉnh Kiên Giang mà anh đă bỏ công thu thập trước đây, phản bội lại các nhân chứng và chính bản thân ḿnh.

    Anh Cầu và các tù nhân chính trị hiện đang bị nhà tù Việt Cộng t́m cách giết lần, giết ṃn bằng nhiều cách khác nhau, mà độc ác nhất là cho lây lan căn bệnh ác tính HIV từ những tù h́nh sự nhiễm bệnh. Chiêu này quả là “cao siêu”, không có nhà tù nào trên thế giới hiện nay có thể nghĩ ra.

    34 năm đă là hơn nửa đời người. Những tù nhân lương tâm với số phận nghiệt ngă như anh Nguyễn Hữu Cầu, Trương Văn Sương và biết bao ngưuời khác, sẽ c̣n được bao nhiêu năm nữa để sống trong nhà tù cộng sản đây?

    Hăy cất lên những tiếng nói lương tâm, đừng để các anh phải chết tức tửi, tủi nhục trong nhà tù cộng sản.

    Xin đừng đợi đến khi các anh trở thành những cái xác không hồn trong những nấm mồ hoang lạnh. Đến khi đó, một nén nhang hay một bông hồng trên nấm mồ sẽ không có ư nghĩa ǵ.

    Xin đừng quên các anh, những thân phận nghiệt ngă.

    Lê Minh
    (Viết nhân ngày 19/6 để vinh danh anh Nguyễn Hữu Cầu, một cựu sĩ quan QL VNCH, hiện vẫn c̣n trong lao tù cộng sản sau 34 năm tù nghiệt ngă)


    http://thongtinberlin.de/diendan/jun...nnghietnga.htm

  8. #8
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674


    Bản nhạc “Noel Hoà B́nh” do anh Nguyễn Hữu Cầu sáng tác vào dịp Noel năm 2008 (gồm bản gốc viết tay trong tù, và bản đánh máy lại)

  9. #9
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Anh hùng Nguyễn Hữu Cầu ... Người Tù can trường ...







    VNCH: Anh hùng Nguyễn Hữu Cầu.
    Người Tù can trường dám sờ gáy bọn đao thủ phủ CSVN.

    Đảng Cộng sản Việt Nam là một đảng gian tà, xảo trá, đê tiện, hèn hạ, độc ác nhất trong ḍng lịch sử Việt Nam, được cầm đầu bởi Hồ Chí Minh, một tên tội đồ đại gian, đại ác nhất của quê hương, dân tộc. Những việc làm xấu xa của tên già Hồ được lũ cộng sản bưng bít để tạo nên một huyền thoại ma che mắt người dân, lừa bịp thế giới. Người dân trong nước, nếu ai dám nói lên sự thật về tên già Hồ hoặc tố giác vạch trần tội ác của bất cứ đảng viên nào của đảng CSVN, là người đó tự tṛng vào cổ ḿnh một bản án tử h́nh hoặc chung thân để diệt khẩu. Đó là trường hợp của người tù can trường và cũng là một sĩ quan QLVNCH, Đại Úy Nguyễn Hữu Cầu.

    Trở ngược ḍng lịch sử vào những tháng ngày đầu nghiệt ngă của quê hương ... Đại Úy QLVNCH, Nguyễn Hữu Cầu cũng như bao Quân Cán Chính VNCH khác đă mang gói hành trang "Quốc Hận" với bao tâm trạng hoang man bước lầm vào cạm bẩy "tử h́nh ngầm" của lũ cộng sản khát máu, được che đậy bằng chính sách khoan hồng "10 ngày học tập cải tạo".

    10 ngày trôi qua ... 10 ngày nữa trôi qua ... rồi ngày về là vô định


    * * *

    Anh bước vào tù được hai năm, th́ người vợ một thời đầu ấp, tay gối đă bồng đứa con trai út 4 tuổi bước sang bến đời khác, bỏ lại đứa con gái thơ dại mới vừa 6 tuổi hít thở cuộc sống mong manh bên bà nội. Khi cô bé được 15 tuổi th́ bà nội mất ......... đứa bé gái thơ dại, yếu đuối, đơn côi lây lất qua ngày nhờ vào sự thương mến của họ hàng và sau đó trôi giạt giữa ḍng mồ hôi pha lẫn nước mắt trong thiên đàng máu "xă hội chủ nghĩa", lớn lên trong trăm ngàn tủi nhục, đắng cay, đói khát, đau khổ !

    Đây là một trong những thảm cảnh của gia đ́nh Quân Cán Chính VNCH sau ngày 30/04/1975 ....... trường hợp người vợ của anh Nguyễn Hữu Cầu, chúng ta cũng không nên oán trách, v́ hoàn cảnh hay lư do ǵ đi nữa th́ tất cả đều là nạn nhân của lũ cộng sản khốn nạn, độc ác, vô thần, thú tính đang ngự trị trên ngai vàng được dựng xây bằng xương máu và nước mắt của người dân.

    Sau gần 6 năm tù đày khổ sai, anh Nguyễn Hữu Cầu trở lại với đời, trở lại với một mái gia đ́nh tan nát trong địa ngục trần gian ! Đáng lẽ anh dành th́ giờ của những chuỗi ngày c̣n lại, giữ mạng sống để chăm sóc đứa con thơ đang bơ vơ giữa ḍng đời tang thương ...

    Nhưng máu và nước mắt của người dân Việt Nam vẫn tuôn đổ mỗi ngày bởi sự cai trị độc ác của lũ cộng sản vô thần ... nên anh đă bỏ công sức, thời gian đi truy t́m, thu thập bằng chứng phạm tội và tố giác những tên tội phạm như Phó chủ tịch UBND tỉnh, Viện trưởng Viện Kiểm Sát và nhiều viên chức, cán bộ đang khoác chiếc áo "cách mạng" nắm quyền sinh sát của tỉnh Kiên Giang vào thời điểm năm 1981. Thảm cảnh của Anh Nguyễn Hữu Cầu bắt đầu từ đây ...


    C̣n tiếp...
    Last edited by Tigon; 26-02-2013 at 02:34 PM.

  10. #10
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Ngày 9/10/1982, lũ cộng sản hùng hổ xông vào nhà với chứng cớ giả mạo, xiềng trói anh Nguyễn Hữu Cầu rồi bắt giải đi ...... Lũ cộng sản giam cầm, tra khảo để ép cung, bức cung buộc anh phải nhận tội, nhưng anh vẫn tuyên bố là ḿnh vô tội dưới những trận đ̣n thù hèn hạ, dă man đó. Sau phiên ṭa sơ thẩm từ ngày 19 đến 23/05/1983, ṭa tuyên án tử h́nh anh với tội danh "Phá hoại". Anh Nguyễn Hữu Cầu kêu oan và chống án ... Hai năm sau đó, phiên ṭa phúc thẩm ngày 24/05/1985 tuyên án anh "chung thân". Anh bị đưa đi giam tại trại giam Xuân Lộc (Z30A-Đồng Nai) ngày 31/01/1986 cho đến nay.

    Tội "chết" của anh Nguyễn Hữu Cầu là dám tố giác những tên đao thủ phủ xuất thân từ những tên du kích chăn trâu, đă nắm quyền sinh sát của tỉnh Kiên Giang vào năm 1981 và hiện nay hai tên trong số đó đang nắm quyền sinh tử của trên 80 triệu người dân Việt, đó là "đao thủ phủ" thủ tướng việt cộng Nguyễn Tấn Dũng và đại tướng Lê Hồng Anh, bộ trưởng bộ công an máu.

    Lũ CSVN học tập theo "tư tưởng" gian tà và noi gương "đạo đức" độc ác của tên tội đồ Hồ Chí Minh, nên bọn chúng không bao giờ chấp nhận sự thật và sẵn sàng giết người để diệt khẩu những ai dám vạch trần tội ác, việc làm đê tiện, hèn hạ xấu xa của bọn chúng. Anh Nguyễn Hữu Cầu, một sĩ quan QLVNCH với gần 6 năm tù đày lần thứ nhất v́ thời cuộc nghiệt ngă của quê hương ; Lần thứ hai, bị bạo quyền "diệt khẩu" tṛng vào cổ bản án chung thân v́ "tội" dám vén bức màn "đê tiện" của những tên tội đồ của quê hương dân tộc. Nếu lũ khốn nạn buông tha anh v́ vô tội, th́ bọn chúng tự tuyên bố là bọn chúng có tội hay sao, chuyện này th́ không bao giờ xảy ra trong một chế độ bạo tàn, khát máu phi nhân này, v́ thế bọn chúng nhất quyết phải bịt miệng anh vĩnh viễn. Lũ cộng sản tra tấn anh bằng những cực h́nh tàn nhẫn, dă man nhất, bức cung cho anh nhận tội để bọn chúng được vô tội ; Lũ cộng sản cũng cưỡng bức anh làm đơn xin đặc xá để bọn chúng có dịp huênh hoang láo phét thêm về chính sách "khoan hồng" nhân đạo gian trá của cái đảng cướp nước, hại dân.

    Trong những tháng ngày tù đày, biệt giam lần thứ hai từ năm 1982 ... Anh biết đứa con gái đang sống bơ vơ, trôi nổi, ngụp lặn trong bể máu của lũ cộng sản ... Dù "phụ tử t́nh thâm" xé nát cơi ḷng, nhưng không v́ thế mà anh phải khiếp nhược van xin kẻ thù bất cứ điều ǵ ngay cả mạng sống. Từ ngày bị cưỡng bức đưa vào tù để diệt khẩu năm 1982 cho đến ngày hôm nay, anh vẫn tuyên bố "Nguyễn Hữu Cầu VÔ TỘI. Kẻ có tội chính là ác đảng Việt gian bán nước" và trong tất cả bản kiểm điểm ... Anh đều ghi "Tôi luôn luôn giữ quan điểm của ḿnh là tôi vô tội. Người có tội chính là đảng CSVN".

    Can trường và khí khái thay ... một sĩ quan QLVNCH.

    Đứa bé trai 4 tuổi ngày xưa được mẹ mang đi, đă trưởng thành với mảnh bằng sư phạm mang tên Trần Ngọc Bích làm việc trong ngành giáo dục. Đầu năm 2004, giáo viên Trần Ngọc Bích được Chi bộ đảng cho biết sự thật giáo viên Trần Ngọc Bích không phải là con ông Trần Văn Phụng mà là con của tội phạm Nguyễn Hữu Cầu, một tù nhân chính trị với mức án chung thân khổ sai.

    Một tin như "sét đánh ngang tai", giáo viên Trần Ngọc Bích hối hả, hoang man chạy về nhà hỏi mẹ th́ mới biết rơ một sự thật "nước mất, nhà tan" cùng với thân thế của ḿnh đă được giấu kín trong suốt 27 năm dài ...

    Người cha ruột là Đại Úy Nguyễn Hữu Cầu, một sĩ quan QLVNCH và cũng là một người tù can trường đang nằm trong lao tù cộng sản với bản án chung thân "diệt khẩu", cháu Ngọc Bích cũng t́m gặp lại được người chị ruột tên Nguyễn Thị Anh Thư đă thất lạc 27 năm.

    Ngày chị em trùng phùng, ngập ch́m trong những ḍng lệ vui mừng xen lẫn xót xa. Hai đứa bé thơ vô tội, 4 tuổi và 6 tuổi của ngày xưa ... chị một nơi, em một ngă thất lạc nhau kể từ sau cuộc đổi đời tang thương của đất nước bị lũ cộng sản gian trá che đậy bằng hai chữ "giải phóng" ! Hai chị em ruột trưởng thành trong hai hoàn cảnh tương phản nhau ... Đứa em trai may mắn được mẹ và người "cha nuôi", nuôi nấng dạy dỗ nên người, được cắp sách đến trường rồi tốt nghiệp sư phạm và trở thành giáo viên ; Người chị bạc phước lạc mẹ, vắng cha ... bơ vơ trôi giạt ... trưởng thành trong mồ hôi, nước mắt ! Một điểm đáng quư là cô bé gái này không hư hỏng, không sa ngă giữa ḍng đời đầy dẫy những cạm bẩy gian dối, lọc lừa trong một xă hội suy đồi từ sau ngày đại tang của quê hương !

    Tại sao hơn 500 trăm lá đơn kêu oan của anh đă không được cứu xét, tại sao tiếng kêu oan của anh suốt 28 năm dài mà chẳng vang vọng đến cổng công đường nào, bởi v́ lũ cộng sản có công lư đâu mà có công đường ... Anh Nguyễn Hữu Cầu không bị án oan th́ làm sao kêu oan được ... v́ bản án của anh là bản án "diệt khẩu". Bạo quyền CSVN từ trung ương xuống tới địa phương có cả rừng luật để làm tấm b́nh phong che đậy cái luật rừng của bọn chúng, nếu có công lư và luật pháp th́ không phải là bạo quyền Cộng sản Việt Nam.

    Một ngày không xa, toàn dân Việt Nam sẽ bắt lũ cộng sản chúng bay quỳ xuống đền tội với quê hương, dân tộc ... đền tội cho những người đă bị chúng bay hăm hại, trong số đó có anh Nguyễn Hữu Cầu bị cường quyền ghép tội chết với bản án chung thân trong âm mưu chôn lấp "sự thật" và cặp mắt "nhân chứng" của anh Nguyễn Hữu Cầu, một sĩ quan QLVNCH, một người tù can trường dám sờ gáy những tên đao thủ phủ bạo quyền CSVN.

    Người tù bất khuất Trương Văn Sương vừa tạm bước ra khỏi nhà tù từ bản án chung thân để chữa bệnh ; Người tù can trường Nguyễn Hữu Cầu mang bản án chung thân "diệt khẩu" không có ngày về. C̣n bao nhiêu người tù chính trị mang bản án chung thân trong các trại biệt giam bí mật của cộng sản trên quê hương Việt Nam ... Bí mật này sẽ được "bật mí" nhanh hay chậm tùy theo con đường đấu tranh của chúng ta thành công sớm hay muộn.

    Anh Nguyễn Hữu Cầu hy sinh cuộc đời, hy sinh cặp mắt, hy sinh núm ruột và chấp nhận hy sinh luôn cả tánh mạng chỉ v́ "Danh Dự" của Người Lính VNCH c̣n nặng mang "Trách Nhiệm" đối với "Tổ Quốc" và Dân Tộc.

    C̣n bao nhiêu Anh Hùng "Ó Đen" Lư Tống, bao nhiêu Người Tù Bất Khuất Trương Văn Sương, bao nhiêu Người Tù Can Trường Nguyễn Hữu Cầu, bao nhiêu người c̣n mang hai chữ "Trách Nhiệm" trên vai và bao nhiêu người âm thầm đă và đang đóng góp một bàn tay đập phá gông xiềng của lũ bạo quyền cộng sản khát máu, mở cánh cửa Tự Do cho Dân Tộc Việt Nam.

    Lũ thú cộng sản cai trị người dân bằng sự độc tài, bạo tàn, độc ác, dă man, gian trá, nham hiểm, khát máu ... Sự thật đă được phơi bày rơ ràng dưới ánh sáng mặt trời, thế mà cái đám "Việt kiều yêu nước, khúc ruột ngàn dặm" v́ chút lợi riêng mà đành nhẫn tâm quên quá khứ, xóa bỏ hận thù, ḥa hợp ḥa giải với giặc .................... Khốn nạn thay ....!



    Đôi dép râu dẫm nát nền Dân Chủ,
    Nón cối Hồ che mất chữ Tự Do,
    "Phỏng dzế" ui ... Dân sống kiếp trâu ḅ,
    Độc lập rồi ... Đảng tự do đập lột.

    "Mũ Đen" Hoàng Nhật Thơ

    http://lytuongnguoiviet.com/index.ph...i-tu-can-trng-

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 52
    Last Post: 09-01-2015, 06:34 AM
  2. Replies: 23
    Last Post: 09-12-2012, 12:25 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 17-03-2012, 03:16 AM
  4. Replies: 0
    Last Post: 08-06-2011, 12:35 PM
  5. Replies: 8
    Last Post: 24-02-2011, 04:57 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •