Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 11

Thread: SỢ RỒI SAO ?

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    SỢ RỒI SAO ?

    HÀNH ĐỘNG " BỊT MIỆNG " VIETLAND CHỨNG TỎ CHÚNG ĐĂ SỢ

    Bọn Việt Cộng và các tay sai CAM của chúng đă đóng Vietland trong suốt tuần lễ Tưởng Niệm Quốc Hận

    Hành động này là một h́nh thức " bịt miệng " thành viên Vietland , như chúng đă từng BỊT MIỆNG cha Lư , cũng như bỏ tù nhiều người VN yêu nước , cũng chỉ là h́nh thức BỊT MIỆNG .


    Và điều này cũng chứng tỏ : chúng đă sợ những sự thật đă được thành viên Vietland post lên qua những bài tố cáo tội ác của Đảng Cộng Sản VN , những h́nh ảnh về nhà cầm quyền VN tước đoạt những quyền tự do căn bản của người dân , như tự do tôn giáo , tự do ngôn luận , tự do đi lại ....

    Sợ rồi sao , CAM Việt Cộng ?

  2. #2
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    CẢM NGHĨ SAU KHI XEM TẤM H̀NH BỊT MIỆNG

    Một số đông người ngồi chật pḥng ở phía sau đang chăm chú nh́n cảnh tượng này, có người đang vươn cao cổ hoặc cố nh́n cho rơ.

    Tôi xin gọi đó là tấm h́nh "Bịt Miệng"

    Tôi cũng nhận một email khác gởi riêng tấm h́nh "Bịt Miệng" với hàng chữ bên dưới: Tên công an bịt miệng cha Lư tên là Nguyễn Minh Tân, PA 24, Sở công an tỉnh Thừa Thiên Huế. Xin bà con hăy nhhớ mặt mũi kẻ khốn nạn này", qua đó tôi biết người công an mặc thường phục đang Bịt Miệng cha Lư tên là Nguyễn Minh Tân.

    Chắc là có nhiều người đă được coi tấm h́nh "Bịt Miệng" và cũng đă coi đi coi lại nhiều lần như tôi. Phản ứng của tôi sau khi coi tấm h́nh "Bịt Miệng" là thương cảm và phẫn nộ.

    Tôi thương cảm khi nh́n cảnh cha Lư là người anh em trong chức vụ Linh mục của tôi, là người bạn tù và là bạn trong lư tưởng tranh đấu cho sự công bằng cho Dân Tộc, đang bị c̣ng tay ngồi giữa những tên công an đại diện cho bộ máy kềm kẹp của chế độ cộng sản. Nh́n vào ánh mắt của những người công an tôi h́nh dung ra những con mắt đỏ ngầu của loài lang sói đang muốn xé xác con mồi chúng đang kềm giữ trong móng vuốt.

    Nh́n cái cảnh cha Lư bị c̣ng tay lôi ra toà chỉ v́ đă can đảm lên tiếng nói của lương tri người Việt Nam chân chính, và bị một người công an bịt miệng một các thô bạo khi đang ngồi trước vành móng ngựa làm tôi phẫn nộ. Phẫn nộ v́ sự thô bạo dă man một cách trắng trợn của những tên công an trong chế độ cộng sản Việt Nam.

    Dù vậy, sau khi coi đi coi lại nhiều lần, tấm h́nh "Bịt Miệng" như mờ dần trước mắt tôi và cuối cùng trở thành một âm bản, thay vào đó một tấm h́nh khác to lớn hơn, đậm nét hơn và ghê tởm hơn đă hiện ra trong tâm trí tôi. Đó là tấm h́nh chụp cảnh Hồ Chí Minh và tập đoàn lănh đạo của chế độ Việt gian cộng sản đang Bịt Miệng cả dân tộc Việt Nam bằng những cánh tay sắt dính đầy máu me.Người dân trong nước bị Bịt Miệng

    Đối với tôi, h́nh ảnh tên công an Nguyễn Minh Tân dùng đôi tay gân guốc để Bịt Miệng Linh mục Nguyễn Văn Lư trước vành móng ngựa của Toà Án Nhân Dân Huế ngày 30-3-07, hai công an mặc sắc phục có đeo súng đứng kè hai bên là biểu tượng hoàn hảo nhất cảnh chế độ Việt gian cộng sản đang Bịt Miệng người dân trong nước. Đôi tay vạm vỡ của Nguyễn Minh Tân là h́nh ảnh thu nhỏ của những cánh tay sắt khổng lồ trong bộ máy kềm kẹp của chế độ cộng sản mà Hồ Chí Minh đă học được từ Liên Xô và mang về chụp lên đầu lên cổ Dân Tộc Việt Nam.

    Nguyễn Minh Tân đă Bịt Miệng cha Lư bằng đôi tay, nhưng chế độ cộng sản sản do Hồ Chí Minh đựng lên đă Bịt Miệng cả dân tộc bằng h́nh thức răn đe ghê gớm qua việc xử tử, chặt đầu, mổ bụng, chôn sống... nhẹ hơn một chút là các nhà tù, các trại tập trung giam giữ người vô thời hạn.

    Để tiêu diệt đối lập hầu giữ vững thế độc quyền lănh đạo, chế độ Việt gian cộng sản không cần những "Nguyễn Minh Tân" đưa tay Bịt Miệng từng người dân, nhưng chính những h́nh thức khủng bố giết chóc tù đày đă làm người dân khiếp sợ và tự đưa tay Bịt Miệng của ḿnh. V́ nhu cầu bảo vệ mạng sống, an toàn cho cá nhân và gia đ́nh, người dân dưới chế độ cộng sản bắt buộc phải cúi đầu vâng phục mệnh lệnh của đảng, suy nghĩ theo đảng, nói theo đảng, hành động theo đảng. Cái ǵ đảng nói đúng là đúng, cái ǵ đảng nói sai là sai, cái ǵ đảng nói trắng là trắng, cái ǵ đảng nói đen là đen. Nói tóm lại, người dân dưới chế độ Việt gian cộng sản nếu muốn sống và sống yên thân phải tự đưa tay Bịt Miệng của ḿnh.

    Hăy thắp lên một ngọn đèn

    Tôi vô cùng đau xót cho số phận của dân Tộc Việt Nam đang sống dưới chế độ Bịt Miệng người dân trong giai đoạn lịch sử này. Dĩ nhiên chế độ bất nhân này rồi cũng sẽ bị sụp đổ theo quy luật của lịch sử và rơ ràng nhất là bài học về sự sụp đổ của chế độ cộng sản Liên Xô, là quan thầy của chế độ cộng sản Việt Nam, nơi mà Hồ Chí Minh đă đến học đ̣i và mang cái ách cộng sản về quàng vào cổ Dân Tộc. Chế độ cộng sản Việt Nam đă Bịt Miệng người dân bằng sự kinh sợ, nhưng thử hỏi chế độ đó c̣n tiếp tục Bịt Miệng người dân cho đến bao giờ?

    - Nếu Dân tộc Việt Nam chịu bó tay và không làm ǵ cả. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại.

    - Nếu Dân tộc Việt Nam chỉ than thở và bày tỏ sự xót xa cho số phận những người tranh đấu đang bị xử án và cầm tù và chỉ cầu nguyện cho họ. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại.

    - Nếu Dân Tộc Việt Nam ngồi đó mà quy trách nhiệm cho người này người khác, lên án và chửi bới những người không đồng quan điểm và đường lối tranh đấu của ḿnh. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại

    - Nếu dân tộc Việt Nam chỉ phản kháng bằng các cuộc biểu t́nh, các Thỉnh Nguyện Thư, các Tuyên cáo, các Lời Tuyên Bố, các bản Lên Tiếng... mà không có một hành động cụ thể nào kèm theo. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại.

    - Nếu các tôn giáo trong nước chỉ biết lo cho quyền lợi tôn giáo của ḿnh mà quên đi số phận chung của Dân Tộc. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn taị.

    - Nếu Dân Tộc Việt Nam viết thư gởi các chính khách ngoại quốc, các Dân biểu Nghị sĩ các nước tự do, các cơ quan nhân quyền quốc tế... xin can thiệp giúp cho số phận những người bị đàn áp trong nước mà không có một hành động cụ thể nào kèm theo. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại.

    - Nếu Dân tộc Việt Nam chỉ biết trông cậy vào sức mạnh ngoại bang để cứu những người tranh đấu bị cộng sản giam giữ và "nhờ" các thế lực ngoại bang lật đổ giùm chế độ Việt gian cộng sản. Chế độ Bịt Miệng người dân vẫn tồn tại.

    Chỉ khi nào Dân Tộc Việt Nam biết tập họp sức mạnh của ư chí của ḿnh trong quyết tâm tẩy trừ chế độ Bịt Miệng người dân trong một cuộc chiến giữa THIệN và ÁC, giữa CHÍNH và Tà, giữa DÂN TộC VIệT NAM và CHẾ Độ VIệT GIAN CộNG SẢN. Chừng đó chế độ Bịt Miệng người dân sẽ bị tiêu diệt.

    Tự Do không phải là quà tặng trên trời rơi xuống, phải tranh đấu mới có Tự Do. Một chế độ độc tài bám rễ trên quê hương đă lâu như chế độ Bịt Miệng người dân tại Việt Nam hiện nay không thể bị đánh bật một cách dễ dàng nếu không nghiên cứu để ḍ ra được đầu mối phải tháo gỡ.

    Lời kết

    Những điều suy nghĩ đó đă làm phản ứng phẫn nộ theo cảm tính lúc vừa coi tấm h́nh "Bịt Miệng" đă tan biến trong tôi. H́nh ảnh người công an có tên Nguyễn Minh Tân, kẻ đang Bịt Miệng cha Lư đă khiến tôi phẫn nộ lúc đầu nhưng xét cho cùng, anh ta đáng thương hơn là đáng trách, anh chỉ là một tay sai cũng như bao nhiêu tay sai khác của tập đoàn thống trị chủ trương Bịt Miệng cả dân tộc. Vấn đề là qua tấm h́nh "Bịt Miệng" đó những người Việt Nam c̣n có lương tri phải làm ǵ? Chắc chắn là mỗi người đă có một câu trả lời riêng.

    Về phần tôi, tôi không nguyền rủa hay kết án những kẻ ngồi xét xử cha Lư cũng như mấy người công an có mặt trong h́nh, họ chỉ những kẻ thừa hành của một cơ cấu chính trị ác độc đang đè đầu cưỡi cổ dân tộc.

    Ngược lại tôi sẽ làm hết khả năng, tận dụng hết mọi điều kiện và hoàn cảnh cho phép để làm cháy bùng lên ngọn lửa mà Linh mục Nguyễn Văn Lư đă cam đảm đốt lên trong ḷng dân tộc. Chính ngọn lửa đó khi được bốc lên cao sẽ có sức thiêu rụi và phá hủy các bức tường đang bao che sự bất công, tàn ác của chế độ Bịt Miệng người dân.

    Tôi lên tiếng kêu gọi toàn thể đồng bào Việt Nam hăy cùng nhau t́m cách tháo gỡ cơ cấu của chế độ Bịt Miệng người dân.

    Một điều chắc chắc dựa trên quy luật của lịch sử là chế độ Bịt Miệng người dân hiện nay tại Việt Nam rồi cũng sẽ bị sụp đổ như bao nhiêu chế độ đă qua đi trong quá khứ.

    Tại Thành Phố Auckland, New Zealand.
    Linh mục Andrew Nguyễn Hữu Lễ

    http://www.philaasiannews.net/news.aspx?newsid=453

  3. #3
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Để măi măi nhớ ngày 30 tháng 4 năm 1975.

    Ai vui ? Ai buồn ?

    Ngày 30 tháng 4, ngày có "hàng triệu người vui, hàng triệu người buồn" như lời nhận xét của “cựu thủ tướng” cs Vơ Văn Kiệt, “người” này cũng giống như một số “người” lănh đạo csvn khác phải chờ đến măi buổi xế chiều của cuộc đời th́ bỗng dưng phải gió rồi trở giọng “phản động.” Phải chi mấy “người” này tỉnh táo một chút vào lúc đang c̣n quyền cao chức rộng th́ đám dân đen cũng được nhờ (!) và đă nhiều sinh mạng không phải oan thác.

    CS vẫn tiếp tục hân hoan vui mừng “nhiệt liệt” hợp ca cái điệp khúc "ngày chiến thắng huy hoàng", “là một (ngày) thắng lợi vĩ đại nhất, hiển hách nhất trong lịch sử hàng ngh́n năm dựng nước và giữ nước của dân tộc ta." (sic) (Lời của Đại tướng gốc thợ may Văn Tiến Dũng).

    Kỷ niệm chiến thắng, bắn pháo hoa “diễu binh” ăn mừng ngày 30/4, mà ngay bên lề đường c̣n nhiều đám dân đen xếp hàng kêu oan bị cướp mất đất, bà già run rẩy ăn xin, em bé bỏ học bán vé số… Ăn mừng ngày đánh "Mỹ cút ngụy nhào.” Oái oăm, ngày này cũng là ngày ăn mừng “đổi mới,” trải thảm đỏ mời đón Mỹ trở lại đầu tư v́ “đảng ta” vừa mới định hướng kinh tế thị trường XHCN và cảm thấy “bị tư bản bóc lột” là chuyện “tiên tiến, tốt” phải làm trong giai đoạn phát triển kinh tế quốc gia. Ngày này cũng là ngày các lănh tụ csvn vĩ đại kêu gọi “khúc ruột ngàn dặm” về xây dựng quê hương v́ sau mấy chục năm chiến thắng vinh qunag “đảng ta” vẫn chỉ giỏi ở cái mảng phá hoại và tham ô.

    Đám chăn trâu, thợ thiến heo, ở đợ, cướp cạn, thất học… đi bộ từ trong rừng ra với áo không lành giầy không vớ “ăn mừng” v́ bỗng nhiên một sớm một chiều trở thành tiến sĩ, đại gia, cán bộ cao cấp lèo lái “con thuyền không bến” Việt Nam đến vinh quang vô địch (?)

    Ăn mừng v́ “thép đă tôi thế đấy” đội ngũ cán bộ lănh đạo (từ chính quyền trung ương đến cơ sở chính quyền địa phương) thành một lũ vô cảm, dửng dưng trước những đau khỗ quằn quại của đồng loại, coi thường dân, không dám nhận chịu trách nhiệm về những sai trái; Ăn mừng vui v́ “tụi nó” cướp của người khác chứ không (chưa) cướp đến của nhà ḿnh?!

    Ngược lại, cũng có nhiều người ở cùng chiến tuyến với cs rất buồn v́ đă tự “giác ngộ.” Họ nh́n ra là họ đă bỏ phí cả thời xuân xanh, tài sản để chạy theo cs rồi bây giờ sau mấy chục năm ṛng mới nhận ra cái ngu xuẩn của ḿnh và ngu xuẩn của chính sách cs; Mặc dù họ mới chợt “phản tỉnh” và tuyên bố “phản động” này nọ nhưng cũng chỉ làm cho có chuyện, làm để lấy tiếng ngu v́ cô thế (người quốc gia c̣n bán tín bán nghi, không buồn để ư đến họ), sức đă ṃn, chợ đă chiều… không thay đổi cái quái ǵ được nữa!


    Có những “cựu” cảm t́nh viên cs, “hùa” viên cs (loại này rất đông đảo – Họ hầu như mù tịt về cs nhưng lại thích làm dáng cs; lọai “Nếu là chim tôi sẽ là bồ câu trắng / Nếu là hoa tôi sẽ là hoa hướng dương / Nếu là người tôi sẽ là người cộng sản… Người quốc gia cỡ phó thường dân thôi cũng hiểu là cs không phải là bồ câu trắng; và cs cũng chẳng có ưa ǵ hoa hướng dương, hoa hướng âm ǵ ráo trọi!) thích và mơ tưởng thiên đường bánh vẽ cs; ăn cơm quốc gia thờ ma cs. Đám đông này trước đây rất ồn áo, đă từng nhẩy múa điên cuồng theo nhịp đập trống bịp bợm của cs rồi bây giờ rất buồn; đành phải im lặng v́ cái thực tế cs quá bẽ bàng làm họ không thể nói và làm ǵ hơn để biện minh cho cái sự kiện “bé cái lầm” của ḿnh.

    Có những gia đ́nh gồm nhiều thế hệ dù không bao giờ chấp nhận cs nhưng không t́m được lối thoát thân. Họ rất buồn v́ phải đón chịu tất cả những trận đ̣n thù hận, tù đày, bao vây kinh tế… từ mafia cs.

    Có trên 3 triệu người tị nạn ở hải ngoại rất buồn, nh́n về ngày 30/4 như một ngày quốc hận, một tháng Tư đen; một ngày đau đớn cay đắng nhiều nước mắt nhất trong suốt 4000 ngàn năm lịch sử dân tộc Việt.

    C̣n tiếp...

  4. #4
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Ai thắng ? Ai thua?

    Sau một cuộc chiến tranh th́ phải có kẻ chiến thắng, người bại trận. Cứ theo như luận điệu như csvn đang “ăn mừng” th́ mọi người phải hiểu là " Mỹ và Ngụy đă thua?!” Mà có thiệt vậy không hà?

    Hăy nh́n nước (“đế quốc”) Mỹ từ ngày 30/4/1975 cho đến hôm nay. Họ không có tỏ cái vẻ ǵ là một nước bại trận. Họ vẫn là một cường quốc mà các lănh đạo csvn lần lượt thay phiên nhau xin đến thăm viếng (sau cấm vận!)

    Các chuyến thăm viếng của lănh tụ csvn vẫn được báo lề phải cs tường tŕnh như một niềm hănh diện “Chủ tịch, Thủ tướng nước ta được Tổng thống Mĩ tiếp đón tại Nhà trắng, tại pḥng Bầu dục, tại vườn Hồng…” Rơ ràng là các Tổng thống Clinton, Bush đă đến Việt Nam mà vẫn được dân chúng Việt Nam niềm nở háo hức tiếp đón… Họ không hề đến Việt Nam để kư giấy đầu hàng hay xin xỏ csvn bất cứ chuyện ǵ?!

    “Ngụy” (một danh từ có nghĩa xấu mà cs đă gán cho tất cả người dân, chính quyền hay bất cứ sự kiện ǵ có dính dáng đến “đế quốc Mĩ!”) có thua thiệt không?Chiến tranh đă chấm dứt nhưng sự tranh đấu của “Ngụy” đâu đă thấy chấm dứt!Thực ra, sự tranh đấu của “Ngụy” mỗi ngày mỗi mạnh hơn; nhất là từ hải ngoại.Cờ vàng vẫn tung bay hiên ngang oai hùng trước công đường thế giới trong khi cờ đỏ cs phải lén lút đi vào cửa sau.Cơ hội “Ngụy quân, Ngụy quyền” trở lại Việt Nam (khi csvn bị giải thể) không c̣n là chuyện “không tưởng.”Người dân Việt Nam (nhất là dân miền Nam) đâu c̣n giấu diếm e dè ǵ khi họ cần tỏ thái độ là “thà sống với Mỹ làm Ngụy như người Nhật, Đức, Nam hàn, Đài loan… vẫn c̣n hơn là vinh quang cúi đầu dưới “4 cái tốt” và “16 chữ vàng” của kẻ tử thù truyền kiếp TQ.Chẳng thà sống lưu vong làm Ngụy hơn là sống dưới cái nhà tù lớn CSVN lập ra.”

    Cs một mặt kêu gọi "ḥa giải và ḥa hợp dân tộc" mà tại sao mặt khác, bao nhiêu năm trôi qua, vẫn gọi những người “phía bên kia chiến tuyến” là “ngụy quân, ngụy quyền?” Vẫn gọi Mỹ là “đế quốc tư bản” mà thích gởi con cháu họ sang Mỹ du học để được học… cách bóc lột của đế quốc tư bản?

    Ôi cộng sản Việt Nam!!! Một sự nghịch lư lố bịch cuối cùng c̣n sót lại trên hành tinh này!


    C̣n tiếp...

  5. #5
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Ai giải phóng ai? Giải phóng cái ǵ?


    Theo tự điển tiếng Việt, chữ “Giải phóng” có nghĩa là “Làm cho thoát khỏi t́nh trạng bị nô dịch, bị chiếm đóng. Làm cho được tự do; thoát khỏi sự ràng buộc bất hợp lư.”

    Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, hàng trăm ngàn người dân miền Nam lại bị cưỡng chế nô dịch (đi tù, đi kinh tế mới, bị quản chế, bị cô lập, hoàn toàn mất tự do, mất quyền công dân…) Người dân miền Nam có cần được cs bắc Việt giải phóng họ hay không? Nếu gọi là “đă được giải phóng” th́ đời sống của họ phải khá hơn, tốt đẹp hơn lúc chưa “được giải phóng.” Hăy nh́n, đọc những con số không biết nói dối. Bác sĩ Nguyễn Văn Tuấn - rời Việt Nam năm 1981 sang định cư tại Úc năm 1982 là Giáo sư Đại học New South Wales (Úc) - đă tŕnh bày một cách cụ thể kết quả (bằng số) trước và sau ngày “giải phóng” 30 tháng 4 năm 1975 như sau:

    (Trích nguyên văn – tuy hơi dài nhưng đáng đọc; đáng đồng tiền bát gạo)

    Tính từ ngày 30/4/1975. Nhân dịp đọc một cuốn sách cũ, tôi thấy có vài thông tin về kinh tế của miền nam Việt Nam trước 1975 cũng có ư nghĩa so sánh nào đó ...

    Về thu nhập b́nh quân, theo “số liệu kinh tế - GDP” b́nh quân, ở miền Nam vào thời trước 1975 là 150 USD. Thu nhập này tuy chưa cao mấy thời đó, nhưng cao hơn ở các nước Thái Lan, Bangladesh, Ấn Độ, và Pakistan. Ba mươi sáu năm sau, GDP b́nh quân đầu người của Việt Nam là khoảng 1100 USD, thua xa Thái Lan (khoảng 4000 USD).

    Về giáo dục đại chúng, theo Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng, năm 1973, tỉ lệ dân số biết đọc, biết viết là 70%, rất cao so với các nước Á châu láng giềng hồi đó. Hiện nay, tỉ lệ dân số biết đọc và viết là 90%. Ba mươi sáu năm, chỉ tăng 20%?

    Hôm nọ, khi tôi viết rằng thời trước 1975, du học sinh Thái Lan sang đại học miền Nam học, c̣n bây giờ th́ ḿnh sang đó... du học. Chẳng có ǵ xấu hổ. Người ta giỏi hơn ḿnh th́ ḿnh học người ta. Nhưng nói ra sự thật ấy làm tôi nao ḷng và buồn về sử đổi đời. Có người từ miền Bắc hỏi tôi có bằng chứng ǵ giáo dục miền Nam tốt hơn bây giờ? Tôi nói chính tôi là sản phẩm của nền giáo dục thời trước 1975 đây. C̣n hàng vạn "sản phẩm" của nền giáo dục trước 1975 đang ở nước ngoài và họ cũng thành danh, thành tài. Đó là một bằng chứng của nền giáo dục trước kia.

    Về tŕnh độ của giới cầm quyền, 36 năm sau nước (CHXHCN) ta đă có 50% bộ trưởng có văn bằng tiến sĩ. Thời trước 1975, tôi không có con số chính xác, nhưng chỉ nhớ số bộ trưởng có bằng tiến sĩ chỉ đếm đầu ngón tay. Ngay cả ông Hoàng Đức Nhă với bằng thạc sĩ (MS degree) nhưng được giới báo chí và công chúng nể lắm rồi. Nhưng theo Giáo sư Đặng Phong th́ tuy họ học không cao, nhưng tŕnh độ thật th́ cao và đáng nể: “Cần phải phân biệt rơ: nền chính trị thối nát (không phải tôi nói, mà người Mỹ và người trong giới chính trị Sài G̣n nói) với bộ máy kinh tế chuyên nghiệp. Những cấp cao nhất, tổng thống, phó tổng thống, thủ tướng... phần lớn là dân vơ biền, là lính sang làm chính trị như Thiệu, Kỳ, Khiêm... Nói chung, họ không có mấy kinh nghiệm để điều hành một xă hội dân sự văn minh. Nhưng điều đặc biệt là cấp dưới của họ (bộ trưởng, tổng trưởng...) và các chuyên gia hàng đầu đều là những người có học vấn, kiến thức kinh tế - xă hội rất giỏi để vận hành khối lượng tiền, hàng cực lớn. Bằng chứng là Nam VN khi đó đă có hệ thống ngân hàng, hệ thống thuế, bảo hiểm... tŕnh độ quốc tế, hoạt động toàn cầu. Dân đă xài séc (checks), các công cụ tín dụng, công sở xài máy tính IBM, tổ chức nền kinh tế đă sử dụng các phương tiện hiện đại, mà bây giờ chúng ta mới chập chững tiến vào.”

    Ngày xưa (thời VNCH) cũng có tham nhũng, nhưng h́nh như bản chất hơi khác với thời nay. Ngày xưa, giới quan chức VNCH tham nhũng chủ yếu là ăn chận tiền tài trợ của Mĩ. Thật ra, tham nhũng của VNCH là có lợi cho “cách mạng,” v́ lợi dụng đó mà du kích mới có tiếp viện! Tham nhũng thời VNCH theo Gs Đặng Phong là “một nguồn hậu cần quan trọng giúp chúng ta thành người chiến thắng.” C̣n ngày nay, cứ như báo chí phản ảnh th́ quan chức ăn chận tiền của… dân. Họ cũng ăn chận (hay ăn cắp?) tài nguyên đất nước. H́nh thức tham nhũng nào cũng nguy hiểm, nhưng ăn chận tiền dân và tài nguyên quốc gia th́ đúng là nguy hiểm và […]. Giáo sư Đặng Phong nói: “Tham nhũng cũng là một cách ra đời tầng lớp hữu sản cho nên đạo lư kém hơn, chụp giật hơn, lưu manh hơn.”

    Ngày 30/4 thường được nhắc đến như là một “ngày chiến thắng,” “ngày giải phóng miền Nam.”Đứng trên quan điểm kẻ thắng người thua,th́ chắc cũng có lí do để gọi đó là ngày chiến thắng.Nhưng thử hỏi với cả 4 triệu (?) người phải bỏ mạng trong cuộc chiến đó, cộng thêm hàng trăm ngàn bỏ mạng trên biển, và 3 triệu người lưu vong, th́ chiến thắng đó có vẻ vang không?Chẳng lẽ ăn mừng chiến thắng trên xác người? C̣n giải phóng th́ có nghĩa là giải phóng từ nô lệ, gông cùm của bọn đế quốc, nhưng trong thực tế ngày xưa đâu có nô lệ, và bọn đế quốc Mĩ cũng đâu có gông cùm ǵ;chúng vẫn phát triển giáo dục tốt, hệ thống y tế tốt, kinh tế gia đ́nh khá no ấm, học tṛ lễ phép, báo chí nói khá thoải mái(diễu cợt ông Thiệu,ông Kỳ liên miên).Do đó, hai chữ “giải phóng” e rằng không thích hợp với thực tế của những con số vừa tŕnh bày.(nguồn Nguyễn Văn Tuấn Blog)

    (hết trích)


    C̣n tiếp...

  6. #6
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Khi gần tới cái "ngày nhục quốc thể double"* chúng bịt miệng chỉ là cái tṛ con nít nh́n thấy 1 mà chả thấy 2 ,3 v́ dể hiểu bịt miệng web này th́ c̣n web khác nói dùm .

    Chúng quên rằng thiên hạ chế ra net để khuyến khích ḷng dân ăn nói tự do hơn từ đáy ḷng ra ..



    * Sở dĩ tôi xài "Ngày nhục quốc thể double" là dựa lên facts cái ngày nhục thứ nhất là ngày mà CSBV chui vô bàn hội nghị Genève 1954 tự nguyện kư chia hai lảnh thổ thân yên VN của chúng ta .

    Rồi tới ngày 30/ 04 là cái ngày nhục thứ nh́ v́ trên thế giới chả có dân tộc nào dùng thủ đoạn chiến tranh để thống nhất 1 dân tộc với nhau cả .Dùng chiến tranh để giết dân tộc khác khác máu mủ ḿnh th́ OK rất ư là b́nh thường ..trong sử nhân loại.

    Chớ dùng chiến tranh để giết chính ngay dân tộc cùng máu mủ anh em với ḿnh chỉ có bày đàn HCm duy nhất trên thế giới làm thôi (Globally speaking). hiện giờ Tập c b́nh và Kim jong un c̣n chê cái thủ đọan này .(De facto)

    Cái sử nhục double này nh́n vào cái đám dân khờ khạo c̣n theo chế độ Hanoi , ḿnh có quyền cười khinh bĩ dài dài tiếp .:p:D

  7. #7
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Như đă tŕnh bày hơi dài gịng, “giải phóng” là thay đổi cái (chế độ chính trị) cũ bằng một cái khác tốt đẹp hơn. Ai cũng biết nhạc sĩ thân cộng Trịnh Công Sơn, sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975 đă lên đài phát thanh Sàig̣n kêu gọi “anh em văn nghệ sĩ và học sinh sinh viên miền Nam Việt Nam” như sau:

    (Tôi xin ghi lại nguyên văn từ tài liệu audio của “youTube”)


    “Tôi nhạc sĩ Trịnh Công Sơn rất vui mừng và cảm động được gặp và nói chuyện với tất cả anh em văn nghệ sĩ ở miền Nam Việt Nam này (!). Hôm nay (ngày 30 tháng 4 năm 1975) là cái ngày mơ ước của tất cả chúng ta. Đó là ngày mà chúng ta đă giải phóng hoàn toàn đất nước Việt Nam; cũng như những mơ ước của các bạn (?) bấy lâu về sự độc lập, tự do và thống nhất… Hôm nay chúng ta đă đạt được tất cả… Chúng tôi đang ở đài phát thanh Sàig̣n… Tôi xin hát lại cái bài Nối ṿng tay lớn… Hôm nay thật sự cái ṿng tay lớn đă được nối kết… Rừng núi dang tay nối lại biển xa… ta đi ṿng tay lớn măi để nối sơn hà..”(sic)

    Cũng “cái ngày hôm nay,” ai đă từng nghe bài “Em c̣n nhớ hay em đă quên” của con vẹt TCS th́ chắc phải nhớ câu hát “Em ra đi nơi này vẫn thế.” Trịnh Công Sơn viết:

    “Em ra đi nơi này vẫn thế
    Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ”


    Hay nhỉ? “Nơi này vẫn thế” là thế nào? Tại sao lại có sự mù ḷa lạ lùng như vậy? Chuyện “Lá vẫn xanh” là chuyện dễ hiểu, tất nhiên. Bạo quyền và chủ nghĩa cs đâu có tài thánh nào đổi mầu lá cây từ xanh sang đỏ được? “Nơi này vẫn thế” là thế nào? Chỉ một thời gian ngắn sau khi lên đài phát thanh Sàig̣n “kêu goại và hót” “rừng núi dang tay nối lại biển xa…” để “mừng ngày chúng ta giải phóng hoàn toàn đất nước” th́ Trịnh Công Sơn đă phải trở ra sống ở Huế và “tham gia” vào những chuyến lao động trồng khoai sắn trên những cánh đồng c̣n đầy rẫy ḿn ở Cồn Thiên, gần vĩ tuyến 17 chứ đâu có c̣n được các tướng tá của chính phủ Sàig̣n che chở cho sống ung dung và tự do đi hát nhạc phản chiến ở Sàig̣n…

    Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, nếu toàn dân miền Nam được sống một cuộc sống “vẫn thế” th́ đâu có hàng triệu người dân Việt phải liều mạng vượt biên vượt biển đi tị nạn ở nước ngoài (Ậy! Đến ngay cả cô “Em” nào đó của TCS cũng phải“ra đi” một cách “phản động.”) Người ở lại đă và đang sống một cuộc sống thê thảm nhất trong lịch sử dân tộc chứ đâu có cái chuyện “Nơi này vẫn thế?” Thật là chuyện trơ trẽn! Ốt dột!


    C̣n tiếp...

  8. #8
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Anh là ai? Ai là anh?

    Trong chiến tranh, anh (cs) tự cho anh là anh hùng v́ anh có can đảm ném lựu đạn, gài bom plastic, pháo kích vào chỗ đông dân lành tự nhiên như “người Hà lội.” Anh tự hào là anh rất giỏi về môn phá hoại cầu cống, đắp mô đường xá. Anh tự hào có can đảm cầm súng bắn, ám sát, thủ tiêu, thảm sát hàng trăm hàng ngh́n người không có cái ǵ để tự vệ Anh vẫn cho anh là anh hùng là vô địch v́ anh đă đứng lên, đă thành công trong việc giải phóng dân tộc trong khi các nước láng giềng của anh không cần có lănh tụ kiệt xuất như HCM và cũng chẳng cần một cuộc cách mạng giải phóng dân tộc vinh quang như của anh mà dân họ vẫn độc lập ấm no tự do hơn dân tộc anh!…

    Sau chiến tranh anh (cs) chứng tỏ anh là một thằng hèn nhất lịch sử.Anh đem đất liền và đảo của tiền nhân dâng nhượng cho TQ rồi anh bảo đó là chuyện nhỏ.Anh không dám phản kháng và anh cũng cấm dân của anh biểu t́nh lên tiếng bày tỏ phản kháng khi TQ chiếm đất lấn biển.Anh làm ngơ khi dân anh bị TQ tàn sát ở ngoài biền, ở biên giới. Anh làm ngơ đế các đối tác TQ đánh đập dân anh ngay ở quanh các vùng nội địa mà anh cho phép họ khai thác tài nguyên quốc gia.Anh rất hèn khi anh cưỡng bức tài sản, đất đai của dân nghèo.Anh rất hèn hạ bịt mồm, đánh xập các tiếng nói oan ức chính đáng của dân.

    Chẳng sớm th́ muộn, anh sẽ đền tội với dân… Chân lư đó chỉ là vấn đề thời gian. Anh cũng biết thừa là cái bánh xe thời cuộc sẽ phải lăn theo chiều hướng không c̣n thuận lợi cho chính sách cướp bóc sát nhân của anh… Cho nên trong lúc này, khi c̣n nắm chút quyền hành, anh cố vơ vét tham nhũng càng nhiều càng tốt và anh dự định xây sẵn một cái ống cống để anh có cơ hội chui, vượt thoát…

    Tương lai của các anh có lẽ cũng chẳng sáng sủa ǵ hơn kết cuộc của con chuột Gaddafi.

    Chờ xem…

    Trần Văn Giang


    http://vietbao.com/D_1-2_2-282_4-190538/

  9. #9
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by Tigon View Post

    (Tôi xin ghi lại nguyên văn từ tài liệu audio của “youTube”)


    “Tôi nhạc sĩ Trịnh Công Sơn rất vui mừng và cảm động được gặp và nói chuyện với tất cả anh em văn nghệ sĩ ở miền Nam Việt Nam này (!). Hôm nay (ngày 30 tháng 4 năm 1975) là cái ngày mơ ước của tất cả chúng ta. Đó là ngày mà chúng ta đă giải phóng hoàn toàn đất nước Việt Nam; cũng như những mơ ước của các bạn (?) bấy lâu về sự độc lập, tự do và thống nhất… Hôm nay chúng ta đă đạt được tất cả… Chúng tôi đang ở đài phát thanh Sàig̣n… Tôi xin hát lại cái bài Nối ṿng tay lớn… Hôm nay thật sự cái ṿng tay lớn đă được nối kết… Rừng núi dang tay nối lại biển xa… ta đi ṿng tay lớn măi để nối sơn hà..”(sic)

    Cũng “cái ngày hôm nay,” ai đă từng nghe bài “Em c̣n nhớ hay em đă quên” của con vẹt TCS th́ chắc phải nhớ câu hát “Em ra đi nơi này vẫn thế.” Trịnh Công Sơn viết:

    “Em ra đi nơi này vẫn thế
    Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ”


    Hay nhỉ? “Nơi này vẫn thế” là thế nào? Tại sao lại có sự mù ḷa lạ lùng như vậy? Chuyện “Lá vẫn xanh” là chuyện dễ hiểu, tất nhiên. Bạo quyền và chủ nghĩa cs đâu có tài thánh nào đổi mầu lá cây từ xanh sang đỏ được? “Nơi này vẫn thế” là thế nào? Chỉ một thời gian ngắn sau khi lên đài phát thanh Sàig̣n “kêu goại và hót” “rừng núi dang tay nối lại biển xa…” để “mừng ngày chúng ta giải phóng hoàn toàn đất nước” th́ Trịnh Công Sơn đă phải trở ra sống ở Huế và “tham gia” vào những chuyến lao động trồng khoai sắn trên những cánh đồng c̣n đầy rẫy ḿn ở Cồn Thiên, gần vĩ tuyến 17 chứ đâu có c̣n được các tướng tá của chính phủ Sàig̣n che chở cho sống ung dung và tự do đi hát nhạc phản chiến ở Sàig̣n…

    Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, nếu toàn dân miền Nam được sống một cuộc sống “vẫn thế” th́ đâu có hàng triệu người dân Việt phải liều mạng vượt biên vượt biển đi tị nạn ở nước ngoài (Ậy! Đến ngay cả cô “Em” nào đó của TCS cũng phải“ra đi” một cách “phản động.”) Người ở lại đă và đang sống một cuộc sống thê thảm nhất trong lịch sử dân tộc chứ đâu có cái chuyện “Nơi này vẫn thế?” Thật là chuyện trơ trẽn! Ốt dột!


    C̣n tiếp...
    Nghe lại đoạn TCS quảng cáo benevolat cho tụi CShanoi lúc đó mới thấy tầm nh́n TCS chưa được xa cho lắm , tức là chưa thấy trước Chính phủ "bị vắt chanh" lâm thời của him bị vắt cạn nước cở nào ...(tới 1977 th́ thành chính phủ "bị vắt chanh vĩnh viễn" )

  10. #10
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Phụ chú:

    Xin mời quư vị đọc thêm hai bài thơ được tôi ghi lại từ một “phản hồi” (reply) trên trang mạng “Đàn Chim Việt:”

    Ngoài Bắc có một anh điên điên khùng khùng đi đến đền Kiếp Bạc (đền thờ Đức Thánh Trần Hưng Đạo thuộc địa phận hai thôn Dược Sơn và Vạn Kiếp, xă Hưng Đạo, thị xă Chí Linh, tỉnh Hải Dương) xướng bài thơ ngạo mạn như sau :

    Bác anh hùng tôi cũng anh hùng
    Tôi, Bác cùng chung nghiệp kiếm cung
    Bác thắng quân Nguyên thanh kiếm bạc
    Tôi trừ giặc Pháp ngọn cờ hồng
    Bác đưa một nước qua nô lệ
    Tôi dắt năm châu đến đại đồng
    Bác có linh thiêng “đù” một tiếng
    Rằng tôi cách mạng đă thành công.


    Bài thơ trên được lưu truyền đến tai một cô gái giang hồ. Cô ta ôm mặt khóc ṛng ṛng; than thở là đă bất hạnh không được sinh cùng thời với tác giả bài thơ trên. Lời than của cô nàng được thi sĩ dân gian ghi lại như sau:

    Bác tôi, tôi bác cũng là người
    Mà đă là người “cũng thế thôi!”
    Tôi, GÁI GIANG HỒ, vang khắp nước
    Bác, TRAI TỨ CHIẾN, cộm muôn nơi
    Bác đưa cầy cáo lên bàn độc
    Tôi dắt nai tơ đến... chợ trời
    Ví thử chúng ḿnh cùng thế hệ
    Đẹp duyên Rồng Phượng Bác và Tôi.


    TVG


    http://vietbao.com/D_1-2_2-282_4-190538/

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. QUYỀN ĐƯỢC... CỞI TRUỒNG TỪ 07H00 TỚI 21H00
    By anlocdia in forum Tin Việt Nam
    Replies: 3
    Last Post: 06-05-2012, 11:04 PM
  2. thụyvi: NGƯỜI VỢ LÍNH GỬI BÀ HỒ VĂN KỲ THOẠI
    By Nguyễn thị Sàig̣n in forum Tin Việt Nam
    Replies: 13
    Last Post: 06-10-2011, 02:37 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 19-07-2011, 11:01 AM
  4. PHÁT SÚNG ÂN HUỆ CHO THẦN TƯỢNG HỒ CHÍ MINH
    By nguoibatcao in forum Hồ Chí Minh
    Replies: 2
    Last Post: 17-06-2011, 05:49 PM
  5. Replies: 1
    Last Post: 17-02-2011, 10:48 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •