Results 1 to 7 of 7

Thread: Phiếm luận về Bịp -Trần Văn Giang-

  1. #1
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Phiếm luận về Bịp -Trần Văn Giang-

    Phiếm luận về Bịp -Trần Văn Giang-


    Lời phi lộ
    Mời quư vị đọc một bài khảo luận về bịp. Bài này được mang ra tŕnh làng với mục đích chính là để giúp chúng ta thông cảm lẫn nhau và gần gũi nhau hơn theo đúng tinh thần bịp bợm. Ai đă thành công trong ngành bịp bợm sẽ hiểu rơ hơn tại sao ḿnh đă "tiến bộ vượt bực" như vậy. Ai đang sửa soạn vào nghề bịp bợm hoặc đang nuôi mộng đi bịp thiên hạ sẽ có dịp rút tỉa kinh nghiệm của những bậc "đàn anh" để học hỏi những bí quyết thành công. C̣n các vị nào đă từng bị bịp, hoặc đang bị bịp th́ cũng nên đọc để "ôn cố tri tân."


    Bây giờ xin vào đề.

    *
    I. Nhân Chi Sơ Tính Bản... Bịp!

    Ai cũng biết trong toàn cơi chúng sinh chỉ có loài người biết ăn gian, nói dối một cách rất tinh vi, và lường gạt lẫn nhau rất bỉ ổi. Khả năng bịp bợm quả là một đặc tính mà Tạo Hóa đă ban riêng cho loài người. Ta thử hỏi có loài vật nào luôn luôn hăm he "vặt lông" đồng chủng đâu? Có loài cầm thú nào được hưởng cái thiên phú đó đâu? V́ vậy, ta có thể coi hành động bịp bợm phản ảnh trung thực "nhân tính." Rồi từ đó, ta có thể kết luận rằng những tên đại bịp là những người có rất nhiều "nhân tính." Trái lại, những người bị bịp, cũng như những người không biết bịp, đều là những người rất thiếu "nhân tính."

    Hành động đầy "nhân tính" của loài người đă tạo ra biết bao nhiêu cảnh bi thảm cho tất cả chúng sinh trên cơi đời này. Cứ nh́n đàn chim vô tội th́ sẽ thấy ngay. Cả ngày chúng chỉ biết bay lượn trên trời và hót lên những bản t́nh ca tuyệt vời, thế mà cũng bị loài người lường gạt bằng đủ mọi thứ cạm bẫy. Thật là tội nghiệp cho số kiếp long đong! Bị vặt lông từ đời này sang đời khác, nhưng vẫn không đủ minh mẫn để học được những kinh nghiệm đau thương của... các "bậc tiền bối"!

    Lư do thứ hai mà ta coi hành động bịp bợm thể hiện "nhân tính" là v́ sợi dây liên đới giữa tên bịp bợm và kẻ bị bịp không khác ǵ sợi dây xích thằng xích liền trai tài gái sắc vào với nhau. Thật vậy, nếu không có người thích bị bịp th́ làm sao các tên bịp bợm có dịp thi thố tài năng thiên phú của ḿnh được? Cũng theo lối diễn dịch này, ta thấy ngay rằng nếu không có những cô con gái nơn nường "chỉ biết yêu thôi, chẳng biết ǵ" th́ làm sao những tên Sở Khanh có dịp tung hoành trong chốn pḥng the "như vào chỗ không người," rồi lại c̣n thề thốt kiểu cải lương: "Dù sông có cạn, dù núi có ṃn th́ chúng anh muôn đời cũng... vẫn vậy." Tuy là một câu thề rất bố láo, nhưng nó lại rất "ép-phê" mới chết! V́ nó đă từng làm bao nhiêu cô gái nhà lành phải rùng ḿnh cảm động. Hỡi ôi! Đến lúc chàng "truất ngựa truy phong" th́ các nàng lại c̣n lấy làm sung sướng v́ nghĩ rằng "t́nh chỉ đẹp khi c̣n dang dở."

    Nhân tiện đây tôi xin nêu ra một điểm sai biệt rất quan trọng giữa "nhân tính" và "t́nh người." Hai "cụm từ" này nghe có vẻ gần gũi với nhau như "anh em con chú con bác," nhưng thực ra rất đố kỵ với nhau, như nước với lửa, như âm với dương, như "Đảng ta" với "Mỹ Ngụy"...

    Như đă tŕnh bày ở trên, "nhân tính" được thể hiện bằng những hành động bịp bợm làm cho các nạn nhân phải ngỡ ngàng khi tỉnh dậy th́ đă thấy ḿnh bị "trụi lông, rụng cánh." Trái lại, "t́nh người" là đặc tính của người "tốt bụng" nhưng hơi "tối dạ": v́ "tốt bụng" nên yêu thương tất cả mọi người và không muốn làm hại bất cứ một ai, trái lại v́ "tối dạ" nên cứ tưởng rằng "ai cũng dễ thương" và "không ai muốn làm hại ḿnh." Những người có "bụng-dạ" như vậy thiệt là hiếm có ở trên cơi đời ô trọc này, nên đă được các thi sĩ ca tụng là người "ngây thơ và trong trắng" không khác ǵ "con nai vàng ngơ ngác đạp trên lá (hay băi) vàng khô."

    II Phân Loại Thành Phần Trong Xă Hội Bịp Bợm

    Tuy hành động bịp bợp phản ảnh "nhân tính," ai cũng nên biết rằng không phải người nào cũng được trang bị đầy đủ phẩm chất "nhân tính" khi ra góp mặt với đời. Để có một nhận định rơ ràng về vấn đề này, ta bèn bắt chước các nhà nhân chủng học để phân chia loài người ra làm tám loại chủng tộc một cách rất là "khoa học" như sau:

    1- Loại thứ nhất là những kẻ có thừa "nhân tính," nhưng rất thiếu "t́nh người." Đó là những tên đại bịp, chuyên sống về nghề lường gạt, ăn gian, nói dối v..v... V́ thiếu "t́nh người" nên chúng không nể mặt nể mũi một ai, không hề kỳ thị bất cứ loại người nào, dù là trai hay gái; già hay trẻ; sang hay hèn; Công giáo, Phật giáo hay Ḥa hảo; Việt Quốc hay Đại Việt, v..v... Nói tóm lại, tất cả những người nào đang đứng "ngơ ngác" ở ngă ba đường đời như "con nai vàng" đều có thể là nạn nhân của chúng.

    2- Loại thứ hai là những kẻ có thừa "nhân tính" nhưng rất thiếu phần "trí tuệ." Đó là những tên không có khả năng bịp bợm mà lại nuôi mộng lớn đi lường gạt thiên hạ. Do đó, chúng ít khi thành công trong nghề bịp bợm, mà nhiều khi c̣n bị thân bại danh liệt. Điều này chứng minh "nhân tính" và "ngu dốt" là hai vấn đề không ăn nhậu, không liên quan ǵ với nhau ráo trọi.

    3- Loại thứ ba là những người có cả "nhân tính" lẫn "t́nh người." Đó là những người có khả năng bịp bợm nhưng không chịu mang khả năng đó ra thi thố trên trường đời, có lẽ v́ thiếu phương tiện hành nghề, hoặc v́ lương tâm không cho phép họ làm hại người khác. Dù sao đi chăng nữa, ta có thế suy luận rằng loại người này đă bị "t́nh người" làm đui chột một phần "nhân tính" của họ.

    4- Loại thứ tư là "chim ṃng." Loại này không biết bịp v́ quá thiếu "nhân tính," cho nên được xă hội coi như là một loài chim, chứ không phải là loài người. Đó là những thành phần đă bị bịp, hoặc đang bị bịp, hoặc sẵn sàng hiến thân cho những tên bịp bợm để được ân huệ "vặt lông." Ai cũng biết rằng chim ṃng có lông (nếu may mắn chưa bị "vặt" hết!) nhưng không có cánh, v́ thế khi rơi vào cạm bẫy th́ không bay đi đâu được, nên chỉ biết ngồi khóc than thảm thiết, và trách cứ "xă hội thiếu t́nh người." Có thể nói, đa số chim ṃng có một bản tính rất là "ngây thơ và trong trắng" nên không biết rằng chính ḿnh đă thúc đẩy những tên bịp bợm vào con đường bất nhân, bất nghĩa, bất tín.

    Tuy nhiên, trong thực tế có nhiều chim ṃng rất là "ngây thơ," nhưng chẳng "trong trắng" một chút nào cả. Đó là những kẻ luôn luôn t́m cách đi bịp người khác nhưng lại bị đối tượng "tương kế tựu kế" bịp lại. Cho đáng kiếp! Đi hành nghề bịp mà lại để phần trí tuệ ở nhà th́ sớm muộn cũng sẽ bị "vặt lông" nhẵn thin. "Vỏ quít dày có móng tay nhọn" là vậy. V́ thế cho nên, nhiều chư vị anh hùng quân tử đă quyết tâm: "Thà làm móng tay nhọn c̣n hơn là làm vỏ quưt dầy."

    5- Loại thứ năm cũng thuộc về loài chim, nhưng không phải chim ṃng, mà là "c̣ mồi." Chúng là thứ "vô tài, vô tướng, bất nhân," nên chỉ biết làm nghề "chó săn," hàng ngày đi lùa chim ṃng về cho những tên "bất nghĩa" có nhiều "tài" bịp bợm vặt lông. Những hành động bất nhân và vô liêm sỉ của đám c̣ mồi làm nhiều người căm giận nên đă xếp chúng vào loài chó (loài "cẩu trệ") chứ không được như loài chim. Như ta đă thấy nhiều chuyện đau ḷng đă xẩy ra sau ngày "Đại Bịp Vinh Quang" hồi tháng 4 năm 1975, từng đàn c̣ mồi được tung ra khắp nơi để dụ dỗ những người "lầm đường" ở lại đi học tập "cải tạo" để c̣n có cơ hội xây dựng lại "tổ cuốc độc lập tự do hạnh phúc." Kết quả thảm thương ra sao th́ mọi người ai cũng đă biết rồi.

    6- Loại thứ sáu không thuộc về loài chim c̣ (như chim ṃng, chim cuốc, hoặc c̣ mồi), mà là loài "bọ’ - Con "thiêu thân" - Ngày xưa ai đă từng đọc hết cuốn sách "Cách Trí Lớp Ba" cũng đều biết loài bọ chỉ có một bộ óc to bằng hạt cát. V́ vấn đề thiếu trí tuệ nên chúng không có sức đề kháng, chống bùa ngải. Một khi đă bị bùa ngải xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng rồi th́ chúng bị u mê đến mức độ không một văn nô nào có thể ca ngợi, mô tả cho hết được. Đời thuở nhà ai hễ cứ thấy ánh lửa đỏ là chúng "hồ hởi, phấn khởi" nhào vô! Không ai có thể cản nổi! V́ thế có người cho rằng thiêu thân là một sinh vật ngu xuẩn nhất hành tinh. Chúng quá ngu tối nên tin mới rằng "ngọn đuốc Lê văn Tám," "chống Mĩ kíu lước," "Sinh Bắc Tử Lam," "chủ nghĩa mác lê vô địt…" là ánh sáng, là phương pháp hữu hiệu nhất để thực hiện mộng... tự diệt. Cuối cùng đám bọ thiêu thân không có cơ hội, dịp may để nh́n cái thực tế ngày hôm nay của "cách mạng vô sản vô địt…"

    8- Sau cùng là loại người (bị bệnh) "thối mồm." Đó là những tên chỉ thích mang chuyện bịp bợm ra viết thành những bài khảo luận rẻ tiền để dạy đời. Loại người này tưởng rằng đóng vai tṛ mô phạm như vậy là khôn ngoan lắm, nhưng thực ra ở đời này có ai ưa những người "ngồi lê mách lẻo" đâu. Thật vậy, đối với những tên đại bịp đang say sưa hành nghề múa may trong bóng tối, bỗng nhiên bị mang ra ánh sáng th́ làm ǵ mà không bực ḿnh, rồi nổi sùng? Đối với người bị bịp cũng vậy: đang âm thầm đau khổ như "gái ngồi phải cọc" lại bị mang ra "tŕnh làng" th́ thử hỏi ai mà không mắc cỡ. V́ thế, người đi bịp cũng như người bị bịp đều coi những tên thối mồm là "kẻ thù chung," rồi đồng ḷng "thề phanh thây uống máu quân thù." Nghe hăi quá muốn văi ra cả quần.

    III. Lường Gạt là Vinh Quang

    Tuy đa số những tên sống về nghề bịp bợm là hạng người vô liêm sỉ, nhưng chúng ta không thể kết luận rằng chỉ có những tên vô liêm sỉ mới dùng mánh khóe lường gạt người khác. Nếu nghĩ như vậy th́ thiệt là quá... "ngây thơ và trong trắng." Ta thử hỏi: nếu không có Khổng Minh Gia Cát Lượng - một tên lường gạt lừng danh trong thời Tam Quốc - th́ làm sao Chu Du phải ngửa mặt lên trời mà than rằng:

    "Cớ sao Trời đă sinh ra Du lại c̣n sinh ra Lượng?"

    Lối than thân trách phận kiểu "Bắc thang lên hỏi ông Trời" này quả là ngớ ngẩn và ấu trĩ, v́ nó chỉ làm cho người đời thấy rơ Chu Du không bịp giỏi bằng Gia Cát Lượng. Khi bị bịp một cách thê thảm như vậy, tốt hơn hết là nên dùng dao rạch bụng "harakiri" (c̣n gọi là "seppuku") theo tinh thần vơ sĩ đạo Nhật Bổn khi xưa, hoặc cùng lắm (nếu không có sẵn dao) th́ cũng nên "chết đứng" theo kiểu Từ Hải. Thế mới là khí phách! Đă bị bịp rồi lại c̣n ngồi than khóc tỉ tê như các nàng Kiều th́ quả không phải là tác phong của những tay anh hùng hảo hán.

    Bây giờ rảnh rang ngồi dở những trang sử oai hùng của dân tộc Việt ra đọc, ta thấy có nhiều hành động lường gạt đáng coi là... oai hùng vinh quang. Nếu Trần Hưng Đạo không chơi tṛ lường gạt "dụ khị" tầu địch vào song cạn th́ hỏi làm sao có trận Bạch Đằng. Lại c̣n chuyện Nguyễn Trăi thả xuống suối hàng triệu lá rừng mang câu "sấm kư" giả mạo "Lê Lợi vi quân, Nguyễn Trăi vi thần," làm cho toàn dân tin ngay rằng Lê Lợi đă đă kéo được ông Trời về phe với ḿnh để cùng nhau diệt giặc. Trong sử sách, thiếu ǵ chuyện bịp bợm cao siêu như vậy. Tuy nhiên, chúng ta nên biết rằng những vị lănh đạo oai hùng trong lịch sử đă được hậu thế ca tụng v́ các vị đó đă biết sử dụng tài lường gạt của ḿnh để cứu đất nước. Lẽ dĩ nhiên, thiên hạ luôn luôn phỉ nhổ những kẻ dùng mánh khoé bịp bợm để "bán nước cầu vinh," "dâng biển đảo để cầu yên thân, c̣n đảng c̣n ḿnh." Tồi tệ hơn nữa là những kẻ dùng đủ mọi tiểu sảo để "rước voi về giầy mả cha."

    H́nh như xă hội loài người đă khốn đốn bao nhiêu thế kỷ, và đồng thời cũng đă tồn tại được tới ngày nay cũng chỉ v́ khả năng bịp bợm mà Trời đă phú bẩm cho loài người! Cũng v́ vậy, người Mỹ có một câu nhận xét về "nhân tính" rất ư là thực tiễn khi họ nói rằng "There is a sucker born in every minute" - đại khái có nghĩa là "Cứ mỗi phút lại nở ra một con chim ṃng." Phải chăng nước Mỹ là một xă hội đă tiến lên tới "đỉnh cao trí tuệ của loài người" nên mới phát minh được một hệ thống bịp bợm có hiệu năng đến mức đó? Phải chăng dân Mỹ là một thứ dân "ngây thơ và trong trắng," cả đời "chỉ biết yêu thôi, chẳng biết ǵ" nên đă bị cả thế giới bịp mờ người mà chứng nào vẫn hoàn tật ấy?

    Thực ra, dân Mỹ không thật thà và cũng không điêu ngoa hơn đại đa số các dân tộc khác trên thế giới. Đặc biệt ở Mỹ cũng như ở các nước tự do dân chủ pháp trị, mọi người đều có quyền bịp bợm, nhưng chỉ được phép "bịp bợm trong ṿng luật pháp." V́ các nước này kính trọng cả nhân quyền lẫn "nhân tính" nên bất cứ một tên bịp bợm nào cũng được coi là "vô tội" nếu hắn không "bịp bợm quá sỗ sàng" đến nỗi bồi thẩm đoàn phải phẫn nộ v́... ghen tức theo đúng câu tục ngữ "Không được ăn th́ đạp đổ." Nói tóm lại, theo h́nh luật thông dụng ở Mỹ (common law), "bịp bợm không quá sỗ sàng" cũng được coi tương đương như "bịp bợm trong ṿng luật pháp."

    Tiện đây, xin đưa ra vài thí dụ về bịp bợm hay gian lận "trong ṿng luật pháp" dưới chế độ tự do pháp trị. Chuyện gian lận thông thường nhất là chuyện trốn thuế. Tuy nhiên, không phải người nào cũng biết trốn thuế, v́ trốn thuế đ̣i hỏi một khả năng gian lận rất tinh vi và ma quái nên những "người trần mắt thịt" không thể nào nh́n ra được. Cái khó là làm sao cho nhân viên thuế vụ thấy tờ khai thuế có vẻ "thuận mắt" th́ mới được coi là người "đàng hoàng và liêm chính" v́ đă biết "trốn thuế trong ṿng luật pháp" mà các luật gia gọi là "tránh thuế" (tax avoidance) để giữ thể diện cho những người đă thành công trong nghiệp vụ lường gạt Nhà Nước. Trái lại, nếu không biết gian lận mà c̣n định chơi cái tṛ trốn thuế th́ mất cả thể diện lẫn tiền tài là cái chắc. Nói một cách cụ thể hơn, nếu tên gian phi nào không biết "chùi mép" hoặc "sổ sách lem nhem" v́ "rửa tiền" không kỹ th́ sẽ bị ṭa án trừng phạt nặng nề v́ tội "trốn thuế ngoài ṿng luật pháp" (tax fraud / evasion), tương đương với tội "bịp bợm quá sỗ sàng."

    Xin đơn cử một thí dụ thông thường khác. Nếu bạn là công chức hoặc tư chức, bạn thấy ngay đại đa số đồng nghiệp của bạn thường coi công quỹ na ná giống như món tiền tiêu vặt trong gia đ́nh. Nếu có chút quyền hành, họ sẽ thẳng tay lạm dụng công quỹ để có một đời sống thoải mái. Hành động gian tham thông thường là dùng quỹ tiếp tân của Nhà Nước để dẫn vợ con và bạn bè đi phè phỡn, rồi lại c̣n thành khẩn mời mọc nhau "xin cứ tự nhiên như ở tiệm." Sau đó, chỉ cần dùng khả năng "sáng tạo" để giải thích các món chi tiêu mờ ám đó một cách rất phân minh, hợp t́nh, hợp lư. Đó là phương pháp "ăn vụng biết chùi mép."

    Trong các xă hội Âu Mỹ, người nào gian lận tí ti th́ được Nhà Nước "làm ngơ" v́ nghĩ rằng "hơi đâu mà để ư tới chuyện ba cái chiệng lặt vặt cho mất th́ giờ." V́ thế, mần chiệng "gian lận lặt vặt" được coi như là "gian lận trong ṿng luật pháp," c̣n "gian lựng sỗ sàng" th́ bị coi là "gian lận quá giới hạn luật định" nên thường bị truy tố. Nếu ta mượn tạm "lư thuyết tương đối" của Einstein th́ ta có thể phân định thế nào là "gian lận lặt vặt," và thế nào là "gian lận sỗ sàng":

    Theo nguyên tắc hành chánh, những kẻ "ĂN TRÊN ngồi trốc" hoặc "ĂN TO nói lớn" đều có quyền "ăn trên" hoặc "ăn to." C̣n thành phần "thấp cổ bé họng" th́ chỉ được "chấm mút" một chút xíu mà thôi. Đă "bé họng" mà c̣n định "ăn to" th́ khó mà "nuốt trôi" được! Đó là phương pháp "quản trị khoa học" (scientific management) trong các chế độ dân chủ pháp trị.

    C̣n "XHCN" do đám Anh Chị mafia Trung ương đảng quản lư và lănh đạo th́ lại khác hẳn:

    "Luật rừng" cho phép toàn dân tự do gian lận vô giới hạn, với điều kiện là kẻ gian lận phải "biết điều," tức là phải biết "chia chác" với các đấng "đầy tớ nhân dân."

    Ai cũng biết rằng "đầy tớ nhân dân" là tiếng long trọng dùng trong xă hội chủ nghĩa để chỉ cán bộ Nhà nước (thành phần có "trí tuệ" đầy quần) có nhiệm vụ "quản ní" (nghĩa nà "cai quản một cách có ní") tài sản dùm cho "nhân dân" để... "nhân dân" c̣n có th́ giờ lo công việc "làm chủ..."

    Để tiện việc "quản lư"... tài sản của "nhân dân," Nhà Nước cs quy định hai loại hoạt động gian lận như sau:

    1. "Gian lận biết điều" th́ được Nhà Nước khuyến khích v́ kẻ gian lận biết "chia chác" với "đầy tớ nhân dân," tức là đi đúng đường lối XHCN: không ai bóc lột ai, và "đầy tớ nhân dân" có quyền "chấm mút" theo đúng lư tưởng "công bằng xă hội" trong lư thuyết Mác-Lê.

    2. "Gian lận không biết điều" th́ bị Nhà Nước trừng phạt nặng nề v́ kẻ gian lận chỉ biết "ăn lén một ḿnh" một cách rất là "đồi trụy." Không biết "chia chác" với "đầy tớ nhân dân" là một trọng tội. Hành động này có thể bị kết án thành tội "phản quốc" v́ đă coi quyền lợi "nhân dân" trọng hơn là quyền lợi của "đầy tớ nhân dân." Tội "phản quốc" cũng nặng ngang như tội hỗn láo với tổ tiên (tức là chê "cha Già," hoăc ông "Mác," ông "Lê").

    Nói tóm lại, trong chế độ cộng sản, nếu người nào không khéo léo th́ tư sản có thể biến thành công sản; trái lại, nếu ranh mănh hơn một chút th́ công sản có thể biến thành tư sản dễ như chơi. Quan niệm về tài sản quả thật rất là uyển chuyển, bắt nguồn từ phương pháp "áp dụng lư thuyết cách mạng một cách sáng tạo."

    IV Ngây Thơ Là Chết Giấc

    Đọc đến đây, chắc những người "thật thà như đếm" rất đau khổ khi thấy cảnh ăn gian nói dối lan tràn khắp nơi trong xă hội loài người. V́ vậy, một số người "thật thà như đếm" trở nên quá khích, chỉ muốn làm một cuộc cách mạng văn hóa để thiết lập một xă hội trong đó ai ai cũng "thật thà như đếm" như ḿnh. Tiếc thay, xă hội "thật thà như đếm" chỉ là một ảo vọng v́ cái thứ xă hội đó không bao giờ có thể thực hiện được ở trên cơi đời ô trọc này cả. Tại sao vậy? Tại v́ xă hội "thật thà như đếm" không được xây dựng trên căn bản "nhân tính" nên không phải là xă hội của loài người, mà phải coi đó là một xă hội của Thiên Thần.

    Hơn nữa, nếu tất cả mọi người đều "thật thà như đếm" và chỉ biết nói lên sự thật thôi, th́ xă hội "thật thà như đếm" sẽ loạn ngay. Về điểm này, các cụ ngày xưa đă tỏ ra rất khôn ngoan nên đă truyền lại cho hậu thế một câu bất hủ: "Sự thật mất ḷng." Các cụ cho rằng nếu ai ai cũng nói thật, th́ tất cả mọi người đều bị "mất ḷng," và "mất ḷng" tất nhiên thúc đẩy con người vào mục chửi bới om ṣm, rồi đưa tới màn oánh lộn tưng bừng. V́ thế, các cụ muốn con cháu phát triển thói "nói điêu," hay ít nhất là thói "không nói thật" để có một đời sống thảnh thơi trong một xă hội an ḥa.

    Trong thực tế, loại người "thật thà như đếm" gần như bị tuyệt chủng, không khác ǵ loài chim yểng biết nói tiếng người. Nguyên do chính là trong xă hội bịp bợm, nhất là dưới các chế độ cộng sản, những người "thật thà như đếm" bị tiêu diệt dần dần, v́ những tên đại bịp nắm quyền sinh sát trong tay và không bao giờ muốn những người "thật thà như đếm" chê bai chúng, và có thể làm chúng lâm vào cảnh thất nghiệp thê thảm, vợ đói, con rét. Do đó, t́m được một người "thật thà như đếm" trong các nước cộng sản thiệt là một việc khó khăn vô chừng, không khác ǵ như đi ṃ ngọc quư dưới biển Đông.

    Vấn đề lư thú nên bàn ra ở đây là như thế này: sống trong xă hội đầy "nhân tính," tại sao lại có người cứ muốn trở thành những con chim ṃng béo tốt cho người đời làm thịt? Tôi xin thưa: Lư do chính là những người này có bản chất "ngây thơ" nhưng lại không "trong trắng" tí nào cả. Họ "ngây thơ" nên tưởng ai cũng đầy "t́nh người" như ḿnh, tức là tin rằng không ai lường gạt ḿnh. Họ không "trong trắng" v́ họ bị ḷng ham muốn dằn vặt ngày đêm, nên dễ bị sa vào cạm bẫy. Các bạn cứ thử đến các ṣng bạc mà xem. Các bạn sẽ thấy cả ngàn đám chim ṃng vui vẻ dâng thân ḿnh ra cho tụi chủ ṣng vặt lông. Ai cũng biết trên các bàn roulette, lợi nhuận của chủ ṣng bài vào khoảng 5% một phút, trong khi đó đi vay tiền ngân hàng để mua nhà, tiền lời có chừng 6 % hay 7 % một năm). Sự thực hiển nhiên như vậy, nhưng chim ṃng vẫn quyết chí tử thủ bản tính chim ṃng cho đến khi bị ṣng bài "lột trần như nhộng." Thế là trong các ṣng bài, chim ṃng sớm muộn biến thể thành những con nhộng. Một vài con nhộng tự dưng chán cảnh bon chen, bèn quyết định lột xác nhộng để trở thành những con bướm thảnh thơi bay về vùng Tiên Cảnh!

    C̣n dân Việt Nam th́ khỏi phải nói. Dân tộc ta điêu đứng chỉ v́ thiếu "nhân tính," nhưng lại có quá nhiều "t́nh người."

    V́ thiếu "nhân tính" nên không thông thạo mánh khoé bịp bợm nên đă... bị bịp dài dài mà vẫn không tởn. V́ đầy "t́nh người" nên khi thấy khẩu hiệu "Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc" th́ mê mẩn cả tâm thần. Sau khi đă rơi vào bẫy rồi, th́ chỉ c̣n biết rên xiết đau đớn lầm than. Một số đông người ngồi oán Trời theo kiểu Chu Du, c̣n đa số c̣n lại ngồi đổ lỗi cho nhau, hoặc lên án ngoại bang ích kỷ v́ ngoại bang chỉ nghĩ đến quyền lợi của dân ngoại bang mà không nghĩ tới quyền lợi của đám dân bản xứ. Đến khi "Nhà Nước" cho hàng trăm ngàn người đi thụ huấn các môn học về "nhân tính" trong các Trường Quốc Học Cải Tạo th́ các nạn nhân mới "tỉnh ngộ" và biết ngay rằng trước đây chỉ v́ mải mê với "t́nh người" nên không ư thức được rằng ḿnh đă bị bịp một cách "kiệt xuất" như vậy. Điều này chứng tỏ chương tŕnh giáo huấn trong các trại cải tạo quả là đă "đạt được chỉ tiêu chăm phần chăm !"

    Ngay đến bây giờ, ở trong nước th́ con người chứng nào vẫn hoàn tật ấy. "Nước Việt Nam là một; dân tộc Việt Nam là một," "Toàn dân trăm người như một" âm thầm sống theo "đạo đức cách mạng" v́ mọi người đă được chương tŕnh "trồng người" tưới bón phân tươi để biết sống theo "nhân tính," và theo nguyên tắc "sự thật làm mất ḷng... đầy tớ nhân rân (cán bộ)." Một số người "ngây thơ" nhưng không "trong trắng" lại c̣n lấy làm hănh diện được phụ diễn trong vở tuồng Hồ Quảng "Tôn phu nhơn quy Tào… lao." Tiếc thay, một khi đă rơi vào bẫy rồi th́ "chỉ những người không biết sợ mới dám nói lên hết sự thật" (theo lời nhà văn phản tỉnh Dương Thu Hương). Số người này hiếm hoi lắm…

    C̣n ở hải ngoại th́ sao? Xin trả lời ngay rằng: "Xêm Xêm. Th́ cũng vậy thôi!" Chim ṃng bay đi đâu, dù có gần tới giời th́ cũng vẫn là chim ṃng! V́ thế, ta thấy trong các cộng đồng tỵ nạn không biết bao nhiêu là chim ṃng hùng dũng, hiên ngang, hăm hở cũng có; vờ vĩn, lén lút, thụm thụt cũng có; đă và đang t́m đủ mọi cách chui cái đầu ṃng (đóc) vào các cạm bẫy đủ loại, đủ kiểu, đủ cỡ do cộng sản dăng ra, rồi cảm thấy sung sướng và hănh diện v́ đă có dịp "triển khai" cái mả mẹ - những chuyện "ruồi bu" - như: "khúc ruột ngàn dặm," "ḥa hợp ḥa giải," "quên đi quá khứ tiến đến tương lai…"

    Ôi! Kể sao cho hết t́nh trạng quái đản "nhân tính lạm dụng t́nh người!" Nhưng không chim ṃng nào muốn nói ra sự thật làm chi, không phải v́ chim sợ mà không dám nói, nhưng v́ chim không (bao giờ có) đủ khôn ngoan để nói cho ra lẽ cho nên đành phải:

    Ngồi buồn cởi nút nh́n chim
    Ôi chao! Nó giống con chim ṃng… ṃng.

    Kh. C. Ch. (?)

    Trần Văn Giang (ghi lại)
    ( HNPĐ )
    Last edited by SilverBullet; 25-09-2014 at 09:24 PM.

  2. #2
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    TIẾN BỘ NGƯỢC <=> Bịp, bị bịp & tự bịp !

    Học hỏi & tự thích hợp những điều không nên học & bất xứng và gọi đó là một sự TIẾN BỘ của bản thân... th́ đúng là một "BI KỊCH" của một đời người.


    Cho người Việt Nam th́ chỉ cần nh́n :
    Những ông trí thức loại "nerdy" như: Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường, Nguyễn Hữu Đang ...
    Những ông bà trí thức, loại "mộng du / sleepwalker" như: Nguyễn Hữu Thọ, Trịnh Đ́nh Thảo, Trương Như Tảng, Dương Quỳnh Hoa...

    Cũng như vậy trong phạm trù "giới hạn" của ngôn ngữ như thơ & văn & nhạc.
    Như sự thoái hóa (tiến bộ ngược) của thơ như: Xuân Diệu, Huy Cận, Chế Lan Viên... v..v. của văn như: Tô Hoài, Thanh Tịnh, Nguyễn Tuân .... v...v ... của nhạc như: Văn Cao, Lưu Hữu Phước ....

    ...

    Ở trên đă là chuyện đă qua (= "lịch sử")
    Cho tương lai th́ "hải ngoại" sẽ có những câu chuyện "dân gian ghi lại" & "bia miệng" truyền đời, những câu chuyện "TIẾN BỘ" ngược đời của một số người V. (vịt, vẹt, vẹm ...) như: từ người xuống 3+6=9 = từ người xuống cẩu & các con tương cận như : cáo cu & cáo cụ, chồn lùi & chồn lui ...
    Last edited by SilverBullet; 26-09-2014 at 06:04 AM.

  3. #3
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Trăng Trối < và > Trăn Trối ...

    Mất gần 40 năm, 1951-1991, TĐThảo mới nh́n ra hết những sai trái của Marx và Hegel, như trong hang tối của Platon, ông bị sở tri chướng (Phật) đè nặng, trở thành u mê, như chính lời ông bố mắng : mày học làm thợ c̣n hơn, mày học nhiều quá nên trở thành kẻ không tưởng, kẻ sống trong mộng ảo…(tr.160) chúng nó đă xúi mày đi vào chỗ chết…

    Chính ông về sau cũng nh́n nhận : Kẻ đi t́m chân lư như tôi nay cũng chỉ là một thằng hề! ha ha ha… Người Pháp gọi là fou rire, cười như điền rồ…mang tiếng kẻ có học mà cứ phải đi theo đuôi mấy ông cán bộ i tờ (TĐThảo-Những Lời Trăng Trối-tr.326)- Bố mẹ nuôi nấng, cho sang Tây ăn học, nay trở thành thằng khùng trong xă hội…

    Năm 1987 TĐ Thảo vào Sài G̣n, hào hứng viết Vấn đề con người và chủ nghĩa lư luận không có con người (xb và tái bản ở Sài G̣n 1988), để phản bác Althusser, một ông Mác xít muốn nh́n lại Marx chính thống. Đây là giai đoạn bứt phá, kiểm điểm lại những sai lầm cơ bản đă mắc vào thời trên tháp ngà non nớt, vọng niệm và vọng động. Ông biết chắc : Marx sai từ cơ bản, không phải người thực hành sai, Marx đă lật ngược lại duy tâm Hegel, nhưng chính Hégel biện chứng cũng sai nốt, sai về phương pháp ( tr.415) , Hegel nói chuyện trên Trời th́ không đến nỗi tai hại quá, nhưng Marx lại đưa cái dialectique ấy từ trên trời xuống đất, đặt cái tương lai lên trước cái hiện tại… để bảo rằng sau này sẽ tiến tới chủ nghĩa CS (Trăng Trối-tr421)-với lối biện luận siêu h́nh mơ tưởng, Marx tiên tri sai trật lịch sử.

    ....

    Xem Tiếp:
    Tập đại thành Lư Đông A và lâu đài tư tưởng bất thành của Trần Đức Thảo
    MỘT DỰ TÍNH TRIẾT HỌC MUỘN MÀNG!




    ***

    Bên Lề:

    Chú thích (của người đăng): Cho tiếng Việt trong sáng, chính xác, minh bạch ...

    "Những lời cuối" của một người sắp từ tạ trần thế là : Trăng Trối ? hay Trăn Trối ?

    Theo hiểu biết của tôi về tiếng Việt, th́ Trăn Trối mới đúng.... Trăng Trối là sai (chính tả).

    Tại sao Trần Đức Thảo viết là TrănG trối (có thể hiểu được, v́ TĐT có thể giỏi chữ Pháp nhưng chữ Việt th́ chưa chắc). Nhưng tại sao nhà xuất bản (Tổ hợp Miền Đông Hoa Kỳ) không hiệu đính => ???!!!
    Last edited by SilverBullet; 09-10-2014 at 05:59 PM.

  4. #4
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Chế độ trên nền tảng "bất tài, vô học"

    Chế độ trên nền tảng "bất tài, vô học"

    David Thiên Ngọc (Danlambao)


    Nhiều nhân vật nổi tiếng trên thế giới xuất thân từ giới b́nh dân, không qua trường lớp đào tạo. Nếu những vị này thuộc về các lĩnh vực như thơ phú, hội họa, ca múa… th́ cái tư chất, năng khiếu bẩm sinh là căn bản và thông qua quá tŕnh thời gian lẫn trường đời hun đúc, tô bồi sẽ trở nên tài năng và nổi tiếng. Duy chỉ có ở lĩnh vực chính trị, những kẻ xuất thân từ hàng "bất tài, vô học" và từng bước leo lên đỉnh cao sẽ trở thành hung thần tội ác.

    Điều đó hoàn toàn có cơ sở và đúng v́ mọi hành động đều xuất phát từ tâm và do trí chỉ đạo, điều khiển. Tâm và trí ở trên nền tảng mông muội, u ám không được gọt rửa lau chùi mài giũa… thông qua sự học th́ những tư duy phát ra từ u mê đó khó mà trong sáng và thông tuệ và tất nhiên sẽ đưa đến hành động ngông cuồng và ác độc. Mà sự đời có tự ngàn xưa, từ khi tạo hóa sinh ra loài người th́ 2 lĩnh vực “thiện - ác” chỉ được ngăn cách bởi một làn sương mỏng.

    Để đi vào con đường thiện th́ đa phần là chông gai, khó khăn và cần phải có nỗ lực đấu tranh loại trừ cái xấu mà cái khó nhất là trước hết phải "thắng chính ḿnh", chối từ ích kỷ, từ bỏ tham lam, tiêu diệt dục vọng, hành động vị tha nhân... do đó con đường đi vào cơi thiện vô cùng gian truân.

    Ngược lại con đường tội ác th́ thênh thang và đầy cám dỗ được ngụy trang bằng hoa thơm cỏ lạ, chim hót líu lo, suối nguồn róc rách và cuối cùng là cao lương mỹ vị, nhục thể gọi mời với ngàn tia nắng lung linh, đèn màu huyền diệu ch́m đắm trong cơn mê, mắt mờ say lúy túy… không biết ḿnh là ai, ở đâu và làm ǵ, hậu quả ra sao bởi tâm u và trí mê.

    Để chứng minh cho những điều trên tôi tạm dẫn ra một vài nhân vật:

    Hitler: Người đă làm cho hàng triệu người trên thế giới phải khóc. Nguồn gốc là một tên thợ sơn, con đường đến trường lớp th́ hầu như là con ngơ cụt. Bản chất tự trong tâm đă nhen nhúm tính vĩ cuồng... do đó hành động được sai khiến bởi cái đầu và trái tim lạnh.

    Đôi khi những tội ác được thực thi từ một lư do vô cùng hoang dă và không tưởng. Có tài liệu ghi rằng một trong những nguyên nhân đưa đến khiến hắn diệt chủng dân Do Thái một cách man rợ là thời thơ ấu Hitler ham thích vẽ và muốn học vẽ, nhưng vị thầy dạy vẽ chê hắn không có năng khiếu này nên có học cũng hoài công và không thu nhận Hitler làm môn sinh. Thế là Hitler có sự đố kỵ và nuôi sự hận thù với vị thầy này mà người thầy đó lại là dân Do Thái.

    Hồ Chí Minh: Con đường học vấn của Hồ Chí Minh (HCM) th́ thật là mờ ảo, mông lung và không một trường lớp nào, bậc thầy nào ghi nhận và lưu lại chứng tích? Nhất là thời đó sự gắn kết giữa t́nh thầy tṛ rất đậm nét nhất là người học tṛ có tư chất thông minh, học giỏi và có hoài băo lớn. Sau khi thành đạt th́ nghĩa thầy tṛ cũng được vinh danh hơn và những mẩu chuyện thời cắp sách mài đủng quần luôn được tái hiện và thêm phần gia vị cho đậm đà hương sắc.

    Trường hợp HCM lại càng được tô hồng, thần thánh hóa vị thần đồng thời thơ ấu. Đàng này chỉ là con số không v́ không thể tạo được h́nh ảnh và chứng tích rơ ràng được.

    Do đó từ ư thức đến hành động của HCM đều rừng rú, bản năng và hoang dă... Trí năng không có, học thức th́ không nhưng đầy mưu ma chước quỷ của kẻ tiểu nhân, và tất nhiên những hành động theo sự sai khiến của trí và tâm u mê, mông muội nhưng thâm hiểm th́ hẳn nhiên là sẽ đi vào con đường ác.

    Ngày bước vào đời, dấn thân... chủ yếu là bôn ba t́m cuộc sống cho bản thân, chui vào gầm tàu buôn Đô đốc La Touche Tréville là phụ bếp để nuôi thân với danh, phận là "bồi Ba". Qua đến Pháp th́ cúi đầu xin học trường thuộc địa (École Coloniale) xác định tương lai làm tôi thần cho giặc Pháp.

    Không được phía Pháp thâu nhận, có lẽ v́ nhận ra chân tướng của kẻ gian manh và lúc nào cũng sẵn sàng phản bội ẩn chứa trong người của tên "bồi Ba". Điều đó đă chứng minh là chính HCM đă bán đứng nhà chí sĩ yêu nước Phan Bội Châu cho giặc Pháp để lấy tiền thưởng đồng thời loại trừ đối thủ làm cản đường gây tội lỗi thực hiện cuồng vọng sau này của hắn. Một hành động hạ cấp, đê hèn, bẩn thỉu mà không một từ nào lột tả cho hết cái dă tâm trong việc làm trên của loài dă thú đội lốt người.

    Sau khi thất vọng trong việc xin đầu quân làm tôi thần cho Pháp th́ chui ḷn qua Liên Xô xin làm kẻ toi đ̣i cho cộng sản Đệ Tam và xem luận cương Lenin là ánh đèn soi đường bước vào vũng lầy tội ác.

    Từ trí kém và vô học do đó không thấu đáo được triết học Karl Marx-Engels và cả luận cương Lenin về giải phóng dân tộc, thuộc địa là chỉ áp dụng cho xă hội đặc thù ở LX thời đó kể cả các chính sách sau này như CCRĐ, đấu tranh giai cấp, giải phóng dân tộc... hoàn toàn không phù hợp chưa nói là trái ngược với t́nh h́nh đất nước VN.

    Thế mà "bồi Ba" cầm bảng luận cương Lenin trên tay mừng rỡ mà hét toáng lên như một kẻ điên rằng: "chân lư đây rồi, lẽ phải đây rồi!”. Từ đó lần hồi thực hiện mệnh lệnh CS Đệ Tam du nhập chủ thuyết vô luân về VN đưa đất nước, dân tộc vào con đường lầm than, nô lệ và đầy chết chóc để lót đường cho giấc mộng bành trướng của 2 ông chủ Bắc Phương. Lĩnh vực này tôi chỉ trích dẫn một phần triệu trong những cái ác và ngu muội của HCM và bè lũ CSVN mà sử sách đă ghi.

    Đám bồi thần kế tục tội ác của HCM sau này ngoài một bầy từ hang Bắc Pó, núi rừng Việt Bắc xuất thân ra hoàn toàn một lũ vô học nên mọi hành động đều hoang dă và tư duy đều hoang tưởng mộng mị. Sau đó cho đến ngày nay xuất hiện 3 tên tội đồ vô học mà tạo hóa đă gắn kết cho chúng cùng mang vào thân chung một chữ “cạo”.

    Đỗ Mười: Xuất thân là tên “hoạn lợn, thiến heo”. mà ai cũng biết rằng khi thiến một con heo nhất là heo cái để không trở thành heo nái sinh con mà ú mập thành heo thịt (như những con sâu nái hiện thời) th́ trước khi mổ một vết để cắt buồng trứng th́ phải “cạo” sạch phần lông nơi đó rồi mới mổ và “thiến” sau.

    Do đó sau này hắn ta cắt cổ, mổ bụng nhân dân TP. Hải Pḥng và sau này là dân Miền Nam VN trong chiến dịch X2, X3... gọi là đánh tư sản, cải tạo công thương nghiệp và đuổi dân lên rừng gọi là kinh tế mới để cướp nhà cướp tài sản, cướp cả vợ con của quân cán chính VNCH. Lúc này muốn “thiến” một nạn nhân nữ nào hắn cũng đều phải “cạo” sạch lông của nạn nhân.

    Lê Khả Phiêu: Xuất thân từ một tên "cu li cạo mủ cao su" đồn điền cho Pháp, tất nhiên là vô học, cho nên khi chốp được thờ cơ và quyền lực trong tay hắn sẵn sàng "cạo sạch" biển rừng, đất nước VN bán cho Tàu cộng để được một con "ṣ lông" do Trung Nam Hải gài độ cho hắn cạo hoài và đă có "ṣ con" làm dây tḥng lọng treo trên đầu của hắn và siết lúc nào cũng được. Từ nhỏ đă là cu li cạo mủ cao su nên cái "sự cạo" nó luôn đeo đuổi hắn cho đến măn đời suốt kiếp. Không biết rằng trong bóng đêm với máu ngông cuồng và vô đạo th́ hắn có mông muội mà cạo luôn cả những sợi mà ḍng họ tổ tiên hắn có?

    Nguyễn Tấn Dũng: Xuất thân từ trẻ lạc loài không cha không mẹ, câu cá bắn chim ở b́a rừng miệt Cà Mau U Minh Thượng-Hạ mà hiện giờ cả trong lư lịch của hắn cũng không biết cha là ai, mẹ sinh rơi rớt ở xó nào cũng không ai rơ. Với xă hội xưa nay th́ hạng này liệt vào "dân bụi đời trôi sông lạc chợ". Hơn mười tuổi đă theo cướp vào rừng và tuổi nhỏ không đánh đấm, cướp giựt được ai nên được băng đảng cho làm y tá để cứu thương cho đồng bọn. Với học lực là con số không, mọi người an ủi cho là "lớp 3 rừng" nhưng thực tế chắc là chưa tới th́ làm được ǵ trong chuyên môn y tế ngoài lau máu, thoa dầu, băng bó vết thương??? Ngoài ra trong cơn "trái gió" trở trời trong rừng bị cảm sốt là chuyện thường xuyên mà điều kiện và tŕnh độ thấp kém th́ chỉ có một môn "cạo gió" là sở trường và cũng chẳng biết phải làm ǵ hơn được. Từ đó 3 ếch có biệt danh là "y tá cạo gió" thật xứng danh không sai chút nào.

    Với sở trường và quen tay "cạo" nên tên y tá cạo gió này khi cơ hội đến, cờ nắm trên tay th́ cái hành vi cạo từ bản năng, đáy ḷng được phát huy mănh liệt. Hắn cạo sạch giang san từ hàng hải Vina... qua Tây Nguyên Bauxite, từ núi Pháo đến Văn Giang, từ đầm Vươn sang Vụ Bản, Dương Nội, Cần Thơ, kho tiền Bản Việt... từ Nam chí Bắc nơi nào có lông có lá là hắn ra tay cạo sạch.

    Cái lưỡi của hắn cũng không khác nào "lưỡi dao cạo", chém gió đông tây không hề ngượng miệng v́ chém xong th́ gió lại bay đi không c̣n âm vang và dấu vết. Cái ḷng tự trọng và nhân phẩm hắn chưa từng có nên có sợ mất bao giờ???

    Xét cho cùng kể từ "Hồ bịt râu" đến liên tiếp 3 tên thợ cạo" th́ đất nước VN từ núi rừng sông biển đến con người đă bị chúng cạo sạch không c̣n một chiếc lá, sợi lông.” Mùa thu” đă vĩnh viễn ra đi không về trên đất nước này một lần nữa.

    Tôi xin mượn lời của Ludwig Von Mises Philosopher (1881-1973) làm lời kết cho bài viết: "Không có ǵ nguy hiểm hơn cho nền văn minh nhân loại khi một chính phủ quy tụ toàn những người bất tài, tham nhũng và hèn hạ." (There is no more dangerous menace to civilization than a Government of incompetent, corrupt or vile men).

    David Thiên Ngọc
    danlambaovn.blogspot .com

    ***Chú thích của người đăng: Theo diễn tả của tác giả th́ tên tướng chột Lê Đức Anh có lẽ đúng hơn là Lê Khả Phiêu... Nhưng VC th́ "thằng nào th́ cũng như thằng nấy" !!!


    Last edited by SilverBullet; 10-10-2014 at 06:56 PM.

  5. #5
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523
    "Mỹ không những là kẻ thù của nhân dân thế giới, mà Mỹ đang biến thành kẻ thù chính, kẻ thù trực tiếp của nhân dân Việt – Miên – Lào". – Hồ Chí Minh

    "Chỉ có kẻ ngu mới chống Hoa Kỳ." – Lư Quang Diệu


    Và cho đến thời điểm này th́ xem chừng Lư Quang Diệu đă "nói đúng".
    Hồ chí Minh không những là ngu mà c̣n là một kẻ đại ngu !!!

    ( Dĩ nhiên.. là đánh giá trên góc nh́n của dân và nước Việt Nam)

    Kế đến, theo vài cục gạch luận th́ những kẻ theo bưng, bợ, nâng "bi" ... bưng bợ "bô" cho "đại ngu" th́ cao nhất cũng ở tŕnh độ "đ.. ngay"... => miễn bàn thêm ... chỉ thêm mỏi ngón tay!
    Và tệ lậu hơn nữa, vẫn c̣n những kẻ - ở vào thời điểm này - lăng xăng chạy theo liếm bi mấy trự "đ... ngay" để xin - xỏ tập mang dép râu <= Thiệt đúng là loại người có đầu ở dưới đít.



    Last edited by SilverBullet; 10-10-2014 at 07:38 PM.

  6. #6
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    BỊP & ĐẠI BỊP

    BỊP & ĐẠI BỊP

    Những hạn chế của Đèn Cù xem ở đây ...


    Một ư kiến của độc giả

    Ba Phi

    Tui chưa dám nhận xét về Đèn Cù cũng như bài viết của tác giả Phan Châu Thành. Tui xin phép lạc đề, xin đề cập đến người có tên là Hồ Chí Minh. Cho đến nay, trên các trang mạng lề dân cũng như trên DLB, nhiều bằng chứng rơ ràng rằng HCM là người Tàu. Chưa một cái video clip nào cho thấy HCM nói tiếng Việt với người Việt, ngay cả trong buổi lễ đọc "tuyên ngôn độc lập" ngày 2-9-1945. Điều này chứng tỏ có một sự lúng túng nào đó khi một người ngoại quốc giả làm người VN. Tui cứ thắc mắc măi là tại sao rất nhiều cán bộ cs cao cấp từng TIẾP XÚC với HCM lại không phát hiện ra sự giả mạo này ? Đâu có ǵ khó khăn đâu ? Chẳng hạn như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Trần Đĩnh, Trần Đức Thảo v.v (chỉ kể những người đă "phản tỉnh"). Theo tui, những người này đă biết rơ "sự khác lạ về tính chất Việt Nam của HCM" nhưng không dám nói ra v́ sợ bị thủ tiêu. Nếu bây giờ mà nói ra th́ sẽ bị "ném đá" rằng tại sao không chịu nói sớm. C̣n những người như Chinh, Đồng, Giáp, Duẫn có thể biết HCM không phải người VN nhưng v́ ở thế "cỡi lưng hổ" đành phải "ngậm tăm" cho đến cuối đời. Tui cứ chờ một sự tiết lộ của những "cận thần" của HCM mà măi vẫn chưa thấy. Xin lỗi bà con về những ư kiến... trật ch́a này.

  7. #7
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    16 vụ bịp lịch sử của vẹm

    Những lừa đảo lịch sử của Hồ Chí Minh và Đảng cộng sản Việt Nam

    Tóm lược: Hồ Chí Minh và Đảng cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) làm nhiều vụ lừa đảo lịch sử để gạt dân Việt Nam. Từ khi Hồ chết, ĐCSVN tiếp tục trò lừa đảo với những lời nói láo và dối trá vô nhân đạo để bao che những hành vi vô đạo đức và tội phạm hoặc đánh bóng hình ảnh mình cho mục tiêu tẩy não và nhồi sọ. Bài này phơi bày mười sáu hành động lừa đảo bởi Hồ và/ hoặc ĐCSVN trong nỗ lực họ sửa đổi lịch sử cho lợi lộc cá nhân từ năm 1930 cho đến 2014. Những vụ lừa đảo lịch sử này có hậu quả tàn phá trên người dân Việt, nhất là trẻ em.
    ...
    Xem thêm "Mười sáu vụ lừa đảo lịch sử" Ở ĐÂY hoặc Ở ĐÂY

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 8
    Last Post: 12-12-2012, 08:21 PM
  2. Replies: 1
    Last Post: 09-05-2012, 11:34 PM
  3. Replies: 1
    Last Post: 26-03-2012, 02:29 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 04-10-2011, 05:26 PM
  5. Replies: 3
    Last Post: 02-01-2011, 12:38 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •