Results 1 to 4 of 4

Thread: Người đầu bạc khóc người đầu xanh

  1. #1
    Member Sydney's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    3,736

    Người đầu bạc khóc người đầu xanh

    Vĩnh biệt tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí: Xin hăy ghi thêm một tội ác nữa của giặc Hồ và cộng đảng!

    Khoảng 22 giờ đêm một cụ già với đôi nạng đi vào Nhà Nguyện. Ông khá yếu v́ tuổi cao và v́ chuyến bay từ Mă Lai vừa đến Sài G̣n.

    Ông có bộ râu dài và đă bạc.

    Ông là cha của anh Huỳnh Anh Trí. Anh Huỳnh Anh Tú như quỳ dưới chân ông.

    Ông dường như khuỵu xuống. Đôi mắt mờ u buồn của ông dán vào di ảnh. Cḥm râu ông rung động, đôi má hóp, đôi môi móm mém giật từng cơn.

    Ông khóc mà không có nước mắt, chắc có lẽ ông buồn giận, có lẽ ông không hiểu chuyện ǵ đă xảy ra, hay ông đă cạn khô nước mắt v́ 28 năm tù của 2 người con trai với lư tưởng cao đẹp. Hay nước mắt của ông đă trào ngược vào tim?

    Facebook Phi Long Vơ



    Tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí vừa qua đời khi mới được tự do vừa đúng 185 ngày sau 14 năm bị tù đày lao lư v́ dấn thân đấu tranh chống chế độ độc tài toàn trị cộng sản Việt Nam, giành tự do dân chủ và nhân quyền cho dân tộc.

    Cùng với người anh trai là Huỳnh Anh Tú, Anh Trí bị bắt giam vào ngày 28 tháng 12 năm 1999 với tội danh “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” và cùng bị kết án 14 năm tù giam và 7 năm quản chế. Trong thời gian bị giam giữ ở trại giam Z320A Xuân Lộc ở tỉnh Đồng Nai, tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí bị giam chung pḥng giam với các tù h́nh sự, mà không ít người trong số họ đă nhiễm HIV/AIDS. Đây là một trong những phương thức đàn áp tù nhân chính trị, đàn áp những nhà bất đồng chính kiến của các nhà tù của cộng sản Việt Nam.

    Tệ hại hơn nữa là việc các giám thị, cán bộ quản giáo nghiêm cấm tù nhân không được sở hữu một số đồ dùng cá nhân như dao kéo, bàn cạo râu, mà buộc tất cả tù nhân phải dùng chung một dao cạo mỗi khi cắt tóc. Đây là lư do mà nhiều tù nhân chính trị khi bị bắt hoàn toàn mạnh khỏe nhưng sau một thời gian tù đày th́ cơ thể cứ bị suy kiệt dần rồi mắc thêm nhiều bệnh cơ hội và qua đời một cách bí ẩn ở trong tù, mà các nhà tù chỉ thông báo cho thân nhân của họ một cách qua quưt rằng “phạm nhân A, B, C… đă qua đời v́ bệnh", nhưng không bao giờ nói rơ là bệnh ǵ và thời gian ủ bệnh là bao lâu trước khi qua đời.

    Vài năm trước đây, một số tù nhân chính trị sau khi được phóng thích, đă nhiều lần lên tiếng về t́nh trạng bị buộc phải dùng chung dao cạo và một số dụng cụ y tế, như là một phương thức để giết tù nhân chính trị ở các nhà tù của cộng sản, mà điển h́nh nhất là nhà tù Z320A Xuân Lộc ở tỉnh Đồng Nai, tuy nhiên những lời báo động đó vẫn chưa được cộng đồng quan tâm đúng mức.

    Sau khi măn án tù, hai cựu tù Huỳnh Anh Tú và Huỳnh Anh Trí không có nơi trú ngụ bởi công an ở thành Hồ không chịu cấp những giấy tờ tùy thân cần thiết, hai cựu tù Tú, Trí cũng không thể thuê được nhà để ở v́ công an cấm chỉ tất cả các chủ nhà trọ không được cho hai cựu tù Tú, Trí thuê nhà. May thay Ḍng Chúa Cứu Thế Sài G̣n ở Số 38 Kỳ Đồng, quận 3 đă cưu mang hai anh em cựu tù Huỳnh Anh Tú và Huỳnh Anh Trí từ nơi ăn chổ ở cho đến các điều kiện khám chữa bệnh cũng như cơ hội cập nhật kiến thức để dễ dàng tái ḥa nhập vào xă hội thời đại bùng nổ thông tin.

    Trong những ngày gần đây sức khỏe cựu tù chính trị Huỳnh Anh Trí chuyển biến xấu phải nhập viện để điều trị và các thầy thuốc tại bệnh viện Phạm Ngọc Thạch chuẩn đoán cựu tù Huỳnh Anh Trí bị ung thư phổi giai đoạn cuối kèm theo một số bệnh ngoài da và các bệnh cơ hội khác nên phải tiến hành thêm một số xét nghiệm cận lâm sàn khác và thật đau xót khi cách đây đúng một tuần, cũng tức là vừa tṛn 6 tháng cựu tù lương tâm Huỳnh Anh Trí rời khỏi nhà tù nhỏ, Viện Pasteur - Sài G̣n đă xác nhận tù lương tâm Huỳnh Anh Trí có phản ứng dương tính với HIV và bệnh trạng đă chuyển sang giai đoạn AIDS tức là giai đoạn hoàn toàn liệt kháng.

    Dẫu vậy tù lương tâm Huỳnh Anh Trí cũng rất an nhiên tự tại với “bản án tử h́nh” này, và cũng đă có đủ thời gian để người tù lương tâm này lên tiếng với công luận thế giới về một hiểm họa tiềm tàng từ các nhà tù cộng sản đối với các tù nhân chính trị và tôn giáo: Ấy là nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam, các cơ quan an ninh cộng sản Việt Nam có chủ trương giết các tù nhân lương tâm bằng Virus HIV thông qua việc giam chung tù nhân lương tâm với tù nhân h́nh sự đă nhiễm HIV, thông qua việc cùm chân các tù nhân lương tâm bằng những cùm sắt đă vấy máu nhiễm HIV từ các tù nhân h́nh sự và thông qua việc buộc tù nhân chính trị, tôn giáo phải dùng chung dao cạo với tất cả các tù nhân khác trong trại.

    Mong rằng lời cảnh báo của tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí gây được sự chấn động lớn lao đối với lương tri nhân loại, để các tổ chức Quốc Tế Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc, Tổ Chức Ân Xá Quốc Tế Amnesty International, Hội Hồng Thập Tự Quốc Tế sẽ có những biện pháp hữu hiệu tới nhà cầm quyền CSVN đối với tù nhân lương tâm Việt Nam hầu cho những nhà bất đồng chính kiến với chế độ cộng sản Việt Nam, các nhà hoạt động dân chủ, nhân quyền cũng như các chức sắc tôn giáo Việt Nam đang là những tù nhân lương tâm hay sẽ là những tù nhân lương tâm sẽ không c̣n bị cộng sản thi hành án tử h́nh một cách man rợ bằng các biện pháp cho lây nhiễm virus HIV khi đang chịu án tù.

    Mong rằng lời cảnh báo của tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí sẽ giúp ngăn chặn tội ác của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam, chấm dứt việc gieo rắc căn bệnh thế kỷ HIV/AIDS trong hàng ngũ những tù nhân lương tâm Việt Nam bằng những việc làm tàn ác, dă man và đốn mạt như đă tŕnh bày ở trên.

    Ngày hôm nay, Thứ Bảy ngày 05 tháng 7 năm 2014 lúc 13 giờ 30 cựu tù lương tâm Huỳnh Anh Trí đă trút hơi thở cuối cùng bởi căn bệnh thế kỷ HIV/AIDS mà chế độ cộng sản Việt Nam đă mang đến cho anh. Xin hăy ghi thêm một tội ác nữa của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam đối với người dân Việt Nam, nhất là đối với những người yêu nước, dám dấn thân v́ sự tồn vong của dân tộc và sự tiến cường của ṇi giống.

    Anh Trí ơi! Đời người ai cũng phải một lần chết, nhưng “thiên niên mai cốt, bất mai tu”. Vâng, ngàn năm chỉ chôn được thân xác, nhưng không làm hư mất được danh thơm của các đấng anh thư liệt nữ vị quốc vong thân. Tất nhiên cả những tội đồ măi quốc cầu vinh, sát thê cầu tướng như Hồ tặc và đồng bọn rồi cũng sẽ phải lưu xú ngàn đời.

    Xin phép cụ Phan Sào Nam, cho hậu thế được ghi lại nơi đây bài thơ của cụ, như một nén hương ḷng, để tiễn biệt anh linh cựu tù lương tâm Huỳnh Anh Trí về ḷng đất mẹ để anh được yên nghỉ vĩnh hằng bởi anh đă ra đi dẫu trong oan nghiệt, nhưng cái chết của anh chắc chắn sẽ được ngàn đời sử Việt lưu danh v́:

    “Chết mà v́ nước, chết v́ dân,
    Chết đấng nam nhi trả nợ trần.
    Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc,
    Chết như Tây Hán lúc tam phân.
    Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh,
    Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần.
    Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết,
    Chết mà v́ nước, chết v́ dân.”

    Một lần nữa, qua cái chết của tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí, xin hăy ghi thêm vào sử Việt một tội ác nữa của giặc Hồ và cộng đảng.

    Bangkok ngày 05 tháng 7 năm 2014

    Nguyễn Thu Trâm, 8406


    * Source: http://danlambaovn.blogspot.com/

  2. #2
    Member Sydney's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    3,736









  3. #3
    Member Sydney's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    3,736

    Huỳnh Anh Trí: Light Through Darkness


    “The doctor had a private chat to Trí when he received the test result. Trí said he had already guessed it would not be a good result, and had prepared himself to accept this. The doctor burst into tears and held Trí in his arms. He said ‘This is how they destroy the patriots’. Trí recalled: ‘The doctor offered me some money and said he would try his best to save my life. I told him it did not matter, I only worried about my fellows patriots who were still imprisoned, as, in my time there, I saw with my own eyes, 14 cases of political prisoners who were infected with HIV and died’…”
    *
    That’s my fate, but what will happen to my fellow friends in the prison? This was the question Trí asked me, after he received his HIV positive test results.

    And I can never forget that day: 28 May 2014.

    Huỳnh Anh Trí was born in 1971 in Saigon. In the early 90s, Trí and his family migrated to Thailand. In 1999 in Bangkok, he joined the Việt Nam Tự Do (Vietnamese Liberty) - an organization opposing the dictatorship of the Vietnamese Communist Party.

    In December 1999, Huỳnh Anh Trí and older brother Huỳnh Anh Tú were arrested in Saigon. Both were accused of being “terrorists” and sentenced to 14 years, under article 79 of the Vietnamese Criminal Code: carrying out activities aimed at overthrowing the People’s administration.

    In 2001, Trí was transferred to Xuân Lộc prison in Đồng Nai province. During the period of his sentence, Trí had many disputes with prison guards and officials, as he protested their callous handling of prisoners, particularly of political detainees.

    In 2005 and 2006, together with other political prisoners, Trí sent a petition to Minister of Public Security Lê Hồng Anh and to prison officials. The petition protested the prison rule ordering that only one shaving razor blade would be used for a group of prisoners (both criminal and political) - prisoners had to share razors between themselves for both facial and head hair. This unhygienic practice led to the spreading of HIV and other diseases, to the healthy people sharing in the same cell. The petition also critiqued the use of fetters contaminated with blood from HIV infected prisoners, spreading the disease to the HIV-free political prisoners. Trí was a case of being infected with HIV.

    Trí said the prisoners were terrified of being fettered with contaminated, unhygienic chains. The same chains were used for HIV and AIDS victims, still retaining marks of blood, skin, and flesh, never having been washed. He recounted: “I questioned a doctor from Department 8 of the Ministry of Public Security - if I was fettered with contaminated chains previously used by HIV/AIDS prisoners, would I be infected with those diseases? He answered he did not know, and this was from a doctor that had come to give us a lecture about HIV/AIDS.”

    Prisoners who wanted to prevent being fettered with unclean fetters had to know the “rules”; they would have to use part of their own money in the canteen (the money their family gave them, to be supposedly kept in the canteen) to pay off the officer responsible for the chains. This was how they could ensure clean chains. In some cases, the payment would reach a million (Vietnamese dong). Trí had been shackled with contaminated chains for a long time.

    We asked Trí why he wanted to tell the story of his infection with HIV/AIDS. Trí replied, he wanted to condemn the cruelty of the prison system, and to protect political prisoners. Nguyễn Hữu Cầu, who was present at the gathering, added: “I saw a prisoner who was waiting to be fettered to dirty contaminated chains. He knelt down and bowed repeatedly to Lieutenant Giang, begging Giang not to use them on him.”

    On 28 May 2014, a HIV test result in a Saigon medical centre read: “HIV Rapid Testing: detected HIV antibodies. Suggest patient to undergo the Elisa HIV test”.

    On 29 May 2014, the Elisa HIV test result from the Pasteur Institute, signed by Dr Lê Chí Thanh, informed: the rate of TCD4 was 5.89% (the normal range is around 29.5 - 41.9%). The amount of TCD4 was 44.00/mm3, whereas normally it should be from 576 - 1254/mm3. Trí’s body had symptoms of other diseases attacking, such as skin disease and tuberculosis. He was already in the last stage of AIDS.

    Trí’s Godbrother who took him to the tests recalled: “The doctor had a private chat to Trí when he received the test result. Trí said he had already guessed it would not be a good result, and had prepared himself to accept this. The doctor burst into tears and held Trí in his arms. He said ‘This is how they destroy the patriots’. Trí recalled: ‘The doctor offered me some money and said he would try his best to save my life. I told him it did not matter, I only worried about my fellows patriots who were still imprisoned, as, in my time there, I saw with my own eyes, 14 cases of political prisoners who were infected with HIV and died’…”

    Trí’s older brother Huỳnh Anh Tú said: “Political prisoners like us must maintain a good reputation; we don’t have tattoos like the criminal prisoners, so becoming infected through tattooing is impossible.”

    When asked about Tri’s dreams on his last days, Tri’s partner and carer for the last six months, Vơ Thị Ánh Tuyết (born 1986), said: “Trí wanted us to live together in the country. I told him, we should get married now. He said we should wait until he got better, because if something bad happened, it would be a devastating blow to me”.

    Trí’s Godbrother continued: “Knowing that Trí was very ill, Tuyết’s parents wanted to visit him. But Trí did not feel that it was fair to make elderly parents have to go to visit him, a younger person. So he got up to go to An Giang, to visit his future in-laws.”

    The elderly parents really wanted their daughter to look after Trí. For them, it was their daughter's blessing and at the same time her karma.

    We asked Tuyết why she chose to love a former prisoner. Tuyết calmly thought for a while, then said: “Trí is a person full of love and kindness”

    Many people, some who had known Trí for a long time, and others who had not, upon knowing that Trí’s health was in danger, visited him, helped and prayed for him.

    On 4 July 2014, around 10:00pm, Tú and Tuyết found that Trí’s health was quickly deteriorating. They took him to Nhiệt Đới Hospital, but the authorities there refused to admit him, suggesting the family to take Trí to Phạm Ngọc Thạch Hospital instead.

    In Phạm Ngọc Thạch, Trí was not allowed to be hospitalized, as he did not have a residence permit (hộ khẩu). There, he was fainting, becoming totally unconscious. Hospital doctors and medical staff tried to eject him and his family out of the hospital. However, when one doctor came and shook his body to awaken him, the hospital had no way to refuse, and were forced to admit him.

    On 5 July 2014, Huỳnh Anh Trí passed away in Phạm Ngọc Thạch hospital.

    After his death, his family asked the hospital to take his body home to arrange the funeral. At this stage, the hospital said again that, as nobody could prove themselves as Trí’s relatives, they could not return his body to anyone. The condition for proving their relation, was that all of them had to have their names on the same residence permit’s book. Yes, that residence permit!

    Tú and Trí, after their release from jail at the end of 2013, had had lots of difficulties with security officials, when trying to legally have their names in the same residence permit’s book as their sister Đào. Up until now, they still did not have their own residence permit. So, Trí’s body could not be returned to his family.

    The other way to retrieve Tri’s body - by asking the local police to authenticate that Đào was Tri’s sister. As it was a Saturday, the family could not get a hold of any police. They also believed that the police would find a way not to clarify Tri’s family relation, the same way they acted when Tri submitted a form for the residence permit.

    There was actually no way to verify Tri’s family relations, for his family to collect his body.

    The prisoner of the century Nguyễn Hữu Cầu, who had been with the family right after Tri’s death, told us: “There were some people following us, suggesting they would organize the funeral from A to Z”. According to Cầu, those people belonged to a planned group, not from the normal funeral service people. He heard a woman saying to them: “Today is Saturday - odd, it is not your service day, why are you getting involved?”

    Together with Tú, we tried to convince Hương, the nurse manager. We told her that Tú and Trí had been released from prison, and on their prison release certificates the names of their parents were the same. This fact proved that they are brothers. So Tú should have the right to get his brother’s body. Hương replied: “But Tú himself does not have a residence permit. We cannot just grasp onto nothing. We have to follow rules.”

    Afterwards, when we requested to see the hospital manager, Hương called a doctor to come over; he too reasoned in the same way. Only until Đào (Trí’s sister) came, showed them both her own, and Trí’s birth certificates, did the doctor call his boss to decide. They then agreed to return Trí’s body to his family.

    At around 6:00pm, priests from the Redemptorist Church, broadcasting staff of the Vietnamese Redemptorists’ News, co-workers of the Committee on Justice and Peace, friends from the Vietnam Path Movement, and a few former prisoners of conscience were present at the preparation of Trí’s body in Phạm Ngọc Thạch Hospital. After that, Huỳnh Anh Trí’ s coffin was transported to the hall of Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp Parish, on Hoàng Sa Street near the junction of Rành Bùng Binh.

    Darkness cannot stop light. It cannot blur the vision of a person with a radiant heart, a person like Huỳnh Anh Trí.

    Anton Lê Ngọc Thanh, CSsR

    Vietnam Times

    * Anton Lê Ngọc Thanh (Vietnam Times)/Jasmine Tran (Danlambao) Translated -

  4. #4
    Member Sydney's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    3,736

    Tiễn biệt một linh hồn HIV tinh khiết

    Kính thưa linh hồn anh Huỳnh Anh Trí:

    Khi anh ra đi, nhằm lúc tôi bận lo tang khó, cho một đồng chí Việt Quốc, 59 tuổi đảng, 83 tuổi đời, cũng vừa tạ thế. Nay quay lại trang mạng, dẫu muộn màng, giọt nước mắt vẫn c̣n nóng, thưa anh.

    Ô hay, anh chết v́ bịnh HIV, là bịnh ǵ thế hả anh!? Không sa đọa, chưa biết ăn chơi là ǵ. Cớ sao nhiễm bịnh này? Chắc chắn thú vui xác thị, không làm người ái quốc đam mê. Vậy anh bị lây từ trung ương đảng Cộng Sản Việt Nam, từ thượng tầng đảng nầy, đă thấm sâu vào hạ bộ, khiến anh ra nông nỗi này!

    Đau đớn thay! Phẫn uất tột cùng. Không ở tù, sao cảm thấy như chung niềm thống khổ. Từ biển đảo, tới đất liền quân giặc thù lố nhố. Đảng không sợ, chỉ sợ mỗi nhân dân!

    Đảng của Hồ, cứ rêu rao yêu nước, sao cứ giết măi đồng bào?

    Nợ cải cách, nợ Mậu Thân, nợ mùa Hè đỏ lửa, đại lộ Kinh Hoàng. Xương trắng máu đào, loang ngập khắp ba miền, sau "giải phóng" hàng triệu người vượt biên, nửa triệu người vùi sâu ḷng biển.

    Đảng giết người rất tự nhiên.

    Hiền như giáo Định, như Huỳnh Anh Trí, lại trở thành tử thù của đảng Cộng Sản Việt Nam. Vậy mới biết "trại cải tảo" gông cùm, ám hại biết bao nhiêu tu sĩ, hèn ǵ:

    Thời đại Hồ đĩ điếm lên ngôi
    Tội ác đảng, toàn dân sôi máu
    Anh Trí mất, chửi đảng chẳng muốn thôi.

    Bốn hai tuổi, đời đang sung sức, xă hội đảo điên, t́m đâu ra mộng đẹp, anh cống hiến đời trai cho nước cho dân. Vũ trụ măi xoay vần, vận hạn mới rồi sẽ tới. Không có chế độ trường tồn, chỉ có tổ quốc muôn năm. Đảng đă trở thành "bầy sâu," khó trở ḿnh dưới gót chân, người dân Việt quật cường.

    Nhờ có anh, và những người xem thường sự sống, ṇi giống này mới mong thoát khỏi xích xiềng. Nhờ có anh cảm thấy c̣n chút danh dự người công dân, khi đảng cầm quyền ḷn cúi, sợ ngoại bang, nhờ có anh nhờ thầy giáo Định, và những người biết quên ḿnh, để chúng tôi nh́n người ngoại quốc bớt ngượng ngùng, khi tổ quốc đang bị giặc Tàu đè đầu cỡi cổ.

    Kính thưa linh hồn anh Trí: Trong những ngày bịnh anh trở nặng, bỗng xuất hiện tiếng hát của cháu Cao Hà Đức Anh, với ca khúc: Dậy mà đi, bản nhạc này Sinh Viên miền Nam, hát vang, hát rất tự do mỗi khi họ xuống đường, tranh đấu chống chính quyền Việt Nam Cộng Ḥa, tôi chẳng thấy họ bị áp bức điều ǵ, nhưng họ xuống đường măi, tôi cũng không hiểu hai câu này:

    "Bao nhiêu năm qua dân ta sống không nhà
    Bao nhiêu năm qua dân ta chết xa nhà"

    V́ chẳng thấy mấy ai "sống không nhà, và chết xa nhà," bài này Nguyễn Xuân Tân, phổ nhạc của thơ Tố Hữu, trong bài thơ gốc 17 câu, không có 2 câu nói trên, thời chiến, mà đem thơ nhạc của quân thù hát vang giữa thủ đô Sài G̣n, thế mà vẫn bị cho là "kèm kẹp"?

    Tuy nhiên 2 câu hát trên, vận vào thời nay, áp dụng cho chế độ độc tài, gian ác Cộng Sản, thật tuyệt, thật đích đáng:

    Dân ta sống không nhà: V́ đảng cướp đất, cướp nhà. Dân ta chết xa nhà, v́ mưu đồ "giải phóng miền Nam cho Trung Quốc," khiến hàng triệu Thanh Niên ưu tú phải "sinh Bắc từ Nam." Gần một nửa thế kỷ trôi qua, tai tôi vẫn c̣n văng vẳng: "Anh Nguyễn Văn Giáp, sinh tại Thường Tín, Hà Sơn B́nh, chết tại Vị Thanh, Chương Thiện, ngày 20 tháng 6 năm 1967"

    Chết như vậy, mới xa nhà chứ!? Chết trên hành tŕnh vượt biên, vượt biển, chết như thế mới xa nhà diệu vợi. Thật khâm phục bản nhạc như lời tiên tri, đến nay mới hiển linh.

    Trời đang vào Hạ, ở chốn xa xôi này, tưởng nhớ đến anh Huỳnh Anh Trí, v́ chính nghĩa ra đi, tôi thương về quê hương, nơi có tiếng chim quốc gọi hè:

    Năm canh máu chảy đêm hè vắng,
    Sáu khắc hồn tan bóng nguyệt mờ.
    Người ta say mê kỹ nữ, mất nước, vong mạng.
    Anh v́ yêu nước thân đành thác!
    Thành thật chia buồn thống thiết, cùng gia đ́nh anh Huỳnh Anh Trí.

    Nguyên xin ơn trên Thiên Chúa, đón một linh hồn HIV tinh khiết, người con ngoan của nước Việt khốn khổ, về cơi vĩnh hằng, hưởng phước đời đời trên nước Thiên Đàng.

    Ông Bút
    danlambaovn.blogspot .com

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 7
    Last Post: 28-06-2012, 02:35 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 04-01-2012, 03:14 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 06-07-2011, 02:13 PM
  4. Bầu Xanh, Ḅ Vàng & Quốc Hội
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 22-05-2011, 12:28 AM
  5. Lá Trầu Xanh
    By Mai Hân in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 01-11-2010, 11:09 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •