Page 17 of 184 FirstFirst ... 71314151617181920212767117 ... LastLast
Results 161 to 170 of 1831

Thread: Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên

  1. #161
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ; hỏi và trả lời cho các cháu bên VN....

    ngày 21- 12- 2015... cô Út Hoài mới đưa cho Ngoại một số câu hỏi của mấy cháu... sau đây là câu trả lời ;
    .. các cháu muốn cho con sang Pháp du học ở tuổi c̣n non, tuy đầu óc non nớt dễ dàng hội nhập với nền văn hoá hải ngoại hơn. Nhưng c̣n vấn đề t́nh cảm và nhất là tài chánh mà cha mẹ có thể trang trải được. Ở bên Pháp cũng có nhiều dịch vụ cho các cháu học sinh từ ;
    .. di học hàng ngày (một buổi )...đi về có gia đ́nh đón đưa hay xe chuyên chở của trường..
    .. c̣n như ở VN qua th́ phải nội trú..;
    Nội trú có nhiều loại.. tuỳ theo ;
    .. các lơp nhỏ có surveillances 24/24.. và lớp tối đa là 12 học sinh, hay 18 học sinh...
    các lớp lớn trên 10 tuổi.. nam học riêng, nữ học riêng.. trường nữ riêng biệt
    Tất cả những khác biệt và học phí cũng khác biệt.. đắt nhất cũng có thể lên đến giá 1200EU/1 an cho đến cao hơn (10mois/ 1annee scolaire). Rồi đến tiền ứng trước ( deposit et garantie, vé quay trở về..), bên Canada cũng vậy thôi...
    Tốt nhất vẫn là những trường sở do đạo Thiên Chúa trông nom..bên VN có thể lên mạng rồi gó ; ecoles privees - tên t́nh muốn đến rồi kích chuột thế là có đầy đủ tin tức muốn hỏi.
    Như các anh em Cầy Bừa..ngay như cả Hiếu Hoà.. khi nhà Ngoại muốn đem các cháu qua Canada đều dùng cách đưa qua Pháp trước, giúp cho các cháu hội nhập hấp thụ ( absortion & familiarisation).. giúp các cháu có thời gian, dễ dàng làm quen với cuộc sống xứ người hơn. Với Pháp th́ dân Việt vẫn c̣n dễ hội nhập hơn là Bắc Mỹ, nhất là Luân lư- Đức dục/ morality...
    Ít hàng gơ cho gia đ́nh quen biết ở VN.../.

  2. #162
    Nguyen-Manh-Quoc
    Khách

    chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..thời gian trôi mau...

    từ quê ngoại Âu châu... ngày 26 -12- 2015....
    thấm thoắt đă hết hai tuần lễ nghỉ lễ nơi quê cũ.. công việc gia đ́nh cũng chu toàn.. yên bề.. Nay chúng tôi lại thu xếp khăn gói trở về mái nhà nơi vùng quê tuyết lạnh.. ngồi nh́n gịng nước xuôi ra biển cả.. mà ḷng lại thầm nhớ đến quê xưa.. nh́n quanh ḿnh giờ đây.. tiếng Pháp, tiếng Ư.. rồi tiếng Việt xầm x́.. những chiếc ca nô chày qua.. những ghe buồm cao vút lộng trong gió.. đâu có cô gái hai tay đẩy đưa mái chèo khua nước..
    bà Hạnh chợt khua động không gian trầm lặng..
    -.. ông lăo.. nhấm chút Cognac.. cho ấm ḷng... chu toàn mọi việc ông bà c̣n ǵ đâu mà lo nghĩ cho rắc rối tuổi già..!
    .. chị Hạnh.. cảm ơn chị.. không.. chúng tôi măn nguyện và có ǵ đâu mà lo...các em cháu tất cả xúm vô lo cho nhau..
    .. Hạnh ngạc nhiên khi chung đụng với nếp sống của Tây.. tưởng như là quan liêu.. khó khăn lắm... mà nay.. được sống chung th́ lại thấy họ.. mấy anh em con cháu trong gia đ́nh.. Tây sang trọng.. quyền quư mà lai sống thật b́nh dân ... vậy cái chữ bourgeoisie... bây giờ nó ở đâu ??
    -.. chắc tại ḿnh không hay chưa có dịp cận kề cuôc sống với họ mà ngộ nhận chăng ?? .. họ có ǵ đâu.. cũng nề nếp trên dưới ngôi thứ thật rành mạch.. tôn trọng..
    -.. mà họ só cuộc sống t́nh thự ( romantique) hơn ta đẫy có phải không .. anh ??
    -.. cũng đúng.. họ sống có cái t́nh thơ mộng.. ( amoureuse).. và đẹp lắm.. đẹp trong sáng.. không ẩn dấu (díscrete)...và franc jeu...
    -.. ḿnh ơi.. mai về rồi phải không ?? chị Tám mới gọi hỏi vậy.. ngày mai đón ở Pearson.. có phải không ?
    Chúng tôi sẽ về đến Pearson ngày mai.. v́ đi theo đoàn đông người nên hăng máy bay có xe đưa rước tận nhà... ḿnh đừng có lo.. chỉ lo nấu cơm thôi !.. cả đoàn có lời ra đi có 22 người nay trở về lên đến 32chúng ta có lăi mà..!

    Trở lại chút truyện Hà nội... v́ liên lạc được với hàng Quạt cho nên tin tức vẫn đều có.. Giáng sinh năm nay vui lắm.. lại có màn làm tuyết giả cho xôm nữa.. mặc t́nh dân chũng vui chơi.. mà quên đi một vụ quy hoạch đến ngay sau lưng ;...
    .... đó là khu hàng Đào hàng Ngang, hàng Buồm hàng Bạc Tạ Hiên... hàng mắm.. đến chợ Đồng xuân.. con đầu kia là cầu Gỗ.. và đường xe hoả ngăn.. đến đầu cầu Gia Lâm.. quy hoạch giăn dân " phố Cổ..".. mà đ̣i làm xong. cả chục cái cao ốc tám.. chín tầng với đầy đủ tiện nghi.. phúc lợi.. giao thông ǵ đó trong năm 2007 (?) ǵ đó... cả hai đầu " đi/ giăn dân.." lẫn đầu " đến/ định cư dân "....
    ... cũng có nhiều lư do phải làm gấp.. có thẻ v́ cần tiền của dân.. cho nên tung ra bốn dự án cải tạo giăn dân... địa ốc sẵn có nằm chết cứng để cỏ mọc th́ có cả ngàn căn.. rồi đến dịch vụ pḥng ốc rẻ tiền dành cho dân nghèo mới tung ra.. hiện nay ứ đọng không bán được.. rồi dự án đă giải tioả đất ở bên quận Long Biên chưa khởi công.. chiếm lấy đất nông nghiệp của dân rồi bỏ cho cỏ mọc hoang.. rồi các công ty của xí nghiệp quốc doanh, máy móc th́ đắp chiếu, che tôn.. nằm ngủ li b́ v́ không có công việc.. một trăm thứ cần tiền...
    Nay được dịp dân chúng ăn chơi thoả thích.. ít có ai để ư đến th́ phong trào giăn dân phố cổ được loan báo.. trong lúc tuổi trẻ và dân c̣n đang ham chơi... bỏ qua..
    Không biết rằng với lần quy hoạch giăn dân này.. dân ta có xảy ra cảnh ... xểnh nhà ra.. thất nghiệp.. lại đói vêu mơm ra.. rồi ông trên đổ thừa chú dưới.. rằng không chịu theo dơi.. để cho sự cố xảy ra... lại rút kinh nguyệt/ nghiêm..).. sai rồi làm lại... buồn cho dân Hà nội ../.

  3. #163
    Nguyen-Manh-Quoc
    Khách
    ngày 28 tháng 12- 2015... chúng tôi đă về đến nhà...
    ... khác biệt có khoảng sáu giờ .. chiếc xe bus của hăng máy bay đă đưa chúng tôi về tận cửa.. đúng là có tiền th́ mọi dịch vụ đều theo ư muốn của ḿnh.. chúng tôi đă lên máy bay.. thuê nguyên cả chuyến của AF executive, G4 của hăng AFrance giá tuy mắc hơn nhưng được cái yên tâm.. nhất là giữa thời điểm bất an này.. 32 người tay xách nách mang kéo lê valises.. túi xách bước vô căn nhà... hai con chó mừng rối rít rồi đến đàn cháu.. mấy bà các con cháu xúm xít lại mừng rỡ.. chào hỏi người về quê nay trở lại mái nhà xưa mang theo những ǵ ??

    .. bước vô pḥng khách.. hai chàng rể mới lăng xăng.. c̣n khách quí đường xa th́ tṛn đôi mắt.. cụ Hạnh đến Út Diễm....
    -.. nhà ḿnh ở đây à.. gớm sao mà rộng thế.. có mấy người... đông quá vậy ?? ôi đàn con cháu nhà ai vậy ??
    Khay cà phê được bưng ra nóng hổi cho mọi người.. cũng như mọi người cũng đă an vị.. theo sắp đặt được thông báo trước để sửa soạn.. nay đă thảnh thơi trong bộ quần áo ở trong nhà... ngó qua cửa kiếng..
    -.. tuyết trắng quá.. nhiều nhỉ ?? và lạnh ghê đi thôi..!

    Bây giờ th́ bà chủ nhà T.Vân mới cất tiếng giới thiệu người nhà..
    .. đây là A.Liểng chắc chị đă biết.. cũng là dân hàng Bông Cửa Nam.. rồi đến nào chị Hương.. chị Tám.. cô Út Hiền.. rồi hai cô Lan.. cô Mi.. vợ chồng chú hai.. chị Tư.. ǵ Patricia.. và cô... đến đàn con cháu...
    Từ ngạc nhiên này qua ngạc nhiên khác.. ;.. thế hai cô đầm ấy cũng là...
    -.. cô Lan.. cô Mi là bạn của các cháu.. hai cô c̣n độc thân.. nhưng thấy gia đ́nh đông vui.. các cô ấy thích.. nên đến sống chung...
    ddang nói truyện th́ vợ chồng ông Cảnh sát đẩy xe đi chợ về... v́ biết nhà có khách,... lại làm cho khách đường xa ngỡ ngàng..
    vội vàng giới thiệu... lại bi bô.. cũi đầu chào bắt tay...
    . bộ nhà không có ai đi chợ...
    -.. có chứ thế nhưng.. tiện th́ giúp nhau .. ông bà này có gởi con gái sống trong gia đ́nh đẻ học chung cùng đàn trẻ...
    -.. vui nhỉ .. thảo nào con bé Hiếu Hoà nó cứ bảo rằng;... bước vào nhà.. sống chung cùng mọi người sao nó giống như sống trên cung trăng ấy thôi..! một lúc sau..
    ... chị Hạnh và cô Út đi tham quan cho biết nhà...

    Hai tuần lễ qua nhanh.. có về lại chốn xưa.. có xem đến sự học của đàn cháu da trắng mắt xanh.. mới biết được rằng.. sống trong gia đ́nh nề nếp.. đàn cháu chắt vẫn được chăm nom đúng cách xưa.. truyền thống của tổ tiên đẻ lại.. thật kỷ luật mà khai phóng mở rộng, nhờ đó mà tuỏi trẻ có cái nh́n, biết đến làn ranh giới hạn không nên vượt qua.. Cũng vui chơi nhưng không quá chớn.. không sa đoạ.. nhất là giữ được lời răn dậy.. ước muốn của ông bà Bernard.. trên dưới thuận hoà..
    .. c̣n nh́n đến văn hoá, giáo dục ngoài quần chúng, .. tuy rằng khai phóng tự do.. nhưng những nhà văn.. những thi sĩ cũng giữ đúng mức,ít để cho qua riểng khoa học, kỹ thuật Âu châu cũng không thua kém Mỹ châu... dân pieds noirs cũng ít lộng hành hơn ở bên Mỹ châu... tuy rằng về phía Nam/ Địa trung hải, vùng Marseille.. Nice th́ đầy dân trung đông.. có cái khác là chợ của dân Do thái ở vùng này bày bán thực phẩm, thịt tươi cũng gần giống như chợ ở bên Việt nam.. kẻ cả gạo.. lúa nước đuọc gieo trồng ngay trên vùng đất lầy gần của sông...
    Vài hàng lược qua chuyến đi.. ./.

  4. #164
    Nguyen-Manh-Quoc
    Khách

    chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..đường xa vạn dặm...

    ngày 28 -12- 2015.... Canada.. khung trời Bắc cực...
    ... chúng tôi dân canada.. quen với thời tiết đă dậy sớm.. phàn v́ ba chú bé chưa đầy năm.. mới 7 giờ sáng đă ọ ẹ... trở ḿnh đ̣i dậy... ra đón các chú xếp một loạt trên giường.. các chú vươn vai.. mở mắt nh́n rồi.. nhoẻn miệng tươi cười.. Vội vàng thay tháo " bỉm.." si các chú pi pi.. rồi lần lượt lo lau mặt.. rử qua cho khỏi hăm bẹn.. xoa phấn... thay bỉm mới rồi đặt sang bên.. các chú bé đă tỉnh táo.. ngồi dậy bi bô... các chai sửa được các bà pha cho.. nóng hổi... thế là các chú tự động.. kềnh ra và bê chai sữa ...
    ... bên ngoài chủ khách cũng đă dậy.. riêng khách th́ ;... ui ra.. ao mà lạnh thế.. tê cóng hết cả chân tay... thế này th́ làm ăn ra sao ??
    -.. th́ chị thấy đấy.. chỉ có lũ trẻ là ở nhà.. v́ ngày lễ Tết... cho nên được nghỉ.. dân làm văn pḥng cũng nghỉ.. chỉ có dân đi làm công tác phục vụ dân sinh th́ .. đi làm.. mà nhà này th́.. chúng đă đi làm hết rồi.. chỉ c̣n ở nhà là mấy ông bà già.. là đám con nít...
    -.. nhâm nhi tách cà phê.. ăn miếng bánh nhà làm lấy.. ;
    -.. tuyết trắng quá.. mà gió thổi vù vù... chắc là rét thấu xương.. nhưng.. lát nữa phải ra chơi tuyết cho biết mùi của xứ lạnh đến nước đóng thành đá cục.....
    Chị Hạnh đứng dậy.. di ṿng quanh nhà.. khi đi ngang qua pḥng học... trố mắt nh́n vô... bà Mi đang dậy các cháu... đánh vần để đi thi SpellingBee... rồi math vẻrbal... c̣n chỗ kia.. đám lớn hơn đang lui hui nh́n lên màn h́nh... chi chít chữ... cũng đang học...

    Nghỉ ở nhà mà các ông bà nhồi nhét con chữ cho cháu chắt như thấy này ... bảo làm sao mà không học giỏi ..! đến pḥng kế bên.. một lũ đă lớn đôi mươi cả.. đang tập giảng bài về khoa học chuyên ngành.. có bà Lan chỉ dẫn.. đúng nh́n.. à ra các cháu đang học về Y khoa; Cơ thể con người... ... bước ra đi xuống cầu thang..
    máy giặt máy sấy đang vù vù chạy.. rồi đến chị Tư.. d́ Nany.. ba má của Liễu Hà... đang lo sửa soạn cho bữa trưa... mỗi người mỗi việc... trở lên tầng trên.. đàn cháu ấu thơ nay ra pḥng khách.. chơi trong khu ô có để đồ chơi.. 6 đứa trẻ đang chơi với nhau.. mấy bà già đang ngồi chăn dắt.. có ai ở không đâu chứ... Tuổi già có việc là đây.. ấm cũng t́nh người cũng là đây..

    Chăm lo cháu chắt cho bố mẹ của chúng vật lôn mưu sinh.. yên trí rằng con của ḿnh nay được chính ông bà chăm lo..chiều về cơm nóng canh ngọt.. có nụ hôn con trẻ có tiéng bi bô.. mừng rỡ đón cha mẹ về.. thật là hạnh phúc... Phải chăng đây là cái ưu điểm của một xă hội thượng lưu phong nhă.trí thức... sống th́ làm việc.. già th́ có hạnh phúc gia đ́nh.. và ngay cả mất đi cũng c̣n có những đứa con.. cháu tiếc thương..những giọt nước mắt nhạt nhoà..!

    -.. anh lăo ơi.. gia đ́nh của các anh chị gom về đây có đến 4 đời có phải không ?? c̣n thêm nữa.. nhưng người thân biết đến..nhứng đứa trẻ thơ.. dù không chung gịng máu.. màu da.. những người bạn cũ xa xư cũng lần ṃ t́m đến.. d́u dắt.. dạy bảo con cháu đến nơi đến chốn.. và đạt đỉnh cao trong xă hội quí phái... nhất.. nhất ....

    Bây giờ cô Út Diễm mới từ tốn nói ra..;
    -... hồi Út Diễm c̣n cầm đầu băng đảng.. chuyên buôn hàng cấm một thời.. cho đến lúc dừng tay th́ tuổi đă cao.. rồi lại gặp trẻ sơ sinh vứt bên gốc cây... động ḷng trắc ẩn đem về tram xá đưa cho bà Cứu thương ( chị Thương Thương) chăm sóc.. may thay gặp lúc thày mo ( thày thuốc..) xuống núi.. thày đă ra tay cứu vớt linh hồn bé thơ vô tội...

    Từ một gia đ́nh tư sản, bị Cách mạng sua đuổi ra khỏi Hà nội, đầy ải v́ giai cấp tư sản... bắt buộc phải ra đi kinh tế mới Hà Giang.. vào sâu trong rừng.. tưởng chừng như không bao giờ trở lại Hà thành Hà Nội...
    ... Nhưng trời có mắt.. sau một thời gian, nay cũng có vốn để trở về đất cũ...của ch́m nổi cũng đă mất.. ngôi nhà xưa .. đă mất..được chiếm cứ.. chia chác cho lũ con cháu của quan đỏ...
    nhưng trời thương không phụ kẻ có ḷng...ḅn mót chút tiền dành dụm, lại có được một chố trú mưa ở trong gầm cầu xe lửa Hà nội... bằng mọi giá.. phải vươn lên.. cha mẹ già rồi con thơ.. làm sao để sống.. vươn lên.. vượt khó bằng hai bàn tay và vốn liếng đường rừng.. có được một căn nhà ở cửa Đông.. rồi dần dà.. tiến ra đến phố hàng Lược.. rồi ngơ chợ Đồng xuân... rồi lân la đén hàng Đường... và nay th́ hàng Bồ... cũng mang bị cói rách.. cũng lang thang khắp ác vỉa hè;

    ..... buôn hàng xách.. thế là gặp được sư mẫu; má Hạnh.. cũng là dân đi Kinh tế mới, nay ḅ về Hà nội.. thành Cô& cháu bên nhau.. Cô th́ về xóm đầu Cầu.. rồi tiến qua hàng Giấy.. rồi tiến lên hàng Buồm/ ngơ Gạch...trạm cuối cùng lại là chợ hàng Da..rồi Hà Trung và lập ra con phố vàng bạc quí kim cũng như tờ xanh tờ đỏ... Cả một chặng đường dài sau 60 năm lưu lạc.. mất hết của cải.. lại bị đầy ải lên đến chốn thâm sơn cùng cốc...tuowngr chừng bán mạng sống cho thú dỡ.. cho sơn lam chướng khí rừng xanh...

    Nay th́ thành hai bà Hoàng kín đáo ẩn ḿnh sau lớp áo vá.. nhằm che mắt bọn quan đỏ gian tham... bây giờ là phút chót.. hai Cô cháu dắt tay nhau bước lên thang máy bay để ra đi.. ra đi có hay không có hẹn ngày về... mọi chuyện tính sau... Nhưng bây giờ được chính mắt ḿnh nh́n thấy.. tai ḿnh nghe rơ ràng.. và tất cả ngay trước mắt.. c̣n hỏi điều ǵ hơn không ?? khi mà nghĩ lại.. nhưng tháng ngày xa xưa.. có ai nghĩ rằng trời vẫn nh́n đến con người...

    ... ngay như cả anh lăo... lưu lạc đông tây nam bắc... rồi dừng bước.. và nay bạn bè t́m đến bên anh và gia đ́nh.. thật ngưỡng mộ ... phải chăng nơi chốn này là chốn nương thân cho tuổi già khi bóng chiều đă ngả... chia sẻ cùng nhau những ngày cuối đời.. trong ṿng tay của cả bốn năm thế hệ.. Thật thân thương.. chân t́nh chia sẻ... chúng tôi sẽ xin ở lại.. nhận nơi này làm quê hương thứ hai.nơi xứ lạnh t́nh nồng , có tiếng đàn cháu đang đùa dỡn... chợt bi bô đ̣i bế ẵm... sao mà ấm cũng đến thế !!../.

  5. #165
    Nguyen-Manh-Quoc
    Khách

    chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên.;...chút tàn dư kỷ niệm....

    cũng sang ngày 30-12-2015 rồi.. ngày mai là ngày cuối trước khi bước qua năm mới 2016....
    .. tiết trời vẫn âm u ảm đạm.. tách cà phê nguội cạn nay được pha thêm... hai bà khách nh́n, rồi lại ngó.. trầm ngâm...
    cô Út Diễm...;.. bây gị cho cháu gọi bằng ông Ngoại nhé.. tiếng ông Ngoại nghe nó dịu nhẹ mà đầy t́nh thương gắn bó... ông bà Ngoại.. nào th́... cháu của ông bà Nội.. nhưng tội t́nh chăm lo lại do ông bà Ngoại gánh chịu... cú nh́n đàn cháu nhà này... h́nh như cả bầy chúng đều kêu bàng Ngoại...
    ... Hôm nay cô Mi nghỉ không phải ra công đường...cô đi đến.. ngồi xuống bên cạnh má Trưởng T.Vân... h́nh như có ǵ muốn nói... c̣n chị Tư và hai con bé Hương, Hằng.. đang ngấp nghé sau bức rèm...
    -.. Có ǵ vậy hả cô Mi.. ??
    -.. Oui mais non..... c' ést une bonne nouvelle... we ảre together....
    -.. th́ nói ra đi.. trong nhà cả... chúng ta cùng t́m ra cách giải quyết mà....
    cô Mi đưa mắt nh́n hai vị khách...
    -... cũng là người nhà mà là người thân.. Mi đừng có ngại... chợt cô Lan đi về....
    -.. kết quả khám sức khoẻ ở bên Bordeaux của hai vị khách quí đă được gởi qua bên này... đến bịnh viện của cháu Betty làm việc...
    -.. này Betty.. ngồi xuống đây.. đợi nghe tin.. chác là vui... v́ cô Mi chưa bật mí ra mà !!

    Để cho Mi ( Mitcheline) nói nghe..;...;... chẳng là hai thằng cháu của chồng cô con gái ba Tú.. học ở trên Montreal.. mà lại hay thích xuống Misissauga nó cũng có lư do đấy..chẳng thế mà kỳ hè vừa qua hai ông bà nội của hai công tử này cũng xuống thăm gia đ́nh của ḿnh.. trên dó h́nh như cháu Tú cũng đă nói sơ qua vè gia đ́nh... và tren đó.. bằng ḷng... nên đi đến câu truyện nay mai... Mi cũng đă có dịp trao đổi nói truyện với hai anh em sinh đôi này.. lễ phép.. sang năm th́ chưng ra trường.. cũng Y... Hôm nhà đi qua Pháp.. chúng nó liên lạc với nhau.. rồi thưa với Mi.. Mi bảo rằng cái này th́ phải thưa lên Má Trưởng.. c̣n riêng ông Ngoại th́ học Y là ông cũng dễ cháp nhận hơn.. Hôm nay đông đủ cả nhà.. hai cháu nó nhờ cômẹ Tư và hai cháu ngồi xuống đây... con bé Út nhanh trí sà ngay vô ḷng bà Ngoại... làm bà Ngoại sững sờ...
    -.. trai.. gái.. đến tuổi th́ phải đi lập gia đ́nh chứ có ǵ đâu mà đă......
    chị Tư cũng khóc....
    -.. Hai cháu Hương, Hằng.... chị Tư cũng vậy... bây giờ các cháu có người thương yêu.. nhà này có ai ngăn cản đâu ? .. chỉ ngăn cấm khi người lớn nh́n ra được những vấn đề sẽ gây khó khăn cho người trong gia đ́nh thôi.. v́ chúng ta cùng bảo vệ cho nhau..!
    -.. Yên trí lo học di.. con cháu bên nhà thông gia cũng là gia đ́nh có gốc rễ căn bản đấy.. bà Ngoại cho phép chúng nghe... phải gặp gỡ nhièu mới hiểu.. mới biết được ra sao..!..
    Có chuông báo có khách.. chúng tôi vội ngưng câu truyện...

  6. #166
    Nguyen-Manh-Quoc
    Khách

    chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..liệu Hà nội, Saigon có trở thành Pompei..không ??

    .. tiếp theo.. chuông gọi cổng là do phát thơ nhanh.. nhà có thơ.. thơ của hai vị khách.. mà bên nhà VN lo sợ đường xa.. các bà sang tới Pháp là quên mát Hà nội...
    ngày đó chúng ḿnh... !! cả hai cô cháu tủm tỉm cười.. rồi đưa thơ cho má Trưởng đọc...

    -.. chu choa.. mấy ông bà Bắc kỳ này... hơn 60 năm rùi.. bây giờ chỉ c̣n là những người bạn già.. tha hương thui..!! mà nói vậy.. chứ cảm t́nh các anh các chị ngày xưa sao mà " ướt át đến thế !!"...
    -.. đâu có là say đắm t́nh trường (amour) mà là t́nh đồng trường cùng một trang lứa (romance).. thật hồn nhiên... hơn nữa surveillance hồi đó nghiêm lắm,, lỡ mà thày hay bà " giám thị" biết th́ là gia đ́nh được mời lên.. nghe rapport liền thôi à... mà anh già th́ ... đúng là " mọt sách.."lại ngu ngơ t́nh trường... ", công nhân anh lăo là một " giai ngoan.!"
    -.. thôi đi mấy bà.. như vậy là mấy bà ưng cho hai đứa chúng nó gặp nhau he !! -.. th́ cũng nên ưng đi để cho chúng dược tự nhiên mà nhận xét lẫn nhau...
    -.. cũng phải.. thé nhưng c̣n vấn đề người cha của hai đứa trẻ... chúng ḿnh nên nghĩ đến trước khi những ǵ có thể xảy ra... mặc dầu... bố của chúng dă kư giấy ly dị.. bỏ đi biệt tăm... nhưng lớ đến lúc đám cưới th́ nó xuất hiện... đấy cũng là một vấn đề... ḿnh phải làm sao.. giúp đỡ thế nào?? để cho êm xuôi, không làm buồn ḷng cả ba mẹ con và kể cả bên đằng trai nữa chứ....cũng c̣n ít ra là hai năm nữa..
    hai đứa phải học cho xong....cứ nh́n đến trường hợp của con Dung... bây giờ cháu Sylves cũng đă khôn lớn rồi.. có học.. mai này đi hỏi vợ.. nhà gái hỏi mẹ của cháu đâu?? trả lời sao ??... ở đời sao có nhiều truyện đến vậy ??
    -.. gớm... sao mà anh kỹ thế !!
    -.. th́ ḿnh t́m cách tránh né đi những phiền phức... mà ở đời chỉ đoán chừng thôi ?? biết trước th́.. cũng như ḿnh sẵn sàng nghênh đón .. có đáp án chóng vánh...
    Cũng là dịp cuối năm.. các gia đ́nh có con cháu đến tưởi cập kê, thường được các bà mối hay bạn bè quen thuộc..." đánh tiếng giúp .. để làm mai mối lương duyên cho đôi bên gia đ́nh cân xứng..".

    .. chợt T.Vân lên tiếng hỏi ;
    ... chị Liểng à.. thế c̣n chị với anh lăo có ai mai mối không vậy ??
    .. í... a... cái này bí mật quá đi thôi !! chuyện cổ tích rồi mà..!.... hồi đó... anh lăo.. gia đ́nh nghèo lắm khi về thuê căn nhà trong ở phố hàng Bông... không ai biết quá khứ của anh lăo.. chỉ thấy anh lăo có độc một bộ cánh với cái áo len cổ lọ rách mướp đi học.. về nhà th́ lo đủ chuyện.. rồi đi gánh nước thuê.. làm đủ thứ việc.. và có một lần vô t́nh cái việc lại làm thành cái tên cho anh lăo để đời dèm chê anh lăo... thấy .. bây giờ lại càng thương anh hơn.. v́ sự chê bai này lại làm cho anh được hănh diện hơn... đẹp hơn nữa...
    .. th́ kể ra đi nào.. chuyện đă xưa như quả đất rồi đâu c̣n ai ghen bóng gió ǵ nữa..!

    năm đó mùa nước lũ lại mưa ngâu không dứt hạt... mấy cái xe đổ thùng ở Cổ Nhué chẳng chịu vào đổ..phân đầy ắp mà rụi nhặng dán mối .. giấy bừa băi hôi thối.. không ai chịu làm.. c̣n anh.. anh sẽ làm phải làm v́ vệ sinh...
    rồi chiều tối chạng vạng.. anh lăo mặc quần áo ngắn.. tḥ tay vào việc.. v́ chẳng ai chịu làm cả.. mà vấn đề thùng chứa đă đày tràn.. mở cổng sau.. mở cửa ṭ ṿ... lôi cái thùng đầy phân vương văi ra.. lấy chổi quơ quét hết vương văi... lết cái thùng ra ngay miệng cống cái, nơi nước mưa đang ào ào chảy xuống... lật thùng đổ ra.. chổi sể khua khoáng cho sạch.. rồi đem cái thùng về..

    vài người hàng xóm nh́n thấy.. gọi người nhà.. mà chẳng ai chịu làm.. bèn gọi đến anh lăo.... ngần ngừ.. mà không làm th́ cả xóm hửi mùi xú uế.. mà chẳng lẽ làm không công.. giá cả.. các ông bà đành phải trả giá cao.. nếu không lỡ bị anh lăo bỏ đi th́ cả nhà lại được ngửi them vá ngày nữa... cả dẫy chừng 6 căn... đổ thùng dọn dẹp xong th́ cũng 9 giờ đêm... được cái các ông bà cũng biết điều trả công cả trăm bạc ( có thẻ v́ tháng Tết các ông bà sợ.. nặng mùi... dông quanh năm lắm..)... nhưng vốn là dân chua ngoa đanh đa.. đặt ngay cái tên " thằng đổ thùng " cho anh lăo.....
    Đén hôm mồng một Tết.. gánh nước đi chúc Tết các nhà quen cũng được cả ba bốn trăm.. nhưng không ai gọi anh là thằng đổ thùng.. chỉ gọi lén sau lưng.. Cũng chẳng sao.. anh giúp việc giây tờ cho Liểng th́ Liểng trả công.. tư cách anh đứng đán.. không ngại khó, không than phiền.. Liểng nói chuyện với anh Trưởng... anh Trưởng nói ngay " bảo ngọc :".. hiếm cô đấy cô Út..
    Cho đến khi mấy người lính Lê dương đến nhận hàng thầu của nhà Liểng... th́ Liểng mới biết nhiều về anh lăo...nhất là khi mấy người lính này đứng nghiêm chào anh lăo.. lân la hỏi măi rồi mới biết rằng anh đang học " thày thuốc"..
    Câu truyện của anh lăo không những đă đến tai mấy ông bang trưởng ở hàng Buồm.. mà c̣n làm cho pa má bên Hongkong biết.. pa má dặn ḍ anh Trưởng.. chứ Tàu th́ .. nam nữ thụ thụ bất tương thân..!... muốn đưa cho anh lăo cái ǵ th́ cũng phải để xuống bàn.. xuống mặt tù chứ không được trao tay... c̣n nay th́ cho phép Liêng được đưa trao tay.. được rót nước đưa anh lăo uống.. rất kín đáo..minh cũng biết rơ là anh đang cặp kè với chị Yvonne .. càn ai nữa th́ ḿnh không biết.. Sự thân mật làm cho cả phố Cửa Nam ngạc nhiên....

    Rồi đến khi xảy ra Tiếp quản Hà nội.. ḿnh lo lắm.. chỉ sợ anh lăo bỏ đi th́ pa má buồn lắm.. mọi người VN lo bỏ đi di cư.. c̣n dân Tàu bảo nhau " có sao đâu !.. hữu hảo mà..!"... ḿnh lo mất anh lăo.. may sao.. anh bị làm quá giờ nhièu... về đến Cửa Nam có khi nửa đêm.nhà đóng cửa mất rồi.. ngồi bêtt xuống bậc cửa.. dựa góc tường mà ngủ gật.. . nh́n anh phợ phạc.. mẹt nhọc.. ḿnh thương anh lăo... cho nên dặn chú quản gia.. ngồi chờ đón anh lăo.. đưa anh về nhà ḿnh nghỉ ngơi..ăn tối.. nói ra th́ xấu hổ quá đi.. chứ không làm thế th́ mất luôn.. nhờ những đêm anh lăo về nhà ḿnh ngủ... mà có được cha của thàng Kwan

    Được cái là anh lăo không có chấp nhất dooi với xóm giềng.. mấy bà rảnh rỗi.. chièu tối hay ngồi ngoài hè trước để hóng giơ., trước th́ chê anh lăo c̣n nay..;
    .... con nhà người ta có chí như vậy đó.. c̣n mấy cậu công tử nhà ḿnh.. hàng phố... đầu chải bi dăng tin bóng loáng.. quần là áo lượt.. chiều chiều đạp xe đi chim gái.. mai mốt đây th́ đi dánh giày cho người ta..!!
    Chúng ta đă trải qua rồi.. ôn lại quăng đường gian khổ để kham phục cho chính ḿnh đă làm tốt.. làm đúng ..thế thôi.. ./.

  7. #167
    Nguyen-Manh-Quoc
    Khách

    chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. mùa xuân đang tới bên nảy quê hương...

    .. 31- 12- 2015....
    ở bên kia nửa trái đất th́ những ngày giờ đầu của năm 2016 đă buóc sang.. c̣n ở bên này địa cầu Mỹ châu mới là buổi sáng của ngày sau cùng của năm 2015....
    Hết Dạ tiệc đến chúc mừng sang năm mới.. các con cháu chúng đi dự ..rồi về nhà ca hát om ṣm.. chưa hết chúng lại c̣n lôi mấy bô lăo.. dựng dậy để uống chén rượu mừng cho đă qua một năm.. và nay bước sang năm mới.. Vui lắm.. trẻ th́ mừng mà già th́ lo...

    Mấy bà cũng đă lo sắm.. hai caisse Champagne .. rồi các loại bánh mà nhà thường hay làm đủ cả nào croissant, paté chaud.. milles feuilles.. mousses.. cho đến bánh quai vạc.. làm cho hai cái ḷ điện loại nhà hàng chạy đỏ suốt ngày.. (chỉ cần mở cửa nhà bếp là đủ sức nóng cho cả nhà..!).. rồi bánh của nhà hàng quen đặt trước... cái không khí ồn ào náo nhiệt trong viêc nghênh đón năm mới làm cho bầu không khí thêm vui.. thêm nao nức trong ḷng...

    Hai bà khách quí.. cứ như người lạc vô rừng... cũng tíu tít ra vô.. cũng góp công vô việc đóng gói giao hàng.. hay chăm sóc đám trẻ thơ..
    -.. các chị làm bánh thế này th́ lời lăi bao nhiêu ?? mà làm cho khổ.. cực thân..!

    -.. làm bánh ấy hả ?? có sao đâu... truyền thống đấy mà.. chị Trưởng làm bánh bán từ thời mới đặt chân lên xứ lạnh này đấy !.. lúc đó ít tiền mà con th́ ông... nếu đi mua th́ làm ǵ c̣n tiền để ăn.. tiêu.. nên chị đă làm bánh bán bỏ mối.... tay con dâu bà mũi lơ mắt xanh.. lại là dân Cỏrdon Blue... và không ngờ khách hàng lại yêu thích gout/taste của dân Gà Lôi...

    -.. thế ngày làm được bao nhiêu... có nhiều không ??
    -.. th́ cũng nhiều.. năm nay v́ phải về quê.ngoại... cho nên nay mới làm để giao cho khách... ngày hôm qua cũng gần 600 bánh paté.. 200 cái bánh mousse...quai vac.. lời bao nhiêu th́ chưa tính ...thế nhưng bầy con cháu chúng .. đứa nào cũng tḥ tay bốc.. nhón một chiếc rồi... ra ôm lấy các bà.. nựng bà Xếp.. thế là mấy bà cười sung sướng... c̣n theo nhứng năm trước mùa này th́ cũng có lời chừng vài ngàn thôi.. mà bầy trẻ chúng đâu có cho làm.. mà không làm th́ chúng lại nhắc.. Riêng năm nay lại có thêm bánh bao.. bánh bẻ nữa đấy...

    Xe đưa giao thịt, thực phẩm khô.. vừa đi ra th́ xe đến lấy bánh của nhà hàng vô tới.. thật tấp nập.. mấy bà.. chạy ra chạy vô.. bếp th́ hơi nóng dồn rập mặt đỏ gay.. nhưng chắc là các bà ấy cảm thấy khoẻ hơn ngày thường...

    Hai vợ chồng chị Ba con của chị Nhàn dắt đàn con ba đứa đi vô....

    ... D́ ơi.. dượng ơi.. cho chúng con về chung vui với gia đ́nh... đấy cũng là một mảnh gia đ́nh con gái của bác Khả.. thiếu người chăm lo.. để lỡ mất tuổi xanh của đàn cháu.. khi mà các cháu đă bị tiền tài vật chất làm mê hoặc.. quen khuấy mất tương lai v́ thiếu người dẫn dắt..
    ..bà ngoại T.Vân cũng đă thử rồi.. nhưng thấy làm không nổi mà phải buông.. chị Ba cũng biết vậy.. đành chép miệng... chấp nhận sự đă rồi..
    chị Ba vẫn c̣n nuôi hy vọng vô đứa con út mới 8 tuổi... đang năn nỉ má Trưởng nuôi dùm cho nên người... chứ để cho cháu ra hàng chợ... sợ lại hư mất niềm hy vọng sau cùng...
    Đàn trẻ đang vui đùa.. chúng được dịp bầy tṛ chơi ở dưới tầng basement... nh́n ra ngoài lối đi.. chúng đang h́ hục khuân xuống mấy b́nh nước cam vắt.. chôclat.. này nọ.. và cũng không quên.. bê luôn khay bánh.. khi các bà quay đi...

    Chị Hạnh buột miệng..;.. ấm cũng.. hạnh phúc nhỉ.. cần ǵ phải đi xa để kiếm t́m.!!.. giờ tôi đang ở đâu đây ??
    B.Thạch vội trả lời ;.. chị đang mơ ngủ đấy hả ?? đây là Canada mà.. nhà của vợ chồng anh lăo ,,.. nhớ ra chưa ??
    Út Diễm.. ; đâu có ngờ sau 50 năm lại c̣n hạnh ngộ... đúng là ông trời có mắt... đây là lúc các anh chị nhận lại quả ngọt của trời đất ban cho.... anh chị nhớ cho Út Diễm ké hưởng đôi chút..!....
    Có thêm tiếng xe đau ngoài alley.. thắng cháu cô đơn Sylvester cũng đă về tới.. mọi người mừng rỡ.. c̣n con bé Patricia th́..
    -.. con đă thưa với Ngoại rồi mà.. anh ấy hứa là về nhà ăn Happy New Year mà.... mọi con mắt đổ dồn về phía Patricia làm con bé đỏ mặt.. cúi gằm xuống mỉm cười sung sướng.. .. môt đôi hàng gơ mừng sang Xuân 2016.../.

  8. #168
    Nguyen-Manh-Quoc
    Khách

    .. bữa tiệc vui nửa đêm...

    ... giờ đây các bà, các cháu dang say sưa giấc ngủ trưa, v́ vui chơi cả đêm cho đến gần sáng... riêng bà Út Hiền.. chị Tư.. và vài người thân nữa đang lúi húi làm thêm bánh ngọt... chứ mỗi lần chúng thức dậy là cả bọn nháo nhào đi t́m cái ăn.. c̣n ba má Liễu Hà trông coi bên cửa hàng đă gọi về.. đang làm cho hai con heo sữa quay ăn với bánh bao.. 4 xửng liệu có đủ không ?/ đẻ c̣n pha bột...

    Trong gia đ́nh th́ đán con lớn đa số làm việc trong bịnh viện cho nên tối hôm qua chúng trực gác.. đến 6 giờ sáng mới ra về.. c̣n đám ở nhà th́ lại có khách hàng xóm.. rồi trên Montreal cũng xuóng.. bằng chiếc van rộng... 8 chỗ.... căn nhà 10 pḥng mà nay không đủ chỗ..cũng may là san sẻ sang nhà các cháu gần bên..
    Bà T.Vân từ trong pḥng di ra..;... anh lăo dây sớm... sao không nghur thêm chút.. đẻ có sức mà trông cháu chứ..!
    .. nhà đông vui đi quá.. nằm ngủ mà cứ thấp thỏm ba chú bé con nghe tiếng động.. giật ḿnh....
    .. ông cũng cháu quá ta...
    .. th́ chúng bé nhỏ.. ḿnh có ǵ đâu .. chỉ có chút t́ng thương đem chăm lo cho chúng thôi mà..
    ... ừ mà.. anh nè.. thấy chị Hạnh cứ ra vào.. thèm ôm các cháu mà chúng không cho ôm... cũng tội nghiệp... c̣n cô Diễm cũng thế.. nhưng cô Diễm c̣n bế được chúng nên chỉ lúc đầu là chúng cự nự... sau rồi...
    .. nọi chuyẹn cứ từ từ.. hơn nữa.. ḿnh cũng phải nghĩ đén chút sức khoẻ của ḿnh chứ...
    rồi có tiếng lẹp xẹp lê đôi dép của bà hanhj.. cô Diễm.. rồi tiếp theo...

    Bên pḥng cách ly cháu Christine dang sửa soạn lấy máu.. đo tim cho hai vị khách...
    đàn trẻ nay cũng ọ..ẹ.. bà Hương bà Tams.. bà Út Hiền.. cô Lan cô Mi... vôi vô lo cho các bé tí..
    Vừa nói truyện vừa làm công việc nhà.. rồi lại đến bầy đi học xô cửa bước ra.. ngồi quanh bàn ăn... nào ly sữa.. nào bánh ḿ nướng.. nào mứt.. thịt nguội.. tiếng mời chào.. x́ xụp.. như bầy vịt đang trúc mỏ sục máng ...

    Nơi bàn giữa.. nào cà phê, sữa.. nước cam.. và khay bánh khách nhân thịt của Hongkong...
    hai bà đă được bước ra.. đến hỗ ngồi...
    -.. cảm ơn các anh chị... có sang đến đây mới được hưởng những tiện nghi... mà trước đây chỉ nằm mơ..
    và ngạc nhiên là trong nhà cũng có pḥng cấp cứu.. đầy đủ như ở trong nhà thương c̣n bác sĩ thường trực.. chỉ cần ới lên là có ngay.. !! xin cảm ơn.. cảm ơn cả nhà..
    Nhân chuyện vui trong gia đ́nh.. má Trưởng tuyên bố ;... sang năm mới đến Tết ta.. gia đ́nh sẽ cho mấy đứa lớn ra mắt.. tuy nhien c̣n phải hỏi lại xem chúng có thật sự thương nhau hay chưa ?? .. cháu sylvester nay đă gắn bó chính thức với bá Patricia.. c̣n hai chị em Huowng và Hằng th́ ông bà thông gia của chị Tú cũng mới đây gọi phôn xuống ngỏ lời rồi.. như vậy là có ba đám sẽ được làm leex Ra mắt( phép Rao Tôm giáo) ... cầu mong cho các cháu sớm có đôi.. mấy ông bà nay già lụ khụ cả rồi.. đi lúc nào không biết...
    con bé Erine.. vội ôm cổ bà nội...; c̣n cháu nữa... ai sẽ lo cho cháu.. bà đừng có đi nghe bà..
    ... nhà hết chỗ rồi xây cất chưa xong mà...
    .. không đâu.. bà Nội chưa có đi sớm đâu.. bà c̣n phải sống để lo cho hết đám gà vịt này chứ.. mà bên cạnh bà c̣n có các bà cùng chung con đ̣ với bà.. bà đi sớm một ḿnh th́... buồn lắm đấy...
    -.. câu truyện cứ thế lan man..
    .. mà chị Trưởng... làm sao mà mấy bà Tây cũng nói tiếng Viêt.. sơi như người ḿnh...
    .. th́ ở chung với gia đ́nh.. chị thấy dó từ nhỏ đă nghe tiéng Việt rồi.. chị có đọc những bài Luận tiếng Việt của chúng làm ra chưa ?? nhờ bà Ngoại Giáng Ngọc mà chưa đầy hai năm.. chúng đă như học sinh hoc trường Việt.. và Sử Việt có lẽ chúng cũng thuộc ... làu làu đó..
    Câu truyện đầu năm.. cầu chúc mọi sự sẽ;... êm đềm.. xuôi chèo mát mái..

    Các cháu Hà nội, Saigon.. : Nôi đă nhận được h́nh ảnh của Hà nôi hồ Hoàn Kiếm và Saigon đường hoa... năm nay thấy vắng bớt màu đỏ rưc,, mà lại chuyển qua màu xanh lá mạ và vàng nhạt chứ không vàng màu cúc Vạn thọ nhỉ.. sao mà chăng mắc lắm đèn đến thế..

    Cảm ơn lời chúc đầu năm..
    Ngoại chúc các cháu; học hành tấn tới.. sức khoẻ tốt, nhớ dùng cái đầu chứ đừng " tuỳ hứng " mà có hại. Hiếu Hoà và Cầy Bừa đang theo học.. phải đến qua tháng Giêng mới có cuộc thi th́ mơi đánh giá được sự hội nhập văn hoá.. Ngoại sẽ báo cho các cháu hay biết./. nmq

  9. #169
    Nguyen-Manh-Quoc
    Khách

    tuổi già và đời sống...

    ngày 03 tháng Giêng 2016....
    nhà có thêm khách phương xa.. hai bà lặn lội ngàn vạn dặm đường.. nói là du lịch cuối đời.. nhưng ngồi xuống tâm t́nh cùng nhau giữa đám lăo nương gần như đồng niên tuế.. cái cảnh đơn côi.. phải nói là hẩm hiu.. dù cho ngồi trên đống bạc.. ở trên đất quê hương mà cũng như là sống bằng đồng tiền sai bảo.. mua bán dịch vụ.. thật sự.. chẳng có t́nh nghĩa ǵ.. nước lă người dưng thôi..
    cacs bà ngạc nhiên từ lúc ra đi.. các cháu không phải họ hàng.. lại xa lạ thế mà đón đưa cẩn thận trông nom suốt chặng đường từ Ha nội qua Paris rồi về đến quê .. rồi sang đến Canada.. và giờ đây nh́n những bông tuyết đang nhỏn nhơ bay trong gió.. tách cà phê nóng thơm.. và tiếng nói trẻ thơ.. những bàn tay ấm áp thân t́nh.. chợt có tiếng của cháu gọi..
    -.. mời d́ Hạnh vô chích thuốc...
    ... sao mà ấp áp đầy t́nh thân quyến đến thế.. d́ Hạnh đứng dậy men theo rồi cháu đỡ ty dẫn vô pḥng Cách ly để chích thuốc bổ.. xong rồi cháu kiểm lại tim mạch.. nắm bóp chân tay.. mớ thịt già nua bèo nhèo chợt cảm thấy chút hạnh phúc cuối đời..
    Bước ra khỏi pḥng .. lại ngồi xuống ghế.. giờ này đàn trẻ cũng đă sang pḥng học có các cha mẹ của chúng kiểm soát bài vở.. chỉ c̣n ba cậu ấm chưa đầy năm.. và con bé Alice kháu khỉnh đương đeo bà Trưởng (nội).. bà Diễm ch́a tay muốn bế.. cháu dang tay rồi rụt lại nấp ôm chặt lấy bờ vai của bà Nội...
    .. con nhà ai lạc vô nhà ḿnh vậy hả má Trưởng...
    .. cháu của tôi mà.. làm cả nhà cười.. c̣n bé th́.. dấu mắt vô trong mái tóc bạc trắng như cước loà xoà..

    Chúng tôi nơi truyện đến vấn đề sinh lăo bịnh tử.. và hỏi nhau đến chuyện các dịch vụ bên này dành cho Cận tử (palliative care).. c̣n như Gẻriatric/ Dưỡng lăo th́ sao ?/ .. ben này xứ trời Âu Mỹ cũng có khác với Á Dong.. hăy nh́n xem đến các nhà Dưỡng lăo.. phí hàng thángthay đổi từ vài trăm đến vài ngàn.. nhưng chỉ là bề ngoài.. vật chất chớ không có cái gọi là thâm t́nh huyết nhục.. cái mà chính lúc già nua, đơn côi.. lại cần hơn là cần thực phẩm ngon miệng.. Gia đ́nh ḿnh có cái nh́n cuộc sống khác hơn chút.. là dặt vấn đề trước là trợ giúp con cháu khi ra đi làm yên tâm về đàn con ở nhà có ông bà ngó mắt nh́n đến.. không để cho cháu chắt a dua đua đ̣i với đám trẻ khác.. May hơn nữa là khi mới sang đây.. nhờ được quen biết với giới thuộc xă hội cao có truyền thống.. họ cũng bảo vệ gia đ́nh nhiều lắm và chăm sóc con cháu cũng không khác mấy.. khi nh́n đến gia đ́nh tỵ nạn Tường Vân.. họ đă có cách cư xử khác hẳn.. nhất là khi TV nhất định đứng lên từ đôi chân bảo vệ đàn con...
    Bây giờ th́ cha gà mẹ vịt cháu ngỗng chắt ngan..một đàn sặc sỡ.. đa ngôn ngữ.. đa sắc tộc mà chỉ c̣n bảo vệ được chút tiếng Việt và chữ Quốc ngữ thôi.. món ăn thức uống sâpx nhỏ hầu như chúng theo bên này.. chỉ c̣n mấy bô lăo là nụ vối chè xanh.. hũ dưa chút mắm.. mai mốt này nếu như thực phẩm Á châu có nhiều thuốc bảo quản bậy bà th́ cũng đành phải kiếu từ.. v́ cần nhất lại là sức khoẻ chứ không phải v́ khẩu vị..
    Bà hanhj lim dim .. cháu Patricia thấy vội hỏi..;
    .. bà trẻ.. mắt bà có thấy cộm không ?? nếu có th́ nên nhỏ chút thuốc.. bôi trơn như Visine đi.....
    co Diễm ..; cô chú ở bên này giữ được đủ mọi chuyện.. cháu thấy an tâm sung sướng như thời Hà nội 1952...tung tăng cắp cặp đi hoc trường nữ hàng Cót..

  10. #170
    Nguyen-Manh-Quoc
    Khách

    .. xứ lạnh t́nh nồng nơi cực Bắc....

    ngày 04 thg Giêng- 2016....
    Cac con cháu đi làm mang theo đàn trẻ đến trường.. ở nhà c̣n lại là những bóng già nua và mấy đứa sơ sinh... ngồi bên ḷ sưởi.. ngọn lửa bập bùng soi bóng rọi lên bức tường .. như một màn h́nh đen trắng linh động...

    Các bà vẫn thung dung ngồi nhâm nhi.. xuưt xoa v́ lạnh.. ôm mấy đứa cháo nhỏ trong ḷng.. hai vị khách th́ thầm ... mùa lạnh này ôm trẻ trong ḷng sao thấy ấm vô cùng.. thật nhàn nhă thật... chẳng c̣n ǵ vướng mắc....

    Ngoài trời ánh nắng vàng rực rỡ.. không một bóng chim hay sóc vội chạy trê hàng rào... hai con chó cũng chui vô chuồng có sưởi cho chúng...
    Cái màn h́nh vi tính đang hiển thị những gịng tin thị trường ... chợt bà Hạnh hét lên ... ;
    -.. thoát rồi.. có đứa trúng.. Th́ ra thị trường tài chính mỗi khi chao đảo lại có người trúng to... chưa thấy các cháu bên Vn gọi báo qua cho biết là bao nhiêu ?? thế nhưng cũng " bậm..!".. đă bảo rồi... Giữ gánh tiền làm ǵ.. chẳng thà giữ nắm giấy xanh đỏ c̣n có cái để mua bán... chứ giữ cái nắm âm phủ.. th́ chỉ có mà đốt đi thôi.. đồng tiền là khúc ruột mà... c̣n bọn chúng... có cháy nhà mới ḷi ra mặt chuột !!! chứ c̣n cứ ấp a ấp úng th́... chỉ tổ cho chúng đè đầu bóp cổ.. thè cả lưỡi ra mà không dám la hét !!..

    .. Này bà Thủ tướng... Tết Tây đă qua.. Tết ta lại sắp tới.. chi ra lệnh lo toan đi.. chứ coi bộ năm nay .. đói kém.. chắc lại có màn .. giá có nhích lên chút đỉnh.. mà chút đỉnh .. trăm cái th́ cũng bộn tiền đấy ..!!
    .. th́ cô Út tạm thay chị lo liệu xem sao?? mấy chị cũng già rồi lẩm cẩm.. mất thôi..!.. cacs chị nghĩ sao ?? đông đủ cả nhà.. đồng ư để cho Út lo mọi sự nghe !
    ... Thế c̣n các chị BT.. chị Liểng.. chị Hương.. chị Tám..
    .. chị th́ cô thấy đấy.. đầu năm là một đống thơ đ̣i đóng góp.. từ tiền thuế đến tiền trường.. tiền cho gia đ́nh như bảo hiểm.. mua bán dài hạn... tuy rằng thủ quỹ có chị Liểng.. giấy tờ có chị BT chị Mi.. chị nào cũng có việc.. riêng cho cô tập sự vào việc mà... c̣n đàn con th́ Betty cũng đang chỉ cho cháu mọi câu truyện trong gia đ́nh.. để sau Cô th́ đến cháu..
    Đang nói chuyện th́ có E-Mail từ Montpellier.. mở ra th́ là của cô Lư.. Cô Lư sự cùn trước đây thời VNCH cũng từng là Chánh án.. sau rồi.. may sao chỉ phải học tập có 10 ngày.. bực ḿnh.. lui vè ngơ nhỏ cùng bà chị mở hàng cơm... nhờ hàng cơm này mà nmq gặp được cô Lư.. hai kẻ sống bên ngoài ṿng danh lợi.. chúng tôi tựa vai nhau che dấu trốn tránh những áp đặt mà bọn thờ ma muốn trói buộc chúng tôi qua sự giới thiệu.. cứ chiều chiều.. chúng tôi.. hoạc ra ngoài Saigon hay cô vô trong tôi rồi hai kẻ lỗi thời thong dong đi nh́n .. ngắm cảnh đời.. cảnh sau giải phóng.. sau đổi mới để tiến lên xă hội của cờ đỏ.. nó nghẹn ngào.. tức tưởi sao đó !!
    .. anh ơi.. thế cô Lư chồng con ra sao ??
    -.. th́ vẫn có liên lạc ḿnh biết mà.. v́ 2001.. tôi cũng đă cho Mail của gia đ́nh cho hai bên gặp nhau nói truyện.. hôm ở Montpellier.. cũng gặp cả TV.. mà người chồng là Giáo sư.. lấy nhau v́ giúp cho cô Lư qua Pháp.. không có con.. cho nên hôm hai vợ chồng sang Bordeaux... cứ soắn lấy bầy trẻ bên này.. hai vợ chồng hạnh phúc lắm.. nghe đâu bây giờ chuyên làm việc từ thiện thôi...

    ... Cô Lư là con cháu gịng vua chúa... cái tên của cô cũng đẹp.. Công tằng Tôn Nữ Minh Lư.. và lại là chị em xa gần với Tôn Nữ Ngọc Yến tập sự ở Grall... cả một kỷ niệm.. vừa của Saigon sau ngày đổi mới.. từ đó lại lan man tới h́nh anh cô Nữ tập sự tên Ngọc Yến ở Grall... người có đôi mắt tuyệt đẹp nhất là khi rưng rưng khóc.. với những giọt nước mắt long lanh như muốn rơi mà chưa rơi được.. đẹp lắm..
    Ḿnh nhớ ra rồi.. chị Hương ơi.. chị nhớ không ?? dáng người mảnh khảnh.. với hàng tóc ngang lưng.. mà lúc nào ... áo dài quần trắng... và cái nón bài thơ... c̣n nói th́ nào o.. dị ..răng rứa... nghe vui vui mà không dám cười...
    Cô Diễm.. từ năy đến giờ ngồi nghe chuyện gia đ́nh bỗng lên tiếng ... ; thế là ông Ngoại cũng đào hoa lắm đấy chứ.. nhưn g người ngoài chỉ có nh́n cái bông hoa của riêng ḿnh má Trưởng TV.. ..
    ... có vậy cho nên hôm nay mới có đoàn tụ của cả ngh́n trùng xa cách..!! mà anh lăo có mất công ... lên non t́m động hoa vàng đâu ??
    và cuộc sống của anh lăo giống như một gịng sông .. trên gịng nước xanh.. thật êm đềm.. không có sóng xô .. chỉ có cuộc đời hành hiệp là biết bao nhiêu trăn trở của kiếp phù sinh...
    ... thôi mà G Ngọc.. chúng ta hăy chung sống với đầy kỷ niệm vui buồn mà không ai vấy bẩn thế là không bận tâm vướng mắc.. rồi mai đây.. ai ai cũng lại trở về với mẹ đất thân yêu..! giàu sang hay quyèn quư cũng chỉ càn có ba tấc đất vùi sâu..!!

    Chị Tư bước vô;.. Ngoại ơi.. cháu đem bịch khoai lang vô đây nướng bếp than có được không ??
    Nghe đến khoai lang nướng lúc này.. sao mà cơn thèm chút quà quê đến thế....
    ... được đấy.. Ngoại gạt tahn ngay.. khoai rửa sạch chưa.. làm đi.. củ khoai nướng vừa thơm vừa ấm tay với câu truyện đời đó đây một thuở sao mà đầy t́nh nghĩa của lũ già nua...
    ... ở ngàoi mấy đọ đó... nh́n kia ḱa.. cái hàn thủ biểu treo kia... mới chỉ có -24oC thôi... nhưng ít gió.. rét ngọt mà...
    Chắc là Hạnh không muốn về Hà nội nữa đâu !!
    .. Cháu cũng thế... Ngoại ơi.. ngoại có nghe thấy không !! d́ Hạnh và con ... xin ở lại đây với gia đ́nh..... ./.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 6 users browsing this thread. (0 members and 6 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 31-08-2012, 05:27 PM
  2. Replies: 2
    Last Post: 11-07-2012, 08:15 PM
  3. Không làm được việc lớn th́ làm việc nhỏ này
    By nguoibatcao in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 19
    Last Post: 17-08-2011, 07:20 AM
  4. Replies: 3
    Last Post: 17-08-2011, 12:12 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •