Page 63 of 184 FirstFirst ... 135359606162636465666773113163 ... LastLast
Results 621 to 630 of 1831

Thread: Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên

  1. #621
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..những ngày bị gậy ... cái bang !

    ngày 27 - 09 - 2017....trời mới dứt cơn mưa to như trút... nhiệt độ giảm hẳn.. nhưng vân c̣n oi bức..
    Cũng may sao.. đàn trẻ tan học vừa về dến nhà th́ cơn mưa ập tới.. chấm dứt tcown nóng hầm hập như trong ḷ nướng bánh...

    Số tôi h́nh như không hợp với cái tháng Chín (09)..của Cách mạng mùa Thu.. năm 1945.. bỏ đồn điền chạy về Hà nội.. bơ vơ mà lại phải lẩn tránh v́ sợ tai bay vạ gió.. Nhưng tôi cũng mon men về gặp các d́ Quang, d́ Vinh..vừa tới đầu ngơ Gia Ngư góc hàng Đào th́ gặp ngay d́ Ving.. d́ trơn tṛn cặp mắt.. rồi hớt hải lấy nón nghiêng che khuôn mặt của tôi rồi dắt về nhà.. tiếng la gọi hổn hển đầy vẻ sợ sệt đă làm cho d́ Quang vội vàng chạy ra..
    -.. em về.. d́ biết rồi mà vào đây.. thé chị Hiền có ra bến xe t́m em chưa ?? ... nghe rồi tôi ngơ ngác..
    -.. sao vậy hả d́..! ..
    th́ mới đây chị Hièn có đi qua báo cho d́ biết là.. chị đă đưa được em về Hànoi rồi.. bây giờ c̣n lo cất em vào chỗ nào thôi ..
    -.. chị Hiền đâu có ra t́m cháu.. chị bảo hăy lo trốn đi ... đừng để cho chúng theo chân t́m cháu.. cháu có hỏi lại ;
    -.. sao cháu lại phải trốn gấp gáp như vậy.. ?.. v́ tụi Việt Minh chúng không ưa ba me mà chúng đang t́m cách.. chị không nói tiếp nữa.. chị có dúi cho cháu ít đồng bạc lẻ để mua bánh mà ăn.. thế bây giờ cháu phải làm sao ??
    -.. cháu đừng có đến hàng nước của chị Bằng nghe chưa.. chỗ ấy bọn chó nó ŕnh ghê lắm..
    Như vậy th́ cháu đi đâu ?? ... th́ t́m nơi khuất nẻo nào đó mà trốn tạm lúc này...
    Tôi vội chào từ biệt rồi chạy theo nhảy tàu điện để.. có lẽ chợ Mơ v́ chạy xuống khu xóm Chùa là hết có thể ....
    Xuống đến Bạch mai.. lững thững buóc vào quán chợ.. đă về chiều.. trơ trọi chỉ c̣n bà bán cơm gánh cho dân lao động.. tôi mon men lại gần .
    -.. này muốn ǵ ?/
    -.. thưa bác cháu đói..
    -có tiền không 5 hào một bát con gà cơm với thức ăn.. có tiền th́ dưa đây tao bán cho..?
    -.. ngần ngừ làm như nghèo khó.. cháu chỉ c̣n có 2 hào.. 2 hào th́ ít lắm làm sao mà dủ no !
    Bà bán hàng mở vung cái nồi dồng nh́n xem.. chắc c̣n cũng khoảng 1 bát c̣n thức ăn th́ chỉ c̣n mấy miếng đậu phụ kho và chút rau muống xào lơng bơng..
    -.. thôi dưa cho tao 2 hào.. tao vét hết bans cho.. chắc là no lắm ..!Nhưng sau khi ăn xong th́ mày phải dem đống bát này ra chỗ cái máy nước kia ḱa.. rửa cho sách tất cả đi cho tao... nghe chưa ..!
    Thees là tôi có bữa cơm.. v́ từ sáng đến bây giờ tôi mới được ăn.. c̣n nước th́ cứ nh́n thấy máy nước là đưa tay chụm lại dder hứng lấy nước lă mà uống.. cơm xong .. rửa bát cọ nồi cũng xong.. xếp lên quang gánh cho bà hàng cơm .. c̣n tôi đủng ddinhf đi ra phía sau chợ nơi khuất.. chỗ đó có mấy cái thùng gỗ như quầy hàng thịt bỏ không ..ngaangr mặt nh́n lên ṿm trời... ngàn ánh sao lung linh... bố ơi.. mẹ ơi.. sao con lại bị như thế này ??

    Nh́n thấy là quầy hàng thịt bỏ hoang.. cũng tốt rồi.. đợi cho xâm xẩm tối lại ra chỗ máy nước rửa mạt và chân tay cho mát.. tháo đôi ba ta ra mùi thum thủm hôi của cặp chân bốc lên làm cho tôi nhớ đến gia đ́nh..
    Chui vào trong cái sạp hàng thịt đàn muỗi thấy có động bay túa ra.. lấy cái quần đùi ra sức phất qua phất lại đuổi đám muôi này ra.. và rồi cái bị làm cái gối đầu.. hai con mắt rặm như bỏ cát vào mắt.. nằm xuống và giấc ngủ ngon như chưa từng được..

    Mở mắt ra trời đă sáng rơ.. vội vàng ra máy nước rửa mặt và rồi lững thưng đi nh́n ngó mọi nơi.. bà hàng cơm đa gánh gánh cơm vào chợ.. và đám phu " bát tê/cooli porter" đă ngồi xổm chung quanh dọi mua bát cơm hầm nóng lót bụng...

    Ra ngă tư Trung Hiền v́ hồi đi thi Trung học th́ tôi ngồi gần chị Quí- Ng. tôi đă giúp vứt tờ nháp làm tính cho chị.. và khi chị gặp tôi ở ngoài cổng trường th́ chị cho tôi cái địa chỉ ở ngă Tư trung hiền.. nhà người quen có mở trường dạy học ở đó..
    Tôi đi qua cổng vào trong.. đó là 1 cái biệt thự có hồ sen phía trước và có dăy nhà 2 tầng ở ngay bên cạnh.. đương phân vân v́ là ngày nghỉ chẳng có ai để hỏi thăm.. may sao .. nh́nh thấy chị Quí đi xe đạp chạy tới .. nh́n rồi..
    -.. em đấy à..
    -.. bộ chị nhận ra em hả chị..
    -.. linh tính bảo vậy .. có hay không ?? và chúng tôi nói sự t́nh có mặt của tôi ở nơi đây.. nói rồi tôi chợt giật ḿnh... nhưng chị cũng chưng hửng mà đáp lời ngay..
    -.. này em.. em sợ ǵ.. chị nh́n em chị hiểu sự ǵ đă xảy ra.. này thôi.. em hăy đi theo dduowngf đi ra Ngă tư sở .. tới chố cái cầu bắc qua con sông nhỏ..có cái nhà của Tây bỏ đi ..không có ai ở cả..em có thể ra đấy ở..và có ai hỏi th́ bảo chủ bào đến đây ở trông nhà..có được không ??
    - Cảm ơn chị đă giúp em.. . Thế là tôi vội t́m đường đến chỗ cây cầu bắc qua gịng sông nhỏ.. đẩy cánh cổng gỗ bước vào.. căn nhà hoang, nhưng cũng c̣n đôi chút.. mấy cái quần áo rách.. vài cái nồi đất cái bếp củi nhưng quí nhát lại là ngọn đèn dầu tây..

    Bước ra khép cổng lại cẩn thận lại lee bước đén bà hàng cơm..
    -.. bà bán cho cháu bát cơm.. cháu c̣n 2 hào đay bà.. đang ăn miếng cơm.. th́ có một ông bước lại gần.. nói chuyện với bà hàng cơm..
    conf tôi th́ dang chăm chú vào bát cơm đầy đang ăn.. bây giờ tôi mới thấy bát cơm hẩm này ngon ngon vô cùng như chièu hôm qua tôi đă nhai nuốt.. may sao.. qua câu truyện của bà hàng cơm và người dàn ông trung niên... tôi lại có thêm cái may là được mướn vào làm ghi chép cho ḷ bánh tây của ông này..
    Coi như tôi có chỗ trú chân lại có viẹc làm để dấu đi cái mỹ danh là con của Việt gian.. danh từ này măi sau này tôi mới được nghe..
    Thời gian trôi mau.. qua khỏi ngày tuyen ngôn Độc laapj tự do hạnh phúc để rồi lại thấy bóng dáng của lính Tàu phủ rồi đến lê dương.. lính tây đen có mặt ở Hà nội... đó là lần thứ nhát trốn chạy Cách mạng... c̣n làn thứ 2.. sẽ gơ../. nmq

  2. #622
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. kỷ niệm bụi đời lần thứ hai..

    ngày 28 09 - 2017... nắng to và trời xanh mây trắng vẫn bay bay..

    lần thứ 2 trong đời sau 56 năm .. đó là ngày được trả về địa phương dể quản lư.. đến ga hàng Cỏ- Hà nội cũng vào tháng 09-2001.. trời đă xâm xẩm tối.. và chuyến tàu đưa tôi về đất xưa có lẽ là chuyến chót.. ga đă vắng teo.. càm tờ giấy ra trại dưa tŕnh Công an ga.. để đóng dấu ngày đến.. xong rồi lững thững bước ra cửa ga.. Ga hàng cỏ cũng vẫn y nguyên trên phố hàng Lọng nay là Lê Duẩn.. trước mặt là phố Trần hưng Đạo/Gambetta... ngao ngán nh́n qua dăy nhà đối diện .. cũng vẫn lụp sụp như thuở nào.. nơi cuối sân ga vẫn c̣n một gánh hàng.. vắng khách.. mon men lại gần.. bà bán hàng cơm rong.. ngồi xuống hỏi thăm đôi điều và mua một bát cơm .. bụng cũng đang đói cồn cào..
    -.. thế chú ở đâu đến mà ngơ ngáo .. bộ tính nh́n t́m người nhà ra đón có phải không ??
    -.. không mà .. tôi không có người nhà..
    -.. thế th́ .. mà chũ ở đâu đến Hà nội ??
    -.. da.. tôi mới được nhà nước cho về..
    -.. vậy từ đâu về.. ??
    Tôi từ Hà giang về nhờ e tải xuống Yên bái rồi đi xe hoả từ Yên bái về haf nội..
    Đón lấy đĩa cơm hẩm từ tay bà bán... tôi vừa ăn vừa ngẫm nghĩ.. giờ th́ đi đâu ?? hay lại vỉa hè góc tối làm chỗ nương náu tạm thời.. th́ có tiếng ồm ỗm của đàn ông.. ngưng lên nh́n một người đàn ông cũng khoảng lớn tuổi..
    -.. này bà.. hết hàng chưa để c̣n dọn về..
    -.. chưa c̣n cái nhà ông này đang ... ăn cơm.. chưa xong.. ông ta mới ở tù ra đấy.. mà tù ở trên mạn ngược mới về đến đây ..
    -.. này chú.. chú ở trại nào thả ra.. ?
    -.. Cổng trời hay là Yên bái C.. ?
    -.. tôi ở đèo Cổ ngựa.. mù căng chải..
    -.. tội ǵ mà lại leo lên đỉnh núi mà chui rúc vậy sao ??
    -.. tôi người trong Nam mà..
    =.. này ông nhà ḿnh cũng trống vắng.. có thể nào cho chú này ngủ nhờ được không ??
    -.. và như thế là tôi lại được cưu mang bởi ngụi dân Bắc hà.. lẽo đẽo theo sau hai vợ chồng.. vừa đi vừa nói chuyện..
    tôi cố gắng trả lời cho qua và cố dấu tông tích.. th́ được biết ông chồng là bộ đội nay sang phục viên.. mới được trả về.. c̣n bà vợ th́ là con của ông lao công phục vụ trong bv Đạng vũ Lạc ..
    Bước vào ngơ bên cạnh clinique Đạng vũ Lạc... tôi nhớ lại ngày nào.. xa lắm tôi thường đến đây phụ việc khi cần... căn nhà tận cũng con ngơ rộng lán lót gạch ciment rộng răi... ông chủ nhà chỉ chỗ dành cho tôi.. phía sau trong gian bếp cạnh cái chuồng gà nuôi tăng gia.. và c̣n khoảng sân sau.. để chum nước hứng..cái thùng phuy cũ rích lâu đời .. Xin cảm ơn ông bà chủ nhà .. từ rừng xuống phố.. bao nhiêu năm.. bây giờ tôi lại được tắm bằng nước máy trong sạch.. Cái chỗ tôi ngả lưng nằm là trên mấy tấm ván cũ rích đă sờn ṃn hết cả góc nhọn vuông.. và đặt ḿnh xuống là đi vào giác ngủ dễ dàng.. Cho đén khi mấy c̣n gà .. nh́n qua liếp chặn.. cất tiếng lục cục le te.. tôi thức giấc th́ bà chủ nhà cũng đă thu xếp dọn dẹp sửa soạn làm hàng đi bán sớm mai..
    Rử mặt rồi chà bộ răng vàng khè.. bước vào trong bếp tôi xin phụ rửa bộ khay chén uống nước chè.. bà chủ đưa ngay cho tôi nắm chè tươi dă ôi.. bảo tôi nhặt sạch rồi rửa.. đợi nước ôi th́ pha... tôi nghe và làm.. khi bà chủ thấy tôi biết cách rửa lá chè tươi và ṿ dập lá bỏ vào ấm th́ bà ngạc nhiên..
    -.. chú là dân Bắc có phải không ?/ sao mà tối hôm qua chú lại bảo là người miền Nam..!
    -.. dạ tôi là người Haf nội xưa.. di cư vào Nam đấy ạ..
    Nh́n cách rửa ráy.. tôi nhĩ liền ngay là chú là dân Bắc.. mà khi xưa nhà chú ở phố nào ??
    -.. dạ ở gần chợ Cửa Nam.. số nhà tôi cũng quên mất rồi...
    -. nhà tôi cũng đơn neo.. ông ấy th́ ngồi vá sửa xe đạp ở góc trước y viện c̣n tôi th́ bán hàng ngoài cửa ga.. chú có thể ở tạm dam ba bữa.. và này sáng nay chú phải lên đồn Công an tŕnh giấy ra trại rồi về tŕnh đến bà tổ trưởng tổ dân phố dấy nhé ..
    -.. vâng lát nữa đây theo giấy ghi th́ tôi sẽ đén tŕnh diẹn ở sơr coong an.. ngay tren phó này.. c̣n tổ trưởng th́ ở đâu xin ông bà chỉ cho..
    -.. th́ cứ đi tŕnh diên trước đă c̣n tổ trưởng th́ chiều nay cũng được bà ta ở ngay dẫy ngoài thôi.. rồi 2 vợ chồng ai lo việc nấy.. c̣n tôi ra sau cùng đi tŕnh diện...
    Cuộc tŕnh diện êm xuôi.. và được cấp cho tấm vé tàu hoả để vào Nam.. thời hạn cho phép ở lại Hà nội là 3 tháng.. tha hồ rong chơi..
    Lững thững bươcs di trên phố phường Hà nội.. theo phố Phủ Doăn đẻ đi đén hàng Bông.. nhà cửa vẫn vậy xe đạp th́ ít mà xe máy th́ nhiều.. tàu điện th́ nay đường rail đă bóc đi hết rồi.. chẳng mấy chố đến chợ hàng Da.. chợ này đă xây cát lại.. bên ngoài th́ coi sạch nhưng bên trong cũng vẫn bừa bải bày biện.. lang thang vô t́nh lạc qua chỗ bán đồ cũ.. nhờ vậy mà tôi mua dược quần áo để trút bỏ bộ quần áo bộ đội rách bươm.. Quần áo mới th́ đắt.. mà quần áo cũ th́ rẻ.. mà lại ưng ư th́ ra đó là quần áo của người chết bỏ ra.. Đối với tôi không sao.. t́m mua thêm hộp xà pḥng bột .. giặt sạch thế là lai bảnh bao ra dáng người Hà nội thôi !!..
    Về đén nhà th́ đă chiều.. ông chủ đă về sớm .. và vội vàng dắt tôi ra tŕnh diện bà Tổ trưởng tổ dân phố.. bà này cũng hách lắm đấy.. nhưng rồi cũng qua đi.. ngày qua ngày cũng đă quen.. quần áo ăn mặc cũngddax tươm tất.. tôi đang nghĩ đén cách trả tiền ăn cơm bụi cho nhà chủ chứ chẳng lẽ ăn bám đâu có được.. hơn nữa khi bỏ rừng xuống phố sau 1/4 thé kỷ.. dang dụm cũng được gần 100 đồng Cụ .. th́ chiều hôm đó trời mưa.. có mấy người đến nhà Tổ trưởng để làm chăm sóc y tế.. không biếtoong chủ nhà nói ǵ với bà Tổ trưởng mà mà ta đi vào chát vấn tôi xem tôi có biết làm chăm sóc y tế (soins professionels) cho bịnh nhan hay không ??
    Tôi theo bà ra ngoài nhà bà Tổ trưởng.. và tôi đọc những đơn cho thuốc rồi xem đến mụn nhọt.. vết thương.. tôi bắt dầu tḥ tay vào việc lau rửa và bôi thuốc .. cuốn băng gạc.. rồi đến tiêm thuốc cho mấy bịnh nhân.. bà ta đứng nh́n rồi ngỡ ngàng khi thấy tôi băng bó vết thương c̣n đpj hơn y tá bên nhà thương...
    -.. này chú hai.. ngày xưa chú có làm ngeef này phải không ?/
    -.. găi đầu rồi nhẹ nhàng đáp lời... vâng tôi làm nghe này lâu rồi.. nay trở lại.. không biết có ǵ sai chạy hay không ?? bà hăy chỉ dạy cho..
    -..không.. chú làm rất tốt .. vạy từ nay nếu cần th́ tôi gọi chú nhé.. được không ??
    -.. dạ được mà bà..
    -.. thế th́ dứt khoát trước nghe chưa.. hẽ có khách th́ tôi tính tièn với khách rồi tôi và chú chia đôi có được không ?/
    -.. dạ tuỳ bà.. tôi cũng cần tiền để trả tiền cho ông bà Phục viên.. Thế là có công việc làm... ít ra cũng đủ nuôi thân ḿnh..

    Những ngày ở lại Hà nội.. tôi đă lang thang trở về phố xưa .. từ can nhà của A Liêng nay thành hợp tác xa.. rồi đến cái rạp Kinh đo nay cũng là chỗ ăn chơi dăy phố hành Bông cửa nam nay thành cao tàng khách sạn.. và cái vườn hoa Cửa nam nay đă san băng sẻ lối.. qua đến góc sau nhà Anpo.. từ góc Kỳ Đồng nh́n qua 2 căn nhà của cha mẹ tôi nay cũng thành cao tầng.. ḷng cảm thấy buồn.. một hôm qua đến hàng Quạt.. ngồi ở sân d́nh hàng Quạt nh́n qua nhà chị Thạch..nhà cũng đă lên 3 tầng cái con ngơ đi vào nay thành cửa hàng.. và có bóng của hai mẹ con

    , Thế là tôi yen tâm rằng B.Thạch cũng đă có chồng có con.. yên tâm.. bước xuống ṿng hồ Hoàn kiếm..cái khung cảnh rộng bao la của vùng trời nay bị thu hẹp.. chỉ c̣n ben phía toà Thị chính và vườn hoa rồi đén Bưu chính đến quán nước vỉa hè Taverne royale là khung trời cong khoảng khoát.. ngà tư hàng Khay.. rồi hàng Bài.. Đồng Khánh xuống đến chợ Hôm.. cứ thế đi đi cho tới chợ Mơ ngă tư Trung Hièn.. cảnh vật xa xưa lờ mờ trong trí..
    tất cả đă thay đổi hết rồi Cầu Dền, ngơ Mai Hương.. cứ thế đi đi cho tới chợ Mơ ngă tư Trung Hièn.. cảnh vật xa xưa lờ mờ trong trí.. tất cả đă thay đổi hết rồi .. cho đến lúc đang đi có tíng chửi '' ditj ..m.. mắt mù à.." àm tôi hốt hoảng th́ ra chiếc xe máy suưt nữa th́ đâm vào tôi.. rồi người lái xe chửi tục lải nhải tiếp theo một tràng dài.. tôi cúi đầu xin lỗi ... ./.

  3. #623
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..chút ǵ c̣n vướng bước chân đi !!

    ngày 29 - 09 - 2017.. trời trong xanh vắt.. và gió làm lạnh nổi da gà.. OAT = + 06 oC.. độ ẩm 45 %....

    .. owr lại Hà nội.. cố t́nh lưu lại để nh́n cho rơ chốn xa xưa.. Nhưng cảnh vật đă đổi thay nhiều.. bóng trường cũ vẫn con và De Lanessan cũng vẫn c̣n.. cầu Long Biên c̣n đó già nua.. thêm cây caauf của TQ làm cho phía trên Yên Phụ.. rồi đến cầu phao Vĩnh Tuy thời kháng chiến..
    Rồi cũng đến lúc phải về miền Nam, tôi c̣n có gia đ́nh.. vợ và các con ra sao ?? Cungx nhờ thời gian làm y công mà có thêm đồng tiền dư dả.. Bước chân bước đi đến Trần quốc Toản lúc nào không biết.. quầy bán vé máy bay đi vào Nam.. nơi đây văn minh, vào cửa để mua vé th́ lấy số chờ đến lượt.. có ghế ngồi cho khách đợi .. ngồi xuống.. chờ.. chợt có tiếng lao xao.. nh́n về phía quầy th́ có 2 vợ chồng người da trắng đang x́ xồ và giơ tay.. như muốn nói, c̣n mấy cô bán vé th́ ngơ ngác cũng ra dấu hiệu.. mọi người ngơ ngác.. rồi 2 vông bà này lại ra ghees ngồi xuống.. họ nói tiếng Pháp với nhau.. và tôi nghe lóm được .. chỉ v́ họ muốn đổi ngày đi sớm hơn.. Xích lại gần tôi ngỏ lời bằng tiếng Pháp.. 2 ông bà lấy làm ngạc nhiên và.. phân giải.. có ư muốn đổi chuyến bay đi sớm.. thế là ông bà này vội đứng lên dắt tôi đến chỗ quầy vừa bỏ ra.. tôi hiểu ư.. tôi đến trước cửa quầy.. và nh́n vào.. ngỏ lời..
    -.. Chào bà.. thưa bà 2 người Âu này lúc năy có sự không hiểu giữa bà và họ.. nay họ nhờ tôi đến gặp bà để xin bày tỏ ư của họ mong muốn..
    Bà chủ quầy vé( guichet) ngẩng mặt lên, tuy hăy c̣n trẻ lắm nhưng vênh mặt làm như không nghe hiểu điều ǵ vội hỏi tôi..
    -.. này chú.. có ticket đến số của chú chưa ?? chú phải đợi.. Đang khi có sự không hiểu th́ lại thêm 1 bà nữa đến chất vấn..
    -.. này chú có đến lượt chưa ??
    -.. thưa chưa đến lượt tôi nhưng 2 người ngoại quốc có nói với tôi là bà bán vé này không hiểu ư của họ và chưa giải quyết được theo ư họ muốn.. cho nên họ nhờ tôi đứng ra làm thông ngôn để hai bên hiểu ư nhau giải quyết.. vụ việc thôi ..
    -.. thé họ muốn cái ǵ ??
    Tôi quay sang 2 nguỏi và hỏi cho rơ ràng sau đó toi nh́n bà này đẻ giải đáp ..
    -.. họ nói rằng ;.. họ muốn đổi vé để đi vào Saigon.. Hồ chí Minh sớm hơn thôi ạ..
    -.. thế sao họ không nói cho cô ấy lên máy xem có chỗ không để mà đổi.. có thế thôi mà cũng ầm ĩ...! rồi bà ta quay đi..
    Bây giờ th́ dễ dàng .. cô bán vé nói truyện qua tôi.. và đổi vé lên sơm.. nhan dịp tôi cũng đưa ra cái ticket của tôi cũng sắp đến lượt đến quầy.
    Cô bán vé nhờ tôi nói với 2 ngụi Âu rằng cả 2 sẽ đi vào ngày đầu tháng Chạp/Decembre... có được không ??
    c̣n tôi .. vội nói ngay..
    -.. thưa cô.. cocos thể nào đổi và bán cho tôi vé máy bay đi HCM vào đầu tháng Chạp có được không ..?
    Trong lúc chờ đợi v́ của tôi là đổi vé đi từ xe hoả sang vé máy bay.. tôi phải đóng thêm tiền.. tôi quay sang nói cho ông bà này và đưa vé mới với chuyến di vào đầu tháng Chạp.. 2 người này cũng quay lại hỏi tôi là tôi mua vé đi đâu..?
    -.. tôi.. tôi mua vé đi Saigon/HCM..
    -.. thê s ông có muốn cùng đi với chúng tôi cho vui có được không ??
    -.. bonne idee.. cũng là điều tốt.. vâng để tôi hỏi xem có được không ??
    Cô bán vé đă quay sang đến tôi và cho biết tôi phải đóng thêm tièn khoảng cũng gần 200 đồng Cụ..

    Thé là xong xuôi, chúng tôi sẽ đi cùng chuyễn máy bay để vào Saigon.. và chúng tôi hẹn gặp nhau ở sân bay Nội bài...

    ... chiều xoá Thành đô.. bóng cây mờ dần... ánh đèn của Thủ đô bắt đầu bật sáng.. mờ ảo của dầu đông giá buốt... làm tôi chợt nhớ.. Saigon đă bớt nóng hay chưa ??
    Đầu tháng Chạp tôi đến chỗ sân tập trung góc Trần quốc Toản để ra đi vaf gặp lại 2 vợ chồng người Âu.. Pierre và Jackie.. lên máy bay chắc là chiếc 727 cũ xưa v́ trong túi phao cứu nguy có dấu hiệu của Ảir Italia... 4 giờ sau chúng tôi đặt chân xuống Tân sơn nhứt.. 2 người này hẹn gặp tôi ở khách sạn trông sang nhà hát lớn Saigon.. c̣n tiếp...

  4. #624
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. Saigon có c̣n như thuở ấy..! (tiếp theo)..

    ngày 30 - 09 - 2017..trời trong xanh và lạnh lắm OAT = + 2 oC.. độ ẩm 45%...

    ngồi trên chiếc máy bay 727.. cũng phải hơn 3 giờ sau mới tới Saigon.. ra khỏi sân ga..chúng tôi chia tay và 2 vợ chồng giáo sư này cho tôi cái địa chỉ liên lạc.. khách sạn Caravelle.. bên canh xưa là bank Đại Nam.. đối diện là Continental.. tôi cũng đă có lần đén ở tạm..
    -.. vâng tôi sẽ gọi phôn cho ông bà trước khi tôi dến đó..
    Ngơ ngác t́m xe tăi th́ có một ông chạy xe Honda đến kề bên hỏi mời..
    -.. bác đi xe về thành phố..
    -.. vâng tôi đang đón xe..
    -.. cháu sẽ đưa bác đi.. giá rẻ thôi
    -.. tôi muốn vô thành phố.. và dạo một ṿng trước khi về lại nhà...
    -.. bác lên xe.. ngồi phía su cháu đưa bác đi.. giá bèo thôi !!
    Chiéc xe bon bon trên đường ra.. đi qua dăy nhà của các sĩ quan Không quân xưa.. rồi đến cổng Phi Long.. rồi đến Trương minh kư
    -.. này chú cho tôi đi trên đường đến Phú nhuận có được không.. sau đó th́ đi theo Vơ di Nguy qua chợ Tân định hai bà Trưng..
    Thành phó đă dổi thay.. hàng quán nhièu hơn và xe máy th́ dày đặc.. đang di th́ cái xe chao đi .. tôi vội đưa tay ra phía sau đẻ giữ lại cái túi đựng quần áo của tôi th́... ớ sao lại có tay ai đang muốn giựt cái túi đồ của tôi.. và chú lái xe hô... cướp.. cướp..

    Chiếc xe vội chao rồi ngưng th́ ta không cướp được nên bỏ chạy.. hú hồn... xe dừng lại và tôi cẩn thận buộc lại thật chặt hết đường dứt khỏi cái boọc ba ga phias sau lưng.. xe lại rẽ mặt qua Vơ di Nguy rồi qua chợ Phú Nhuận.. qua cầu Kiệu.. chợ Tân định rồi nhà thờ.. cũng sang tháng 12 rồi nen nhà thờ đang sửa soan cho lễ Giáng sinh 12/2001... ồ cái công viên...
    -.. cái nghĩa địa ấy hả.?.. họ hốt hết đem đi lên Thủ đức rồi.. nay là công viên lê văn Tám.. đó.. chạy thêm đến ngă ba ngang trường Đông tây cũ.. xưa choMyx thuê.. trông sang phía bên này là nhà ông Quát thầu phoán.. đối diến gần đó là nhà của tôi.. đầu Tự Đức.. ngôi nhà vẫn c̣n đó nhưng nay th́ lại có lính đứng gác.. có cái xe hơi màu đen bóng loáng.. tôi bào..
    -.. chú làm ơn chạy chầm chậm.. để tôi.. tôi nh́n...

    Một cảm giác lạnh buốt chạy suốt dọc sống lưng.. vợ con của tôi đâu ? xe dừng lại v́ từ trong cánh cửa mở ra chiếc xe đen từ từ.. lăn bánh đi ra.. xe chạy sát bên chiếc Honda mà tôi đang ngồi.. không phải vợ hay con của tôi mà là cán bộ.. rồi chạy kế chiếc xe hơi là 2 cái Honda chạy kè hai bên..
    Thôi chú cho tôi vè Âu dương Lân ..
    -.. Âu dương lân q8 hay Âu dương Lân Hóc môn ??
    -.. th́ đi qua cầu ba cảng là tới mà.. chắc là Q8...

    Chiéc xe lại bon bon đưa tôi qua Q8.. ḍ hỏi măi rồi ḷ ṃ t́m kiém..may sao có người chỉ cho di tích chỗ này nay chỉ c̣n cái bể trữ nước ăn ngày xưa... chú đến đó mà hỏi thăm th́ may ra..!
    Mầy ṃ một lúc cũng tới bên cái bề nước xưa.. nước vẫn c̣n và phải thue xe đổ nước để dành cho ăn uống chư nước giếng th́ chỉ đẻ giặt rũ thôi..đến một căn nhà có bà lăo ngồi nhặt rau.. tôi ngỏ lời hỏi thăm.. mắt bà đă loà rồi.. nhưng gọi con cháu ra xem có ai hỏi thăm.. đương ngàn ngừ th́ có một bà.. chạc tuổi trên 5 chục dừng xe lại.. nh́n tôi rồi hỏi ;
    -.. chú này muốn t́m ai vậy.. ?
    -.. thưa tôi muốn t́m nhà của Vú Sáu và chú Tửng... người phụ nữ chợt nh́n thẳng vô mặt tôi..
    -.. bộ nhà chú quen biết 2 người này sao ?/
    -.. vâng Vú Sáu là người trông nom đàn con của tôi và chú Tửng lo trông xe trong nhà của chúng tôi xưa..
    -.. ồ.. rồi 2 con mắt như muốn mở to ra.. miệng há hốc..
    -.. ông là chú là cậu hai sao đây ?? cậu hai...
    -.. c̣n bà.. tôi doán không lầm.. cháu Ngọc có phải không ??
    -.. ông cậu.. cháu đay mà.. con Ngọc hồi xưa đây mà cậu hai.. c̣n đây là d́ Sáu trông các em khi xưa..
    Bà già đứng dậy.. với tay ôm lấy cánh tay của tôi...
    -.. cậu hai c̣n sống sao ?/ cậu ở đâu.. bao nhiêu năm cậu đi đâu.. mát dạng.. bây giờ mới t́m về.. cậu hai.. và đôi mắt bà đang khóc.. khóc v́ mưng hay v́ thương hại cho một cảnh không thể ngờ...
    Tôi quay ra hỏi chú lí xe Honda và trả tiền..
    -.. thế là bác đi học tập được thả ra có phải không ??
    -.. vâng đúng vậy ..
    -.. hai mươi lăm năm sau trở lại chốn này.. cái ǵ c̣n và cái ǵ mất.. thật trống vắng ..

    Trở vô căn nhà mà xưa đă tạm xây cất lên cho d́ Sáu ở.. và nay th́ chứ Tửng mất rồi hai ông bà Ngoại của d́ cũng mất rồi c̣n cái Ngọc.. nay đă lập gia đ́nh.. có 3 đứa con cũng khá lớn đă đi làm cho xí nghiệp gần nhà..
    Bữa cơm của gia đ́nh thân thuộc xa xưa nay được lúc ôn lại những ngày tháng ra đi...
    -.. Thu xếp chỗ cho tôi nghỉ ngơi tạm.. và chị Ngọc nói ;..
    -.. để sớm mai cháu chạy qua nhà chú Long.. học tṛ của cậu Hai khi xưa.. nay là bacs sĩ cho trieeuf Châu.. gần Chợ răy.. ở Chợ Rẫy chắc cũng c̣n ngụi biết đến Cậu chưa chừng .. bây giờ cậu hăy ddi nghỉ .. mà cháu c̣n phải ra tổ tŕnh báo có người quen đến tạm trú qua đêm

    .. Tôi đặt ḿnh lên mấy tấm ván ghép gỗ dầu khi xưa nay đă thâm đen.. và giấc ngủ đă kéo đến dễ dàng... c̣n tiếp...

  5. #625
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên;..Tết Trung Thu và ngày đó ..

    ngayf 01 - 10 - 2017.. cũng là ngày 12 tháng Tám âm lịch.. trời xanh ngát và lạnh thấu xương.. những giọt nước dọng nơi cuối lá trong như hạt kim cương.. OAT = + 2 oC... độ ẩm 45%.....

    Tiết Thu sang tách cà phê nóng trên tay .. ngồi nh́n một lũ chắt bê b́nh bú sữa.. c̣n tôi lại lam man câu truyện dở chừng.. những ngày hội nhập với đất nước mới đổi chủ ... từ Hà nội nay vô đến Saigon.. nhiều sự ngỡ ngàng... nhất là..

    nhất là cái khu dổ rác Âu Dương Lân mà tôi đang cho đổ đất đỏ để san phủ lên những vùng lầ đă được san lấp bằng xe rác của Đô Thành.. Nhờ có dất đỏ phủ lên và xe của RMK san bằng và nén cứng thành nền.. cho nên bầu không khĩ cũng không có hôi hám ǵ.. Bước ra vườn sau.. múc nước rửa mặt... bàu trời cuối năm cũng sáng lạnh chiều nắng ấm.. một ngày qua..
    Tôi mượn chiếc xe đạp để chạy ra thăm thú phố phường.. văn c̣n Phạm thế Hiển rồi cầu chữ Y rồi nhà đèn Chơẽ máy đông như mắc cửi.. len lách .. cứ mn theo sát lề dường chạy cho tới chợ Bến Thành.. người đi lại đông đúc hơn và cũng bặm trợn hơn.. ngơ ngác như mán xá bỏ rừng xuống phố.. cứ thế thả bộ rong chơi đến bùng binh Saigon..thương xá Tax.. đường Nguyễn Huệ.. và trước mặt là Toà Đô Chính... cái tượng Thuỷ quân Lục Chiến đa bị phá đi mất rồi.. qua Catina- Tự do.. Continental c̣n đó.. Givral cũng c̣n đó và kia là Caravelle... bạn của tôi dang ở đó.. quẹo tay trái để đến nhà thờ Đức Bà.. cửa hàng bán xe hơi J.Comte vẫn đó và bên cạnh là toà Đại sứ h́nh như Tàu..rồi đến hồ con Rùa.. con đường Duy Tân.. đủ rồi...
    ... tôi đi giữa trời bồi hồi, ḷng tôi phơi phơi nhớ chuyện ngày xưa... và hôm nay.. cả một cuộc đổi đời.... tôi đành quay về chốn cũ..
    ... vưa bước vô căn nhà .. cái Ngọc vội nói..
    -.. cậu Hai.. cháu đă gặp được bs Long... ông ấy trợn mắt nh́n cháu rồi nói ..
    -.. có thât không.. ông thầy vẫn c̣n sống để trở về sao ?? chắc ngày mai bs Long sẽ sang đây để gặp cậu Hai.. ông ấy dặn nói với cậu Hai đừng có đi đâu buối sớm... ông ấy sẽ sang t́m cậu đấy ...
    Căn nhà này nay chiém ngay góc ngă tư.. và d́ Sáu cũng vẫn với cái ấm đất lược cà phê kho để bán cho dân nghèo ghé uống trước khi đi làm.. bánh th́ leo teo vài cái bánh tiêu bánh quẩy.. thế thôi.. cũng có dủ tiền đi chợ....
    -.. khu đất vườn nhà khi xưa lớn lắm mà... sao bây giờ c̣n có chút síu sao vậy ??
    -.. th́ theo quy hoạch mới rồi lại ông này lấn.. ông kia sén nên.. chẳng c̣n bao nhiêu !.. họ có quyền c̣n ḿnh chỉ là dân thua trận.. cứ tưởng giải phóng là lên trời ... chứ có ai ngờ lại đâm đầu xuống ..
    -.. Thôi mà D́.. nhà ḿnh cũng vẫn c̣n.. c̣n ngụi th́ c̣n làm ra.. chứ họ chiếm đoạt th́ họ cũng sẽ tay trắng thôi mà !!
    Đợi co đến chiều tối th́ chị Ngọc gọi phôn qua Cânada báo tin... và 2 vợ chông sau cuộc vắng mặt dài hạn đă lại được nghe tiếng nói của nhau.. nghẹn ngào .. nức nở.. tưởng chừng như cơn mê sảng ngỡ gặp lại người xưa.. cuộc nói truyện kéo dài cả giờ dồng hồ sau phải ngưng v́ lúc bấy giờ điện thoại viễn liên rất đắt... và T.Vân hẹn sẽ sang trong ṿng mươi ngày nữa.. thêm 1 ngày qua..
    Mới sáng sớm đă có tiếng xe máy đỗ gọi cửa.. th́ ra ông tu sinh khi xưa.. vội vă đi t́m... thật mừng rỡ.. thật không ngờ
    .. sủrpris.. incroyable.. ông thầy vẫn c̣n sống.. thật không ngờ.. bạn bè của thày khi xưa cũng đă kẻ chết.. người ra đi chẳng c̣n ai nữa .. may lại .. hăy c̣n ông Thầy.. cây truyên râm ran ben ly cà phê kho nước đầu cũng thật là thơm ngon..
    -.. ông Thầy có thể về bên nhà .. căn nhà cũng gần bv Chở Rẫy.. v́ hiện tại L đang làm nội trú cho Triều C.. ởnhà sát lát ngay bên chứ ở Thuận kiều th́ xa và đi lại mất công.. bên góc Thuận kiều th́ chỉ có vợ chồng ông quản gia thôi... ông Thầy có thể di theo .. đến xem ngay bây giờ.. ở chỗ này L cũng đang muốn mở một pḥng Trợ Y khoa .. như nhận trích thuốc thay băng hay chăm sóc các bịnh nhân mà bên Bv đưa ra ngoài... hiện nay th́ L cũng đang làm mà chỉ có nửa buổi.. có ông Thày giúp chắc là sẽ khá lắm..
    -.. Anh có ḷng giúpcho.. tôi xin cảm ơn.. hôm nay cũng chẳng có việc ǵ th́.. toi sẽ mượn xe đi theo qua..
    -.. khỏi mượn xe .. ông thày ngồi phía sau xe đi lại cho nhanh.. khi về tḥ có xe ôm .. cái quán nước trước cửa pḥng mạch đó cũng có xe ôm mà..
    -.. vâng tôi đi sửa soạn và theo ngay bây giờ..
    Chiếc xe lăn nhanh trên đường và đây là Trần hưng Đạo đây là Đồng Khánh.. qua Nguyễn Trăi.. rồi Nguyễn tri Phương rồi Thuận kiều... rồi quẹo vô Chợ Rẫy.. ông già gác cổng chạy ra.. cúi chào.. rồi hỏi bs L...';
    .. bs.. người ngồi phía sau là...
    tắt máy đứng lại.. rồi ông giacf bgacs cổng trợn mắt nh́n...
    -.. có nhớ ra không ??
    -.. ai vậy bs.. mà nét mặt quen quen...
    -.. ông thầy đó.. ông thày junior.. dó
    Chiếc xe lại mở máy và chạy vô trong... nơi pḥng hành chính.. một vài bà y tá già cũng trố mắt nh́n rồi bụm mặt..
    .. vạy sao.. chẳng lẽ là ông thầy... rồi đến một vài bs già cũng đi đến... tay bwts mặt mừng... đệ tử cũng vẫn c̣n nhơ đến ông thày...
    -.. cảm ơn các bạn.. Junior khi xưa nay đă già lắm rồi..
    Sang căn nhà đẻ làm pḥng mạch.. nơi tôi sẽ dọn về ở đó.. rộng răi và cổ kính v́ trước là chỗ trồng mai kiểng.. cuộc dời đă trở về với ống chích .. với bông băng và mùi cồn .. éther.. và bịnh nhân... ( tiếp theo th́ đă gó ở những trang trước đây..)...

    Ôn lại để thấy sự thay đổi và tâm tư của người đi học tập khi ra khỏi trại giam.. Sự hội nhập vào cuộc sống thường ngày và cái đối xử của giới chức cầm quyền thay v́ xoá bỏ thù nghịch , giúp đơ..mà lại tạo ra những khó khăn ḱm chế làm cho con người ngao ngán đến chán ghét mà phải bỏ đi.
    Sự chửi mắng những ngụi " thua trận.." không phải là một chiêu thức khôn ngoan để cai trị.. mà lại là con dao 2 lưỡi buộc người ta phải từ bỏ quê hương.. nháat là giai cấp có được đi học.. được cắp cặp sách dến trường. Họ đă học và đă sống.. trong đầu óc của họ săn có một lư trí để xuy nghĩ ( logique) đúng sai.. họ không phair là dân đă, đang bị ḱm kẹp một chiều như dân phía Bắc, hay mù quáng mà đào xâu cái hố ngăn cách giữa người Viêt và người Việt .. Cuộc hội họp của Phan văn Khải ơ Saigon (09-2001) đă nêu lên vấn đề làm sao đẻ vận động lớp trí thức.. thế nhưng trí thức muốn về giúp đỡ th́ lại phải làm đơn khai báo và lư lịch 3 đời.. Cái kịch cỡm của chế độ " một chiều ".. nay len ngôi cầm quyền cai trị đă lại đào xâu hơn cái vực thẳm cách ngăn..

    nmq đă ở lại Saigon- HCM hết 5 năm theo như giấy ra trại.. nmq cũng đă gây dựng cơ sở thế nhưng lại thêm cái tệ nạn quan liêu của các quàn thần đảng bộ lai có dịp phơi ra cái " thiếu học văn minh.." mà phơi bày ra cái uyên bác sở trường của " thế giới đỏ.." mà là đỏ biến chất nên tệ hại hơn càng cường quyền phong kiến thực dân xưa... Hết nói... dù sao nmq cũng đă qua cầu... một chút dư âm tồn đọng ./.

  6. #626
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. sự hănh diện của Việt Tỵ nạn trên đất Cờ Hoa...

    ngày 06 - 10 - 2017....

    bỏ bẵng mấy ngày.. v́ công việc gia đ́nh.. các cháu lại gọi đến ông Ngoại..

    Tuy rằng cái cộng đồng Việt Tỵ nạn Cộng sản có vẻ như bé nhỏ,, cái con số thời mà nmq đặt chân lên Bắc Mỹ mới có chừng tren 1 triệu 3 trăm ngàn .. trong đó có người mạng theo được của cải.. đó là lớp người di tản trong lúc ban đẩu.. sau đó đến 1976.. bắt dầu nhem nhúm phong trào vượt biên qua ngả Cam bốt rồi vượt biển xuống phía Nam... Các chặng đường rủi nhiều may ít.. con số đến được bến bờ có lẽ chỉ đếm trên những đầu ngón tay.. ra đi.. ngày đi th́ biết mà ngày đến th́ có khi bặt tin.. rồi cả năm sau mới có được lá thơ đầu tiên từ những xứ sở của cô Thái chú Mă, chú Sing.. và xa như cả cô Phi.. cậu Hồng(koong)..
    .... Con dân miền Nam th́ thầm to nhỏ và các phương tiện cũng được bàn thảo đóng góp và sửa soạn trong bóng tối.. Nhưng rồi trước đống của cải ngút nguồn trước mắt ấy.. đám cán Cộng đă đánh hơi thấy và h́nh thành chuỗi bán buôn quyền lực.. trước là bán bến băi.. rồi đeens bán quyền rồi đén đứng ra bán công khai như các chuyến tàu sắt ở Bến tre và cửa Đại.. 1977-1982... nhà nước đă đi đến kiệt quệ.. phần nào trả lợ đă vay mượn khi xưa.. phần nào bỏ túi chia chác. và cái đống tài sản kếch sù bị VNCH bỏ lại có cao đến đâu chăng nữa th́ cứ.. ngồi ăn cho no rồi lo chia chác... ! th́ núi cũng ṃn mà sông cũng cạn..!
    Những kẻ bỏ xứ ra đi , nhà nước Cộng sản chửi bới không ngớt lời.. hết bơ thùa sữa cặn đến liếm gót ngoại bang.. vâng các ông thắng trận.. các ông hăy chửi và há cho to miẹng la toáng lên là bọn tàn dự liếm gót chó săn cho ngoại bang đi.. và thời gian trôi...

    Cặm cụi chịu khó bán sức lao động.. ngày đi làm.. tối đi học thêm.. và rồi từng bước đi lên xây dựng những mái ấm gia đ́nh nơi xứ người. mảnh đất đă đưa tay ra đón những con người bơ vơ trên đường đi t́m tự do.. 5 năm qua rồi 10 năm qua.. cái thửa đất chó ỉa nay đă thành một thành phố.. rồi một trung tâm mà hôm nay là " thung lũng vàng của Cali.."..
    Đàn trẻ lưu vong nay đă không lớn cũng mũ cao áo rộng lụng thụng bước lên giảng đường.. và những khối óc di dân nay đă bắt đầu hiện diện trong chính quyền sở tại.. Từ Ngũ giác đài cho đến toà Bạch ốc.. đến các cơ sở hanhf chính và các ngành nghề...

    An cư.. lạc nghiệp.. tuy rằng ghét chế độ cầm quyền nhưng ḷng thương nhân ái của đán dân Nguỵ bot chạy mất cả dép... ngày nay cũng đă rộng ṿng tay gời tiền về cho.. giúp đơ gia đ́nh.. cố tiền cũng không nhỏ. và mới mấy năm trước đây.. số tiền gởi về lên dến trên cả 12 tỉ đô la Mỹ..
    Giờ đây nhà nước CSVN cũng đă hết chửi bới rồi và quay sang " hót véo von..!" khen khúc ruột bỏ quên ngoài ngàn dặm.. rồi đưa ra hết câu truyện quyền công dân .. cho đến nghị quyết 36... rồi kế tiếp.. vận động hô hào...


    Cungx là ḍng máu Việt, tại sao khi dân Việt bỏ xứ đi tỵ nạn th́ thành công .. mà con dân trong nước cũng cắp sách đi học .. cũng ăn cơm trắng cá ngon mà..;... chỉ thấy càng ngày càng băng hoại, thoái hoá hơn cả thời đế quốc..thực dân ḱm kẹp ?? rồi đến như đám con cháu của các bộ khi xuất dương du học.. th́ có mấy đứa học đến nơi đến chốn ?? hay chỉ là rong chơi đú đởn v́ như chúng nói ra phun ra từ những cái mồm c̣n chưa ráo hơi sữa... ;.. đống tài sản kếch sù của ai đó th́ .. cứ mặc sức ăn chơi cho sướng... vài đời nữa cũng chưa hết.. lo ǵ.. nhà mặt phố... bố làm cán bộ !!... giàu hơn Thạch Sùng.. oại hơn ông Kẹ !!

    .. c̣n một thành phần nữa... cũng mượn đường chạy ra ngoại quốc.. đó là đám du đăng côn đồ.. ra ngoại quốc th́ lại ' ngựa theo đường cũ.." cũng lại không ngoài các tệ nạn xă hội cờ bạc.. đĩ điếm.. bảo kê các tụ điểm làm ăn bất chính.. hay hơn nữa.. các đám đi tṛng cần sa.. buôn ma tuư.. Cảnh sát có bắt được th́ .. cũng là người Việt..

    Tuy nhiên sau này các giới chức chính quyền sở tại.. họ cũng nhận ngay ra được và phân biệt được... đâu là dân Việt Tỵ nạn và đâu là Việt kiếu sang sau.. kể từ những năm 2000...
    Riêng đám sinh viên sang đây du học.. sự thành công cũng khá ít ỏi.. đa số sang đây là t́m cách ở lại.. Hoặc qua công việc làm và nhiều nhát là qua hôn nhân với dân địa phương.. Nhưng khi đi đến các lễ hội dân gian th́ lại nhậ thấy ngay v́ Việt Tỵ Nạn đă thuần nhất với phong tục địa phương, c̣n dân Việt sang sau, khi đến tham dự lễ hội.. cũng đă cố gắng.. dân thân t́m cách hoà ḿnh vô cuộc sống, nhưng cũng vẫn lộ ra các khuyết điểm và cấch suy nghĩ,. phản ứng cũng không giống ai !!

    Giờ đây ngay trên đất Cờ Hoa.. đâu có thiếu những h́nh ảnh của nhưng ngôi nhà bề thế.. nguy nga,, và những chiếc xe đắt tièn đậu ngay trước cửa.. tài sản của các công từ, công chúa hay pḥ mă hậu duệ của các ông bà chủ tịch.. trong guồng máy phong kiến đỏ đang tẩu tán ra ngoài.. làm cơ ngơi dưỡng lăo cho cán bộ " hạ mă an toàn..!"...

    Quê hương, đất Việt bây giờ c̣n hay mất là do chế độ đang cầm quyền áp đặt lên. Nhưng sự mất c̣n này cũng có thể thay đổi, một khi các cháu hiểu biết được trách nhiệm của chính các cháu đang sống trong nước là làm sao để giữ được nước.. có giữ được nước th́ mới c̣n quê hương.. c̣n được danh xưng của Việt Nam..
    Ngoại ngưng gơ thôi... mong các cháu hiẻu nhiều .../. nmq

  7. #627
    dân say
    Khách
    Quote Originally Posted by Nguyễn Mạnh Quốc View Post
    ngày 06 - 10 - 2017....

    bỏ bẵng mấy ngày.. v́ công việc gia đ́nh.. các cháu lại gọi đến ông Ngoại..

    Tuy rằng cái cộng đồng Việt Tỵ nạn Cộng sản có vẻ như bé nhỏ,, cái con số thời mà nmq đặt chân lên Bắc Mỹ mới có chừng tren 1 triệu 3 trăm ngàn .. trong đó có người mạng theo được của cải.. đó là lớp người di tản trong lúc ban đẩu.. sau đó đến 1976.. bắt dầu nhem nhúm phong trào vượt biên qua ngả Cam bốt rồi vượt biển xuống phía Nam... Các chặng đường rủi nhiều may ít.. con số đến được bến bờ có lẽ chỉ đếm trên những đầu ngón tay.. ra đi.. ngày đi th́ biết mà ngày đến th́ có khi bặt tin.. rồi cả năm sau mới có được lá thơ đầu tiên từ những xứ sở của cô Thái chú Mă, chú Sing.. và xa như cả cô Phi.. cậu Hồng(koong)..
    .... Con dân miền Nam th́ thầm to nhỏ và các phương tiện cũng được bàn thảo đóng góp và sửa soạn trong bóng tối.. Nhưng rồi trước đống của cải ngút nguồn trước mắt ấy.. đám cán Cộng đă đánh hơi thấy và h́nh thành chuỗi bán buôn quyền lực.. trước là bán bến băi.. rồi đeens bán quyền rồi đén đứng ra bán công khai như các chuyến tàu sắt ở Bến tre và cửa Đại.. 1977-1982... nhà nước đă đi đến kiệt quệ.. phần nào trả lợ đă vay mượn khi xưa.. phần nào bỏ túi chia chác. và cái đống tài sản kếch sù bị VNCH bỏ lại có cao đến đâu chăng nữa th́ cứ.. ngồi ăn cho no rồi lo chia chác... ! th́ núi cũng ṃn mà sông cũng cạn..!
    Những kẻ bỏ xứ ra đi , nhà nước Cộng sản chửi bới không ngớt lời.. hết bơ thùa sữa cặn đến liếm gót ngoại bang.. vâng các ông thắng trận.. các ông hăy chửi và há cho to miẹng la toáng lên là bọn tàn dự liếm gót chó săn cho ngoại bang đi.. và thời gian trôi...

    Cặm cụi chịu khó bán sức lao động.. ngày đi làm.. tối đi học thêm.. và rồi từng bước đi lên xây dựng những mái ấm gia đ́nh nơi xứ người. mảnh đất đă đưa tay ra đón những con người bơ vơ trên đường đi t́m tự do.. 5 năm qua rồi 10 năm qua.. cái thửa đất chó ỉa nay đă thành một thành phố.. rồi một trung tâm mà hôm nay là " thung lũng vàng của Cali.."..
    Đàn trẻ lưu vong nay đă không lớn cũng mũ cao áo rộng lụng thụng bước lên giảng đường.. và những khối óc di dân nay đă bắt đầu hiện diện trong chính quyền sở tại.. Từ Ngũ giác đài cho đến toà Bạch ốc.. đến các cơ sở hanhf chính và các ngành nghề...

    An cư.. lạc nghiệp.. tuy rằng ghét chế độ cầm quyền nhưng ḷng thương nhân ái của đán dân Nguỵ bot chạy mất cả dép... ngày nay cũng đă rộng ṿng tay gời tiền về cho.. giúp đơ gia đ́nh.. cố tiền cũng không nhỏ. và mới mấy năm trước đây.. số tiền gởi về lên dến trên cả 12 tỉ đô la Mỹ..


    Giờ đây nhà nước CSVN cũng đă hết chửi bới rồi và quay sang " hót véo von..!" khen khúc ruột bỏ quên ngoài ngàn dặm.. rồi đưa ra hết câu truyện quyền công dân .. cho đến nghị quyết 36... rồi kế tiếp.. vận động hô hào...
    Theo chủ thuyết "Vào Vơ Vét Về" của chíên dịch 1975 th́ sanh ra hàm số : Vói (gọi nôm na là Longue Distance Télécommande đó ) Vơ Vét Về.

    Tức là t́m cách móc túi dân V sống ở Hải Ngoại được đồng dollar Mỹ nào hay đồng đó thôi. .. chớ thật ra tụi 1-SVPK nào có thương t́nh thương xót ǵ dân có cốt VNCH chứ.. ..

    Dân VHN cũng biết chứ...nhưng vỉ có tấm ḷng thương yêu ruột thịt ḿnh c̣n sống dở sống dang kẹt trong cái lồng XHCN mới đành gởi USD về vậy thôi ...

    Chớ thử hỏi những ai có gia đ́nh bà con cô bác toàn bộ ở Hải ngoại hết ráo th́ ai mà thèm gởi 1 xu ten về nữa... ngay cả đi du lịch họ cũng chả thèm ḱa v́ biết bao nhiêu những nơi trên thế giới đáng được đi du lịch để thụ hưởng cuộc đời chứ.

    Cungx là ḍng máu Việt, tại sao khi dân Việt bỏ xứ đi tỵ nạn th́ thành công .. mà con dân trong nước cũng cắp sách đi học .. cũng ăn cơm trắng cá ngon mà..;... chỉ thấy càng ngày càng băng hoại, thoái hoá hơn cả thời đế quốc..thực dân ḱm kẹp ?? rồi đến như đám con cháu của các bộ khi xuất dương du học.. th́ có mấy đứa học đến nơi đến chốn ?? hay chỉ là rong chơi đú đởn v́ như chúng nói ra phun ra từ những cái mồm c̣n chưa ráo hơi sữa... ;.. đống tài sản kếch sù của ai đó th́ .. cứ mặc sức ăn chơi cho sướng... vài đời nữa cũng chưa hết.. lo ǵ.. nhà mặt phố... bố làm cán bộ !!... giàu hơn Thạch Sùng.. oại hơn ông Kẹ !!

    .. c̣n một thành phần nữa... cũng mượn đường chạy ra ngoại quốc.. đó là đám du đăng côn đồ.. ra ngoại quốc th́ lại ' ngựa theo đường cũ.." cũng lại không ngoài các tệ nạn xă hội cờ bạc.. đĩ điếm.. bảo kê các tụ điểm làm ăn bất chính.. hay hơn nữa.. các đám đi tṛng cần sa.. buôn ma tuư.. Cảnh sát có bắt được th́ .. cũng là người Việt..

    Tuy nhiên sau này các giới chức chính quyền sở tại.. họ cũng nhận ngay ra được và phân biệt được... đâu là dân Việt Tỵ nạn và đâu là Việt kiếu sang sau.. kể từ những năm 2000...
    Riêng đám sinh viên sang đây du học.. sự thành công cũng khá ít ỏi.. đa số sang đây là t́m cách ở lại.. Hoặc qua công việc làm và nhiều nhát là qua hôn nhân với dân địa phương.. Nhưng khi đi đến các lễ hội dân gian th́ lại nhậ thấy ngay v́ Việt Tỵ Nạn đă thuần nhất với phong tục địa phương, c̣n dân Việt sang sau, khi đến tham dự lễ hội.. cũng đă cố gắng.. dân thân t́m cách hoà ḿnh vô cuộc sống, nhưng cũng vẫn lộ ra các khuyết điểm và cấch suy nghĩ,. phản ứng cũng không giống ai !!

    Dân Việt qua sau là thứ dân có cốt chịu ảnh hưỡng tuyên truyền của tụi 1-SVPK th́ dĩ nhiên cái "tư duy", hay cái tầm suy nghĩ của chúng về chính trị cũng ở đâu đó tầm 1-SVPK (mà tầm này bị tụi có tầm 5-SVPK ngồi trên đầu rồi) mà thôi..

    Thỉ dĩ nhiên khi hội nhập vào XH Tây Phuơng, chúng có cách "suy nghĩ,. phản ứng cũng không giống ai" rồi..

    Nói chuyện với cái đám qua sau có cốt 1-SVPK (miễn bàn cái đám qua sau mà có cốt "gần bùn mả chẳng hôi tanh mùi bùn" nhé) trước sau ǵ cũng ḷi cái mùi 1-SVPK mà thôi ...

    V́ sao ?



    Con nhà cộng, không giống lông th́ cũng giống cánh.

    Ba đời có công với "cách mận", th́ tới đời thứ 4 chạy ra Overseas cho dù cố diễn sống hội nhập với cộng đồng Tây Phương đi nữa.....th́ vẩn ba xí ba tú sặc mùi 1-SVPK mà thôi...dể biết cái sự "phản ứng cũng không giống ai" lắm.


    Giờ đây ngay trên đất Cờ Hoa.. đâu có thiếu những h́nh ảnh của nhưng ngôi nhà bề thế.. nguy nga,, và những chiếc xe đắt tièn đậu ngay trước cửa.. tài sản của các công từ, công chúa hay pḥ mă hậu duệ của các ông bà chủ tịch.. trong guồng máy phong kiến đỏ đang tẩu tán ra ngoài...
    Đây đây.... là cái Sử "nhổ đi rồi liếm lại" đó..

    Quá rỏ ràng đă có lịch sử đánh cho Mỹ dọt, mà ngày nay lại bưng USD vào lại xứ Mỹ, mua nhà hay làm kinh doanh ǵ đó...

    Cho nên tụi chú Sam có quyền cười thầm ...mà khuyến khích di dân "Nhà Giàu" có tư duy "vọng ngoại" cứ vào xứ Mỹ thoă mái mua nhà, làm Business đi há....v́ sao ?

    V́ khi you vào, you mua nhà , biệt thự bạc triệu USD th́ you phải đóng thuế dài dài trên cái giá trị căn nhà đó mỗi năm cho chính phủ Hoa Kỳ cho đến ngày you hết c̣n đứng tên cái sở hửu chủ của căn nhà đó, vậy thôi ....

    Đó chính là you gián tiếp góp phần vào xây dựng, kiến thiết hệ thống an sinh XH Hoa kỳ ngày càng thêm mạnh, càng thêm phát triết đó sao ? C̣n xứ you, thiếu sự đóng thuế của you, th́ dân you nghèo đói th́ mặc kệ dân bây .

    Tôi nhớ rất rỏ như ngày hôm qua...cái lối suy nghĩ của dân nhà giàu "tiền rừng bạc bể & nứt vách đổ tường" trong lảnh thổ dưới VT 17 thời VNCH, họ đâu có lối suy nghĩ "vọng ngoại" say mê ngoại bang như thế...

    Họ khg bao giờ có ư đem tài sản kếch xù của họ vào cái xứ ngoại bang (ngoại trừ có ư chôm chĩa tài sản Quốc gia) hay có ư muốn ra Hải ngoại sống cả... Khi họ có con cháu đi du học ,họ chỉ chuyễn số tiền cần thiết cho con cháu họ survive tạm thời sống nơi xứ người, làm ǵ có chuyện chuyển toàn bộ tài sản loại "công tử Bạc Liêu" sang xứ người chứ..

    Ngay cả thành phần Trung lưu có tiền rủng rỉn hay thành phần nghèo mạt, họ cũng chả có lối "tư duy" bỏ lảnh thổ Việt dưới Vĩ tuyến 17th mà sống tha huơng cầu thực cả.

    - Con Gái sống dưới thời VNCH làm ǵ có chuyện có lối suy nghĩ đứng xấp hàng làm đơn xin làm vợ mấy anh ngoại bang để thoát khỏi lảnh thổ VNCH chứ.

    - Con dân VNCH làm ǵ có "tư duy" đứng xấp hàng làm đơn xin làm "xuất khẩu lao động" dưới tầm tay mấy anh Boss ngoại bang chứ. ...thà họ chấp nhận làm con Sen , chị ỡ đợ , hay anh tài xế cho Boss người Việt thôi ..họ cũng cảm thấy sống ngay trong chổ chôn nhao cắt rún của họ là rất hạnh phúc rồi .

    Nếu khg có cuộc chiến ăn cướp miền Nam Mùa Xuân 1975 th́ làm ǵ có mấy triệu dân V sống khắp nơi rải rác trên thế giới ngoài chữ S chứ. (v́ dân có cốt VNCH hỏng ai có tinh thần khoái chui ra Hải Ngoại sống cả)

    Dân Việt sống trong thể chế VNCH khg có tinh thần "vọng ngoại" (như già hồ mời tụi Pháp vào Hanoi 1946 nhé) khoái sống với tụi Tây Phuơng nhé.

    Đó là thời Chiến có VN war họ (con dân VNCH) c̣n có tinh thần như thế huống chi là sống thời b́nh rồng rả hơn 42 năm rồi th́ tụi có cốt 1-SVPK sao lại có tâm địa, có ư chí thích chạy ra hải ngoại sống vậy cà.( dùng từ thủ đoạn quỳ gối ăn xin t́nh ái làm hôn nhân giả với ai đó sang thủ đoạn X,Y,Z ..vv)

    ... làm cơ ngơi dưỡng lăo cho cán bộ " hạ mă an toàn..!"...
    Cán bộ có tuổi đảng cao mà chọn USA làm nơi dưỡng lăo là binh lủn ..

    Như Mỹ binh lủn đi ván bài bỏ rơi miền Nam đó .

    Nhè chổ thiên hạ hỏng có tâm phục cái chế độ 1-SVPK mà cố chui đầu vào sống hết kiếp già à...

    Nên nhớ khi thiên hạ hỏng tâm phục chổ nào th́ họ có quyền lên plan triệt hạ chổ đó ... ai mà biết trước tương lai đây ..


    Quê hương, đất Việt bây giờ c̣n hay mất là do chế độ đang cầm quyền áp đặt lên. .Nhưng sự mất c̣n này cũng có thể thay đổi, một khi các cháu hiểu biết được trách nhiệm của chính các cháu đang sống trong nước là làm sao để giữ được nước.. có giữ được nước th́ mới c̣n quê hương.. c̣n được danh xưng của Việt Nam..
    Ngoại ngưng gơ thôi... mong các cháu hiẻu nhiều .../. nmq
    Quá trể rồi anh Q ơi...

    TỤi Mỹ và tụi 5-SVPK đă ngầm làm "bồ tèo" tiếp rồi ..

    Các cháu trong chữ S hiểu được rồi (giả sữ đủ tŕnh độ hiểu) cũng là sự đă rồi ....đă xong.

    Mỹ khg biết lợi dụng thời cơ khi tụi Soviet và tụi CS Đông Âu đang collapse ,th́ bơm ngay Oxygen vào 1 lực lượng nào đó th́ hoạ may c̣n có thể gở ván bài lấy lại Đông Dương nằm trong ḷng bàn tay ḿnh,.. đàng này US im re tức là gián tiếp bắt tay tụi China chia phần géopolitique rồi ....bây giờ US ba xí ba tú vụ biễn Đông cho có lệ, vậy thôi .. Nếu Mỹ thật tâm muốn bảo vệ vùng này th́ Mỹ đă có hành động dùng B52 trải thảm mùa xuân 1975 cho tụi CS BV biết thế nào là lễ độ ....Không Quân Hoa Kỳ nó ra làm sao ?

    Họ khg làm là bài bản thấy rỏ rồi ....

  8. #628
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên;.. một vùng kỷ niệm..Đại hội Gia Long...

    Chào mừng những mái trường xưa...

    bà lăo Hương mới vừa nhận được Mail của bạn bè về ngày Đại hội thế giới của toàn thể nữ sinh Gia Long 2017...
    nmq được xem ké.. rất vui mừng nh́n lại những khuôn mặt quen thuộc.... Nay xin đem lên đây giới thiệu cùng quí Bạn
    Quí Bạn lên Youtube...
    Đêm Gala Đại hội Gia Long Thế Giới VIII 2017- Montreal

    Quả đất rất tṛn... và chúng ta lại có dịp chia vui;.. khi nh́n thấy .. nhau.. ./.

  9. #629
    CỔ VĂN
    Khách
    Quote Originally Posted by Nguyễn Mạnh Quốc View Post
    Chào mừng những mái trường xưa...

    bà lăo Hương mới vừa nhận được Mail của bạn bè về ngày Đại hội thế giới của toàn thể nữ sinh Gia Long 2017...
    nmq được xem ké.. rất vui mừng nh́n lại những khuôn mặt quen thuộc.... Nay xin đem lên đây giới thiệu cùng quí Bạn
    Quí Bạn lên Youtube...
    Đêm Gala Đại hội Gia Long Thế Giới VIII 2017- Montreal

    Quả đất rất tṛn... và chúng ta lại có dịp chia vui;.. khi nh́n thấy .. nhau.. ./.


    Phải cái youtube này không ạ ? camara đảo nhanh quá, em chẳng nhận ra bà chị nào cả

  10. #630
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..kỷ niệm thư sinh thời dưới mái trường....

    ngày 07 - 10 - 2017...mây trời trắng xoá.. âm u.. OAT = +08 oC... độ ẩm 65%... và gió nhẹ ... đủ làm co ro....

    Hôm qua nmq đưa lên giới thiệu về sự kiện được bà trẻ Hương cho nh́n kẽ h́nh ảnh của Đại hội Gia Long... và nmq đă vội vă khoe ngay lên. Không ngoài mục đích..;
    biết đaau c̣n nhiều vị , v́ tuổi già sức yếu.. chống gậy .. run rẩy.. nay không thể bước đi đến nơi, để tận mặt cầm lấy tay nhau trong nghẹn ngào ... tuy ngồi xuống trước mặt là màn h́nh , nhưng đang hiển hiện lên những khuôn mặt.. những mảnh chuyện vui buồn của thời c̣n cắp sách...nhuw đă giúp quí bạn già nua .. sống lại cái tuổi ô mai đầy mộng mị....
    Quí Bạn dă vô trang youtube mà nmq tŕnh đến quí Bạn... th́ ngay cột bên tay mặt của trang Youtube quí bạn cũng thấy hiẻn thị mọt loạt các clips đưa lên.. tất cả các h́nh ảnh chung quanh đă tập dượt và ngay trong clip : Tien Dai hoi Gia Long The Gioi ky VIII - 2017- Montreal ..
    quí bạn se được nhinf thấy h́nh ảnh rơ ràng hơn của những khuôn mật thân quen.. quí vị sẽ nh́n thấy.. kể cả các nũ sinh Gia Long cao niên từ VN bay qua.....
    Hăy chia vui và chung vui với tuỏi cao niên. Cũng là niềm tự hào khoe ra cùng cháu chắt ./. nmq

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 7 users browsing this thread. (0 members and 7 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 31-08-2012, 05:27 PM
  2. Replies: 2
    Last Post: 11-07-2012, 08:15 PM
  3. Không làm được việc lớn th́ làm việc nhỏ này
    By nguoibatcao in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 19
    Last Post: 17-08-2011, 07:20 AM
  4. Replies: 3
    Last Post: 17-08-2011, 12:12 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •