Page 3 of 5 FirstFirst 12345 LastLast
Results 21 to 30 of 49

Thread: B-52 Mỹ thách thức vùng pḥng không Trung Quốc

  1. #21
    Member vanthanhtrinh's Avatar
    Join Date
    28-01-2011
    Posts
    547
    Quote Originally Posted by ezekiel View Post
    nếu tôi nói sai th́ tại sao siêu thị Mỹ vẫn nhập càng và bày bán hàng hóa 3 Tàu ?.
    Siêu thị Mỹ và cả thế giới xài&nhập hàng Tàu.Đúng,dù hàng Tàu độc hại và không bền nhưng trước mắt nó nhẹ túi tiền người mua .Thời buổi khó khăn,đồng tiền khó kiếm Tàu có cơ hội để bán hàng.Chừng nào dân chúng thế giới xài toàn đồ hiệu th́ Tàu nghỉ việc.
    C̣n chuyện tàu bay Mỹ dám bay qua vùng cấm địa của Tàu là v́ chú Sam chắc chắn 100% Ba Tàu không dám động thủ.Lư do th́ nhiều lắm,nồi cơm điện Made in PRC chỉ là một phần nhỏ thôi.Nhưng nếu hơn một tỷ người bị đói th́ sẽ thành chuyện lớn.
    Chính sách"Cho chó ăn cho nó khỏi sủa"không phải lúc nào cũng đúng.Nhưng từ từ dân Tàu biết suy nghĩ thế nào là dân chủ sau khi no cơm ấm cật.Trong khi nhà nát CS th́ chỉ lo đi con đường ngược lại.Hai cái vecter này càng ngày càng xa nhau th́"rồi việc ǵ đến sẽ đến,nhưng ai bạc bẽo ḿnh không thể nào quên ...(Sầu lẽ bóng)"Nói it hiểu nhiều.

  2. #22
    Member
    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    613
    Hàng hóa TQ tuy nhiều nhưng cũng sụt giảm khá nhiều.
    Bắt đầu có xu hướng nội địa hóa lại các mặt hàng tiêu dùng(chi phí sản xuất + rủi ro tiềm ẩn thì các nhà sản xuất lại rút về nước).

    Quote Originally Posted by ezekiel View Post
    Báo chí th́ không có tin ǵ th́ có tin B-52 bay lượng đăng lên kiểu giật gân 1 thời gian sau đó th́ 2 bên Mỹ Tàu tiếp tục làm ăn kiếm sống, đâu vào đó thôi. Tàu và Mỹ đều cần nhau, bám vào nhau mà sống, bà Tigon sống ở Mỹ th́ không khó ǵ ghé vào siêu thị Mỹ hay các trường đại học Mỹ thấy bóng dáng du học sinh Tàu và hàng hóa Tàu nhan nhản. Chuyện tẩy chay hàng hóa 3 Tàu đỏ cũng không đi đến đâu, om x̣m 1 thời gian th́ không thấy ai nói đến nữa v́ không muốn nó là chiến dịch ấy thất bại v́ hàng hóa Tàu rẻ mà người Mỹ th́ không phải ai cũng giàu có mà kén chọn, rẻ th́ mua dùng thôi, nếu tôi nói sai th́ tại sao siêu thị Mỹ vẫn nhập càng và bày bán hàng hóa 3 Tàu ?

    Chuyện B-52 bay lượn 1 thời gian cho dzui, báo chí giật gân v́ đói tin ... rồi th́ cũng đâu vào đó, sẽ bị xẹp xuống lăng quên mà thôi.

  3. #23
    Member
    Join Date
    30-07-2011
    Posts
    513

    Vài lời về Cuốn sách “Cuộc Xét xử Henry Kissinger”


    Ḥa đàm Ba Lê, Kissinger gặp VC Lê Đức Thọ. Số phận VNCH xem như chính thức chấm dứt.





    Nhóm Hành Khất - “Cuốn sách được h́nh thành vào năm 2001, sau khi Lưu khố Quốc gia và Thư viện Quốc hội cho phép công chúng tham khảo một số hồ sơ mật của FBI, CIA, và những báo cáo ngắn gọn trong các cuộc họp cao cấp. Tuy nhiên, những hồ sơ mật của ông Kissinger được kư thác vào Thư viện Quốc hội, chưa được chính thức công bố v́ theo điều kiện của ông Kissinger là chúng chỉ được mật giải sau khi ông ta qua đời. Mặc dù những thông tin mà tác giả thu nhặt được vào năm 2001 trùng hợp với những bức điện thư trong số 1.7 triệu tài liệu t́nh báo và ngoại giao của Hoa Kỳ từ năm 1973 đến 1976 được tổ chức WikiLeaks tung ra vào tháng 4/2013, tác giả cũng khó quyết đoán rằng ông Kissisnger là thủ phạm chính thức và cần được xét xử...”

    *

    A- Sơ lược về tác giả:

    Christopher Eric Hitchens (04/1949 - 12/2011) là một nhà báo từng cộng tác với những tờ báo và tạp chí nhưNew Statesman, The Nation, The Atlantic, The London Review of Books, The Times Literary Supplement, và Vanity Fair. Là tác giả của 12 cuốn sách và 5 bài luận văn về những chủ đề chính trị, tôn giáo, và văn chương. Một nhân vất chủ yếu của chương tŕnh đối thoại và những chuyến đi nói chuyện trước công chúng, phong cách đối đầu của ông ta về thảo luận làm cho ông ta trở thành một nhân vật được ca ngợi và hay tranh căi.


    (Ông Hitchens, tác giả của cuốn sách “The Trial of Henry Kissinger”
    (“Cuộc Xét xử Henry Kissinger”) - xin xem tại đường nối mạng nầy - đang nói chuyện tại Khách sạn River vào năm 2007)

    Ông ta là Mỹ gốc Anh Quốc thuộc ḍng Do Thái, thuộc phe tả, vốn là người từng tuyên bố là một nhà Xă hội Chủ nghĩa, và là kẻ vô thần. Người vợ đầu tiên của ông ta là dân Cyprus gốc Hy Lạp - mà qua đó cũng là lư do mà ông ta chú trọng về vấn đề Cyprus. Ông ta tiếp tục xem Vladimir Lenin và lẫn Leon Trotsky như là những người đàn ông vĩ đại, và cuộc Cách mạng Tháng Mười ở nước Nga trước đây như là một sự kiện cần thiết trong việc hiện đại hóa nước Nga. Vào năm 2005, ông Hitchens ca ngợi sự sáng tạo của Lenin về “một nước Nga thế tục” và việc làm mất uy tín Giáo hội Chính thống Nga, mô tả nó như là “một hang thỏ thuần túy của sự lạc hậu, ác tính, và mê tín dị đoan.”

    Vào năm 2006, trong một cuộc họp tại đại sảnh thị xă thuộc tiểu bang Pennsylvania, tranh luận về truyền thống của người Do Thái với Martin Amis, ông Hitchens b́nh luận về triết lư chính trị của ḿnh bằng phát biểu rằng, “Tôi không c̣n là một nhà Xă hội Chủ nghĩa, nhưng tôi vẫn là một người theo Chủ nghĩa Mác-xít.” Trong một cuộc phỏng vấn vào tháng Sáu năm 2010 với tờ báo The New York Times, ông ta đă phát biểu rằng, “Tôi vẫn suy nghĩ giống như một nhà Mác-xít trong nhiều cách. Tôi nghĩ rằng quan niệm duy vật về lịch sử vẫn c̣n vững chắc. Tôi tự xét ḿnh là một nhà Mác-xít rất bảo thủ.”

    Mặc dù người cha của ông ta là vị chỉ huy trong Hải quân Hoàng gia Anh, nhưng ông ta là một người thù ghét chủ nghĩa tư bản và có lần nói với người em trai của ḿnh, Peter Hitchens - là người theo đạo Tin Lành, một nhà báo bảo thủ về xă hội, theo chủ thuyết Trotsky - là ông ta “không quan tâm nếu Hồng quân tắm ngựa tại vùng Hendon” (là một vùng ngoại ô của London). Nhưng ông ta chối bỏ và đoạn tuyệt tiếp xúc với người em của ḿnh sau đó, ngoại trừ trong vài cuộc tranh luận trước công chúng hoặc trên truyền h́nh.

    Đáng chú ư là, George Galloway từng buộc tội ông Hitchens là một “con vẹt hợm ḿnh cựu Trotsky có vẻ đần độn v́ uống nhiều rượu.” Ông ta qua đời v́ bệnh ung thư gan do nghiện rượu rất nặng. (Mặc dù ông Galloway là một nhà truyền thông, một cây viết, và là một nhà chính trị ở London, từng có nhiều hoạt động trong Nghị viện, ông ta có tư tưởng tôn sùng Muslim nhưng một mực chối bỏ trong các cuộc phỏng vấn, tuy là ba trong số bốn người vợ của ông ta thuộc Muslim và có nhiều cuộc tiếp xúc riêng với Saddam Hussein trước đây. Ông ta cũng là một vẹt hợm ḿnh loại khác trong chính trị Anh Quốc). Trước lúc ĺa đời, mối thù hằn nào đó vẫn ghi đậm trong tim đến nỗi ông ta ghi xuống ḍng chữ “Đả đảo Chủ nghĩa Tư bản.”

    Có phải chăng v́ ngón đ̣n chơi “ngang hông” của ông Kissinger là khi ông ta kư thác cho Thư viện Quốc hội những tài liệu mật của ḿnh, phải có điều kiện là chúng chỉ được mật giải sau khi ông ta qua đời 5 năm sau? Tuy nhiên, hiện nay (năm 2013), ông Kissinger dù đă 90 tuổi, vẫn c̣n khỏe mạnh và người ta c̣n phải chờ đợi một thời gian dài hơn 5 năm sau mới có thể xác quyết ông ta có phải là tội phạm không theo những cáo buộc của tác giả.

    B- Nhận xét sơ qua tác phẩm:

    Trong cuốn sách nầy, ông ta đưa ra 5 vần đề chính trên 5 quốc gia, mà theo ông ta, đó là những cuộc thảm sát thường dân vô tội có dính dáng đến chính quyền Nixon, nhất là vị Ngoại trưởng Henry Kissinger: trước hết là Đông Dương (bao gồm Lào, Cam-pu-chia, Việt Nam), kế đó là Bangadesh, Chile, Cyprus, và miền Đông Timor. Và sau cùng, cuộc ám sát một nhà chính trị lưu vong thuộc cánh tả của Chile tại Washington, và âm mưu bắt cóc một nhà báo Mỹ đối lập gốc Hy Lạp, mà qua đó, theo tác giả đều do trách nhiệm của Kissinger. Ngoài ra ông ta c̣n bao gồm những vấn đề liên quan đến sự phân chia của Pakistan thành hai khu vực và Ấn Độ, và đổ lỗi cho chính quyền Nixon gây chiến tranh. Mặc dù thực chất sự kiện là do sự ngấm ngầm tổ chức, xúi giục của Trung Cộng nhằm lôi cuốn Pakistan trong mục đích muốn chiếm lấy một phần đất của Ấn Độ và tạo ảnh hưởng chống lại sự lấn chiếm của Liên Xô nơi biên giới với Trung Cộng. Trước những mâu thuẩn rối rắm đó, Hoa Kỳ phải bảo vệ Ấn Độ và vùng phía Tây Pakistan khỏi rơi vào ảnh hưởng của hai đàn anh Cộng sản đang ngấm ngầm đấu nhau trên vùng phía Đông Pakistan. Và đây cũng là một sự kiện điển h́nh cho những xáo trộn khác mà tác giả đă đưa ra, không thể không có những bàn tay của Cộng sản nhúng vào.

    Cuốn sách được h́nh thành vào năm 2001, sau khi Lưu khố Quốc gia và Thư viện Quốc hội cho phép công chúng tham khảo một số hồ sơ mật của FBI, CIA, và những báo cáo ngắn gọn trong các cuộc họp cao cấp. Tuy nhiên, những hồ sơ mật của ông Kissinger được kư thác vào Thư viện Quốc hội, chưa được chính thức công bố v́ theo điều kiện của ông Kissinger là chúng chỉ được mật giải sau khi ông ta qua đời. Mặc dù những thông tin mà tác giả thu nhặt được vào năm 2001 trùng hợp với những bức điện thư trong số 1.7 triệu tài liệu t́nh báo và ngoại giao của Hoa Kỳ từ năm 1973 đến 1976 được tổ chức WikiLeaks tung ra vào tháng 4/2013, tác giả cũng khó quyết đoán rằng ông Kissisnger là thủ phạm chính thức và cần được xét xử.

    Trong cái nh́n có phần nào khá sai lệch của nhà Mác-xít bảo thủ nhất, như ông ta từng thừa nhận, những biện luận của ông ta trong cuốn sách, dù được căn cứ trên số hồ sơ mà tác giả thu nhặt được, có khuynh hướng rất phe phía chính trị hơn là cái nh́n của một nhà sử học biết tôn trọng sự thật. Nếu xét về những cuộc diệt chủng mà tác giả đưa ra, chúng là những hậu quả mang đậm màu sắc chính trị mà khối Cộng sản luôn luôn đi những nước cờ trước trong việc xúi giục ngấm ngầm, xách động bên trong, và sau hết là luồn vũ khí, hoặc tài trợ mua lậu vũ khí của phe đối nghịch tư bản. Những người dân thuộc các quốc gia thứ ba thường là mục tiêu ưu ái nhất của phe Cộng sản, nhằm gây rối loạn chính trị quốc tế và đắc thủ hơn trong Chiến tranh Lạnh.

    Một thí dụ điển h́nh về trường hợp tỉnh Kiến Hoà (sau nầy được gọi là Bến Tre) ở miền Nam Việt Nam, chính là một trong những ổ Việt Cộng trên quy mô lớn và chính thức có những đội quân vũ trang trong cái gọi là Mặt trận Giải phóng miền Nam Việt Nam. Đó là điều mà tác giả không biết hay thiếu kiến thức hoặc cố t́nh không muốn nhắc đến để vịn cớ tố cáo những chiến dịch “t́m kiếm và tiêu diệt” của phe đồng minh vốn gây thiệt hại khá nặng nề cho những đoàn quân du kích Việt Cộng luôn phải lẫn trốn và dùng bức b́nh phong dân chúng bao che trên danh nghĩa nhưng thực chất họ là những người tiếp tay trực tiếp hay gián tiếp cho Việt Cộng v́ những quan hệ phức tạp trong những vùng bị Cộng sản khống chế. Đó là chưa nói đến con số người bị thiệt mạng ở nơi đó vào năm 1969, là một tưởng tượng thiếu chính thức hay nói đúng hơn là một con số phóng đại của một phóng viên - vốn cũng là bạn thân của tác giả (cũng có nghĩa là có ít nhiều tư tưởng Mác-xít như tác giả) - mà qua đó được gán cho là từ thông tin của một sĩ quan Mỹ nào đó (không danh tánh).

    Hoặc ông ta cho rằng chính phủ miền Nam Việt Nam phá vỡ hiệp định ḥa b́nh vào năm 1968 dưới thời Tổng thống Johnson v́ nghe theo lời dụ dỗ của ứng cử viên Tổng thống Nixon, là một kiến thức rất yếm kém của người làm báo. Đáng lư ra, ông ta nên hiểu rằng cuộc chiến tranh Việt Nam là do chính những người Cộng sản miền Bắc gây ra, không ngoài mục đích là chiếm cho bằng được một miền Nam trù phú, v́ nạn đói kém triền miên ở ngoài Bắc dưới chế độ Cộng sản, th́ nếu giả như đó là một hiệp định ḥa b́nh thực sự cho cả hai miền, chính quyền miền Nam Việt Nam đă sẽ chắc chắn đồng ư phê duyệt ngay, nhất là sau biến cố khủng khiếp của cuộc Tổng tấn công khát máu vào Tết Mậu Thân 1968 do Cộng sản Hà Nội tung ra. Hóa ra, ông ta cho rằng những người miền Nam Việt Nam là những người hiếu chiến, dù bị nếm mùi tổng tấn công tàn phá rồi mà vẫn không muốn ḥa b́nh chăng? Trong khi đó, chính tác giả cũng nói rằng, hiệp định ḥa b́nh mà chính quyền Nixon kư kết vào năm 1973 chỉ gồm những điều khoản của hiệp đ́nh ḥa b́nh của chính quyền Johnson vào năm 1968. Qua sự kiện nầy, một lần nữa, đă khẳng định rằng chính quyền miền Nam Việt Nam cương quyết không thể chấp nhận để kư kết một hiệp định ḥa b́nh giả tạo và thiếu công bằng, có nhiều bất lợi cho chủ quyền của ḿnh mà không hề do ảnh hưởng lôi kéo của ứng cử viên Tổng thống Nixon hoặc chính quyền Johnson. Tác giả, quả thật, đă khinh thường và đáng giá quá thấp về một quyết định rất cơ bản về chủ quyền của chính phủ Nguyễn Văn Thiệu. Có lẽ, ông ta nghĩa rằng, cái thằng Việt Nam nghèo hèn nầy làm sao có đủ kiến thức để hiểu thế nào là chủ quyền, nên làm gí có chuyện tự nó dám tuyên bố quyết định không chịu kư kết. Nếu cần th́ ném cho nó vài đồng tiền Mỹ kim, chắc chắn nó sẽ ngoan ngoăn nghe theo dù phải kư kết bất kỳ hiệp định ngu xuẩn, bất lợi nào đối với nó. Và điều nầy đă được lịch sử chứng minh lại một lần nữa một cách minh định qua quyết định của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu vào năm 1973 là: không chấp nhận kư kết - đă khiến ông Nixon nổi điên và buông lời thóa mạ “đ̣i cắt đầu thằng khốn đó.” Mặc dù sau đó, ông Thiệu đă đồng ư v́ nhiều lư do khác mà chúng đi quá xa hơn vấn đề đang nói đến.

    Và trong suốt cuốn sách, từ những sự kiện diễn biến, tác giả chỉ đưa ra những sự việc thiếu nguyên nhân chính yếu, cũng như những tác động ẩn sâu phía sau sự việc như một người thời đại nhưng kém hiểu biết khi nh́n cơn giận dữ của núi lửa mà không hiểu nguyên nhân cơ bản nhất bên trong nó đưa đến sự biến chuyển mà chỉ oán than những ma quỹ không thể nh́n thấy được nào đó. Nếu người đọc chịu khó t́m hiểu cặn kẽ hơn chút từ những “dấu vết” mà tác giả vô t́nh để lại, mới có thể hiểu sâu hơn sự việc một cách đúng đắn và chân thực (mà qua đó người dịch cũng đă cố gắng đưa thêm ít thông tin vào phần chú thích, được tóm lược như có thể, và những h́nh ảnh cần thiết để làm sáng tỏa phần nào sự thật).

    Ngoài việc viết lên cuốn sách nầy, tác giả bỏ ra khá nhiều thời gian đi “rao truyền” rất nhiều nơi từ những cuộc họp cộng đồng đến những trường Trung, Đại học nhằm mục đích “vận động”, “tuyên truyền,” và gieo rắc tư tưởng ḿnh trong “Cuộc Xét xử Henry Kissinger,” ngoài ra c̣n có những cuộc biểu t́nh phản đối bao gồm những người “đồng chí” của tác giả trước nhà của ông Kissinger hay cơ sở của ông ta. Mà h́nh ảnh Việt Nam khốn nạn cũng đă được tác giả mượn vay để thêm sự kiện cáo buộc ông Kissinger.

    Điều khốn nạn nhất là tác giả Hitchens, một nhà Mác-xít bảo thủ nhất, không hề nhắc đến cuộc diệt chủng ở miền Bắc trong công cuộc Cải cách Ruộng đất của Cộng sản Hà Nội từ năm 1943 đến 1956, cuộc diệt chủng ở Huế do Quân Cộng sản miền Bắc và Việt Cộng gây ra vào năm 1968, và cuộc diệt chủng do chính sách có chủ mưu của Cộng sản trên toàn phần đất miền Nam Việt Nam sau năm 1975 trong những trại tập trung giam cầm, cưỡng bức lao động, và h́nh nhục những cựu sĩ quan, công chức, nghệ sĩ, trí thức, và cả những thành phần dân sự đối lập lẫn những yếu nhân tôn giáo khác nhau. Thay vào đó, ông ta chỉ nhắc đến cuộc dội bom Bắc Việt vào năm 1972 và cho là cuộc diệt chủng. Với những hàng loạt quả bom được thả xuống miền Bắc, nếu thực sự là một cuộc diệt chủng, th́ những con số thương vong phải kể đến hàng chục ngàn và có thể nhiều hơn nữa nếu chiến dịch cố t́nh dội bom vào những con đê sông Hồng hoặc b́nh định thủ đô Hà Nội. Trên thực tế, chỉ là một cuộc tấn công quân sự đối mặt quân sự trên miền Bắc Việt Nam với những giàn phóng hỏa tiển SAM đă được xây dựng từ trước bởi Liên Xô, và nó chỉ mang một mục đích duy nhất là tạo áp lực để buộc Cộng sản Hà Nội trở lại những cuộc đàm phán ḥa b́nh chỉ với chính quyền Nixon mà không cần thông qua chính phủ miền Nam Việt Nam trước. (Thực chất của cuộc đàm phán “cầu cưa” của đôi bên là vấn đề Cộng sản Hà Nội muốn Hoa Kỳ phải chi tiền cho tổn phí chiến tranh từ đó đến nay - như thế, nhà nước Hà Nội dùng để trả lại một phần nào cho những khoản nợ khổng lồ đối với Liên Xô, nhất là Trung Cộng - nhưng ông Kissinger không chấp nhận v́ như thế có nghĩa là Hoa Kỳ thừa nhận ḿnh bị đánh bại hơn là tự ư rút đi). Nếu con số thương vong của thường dân miền Bắc là điều đáng kể hay chỉ hơi đáng kể, nhà nước Cộng sản miền Bắc chắc chắn sẽ không dễ ǵ im tiếng kêu gào để trưng ra con số đó trước công luận quốc tế (và chắc chắn là ngay cả tác giả cũng không biết ǵ cả). Nhưng đó lại là cái cớ để những người như tác giả, một nhà Mác-xít bảo thủ nhất, đi “rao giảng” về tội diệt chủng.

    C̣n nhiều và rất nhiều những chứng cứ sự kiện trái ngược khác đối với những ǵ mà tác giả đưa ra một cách mập mờ theo cái nh́n của người Cộng sản đầy thủ đoạn nhưng không kém phần hạ tiện nhất, mà trong sự hạn hẹp của bài viết khó nói hết được hơn là để cho đọc giả tự nghiền ngẫm qua những thông tin bổ sung, sơ lược của dịch giả. V́ vậy, tác giả khó tránh được những lập luận tự cho ḿnh là công lư như “một con vẹt hợm ḿnh cựu Trotsky có vẻ đần độn v́ uống nhiều rượu” như George Galloway, một nhân vật có ít nhiều tương quan với tác giả, một tay chính trị “giang hồ” như tác giả dù theo đuổi những chính kiến hơi khác. Câu b́nh phẩm đó, đáng lư ra nên nói là “một con vẹt hợm ḿnh cựu Mác-xít - Lenin-nít có vẻ đần độn v́ uống nhiều rượu.”

    C- Về vấn đề thưa kiện ông Kissinger:

    Nếu xét đến những nguyên nhân gây ra tội diệt chủng, người ta dễ dàng nh́n thấy là Hoa Kỳ, một nước biểu tượng và tôn trọng luật pháp quốc tế th́ khó có thể dám có ư tưởng đó, vả lại Hoa Kỳ thu được lợi ích ǵ khi phải nhúng tay vào tội diệt chủng trên một đất nước khác. Điều mà Hoa Kỳ luôn luôn mong muốn là sự ủng hộ của dân bản xứ trong những chính sách đối ngoại lấy ḷng người bằng những viện trợ xă hội, y tế. Về vấn đề Đông Dương, nếu muốn xét xử chính quyền Nixon nói chung hay ông Kissinger nói riêng, trước hết là phải đưa những người “phản chiến” như chính tác giả đây ra trước ṭa án. Tại sao? V́ lẽ, trước những áp lực công chúng Hoa Kỳ vốn được nhóm người phản chiến với chủ tâm chính trị cá nhân, phe phái, đặc biệt nhất là những kẻ Mác-xít như tác giả Hitchens, xúi giục biểu t́nh nhằm phá rối xă hội hậu phương trong nước để buộc Hoa Kỳ phải mau mau rút khỏi cuộc chiến c̣n đang khốc liệt và vội vàng vứt bỏ những chính sách quân sự vốn mang lại lợi ích an ninh cho những quốc gia đồng minh trên bán Đông Dương. Và hậu quả tất yếu là Đông Dương rơi vào tay Cộng sản một cách quá dễ dàng đến ngay họ cũng khó tưởng. Một điển h́nh về tội diệt chủng sau đó là hơn 3 triệu người Cam-pu-chia bị thảm sát bởi đảng Cộng sản Cam-puchia tự xưng là đám “Khmer Đỏ” do tên đồ tể Pol Pot thủ lănh. Nếu Hoa Kỳ không phải rút đi vội vàng v́ những áp lực trong nước do chính những người như tác giả và những “đồng chí” của ḿnh đă cố t́nh tạo nên, để đưa đến sự thất bại nhục nhă của nó trên bán đảo Đông Dương, th́ chắc chắn rằng hơn 3 triệu cái chết oan khiên đó, chỉ nói riêng, sẽ không thể nào xảy ra ở Cam-pu-chia. Và những cái tên của binh lính Hoa Kỳ trên “Bức tường Đá Đen” ở Washington không phải mang lấy sự hy sinh vô nghĩa đến thế.

    Kế đó, tác giả nên kiện ông Kissinger ra ṭa v́ tội “dựa theo những điều khoản hiệp định ḥa b́nh” của chính quyền Johnson trước đó, chấp nhận cho quân Cộng sản Hà Nội hiện diện ngay trên lănh thổ của miền Nam Việt Nam, và thỏa thuận cho sự tồn tại của những mật khu vũ khí, trại quân của Cộng sản miền Bắc từ biên giới chạy sâu vào đất liền Cam-pu-chia. Và cả những điều khoản bó buộc chính quyền miền Nam Việt Nam như: cấm di chuyển quân đội, cấm gây tác động quân sự; trong khi đó, không một tổ chức giám sát quốc tế nào lên tiếng về những vi phạm như trên đối với quân Cộng sản miền Bắc dù có những bằng chứng chính xác và thiết thực. Đó chính là một hiệp định ḥa b́nh giả tạo vốn làm ô nhục đất nước Hoa Kỳ và phản bội những hy sinh của biết bao chiến sĩ Mỹ, Việt.

    Sau cùng là, tác giả nên kiện ông Nixon nói riêng, và cả Quốc hội Hoa Kỳ nói chung, trong việc nuốt lời hứa là luôn luôn ủng hộ chính sách Đông Dương nói chung, và chính quyền miền Nam Việt Nam nói riêng - mà nó chỉ cần sự ủng hộ về viện trợ hơn là sự có mặt của những binh lính chiến đấu của Hoa Kỳ mà đáng lư ra, sau khi rút đi, Hoa Kỳ nên tiếp tục viện trợ về mặt quân sự thiết yếu. Ông Kissinger, dù chỉ là người thừa hành để muối mặt lời hứa đó, cũng đáng được đưa ra ṭa án xét xử v́ chính sách ḥa b́nh đó đưa đến 2/3 những hy sinh của binh lính Hoa Kỳ trên “Bức tường Đá Đen” và gần 1/2 triệu hy sinh khác của những chiến binh Việt Nam Cộng ḥa trong suốt thời chiến, trở thành vô nghĩa mà qua đó có thể cáo buộc ông ta theo cách định nghĩa danh từ democide (i.e. cuộc thảm sát trên lănh vực bao rộng hơn) do Rudolph Rummel, một nhà phân tích về những vụ giết chóc về chính trị, nghĩa ra.

    Xin nhắc lại là, nguyên nhân chính đưa đến sự thất bại của Hoa Kỳ ở Đông Dương, đưa đến những cái chết hậu chiến lên đến một tổng số hơn 4 triệu người mà đó chính là một loại tội diệt chủng đáng kinh tởm, do chính những người theo Mác-xít như tác giả đang sinh sống ở Hoa Kỳ, cố gắng bênh vực chủ thuyết Cộng sản một cách mù quáng mà chưa lần nào dám thử thách sống qua chế độ độc tài, dă man đó. Vâng, chính tác giả Christopher Hitchens của cuốn sách “Cuộc Xét xử Henry Kissinger” mới đáng được đưa ra ṭa án quốc tế trước nhất để trả lời cho những hành động trực tiếp và gián tiếp gây ra những cái chết hậu chiến Đông Dương của hơn 4 triệu người bởi kẻ vay mượn hay tin vào giáo điều điên cuồng Marxist-Leninist, bao gồm những người thường dân bị tàn sát ở Cam-pu-chia, những người phải chịu thiệt mạng v́ phải trốn chạy nạn Cộng sản, những người bị Cộng sản trả thù trong những trại tập trung v́ phục vụ cho chính quyền trước đó. Đó là chưa nói đến những người đă mất rồi trong hàng ngàn nấm mộ nhưng vẫn chưa được nằm yên v́ ḷng thù hận nhỏ nhen, đê tiện của lũ Cộng sản vô thần (giống như chính tác giả) đă cố t́nh đào xới, san bằng nghĩa trang họ.

    D- Thay lời kết luận:

    Tác giả xuất thân từ một gia đ́nh khá trung lưu ở Anh Quốc, rồi sang sinh sống ở Washington với công việc của một nhà báo. Trong thế giới tự do đó, tác giả có quyền nói, viết, thậm chí tuyên truyền nhiều nơi với tư tưởng đối lập thuộc cánh tả mà không hề bị bắt bớ, giam cầm mà c̣n được ca ngợi như cựu Thủ tướng Anh Quốc, Tony Blair, đă nói: “Christopher Hitchens là một cái ǵ hoàn toàn không c̣n sản xuất, một hỗn hợp tuyệt vời của một nhà văn, nhà báo,nhà bút chiến, và cá tính độc đáo. Ông ta không hề sợ hăi trong việc theo đuổi sự thật và bất kỳ nguyên nhân nào mà ông ta tin tưởng vào. Và không có một niềm tin nào ông ta nắm giữ mà ông ta không biện hộ bằng niềm đam mê, sự dốc ḷng, và khôn ngoan. Ông ta là một con người khác thường, lôi cuốn và đầy màu sắc mà qua đó chính là một đặc ân để biết ông ta.”

    Nếu tinh ư, người ta có thể nhận ra ngay lời “ca ngợi” của Thủ tướng Anh Quốc dành cho ông Hitchens đầy mỉa mai trong ẩn ư hơn một cách rất lịch sự. Như câu “... là một cái ǵ hoàn toàn không c̣n sản xuất...”, thoáng qua trông có vẻ rất trân quư, nhưng “cái ǵ đó không c̣n không c̣n sản xuất” cũng có ư nghĩa là sự dẹp bỏ Cộng sản ở Liên Xô, mà ông Hitchens là một sản phẩm c̣n sót lại. Hoặc câu “... Và không có một niềm tin nào mà ông ta không biện hộ bằng niềm đam mê, sự dốc ḷng, và khôn ngoan”, một ẩn ư mô tả sự cứng đầu, ương ngạnh là bản chất cố hữu của những con người Cộng sản, dốc ḷng vào niềm tin vô tưởng như những kẻ điên cuồng, mê sảng luôn xem ḿnh là Thượng Đế hay hơn thế nữa, và luôn luôn tự đắc với chính ḿnh là người khôn ngoan không khác ǵ kẻ ngông cuồng dù rằng trong thiên hạ có biết bao người tài giỏi gấp nhiều lần hơn họ.

    Điều trớ trêu là ông ta chưa từng có một ngày sống dưới chế độ Cộng sản hiện có lúc đó (chắc là ông ta lo sợ không có rượu Scotch và thuốc lá thơm cho ḿnh dùng), cũng từng chứng kiến sự sụp đổ của cái nôi Cộng sản ở Liên Xô (có lẽ cũng là lư do cho bệnh nghiện rượu nặng của ông ta), cùng sự triệt hạ bức tường Berlin, và hàng rào kẽm gai Cộng sản bị vứt bỏ khỏi ở nhiều nước Đông Âu, cả những vùng sát nách phía Tây Liên Xô. Một chấn động khổng lồ trong thế giới mục ră Cộng sản, nhưng ông ta, và một số “đồng chí” c̣n sót của ḿnh hoặc những kẻ chính trị “cơ hội” như chính ông ta, vẫn tự xưng là nhà Mác-xít. Chắc chắn một điều là ông ta chưa bao giờ đặt chân đến những vùng chiến tích chiến tranh dọc theo biên giới Lào, Cam-pu-chia, Việt Nam để “thưởng ngoạn” những mật khu vũ khí của Liên Xô và Trung Cộng, và của vài nước khác trong khối Cộng sản Đông Âu cung cấp cho Cộng sản miền Bắc Việt Nam dù hiện tại chỉ c̣n lại “dấu tích” nhưng lịch sử sẽ luôn luôn không thể bị thay đổi bởi bất cứ đảng phái hay cá nhân nào dù họ tự xưng cái ǵ. Ông ta sẽ trả lời ra sao và nghĩ ǵ nếu được “tham quan” những nơi đó? Chắc chắn một điều là ông ta sẽ và không bao giờ buồn chân đi đến những nơi nghèo hèn đến khốn nạn đó để làm ǵ cho nhọc sức! Hoặc có chăng là đến với tư cách của một du khách Mỹ “dạo quanh” thủ đô, “thụ hưởng” những tiện nghi sang trọng, thức ăn ngon luôn được sẵn sàng ưu đăi cho khách ngoại quốc như ông ta. Miễn sao là cứ “Đả đảo Chủ nghĩa Tư bản” cho vẹn danh xưng “một nhà Mác-xít chuyên chính” hơn là “Muôn năm Nhân quyền” vốn là cái thứ mắc mỏ nhất trong ảo tưởng thiên đường Cộng sản của ông ta mà ông ta không thể nào nhận thức được lư do tại sao cho tận đến cuối đời ḿnh. Dù sao cũng cầu chúc cho ông ta nếu có trở lại làm người, ông ta sẽ được toại nguyện hơn khi được trở thành một công dân trong chế độ Cộng sản theo như mơ tưởng của ḿnh trước khi mất và nhất là đừng bao giờ phải trở lại làm một công dân của bất kỳ cái nước tư bản, tư do đáng nguyền rủa nào. Nhất định là không! Và mong sao linh hồn ông nhớ chọn Việt Nam v́ không những ông sẽ được “ca tụng” c̣n hơn gấp ngàn lần lời Thủ tướng Anh Quốc, mà ông sẽ có triển vọng được phong làm “thánh thần Cộng sản.” Mặc dù ông luôn tuyên bố ḿnh là người vô thần, nhưng cứ an tâm, v́ chức sắc “thánh thần” nầy do tổ phụ Cộng sản Karl Marx của ông truyền lại và thứ tôn giáo Cộng sản, chính là nó đó.

    Tiếc thay, ông không có dịp “dập đầu cúi lạy” Thánh Hồ Chí Minh của đảng Cộng sản Việt Nam đang được tô son thép vàng, ngồi cao nhóc trong chùa, và mọi hang cùng ngỏ hẻm, núi đồi, hang động, rừng rú, bụi rậm, từ nhà ngoài đến nhà trong, vào tận nhà bếp, cầu xí. Thôi th́, cầu chúc ông được như thế! Nhưng có một điều, nếu có thương con cháu ḿnh, th́ linh hồn ông cũng đừng xúi dại chúng giống như ông. Tội lắm ông ạ!

    Nhóm Hành Khất
    Last edited by ezekiel; 29-11-2013 at 10:37 PM.

  4. #24
    Member
    Join Date
    30-07-2011
    Posts
    513

    Ảnh thay cho lời

    Số phận VNCH và Đài Loan xem như đă có kế hoạch được an bài thế đấy qua hội nghị thượng đỉnh Mỹ Hoa năm 1972.



    Để ư có cái bô phía bên trái để cạnh Mao Trạch Đông v́ y không hề đánh răng (theo 1 bác sĩ riêng của Mao kể trong hồi kư), mà y 1 người dân Hoa Nam dùng nước trà xúc miệng th́ v́ đánh răng. Không biết lăo Richard Nixon người có cái mũi nhọn nổi tiếng ngửi ra mùi xú uế bốc lên từ cái bô của Mao đó không, đoán là gă đánh hơi được v́ trong pḥng nhỏ, chặc hẹp như thế th́ mùi xú uế bay quanh quẩn thoát ra ngoài chậm.







    Châu Ân Lai và Richard Nixon tội hội nghị thượng đỉnh Mỹ Hoa 1972 cùng cụng ly Mao Đài Tửu : Mỹ Hoa hữu nghị - Thị trường 1 tỷ dân 3 Tàu c̣n hơn thị trường cả khối Châu. 1972 là thế, 1973 th́ số phận VNCH đă chính thức an bài.


    Gớm, ngày xưa là thế là vậy, vỗ cho Tàu bố con nhà nó béo lên và bây giờ th́ cơm không lành không ngọt, nhưng cũng phải kém chế chỉ hằm hè cho có lệ v́ 2 bên c̣n dựa vào nhau v́ miếng ăn thôi. Chuyện này giật gân cho dzui dzẻ, đâu vào đó thôi. Thế nhé.

    Last edited by ezekiel; 30-11-2013 at 11:08 PM.

  5. #25
    Member
    Join Date
    30-07-2011
    Posts
    513

    Nixon sẵn sàng “cắt đầu” tổng thống Thiệu

    Nixon sẵn sàng “cắt đầu” tổng thống Thiệu
    Shaun Tandon – Nguyên Hân chuyển ngữ


    HOA THẠNH ĐỐN (Washington) - Mặc dù cam kết bảo vệ miền Nam Việt Nam, cựu tổng thống Hoa Kỳ ông Richard Nixon đă thề “cắt đầu” người lănh đạo miền Nam lúc đó ngoại trừ ông Thiệu chấp nhận ḥa b́nh với cộng sản Bắc Việt, theo những cuốn băng vừa được tiết lộ.

    Những cuốn băng ghi âm này cho thấy có bằng chứng để xác định sự lên án của cựu Tổng thống Việt Nam Cộng Ḥa trước đây, khi ông Nguyễn Văn Thiệu (trong bài diễn văn cuối cùng - DCVOnline) nói trong nước mắt là Hoa Kỳ đă nuốt lời hứa bảo vệ Sài G̣n khi thủ đô của miền Nam mất vào tay cộng sản năm 1975.


    Cựu tổng thống Nguyễn Văn Thiệu.

    Cơ quan Lưu trữ Tài liệu Quốc gia đă công bố những cuốn băng ghi âm dài hơn 150 giờ của ông Nixon, người nổi tiếng không hay về chuyện cho thâu băng những buổi đối thoại của ḿnh. Trong những cuốn băng ghi âm này, người ta có thể nghe tiếng ông Nixon xỉ vả giới truyền thông Hoa Kỳ và Quốc Hội v́ tội bó tay bó chân nỗ lực chiến tranh đang xảy ra ở Việt Nam.

    Chỉ một vài giờ trước khi đọc bài diễn văn nhậm chức tổng thống lần thứ nh́ của ông vào tháng Một năm 1973, ông Nixon đă gọi điện thoại cho vị phụ tá cao cấp nhất của ḿnh là ông Henry Kissinger và thúc ông Kissinger ép buộc ông Thiệu đồng ư với Hiệp định Ḥa b́nh Ba-Lê (Paris), là thỏa hiệp nhằm chấm dứt mối quan hệ quân sự của Hoa Kỳ ở Việt Nam.

    Ông Nixon yêu cầu ông Kissinger nói với người miền Nam – có thật hay hay không chưa biết – là Quốc Hội Hoa Kỳ sẽ cắt viện trợ dành cho chính phủ Sài G̣n ngoại trừ Sài G̣n ủng hộ Hiệp định Ba-Lê.

    “Tôi không biết sự hăm dọa này có mang đến hiệu qủa hay không nhưng tôi sẽ làm bất kỳ điều khốn nạn nào mà – hay cắt đầu ông ta nếu thấy cần thiết,” ông Nixon nói.

    Ông Kissinger ngụ ư rằng áp lực với Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Việt Nam Cộng Ḥa, ông Trần Văn Lắm th́ dễ dàng hơn, ông Lắm lúc này đang ở Ba-lê để dự buổi ḥa đàm.

    “Bộ trưởng Bộ Ngoại giao là một thằng đần và y sẽ không làm ǵ được,” cố vấn an ninh quốc gia của Nixon, ông Kissinger nói, và ông cũng là người chứng thực sự thỏa thuận ở Ba-Lê ba ngày sau đó với viên chức ngoại giao cao cấp từ hai phía Việt Nam.

    Nhưng ông Nixon đă gặp ông Bộ trưởng Ngoại giao VNCH vào cuối tháng đó ở ṭa Bạch Cung và đă hứa là “sẽ làm bất cứ điều ǵ chúng tôi có thể” để giúp miền Nam, theo một cuốn băng ghi âm khác được tiết lộ hôm thứ Ba ngày 23 tháng Sáu.


    Xe tăng T-54 do khối Liên Xô cung cấp cho đồng minh cộng sản Bắc Việt đang tiến vào Sài G̣n, tháng Tư năm 1975. Nguồn: AFP

    “Sự độc lập của miền Nam, khả năng của miền Nam để giữ cộng sản (không nghe được đoạn này), cái khả năng của các ông giữ cho miền Nam trong sự kiểm soát của các ông, cái cơ may có được một sự thỏa thuận do chính họ chọn lựa và có tính quốc tế - điều này đối với tôi rất quan trọng,” ông Nixon nói.

    “Điều chính để nhớ: chúng tôi biết ai là bạn của chúng tôi,” theo ông Nixon.

    Quân đội của Cộng sản Bắc Việt chiếm Sài G̣n năm 1975, sau khi ông Nixon từ chức v́ vụ tai tiếng Watergate.

    Trong bài diễn văn cuối cùng đầy đắng cay của ḿnh, ông Thiệu đă nói Hoa Kỳ là “một đồng minh bất nhân,” ông Thiệu nói rằng ê-kíp của ông Nixon đă cưỡng bức ông kư Hiệp định Ḥa b́nh Ba-Lê với lời hứa hẹn hăo huyền là Hoa Kỳ sẽ tiếp tục bảo vệ miền Nam.

    Ông Ken Hughes, một chuyên gia nghiên cứu của Dự án Nghiên cứu Băng Ghi âm của Tổng thống, thuộc trường đại học Virginia nói những cuốn băng ghi âm này cho thấy ông Nixon “rất tráo trở” với người miền Nam Việt Nam.

    Ông Nixon tin rằng cộng sản Bắc Việt cuối cùng sẽ chiến thắng nhưng ông đă không thể chấm dứt cuộc chiến trước lần đắc cử thứ nh́ của ông và ngay cả sau đó, ông đă muốn miền Nam kư Hiệp định Ḥa b́nh Ba-Lê để dùng nó như lá chắn chính trị, theo ông Hughes.


    Tổng thống cuối cùng của VNCH ông Dương Văn Minh và Thủ tướng Vũ Văn Mẫu đi từ dinh Độc lập ra đài phát thanh Sài G̣n tuyên bố đầu hàng (trưa ngày 30/4/1975)
    Nguồn: tienphongonline.com. vn

    “Nếu ông Nixon cắt viện trợ của Hoa Kỳ dành cho Nam Việt Nam trong năm 1973, cả nước hẳn nhận thấy rằng sau khi thảy vào đó thêm bốn năm với 20.000 thương vong về phía Hoa Kỳ trong cuộc chiến này, ông đă mất trắng tay,” ông Hughes nói.

    “Nixon muốn dứt điểm chuyện này v́ như thế nó sẽ có một khoảng thời gian một hoặc hai năm giữa chiến thắng sau cùng của người cộng sản và ngày rút lui chính thức vào cuối nhiệm kỳ thứ hai của ông. Điều này sẽ làm như chuyện mất miền Nam vào tay cộng sản là lỗi của người miền Nam,” ông Hughes nói.

    Ông Nixon, với tính đa nghi cực kỳ xấu xa của ông, cũng được nghe qua băng ghi âm khi ông Nixon chỉ trích thậm tệ giới truyền thông Hoa Kỳ trong buổi họp với Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Cộng Ḥa.

    “Họ nghĩ là chiến tranh sẽ không bao giờ chấm dứt trên bất cứ căn bản nào ngoại trừ lật đổ Tổng thống Thiệu – kín đáo, bí mật,” ông Nixon nói. “Đó là điều họ muốn nhưng họ không có được và đó là lư do tại sao họ đang chết ngộp với chính sự điên tiết, giận dữ của họ.”

    Ông Nixon qua đời năm 1994. Ông Thiệu sống đời lưu vong và cũng đă qua đời năm 2001 ở thành phố Boston, Hoa Kỳ.

  6. #26
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by ezekiel View Post
    Nixon sẵn sàng “cắt đầu” tổng thống Thiệu
    Trong bài diễn văn cuối cùng đầy đắng cay của ḿnh, ông Thiệu đă nói Hoa Kỳ là “một đồng minh bất nhân,” ông Thiệu nói rằng ê-kíp của ông Nixon đă cưỡng bức ông kư Hiệp định Ḥa b́nh Ba-Lê với lời hứa hẹn hăo huyền là Hoa Kỳ sẽ tiếp tục bảo vệ miền Nam.

    Ông Ken Hughes, một chuyên gia nghiên cứu của Dự án Nghiên cứu Băng Ghi âm của Tổng thống, thuộc trường đại học Virginia nói những cuốn băng ghi âm này cho thấy ông Nixon “rất tráo trở” với người miền Nam Việt Nam.

    Ông Nixon tin rằng cộng sản Bắc Việt cuối cùng sẽ chiến thắng nhưng ông đă không thể chấm dứt cuộc chiến trước lần đắc cử thứ nh́ của ông và ngay cả sau đó, ông đă muốn miền Nam kư Hiệp định Ḥa b́nh Ba-Lê để dùng nó như lá chắn chính trị, theo ông Hughes.


    Buồn cho thân phận một nước nhược tiểu bị đặt trên bàn cờ chính trị của bọn đế quốc

  7. #27
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Tin thêm về vụ B-52 của Mỹ bay qua “vùng xác định pḥng không” của Trung Quốc



    Máy bay B-52 của Mỹ mang hỏa tiễn X-51A WaveRider

    Hai oanh tạc cơ chiến lược B-52 của Hoa Kỳ hôm thứ ba vừa bay qua không phận quốc tế nơi Trung Quốc vừa ấn định là vùng xác định pḥng không thuộc chủ quyền Trung Quốc.

    Tin từ Ngũ giác Đài hôm thứ ba cho hay các viên chức quốc pḥng Hoa Kỳ nói hai phi cơ B-52 chỉ thi hành cuộc huấn luyện thường lệ đă được ấn định từ lâu, trước khi Trung Quốc áp đặt vùng pḥng không, và Hoa Kỳ tiếp tục xác định quyền sử dụng vùng trời này, mà Hoa Kỳ coi là không phận quốc tế.

    Ngũ Giác Đài cũng cho biết hai phi cơ ném bom chiến lược B-52 cất cánh từ Guam, bay qua không phận vùng quần đảo Senkakư/ Điếu ngư tranh chấp giữa Nhật Bản và Trung Quốc lúc 7 giờ sáng giờ Tokyo, tức 7 giờ giờ Việt Nam, và trở về cùng nơi xuất phát, mà không gặp phản ứng nào của Bắc Kinh.

    Hôm qua Bộ trưởng quốc pḥng Hoa Kỳ Chuck Hagel đă ra tuyên bố rằng hành động của Trung Quốc không thể làm thay đổi phương cách Hoa Kỳ tiến hành những hoạt động quân sự trong khu vực.

    Bản tuyên bố xác định: Hoa Kỳ giữ vững những cam kết với các đồng minh và đối tác, tái xác nhận rằng Hiệp ước quốc pḥng Mỹ-Nhật được áp dụng cho khu vực quần đảo Senkakư.

    Cũng ngày, phát ngôn viên Bộ Quốc Pḥng Hoa Kỳ là Đại Tá Steve Warren đă tuyên bố rằng máy bay mang cờ hiệu của Mỹ khi bay qua khu vực mà Trung Quốc mới quy định sẽ không làm những những thủ tục mà Bắc Kinh vừa đưa ra, tức không thông báo cho đài kiểm soát không lưu của Trung Quốc biết tên hăng hàng không, chuyến bay, điểm đến, và tần số liên lạc.


    http://www.rfa.org/vietnamese/in_dep...013145333.html

  8. #28
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Tin thêm về vụ B-52 của Mỹ bay qua “vùng xác định pḥng không” của Trung Quốc



    Máy bay B-52 của Mỹ mang hỏa tiễn X-51A WaveRider

    Hai oanh tạc cơ chiến lược B-52 của Hoa Kỳ hôm thứ ba vừa bay qua không phận quốc tế nơi Trung Quốc vừa ấn định là vùng xác định pḥng không thuộc chủ quyền Trung Quốc.
    Trong khi đó :

    Trung Cộng đưa máy bay chiến đấu tuần tra vùng xác định pḥng không



    Máy bay ném bom JH-7 của quân đội Trung Quốc trong một lần bay huấn luyện chiến đấu


    Quân đội giải phóng nhân dân Trung Quốc đă dùng máy bay chiến đấu để tuần tra vùng xác định pḥng không tức không phận mà chính phủ Bắc Kinh mới đơn phương thành lập ở vùng biển Hoa Đông.

    Trong bản tin phổ biến sáng nay, Tân Hoa Xă cho biết sự kiện này đă diễn ra ngày hôm qua với nhiều chiến đấu cơ và một máy bay thám thính của Hoa Lục thực hiện những chuyến bay để tuần tra không phận ở Hoa Đông.

    Bản tin cũng trích dẫn lời phát ngôn viên quận đội Trung Quốc là ông Thân Tiến Khoa, nói rằng đây là lần đầu tiên máy bay của Trung Quốc xuất hiện trên không phận ở Hoa Đông, đồng thời nói thêm không quân Hoa Lục sẽ thường xuyên làm điều này cũng như thi hành những biện pháp đối phó cần thiết để bảo vệ vùng trời của họ.

    Việc làm của Trung Quốc tức khắc được những nhà quan sát coi là sẽ tạo thêm căng thẳng về ngoại giao cũng như quân sự với Hoa Kỳ, Nhật Bản và Nam Hàn, là 3 quốc gia đă lên tiếng nói không công nhận không phận mà Trung Quốc tự ư áp đặt, đồng thời cũng đă đưa chiến đấu cơ bay ngang qua vùng trời đó mà không tuân theo những quy định Trung Quốc đặt ra.

    Sáng nay, ông Yoshihide Suga, Bộ Trưởng Phủ Thủ Tướng Nhật Bản nói với báo chí rằng để bảo vệ chủ quyền biển đảo, máy bay của quân đội Nhật sẽ tiếp tục hoạt động ở khu vực mà Trung Quốc tự nhận là không phận của họ.

    Ông Suga cũng nhắc lại rằng việc Trung Quốc đơn phương quy định những luật lệ buộc tất cả các phi cơ bay vào vùng trời này phải thuân theo là hành động muốn dùng vũ lực để thay đổi hiện trạng trong khu vực.



    Bản đồ vùng xác định pḥng không tức không phận mà chính phủ Bắc Kinh mới đơn phương thành lập ở vùng biển Hoa Đông. AFP PHOTO.


    Vùng không phận mới do Trung Quốc đặt ra bao gồm vùng quần đảo Senkaku, tức Điếu Ngư mà Trung Quốc đang tranh chấp chủ quyền với Nhật Bản, và đảo Ieodo mà Bắc Kinh đang tranh chấp chủ quyền với Nam Hàn.

    Trước những căng thẳng đang xảy ra ở Đông Á, viên chức ngoại giao cao cấp nhất của EU là bà Catherine Ashton đă lên tiếng nói rằng những chuyện đang xảy ra đă tạo thêm căng thẳng.

    Trong thông cáo phổ biến sáng nay, bà Ashton cũng nói rằng EU kêu gọi tất cả các quốc gia liên hệ phải thật thận trọng và biết tự chế.

    Phản ứng từ Bắc Kinh là phát biểu của phát ngôn ngôn viên Tần Cương, nói rằng EU có quyền lập vùng không phạn th́ Bắc Kinh cũng có quyền làm điều tương tự.

    Tại Washington, một phát ngôn viên của Bộ Quốc Pḥng Hoa Kỳ từ chối b́nh luận về tin Trung Quốc đưa chiến đấu cơ tuần tra và bảo vệ không phận họ mới tự thành lập, nhưng nói rằng Hoa Kỳ và các nước đồng minh sẽ tiếp tục sử dụng vùng trời đó như đă từng sử dụng trước đây, xem đó là không phận quốc tế, không thuộc sở hữu của bất kỳ quốc gia nào.

    Vào ngày Chủ Nhật tới đây Phó Tổng Thống Hoa Kỳ Joseph Biden sẽ lên đường đến thăm Châu Á, ghé qua 3 cường quốc Á Châu là Trung Quốc, Nam Hàn và Nhật Bản.

    Thứ Tư vừa rồi, một viên chức cao cấp của Nhà Trắng cho hay khi có mặt tại Bắc Kinh, Phó Tổng Thống Biden sẽ tŕnh bày quan điểm của Hoa Kỳ và đồng minh về vùng xác định pḥng không mà Trung Quốc mới tự thiết lập, nêu thắc mắc của Washington đối với quyết định của Bắc Kinh và kêu gọi chính phủ Hoa Lục không nên có những hành động gây thêm khó khăn cho quan hệ với các quốc gia láng giềng Đông Á, cũng như tái khẳng định điều Hoa Kỳ từng nói là khu vực đó thuộc không phận quốc tế.

    Viên chức yêu cầu không nêu tên này cũng nói rằng tất cả những cam kết mà Hoa Kỳ đă kư với 2 đồng minh chiến lược Nam Hàn và Nhật Bản sẽ được thi hành nghiêm chỉnh, tức Hoa Kỳ sẽ giúp bảo vệ không phận, hải phận và lănh thổ cho 2 quốc gia này.

    Một điểm cũng được chú ư đến là sáng hôm nay, bài b́nh luận của tờ Hoàn Câu Thời Báo xuất bản ở Bắc Kinh lại lên tiếng ca ngợi thái độ b́nh tĩnh của chính phủ Trung Quốc trước những hành động gây hấn, ám chỉ việc Hoa Kỳ, Nam Hàn và Nhật Bản đă đưa máy bay quân sự vào vùng không phận mới của Hoa Lục.

    Bài b́nh luận này c̣n nói rằng Trung Quốc sẽ không xem Hoa Kỳ là mục tiêu nếu phía Mỹ không đi quá xa, nhưng cảnh báo sẽ áp dụng những biện pháp cứng rắn đối với Nhật Bản nếu Tokyo tiếp tục đưa máy bay quân sự vào không phận của Hoa Lục mà không tuân theo những quy định do Trung Quốc đặt ra.

    http://www.rfa.org/vietnamese/in_dep...013082735.html

  9. #29
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Biển Đông băo tố sau cơn dậy sóng biển Hoa Đông?




    Published on Nov 27, 2013

    Tuần này đột nhiên Trung Quốc công bố "vùng xác định pḥng không", khiến Hoa Kỳ và Nhật Bản lên tiếng phản đối và chỉ trích Bắc Kinh gây căng thẳng cho quan hệ quốc tế.

    Và một ngày sau, cũng bất ngờ không kém, hai chiếc B-52 của Mỹ cất cánh từ Guam bay qua khu vực pḥng không áp đặt này

  10. #30
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Đài Loan lên tiếng về vùng xác định pḥng không của TQ



    Bản đồ vùng xác định pḥng không tức không phận mà chính phủ Bắc Kinh mới đơn phương thành lập ở vùng biển Hoa Đông.


    Đài Loan đă chính thức bày tỏ quan điểm trước việc Trung Quốc tự lập vùng xác định không phận mới.

    Bản thông cáo phổ biến hồi tối hôm qua của chính phủ Đài Loan viết rằng Trung Quốc không tham khảo ư kiến của Đài Loan trước khi dựng vùng không phận ở biển Hoa Đông, và vùng không phận mới mà Bắc Kinh dựng lên có cả một khu vực thuộc về không phận của Đài Loan.

    Bản thông cáo cũng viết rằng việc làm này của Hoa Lục gây trở ngại cho mối quan hệ đôi bên và chính phủ Đài Bắc đă sử dụng các đường dây ngoại giao để phản đối.

    Ngoài chuyện lấn vào không phận Đài Loan, vùng không phận mới do Trung Quốc đặt ra c̣n bao gồm vùng quần đảo Senkaku, tức Điếu Ngư mà Trung Quốc đang tranh chấp chủ quyền với Nhật Bản, và đảo Ieodo mà Bắc Kinh đang tranh chấp chủ quyền với Nam Hàn.

    Trước và sau khi thông cáo này được phổ biến, các đảng phái đối lập ở Đài Loan đều lên tiếng phản đối Tổng Thống Mă Anh Cửu, cho rằng người đang lănh đạo quốc gia đă quá yếu đuối về mặt chính sách, không cứng rắn với Bắc Kinh.

    Hôm qua Quốc Hội Đài Loan cũng thông qua một nghị quyết yêu cầu chính phủ hợp tác với các nước bạn, không tuân theo những đ̣i hỏi mà Bắc Kinh buộc phi cơ của mọi quốc gia phải thi hành khi bay ngang không phận họ mới dựng lên.

    Thông cáo của chính phủ Đài Bắc được phổ biến sau khi Bộ Quốc Pḥng Trung Quốc cho hay chiến đấu cơ họ đă xuất hiện trên vùng không phận mới được quy định để thực hiện những phi vụ tuần tra.

    Ông Thân Tiến Khoa, phát ngôn viên quân đội Trung Quốc nói rằng phi vụ đầu tiên cất cánh hôm thứ Năm vừa rồi, đồng thời nói thêm không quân Hoa Lục sẽ thường xuyên làm điều này cũng như thi hành những biện pháp đối phó cần thiết để bảo vệ vùng trời của họ.

    Trong khi đó tại Tokyo, ông Yoshihide Suga, Bộ Trưởng Phủ Thủ Tướng Nhật Bản nói với báo chí rằng để bảo vệ chủ quyền biển đảo, máy bay của quân đội Nhật sẽ tiếp tục hoạt động ở khu vực mà Trung Quốc tự nhận là không phận của họ.

    Ông Suga cũng nhắc lại rằng việc Trung Quốc đơn phương quy định những luật lệ buộc tất cả các phi cơ bay vào vùng trời này phải thuân theo là hành động muốn dùng vũ lực để thay đổi hiện trạng trong khu vực.

    Tại Washington, một phát ngôn viên của Bộ Quốc Pḥng Hoa Kỳ từ chối b́nh luận về tin Trung Quốc đưa chiến đấu cơ tuần tra và bảo vệ không phận họ mới tự thành lập, nhưng nói rằng Hoa Kỳ và các nước đồng minh sẽ tiếp tục sử dụng vùng trời đó như đă từng sử dụng trước đây, xem đó là không phận quốc tế, không thuộc sở hữu của bất kỳ quốc gia nào.

    Giới quan sát cũng đặc biệt chú ư đến bài b́nh luận của tờ Hoàn Câu Thời Báo xuất bản ở Bắc Kinh đưa ra ngày hôm qua, mang nội dung ca ngợi thái độ b́nh tĩnh của chính phủ Trung Quốc trước những hành động gây hấn, ám chỉ việc Hoa Kỳ, Nam Hàn và Nhật Bản đă đưa máy bay quân sự vào vùng không phận mới của Hoa Lục mà không tuân theo những quy định Bắc Kinh đặt ra.

    Bài b́nh luận c̣n nói rằng Trung Quốc sẽ không xem Hoa Kỳ là mục tiêu nếu phía Mỹ không đi quá xa, nhưng cảnh báo sẽ áp dụng những biện pháp cứng rắn đối với Nhật Bản nếu Tokyo tiếp tục đưa máy bay quân sự vào không phận của Hoa Lục.

    Xin được nói thêm rằng chỉ một ngày trước đó tờ báo này đă chỉ trích mức độ hành động của chính phủ, nói rằng Bắc Kinh đă phản ứng quá chậm chạp khi máy bay của Hoa Kỳ, Nam Hàn và Nhật Bản xâm phạm vùng trời Hoa Lục.


    http://www.rfa.org/vietnamese/intern...013105447.html

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 05-02-2013, 03:22 PM
  2. Philippines thách thức Trung Quốc
    By anlocdia in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 16-05-2012, 02:32 AM
  3. Replies: 3
    Last Post: 08-05-2011, 05:32 AM
  4. Replies: 6
    Last Post: 28-04-2011, 04:30 AM
  5. Replies: 1
    Last Post: 29-10-2010, 09:00 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •