Page 15 of 304 FirstFirst ... 51112131415161718192565115 ... LastLast
Results 141 to 150 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #141
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Xin Post Lại Những Góp Ư Đă Mất

    Xin quư bạn đang cộng tác với Tigon trong bài này , post lại những bài góp ư đă bị cuốn theo chiều gió.

    Tigon

  2. #142
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Để Nhớ Về Mùa Thu Hà Nội Năm Xưa

    Hà Nội Mùa Thu

    Phan Thị Thanh Nhàn


    Lâu lắm rồi mới ra đường buổi tối
    Hà Nội vào thu quá dịu êm
    Gió rất nhẹ làm ánh đèn xao động
    Và như xao động cả màn đêm
    Đường phố vẫn đông người qua lại
    Những đôi lứa nắm nhẹ tay nhau
    Từng tốp em trai và em gái
    Dạo trên đường ríu rít bên nhau
    Một vài quán nước ánh đèn xanh
    Kê ghế ra hiên đón gió lành
    Vài bác về hưu ngồi đàm đạo
    Thoáng nh́n như cảnh ở trong tranh
    Như chẳng hề suốt ngày bận rộn
    Những công trường xưởng máy ḷ hơi
    Như chẳng hề suốt ngày tất bật
    Trong bụi đường áo lấm mồ hôi
    Buổi tối mùa thu êm dịu quá
    Hoa sữa thơm ngào ngạt khắp đường
    Đă bao mùa đến rồi đi mất
    Vẫn ngỡ ngàng mùa thu quê hương.


  3. #143
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Thu Buồn Của Hàn Mac Tử C̣n Buồn Hơn Thu Hà Nội

    Buồn Thu

    Hàn Mặc Tử

    Ấp úng không ra được nửa lời,
    T́nh thu bi thiết lắm thu ơi!
    Vội vàng cánh nhạn bay đi trớt.
    Hiu hắt hơi may thoảng lại rồi...

    Nằm gắng đă không thành mộng được,
    Ngâm tràn cho đỡ lúc buồn thôi.
    Ngàn trùng bóng liễu trông xanh ngắt,
    Cảnh sắp về đông mắt đă vơi.




  4. #144
    Vân Nương
    Khách

    Mất nhiều quá / chuyên bà Phủ Ba kể lại

    I. Hôm qua, trước khi đi ngủ, Vân ghi được :
    Tết ... tết ...tết ...... : 39 / 618
    Chuyen Saigon : 43 / 866
    Nghe chuyện Hà Nội : 146 / 8737
    ------
    II. Chuyện Bà Phủ Ba :

    Thân mẫu thi sĩ Tản Đà có nhũ danh là Lưu thị Hiền, quán làng Phù Lưu, quận Mỹ Đức, Hà Đông, dòng dõi thi thư, nhan sắc mặn mà, thông minh hoạt bát . Thân phụ ông là tri phủ Nguyễn Thiện Kế. Trai tài gái sắc gặp nhau, lúc đó quan phủ nhà ta đã có hai vợ, nhưng thấy nàng truyệt vời quá nên nằn nì với bà cả mở cái phòng ba. Bà cả ưng. Thế là giai nhân Lưu thị Hiền trở thành Bà Phủ Ba, được vài năm cậu ấm Nguyễn Khắc Hiếu ra chào đời, vài năm sau nữa lại sinh thâm một bé gái đặt tên là Nguyễn thị Trang. Bà cả và bà hai thấy bà ba được cưng chiều quá đỗi, nên hùa nhau ấm ức. Chuyện phải đến đã đến. Vì chịu không nổi tiếng bấc tiếng chì của hai bà lớn, một buổi sáng bà ba ẵm cô Trang ra đi, bỏ cậu Hiếu ở lại vì đang theo học vỡ lòng bên anh cả.
    Chưa biết đi đâu, thì chợt nhớ đến bà Nhàn Khanh, em ông nghè Dương Khuê ở Vân Đình, người mà đã cùng bà xướng hoạ thơ tương đắc khi bà theo chồng đến thăm ông nghè họ Dương. Bà Nhàn Khanh vui vẻ đón tiếp giữ bà ở lại chơi. Lúc này ông Nghè đang nghỉ giả hạn nên thường hay lui tới gặp bà Phủ Ba.
    Một hôm không biết ông nghè lả lơi chuyện gì, bị bà phủ chua chát :
    Trách ông nguyệt lão trêu ngươi,
    Cho người đầu bạc gặp người tóc xanh.

    Ông Nghè Dương gượng cười bẽn lẽn đáp :

    Trăm năm ai chẳng bạc đầu,
    Mười điều ai có hay đâu cả mười.
    Trách Trăng sao khéo nực cười
    Hờn hoa mà nỡ nặng lời thế ư?

    Thế rồi ông ra ngồi thư phòng, đối đĩa đèn dầu sợi bấc đã xơ,
    Giở bàn cờ ra bày một thế để nghĩ phá cho qua thì giờ. Nhưng buồn bực quá
    Ông xoá bàn cờ cho tung toé, và cầm một quân đập chát xuống bàn, lẩm bẩm :

    Gặp nhau chót đã muộn rồi,
    Cầm quân cờ gõ... cho rơi hoa đèn.

    (Lời bình của hậu thế : Qua câu thơ này chúng ta thấy nỗi hận tình làm cụ nghè
    run lên vì buồn, nhưng ai bảo, đã là nhà nho hẳn phải thuộc Kiều, lại không nhớ câu trách của Kiều dành cho Kim Trọng khi Kim Trọng ra chiều lả lơi:

    “Thưa rằng đừng lấy làm chơi,
    Rẽ cho thưa hết một lời đã nao,
    Vẻ chi một đoá yêu đào,
    Vườn hồng ai dám ngăn rào chim xanh...”)

    - Còn tiếp -

  5. #145
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Hà Nội Trong Thi Ca

    Hà Nội Dấu Yêu

    Hà Nhật Linh


    ( Thương tặng những người Hà Nội xa quê )

    Hà Nội ơi! sương trắng giăng giăng hồ gươm
    Hà Nội ơi! mùa thu đến miên man gió ngàn
    Bao năm qua thời gian lặng lẽ trôi
    Mà thương nhớ không vơi trong ḷng tôi

    Hà Nội ơi! từng con phố đón chân người qua
    Làm lưu luyến ḷng du khách mỗi khi giă từ
    Nơi tha phương bao nhớ thương đầy vơi
    Hà Nội ơi! tôi mơ ngày trở về

    Nơi đó, quê hương dạt dào t́nh thương
    Nơi cưu mang huyền thoại Việt Nam
    Cho dù, nổi trôi bao sóng gió
    Hà Nội ơi! Hà Nội vẫn xanh màu

    Từng mùa thu, tôi đếm lá rơi đầy sân
    Hà Nội ơi! ḷng xao xuyến nhớ thương rất nhiều
    Đâu Thăng Long, Hồ Gươm và phố xưa
    Đâu áo trắng thơ ngây tan trường về

    Hà Nội ơi! có biết bao nhiêu chuyện ḷng
    Dù ngược xuôi cùng năm tháng vẫn luôn nhớ về
    Nơi quê hương Hà Thành tôi mến thương
    Hẹn ngày mai hát khúc nhạc tương phùng


    Last edited by Tigon; 15-01-2011 at 01:24 PM.

  6. #146
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Chuyện Hà Nội Kể Bao Giờ Cho Hết !

    Chuyện Hà Nội kể bao giờ cho hết
    Những tâm tư c̣n đọng với thời gian
    Dù xa xôi nơi nào đó ngút ngàn
    Hà Nội hỡi , ḷng ta thương nhớ măi ...

    Nhớ tới Hà Nội , cảm xúc lại trào dâng .
    Đă có biết bao nhiêu nhà văn , thi sĩ , nhạc sĩ đă cùn bút mực v́ Hà Nội , nhưng dường như vẫn chưa nói hết về " bên trong " của tâm t́nh người Hà Nội .

    Ai rời xa Hà Nội mà không mong muốn một ngày về ?
    Giâc mơ hồi hương như gặm nhấm ḷng người viễn xứ .
    Hăy lặng yên , để hồn trôi theo cảm giác đó qua nhac phẩm phổ thơ " Giấc Mơ Hồi Hương " của Vũ Thành


    Ĺa xa thành đô yêu dấu, một sớm khi heo may về
    Ḷng khách tha hương vương sầu thương
    Nh́n "em" mờ trong mây khói, bước đi nhưng chưa nỡ rời
    Lệ sầu tràn mi, đượm men cay đắng biệt ly

    Rồi đây dù lạc ngàn nơi
    Ta hướng về chốn xa vời
    T́m mộng xưa lăng quên tháng ngày tàn phai
    Nghẹn ngào thương nhớ "em" ... Hà Nội ơi

    Ta nhớ thấy em một chiều chớm thu
    Dáng yêu kiều của ngày đă qua
    Thướt tha bên hồ liễu thu
    Lắng tiếng tiêu buồn của ngàn phím tơ
    Thiết tha thề ước ...
    mối duyên hờ đă phai mờ trong bóng đêm mơ hồ

    Mơ ước thấy "em" một ngày sáng tươi
    Tắm nắng hồng của một sớm mai
    Say hương thanh b́nh khắp nơi
    Lắng tiếng huy hùng của từng lớp trai
    Cất cao lời hứa xây cuộc đời
    Sầu tàn trong bóng đêm dài

    Ĺa xa thành đô yêu dấu, một sớm khi heo may về
    Ḷng khách tha hương vương sầu thương
    Nh́n "em" mờ trong mây khói, bước đi nhưng chưa nỡ rời Lệ sầu tràn mi, đượm men cay đắng biệt ly

    Rồi đây dù lạc ngàn phương
    Ta hướng về chốn sa trường
    Cùng d́u nhau sát vai sống trong t́nh thương
    Để cùng say giấc mơ hồi hương


    Lời 2 (Vũ Thành đặt lời):

    Chiều nay nh́n về quê xưa
    H́nh bóng thân yêu chưa mờ
    Gửi tới cố hương chút niềm thương
    T́m em qua bao năm tháng
    Vó câu chinh nhân chưa ṃn
    Ngoài chân mây xa bừng lên muôn ánh hào quang
    Rồi đây trên đường hồi hương
    Vang tiếng cười chốn xa trường
    Ḿnh d́u nhau sát vai sống trong t́nh thương
    Để cùng say giấc mơ hồi hương

    Vũ Thành

  7. #147
    Thim7CM
    Khách

    Thơ Bát Tiên Quá Chén với Tú Mỡ

    Năm ấy Xuân Diệu thi và đậu vào ngạch Tham Sự Thương Chính.
    Đến ngày nhận được giấy bổ vào Saigon nhậm chức, bạn bè được thông báo.
    Trước ngày lên đường, bạn hữu rủ nhau đặt tiệc khoản đãi để tiển chân.
    Trong bàn tiệc hôm đó có tám người ngồi theo thứ tự : Hoàng Đạo, Nhất Linh, Thạch Lam, Huy Cận, Thế Lữ, Tú Mỡ, Khái Hưng, và Xuân Diệu.
    Khi rượu đã ngà ngà say, tám người bàn nhau cộng sức làm thơ tiễn hành.
    Bắt đầu từ Hoang Đạo, lần lượt làm một câu thất ngôn, tám người thì vừa chẵn một bài bát cú.
    Định thế rồi làm thế, kết quả là được một bài ứng khẩu như sau :

    Bỗng dưng thi sĩ hoá ...Tây đoan
    Nửa mặt nhà thơ, nửa mặt quan
    Chén rượu tiễn đưa thơ khó nghĩ
    Nỗi tình ly biệt ý khôn toan,
    Giờ đây xin nhớ phen bùi ngọt
    Chốc nữa đừng quên cảnh... tóp chan.
    Ví thử anh em đều xuất cả
    Còn tuôn ra lắm mặch thơ gàn.

    Cả bảy chàng kia thấy Tú Mỡ nhà ta hạ vận “tóp chan”
    ngang như cua như thế có phần sửng sốt một chút, song ngẫm nghĩ ra ngay. Thì ra
    thi sĩ nói lái, tóp chan là chát tom. Chát tom là tiếng trống cầm chầu hồi đó trong các buổi hát cô đầu. Nhậu xong thì đi nghe hát cô đầu là đúng quá, chỉnh quá. Về sau Tú Mỡ đặt tIên cho bài này là BÁT TIÊN QUÁ... CHÉN

  8. #148
    Vân Nương
    Khách

    Đi Chùa Hương

    THưa chi Tigon, chị BảyCM và quí vị,
    Như chúng ta đã biết Chùa Hương đã được Vua Lê Thánh Tôn cho là Đệ Nhất Động
    và bắt đầu xuống đi đò từ Bến Đục, kháh hành hương có cảm giác như đang đi vào chốn Bồng Lai
    được nghe "Thỏ thẻ rừng mai chim cúng trái, và trông ra mạn thuyền thấy đàn cá lửng lơ thảnh thơi lắng nghe tiếng kinh, tiếng mõ . Chi tiết hơn, mời quí vị đọc Thiên Kư Sự Của Một Cô Bé Ngày Xưa . Cô bé ngày xưa ấy chính là cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ châng ? Thơ của Nguyễn Nhược Pháp :
    ---
    Hôm nay đi Chùa Hương,
    Hoa cỏ mờ hơi sương.
    Cùng thầy me em dậy,
    Em vấn đầu soi gương.

    Khăn nhỏ, đuôi gà cao,
    Em đeo giải yếm đào;
    Quần lĩnh, áo the mới,
    Tay cầm nón quai thao.

    Me cười: “Thầy nó trông!
    Chân đi đôi dép cong,
    Con tôi xinh xinh quá!
    Bao giờ cô lấy chồng?”

    Em tuy mới mười lăm
    Mà đă lắm người thăm,
    Nhờ mối mai đưa tiếng,
    Khen tươi như trăng rằm.

    Nhưng em chưa lấy ai,
    V́ thầy bảo người mai
    Rằng em c̣n bé lắm!
    (Ư đợi người tài trai.)

    Em đi cùng với me.
    Me em ngồi cáng tre,
    Thầy theo sau cưỡi ngựa,
    Thắt lưng dài đỏ hoe.

    Thầy me ra đi đ̣,
    Thuyền mấp mênh bên bờ.
    Em nh́n sông nước chảy
    Đưa cánh buồm lô nhô.

    Mơ xa lại nghĩ gần,
    Đời mấy kẻ tri âm?
    Thuyền nan vừa lẹ bước,
    Em thấy một văn nhân.

    Người đâu thanh lạ thường!
    Tướng mạo trông phi thường.
    Lưng cao dài, trán rộng.
    Hỏi ai nh́n không thương?

    Chàng ngồi bên me em,
    Me hỏi chuyện làm quen:
    “Thưa thầy đi chùa ạ?
    Thuyền đông, trời ôi, chen!”

    Chàng thưa: “Vâng thuyền đông!”
    Rồi ngắm trời mênh mông,
    Xa xa mờ núi biếc,
    Phơn phớt áng mây hồng.

    Ḍng sông nước đục lờ.
    Ngâm nga chàng đọc thơ.
    Thầy khen: “Hay! Hay quá!”
    Em nghe rồi ngẩn ngơ.

    Thuyền đi, Bến Đục qua.
    Mỗi lúc gặp người ra,
    Thẹn thùng em không nói:
    “Nam Mô A Di Đà!”

    Réo rắt suối đưa quanh.
    Ven bờ, ngọn núi xanh,
    Nhịp cầu xa nho nhỏ.
    Cảnh đẹp gần như tranh.

    Sau núi Oản, Gà, Xôi,
    Bao nhiêu là khỉ ngồi.
    Tới núi con Voi phục,
    Có đủ cả đầu đuôi.

    Chùa lấp sau rừng cây.
    (Thuyền ta đi một ngày.)
    Lên cửa chùa em thấy
    Hơn một trăm ăn mày.

    Em đi, chàng theo sau.
    Em không dám đi mau,
    Ngại chàng chê hấp tấp,
    Số gian nan không giàu.

    Thầy me đến điện thờ,
    Trầm hương khói tỏa mờ.
    Hương như là sao lạc,
    Lớp sóng người lô nhô.

    Chen vào thật lắm công.
    Thầy me em lễ xong,
    Quay về nhà ngang bảo:
    “Mai mới vào chùa trong.”

    Chàng hai má đỏ hồng
    Kêu với thằng tiểu đồng
    Mang túi thơ bầu rượu:
    “Mai ta vào chùa trong!”

    Đêm hôm ấy em mừng.
    Mùi trầm hương bay lừng.
    Em nằm nghe tiếng mơ,
    Rồi chim kêu trong rừng.

    Em mơ, em yêu đời!
    Mơ nhiều... Viết thế thôi!
    Kẻo ai mà xem thấy,
    Nh́n em đến nực cười!

    Em chưa tỉnh giấc nồng,
    Mây núi đă pha hồng.
    Thầy me em sắp sửa
    Vàng hương vào chùa trong.

    Đường mây đá cheo veo,
    Hoa đỏ, tím, vàng leo.
    V́ thương me quá mệt,
    Săn sóc chàng đi theo.

    Me bảo: “Đường c̣n lâu,
    Cứ vừa đi ta cầu
    Quán Thế Âm Bồ Tát
    Là tha hồ đi mau!”

    Em ư? Em không cầu,
    Đường vẫn thấy đi mau.
    Chàng cũng cho như thế.
    (Ra ta hợp tâm đầu.)

    Khi qua chùa Giải Oan,
    Trông thấy bức tường ngang,
    Chàng đưa tay lẹ bút
    Thảo bài thơ liên hoàn.

    Tấm tắc thầy khen: “Hay!
    Chữ đẹp như rồng bay.”
    (Bài thơ này em nhớ,
    Nên chả chép vào đây.)

    Ô! Chùa trong đây rồi!
    Động thắm bóng xanh ngời.
    Gấm thêu trần thạch nhũ,
    Ngọc nhuốm hương trầm rơi.

    Me vui mừng hả hê:
    “Tặc! Con đường mà ghê!”
    Thầy kêu: “Mau lên nhé!
    Chiều hôm nay ta về.”

    Em nghe bỗng rụng rời
    Nh́n ai luống nghẹn lời!
    Giờ vui đời có vậy,
    Thoảng ngày vui qua rồi!

    Làn gió thổi hây hây,
    Em nghe tà áo bay,
    Em t́m hơi chàng thở.
    Chàng ôi, chàng có hay?

    Đường đây kia lên trời,
    Ta bước tựa vai cười.
    Yêu nhau, yêu nhau măi!
    Đi, ta đi, chàng ôi!

    Ngun ngút khói hương vàng,
    Say trong giấc mơ màng,
    Em cầu xin Trời Phật
    Sao cho em lấy chàng.

    (Thiên kư sự đến đây là hết. KHông biết tác giả có cho hai người lấy nhau không.
    Mà điều này có cần kết thúc như thế không)

  9. #149
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Sao Lại Hỏi Có Cần Hay Không ?

    (Thiên kư sự đến đây là hết. KHông biết tác giả có cho hai người lấy nhau không.
    Mà điều này có cần kết thúc như thế không)


    Vân Nương này hay nhỉ ? Không muốn thấy happy ending à ?

    Dĩ nhiên là cặp này sẽ phải :

    " Vơng anh đi trước ,
    Vơng nàng theo sau "

    Rồi th́ là :

    " Thơ anh làm , em hát
    Tơ em dệt , anh may
    Ta xây đời bằng mộng ,
    Như tiếng dập con thoi "

    Chả lẽ Vân Nương cho người ta gặp gỡ , xong rồi nhà ai nấy về sao ?
    Thấy cặp trai tài ( làm thơ ) gái sắc này , mong đầu năm mới , tất cả những kẻ yêu nhau sẽ được toại nguyện .

    C̣n nếu toại nguyện rồi , th́ sẽ hạnh phúc tới răng long , đầu bạc .

    Tigon

  10. #150
    Thim7CM
    Khách

    Rau sắng chùa Hương

    Rau Sắng chùa Hương.
    Câu chuyện Rau Sắng Chùa Hương chiếm một vị trí khá đặc biệt trong nền văn học Việt Nam cận đại. Trước khi vào chuyện, người kể chuyện xin ghi lại một vài nét background. Chùa Hương nằm trong địa phận quận Mỹ Đức mà cũng là quê bà Phủ Ba, thân mẫu của Tản Đà tiên sinh. Thị trấn Vân Đình thì nằm trong quận Úng Hoà, nhưng năm sát biên giới Mỹ Đức. Như vậy các giai thoại mới xẩy ra ở vùng này . Câu chuyện Rau Săng Chùa Hương xẩy ra giữa hai nhân vật thơ văn thời đó là Tản Đà và bà Song Khê họ Đỗ, em ruột của nữ sĩ Tương Phố.
    Thi sĩ Tản Đà vốn sành ăn nổi tiếng. Rau sắng là một thứ rau hiền lành trông giống như rau bồ ngót, mọc rất nhiều trong vùng núi Hương Sơn. Ca dao có câu :
    Ai đi trẩy hôị Chùa Hương,
    Làm ơn gặp khách thập phương hỏi giùm
    Mớ rau sắng, quả mơ non
    Mơ chua, sắng ngọt có còn thương chăng?

    Câu chuyện bắt đầu vào năm 1923. Tản Đà có đăng trên báo bốn câu lục bát :
    Muốn ăn rau sắng chùa Hương,
    Tiền đò ngại tốn con đường ngại xa
    Người đi ta ở lại nhà,
    Cái dưa thì khú, cái cà thì thâm.

    Ngay sau đó, một người hâm mộ đã gửi qua bưu điện cho Tản Đà một bó rau sắng kèm mấy vần thơ như sau :
    Nguyễn tiên sinh nhã giám:

    Kính dâng rau sắng chùa Hương
    Đỡ ai tiền tốn, con đường đỡ xa
    Không đi xin gửi lại nhà,
    Thay cho dưa khú cùng là cà thâm .
    Đỗ tang nữ bái tặng.

    Đỗ tang nữ là cô gái hái dâu chính là nữ sĩ Song Khê. Danh hiệu này được bà giải thích như sau : Song Khê là hai giòng suối : Cẩm Khê là nguyên quán ở phủ Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên, và Thất Khê sinh quán của Song Khê.

    Vì người gửi không ghi địa chỉ nên Tản Đà không gửi thư cám ơn được, cho nên đành phải đăng báo bài thơ ở mục Truyện Thế Gian :
    Mấy lời cảm tạ tri âm,
    Đồng bang là nghĩa đồng tâm là tình
    Đường xa rau vẫn còn xanh
    Tấm lòng thơm thảo, bát canh ngọt ngào.
    Yêu nhau xa cách càng yêu
    Dầu ràng suông nhạt mà nhiều chứa chan.
    Nước non khuất nẻo ngư nhàn.
    Ta lòng xin mượn Thế Gian đưa trình.
    Nguyễn Khắc Hiếu bái phục.

    - Còn tiếp -

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 10 users browsing this thread. (0 members and 10 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •