Page 253 of 304 FirstFirst ... 153203243249250251252253254255256257263303 ... LastLast
Results 2,521 to 2,530 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #2521
    Tran Truong
    Khách

    Phan Khôi (1887-1959) _ Chương 21

    Tạ Trọng Hiệp đưa ra bằng chứng về luận điểm này:

    1/ Sự cố t́nh xoá tên Phan Khôi

    "Một bằng chứng rất gần đây là Phan Khôi trong những năm 30 có một số bài tranh biện với cụ Trần Trọng Kim (...) Những bài của cụ Kim đáp lại Phan Khôi được nhà xuất bản Tân Việt, khi in cuốn Nho Giáo lần thứ 3, cho vào phần Phụ Lục.(...) Bây giờ, muốn xóa dấu vết Phan Khôi cho tốt, là ta bỏ phắt cái Phụ Lục đi. Và quả nhiên, năm 1991, khi tái bản Nho Giáo ở Sài G̣n, người ta bỏ hẳn phần Phụ Lục ấy.

    Ta có thể đọc hết cuốn Nho Giáo mà vẫn không biết là Phan Khôi đă giới thiệu, đă có công rất lớn để giúp cho cuốn Nho Giáo của Trần Trọng Kim được giới có học, tạm gọi là trí thức hồi đó, t́m đọc. Và nhờ những biện luận của Phan Khôi mà có một số điểm sai lầm trong Nho Giáo được sửa lại. Như vậy là riêng về một tác phẩm mà Phan Khôi có công, và cái công đó đă hoàn toàn bị xoá bỏ, khi người ta tước cái phần phụ lục ấy đi".

    2/ Về nhà văn Sở Cuồng Lê Dư, em rể Phan Khôi

    "Ông Vũ Ngọc Phan, tác giả bất hủ của bộ Nhà Văn Hiện Đại mà tôi cũng như mọi người mang ơn rất nhiều trong thời c̣n trẻ (...) Những năm cuối đời, có đủ th́ giờ, ông viết hồi kư rất tường tận. Đặc biệt ông dành riêng gần 100 trang để tả lại cái buổi ban đầu lưu luyến ấy, ông được gặp người yêu của ông và sau ông cưới làm vợ. Đó là cô Hằng Phương, người có quan hệ gia đ́nh với Phan Khôi.

    Tại sao tôi nhớ đến Vũ Ngọc Phan khi nói về Phan Khôi? Tôi muốn đưa ra một minh họa, đố ai chối căi, rằng người ta cố ư, hay là quá sợ, người ta không dám nói đến Phan Khôi: Ông Vũ Ngọc Phan, nhà anh hùng văn hóa này, ông anh hùng đến nỗi kể về cô gái đẹp như tiên, ông tả Hằng Phương tóc dài mượt. Cái ǵ cũng đẹp cả. Thế th́ bố cô Hằng Phương là ai? Đọc hết cả tập hồi kư của Vũ Ngọc Phan nhan đề Những Năm Tháng Ấy (...) cả thẩy 423 trang (...) vẫn không biết ông ấy tên là ǵ! Ông bố của Hằng Phương là nhà văn Sở Cuồng, tên thật là Lê Dư!

    Lê Dư, hồi trẻ, có một giai đoạn bồng bột, nghe theo tiếng gọi của nhiệt huyết yêu nước, xuất ngoại Đông Du.(...) V́ đói quá, ông chuồn về Việt Nam. Và lại gặp lúc mật thám Pháp đang t́m cách dụ những người trí thức chống đối, về làm việc với nó, v́ nó đang muốn mở ra một lối thoát cho trí thức nho học duy tân: Các anh đi con đường chống chúng tôi th́ chết; nhưng nếu các anh đừng chống chúng tôi, mà lại có một hoạt động văn hóa, có lợi cho cả các anh lẫn chúng tôi, th́ các anh sống được.

    Tức là bằng sự mở tờ Nam Phong. Một người có tư tưởng ôn ḥa như Phạm Quỳnh đứng chủ trương. Cụ Lê Dư về được bổ nhiệm làm chủ bút, giữ phần Hán văn của Nam Phong[4]. Th́ chỉ v́ những năm đó mà về sau Lê Dư bị mang một nhăn hiệu -sau khi Cộng Sản lên cầm quyền- gần như là một người phản cách mạng.

    Cho nên Lê Dư cũng bị một số phận -tuy không nặng bằng Phan Khôi, nhưng cũng gần như thế.(...)- là trong bộ sách quư báu mà tôi hay dùng, Lược Truyện Các Tác Gia Việt Nam, tập II, ở mục số 19, có một tiểu sử Lê Dư, mà người cán bộ viết sách đó, lúc đó đang sống ở Hà Nội, có con gái cụ Lê Dư là bà Hằng Phương, con rể cụ Lê Dư là ông Vũ Ngọc Phan, con gái út cụ Lê Dư là vợ tướng Nguyễn Sơn, c̣n đang sống lúc bấy giờ ở giữa Hà Nội, mà họ dám viết tiểu sử Lê Dư bằng hai câu đầu như thế này:

    Không biết năm sinh và năm mất ở đâu.
    Lúc đó, cụ Lê Dư đang sống phây phây ở giữa Hà Nội (...) Vợ ông Lê Dư là em ruột Phan Khôi (...)Tôi rất bất măn khi ghi chép tiểu sử người ta, mà cứ giấu cái này, giấu cái kia. Nhất là cuốn hồi kư của Vũ Ngọc Phan, là người tôi mến trọng ngày xưa bao nhiêu, th́ sau khi đọc cuốn hồi kư, tôi mất đi nhiều thiện cảm với ông ấy, chỉ v́ cái chuyện hèn nhát của ông ấy: Tên bố vợ không dám nói, chỉ nói ông cụ làm ở Bác Cổ (...) Suốt mấy chục trang nói về ông bố của người mà ḿnh sắp đến xin cưới con gái, không dám nói đến tên ông cụ là Lê Dư!


    Còn tiếp ...

  2. #2522
    Tran truong
    Khách

    Phan Khôi (1887-1959) _ Chương 21

    3/ Về cụ Phan Trân, cha Phan Khôi

    "Điểm thứ ba, khi nói về tên ông ngoại của vợ ḿnh là cụ Phan Trân. Trong suốt cả cuốn hồi kư, mỗi lần nhắc đến cụ th́ cứ gọi cụ là cụ Phan Trần.(...) Ai có cuốn sách Những Năm Tháng Ấy của Vũ Ngọc Phan: Tên cụ là Phan TRÂN chứ không phải Phan TRẦN. Và qua sự chắp nối với một vài điều đọc ở chỗ khác, th́ dần dần tôi thử phác họa Phan Khôi là con cái nhà ai, sinh năm nào? Ở đâu? Đấy, cái này đă bắt tôi bỏ ra nhiều thời gian t́m kiếm, nó là khía cạnh khiến tôi đi đến một quyết định là nếu viết bài, th́ tôi đề tựa: Phan Khôi Người xa lạ? Với một dấu hỏi rất lớn v́ quả thật là gốc gác, lư lịch và dấu vết về đời cụ Phan Khôi ngày nay gần như bị xoá hết cả rồi"[5].

    Tạ Trọng Hiệp qua đời ba tháng sau khi nói những lời "thịnh nộ" này. Đó là năm 1996.



    Năm 2010, Lê Hoài Nguyên[6] cho biết t́nh trạng chung như sau: "Tại miền Bắc cuốn "Bọn Nhân Văn Giai Phẩm trước toà án dư luận" là tài liệu duy nhất tập hợp các bài tổng kết phê phán chính thống về NVGP. Một số người nghiên cứu do không có tư liệu, thường dựa viết theo cuốn này khi phải nói về giai đoạn 1954-1960 (...)
    Hầu như toàn bộ các thế hệ sau không biết mặt mũi các ấn phẩm NVGP là thế nào, người ta chỉ lặp lại các luận điệu chính thống mỗi khi nói về nó. (...) Ở một số cuốn hồi kí khi đến giai đoạn này người ta chỉ lướt qua một vài ḍng, kể cả hồi kí của Đào Duy Anh, Vũ Đ́nh Hoè, Gia đ́nh Phan Khôi, Vũ Ngọc Phan, Tố Hữu... Nghĩa là việc nói lại một cách rành mạch về NVGP vẫn c̣n là một việc cấm kỵ hoặc ít ra là khó nói!"

    Và ông kết luận: "Trong một xă hội đă kéo dài hơn nửa thế kỷ về sự mê muội dân trí, về sự độc tài về chính trị, sự lừa dối, sự đầu độc để có sự đồng thuận về vụ NVGP và các nhân vật của nó thật khó như đáy bể ṃ kim… Nhưng trong đêm tối không phải không có những người đă nh́n thấy ánh sáng của chân lư. Sẽ có nhiều người phản đối tôi.
    Nhưng chẳng lẽ cứ im lặng măi. Mỗi người chỉ là một góc của thế giới, và người ta bị thôi miên nữa, người ta cả tin. Tôi nghĩ đau khổ nhất của con người là đánh mất lư trí, là không hiểu, không thấy được thế giới thật đang ở bên ḿnh. Họ đă sống và tàn sát đồng loại và tự biện minh bằng một cái mục đích hăo huyền vô nhân tính. Vào những năm đầu đổi mới, tôi đă viết trong bài thơ Thế giới đang tồn tại: "Bi kịch thay cho những dân tộc chỉ tin vào những thần tượng, những tín điều""[7].

    Đây là bài viết công khai đầu tiên của một người trong ngành công an, đă từng có trách nhiệm trong hơn 20 năm về hồ sơ NVGP. Một bài viết can đảm. Không những có những thông tin đúng đắn, những nhận định ngay thẳng, mà c̣n đ̣i hỏi sự ṣng phẳng với quá khứ về mặt văn học và lịch sử.

    Hoạ sĩ Trần Duy, trong bài Tưởng niệm về Phan Khôi, viết nhân dịp kỷ niệm 120 năm sinh Phan Khôi 6/10/1887-6/10/2007[8] viết: "Ông Phan Khôi không c̣n nữa, nỗi oan khuất của đời ông vẫn chưa có người giải!(...) nỗi oan của Phan Khôi, cái mà ông quư nhất, ǵn giữ nhất là phẩm giá, th́ đă bị bôi nhọ, bị chà đạp. Ai là người minh giải?"[9].


    Còn tiếp ...

  3. #2523
    Tran truong
    Khách

    Phan Khôi (1887-1959) _ Chương 21

    ♦ Đánh Phan Khôi, các văn bản ô nhục

    1/ Rồng Nam phun bạc

    Trong cuốn Lược truyện các tác gia Việt nam, quyển II, in năm 1972, của Trần Văn Giáp, Nguyễn Tường Phượng, Nguyễn Văn Phú, Tạ Phong Châu, mục từ số 50, có đoạn như sau: "Phan Khôi đă được Mác-ty (Marty) gọi ra làm việc cạnh nó và viết báo Nam Phong. Trong pḥng kín, Phan đă bí mật tố giác một số nhân sĩ yêu nước và bí mật hiến mưu dập tắt phong trào cách mạng"... Trong tạp chí Nam Phong, Phan đă viết những bài văn và bài thơ lừa dối, kêu gọi "dân An Nam" dốc túi ra lấy tiền để đánh đổ "Đức tặc" giúp đỡ nước "bảo hộ" Pha-lang-xa đă không quản trùng dương muôn dặm đem "văn minh" sang gieo rắc ở cái đất An-nam "hèn yếu hủ lậu này"... Phan đă tuyên truyền rầm rộ cho giặc dưới cái nhăn hiệu phỉnh nịnh là "Rồng Nam phun bạc".

    Những việc làm của Phan Khôi "đă đẹp ḷng bọn mật thám Mác-ty nhưng chỉ đem lại cho sĩ phu hồi đó sự căm giận khinh bỉ. Phan Khôi là một nhà Nho không những không có sĩ khí văn phong ǵ, mà đă tụt xuống bại vong quốc nô vô sỉ" (Xem bài Một nhà nho "tiết tháo": Phan Khôi của Phùng Bảo Thạch, đăng trong tập "Bọn Nhân Văn - Giai Phẩm trước toà án dư luận" Nhà xuất bản Sự Thật, 1969, trang 76, 78). (...) Nhóm phá hoại Nhân Văn - Giai Phẩm đă bị vạch mặt và bị dư luận phê phán nghiêm khắc. Cuộc đời nhơ nhớp, phản bội cách mạng của Phan Khôi lần này được phơi bày ra ánh sáng. Hai năm sau, 1960, Phan Khôi chết ở Hà Nội"[10].

    Đó là Phan Khôi, trong Lược truyện các tác gia Việt Nam, 1972, hoàn toàn trích dẫn bài viết của Phùng Bảo Thạch. Ngày nay, Từ điển Bách khoa, mục từ Pháp Việt đề huề, cũng vẫn chép lại câu của Phùng Bảo Thạch: Báo Nam Phong của Phạm Quỳnh đưa ra khẩu hiệu "Rồng Nam phun bạc đánh đổ Đức tặc".

    Trong số những bài đánh Phan Khôi, bài của Phùng Bảo Thạch tồi tệ nhất, nhưng lại có ảnh hưởng sâu rộng và dài lâu nhất, tại sao? V́ bài này được in trong cuốn "Bọn Nhân Văn Giai Phẩm trước toà án dư luận" và đến 2010, theo Lê Hoài Nguyên, người ta vẫn c̣n dựa vào cuốn này khi phải viết về giai đoạn 1954-1960. Phùng Bảo Thạch là một trong ba người sáng lập báo Đông Tây (1929-1932)[11] mà Phan Khôi cộng tác năm 1930-1931, tức là "bạn đồng hành" của Phan Khôi thời trẻ, cho nên là người "có thẩm quyền hơn cả" khi viết về Phan Khôi.

    Chúng tôi t́m đọc Nam Phong, thấy b́a sau phần chữ Hán có h́nh một con rồng phun lên hai chữ Nam Phong; c̣n trong những bài tiếng Việt mà Phan Khôi viết trên Nam Phong, th́ tuyệt nhiên không thấy khẩu hiệu "Rồng Nam phun bạc" và cũng không thấy bài văn, bài thơ nào kêu gọi "dân An Nam" dốc túi ra lấy tiền để đánh đổ "Đức tặc".

    T́m đọc những bài Phan Khôi viết trên báo khác, th́ thấy một bài hài đàm có tên Rồng Nam, viết năm 1929 trên báo Thần Chung, trong đó Phan Khôi nói phiếm đại ư: cái tên nào có chữ Nam, hay bị xui. Không biết tay Lang-Sa nào xỏ lá, Siam th́ nó gọi là Siamois; Cambodge là Cambodgien, chỉ có Annam thành Annamite. Vần ite sau chót chỉ dân bán khai. Vậy mà cũng không hẳn xui đâu, v́ Phan nhớ lại hồi thế chiến "chánh phủ mở cuộc quốc trái ở nơi mấy cái cáo thị dán cùng đường, th́ có con rồng, dưới lại đề chữ: "Rồng Nam phun bạc đánh đổ Đức tặc". Đức bị đánh đổ không chưa biết, chớ rồng Nam lúc đó phun bạc thiệt nhiều!"[12]

    Th́ ra người ta đă lấy "cái cáo thị dán cùng đường, có con rồng, dưới lại đề chữ: "Rồng Nam phun bạc đánh đổ Đức tặc", đổ cho Phan Khôi và nhóm Nam Phong, để có cớ lôi Phan Khôi xuống bùn.
    Trong cuốn Lược truyện các tác gia Việt Nam, có ba học giả bị kết án nặng nhất, nhưng Nguyễn Văn Vĩnh -mục từ 24- chỉ bị coi là thân Pháp. Phạm Quỳnh -mục từ 48- dù bị thủ tiêu, cũng chỉ bị coi là "tay sai đắc lực của đế quốc Pháp trong lănh vực văn hoá và một tên Việt gian lợi hại chống cách mạng".
    Phan Khôi bị bôi nhọ một cách bỉ ổi hơn cả.

    Như vậy, sự bôi nhọ Phan Khôi được chuẩn bị một cách hệ thống, chắc chắn phải do lệnh từ trên cao nhất của lănh đạo. Hồ Chí Minh lúc ấy là chủ tịch kiêm tổng bí thư. Trường Chinh đă từ chức từ tháng 10/1956 và Tố Hữu không đủ thẩm quyền để đánh Phan Khôi. Chiến dịch này dùng những học giả, nhà văn, nhà báo lăo thành như Hồng Quảng, Nguyễn Đổng Chi, Nguyễn Công Hoan, Phùng Bảo Thạch, Trần Văn Giáp...


    Còn tiếp ...

  4. #2524
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067

    Sách quư

    Kính chào quư vi,

    Tôi vừa xem chương tŕnh "live stream" của chuyên gia kinh tế Nguyễn Xuân Nghĩa.
    Ông ta có giới thiệu cuốn "Bảo Đại, Trần trọng Kim và Đế Quốc Việt-Nam" của giáo sư Phạm Cao Dương.

    Sách do Amazon xuất bản giá chỉ có $25.00.
    Nếu xin credit card của họ th́ được $50.00 gift card -> có sách mà c̣n dư tiền.

    https://nhatbaovanhoa.com/a5283/tien...-quoc-viet-nam

    https://www.amazon.com/Bao-Dai-Trong...nSyb9CVNQYY_lm

  5. #2525
    Tran truong
    Khách

    Phan Khôi (1887-1959) _ Chương 21

    Hồng Quảng là tên giả của một trong những học giả hàng đầu, là người chủ chốt. Bài Tính chất Phan Khôi hay ngựa quen đường cũ kư tên Hồng Quảng đăng trên Văn Nghệ số 11 tháng 4/1958, là bài chỉ đạo: Trầm tĩnh, lịch sự tối thiểu, không mày tao, chi tớ, có lúc c̣n gọi Phan Khôi là tiên sinh, dù trong nghiă mỉa mai, nhưng dần dần tiệm tiến "chứng minh" Phan Khôi là kẻ "phản quốc".

    Lập luận chính: "Phan Khôi chỉ học mót của Hồ Thích chứ không có tư tưởng ǵ cả". Hồng Quảng là "thủ trưởng" vụ đánh Phan Khôi, nhưng viết bài mà không dám kư tên thật luôn luôn là một hành động phức tạp: ở những kẻ có "tên tuổi", đây là hành động "kẻ cả", tỏ ḿnh là "bề trên", không nhúng tay vào những việc bẩn.
    Nhưng đồng thời cũng chứng tỏ tác giả không tin vào điều ḿnh viết, thậm chí c̣n xấu hổ nữa, nên không dám kư tên thật. Là ai chăng nữa, th́ việc kư tên giả luôn luôn chứng tỏ người viết là kẻ tráo trở hai mặt, ném đá giấu tay. Tên giả thường chỉ xuất hiện trong một "vụ việc" nào đó, rồi hết. Khác với việc nhà văn dùng nhiều bút hiệu để phân biệt lối viết và cách tŕnh bày tư tưởng khác nhau của ḿnh trên mặt báo.

    Sự chỉ đạo của Hồng Quảng được Nguyễn Đổng Chi gián tiếp nói ra: "Khi viết bài này, bạn Hồng Quảng ở tạp chí Văn nghệ (số 11) đă vạch cho ta thấy Phan Khôi “không phải độc lập sáng tạo” mà chỉ học mót lại những cái Hồ Thích đă nói từ lâu. Đúng thế. Phan Khôi là một tên học tṛ vụng về của Hồ Thích, mà Hồ Thích th́ là một tên lính xung phong của thực nghiệm chủ nghĩa hay thực dụng chủ nghĩa của giai cấp tư sản phản động của đế quốc Mỹ do bọn Đi-uy (Dewey), Ram (James) và Mát (Mach) v.v… sáng tạo"[13]

    Một chi tiết nhỏ trong lời của Nguyễn Đổng Chi: Hồng Quảng đă "vạch cho ta" chứng nhận tính cách chỉ đạo của Hồng Quảng và bài của Nguyễn Đổng Chi chỉ lập lại hai ư chính của Hồng Quảng: "Phan Khôi học mót của Hồ Thích" và "Phan Khôi có bộ óc dương nô" -nô lệ Tây Phương- của Hồng Quảng, để buộc Phan vào tội "vong bản, phản dân tộc". Ngày nay, nếu có phương tiện, cũng nên xác định xem Hồng Quảng, kẻ chỉ đạo việc đánh Phan Khôi trong giới học giả là ai, để hoàn lại cho người viết, cái trách nhiệm văn bản của ḿnh. Bởi người cầm bút luôn luôn phải chịu trách nhiệm về những điều ḿnh viết.

    2/ Phan Khôi có "học mót" của Hồ Thích không?


    Theo các "học giả" nói trên, th́ những chủ đề Phan Khôi đưa ra trên báo, từ thời Phụ Nữ Tân Văn (1929) đến Sông Hương (1936) đều là "học mót" của Hồ Thích cả. Vậy chúng ta thử xem Phan Khôi viết ǵ về người thày quư hoá này?

    a/ Trong bài "Lư với thế: Hồ Thích với Quốc dân đảng", năm 1929, Phan Khôi viết: "Trong thời cuộc nước Tàu độ mười lăm năm trở lại đây, phải kể Hồ Thích là một người quan hệ lắm, quan hệ cả về mặt văn hóa và về mặt chánh trị. Thế mà mới ba năm gần đây, Hồ trở nên một người không hợp với thời cuộc, trái với dư luận, ấy là tại va gặp cái thế của Quốc Dân Đảng.

    Độ Dân Quốc gây dựng được năm bảy năm chi đó, Hồ Thích bắt đầu xướng ra cái thuyết dùng bạch thoại thế cho văn ngôn, làm cho văn thể nước Tàu biến đổi ngay và từ đó tư tưởng người Tàu cũng phát đạt mau. Hồ là một tay Hán học uyên thâm mà lại đậu Tấn sĩ văn khoa nước Mỹ, bấy giờ va chỉ viết báo mà cổ động sự cải cách văn thể chớ đích thân va th́ c̣n ở bên nước Mỹ chưa về. Lúc đó bọn thanh niên nước Tàu trông va về lắm, trông va về để làm người lănh tụ d́u dắt bọn thanh niên lên trong đường cải cách.

    Khi va về, trường Đại học Bắc Kinh liền rước làm thầy giáo (professeur) dạy khoa triết học. Ở đó vài năm, va làm được một cuốn "Trung Quốc triết học sử đại cương" là sách rất có giá trị trong học giới Tàu ngày nay"[14].

    Phan Khôi gọi Hồ Thích bằng va. Trích đoạn này có 7 chữ va. Va là có ư coi thường. Không ai gọi thầy ḿnh là va cả. Phan Khôi gọi Trần Quư Cáp là thầy tôi; Trương Vĩnh Kư, Huỳnh Tịnh Của là đại sư; gọi Lương Khải Siêu, Ngô Đức Kế, Huỳnh Thúc Kháng, Trần Trọng Kim, Phạm Quỳnh (kém Phan 5 tuổi), là tiên sanh.

    Bài viết có giọng của một người đàn anh (Phan hơn Hồ 4 tuổi) khen người đàn em, tuy trẻ tuổi mà đă nổi đ́nh đám lắm, nhưng cũng chê Hồ không ít. Phan viết về một bữa tiệc ở Thượng Hải: "Hồ, chừng như cho ḿnh là nhà triết học ngôn luận phải khác chúng mới được, bèn đứng lên nói một cách sỗ sàng. Đại lược va nói rằng thành phố phải độc lập về đường chánh trị (...) Va nói như vậy có ǵ lạ đâu, chẳng qua theo cái phép đô thị tự trị th́ phải như vậy. Mới rồi các ông hội đồng quản hạt ta nói về việc tự trị của thành phố Vũng Tàu cũng nói như vậy mà có ai căi? Cho nên khi Hồ nói xong th́ có ư tự đắc".


    Còn tiếp ...

  6. #2526
    Tran truong
    Khách

    Phan Khôi (1887-1959) _ Chương 21

    Không ai "nhận định" về "người thầy tư tưởng" của ḿnh bằng một bài viết như thế.

    b/ Tóm lại, việc Phan Khôi viết văn tự nhiên và rành mạch, không phải do ông học mót của Hồ Thích việc dùng bạch thoại. Trong bài trả lời phỏng vấn Phan Thị Nga[15], Phan Khôi cho biết: nhờ nghiên cứu cái logique trong tiếng Pháp, nên từ khi viết cho Đông Pháp thời báo, tức là từ 1925 trở đi, ông viết theo lối này.

    Ngoài ra, từ 1922 trở đi, Phan giao du và chịu ảnh hưởng của nhóm trẻ Nguyễn An Ninh kém Phan 13 tuổi, Dejean de la Bâtie dạy Phan tiếng Pháp, Bùi Thế Mỹ cùng quê... là những người bạn làm báo, học trường Tây. Nhưng nguyên nhân sâu xa, có thể là Phan đă học lối viết hài đàm của Nguyễn Văn Vĩnh trên Đăng Cổ Tùng Báo, và ông đă áp dụng lối văn trong sáng này trong bản dịch Kinh Thánh từ năm 1920-1925 - chúng tôi sẽ phân tích văn bản Kinh Thánh ở phần dưới.

    c/ Tại sao người ta lại chọn Hồ Thích để gán cho Phan Khôi? V́ lư do chính trị: Hồ Thích (1891-1962) được đào tạo ở Mỹ. 1910, đi du học rồi đậu tiến sĩ Ph.D. 1918, về nước. 1938, làm đại sứ cho Tưởng Giới Thạch tại Mỹ.

    Gán cho Phan Khôi "học mót" Hồ Thích, để đi đến kết luận: Phan Khôi phản quốc, trước làm bồi Tây, sau bồi Mỹ.

    Việc triệt hạ Phan Khôi ở các học giả, nếu dùng chữ của Phan Khôi, th́ đó là cách hạ độc thủ của "các bạn đồng chí, những người quân tử".

    Năm 1928, khi nói đến việc Hồ Thích bị bọn đồng chí trong Quốc Dân Đảng hạ thủ, Phan Khôi viết: "Thà chịu cái độc thủ của kẻ cường quyền, của bọn tiểu nhân; không thà chịu cái chó má của bạn đồng chí, của người quân tử!"

    Ba mươi năm sau, 1958, Phan Khôi bị rơi vào đúng trường hợp của Hồ Thích.

    c/ Đặt tên con là Phan Lang Sa

    Chiến dịch đánh Phan Khôi được tổ chức khá quy mô, sử dụng những người có tiếng hiền lành như Nguyễn Đổng Chi, Tế Hanh, vừa dễ sai bảo, vừa được quần chúng tin cậy. Tế Hanh là người được chọn đi cùng với Phan Khôi sang Trung Quốc nhân dịp kỷ niệm 100 năm Lỗ Tấn, 1956.

    Tế Hanh đă làm những câu thơ như sau:

    Chống Pháp lại đi ôm đít Pháp

    Chửi vua rút cuộc liếm giầy vua

    Há mồm lại nói nền dân chủ

    Đạo đức ba que quả trái mùa[16]

    Trong bài "tường tŕnh" về chuyến đi Trung quốc, Tế Hanh kể rặt tội Phan Khôi trong suốt chuyến đi: lúc nào cũng t́m cách nói xấu đảng. Nhưng c̣n một việc tệ hơn nữa: Phan Khôi đặt tên con trai út là Phan Lang Sa, v́ mong Pháp trở lại. Trong bài tự trào, gửi cho gia đ́nh từ Việt Bắc, năm 1949, Phan viết:

    Hai nhà cộng lại có mười con

    Năm gái năm trai nhắm cũng gịn.

    Gả cưới tạm yên nguyền một nửa

    Sữa măng riêng mũi máu ba ḥn

    Tư trào thôi hẳn đành chia rẽ

    Nhân cách c̣n mong được vẹn tṛn

    Bé nhất Lang Sa mới ba tuổi

    Tên mầy ghi cái nhục sông non[17]

    Bài này nói lên gia cảnh và ư chí của Phan Khôi: Hai vợ, mười con. Một nửa đă lập gia đ́nh. Ba con vợ hai c̣n nhỏ. V́ theo tư trào -chỉ cách mạng- mà phải chia ĺa. Mong giữ vẹn toàn nhân cách. Con bé nhất ba tuổi, đặt tên là Lang Sa - Pháp để ghi "cái nhục sông núi" (mất nước). Tinh thần bài thơ đi đôi với lời Phan thường chỉ trích những hạng người "vong bổn", mới đi Tây vài năm mà đă khoe là quên hết tiếng Việt; hoặc không biết tiếng Tây mà cũng đặt tên con là Trần thị Tờ roi, Trần văn Xết[18].


    Còn tiếp ...

  7. #2527
    Tran truong
    Khách

    Phan Khôi (1887-1959) _ Chương 21

    Nhưng Tế Hanh đă "thuật" lại rằng nhân dịp ghé Nam Ninh thăm người con học ở đây tên là Phan Lang Sa, Phan Khôi "nói" với ông như sau:

    "Thằng này sinh ngày 9 tháng 3 năm 1945. Ngày Nhật đảo chính Pháp. Tôi đặt tên nó để cho những người nào vui mừng việc Nhật lật Pháp biết là Pháp sẽ trở lại cho coi".

    Và Tế Hanh kết tội: "Phan Khôi đă đáp lại ḷng thù ghét của nhân dân ta đối với thực dân Pháp như thế. (...) Chỉ có một tâm hồn vong bản loại Phan Khôi mới mong Pháp trở lại mà thôi"[19].


    Như vậy đủ biết sự xuyên tạc và vu khống, từ những ng̣i bút có tiếng hiền lành, chân thực có tác động nguy hiểm như thế nào. Bao nhiêu kẻ khác đă chép lại giai thoại bịa ấy mà buộc Phan vào tội "phản quốc". Đến con ông cũng phải đổi tên ḿnh thành Phan An Sa. Nguyễn Công Hoan làm thơ:

    Nhắn bảo Phan Khôi khốn kiếp ơi

    Thọ mi mi chúc chớ ḥng ai

    Văn chương! Đù mẹ thằng cha bạc

    Tiết tháo! Tiên sư cái mẽ ngoài

    Lô-gích, trước cam làm kiếp chó

    Nhân văn, nay lại hít ǵ voi

    Sống dai thêm tuổi cho thêm nhục

    Thêm nhục cơm trời chẳng biết gai[20].


    Những lời "thơ" lỗ măng luôn luôn là thứ gậy ông đập lưng ông. Nhưng đặc biệt thâm hiểm là bài Hành động và tư tưởng phản động của Phan Khôi, đăng trên Văn Nghệ số 12, tháng 5/1958, bản điện tử trên Talawas, mà Tạ Trọng Hiệp đă nói đến ở trên: Nguyễn Công Hoan là người biết nhiều về Phan Khôi hơn cả. Bài viết của ông có những chi tiết về ngày tháng khá rơ, có thể dùng được trong tiểu sử Phan Khôi. Dựa vào những sự kiện ḿnh biết, Nguyễn Công Hoan thêm thắt, xuyên tạc, để "chứng minh" Phan Khôi là người bán nước, đă làm "chỉ điểm" cho Pháp trong suốt cuộc đời. Bài này với bài Phùng Bảo Thạch là hai "kiệt tác" về sự ô nhục của trí thức.


    II ● T́m lại cuộc đời đích thực của Phan Khôi


    Hiện nay, một phần tác phẩm Phan Khôi đă được in lại, nhưng cuộc đời thực của ông vẫn chưa được soi tỏ. Hệ thống xuyên tạc và bôi nhọ Phan Khôi trong hơn nửa thế kỷ trong từ điển và học đường đă "giáo dục" quần chúng không nhắc đến tên ông hoặc coi ông như một người phản quốc.

    Chúng tôi cố gắng t́m lại cuộc đời đích thực của Phan Khôi, ưu tiên qua những điều do chính ông viết ra, lượm lặt trong các bài kư, truyện ngắn như: Lịch sử tóc ngắn, Chuyện bà cố tôi, Bạch Thái công ty thơ kư viên, Đi học đi thi, Ông B́nh Vôi, Ông Năm Chuột và bài ông trả lời phỏng vấn Lối tự học của những bậc đàn anh nước ta do bà Phan Thị Nga viết lại năm 1936[21].

    Những tài liệu gia đ́nh như Phan Khôi niên biểu của Phan Cừ, Phan An[22], Nhớ cha tôi[23] của Phan Thị Mỹ Khanh, về niên biểu, cũng chỉ phỏng chừng, nhiều sự kiện trước sau lẫn lộn, có chỗ viết sai. Những bài đánh Phan Khôi của Nguyễn Công Hoan, Đào Vũ... dù nhơ bẩn, nhưng có một số chi tiết dùng được, bởi những người này đă có dịp gần Phan Khôi trong 9 năm kháng chiến nghe ông kể chuyện rồi xuyên tạc đi, để buộc tội ông phản quốc.


    Còn tiếp ...

  8. #2528
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội ;.. và tàn dư phong kiến - thực dân c̣n sót lại !!

    ngày 28 - 09 - 2017... khung trời mùa Thu trở lại..những tia nắng hanh vàng trong suốt.. chút gió lạnh đầu Thu OAT = + 14 oC..độ ẩm 65%

    Đàn trẻ ríu rít xếp hàng dăt nhau đến trường,.. những tấm áo lạnh được khoác lên.. một hàng dài 12 đứa trẻ.. nh́n mà cảm thấy ấm ḷng..

    Maays ngày trước đây, câu truyên râm ran về cái nhà ga xe lửa ở Hà nội.. cũ cũng cả trên 100 năm, hôm nay dược nh́n lại bên trong cái cơ ngơi bề thế xây bằng đá xanh gạch thẻ của trăm năm trước.. bên trong lót gạch men Limoge và các hoạ tiết hoa văn kiến trúc nay vẫn c̣n bền vững dưới gót chân của dân chúng Việt giẫm lên.. mà chưa có vết tích hao ṃn. Ga hangf Cỏ của Hà nội thật đẹp cái đẹp mang bóng dáng của Paris 5è.. hay ga Lyon !!
    Nhưng hôm nay trước một quyết định quy hoạch.. bảo rằng do Nhật vẽ ra, thiết kế lên cho hoành tráng để đáp ứng nhu cầu ... và ví von so sánh với Tokyo... ( Quí Bạn có thể lên báo mạng trong nước th́ sẽ được nh́n lại những kiến trúc xưa.. ga hàng cỏ đẹp không thua ǵ thương xá Tax- Saigon.. nhưng nay phạm tội.. Hà nội hay ga hàng Cỏ phạm tội ǵ ?? Phạm tội là chiếm ngự khu đất ngàn vàng của Thủ đô CHCNXHVN... mành đất triệu triệu cây vàng đấy ?? ..
    Họ muốn có ăn.. có chia chác cái thây ma Hà nội.. và họ đang nhắm đến cái miếng mỡ ngon lành cái quỹ đất công thổ ngay giữa ḷng Thủ đô ngàn năm Văn vật Họ đang muốn xoa.. muốn kiếm phong b́..họ hùa nhau.. cố gắng thuyết phục.. và cố ḍi cho được.. phải.. xoá bỏ nó đi xây cất cao tầng sáu bảy chục tầng.. rồi dân chen chúc nhau mà sống trong đó.. rồi đổ nước bẩn lên đầu nhau.. rồi dẫm lên nhau mà đi sao !!
    Nhưng nhất định phải làm.. có làm mới có ăn.. chia chác..; sau khi xong dân chúng thích nhé.. hồ hởi phán khởi dọn vào ở nhà mới nhé.. đẹp nhé.. nhưng sáng ra dạy lại chen nhau mà đi chen nhau mà đặt bứoc chân .. rồi nay tắc cống mai hỏng cầu thang.. ṛi tắc tầng hầm ôi đủ thức tai nạn v́ đốt giai đoạn..
    Lúc bấy giờ, bọn " lợi ích nhóm '.. ngồi rung đùi lại lên phương án sửa sai .. chỉnh đốn lại.. c̣n Hà nội ơi !! c̣n có chút ǵ để dân chúng nh́n lại vết xưa !! Hoạ chăng c̣n cái chỗ Ba Dinhf.. cơ ngơi này "Cụ.." đang nằm ở đây.. không hạp địa lư phong thuỷ... cho nên sau cả trăm năm nước ta không khá được ! sao không đưa " cụ." lên an nghỉ trên Tam đảo Vĩnh Yên... vừa mát mẻ lại hùng vĩ .. mới xứng đáng là nơi an nghỉ cho người có công lập quốc !!
    Trở lại vơi ga Hàng Cỏ Hà nội.. hăy cứ nhắm mắt lại mà tưởng nghĩ ra.. tại sao Thực dân lại làm 2 cái depôt 1 cho hướng Bắc là Yên Viên.. và 2 cho phía Nam là Văn điển.. họ đă nh́n xa qui hoạch 100 năm cho Hà nội chăng ?? c̣n xă nghĩa nhà ta, hôm nay th́ sao ?? có sao đâu.. có chết th́ chết thằng dân ngu muội chứ đám cán mặt phệ tṛn như cái đĩa tây.. tài trí cụt ngủn chỉ nh́n thấy cái h́nh cùa bác chụp mỉn cười trên tờ giấy bé nhỏ.. bỏ lọt trong túi là .. nhất rồi.. sống chết mặc bay.. tieenf th́ các ông ... đă bỏ túi !! hết nói ./.

  9. #2529
    Tran Truong
    Khách

    Phan Khôi (1887-1959) _ Chương 21

    ♦ Tiểu sử Phan Khôi

    Sinh ngày 6/10/1887 tức ngày 20/8 năm Đinh Hợi tại làng Bảo An, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam. Mất ngày 16/1/1959 tại Hà Nội. Ông nội: Phan Nhu. Cha: Phan Trân. Mẹ: Hoàng Thị Lệ, con gái tổng đốc Hoàng Diệu. Phan Khôi chỉ có một người em gái - gia đ́nh gọi là cô Ba, bà là vợ nhà văn Sở Cuồng Lê Dư và là mẹ của Hằng Phương, vợ Vũ Ngọc Phan, Hằng Phân, vợ Hoàng Văn Chí và Hằng Huân, vợ tướng Nguyễn Sơn. Phan Khôi có người chú ruột là Phan Định, cha của Phan Thanh và Phan Bôi tức Hoàng Hữu Nam.

    Bút hiệu: Chương Dân, Khải Minh Tử, Tân Việt chung với Diệp Văn Kỳ, Nguyễn Văn Bá; Thông Reo chung với Nguyễn An Ninh; Tú Sơn, phiên âm chữ Tout Seul - Một Ḿnh, để nhại Tú Mỡ... Riêng trên báo Sông Hương 1936-1937, có hơn 10 tên khác nhau: Phan Khôi, Sông Hương, Ngự Sử, Phan Nhưng, Tú Vườn, Bê Ca, K, PK, TV, ... chắc chắn là Phan Khôi; c̣n TT, TM, PTT... có thể cũng là Phan Khôi. V́ vậy, việc xác định văn bản Phan Khôi không dễ dàng.

    1906, đỗ tú tài Hán học[24].
    1906-1907: Bỏ khoa cử, học quốc ngữ và chữ Pháp với Lê Thành Tài. Hoạt động trong phong trào Duy Tân. Theo Phan Châu Trinh cắt tóc ngắn, làm bài Vè cúp tóc.
    16/2/1908 ra Hà Nội học tiếng Pháp ở Đông Kinh Nghiă Thục, nhưng tới nơi, trường đă bị đóng cửa. Về Nam Định, học với Nguyễn Bá Học được 3 tháng th́ bị bắt giải về Quảng Nam. Bị tù 3 năm. Trong tù, làm bài Dân quạ đ́nh công, tự học tiếng Pháp, với thầy Ưng Điển[25].

    1911, ra tù, vẫn tiếp tục hoạt động bí mật với nhóm Duy Tân và Đông Du Nam Ngăi.
    1912, vào học trường Ḍng Pellerin ở Huế được vài tháng, bà nội mất, trở về làng chịu tang, rồi ở lại quê.
    Năm 1913 kết hôn với Lương Thị Tuệ, quê huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam, con nhà cách mạng Lương Thúc Kỳ[26]. Năm 1908, Lương Thúc Kỳ bị bắt, bị tù Côn Đảo tới 1917. Bà Lương Thị Tuệ có 8 con: Phan Thao, Phan Cừ, Phan Thị Hựu Khanh, Phan Thị Bang Khanh[27], một con trai chết năm 1935, lúc 10 tuổi, Phan Thị Mỹ Khanh, Phan Thị Tiểu Khanh, Phan Trản. Bà Nguyễn Thị Huệ, vợ thứ nh́, gặp tại Hà Nội, chung sống từ 1935, có ba con: Phan Nam Sinh, Phan Thị Thái, Phan Lang Sa, sau tự đổi tên thành Phan An Sa.

    1913-1916, Phan Khôi mở lớp dậy học tại quê nhà.
    1916, triều đ́nh và chính quyền thuộc địa bỏ thi lối cũ[28]. Phan Khôi nghỉ dậy, trở lại trường học tiếng Pháp với thầy Lê Hiển[29] cùng với học tṛ. Được Thái Phiên rủ tham gia kháng chiến vua Duy Tân, nhưng Phan không nhận. Lư do: Một mặt, không tin tưởng vào cách mạng bạo động[30], chọn con đường hoạt động văn hoá. Một mặt, cha hết sức ngăn cản bởi ông là con trai duy nhất. Nguyễn Công Hoan đă vin vào cớ ông không theo Thái Phiên để đổ tội ông làm mật thám cho Pháp ngay từ 1916.

    Từ 2/1918 - 5/1919, được Nguyễn Bá Trác giới thiệu vào Nam Phong, ông viết bài báo quốc ngữ đầu tiên đăng trên Nam Phong số 8, ra tháng 2/1918, khai trương mục Nam Âm thi thoại, diễn đàn phê b́nh thơ sớm nhất ở Việt Nam. Đi Huế với Phạm Quỳnh dự tế Nam Giao từ 19/3/1918 đến 3/4/1918.
    Theo Phan Khôi, ông làm việc chưa đầy một năm với Nam Phong th́ thấy "không thể đi cùng đường với hai vị chủ bút" -tức là Phạm Quỳnh và Nguyễn Bá Trác- nên ông xin nghỉ trở về quê.

    Đầu năm 1919, ông Bùi Quang Chiêu từ Sài G̣n ra Hà Nội t́m trợ bút cho báo Quốc Dân Diễn Đàn của ông, Phạm Quỳnh giới thiệu Phan Khôi và đánh điện cho Phan Khôi ra Đà Nẵng xuống tàu gặp Bùi Quang Chiêu, nhờ vậy ông lại có dịp được đi ra khỏi làng.
    Tháng 6/1919, vào Sài G̣n viết cho Quốc Dân Diễn Đàn. Vẫn theo Phan Khôi, được độ một tháng, không biết Marty nói với Bùi Quang Chiêu thế nào, mà Bùi Quang Chiêu đổi ông sang làm báo Lục Tỉnh Tân Văn do Marty điều khiển. Làm được vài tháng, v́ một chuyện ǵ đó, dường như ông viết một bài báo công kích một viên chức cao cấp Pháp sắp lên làm toàn quyền, ông bị sa thải.
    Những sự kiện trên đây cho thấy Phan Khôi dù ra khỏi Nam Phong nhưng vẫn giữ mối liên lạc khá chặt chẽ với Phạm Quỳnh và Marty.
    Tháng 9/1919, trở về quê Quảng Nam.

    Tháng 3/1920 ra Hải Pḥng, làm thư kư cho Bạch Thái Bưởi từ 1/5/1920 đến 31/12/1920.
    Cuối 1920: Nhận việc dịch Kinh Thánh - dịch toàn bộ Tân Ước và 1/3 Cựu Ước trong 5 năm, từ 1920 đến 1925, từ bản Hán văn và Pháp văn ra quốc ngữ.
    1921-1922, viết Thực Nghiệp Dân Báo và Hữu Thanh ở Hà Nội.
    1922 vào Nam, có thể đă liên lạc và hoạt động với nhóm Nguyễn An Ninh, Dejean de la Bâtie, khi Nguyễn An Ninh từ Pháp về lập báo La Cloche fêlée năm 1923.
    1922-1925: Xuống Cà Mau ẩn náu. Học tiếng Pháp qua thư từ với Dejean de la Bâtie. Tiếp tục dịch Kinh Thánh.

    1925 Phan Châu Trinh từ Pháp về, giao cho Phan Khôi việc viết lại lịch sử đời ông.
    24/3/1926 Phan Châu Trinh mất: Phan Khôi soạn bản Hiệu triệu quốc dân đi dự đám tang Phan Châu Trinh và viết cuốn Phan Châu Trinh.
    1926-1928: Phan Khôi viết các báo Thần Chung, Đông Pháp Thời Báo, Văn Học ở Sài G̣n và Đông Tây ở Hà Nội. Tháng 5/1928, phê b́nh Trần Huy Liệu, đặt vấn đề Viết sử cho đúng trên Đông Pháp Thời Báo.

    1929-1932: Thời kỳ hoạt động mạnh nhất, viết các báo Thần Chung, Phụ Nữ Tân Văn, Trung Lập, ở Sài G̣n; Đông Tây, Phổ Thông, ở Hà Nội, đặt những vấn đề:
    - 1929, Phê b́nh Khổng giáo trên Thần Chung. Nữ quyền và Viết tiếng Việt cho đúng trên PNTV.
    - 1930, khai sinh thể loại bút chiến văn học với Phạm Quỳnh và Trần Trọng Kim trên PNTV.
    - 1931, viết bài Cái cười của con rồng cháu tiên trên PNTV, phê b́nh cuốn Cay đắng mùi đời của Hồ Biểu Chánh: đây là bài phê b́nh văn học đầu tiên viết theo lối hiện đại.


    Còn tiếp ...

  10. #2530
    Tran Truong
    Khách

    Phan Khôi (1887-1959) _ Chương 21

    - Đầu 1932, công bố bài Một lối "thơ mới" tŕnh chánh giữa làng thơ và bài thơ T́nh già, cả hai được coi là bản tuyên ngôn của Thơ Mới trên Tập Văn Mùa Xuân, báo Đông Tây, rồi PNTV.
    1933 ra Hà Nội viết Thực Nghiệp và Phụ Nữ Thời Đàm.
    1934 về Huế viết cho Phụ Nữ Tân Văn tái bản, rồi làm chủ bút báo Tràng An. Phan Trân từ trần.
    1936-1937: Lập báo Sông Hương tại Huế từ 1/8/1936 đến 27/3/1937. Viết cho Hà Nội báo. Tập hợp những bài viết trong mục Nam Âm thi thoại in thành sách Chương Dân thi thoại, Đắc Lập, Huế, 1936.

    1937-1941: Vào Sài G̣n dậy trường Chấn Thanh. Viết tiểu thuyết. In cuốn Trở vỏ lửa ra, Phổ Thông Bán Nguyệt San số 41, ra ngày 16/8/1939 tại Hà Nội.
    Viết báo Tao Đàn từ tháng 3/1939.
    1940, viết cho Dân Báo.
    1941, Chấn Thanh đóng cửa. Phan Khôi về Quảng Nam ở đến 1946.
    19/8/1945:Việt Minh cướp chính quyền.
    Ngày 2/3/46: Thành lập chính phủ liên hiệp.

    Ngày 6/3/1946: Hồ Chí Minh kư hiệp định sơ bộ với Pháp. Theo Nguyễn Công Hoan, tháng 6/1946, trong một buổi mít tinh ở Quảng Nam, Phan Khôi lên diễn đàn đả phá hiệp định sơ bộ. Phan Khôi được bầu làm chủ nhiệm chi bộ Quảng Ngăi của Việt Nam Quốc Dân Đảng.

    Theo Hoàng Văn Chí, cán bộ địa phương định phá hủy nhà thờ Hoàng Diệu, Phan Khôi cực lực phản đối, họ toan bắt Phan Khôi, nhưng nể Phan Thao, con trai ông, là cán bộ cao cấp. Phan Khôi viết thư cho Huỳnh Thúc Kháng[31] nhờ can thiệp. Hồ Chí Minh giải quyết khéo léo: viết thư mời Phan Khôi ra Hà Nội, giao cho Phan Bôi[32] phụ trách việc quản thúc. Phan Khôi ra Hà Nội, nhưng không chịu ở nhà Phan Bôi, lên 80 Quan Thánh ở với Khái Hưng.
    Theo Nguyễn Công Hoan, đêm 12/7/1946, công an bao vây nhà Khái Hưng, Phan Khôi bị bắt tại đây:

    "Ở Quảng Nam ít lâu, hắn bèn ra Hà Nội, họp với Trung Ương Đảng Bộ Việt Nam Quốc Dân Đảng của hắn để đề nghị một chương tŕnh chống chính phủ. Chương tŕnh của hắn là gây một cuộc rắc rối về ngoại giao giữa chính phủ Pháp, để dồn chính phủ đến một nước cờ bí, phải đi đến chỗ tự lật đổ, hoặc bị thực dân Pháp đánh bại.
    Vừa lúc đó, Phan Khôi tiếp được giấy của Bộ Nội Vụ tập hợp Hội Nghị Văn Hoá. Sau khi họp với bọn "đồng chí" ở Quảng Nam, đặt kế hoạch hoạt động trong thời gian hắn vắng mặt, hắn tạm rời tỉnh Quảng Nam. Đến thủ đô hắn xin vào yết kiến cụ Huỳnh Thúc Kháng khi ấy là bộ trưởng Bộ Nội Vụ. Nhưng cụ Huỳnh đă rơ bộ mặt nhơ bẩn của hắn không thèm tiếp.

    Đêm 12/7, trong khi hắn đương họp bàn với bọn đầu sỏ Quốc Dân Đảng ở 80 đường Quan Thánh, th́ xẩy ra việc công an ta đến khám ṭa báo Việt Nam của đảng ấy tại trụ sở ấy. Bọn phản động trong nhà nổ súng ra để chống cự. Tức th́ công an buộc ḷng phải bắt bớ người. Trong số những người bị bắt có Phan Khôi. Song Phan Khôi lại một lần nữa được chính phủ tha cho về suy nghĩ tội lỗi mà hối cải. Trong thời gian Phan Khôi ở Hà Nội, th́ chi bộ Quốc Dân Đảng ở Quảng Nam tiếp tục thực hiện chương tŕnh hắn đă vạch ra (...) Thấy việc bán nước mỗi ngày một khó khăn hơn, Phan Khôi phải ở lại Hà Nội để bàn việc củng cố đảng hắn. Nhưng tối ngày 19 tháng 12 toàn quốc đứng dậy làm cuộc kháng chiến Phan Khôi giật nẩy ḿnh, muốn về Quảng Nam th́ nghẽn đường, không đi được. Lại có một người em họ ở trong chính phủ bảo đảm cho, nên hắn được- hoặc bắt buộc- đi theo kháng chiến" [33].


    Theo Phan Khôi, ngày 6/7/1946 ông ra đến Hà Nội, nhưng được người bạn thân báo tin cụ Huỳnh Thúc Kháng khuyên đừng gặp cụ. Ông quanh quẩn ở lại Hà Nội xem t́nh h́nh, ngày 12/7/46, ông dự buổi họp của Trung Ương Quốc Dân Đảng ở toà báo Việt Nam.

    Theo Hoàng Văn Chí, sau ngày toàn quốc kháng chiến 19/12/1946, Phan Bôi được lệnh đưa Phan Khôi lên Việt Bắc. Phan dịch sách và làm biên khảo.
    Tổng kết các thông tin của Phan Khôi, Hoàng Văn Chí, Nguyễn Công Hoan, xin tạm h́nh dung bối cảnh này như sau:

    Phan Khôi thấy có thể bị Việt Minh bắt ở Quảng Nam, nên ông viết thư cho Huỳnh Thúc Kháng, t́m cách chính thức ra Hà Nội. Cụ Huỳnh viết thư mời ông ra dự Hội Nghị Văn Hoá, nhưng ngại không tiếp ông sợ bị liên lụy, chắc bản thân cụ cũng không vững. Ở Hà Nội, Phan Khôi hội họp với Quốc Dân Đảng, trụ sở 90 Quan Thánh, nhà Khái Hưng. Ông bị bắt tại đây, nhưng lại được thả ngay, v́ lẽ ǵ?
    V́ em họ Phan Bôi làm bộ trưởng Nội Vụ và con trai Phan Thao làm chủ nhiệm báo Nhân Dân chăng? Chưa chắc. Rất có thể v́ Hồ Chí Minh không dám thẳng tay với Phan Khôi. Sau khi được tha, ông vẫn tiếp tục hội họp với Quốc Dân Đảng, mặc dù ông đă chán nản v́ thấy tổ chức này lỏng lẻo, chẳng có chính sách ǵ rơ ràng, có lúc ông muốn t́m đường ra ngoại quốc.
    Theo Đào Vũ, nhà cửa, ruộng đất của gia đ́nh Phan Khôi ở Điện Bàn bị tịch thu trong Cải Cách Ruộng Đất.



    Còn tiếp ...

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 13 users browsing this thread. (0 members and 13 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •