Page 4 of 7 FirstFirst 1234567 LastLast
Results 31 to 40 of 67

Thread: Hoàng Đế Bảo Đại bị Việt Minh thúc ép thóai vị, hoàn toàn không do tự nguyện .

  1. #31
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Những báo trong nước đăng lời tuyên bố chủ quyền biển đảo dưới lá cờ Vàng thời Quốc Trưởng Bảo Đại

    Lời tuyên bố chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa do Bộ Dân vận và Chiêu hồi - Việt Nam Cộng Hoà -. Hoàng Sa - Trong Sách : Lănh thổ Việt Nam Cộng Ḥa. Tháng 3-1974, trang 52 thuật lại quang cảnh tuyên bố chủ quyền biển đảo của Thủ Tướng kiêm Bộ Trưởng Ngoại Giao Trần văn Hữu của Quốc Gia Việt Nam của Quốc Trường Bảo Đại tại Hoà hội San Francisco ngày 7-9-1951 :

    “50 phái đoàn cường quốc yên lặng nghe lời tuyên bố của phái đoàn Việt Nam, tức là lời tuyên bố dưới lá cờ quốc gia, nét son nền vàng, đă được hoàn toàn công nhận, không gặp một quốc gia nào phản đối”.
    Được long trọng đăng tại trong các báo trong nước hôm nay :

    - Dân Việt :http://danviet.vn/102457p1c24/khang-...a-viet-nam.htm
    - Đảng bộ An Giang:http://baoangiang.com.vn/newsdetails..._Viet_Nam.aspx
    - Gom tin :http://gomtin.com/news/thoisu/2013/0...-cua-viet-nam/
    - Blog cá nhân của Phùng Mạnh Kha:http://blog.zing.vn/jb/dt/pmk2802/14276195?from=friend
    - Báomới.com :http://www.baomoi.com/Khang-dinh-chu...22/9241334.epi
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 11-05-2013 at 12:02 PM.

  2. #32
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Quốc Trưởng Bảo Đại và cờ Vàng của Quốc Gia Việt Nam độc lập ,thống nhất, toàn vẹn lănh thổ 1948-1954

    (http://ttvnol.com/f_533/1547285)



    22-9-1949 Arrivée de Sa Majesté Bao Dai à Haiphong. Manifestation de la population vietnamienne devant le théâtre municipal

    Dân chúng chào đón Quốc Trưởng Bảo Đại trước nhà hát TP Hải Pḥng ngày 22-9-1949


    Tấm h́nh này là một bằng chứng hùng hồn cho thấy luận điệu của Việt Minh huyênh hoang khoác lác cho rằng tất cả nhân dân VN thời bấy giờ đều ủng hộ chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà của Hồ chí Minh là láo toét .

    Hăy chú ư có cả Cờ Vàng ba sọc đỏ và biểu ngữ Vàng ba sọc đỏ ( ba sọc đậm trên nền lợt của h́nh đen trắng) trong h́nh



    Ảnh Quốc Trưởng Bảo Đại cùng cờ Vàng ba sọc đỏ của Quốc Gia VN Độc lập- Thống Nhất - toàn vẹn lănh thổ - trước ṭa Đô chính Sài g̣n năm 1950




    Ảnh trước chợ lớn Sài g̣n trong ảnh có Quốc Trưởng Bảo Đại sánh vai cùng Thủ tướng Nguyễn Văn Xuân " Dân tộc đoàn kết Quốc gia cường thạnh"

    Poster showing ex-Emperor Bao Dai (left) and Premier Nguyen Van Xuan says: "Unity of the people, national prosperity"



    Quốc Trưởng Bảo Đại và Quân Đội Quốc Gia Việt Nam
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 18-05-2013 at 04:33 AM.

  3. #33
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Một bài viết của Giáo sư Phạm Cao Dương về công lao của một lănh tụ Quốc Gia : Quốc Trưởng Bảo Đại

    (http://ttxva.org/nhung-no-luc-cua-cuu-hoang-de-bao-dai/)

    Những nỗ lực của cựu Hoàng đế Bảo Đại

    Published on February 28, 2013

    (bài viết của Giáo sư Phạm Cao Dương)

    PCD – Nhân dịp Campuchia làm lễ quốc tang cho cựu hoàng Sihanouk, nh́n lại NHỮNG NỖ LỰC CỦA CỰU HOÀNG ĐẾ BẢO ĐẠI trong cuộc đấu tranh giành độc lập và thống nhất cho đất nước Việt Nam.


    Bài này được viết theo lời yêu cầu của một số người trẻ trong đó nhiều người là sinh viên đại học nhằm bổ khuyết cho sự hiểu biết của anh chị em này nói riêng và giới trẻ Việt Nam nói chung về vị vua cuối cùng của nhà Nguyễn nhân dịp 100 năm năm sinh của ông cũng như về một giai đoạn lịch sử có quá nhiều góc tối hay góc khuất, luôn cả oan khuất, và cũng nhân dịp đầu Xuân Quư Tỵ 2013. Yêu cầu này cũng đến không lâu khi cựu hoàng Norodom Sihanouk của nước láng giềng thân cận nhất của Việt Nam, Vương quốc Khmer hay quen thuộc hơn, Campuchia, vừa mới băng hà và thi thể c̣n được quàn tại hoàng cung chờ ngày quốc táng. Khi liên lạc với tôi, như để chắc ăn, một trong những vị này đă dùng cả điện thoại lẫn điện thư và để lại lời nhắn. Để đáp lễ, tôi cũng trả lời anh bằng điện thư trước rồi sau đó gọi điện thoại cho anh. Hai chúng tôi thảo luận với nhau rất lâu, không dưới một giờ đồng hồ về đề tài không mấy đơn giản nhưng vô cùng cần thiết này. Câu chuyện phải nói là vô cùng hào hứng giữa hai người không cùng thế hệ. V́ vậy thay v́ viết một bài dưới h́nh thức khảo cứu, t́m hiểu hay bài học dùng trong lớp học như tôi thường làm, tôi xin được tóm tắt những ǵ chúng tôi đă chia sẻ với nhau cho bài viết bớt khô khan và nhẹ nhàng hơn hầu người bạn trẻ của tôi có thể đăng trên báo xuân của anh và các bạn của anh. Tôi cũng tránh không nêu tên anh và tổ chức của anh để bài viết có thể được dễ dàng phổ biến rộng răi hơn cho những anh chị em thuộc những nhóm khác.




    Ảnh chụp hoàng gia và hội đồng quan lại tại điện Kiến Trung (kinh thành Huế) trong ngày Hoàng đế Bảo Đại tuyên chiếu thoái vị – 25 tháng 8 năm 1945.


    Nhu cầu cần được xét lại


    Cựu hoàng Bảo Đại, như sau này người ta thường gọi ông kể từ ngày ông thoái vị, thường bị nhiều người, Việt Nam có, ngoại quốc có, tệ hơn trong đó có cả các sử gia, máy móc theo nhau gọi là vua bù nh́n, tay sai của hết Tây đến Nhật, một ông vua chỉ ham ăn chơi đàng điếm, một thứ playboy do người Pháp nặn ra và đặt lên ngôi để dễ sai bảo. Ngay cả Sử Gia Trần Trọng Kim, khi được học giả Hoàng Xuân Hăn khuyên là nên gặp ông để t́m hiểu, lúc đầu cũng đă từ chối, gọi ông là thằng ngốc – “thằng ngốc, gặp nó làm ǵ ?” – nhưng sau khi đă gặp rồi, nhà học giả kiêm sử gia này đă phải thay đổi hoàn toàn nhận định mà ông đă có từ trước. Ở đây tôi không bàn về chuyện này mà chỉ nói tới những ǵ Bảo Đại đă làm ngay từ khi vị cựu hoàng này c̣n là đương kim Hoàng đế hay sau này là cựu hoàng và là Quốc trưởng của Quốc gia Việt Nam. Đây là những đóng góp tôi nghĩ là không nhỏ, nếu không nói là vô cùng lớn lao so với những đóng góp của những lănh tụ khác của Việt Nam, trong công cuộc đấu tranh giành độc lập và thống nhất cho quốc gia và dân tộc của ông bằng đường lối ḥa b́nh, phi bạo lực. Cho cá nhân ông, những nỗ lực của ông đă không mang lại được những thành quả mà ông mong muốn. Ông đă không bảo vệ được di sản mà tổ tiên ông để lại, đă không xây dựng được một chế độ quân chủ lập hiến cho đất nước và thần dân của ông, điều ông muốn làm ngay từ đầu, không giữ được sự đoàn kết dân tộc mà ông trịnh trọng ghi trong chiếu thoái vị…(Ghi chú của NDTV : Sự đoàn kết dân tộc mà cựu Hoàng Bảo Đại kêu gọi trong chiếu thoái vị không được tôn trọng là do lỗi của Việt Minh )Cuối cùng ông đă bị mọi người trách cứ, bỏ rơi và chết ở xứ người. Thần dân cũ của ông không mấy ai để ư tới sự qua đời của ông, trái với cái chết của một quốc vương khác trẻ hơn ông nhưng đồng thời với ông và cũng phải đối phó với vấn đề độc lập của quốc gia giống như ông sau này. Tôi muốn nói tới cựu hoàng Norodom Sihanouk của xứ Campuchia. Giống nhưng khác với Bảo Đại ở đường lối đấu tranh v́ trong đời ông, Sihanouk đă có thời dùng bạo lực để đàn áp đối lập, đă cộng tác với Khmer Đỏ, tổ chức Cộng sản Campuchia chịu ảnh hưởng của Trung Cộng với các lănh tụ Pol Pot và Ieng Sary, một thời đă mang họa diệt chủng đến cho xứ Campuchia khiến cho hàng triệu người dân của xứ này bị tàn sát bằng đủ mọi phương tiện với hàng núi xương được phát hiện, cho đến nay vẫn được bảo tồn coi như di tích của một thời đen tối nhất trong lịch sử của dân tộc Khmer. C̣n Bảo Đại th́ tuyệt đối không, kể cả việc ông đă từ chối không chấp nhận cho người Nhật đứng ra bảo vệ lănh thổ, hoàng cung và an ninh cho chính ngôi vị và bản thân ông, chống lại cuộc nổi dậy của Việt Minh hồi tháng Tám năm 1945 theo trách nhiệm giữ ǵn trật tự mà quốc tế giao cho họ. Lư do đơn giản là v́ Bảo Đại không muốn dùng người ngoại quốc để chống lại người Việt Nam, đồng bào của ông và thần dân của ông. Sihanouk đă được chính quyền và người dân Campuchia thương tiếc bằng những giọt nước mắt nhỏ xuống bên lề đường hay ở trên công viên trước hoàng cung ở Phnompenh hay ở nhiều nơi ở Campuchia. Người ta đă long trọng đón thi hài của ông từ Bắc Kinh được đưa về Phnompenh và long trọng làm quốc tang cho ông trong bốn ngày đầu tháng 2 năm 2013, vào lúc người Việt Nam ở trong nước cũng như ở hải ngoại sửa soạn mừng đón Xuân Quư Tỵ.



    Tranh mô tả Hoàng đế Bảo Đại khi mới lên ngôi.

    Nỗ lực canh tân đầu tiên với Phạm Quỳnh và Ngô Đ́nh Diệm

    Trở về với những cuộc tranh đấu của cựu hoàng Bảo Đại. Nhà vua đă bắt đầu sự nghiệp này của ḿnh từ rất sớm, ngay từ khi ông mới từ Pháp trở về nước đế chính thức lên ngôi, sau hơn mười năm du học và hấp thụ được cả hai nền văn hóa Đông-Tây qua sự rèn luyện của cựu Khâm sứ Charles về phía người Pháp và Cử Nhân Lê Như Lâm với tư cách là giảng tập hồi nhà vua c̣n ở Việt Nam rồi phụ đạo trong suốt thời gian ông ở Pháp về phía người Việt, chưa kể tới những ǵ ông học được từ các trường trung học Pháp và nhất là trong các lớp học của trường Khoa học Chính trị ở Paris trong các năm các năm 1922 – 1932, rèn luyện để làm vua hay làm nguyên thủ quốc gia, điều những nhà lănh đạo sau ông trong lịch sử hiện đại Việt Nam không có được. Tranh đấu này mang tính cách của một cuộc cải cách và đă được khơi mào bởi những vận động của giới trí thức đương thời trước đó, đại diện là học giả Phạm Quỳnh của tạp chí Nam Phong xuyên qua những bài viết của họ Phạm về một chế độ quân chủ lập hiến và về nhu cầu trả lại cho nhà vua quyền nội trị ở hai xứ Bắc Kỳ và Trung Kỳ và trả lại tổ quốc cho người Việt Nam. Mở đầu, ngay từ tháng 9 năm 1932 Phạm Quỳnh đă được cử làm Ngự tiền Tổng lư Văn pḥng hàm Thượng thư để trực tiếp làm việc với nhà vua. Tiếp theo, ngày 10 tháng 12 năm 1932 bằng một đạo dụ, nhà vua loan báo chính thức cầm quyền qua một chính thể quân chủ lập hiến kèm theo với nhũng dự án cải tổ guồng máy cai trị, hệ thống quan lại, tổ chức giáo dục và tư pháp, Viện dân biểu Trung Kỳ… Để thực thi những dự án này, ngày 2 tháng 5 năm 1933, như một biến cố bất ngờ, Bảo Đại lại kư một dụ khác loan báo tự ḿnh chấp chánh và thay thế sáu vị Thượng thư già bằng những nhân vật trẻ trong đó có Ngô Đ́nh Diệm giữ Bộ Lại, Phạm Quỳnh giữ Bộ Học, Bùi Bằng Đoàn giữ Bộ H́nh…

    Những việc làm đầu tiên kể trên của Bảo Đại, mặc dầu đă đem lại những tia hy vọng cho người dân ở hai xứ Bắc và Trung Kỳ về một vận hội mới cho đất nước, đă không tồn tại lâu dài, một phần v́ người Pháp cản trở v́ trả lại quyền nội trị ở Bắc Kỳ và ở Trung Kỳ là trở lại với Ḥa ước Patenôtre (1884) từ đó sẽ động tới các chức Thống sứ Bắc Kỳ và Khâm sứ Trung Kỳ, một phần là do mâu thuẫn nội bộ giữa phe quan lại cũ và những trí thức mới, giữa những người đi vào hoạn lộ qua ngả quan trường và những người đi vào đường này qua đường tắt cũng như giữa hai nhân vật chủ cốt là Phạm Quỳnh và Ngô Đ́nh Diệm mà nhà vua đặt hết tin tưởng vào coi như đôi xe bổ khuyết, hỗ trợ cho nhau. Cuối cùng Ngô Đ́nh Diệm đă từ chức, lôi cuốn theo một vài nhân vật mà nhà vua tin cậy khác. Thất bại trong cố gắng đầu đời, nhà vua trở thành cô đơn, chỉ có một ḿnh để đến khi Hoàng Xuân Hăn nhắc ông là phải làm ǵ v́ giới thanh niên mong đợi, nhà vua đă hỏi lại : “Làm ǵ ? Làm với ai ?“. Có điều ông vẫn không hoàn toàn mất hết hy vọng như sau này ông ghi trong hồi kư của ông : “Dù sao đi nữa, sự có mặt của tôi trên ngôi vẫn làm cho giới trẻ giữ được niềm hy vọng. Những người như Ngô Đ́nh Diệm và Nguyễn Đệ lúc ấy sẽ lại ra giúp tôi theo chiều hướng này“. “Chắc người Pháp cho rằng tôi đă ngoan ngoăn biết nghe theo lời của họ. Dù họ có tin rằng họ đă thắng một cách dễ dàng, tôi cũng chẳng nên có lư do ǵ ngờ vực tôi. Tôi tin rằng nhân dân sẽ hiểu các h́nh thái buông thả bên ngoài của tôi, bởi cái h́nh thái ấy cho thấy sự thờ ơ, lơ là với nhiệm vụ của tôi…” và ông đă sống sót để chờ thời, không bị rơi vào số phận của các vua Thành Thái và Duy Tân mà ông hiểu rơ hơn ai hết cũng như bị mất tinh thần để trở thành một con người vô dụng.



    Châu bản đề ngày 10 tháng 2 năm 1939 do Tổng lư Đại thần Phạm Quỳnh đệ tŕnh lên Hoàng đế Bảo Đại với nội dung liên quan đến chủ quyền nước Đại Nam (quốc hiệu từ 1839 đến 1945) tại quần đảo Hoàng Sa.



    Cơ hội mới : Nhật đảo chính Pháp, 9 tháng 3 năm 1945 – Chính phủ Trần Trọng Kim hay là Cuộc-cách-mạng-phi-bạo-lực bị bỏ lỡ

    Niềm hy vọng và sự kiên nhẫn của Bảo Đại kể trên đă không uổng. Mười hai năm sau, năm 1945, cơ hội lại đến với nhà vua một lần nữa. Lần này do người Nhật mang lại sau cuộc đảo chính ngày 9 tháng 3 năm 1945 lật đổ người Pháp của họ. Không c̣n con đường nào khác tốt hơn và cũng không để lỡ cơ hội bước đi những bước khởi đầu, khi được người Nhật yêu cầu nhà vua đă cho công bố bản Tuyên ngôn độc lập đầu tiên trong lịch sử Việt Nam hiện đại. Chính phủ Trần Trọng Kim đă được thành lập với các Bộ trưởng đều là những nhà tân học có khả năng và đạo đức nổi tiếng đương thời đứng đầu bởi nhà giáo kiêm học giả Trần Trọng Kim, tác giả của những bộ Quốc văn giáo khoa thư và nhất là bộ Việt Nam sử lược cho tới khi bài này được viết vẫn c̣n thông dụng, với sự cộng tác của những tên tuổi quen thuộc với học giới đương thời như Giáo sư Hoàng Xuân Hăn, Luật sư Vũ Văn Hiền, Luật sư kiêm nhà báo Phan Anh, Luật sư Trần Văn Chương…

    Mặc dầu không tồn tại lâu dài, tất cả chỉ được hơn bốn tháng, thực tế c̣n ngắn hơn nhiều, hoạt động trong hoàn cảnh chiến tranh, bị Việt Minh đánh phá ngay từ đầu rồi tuyên truyền phá hoại và thiếu thốn đủ mọi phương tiện, Chính phủ Trần Trọng Kim đă tạo được những thành tích đáng ca ngợi. Cả một chương tŕnh hành động nhằm xây dựng một nước Việt Nam mới đă được dự trù bao trùm mọi phạm vi sinh hoạt từ soạn thảo hiến pháp, cải tổ thuế má, Việt Nam hóa giáo dục, thu hồi các nhượng địa, kể cả xứ Nam Kỳ, cứu đói, chống nạn mù chữ… đều đă đồng thời được thực hiện. Quốc hiệu Việt Nam với danh xưng đầy đủ là Việt Nam Đế quốc đă được lựa chọn cùng với bài Đăng đàn cung làm quốc ca, cờ Quẻ Ly nền vàng ba sọc đỏ với hai sọc trên liền, sọc giữa đứt đoạn làm quốc kỳ. Danh xưng Bộ trưởng để gọi những người đứng đầu các bộ được dùng để thay thế bằng danh xưng Thượng thư của thời trước, các tên Bắc Bộ, Trung Bộ, Nam Bộ thay thế cho các tên Bắc Kỳ, Trung Kỳ, Nam Kỳ mang nặng dấu vết của thời thuộc địa. Chương tŕnh giáo dục bằng tiếng Việt được biết dưới tên Chương tŕnh Hoàng Xuân Hăn đă được soạn thảo và áp dụng và đă trở thành nền tảng cho nền giáo dục sau này, rơ hơn những năm đầu của Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa, thời Quốc gia Việt Nam và hai thời Đệ Nhất – Đệ Nhị Cộng ḥa ở miền Nam. Bài Đăng đàn cung tuy được chọn làm quốc ca nhưng trên thực tế th́ bài Tiếng gọi thanh niên đă được giới thanh thiếu niên, dưới sự hướng dẫn của các thày giáo ở các trường hát mỗi ngày một nhiều, đă được phổ biến hơn không phải chỉ ở miền Bắc và miền Trung mà luôn cả ở miền Nam, miền đất cho đến khi Chính phủ của vị Thủ tướng họ Trần được thành lập vẫn chưa thực sự được trả về với lănh thổ quốc gia, để sau này trở thành quốc ca, một hiện tương đă nằm trong kư ức của những người thuộc thế hệ trẻ đương thời tới nay vẫn chưa hề phai nhạt.

    Nỗ lực lần thứ hai của Bảo Đại tuy nhiên cũng không tồn tại được lâu dài. Thế chiến thứ hai chấm dứt với sự đầu hàng của Nhật Bản đă một lần nữa làm cho nhà vua phải bỏ dở. Lợi dụng cơ hội, Việt Minh cướp chính quyền ở Hà Nội và các tỉnh miền Bắc, cùng áp lực những thành phần thiên Cộng khiến cho ngày 25 tháng 8 năm 1945 ông phải xuống chiếu thoái vị, trao quyền cho Hồ Chí Minh và chính phủ lâm thời của ông này do Việt Minh lănh đạo. Với Chiếu thoái vị, Bảo Đại đă trở thành nổi tiếng với câu nói : “Trẫm để hạnh phúc của dân Việt Nam lên trên ngai vàng của Trẫm. Trẫm thà làm dân một nước độc lập c̣n hơn làm vua một nước nô lệ“.



    Tem in h́nh cờ long tinh (hoàng kỳ triều Nguyễn) và con số 11-3-45 để chỉ sự kiện 11 tháng 3 năm 1945 Hoàng đế Bảo Đại tuyên bố nước Việt Nam độc lập ( Ghi chú : Độc lập từ Pháp 2 ngày sau khi Nhật đảo chính Pháp )




    Nội các Việt Nam Đế quốc (từ trái qua) : Hoàng Xuân Hăn, Hồ Tá Khanh, Trịnh Đ́nh Thảo, Trần Trọng Kim (bị micro che mặt), Vũ Ngọc Anh, Trần Văn Chương,Trần Đ́nh Nam, Vũ Văn Hiền, Phan Anh, Nguyễn Hữu Thi.




  4. #34
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Nỗ lực lần thứ ba : Hiệp định Élysée và sự thành lập Quốc gia Việt Nam – Thâu hồi xứ Nam Kỳ về cho lănh thổ Việt Nam

    Bỏ qua những cố gắng của ông thời đầu thập niên ba mươi của thế kỷ trước và những cố gắng của ông sau khi ông tuyên bố độc lập ngày 11 tháng 3 năm 1945 mà tôi tóm tắt như trên, những biến cố ít người được biết đến, công lao lớn nhất mà Hoàng đế Bảo Đại đă thực hiện được cho những người Việt Quốc gia không chấp nhận chế độ Cộng sản hay không sống nổi với chế độ Cộng sản, đă ở lại, đă về hay dự tính về những vùng kiểm soát của người Pháp vào nửa cuối thập niên 1940 là Hiệp định Élysée mà ông đă đạt được ngày 8 tháng 3 năm 1949, sau một thời gian dài thương thuyết, dưới h́nh thức trao đổi văn kiện giữa ông và Tổng thống Pháp Vincent Auriol. Với Hiệp định Élysée Quốc gia Việt Nam đă h́nh thành để những ai không chấp nhận chính quyền thân Cộng sản do Hồ Chí Minh lănh đạo có chỗ trở về trong danh nghĩa của những công dân một nước Việt Nam độc lập. Không có Bảo Đại, không có Quốc gia Việt Nam, tất cả đều được nh́n hoặc như là theo Pháp để trở thành Việt gian làm bồi cho thực dân – đế quốc, hoặc là phải ở lại vùng Việt Minh kiểm soát để sớm muộn cũng bị loại trừ và tiêu diệt. Điều này đă xảy ra. Nói cách khác, Bảo Đại và Hiệp định Élysée đă đem lại chính nghĩa cho những người đương thời không chấp nhận chủ nghĩa và chế độ Cộng sản. Chưa hết, với Hiệp định Élysée, Bảo Đại đă thâu hồi lại xứ Nam Kỳ cho Tổ quốc Việt Nam một cách ḥa b́nh, không đổ máu mà Hồ Chí Minh và chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa trước đó qua những thỏa ước 6 tháng 3 rồi 14 tháng 9 năm 1946 hay Hội nghị Đà Lạt và Fontainebleau đă không làm được. Lễ thâu hồi đă chính thức được cử hành vào ngày 14 tháng 6 năm 1949. Với tư cách Quốc trưởng của Quốc gia Việt Nam, lần đầu tiên ông đă từ Đà Lạt, thủ đô tạm thời của ông về Sài G̣n để long trọng đón phần đất đă từng là thuộc địa của Pháp từ năm 1862 trở về với lănh thổ quốc gia và người dân Nam Kỳ đă trở thành công dân của Quốc gia Việt Nam để cùng tham gia xây dựng lại đất nước dù là ở miền Nam, miền Trung hay miền Bắc. Một người dân miền Nam không lâu sau đó đă được bổ nhiệm đứng đầu miền Bắc. Đó là Đốc phủ sứ Nguyễn Văn Tâm, với danh vị Thủ hiến Bắc Việt. Đây là một sự thực không ai có thể chối căi được và khi nói xấu ông người ta chỉ c̣n cách lơ đi không nói tới mà thôi.

    Quốc gia Việt Nam thường được hiểu là tiền thân của Việt Nam Cộng ḥa, từ đó bị ngộ nhận là có lănh thổ chỉ là lănh thổ của miền Nam Việt Nam sau này tức từ vĩ tuyến 17 trở xuống. Điều này không đúng. Bắt đầu từ thời điểm 14 tháng 6 năm 1949, khi Nam Kỳ trở về với lănh thổ của Quốc gia Việt Nam và cho đến khi Hiệp định Genève được thông qua và trở thành có hiệu lực, chính quyền Quốc gia Việt Nam của Quốc trưởng Bảo Đại đă chính thức và hợp pháp kiểm soát những miền đất phía trên vĩ tuyến này, từ Lào Kay, Lai Châu, Cao Bằng, Lạng Sơn, Móng Cáy… cho tới Hà Tiên và mũi Cà Mau, từ đồng bằng cho tới các cao nguyên do người Pháp chiếm giữ trước đó và trao trả. Nói cách khác, Quốc gia Việt Nam có lănh thổ bao trùm đất đai của người Việt từ Bắc chí Nam, từ biển Đông với các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa (mà Thủ tướng chính phủ Quốc gia Việt Nam Trần Văn Hữu đă long trọng xác nhận ở Hội nghị San Francisco trong hai ngày 6 và 7 tháng 9 năm 1951) tới các cao nguyên và miền núi, sau này, từ ngày 14 tháng 6 năm 1949, bao gồm luôn cả miền Nam hay Nam Kỳ lục tỉnh thay v́ chỉ có miền Nam Việt Nam từ vĩ tuyến 17 trở xuống tức lănh thổ Việt Nam Cộng ḥa về sau này. Cờ vàng ba sọc đỏ và bài Tiếng gọi thanh niên sau này là Tiếng gọi công dân đă được tung bay hay được hát ở khắp nơi hoặc đối với giới trẻ đương thời, được học sinh các trường trung và tiểu học, mới được mở cửa trở lại sau những ngày đầu của chiến tranh, hát lên buổi sáng trước khi vào lớp. Quốc kỳ này và quốc ca này đă được lựa chọn cùng thời với danh xưng Quốc gia Việt Nam đă liên tục được duy tŕ qua các thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng ḥa của miền Nam Việt Nam trong suốt hai mươi năm tồn tại. Sau này cả hai vẫn được bảo tồn và bảo vệ ở hải ngoại coi như hai biểu tượng vừa thiêng liêng vừa thân thiết nhất của người Việt ở khắp nơi trên thế giới. Một sinh hoạt b́nh thuờng đă thực sự hồi sinh. Các cơ cấu từ chính trị, hành chánh, quân sự, văn hóa, giáo dục mang màu sắc nhân bản vừa cổ truyền, vừa tân tiến theo trào lưu mới đă từng bước một thành h́nh và làm nền tảng cho các sinh hoạt ở miền Nam trước khi bị những người Cộng sản phá bỏ để thay thế bằng những tổ chức riêng của họ. Nên nhớ là với Thỏa ước sơ bộ ngày 6 tháng 3 năm 1946 Hồ Chí Minh kư với đại diện Cao ủy Pháp ở Đông Dương Jean Sainteny và Tạm ước 14 tháng 9 kư với Bộ trưởng Pháp quốc hải ngoại Marius Moutet vấn đề thống nhất xứ Nam Kỳ chưa được giải quyết. Nói cách khác Nam Kỳ cho tới ngày 14 tháng 6, trước khi được Bảo Đại thu hồi vẫn thuộc quyền cai quản của người Pháp theo các Ḥa ước 1862 và 1874. Sau ngày 14 tháng 6 năm 1954, xứ này mới thực sự trở về với lănh thổ của Quốc gia Việt Nam, sau này là Việt Nam Cộng ḥa và luôn luôn nằm ngoài lănh thổ của nước Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa cho măi đến sau ngày 30 tháng 4 năm 1975.

    Đối với những người thuộc thế hệ sinh từ cuối thập niên 1920 và hai thập niên 1930, 1940, sự h́nh thành của Quốc gia Việt Nam đă đem lại cho họ một nền giáo dục nhân bản và tiến bộ, vừa mang những đặc tính của thời xưa, vừa cởi mở, khai phóng để đón nhận những tinh hoa của thời đại thay v́ lang thang không được đi học trong nhiều năm trong vùng “kháng chiến”. Nền giáo dục này đă cung cấp cho họ những điều kiện cơ bản để tiến xa hơn về sau này. Cũng vậy với sự thành lập Quân đội Quốc gia Việt Nam từ đầu thập niên 1950 mà người ta hầu như đă quên.

    Đối với những người làm văn chương, âm nhạc và nghệ thuật sự thành lập Quốc gia Việt Nam là thời kỳ mở đầu cho một giai đoạn phát triển mới vừa tiếp nối giai đoạn canh tân, trẻ trung, đầy sinh lực và lăng mạn của thời cuối thập niên 1930, đầu thập niên 1940 vừa tràn ngập hân hoan, hào hứng và tin tưởng vào cuộc đấu tranh giành độc lập, thống nhất lănh thổ và phát triển quốc gia dưới một chính quyền mới không Cộng Sản. Rơ rệt nhất trong hiện tượng này là trường hợp của các nhạc sĩ trong đó có Phạm Duy, Thẩm Oánh, Hùng Lân, Phạm Đ́nh Chương…, chỉ kể một vài tên tuổi quen thuộc.

    Nói về Hiệp định Élysée và những thỏa thuận giữa Bảo Đại và người Pháp trước đó, nhiều người cho rằng cựu hoàng đă vội vă và không đ̣i hỏi đúng mức những ǵ có thể đ̣i hỏi được. Các vị này chủ trương là phải đ̣i độc lập hoàn toàn. Điều này đúng nhưng không thực tế. Thời điểm của những năm 1948, 1949 với sự thắng thế mỗi ngày một rơ của Hồng quân Trung Hoa ở Trung Quốc, cả hai phía người Pháp và Bảo Đại phải cấp tốc giải quyết vấn đề. Không những thế, đuổi Pháp đi th́ ngay lập tức lấy ǵ để chống Việt Minh và ngay lập tức điều hành toàn thể mọi sinh hoạt của đất nước ? Vấn đề không đơn giản. Người ta không thể điều đ́nh mà không tương nhượng và dự trù cho những sự hợp tác tương lai.



    Dấu triện và chữ kư của Quốc trưởng Bảo Đại.



    Chân dung Quốc trưởng Bảo Đại trước Ṭa Đô Chánh Sài G̣n, tháng 3 năm 1950.




    Biểu ngữ có in h́nh Quốc trưởng Bảo Đại và Thủ tướng Trần Văn Hữu tại Chợ Lớn (Sài G̣n), tháng 7 năm 1948.




    Tại Hội nghị ḥa b́nh San Francisco (tháng 9 năm 1951), Thủ tướng chính phủ Quốc gia Việt Nam Trần Văn Hữu đọc bản tuyên bố xác định chủ quyền đă có từ lâu đời của Quốc gia Việt Nam trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Hầu hết các nước tham gia Hội nghị đều kư vào ḥa ước với quan điểm tán thành, riêng Liên Xô, Ba Lan, Tiệp Khắc bỏ về giữa hội nghị v́ muốn hai quần đảo này được trao cho Cộng ḥa Nhân dân Trung Hoa.




    Chân dung ngài Trần Văn Hữu – Thủ tướng Quốc gia Việt Nam.




  5. #35
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929
    Chân dung ngài Trần Văn Hữu – Thủ tướng Quốc gia Việt Nam.




    Buổi nghênh đón Quốc trưởng Bảo Đại tại Hà Nội (1950).






    Đóng góp cuối cùng : Hiệp ước Paris mồng 4 tháng 6 năm 1954 – một nền độc lập hoàn toàn cho Quốc gia Việt Nam

    Hiệp định Élysée chỉ là khởi đầu. Nền độc lập do hiệp ước này mang lại chưa thực sự hoàn toàn. Nhiều bước tiến khác c̣n phải được thực hiện. Bảo Đại đă tiếp tục và đă hoàn tất được công tác này với sự trợ giúp của những trí thức hiểu rơ nước Pháp và người Pháp, giỏi về chính trị và luật pháp có mặt ngay trên đất Pháp và giảng dạy ngay tại các đại học Pháp, những người có đầy đủ học vị, thực học và kinh nghiệm. Đích thân ông, ông đă phải sang Pháp, ở tại chỗ nhằm tự ḿnh theo dơi và đôn đốc. Sau một tiến tŕnh đàm phán gay go và lâu dài, hai hiệp ước đă thành h́nh. Với hiệp ước thứ nhất, Pháp công nhận hoàn toàn nền độc lập và chủ quyền toàn vẹn của Quốc gia Việt Nam và qua hiệp ước thứ hai, Việt Nam thỏa thuận gia nhập Liên hiệp Pháp. Đại diện cho nước Pháp là Thủ tướng Joseph Laniel và đại diện cho Việt Nam là Thủ tướng Bửu Lộc. Ngày được ghi là mồng 4 tháng 6 năm 1954 và địa điểm là Paris, thủ đô của nước Pháp. Bảo Đại đă không có được niềm hạnh phúc mà cả đời ông ấp ủ là được chứng kiến lễ kư kết những hiệp ước này. Ngày 7 tháng 5, Điện Biên Phủ thất thủ, Hiệp định Genève đang thành h́nh và cả hai văn bản đă bị vĩnh viễn xếp lại. Một lần nữa thành công của vị Hoàng đế cuối củng của triều Nguyễn đă không trọn vẹn. Điều ta nên nhớ là trong nỗ lực cuối cùng này, ông đă phải dời bỏ quê hương của ông sang Pháp để đích thân gặp các nhân vật lănh đạo Pháp, kể cả Tổng thống Auriol, theo dơi và đôn đốc các đại diện của ḿnh, bị báo chí Pháp công kích v́ đă đ̣i hỏi quá nhiều, sau này lại c̣n bị mang tiếng là ham sống ở nước ngoài không chịu về nước. Dù sao với hai hiệp ước đề ngày 4 tháng 6 này, ông đă đem lại được những ǵ ông mong ước cho đất nước và cho thần dân Việt Nam của ông. Thiên Mạng của ông sau đó không c̣n nữa. Điều đáng tiếc là ông đă không c̣n trở về quê hương của ông để làm công dân một nước độc lập như ông mong muốn được nữa. Người đời đă quên ông và thần dân của ông đă quên ông hay nếu nhớ tới ông chỉ là nhớ để trách cứ. Mà trách cứ th́ luôn luôn dễ hơn là ghi nhận và nhất là ghi ơn. Người ta đă đ̣i hỏi ở ông quá nhiều mà quên mất một điều là dù là vua, là Thiên tử, ông vẫn chỉ là con người, con người với tất cả mọi nhược điểm của con người, nhiều khi không phải do bản chất của người ấy mà do hoàn cảnh gây ra. Bảo Đại đă lên ngôi vào lúc chế độ quân chủ ở Việt Nam đang ở t́nh trạng suy đồi và bị tấn công từ nhiều phía trong lúc chủ trương dân chủ mỗi ngày mỗi thêm thắng thế. Người ta không biết có bao nhiêu giọt nước mắt đă giỏ xuống cho ông khi ông qua đời như chúng đă được giỏ xuống khi ông đọc chiếu thoái vị trước cửa Ngọ Môn hồi năm 1945. Phải chăng sau hơn nửa thế kỷ, hơn 52 năm sau, tất cả đều đă thay đổi ? Có điều đất nước Việt Nam vẫn không hề tiến bộ hơn, lănh thổ quốc gia mà Bảo Đại đă thâu hồi hay xác nhận chủ quyền và để lại cho những người kế vị ông đă bị hao ṃn không ít, và người dân Việt Nam b́nh thường vẫn chưa t́m lại được cuộc sống thanh b́nh, no ấm mà bất cứ một vị vua nào trong lịch sử nước nhà đều mong mỏi với một xă hội trong đó triệu tính âu ca lạc thịnh th́ như Trần Nguyên Đán đă miêu tả xă hội Đại Việt cuối thời Trần.

  6. #36
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Ư kiến

    T́nh h́nh hiển nhiên ngày nay trong nước là hiểm hoạ Bắc thuộc lần thứ 5 sau khi bọn Cộng Sản VN kư Hiệp ước Thành Đô vào ngày 3/9/1990 với kẻ thù truyền kiếp Trung cộng. Hiệp định biên giới năm 1999 mà bọn Việt cộng kư kết sau đó đă khiến một số đất liền và biển mất vào tay Tàu cộng. Những người Việt yêu nước trong cũng như ngoài nước đều lên án hành vi bán nước này của bọn Cộng Sản VN với bọn Trung cộng. Niềm hănh diện và tự hào của những người Việt Quốc Gia chống Cộng Sản là đă từng bảo toàn một lănh thổ Việt Nam toàn vẹn; độc lập; thống nhất.. chỉ có thể là Quốc Gia Việt Nam của Quốc Trưởng Bảo Đại đă giành được một nền độc lập không đổ máu, thống nhất lănh thổ ( Nam Kỳ thuộc Pháp trở về lại lănh thổ Quốc Gia Việt Nam) với một đất nước toàn vẹn chủ quyền biển đảo và các cột mốc biên giới Việt Hoa không hề bị dời về phía Nam, vẫn y nguyên như Hiệp ước Pháp Thanh 1887 ...cũng như lời tuyên bố chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của Quốc Gia VN tại Hoà Hội San Francisco 1951

    Tại sao niềm tự hào của người Việt Quốc Gia đă có một đất nước toàn vẹn lănh thổ không phải là Việt Nam Cộng Ḥa ?
    v́ VNCH ch́ là một Quốc Gia mà lănh thổ chỉ từ vĩ tuyến 17 xuống tới Cà Mau, c̣n gọi là Nam Việt nam.

    HĂY GHI CÔNG CỦA QUỐC TRƯỞNG BẢO ĐẠI CỦA QUỐC GIA VIỆT NAM 1948-1954

    Trong cuộc tranh đấu cho sự toàn vẹn lănh thổ bị mất vào tay Tàu cộng ngày hôm nay, xin các bạn hăy vui ḷng nhấn mạnh vào yếu tố toàn vẹn lănh thổ thời Quốc Gia VN của Quốc trưởng Bảo Đại khi trước .
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 19-05-2013 at 04:44 AM.

  7. #37
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    H́nh lễ kỷ niệm Việt Nam được Pháp trao trả Độc Lập , có cờ Vàng ba sọc đỏ; chụp vào tháng 4/ 1950

    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 09-06-2013 at 03:30 AM.

  8. #38
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Bản tin về Nam Kỳ thuộc Pháp đă thống nhất với Tổ Quốc Việt Nam do công của Quốc Truởng Bảo Đại

    http://www.flickr.com/photos/1347648...57634835128127



    1949 L' unité du Vietnam... SỰ THỐNG-NHỨT của VIỆT-NAM ĐĂ CHẮC CHẮN!

    Texte en vietnamien. Traduction : "L'unité du Vietnam est certaine! ayant repoussé toutes les modifications du conseil de la république le 3.6.49 dans l'après-midi, l'assemblée nationale française a ratifié une nouvelle fois le projet de loi modifiant le régime politique de la Cochinchine avec 367 voix contre parmi les 588 votants. désormais la Cochinchine n'est plus une colonie ou un territoire de la France d'outre-mer, elle est revenue à la grande famille du Vietnam." ( Affiche khổ 59x45 )
    source http://anom.archivesnationales.culture.gouv.fr/

    ____________________ ____________________ ____________________ ___________________

    BẢN TUYÊN NGÔN CỦA QUỐC TRƯỞNG BẢO ĐẠI SAU KHI THÂU HỒI NAM KỲ THUỘC PHÁP TÁI THỐNG NHẤT VỚI QUỐC GIA VIỆT NAM ĐƯỢC PHÁP TRAO TRẢ ĐỘC LẬP



    Proclamation de l'ex-empereur Bao-Dai du 6 juin 1949 - Bản Tuyên ngôn của cựu hoàng Bảo Đại ngày 6-6-49

    Texte en vietnamien. Traduction : " Proclamation de l'ex-empereur Bao-Dai du 6.6.49. (...) désormais les traités de 1862 et 1873, ainsi que les actes subséquents, sont abrogés : une page de notre histoire est tournée. (...) notre unité territoriale est réalisée ; elle sera complétée par l'union des coeurs ..." ( Affiche khổ 90x60 )
    source: http://anom.archivesnationales.culture.gouv.fr/

    Trích câu thứ 10 : Vậy ngày hôm nay là ngày vui mừng của Quốc Dân .Sau 87 năm xa cách ;đồng bào miền Nam đă trở về với đại gia d́nh dân tộc..

    (http://www.flickr.com/photos/1347648...n/photostream/)
    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 28-08-2013 at 12:52 AM.

  9. #39
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    4,929

    Việt Nam được Pháp trao trả Độc Lập & Thống Nhất ( Nam Kỳ thuộc Pháp trở về với tổ quốc Việt Nam ) và cờ Vàng ba sọc đỏ

    Last edited by Nhân Dân Tự Vệ; 28-08-2013 at 12:11 AM.

  10. #40
    Member
    Join Date
    20-05-2011
    Posts
    113

    Ông vua bất tài, vô dụng

    Nói về ông vua bảo đại này th́ chỉ có vài chử là đủ : bất tài, vô dụng, cờ đến tay mà không biết phất

    Nghe nói là kiếm ấn của nhà Nguyễn cũng bị mất luôn rồi . Một bảo vật quốc gia mà ông c̣n không giữ được , nói ǵ đến cả ngôi vua

    Nếu ông này mà tài trí như Minh Trị Thiên Hoàng của Nhật Bản th́ nước VN ta đâu có như ngày hôm nay

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 01-12-2011, 11:33 AM
  2. Replies: 7
    Last Post: 20-10-2011, 07:33 AM
  3. Replies: 1
    Last Post: 21-09-2011, 03:19 AM
  4. Replies: 0
    Last Post: 19-06-2011, 05:31 AM
  5. Replies: 8
    Last Post: 17-05-2011, 04:01 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •