Bóng ma rùng rợn khủng khiếp nhất luôn luôn ám ảnh tâm tư, số phận của giới lănh đạo đảng Cộngsản Việtnam hiện nay là “diễn biến ḥa b́nh”. Cho dù bộ máy thông tin tuyên truyền của đảng đă tự mở hết công suất để ḥ hét chống đối sự kiện diễn biến ḥa b́nh, hay cảnh báo đảng viên các cấp không để xẩy ra t́nh trạng “tự diễn biến hoà b́nh”. Nhưng thực tế, tiến tŕnh diễn biến ḥa b́nh vẫn cứ lừng lững xuất hiện tại Việtnam, mà đảng cộng sản Việtnam không những không thể chống nổi. Trái lại những kẻ ngoài miệng hô to rống lớn: “Kiên định lập trường xă hội chủ nghĩa”, “Trung thành với chủ nghĩa Mác-Lê, tư tưởng Hồ Chí Minh, lại đă quyết liệt mê say ‘tự diễn biến hoà b́nh’ thành những nhà ‘Tư Bản Đỏ’, làm giầu nhờ quyền lực, dối trá, mánh khóe và tham nhũng hơn ai hết. Nên họ phải dùng tới các ngôn từ hoa mỹ như: Nào là “Đổi Mới mà không Đổi Màu”. Nào là “Làm kinh tế Thị Trường theo Định Hướng Xă Hội Chủ Nghĩa, lấy Công Ty Quốc Doanh làm Chủ Đạo’, để che dấu sự đầu hàng của ḿnh trước khuynh hướng “Diễn Biến Ḥa B́nh” do thời thế tràn tới, buộc phải để cho Tư Doanh của Quốc Dân sinh hoạt, buộc phải để cho đảng viên biến chất vô sản thành tư bản được làm Kinh Tế Tư Doanh, buộc phải mở rộng cửa đón nhận vốn đầu tư và hàng hoá của nước ngoài tràn ngập thị trường nội địa, buộc phải để Quốc Gia hội nhập tiến tŕnh kinh tế thị trường toàn cầu hóa. Để rồi lănh vực Quốc Doanh thi nhau rơi vào cảnh phá sản, do nạn vô trách nhiệm của những đảng viên điều hành dốt nát, tham nhũng, v́ họ không cảm nhận được thế nào là ‘của đau con sót’ như những tư nhân quản lư công ty của chính ḿnh.

Rơ ràng là khuynh hướng tất yếu của lịch sử nhân loại và các dân tộc đang buộc các chế độ Độc Đảng Độc Tài phải diễn biến thành chế độ Tự Do Dân Chủ. Buộc chế độ Vô Sản Độc Tài Chuyên Chính diễn biến thành chế độ Tư Sản Tự Do Dân Chủ. Nếu kẻ nào cưỡng lại khuynh hướng tất yếu đó sẽ bị loại bỏ. Bài học của Liên Bang Xô Viết là một tấm gương cho cả thế giới phải suy tư. Ư thức được chế độ cộng sản của Liên Bang Xô Viết không thể tồn tại trước tiến tŕnh toàn cầu hóa. Lănh tụ cộng sản Liênxô, Ḿkhail Gorbachev đề ra chủ trương Đổi Mới- perestroika và Trong Sáng- glasnot để thực hiện “Tự Diễn Biến Hoà B́nh”. Đối ngoại, xuống thang đương đầu với Mỹ. Rút khỏi chiến trường Afghanistan. Chấm dứt viện trợ cho cuộc chiến Việtcộng- Khmer Đỏ và các cuộc cách mạng vơ trang lật đổ ở Trung Mỹ và Phi Châu. Buông bỏ sự thống trị đối với các chư hầu Đông Âu – ngày 09/11/1989 bức tường Berlin sụp đổ, các nước Đông Âu được giải thoát khỏi chế độ cộng sản. Đối nộ́, biến đảng cộng sản Liênxô độc tài toàn trị thành chính đảng cầm quyền, Tổng Bí Thư Đảng được bẩu làm Tổng Thống Liên Bang Quốc Gia. Các Bang rộng quyền tự quản do vị Tổng Thống được bầu cử cầm quyền. Mở ra một thông lộ ‘tự diễn biến ḥa b́nh’ từ chế độ Độc Tài Cộng Sản sang chế độ Tự Do Dân Chủ, mà đảng Cộng Sản vẫn có thể tồn tại.

Nhưng rồi một nhóm cộng sản bảo thủ mù quáng đă làm cuộc chỉnh lư, trói tay tự diễn biến ḥa b́nh của ông Gorbachev lại, khiến ông phải từ chức. Thừa thắng xông lên, họ dùng quân đội đảo chính tổng thống Boris Yeltsin ở Moscow của nước Nga, liền bị Yeltsin và quân, dân thủ đô phản đảo chính thành công. Đảng Cộng Sản Liênxô bị giải tán. Liên Bang Xô V́ết bị giải thể. Các nước trong Liên Bang được độc lập để tự xây dựng nền Dân Chủ Tự Do. Chế độ Cộng Sản Xă Hội Chủ Nghĩa vĩnh viễn bị xóa sổ. Nước Nga ḅ dậy từ đống tro tàn của xă hội chủ nghĩa chết tiệt lên chế độ mật vụ Vladimir Putin, với chủ trương chính trị “Chuyên Quyền khoác áo Dân Chủ”, và đề cao tinh thần Đế Quốc Đại Nga, thay cho tâm lư vỡ mộng của người Nga về một Liênxô đại cuờng của thế giới trước kia, nhằm vận dụng sức dân, để củng cố vị thế chính trị trên trường quốc tế. Nay th́ nước Nga đă tạo nổi thế đứng khá vững trên thế giới. Mỹ đang tích cực hỗ trợ cho Nga gia nhập WTO, NATO mở rộng cửa đón mời Nga để cùng đứng chung trong chiến lược thiết lập hệ thống hỏa tiễn pḥng thủ với Mỹ và Âu Châu. Hôm 23/11/2010, tổng thống Nga, Dmitry Medvedev đă đưa ra một thông điệp thẳng thừng về chính trị của nước Nga, rằng: “T́nh trạng tŕ trệ trong đời sống chính trị Nga rất xấu cho cả đảng cầm quyền cũng như các đảng đối lập”. Trước đó, trong bài báo xuất bản năm 2009, TT. Medvedev đă từng phê phán sự tŕ trệ và tham nhũng tại Nga, nơi ngự trị của một nền kinh tế lạc hậu và một nền chính trị thiếu dân chủ.

Xem vậy, nước Nga vẫn c̣n những lănh tụ chính trị có tầm nh́n xa trông rộng, như Gorbachev và Medvedev, muốn nước Nga Dân Chủ Giầu Mạnh Tiến Bộ. Đáng buồn cho Việtnam, nhóm chính trị cầm đầu đảng cộng sản và cầm quyền nhà nước, vừa tham lam lại ngu đần, chỉ nghĩ tới địa vị cá nhân, quyền lợi bè nhóm, chẳng cần tới dân, tới nước, bám riết lấy chủ nghĩa Mác-Lê-Hồ và chế độ Xă Hội Chủ Nghĩa khốn nạn, cam tâm làm tay sai cho Trungcộng kẻ thù truyền kiếp của dân tộc, tiếp tay cho Bắckinh bành trướng ở Đông Nam Á. Nhưng nay th́ toàn đảng, toàn quân, toàn dân Việtnam đă bừng tỉnh. Các nhà trí thức trong đảng và quân đội đă đồng loạt đ̣i huỷ bỏ Chủ Nghĩa Mác-Lê-Hồ. Đ̣i viết lại các văn kiện lạc hậu ‘nhai đi nhai lại’ cho Đại Hội XI, với dụng ư là ḱm hăm tiến tŕnh “Diễn Biến Ḥa B́nh” ở Việtnam và “Tự Diễn Biến Ḥa B́nh”nơi đảng viên.

Thực ra, tiến tŕnh diễn biến ḥa b́nh theo nguyên tắc th́ phải bắt đầu từ việc thay đổi luật pháp để cho đất nước êm đềm đổi mới. Nhưng đại Hội X đă đưa Nguyễn Phú Trọng, một kẻ không biết ǵ về luật pháp, ngoài thứ chủ nghĩa giáo điều cộng sản, lên thay cho Nguyễn Văn An trong chức chủ tịch Quốc Hội . Thế là 5 năm Việtnam cứ dậm chân tại chỗ bởi những thứ luật “Xin Cho” đối với Tôn Giáo. Luật độc quyền Truyền Thống Báo Chí giành cho cộng đảng. Quyền tự do chính tri của công dân và quyền lập đảng, quyền tư hữu ruộng đất cho nông dân, quyền lâp ngh́ệp đoàn của công nhân và hy vọng thay đổi Hiến Pháp… th́ cứ đợi đấy. Nay, Nông Đức Mạnh và bè lũ thân Tầu và bảo căn cộng sản, lại muốn đưa Nguyễn Phú Trọng lên ghế tổng bí thư, có nghĩa là dứt khoát và triệt để tiêu diệt khuynh hướng “Tự Diễn Biến Hoà B́nh” nơi cộng đảng và nhu cầu “Diễn Biến Ḥa B́nh” của đất nước. Ở nước Nga th́ các lănh tụ cộng đảng Gorbachev và Yeltsin thực hiện cuộc ‘tự diễn biến hoà b́nh’ để cứu nước, giữ đảng, th́ bị nhóm cộng sản bảo căn mù quáng phá hoại, khiến cho cộng đảng bị giải tán. Ở Việtnam ngược lại, toàn đảng, toàn quân, toàn dân, và ngay chính nhiều kẻ cầm đầu cộng sản cũng đang mặc nhiên thực hiện cuộc ‘tự diễn biến hoà b́nh’ th́ bị một thiểu số như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Tô Huy Rứa… tay sai Trung cộng, theo lệnh quan thầy cố t́nh chặn lại. Nếu bọn họ thành công ở Đại Hội XI này, th́ Cộng Đảng Việtnam khó tránh khỏi một cuộc chính biến vô cùng ngoạn mục, khởi đi từ sự dứt khoát của toàn quân, nơi sức mạnh toàn dân và được cả thế giới ủng hộ. Lúc đó quan thầy Tầu của bọn chúng cũng đành trơ mắt ra mà nh́n thôi. Lẽ tất yếu của lịch sử là như vậy!

Little Saigon ngày 30/11/2010