Page 21 of 184 FirstFirst ... 111718192021222324253171121 ... LastLast
Results 201 to 210 of 1831

Thread: Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên

  1. #201
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên;... cái rét lạnh đầu mùa hè....

    ngày 16 -05 -2016... cũng đă là 70 trôi qua.. ngày đó .. Cách mạng mùa Thu mới được mấy thắng trôi qua.. (19-08-1945-/.... 2016) .. sau khi có truyện hàn huyên kín đáo với cầm quyên Pháp.. Hà nội sửa soạn đón cao uỷ Pháp ra Hà nội.. và muốn tỏ vẻ thân thiẹn ngoại giao... phe Cách mạng HCM muốn treo cờ chào đón.. và nghĩ ra.. tạo ra một ngày sao cho hợp ư nhân dân..; đó là treo cờ đỏ sao vàng vào ngày chào đón khách nhưng dàn dựng ra che ddaayj bằng ngày lễ mừng Sinh nhật HCM... Sau khi gặp gỡ và hội ư.. HCM đă cho phép quân Pháp vào Hải Pḥng sau đó lên Hà nội và trú đóng trong Thành Hà nội... quá khứ đă trôi qua....

    Pháp trở lại và chiếm đóng Hà nôi kể tù tháng hai 1947.. và Hà nội dưới quyền điều hành của Hội đồng An dân, chủ tịch là ông Trần văn Chi (?).. với Thủ hiến người Việt miền Bắc là gs Nghiêm xuân Thiện..

    Cuộc sống Hà nội lại bắt đầu vực dậy.. dân sinh từ thực phẩm tiếp tế đến an ninh, giao thông.. và giáo dục.. Các trường lần lượt mở cửa.. Quân đội Pháp trả lại Chu văn An (Bưởi).. một phần của Chu văn An và Nguyễn Trăi tam trứ đóng ở trường nữ Đồng Khánh phố hàng Bài trông sang rạp ci nê Majestic,nay Chu Van An về lại Bưởi ít lâu sau khi trường Tiểu học Đỗ hữu Vị ( Quan Thánh) được Genie Pháp trả lại th́ Nguyễn Trăi về chiếm đóng Tiểu học Đỗ hữu Vị.. c̣n Nữ Đồng Khánh th́ lên Tiểu học hàng Vôi.. Cuói cùng là Quân khu 3 do tướng Vận ( Nguyễn văn-V..) chỉ huy đóng Bộ Tham mưu ở trụng Đồng Khánh cũ này. măt Gambetta/ Trần Hưng Đạo th́ trông sang Biệt điẹn dành cho Bảo Đại mỗi khi ra Bắc..
    An ninh, trât tự van hồi Giáo dục khởi sự các trường mở cửa.. buổi sáng ra từ 7 giờ sáng.. lũ lượt học sinh.. như những bầy sáo đá tung tăng trên đường đến trường học..tuy xe cộ ít ỏi thế nhưng Cảnh sát Công lộ vẫn phải đứng ra ngă tư làm.. chim bay.. c̣ bay điều hành giao thông bảo vệ các em cháu qua đường hay trước cửa trường học.. các cổng trường th́ đầy những hàng quà vặt... nào bánh tôm rán ṛn.. bánh rán vàng ươm..kể cả ḅ khô lách cách cái kéo khi cắt miếng thịt... cho đến kẹo kéo quay trúng thưởng.. cổng trường đông vui..

    Sang đến mùa hè.. th́ chiều về đi chơi thể thao đá bóng sân hàng Đẫy.. Mangin.. hay đi bơi ở trung tâm thiếu nhi hàng Vôi.. lớn th́ đi Quảng bá, Nghi Tàm.. Bẩy Mẫu..Thiền Quang chơi perissoire (thuyền nhỏ một người). hay ở Hồ Tây Tiểu Đồ sơn.. Tennis sân Ngọc Hà trông sang mangin.. Volley bóng rổ th́ trường nào cũng có sân chơi.. tuy là sân đất nhưng phẳng phiu... c̣n một chố th́ chỉ có các anh nhớn dám chơi ; đó là đi bơi ở Phà đen/ sông Hồng.. chỗ này là bến tàu thuỷ của Hà nội.. nước sâu.. và bên cạnh đó là Rặng ổi găng.. quả nhỏ nhưng ḍn và ngọt..
    Rồi đến nghỉ hè các cuộc tranh đua xe đạp th́ có Nguyễn văn Thân..Bát già (đèn đỏ.. ngoài 50 vẫn cố gắng đạp xe đua cùng tuổi trẻ và luôn luôn là ngụi đến đích cuối cùng cho nên được vinh danh là cua rơ đoạt giải đèn đỏ..).. thời xưa cung đă có cuộc đua xe ṿng quanh Đông dương và người đoạt giải về nhất là Lê thành Các..c̣n đua nội ô th́ ṿng Bờ Hồ.. hay đoạn Cột đồng Hồ đến nhà Bác cổ/gần nhà hát Lớn thành phố Tennis th́ có Tịch.. môn bơi lội ṿng đua thương trên hồ Hoàn Kiếm.. hay hồ Tây/Quảng bá.. đủ thứ vui chơi lành mạnh,....
    Tiếng là mùa Hè các trường đóng cửa.. học sinh, sinh viên giáo chức được nghỉ ngơi.. thế nhưng nhà nước cũng nghĩ thương t́nh cho những kẻ chăm học mà thiếu may mắn.. cho nên cũng cho phép học bổ túc để đi thi kỳ thứ hai 2è session vào cuối tháng Tám.. đễ cho con em kịp nhập hoc tháng 9 thường lệ.... c̣n chúng tôi.. may mắn đă vượt được " vũ môn.." th́ rong chơi phơi nắng cho nen da dẻ dứa nào dứa nấy đen thui thủi .. như mặc áo nâu bạc mầu..

    Ghi chú ; Xin cảm ơn góp ư của T/v Tran Truong... nmq cũng xin giải thích thêm về đáp án mà nmq đă vẽ ra.. gồm có hai câu....
    Nếu quí Bạn, b́nh tâm.. th́ sẽ thấy cau hỏi đầu tiên 1/ có hai phần a/ và b/ phanh mở ra là cả một sự thách đố.. và thách đố đó đúng cách chánh đạo trong con đường Chính trị.. làm chính trị thuận ḷng dân mà không tốn máu...( riêng câu hỏi 1/ 1a.. th́ vẫn là nhà ai nấy ở.. chỉ để sau đó, đôi bên có phần không dẫm chân lên nhau..không chửi bới, nói xấu nhau.. nhưng cùng chung bảo vệ Vn trên ngoại giao và kinh tế..).
    C̣n chiến lược là làm sao " giải độc.." (1/1b..) được cho đám thanh niên hậu sinh hiện đang tham gia vào các đoàn thể an ninh t́nh báo.. Cong an của CSVN.. Họ có thể v́ miếng cơm manh áo.. chúng ta nay có tâm th́ cũng có chút lưu t́nh .. đưa tay ra cứu vớt đám sinh sau đẻ muộn này chưa có kinh nghiệm ddois vói CSVN ....Tới đây vẫn là mới chấm dứt phần 1 của câu hỏi 1/ 1b... mà thôi. ddaay là lực lượng nồng cốt sẽ được dùng làm lực lượng của Khởi nghĩa sau này khi cần đến..

    Có lẽ nmq, vốn là Toubib chuyên ngành Giải phẫu.. bàn tay vấy máu nhiều.. vấy máu của cả hai ba thế lực.. của cả da trắng da vàng da đen cho đến ngăm ngăm cá trê... và ngay cả chính bản thân cũng bị hành hạ đổ máu.. cho nên nmq không muốn thấy máu của bất cứ ai.. sinh mạng nào đổ ra cả. Thế nhưng thử thách vượt qua để có thể chấp nhận.. để cùng nhau gây dựng lại đất nước thỉ quả là khó , cái khó này như giáo lư của một tôn giáo..;.... giống như con lạc đà chui qua lỗ kim khâu..!!

    .....có khi nào chúng ta muốn lập lại( bắt chước..) cái tư duy thống nhất như nước Đức/ Germany ... hay là chưa..???...

  2. #202
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    chợ nhỏ Saigon và nỗi nhớ..; cá tháng Tư...!

    ngày 17-05-2016.... vùa qua trung tuần tháng 5.. thế nhưng dư âm của cá tháng Tư.. vẫn đang lam man trên thế giới và Việt nam ta.. Từ vụ " Cá chết..".. đến vụ của ch́m.." vàng lá vàng đồ.." rồi lại đến vụ chú Tổng Ô qua thăm VN mà không mang theo vợ... thôi th́ cái số phận long đong của một Formosa Hà Tinhx.. lại đến lời hô khẩu hiệu của bá quan văn vó đảng viên CSVN nay đang cầm vận mệnh quốc gia hô hoán.. hết đùn đẩy đến hô hoán la làng đổ tội cho tạo hoá .. ôi thôi.. thôi thế th́ thôi..
    ..... cái vận mẹnh chao đảo của cái quê hương bé nhỏ sẽ đi về đâu..??

    ... để rồi từ những băn khoăn.. nuối tiếc cho một thời xa xưa của Hà nội lại trở vè khi nh́n lên hai tấm di ảnh của hai lăo nương và cô gái đang xuaan.. Yvonne.. cả ba bà treen bàn thờ, vẫn mỉm cười như nhắn nhủ đôi lời.. như kể lể chuyện của một thời hoa bướm..của khung trời ddaij học..Hà nội...

    Tiện tay trên bàn phím... như có ma lực huyền hoặc đẩy đưa gơ phím... thư mục.. "Nghe chuyện Hà nội..." hiên lên trên màn h́nh... và từ đó... đôi mắt lem nhem già nua.. lướt theo những gịng chữ ... khởi đầu cho câu truyện Hà nội... nhắc lại thời Văn hoá ngày nay.. của nền Văn học hậu bán thế kỷ 20..
    những cuốn tiểu thuyết vang danh Tự lực Van đoàn.. nào Nửa chừng xuân.. Đoạn Tuyệt.. cho đến Giông Tố.. Tất.. tất cả lôi cuốn người đọc đi về một cơi xa xưa... mà đă có tời gian trải dài cùng những nhân vật trong tiểu thuyết và ngay cả tác giả..
    Khung trời đất Bắc lờ mờ hiện về với gần đủ mặt văn sĩ.. thi sĩ.. ngay cả kịch sĩ.. nhạc sĩ.. ca sĩ của huyền thoại Tiền chiến.. mà ngày nay những bóng ma này cũng đă tan theo ánh sáng của thời gian...

    Trời về khuya.. nhiệt độ xuống thấp trở lạnh... bỗng có .. như ai đang đắp tấm chăn đơn lên đôi vai gầy.. đang khom xuống để cho đôi mắt dán lấy màn h́nh... một chút dao động... ngoảnh nh́n lên..
    .. cảm ơn bà.. sao chưa đi ngủ...!
    .. th́ con cháu Alice nó sang kéo ḿnh đi qua... th́ thấy ḿnh đang c̣n lướt .. màn h́nh... truyện ǵ hay làm ḿnh khó ngủ vậy ??
    -.. đâu có chuyện ǵ !! chỉ v́ ... đọc lại những kỷ niệm của Hà nội thôi ..!
    Bích Thạch nói ;.. ḿnh hăy c̣n nặng t́nh với Hà nội nhỉ !! ... chứ sao...!
    -.. mà thật t́nh.. nơi chôn nhau cắt rốn.. làm sao quên được nhỉ .. ḿnh..!... cả một thời.. rồi bây giờ kẻ mất người c̣n.. rồi mai này nữa.. ai biết được sự ǵ sẽ xảy ra trong tương lai... Hà nội .. sẽ đi vào huyền thoại như một cuốn truyện cổ tích của cô bé lac chốn thần tiên...!

    Cái điều mà Hà nội từ ngàn xưa đă làm là cái tâm và đặc tính nhân văn trong đối đáp, cư xử với người chung quanh đă làm cho ai đó .. như đă có một thời sinh sống ở Hà nội khó quên.. . từ đó vô h́nh chung.. đă gắn kết cái chân t́nh dành cho vùng đất Hà thành.. một phong cách sống hài hoà giữa phong cảnh và xă hội nề nếp trọng nhân nghĩa...
    Thế nhưng vận nước đa đoan.. đă xô đẩy cho Hà nội rớt xuống vực thẳm của một chế độ.. do những bàn tay kỳ thị bon chen.. kém đủ mọi phương diện cố t́nh phá nát.. phá cho tan hoang không c̣n dấu tích.. Tưởng như họ có thể xoá đi tất cả.. rồi dựng lên một cơ chế.. một phiên bản mới.. để cho thế hệ nối tiếp không c̣n biết đến một Hà nội xưa mà nay Hà nội thật(real/vrai..) đă biến mất ( a lóst Capital/ capitale dísparue )..đang c̣n lại;... một tấm bia trên vùng đất chật vô văn hoá...

    ... Thôi mà ḿnh ơi..! không có cái ǵ là mất hoàn toàn.. dù sao chăng nữa.. "lưu danh muôn thuở hay lưu sú.. vạn niên.!!". cũng vẫn c̣n có Sử sách.. và ngày nay trên mạng.. phơi bày đầy đủ..

    Quá khứ đi qua.. mà tương lai.. ở trong tay tuổi trẻ.. rồi cũng có ngày khi mà.. khi chúng thấy .. ngay trước mắt những cảnh tượng bi ai.. hay khốn nạn.. vùi dập chúng .. chúng sẽ phải làm.. làm để thoát ra khỏi cái cảnh bỉ ổi đang xảy ra..

    ... h́nh như mới đây .. trong câu truyện của xứ Trung quốc nhân dân.. một số người nay đă lớn tuổi.. sau khi bị " đầu độc bởi tư tưởng kinh điển Mao Trạch Dong..".. phong trào Hồng vệ binh.. cách đây khoảng 50 năm ǵ đó.. cái thời đó Hồng vệ binh.. hay khăn quàng đỏ.. cũng đă gây nên thảm cảnh đấu tố vu khống tội lỗi cho thầy cô dạy học ở trụng.. dựng lên truyện vu khống cho cha mẹ.. gịng họ với những tội ác tầy trời.. Tạo điều kiện cho thanh trừng văn hoá.. giết hại biết bao nhiêu nhân mạng...
    ..... nay một phụ nữ đă can đảm nói ra trước dư luận..
    -... th́ cũng như ở xứ ta.. cái phong trào khăn quàng đỏ.. nghe lời cán bộ.. nghe lời doàn.. đảng.. về thêu dệt ra chuyện.. và biết bao nhiêu gia đ́nh khốn nạn v́ " khăn quàng đỏ "... dân làm chủ mà học sinh khăn quàng đỏ làm chủ tương lại mà...

    -.. Nhưng ở xứ ta..bây giờ họ đang nh́n thấy nguy cơ rằng ... có một ngày không xa.. sẽ xảy đến cho họ.. họ đang ráo riết t́m cách triệt hạ nhưng manh múm có thể làm hại đến cho họ.. mọi sự đang đến gần v́ thời gian vẫn trôi không ngừng..

    -.. Tương lai một Viêt Nam... cho VN sẽ đi về đâu ?? ... rắn nát mặc bàn tay kẻ nặn.. nào ai nắm được gió..; gió bay đi..!!..../. nmq

  3. #203
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;... Hà nội trong kư ức..??

    17-05-2016.... t́m lại chuyện xưa ;... Hà nôị trong kư ức... đăng lại lần thứ hai ở đâu ??

    nmq cảm ơn thịnh t́nh của quí Bạn đọc.... truyện Hà nội trong kư ức " là tập truyện ngắn đầu tiên mà nmq gơ trên Đàn Chim Việt.(kể từ tháng 4/2010)......
    . Sau khi nmq don sang Vietland th́ nmq gơ nhiều trong " nghe chuyện Hà nội".. Saigon thuở ấy..".. sau bức mành mành tre.".. cùng lúc có nhiều Bạn chưa đọc Hà nội trong kư ức muốn t́m đọc và....
    ..... nmq đă gơ lại thư mục ; Ha nôi trong kư ức.. và nằm tiếp ở phần cuối thư mục.." Sau bức mành mành tre.." kể từ trang p.23.. bài gơ #158... cho đến hết...
    ...riêng " một thoáng hương xưa.. cũng có đăng trên Vietland.. nhưng không biết để lẫn trong thư mục nào...
    nay kính báo cùng bạn đọc bốn phương... /. nmq

  4. #204
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên... ; ... và rồi cũng thấy..!

    ngày 18 tháng 5 - 2016....
    Hai bà BT và bà Hương.. thấy lăo già lọm khọm bê từng thùng sách in gom góp lục lọi..
    -.. anh ơi... t́m cái ǵ vậy ?/
    -... th́ t́m cái thất lạc.. t́m cái cần t́m...
    -.. hay là t́m lại những lá thư xanh của ai... nói ra đi chúng tôi góp sức t́m.. cho ra... được không ???
    ... làm ǵ có thuw xanh t́nh hồng... mà là mấy bài.. bản thảo của mấy chuyện đời xưa ấy mà..!
    .. chuyện ǵ vậy ?? ........ một thoáng hương xưa có phải không ??
    -.. ừ mà... bộ các bà đă lục ra rôi.. sao ?/
    -.. th́ có lục ra ... mới biết và hiểu được anh..mà...
    .. thôi mà... nếu lấy đem đi dấu quanh... th́ cho tôi xin lại.. tội nghiệp mà ..!
    .. 71 năm xưa gợi nhớ lại những ngày đầu của thời điểm từ vụ đói năm Ất Dậu ....

    Tháng ba 1945... Thanh niên đang tưng bừng .. hân hoan hát bài Thanh niên hành khúc.. rồi chào cờ mặc niệm dưới lá cờ quẻ ly..
    tháng 5 thi cử xong.. ngoài đường Hà nội dân chết đói nhan nhả đầy các góc khuất vỉa hè.. rồi dân Nam định Thái B́nh tràn lên mạn ngược v́ đói kém mất mùa..Tôi rời Hà nôi để về đồn điền với cha mẹ của tôi......
    kho gạo tỉnh Thái nguyên.. được mở ra phân phát.. rồi các hội thiên đi xin các nhà đóng góp một bát cơm cho dân đói mất mùa... Nhưng số dân đói vẫn ùn ùn kéo lên.. nằm vạ vật trên các hè phố lề đường... rạp hát của tỉnh.. rồi chợ cũng dẹp bớt quán hàng để làm chỗ trú chân tránh mưa nắng cho dân khó khăn...
    tháng 6 trôi qua mau.. thắng 7 mùa nước lũ tràn về.. rồi c̣n kho gạo sau cùng .. dân vẫn chết.. đói mà ăn no vào ngay cũng lại chết no.. rồi nạn giặc cỏ bùng phát.. chẳng là ai xa lạ mà là các đồng chí từ Tân trào Bắc Thái về đánh phá làng xă.. lực lượng quốc gia th́ chỉ có khố đỏ khố xanh.. mà miền rừng chỉ có lính dơng.. lẹt đẹt vài khẩu súng hoả mai.. may lắm th́ một vài cây Indochinois dài, đứng canh chú lính dơng th́ ngọn súng cao hơn người...
    ...sang đến tháng 8.. th́ sau vụ thả 2 quả bom nguyên tử xuống đất Nhật.. Việt Minh xuất hiện nhieeuf hơn. Nhưng dưới danh nghĩa Việt Nam đồng chí hội .. sau này là VN đồng minh hội... Việt minh nhăm nhe vào tỉnh Thái nguyên..
    Çhú Tiệp từ Bắc Kanj đi ngựa qua .. báo tin chẳng lành cho bố mẹ tôi.. h́nh như khuyên bố mẹ của tôi phài bỏ đồn đièn mà đi gấp.. Mẹ của tôi th́ sợ.. c̣n bố th́ đất nước của ḿnh mà... đi đâu ..??? Nhưng mẹ của tôi cũng sửa soạn cho tôi.. đang làm th́ chị Hiền cũng đi ngựa qua mách... Hai bác nên bỏ đi ngay.. và bắt buộc tôi phải đi trước khi.. truyện xấu xảy ra.. duùng dằng... chị Hiền phải qú xuống lạy lục hai Bác ... đi đi .. không th́ chậm mất...
    Mẹ tôi cuốn gói cho tôi hai bộ quần áo.. chút bạc lẻ... v́ khi về đến Thái nguyên th́ đă có cô giáo Oanh.. vợ chồng cô lên dọn nhà về Hanoij..
    ... taats tưởi leo lên lưng ngựa.. vội quay dầu về Thái.. nhaf vẫn b́nh thường các người làm không ai hay biết ǵ.. chỉ có ngoài chợ th́ sôn sao vụ giặc cỏ phá làng xóm.. và có bọn người lạ nói năng tuyên truyền ǵ đó.. .. Chú Lường chạy đến gặp cô giáo Oanh và hai người bàn tán rồi đưa tôi lên ngay nhà Gauthiers Co... nơi đó co lính Nhật canh gác.. bà Sumi đẩy vội tôi vào trong nhà.... và cô giáo Oanh nói cho tôi biết là bà Sumi đă gặp chị Hiền và chú Tiếp.. sáng sớm mai chị Hiền sẽ đem tôi ra khỏi Thái nguyên...
    Trong vong có một ngày mà bao nhiêu bất ngờ.. nghĩ rằng sau khi thi th́ về đồn điền chơi với bố mẹ.. chưa được mấy ngày th́ vội vă bỏ chạy.. rối đến sáng sớm tờ mờ.. chị Hiền đă sẵn sàng đưa tôi ra khỏi Thái nguyên... lầm lũi ra đi.. bỏ lại cha mẹ... cho đến khi đi qua cầu trắng gần miếu Âm Hồn th́ tôi mới biết là Nhật có truyện ǵ đó đă buông súng... không đánh nhau nữa... bay giờ nút chăn ở cầu Trắng lại do một đám người cầm giáo mác.. mă tấu canh gác...

    cũng nhờ sáng sơm chưa rơ mặt người cho nên chúng tôi đi lọt qua... rồi đến phố C̣.. cũng lại giáo mác.. mă tấu chặn đường.. ddeens quá trưa.. chúng tôi đến đàu cầu Phù Lỗ th́ gặp quân lính của Nhật.. mới đầu chúng không cho chúng tôi đi qua.. nhưng sau th́.. khi chij Hiền đưa ra cái ǵ không biết... chỉ thấy tên h́nh như trưởng toán.. đứng nghiêm chào chị.. và may sao.. chiếc xe cam nhông của Nhật cũng trên đường về Hà nội.. nhận cho chúng tôi đi nhờ về Hà nội...
    Xe chạy qua khỏi đầu cầu hàng Đậu.. đến vườn hoa th́ chị kêu ngừng và cho tôi xuống.. chị dặn... hết sức cẩn thận.. đẻ giữ lấy mạng sống.
    Tuy rằng đă 15 tuổi.. thi đơ Diplome chăng nữa mà trước sự t́nh.. sao mà tôi cảm thấy ngu thế...! Vai đeo cái bị cói trong có hai bộ quần áo nâu thay đổi.. quần đùi.. lọ dầu Nhị Thiên đường.. với vài đồng bạc lẻ... tôi mon men bước qua đầu phố Quan Thánh.. đến nhà ông chú.. gọi cửa... rồi đẩy của bước vào... cả nhà đang lấm lét sợ sệt... một lúc sau ông chú của tôi khẽ nói..
    .... bác giai vừa mới đến đây.. rồi một lúc sau... có mấy tên mang súng đến bắt trói đem đi rồi... bây giờ tôi mới hiểu được sự báo tin của chú Tiệp và dắt tôi đi của chị Hiền...
    -.. cháu hăy t́m chỗ tránh đi.. chũng nó.. c̣n hỏi rồi lục soát xem c̣n ai đi theo nữa không !!...
    -.. cháu hiểu rồi.. cháu chào chú thím rồi bước chân ra khỏi nhà...
    ... băng qua góc hàng Cót.. t́m cách tạm ẩn trú rồi sáng mai tính sau...
    Nơi gậm cầu.. dân tạm trú thấy tôi xa lạ ở đâu đến ... họ ṭ ṃ.. rồi qua câu truyện.. tôi chỉ nói.. ở trong quê đói quá.. lần ṃ lên tỉnh ṭm việc làm kiếm miếng cơm.. Họ cũng dễ dàng chấp nhận.. và tôi đă sống yên thân ở cùng dân " bụi đời" nhưng rộng ḷng bao che.. đến mấy ngày... Nhờ vậy mà biết được nhiều tin tức... bấy giờ đă sang tháng 8 rồi... Nhật đă đầu hàng rồi.. c̣n chính phủ th́ không có lực lượng bảo vệ. Tuy nhiên an ninh xă hội trong dân vẫn được Cảnh binh và lính Nhật trông nom..

    Ồn ào nhiều hơn.. nhưng Nhật không can thiệp.. họ chỉ can thiệp khi nào có bạo lực.. chính Phủ TTK muốn làm cuộc biểu t́nh to lớn ở trước Nhà Hát Lớn.... thanh niên.. sinh viên đi vận động khắp mọi nơi .. mọi nhà... c̣n tôi.. tôi không thẻ ở gàn nhà tôi được và nơi tốt cho tôi lại là gậm cầu hay quán chợ.. tuy nguy hiểm nhưng lại tránh được ḍm ngó của đám trinh sát.. hay đám ám sát.. không tiếng súng.. lưỡi dao găm nhọn đâm mạnh vào cạnh sườn kẻ mà chúng gọi là Việt gian.. tay sai..
    Trốn xuống chợ Mơ.. lăn lóc nơi góc chợ lân la gánh hàng cơm.. xin rửa bát.. dọn dẹp để có chút cơm thừa.. rồi lúc rảnh ḷ ṃ đi quanh khu vực qua đến đê daidj la.. ô ddong mác.. hay vào đất chùa băi tha mà sau chùa.. .. cho đến khi.. ông chủ ḷ bánh tây.. bước qua quán chợ t́m người giúp việc.. th́ gặp tôi đang rử bát lau dọn cho bà hàng cơm..
    Nh́n tôi không biết tại sao.. ông ngỏ ư muón nuôi tôi làm thẳng nhỏ canh ḷ.. đếm bánh giao cho cũng mấy thằng " lỏi.." đêm đi ra bán mỗi buôir sáng... thế là tôi có công việc... c̣n chỗ ở th́ căn nhà đổ gần Bốn cột phát tuyến ... tuy đổ nát thé nhưng vẫn c̣n nơi phía sau một gian bếp ở được và nơi đây trở thành căn nhà cô độc hoang vu bên gịng Tô Lịch... suy nghĩ rồi nhất định giữ kín tông tích.. .... c̣n nữa....

    GHI CHÚ....:
    .... loạt bài " một thoáng hương xưa là ;.. đáng lẽ phải ở trước Hà nộ trong kư ức.." thé nhưng lại ở nơi.. vị trí này là v́ nhân cuộc nói truyên " ôn cố tri tân .." với cụ Khả.. nên lọt xuống nơi đây.. Chính nó là phần đầu của Cách mạnh mùa Thu 19-08-1945....

  5. #205
    Tran Truong
    Khách
    Quote Originally Posted by Nguyễn Mạnh Quốc View Post
    ngày 18 tháng 5 - 2016....
    Hai bác nên bỏ đi ngay.. và bắt buộc tôi phải đi trước khi.. truyện xấu xảy ra.. duùng dằng... chị Hiền phải qú xuống lạy lục hai Bác ... đi đi .. không th́ chậm mất...
    Mẹ tôi cuốn gói cho tôi hai bộ quần áo.. chút bạc lẻ... v́ khi về đến Thái nguyên th́ đă có cô giáo Oanh.. vợ chồng cô lên dọn nhà về Hanoij..
    ... taats tưởi leo lên lưng ngựa.. vội quay dầu về Thái.. nhaf vẫn b́nh thường các người làm không ai hay biết ǵ.. chỉ có ngoài chợ th́ sôn sao vụ giặc cỏ phá làng xóm.. và có bọn người lạ nói năng tuyên truyền ǵ đó.. .. Chú Lường chạy đến gặp cô giáo Oanh và hai người bàn tán rồi đưa tôi lên ngay nhà Gauthiers Co... nơi đó co lính Nhật canh gác.. bà Sumi đẩy vội tôi vào trong nhà.... và cô giáo Oanh nói cho tôi biết là bà Sumi đă gặp chị Hiền và chú Tiếp.. sáng sớm mai chị Hiền sẽ đem tôi ra khỏi Thái nguyên...
    Trong vong có một ngày mà bao nhiêu bất ngờ.. nghĩ rằng sau khi thi th́ về đồn điền chơi với bố mẹ.. chưa được mấy ngày th́ vội vă bỏ chạy.. rối đến sáng sớm tờ mờ.. chị Hiền đă sẵn sàng đưa tôi ra khỏi Thái nguyên... lầm lũi ra đi.. bỏ lại cha mẹ... cho đến khi đi qua cầu trắng gần miếu Âm Hồn th́ tôi mới biết là Nhật có truyện ǵ đó đă buông súng... không đánh nhau nữa... bay giờ nút chăn ở cầu Trắng lại do một đám người cầm giáo mác.. mă tấu canh gác...

    cũng nhờ sáng sơm chưa rơ mặt người cho nên chúng tôi đi lọt qua... rồi đến phố C̣.. cũng lại giáo mác.. mă tấu chặn đường.. ddeens quá trưa..

    GHI CHÚ....:
    .... loạt bài " một thoáng hương xưa là ;.. đáng lẽ phải ở trước Hà nộ trong kư ức.." thé nhưng lại ở nơi.. vị trí này là v́ nhân cuộc nói truyên " ôn cố tri tân .." với cụ Khả.. nên lọt xuống nơi đây.. Chính nó là phần đầu của Cách mạnh mùa Thu 19-08-1945....
    Đọc đoạn trên , mà thấy tội cho tình cảnh làm người VN . Cảnh tượng cũng y hệt năm 54 .Gọi là thi hành hiệp định Gieo neo .Thật ra dân phải trốn chui trốn nhủi , mới vượt thoát được đám mã tấu ,tiểu liên ... chúng đứng chặn trên đường làng . Muốn thoát phải lội ruộng , khom mình ,dù trong đêm tối . MẸ VIỆT NAM ƠI ! DÂN TA CÓ TỘI T̀NH G̀ ?

  6. #206
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên.; .. vùi sâu dĩ văng... năm xưa....

    ..ngày 19- 05-2016... ngày sinh nhật của Chủ tịch Việt Xă nghĩa...

    ... ngày đó.. khoảng tháng 6/2010... chúng tôi lên thăm Cụ Khả ở trên vùng núi tuyết Quebec.(mont tremblanc ). Các con tự lập... chúng bay khắp bốn phương... cụ gá nghĩa cùng một bà C̣i hồi hưu.. cả hai dắt nhau lên vùng hẻo lánh.. sống cuộc đời thanh thản.. rồi trong buổi chiều.. chúng tôi ngồi bên bếp... những đốm than hồng tí tách.. và câu truyện lại dạt về .......
    ... lên trên này.. chúng tôi nương tụa lẫn nhau.. tuy đủ tiên nghi, thế nhưng, Những đêm hôm khuya khoắt, nằm vắt tay lên trán... con muỗi vo ve.. vo ve .. con thạch thùng chặc lưỡi... đôi khi tiếng chó hoang tru lên văng vẳng... tất cả những âm thanh vang lên.. len lỏi trong bóng đêm dầy đặc.. lại len lén gọi .. h́nh ảnh quê xưa.. chập chờn.... làm nhớ lại nhiều.. về một chốn quê xưa... Hai kẻ khác màu da chung sống.. dù có hợp tính nết.. thế nhưng vẫn c̣n những điều thầm lặng phía sau khó nói lên lời.. mà không ai dám cất lên tiếng nói .. than văn....
    Vậy cuộc đời của chú cũng khá là vất vả.. c̣n toi..

    ....con nhà nông dân, lực điền chính gốc.. bố làm tá điền.. mẹ làm con ở.. cho một phú ông.. ấy vậy cuộc đời.. thees gian thay đổi.. để ngày nay lạc bước lên đến xứ tuyết dá băng.. buốt lạnh..!! Từ Thái b́nh vùng chiêm trũng.. một năm hai vụ lúa.. lại giồng mầu khoai sắn.. c̣n chăm làm th́ có vụ lúa ba giăng ngắn hạn chen vào.. đủ măt ngũ cốc quanh năm, nếp tẻ.. vào mùa gặt tháng 5.. gặt cho nhanh.. kẻo nước lũ kéo về dâng cao ngập lụt.. c̣n lo phơi.. khô đổ bồ... lên cót ... ngoài đồng thật vui.. vừa gặt lúa.. thấy con của tḥ chụp vội bỏ vào giỏ.. hay gần mé bờ.. nhưng cái hang sâu.. trong đó đủ cả cua lươn, đôi khi rùa...và nhất là rắn .. thế nhưng..lại có chút nhâm nhi cho giăn gân cốt sau ngày mệt nhọc...
    ... Gặt xong.. th́ đến lượt c̣ vạc.. le le..hay đàn cu .. chim ngói xà xuống thu nhặt những hạt thóc rơi văi..khi tuốt lúa.. chiều đến gánh hai bó rơm nặng chĩu trên cái đ̣n xóc..bên cạnh sườn lủng lẳng cái giỏ cua nặng chĩu... bước chân rảo cho nhanh.. và những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt dám nắng nâu đen...
    Rồi mưa đổ hạt.. mưa to.. nước dâng về tràn đồng. đem theo phù sa bồi đắp cho vụ lúa tháng mười... chồng lo làm lúa.. vợ và con gái lo việc bếp nước... cái bùi nhùi khẻ thổi ngọn lửa nhỏ bùng lên..trên bếp nồi nước đă sẵn sàng cho nồi cơm.. rơm bén lửa.. chùm khói vươn lên vượt qua mái rơm.. thẳng vút lên trời xanh .. cột khói trằng mờ.. miở giỏ bắt cua lọt vỏ.. kheeu gach.. rồi cho cua vào cối đá giă cho nhiễn.. láy cái día rách.. bỏ cua đă giă.. lọc lấy nước cua để nấu bát canh cua.. cà chua ngoài vườn ngắt đem vào thái ra.. bỏ vào nồi nước cua đục ngầu.. châm thêm bếp nấu canh.. chẳng mấy lúc th́ sôi.. quả khế chín thái ra.. tyhar vào.. chút muối.. rồi chút tương bần.. nêm nếm Cái niêu con nay được đỏ cho chút mỡ.. hành ngoài san thái nhỏ cưng lên cho thơm rồi đổ bát gạch cua vào chưng tiép.. cho nổi mầu vàng ngậy.. chút vào nồi canh riêu bên canh.. váng riêu nổi bồng bềnh trên mặt.. màu vàng lung lịnh của gạch cua chưng.. mầu nâu thit cua đóng bè thành đám một nổi bồng bềnh... đầy đủ.. sửa soạn cho mâm cơm nông dân ...
    Bê mâm cơm lên đặt giữa tấm phản rộng... chồng con ngời đợi.. rồi đến nồi cơm.. cơm gạo mới.. mở vung ra.. làn khói ngút bốc lên.. mùi thơm của gạo mới nức ḷng cho kẻ chân lấm tay bùn... nh́n mâm cơm.. anh cônhngf vội vụt bước xuống đất..
    .. ấy.. c̣n thiếu quả cà pháo.. bát tương bần với quả ớt đỏ au... mấy lá rau thơm.. mấy cọng rau mùi...
    Vợ chồng con cái.. tíu tít mời nhau be batx cơm đậy.. đám trẻ con tranh nhau những vầng váng cua... anh chồng vội câm ngay cái dá(muôi) đẻ vớt rồi chia cho hai đứa con giai.. nồi cơm vơi dần .. rồi đến miếng chát xém đ̣ng dưới đáy nồi.. chị vợ nhẹ nhàng gẩy..khơi lên miếng cháy mỏng tang và ḍn... thật thơm ... ḿnh ơi.. miếng cháy non này...
    -.. dập vỡ dưới hàm răng to ngấu nghiến.. rào rạo.. ;... ừ cháy non thơm ngon quá...

    Anh Lực bước xuống khỏi tấm phản.. rồi vươn vai.. các khúc xương theo chiều vặn ḿnh kêu lên rôm rốp.. bước ra đến đàu hôpif.. anh vội với lấy cái bát đất.. hớp nước vối giờ đây được dịp xua đuỏi cái mùi tanh của canh cua.. vị cay của ớt và mùi tương bần .. cái tăm tre.. sẹc sẹc.. vang lên mỗi khi anh quét qua hàm răng thô kệch ... bước ra sân.. nh́n lên trời.. dáng vàng th́ gió.. mà dáng đỏ th́ mưa.. mà trời th́ trong như thế này.. do dự đôi phút rồi anh lên tiếng.....;
    .. các con ơi.. ra phụ với bố.. xúc thóc ddem vào kẻo nhỡ đêm nay trời đổ mưa...

    Cái sân phơi thóc đă quét sạch.. những chiếc chiếu cói rộng được trải ra.. chẳng mấy lúc.. bà con lối xóm qua..câu truyên nông dân làm mùa lại vang lên.. thật đông vui.. trong nhà tiếng trẻ ê a đôi chữ quốc ngữ... chẳng mấy lúc trăng lên.. như ngọn đèn treo.. trên nền trời đen thăm thẳm... rồi tiéng sáo diều âm u.. vi vút trong cái không gian thật vắng lặng bốn bề.. cho đến khi....
    ... tiếng vơng ai đưa đang kéo kẹt.. rồi tiếng ru con ngủ.. à... ơi... tiếng ê a của mấy chú bé cũng đă ngưng.. ngọn đèn dầu tây giờ đây sáng to như hột đậu trắng phau.. hai vai áo đă thấy ướt lạnhk.. sương chiều đổ xuống...
    Bà con lại chia tay nhau ra về.. t́m giấc ngủ cho có sức để ngày mai lại " bán mặt cho đất.. giơ lưng ra chống trời..!!
    Cái đời sống nông dân xứ ta đó vậy chú ạ.. /.......... c̣n tiếp........

  7. #207
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên... ngày tháng cũ xưa...!

    .... ngày 20 tháng 5-..2016.... trời báo giao mùa.. rạng đông hồn rực sớm hơn mọi ngày....đám trẻ hăy c̣n say sưa giấc ngủ bên cạnh Cụ Nội.. chợt cán của pḥng mở... bà Hương đi vào.. nằm ghé bên bép giường.. ôm lấy đứa cháu đang ngủ say..
    -.. anh.. anh thức chưa ??
    -.. sáng rồi mà .. cũng đă thức sớm..
    ... cho Hương nằm bên này đôi ba phút đi anh..
    -.. có truyện ǵ xảy ra vậy Hương..??
    -.. không.. mà có... là v́.. em..buồn nhớ đến .. Saigon.. đến ba me của em...!!
    -.. gia đ́nh tỵ nạn nào mà chẳng có cái thú đau thương buộc phải xa rời quê hương bản quán nhỉ..!
    -.. Hương muốn.. lát nữa xin phép các chị... anh đưa Hương uống Niagara.. để em có chút giây phút " an tâm.."

    Cô bác sĩ.. được Bs Trưởng trai DQH cho sang bên Giải phẫu để học tay nghề.. dưới sự chỉ dẫn của tubip tôi... và chính đương sự cũng vô t́nh sa vô cuộc chinh phục con sói cô đơn cùng với vài ba cô khác ... Nhưng chẳng ai bắt được.. để dắt về nuôi... Nhưng bây giờ lại được ở chung cùng cả bầy những ai ái mộ.. gom lại thành một đại gia đ́nh...
    Con bé Alice.. thấy có ngụi lạ.. nó quay sang thi là bà trẻ...
    - don't cry.. Tata... rồi nó lấy khăn giấy nơi đầu giường thấm những giọt nước mắt thầm kín dang đọng ngấn tren hai bờ mi mắt...
    -.. sao mà Hương khóc...??
    -.. th́ em đă nói mà... em nhớ nhà ... xưa..!!

    Sau khi cho đàn trẻ đến trường.. tôi nói qua cho TV biết truyện nhớ nhà của T Hương.. TV đồng ư để Hương lái xe cùng tôi xuỗng căn nhà dưỡng lăo owr Nigara... Mtche chạy lại hỏi.. rồi cũng muốn đi theo,... Thế là chúng tôi sửa soạn để đi xuống căn nhà ngủ đông... nơi đó chỉ có đàn vịt trời canh giữ..

    Chiếc xe bon bon.. 20 phút sau đă tới nơi.. lối đo cỏ mọc xanh ŕ.. dẫy hàng đào đang khoe bông trổ lá mơn mởn.. vườn tược hoang sơ... chúng tôi bước vào.. mở cổng trong.. rồi cửa vô nhà... một mùi ẩm ướt xông sộc vô mũi... vội vàng mở hết cửa sổ cửa ra vô.. cho thoáng... rồi chúng tôi bỏ ra sân ...với cái cào rác.. cái cổi chúng tôi bắt đầu lo dọn dẹp... Bầy vit thấy có người xốn xác.. vươn cao cân f cổ lên như mắng mỏ kẻ nào đến nơi đây phá hoại sự yên tĩnh.. gịng suối bên năm nay có vẻ kém nước hơi cạn gịng.. gây khó khăn cho đàn cá nhỏ vượt gịng ...

    Mặt trời tuy đă lên cao mà đồng hồ chỉ mới có 7,30am... bà Mitche hỏi... ;
    -.. anh chị đă ăn sáng chưa.. ?? th́ mới có uống tách cà phê thôi..
    .. Mitche có đem theo khay bánh croissant của chị Tám làm.. hôm qua.. thôi để Mitche đi đun ấm nước sôi pha chút ca phê.. chúng ta cùng ăn sáng lại.. sau đó ra vườn đâu có muộn... nói xong.. Mitch chạy vô bếp...
    C̣n lại tôi và Hương...
    -... ở dưới này thật yên tịnh.. không thấy cảnh vội vă.. dù là lo cho bầy cháu.. đến khi nó đi học hết rồi.. th́ lại mấy bóng già.. quanh quẩn bên nhau.. ra vô ...
    -.. này Hương ơi.. kể từ ngày hai chị L và N ra đi.. bỏ lại người thân.. có vẻ như Hương xuống tinh thần nhiều đấy..
    -.. chứ sao .!! nh́n đến cuộc đời.. như một cuốn lịch treo tường ngày ngày bóc.. mon vơi đi.. đến lúc rồi cũng hết tờ lịch để bóc..! hôm qua Hương có đọc bài gơ của anh... thật thấm thía cho cuộc đời...
    Nh́n ra ngoài sân hàng cây đào đang thức giấc khoe hoa lá cành.. nhưng bông hoa trắng ngà..phơn phớt hồng.. và đàn chim nhỏ bé đang chuyền cành nhảy nhót.. Riêng tôi.. chợt nhớ đến bài gơ dở dang.. chuyện của thời trước Cách mạng mùa Thu.. lợi dụng mất mùa đói kém... miệng thỉ quảng cáo chính sách.. rồi lôi kéo nông dân với ḷng yêu nước... mong thoát ách thực dân.. nhưng sau lưng bon lại là con dao găm hay lưỡi mă tấu.. c̣n nông dân chỉ có hai bàn tay và cái đầu chất phác..
    Vùng trời đất Bắc lại lờ mờ như ngay trước mặt.. phải chăng nhưng đau thương mất mát.. như những vết đ̣n thù dă man c̣n ghim chặt trên thân h́nh... mỗi lần giao mùa.. mỗi lần chúng lại tạo nhưng cơn đau nhức thân ḿnh để thức tỉnh .. để nhắc nhở những ngày đă qua.. và những tai ách reo xuống cho con cháu dân Việt...

    Bà Mitche là em gái bà C̣i , vợ sau này của cụ Khả... cũng là chánh án.. ḥi hưu.. rồi chẳng hiểu sao nhất định t́m đến sống chung cùng gia đ́nh chúng tôi.. Bà không biết ǵ về Việt nam.. bà háo hức được nghe chúng tôi kể chuyện.. mà mỗi lần nghe xong.. bà lại ngại ngùng.. chỉ thốt lên một câu ngắn gọn..;
    ... telle piti e's... pour vous...!! Il était... une fois !! ( thật là khốn nạn cho các anh chị.. nhưng đă xa rồi.... ngày xưa... ..

    Thật vậy tuy rằng những ǵ đă xảy ra nay qua thời gian.. người người quên đi.. quên đi với thời gian để thành cổ tích.. nhưng vết đ̣n thù th́ đến bao giờ mới phai nhạt tren thân xác dân chúng của đất Việt hay răng...; đất Việt có c̣n hiện diện trên bản đồ thé giới hay không ??

    .... néu có thời gian.. ngày 21 sẽ gơ tiếp về đất quê vùng trũng vựa lúa Hồng Hà....... c̣n tiếp....

  8. #208
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và chuyện quê hương bỏ lại....

    ngày 21- 05- 2016.... qua một ngày dỗ dành cô bé tu sinh của một tḥi vang bóng.. Hương đă b́nh tâm không c̣n dao động... buổi chiều về.. Hương đ̣i bắt hai con vịt về để làm cơm cúng hai chị đă ra đi.. rồi riêng tôi bị bạn bè kêu réo... chuyên đời mà.. có ǵ đâu mà c̣n ǵ nữa đâu GM1.. cho đến GM6.. 7...

    Trở lại câu truyện dở dang của miền vựa lúa Hồng Hà.. vùng đất một năm 2 vụ lúa.. cụ Khả kể tiếp.. khuôn mặt của cụ traamf hẳn xuống...;...
    ... ngày đó..1944.. gia đ́nh của cụ nào cha mẹ và 3 anh em.. và cụ là đứa nhỏ nhất.. bố của cụ , là anh tá điền, tên Lực , bị ông nội đem bán cho cụ Bá giàu nhất làng.. nhờ thật thà lại thông minh... cụ Bá giao cho trông nom ruộng lúa và đàn trâu... c̣n chị, tên là Gái ( kiêng tên Hĩm..).. cũng là gái nhà nghèo.. cha mẹ ở làng bên đem bán cho cụ Bas.. để làm con ở lo việc cơm nước cho tá điền...Cần cù lao động.. hai kẻ vô t́nh gặp nhau.. rồi muốn cùng nhau lập một mái ấm gia đ́nh... thế là chuyẹn đến tai cụ Bá...
    Cụ Bá.. bèn gọi cả hai người lên nhà trên để Cụ nói truyện... ;...Cụ bắt đầu kể lể công ơn.. từ nuôi dưỡng cho đến dạy bảo cho nên người...
    rôi f Cụ mới nói đến tiền mua bán khi xưa.. cụ lấy cái tráp da mà đen.. mở ra.. lấy cái văn tưj bán con cho Cụ.. tờ giấy đă rách nát bạc màu... cụ nói..;
    .. anh Lực đến ở nhà Cụ từ năm lên 10... đến nay 22 tuổi.. tức là 12 năm.. cụ lẩm bẩm đủ thứ.. rồi Cụ nói tiếp..; tuwf một năm hai bộ quần áo nâu.. cho đến ngày ba bữa cơm thừa.. đến chỗ ở trốn nắng đụt mưa... tính ra cũng cả cót thóc cho một năm... mà một cót thóc ṿng cái nong đại... th́ phải đổ vào cả trăm thúng mới đầy...
    .. Thưa Cụ .. chũng cháu ngu dốt.. lời của Cụ dậy.. chúng cháu chả biết tính toán ǵ... Cụ dậy sao th́ nên vậy.. chúng cháu xin nghe...!!
    -.. Cụ Bà..miệng nhai trầu bỏm bẻm.. ;.. thế hai đứa sao không trả lời cho người ta biết lại bảo dậy với dỗ ǵ nữa..??
    -.. Bẩm Cụ thương t́nh cứu xét cho.. chúng cháu được nên đoi th́ chúng cháu cảm ơn lắm ạ..
    -.... năm nay.. anh Lực mới có 22 tuổi .. đang sức thanh niên.. nếu anh Lực lấy vợ ở chỗ khác th́.. chứ lại lấy ngay cái con bé mà bà Cụ Bá đang cần đêm đêm hầu hạ cụ.. th́.. cụ Bà.. nhổ miwwngs nước cốt trầu đánh " toẹt.." ra ngoài góc nhà... cất tiếng.. c̣n con gái mới 19 .. à.. hăy c̣n bé.. ở lại đây vài năm nữa.. cho nói.. t" tốt mái.."..
    Cả hai Cụ lại lầu bầu cùng nhau toan tính.. rồi sau đó nói..;.... để đến thượng nguyên nói tiếp có được không ??

    Bây giờ là năm thứ ba, anh Lực đă 25 tuổi c̣n chị gái 21.. hai anh chị cùng nhau xin hai Cụ thương t́nh... rồi hai Cụ cũng phải nói ra.. nhưng vẫn muốn năm cổ cả hai kẻ có sức lao động lại biết thu ven trong ngoài cho gia đ́nh của Cụ...cụ ông bảo..;
    .... Thôi chũng tôi cũng chẳng muốn buôc chân hai người.. nhưng nhà đơn neo.. các cô, cậu đều ăn học ở trên tỉnh/ Hà nội... mà nay t́m người cáng đáng công viẹc... măi mà chưa được ai... th́ sang năm.. cho hai người nộp treo.. tŕnh làng ... c̣n ở nhà anh chị vẫn phải trông coi thêm 5 năm nữa.. c̣n chổ ở th́ gia đ́nh anh lực c̣n miếng vườn gần cổng làng.. đem nhau về đấy mà ở.. nhớ ngày ngày phải sang để đi làm đồng.. ăn uống th́ chúng tôi cho... tối dọn dẹp xong th́ về nhà.. nghe chưa..

    Phải mất tới năm năm sau.. hai vợ chồng nghèo làm cật lực để trả nợ cuj Bá.. và phần nào lo cho cái mái tranh nghèo... Từ lúc được rời khỏi góc chuống trâu của nhà cụ Bá... về sống dưới mái dạ rách bươm.. hai vợ chồng ra sức... nay đă thành gian nhà tranh ba gian.. có đàn gà với mấy luống khoai lang.. cây khế cây bưởi cây cau.. và cái ao bèo... Chiuj phận nghèo nhưng đó là của ḿnh làm ra.. của mồ hôi nước mắt... từ đĩa dầu lạc thắp lên cho sáng nay đă có ngọn đèn hoa kỳ toả sáng.. ngọn lửa to không hơn hạt đậu trắng.. từ cái ổ rơm nay cũng đă có cái giường bằng tre.. vui sao khi nghe tiếng con tắc kè gọi bạn mỗi đêm nơi đầu hồi mái thanh... rồi con nghe con trâu..
    Chuyện chuộc cái văn tự bán con của bố mẹ cũng đă trả cho cụ Bá xong.. rồi chị vợ mang cái bụng thè lè..; ḿnh ơi.. ḿnh thích con giai hay con gái ..??
    chị Gái hỏi chồng mà trong bụng th́ mừng... chị đưa tay xoa nhẹ cái bụng ..".. con ơi.. đừng đạp mẹ nghe con.."....
    ... con giai cũng được mà con gái cũng quí mà .. ḿnh ơi...
    -.. sao người ta bảo rằng...; ruộng sâu.. trâu nái... không bằng con gái dầu ḷng hả anh..
    Rồi gian nhà tranh có tiếng khóc ... oe.. oe.. con gái.. chị Hĩm ra đời..
    .. sao anh không đặt tên cho con như tên các con của cụ Bá.. nghe cho đẹp hơn không... mà lại gọi là Hĩm...
    -.. th́ các Cụ tổ xưa.. bao đặt tên cho con là Cu.. là Hĩm.. tuy xấu xí.. thế nhưng không bị các quan " ôn.." .. bắt mất con mà...!
    -.. vaayj là các Cụ bảo vậy.. thật đó hay sao ??..
    Thời gian trôi.. sau Hĩm th́ tới cu Thêm.. tới cu Khả... nay là cụ Khả.. người kể chuyện...

    Cụ Khả được bố Lực cho đi học ở trường Huyẹn.. cúng gần.. cho đến khi thi đậu Sơ học yeu lược ( Certificat d'etude elementaire)... làm nở may nở mặt với lân bang xóm làng..
    rồi bố Lực đang mong sao cho có để gửi chú Út Khả lên Hà nôi ăn học.. cũng vừa đúng dịp người chú trong họ.. nguyên đi lính cho Tây... nay buôn bán ở phố hàng Nón.. không có con.. để nhang khói sau này.. đang đi t́m con nuôi... ông chú họ mon men đến nhà thăm hỏi..

    Nạy ḿnh ơi..thế chú Cửu phẩm ấy hỏi xin ḿnh một đứa con th́ ḿnh cho đứa nào ?? ...
    -.. ai lại cho con.. chúng đang có nhau có đàn có trên có dưới.. sao lại đem cho >>?
    ... Tôi hỏi ư của ḿnh.. chứ tôi cũng không muốn cho con... mà đây lại là... không biết hay hay dở.. cái may là cho con nó được ăn học cho nở mặt với xóm làng.. ít ra nhà ḿnh cũng có con lên tỉnh ăn học chứ.. !!
    .-.. th́ để nó thi xong cái bằng ǵ đấy ở tỉnh nhà ḿnh đă xem sao... bằng ǵ đó hả ḿnh...?
    -.. bằng ấy à.. nghe đâu nói là bằng Tiểu hoc ( Certificat d'etude primaire )... sau đó nó sẽ phải lên Hà nội.. mai mốt.. danh tieengs lắm...
    Vậy là nếu chú Cửu xin t́ ḿnh có bằng ḷng không ??
    -.. th́ ḿnh nghĩ đi.. có bố mẹ nào mà lại không muốn cho con cái của ḿnh làm nên ông nọ bà kia đâu ..... thế chú Cửu nḥm đén thằng Út có phải không ??
    .. Ừ chú ấy có vẻ thích muốn nhận nó dấy...
    -.. gowms ở đời cũng tinh mắt nhỉ.. cũng trông giỏ .. bỏ thóc đấy nhỉ ḿnh....!
    Rồi sau khi thi đậu Tiểu hoc... cậu Út Khả được cha mẹ cho làm con nuôi cho chú Út Cửu.. làm dân phố hàng Nón Hà nội... để được đi học trường Bảo hộ..CVA/Bưởi..
    ...... c̣n tiếp...........

  9. #209
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ ;... chuyện cũ xa xưa..!!

    ngày 22- 05- 016....sang nay Chủ nhật...
    gia đ́nh giờ này mới ṛi khỏi bàn ăn.. chúng tôi quây quần cùng nhay uống tách cà phê.. ăn miếng bánh ḿ buổi sáng.. và tuổi già th́ nhiều truyện đó đây.. và hôm nay.. T.Hương cũng muốn làm thịt vịt để cúng cơm cho hai chị...
    A Ḱn vội vàng lên tiếng...; các má muốn làm cơm cúng cho hai má đă khuất mặt.. với hai con vit có phải không ?? Để cho chau đem ra ngoài nhà hàng.. ở ngoài đó có ngụi làm.. ḷ nướng.. làm hai con vit quay Bắc Kinh.. rồi bánh bao không nhân,.. và nồi canh hầm xương vịt có thả rau cúc tần.. có được không ??
    .. cả nhà đồng ư ngay.. nhưng hai con vịt th́ không đủ ăn.. hay là tuyển thêm mấy con vịt nuôi làm săn.. chu đủ ăn nghe chú Ḱn..
    /
    .. c̣n toi và Hương.. quay lại câu truyện dở dang của cậu Út Khả, con nông dân lên tỉnh đi học...

    Thế là vợ chồng anh Lực sửa soạn khăn gói cho cậu Ut lên đường ra Hà nội.. cũng là may sao.. hàng xóm có thanh niên đang học ở trường Bưởi.. dẫn dắt cậu Út.. đưa cầu đến ngôi trường... sao mà nó to thế !!.. cậu nộp đơn xin nhập học.. cậu qua kỳ thi khảo hạch vấn đáp.. cậu trúng cách.. và được vào học lớp 7è.. cuộc sống con nuôi lại là thùa tự thật an nhàn.. chỉ cần lo học.. nhưng cậu Út vào trường th́ lớ ngớ hơn con nhà tỉnh thành.. không sao.. miễn là học kịp mọi người... Rồi đến năm 1944.. hết mua to gió băo.. đến vở đê Chèm Vẽ.. nước đỏ về tràn đồng.. Hà nội phải đ̣ng đê trong sợ lũ phá đê ngoài tràn vào đê trong.. nếu không ngăn kịp th́ Hà nội lại có dịp chèo thuyền thúng.. chưa hết vụ lụt th́ đến vụ trồng đay cho Nhật.. vụ chiêm đầu năm 45 thất thu.. hoa mầu bết bát... Rồi xảy ra nạn giặc cỏ hung thần vào làng hô hào dân chúng chống lại lư trưởng không góp thuế..không xong th́ lại có lưỡi mă tấu vung lên.. thế là cả làng sợ hăi.. Tuy lúa chiêm thu hoạch kém, nhưng vẫn đủ nuôi dân cho qua vụ mùa.. nhưng chẳng có ai dám ra đồng v́ sợ mấy ông giặc cỏ..thét rồi đói thật nhận chim cánh đồng lúa bỏ hoang.. đói th́ đầu gối phải ḅ... Thế là dân nong thi nhau.. lũ lượt hàng đoàn người thất thểu đi về các thành phố.. để t́m cái sống.. để giũ lấy mạng.. Gia đ́nh anh nông dân Lực.. bần cố nông chính hiệu.. nhưng anh cũng khôn lanh.. hàng rào quanh mảnh vườn.. anh cắm cành giồng sắn.. khoai lang, khoai sọ.. Nhật th́ t́m sợi cây đay.. giặc cỏ th́ t́m só gạo.. c̣n thu hoạch của anh .. giặc cỏ vào nhà chỉ có khoai sắn.. giặc cỏ cũng chê.. bỏ đi.. Nhờ vậy.. vẫn có bát cơm độn khoai sắn qua lúc giao mùa... Cả làng đông vui thế.. mà sau này đen khi có các anh Cách mạng về làng.. kêu gọi tập họp. th́... làng chỉ c̣n vỏn vẹn vài chục nóc gia là c̣n có người.. gầy c̣m.. bước đi xiêu vẹo..

    Muaf hè 45.. cậu Út Khả thi đỗ Trung học ( Diplome)... nghỉ hè không dám về thăm quê.. bố mẹ nhắn tin lên là " không được về.." v́ sợ về th́ bị các ông Cách mệnh " bắt cóc đem đi mất toi :".....ngày ngày cậu lẩn quẩn bên ông bà nhận nuôi cậu.. Giai gái hàng xóm nó không chơi với cậu.. họ chê câu hết " cả quỷnh..".. đến " ..cả đẫn..".. thộn..
    .. Cậu t́m ra phố.. lân la đến mấy hàng sách vỉa hè.. t́m đọc.. và cậu đă khuân về một lô toàn là hết kiếm hiệp đến truyện cổ bên Tàu về đọc..

    Tháng 8 đến nơi.. cậu sửa soạn cặp sách để mai này đi học.. th́ Phong trào Thanh niên gọi loà kêu gọi đồng bào đi dự Lít tinh.. ở nhà Hát lớn.. cậu nôn nao.. cậu lên trường.. đứng trong đám đông cậu đă thấy ḿnh là ".. nhớn rồi..".. conf vè nhà.. th́ hàng xóm đă bảo .. thằng bé ấy.. đang trổ mă.. tiếng noi dổi giọng .. ồ ề..( vỡ tiếng)..
    Rồi cậu cũng đến nhà Hát lớn để tham dự cuộc Mít tinh... và chứng kiến biển người.. đông chưa từng thấy... có cái ông nào ấy lên đứng trên bực cao của nhà Hát Lớn.. trước mặt là cái hộp nói vào đó.. tiếng phát đi oang oang.. rơ ràng.. chưa nói xong th́ lẹt đet mấy tiéng pháo nổ.. rồi mảnh vải đo to như cái chiếu.. có ngôi sao vàng dương lên.. thế là hỗn loạn cả cái ngă sáu trước nhà Hát.. rồi ùn ùn kéo nhau đi.. dường phố Hà nôi người đâu mà lắm đến thế..!.. và cứ thể cho đến 5 .. 6 giờ chiều gần tối... cái biến chuyển xảy ra trước mắt mà cậu Út chẳng cảm thấy ǵ...
    Hai ngày hôm sau th́ cậu mới biết rằng có Cách mạng cướp chính quyèn... Cụ Út bố nuôi th́ bảo rằng nó làm to hơn cuộc Đảo chính Nhật 06 tháng 3-1945... ṛi có vài anh chị thanh niên lạ mặt đi vận động.. kêu gọi dân chúng khu phố đến vườn hoa hàng Đậu.. để nghe Uỷ ban Cách mạng đọc thông cáo... c̣n tiếp....

  10. #210
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên..; nhày đó......

    ngày 23- 05- 016.... Cách mạng mùa Thu tràn đến rồi nở rộ trên khắp miền đất nước... Không biết từ đâu ra mà lắm các anh các chị.. đầu đội cái mũ chào mào.. vai đeo túi dết.. hăng hái đến thăm hỏi từng nhà.. rồi kêu gọi đến trụng hàng Cót một buổi tối để " sinh hoạt tập thể..".. Sau buổi họp th́ ban chấp hành tạm thời kêu gọi nhân dân t́m và giới thiệu người ra làm các công tác do ban chấp hành giao phó.. thế là từ trên là tổ các bô lăo.. đén tổ dân phố.. đến tổ..phụ nữ .
    Riêng thanh niên là dường cột nhà nước Cách mạng vận động gia nhập nào Tự vệ chiến đấu.. tự vệ thành..tự vệ khu phố, c̣n phụ nữ th́ hết cứu thương đến đảm đang.. đến .. Thiếu niên, Nhi đồng th́ hết giao liên.. đến do thám.. và tất cả đều có việc làm không công.. Thế là cứ chiều tối đến là các cô, các cậu rập ŕnh đi họp để tập .. một hai đi đều bước.. và tập hát.. thật là vui..

    Cậu ấm Khả.. nay cũng đă 19, 20 tuổi rồi sức dài vai rộng..được ban chấp hành chú ư đến và giao cho chức.. tổ chức Tụ vệ cho khu phố.. thật là oai vệ.. các cô nường hàng xóm xưa kia đang chê cậu ấm Khả là này nọ... nay trông thấy cậu hiên ngang đi quảng cáo đám thanh niên trong phố ra nhập Tự vệ.. nen cũng có phần... để ư đến cậu " cả đẫn.." này hơn....

    Nay lên chức gọi là đội trưởng .. lại được các ban bệ thổi lên mây.. cậu ấm về nhà.. trước th́ năn nỉ sau th́ mè nheo đ̣i ông bố nuôi.. phải mua cho khẩu súng... để ra oai với thiên hạ... qua đầu tháng 9.. thông báo ngày cụ Hồ sẽ có tuyên ngôn Việt nam độc lập.. thế là ùn ùn người phai dậy sớm đi theo tổ, theo khu.. theo đoàn đến vườn hoa Ba đ́nh để nghe Tuyên ngôn...hôm đó có ra mắt đoàn bộ đội cụ Hồ, cảm tử quân.. súng ống hiên ngang... đầu đội mũ casque ( sau này gọi là nón cối).. quần áo xanh rêu.. chân mang giầy vải.. và vai vác súng trường .

    Đoàn bộ đội bước đi hùng dũng.. khí thế ngất trời làm nức ḷng dân Hà nội.. Chua đuọc vài ngày th́.. có vận động đóng góp tài chính.. lấy cớ chính quyền vừa mơi lên.. chưa có tiền.. nên muốn nhân dân đóng góp.. nguồn tin đến tai th́ ai ai cũng hân hoan khi được đóng góp... nhưng đâu có phải là góp mấy đồng bạc ddoong dương mà là gom vàng..

    Tuần lễ vàng 04- 11- Sept/1945)... Hết nhi đồng đến thanh thiếu niên đeens Phụ nữ... tát cả xúm vào vận động gia đ́nh đem vàng ra đóng góp cho Uỷ ban...Kết quả được là bao nhiêu th́ có ai biết chỉ biết có ông vua Baor Đại lên nói vài câu cảm ơn dân chúng thôi.. Nhưng sau đó th́ đến việc thâu gom tiền Đông dương... và phát hành tờ giấy 5 đồng do nhà in IDEO in ra... Dân chúng sinh hoạt cầm chừng, nhưng có ăn th́ cũng có bài tiết... mà cái sở của ông Năm Diệm ở cầu Giấy, nay công nhân bước lên làm chủ.. nên gây khó khăn cho công việc... công nhân đ̣i này đ̣i nọ.. v́ ho làm việc " đổ thùng th́.." Pháp thuộc.. bọn thực dân không cho đi làm đổ thùng ban ngày mà phải làm trong ban đêm... C̣n bây giờ... độc lập tự do hạnh phúc.. th́ ai cũng như ai.. vậy th́ ai sẽ làm thay cho ...
    Thời thưc dân.. đổ thùng do công ty của ông Năm Diệu (?) dảm trách.. phân tươi đựng trong thùng sắt có nắp đậy, chất lên xe có cửa đóng kín nên ít bốc mùi.. lại làm về đêm. Cứ nửa đêm thi dân đổ thùng đi gơ cửa những nhà đến phiên đổ, một tuân một lần..
    Nhà nào đên luowtj gơ cửa cũng phải nhớ để sửa soạn đèn chiếu sáng chổ đổ cho khoir vung văi ra ngoài.. đến khi họ gánh ra th́ hai bên lối đi phải dẹp cho rộng để tránh va quệt vào đồ đạc.... nhiều nhà vội vẩy nước pha cresyl cho sạch hôi thối.. c̣n khi đi qua dẫy nhà ở th́ dân thường đốt vài nén nhang.. vầ mở cái quat bàn nay cho thật manh .. để thôi cái khí hôi thối này bay đi.. tan cho nhanh..

    Nhà ở Hà nội,.. chỉ khu phố tây là có nhà xí có giật nước cho trôi đi xuống bể "phốt hai ngăn,.."... c̣n như khu phố Cổ hàng Ngang hàng Bạc hàng Đào.. hàng gai..hay các phố người Việt.. th́ tất cả hầu hết là nhà kiểu h́nh ống.. nhà chiều dài thậm thượt có đến ba bốn sân nhỏ để lấu ánh sáng và không khí.. con cầu tiêu/ nhà xí/ chuồng chồ th́ lộ thiên.. có cái mái sơ sài che nắng mưa.. cái cửa chăn.. vào ngồi xổm trên bệ để thả xuống cái chất căn bă tiêu hoá..đă tói tăm thiếu sáng ... c̣n chẳng có ai dội nước quét dọn nên cái mùi ô uế thạt là.. sau khi xong đi ra.. th́ muốn đi tắm và thay ngay bộ quần áo đang mặc trên người...

    Như vậy là. công tác vẹ sinh bị tắc không thông.. Dân nghèo ven ô nay quang gánh đi vào thành phố làm việc này và họ thách giá cao.. Đắt rẻ ǵ th́ cũng phải gọi họ để tống khứ chất thối này đi.. chứ để th́ cả khu phố cùng bốc mùi... nhưng.. nhát là buổi sáng.. đang ăn sáng hay uống cốc cà phê sữa thơm lừng th́ có bịt mũi cho nhanh cũng không được..!"..
    Thé mà họ, những bà mẹ quê lũ lượt hàng dài vài ba chục gánh cứ như đi hoan hô biểu t́nh... diễu hết phố này sang phố kia... kỹ nghệ phân xanh tưới bón cho đồng lúa đơm bông.... ... c̣n tiếp....

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 15 users browsing this thread. (0 members and 15 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 31-08-2012, 05:27 PM
  2. Replies: 2
    Last Post: 11-07-2012, 08:15 PM
  3. Không làm được việc lớn th́ làm việc nhỏ này
    By nguoibatcao in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 19
    Last Post: 17-08-2011, 07:20 AM
  4. Replies: 3
    Last Post: 17-08-2011, 12:12 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •