Page 32 of 184 FirstFirst ... 222829303132333435364282132 ... LastLast
Results 311 to 320 of 1831

Thread: Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên

  1. #311
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. Tổ quốc, gia đ́nh và t́nh mẫu tử....

    ngày 08 - 11 - 2016.. trời năgs mà lạnh buốt.. đàn ngỗng cũngddax bay đi rồi.. c̣n lũ con thơ bỏ lại phía sau.. nay dẫu ḿnh trong dống lá vàng.. bên gịng sông nhỏ...

    Tôi đi dự lễ Chiến sĩ trận vong.. vè nhà lại bao nhiêu kỷ niệm.. rồi khi len mạng.. một thư mục của bạn đọc lại giúp tôi nhớ về dĩ văng.. và dĩ văng của thời ấu thơ.. sống với người Mẹ không cùng dân tộc..;
    Mẹ Cả.. người nuôi tôi từ thuở lọt ḷng.. bà đón tôi từ tay Mẹ Hai sanh ra.. Mẹ Cả cho tôi bú sữa ḅ đựng trong cái chai con hươu.. và núm vú th́ Bố của tôi xin của bịnh viện tỉnh Robin Thái nguyên.. sau đó Mẹ cả chuyển đổi thực phẩm.. cho tôi uống nước cơm..với nước mật mía.. Mẹ Cả thương quí tôi . tôi lớn lên trong ṿng tay của Mẹ Cả.. vf Mẹ Cả lại là người Mông Cổ tha phương cầu thực.. Bà đi xuống phương Nam cùng doàn tuỳ tướng, làm nghề Sơn đông mai vơ.. chuyên bán thuốc bằng lá cây rừng.. Bà đă gặp Bố của tôi ở chợ t́nh Phú Thọ,;
    nơi đây là nguyên quán của gịng họ Nguyễn..
    Hai ông bà gặp nhau lúc cơ hàn.. ông th́ mới từ Pháp trở về.. gia đ́nh lại đông các em và cụ Tổ th́ làm nghề thày Cúng c̣n Cụ bà th́ buôn bán nhỏ ở chợ.. Ra trông hàng cho Mẹ.. lân la nói chuyện với bà chủ gánh thuốc ê.. rồi hai bên thương nhau và nên mối lương duyên..
    Bố của tôi gặp lại anh em Cựu chiến binh ngụi Pháp sang xứ tôi đẻ khai khẩn.. gặp lại quân nhân cùng chiến tuyến 1914-1918.. bắt tay làm việc và được Toàn quyền cho đi khai phóng Trung du Việt Bắc từ ngang vùng Phú thọ trở lên cho toán khai hoang nhưng dưới quyèn Chủ tịch/ President của tỉnh Thái nguyên..

    Thế là cả hai ông bà gồng gánh cungf đoàn măi vơ thẳng đường đén Thái nguyên rồi lên mạn ngược.. Nơi đó cũng đă có Gia sàng, ddoongf Bẩm, Kepler.. c̣n tỉnh th́ với vài ngàn dân địa phương vài con phố nhỏ..
    Sau khi quan sát.. Cha mẹ của tôi và đoàn khai hoang bắt tay vào viẹc qui hoạch, chỉnh trang cho thành những con đường ngang, lối dọc ngay ngắn.. phân ranh đường lộ rộng răi.. Đồng thời Cha mẹ của tôi đi sâu lên vùng núi đồi.. khai mở ra đồn điền Phú Xuân chuyên trồng trà xanh lá nhỏ. búp lá non có lông tơ trắng.. đẻ làm chè tầu cung cấp cho Ninh Thái, Chính Thái ở phố hàng Bồ.. lại khai thác đến mọt loại cây cho vỏ cây để làm giấy viết xuất cảng.. khai hoang bảo vệ rừng..cũng như chiêu dụ dân Thượng... sở trường của Mẹ Cả... v́ Mẹ Cả là một Công nương được gia đ́nh cho học Văn vơ.. nhưng Bà lại chuyên về Y học dân gian và vơ công.

    Khi đếm xâm canh vùng đất của dân Thượng.. hiển nhiên là có sự chống đối.. Thế nhưng Mẹ Cả đă dùng cung cách ngoại giao qua Y đức giup dân Thượng trước khi vào việc mở mang đồn điền.. Mẹ giúp chữa bịnh.. Mẹ giúp đỡ trẻ sơ sinh.. Mẹ dùng t́nh thương.. Mẹ giúp đỡ bát gạo nấu cháo.. miéng dường thẻ.. thức ăn cần có giúp cho cả mẹ lẫn con.. người già láo.. mẹ dạy cho cách dùng thảo mộc cây cỏ điạn phương để chữa trị những căn bịnh tuổi già.. c̣n trai trang tanh niên thiéu nư.. Mẹ cúng đă truyền lại các cách canh tác.. khai phá để gieo trồng lúa lốc..v.v..
    Rồi một ngày,.. cả hai ông bà đến dựng căn trại trên g̣ đồi hoang.. dân trong các bản làng lân cận đă xúm nhau đén giúp .. mở mang thành Phú Xuân plantation..

    Mẹ Cả.. công nương của Mông Cổ ngàn dặm xa xôi.. Ngày xua Genghis Khan đă hung bạo như thế nào th́ cũng chỉ nghe hay đọc qua lịch sử.. c̣n đối với riêng tôi,.. Mẹ Cả của tôi.. một bà Mẹ mà tôi ghi nhớ suốt đời.. Mej dạy cho tôi tính nết và cách cư xử.. luân lư.. cho đến gia giáo tôn ti trong gia đ́nh.. Tôi khôn lớn trong ṿng tay của Mẹ.. sau đó đến cô giáo Oanh,hai vợ chồng bị đổi lên Thái Nguyên, thuê nhà của Bố Mẹ.. cô đă được Mẹ Cả giao phó cho việc dạy chữ Quốc ngữ.. rồi chữ Pháp.. cho tôi.

    Những ngày lễ nghỉ.. rồi những tháng hè.. tôi lên đồn điền sống cùng Bố Mẹ.. Mẹ đă dạy cho tôi đầy đủ cách sống du mục .. hay trong vùng hoang vu sơn lâm ác thú.. cưỡi ngưa.. cung nỏ và leo trèo.. làm sao để tự bảo vệ.. làm sao đẻ sống một ḿnh giữ bày thú dữ hoang dă.. Từ đó tôi biết phi ngựa bắn nỏ.. và cách phi ngựa cưỡi ngựa của dân Mông trên các thảo nguyên đồi núi.. cũng có khác với cung cách cưỡi ngựa ở dưới đồng bằng..

    Mẹ cả tôi hiền.. cuộc sống của hai ông bà như trời sáp dặt.. chưa thấy ông bà to tiéng.. hai ông bà chỉ nói truyện nỏ nhẹ bên nhau.. dắt tay nhau đi lội suối đến thăm các gia d́nh dân trong bản làng.. rồi về vẽ ra cách làm.. ông th́ khai hoang bà th́ chiêu dụ, chăm lo đời sống cho đám gia nhan.. cho dân trong bản.. Cảnh thanh b́nh trong vùng đất hoang vu.. nay như một làng dân quê lạc lơng giữa rừng xanh đát đỏ ( latterite/ oxide de fer=Fe2O3).... Rồi những đồi chè xanh.. khoe mà xanh tươi của núi rừng đăi ngộ ai ai có ḷng chăm chăm sóc ...
    Y đức dày kinh nghiệm.. t́nh người nồng ấm đến với tất cả dan bản..chăm lo cuộc sống cho dân từ hạt ngô bát gạo.. hạt muối.. thước vải thô nhuộm chàm bao bọc thân gầy sạm nắng .. nhưng không quên mấy cô gái thượng.. bà đă săm những chiếc kiềng bạc ..những vuông khăn quấn che tóc, và dải thắt lưng xanh màu lư.. chiếc kiềng bạc tô điểm duyên dáng cho thiếu nữ rừng xanh.. những bộ lục lạc đeo chân cho em bé ... và cả các bộ tộc chung quanh đều gọi Mẹ Cả của tôi bằng tiếng Mẹ thân quí... c̣n tiếp....

  2. #312
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. dư âm của kỷ niệm tha phương..

    .. ngày đó.. sau khi đwtj chân lên đất Mảroc.. tôi đă làm vài điều chấn động.. kẻ khen người chê..
    C̣n tôi.. khi tôi nh́n thấy việc và là việc phải làm.. làm cho dân địa phương.. cho Binh đoàn.. tôi vẫn thẳng tay làm..
    Từ những truyện đánh đ̣n con trẻ hư hỏng đến những truyện chữa trị nhũng căn bịnh cho dân địa phương.. tôi không quản ngại, không ḍi hỏi nơi người nhận bất cứ một điều ǵ.. ngoài điều tôi yêu cầu là phải tuân hành phép nước..
    Tuy vất vả v́ sáng ra nào ra lịch công tác cho các tiểu đoàn.. các công tŕnh rồi đi đến bịnh viện lo điều hành bịnh viện.. đến trưa th́ về đợi báo cáo của các đơn vị... và chiều xuống vẫn có thời giờ chân mang giày vải..quần dài áo thung.. chạy dă ngoạn và thể thao... đây cũng là dịp mà tôi đến gàn người dân nhất..
    Sau những ṿng quanh doanh trại.. chạy xuống chợ th́ cũng đă mát khoảng 1 giờ.. cũng là lúc đưa cô y tá trở về nhà cũng trên đường ra chợ.. Sau khi cô y tá vào nhà th́ tôi xuống chợ..
    Ngôi chợ của tỉnh nhỏ.. nhưng cũng đủ thứ mặt hàng từ tiêu dùng cho đến ăn uống.. Trời Mảroc th́ tuy buổi chiều nhưng cũng vẫn trên 36oC.. hơn nữa đất cát nhiều nên độ nóng lại cành hừng hực bốc lên.. Ngôi chợ nhỏ lợp Fibro Ciment.. chung quanh lại là những con ngơ nhỏ.. đi vào các con ngơ ngchs.. hai bên cũng lại cửa hàng.. dân chúng trốn nóng vào đây họp chợ cho mát.. vừa đi quan sát.. vừa nói truyện với dân địa phương.. nhiều lần nên đă quen mặt.. không c̣n khách sáo hay ngại ngùng.. có thể vui đùa chung.. Có motj lần.. khi ttooi từ ngoài bước vô con ngơ chợ.. mồ hôi chảy ra như tắm.. kéo vạt áo maillot đẻ lau mồ hôi rồi bước đi.. đang nh́n ngắm cách buôn bán.. th́ một bàn tay vỗ nhẹ lên vai...
    -.. ông Adjoint...uống cốc nước cam mới vắt.. ngon lắm...
    không ngần ngại... tôi đón lấy cốc nước và uống một hơi.. xong tôi ; cảm ơn... đưa trả lại cái cốc cho người đàn ông đă đưa cho tôi...
    -.. ông Adjoint.. ông không sợ chúng tôi đầu độc ông hay sao ??
    -.. không.. tôi tin dân Maroc.. và tôi tin người đưa cốc nươc..
    ... người đàn ông vội làm dấu Thánh rồi nói ;.. ông là người mà dân chúng tôi thương mến.. rồi quán hàng bên gần đấy đem đến đưa cho tôi đĩa thịt gà nướng...
    -.. Adjoint hăy ăn xâu thịt gà nướng này đi.. vâng cho tôi xin..
    Dân đi chợ xúm quanh nh́n tôi rồi nới;; ông làm cho chúng tôi cảm động nhiều lắm.. chưa có một vị quan vua nào đến gàn chúng tôi như ông...ông có gia đ́nh chưa.. mà sao chỉ thấy ông đi có một ḿnh vậy..?
    -.. tôi có gia đ́nh rồi, nhưng ở nơi xa.. tôi sang đây làm việc cho Maroc... khi nào xong việc th́ vè thôi ..
    .. th́ ông xin ở lại với chúng tôi.. chúng tôi quí ông lắm.. hay là.. hay là.. mà ông cũng có bạn gái người Maroc mà..

    Qua lời Mẹ dạy.. nhưng văng vẳng bên tai.. lấy nhân đức làm đầu và dùng tài để thuyết phục.. quả nhiên tôi đă t́m được ḷng tin yêu của dân chúng địa phương.tuy không phải là đồng sắc tộc.... ddeens giờ phải về.. tôi giă từ đám đông... rảo bước gogling về doanh trại..../.

  3. #313
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. tuổi con ngựa 1930...

    ngày 10 - 11 - 2016... chiều nay.. trời hửng nắng..

    công truyện của Maroc và tôi thuận buồm xuôi gió.. rồi đến một ngày tôi nhận được điện tín của gia đ́nh Bordeaux...
    ..... mẹ đau nặng.. về ngay.. dọn về ngay.. do bố nuôi Bẻrnard gởi qua ...
    -.. Mẹ Bẻrnard.. tháng trước mới qua chơi với chúng tôi.. bà khoẻ mạnh.. vui vẻ.. sao mà bà lại đau ống nhanh như vậy được... mà nhà th́ đầy những y sĩ ...
    Tiếp theo là cũng Điện tín của ông Bẻrnard, nhưng là công điện quân đội gỏi qua cho tôi.. cũng bấy nhiêu chữ...
    Tôi bàn giao công việc dở dang cho các sĩ quan phụ trách.. rồi khăn gói.. cũng lại cái valise kỷ niệm kéo lê ra phi trường Marakech để về Bordeaux....
    Phi cơ vào bến đậu... kéo lê cái valise rách.kyr niệm của người thương..... vừa vào đến nhà ga th́ mẹ Bernard ôm chầm lấy tôi..
    -.. con về rồi.. con về rồi và bà khóc... c̣n ông th́
    -.. gảrcon.. vóus avez accomplie.. une mission ...
    rồi các em xúm vây quanh...

    Sống vui với gia đ́nh.. được ít ngày th́ lại có lệnh điều động.. Mission Culturelle và Croix Rouge cần nmq đi về Viễn đông.. Thế là lại sửa soạn khăn gói đi.. và nmq về đến Saigon tháng 6 năm 1966... Ít tháng sau.. gặp người bạn đời...

    Mấy ông bà lớn tuổi bắt tôi phải đi coi bói.. và đến ông thày ở chợ Cầu Ông Lănh... ông này nghe đến ngày sanh tháng đẻ.. rồi đổi qua ngày âm lịch.. gật gù đôi lần rồi phán..
    -.. số của người này .... gươm kề cổ ngựa !!... rồi ông phán một câu làm cho bên nhà gái sợ run..
    .. ở với gia đ́nh nhiều lắm là 10 năm thôi.. làm nhà gái rét run...
    Vậy mà cô dâu tương lai.. cứ khăng khăng đ̣i lấy cho bằng được...
    Ông thày bói nói cũng đúng v́ đến 30-04-1975... nmq được ban quân quản của nhà nước mới chiếm đóng cho đi mút chỉ.. đầu năm 2001 mới bước ra khỏi hang.. đến 2006 mới qua đoàn tụ cùng gia đ́nh.
    Như vậy là cái tuổi " con ngựa.." cũng đáng nể lắm đấy chứ.. bây giờ th́ nhờ ơn nước sở tại.. cho dung thân cùng bầu đoàn thê tử, bằng hữu.. c̣n ǵ sung sướng hơn.. Bầy đàn con, cháu, chắt.. bạn bè ... thật đông vui..

    Nếu quí Bạn đă có ḷng mến đọc , suốt cuộc đời của nmq coi như đă quyện lẫn cùng các biến cố lịch sử trải dài trên quê Việt từ xưa đến hôm nay.. Quí Bạn t́m thấy và hồi tưởng được những cuộc bể dâu làm thay đổi đời sống dân dă của con dân Lạc Việt.. C̣n sau này ra sao th́ chưa ai biết được tương lai của quê Mẹ Việt Nam..

    nmq cầu mong cho quê hương sứ sở sớm có ngày an b́nh để.. nếu nmq c̣n sống.. có cơ may dắt díu đàn thê tử trở về quê cũ để thắp nén nhang đen vọng tưởng đến Tiền nhân, thân hữu đă an nghỉ trong ḷng đất quê hương... Hết./. nmq

  4. #314
    Tran Truong
    Khách
    Mới hối thúc cụ viết để vào coi tiếp ,đã thấy hiển hiện ngay . Nhưng không ngờ là bài cuối !!! Những năm tháng cụ về VN làm việc , quả tình muốn nghe , nhưng không dám đòi . Nội việc cụ bóc 26 cuốn lịch đủ hiểu csVN nó "nâng quan điểm" cho cụ rồi !

    Giai đoạn năm năm sống dưới XHCN VN , giao tiếp lại với bác sĩ DQH .... cũng có nhiều điều con cháu ,hậu bối cần biết . Không ép cụ đâu, cụ vui thì kể ,dạy bảo thêm . Xin cám ơn cụ .

  5. #315
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. chuyện buồn dĩ văng...

    ngày 11 - 11 - 2016....rrowif hanh nắng và lạnh buốt....
    kỷ niệm ngày Đảo chánh rối loạn miền Nam...
    ... mấy bà lăo nhà nmq th́ .. các bà thay nhau gơ truyện cùng bạn bè khắp 4 phương.. và mẩu tiếp theo bài mà nmq gơ kết thúc.. có yêu cầu và cũng là yêu càu của thân hưu từ bên Đức kêu réo.. Sau khi ngồi cùng nhau nhắc lại truyện xưa.. nay th́ chỉ c̣n có Phượng Hồng và Giáng Hương là hai nhan vật trong cuộc thi dua dăng bẫy để bắt con sói cô đơn.. Hồi đó.. 06- 1966...tuwf chiếc B707 của Ảir France bước xuống.. đặt chân lên miền Nam ước Việt.. đặt valise xuống phi trường Tân sơn Nhứt .. ra đón chỉ có người của toà Đại sứ Pháp... và đưa nmq về tạm trú ở Caravelle...
    Giấc ngủ đầu tiên trên đất miền Nam.. chỉ có tiếng xe gắn máy.. nh́n xuống đường th́ là xe cyclo máy.. xe mobylette chạy lâu lâu thấy những thùng để sau xe máy.. những cái ống dài vàng ươm..
    Sáng ngày ra sau khi ăn sáng.. sửa soạn giấy tờ.. chút nữa th́ quên đổi tiền Franc qua tiền Việt.. ṛi đón xe tăi chạy qua pḥng nhân sự của Đại sứ.. nằm ngay trên đường Chasseloup Laubat.. Hồng Thập tự.. tŕnh diện.. làm thủ tục tạm trú rồi theo bà Xếp của Culturelle sang bên Bv Grall .... Gặp gỡ một số bạn bè..V́ là Bv tuy thuộc Pháp quản lư, nhưng lại dặt dưới quyền của bộ Y tế v́ nhóm giáo sư hành nghề lại đa số là giảng viên.. trong đó có DQH..phụ trách chuyên ngành Phụ Nữ và Nhi khoa.. Là BV bán công.. binhj nhân phải trả phí tổn..
    Gặp ông Giám đốc.. được sắp đặt ngay cho một gian pḥng ở sân sau gần nhà xác của Bv.. rộng răi yên tịnh v́ là khu dành riêng cho nhân viên mới đén tạm trú.. có canteen.. có cafetaria... thế là tôi xin dọn ngay về ở nội trú..
    Tŕnh diện và ra mắt các ban ngành cũng đơn giản.. v́ đa số văn c̣n nói tiếng Pháp.. và nhân viên Pháp vẫn c̣n có mặt để phục vụ bịnh nhân nhất là cho Pháp kiều..
    Đến departement mà toi sẽ phục vụ Chirugie.. đa số vẫn c̣n là người Pháp.. dễ dàng cho tôi.. Y tas phụ giúp chuyên môn vội vàng lo các dụng cụ chuyên ngành.. từ bao tay đến áo mũ giày vải.. rồi tủ áo.. và nhất là pḥng làm việc chuyên ngành cho tôi.. Dâyx D là chuyên khoa.. có hai pḥng Giải phẫu.. bên ngoài là pḥng Intensif.. chờ bịnh nhân tỉnh.. và chăm sóc đặc biệt.. tất cả đều có máy lạnh... hơn nữa kiến trúc cổ xưa.. vẫn giữ được nhiệt độ mát mẻ thoải mái...
    Tôi làm việc giờ giấc như mọi người, nhưng v́ nội trú th́ chắc sẽ có ca bất thường t́m đến.. ngay ngày thứ hai.. đă có ca mổ của một bà bầu thai ngược.. và cô y tá từ dăy B đă chạy qua đón tôi để khỏi bỡ ngỡ lạc lối.. đó là cô Tám Hươn..
    Đến pḥng trợ sản th́ gặp ngay cô Bs chủ quản .. DQH.. ; nghiêm trang cô ra lịnh;
    - cás inverse.. demandez ... thai nhi ngược chưa quay đầu.. t́nh trạng nguy khẩn.. yêu cầu làm ceasarien.. mổ dọc..
    Tôi đội mũ, đeo bao tay.. xin cho khám để có chút hiểu biết lâm sàng cho bịnh nhân.. xin phép sờ nắn.. trên cái bụng nổi cộm.. cảm thấy cái thay nhúc nhích và cái đâu như qua banh đang nháp nhô.. tôi hỏi ;
    bao nhiêu lâu rồi..
    .. cũng cả nửa giờ...
    -.. đặt lên brancard.. dưa qua pḥng mổ ngay.. nếu chạm có nguy hiểm cho thai nhi... cho người báo ngay cho Giải phẫu sửa soạn ngay, gấp.. loại máu.. thuốc mê thuốc gây tê.... sẵn sàng cho accouchement....
    Chiếc băng ca được chuyển tới pḥng.. sửa soạn cho bịnh nhân.. từ máu, plasma.. ơxygene... chạy nhanh về .. thay quàn áo giày... đến pḥng khử trùng.. rố nào másque..mũ..kiếng đeo mắt, bao tay.. cẩn thận .. y tá đứng đẩy cửa ngăn.. tôi bước và..
    Bà bầu nay được đặt ngay ngán tren bàn giải phẫu.. tôi nói mấy câu tự giới thiệu.. rồi phân công.. sau đó tiến hành..
    Mổ cấp cứ trong trường hợp thai ngược.. công việc phải thật nhịp nhàng đúng cách v́ thời gian của thuốc gây mê từ lúc bơm thuốc cho đến khi hoà vô gịng máu chỉ được dưới ba phút, v́ sợ thuốc mê chạy theo gịng máu nuôi thai nhi vô óc thai nhi th́ sau này có biến chứng cho thai nhi, nhất là thàn kinh.. chúng tôi dùng đến đồng hồ báo.. và cũng có y tá nhắc giờ phút.. 6 cái đầu chụm lại.. nét mặt căng thảng.. vệt thuốc khử trùng quét lên ben bụng bàu.. săn sàng...
    Lưới dao cong lướt gọn gàng đứng 12 cm.. vết thứ hai đến dạ con.. luồn ngón tay nhác nhẹ cái dầu.. rồi nâng lên .. nâng lên.. luồn tay đón bé ra khỏi dạ con.. tiéng bé thét lên oe.. oe..cả pḥng mừng rơ.. đúng 2 phút 55 giây.. đưa bé cho y tá đứng bên cắt giây rốn làm sạch se.. lo dọn dẹp từ dạ con cho đến đám mỡ cervical.. khép lại khau kín vết thương.. c̣n bà mẹ nay vào cơn mê sâu.. cũng phải 4 giờ sau mới tỉnh..
    ... Chúng tôi thở phào.. bước ra khỏi pḥng.. bà bầu nay được nằm ngay ngắn trên giường chờ tỉnh .. c̣n em bé được giao cho dưỡng nhi chăm lo...
    Bây giờ cô Bác sĩ mới hỏi tôi ;
    -.. anh học Y sĩ ở trường nào.. và tốt nghiệp năm nào ?? v́ cô chỉ biết tên của tôi là Bẻrnard Junior..
    - cũng mới có agregé mà ở DOrsay
    -.. Sorbonne... đúng vậy ...
    Cô Bs này cũng kênh ghê lắm.. cô bèn cho cô Y tá cũng chảnh.. đẹp làm giao dịch khi cần đến chuyên môn.. đó là bà Tams Hươn.. mà tôi đặt tên cho là Phượng Hồng.. Ít lâu sau th́ anh Ch. neuro bên Chợ Rẫy.. cho một tu sinh sang tập sự chuyên ngành.. đó là cô Hương và đôi khi tôi treu ghẹo vui cả hai cô.. rằng sao mà Bv này có lắm người đẹp đến thế !! .. có Phượng Hồng hay cho ăn chè chuối nước dừa.. c̣n tu sinh Hương..lại là cháu của tubib sang ḍm chừng.. hễ thất gói kẹo vừng kẹo lạc là biết ngay... V́ vậy mà các nàng lật úp tấm h́nh của Yvonne để ở trên bàn làm việc của tôi không quên viết mấy chữ... hơn 10 năm rồi.. quên đi có được không !!

    Grall là bịnh viện dành cho Pháp kiều nhiều hơn.. hơn nữa bọn trí thức miền Nam.. như nhóm Câravelle..Mư Tho- Nguyễn đ́nh Chiểu..Con nai vàng ngơ ngác.... đa số là dân Tây nhập tịch.. con cháu du học bên Pháp đông lắm.. rồi đén các ông Hội đồng chủ điền.. ruộng c̣ bay thẳng cánh.. miền Nam lại không bị hay ít bị thiên tai như miền Trung và miền Bắc..
    Dân t́nh th́; Suy nghĩ bộch tuệch, đown giản hơn Bắc và Trung.. C̣n Pháp th́ Grall lại là cứ điềm cuối cùng có thể nh́n thấy rơ hiện t́nh VN dưới những bàn tay lông lá khác.. Lợi dụng ḷng yêu nước của đám này, CSVN đă luồn được những mầm mống đặc công vô phá hoại.. nhờ sự che đậy bao bọc của một nhóm chức sắc.. có học thêm vào.. Sau này th́ đám con cháu ở Pháp về làm vương làm tướng.. tiếp tay phân hoá, chia rẽ..
    Có lẽ bà Mẹ Bernard đă cảm thấy sự nguy hiểm cho đứa con nuôi mà Bà nóng ruột.. chỉ sau có ít tháng là Bà đă về Saigon điều tra về đứa con nuôi.. cũng như lần bà cáo ốm bắt con phải rời Maroc về nhà ngay.. Phải chăng Bà đă nh́n ra cái va chạm của nhiệt t́nh xây dựng cho dân Maroc đă trở thành cái barage cản trở những hành vi tham nhũng phá hoại của đám quan lại và vương triều Maroc..
    Cảm ơn Mẹ đă bao che cho đứa con mồ côi..
    C̣n lần về Saigon.. cũng chỉ hai tháng sau là Mẹ lại về...

    Đó là nhứng ngày đầu trở về Saigon... cả hai đều rất tốt, nhát là giai đoạn mà tôi đi biệt xứ...Phượng Hồng th́ lấy chồng làm Dược sĩ cùng BV.. c̣n Giáng Hương th́ sau 1975 về pḥng mạch của bạn ở Hai bà Trưng.. Giáng Hương chăm lo cho gia đ́nh của tôi từ khi tôi vắng mặt.. từ cuộc sống đến sức khoẻ của 5 mẹ con.. rồi sau này DQH cũng xúm vô giúp đơ.. chắc là sau 1978, theo như người ta nói.. DQH nhận thấy điều ǵ đó.. đă làm cho DQH tỉnh giấc mơ vĩ đại... đó là thời VNCH... sẽ gơ tiếp đến thời 2001- 2006....c̣n tiếp....

  6. #316
    Tran Truong
    Khách
    Quote Originally Posted by Nguyễn Mạnh Quốc View Post
    ngày 11 - 11 - 2016....rrowif hanh nắng và lạnh buốt....

    Dân t́nh th́; Suy nghĩ bộch tuệch, đown giản hơn Bắc và Trung.. C̣n Pháp th́ Grall lại là cứ điềm cuối cùng có thể nh́n thấy rơ hiện t́nh VN dưới những bàn tay lông lá khác.. Lợi dụng ḷng yêu nước của đám này, CSVN đă luồn được những mầm mống đặc công vô phá hoại.. nhờ sự che đậy bao bọc của một nhóm chức sắc.. có học thêm vào.. Sau này th́ đám con cháu ở Pháp về làm vương làm tướng.. tiếp tay phân hoá, chia rẽ..
    Có lẽ bà Mẹ Bernard đă cảm thấy sự nguy hiểm cho đứa con nuôi mà Bà nóng ruột.. chỉ sau có ít tháng là Bà đă về Saigon điều tra về đứa con nuôi.. cũng như lần bà cáo ốm bắt con phải rời Maroc về nhà ngay.. Phải chăng Bà đă nh́n ra cái va chạm của nhiệt t́nh xây dựng cho dân Maroc đă trở thành cái barage cản trở những hành vi tham nhũng phá hoại của đám quan lại và vương triều Maroc..
    Cảm ơn Mẹ đă bao che cho đứa con mồ côi..
    C̣n lần về Saigon.. cũng chỉ hai tháng sau là Mẹ lại về...

    Đó là nhứng ngày đầu trở về Saigon... cả hai đều rất tốt, nhát là giai đoạn mà tôi đi biệt xứ...Phượng Hồng th́ lấy chồng làm Dược sĩ cùng BV.. c̣n Giáng Hương th́ sau 1975 về pḥng mạch của bạn ở Hai bà Trưng.. Giáng Hương chăm lo cho gia đ́nh của tôi từ khi tôi vắng mặt.. từ cuộc sống đến sức khoẻ của 5 mẹ con.. rồi sau này DQH cũng xúm vô giúp đơ.. chắc là sau 1978, theo như người ta nói.. DQH nhận thấy điều ǵ đó.. đă làm cho DQH tỉnh giấc mơ vĩ đại... đó là thời VNCH... sẽ gơ tiếp đến thời 2001- 2006....c̣n tiếp....

    Thật vui ,lại được đọc Chợ Nhỏ SG . Thối nát , ung nhọt cũng từ Grall sinh sôi nẩy nở !!! Cụ nói không sai ,một ổ gián điệp ,trong đó. DQH sau này bỏ đảng ,nhưng không được quyền nói ra , cho bất kỳ ai biết trong 10 năm !!! Ôi đớn đau ,tủi nhục .Cám ơn cụ chúc cụ dồi dào sức khỏe ,vững tay .... gõ .

  7. #317
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. những ngày.. vô gia đ́nh..

    ngày 12 - 11 2016.. trời hanh nắng và lạnh..
    sáng thứ Bảy.. các cháu được nghỉ.. vùi đầu trong mền ấm ngủ cho đă giấc.. ánh lửa của ḷ sưởi đang bập bùnh toả sáng.. hơi nóng tràn đầy.. và mùi cà phê thơm nức...
    ... câu truyện xin tiếp nối về những ngày bỏ hang về phố thị.. Dù sao chăng nữa th́ Saigon tuy chỉ có 10 năm sinh sống, nhưng nó lại trở nên thân thương dễ dàng chấp nhận hơn cả Hà nội của một thời tuổi trẻ. Không, Hà nội vẫn là Hà nội và những ngày qua ở Hà nội.. khuất sau cái bóng tối lại là cả một khung trời cách biệt.. Muốn t́m đến cái cách biệt riêng tư.. cái t́nh tự của thời dĩ văng th́ lại phải t́m đến các cái ghế gỗ.. cái vỉa hè ciment.. bên cái cống gần đầu ngă tư.. nơi đó .. ông già đó ngày cũng như đêm với cái chơng tre dăm ba cái bát đàn.. vài cái phích nước sôi.. chiếc ấm đất với gịng nươc chè tươi hâm lâu đă đỏ quạch.. cái điếu cầy và dăm ba cái kẹo gọi là cho có tố chất ngọt ngào cho đời sống cam go... đó là Hà nội.. đó là Hồ Gươm thơ mộng.. và cái bến xe điện ...
    Rời bỏ Hà nội để vào Saigon.. nơi mà tôi lập gia đ́nh.. tạo dựng mảnh đất dành cho tương lai dưỡng già.. cảnh tượng đường sá nay cũng đă thay đổi nhiều lắm rồi.. chỗ nào cũng cờ xí đỏ rực.. thêm vô.. khẩu hiệu .. c̣n người dân, tuy không cúi gầm mặt xuống nh́n đường đi .. đếm bước chân như Hà nội.. nhưng cũng ngơ ngác ngó chừng.. trùng điệp có mặt khắp nơi từ ḅ vàng đến dép lốp và nón tai bèo ...
    Chia tay người bạn Thuỵ sĩ mới quen.. cái tay nải đeo vai.. băi cỏ trước sân nay đă cải đổi.. đang ngơ ngác th́ có một anh đi xe máy chạy tới.. bác đi đâu.. vè đâu..??.. Tôi định t́m xe tăi như trong quá khứ.. nhưng sau rồi tôi nghĩ nên thử đi xem sao !!
    -.. chú chạy xe.. đón ai.. tôi dang t́m xe để về Âu Dương Lân.. quận 8...
    -.. bác mới vô Saigon..
    -.. không.. tôi người Saigon.. ở xa..nay về Saigon...
    -.. bác lên ngồi sau xe đi.. cháu đưa bác tơi tận nhà... mà nhà bác ở đâu.?
    -.. th́ .. tôi vừa nói là Âu Dương Lân ấy mà...
    -.. bác đừng ngij.. cháu cũng là dân Bắc kỳ.. nhưng cháu là dân học tập cải tạo mới được về.. cháu chạt kiếm cơm nuôi gia đ́nh... bác giúp cho...
    Tôi leo lên sau xe và yêu càu anh ta chạy chầm chậm đôi chút đẻ c̣n ngó đường phố .. v́ sao mà bây giờ nó thành lạ lùng đến thế..
    -.. anh có thẻ nào chạy theo con đường Phú Nhuận cầu Kiệu.. Hai bà Trưng.. Thông nhất.. Lê Lợi.. chợ Bến Thành.. Trần hưng Đạo rồi đến Phạm Thế Hiển quẹo vô nhaf tôi được không ??
    -.. chu choa.. bác c̣n nhớ saigon nhiều đấy nhỉ.. cháu sẽ đưa bác theo yêu cầu.. và chiếc xe tuần tự chậm lướt qua những con đường ....

    Qua Lê Lợi.. kem Mai Hương vẫn c̣n mở cửa.. nhà sách Khai trí nay đổi tên ǵ ǵ .. cũng mở cửa.. tôi bảo anh xe ôm chạy vô Sabourai. anh ta ngớ người hỏi lại.. tôi nhắc lại là đường Tạ thu Thâu... đâm qua của Tây chợ Bến Thành...
    -... bác vô có người nhà ở đó sao ??
    -.. không.. tôi vô mua mấy cái bánh... con đường ngắn này có nhà làm bánh Nguyễn văn Đắc.. nổi tiếng một thời.. bước ra khỏi cửa hàng.. tôi đưa cho anh ta một cái bánh paté chaud...
    -.. bánh này... ngày xưa... ở đây làm ngon lắm.. không thua Brodard hay Givral đâu !!
    -.. bác sống ở Saigon ngày xưa.. bay giờ vẫn nhớ thế sao ?? .. trông bác lớn tuổi lắm có phải không ?
    -.. tôi già lắm hả anh.. mới có... trên 7 chục thôi .

    Sau đơ chúng tôi ghé qua bên cửa ddoong chợ Bến Thành.. t́m hàng chè chuối .. đặc sản miền Nam.. laị càng làm cho anh xe ôm ngạc nhiên.. no nê chúng tôi lên xe thẳng đường Trần Hưng ddaoj rồi qua ngă tư Nancy.. nhà dèn lên cầu để qua trại tế bần.. để về Âu Dương Lân...
    Chúng tôi đến Âu Dương Lân.. nay cũng khác lạ.. tuy chỉ c̣n có một cạnh của cái bể nước mưa nhô ra gần mặt đường là chưa bị đập bỏ..

    -.. chào ông... chào bà... cho tôi hỏi thăm nhà D́ Sáu.. có đứa con gái tên là cháu Ngọc... có c̣n ở đây hay không ??
    ... mọi người nghe xong lắc đầu quầy quậy.. ch́ có một ông già ngước lên nh́n tôi.. rồi nói..
    -.. ông muốn kiếm bà sáu.. hay d́ sáu.. mà chừng bao nhieu tuổi.. nhnf ông gia với vẻ tiều tuỵ.. chắc rằng ông này hẳn sống ở dâyddax lâu.. tôi tiếp tục hỏi thêm..
    ... nhà của dị Sáu.. chú Sáu th́ có nghề lái xe.. gia đ́nh này xưa kia ở chung với bên ngoại làm thợ may...
    -.. nghĩ ngợi một lúc rồi ông chỉ vô con hẻm bên cạnh bể nước ngọt... đi thẳng vô... căn nhà lầu... tôi kéo cuông gọi cửa..

    căn nhà này hăy c̣n dấu tích chưa có thay đổi với giàn cửa ngoài theo lối Bắc kỳ.. chấn song bằng gỗ den thui...
    ... người chayj ra mở cửa... một bà chừng trên dưới 50... ngó châng châng vô tôi.. c̣n tôi cũng sững sờ nh́n.. tôi đưa tay lên dụi hai con mắt.. rồi nói..
    .. bà.. cháu.. tên là Ngọc phải không ??
    .. tí ôi.. má ôi.. cậu Hai.. cậu Hai... cậu Hai rồi khóc v́ mừng hay v́ cảm động...
    Trong nhà.. bà lăo chống cây gậy bước ra.. đôi mắt nhấp nhem.. nh́n rồi ngó nghiêng.. lên tiếng..
    .. mày biểu là cậu Hai mà cậu hai tên ǵ?? nghề ngỗng làm gi ?? chú lạ mặt hăy cẩn thận nghe con..

    .. thế chú tên là ǵ.. làm nghề ǵ?? từ đâu tới mà đến đây t́m ai ??
    -.. thưa bà tôi đến t́m chú Sáu.. tài xế lái xe.. c̣n vợ là d́ Sáu trông nom đàn con cho tôi.. hai vợ chông chú Sáu có cô con gái là Ngọc.. c̣n đứa con trai h́nh như là Tốt..
    ... tôi đang nói bất chợt bà già này nắm lấy cổ tay la lên..
    -.. cậu Hai.. cậu Hai. cậu hăy c̣n sống hay sao ?? câu đi miết từ ngày Giải phóng mà.. chăng có thơ từ tin tức ǵ cả biết tăm.. biệt tích bấy lâu nay.. giờ th́ ở đâu mà nay mới ḅ về t́m kiếm... bà nói một hơi d́.. rồi chị Ngọc dắt bà Sáu và đưa tôi vô trong nhà...

    Tôi vội quay ra trả tiền xe.. và hẹn.. nếu anh có rảnh th́ sớm mai anh quay lại đây đẻ dón tôi đi máy nơi nữa...
    Tôi dă t́m về nơi cũ chốn xưa.. bên gịng kênh nước đục ngầu.. hai bên lối xóm nay họ nói tiếng miền Trung trọ trẹ.. ḥ hét inh ỏi..

    Sau cuộc tṛ truyện hàn huyên.. tôi xin cho tôi tạm trú lại đây một vài ngày đẻ c̣n đi t́m kiếm bạn xưa.. Cái văn minh là ngày nay.. gia đ́nh xóm nhỏ cungx được nghe tin tức cả ngày.. nhờ mấy cái loa sắt ra rả cả ngày gắn ngay trên cột đèn khắp nơi...y hệt Hà nội ngày nay..!

    Ngồi ăn bũa cơm chiều đầu tiên trên mảnh đất ngày nào.. câu truyện thăm hỏi ra mới biết mọi sự .. các cụ ngoại mất lâu lắm rồi.. chú Sáu cũng đi rồi.. chỉ c̣n D́ Sáu ngồi trước mặt.. cái Ngọc nay là má Ngọc có gia đ́nh.. hai đúa con đă lớn đi làm ngoài Saigon.. vùng đất này ngày xưa rông lớn là bao nhiêu.. Nay hết mở rộng đường sá đến làm trường .. làm nhà cho Uỷ ban.. cho Cán bộ quản lư giờ c̣n thu gọn lại có hơn trăm thuóc vuông và căn nhà cổ.. di tích mà Uỷ ban hết cách gọt đẽo chiếm canh chiếm cư.. rồi đến truyện gia đ́nh của nmq ra đi.. đến nơi và nay đàn con đă nên người thành tài trên đất khách..
    ... đẻ ngày mai lên trên thành phố gọi điện sang báo cho cô hay là chứ đă về.. b́nh an..
    ..
    sau đến bạn bè thường hay sang chơi trên mảnh đất này.. cháu Ngọc kể hết cả đám.. nào cô Hương.. cô Tám.. lại cả cô Simone (DQH).. đến một lô đệ tử của cậu Hai hay sang đẻ chơi Ca nô... lại cả chú Long cháu của người bác sĩ già người Việt gốc Hoa... và đám Y tá cũ chợ Rẫy cũng qua . ( chân thành cảm ơn sự giúp đỡ của bạn bè xưa ..)
    Cảm ơn những nguồn tin của cháu cho tôi hay biết.. có lẽ ngày mai.. à cháu cho tôi địa chỉ của chú Long đi.. bây giờ chú Long ra sao ??
    -.. chú Long làm cho Triều Châu.. vẫn làm bác sĩ.. nhà gần Thuân kiều cahcs chợ Rẫy cũng hai ba khúc đường.. gàn Cây Mai.. đồng hồ buông 12 tiếng ngắn ngủi.. cái đồng hồ quả lắc Seiko cũng vẫn c̣n chạy tốt.. tôi đă mua từ năm mới đặt chân trở lại Saigon 6/1966...
    .. Thôi ngủ đi đẻ ngày mai.. chắc tôi phải t́m đến chú Long trước hết.. v́ Bs Long là đệ tử của tôi và cha là Bạn cùng nghè mà làm cho Triều Châu.... hai con mắt đang như bỏ cát ... cơn ngủ nhận ch́m vạn vật.. thiếp đi... .. c̣n tiếp....

  8. #318
    Tran Truong
    Khách
    Ôi , chỉ cần 5 năm bình thường .... đã có nhiều thay đổi . Năm năm sau " cắt mạng " có cả vạn đổi thay ; huống hồ 26 năm , nay quay về chốn cũ !!!
    Lâu ngày quá không còn nhớ nổi , mà cụ viết cứ vanh vách ,quả có bộ nhớ quá tốt .

    Phải đường Âu dương Lân chạy ngang qua trường Trung Học ,mở hồi ông Kỳ ông Thiệu , do đoàn viên thanh niên sinh viên góp công sức xây dựng ,không cụ ? Đọc đến đoạn cụ gặp lại người quen _ không cần dùng REFRESS nhỏ mắt !!! Cảm động làm sao !!! Ôi vật đổi sao dời , vì ai nên nông nỗi .

    Cụ nhắc về Hànội với bát nước chè và vài viên kẹo . Kẹo đây phải nhớ là kẹo bột !!! Độc nhất vô nhị thưở xưa , chắc đã đi vào ký ức ...

  9. #319
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên;.. khi thành phố đổi tên....

    ngày 13 - 11 - 2016... trời hanh nắng..các cháu vẫn ngủ vùi.. và tôi lên mạng...

    .... qua đêm đầu tiên trên đất phương Nam.. lại ngay trên mảnh đất mà tôi đă cố sức h́nh thành từ băi śnh..nối dài từ cuối cái chợ chồm hổm .. bằng các xin ty Vệ sinh cho đổ rác lấp śnh..sau đó nhờ đến dàn xe cua Cty Pacific đổ đất đỏ lấp lên , cán nén rồi ủi phẳng.. cho đến sát mé kinh...mé bờ lại phải cắm cừ tràm ngừa xói lở... Mất cả hai năm mới h́nh thành lô đất ra sát ngă ba cửa con kênh nói với sông Saigon...
    Tiếng loa sắt ồm ỗm.. đôi khi the thé vang lên báo thức sơm mai cho dân mau tỉnh giấc.. để đi đóng góp sức người.. Tôi trở dậy.. men ra bờ bể nước.. và cái giếng nước khoan... gịng nước bơm lên cảm thấy ấm tay... kéo miếng liếp che.. tôi dội nước ... tắm cho tỉnh ngủ....
    Bước vô nhà.. d́ Sáu đă thức dậy.. c̣n chị Ngọc đang lui cui nhóm ḷ đun ấm nước.. rồi mở tù.. đem ra bộ đồ pha cà phê .. cà phê dớ.. hay cà phê kho.. thúc uống b́nh dân của một thời...
    Cái ấm đun thuốc bắc ... mở nắp ra.. cái vợt được thả bọng vô trong ấm.. mấy th́a cà phê bột đổ vô cái bọng.. đợi chờ... có tiếng reo từ ấm nước .. rồi ph́ ph́ kêu gọi.. nay th́ gịng nước sôi bốc khói đang tuôn chảy sang cái ấm dất kế bên.. lấy cái th́a dại.. quậy quậy đôi ba ṿng.. rồi lại dạt lên bếp than c̣n đang hồng rực... mùi cà phê lan toả cả căn nhà..
    -.. Cậu Hai.. có phà phê mới pha.. cậu ra dùng miếng cho ấm....
    -.. má của cháu đâu.. d́ Sáu ơi.. vô uống hụm cà phê...
    -.. cậu Hai gọi.. dạ Sáu vô bây chừ.. này hai ôi.. lấy hộp sữa ông Thọ già..Hoà lan..( lúc này có hai loai ộng Thọ.. ông làm ở Holland.. ông do Foremost nay là sữa ta..) mở ra mời cậu Hai..
    Bóng già lọm khọm chống cây gậy bước vô... ngồi xuống cái ghế bên mé bàn...
    -.. cậu Hai lạ nhà.. hay nhớ gia đ́nh.. đêm qua có ngủ được không ??
    -.. cảm ơn D́.. về lại căn nhà.. cái cảm giác đầu tiên là.. cảm thấy ấm ḷng nhưng nó lại như là thiếu thốn..
    .. à mà c̣n chú.. mất đă lâu chưa ?? ông bà ngoại nữa...
    ... ông bà ngoại rồi anh Saus.. cũng ra đi... it ngày sau khi cô và các cháu xuống ghe.. sau này cô có gởi chi h́nh.. coi tháy chúng ngoan.. khôn lớn cũng mừng trong bungj... .. nh́n thấy chúng mà.. khóc v́ nhớ.. ngày này c̣n đ̣i Vú ơi.. cho em cái nà cái kia..
    mai mốt cậu Hai qua.. chắc là có thêm cháu nội ngoại...
    .. - Thấm thoắt cũng đă gần ba mươi năm chứ đâu có ít.. thôi th́ ḿnh chỉ là con ngụi b́nh thường.. tai hoạ đến th́ chịu..
    -.. c̣n cos cái xe đạp cũ của cô hai.. th́ cũng mới bỏ đi đâu năm ngoái sau khi dọn dẹp lại nhà.. thế lát nữa cậu Hai có tính đi đâu không ? cậu lấy cái xe của anh Sáu cũ ra sửa soạn lại đôi chút mà chạy.. bây giờ th́... chúng nó chạy xe bạt mạng lắm.. tôi nghe nói.. cậu Hai.. ngay cả thả bộ cũng coi chừng.. hết sô đẩy đến cướp giật.. đén móc túi.. đù tṛ đấy... cậu Hai cản thận..
    -.. cảm ơn d́ để tôi xem.. lát nữa cũng phải ra ngoài Saigon.. mà tôi .. bữa qua cũng có nhờ anh xe ôm. cho tôi...

    Có tiếng xe máy ở ngoài cổng.. th́ ra chú xe ôm đến đón tôi.. toi mở cổng dón chú vô nhà..
    -.. bước vo nhà.. chú hỏi ;... thế đây là nhà của bác hay của ngụi quen..
    ;..nhà của tôi mà người thân quen đang ở.. tự nhiên không sao...
    chị Ngọc đă vội bưng ra ly cà phê mời khách..
    .. nhà của bác.. bác nói tiếng Bắc mà nhà này lại là nhà cổ của mièn Nam..
    -.. chú cũng để ư dữ ta.. tôi ngươif Bắc chính cống Hà nội.. di cư.. vô Nam.. cất nhà.. trên mành đất miền Nam.. kiểu Nam kỳ.. căn nhà gỗ này ... tôi mua lại của một gia đ́nh ở Bến Lức.. tháo dỡ đem về đây.. v́ tôi thấy nó đẹp.. và tôi thích di tích vùng miền...
    .. bác chắc là công chức cũ..
    -.. đúng vậy.. chú cũng thắc mắc dữ đa...
    không.. cháu nh́n lại những cái ǵ đă mất... cháu người Vĩnh long.. sinh sau đẻ muọn đi lính.. đánh giặc.. lao dộng cải tạo.. nay th́ .. làm nghề chạy xe ôm qua ngày.. có một vợ và 2 con.. nhà cháu ở gần bên nhà đèn đầu cầu...
    -.. tôi cũng như mọi người.. học tập cải tạo mới được thả vè địa phương.. thôi chúng ta ra phố thị coi xem người mới... mà chú chạy xe đưa đón cho tôi thế này th́ tiền công chú tính mấy.. cho biết để tôi c̣n lo ...
    -.. bác trả cho.. mà bác muốn cả ngày hay đi từng chặng... ?
    .. hoom nay có lẽ là cả ngày.. vậy chú ra giá đi..
    -.. cả ngày... bác cho cháu 10 ngàn xang do cháu lo... từ giờ này cho đến 5 giờ chiều v́ cháu c̣n phải về nhà lo cho gia đ́nh..
    -.. đồng ư nhất trí vậy đi..10 ngàn.. thoi chúng ta đi.. trước hết là đến Bưu điên.. mua cái bản đồ thành phố.. v́ mấy cái tên dường lạ hoắc à.
    Chiêics xe bon bon chạy qua các ngả đường.. hốn độn mạnh ai người đó chạy.. xuôi chiều ngược chiều tu hít thổi inh ởi.. rối hoa cả mắt..

    -.. bác thấy giao thông kiểu mới này ... dă sợ chưa.??.. bác nh́n kỹ đi.. đèn đỏ nhé.. chạy là vận rồ ga vụt cái oà.. chết chóc ai đâu ??
    Tới Bưu điện.. không có bán bản đồ thành phố.. qua Famasa gần bên Tax cửa hàng sách TP cũng không..
    -.. hay ta Huỳnh thúc Kháng... cái chợ trời kinh niên từ thời nào không biết cũng vẫn c̣n.. nhưng khi xe vừa ngừng lại ngó quan th́ có một cô bé chạy đến.. chú.. bác t́m ǵ?? muón mua ǵ ??

    -.. muốn mua cái bản đồ của thanhf phố... để ḍ t́m đường đi ấy mà ?? cô bé không hiểu.. rồi một ông gài lại gần..
    .. bác muốn t́m cái ǵ.. ?? cái bản đồ thành phố để ḍ dường thôi... có phải cái bản đ̣ có in tên các con đường .. phải không ??
    -.. ạ đúng vậy...
    -.. giá trị mảnh giấy in th́ không bao nhiêu mà giá trị giao thông địa chỉ lại là vô ngần.. cũng có mà bác đừng chê mắc rẻ.. bác cứ qua tiệm kem ngồi đi.. Pole Nord có được không??... tôi sẽ đưa lại đó cho.. cũng chừng vài ngàn thôi.. bản đồ mới Xă hội chủ nghĩa chứ không phải là đồ cũ Mỹ Nguỵ đâu.. chắc chắn là mua không có chê nghe ??
    -.. Vâng tôi y lời.. rồi chúng tôi quay xe đi gởi và vô Pole Nỏrd ngồi ăn kem nghe nhạc đỏ chờ đợi... khoangfr hơm giờ sau.. ông ta đến Pole Nord t́m gặp và dưa ra.. tấm bản đồ TP Hồ chí Minh c̣n mới toanh....

    ... móc túi dưa ra 3 ngàn trả cho người giao..
    -.. bác từ đâu đến vậy ?? .. tôi.. tôi từ Hànooij vô Nam..
    -.. bác nói giọng Nam mà.. th́ tui nói giọng Nam v́ uống nước giếng G̣ vấp...
    -.. xin bác.. vậy .. bác có đi học tập.. .. không học tập mà cải tạo mút mùa Lệ Thuỷ... tiếng cười ṛn ră như thấm thía đau sót ngại ngùng !

    Chia tay đầu tiên là ghé qua góc Tự Đưcs, thăm lại căn nhà xưa của ông bà Bernard cho vợ chồng chúng tôi.. nơi đây đă có 4 đứa con ra chào đời.. xẹ chầm chậm rồi qua.. từ đường Thống Nhất ngay góc ngă tư Hai bà Trưng có Bộ Tư Pháp trông sang bên này là hăng dầu khí Esso .. xe chạy theo hướng qua Hồng Thập Tự.. Trần quư Cáp.. trần cao Vân.. rồi đến ngă ba trước chung cư Mỹ.. nh́n chéo qua bên đường Tự Đức.. ngôi nhà thân yêu.. nay cửa che bằng tấm tôn cho kín đáo.. lảng vảng đứng trước.. chắc laf Công an bảo vệ.. bên hông kè kè khẩu súng ngắn... c̣n tiếp....

  10. #320
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Chợ nhỏ Saigon và niềm nhớ không tên ;.. nhập gia tuỳ tục.....

    ngày 14 - 11 2016.... hửng nắng sớm mai.. các cháu dậy sớm để đi học.. như một đàn sáo đa.. tranh nhau ḥ hét vui đùa.. tuổi thơ sao mà hồn nhiên.. thạt là vui sướng... Rồi mỗi người mỗi ngả... kẻ đến trường.. người lớn đi làm....

    .. cái bàn phím quen thuộc lại bừng lên.. đem đến cho đủ loại tin tức... c̣n tôi.. theo nhu ư ... lại lần ṃ.. lặn hụp trong kư ức một thời...
    .. chiếc xe đạp mà T.Vân bỏ lại .. gia đ́nh chị Ngọc đă đem treo trong cái góc bếp.. khói hun bồ hóng đóng dầy... Hôm qua chị Ngọc đă đưa ra đầu ngơ... nhờ cửa hàng sửa xe o bế lại cho tốt... hôm nay đón nhận chiếc xe kỷ niệm mà ḷng chợt tấy bâng khuâng chi lạ.. v́ rằng.. chiếc xe này.. kỷ vật từ thời xưa lắm.. có lẽ từ khi đón nhận cái văn tự của căn nhà làm quà cưới cho con.. của ông bà Bernard... 1966..... giờ đây.. vẫn c̣n lăn bánh trên những nẻo đường phố thị.. tuy không ".. kính coong...!!".. không ".. phải miệng hét lên.." ếp ..ếp.." như thời Bắc kỳ Marechal.. nous voilà.. 1943-45.. c̣n nay th́ .2001. "reng.. reng..:".. Cảm ơn cháu đă cho tôi.. thêm đôi chân...
    Nh́n cách ăn mặc nơi xóm nghèo.. tôi vội vàng đi kiếm mua đồ cũ, chứ bộ quần áo mà tôi mua từ chợ hàng Da- Hà nội.. coi vậy mà nó lạc lơng làm sao ! Chiếc xe đạp quay ṿng... đưa tôi ra chợ.. mà chợ nào.. gần th́ có Kim Biên, cột đồng hồ.. c̣n xa th́ phải lên Hàm Nghi.. Kim Chung Bỏurdais.. và ṿng bánh xe quay đều.. cứ thế đến chợ Kimchung.. mái chợ cũng vẫn thấp lè tè.. cũng vẫn ồn ào.. và đủ thứ mặt hàng.. ngay cả những bộ quần áo bằng vải treillis nhà binh cũng có.. và tôi cũng đă t́m được bộ đồ hợp thời trang.. xanh ŕ bộ đội.. và đôi giày vải của Tầu... giá cả rẻ chưa hết 500 đồng Cụ.. v́ coi như đồ bỏ...
    Thay đổi bộ đồ.. làm cả nhà ngạc nhiên th́ chợt có tiếng của ai gọi cửa... chị Ngọc vội chạy ra và đưa ngụi khách vô trong nhà.. chẳng là ai khác hơn là ông Công an khu vực.. đang trọ trẹ phiền trách gia chủ đă cho người là vô ở trong nhà mà không đến báo cho Công an biết...
    Đặt cái sạc cốt ( túi đeo vai) lên bàn.. trịnh trọng mở tập giấy ra.. rồi keu gia chủ ;
    -.. chủ nhà đâu rồi.. yêu cầu ra đây nhận khuyết điểm về an ninh trong tổ.. chị Ngọc bước ra và ly cà phê ....
    -.. mời ông Công an dùng ly cà phê... mới pha xong... đường dây th́ tuỳ ư ...
    .. Này chị.. chị cho gọi người mới đén ở trong gai đ́nh của chị ... ra đây khai báo đi chứ ..
    -.. da.. cậu Hai ôi.. cậu mau ra khai báo với an ninh phương tổ đi cậu...
    Lững thững bước ra.. tôi lên tiếng chaof ;
    -.. chào ông Công an ... thưa.. tôi là người mới dến đây chiều hôm qua... Hất mặt nh́n lên.. rồi;
    -.. chú ngồi xuống đây.. nghe tôi hỏi rồi trả lời..;
    -.. chứng minh nhân dân đâu.. giấy phép đi lại, di dời.. đâu ??
    Tôi vội đưa ra cái giấy chứng minh ra trại đă nhàu nát.. có đủ cà triện son đỏ lè của Trung ương Hà nội.. rồi giấy di chuyển bằng máy bay vào HCM.. cầm lấy rồi đọc rồi nh́n rồi ngó.. sau đó hớp ngụm cà phê..
    -.. thế chú là Nguỵ.. mới được ra trại.. từ ngoài Bắc vào HCM.. th́ chú cũng đă được các đồng chí cấp cao giảng giải về thủ tục nhập cư và di dời chắc đă hiểu... thế sao lại chưa đi " tŕnh diện địa phương..??
    -.. dạ.. tôi mới đến đây chưa qua hai ngày theo luật nhà nước ta.. tôi đang di t́m chỗ ở.. lỡ khi chưa t́m được th́ tôi sẽ đến báo cáo có mặt ở dây cho ông Công an.. chứ không dám sai lệch luật của nhà nước ban ra đâu ạ...
    ... lại nh́n lại ngó...;.. th́ bây giờ chú có muốn ở lại tạm... ở đây vài ngày.. th́ chú nói đi.. tôi có đủ quyền cho chú ở tam.. c̣n sau này nếu chú ở luôn... nghĩa là thường trú th́ phải làm thủ tục này nọ.. như vậy mới xác định được đến ngày hết hạn quản lư ở địa phương.. tŕnh lên cấp Quận và Thành uỷ.. như vậy chú mới có quyền công dân của nước ta.. mới dược nhà nước ta bảo vệ mọi đàng nghe chưa !!
    -.. daj.. tôi đă nghe ro.. xin ông Công an cho tôi thêm ít bữa nữa ạ...
    -.. kư vào bên góc tờ biên bản này.. coi như đă tŕnh diện địa phương.. ra đường lỡ có truyện ǵ th́ chúng tôi c̣n có thể can thiệp cho...
    -.. cảm ơn ông Côngaan vô cùng...
    .. chú cũng đă già rồi.. về đến nhà th́.. có c̣n con cháu không ?? dạ.. có.. như d́ Sáu.. và vợ chồng cháu Ngọc đây ạ...

    Câu truyện lằng nhẳng ra oai của mấy ông ḅ vàng này th́ ai ai cũng đă biết.. riêng tôi cứ ấm ư trả lời cho mau qua câu truyện...
    Khoác bộ quần áo bộ đội chân giày vải rách... đạp chiếc e đạp lọc cọc ra đi.. thuwnj chan.. tôi đến Thuận kiều.. rồi ngồi ben quán nước sế cửa Bv Chợ Rẫy... đây là cái quán bán cà phê kho và hủ tiếu của chú Tiều.. cũng vẫn cái xe cổ lỗ và cái thùng nước lèo với bó hẹ lủng lẳng..
    .. bước vô tiệm.. ghé ngồi xuống ghế cao.. tựa lưng vô bức tường đă nhầy nhua đen thui.. cô gái nhỏ bước ra.. cái khăn lau phủi sơ qua chỗ bàn tôi ngồi..
    -.. cho tôi ly đen.. ông già từ sau nhà đi ra.. mắt kèm nhèm hấp hem nh́n tôi.. rồi ngó.. rooif nh́n rồi ông hỏi;
    -.. cà phe đen.. có ăn hủ tiếu không ?? rồi ông lại nh́n... c̣n tôi th́ thấy lạ lùng không hiểu sao ông lại cứ nh́n trộm ...
    -.. bóp trán suy nghĩ.. cung cái tiệm này c̣n có bà bán bánh ướt tên Muối thèng... và bà cũng bán nước hầm xương cho người nhà bịnh nhân mua mang vô cho bịnh nhân không ăn thuwcs ăn đặc.. cứng được.. tôi lên tiếng ;
    -.. chú hai.. d́ Muối Thèng đâu rùi ??
    -.. Ơ..a..!! Muối Thèng.. nó chết lâu lắm rùi.. mà chú là ai.. cũng quen quen.. mà sao chú lại biết a Muối Thèng..
    -.. bây giờ tôi hỏi;.. thế ông có biết ông thầy Quới không ??
    .. ông thày Qu.. và cậu con trai tên Long hẩy a.. nhớ ra rồi.. có phải cả hai cha con đều làm Bac sĩ có phải không ??
    -. Đúng rồi... tôi là.. ông c̣n nhớ mỗi khi ông Qu ra đây thường đi bên c̣n người bạn cao lênh khênh đi bên không ??
    .. nhớ rồi.. người bạn Annam... cao cao... hay gọi cà phê sữa ít ngọt... vạy là chú đây sao ??
    .. là tôi... và rồi ông ngồi xuống bên... cùng tôi nói truyện xưa.. lan man.. cho đến khi nhân viên bên Bv ra về chiều.. 5 giờ..
    -// tôi vội hỏi thế cả hai người c̣n làm việc ở đây không ??
    .. chỉ c̣n có người con tên Long là làm việc.. nhưng không biết rơ.. câu truyện chưa dứt th́ một người từ ngoài bước vô.. tay c̣n vắt cái áo choàng chưa gấp.. đi vô.. tôi nh́n ông ta.. và ông ta nh́n lại tôi.. rồi đứng sững sờ..
    .. Doc Junior... c'est vous...
    -.. bonjour.. c'ést moi... comment allez- vous.. và chúng tôi nhận ra nhau....
    Ông thầy không nên ngồi ở đây lâu.. không tốt đâu.. chúng nó như bầy ruồi đấy.. nói rồi đưa cho tôi cái miếng giấy nhỏ.. nguệch ngọc vài chữ.. bảo tôi qua bên Triều Châu sáng thứ hai.. ở bên đó dễ nói truyện hơn... rồi chào ra đi...
    -.. Bộ chú quen với ông thày Long hay sao ?? vâng chúng tôi quen nhau .. từ lâu nay mới gặp lại...
    Ra về.. thế là có hướng mở đường v́ Long là đệ tử của tôi.. c̣n Triều Châu cũng là nơi cộng tác.. .. c̣n tiếp....

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 9 users browsing this thread. (0 members and 9 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 31-08-2012, 05:27 PM
  2. Replies: 2
    Last Post: 11-07-2012, 08:15 PM
  3. Không làm được việc lớn th́ làm việc nhỏ này
    By nguoibatcao in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 19
    Last Post: 17-08-2011, 07:20 AM
  4. Replies: 3
    Last Post: 17-08-2011, 12:12 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •