Page 108 of 184 FirstFirst ... 85898104105106107108109110111112118158 ... LastLast
Results 1,071 to 1,080 of 1831

Thread: Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên

  1. #1071
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067
    MỘT PHÓNG VIÊN NGƯỜI ĐỨC VIẾT VỀ VIỆT NAM

    http://catbuicarolineth.blogspot.com...t-ve-viet.html
    https://nuocnha.blogspot.com/2019/04...e-vietnam.html

    mercredi 29 avril 2015
    MỘT PHÓNG VIÊN NGƯỜI ĐỨC VIẾT VỀ VIỆT NAM Hậu quả của Khủng bố và Đức hạnh của Hy Vọng



    A reporter's love for a wounded people

    Cuốn sách Đức: “A reporter's love for a wounded people” của tác giả Uwe Siemon-Netto đă được viết xong và đang chờ một số người viết “foreword” và endorsements.

    Bản dịch cũng đă xong, được phép của tác giả chúng tôi xin giới thiệu đoạn kết rất xúc động mà tác giả đă nói lên ước muốn cùng với người Việt Nam nuôi dưỡng niềm hy vọng một ngày không xa Tự Do Dân Chủ sẽ trở lại với quê hương khốn khổ của chúng ta:

    Đoạn kết:

    Hậu quả của khủng bố và đức hạnh của hy vọng

    Hơn 40 năm đă trôi qua kể từ khi tôi giă biệt Việt Nam. Vào năm 2015, thế giới sẽ chứng kiến kỷ niệm lần thứ 40 “chiến thắng” của Cộng sản và nhiều người sẽ gọi đó là ngày “giải phóng.” Ga xe lửa Huế, nơi một đầu máy và một toa hành lư khởi hành chuyến tầu tượng trưng 500 thước mỗi buổi sáng vào lúc 8 giờ sẽ không c̣n đáng đi vào kịch trường của sự phi lư nữa. Nó đă được phục hồi đẹp đẽ và sơn phết lại mầu hồng. Một lần nữa, tương tự như những ngày dưới sự thống trị của người Pháp, nó là nhà ga xe lửa đẹp nhất vùng Đông Dương và tài xế tắc-xi không phải chờ đợi vô ích bên ngoài. Mười chuyến tầu thong dong chạy qua mỗi ngày, năm chuyến xuôi Nam và năm chuyến ra Bắc. Gộp chung lại chúng được mệnh danh một cách không chính thức là Tàu Tốc Hành Thống Nhất. Chẳng lẽ nào tôi lại không mừng vui? Chuyện này có khác nào bên Đức khi bức tường Bá Linh đổ xuống và những băi ḿn biến mất, và nay những chuyến tầu cao tốc phóng ngược xuôi giữa hai xứ nguyên là Cộng sản bên Đông và Dân chủ bên Tây với tốc độ lên tới 200 dặm một giờ?


    Hiển nhiên là tôi rất vui khi chiến tranh kết thúc và Việt Nam được thống nhất và phát triển, những chuyến xe lửa đă hoạt động trở lại và các băi ḿn đă được tháo gỡ. Nhưng đến đây th́ sự tương đồng với nước Đức chấm dứt. Nước Đức hoàn thành sự thống nhất, một phần nhờ người dân tại Đông Đức đă lật đổ chế độ độc tài toàn trị bằng những cuộc biểu t́nh và phản kháng ôn ḥa, một phần nhờ vào sự khôn ngoan của các nguyên thủ quốc tế như các vị Tổng thống Ronald Reagan và George G.W. Bush, của Thủ tướng Helmut Kohl, của lănh tụ Sô Viết Mikhail Gorbachev, và cũng phần khác v́ sự sụp đổ có thể đoán trước được của hệ thống xă hội chủ nghĩa sai lầm trong khối Sô Viết. Không có ai bị thiệt mạng trong tiến tŕnh này, không một ai bị tra tấn, chẳng có ai phải vào trại tù và cũng không có ai bị buộc phải trốn chạy.


    Có một khuynh hướng khó hiểu, ngay cả trong số các vị học giả đáng kính của phương Tây đă diễn tả sự kiện Cộng sản cưỡng chiếm miền Nam như là một cuộc “giải phóng.” Điều này đặt ra một câu hỏi: giải phóng cái ǵ và cho ai? Có phải miền Nam đă được “giải phóng” khỏi sự áp đặt một nhà nước độc đảng toàn trị được xếp hạng chung với những chế độ vi phạm tồi tệ nhất thế giới về các nguyên tắc tự do tôn giáo, tự do phát biểu, tự do ngôn luận, tự do hội họp và tự do báo chí? Một cái thứ giải phóng ǵ đă làm chết 3,8 triệu người dân Việt từ 1954 đến 1975 và đă buộc hơn một triệu người khác phải trốn ra khỏi đất nước, không những từ miền Nam bại cuộc mà cả từ những bến cảng miền Bắc và làm từ 200.000 đến 400.000 người gọi là thuyền nhân bị chết đuối?


    Có phải là hành động giải phóng không khi xử tử 100.000 người lính miền Nam và viên chức chính phủ sau ngày Sài G̣n thất thủ? Phải chăng chỉ là một màn tŕnh diễn nhân đạo của bên thắng cuộc bằng cách lùa từ một triệu đến 2 triệu rưỡi người miền Nam vào các trại tù cải tạo, trong đó có khoảng 165.000 người mất mạng và hàng ngàn người khác đă bị tổn thương sọ năo lâu dài và bị các vấn đề tâm thần do hậu quả của tra tấn, theo một cuộc nghiên cứu của một nhóm học giả quốc tế do Bác sĩ tâm thần Richard F. Molina của đại học Harvard dẫn đầu?


    Từ giữa những năm 1960, những tay bịa đặt chuyện huyền thoại về chính trị và lịch sử của phương Tây, hoặc ngây thơ hoặc bất lương, đă chấp nhận lời giải thích của Hà Nội rằng cuộc xung đột là một cuộc “chiến tranh nhân dân.” Cũng đúng thôi nếu chấp nhận định nghĩa của Mao Trạch Đông và Vơ Nguyên Giáp về cụm chữ đó. Nhưng theo luật văn phạm về sở hữu tự theo cách Saxon Genitive qui định th́ “chiến tranh nhân dân” phải được hiểu là cuộc “chiến tranh của nhân dân.” Thực tế không phải như vậy. Đă có khoảng 3,8 triệu người Việt Nam đă bị giết giữa các năm 1954 và 1975. Khoảng 164.000 thường dân miền Nam đă bị thủ tiêu trong cuộc tru diệt bởi Cộng sản trong cùng thời kỳ, theo nhà học giả chính trị Rudolf Joseph Rummel của trường Đại học Hawaii. Ngũ Giác Đài ước tính khoảng 950.000 lính Bắc Việt và hơn 200.000 lính VNCH đă ngă xuống ngoài trận mạc, cộng thêm 58.000 quân Hoa Kỳ nữa. Đây không thể là một cuộc chiến tranh của nhân dân mà chính là chiến tranh chống nhân dân.


    Trong tất cả những lập luận đạo đức giả về cuộc chiến Việt Nam ta gặp quá thường trong ṿng 40 năm qua, cái câu hỏi quan trọng nhất đă bị mất dấu hay AWOL, nếu dùng một từ ngữ viết tắt quân sự có nghĩa là “vắng mặt không phép,” câu hỏi đó là: Dân Việt Nam có mong muốn một chế độ Cộng sản hay không? Nếu có, tại sao gần một triệu người miền Bắc đă di cư vào Nam sau khi đất nước bị chia cắt năm 1954, trong khi chỉ có vào khoảng 130.000 cảm t́nh viên Việt Minh đi hướng ngược lại?


    Ai đă khởi đầu cuộc chiến tranh? Có bất kỳ đơn vị miền Nam nào đă hoạt động ở miền Bắc hay không? Không. Có du kích quân miền Nam nào vượt vĩ tuyến 17 để mổ bụng và treo cổ những người trưởng làng thân cộng, cùng vợ và con cái họ ở đồng quê miền Bắc hay không? Không. Chế độ miền Nam có tàn sát cả một giai cấp hàng chục ngàn người trên lănh thổ của họ sau năm 1954 bằng cách tiêu diệt địa chủ và các đối thủ tiềm năng khác theo cách thống trị theo lối Sô Viết của họ hay không? Không. Miền Nam có thiết lập chế độ độc đảng toàn trị hay không? Không.

    Với cương vị một người công dân Đức, tôi không can dự ǵ đến cuộc chiến này, hay nói theo lối người Mỹ là “I have no dog in this fight” (tôi chẳng có con chó nào trong vụ cắn lộn này cả). Nhưng, nhằm chú giải cho cuốn sách “Lời nguyện của nhà báo”, tương tự như các phóng viên kỳ cựu có lương tâm, ḷng tôi đă từng và vẫn c̣n đứng về phía dân tộc Việt Nam nhiều đau thương. Ḷng tôi hướng về những người phụ nữ tuyệt vời với tính t́nh rất thẳng thắn và vui vẻ; hướng về những người đàn ông Việt Nam khôn ngoan và vô cùng phức tạp đang theo đuổi giấc mơ tuyệt hảo theo phong cách Khổng giáo; hướng về các chiến binh giống như trẻ con đi ra ngoài mặt trận mang theo cái tài sản duy nhất là một lồng chim hoàng yến; hướng về các góa phụ chiến tranh trẻ với cơ thể bị nhào nặn méo mó chỉ v́ muốn bắt một tấm chồng lính Mỹ nhằm tạo một ngôi nhà mới cho con cái và có thể cho chính họ, c̣n hơn là đối mặt với độc tài Cộng sản; hướng về nhóm trẻ em bụi đời trong thành thị cũng như ngoài nông thôn săn sóc lẫn nhau và những con trâu đồng. Với trái tim chai cứng c̣n lại, ḷng tôi thuộc về những người trốn chạy khỏi ḷ sát sinh và vùng chiến sự, luôn luôn đi về hướng Nam mà không bao giờ về hướng Bắc cho đến tận cùng, khi không c̣n một tấc đất nào vắng bóng Cộng sản nữa để mà trốn. Tôi đă chứng kiến họ bị thảm sát hay bị chôn sống trong những ngôi mồ tập thể và mũi tôi vẫn c̣n phảng phất mùi hôi thối của những thi thể đang thối rữa.


    Tôi không có mặt vào lúc Sài G̣n thất thủ sau khi toàn bộ các đơn vị Quân Lực VNCH, thường xuyên bị bôi bẩn một cách ác độc bởi truyền thông Hoa Kỳ, giờ đây bị những đồng minh người Mỹ của họ bỏ rơi, đă chiến đấu một cách cao thượng, biết rằng họ không thể thắng hay sống sót khỏi trận đánh cuối cùng này. Tôi đang ở Paris, ḷng sầu thảm khi tất cả những chuyện này xẩy ra và tôi ước ǵ có dịp tỏ ḷng kính trọng năm vị tướng lănh VNCH trước khi họ quyên sinh lúc mọi chuyện chấm dứt, một cuộc chiến mà họ đă có thể thắng: Lê Văn Hưng (sinh năm 1933), Lê Nguyên Vỹ (sinh năm 1933), Nguyễn Khoa Nam (sinh năm 1927), Trần Văn Hai (sinh năm 1927) và Phạm Văn Phú (sinh năm 1927).


    Khi tôi viết đoạn kết này, một kư giả đồng nghiệp và một loại học giả sinh năm 1975 khi Sài G̣n bị thất thủ, đă tự tạo cho bản thân một thứ tên tuổi bằng cách bêu xấu tội ác chiến tranh của Mỹ tại Việt Nam. Vâng, họ thật đáng bị bêu xấu. Đúng, đó là sự thật. Mỹ Lai có thật. Tôi biết, tôi đă có mặt trong phiên ṭa mặt trận khi Trung úy William Calley bị kết án là có tội. Tôi biết cái tiêu chuẩn đếm xác chết được tôn sùng bởi đầu óc méo mó của các cấp chỉ huy quân sự cũng như dân sự thời đại Mc Namara tại Washington và bản doanh Hoa Kỳ tại Sài G̣n đă làm tổn hại hàng ngàn mạng sống của người dân vô tội.


    Nhưng không có hành vi tàn ác nào của các đơn vị rối loạn Hoa Kỳ và VNCH có thể sánh bằng cuộc tàn sát do lệnh nhà nước giáng xuống đầu người miền Nam nhân danh Hồ Chí Minh. Những tội ác mà cho đến ngày nay những kẻ kế thừa thậm chí vẫn không thừa nhận v́ không ai có cái dũng cảm hỏi họ: Tại sao các anh thảm sát tất cả những người vô tội mà các anh rêu rao là đi chiến đấu để giải phóng họ? Với tư cách một người Đức, tôi xin được thêm một đoạn chú thích như sau: tại sao các anh giết người bạn của tôi là Hasso Rüdt von Collenberg, tại sao lại giết các bác sĩ người Đức ở Huế, và anh Otto Söllner tội nghiệp mà “tội ác” duy nhất là dạy trẻ em Việt Nam cách điều khiển một ban nhạc ḥa tấu? Tại sao các anh bắt cóc những thanh niên thiện nguyện Knights of Malta, làm cho một số bị chết trong rừng rậm và số khác th́ bị giam cầm tại Hà Nội? Tại sao các anh không bao giờ tự xét lương tâm về những hành động đó, theo cách những người Mỹ chính trực trong khi họ đă được xác định một cách đúng đắn là họ thuộc về phía lẽ phải trong cuộc Đại Chiến Thứ Hai, vẫn bị dằn vặt bởi cái di sản khủng khiếp để lại v́ đánh bom rải thảm những khu dân cư trong nước Đức và tấn công bằng bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki?


    Hồi tưởng lại cuộc thử thách trên con đường ṃn Hồ Chí Minh trong tạp chí Der Spiegel, cô y tá Tây Đức Monika Schwinn nhớ lại cuộc gặp gỡ với các đơn vị chiến đấu Bắc Việt trên đường xuống phía Nam như là một trong những kinh nghiệm khủng khiếp nhất. Cô diễn tả cái cường độ của mối hận thù trên khuôn mặt của những tên lính đó và cô viết chính những tên Việt Cộng canh chừng phải khó khăn lắm mới ngăn chận họ không giết những người Đức ngay tại chỗ. Không có ai sinh ra là biết hận thù cả. Sự thù hận chỉ có thể có được do dậy dỗ. Nuôi dưỡng tính giết người trong ḷng thanh niên là một khuôn phép huấn luyện chỉ có trường phái chủ nghĩa toàn trị là giỏi nhất. Trong cuốn tiểu sử rất hay nói về tay chỉ huy SS Heinrich Himmler, sử gia Peter Longerich diễn tả là ngay cả gă sáng lập viên cái lực lượng tàn độc gồm những tên côn đồ mặc đồ đen cũng khó ḷng buộc thuộc hạ vượt qua sự kiềm chế tự nhiên để thi hành lệnh thảm sát Holocaust (Longerich. Heinrich Himmler. Oxford: 2012). Chính cái ánh mắt thù hận của những tên sát nhân Bắc Việt tại Huế làm ám ảnh những người tôi phỏng vấn hơn cả. Nhưng dĩ nhiên phải dành nhiều thời gian với họ, chịu sự đau khổ cùng họ, tạo niềm tin và tṛ chuyện với họ th́ mới khám phá ra cái cốt lơi của một phần nhân tính con người, một hiểm họa về mặt chính trị và quân sự vẫn c̣n quanh quẩn bên chúng ta từ bốn thập niên qua. Chỉ phán ư kiến về nó từ trên tháp ngà đài truyền h́nh New York hay các trường đại học Ivy League th́ không bao giờ đủ cả.


    Trong một cuốn sách gây chú ư về đoàn quân Lê Dương Pháp, Paul Bonnecarrère đă kể lại cuộc gặp gỡ lịch sử giữa Đại tá đầy huyền thoại Pierre Charton và Tướng Vơ Nguyên Giáp sau khi Pháp thất trận tại Điên Biên Phủ (Bonnecarrère. Par le Sang Versé. Paris: 1968). Charton là tù binh trong tay Cộng sản Việt Minh. Giáp đến thăm Charton nhưng cũng để hả hê. Cuộc gặp gỡ xẩy ra trong một lớp học trước mặt khoảng 20 học viên đang tham dự một buổi tuyên truyền chính trị. Cuộc đối thoại giữa hai nhân vật đối chọi nhau đă xẩy ra như sau:



    Giáp: “Tôi đă đánh bại ông, thưa Đại tá!”


    Charton: “Không, ông không đánh bại tôi, thưa Đại tướng. Rừng rậm đă đánh bại chúng tôi... cùng sự hỗ trợ các ông đă nhận được từ người dân bằng các phương tiện khủng bố.”


    Vơ Nguyên Giáp không ưa câu trả lời này và cấm các học viên không được ghi chép nó. Nhưng đó là sự thật, hay chính xác hơn: đó là một nửa của sự thật. Cái nửa kia là các nền dân chủ như Hoa Kỳ đúng là không được trang bị về chính trị và tâm lư để theo đuổi một cuộc chiến trường kỳ. Sự nhận thức này, cùng với cách sử dụng các phương tiện khủng bố đă trở thành trụ cột trong chiến lược của Vơ Nguyên Giáp. Hắn đă đúng và hắn đă thắng. Thậm chí nguy hiểm hơn nữa là ngày nay các chế độ toàn trị đang chú ư đến điểm này.


    Cho đến tận ngày hôm nay tôi vẫn c̣n bị ám ảnh bởi cái kết luận tôi bắt buộc phải rút ra từ kinh nghiệm về Việt Nam là: khi một nền văn hóa bê tha hủ hóa đă mệt mỏi về ḷng hy sinh, nó sẽ có khả năng vứt bỏ tất cả. Nó đă chín mùi để bỏ rơi một dân tộc mà đáng lẽ nó phải bảo vệ. Nó c̣n thậm chí sẵn sàng xóa đi những mạng sống, sức khoẻ về thể chất và tinh thần, nhân phẩm, trí nhớ và danh thơm của những thanh niên đă được đưa ra mặt trận. Điều này đă xẩy ra trong trường hợp các cựu chiến binh Việt Nam. Tác động của sự khiếm khuyết đă ăn sâu trong các nền dân chủ tự do này rất đáng sợ v́ cuối cùng nó sẽ phá hỏng chính nghĩa và tiêu diệt một xă hội tự do.


    Tuy nhiên tôi không thể kết thúc câu chuyện ở đây bằng điều tăm tối này được. Là một người quan sát về lịch sử, tôi biết là lịch sử, mặc dù được khép kín trong quá khứ, vẫn luôn luôn mở rộng ra tương lai. Là một Ki-Tô hữu tôi biết ai là Chúa của lịch sử. Chiến thắng của Cộng sản dựa vào những căn bản độc ác: khủng bố, tàn sát và phản bội. Hiển nhiên tôi không biện minh cho chuyện tiếp tục đổ máu nhằm chỉnh lại kết quả, cho dù có khả thi đi chăng nữa. Nhưng là một người ngưỡng mộ tính kiên cường của dân tộc Việt Nam, tôi tin là họ sẽ cuối cùng t́m ra phương cách ôn ḥa và các lănh tụ chân chính để họ có thể thoát khỏi những tay bạo chúa. Có thể sẽ phải mất nhiều thế hệ, nhưng điều đó sẽ xẩy ra.


    Trong ư nghĩa này, tôi bây giờ chỉ muốn xếp hàng vào đoàn xích-lô bên ngoài ga xe lửa Huế vào năm 1972, nơi chẳng có người khách nào quay trở lại. Chỗ của tôi ở đâu bây giờ? Tôi c̣n lại ǵ nữa ngoài niềm hy vọng?


    Uwe Siemon-Netto



    đọc tiếp nhấn vào đường dẫn dưới đây

    MỘT PHÓNG VIÊN NGƯỜI ĐỨC VIẾT VỀ VIỆT NAM Hậu quả của Khủng bố và Đức hạnh của Hy Vọng
    http://gdnkt.blogspot.com/2015/04/mo...e-viet_23.html


    Publié par Caroline Thanh Huong à mercredi, avril 29, 2015

  2. #1072
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ; bới đống tro tàn.. cúi đầu thương tiếc....

    ngày 17 - 04 - 2019.. chiều vè bóng ngả.. tiếng ríu rít của đàn cháu thơ bé bỏng đang vọng vào... OAT = + 24 oC..
    kẻ gơ bài đang mải miết đọc những gịng chữ như nhắc nhở ... chốn xưa tuy vùng khói lửa mà t́nh người vẫn đầm ấm bên nhau chia sẻ..
    xin cảm ơn T/v nguoigia đă đăng lên cho đọc về cuốn truyện của phóng viên chiến trường và chiến tranh Việt Nam.. từ kỷ niệm Điện Biên...
    Ngậm ngui thương sót.. từ 130 ngàn quan mà khi đầu hàng; 17-05- 1954, xin hăy lật lại trang sử từ sau TC2...
    Sự bại trận của 2 đế quốc Phát xít Đức
    Đúc đàu hàng Đồng Minh ngày 08-tháng 05- 1945 và Quân phiệt Nhât đầu hàng bên Đồng Minh...02-09/1945.
    Đất Á châu.. súng đạn quan nhu thăng dư tồn đọng của Mỹ nay được đổ sang cho Quốc dân đàng Trung hoa.. v́ lúc này giữa Mao trạch Đông và Tưởng giới Thạch cũng vẫn c̣n giao hảo qua cột treog Tống Khánh Linh và Tống Mỹ Linh. cho đến khi cạn lư trường chinh hoàn tất (1948) quân Quốc dân đảng bị dồn xuống phía Nam giáp biên với VN(1950-52).. và sau áp lực quân sự đă lamf cho Quốc dân đảng và Tưởng giới Thạch đành phải bỏ châu lục bơi sang Đài Loan trú đóng.. Đài Loan vốn là đất thuộc địa v́ là nhượng địa của nhà Thanh cho Nhật bản.
    Cùng thời miền Bắc Á.. sau khi Nhật Bản đàu hàng 1945.. Cao ly(Hàn quốc) dược chia phần cho 2 đại cường phần Bắc ĩ tuyến 38o là do Nga sô vào kiểm soát( 22-05-1945) c̣n Nam 38o th́ do Hoa kỳ vào chiếm đóng (08-09-1945).để rồi cuộc chiến Cao Ly bùng nổ giữa đôi bên.. Riêng bên Bắc th́ do khối Cộn sản.. bên Nam do khối Tự do.. nhân lực th́ riêng Bắc Triều có lợi điểm hơn v́ sát nách có X́ dầu đỏ trợi giúp với 2 Quân đoàn,.. vàQD4 của Lâm Bư sau này được đưa qua VN Bắc đụng trận Điện Biên Phủ.. cũng như khí giới thặng dư dồi dào.. đều dược đưa cho CS Bác VN để bằng giá nào cũng phải thắng..
    Rieeng Việt Nam th́ sau TC2.. Cao bồi cũng đă mệt mỏi hơn nữa vụ việc giàn rải quân kháp cùng trên quả địa cầu cũngddax dến lúc nghỉ ngơi.. c̣n Pháp là nước có can hệ mật thiết với Đông dương cũng đă nghèo lắm rồi.. hơn nữa đông dương xa gần nửa ṿng địa cầu.. Pháp c̣n phải lo các vùng Phi châu để lấy lương thực.. tài nguyen chứ VN th́ quá xa.. phải chăng đó là lư do... chưa kể đến lời nói gió đưa rồi.....
    Qua các yếu tố của hậu TC2 ..th́ cho thấy lợi thé cua CSVN khi ôm chân chum tương x́ dầu... khí giới quân dụng vứt đi đâu ?? lại đến số quân lính của mấy quân đoàn.. toàn sức lực thanh niên.. nội lo ăn cũng sạt cả núi Nga Mi.. thế là, sau khi có lời nói của Bành Đức Hoài. rồi đến vị chủ tịch tối cao của Viẹt Minh cũng ḷ ḍ lội bộ qua biên giới sang cầu viện đồng chí bánh bao.. Quân đoàn 4 của Lâm Bưu vừa tinh nhuẹ chiến trường nay đưa xuống Nam giúp cho CS Bắc Việt.. vừa được nghỉ dưỡng vừa là chỗ băi rác đổ đống phế liệu vũ khí từ chién tranh Triều tiên..
    Có đủ cả quân lính lẫn tướng điều binh kinh nghiệm đế trợ giúp chi mặt trận Điện Biên.. đúng là đă nghèo lại gặp lúc vận mạt.. quân lính tiêu hao thiếu cả bổ sung.. khí giới cũng vậy c̣n bạn bè cũng lơ là.. thêm một lư do to lớn cho ụ viêc thất trận.. và cái phải đến đă đến tháng 5-1945.. Cộng sản VN tràn ngập trận chiếp bất chấp giao ước sẽ có cờ hàng và đầu hàng chính thức. Cũng v́ vậy mà trân thất thủ Điện Biên xảy ra đă không có cờtrawngs treo lên hay cắm trên nắp hầm chúng minh cho sự đầu hàng..
    Sau này mới dần lộ diẹn ra nào Lă quí Ba.. và cả đống tướng lănh cầm quân đánh trận Điện Biên chứ ông họ Vơ nằm cách xa trận dịa cũng cả vài chục cây số v́ đón nhận sự đầu hàng của tướng De Castries đă không có mặt tướng Giáp và có 1 vị tướng tư lịnh ( đă chiến tháng quân Pháp trên QL4- Lạng sơn).. có mặt đón nhận sự đầu hàng..
    Kẻ từ chiến tháng Điện Biên th́ cả nước VN miền Bắc được ăn gạo bao chỉ xanh loại 100 kư/1 bao tải.. dệt bằng đay..
    cuốn phim mất đất mất quê hương chắc sẽ c̣n trong trí nhớ của kẻ gơ bài cho đến khi nhắm mắt tắt thở... !
    Quis Bạn biết nhiều ở khắp vùng quê hương đátnuowcs.. xin hăy đóng góp thêm cho hậu duệ được hiểu biết rộng răi hơn về một miền đất quê nghèo mà... dáng yêu.. vẫn c̣n măi trong kư ức..... ./.

  3. #1073
    Member nguoi gia's Avatar
    Join Date
    18-02-2016
    Posts
    2,067
    Hoàng Sa 1974! Geneva 1954!

    http://danlambaovn.blogspot.com/2019...-tap.html#more
    https://nuocnha.blogspot.com/2019/04...neva-1954.html

    Hoàng Sa 1974! Geneva 1954! Hành tung tập đoàn đảng trị 65 năm bán nước!


    Lê Thiên (Danlambao) - Sau 45 năm Tàu Cộng mở cuộc bắn giết 74 chiến sĩ Hải quân Việt Nam Cộng Ḥa nhằm cướp đoạt Hoàng Sa của Việt Nam ngày 19/01/1974, năm nay (2019) lần đầu tiên một số báo lề đảng bắt đầu chỉ đích danh Tàu cộng từ lâu đă âm mưu cưỡng chiếm Hoàng Sa.

    Hoàng Sa trước năm 1974.

    Bài báo trên Infonet ngày 18/01/2019 của PGs-Ts Hoàng Chí Hiếu cho biết, “Năm 1951, Trung Quốc đă chính thức đưa ra yêu sách về chủ quyền của họ đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, nhưng bị nhiều quốc gia khác phản đối”. Tác giả bài báo nh́n nhận: “Ngày 1/6/1956, ngoại trưởng chính quyền Việt Nam Cộng ḥa (VNCH) Vũ Văn Mẫu tuyên bố tái khẳng định chủ quyền của Việt Nam với Hoàng Sa và Trường Sa. Vài ngày sau, nhà nước Cộng ḥa Pháp cũng lên tiếng xác nhận”.

    Lại cũng theo bài báo trên, “ngày 22/8/1956, hải lục quân VNCH đổ bộ lên đảo chính của Hoàng Sa, dựng bia, kéo cờ. Trong cùng ngày, lực lượng hải quân [VNCH] tỏa ra đổ bộ lên các ḥn đảo chính thuộc Trường Sa, dựng các cột đá chủ quyền”. Nhưng bất hạnh thay! “Tháng 10/1956, hải quân Đài Loan chiếm đảo Ba B́nh (Itu Aba) [của quần đảo Hoàng Sa]. Tranh thủ cơ hội, Cộng ḥa Nhân dân Trung Hoa [Tàu Cộng] lập tức nhảy vào chiếm đảo Phú Lâm [cũng thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam]”.

    Tác giả Hoàng Chí Hiếu nh́n nhận Việt Nam Cộng Hoà lúc bấy giờ đă không chịu khuất phục. Đầu thập niên 1970, “Việt Nam Cộng ḥa bắt đầu việc khai thác nguồn dầu khí ngoài khơi, và tháng 7/1973 Sài G̣n đă kư kết 8 hợp đồng khoan thăm ḍ tại những nơi được cho là có nhiều dầu mỏ trên biển Đông”.

    Báo Infonet c̣n cho biết: “Tháng 9/1973, Việt Nam Cộng ḥa tuyên bố sáp nhập quần đảo Trường Sa vào địa bàn tỉnh Phước Tuy…"

    Cũng theo tác giả bài báo, âm mưu thôn tính của Tàu cộng đă hé lộ: “… sau cuộc gặp lịch sử giữa Mao Trạch Đông với Nixon vào đầu năm 1972, và sự kiện Mỹ rút ra khỏi Việt Nam sau Hiệp định Paris đầu năm 1973, Bắc Kinh đă thấy trước một khả năng mới: Họ có thể loại trừ khả năng can thiệp của Hải quân Mỹ nếu cưỡng chiếm các ḥn đảo thuộc do Việt Nam Cộng ḥa quản lư”.

    Hơn thế nữa, “Trung Quốc c̣n sử dụng các ngư dân để gia tăng sự hiện diện của họ trên vùng biển nhóm Nguyệt Thiềm (Crescen) từ năm 1973. Ngày 9/1/1974, các ngư dân Trung Quốc từ đảo Hữu Nhật (Robert) áp sát tới gần đảo Hoàng Sa (Pattle) - nơi mà Việt Nam Cộng ḥa đang đóng quân trên đó. Ngày 11/1, Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc công khai thách thức Tuyên bố tháng 9/1973 của Việt Nam Cộng ḥa.

    Theo Hoàng Chí Hiếu, “giữa tháng 1/1974, các t́nh huống đối đầu trở nên căng thẳng hơn. Tiếp theo các tuyên bố của Bắc Kinh, Sài G̣n gửi thêm một số tàu chiến tới khu vực nhóm đảo Nguyệt Thiềm (Crescen), trục xuất các ngư dân Trung Quốc ra khỏi khu vực này. Từ đó đă dẫn tới sự kiện ngày 19-20/1/1974, mà sau đó Trung Quốc đă giành được quyền kiểm soát trên toàn bộ quần đảo Hoàng Sa bằng sức mạnh quân sự của ḿnh”.

    Sự kiện 19-20/1/1974 chính là sự kiện Tàu cộng đánh cướp Hoàng Sa của Việt Nam bằng vũ lực sau khi hạ sát 74 chiến sĩ Hải quân VNCH, nhưng phía CS Bắc Việt hoàn toàn im lặng, một sự im lặng mang tính đồng lơa.

    Tàu Cộng âm mưu cướp Hoàng sa từ năm 1954.

    Theo Hoàng Chí Hiếu, việc Trung Cộng đánh cướp Hoàng Sa từ tay Việt Nam Cộng Hoà "đă được Bắc Kinh chuẩn bị từ Hội nghị Geneva 1954”.

    Ông Hiếu quả quyết: “Trung Quốc quyết định chọn vĩ tuyến 17 và muốn “gài” Việt Nam vào thế đă rồi…”. Ông Hiếu lại cho rằng “việc Trung Quốc không ‘giúp’ Việt Nam Dân chủ cộng ḥa” chia cắt Việt Nam ở vĩ tuyến 13 mà phải chấp nhận vĩ tuyến 17 là “nhằm phục vụ ư đồ sâu xa của Bắc Kinh đối với Hoàng Sa, khi gần như toàn bộ quần đảo này nằm gọn trong vĩ tuyến 16 đến vĩ tuyến 17 tức lằm trong phần lănh thổ chia cho phía Quốc Gia Việt Nam (tức VNCH)..

    Ông Hoàng Chí Hiếu tỏ vẻ lấy làm tiếc rằng Hoàng Sa đă không do “Việt Nam Dân chủ cộng ḥa [tức CS Bắc Việt] quản lư. Bởi theo ông, “khi sự tương đồng ư thức hệ đóng vai tṛ chủ đạo, chi phối quan hệ giữa hai nước th́ việc Trung Quốc ra tay chiếm đoạt Hoàng Sa từ Việt Nam Dân chủ cộng ḥa sẽ khó có thể xảy ra”(???) Ông Hiếu nói mà không nh́n lại cuộc chiến biên giới phía Bắc năm 1979 khi mà Trung Cộng xua quân đánh phá các tỉnh biên giới Việt-Trung. Ông Hiếu cũng không nhận ra biến cố Trung Cộng cướp Gạc Ma của Quần Đảo Trường Sa năm 1988. Tương đồng ư thức hệ đấy!

    Tàu cộng và Việt cộng tại Hội nghị Geneva 1954.

    Ở đây, chúng ta thử cùng t́m hiểu điều ǵ đă xảy ra giữa Cộng sản Tàu và Cộng sản Việt tại Hội nghị Geneva 1954.

    Cuốn sách “Vai tṛ của Chu Ân Lai tại Genève năm 1954”(1) do Tiền Giang, tác giả người Tàu, đảng viên Cộng sản Tàu biên soạn và do Dương Danh Dy (2) biên dịch tiếng Việt, Cuốn sách tiết lộ nhiều chuyện khó tin nhưng có thật mà đa số dân Việt chưa nghe biết.


    B́a sách “Chu Ân-Lai dữ Nhật-Nội-Ngoă hội nghị”
    nhà xuất bản Trung Cộng Đảng Sử Xuất Bản Xá, 2005.

    Hội nghị Geneva 1954 - Phái đoàn Tàu cộng 200 người.

    Mở đầu Chương I quyển sách, Tiền Giang giới thiệu “Chu Ân Lai đến Genève, mang theo phong thái của một Trung Quốc mới”. Sơ yếu lư lịch của Chu Ân Lai bằng cả tiếng Trung và tiếng Anh được phân phát ngay tại sân bay Geneva, Thụy Sĩ: “Chu Ân Lai, sinh năm 1898, nhà hoạt động chính trị, nhà quân sự và ngoại giao kiệt xuất của Trung Quốc, một trong những nhà lănh đạo và nhà tổ chức xuất sắc của ĐCS Trung Quốc, một trong những chiến hữu thân cận nhất của Mao Trạch Đông…”.

    Theo tác giả Tiền Giang, đoàn đại biểu Trung Cộng đến Geneva gồm có hơn 200 người, tập trung toàn là nhân tài tinh anh ngành ngoại giao của nước Trung Quốc mới. Chính Kiều Quán Hoa - một trong những thành viên của phái đoàn Tàu cộng và sau này từng có thời kỳ làm Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc, đă nhận định rằng, với một lực lượng phái đoàn đại diện chính phủ hùng hậu như vậy, nước Trung Quốc mới đă lập một kỷ lục về ngoại giao.

    Hồ Chí Minh: Phải lắng nghe Trung Quốc!

    Cuốn sách “Vai tṛ của Chu Ân Lai…” xác nhận: “Ngày 2 tháng 3, 1954, Trung ương ĐCS Trung Quốc gửi điện cho trung ương Đảng Lao động Việt Nam, thông báo rằng Trung Quốc và Liên Xô đều nhận định việc tổ chức hội nghị Genève sẽ có lợi cho Việt Nam, hy vọng Đảng Lao động Việt Nam tổ chức đoàn ba nước Đông Dương tham gia hội nghị và chuẩn bị tài liệu, tập trung nỗ lực lên các phương án đàm phán.”

    Rơ ràng đây là mệnh lệnh từ Tàu cộng truyền xuống cho Việt cộng. Mệnh lệnh đó được xác nhận qua nội dung bức điện do chính Chu Ân Lai thảo ra: “Đối với cục diện quốc tế cũng như t́nh h́nh quân sự Việt Nam hiện nay, tiến hành đấu tranh ngoại giao sẽ có lợi cho Việt Nam, bất luận hội nghị Genève có kết quả thế nào, chúng ta đều nên tích cực tham gia…”

    Ngày 5 tháng 3, Bộ Chính trị Trung ương Đảng Lao động Việt Nam (tức Đảng CSVN) mở hội nghị lâm thời, thảo luận “Ư kiến sơ bộ về việc tham gia hội nghị Genève” mà Trung ương ĐCS Trung Quốc đă truyền đạt, nhưng lần thảo luận này chưa có kết luận ǵ. Chung chung, đa số [các đồng chí VN trong Hội nghị] đều bám theo tinh thần của bức điện do ĐCS Trung Quốc gửi tới nhấn mạnh trước mắt cần dồn trọng tâm vào việc chỉ đạo chiến tranh và hoàn thành cải cách ruộng đất.

    Như vậy, Hồ Chí Minh phát động Cải Cách Ruộng Đất không phải do sáng kiến của ông, mà là làm theo lệnh “Hán triều”. Thế nên, như chúng ta thấy trong Cải Cách Ruộng Đất ở Miền Bắc, cả việc kết án và xử tử bà Cát Hanh Long Nguyễn Thị Năm (ân nhân của HCM cùng đồ đệ) cũng do Cố vấn Trung Cộng La Quư Ba quyết định trong đó có bản án tử h́nh bà Năm mà Hồ Chí Minh bảo rằng ḿnh phải theo “ư kiến đa số”.

    Ngày 13-3-1954, Bộ Chính trị Đảng Lao động VN [Đảng CSVN] một lần nữa mở hội nghị thảo luận vấn đề tham gia hội nghị Geneva. Hồ Chí Minh nghiêng về phương án phân chia Nam - Bắc do Tàu Cộng đề ra. Theo tác giả Tiền Giang, Hồ Chí Minh nói “vấn đề đ́nh chiến rất phức tạp, chúng ta chiến đấu từng ấy năm, đă học được việc đánh địch, nhưng chưa học được việc ngừng đánh. Đối với vấn đề đ́nh chiến ra sao, cần phải lắng nghe ư kiến của các chuyên gia cố vấn Trung Quốc.”

    Vậy là Hồ Chí Minh tùng phục Trung Cộng hoàn toàn. Ngày 21-3-1954, Bộ chính trị Trung ương Đảng Lao động Việt Nam lại họp nhau một lần nữa để thảo luận vấn đề hội nghị Geneva. Kiều Hiểu Quang được Trung Cộng phái tới tham dự. Hội nghị xác định phương châm tổng quát của phái đoàn Việt Nam là: giới tuyến sẽ được xác định tại đâu sẽ dự kiến theo tiến triển của t́nh h́nh, nghĩa là tùy thuộc vào Tàu Cộng do Chu Ân Lai là Trưởng đoàn quyết định. Hồ Chí Minh chỉ định Phó thủ tướng Phạm Văn Đồng đảm nhiệm chức Trưởng đoàn Việt Nam.

    Tàu cộng cài người vào hàng ngũ Việt cộng?

    Về một nhân vật có tên Văn Trang, cái tên có vẻ xa lạ đối với người dân Việt Nam, cuốn sách của Tiền Giang tiết lộ: Văn Trang tên thật là Thư Thủ Huấn, sinh năm 1922, người Nga Khánh, Vân Nam, từ rất trẻ đă tham gia phong trào học sinh tiến bộ. Khi c̣n học tại Đại học Vân Nam, tháng 7 năm 1946, anh đă được kết nạp đảng, sau đó được bầu làm Chủ tịch Hội sinh viên Vân Nam, là một trong ba lănh đạo của liên hội sinh viên Côn Minh thời bấy giờ. Tốt nghiệp, lo ngại nhân thân anh có thể đă bị lộ, tổ chức ĐCS Trung Quốc điều anh sang Việt Nam, xem xét t́nh h́nh thực tế để có thể tổ chức lực lượng vũ trang tại khu vực biên giới Trung - Việt.

    Mùa Thu năm 1947, Văn Trang và vợ mới cưới là Diệp Tinh (tên thật là Dương Nguyệt Tinh) rời Côn Minh, đi bộ ba tháng ṛng đến tỉnh Lào Cai của Việt Nam. Văn Trang và Diệp Tinh tiến về phía Nam đến tỉnh Phú Thọ. Văn Trang gặp Chủ nhiệm ủy ban Hoa Kiều Việt Nam tên là Lư Ban. Văn Trang được mời tham gia Ủy ban Hoa Kiều do Lư Ban cầm đầu

    Đầu năm 1950, La Quư Ba đến Việt Nam, Văn Trang lập tức trở thành phiên dịch viên chính của ông này.

    Đứng trước hội nghị Genève muôn vàn khó khăn, Phạm Văn Đồng và La Quư Ba đều biết rằng công tác phiên dịch Việt - Trung vô cùng quan trọng. La Quư Ba đồng ư với yêu cầu của Phạm Văn Đồng, gọi Văn Trang đến thông báo: “Hiện các đồng chí Việt Nam muốn cậu cùng họ đi Genève, chủ yếu phối hợp với công việc của Phạm Văn Đồng. Tôi đă đồng ư rồi, cậu chuẩn bị đi, đến lúc đó chúng tôi sẽ đến đón cậu”. Chỉ trong chốc lát, Văn Trang tiếp nhận nhiệm vụ.


    Bài quá dài, phải cắt bớt. Xin coi từ đường dẫn

    Phái đoàn CSVN chỉ có 30 thành viên… áo quần Tàu!

    Như đă nêu trên, đoàn đại biểu Trung Cộng tham dự Hội nghị Geneva “có hơn 200 người, trong đó tập trung nhân tài tinh anh của ngành ngoại giao của nước Trung Quốc mới.” trong khi phía CSVN chỉ có 30 người. Tác giả cuốn sách nói rơ: Ngày 2-4-1954, “phía đoàn đại biểu CSVN chỉ vỏn vẹn 30 người lục tục lên đường”.

    Điều đáng kinh ngạc ở đây từ lời thuật của Tiền Giang là “ba mươi người này phải đến Bắc Kinh nhận chỉ thị” và nhận cái ǵ nữa… rồi mới được đi Thụy Sĩ dự Hội nghị tại Geneva. Tác giả ghi nhận: “Đoàn đại biểu VN đến Bắc Kinh để may trang phục. Khi mọi người vừa đến th́ thợ may Thiên Kinh ở tiệm may âu phục “Hồng Đô” nổi tiếng tại Thượng Hải đă đợi sẵn để đo trang phục, may cho mỗi người hai bộ Âu phục… những con người vừa đi ra khỏi vùng rừng núi nhiệt đới.”
    Bài quá dài, phải cắt bớt. Xin coi từ đường dẫn



    Bài quá dài, phải cắt bớt. Xin coi từ đường dẫn

    Khí phách Quốc gia Việt Nam tại Hội Nghị Geneva 1954.

    Không biết vô t́nh hay cố ư, tác giả Tiền Giang kết thúc cuốn sách bằng một đoạn ngắn đề cập tới Ngoại trưởng Trần Văn Đỗ của Quốc Gia Việt Nam bằng những lời lẽ đầy kính trọng và ngầm cảm phục.

    Tiền Giang viết: “Bs Trần Văn Đỗ đại biểu chính phủ Bảo Đại Việt Nam phát biểu đầu tiên, nói đại biểu nước Việt Nam từng đề xuất một kiến nghị, yêu cầu quân đội giao chiến hai bên lui về vùng tập kết nhỏ nhất, giải trừ vũ trang, do LHQ thực thi khống chế tạm thời đối với cả nước Việt Nam, thông qua tuyển cử khiến nhân dân Việt Nam tự do lựa chọn tương lai của ḿnh."

    Tác giả Tiền Giang ghi nhận tiếp: “Trần Văn Đỗ tuyên bố mấy kháng nghị:

    Trước tiên là kháng nghị đề án trước chưa được thẩm tra đă bị hội nghị từ chối.

    Thứ hai, kháng nghị, Tổng tư lệnh quân viễn chinh Pháp và Tổng tư lệnh bộ đội Việt Minh vội vàng kư hiệp nghị đ́nh chiến, coi thường lợi ích của nhân dân và đất nước Việt Nam.

    Mặc dù Tổng tư lệnh quân viễn chinh Pháp được uỷ quyền chỉ huy quân đội nước Việt Nam, thế nhưng nước Pháp không thể đem lợi ích của nước Việt Nam ra giao dịch. Một số đất đai quân Pháp nhường cho Việt Minh trên thực tế là dưới sự kiểm soát của quân đội nước Việt Nam.

    Cuối cùng, ông ta [Bs Trần Văn Đỗ] kháng nghị Pháp đă làm quá chức trách, phận sự, chưa được sự đồng ư của nước Việt Nam đă xác định ngày tháng tổng tuyển cử của Việt Nam trong tương lai”.

    Tiền Giang c̣n cho biết: “Ông Trần Văn Đỗ, trưởng đoàn đại diện của Quốc gia Việt Nam tuyên bố sẽ không kư vào Hiệp định Genève với lư do hiệp định gây chia cắt Việt Nam và đẩy Quốc gia Việt Nam vào thế nguy hiểm”.

    Nước Việt Nam là một.

    Tác giả cuốn sách lại ghi nhận rằng, đại diện phái đoàn Quốc gia Việt Nam ra một tuyên bố riêng: "Việc kư hiệp định giữa Pháp và Việt Minh có những điều khoản gây nguy hại nặng nề cho tương lai chính trị của Quốc gia Việt Nam. Hiệp định đă nhường cho Việt Minh những vùng mà quân đội quốc gia c̣n đóng quân và tước mất của (Quốc gia) Việt Nam quyền tổ chức pḥng thủ. Bộ Tư lệnh Pháp đă tự ấn định ngày tổ chức tuyển cử mà không có sự thỏa thuận với phái đoàn quốc gia Việt Nam... chính phủ Quốc gia Việt Nam yêu cầu Hội nghị ghi nhận một cách chính thức rằng Việt Nam long trọng phản đối cách kư kết Hiệp định cùng những điều khoản không tôn trọng nguyện vọng sâu xa của dân Việt. Chính phủ Quốc gia Việt Nam yêu cầu Hội nghị ghi nhận rằng Chính phủ tự dành cho ḿnh quyền hoàn toàn tự do hành động để bảo vệ quyền thiêng liêng của dân tộc Việt Nam trong công cuộc thực hiện Thống nhất, Độc lập, và Tự do cho xứ sở."

    Đấy! Khí phách của con người Quốc Gia Việt Nam chân chính đối với đất nước ḿnh là vậy! Nguyên văn rút ra từ cuốn sách chính ḍng của Tàu Cộng chứ đâu phải do thế lực thù địch nào!

    Khác với Phạm Văn Đồng hoàn toàn chịu sự lệ thuộc đối với Chu Ân Lai, Ngoại trưởng Trần Văn Đỗ kiên quyết từ chối kư tên vào cái gọi là Hiệp Định Geneva 1954 do Trung Cộng và Pháp cấu kết vẽ ra mà ư kiến của Quốc Gia Việt Nam không được xét đến!

    Ghi nhận trên đây của tác giả Tiền Giang người Tàu cho thấy chính phía Quốc Gia Việt Nam qua Ngoại trưởng Trần Văn Đỗ đă tỏ rơ ư chí và lập trường “nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một” dứt khoát từ chối kư tên vào cái gọi là Hiệp định Geneva 1954 chia cắt đất nước. Hồ Chí Minh chỉ là kẻ ăn cắp ư tưởng ấy và lặp lại như con vẹt “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một…”, để xua quân đánh cướp Miền Nam Việt Nam. Oái oăm thay! Toàn bộ cái Chính phủ gọi là Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa ở Miền Bắc Việt Nam đă im lặng tuyệt đối khi Tàu Cộng đánh cướp Hoàng Sa của Việt Nam, phải chăng v́ Hoàng Sa không nằm ở phía bắc? Không thấy đâu nữa cái khẩu khí “Nước Việt Nam là một…”

    Hiệp định Geneva 1954, thắng lợi thuộc về ai?

    Bài quá dài, phải cắt bớt. Xin coi từ đường dẫn

    Kết.

    Qua bài Việt Nam Hành Động Khó Hiểu Ở Biển Đông ngày 03/1/2019, nhà báo Phạm Trần nhận định: “Ai cũng biết lănh đạo Việt Nam muốn cho dân ăn bánh vẽ ḥa b́nh, ổn định giả tạo ở Biển Đông với Trung Cộng chỉ v́ muốn giữ cho tṛn nghĩa vụ phải tuân n theo 16 chữ vàng ‘láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai’, và bảo vệ tinh thần 4 tốt ‘láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt’”.

    Phạm Trần b́nh luận tiếp: “Những chữ ma quái phù thủy này đă được phía Trung Cộng, thời Giang Trạch Dân và Hồ Cẩm Đào trao cho Việt Nam như cẩm nang phải giữ. Ngược lại, phía Trung Hoa lại không cần làm theo, nên Bắc Kinh đă ngạo ngược hành động quân sự đơn phương ở Biển Đông từ bấy lâu nay”. C̣n về phía Việt Nam, “cả hai ông Trọng [Nguyễn Phú Trọng] và Phúc [Nguyễn Xuân Phúc] chỉ hứa suông: ‘Kiên quyết, kiên tŕ giữ vững độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lănh thổ của Tổ quốc’, nhưng tuyệt đối tránh nói đến Biển Đông, dường như sợ làm mất ḷng Trung Cộng”.

    Trong các âm mưu thâm độc của Tàu Cộng đều có sự tham gia tích cực, mạnh mẽ và điên cuồng của tập đoàn CSVN bán nước hại dân trong tư cách là tay sai của lũ Hán tặc! Người Việt Nam trong cả nước đă chịu nhiều nỗi oan khiên dưới gọng ḱm Tàu Cộng-Việt cộng, lẽ nào cứ khom lưng cúi đầu để mặc bọn Cộng đảng thông đồng nhau lộng hành cướp đoạt, giày xéo quê hương ta, hăm hại dân ta.

    19/02/2019
    Lê Thiên
    danlambaovn.blogspot .com

    ____________________ _____________

    Chú thích:

    (1) Độc giả có thể vào Google t́m đọc bản dịch cuốn sách. Trong bài, chúng tôi không đánh dấu số trang sách được trích đoạn.

    (2) Dương Danh Dy (1934-2018) là cựu Tổng lănh sự CSVN tại Quảng Châu, Trung Quốc, được mô tả là học giả hàng đầu Việt Nam trong nghiên cứu về vấn đề Trung Quốc. Dương Danh Dy c̣n được coi là một trong những người Việt Nam hiểu Trung Quốc nhất và hiểu cả những dă tâm của Trung Quốc đối với Việt Nam. Dương Danh Dy vừa qua đời ngày 18/9/2018, thọ 84 tuổi.
    5 Comments
    Bài quá dài, phải cắt bớt. Xin coi từ đường dẫn

  4. #1074
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..lịch sử đang phơi bầy sự thật ngay cả từ mọi phía...

    ngày 19 - 04 - 2019... trời âm u và mưa roi tí tách đạp tren vuông cửa kiếng.. OAT = + 26 oC....
    .. câu truyện tưởng chừng như quên lăng mờ nhạt trong kư ức một thời xa văng.. nhưng những ngày đau thương mất mát lại cứ như cuốn phim truyện chiếu sáng trên vuông màn bạc xi nê của một thời xa.. đó là ;
    ... sự sống c̣n của một miền Nam yên phận với cuộc sống.. ngày đó.. 1967... cuộc sống dân chúng Saigon nói riêng c̣n miền Nam nói chung ... đi lại tự do thông thoáng.. có thế dắt cái xe lambretta cổ lỗ.. nổ máy xang nhớt cho đầy b́nh th́ khoảng hơn 2 giờ sau là vợ chồng tôi đă về đến Vĩnh Long quê bên vợ..
    Nhưng rồi có ai ngờ ngay cả những tên vô lại cũng phải trố măts vểnh tai lên để nghe câu truyện.. v́ một mièn Nam.. một quê hương ǵ đó.. trong những ngày giáp Tết.. ai ai cũng hoan ngeenh chia sẻ cảm nghĩ ... đó là ;...

    ......... hưu chiến trong 3 ngày Tết Mậu Thân dẻ dân chúng ăn Tết Nguyên đán trong hoà b́nh không tiếng súng...
    Quân dân miền Nam ai ai cũng nghe lời tuyên bố ngay trên đài phát thanh Quốc gia và có cả báo chí in tin;...
    Thông báo là đă có lịnh hưu chién giữa đôi bên là ;.. sẽ hưu chiến trong ba ngày Tết để dân chúng mừng Tết Mậu Thân..

    Dân t́nh yên tâm sửa soạn nghinh dón Giao thừa.. th́ trên Radio của miền Bắc có bài Chúc mừng Xuân của Chủ tịch họ Hồ.. nhưng bài diễn văn đầu năm chưa dứt th́ tiếng súng nổ rền vang trên khắp miền đất miền Nam.. yếu tố bất ngờ.. sau này mới biết và hiểu rơ ra sự kiện của bài diễn văn Chúc Tết lại là lệnh khai hoả bắn phá của miền Bắc ra lịnh cho các đơn vị trong miền Nam khai hoả tấn công ...

    Ôi cái danh dự và uy tín của một nước sao mà rẻ rúng đến thế !! ... nói ra rồi lại nuốt gọn một cách trâng tráo..!
    C̣n ngày hôm nay th́ không biết bao nhieu bài đang phát biểu.. vang vang lời nói ngoa ngôn lộng ngữ trên trang Youtube.... về Mậu Thân thần thánh .!
    Xin cảm ơn các người nào đó đă tốn công đăng bài lên mà không ngờ đén rằng ;..
    từ 1968 đến nay 2019.. mới có 51 năm thôi.. hăy c̣n nhiều nhân chứng hăy c̣n sống.. những chứng nhân của thời đại..lại tự nhiên gơ lên .. đăng lên những tài liệu mà,....
    ........ xin phép " lộng ngôn..".. : vạch áo cho người xem lưng !!

    Tội nghiệp cho dâm miền Nam kẻ hững chịu những đ̣n thù của Cộng sản mièn Bắc.. đẻ ngày hôm nay.. mỗi khi nh́n lên bàn thờ.. những di ảnh như thầm nhác nhở rằng ;.. đát miền Nam dă có một thời.. tin lầm kẻ lừa đảo đẻ ngày nay.. như đă biết và đang sống.../.

  5. #1075
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên;.. các cháu goi... xin trả lời...

    chiều 29- 04- 2019... cảm ơn các cháu Hà nội..
    mới nghe các bà bên Canada gọi qua cho biết các cháu bên VN gọi hỏi Ngoại đi đâu..? Ngoại đang ở Âu châu, nước Bỉ.. cũng đă gần 2 tháng rồi.. các cháu học hành ra sao ?? c̣n câu hỏi của các cháu về Hà nội và cả các cháu ờ DHNV-HCM nữa.. mưa nắng bất thường và nhiệt độ có khi lên tới gần 40 oC vậy sao ??
    Hồi đầu năm Ng cũng đă nhắn nhủ coi chúng mùa mưa phùn lạnh léo đóng cửa rồi trong nhà ẩm ướt.. rêu mốc sẽ gây nên bịnh !.. Nay th́ sắp đến mùa lụt lội
    .. Hà nội chắc nhiệt độ ngoài trời cũng không có dưới +37 oC phải không ?? .. chưa kể đến sức khoẻ bầy con trẻ.. sốt xuất huyết !!..
    Hậu quà này nguyên do có phải tại ông trời hay không ??
    ngày xưa đâu có !!.. c̣n bây giờ.. lỗi tại ai ..?
    Nois về thời tiết và gió trên vùng địa dư th́ cả 2 thành phố đều có hướng thuận mùa hè th́ từ đôngnam lên tây bắc và ngược lại..Muaf hè gió đông nam mang hơi nước và nhiệt độ mát lạnh vô làm mát đất liền.. c̣n mùa đông; gió từ tây bắc thổi xuống đông nam th́ buốt lạnh và khô ráo mùa đông..
    .... rồi đén vùng đất trống dẻ thấm nước giả quyết sau cơm mưa..làm mát và cần có gió đẻ xua đuổi hơi nước tồn đọng.. Nhóm lợi ích đă thừa cơ cần diện tích nhà ở cho gia tawng dân số mà có sự tiếp tay của cán bộ thiếu tầm nh́n.. đồng bọn đă gây nên tác hoạ từ nâwng dân số mà có sự tiếp tay của cán bộ thiếu tầm nh́n.. đồng bọn đă gây nên tác hoạ từ nangs nóng chảy mỡ đến úng lụt cục bộ..
    Ngoại không gơ nhiều.. bấy nhiêu cũng dủ để cho các cháu t́m hiểu và nh́n ra đẻ có động lực t́m cách nang cao dời sống cho dan trong nước..( ở xứ ngoài khi xin phép xây cát cũng gay go vô cùng chứ không phải là dễ dàng đâu ! ./.

  6. #1076
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. Tuần Thánh- Lễ Lá.. Phục sinh và quả trứng chocolate

    ngày 20 - 04 - 2019.... bóng chiều đă ngả... và là chiều thứ Bảy... đành đem rổ trứng Chôcolate ra phân phát cho đàn cháu nhỏ...
    .... vinh danh Chúa Cả trên trời,
    ...... b́nh an dưới thế cho người thiện tâm ..!
    Tháng Tư tuần lễ thứ 2 bước vào mùa Phục sinh- lễ Lá.. kể lại chuyện của Chúa Jesus bán ḿnh chịu tội cho thế gian.. qua câu truyẹn kể lại trong Thánh Kinh..;
    Chúa Jesus bị mon đồ Judas bán cho cầm quyền La Mă.. và chi cho quân La Mă bắt Chúa qua một nụ hôn ! Thế là Chúa bị bắt , sau đó được đưa lên toà La Mă để xử.. Nhung v́f áp lực của Hội đồng Tôn giáo Do Thái buộc quan Pontius Pilate phải kết án tử h́nh.. P.Pilate đă phải làm theo, nhưng sau P.Pilate đó lại rửa tay ṛi nói;
    .. khong muốn nhúng tay vào máu của người vô tội !!
    Chúa Jesus đă vác Thập tự giá cùng với 2 tên cướp lên đồi.. chỗ hành h́nh ..
    Xác phàm của Chuas Jesus được bà Maria và môn đồ Madelaine nhạn và đem chôn trong hang núi đá... ba ngày sau.. đungs sáng ngày Chủ nhật 2 bà lên núi đẻ cúng kiến th́ ... sau khi mở cửa hang.. không tháy Chúa mà Chúa đang đứng trước mặt... Chúa đă sống lại..
    Sau đó Chúa Jesus cùng các môn đồ tiếp tục di rao giảng trên đất Do Thái.. cho đến 40 ngày sau th́ Chúa lên Thiên đàng, lễ Ascension..
    Ở Âu châu trong dịp lễ Phục sinh này có tục lệ làm ra những quả trứng bằng chôcolate trong ruột là kem màu vàng giống như ḷng đỏ của trứng gà...
    Đôi gịng c̣n nhớ về lễ lạc tôn giáo... ./.

  7. #1077
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. Hanoi.. Saigon nóng nực dến thế sao ??

    ngày 21 - 04 - 2019.. đă về chiều mây trời lăng đăng.. gió nhẹ.. vi vu .. OAT = + 27 oC....
    .. cảm ơn các cháu DHNV Saigon... Saigon cũng nắng nóng vậy sao ?? chắc là Saigon cũng sắp đén mùa sớm nắng chiều mưa đấy mà... c̣n Hanoi.. các cháu cũng than ... nóng quá..! + 43 oC... Thế Ha nôi có cho xe citerne đi phun nước làm mát những khu đường nhựa hay không ?? .. cú trưa đến chiều tắt nắng là xe đi phun nước khắp nẻo đường phố..đúng là phí phạng kiểu phong kiến Thực dân có phải không !!
    ....ngày dó Hanoi mới có hơn 20 vạn dân.. lại cây xanh khá nhiều .. nhát là soan tây.. rồi đến xấu và me quả.. hoa phượng vĩ nở rộ khắp nẻo đường nhát là khu có nhiều trường học Lys thường Kiệt- Careaux... Trần hưng Đạo- Gambetta.. hàng Bài.. Đồng Khánh.. hàng Vôi rồi đén khu râm mát nơi Cửa Bắc.. Bách Thảo.. núi Nùng sông Nhị Quảng Bá, Hồ Tây... băi giữa.. phà Đen...
    Nam 2001.. Ngoại cũng ddax ở lại Hanoi và Saigon đến 5 năm mới hết hạn quản lư của địa phương.. Sau đó ít lâu cũng có máy người bạn cũ gơ máy sang hỏi thăm và " phỏng vấn.." kẻ bỏ xứ ra đi ràng;.. thế th́ chú nghĩ sao ?? Việt Nam thống nhát và từng là 1 nước nghèo mà ....! nhưng mấy ông bạn già dó đă quên mất một điều mà người dân không biết đến đó là các khoảng viện trợ tái thiết sau chiến tranh.. coi như cho không.. và đă có từ những năm 1990 th́ phải v́ ngay sau khi TT Cinton sang thăm VN và rỡ bỏ cấm vận... Ngoại quốc viện trơ hay cho vay không lời ODA.. và nhiều khoản cho không cũng như có khi c̣n gởi cả chuyên viên qua giúp( cái điều này th́ nhà nước ta không thích ai kiểm soát hết v́ không có đường ăn gian ăn cắp)... Tuy nhiên Ngoại cũng đă có nói ra chút tầm nh́n .. ư kiến riêng thôi chứ không dám đóng góp cho các trí tuệ đỉnh cao.. về tương lai nào cho Việt Nam..?

    Theo ngu ư.. riêng của kẻ gơ bài sau 5 năm ở lại ... vấn nạn thứ nhất là phong cách cai trị.. cũng lại bảo hoàng hơn vua.. cái ǵ cũng cho là đỉnh cao trí tuệ.. và luật là " ..tao..".. đă làm nầy sanh ra nhiều khó khăn cho việc mở mang quê hương sau này.. nhát là vụ việc để cho dân miền Bắc tự do vào Nam tung hoành " bát nạt..hiếp đáp.." dân miền Nam tạo nên cái vênh váo giữa ngay như Công An người Nam và Công An từ ngoài Bwcs đưa vào để cai trị miền Nam...
    Cái làm vỡ qui hoạch thứ hai ;..dân sinh là vấn nạn mặt bằng đẻ sinh sống không có khai mở mà bo bo trong một khu vực đă có sẵn từ hội thuộc địa và cái thứ ba là sinh đẻ không có kiểm soát.. Sau cùng là vấn nạn ót tay.. tham ô.. ừ các cấp phường khóm lên tới cấp uỷ.

    Taats cả các điều nêu trên đă góp phần làm cho dân trong nước ngày nay.. sốngtrong nhà sang đẹp như ở ngoại quốc mà cứ ra khỏi cửa là... biết nhau liền.. đạp lên nhau mà đi.. hết ninja đến áo chống nắng cứ như là ở xứ tuyến lạnh Bắc cực c̣n,, thân ḿnh th́ mồ hôi ra ướt đẫm cứ nhu là đi tắm... c̣n ăn ướng thực phẩm th́ ... khỏi phải nói..!
    Thế th́ có người lại hỏi là ;.. tai sao ?? lại nóng hầm hập oi bức ngọp thở..?? th́ cứ nh́n lên bầu trời xanh kia đi.. c̣n được bao nhiêu khoảng xanh hay chỉ c̣n một khoảng hở xanh xanh.. to không hơn cái chiếu đậu... c̣n hẽ có mư là ngập lụt cống rănh.. hôi thối ...

    Ngày xưa.. kẻ gơ bài cũng đă đè nghị là mở rộng Hanoij vè khía Tât và Tây Nam.. những đồi núi nhấp nhô này sẽ tạo dáng cho thành phố mới và nên cao thấp sẽ giúp cho khí quyển dê dàng tạo gió có luồng giải nhiệt...c̣n các vùng đất màu mỡ lưu vực sông Hồng th́ dành cho nông nghiệp nuôi sống dân..
    Gox đă dài rồi.. nay th́ hậu quả của dỉnh cao sau định hướng chủ nghx đă dắt dân Việt đi tới đâu ?? th́ người dân trong nước đành chịu vậy...
    Không dám gơ ra nhièu v́ từ thời Vơ văn Kệt.. Phan văn Khải cũng đă có nhièu Việt kiều về nước .. có kẻ hay người tôt cũng có kẻ dở chỉ nhàm lợi dụng thời cơ.. và cái điều ngớ ngẩn nhát là vẫn e ngại kẻ nói trước quên sau.. nói rồi lại chối ..
    Tất cả dêù ;..đổ cho là;; tại v́ chính sách của Đảng cả mà.../.

  8. #1078
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;..gió mát bên này nắng nóng.. bên kia..!

    ngayf 22 - 04 - 2019... trời đă xế bóng và ngàn thông vi vu.. OAT = + 27 oC.....
    cảm ơn lời thăm hỏi của các cháu Y Dược Hanoi... Ngoại thông cảm cùng các cháu về mùa hè oi bức... khi mùa hoa gạo đang tàn và ve sầu ca hát vang vang...
    Vấn nạn của xây cất không có kế hoạch và tầm nh́n đă phá nát cả thành phố Hà nội.. Ngày xư các nhà tư gia h́nh ống có giếng trời ngăn cách cho nên thông thoáng.. nhà chưa có cao tầng chắn gió làm cho oi bức thêm.. c̣n vấn nạn vệ sinh chát thải có xe đổ rác và đổ thùng, riêng các nhà biệt thự đều có bể phân để ngăn bă khi đầy có xe hút hầm cầu dến hút lên đem ddi.. c̣n phân tươi từ các căn hộ h́nh óng dân dă th́ có xe đổ thùng gom góp dem lên làng Cổ Nhuế...
    Nhờ vậy mà không có vụ đổ nước dơ bản ra cống công cộng..v́ cống rănh 2 bên vệ đường( trottoire) là chỗ đổ nước mưa ra cống cái chung của thủ đô..
    Sau này khi nhà nước mở rộng.. không biết trong bản đồ thiét kế có đặt vấn nạn nước thải dổ đi đâu hay không ?? nếu như cũng đổ vào cống cái của thành phố th́ cặn bă sẽ gây ách tắc và lụt lội cho thủ đô. Ngày xưa không có máy bơm công xuất lớn để rút nước khi ngập mà do giỏng chảy thông thoáng dễ dàng thoát ra hết ngập lụt trong phố..

    Nội vấn nạn cá chết ở sông Tô lịch cho thấy một phần lỗi do kế hoạch giăn dân thành phố không có.. 2/ là ké hoạch thoát nước cũng do thiếu hiểu biết mà ngày nay từ vấn nạn rác rưởi đến cá chết ở khắp mọi hơi trong thủ đô..

    Ỏ trong nhà th́ các cháu có thẻ.. mua máy làm khô không khí déhumificateur.. mua máy lọc không khí-puroficateur có lưới khử mùi hôi .. rồi lại phải mua thêm cái máy đo độ ơxy- ơxymeter trong không khí ,, để cho dễ thở.. vừa nóng.lại..ngột ngat. vừa nồm chảy mỡ ra th́ dễ bịnh lắm.. nhát là các cháu nhỏ sơ sinh... đó là lỗi do giăn dân và kế hoạch hoá gia đ́nh.. hết nói rồi.... Chúc các cháu cố gắng vượt khó trong giai điạn thời tiết này.../.

  9. #1079
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ; giông báo kéo đến.. sức gió hung hăng làm lay chuyển cả ngai vàng !

    ngày 23 - 04 - 2019... nắng chiều le lói.. như những lóng tơ vàng rọi qua khe cửa... OAT = + 26 oC...
    sau khi đọc tin trên mạng.. từ khí tượng báo nắng nóng.. mưa rào và giông lốc.. quê tôi đến.. có lẽ hồn thiêng sông núi cũng đă muốn tḥ tay can thiệp vào nội t́nh của đám đang đè đầu bóp cổ dân ta hay sao ấy... mà hết chủ tịch xếp Công an băng hà nay lại đén phàn các Thái thượng hoàng đỏ chót cũng nằm ngay đơ.. cộng thêm chàng rể thêm chàng rể " trĩ dư.." ...đến vụ thông đồng mua bán Mobilphone.. làm hại công quí.. bán đất..riêng cụ đại tướng chột th́ lại ra lệnh cấm bắn vào đám x́ dầu v́ là bạn của ta..hoj mượn thôi rồi họ lại có thẻ trả lại cho ta.. bạn mà.. mở cửa... bỏ ngỏ biển cho X́ dầu có sao đâu !.. mặc sức chúng vùng vẫy.. múa may trên biển đông...

    Màn tŕnh diễn của đám hậu Lê này sẽ ra sao..?? xin bà con đợi xem màn tuồng sắp mở màn.. Tuy có một điều mà kẻ gơ bài này nghi ngờ v́ rằng ;..
    Cộng sản th́ thằng nào cũng.. giống y như thằng đi trước..chẳng có sai chạy một ly !! ./.

  10. #1080
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. đúng là thời của 4G sáp sang 5G.....

    ngày 24 - 04 - 2019.. thời tiết có vẻ thuận hoà ,.. hôm nay có mây bay và như muốn mưa.. OAT = + 26 oC
    giờ này bên quê nhà là khoảng 9 giời tối có phải không ?? Ngoại cảm ơn lời thăm hỏi.. nhưng các cháu phải cố gắng mà học.. có học mới nên người hiểu biết.. biết đoàn kết để cùng mưu sinh vượt khó...

    T́nh trạng cướp đất của dân nghèo để bán đất nền cùng nhau chia chác của đám quan tham và lợi ích nhóm chỉ làm cho đát nước dễ lâm vào cảnh nô lệ cuối cùng.. Dân có phản đối chăng nữa nhưng bon cán bộ thuộc loại " hạm..!" vẫn cứ bắt tay với đám".. lưu manh lợi ích..".. đẻ ăn trên xương máu của dan nghèo cướp của dân th́ chớ lại đẩy cả quê hương vào ngơ cụt phải " ngửa tay cầu viện,.. " mà lại cứ trông vào anh chàng X́ dầu hẩu lớ..!" th́ con đường tơ lụa ắt là phải xong....
    Với cái thế chênh vênh hiện nay của ngôi vị "..bạo chúa.." cho thấy khó khăn vô cùng.. và ngôi vị Bí thư Đảng máu ắt sẽ về tay của một tên thân X́ dầu.. không ai xa lạ hơn là người có tên Chính .. kẻ đă thăm mô h́nh phát triển Tham Quyến.. sự hoàn tất con đường trên biển ắt sẽ hoàn thành..

    C̣n như trông cậy vô anh chàng Cao bồi..như trước đây cũng dă dự đoán thế cờ Biển Đông;.. biển Đông Bắc và Đông Nam Á châu.. Trong 2 cái th́ Cao bồi dược ưu tiên chọn lấy 1 mà thôi.. v́ chính như Cao bồi cũng là một nhóm di dân đến Mỹ châu.. cũng thực dân cướp đất của người thiểu số, thồ dân Incas..
    Sự kiện giằng co giữa Cao bồi và X́ dầu sẽ làm cho Samourai và cô Kim Chi phải suy nghĩ nhiều v́ t́nh thé an nguy cho dân mà buộc phải lo thân mà xoay chiều...
    C̣n như hiện t́nh Viêt Nam.. như đă từng gơ nhiều bài trước đây trong thư mục Liên bang Đông Dương.. sự ngu muội của đám ".. cán ngố.." đă bỏ mất dịp may vươn lên gia nhập cùng thế giới tự do, giành lấy thế cờ tự chủ trong cộng đồng thế giới th́ nay dâu có cảnh phải lậy lục van xin..!!!

    Với t́nh thé hôm nay.. làm sao có dược một nhóm cứu tinh dám đứng lên.. để gánh vác viẹc bảo tồn đất Việt.. chúng ta người dân tay không tấc sắt.. nhưng có chín chục triệu dan đứng sau .. súng đạn chắc là không thiếu v́ có nhóm lợi ích và quan cán đang cất két sắt ở ngoại quốc.. họ sẽ v́ chỗ đứng mà mở két săt chi trả cho vũ khí trang bị..
    Nước cờ lâm vô cảnh ".. cùng tắc... biến!!" mà biến ra sao.. như thế nào thôi.. !
    Xin phép bày tỏ ra ư kiến ngu muội baot thủ của một kẻ già nua.. Xin đừng vội ném đá.. Cảm ơn ..../.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 9 users browsing this thread. (0 members and 9 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 31-08-2012, 05:27 PM
  2. Replies: 2
    Last Post: 11-07-2012, 08:15 PM
  3. Không làm được việc lớn th́ làm việc nhỏ này
    By nguoibatcao in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 19
    Last Post: 17-08-2011, 07:20 AM
  4. Replies: 3
    Last Post: 17-08-2011, 12:12 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •