Page 4 of 4 FirstFirst 1234
Results 31 to 33 of 33

Thread: Đảng cộng sản Việt Nam đă mất kiểm soát

  1. #31
    Member
    Join Date
    04-03-2012
    Posts
    348

    Nguyễn Tấn Dũng

    Quote Originally Posted by Lehuy View Post
    Đảng Cộng sản Việt nam đă mất kiểm soát chưa ? Tôi không dám quả quyết nhưng về mặt lư luận mác xít th́ có vẻ đang mất nhiều kiên định. Báo Tạp chí Cộng sản mới đây cho một đảng viên của Học viện Hành chính bày tỏ một ư kiến về quyền sở hữu đất đai rất ư là trái chiều. Bài kết luận như sau “Sở hữu tư nhân về đất đai là tất yếu”. Bài báo được đăng vài ngày sau đó bị tháo xuống.



    Về quyền sở hữu đất đai trong Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992



    http://www.tapchicongsan.org.vn/Home...-doi-Hien.aspx
    Tạp chí Cộng Sản - Về quyền sở hữu đất đai trong Dự thảo sửa đổi ...
    www.tapchicongsan.org.vn/.../Ve-quyen-so-huu-d... - Translate this page
    Mar 6, 2013 – Thay cho lời kết, xin trích lời của GS, TS. Đặng Hùng Vơ, nguyên Thứ trưởng Bộ Tài nguyên Môi trường nhận định rằng: “Việt Nam cần lựa ...
    Cái link trên Google vẫn c̣n đây, chỉ việc này thôi cũng cho thấy cái gọi là đảng cộng sản đă rất rối loạn chính trong hàng ngũ của họ.

    Thật ra, theo Tài liệu của BNG Hoa kỳ thời của ông Fairfax, TLS ở Sài G̣n, cho thấy những ǵ được gọi là di sản cải cách của ông Vỏ văn Kiệt đă bị dập tơi tả chỉ sau một năm tính từ ngày ông ta mất.

    Những người ủng hộ ông Kiệt nói rằng những kế hoạch, ư tưởng của ông ta hoàn toàn bị những tay lănh đạo đảng đương thời-2009-phủi bỏ sạch sẽ, thậm chí họ c̣n gắn kết những thành quả từ di sản của ông Kiệt để tạo nên một khuôn mặt cải cách mới, người đó chính là Nguyễn Tấn Dũng.

  2. #32
    Member
    Join Date
    04-03-2012
    Posts
    348

    Tử huyệt của đảng: Quân đội



    Nguyễn Tâm Linh (Danlambao) - Nỗi sợ lớn nhất của đảng cộng sản Việt Nam đang dần trở thành hiện thực, nguy cơ tự diễn biến từ một mối nguy hiểm mơ hồ nay đă hiển hiện trước mắt. Cảm nhận được nguy cơ tự diễn biến trong quân đội ngày một lớn cùng với khả năng mất quyền kiểm soát quân đội dẫn đến sụp đổ chế độ như đă từng xảy ra tại các quốc gia cộng sản Đông Âu đă khiến thượng tầng chính trị Việt Nam có những bước đi trước. Ấy là khi các tờ báo chính thống như Tiền Phong, Tạp Chí Cộng Sản, Quân Đội Nhân Dân ồ ạt tung ra các bài báo với luận điểm tuyệt đối hóa sự lănh đạo của đảng với quân đội, khẳng định quân đội nhân dân Việt Nam là quân đội do chính đảng cộng sản Việt Nam tổ chức thành lập, quân đội phải tuyệt đối trung thành với đảng.

    Khẳng định sở hữu quân đội: Hệ lụy và mục đích

    Hầu như, tất cả các bài viết đăng trên các tờ báo chính thống trên đều khẳng định chắc chắn rằng: “quân đội nhân dân Việt Nam là do đảng cộng sản Việt Nam thành lập, tổ chức và lănh đạo” trong bài viết “Quân đội không thể và không nên trung lập về chính trị – Lịch sử đă cảnh báo” [1] đăng trên tạp chí cộng sản đă nhấn mạnh: “Quân đội đó, trước hết là do Đảng Cộng sản Việt Nam thành lập; là một bộ phận cấu thành của Đảng và trước tiên là để thực hiện các mục tiêu chính trị và quân sự của Đảng”. C̣n ở bài viết “Không có quân đội đứng ngoài chính trị” [2], trung tướng Nguyễn Tiến B́nh tiếp tục khẳng định “Quân đội nhân dân Việt Nam là một quân đội kiểu mới do Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức, lănh đạo, giáo dục và rèn luyện”.

    Như vậy, khi những quan điểm đó được khẳng định trên Tạp Chí Cộng Sản (cơ quan lư luận chính trị của trung ương đảng cộng sản Việt Nam) và trên báo Quân Đội Nhân Dân (cơ quan của quân ủy trung ương và bộ quốc pḥng, tiếng nói của lực lượng vũ trang và nhân dân Việt Nam), đảng cộng sản Việt Nam đă công khai thừa nhận quân đội nhân dân Việt Nam là quân đội của đảng, hoàn toàn không phải quân đội quốc gia nên không thể phi đảng phái hóa, tuyệt đối không thể đứng ngoài chính trường và phục vụ, bảo vệ quyền lợi của nhân dân.

    Sự khẳng định quyền sở hữu quân đội vào thời điểm này có thể được xem như một bất ngờ lớn. Sự khẳng định này sẽ đem đến nhiều hệ lụy khôn lường cho đảng cộng sản.

    Khi khẳng định quân đội là một bộ phận cấu thành của đảng, được đảng tổ chức và rèn luyện. quân đội phải tuyệt đối trung thành với đảng th́ quân đội đó sẽ không được sử dụng lănh thổ Việt Nam cho các hoạt động của ḿnh, không được sử dụng ngân sách quốc pḥng trích từ tiền thuế do nhân dân đóng góp. Bên cạnh đó, công dân Việt Nam không phải đảng viên hoặc cảm t́nh đảng có quyền hợp pháp từ chối thực hiện nghĩa vụ quân sự với một đội quân của một tổ chức chính trị.

    Đặc biệt, khi công khai quyền sở hữu quân đội, đảng cũng gián tiếp thừa nhận quân đội nhân dân Việt Nam là cú lừa lịch sử với dân tộc khi đội quân này không phải do nhân dân thông qua đại diện của ḿnh thành lập tổ chức nhưng bao nhiêu năm qua lại sử dụng tiền thuế của nhân dân cho các hoạt động của ḿnh. Nếu vẫn giữ lập trường cũ, đảng sẽ phải giải tŕnh, hoàn trả toàn bộ tiền thuế theo tỷ giá hiện hành và chịu trách nhiệm trước nhân dân v́ sự lừa dối đó. Ngoài ra, đảng cộng sản cũng sẽ phải đối mặt với việc kiện tụng đ̣i bồi thường những mất mát của nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam khi ép buộc họ thực hiện nghĩa vụ quân sự bắt buộc, đổ xương máu cho một đội quân không phải đại diện cho quốc gia ḿnh.

    Hơn nữa, khi không phải là quân đội quốc gia, với những hoạt động trong quá khứ, quân đội nhân dân Việt Nam có thể bị cộng đồng thế giới xem như một lực lượng khủng bố, rất có khả năng phải hứng chịu những cáo buộc liên quan tới tội ác chống lại nhân loại và điều đó đồng nghĩa với việc sẽ hứng chịu những lệnh cấm vận triệt để từ Liên Hợp Quốc.

    Công khai không chấp nhận quốc gia hóa quân đội, hiến định sự lănh đạo tuyệt đối của đảng với quân đôi, đảng đă tạo ra một tiền lệ không hay. Khi chiếu theo nguyên tắc b́nh đẳng, th́ tất cả đảng phái khác, các hội đoàn, tổ chức chính trị đều có quyền thành lập quân đội. Khi đó, Việt Nam sẽ thành một chiến trường cho các đội quân đó thi thố. Trớ trêu thay, đội quân nào cũng có thể xưng danh quân đội nhân dân Việt Nam.

    Như vậy, có thể thấy, cái giá của việc công khai quyền sở hữu quân đội là quá đắt với đảng. Không lẽ, những nhà lư luận quân sự của đảng lại không thấy điều đó? Hay, cái giá đó chính là “chi phí cơ hội” mà đảng sẵn sàng chấp nhận v́ những mục đích lớn hơn ẩn phía sau những lời khẳng định ấy?

    Điều ǵ khiến đảng cộng sản Việt Nam phải chơi một ván bài với chi phí cá cược cao đến như thế, khi cuộc chơi trên chính trường Việt Nam vẫn là màn độc diễn của đảng? Để làm rơ điều này, cần phải xem lại những biến cố và thách thức gần đây với thượng tầng đảng cộng sản Việt Nam.

    Chưa bao giờ, quyền lực của đảng bị thách thức như hiện nay, tại hội nghị trung ương 6, nhóm lợi ích (giai cấp?!) nằm trong đảng đă vô hiệu hóa quyền lực đầu năo của đảng là bộ chính trị. Thực tế, tại hội nghị trung ương 6, nhóm lợi ích đă kết ṿng hoa tang tiễn đảng với bản chất là một tổ chức chính trị vào dĩ văng. Làm được điều tưởng chừng như không thể ấy, họ đă có sự giúp đỡ không thể tuyệt vời hơn với sự trở cờ của quân đội, điều mà những lănh đạo bảo thủ trong đảng không ngờ tới. Thế nên, sẽ chẳng có ǵ bất ngờ khi những lănh đạo đó tận dụng khoảng thời gian mà đối thủ đang tơi tả để đưa quân đội với tư cách công cụ bạo lực của đảng về phía ḿnh, sẵn sàng cho những cuộc chơi chính trị tiếp theo.

    Kinh tế Việt Nam đang có dấu hiện sụp đổ do khủng hoảng kinh tế kéo dài cùng với sự lănh đạo kém cỏi của đảng. T́nh trạng này có thể thổi bùng những bất măn xă hội đă tích tụ bấy lâu nay, châm ng̣i cho các cuộc đấu tranh của nhân dân. Kinh nghiệm từ Liên Xô và các nước Đông Âu đă chỉ ra rằng, quân đội sẽ đứng về phía nhân dân khi áp lực từ phong trào dân sự đủ lớn. Mất quyền kiểm soát quân đội, chính phủ các nước cộng sản này nhanh chóng sụp đổ. Cũng cần phải thấy rằng, tại các nước cộng sản đă sụp đổ trước đây, quân đội đă mất niềm tin vào đảng cầm quyền khi nhận thức được vấn đề chính của quốc gia. Điều này khiến các quốc gia trong hệ thống xă hội chủ nghĩa c̣n rơi rớt lại làm tất cả mọi cách để giữ quyền kiểm soát quân đội, cột chặt quân đội quốc gia vào ư thức hệ của ḿnh, qua đó chi phối, sử dụng công cụ bạo lực trong vấn đề đối nội nhằm giữ quyền lực trước những biến cố có thể xảy ra. Việt Nam cũng không phải ngoại lệ, khi tính chính danh của quyền lực bị thách thức nghiêm trọng, bởi ngoài sử dụng bạo lực để duy tŕ quyền lực liệu c̣n phương pháp nào tối ưu hơn?.

    Thế nên, để giữ quyền lực tuyệt đối, với những đặc quyền đặc lợi không tưởng th́ cái giá bị xem là quá đắt ấy, khi chưa thật sự có một đối thủ xứng tầm thách thức xem ra cũng đáng để chấp nhận. Nhưng về lâu dài, kiểu chơi dao này sớm muộn cũng dẫn tới đứt… mạng.

    Khẳng định tử huyệt: Đảng ôm bom

    Khẳng định quân đội là công cụ bạo lực của riêng ḿnh, đảng sẽ có những ưu thế lớn trong cuộc chiến giữ quyền lực. Thế nhưng, ưu thế đó chỉ mang tính thời điểm. Khi phong trào dân sự đủ mạnh, ưu thế bạo lực đảng đang có sẽ trở thành quả bom ngay trong ḷng đảng. Đó không đơn thuần là một quả bom thông thường mà sẽ là một quả bom hạt nhân, với sức công phá khủng khiếp đủ để đưa đảng vào dĩ văng.

    Đảng đang siết chặt chiếc tḥng lọng ư thức hệ vào quân đội, nhưng hiệu quả của chiếc tḥng ḷng đó gần như con số không với ngay cả đảng và các quân nhân xuất thân b́nh dân trong quân đội. Có chăng, chỉ là trao thêm quyền lợi và quyền lực cho nhóm tướng tá lănh đạo và các sỹ quan xuất thân “hoàng gia” (COCC). Điều này không giải quyết vấn đề chỗ dựa cho đảng trong cuộc chiến quyền lực, bởi khi để các lănh đạo quân đội tham gia quá sâu vào chính trường, trao quá nhiều quyền lực cho nhóm tướng lĩnh lănh đạo th́ càng tạo thêm nguy cơ tiềm ẩn về quyền lực của đảng. An ninh quyền lực chưa chắc được đảm bảo th́ có thể đối diện với bất ổn v́ suy cho cùng, dù lănh đạo quân đội có là một gă thất phu đi chăng nữa th́ gă vẫn có súng.

    Vấn đề của quân đội, nếu xem xét kỹ c̣n trầm trọng hơn vấn đề của đảng, quân đội đă tha hóa trầm trọng, năng lực chiến đấu kém cỏi, tham nhũng, chạy chức chạy quyền tràn lan từ thượng tầng tướng lĩnh tới tận cấp phân đội. Cơ chế quản lư lỗi thời đă tạo điều kiện cho quân đội tha hóa, th́ việc để quân đội làm kinh tế đẩy lực lượng tha hóa tới mức không thể cứu chữa. Quân đội làm kinh tế đă tạo ra những tên tư sản lưu manh mang quân hàm và súng. Đây chính là kíp nổ chính của quả bom mà đảng đang cố gắng ôm.

    Ngoài ra, mâu thuẫn của nhóm sỹ quan “hoàng gia” mang nhiều đặc quyền đặc lợi với đại bộ phận quân nhân xuất thân b́nh dân, sống với mức thu nhập chỉ đủ thoi thóp trong cơn băo giá cũng là một nguy cơ tiềm ẩn. Khẳng định “quân đội là một bộ phận cấu thành của đảng” th́ mâu thuẫn bắt nguồn từ đó, sẽ khiến đảng đi tới con đường sụp đổ nhanh nhất. Khi sức mạnh chính của quân đội không nằm ở ư thức hệ, cũng không phải từ đám sỹ quan con ông cháu cha mà ở đám đông quân nhân b́nh dân kia. Bất măn của đội quân đó đă được kiểm nghiệm tại các chính thể đă sụp đổ ở Đông Âu, gần đây nhất là quân đội Iraq thời Saddam Hussein hay quân đội Libia của Gadafi, trước các biến cố mang tính thời đại, họ đă quay súng trở về với nhân dân, làm ṇng cốt cho lực lượng vũ trang đối lập, đẩy nhanh hơn quá tŕnh sụp đổ của chế độ.

    Sự chuẩn bị đưa quân đội thống nhất làm một bộ phận của đảng đă được các bộ phận có liên quan thực hiện một cách tỉ mỉ, từ việc áp dụng nghị quyết 51 của bộ chính trị về chế độ chính ủy trong quân đội, đến các bài báo xuất hiện dày đặc trên loại h́nh báo chí chính thống và bản dự thảo hiến pháp bổ sung sửa đổi hiến pháp năm 1992. Dù vậy, đảng cũng không thể lường hết những rủi ro mà ḿnh sẽ phải hứng chịu. Vấn đề sống c̣n của đảng nằm ở yếu tố quân đội và chấp nhận đánh bài ngửa bằng lá bài quân đội. Xem ra, lần này đảng đang như một vị vua già quẫn trí.

    Điều 71, bản dự thảo sửa đổi hiến pháp, đă cố ư bỏ cụm “nhà nước xây dựng quân đội nhân dân Việt Nam cách mạng” từ điều 46 hiến pháp năm 1992 với dụng ư ǵ? [3] Phải chăng là một màn tung hỏa mù, gây lẫn lộn trong danh xưng quân đội quốc gia hay quân đội của tổ chức chính trị. Cụm từ “Quân đội nhân dân Việt Nam cách mạng được xây dựng” trong điều 71, bản dự thảo sửa đổi hiến pháp, có thể được dự trù để trong trường hợp khi cần có thể ngụy xưng quân đội quốc gia, khi thực hiện nhiệm vụ bảo vệ lợi ích cho đảng có thể công khai thừa nhận là quân đội của đảng nên tuyệt đối trung thành v́ lợi ích của đảng.

    Nên nhớ rằng, nhân dân là chủ thể đóng thuế để nuôi toàn bộ bộ máy nhà nước, trong đó một phần tiền thuế được trích ra để nuôi quân đội quốc gia. Việc điều hành công việc của quốc gia dù do bất kỳ cơ quan nào cũng phải chiếu theo ư chí, nguyện vọng của nhân dân. Chỉ duy nhất nhân dân thông qua đại diện của ḿnh là quốc hội mới có quyền thành lập, tổ chức, xây dựng quân đội lấy danh nghĩa quân đội quốc gia, được phép sử dụng ngân sách của nhà nước, được quyền sử dụng không phận, hải phận và địa phận cho các hoạt động hợp pháp của ḿnh. Nếu hiến pháp cố t́nh viết một cách mù mờ như vậy, th́ công dân ai cũng có quyền xây dựng quân đội, khi đó e rằng đảng có kịp vứt quả bom kia hay không?

    V́ thế, khi đảng đă không thể tự điều chỉnh, không thể thay đổi được chính bản thân của đảng th́ việc đảng lạm dụng bạo lực, lôi kéo quân đội về phía ḿnh để chiến thắng chỉ mang tính hiện tượng, nhất thời. C̣n về lâu dài, chính đảng sẽ chết ngay trên tử huyệt của ḿnh dẫu có ra sức che dấu, củng cố hay ngụy biện. Có lẽ, đó là con đường và cái kết không thể tránh khỏi của bất kỳ một chính thể đọc tài nào thành h́nh, tồn tại dựa trên bạo lực và sợ hăi.


    Nguyễn Tâm Linh
    danlambaovn.blogspot .com

    Chú thích:

    [1] Quân đội không thể và không nên trung lập về chính trị – Lịch sử đă cảnh báo
    http://www.tapchicongsan.org.vn/Home...p-Lich-su.aspx

    [2] Không có quân đội đứng ngoài chính trị
    http://vtc.vn/2-368518/xa-hoi/khong-...-chinh-tri.htm

    [3] Điều 72 Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 được sửa đổi, bổ sung từ điều 46 Hiến pháp 1992:

    Điều 46 Hiến pháp 1992: “Nhà nước xây dựng quân đội nhân dân cách mạng chính quy, tinh nhuệ, từng bước hiện đại, xây dựng lực lượng dự bị động viên, dân quân tự vệ hùng hậu trên cơ sở kết hợp xây dựng với bảo vệ Tổ quốc, kết hợp sức mạnh của lực lượng vũ trang nhân dân với sức mạnh của toàn dân, kết hợp sức mạnh truyền thống đoàn kết dân tộc chống ngoại xâm với sức mạnh của chế độ xă hội chủ nghĩa.”

    Điều 72 Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992: “Quân đội nhân dân Việt Nam cách mạng được xây dựng chính quy, tinh nhuệ, từng bước hiện đại, lực lượng dự bị động viên, dân quân tự vệ được xây dựng hùng hậu, rộng khắp, cùng với Quận đội nhân dân làm ṇng cốt trong thực hiện nhiệm vụ quốc pḥng.”

    http://danlambaovn.blogspot.com/2013...n-oi.html#more

  3. #33
    Member
    Join Date
    30-09-2010
    Posts
    3,083
    HL,

    Anh có thể cho tôi biết ư của anh về bài viết anh mang về không, tôi muốn thử bàn luận chính trị với anh

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 05-03-2012, 04:09 AM
  2. Replies: 1
    Last Post: 19-01-2012, 03:26 PM
  3. Replies: 28
    Last Post: 07-05-2011, 12:17 AM
  4. Replies: 6
    Last Post: 04-12-2010, 01:20 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 04-12-2010, 06:20 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •