Page 19 of 304 FirstFirst ... 91516171819202122232969119 ... LastLast
Results 181 to 190 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #181
    Thim7CM
    Khách

    Bác sĩ THÔI HỘ sẵn sàng ứng chiến

    Quote Originally Posted by Peterphu View Post
    GiỜi ạ, truỵ tim rồi, kêu dùm xe cứu thương cho tôi với.
    Tại San Jose, trong toán Bác Sĩ cứu cấp của hãng American Medical Response , có cụ bác sĩ làm volonteer tên là Thôi Hộ chuyên trị bịnh nhồi cơ tim của phái nữ, nên quí cô quí bà không lo.

  2. #182
    Member
    Join Date
    13-09-2010
    Posts
    386
    Quote Originally Posted by Thim7CM View Post
    Tại San Jose, trong toán Bác Sĩ cứu cấp của hãng American Medical Response , có cụ bác sĩ làm volonteer tên là Thôi Hộ chuyên trị bịnh nhồi cơ tim của phái nữ, nên quí cô quí bà không lo.

    Lại giời ơi là giời, đã Thôi rồi mà còn Hộ nữa đựơc chi hỡi Trời ?
    hơn nữa tui ở về phía bắc của San jose tới bốn mươi lăm phút lái xe hơi cơ.
    Nếu mà xe có đến nơi.
    Thì đà tim rụng phổi xì đã lâu.
    Chúa ơi sao lắm cơ cầu.
    Để con ngỏm sớm ai rầu con đây.

    Lại nữa ThímbẩyCM--Cà mâu ?
    hay là ThímBẩy cắt mạng đây?
    Em sợ lắm.
    dạ thưa em đã chạy rồi.
    Đừng theo cắt mạng<nói theo kiểu Miền nam > mà toi cuộc đời.
    vui một chút với ThimbẩyCM, đừng giận nhé, tội nghiệp em thằng nhỏ bắc kỳ di cư bị thằng vẹm cộng nó đì. kính chúc Thím bẩyCM sang năm mới mọi sự như ý. Peterphu.

  3. #183
    Thim7CM
    Khách

    Nguyên cớ vì ai

    Quote Originally Posted by Peterphu View Post
    Lại giời ơi là giời, đã Thôi rồi mà còn Hộ nữa đựơc chi hỡi Trời ?
    hơn nữa tui ở về phía bắc của San jose tới bốn mươi lăm phút lái xe hơi cơ.
    Nếu mà xe có đến nơi.
    Thì đà tim rụng phổi xì đã lâu.
    Chúa ơi sao lắm cơ cầu.
    Để con ngỏm sớm ai rầu con đây.

    Lại nữa ThímbẩyCM--Cà mâu ?
    hay là ThímBẩy cắt mạng đây?
    Em sợ lắm.
    dạ thưa em đã chạy rồi.
    Đừng theo cắt mạng<nói theo kiểu Miền nam > mà toi cuộc đời.
    vui một chút với ThimbẩyCM, đừng giận nhé, tội nghiệp em thằng nhỏ bắc kỳ di cư bị thằng vẹm cộng nó đì. kính chúc Thím bẩyCM sang năm mới mọi sự như ý. Peterphu.
    Chỉ tại nhà văn kiêm nhà thơ Peter tả cảnh đường xưa lối cũ tuyệt vời quá nên người đẹp cơ hồ truỵ tim, phải ới xe cứu thương đấy chứ.

    Văn chàng tựa rồng bay
    lời thơ óng như mây
    Người đẹp đã nghe thấy
    tim ngưng đập ngất ngây
    May ới cứu thương kịp
    THôi Hộ response ngay
    Phóng xe ngay chàng tới
    không dám chậm một giây
    Hơi thở còn dồn dập
    Chàng gọi bệnh nhân ngay
    xin mau mau hồi tỉnh
    Hoa mùa xuân đây này...

    .....
    Mỗi năm đi chợ tết
    cùng đi dạo ngắm hoa
    Đào phố cũ HàNội,
    Mai SAigon thủa xưa
    Những mái tường xưa cũ
    Bạn cũ đâu bây giờ?
    ...
    Cùng lứa tuổi lận đận
    Ta gắp nhau tình cờ
    Cùng vui tình bạn mới
    Cùng ôn chuyện ngày xưa.

    Ngày xưa đẹp sao băng
    Như ánh nguyệt đêm rằm
    Như muôn hoa xuân thắm
    Tình bạn bền nhiều năm.

    TBCM ngẫu hứng

  4. #184
    Thim7CM
    Khách

    Thôi Hộ là ai

    Quote Originally Posted by Peterphu View Post
    Lại giời ơi là giời, đã Thôi rồi mà còn Hộ nữa đựơc chi hỡi Trời ?
    hơn nữa tui ở về phía bắc của San jose tới bốn mươi lăm phút lái xe hơi cơ.
    Nếu mà xe có đến nơi.
    Thì đà tim rụng phổi xì đã lâu.
    Chúa ơi sao lắm cơ cầu.
    Để con ngỏm sớm ai rầu con đây.

    Lại nữa ThímbẩyCM--Cà mâu ?
    hay là ThímBẩy cắt mạng đây?
    Em sợ lắm.
    dạ thưa em đã chạy rồi.
    Đừng theo cắt mạng<nói theo kiểu Miền nam > mà toi cuộc đời.
    vui một chút với ThimbẩyCM, đừng giận nhé, tội nghiệp em thằng nhỏ bắc kỳ di cư bị thằng vẹm cộng nó đì. kính chúc Thím bẩyCM sang năm mới mọi sự như ý. Peterphu.
    Thôi Hộ là ai?
    Mùa xuân sắp đến, chẳng mấy chốc mà đường phố Hà Nội, Sàigon lại rợp bóng hoa đào. Cũng đôi khi muốn tha thẩn lang thang nơi chợ hoa Tết. Khách phong lưu tự nhiên nhớ câu thơ của Thôi Hộ, "nhân diện đào hoa tương ánh hồng"
    Đề Đô thành Nam trang (hay c̣n gọi Đề tích sở kiến xứ) là một trong rất ít những bài Đường thi nói về chủ đề t́nh yêu của tác giả Thôi Hộ. Tuy sáng tác ít nhưng Thôi Hộ được "lưu danh thiên cổ" cũng nhờ vào bài thất ngôn tứ tuyệt gắn với "thiên t́nh sử" nhiều giai
    Thoại này
    Nguyên tác

    題都城南莊
    去年今日此門中,
    人面桃花相映紅;
    人面不知何處去,
    桃花依舊笑冬風

    Phiên âm

    Đề Đô Thành Nam Trang
    Khứ niên kim nhật thử môn trung
    Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
    Nhân diện bất tri hà xứ khứ
    ĐÀo hoa y cựu tiếu đông phong

    Thôi Hộ tự Ân công, người quận Bác lăng, nay là Định huyện, tỉnh Trực lệ, Trung Hoa, sống vào khoảng niên đại Đường Đức tông. Thôi Hộ vốn lận đận khoa cử lại là người tuấn nhă, phong lưu nhưng sống khép kín, ít giao du.

    Một lần nhân tiết Thanh minh, chàng trai Thôi Hộ dạo chơi phía nam thành Lạc Dương. Nhân thấy một khuôn viên trồng đào rất đẹp, tươi thắm những hoa, chàng đến gơ cổng xin nước uống. Lát sau lại thấy một thiếu nữ diễm lệ e ấp nấp trong vườn đào. Uống nước xong, chàng ra đi.

    Năm sau, cũng trong tiết Thanh minh, người con trai trở lại chốn cũ, nhưng cổng đóng then cài, gọi măi không thấy ai. Chàng viết bài thơ trên dán trên cổng. Lâu sau nữa, khi trở lại, chợt nghe tiếng khóc từ trong nhà vọng ra rồi thấy một ông lăo ra hỏi chàng có phải là Thôi Hộ không và cho biết con gái của cụ sau khi đọc xong bài thơ bỏ cả ăn uống, đă chết, xác vẫn c̣n ở trong nhà. Thôi Hộ t́m vào đến bên xác người con gái, tuy đă tắt thở nhưng vẫn c̣n ấm và mặt mày vẫn hồng nhuận. Chàng quỳ xuống than van kể lể. Người con gái sống lại và họ trở thành vợ chồng. Bài thơ ghi lại mối tơ duyên bất hủ nhuốm màu sắc một huyền thoại.

    Đến năm 796, niên hiệu Trinh Nguyên Thôi Hộ đậu tiến sĩ, làm tiết độ sứ Lĩnh Nam.

    Thưa quí độc giả,
    Kể chuyện văn chương, nhất là nói tới cạc bài Đường thi danh tiến là thú vui xuân của bậc tao nhân. Đd đó tôi nhắc đến tên Thôi Hộ trong một góp ý vui với câu nói đùa của chi Tigon "Truỵ tim, cần gọi cấp cứu". Nay thì thấy một vài người chưa đọc đến giai thoại của Thôi Hộ bao giờ cho nên tôi trích dẫn ra đây cho những ai chưa đọc.
    Thôi Hộ và bài thơ "Đào Hoa Y cựu" là một giai thoại diễm tuyệt đã truyền tụng từ ngàn năm và không hàm một ý duồng xã nào. Thôi Hộ là một Cao Sĩ, một đại thần, khứ không phải kẻ tẩm thường khác. Đó là lý do thứ nhất.
    Lý do thứ hai là bài góp ý của PerterPhu trên đây. Lẽ ra tôi bỏ qua không cần lưu ý tới, nhưng vì lợi ích chung, nhất là cho bản thân bạn PeterPhu cho nên tôi viết mấy dòng này :
    Tôi và PerterPhu chưa hề quen nhau mà dám bẻ bút hiêu Thim7CM của tôi ra "

    "Lại nữa ThímbẩyCM--Cà mâu ?
    hay là ThímBẩy cắt mạng đây?
    Em sợ lắm.
    dạ thưa em đã chạy rồi.
    Đừng theo cắt mạng<nói theo kiểu Miền nam > mà toi cuộc đời. "

    Perterphu chó nhớ câu phương ngôn "Chửi cha không bằng pha tiếng"
    Có ai trêu ghẹo gì Perterphu đâu ? Đó là cách nói đùa với mộ người chưa quen biết à ???
    Thôi-Hộ, Thim7CM là tên, bút danh, biệt hiều đều là proper nound ,người có học biết và tuyệt đối tôn trong nó.
    Loại người nào hay dùng chữ "toi cuộc đời".
    Với tinh thần xây dưng tôi nói ra để PeterPhu nên suy ngẫm về sau.
    Thim7CM

  5. #185
    Member
    Join Date
    13-09-2010
    Posts
    386

    Nghe chuỷ9n Ha noi.

    Kính chào ThímBẩyCM.

    Cha chả cái naỳ thì thật phiền, nhưng trước tiên tôi xin lỗi đã làm ThímBẩyCM buồn trách. Tôi nghĩ đây chỉ là sự hiểu lầm thôi, theo kiểu ông nói gà bà nói vịt rồi đâm ra mất lòng nhau hết. Để tôi dãi bầy đôi điều cho thanh thoả.
    Đầu tiên là khi đọc tới đoạn mà cô Tigon dán tấm hình cô nữ sinh mặc bộ áo dài trắng với mái tóc huyền phủ xõa bờ vai, trong loạt bài về Hà nội của cô. Khi nhìn hình ảnh đó tôi chịu hết nổi, vì ngày xưa cũng đã từng theo chân Ngọ về...buồn thay, theo mãi rồi chỉ thấy dấu guốc ai mờ mờ...
    Nay thấy hình này làm sao chịu đươc̣ nên viết vài hàng : truỵ tim rồi, kêu xe cứu thương dùm tôi đi. Cũng là chọc chạch cô Tigon cho đỡ buồn, tôi với cô ta ưa chọc nhau lắm, chọc bằng thơ, cũng chỉ là giúp vui nhau thôi, chứ có bao giờ gặp nhau, biết nhau đâu. <bắt đền Tigon đó, ai bảo dán tấm hình mộng ảo đó rồi để anh lẫn ThímBẩy gặp phiền.>

    Thứ nữa, tôi chỉ nghe tên Thôi Hiệu,Hạo chứ chưa nghe Thôi Hộ cho nên lầm tưởng Thím đùa chữ.
    Lý Bạch than rằng:’’nhãn tiền hữu cảnh đạo vô tắc, Thôi hiệu đề thi tại thượng đầu “, cùng giai thoai “Thôi Hiệu đề thơ, Lý bạch gác bút” về Hoàng hạc Lâu.

    Phần chót là thế này, tôi gõ chữ tiếng Việt nên làm biếng bấm tới bấm lui, khi viết : ThímBẩyCM - -Cắt mạng ? Đáng lý ra tôi phải viết rõ ra như thế này : ThímBẩyCM = Cắt mạng . Cái dấu = tôi muốn nói là có phải, có nghiã như vậy không < cắt mạng ? >.Nhưng khi gõ tiếng Việt thì không gõ dấu = được, nên tôi gõ đại đấu - - Chỉ là hai cái gạch chứ không phải là dấu Bằng: = . < ThímBẩyCM - - Cắt mạng ?
    Người miền Nam đọc từ “Cách mạng” mà người Bắc kỳ tui tôi nghe cứ như là “Cắt mạng”. Do thế nên tôi cũng mượn chữ chơi chữ mà làm câu này :
    Dạ thưa em đã chạy rồi.
    Đừng theo cắt mạng mà toi cuộc đời, có nghiã là bớ người ta đừng theo” Cách mạng” nữa mà toi luôn cuộc đời. < cách mạng giải phóng Miền nam, cách mạng XHCN vv >
    Câu chuyện là như vậy. Mong ThímBẩy hiểu, chứ ai hơi đâu đi chẻ chữ ra mà chơi cho có chuyện ? Đây cũng là một sự đuà vui, vì tôi nghĩ ThímBẩy cũng như cô Tigon, hai người cứ chị chị em em nên dựng chuyện vui một chút, ai dè nó vô duyên tệ phải không Tigon. Thôi thì xin lỗi cả hai ngươì, rút kinh nghiệm, bài học lớn. Người ta nói chẳng có cái dại nào giống cái dại nào phải không Tigon ? Gìa đầu còn dại.

  6. #186
    Thim7CM
    Khách

    Chuyện nhỏ

    Quote Originally Posted by Peterphu View Post
    Kính chào ThímBẩyCM.

    Cha chả cái naỳ thì thật phiền, nhưng trước tiên tôi xin lỗi đã làm ThímBẩyCM buồn trách. Tôi nghĩ đây chỉ là sự hiểu lầm thôi, theo kiểu ông nói gà bà nói vịt rồi đâm ra mất lòng nhau hết. Để tôi dãi bầy đôi điều cho thanh thoả.
    Đầu tiên là khi đọc tới đoạn mà cô Tigon dán tấm hình cô nữ sinh mặc bộ áo dài trắng với mái tóc huyền phủ xõa bờ vai, trong loạt bài về Hà nội của cô. Khi nhìn hình ảnh đó tôi chịu hết nổi, vì ngày xưa cũng đã từng theo chân Ngọ về...buồn thay, theo mãi rồi chỉ thấy dấu guốc ai mờ mờ...
    Nay thấy hình này làm sao chịu đươc̣ nên viết vài hàng : truỵ tim rồi, kêu xe cứu thương dùm tôi đi. Cũng là chọc chạch cô Tigon cho đỡ buồn, tôi với cô ta ưa chọc nhau lắm, chọc bằng thơ, cũng chỉ là giúp vui nhau thôi, chứ có bao giờ gặp nhau, biết nhau đâu. <bắt đền Tigon đó, ai bảo dán tấm hình mộng ảo đó rồi để anh lẫn ThímBẩy gặp phiền.>

    Thứ nữa, tôi chỉ nghe tên Thôi Hiệu,Hạo chứ chưa nghe Thôi Hộ cho nên lầm tưởng Thím đùa chữ.
    Lý Bạch than rằng:’’nhãn tiền hữu cảnh đạo vô tắc, Thôi hiệu đề thi tại thượng đầu “, cùng giai thoai “Thôi Hiệu đề thơ, Lý bạch gác bút” về Hoàng hạc Lâu.

    Phần chót là thế này, tôi gõ chữ tiếng Việt nên làm biếng bấm tới bấm lui, khi viết : ThímBẩyCM - -Cắt mạng ? Đáng lý ra tôi phải viết rõ ra như thế này : ThímBẩyCM = Cắt mạng . Cái dấu = tôi muốn nói là có phải, có nghiã như vậy không < cắt mạng ? >.Nhưng khi gõ tiếng Việt thì không gõ dấu = được, nên tôi gõ đại đấu - - Chỉ là hai cái gạch chứ không phải là dấu Bằng: = . < ThímBẩyCM - - Cắt mạng ?
    Người miền Nam đọc từ “Cách mạng” mà người Bắc kỳ tui tôi nghe cứ như là “Cắt mạng”. Do thế nên tôi cũng mượn chữ chơi chữ mà làm câu này :
    Dạ thưa em đã chạy rồi.
    Đừng theo cắt mạng mà toi cuộc đời, có nghiã là bớ người ta đừng theo” Cách mạng” nữa mà toi luôn cuộc đời. < cách mạng giải phóng Miền nam, cách mạng XHCN vv >
    Câu chuyện là như vậy. Mong ThímBẩy hiểu, chứ ai hơi đâu đi chẻ chữ ra mà chơi cho có chuyện ? Đây cũng là một sự đuà vui, vì tôi nghĩ ThímBẩy cũng như cô Tigon, hai người cứ chị chị em em nên dựng chuyện vui một chút, ai dè nó vô duyên tệ phải không Tigon. Thôi thì xin lỗi cả hai ngươì, rút kinh nghiệm, bài học lớn. Người ta nói chẳng có cái dại nào giống cái dại nào phải không Tigon ? Gìa đầu còn dại.
    Bạn Peterphu thân mến,
    Chuyện nhỏ mà . Tôi và bạn thông tin được với nhau như thế là CLEAR rồi.
    Trong các thi nhân đời Đường có bốn người họ Thôi cơ đấy :
    Thôi Hạo - hay Hiệu- là cái ông liên quan đến bài Hoàng Hạc Lâu của Lý Bạch.
    Thôi Hô là anh chàng và cô vợ có má đào suýt chết vì mê thơ xuân chủa chồng.
    Thôi Đồ làm bài "Trừ DẠ Hưu Hoài" ít người nhắc vì không nổi danh.
    Thôi Lỗ làm bài Hoa Thanh Cung cũng không nổi danh.
    Những lỗi như thế này là chuyện hàng ngày, hiểu ra thì tốt lắm rồi. Chúng ta cùng vui.
    CHUYỆN HA NỘI còn rất nhiều điều hay đáng được kể lắm, mời bạn góp sức nha.
    Thân quí.
    TBCM

  7. #187
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Tết Đến , Hết Chuyện Cũ

    Vắng nhà có một ngày , chiều nay về th́ thấy 2 cái góp ư của anh Peterphu và Thím7CM .

    Hú vía ! May là vẫn c̣n năm cũ nên không sao . Chuyện cũ sẽ được cọp mang đi .

    Bây giờ th́ mọi chuyện đă sáng tỏ . Cám ơn Anh Peterphu và Thím7.

    Mong Huynh vẫn tiếp tục góp ư ủng hộ những threads của Muội .

    Tigon

  8. #188
    Thim7CM
    Khách

    Chuyện cũ vẫn còn, Muội Bảy kể nè

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Vắng nhà có một ngày , chiều nay về th́ thấy 2 cái góp ư của anh Peterphu và Thím7CM .

    Hú vía ! May là vẫn c̣n năm cũ nên không sao . Chuyện cũ sẽ được cọp mang đi .

    Bây giờ th́ mọi chuyện đă sáng tỏ . Cám ơn Anh Peterphu và Thím7.

    Mong Huynh vẫn tiếp tục góp ư ủng hộ những threads của Muội .

    Tigon
    Cô Áo Lụa Hồng của nhà văn Thạch Lam
    (để quí vị đọc mà xem trai thanh gái lịch đất Hà Thành bát phố du xuân)

    ____________________ ____________________
    Hiệp đi thong thả trong phố, mũ đội lệch, miệng ngậm thuốc lá. Chàng vừa đi vừa nh́n đám người qua lại tấp nập dưới bóng nắng ấm của sáng mùa thu. Thỉnh thoảng, Hiệp đứng dừng lại trước một cửa hiệu bán đồ trang sức, anh ta sung sướng ngắm nghía những cái mũ phớt mềm mại, những dây lưng đẹp đẽ và những cà vát lụa nhiều màu rực rỡ. Tuy không có tiền để mua những thứ đó, nhưng trông ngắm không cũng đủ cho Hiệp hưởng mấy cái vui thú của những cuộc đi chơi phiếm.

    Nhất là những cuộc đi chơi của Hiệp lại c̣n có một mục đích khác nữa. Cứ mỗi buổi sáng chủ nhật, anh ta thắng bộ, nói là đi chơi mát, nhưng chính thực ra chỉ cố để trông ngắm các thiếu nữ Hà thành. Sự kinh nghiệm đă bảo cho chàng biết rằng chủ nhật là cái buổi ở trong phố có lắm các tiểu thư nhất. Giờ các cô đi sắm sửa quần áo và phấn sáp, nước hoa, một công việc mà Hiệp cho là hợp với tính cách người thiếu nữ hơn cả. Chính cái sung sướng của Hiệp là được trông thấy một cô thiếu nữ xinh xắn đứng chọn các hàng mẫu để may áo kiểu mới, hay là chọn các thứ phấn và nước hoa đựng trong những cái hộp đẹp đẽ.

    Có khi chàng đứng lặng hàng giờ, hay suốt cả buổi sáng trước một cửa hiệu bán tơ lụa để nh́n các cô thiếu nữ mua hàng. Chàng nh́n những mái tóc đen nhánh che lấp vành tai hồng hồng và xinh xắn, những sợ tóc mai lơ thơ trên má phơn phớt, những tấm thân mềm mại hay những tà áo màu tha thướt. Nếu có một cô nào tươi đẹp đi ra là Hiệp đi theo liền...Đi theo xa xa thôi, mà đi theo một cách kín đáo, không cho thiếu nữ biết. Có khi cứ như thế đi hết phố nọ sang phố kia, rồi đến khi thiếu nữ vào nhà, Hiệp ta c̣n đứng tẩn ngẩn ở ngoài hè... Nhưng rồi anh ta cũng thấy cái vô vị của sự đứng như thế không có lợi ǵ. V́ thiếu nữ có biết anh ta theo đâu, mà dầu có biết nữa, chắc cô ta cũng không để ư.

    Nhiều lần, theo sau một co thiếu nữ xinh xắn một thôi đường cũng khá mỏi chân, Hiệp chỉ muốn tiến lên t́m cách làm quen hay nói chuyện với thiếu nữ. Nhưng cái tính rụt rè làm cho Hiệp, khi sắp sửa nói, lại ngượng nghịu, tự thấy câu ḿnh sắp nói không có ư nghĩa ǵ hết. Thành thử, dưới đôi con mắt ngạc nhiên của thiếu nữ, Hiệp lúng túng rồi lại lùi xuống giữ cái địa vị đi theo như cũ.

    Đă nhiều lần Hiệp tự tức ḿnh về cái tính rụt rè ấy. Chàng thấy những anh bạn tự nhiên gợi chuyện với một thiếu nữ chưa từng quen biết ở ngoài phố một cách rất dễ dàng: chàng lẩm bẩm tự cho ḿnh là hèn, nhát, và nhất định lần sau th́ sẽ can đảm và mạnh bạo hơn nữa.

    Nghĩ như vậy, Hiệp thổi sáo ở giữa phố để lấy cái vẻ dung dị, không cần ǵ ai, mà chàng thấy các anh em bạn vẫn có, rồi rảo bước đi mạnh về phía bờ hồ. Chợt chàng đứng dừng ngay lại: một thiếu nữ rẽ đầu xuống phố hàng Gai ra, vừa gặp Hiệp đưa mắt lên nh́n. Một luồng điện như truyền khắp từ đầu đến chân, Hiệp không nh́n thấy ǵ nữa, chỉ thấy đôi mắt đen nhánh của thiếu nữ và cái màu hồng của tấm áo. Thật chưa bao giờ Hiệp thấy một cô thiếu nữ xinh đẹp như thế! Anh ta cứ bàng hoàng đứng ngẩn người ra như phỗng, quên mất cả cái lễ phép tránh sang một bên để nhường lối cho thiếu nữ đi. Đến khi cô kia đưa cặp mắt ngạc nhiên nh́n anh ta lần nữa, mỉm cười như có ư chế nhạo rồi quay đi, Hiệp mới hoàn hồn, bước theo sau thiếu nữ.

    Tấm áo lụa hồng phấp phới bay theo chiều gió, thiếu nữ có một cái dáng điệu mềm mại, khiến Hiệp lấy làm sung sướng rằng đă được gặp một người đẹp. Chàng nhất đinh lần này không để lỡ mất dịp tốt, vừa theo vừa nghĩ kế làm quen với thiếu nữ.

    Có lẽ thiếu nữ cũng biết anh ta theo, nên thỉnh thỏang nàng quay lại nh́n Hiệp mỉm cười. Qua phố hàng Ngang, hàng Đường, chợ Đồng Xuân... thiếu nữ rẽ qua hàng Lược, rồi đứng dừng lại trên hè, ngơ ngác nh́n hai dăy phố như người t́m số nhà.

    Cố thu hết can đảm trong người, Hiệp bước rảo đến trước mặt thiếu nữ. Chàng ngả mũ chào rất lễ phép:
    - Thưa cô... thưa cô...
    Thiếu nữ ngẩng lên nh́n Hiệp, lặng yên đứng đợi.
    - Thưa cô... thưa cô...
    Tự nhiên cái can đảm của Hiệp đi đâu mất ca, Hiệp thấy bối rối, mặt nóng bừng, quên mất không nói câu ǵ nữa...

    Thấy cái vẻ lúng túng của Hiệp, thiếu nữ như có ư thương hại. Đột ngột nàng hỏi :
    - Anh Tân đấy à?

    Hiệp đứng ngây người ra một lát. Nhưng một ư nghĩ thoáng qua trong óc Hiệp, một cách có thể thoát khỏi cái thời khắc ngượng nghịu, Hiệp liền liều trả lời :

    - Vâng... chính tôi...
    Thiếu nữ bỗng có vẻ vồn vă, ân cần, bước lại gần Hiệp, nói :

    - Chết chửa! Thế mà tôi không nhận ra đấy. Trông bây giờ anh khác hẳn trước kia, nhớn hơn nhiều...

    Rồi nàng chúm chím đôi môi đỏ :
    - Mà từ độ ấy đến bây giờ, làm ǵ anh chẳng nhớn...thưa anh, hai cụ nhà ta vẫn được mạnh giỏi đấy chứ?

    Đă chót th́ phải chét, Hiệp ngập ngừng trả lời:
    - Vâng cám ơn cô, thầy mẹ tôi vẫn được b́nh thường...

    Hiệp hơi lo, chỉ sợ cô ta biết là nhầm không phải, th́ thật là bẽn. Nhưng thiếu nữ như không để ư đến cái vẻ lúng túng của Hiệp, cứ điềm nhiên nói tiếp :

    - Từ độ anh thôi học trở về, bà tôi vẫn có ư nhớ, thường nhắc đến anh luôn và cứ mong anh ra chơi. Chắc anh ở nhà quê cũng bận lắm đấy nhỉ?

    Lần này Hiệp không c̣n lo nữa. Anh đoán già rằng chắc cậu Tân nào đó trước có ở trọ học nhà cô này, rồi về quê nghỉ, mà nghỉ cũng lâu nên bây giờ cô ta mới nhận nhầm được. Chàng vững dạ, mỉm một nụ cười rất xinh rồi nói :

    - Vâng, khi ở nhà quê tôi cũng bận công việc lắm, chẳng đi đến đâu được. Nhớ bà và nhớ... cô quá, lắm lúc muốn ra hỏi thăm nhưng không sao mà rứt ra được...
    Thiếu nữ đưa đôi mắt đen lánh nh́n Hiệp rồi thân mật trách :

    - Anh thật tệ quá! Lên Hà Nội mà cũng không đến thăm em. Anh không nhớ đến em sao? Hay anh quên em rồi?

    Thiếu nữ cúi xuống mỉm cười. Hiệp cảm động trong ḷng, âu yếm và lấy giọng dịu dàng :
    - Không, tôi không quên em...à, quên cô đâu... không bao giờ tôi quên được...
    Chàng cảm động thật, cảm động v́ đôi mắt trong của thiếu nữ, đôi mắt t́nh tứ ngây thơ. Càng trông Hiệp càng thấy thiếu nữ đẹp, nhất là cái miệng xinh xắn, có duyên, chúm chím như tinh nghịch.

    Hai người vừa đi vừa nói chuyện. Câu chuyện mỗi lúc thêm thân mật, như hai người bạn cũ gặp nhau. Hiệp đóng vai anh Tân nào đó thật là hoàn toàn, trả lời một cách kín đáo... Có khi Hiệp cũng ngập ngừng về một câu nói, nhưng thiếu nữ h́nh như vui mừng gặp người cũ, không để ư đến ǵ cả.

    Đến lúc chia tay, anh ta đă biết rơ thiếu nữ là Lan, lưu học sinh trường nữ sư phạm. Anh ta lại biết cả số nhà ở hàng Lược và lại được cô hẹn đến chủ nhật sau đến cửa trường học đón cô đi chơi.

    Lúc trở về, Hiệp thấy bước chân nhẹ nhàng như người bay. Anh sung sướng tự khen ḿnh đă bỏ được cái tính rụt rè và cảm ơn thầm cái anh Tân nào đó đă cho anh cái dịp làm quen với một thiếu nữ xinh đẹp như thế.

    Nhưng Hiệp vẫn có một điều lo: chàng chỉ sợ Lan biết chàng không phải là Tân th́ thật rầy rà, chàng lo sợ nghĩ đến lúc Lan mời đến nhà chơi, tuy trong những lúc nói chuyện, Hiệp không thấy Lan đả động ǵ đến việc ấy cả.

    Tuy vậy, Hiệp cũng nhất định nói thật cho Lan biết, một phần v́ chàng biết trước không giấu được măi, một phần v́ chàng chắc rằng Lan đối với chàng cũng sẽ tha thứ cho cái sự giả dối bất đắc dĩ ấy.

    Hôm ấy gặp Lan, Hiệp cảm động, hồi hộp, cầm tay Lan rồi lưỡng lự nói:
    - Em Lan, anh có câu chuyện muốn nói với em...

    Lan nh́n Hiệp, chớp mắt nhanh, như nghĩ ngợi một chút, rồi mỉm cười cũng nói:
    - Anh Tân, em cũng có câu chuyên muốn nói với anh...

    - Chuyện ǵ, em cứ nói đi.
    - Không, anh nói trước.
    Hiệp lại ngập ngừng:
    - Câu chuyện của anh... em tha thứ cho nhé. Hôm ấy, anh đă nói dối em, v́ anh...không phải là Tân!
    Lan cười ṛn vui vẻ, đáp:
    - Em cũng không phải là Lan!
    Thấy Hiệp mở to đôi mắt, ra dáng không hiểu, nàng tiếp thêm:
    - Em không phải là Lan của anh Tân, mà của anh cơ! Nghĩa là... em biết anh không phải là Tân.
    - Em biết?
    - Vâng.
    Hiệp ngơ ngác; chàng hỏi :
    - Thế là làm sao? Anh không hiểu.
    Lan lấy tay che miệng, giảng :
    - Có ǵ đâu. Hôm ấy em thấy anh cứ lúng túng măi, nên em mới giả vờ hỏi thế cho anh đỡ ngượng, chứ có anh Tân, anh Tiếc nào đâu. Hiệp chợt hiểu, vui vẻ cười.

    Một lát, Hiệp sung sướng hỏi :
    - Thế em biết anh? Em yêu anh?
    - Lan đưa đôi mắt đen láy, ngây thơ nh́n Hiệp :
    - Không, em chỉ biết anh theo em, chứ không quen biết anh bao giờ, nhưng em thấy anh cứ ấp úng măi không nói được câu ǵ, em thương hại.
    Thạch Lam

    TB : Tỷ Tigon ơi, chuyện Muội Bảy kể có hay không, hi hi .

  9. #189
    Vân Nương
    Khách

    Nước Non nặng một lời thề

    THưa Quí vi,
    Con người, tâm hồn và sự nghiêp văn thơ của thi sĩ Tản Đà có lẽ tiêu biểu rõ nét nhất là bài thơ THỀ NON NƯỚC, Vân xin được trình bày sau đây :
    T́nh Non Nước

    ____________________ ____________________
    Nước non nặng một lời thề,
    Nước đi, đi măi, không về cùng non.
    Nhớ lời "nguyện nước thề non",
    Nước đi chưa lại, non c̣n đứng không.
    Non cao những ngóng cùng trông,
    Suối tuôn ḍng lệ chờ mong tháng ngày,
    Xương mai một nắm hao gầy,
    Tóc mây một mái đă đầy tuyết sương.
    Trời tây ngă bóng tà dương,
    Càng phơi vẻ ngọc nét vàng phôi pha.
    Non cao tuổi vẫn chưa già,
    Non thời nhớ nước, nước mà quên non.
    Dù cho sông cạn đá ṃn,
    C̣n non, c̣n nước, hăy c̣n thề xưa.
    Non cao đà biết hay chưa?
    Nước đi ra bể lại mưa về nguồn.
    Nước non hội ngộ c̣n luôn,
    Bảo cho non chớ có buồn làm chi.
    Nước kia dù hăy c̣n đi,
    Ngàn dâu xanh tốt non th́ cứ vui.
    Ngh́n năm giao ước kết đôi,
    Non non nước nước không nguôi lời thề.

    Tản Đà

  10. #190
    Nỡm
    Khách

    Chuyện vui Hà Nội : Cháu giống ông CHỦ TỊCH như đúc

    Hồi Trường Chịnh còn làm chủ tịch, ngày tật niên có hai bà vào phủ chủ tịch
    gặp ngay vợ Trường Chịnh đẩy một cái xe trẻ trở ra. Trong lúc bà kia kéo vợ Trường Chịnh ra nói chuyện riêng
    Một bà vén cá màn xe trẻ ra nhìn vào và nói "
    "Cháu giống ông chủ tịch như đúc."
    Bà Trường Chinh lộ ngay vẻ không vui.
    Khi ra về bà nọ hỏi bà kia sao vậy.
    Bà bạn tủm tỉm trả lời :
    - Có đứa trẻ nào đâu. Tôi giả bộ như thế để bà Khu khỏi "mất mặt",
    vì sợ thiên hạ dị nghị. Bà Khu đã khéo nguỵ trang chở ra bằng xe trẻ
    Một con heo.
    (Nguồn: báo xuân Người Việt năm Hợi 1995)

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 3 users browsing this thread. (0 members and 3 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •