Page 269 of 304 FirstFirst ... 169219259265266267268269270271272273279 ... LastLast
Results 2,681 to 2,690 of 3035

Thread: Nghe Chuyện Hà Nội

  1. #2681
    DÊ HÚC CÀN
    Khách
    Quote Originally Posted by Tran Truong View Post
    31 Hanoï. Ecole de Médecine 1945-1954 by manhhai, on Flickr
    Ecole de Médecine 1945-1954
    trường Y Hà Nội, thuộc trường Đại học Đông Dương
    Kim Le (deleted) 7y
    Nơi đây đào tạo các quan Đốc ngày xưa. H́nh tài liệu rất hiếm


    29 1949 Hanoï - Magasin de l'Imprimerie d'Extrême-Orient by manhhai, on Flickr
    1949 Hanoï - Magasin de l'Imprimerie d'Extrême-Orient
    Trụ sở Nhà in Imprimerie d'Extrême-Orient trên đường Paul Bert, sau 1954 là trụ sở báo Nhân Dân, hiện nay là Trung tâm Văn hóa Pháp tại Hà Nội (L'Espace), số 24 Tràng Tiền, Hanoi


    30 Tonkin Hanoï. Cinéma Palace by manhhai, on Flickr
    Hanoï. Cinéma Palace
    Rạp chiếu phim Palace trên đường Paul Bert, gần Nhà hát Lớn


    25 phố hàng bài (Đồng Khánh) by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    25 phố hàng bài (Đồng Khánh)
    góc rue Paul Bert và ĐL Đồng Khánh, nay là góc Tràng Tiền - Phố Hàng Bài


    18 HANOI - LE CHATEAU D'EAU by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    18 HANOI - LE CHATEAU D'EAU
    tháp nước Hàng Đậu

    .................... ......

    Bọn thực dân Pháp giỏi có giỏi , văn minh có văn minh . Nhưng Pháp nó ngu thật . Bóc lột nhân dân VN tận xương tủy , mà đi xây các dinh thự , trường học , nhà thương .... làm gì cho tốn tiền tốn của !!!

    Chúng có bịnh hoạn , thì đã có nhà thương riêng cho chúng,quân y viện chẳng hạn . Như năm 75 ta giải phóng Sàigòn xong , ta chiếm hết nhà thương , Công Hoà biến thành 175 , Nguyễn tri Phương thành 115 , Vì Dân biến thành Thống Nhất ..... Riêng Thống Nhất chỉ cán bộ cấp lãnh đạo mới được vào nằm .

    Thực dân Pháp ngu thực , thua đảng ta là đúng thôi .



    La marchande de thé 1919-26 by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    La marchande de thé 1919-26
    bán nước chè


    Repiquage du riz by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Repiquage du riz
    cấy lúa ?


    Préparation des étangs pendant la saison sèche by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Préparation des étangs pendant la saison sèche
    dọn dẹp ao trong mùa khô


    Préparation des étangs pendant la saison sèche by manhhai, on Flickr


    Femmes se livrant à la culture de la salade d'eau by manhhai, on Flickr
    Femmes se livrant à la culture de la salade d'eau . Những phụ nữ đang chăm sóc ruông rau muống .
    Ít ra 2 trong 4 cụ bà chụp bên trên có cái đầu gối rất đẹp, chân lấm tay bùn mà vẫn mượt mà . Chắc cô Thu của nhà văn Xuân Vũ cũng thế này thôi .

  2. #2682
    Tran Truong
    Khách
    Quote Originally Posted by DÊ HÚC CÀN View Post
    Ít ra 2 trong 4 cụ bà chụp bên trên có cái đầu gối rất đẹp, chân lấm tay bùn mà vẫn mượt mà . Chắc cô Thu của nhà văn Xuân Vũ cũng thế này thôi .

    Đúng là dê cỏn buồn sừng , húc giậu thưa !!! Hệt chuyện đi khen đầu gối mấy cụ bà , trẻ nhất , giờ cũng phải 84 cái xuân xanh !! Không thấy đầu gối đẹp là nhờ tắm bùn à ? Dân quê ta , còn văn minh hơn Âu Mỹ . Mình tắm bùn từ xửa xừa xưa , giờ Âu Mỹ mới tập tành bắt chước . Quả đúng như đoảng dạy :
    Lao động là vinh quang
    Lang thang là xấu đấy !!!!

    Ai như cô L H trình diễn quốc phục của Việt cộng này ... giơ mẹ nó hai cái đầu gối củ lạc ra khoe !!!



  3. #2683
    Tran Truong
    Khách
    HANOI - Grand Lac - Les Irrigations - La vie aux Champs by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    HANOI - Grand Lac - Les Irrigations - La vie aux Champs
    tát nước Hồ Tây vào ruộng


    Tonkin Hanoi - Sur la Digue du Fleuve Rouge by manhhai, on Flickr
    Một cảnh sinh hoạt trên đê sông Hồng


    HANOI - BORDS DU FLEUVE ROUGE by manhhai, on Flickr
    Sinh hoạt tại bờ sông Hồng , xa xa là cầu Long Biên , Paul Doumer .


    La vie aux champs - Décortication du riz by manhhai, on Flickr
    Cảnh chày giã gạo và xay lúa thưở xưa


    TONKIN - PORTEUSES AU REPOS by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    TONKIN - PORTEUSES AU REPOS
    những phụ nữ khiêng kiệu ngồi nghỉ chân


    Hanoi - Moyens de Transport by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Hanoi - Moyens de Transport
    các loại phương tiện vận chuyển ở Hà Nội đầu thế kỷ 20


    Tonkin - Chercheuse de Crabes by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Tonkin - Chercheuse de Crabes
    người phụ nữ bắt cua (mặt sau)


    Tonkin - Chercheuse de Crabes by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Tonkin - Chercheuse de Crabes
    Bắc Kỳ - người phụ nữ bắt cua


    Kiểu quần ngắn này các cụ bà VN đã mặc từ đầu thế kỷ 19 ... Đợi mãi đến giờ ,mốt " thiếu vải " này mới tràn lan khắp thế giới , đặc biệt tại Á châu !!!


    TONKIN - La Toilette de l'Enfant by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    TONKIN - La Toilette de l'Enfant
    em bé đi vệ sinh ... cún có phần hì ..hì ..


    HANOÏ - MUSICIENS AMBULANTS 1913 by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    HANOÏ - MUSICIENS AMBULANTS 1913
    Gánh hát xẩm rong

  4. #2684
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Nghe chuyện Hà nội và cảm nghĩ về dấu ấn lịch sử của cầm quyền ..!

    ngày 20- 01 - 2017... bầy trẻ đă nằm yên và giấc ngủ tràn về.. ngồi nh́n sự thơ ngây cúa bầy cháu chắt và sự có mặt hôm nay của gia đ́nh lăo hủ trên xứ người .. Cảm ơn sự tốt bụng và nhân đạo của dân bản xứ.. V́ đó mà chúng tôi có mặt nơi đây !!
    Nhinf rồi xem kỹ.. nhận diện được thực chất của cầm quyền từ quân chủ độc đoán sang đén Thực dân tham lam, tàn ác đă đè đầu bóp cổ đân Việt ra sao th́ xin nh́n đến những tấm ảnh này và lịch sử của VN thời kỳ 1870 cho đén Thống nhất 1975 và tới hôm nay.. Cả một thời gian dài, chung ta cảm nhận ra điều ǵ ??

    Nhà Nguyễn sau khi gọi là thống nhất sơn hà lên ngôi quyền bính vua Gia Long tự hàn là khai phá mở rộng non sông về phía Nam.. Nhưng thực chất vùng Nam Á là vùng băi lầy cây dước cây chàm, ô rô , c̣n dân đến da phàn là từ Bwcs phương của Thiên địa hội Phản Thanh phục Minh nhưng tua chạy dài và tạt vô vùng này dựng lên thôn ấp.. Hết Mặc Cửu dắt tàn quân trú đóng đến dân thảo khấu tụ họp .. người Tiều người Hẹ..và cả người thiểu số Khmer lai Xiêm la..
    Nếu ai có về vùng Trà vinh hay Hà Tiên th́ thấy.. dan nói tiếng Hẹ rất đông c̣n Trà Vinh th́ chùa chiền h́nh thức của Cao mên.. Nh́n đến những kiến trục xây cất.. th́ đậm nét Cao mên.. thành quách cũng không có ǵ đồ sộ .. Thay v́ chiếm được đàng Trong th́ lập nghiệp xây dựng lên Kinh Đô để lưu dấu anh tài một thuở.. mà lại dời đô về Phú Xuân để an hưởng.. cung tàn mỹ nữ..
    Từ Gia Long xuống đến các đời Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức cho đến Bảo Đại vua nào cũng có ít ra là chục bà vợ từ chánh thê đến thứ thiếp.. sanh ra một đàn hoàng tử công chúa.. thí dụ như vua Minh Mạng được cho là ông vua có thành tích hoạt động hăng hái hơn hết cũng đă có gần 3 chục bà thứ thiếp và có khoảng trên 150 đứa con.. .

    Sự thành công dành lại quyền cai trị của chúa Nguyễn không phải là do chính sức lực của ḿnh mà là nhờ vào viện binh, giúp đỡ vật chất từ nước lân bang Thái lan và ngoại viện do phái đoàn truyền giáo giúp cho Nguyễn ánh gởi hoàng từ canr đi làm con tin để cầu viện của quân Pháp và Y pha nho..

    Cũng v́ lư do cầu viện đă mở đường cho ngoại xâm vào Vn từ những năm 18XX.. và chấm dứt khoảng cuối thạp niên 1880.. mở đầu cho sự nô lệ thành thuộc dịa của Pháp và Pháp cũng c̣n thương t́nh giữ lại cái vương quyền haox huyền của nhà Nguyễn bằng cách cho được cai trị vùng đất miền Trung dưới thể chế bảo hoàng imperial có giám hộ của Công sứ Pháp. Mieenf Nam VN trở thành thuộc địa-colonial và miền Bắc là Bảo hộ- Protectorat.. Tất cả 3 miền đều được giám sát và cai trị theo ư của Toàn quyền Pháp.

    Những tấm h́nh trên cho chúng ta nh́n thấy quê Việt nghèo nàn, c̣n vua quan ta sau khi thắng Tây Sơn th́ an nghỉ trên vũng lầy vương quyền.. miễn sao cuộc sống an vui coi đấu hổ voi chầu.. hay thoả măn cá nhan với các cuộc hành h́nh hài tội quan quân Tây Sơn.. làm cuộc vui giải trí..
    c̣n rieng phần bon Thực dân sau khi tóm thâu toàn bộ khu vực Liên bang Đông dương họ đă làm ǵ để nắm vững quyèn cai trị dân gian ?? Họ đến xứ Nam Á này cai trị th́ phải đưa người của họ từ chaau Âu sang..
    Tại sao lại không dùng ngay dân bản địa.. một công đôi việc.. hăy nh́n những công tŕnh mà Thực dân Pháp dù chỉ có 63 năm cầm quyền đă tao dựng xây cất lên các cơ ngơi từ các công sự cho đến các công tŕnh khai mở dân trí , giao thông thương măi và ngay cả dẫn thuỷ nhập điền .. Thực dân bóc lột đă làm thế đó và người dân đóng thuế ǵ?bao nhiêu hay chỉ có đàn ông mỗi người đóng hết 1 đồng bạc Đông dương cho thuế thân, đàn bà khỏi dóng thuế sản xuất th́ quy đ́nh ruông cày và thóc thu hoạch.. đóng bao nhiêu th́ kẻ gơ bài không biết thế nhưng nhà nghèo rớt mùng tơi cũng có nương khoai luống săn và gạo ăn đủ cho mùa lúa quanh năm..

    Ngày hôm nay .. muốn nh́n lại cái Văn hoá thời xưa.. cái tài hoa mỹ nghệ gốm sứ cho đến thủ công đồ gỗ hay như điêu khắc th́ cứ t́m đến các nhà cán bộ cấp cao .. sẽ được nh́n những bảo vật từ nhà giàu hàng phố cho đén dinh quan và ngay như cả các phù điêu gốm sứ.. long sàng vóng lọng của một thời phong kién đề đươc ǵn giũ làm gia bảo trong các ngôi biệt thự rộng răi.. nguy nga.. sang trọng ở đường Phan đ́nh Phùng.. Cột Cờ hay cửa Bắc Hà nội nơi đây gom góp thau tóm quá nhiều..

    Ba h́nh thái từ cuối triều Nguyễn, phong kiến cho đến Thực dân và nay, thời huy hoàng của quê hương Thống nhất dưới triều đản Cộng sản...: Tất cả đề rơ ràng ngay trước mắt../.

    Buồn ơi !! xin chào MI.../. nmq

  5. #2685
    Tran Truong
    Khách
    Tàu điện trên Phố Hàng Đào by manhhai, on Flickr
    Tàu điện trên Phố Hàng Đào


    Hanoi 1986 by manhhai, on Flickr
    Hanoi 1986


    chợ hoa góc hàng Khay - Đinh Tiên Hoàng by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    chợ hoa góc hàng Khay - Đinh Tiên Hoàng


    Hanoï. Hydravion sur le Grand Lac 1925-32 by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Hanoï. Hydravion sur le Grand Lac 1925-32
    thủy phi cơ trên Hồ Tây


    Hanoï - Grand Lac, base hydravions 1925-31 by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Hanoï - Grand Lac, base hydravions 1925-31
    căn cứ thủy phi cơ ở Hồ Tây


    Hanoï. Atterrissage d'un hydravion sur le Grand Lac by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Hanoï. Atterrissage d'un hydravion sur le Grand Lac
    thủy phi cơ hạ cánh trên Hồ Tây


    Avion terrestre Bréguet 14 ['Sergent Delarue'], modèle employé exclusivement en Indochine jusqu'en 1927, où il commence à être remplacé par le Potez 25 by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Avion terrestre Bréguet 14 ['Sergent Delarue'], modèle employé exclusivement en Indochine jusqu'en 1927, où il commence à être remplacé par le Potez 25


    Hydravion Bréguet 14 A2 'Sergent Lamorlette' by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Hydravion Bréguet 14 A2 'Sergent Lamorlette'


    HANOÏ - Scène de la rue au coin de la Place Négrier et de la rue de la Soie (Avec pub Amer Picon) by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    HANOÏ - Scène de la rue au coin de la Place Négrier et de la rue de la Soie (Avec pub Amer Picon)
    cảnh một góc Quảng trường Négrier (nay là QT Đông KInh Nghĩa Thục) và đầu phố Hàng Đào


    Thủy phi cơ thám thính CAMS 55-10 của Hải quân Pháp trong thập niên 1920-30 by manhhai, on Flickr
    manhhai Follow
    Thủy phi cơ thám thính CAMS 55-10 của Hải quân Pháp trong thập niên 1920-30
    The CAMS 55 was a reconnaissance flying boat built in France in the late 1920s and which equipped the French Navy throughout the 1930s.

    ...................

    Tại sao Nhật có Minh Trị Thiên Hoàng ? Đánh tan hạm đội Nga hoàng ở eo biển Đối Mã _ 1905 ! Vì Nhật biết Nhật ngu , cần học hỏi để canh tân .

    Còn Việt Nam tự mãn ,tưởng mình hay giỏi lắm rồi . Kiểu ra ngõ gặp anh hùng !!! Nên nay với lực lượng tiến sĩ hùng hậu , đang dự tính xuất cảng chất xám , nhưng mới làm được con ốc vít cho Samsung cell !!!!

  6. #2686
    Tran Truong
    Khách
    Một ngày rất lạ



    Một buổi sáng chủ nhật, nắng rực rỡ, trời xanh và sạch như thủy tinh, mát mẻ. Y xách chiếc xe gắn máy ra đường , bà vợ chạy theo:

    - “Anh phơi đầu trần, lại đau cho mà coi”.

    Bà vợ cằn cỗi, nhăn nhó mọi ngày, dịu dàng chụp lên đầu y cái mũ vải, với nụ cười thật tươi. Y bắt gặp nụ cười đám cưới năm nào.

    Y buột miệng :

    - “Cám ơn em”

    Ngạc nhiên không biết ba chữ rất lạ, kỳ cục ấy, không biết ở đâu rơi xuống. B́nh thường, người ta chỉ dấm dẳng, gây gổ, cằn nhằn, đay nghiến nhau về chuyện tiền bạc, ăn uống.
    Đề tài trao đổi luẩn quẩn chung quanh cái dạ dầy. Những lời âu yếm, những câu tử tế nó trốn đâu đó , sâu trong tiềm thức, hôm nay tự nhiên ḅ ra.

    Y cao hứng, huưt sáo một bản nhạc vàng t́nh tứ, tưởng đă quên, lơ đăng vượt qua đèn đỏ, ở một ngă tư. Một viên cảnh sát giao thông dơ tay chặn y lại.

    Y ngừng xe, lập cập kiếm giấy tờ, lập cập vuốt thẳng mấy tờ giấy bạc vợ đưa cho, để đong gạo và mua chai nước mắm, kẹp vào giữa mớ giấy tờ. Đau xót, giă từ tờ giấy bạc.

    Viên cảnh sát trẻ đưa tay lên trán, lễ phép chào y, như cảnh sát Tây chào dân, trên TV.

    Anh ta coi giấy tờ, đưa lại y mấy tờ giấy bạc:

    - “Tiền bạc, coi chừng. Để lung tung, rơi mất lúc nào không hay”.

    Và hỏi, thân thiện như một người bạn:

    - Anh có biết đă vượt đèn đỏ?

    B́nh thường, trước khi thương lượng giá cả với cảnh sát, y chối biến, mang trời đất, thánh thần, Phật Chuá, ra chứng giám cho ḿnh là công dân gương mẫu, không bao giờ vi phạm luật giao thông.

    Y ngạc nhiên thấy ḿnh trả lời:

    - Tôi vui quá, không để ư.

    Viên cảnh sát trả lại anh giấy tờ, vẫn nụ cười trên môi:

    - “Thôi được. Nhưng lần sau, nên cẩn thận. Không nên vui quá, gây tai nạn”.

    Anh lí nhí nói cám ơn. Viên cảnh sát lễ độ giơ tay chào:

    - Chúc anh một ngày vui.

    Y ghé quán phở quen, kêu một ly cà phê đen, không dám nh́n chủ quán. Ông ta vẫn nhăn nhó mỗi lần y tới, chỉ kêu một ly cà phê đen. Y đă nghe nhiều lần ông ta bô bô nói với vợ: "ĐM, lại đến ngồi ăn vạ."

    Ông chủ quán, b́nh thường râu ria, tóc tai xồm xoàm, quần áo xốc xếch, dơ bẩn v́ bụi và mỡ ḅ, hôm nay sạch sẽ, sáng sủa như một đồng xu mới, mặt mũi hồng hào, hỏi:

    – Hôm nay có thịt tươi, bánh mới . Anh làm một bát nhé?

    Y lúng túng. Y thèm phở, kể cả phở bột ngọt, thịt thiu, bánh vữa, nhưng chỉ uống cà phê để ngửi mùi phở. Ông chủ đi guốc trong bụng khách, tươi cười:

    – Đừng ngại chuyện tiền bạc. Hôm nay nhà hàng mời khách. Chỗ anh em với nhau cả.

    Y không ngờ ông chủ quán cũng có óc khôi hài. Y đă thấy hai vợ chồng ông ta xỉ vả, xỉa xói một thằng nhỏ đói quá, kêu phở ăn xong mới thú thực không đủ tiền trả. Ông ta đấm mặt nó máu mê đầm đià, nắm tóc, lôi ra khỏi tiệm, đá đít thằng nhỏ ngă vập đầu trên viả hè. Trước sự bàng quan của khách hàng, cúi đầu ăn uống. Không nh́n thấy ǵ, không nghe ǵ, không nói ǵ là nhân sinh quan của dân tộc này.

    Nhưng ông chủ quán không giỡn chơi, ông ta trở lại với một tô phở nóng, thơm ngào ngạt, đặt trên một cái đĩa, rất sang. Rau xanh, ớt đỏ . Y không tưởng tượng nổi người ta có thể tŕnh bày tô phở đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.

    B́nh thường, ông chủ quán quẳng một tô phở nước dùng đục ngầu, lổn ngổn những thịt, những mỡ, những bánh phở, trên vành bát c̣n ấn dấu tay đen thui, đầy mỡ của bà chủ, ông chủ. Như người ta ấn dấu tay làm giấy tờ.

    Trong góc cuối tiệm ăn, vài người châu đầu, mắt dán vào màn ảnh TV, coi ông Nguyễn Phú Trọng.

    Ông Trọng tuyên bố qua nụ cười nhân hậu, nhưng cương nghị của một lănh tụ lớn : Để toàn dân góp phần vào việc xây dựng lại đất nước, chống ngoại xâm, đảng Cộng Sản tuyên bố tự giải tán. VN sẽ trở thành một quốc gia dân chủ đích thực. Ông Trọng nói đất nước là đất nước chung, không phải của một đảng phái nào cả. Bắt trên chín chục triệu người đi theo một đảng mafia là dẫn dận tộc vào tử địa.

    Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Trần thị Nga vừa được trả tự do, ṿng hoa quành cổ, vui vẻ trả lời phỏng vấn trước sự reo ḥ, hoan nghênh của dân chúng hai bên đường. Bộ trưởng Nội vụ nói, tay quàng vai Nguyễn Ngọc Như Quỳnh và Nguyễn Văn Đài: “Tôi hănh diện đứng bên cạnh các anh chị. Các anh chị là lương tâm của dân tộc này!”.

    Trên một đài khác, cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố cống hiến 95% gia sản khổng lồ của gia đ́nh vào việc chung.

    Ông nói: Giống như Bill Gates, Warren Buffet, tôi nghĩ 5% gia sản của ḿnh cũng đủ sống. Phần c̣n lại xă hội đă cho, tôi trả lại cho xă hội. Quốc gia đang khó khăn, mỗi người phải ghé lưng đóng góp.

    Một chủ tịch Xă nói: Tôi sẽ mở cửa căn biệt thự 15 pḥng, xây được nhờ nuôi heo, thối móng tay lao động và tiết kiệm, cho đồng bào không nhà cửa có nơi trú ngụ.

    Một lănh tụ tối cao tuyên bố sẽ bán ngôi nhà mạ vàng, bàn ghế bằng vàng để xây trường học. Ông nói lănh tụ không thể nhẫn tâm ngồi ngự trên ghế vàng trong khi giáo chức lănh lưong chết đói, học sinh đu dây, lội suối tới những trường học dột nát.

    Một đại gia, không dấu được sự xúc động, đem bán đấu giá chiếc xe Mercedes mới và một trong những biệt thự nguy nga ở Sài G̣n, Hà Nội, Đà Nẵng, lấy tiền mở một quán cơm miễn phí cho người nghèo, cho trẻ em đói, theo kiểu “Restaurants du Cœur” của Tây. Ông nói sống xa xỉ giữa cái biển nghèo đói là một điều đáng hổ thẹn, nhưng có ǵ đáng hănh diện, vênh váo như ông vẫn sống cho tới hôm nay. Nghĩ lại, ông ta thấy ḿnh trơ trẽn, thô bỉ.

    Một cán bộ cao cấp nói, hai mắt ươn ướt: “Trước đây, nhiều đồng bào, v́ yêu thương người của Đảng, đă tự hiến nhà cửa, vườn ruộng. Tôi đă bàn với vợ con: chúng tôi xin trả lại tất cả cho nhân dân. Chúng tôi sẽ sống thanh đạm, lấy việc phục vụ dân làm vui.”

    Kiến trúc sư Khánh Casa sẽ dành những ngày c̣n lại và gia sản để tranh đấu cho b́nh đẳng nam nữ, cho nhân phẩm phụ nữ. Ông nói một dân tộc đốn mạt là một dân tộc trong đó người hành hạ người, đàn ông đánh đập đàn bà. Khánh Casa trước đây đă nổi tiếng v́ tát tai, đập mặt một nữ nhân viên bán hàng không làm ông hài ḷng.

    Tại Đồng Tâm, cán bộ, công an cởi trần giúp dân dựng nhà, dọn vườn trong không khí của một ngày hội. Không khí của những ngày kháng chiến chống Pháp ngày xưa.

    Tin tức các nơi về dồn dập.

    Ban quản lư các BOT cho hay đă gỡ các trạm thâu tiền măi lộ. Thông cáo nói: chúng tôi đă thâu quá số tiền đă bỏ ra kinh doanh, ngày nay đường xá là của dân, của nước.

    Người ta biến những trạm thu tiền thành những trạm phân phát đồ giải khát, sách báo cho người lái xe. Đó là những thư viện bỏ túi, người ta đến lấy những cuốn sách người khác tặng, và để lại những cuốn ḿnh đă đọc. Trao đổi kiến thức, gởi nhau những bài thơ, những cái đẹp, những giấc mơ.

    Hăng Formosa bị đóng cửa, những người liên hệ các cấp sẽ bị đưa ra xét xử.

    Bà Nguyễn Thị Kim Tiến từ chức sau khi đă thành khẩn xin lỗi nạn nhân thuốc giả. Các nạn nhân thuốc giả sẽ được nhà nước lo chu đáo. Dân chúng thỉnh cầu bà bộ trưởng ở lại, nhưng bà Tiến nhất định từ chức: “Phục vụ dân phải có tinh thần trách nhiệm _ bà nói. Chúng ta sẽ để lại cho lớp trẻ bài học ǵ, nếu chúng ta trốn tránh trách nhiệm?”

    Hàng hoá độc hại của Tàu bị dân tẩy chay, nhà nước tịch thu, chất như núi ngoài đường, đốt không kịp. Nông dân hân hoan, hết phải đổ xuống sông những hoa quả, rau trái đă đổ mồ hôi sản xuất. Một nông dân nói: sống được bằng ruộng đất, chúng tôi sẽ hết ḷng giữ đất. Người Tàu dù tiền rừng, bạc biển cũng không tới đây mua được!

    Thủ tướng chính phủ ra đón những chuyến bay đầu tiên tới các nước láng giềng chở về nước phụ nữ Việt bi gởi đi bán dâm. Chính phủ sẽ lo việc huấn nghệ, kiếm công ăn việc làm cho họ. Thủ Tướng nói đi tới nước nào cũng thấy đàn bà Việt Nam bán thân để sống , là một cái tát vào mặt một dân tộc c̣n đôi chút tự trọng.

    Bộ nội vụ cho hay vừa mở một cơ sở mới, gọi là “Đồ Lượm Được”, theo khuôn mẫu “Objets Trouvés” của Tây Mỹ, để thiên hạ mang tới những thứ lỉnh kỉnh, tiền bạc lượm được ngoài đường.

    Mới mở cửa, người ta đă xếp hàng dài, mang tới một núi những iPhone, máy h́nh, máy quay phim, ví tiền. Trong ba tháng, sở hữu chủ có thể tới lấy, nếu không tiền bạc, vật dụng sẽ trao cho những hội đoàn từ thiện mọc ra như nấm ở mỗi góc đường.

    Người ta không khỏi nghĩ đến chuyện xẩy ra ở Nhật. Một ông triệu phú vô danh Nhật, nghĩ đă hưởng thụ đủ, muốn có một thú vui khác: tạo thú vui cho người khác. Mỗi ngày, ông ta đặt một phong b́ ở một nơi công cộng, tiệm ăn, rạp hát, trên xe đ̣, xe lửa. Trong mỗi phong b́ một số tiền lớn và một câu nhắn: “Hăy thực hiện chuyện bạn vẫn mong muốn. Chúc bạn một ngày vui.” Nhiều người mang những phong b́ tới nộp cảnh sát, trao tiền cho những văn pḥng giữ đồ lượm được.

    Tại một công viên, y thấy một nhóm đàn ông ngồi đan áo, cười đùa như vỡ chợ. Đó là những công an, đan áo giúp nạn nhân băo lụt. Một anh nói: bây giờ dân không bị cướp đất, cướp nhà nữa, không c̣n bạo loạn. Thiên hạ cũng chẳng c̣n ai ẩu đả nhau. Đạp lên người khác không c̣n là một thú vui. Trộm cướp không c̣n. Công an, cảnh sát ngồi chơi cũng chán, phải bày chuyện làm. Có chuyện ǵ ư nghĩa hơn là giúp đồng bào thiếu may mắn hơn ḿnh? Chúng tôi khám phá ra ḿnh đan áo không thua ǵ phụ nữ.

    Trong một góc khác ở công viên, những đám học sinh, sinh viên tụ tập, chuẩn bị đi cứu lụt miền Trung, cười đuà như vỡ chợ. Những tiệm quần áo H&M, Mango, Gap ngồi vêu chờ khách.

    Ngoài biển, Trung Quốc gỡ các dàn khoan và rút khỏi Trường Sa, Hoàng Sa . Đại sứ Trung Quốc ở VN khuyến cáo Bắc Kinh: toàn dân VN đoàn kết. Rất khó, nếu không nói không thể, thôn tính một dân tộc đoàn kết, một ḷng giữ nước. Cái giá phải trả sẽ rất đắt. Cách hay nhất là đối xử với họ như một quốc gia độc lập, một dân tộc có tư cách, đáng kính trọng. Từ nay, không thể tiếp tục đối xử chính quyền VN như tôi tớ, phải coi họ như những người có liêm sỉ.

    Bộ trưởng Quốc pḥng Phùng Quang Thanh tuyên bố bổn phận của quân đội là giữ nước, không phải làm ăn, buôn bán, xây khách sạn, khai thác siêu thị. Ông nói từ nay quân đội sẽ đổ tới giọt máu cuối cùng để giữ từng thước đất của ông cha để lại.

    Trước đây, ông Thanh nói “tôi thấy lo lắng lắm, không biết ta tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ tới người già đều có khuynh hướng ghét Trung Quốc. Ai tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng cái đó rất nguy hiểm cho dân tộc”.

    Hôm nay, ông ta không thấy “cái đó” nguy hiểm, trái lại, là cái may mắn, cái hy vọng cuối cùng của dân tộc. Cũng chính ông ta (bộ trưởng quốc pḥng!) đă tuyên bố: “Quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc trên các mặt đang phát triển tốt đẹp. Chỉ có … vấn đề tranh chấp chủ quyền ở biển Đông”, nhưng đó là hôm qua, là chuyện quá khứ.

    Quốc Hội triệu tập phiên họp khẩn cấp để xét lại những thỏa ước về biên giới, lănh thổ, những giao kèo bán đảo, bán rừng, thuê đất kư kết với người Trung Hoa. Được dân ca ngợi, bà chủ tịch quốc hội khiêm nhượng trả lời: chúng tôi chỉ làm bổn phận của những người đại diện dân. Lúc nào chúng tôi cũng tự hỏi những người dân cử đă làm ǵ cho đất nước?

    Khắp nơi, từ Nam ra Bắc, thiên hạ tràn ra đường như trẩy hội. Những thiếu nữ thướt tha trong áo dài muôn mầu bên cạnh những đàn “trẻ con đi hát đồng dao ngoài đường”.


    Y ra khỏi tiệm ăn, bụng no, đầu óc thảnh thơi.. Y thấy yêu mọi người, muốn ôm hôn bà chủ quán hôi mùi mỡ ḅ, nước mắm. Nghĩ tới tựa một cuốn sách trước đây không hiểu tại sao bị đốt: “Ở một nơi ai cũng yêu nhau”

    Trên lề đường, một bà cụ già muốn qua bên kia nhưng không sao qua được. Mỗi lần đặt chân xuống đường, một biển xe gắn máy tràn tới, như những con quái vật chồm tới, nuốt sống bà già. Y lại gần, nói:

    – Để con giúp bác.

    Y nắm tay bà già tóc bạc phơ. Cái biển xe gắn máy ngưng lại, ngoan ngoăn nhường cho hai người,một già một trẻ, ung dung qua đường. Người ta có cảm tưởng ở Tokyo giờ tan sở, hàng triệu người ra đường nhưng không ai chen lấn, căi vả, giành giựt.

    Bà già móm mém cám ơn, móm mém hỏi:

    – Con là Việt kiều về thăm nhà hả?

    Y nói không phải , và hỏi tại sao. Bà già nói bởi v́ ngày nay người trong nước đă quên lễ độ, quên kính trọng người già cả, quên giúp đỡ người khác, quên tử tế, chỉ biết chụp giựt.

    Y cười:

    _ Bác lầm rồi, bác thấy không?

    Bà già cũng cười, nhe hàm răng chỉ c̣n hai vợ chồng cái răng cửa: “Lần đầu, bác thấy vui khi biết ḿnh lầm”.

    Về nhà, y tưởng lạc vào nhà người khác. Thay v́ quần áo, rác rưởi ngổn ngang, một căn pḥng gọn ghẽ, ngăn nắp. Và những b́nh hoa rực rỡ những mầu sắc. Y có lúc đă quên những bông hoa, đă quên tất cả những ǵ không nhậu được. Cô vợ nói hoa của bà hàng xóm tặng.

    – Tưởng bà ấy thù ghét ḿnh sau vụ chửi nhau v́ mất gà năm ngoái, ai ngờ bà ấy dễ thương quá!

    Y ân hận, nghĩ có lần đă muốn mua thuốc bả chó, lẻn vào trộn vại gạo bà ta để trong bếp.

    – Bà ấy vui là phải .

    Cô vợ nói tiếp:

    _ Hôm nay bà ấy đi khám bệnh, không biết có tới lượt ḿnh không, hay lại chờ suốt buổi rồi mang bệnh về. Đă bán sạch đồ đạc trong nhà, nhưng tiền bạc không bằng cái móng chân thiên hạ. Y tá nó cũng không thèm tiếp, nói ǵ tới bác sĩ. Ai ngờ ai cũng tử tế, tiếp đón niềm nở, khám bịnh tận t́nh. Đưa tiền, ông bác sĩ cười : "đây là nhà thương công, nhà thương của dân, do dân đóng thuế, tiền bạc ǵ " . Cô y tá cũng nhất định từ chối : "bác giữ tiền, lo chuyện ăn uống cho đầy đủ, bệnh tật mà thiếu bổ dưỡng là hại lắm."

    Y nói thảo nào bà ấy tử tế với ḿnh, nghĩ tới một câu không biết nghe ở đâu , nhưng vẫn nghĩ là rởm: hăy tử tế với mọi người, mọi người sẽ tử tế với bạn, cuộc đời sẽ dễ chịu hơn. Xă hội sẽ đáng sống hơn.

    Y mở la de, phưỡn bụng coi TV. Ông bộ trưởng Giáo dục tuyên bố từ nay trường học sẽ không dạy tư tưởng Hồ Chí Minh nữa. Ông nói dân tộc ta đă trưởng thành. Mỗi người có thể tự suy nghĩ, không cần Bác nghĩ dùm, cái ǵ cũng phải hỏi bác. Ông nói không thể tưởng tượng một dân tộc 92 triệu người, chỉ có một người suy nghĩ, chỉ có một người có quyền suy nghĩ. Anh nào nghĩ khác là đi ngồi tù, hay bị một đám côn đồ xúm lại đánh hôi, thân tàn ma dại. Sức mạnh của một dân tộc là chất xám. Tiêu diệt chất xám, bỏ tù sự thông minh, giam cầm óc sáng tạo, có dân tộc nào đần độn, quái dị đến thế?

    Y đang thú vị với bài diễn văn của ông bộ trưởng th́ bị bà vợ đánh thức dậy.

    Người đàn bà mặt mũi cằn cỗi như một trái táo khô, cằn nhằn:

    – Đéo mẹ, sướng quá nhỉ, nằm ngủ thẳng cẳng, mơ cái ǵ, hết cười lại vỗ tay như thằng điên. Không dậy đi đong gạo th́ tối nay ăn cám à?

    Từ Thức (Paris, tháng 9/2017)

  7. #2687
    tran truong
    Khách
    Lý ra bài này nằm ở thread SaiGon ... nhưng đang kẹt vì Đường Đi Không Đến . Xin mượn tạm trong khi HaNoi đang trống vắng .

    ............

    Hè 2000 tôi lên Paris họp bạn hội Cựu học sinh trường Blaise Pascal Đà-nẵng. Tân bạn học cùng lớp báo cho tôi một tin mừng:

    - “Bác sĩ Hoạt, bệnh viện Đa-khoa Đà-nẵng trước 75 đang ở Paris với vợ. Họ từ Canada sang du lịch”.

    Nghe tin một bạn thân xa cách nhau đă 25 năm, tôi (Luật sư Bùi) mừng quá. Bao nhiêu tang thương trong khoảng thời gian ấy. Là một luật sư (cộng sản đâu có nghề nầy), tôi phải sống chật vật, buôn chợ trời với vợ.

    Măi đến năm 1978 nhờ ông anh ruột ở Pháp bảo lănh, tôi sang Marseille. Lận đận suốt ba năm, vừa đi dạy vừa học, lấy lại bằng rồi hành nghề trong một tổ hợp luật sư ở Marseille. Cuộc sống có phần thoải mái, nhất là gia đ́nh đầm ấm và con cái học hành tốt.

    Nhớ thời 75, chịu nhiều tủi nhục dưới chế độ cộng sản, tôi khâm phục anh Hoạt lắm. Chúng nó mới vào, dương dương tự đắc, thế lực nghiêng trời, mà anh dám đương đầu với chúng.

    Phần lớn chúng tôi nhút nhát và muốn yên thân, Cộng sản nói ǵ th́ im lặng nghe. Tôi c̣n nhớ một tuần lễ sau khi chiếm Đà-nẵng (29-3-75) Ủy ban quân quản thành phố triệu tập tất cả trí thức Đà-nẵng họp tại trường Phan thanh Giản để nghe huấn thị.

    Buổi họp có chừng 100 người, gồm bác sĩ, dược sĩ, luật sư và giáo sư trung học của chế độ cũ.
    Chủ tọa buổi họp là trưởng ban tuyên huấn thành Đảng. Nghe nói xưa kia ông chỉ là một anh thợ dệt, song ăn nói khá lưu loát. Ông ta đưa ra hai đề tài: thứ nhất là cuộc chiến thắng thần thánh mùa Xuân 75 chống Đế quốc Mỹ. Thứ hai là cuộc xây dựng nước nhà mười lần hơn xưa.

    Với đề tài thứ nhất ông nói trong một giờ về đỉnh cao trí tuệ của đảng , biết vận dụng chủ nghĩa MacLénin, vượt hẳn trí tuệ của 5 đời Tổng thống Mỹ và tập đoàn, cuối cùng đánh cho Mỹ cút Ngụy nhào, tạo nên chiến thắng lẩy lừng Xuân 75.

    Nói xong ông ta hỏi cử tọa có ư kiến ǵ không và nhấn mạnh là mọi người được tự do phát biểu:

    - Chúng tôi không làm khó dễ quư vị, cũng không căn cứ trên phát biểu mà đánh giá các ông đâu.

    Sau nầy sang Pháp đọc hồi kư cha Jaeger, một linh mục ḍng Tên, bị Cộng sản Trung quốc trục xuất, mới biết khi Hồng quân chiếm Trung hoa lục địa, họ mời trí thức đến dự một cuộc tọa đàm, ăn bánh kẹo ngon, uống trà thượng hạng.
    Song là để moi những ư tưởng phát biểu, để rồi trừng trị sau nầy. Việt cộng cũng chỉ sao lại bổn cũ.

    Cả hội trường hôm ấy im phăng phắc trong 5 phút, bỗng anh Hoạt đứng lên phát biểu:

    - Xin lỗi thuyết tŕnh viên, khi ông nói đến chiến thắng Mỹ, ông nên xét lại những điểm sau đây:

    * Thứ nhất trong cuộc chiến vừa qua người Mỹ chết độ 5 vạn quân, c̣n ta cả số triệu.

    * Thứ hai, đất nước chúng ta bị tàn phá c̣n nước Mỹ chẳng hề hấn ǵ.

    * Thứ ba, chính phủ Mỹ thấy chiến tranh không mang lại kết quả mong muốn đă rút lui và xuống thang chiến tranh cách đây ba bốn năm.
    Những ngày cuối tháng tư 75, họ chỉ c̣n di tản ṭa Đại sứ Mỹ ở Saigon với bảo đảm an toàn của Liên xô và Trung quốc.

    * Thứ bốn khi người Mỹ tuyên bố thua ở Việt nam là họ quỷ quyệt. Xưa nay dư luận thế giới chê trách Mỹ là tên khổng lồ ăn hiếp kẻ yếu.
    Nay tên khổng lồ tự nhận thua, tự nhiên mặc cảm ỷ mạnh hiếp yếu, mặc cảm tội lỗi, đă được hóa giải cho cả dân Mỹ và dư luận thế giới.
    Ngoài ra báo chí Tây phương thường biện luận cho rằng Mỹ thua ở Hoa thịnh Đốn chứ không phải ở Việt nam. Dân chúng Mỹ đă chán chiến tranh Việt nam, chính phủ Mỹ phải theo ư dân.


    Tôi nói lên những điều nầy, là để các ông sáng suốt lượng định vị trí của ḿnh, mà ứng xử với thực tại.
    Nếu không sẽ có những phản ứng bất lợi (quả là phát biểu ngày ấy của anh Hoạt đă được nói đến một thất bại lớn của CS v́ đă quá huyênh hoang về chuyện thắng Mỹ: Mới đây một tác giả Ấn độ có viết quyển sách “huynh đệ tương tàn” trong ấy ông có nhắc chuyện CS Việt Nam và Mỹ vẫn tiếp tục họp ở Paris sau ngày 30-4-75, bàn về lời Nixon hứa sẽ viện trợ 2 tỉ mỹ kim xây dựng lại những tàn phá trong chiến tranh.

    Bên phía CS vẫn luận điệu mạt sát Mỹ về những tội ác Mỹ gây ra. Họ không ngờ là buổi họp được trực tiếp thu h́nh gửi về quốc hội Mỹ đang họp về vấn đề viện trợ. Trước những lời nói huyên hoang đánh cho Mỹ cút, và yêu sách Mỹ phải đền bù những tội ác gây ra cho nhân dân Việt, quốc hội Mỹ đă đồng thanh bác bỏ viện trợ, không cho một cắc nào.)




    Còn tiếp ...

  8. #2688
    tran truong
    Khách
    Sau lời phát biểu của anh Hoạt hôm ấy, cả Hội trường bỗng nhiên im lặng một cách đáng sợ. Ông chủ tọa lên tiếng:

    - Chúng tôi sẽ tổ chức những buổi học tập dài hạn, để đả thông những ǵ ông Hoạt đă phát biểu. Nay tổ quốc chúng ta đă hoàn toàn độc lập thống nhất. Theo lời Bác Hồ ta sẽ xây dựng gấp 10 lần hơn xưa.

    Chúng ta ở trong khối XHCN, một chế độ ưu việt nhất của loài người. Cứ như thế ông thao thao bất tuyệt trong một giờ nữa, nào là chủ nghĩa Mac Lénin bách chiến bách thắng, nào ai thắng ai trong cuộc xây dựng xă hội tốt đẹp tương lai.

    Rồi ông hỏi trí thức Đà-nẵng có ư kiến ǵ cho việc xây dựng nước nhà trong đường lối XHCN.
    Anh Hoạt lại đứng lên phát biểu:

    - Quư vị là những người Cộng sản. Lénin nói: “người vô sản không có tổ quốc” (les prolétaires n’ont pas de patrie).
    Staline nói thêm: “họ có hai tổ quốc, một là của quốc tịch họ, hai là của XHCN và tổ quốc nầy quan trọng hơn” (ils en ont deux, celle de leur nationalité, et la plus importante celle du socialisme ).

    Quư vị thiết tha xây dựng một thiên đường toàn thế giới và hạn hẹp hơn một XHCN Việt nam phú cường, hạnh phúc. (anh Hoạt nhắc lại những lời của các ông tổ XHCN để họ thấy là họ đă vong quốc, song họ ít học, mê muội đâu có biết ǵ).

    Nhưng tôi nghĩ thiên đường quốc tế c̣n xa vời. Tôi chỉ nói đến phú cường hạnh phúc của tổ quốc ta. Muốn đạt đến mục đích nầy, không cần phải rập khuôn theo một chủ nghĩa, lư thuyết nào.
    Chỉ cần hai điểm, một là dân trí cao, hai là biết áp dụng khoa học kỹ thuật. Dân trí cao là người dân có một tŕnh độ học thức, có ư thức về bổn phận công dân, biết tôn trọng pháp luật, có ḷng yêu nước.

    Áp dụng khoa học kỹ thuật để tăng cao năng suất nông nghiệp, công nghiệp, chăn nuôi để đem lại no ấm cho mọi người.


    Nông nghiệp chúng ta là đang ở thời kỳ Hồng bàng, một nông dân sản xuất chỉ nuôi được hai người, nếu cơ giới hóa như các nước Tây phương, một nông dân sản xuất nuôi cả 100 người.
    Lấy một ví dụ khác: Nước Thuỵ Điển, cứ ba người dân có một người tŕnh độ Đại học, hai người có một xe ô-tô, lợi tức b́nh quân đầu người hàng năm là 30.000 đô. Phải chăng đây là mục tiêu chúng ta nhắm tới.

    Nhưng Thuỵ Điển chỉ là một nước quân chủ. Họ đâu cần chủ nghĩa Mac Lénin. Họ đâu cần duy vật sử quan.
    Một nhận xét khác làm chúng ta suy nghĩ: Nhật bản, Tây Âu, sống trong dư thừa. C̣n Liên xô hàng năm phải chở vàng sang Canada, Mỹ mua lúa ḿ, sữa.

    Lần nầy th́ có một giáo sư trường Phan chu Trinh, nghe nói là một tay nằm vùng, gọi là cách mạng 29-3, lên tiếng gay gắt:

    - Anh Hoạt có biết là bác Hồ, sau bao nhiêu năm bôn ba hải ngoại để t́m con đường cứu nước. Một ngày kia ở Pháp, bác đă đọc được luận cương của Lénin về Giải phóng dân tộc nhược tiểu, bác đă khóc lên v́ sung sướng: con đường cứu nước là đây rồi.

    Chỉ có con đường XHCN mới mang lại độc lập, phú cường,hạnh phúc cho tổ quốc ta.(Chắc anh nầy quên là các nước Ấn Độ, Thaí lan, Phi luật tân đă độc lập trước ta rất lâu và không đổ xương máu. Bác Hồ đă đi trật đường rầy).
    Ông chủ tọa ngăn không cho anh giáo sư nói thêm. Chắc là muốn khuyến khích tự do phát biểu để moi thêm tư tưởng phản kháng.

    Ngày gia đ́nh tôi rời Việt nam đi Pháp, tôi nghe anh Hoạt đang học tập cải tạo ở Tiên lănh. Nóng ḷng muốn biết những ǵ xảy ra cho anh và gia đ́nh, tôi hỏi Tân số điện thoại anh ở khách sạn.
    Rất may là có anh ngay ở đầu giây. Kinh ngạc và mừng tủi. Chúng tôi hẹn nhau ăn cơm tối tại một nhà hàng do một người quê Đà-nẵng làm chủ, mà chúng tôi cùng quen.

    Buổi gặp nhau thật thắm thiết. Cả mấy tiếng đồng hồ chúng tôi ôn lại chuyện cũ. Nhớ những ngày thơ cùng đuổi bướm, tuổi thiếu niên say mến bạn, chuyện không bao giờ dứt dưới trăng khuya. Thế mà bây giờ là hai bạn già:

    “Mới thoáng đâu đây, đă thấy già
    Nhà xưa, trường cũ, bến sông xa.
    Nắng vờn đường bướm, xuân vô tội.
    Trăng tỏ bạn vàng, hạ thiết tha
    Bờ cỏ nụ hôn, mùa đắm đuối.
    Bên nôi tiếng trẻ, phúc chan ḥa.
    Tang thương phù thế, thương đau lắm.
    Chưa dứt cơn mê đă thấy già.”

    Nhưng rồi vốn lạc quan, chúng tôi trở lại những đề tài vui. Anh Hoạt kể thêm cho tôi nghe những chuyện khôi hài khi anh làm việc chung với bọn cộng sản:

    - Mỗi cuối tuần đều có học tập chính trị. Có một lần thuyết tŕnh viên nói: “chủ nghĩa Mác-Lê là tột đỉnh của tri thức nhân loại”. Trước đó ông ta có khoe khoang rằng không có thắc mắc nào mà ông không giải đáp được.

    Tôi hỏi ông ta : “thế th́ nhân loại hết tiến hóa rồi sao. V́ nếu vượt lên th́ tri thức Mác-Lê đâu c̣n là tuyệt đỉnh nữa”.

    Ông ta bí và hẹn sẽ nghiên cứu lại và trả lời sau. Song mấy lần sau không nghe ông nhắc lại. Thật ra cả Mác lẫn Lênin vẫn chưa t́m ra một h́nh thức xă hội nào sau XHCN, chỉ nói bâng quơ về triệt tiêu giai cấp và chính phủ.

    Gần đây Hà sĩ Phu trong bài Chia tay ư thức hệ đă đả phá chủ nghĩa Mác -Lê, vạch ra những sai lầm căn bản của lư thuyết âư. Phải nói anh chàng Hà sĩ Phu nầy là một nhà khoa học mà bàn đến triết rất sâu sắc.

    Đúng là chủ nghĩa Mác-Lê có tŕnh độ văn hóa thấp, nên chẳng qua là phong kiến biến tướng, độc tôn tư tưởng v́ phương pháp luận hoàn toàn khủng hoảng.
    Nhưng khi ông nói chúng ta hănh diện có Mác là người khổng lồ nhân từ cho ta được phép đứng lên vai, th́ quả là ông bị nhồi sọ hơi nặng.

    Mác không có nhân từ. Vợ, con cái, mà không thương, th́ nói chi chuyện thương thợ thuyền. Ngày ở Luân đôn, nhà không sưởi, các con bị sưng phổi lần lượt chết, Mác trốn vào thư viện đọc sách. Mác cũng tư t́nh với con ở, làm buồn ḷng bà vợ, ḍng dơi quư tộc.

    Dùng lời dao to búa lớn, đ̣i đào mồ chôn sống tư bản. Mấy ông cộng sản làng tôi nghe lời nầy mà chôn sống vài tay địa chủ.
    Phải nói Dickens, Anderson, Maupassant, George Sand, là nhân từ. Bằng cách phơi bày cảnh lầm than của thợ thuyền nghèo khổ, họ đánh thức lương tâm Âu Châu, tạo nên chế độ xă hội công bằng, nhân ái ở các nước phương Tây hiện nay.

    Khi ông Sĩ Phu viết:

    “Nước Nga có chuyện lạ đời,
    Đưa người nô lệ thành người tự do”

    th́ quả là tếu. Chế độ Xô viết có tự do ngày nào đâu! Lại tạo ra vô vàn nô lệ lao động. Măi đến đời Gorbatchev cho tự do, là ngọn thuỷ triều chôn vùi chế độ, đến nổi chính Gorbatchev không ngờ tự do làm tiêu ma đảng cộng sản.


    Một lần khác, nhân dịp Tết 75, khu giải phẫu có tổ chức buổi tiệc tất niên. Mỗi người hiện diện phải hát một bài, hoặc kể một chuyện vui. Đến lượt tôi, tôi kể chuyện rằng trong một ngày giỗ ở nông thôn, các cụ già đến dự đều có mang theo quạt v́ trời nóng.

    Một cụ khoe rằng ḿnh đă ǵn giữ cái quạt năm năm mà vẫn c̣n mới. Hỏi bí quyết ông ta thổ lộ rằng ḿnh chỉ dùng quạt khi đi ăn giỗ, c̣n về nhà th́ xếp quạt cất vào rương. Lần lượt nhiều cụ khoe khoang bí quyết ḿnh. Song có một cụ khoe rằng đă giữ quạt ḿnh 20 năm rồi mà không hề suy suyển.

    Mọi người sửng sốt, song cụ giải thích: “các anh mỗi lần dùng quạt th́ phất qua, phất lại. Chuyển động sẽ làm quạt mau hư. C̣n tôi, tôi giữ quạt đứng yên, nhưng lắc đầu qua lại cho mát”.

    Khi tôi kể xong mọi người đều cười. Nhưng tôi nhẩn nha thêm một kết luận: “cái quạt làm ra là để phục vụ cho con người được mát. Nếu quạt hư th́ vứt sọt rác và mua quạt khác.
    Tại sao lại muốn quạt nguyên vẹn, mà phải trẹo cổ.

    Lư thuyết, chủ nghĩa cũng thế, cũng chỉ để phục vụ con người. Nếu lư thuyết không c̣n hợp thời nữa th́ ta vứt vào sọt rác của lịch sử. Đâu có phải v́ muốn giữ lư thuyết trong sáng mà đày đọa con người đến chỗ chết”.
    Họ biết ngay tôi muốn ám chỉ cái ǵ. Nhưng họ im lặng, v́ họ đang ở thế mạnh, và đă có phương pháp trừng trị rồi, song chưa đến giờ ra tay.

  9. #2689
    tran truong
    Khách
    Tôi góp ư với anh Hoạt:

    - Đọc kiếm hiệp Kim Dung, có nói đến vô chiêu thắng hữu chiêu. Tư bản theo vô chiêu: ứng phó hợp với biến thiên ngoại cảnh, XHCN theo hữu chiêu, lúc nào cũng xem lại cẩm nang Mac-Lê trước khi ứng phó. Dĩ nhiên là vụng về và xa rời thực tế là cái chắc.
    Hà sĩ Phu cũng có ư kiến giống anh:

    “một người ôm khư khư đôi giày mới bóng loáng, đi trên con đường gai góc. Lúc té ngă, chân tóe máu, ai cũng tưởng phen nầy anh ta phải tỉnh ngộ, bỏ giày xuống mà đi vào chân. Nào ngờ đây chính là dịp anh ta tự hào về sự thông minh của ḿnh rằng nếu không th́ cú vấp ngă vừa rồi hẳn đă làm hư mất đôi giày quư. Nghe chuyện khôi hài mà ứa nước mắt”.

    Sĩ Phu c̣n thêm: “cộng sản đă đổi phương tiện (lư thuyết Mac- Lê) thành mục đích và biến mục đích là dân tộc trở thành phương tiện. Vì thế mà dân tộc ta phải chịu nhiều mất mát trong quá khứ và cho đến nay vẫn c̣n ch́m ngập trong đau khổ”.

    Anh Hoạt kể:

    - Sau những va chạm kể trên, những nhân viên cũ đều lo lắng cho tôi. Một bác sĩ cũ mà sau nầy trở thành đối tượng Đảng, đă nói với tôi: “anh nói làm ǵ cho mất công. Họ có nghe anh đâu, v́ họ đinh ninh là họ có sự thật và bọn ḿnh là một lũ ngu dốt”.

    Điều nầy đă được chứng minh. Trong một buổi giao ban, bác sĩ giám đốc mới từ Hà-nội vào đă nói thẳng:

    - Các anh ở trong nầy dốt lắm.

    Sửng sốt tôi hỏi:

    - Tại sao anh bảo chúng tôi dốt.

    - Lư thuyết hay nhất trên thế giới hiện nay là chủ nghĩa Mác- Lê, mà các anh không biết đến. Như thế không phải dốt sao!

    - Xin lỗi anh, có lẽ anh đón gió có một phương. Ở trong Nam chúng tôi đón gió bốn phương. Mác, Lénin chúng tôi có đọc, trong nguyên tác cũng như nhiều tác giả khác, kể cả những tác giả phê phán thuyết Mác-Lê.

    C̣n anh chắc đọc sách trích dịch kèm theo lời bàn ca tụng Mác-Lê. Vả lại ở miền Nam không ai cấm đọc Mác. Trong khi ngoài Bắc cấm đoán nhiều loại sách của phe tư bản. Chúng ta cũng nên suy nghĩ về câu của St Augustin: “je crains l’homme d’un seul livre” (tôi sợ người chỉ biết một quyển sách).


    Những va chạm cũng xảy ra trong lĩnh vực chuyên môn.
    Những ngày đầu cộng sản chiếm Đà-nẵng bệnh viện đều do các bác sĩ miền Nam phụ trách, sau đó mới giao lại cho những bác sĩ cách mạng ở trên núi xuống. Song chuyên môn họ rất dở.

    Y tá lại xầm x́: “tưởng bác sĩ cách mạng giỏi, hóa ra chạy theo học các bác sĩ cũ”. Dân chúng cũng nhận thấy sự kém cỏi ấy, nên Y-tế tỉnh xin Trung ương gửi gấp vào các Bác sĩ Hà-nội, có chút ít chuyên môn, song vẫn c̣n kém.

    Một bác sĩ chỉnh h́nh có du học Đông Đức, đem một bệnh nhân gãy kín và không xê dịch xương ống chân lên bàn mổ để đóng vỉ thép.
    Sau một hồi tranh luận có cả sự góp ư của bí thư bệnh viện, mới đưa bệnh nhân đi bó bột.

    Tôi nhớ trong một buổi họp với các bác sĩ Hànội mới vào, có một bác sĩ xưa kia là bác sĩ riêng cho Vơ nguyên Giáp, từng đi thực tập giải phẫu tim ở Balan (ông nầy trên đường vào Saigon chỉ ghé thăm Đà-nẵng), đă dặn ḍ chúng tôi: “các anh có che chở các bác sĩ cách mạng về chuyên môn, họ mới che chở các anh về chính trị”.

    Măi một năm sau, khi các bác sĩ cộng sản học được nhiều kỹ thuật tân tiến, nhất về giải phẫu, Ủy ban quân quản thành phố đưa tất cả các bác sĩ, dược sĩ lưu dụng lên Ḥa Khánh, dự một lớp học tập chính trị dài hạn. Cùng học có cả kỹ sư, giáo sư trung học lưu dụng.

    Cán bộ giảng dạy , lên lớp buổi sáng, buổi chiều thảo luận nhóm. Chừng 10 bài căn bản, chắc là do viện nghiên cứu Mác lê Hà-nội soạn ra. Toàn là những luận điệu một chiều nhàm chán hoang tưởng.
    Vừa mệt vừa buồn ngủ. Nhất là cảm giác bị nhồi sọ, bị áp đặt tư tưởng. Ngột ngạt, lo buồn, sợ sệt. Tiếp theo là những buổi phê, tự phê, tố giác.

    Chỉ có một lần tôi thử biện luận với thuyết tŕnh viên khi ông cứ lập luận là phải đi theo qui luật tiến hóa Mác đề ra.
    Tôi nói: “phải bẻ qui luật mới tiến hóa. Trong chăn nuôi, các nhà nghiên cứu thấy rằng con ḅ sau khi ăn cỏ, phải bỏ ra nhiều giờ để nhai lại. Họ bèn xay cỏ cho mịn và thêm vào các kích thích tố cần thiết rồi cho ḅ ăn.

    Quả nhiên ḅ không nhai lại nữa . Chúng tiêu thụ một lượng cỏ gấp đôi và sản xuất sữa cũng gấp đôi. Khi công bố cuộc khảo cứu ấy các nhà nghiên cứu đă đặt tên bài báo là: “Les ruminants ne se ruminent plus” (loài nhai lại không nhai lại nữa ).

    Song đúng là biện luận với đầu gối.
    Thành tŕ của chân lư Mác lê không cho phép một nghi vấn nào hết. Cuối cùng là viết kiểm điểm. Viết cho hết từ lúc bé cho đến lớn, thành phần xă hội và gia đ́nh, không được dấu một chi tiết. Bài kiểm điểm dài hàng 10 trang giấy.



    Còn tiếp ...

  10. #2690
    tran truong
    Khách

    Tiếp theo và hết

    Ấy thế mà cán bộ không hài ḷng phải viết lại từ đầu. Đảng cộng sản muốn đọc hết tư tưởng của giới trí thức để dễ bề khống chế.

    Cải cách ruộng đất, trong thực chất là nhắm triệt hạ từng lớp trí thức kháng chiến và biến họ thành cầu an, sợ sệt dễ bảo.
    Thành phần trí thức lúc đó là ai: đó là con cái nhà giàu, địa chủ. Đánh vào địa chủ, là gom luôn vào con cháu họ, những trí thức tư sản đă dốc ḷng kháng chiến, song với tính chất cố hữu là có óc phê phán, khoa học.

    Những ǵ cộng sản cho là xác tín, sự thật đều được trí thức bấy giờ đem ra ra mổ xẻ, phân tích, nghi ngờ. Nhân văn giai phẩm và l’excommunié của Nguyễn mạnh Tường đă chứng minh điều đó.

    Người Cộng sản cũng bịa ra lắm điều khôi hài. Rêu rao là tự do tín ngưỡng, song có điều luật cho phép tự do truyền bá tư tưởng duy vật chống tôn giáo, song các hoạt động truyền giảng đạo đều bị cấm chỉ.

    Trong một buổi học tâp duy vật biện chứng, thuyết tŕnh viên đă hùng hồn chứng minh là không có Thượng đế. Tôn giáo đă lừa bịp ru ngủ con người trong ảo tưởng. Khi đến phần thảo luận tôi hỏi thuyết trinh viên:

    - Xin lỗi chung quanh ông có ǵ?

    - Dĩ nhiên chỉ có vật chất, nào bàn ghế, nhà cửa, anh, tôi, không khí.

    - Tôi lại nghĩ rằng chung quanh chúng ta có nhiều bài hát du dương (hội trường đều cười). Vâng nếu ông có một máy thu thanh, ông sẽ nghe vô số bài hát đang lảng vảng quanh ông.

    Thượng đế cũng thế. Nếu tâm hồn ông có một rung cảm nào đó, một máy thu thanh siêu nhiên, ông sẽ tiếp nhận được Thượng đế. Ông kể một số nhà khoa học không tin ở Thượng Đế, nhưng không có nhà khoa học chân chính nào lại nói là không có Thượng đế, v́ đối tượng của khoa học là vật chất, vật chất là những ǵ cân, đo, đong, đếm được. Thượng Đế không ở trong phạm trù ấy.

    Cho nên nhà khoa học chân chính chỉ có thể nói: “Thượng Đế không phải là đối tượng nghiên cứu của tôi. Tôi không có một luận cứ nào để nói là không có Thượng Đế”. Vả lại thống kê cho thấy hơn 90% các nhà khoa học tin ở Thượng đế. Gagarine khi bay trên quĩ đạo không gian tuyên bố là không thấy Thượng Đế đâu cả.

    Ngược lại Aldrin, phi hành gia Mỹ lại choáng ngợp trước sự uy nghi, huy hoàng cuả vũ trụ, khi bay quanh mặt trăng, chờ các bạn đổ bộ xuống mặt trăng trở về, đă thốt lên: “tôi đă thấy Thượng đế”. Sau nầy Aldrin đă vào tu viện.

    Phát triển khoa học xem như là mở rộng tầm nh́n của con người về chiều ngang (extension en largeur). Những câu hỏi về số kiếp con người, ư nghiă cuộc sống, bản chất của lư trí, nói chung băn khoăn triết học và siêu h́nh, là phát triển về bề sâu (extension en profondeur) của con người.

    Có một thời lạc quan khoa học cho rằng phát triển về bề ngang sẽ soi sáng bề sâu. Song tự bản thân khoa học đă lúng túng. Khám phá được một bí mật th́ muôn ngàn bí mật khác xuất hiện. Khoa học chẳng biết bao giờ dừng chân. C̣n bề sâu con người lại sâu thêm thăm thẳm.
    Thời Socrate 100 vấn nạn, thời Newton hàng vạn, thời Einstein, hàng triệu.
    Tôi góp ư:

    - Mỗi trường phái triết học chỉ khiêm nhường tiếp cận một khía cạnh nào đó của sự thật. Mà chỉ tiếp cận thôi, chứ không nắm. C̣n mấy ông Cộng sản cho ḿnh đă nắm được ṭan bộ sự thật. Sự thật nắm được trong tay là đă ngột ngạt và chết mất rồi. Sự thật là một chuỗi dài t́m kiếm không ngừng.

    Anh Hoạt c̣n nhớ trong truyện “Bác sĩ Jivago” của Boris Pasternak, khi Lara khóc bên linh cửu của Jivago đă nói: “huyền nhiệm của sự sống, huyền nhiệm của sự chết, bí ẩn của tài ba, của cái đẹp, của sự trần trụi, chúng ta biết.
    C̣n những chuyện nhỏ nhặt như là xây dựng lại thế giới nầy, chúng ta tiếc là chúng ta không làm được” (le mystère de la vie, le mystère de la mort, l’énigme du talent, de la beauté, de la nudité, nous les connaissons, tandis que les petites choses, comme la reconstruction de ce monde, nous regrettons beaucoup, nous ne pouvons pas la faire).

    Vâng, những ai đă tiếp cận sự sống, đều thấy đó là vấn đề bao la bí mật. Mỗi nhà văn, mỗi nhà nghệ thuật choáng ngợp trước sự sống, đă cố diễn tả trung thực để truyền đạt lại cho chúng ta một khía cạnh nào đó của sự sống.

    Cộng sản đă chẳng hiểu ǵ về sự sống lại dám cải tạo nó. Chả trách họ gây nên những tội ác tầy trời, và giết đi sự sống.

    Tôi có hỏi anh Hoạt cái ǵ đă thúc đẩy anh biện luận với Cộng sản, thành tŕ của cuồng tín.

    Anh nói:
    - “Thấy người ta đi vào con đường sai nhầm mà hậu quả là khổ đau cả một dân tộc mà ḿnh không đưa ra lời can ngăn là vô trách nhiệm. Dù họ không có nghe th́ ḿnh cũng đă có phần đóng góp xây dựng rồi. Vả lại nếu mọi người đều im lặng, xuôi theo, th́ bức tường Bá linh đâu có đổ̉, hệ thống XHCN Liên xô và Đông Âu đâu có cáo chung”.

    Ngày sang Canada, gặp một bạn cũ, ngạc nhiên sao ḿnh ở tù lâu thế. Khi ḿnh nói lư do anh ta bảo:

    - “Đă biết Việt cộng là thế rồi, cãi chi cho khổ”.

    E.M.Remarque đă chẳng nói trong The night in Lisbon: “Khi thế giới c̣n những bọn dă man tàn bạo, mà ḿnh C̉N khả năng chống lại, mà không chống th́ đó là tội ác”.

    C̣n thái độ mỗi người trước cường quyền ta có thể mượn lời của André Gide: “que chacun suit sa pente mais en montant (Mỗi người theo đường dốc của ḿnh, song phải đi lên). Đi lên là nói lên sự thật, là phản tỉnh nếu lỡ đă bị CS phỉnh phờ.

    Xem như J.P.Sarte đă từng bênh vực CS với B. Russel, nhưng đă phản tỉnh, và hăng hái giúp người tị nạn thuyền nhân Việt Nam.
    Cũng như nhóm trí thức họp ở Nữu Ước hối hận đă nhúng tay vào máu khi bênh vực CS trước kia.

    Thánh Gandhi là người tŕ chí tranh đấu cho độc lập Ấn Độ, có ư chí và căn bản đạo lư cao, mà vẫn sợ , có khi ḿnh yếu đuối không dám nói lên sự thật, trước cường quyền Anh, nên đă cầu khẩn Thương Đế: Xin Thương Đế cho con nói lên sự thật trước mặt người hung ác, uy quyền.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 3 users browsing this thread. (0 members and 3 guests)

Similar Threads

  1. Chuyện nghe được từ ngướ không quen
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 1
    Last Post: 10-10-2012, 12:25 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 03-05-2012, 10:37 PM
  3. Bắt Buộc Phải Nghe
    By Dean Nguyen in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 19-01-2012, 08:34 PM
  4. Replies: 3
    Last Post: 31-07-2011, 05:33 PM
  5. Tưởng Niệm Tháng 4 Đen Nghe Nhạc Lính VNCH
    By Camlydalat in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 18
    Last Post: 25-04-2011, 06:28 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •