T̀NH NGƯỜI
60 năm xây dựng xă hội chủ nghĩa
Một tấm h́nh đau thương
Chừng nào Đảng Cộng Sản Việt Nam
Có một giây phút lương thiện
để hồi tâm ?

" Em ra đường nh́n thấy một người VN tay chân đều cụt không thể nắm bắt hay đi đứng đang ḅ lăn xin ăn, có một ông Tây đến bưng một hộp cơm gà, ông ta ngồi bẹp xuống đường bất kể, và d́u người ăn mày ngồi dậy dựa vào chân ông, ông vội lấy vạt áo thung của ông lau cái miệng nhơ nhớp và cẩn thận đút từng muỗng
từng muỗng cơm .
Sự ngạc nhiên của người ăn xin hiện rơ, ông ta vừa trợn tṛn đôi mắt vừa há to
miệng để ông tây đưa thức ăn vào...Sau 3 lần nuốt vội v́ quá đói, ông ta đột
nhiên nấc lên..., thức ăn từ miệng trào ra, đôi mắt ông ta khép lại và nước mắt
chảy như khe suối theo khóe mắt, ông Tây vội đặt dĩa cơm xuống đường ôm chầm lấy ông, lâm râm mấy câu ... “I love you baby... I love you baby...!” Anh ăn xin
gục đầu vào ngực ông Tây khóc bật thành tiếng...và nh́n xa xăm, mặt anh ăn xin bị ướt sũng... Th́ ra không phải nước mắt của anh ăn xin , v́ nước mắt đâu c̣n màra khi phải cố hết sức để bật thành "tiếng rống " khô khan v́ cảm xúc quá mạnh... Chính là giọt nước mắt của ông Tây.

Phải, tôi đă thấy rỏ ông ta to con vạm vỡ cho nên nước mắt của ông ta tràn đầy... Những giọt nước mắt ông Tây lăn trên mặt người tàn tật chảy đến đâu cũng đều
đổi màu đen nhơ nhớp, bởi v́ có lẽ cuộc đời anh ta có bao giờ được rữa mặt cho dù một lần kể từ khi tay chân ĺa khỏi thân ḿnh...! Anh Tây cởi nốt cái áo thung ra
lau mặt cho anh ăn xin xong lại lau tiếp vào mặt của ḿnh v́ lệ nḥa đôi mắt làm ông không thấy đường! Không biết có phải v́ vậy hay v́ quá thương người cảnh
khó mà ông Tây quên đi vấn đề vệ sinh tối thiểu cho ḿnh hay không!?

Ḍng người tấp nập vô t́nh đi qua!Tiếng kèn, tiếng nói inh ỏi giữa khói bụi mịt mù... Lạ thay! Không một ai ném cái nh́n, cái ǵ đang xảy ra dưới chân ḿnh.
Anh Tây vẫn bịn rịn lúc từ giă đứng lên, anh ta vụt bước đi, đến bức tường đối mặt , anh ta ngước nh́n lên bức tường rồi lâm râm :
- shameful truth..!
- corrupt regimes..!

Người viết: Khách qua đường .
…………

Bài thơ “Never!...”

Never!
Đảng CSVN không bao giờ trở thành lương thiện!
Họ đă ác từ đầu, và ác măi măi đến muôn sau.

Never!
Đảng CSVN không bao giờ hồi tâm!
Đừng hỏi..., đừng mong…!
Họ âm thầm vẫn là cộng sản!

Never!
Sông có thể cạn
Núi có thể ṃn…
Nhưng không bao giờ có chuyện CSVN c̣n đường lương thiện và hồi tâm...
Bản chất ấy như vết dao đâm
Không bao giờ thay đổi!

Never!
Vật đổi sao dời
Đường đời muôn lối
Cộng sản chỉ có một con đường đi tới
Là d́m quê hương vào ngơ tối diệt vong
Nước vẫn luôn đỏ thẩm sông Hồng
Máu dân hay máu ḍng sông hận thù?

Lê Khắc Anh Hào
604 879 1179
Note:
Viết nhân bản tin một người ngoại quốc đút cơm cho một phế nhân lê lết ngoài đường phố ở Việt Nam…