Page 3 of 4 FirstFirst 1234 LastLast
Results 21 to 30 of 37

Thread: Vũ Ngọc Tấn: LÁ CỜ

  1. #21
    Member mongem's Avatar
    Join Date
    06-04-2011
    Posts
    616
    Điếu cầy là cựu tù nhân , Vũ ngọc Tấn cũng là cựu tù nhân . Ba ông : Ba trơn , Việt Xưa , nay lại thêm Pleiku nhập vào xỉ vả , loạn xị như là ba vị quản giáo của trại tù khi xưa , ba vị quản giáo thay nhau mắng mỏ hai cựu tù nhân thực thụ ngoài đời . ( Chưa kể em là người cũng đi tù tại suối máu mà không biết pleiku là ai )

    Khi viết đến đây em mới nhớ lại lúc c̣n ở VN , câu chuyện liên hệ tới ba vị quản giáo của một trại kia tuyển người , viết ra cho các bác xem chơi bên tách cà fe , nếu có trùng hợp ôi cũng là ngoài ư muốn của tác giả .
    ==================== ==================== =======
    Ba quản tù tuyển người :

    Thấy bác Tám gái mặt buồn thiu đi vào nhà , ông cụ hỏi : “ Này bà đi đâu thế ??”.

    Bác Tám gái trả lời : “ Tôi đi gặp con Ngọc , nghe nói nó được tuyển vào làm trong trại quản giáo đầu ngơ “.

    Bác Tám trai : “ Rồi sao ?? “.

    Bác Tám gái : “ Thời này của khôn người khó , kiếm được việc không có dễ , nên tôi hỏi nó làm sao nó được trúng tuyển , để mà bắt chước theo , đi xin việc “.

    Bác Tám trai : “ Rồi nó có kể cho bà nghe không ??”.

    Bác Tám gái : “ Có , nó bảo nó ăn diện thật đẹp , bôi môi son , mặc váy cực ngắn , lúc vào phỏng vấn , nó ngồi bắt chéo chân trước mặt ba ông phỏng vấn . Cái váy đă ngắn , nó lại ngồi chéo chân , nên lại cao lên một tấc nữa , chỉ 5 phút sau ba ông quản giáo lắp bắp bảo là nhận nó vào làm thư kư “.

    Bác Tám trai : “ Rồi bà có làm như nó không ??”.

    Bác Tám gái : “ Đương nhiên tôi làm đúng theo lời nó !!! “.

    Bác Tám trai : “ Rồi sao ?? “.

    Bác Tám gái : “ Bố tiên sư cha nhà nó !!! , hai thằng quản giáo th́ bảo không nhận , c̣n đứa thứ ba rút ra trong ngăn kéo tặng cho tôi con dao cạo râu “.

    ==================== ==================== ========


    he he he vợ gọi ra làm nail tiếp ...

    để cục gạch ở đây
    Last edited by mongem; 10-12-2014 at 06:34 PM.

  2. #22
    Member Pleiku's Avatar
    Join Date
    03-07-2011
    Posts
    1,432
    Đừng có cải bướng....dĩ nhiên là làm sao biết hết ai đă ở Suối Máu. Tui nói anh BS Đại Úy Tấn nầy kia. Nếu là thực ở đó th́ sẽ biết v́ anh ta sẽ lên ở BX làm việc. C̣n cở như mongem th́ khi nào vẹm nó cho phép lên BX mới có thể biết tui được chứ bộ muốn đi lúc nào th́ đi à....
    Đọc bài nầy th́ sẽ thấy Suối Máu có những BS nào : http://www.lyhuong.net/uc/index.php/bandoc/2192-2192

  3. #23
    Member mongem's Avatar
    Join Date
    06-04-2011
    Posts
    616
    Quote Originally Posted by Pleiku View Post
    Đừng có cải bướng....dĩ nhiên là làm sao biết hết ai đă ở Suối Máu. Tui nói anh BS Đại Úy Tấn nầy kia. Nếu là thực ở đó th́ sẽ biết v́ anh ta sẽ lên ở BX làm việc. C̣n cở như mongem th́ khi nào vẹm nó cho phép lên BX mới có thể biết tui được chứ bộ muốn đi lúc nào th́ đi à....
    Đọc bài nầy th́ sẽ thấy Suối Máu có những BS nào : http://www.lyhuong.net/uc/index.php/bandoc/2192-2192
    Hố hố th́ ra Pleiku là cai tù , hay quản giáo ở trại suối máu , nên biết hết tù nhân .

    Dân cờ đỏ đội lốt cờ vàng à ???

    Chỉ vài gịng đă hiện ngay ra tính khí của cai tù cộng sản , lên đến đây vẫn c̣n hậm họe , chửi dân cờ ...Úc bố khỉ !!!




    Tặng quản giáo Pleiku bảng hiệu quán nhà quản giáo khi xưa .
    Last edited by mongem; 10-12-2014 at 11:11 AM.

  4. #24
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by mongem View Post
    Điếu cầy là cựu tù nhân , Vũ ngọc Tấn cũng là cựu tù nhân . Ba ông : Ba trơn , Việt Xưa , nay lại thêm Pleiku nhập vào xỉ vả , loạn xị như là ba vị quản giáo của trại tù khi xưa, ba vị quản giáo thay nhau mắng mỏ hai cựu tù nhân thực thụ ngoài đời . ( Chưa kể em là người cũng đi tù tại suối máu mà không biết pleiku là ai )
    ...
    Tại sao ME lại diểu dở nói mọi người là cai tù vậy ? Sau khi bị anh PK chỉ ra cải chỗ đi lính VNCH khg bao giờ gọi bác sĩ Quân y là "Ông Thầy" cả .

    Ở đây chả ai "nhập vào xỉ vả , loạn xị" VNT cả mà chỉ góp ư chỉ ra những chổ , VNT khg được ngay thẳng khi viết bài bênh vực DC , khg mặn mà cho lắm cái màu cờ mà chính him đă từng đứng dưới trướng.Vậy thôi.


    Bây giờ ME lại khai ra là tù nhân tại SM, tôi cũng chỉ hy vọng ME khg bị tui "VC quảng giáo" đầu độc tẩy năo đến độ làm cho khiếp vía khi nh́n lại màu cờ của ḿnh mà khg c̣n thắm thiết mặn mà như xưa . (như cái nh́n về màu cờ Vàng của VNT).

  5. #25
    Member
    Join Date
    09-06-2011
    Posts
    447
    Quote Originally Posted by mongem View Post
    Điếu cầy là cựu tù nhân , Vũ ngọc Tấn cũng là cựu tù nhân . Ba ông : Ba trơn , Việt Xưa , nay lại thêm Pleiku nhập vào xỉ vả , loạn xị như là ba vị quản giáo của trại tù khi xưa , ba vị quản giáo thay nhau mắng mỏ hai cựu tù nhân thực thụ ngoài đời . ( Chưa kể em là người cũng đi tù tại suối máu mà không biết pleiku là ai )

    Khi viết đến đây em mới nhớ lại lúc c̣n ở VN , câu chuyện liên hệ tới ba vị quản giáo của một trại kia tuyển người , viết ra cho các bác xem chơi bên tách cà fe , nếu có trùng hợp ôi cũng là ngoài ư muốn của tác giả .
    Chả ai dư hơi để "xỉ vả" cái ông "lính cứu hoả" cả.Mà ở đây phải nói là CHÊ thẳng cái thứ lư luận dở hơi của loại thuyết khách NQ36 (triệt hạ cờ vàng).
    V́ một trí thức như thế mà lại lư luận hết sức ngây ngô.Thay v́ dùng nước để chửa cháy cho ĐC,th́ chính ông ta lại dùng dầu hoả,khiến người khác thêm" phản cảm" với ĐC.



    Cái panneau "nhạt như nước ốc" này,ông ME mang tặng cho bài biết của ông lính cứu hỏa kia là hợp lắm đó.
    Last edited by Ba Trợn; 22-12-2014 at 08:27 PM.

  6. #26
    Member
    Join Date
    30-09-2010
    Posts
    3,083
    VX,
    Ngày xưa cấp dưới xưng hô với cấp trên bằng ông thầy là chuyện thường, bất kể binh chủng nào, ngay trong tù cải tạo vẫn như vậy

    BT,
    Không ai vùi dập cờ vàng mà cũng không ai chối bỏ cờ vàng cả, chỉ có VC mà thôi, c̣n lại, những người như tôi giữ cờ vàng trong tim, không phô diễn, mà để chờ tới một lúc nào đó, thiên hạ hiểu nó th́ tự họ sẽ ca tụng, giống như chuyện Cuba mừng rỡ khóc lóc khi được bang giao với Mỹ mới đây, nhớ vậy nhé, chứ đừng vu khống hay xỉ nhục những người không phô diễn ca tụn tuồng chèo theo kiểu mí ông
    Last edited by pheng; 22-12-2014 at 09:15 PM.

  7. #27
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by pheng View Post
    VX,
    Ngày xưa cấp dưới xưng hô với cấp trên bằng ông thầy là chuyện thường, bất kể binh chủng nào, ngay trong tù cải tạo vẫn như vậy

    BT,
    Không ai vùi dập cờ vàng mà cũng không ai chối bỏ cờ vàng cả, chỉ có VC mà thôi, c̣n lại, những người như tôi giữ cờ vàng trong tim, không phô diễn, mà để chờ tới một lúc nào đó, thiên hạ hiểu nó th́ tự họ sẽ ca tụng, giống như chuyện Cuba mừng rỡ khóc lóc khi được bang giao với Mỹ mới đây, nhớ vậy nhé, chứ đừng vu khống hay xỉ nhục những người không phô diễn ca tụn tuồng chèo theo kiểu mí ông
    - Ngoại trừ Ph sống trong môi trường độc tài có luật cấm phô trương màu cờ ḿnh thích ḿnh yêu th́ ḿnh mới "giữ cờ vàng trong tim, không phô diễn,"..

    CHớ đă sống tại bến bờ tự do rồi th́ taị sao phải c̣n giữ trong tim, khg dám phô trương cái ḿnh thích, ḿnh yêu ra bên ngoài để chia sẽ niềm vui đó với người cùng sở thích với ḿnh

  8. #28
    Member
    Join Date
    30-09-2010
    Posts
    3,083
    Quote Originally Posted by Viet xưa View Post
    - Ngoại trừ Ph sống trong môi trường độc tài có luật cấm phô trương màu cờ ḿnh thích ḿnh yêu th́ ḿnh mới "giữ cờ vàng trong tim, không phô diễn,"..

    CHớ đă sống tại bến bờ tự do rồi th́ taị sao phải c̣n giữ trong tim, khg dám phô trương cái ḿnh thích, ḿnh yêu ra bên ngoài để chia sẽ niềm vui đó với người cùng sở thích với ḿnh
    Ông đang trong một cuộc chiến tranh tâm lư, th́ chuyện phô trương không hẳn đă là phương cách tốt nhất, nhất là khi ông đă là người thất bại.

    Tuy nhiên, vấn đề tôi đặt ra không là cấm người khác phô trương, mà là ngược lại những người phô trương không có quyền áp đặt bắt bẻ người không thích phô trương và cái phô trương phải như thế nào mới là đúng, chứ đừng làm quá lố hay tuồng chèo.

    Hăy thử hỏi ai có quyền cấm phủ lá cờ vàng cho Dzũng, chỉ có 1 lũ đần

  9. #29
    Member Truc Vo's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    907

    NHỮNG KẺ ĐẠP TRÊN DƯ LUẬN

    Vũ Ngọc Tấn

    Câu chuyện mở đầu: Bùi Duy Tâm


    Sau năm 75, tại hải ngoại, tôi có nghe về ông Bùi Duy Tâm (cựu Khoa trưởng ĐH Y khoa Huế và Minh Đức) và gặp ông ta 2 lần :
    - Nghe: chuyện ông dụ dỗ làm sao mà bà Dương Thu Hương (văn sĩ ).. thoát y trên sông Đuống (ngoài Bắc ) cho ổng coi.
    - Gặp mặt:
    -Lần thứ nhất tại Brisbane - Úc vào khoảng thập niên 1980, lúc đó BDT được Hội Y sĩ Brisbane mời tới nói chuyện về một đề tài văn hoá nào đó tại một khách sạn. Trong thính giả có nhiều người Úc, kể cả ông Khoa trưởng Đại học Y Khoa Brisbane. Điều làm tôi khá ngạc nhiên là Bùi Duy Tâm , một người có bằng PhD về Biology (Biological Researcher - University of California - San Francisco )- lại hoàn toàn thuyết tŕnh bằng tiếng Việt- và phải nhờ một thông dịch viên dịch lại những ǵ ông nói sang Anh ngữ . Như vậy là: một ông cựu khoa trưởng Đại Học Y Khoa của VN trước đây lại.. hổng nói được tiếng Anh mà phải nhờ người thông dịch?
    Tuy nhiên, sau đó nghĩ lại th́ chắc không phải như vậy: không nói được tiếng Anh th́ làm sao đậu được bằng PhD của Mỹ ? mà bằng này đâu có phải là bằng.. chùa như ở VN đâu? Vậy th́ cái ư của BDT không hé ra một câu tiếng Anh hôm đó là có lẽ muốn chứng tỏ ḷng tự hào về văn hoá Việt và tiếng Việt chăng?
    - Lần thứ hai: Đó là năm tổ chức Đại hội Y sĩ VN Thế giới tại San Jose (tháng 8/2008) . Trong đêm Gala, tôi ngồi cạnh bàn với BDT. V́ tôi là một kẻ ưa đàn đúm với bạn bè, nên bàn tôi nườm nượp bạn bè qua lại đấu hót rôm rả- nhưng nh́n sang bàn của ông cựu Khoa Trưởng YK ( BDT)- th́ tịnh hổng thấy có con ma nào tới thăm viếng. Tôi thấy hơi buồn cho ổng, tính ṃ sang gợi chuyện- nhưng nghĩ lại th́ ḿnh.. chả học ổng ngày nào (hay là có học- nhưng v́ bỏ giảng đường đi chơi nhiều quá nên không biết)- nay tự nhiên sang hỏi chuyện làm quen , th́ sợ người ta nghĩ là ḿnh ..thấy sang bắt quàng làm họ, nên tôi đành án binh bất động. Sau đó, hỏi ra, tôi mới biết là "thầy " (BDT) mới tiếp phái đoàn của Phó Thủ Tướng Việt Cộng cùng các quan chức CS tại tư gia- cho nên anh em tẩy chay, hổng muốn dây dưa nói chuyện với "thầy" .
    Nay t́m hiểu về chuyện ông BDT tiếp phái đoàn Phó Thủ tướng VC tại tư gia, theo phỏng vấn của báo Thời Luận / California th́ ông BDT trả lời như vầy về lư do tiếp phái đoàn CS: ( BDT ): "Nếu tôi đi đạo Phật mà Đức Giáo Hoàng muốn tới thăm tôi th́ tôi c̣n hân hạnh hơn là được Đức Đạt Lai Lạt Ma tới thăm" và trong một đoạn trả lời khác "Tôi phải sống tự do, làm cái ǵ tôi cho là phải trong pháp luật của nước Hoa Kỳ- dù điều đó không làm vừa ḷng một số người"
    Nay th́ tôi nghe nói BDT về VN làm Khoa trưởng ĐH Y Khoa (tư) Tân Tạo. Dù điều này có thật hay không, và dù rằng ta coi BDT là một thứ cỏ đuôi chó, một thứ cắc kè (chameleon) có thể thay đổi màu da cho phù hợp với đám cỏ xung quanh để sống c̣n và vinh thân ph́ gia - hay là khen BDT là kẻ thức thời, th́ ta cũng phải nh́n nhận một sự thực: đây là một con người dám.. đạp lên dư luận để làm những điều mà ông ta cho là phải.

    CÂU CHUYỆN CHÍNH MÀ NGƯỜI VIẾT MUỐN NÓI:
    Nay nhân chuyện BDT, nh́n lại lịch sử ta thấy có khá nhiều những người đă.. đạp lên dư luận và làm những chuyện thay đổi cả lịch sử. Tất nhiên BDT không thể nào so sánh được với những người này- v́ những điều những người này làm có ảnh hưởng bao quát tới mức sống của người dân VN trong thời điểm đó và mai hậu. Và trước khi đi vào đề tài này, xin khẳng định một sự thật về VN: Sự ch́m đắm trong nghèo đói cơ cực của VN sau khi VC chiếm Miền Nam năm 75 là hoàn toàn do chính sách tập quyền trung ương, kinh tế chỉ huy ngu dốt của những con "chó nhẩy bàn độc" là CS lúc đó.
    Những nhân vật mà tôi nêu ra sau đây- dù thuộc phía bên này hay bên kia- là những người đă góp phần vào việc đưa VN thoát ra ngoài cảnh khốn cùng và không hề có ư bênh vực cho ai. Chỉ xin chú ư một đều: khi ta suy nghĩ về những người này, xin thật khách quan và đừng để ḷng yêu hay ghét làm mờ trí phán đoán.

    - Nguyễn Xuân Oánh: Ông Oánh là người tốt nghiệp Kinh Tế Đại học Harvard (Mỹ) năm 1954. Là Thống Đốc Ngân Hàng Quốc Gia rồi sau đó là Phó thủ tướng VNCH thời trước 1975. Sau khi CS chiếm Miền Nam, ông chọn ở lại - dù rằng ông có thể được người Mỹ đưa sang Mỹ không khó khăn ǵ. Lư do chọn ở lại VN của ông Oánh là "Tôi (ông Oánh) nghĩ rằng nếu ở lại VN , tôi sẽ giúp nhiều cho dân VN hơn là tôi đi Mỹ". Sau đó, sau 8 tháng bị quản thúc tại gia, th́ từ năm 1986, - ông Oánh và chương tŕnh "Đổi mới" cuả ông, hợp lực cùng cùng với một số trí thức khác đă chuyển biến nền kinh tế XHCN của VN lúc đó sang nền Kinh tế thị trường. Nguyễn Xuân Oánh trở thành cố vấn kinh tế cho Tổng Bí Thư Đảng CSVN lúc đó là Nguyễn Văn Linh và Thủ tướng Vơ Văn Kiệt. Đây là một sự trớ trêu của lịch sử : Cộng sản chiếm miền Nam với chủ trương áp dụng nền kinh tế XHCN- nghĩa là kinh tế chỉ huy từ Trung Ương- và họ tin là nền kinh tế này sẽ đưa mọi người tới.. Thiên đàng CS: sở hữu chung, b́nh đẳng, và "làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu..” vân vân. Nay sau khi xua quân vào miền Nam, đưa tới cái chết của nhiều triệu người , mong áp dụng một chủ thuyết "lư tưởng" - th́ nay lại xoay 180 độ: VN trở lại với nền kinh tế tư bản chủ nghĩa : trở lại với chuyện người dân có quyền tư hữu, những cải cách về ngân hàng, tài chánh, đầu tư nước ngoài.... Dù VC có nói là đây là nền "Kinh tế thị trường theo định hướng xă hội chủ nghĩa" hay là bất cứ đặt cho nó cái tên óng ả nào đó, th́ sự thực những câu nói này chỉ lừa bịp dư luận để che dấu cái bẽ bàng của họ : "Ta" (Việt cộng) thắng miền Nam- nhưng ta lại trở lại với con đường tư bản của miền Nam- vậy th́ "ta" đă thua hay thắng?


    - Nguyễn Văn Linh- Tổng bí thư Ban CH Trung Ương Đảng 1986-1991: Linh là người viết những bài về xă hội trên tờ Nhân Dân dưới bút hiệu "NVL" trong mục "Nói và Làm" và là người đă lập nên những thí điểm đổi mới trong quản lư kinh tế tại một số doanh nghiệp trong Sài g̣n (không phải là quản lư kinh tế kiểu cộng sản- sự việc này xảy ra trong thời điểm NVL c̣n là Bí Thư Thành Ủy - Sài g̣n). Sau đó NVL đă thuyết phục các lănh tụ cấp cao của CS VN lúc đó gồm: Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Vơ Chí Công.. trong "Hội Nghị Đà Lạt" vào năm 1983, và nêu lên thành quả tốt đẹp sinh lợi nhuận của những thí điểm này. Từ đó NVL chuẩn bị cho văn kiện Đại Hội Kỳ VI và khởi xướng cuộc đổi mới tại VN .


    - Vơ Văn Kiệt: Kiệt là Thủ tướng VN từ 1991 tới 1997 (sau Nguyễn Văn Linh): Như đă nói ở trên: cả Linh và Kiệt đều dùng Nguyễn Xuân Oánh làm cố vấn kinh tế. Kiệt chủ trương hoà giải với người Việt trong nước và những nhà tranh đấu dân chủ cho VN. Kiệt tiếp tục con đường của NV Linh về đổi mới kinh tế. Kiệt phát biểu những câu đáng chú ư: nhắc tới cuộc chiến VN, Kiệt nói: "Nhiều sự kiện, khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn" và về tổ quốc "Tổ quốc là của ḿnh, dân tộc là cuả ḿnh, quốc gia là của ḿnh và không phải là của riêng người cộng sản hay cuả bất cứ phe phái nào cả"..
    Cả 3 người : Oánh, Linh và Kiệt là những người đă đạp lên dư luận để làm những điều mà họ cho là phải
    : Khi ông Oánh quyết định ở lại VN tham gia chính quyền mới, th́ một số khá lớn những người Việt ở hải ngoại cũng như trong nước đă coi ông như một kẻ trở cờ.. quẫy đuôi theo chủ mới. Nguyễn Văn Linh cũng như Vơ Văn Kiệt th́ khỏi nói th́ ta cũng biết là vào thời điểm đó, c̣n biết bao nhiêu đảng viên cộng sản trung thành với đường lối của "Bác Hồ" thối tha, muốn rập khuôn theo đường lối kinh tế vô sản và chống lại đổi mới. Vậy th́ cả Oánh, Linh và Kiệt là những kẻ đă.. đạp trên dư luận lúc đó và làm cái ǵ ḿnh cho là phải và hậu quả là: bước đầu nước ta thoát ra khỏi cảnh người dân phải .."xếp hàng cả ngày", một năm mua được mấy thước vải, một tháng mua được mấy cân gạo .. là cảnh khốn khổ của thời "bao cấp" và đời sống bắt đầu bớt cơ cực hơn trước.


    - Clinton: Trên đây ch́ là bước mở đầu của cuộc cải cách tại VN. Bước kế tiếp, ta phải kể tới một người không phải là người Việt- nhưng đă đưa tới những đổi thay quyết định cho VN về kinh tế và đời sống con người. Người này là Tổng thống Mỹ Clinton (Tổng thống thứ 42 cuả Mỹ- và là Tổng thống Mỹ 2 nhiệm kỳ từ 1993-2001). Clinton là người chủ trương b́nh thường hóa bang giao với VN và khép lại thời gian thù địch. Chủ trương này tất nhiên gặp rất nhiều chống đối: từ những thân nhân của trên 50,000 quân nhân Mỹ đă hy sinh mạng sống trong chiến tranh VN, những cựu quân nhân Mỹ từng tham chiến và đổ máu tại VN, những chính trị gia thuộc phe bảo thủ v.v.. Về phía người Việt tại hải ngoại , th́ lúc đó phong trào phản đối chuyện b́nh thường hoá bang giao với VN của Clinton lên cao: những văn kiện phản đối của những cộng đồng VN hải ngọai từ nhiều quốc gia, những thư phản đối kêu gọi những chữ kư từ người Việt hải ngoại đ̣i hỏi chính phủ Mỹ trước khi b́nh thường hoá bang giao với VN, th́ nên đ̣i hỏi VN phải thả tù nhân chính trị, tôn trọng nhân quyền, áp dụng tự do dân chủ v.v.. như là những điều kiện tiên quyết.
    Và sau đây là trích dẫn vài lời trong diễn văn của Clinton đọc trước các dân biểu quốc hội Mỹ, các tướng lănh Mỹ và các cựu chiến binh Mỹ đă tham chiến tại VN và dân Mỹ . Clinton nói: "B́nh thường hoá bang giao với VN sẽ mang VN trở lại với cộng đồng các quốc gia, và b́nh thường hoá bang giao cũng phục vụ ư nguyện của chúng ta là ta đă góp phần tạo nên một VN tự do trong vùng Á Châu hoà b́nh và ổn định" và: "Nếu ta giúp được VN về con đường đổi mới về kinh tế và dân chủ, là ta đă làm vinh dự cho hững người đă hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ tự do cho VN"
    Sau đó, như ta biết Mỹ b́nh thường hóa bang giao với VN, khép lại thời kỳ cấm vận sau chiến tranh từ 1975-1995. Ngày 11/7/1995 Mỹ nâng cấp những Văn Pḥng Liên Lạc của hai bên (Liaison Offices - mở cửa từ tháng 01/1995 dưới thời Clinton) lên hàng Đại sứ quán, cùng với việc mở cửa những toà Lănh sự của cả hai bên tại Sài G̣n và San Francisco: Douglas "Pete" Peterson, một phi công Mỹ rớt máy bay, bị cộng sản VN bỏ tủ 6 năm hồi chiến tranh VN, được Clinton chỉ định là Đại sứ Mỹ đầu tiên tại VN vào năm 1997.
    Từ những ngày đó đă có rất nhiều đổi thay- và có thể nói là mở đầu một giai đọan chuyển biến khó ngờ trước được trong bang giao Mỹ Việt và sự bành trướng trong cán cân mậu dịch giữa Mỹ và VN, đáng kể là: Thoả Ước Mậu dịch song phương với VN (kư năm 2000). Thoả ước Hàng không dân sự (2003). Đối thoại về Nhân quyền Song phương ( Bilateral Human Rights Dialogue) mở lại năm 2006 sau 2 năm bị đ́nh hoăn và từ đó tới nay, hai bên đă họp 17 lần về Nhân quyền. Từ năm 2006: Mỹ bán thiết bị quân sự phi sát thương cho VN. Năm 2007, Quốc Hội Mỹ kư thỏa ước "B́nh thường hoá Mậu dịch với VN Vĩnh viễn (PNTR)". Năm 2012, Mỹ trở thành nước đầu tư lớn nhất vào VN và giá trị mâu dịch song phuơng Mỹ Việt là 15 tỷ đô la (và tăng lên mức 25 tỷ đôla vào năm 2013- tức là tăng lên 80 lần so với từ ngày Mỹ bỏ cấm vận năm 1995). Quan hệ quốc pḥng đă tiến tới mức khó có thể tưởng tượng được trước đây: quân đội hai bên (Mỹ và VN) đă cùng tập trận và Vịnh Cam Ranh lại trở thành nơi cập bến của hải quân Mỹ. Đặc biệt là tháng 7/2013, Trương Tấn Sang và Obama kư "Thỏa Ước Hợp Tác Toàn diện" (Comprehensive Partnership), xác nhận hợp tác Mỹ Việt về 9 phương diện: Ngoại giao, Kinh tế & Mâu dịch, Khoa học & Kỹ thuật, Giáo dục, Môi trường & Y tế , Quốc pḥng & An ninh, Tàn tích chiến tranh , Nhân quyền, Văn hoá & Du lịch & Thể thao: điều đáng chú ư là thoả ước này xác nhận mỗi năm , ngoại trưởng hai bên (Mỹ và VN) sẽ gặp nhau để phối kiểm những thành quả cuả thoả ước này.
    Tháng 10/2013, Mỹ kư thoả ước theo đó Mỹ trao cho VN nhiên liệu và kỹ thuật nguyên tử cho chương tŕnh Năng Lượng Hạt nhân của VN . Ngày 2/10/2014 vừa qua, Phạm B́nh Minh, phó Thủ Tướng kiêm Ngọai trưởng VN sang Mỹ gặp Ngoại trưởng Mỹ Kerry, sau đó phía Mỹ xác nhận sẽ dỡ bỏ một phần lệnh cấm bán vơ khí sát thương cho VN: Mỹ có thể sẽ bán các tàu chiến, máy bay và các vũ khí quốc pḥng liên quan tới an ninh biển cho VN (điều này khỏi nói th́ rơ ràng là để giúp VN đương đầu với kẻ thù phương Bắc). Cũng liên quan tới an ninh biển, th́ theo một viên chức cấp cao trong lực lượng Pḥng vệ Duyên hải Mỹ, th́ họ đă nhiều lần giúp che chở cho ghe tầu đánh cá cuả VN bị Trung Cộng tấn công- và ngược lại về phiá VN, th́ trong tháng 6/13, tại hội nghị Shangri- La (Singapore), Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố là sẽ chào mừng việc Mỹ đóng vai tṛ to lớn hơn trong quá tŕnh làm giảm căng thẳng trong vùng Đông Nam Á.


    - John McCain: McCain là phi công Mỹ , trong lúc thực hành phi vụ thả bom miền Bắc VN, th́ máy bay của ông ta bị bắn rơi và ông đă nhảy dù từ máy bay xuống Hồ Trúc Bạch (Hà nội ) vào năm 1967. Ông bị găy 2 tay và một chân, đuợc móc lên từ Hồ Trúc Bạch, bị đánh hội đồng bằng báng súng và bị bỏ tù trong nhà tù Hoả ḷ - Hà nội trong 6 năm (1967-1973). Sau đó, McCain bị đối xử rất tàn tệ, những xương găy không hề được săn sóc, bị tra tấn để lấy tin tức nhưng không được- và những thương tích của ông chỉ được chữa trị khi cộng sản biết bố của ông ta là một Đề đốc Hải quân Mỹ. Vào giữa năm 1968, Đề đốc John S. McCain (bố cuả McCain) được đề cử làm Tư lệnh lực lượng Mỹ tại Thái B́nh Dương (gồm cả Việt nam). Cộng sản Bắc Việt biết được tin này, và từ lúc đó McCain (con) được coi như "hoàng tử", được đối xử khác biệt, và để tuyên truyền, cộng sản đề nghị thả McCain sớm để chứng tỏ "ḷng khoan hồng" của chế độ. Cái dũng cuả McCain là ông ta biết đây là một hành động tuyên truyền cuả CS, nên đă từ chối đề nghị này, và nói chỉ chấp nhận được thả sau khi những người bị bắt trước ông cũng được thả. Tất nhiên đều kiện này không được CSVN chấp nhận và sau đó để trả thù, Việt cộng biệt giam McCain 2 năm . Ông bị trói và đánh đập mỗi 2 giờ: không chiụ nổi McCain đă xé áo , kết làm thừng để treo cổ, nhưng bị lính gác phát giác kịp thời (hậu quả cuả những thương tích và tra tấn này là cho tới ngày nay, McCain không giơ tay được quá đầu ḿnh). Con người có cái dũng đă từ chối việc thả ḿnh ra trước các bạn tù, rồi cũng có ngày phải găy: McCain "thú tội" chống "Đế quốc Mỹ", và thú tội ḿnh là tội phạm chiến tranh, đă gây tội ác với "nhân dân" , đă thả bom trường học ... cuốn băng "thú tội " của McCain được phát thanh cho khắp các bạn tù Mỹ ở Hoả ḷ để tẩy năo họ- và tất nhiên chuyện này được truyền thông Mỹ khai thác. Sau này McCain nói về việc này là: con người ta chỉ có thể chịu đựng tới mức độ nào mà thôi . Năm 1973, Mc Cain được thả. Về Mỹ, ông nhảy vô chính trường. Năm 1982 ông trở thành Dân Biểu và từ 1986, ông được bầu làm Thượng nghị sĩ Mỹ và đă được bầu và tái cử lại nhiều nhiệm kỳ. Năm 2008, ông ứng cử Tổng thống Mỹ và như ta đă biết, ông bị Obama đánh bại.
    Riêng về những ǵ liên quan tới Việt nam, th́ từ năm 1991, kẻ suưt làm Tổng thống Mỹ (McCain) ở trong phái đoàn cuả TNS John Kerry (nay là Ngọai trưởng Mỹ ) đặc trách "Ủy ban T́m kiếm tù binh chiến tranh và quân nhân Mỹ mất tích" (POW/MIA) tại VN. Từ đó Mc Cain cùng với Kerry đă về Việt nam rất nhiều lần trong công tác này. Điều đáng để ư ở McCain là: tuy bị tù, bị đánh đập tàn tệ dưới tay cộng sản Bắc Việt như đă nêu trên- nhưng ông ta vẫn chủ trương b́nh thường hoá bang giao với VN : ông là người- trong khi là Thượng nghị sĩ Mỹ- đă thúc đẩy và đứng đàng sau việc Tỗng thống Mỹ Clinton tiến tới việc băi bỏ cấm vận VN năm 1994, và McCain chủ trương giúp VN về mọi mặt, nhất là ủng hộ việc Mỹ bán vơ khí cho VN. Như những "kẻ đạp trên dư luận " mà tôi - kẻ viết bài- đă nêu ở trên , ông bị một số khá lớn cựu quân nhân Mỹ và người Việt chống cộng sản coi là kẻ phản bội, đă bị CS tảy nảo..
    Vây th́ điều ǵ đă chuyển biến McCain, từ một kẻ bị tù đày , bị tra tấn.. biến thành một kẻ trợ giúp những kẻ đă.. tra tấn ḿnh?
    Xin nghe những trả lời của McCain về việc này: "Tôi đă đặt chiến tranh VN sau lưng tôi từ lâu lắm rồi" và "Tôi không nuôi dưỡng hận thù" và "Tôi đă làm bạn với những kẻ trước đây là kẻ thù cuả tôi" và vào tháng 3/2013, trong bài "40 năm nh́n lại", McCain viết:"[I]Hai nước chúng ta (Mỹ - Việt) có một quá khứ khó khăn và đau ḷng, nhưng ta đă không tự trói ḿnh vào quá khứ đó và ta đang đi trên con đường từ hoà giải tiến đến t́nh hữu nghị thực sự[/I " và Thương mại hai bên (VN và Hoa Kỳ ) đă tăng 80 lần so với năm 1994 khi Hoa Kỳ bỏ cấm vận. Điều này có lợi cho cả 2 quốc gia và giúp cho cả triệu người Việt có thể thoát ra khỏi t́nh trạng nghèo đói"" v.v..

    MỘT VÀI CẢM NGHĨ:
    Tuy từ hồi nhỏ, Clinton coi Kennedy là thần tượng, nhưng khi lên làm Tổng thống, th́ Tổng thống Mỹ Clinton đă khác hẳn với TT Kennedy về sách lược để đưa những quốc gia mà Mỹ đă bị mất ảnh hưởng trở lại với quỹ đạo của Mỹ. Đối với Cuba, Kennedy đă phê chuẩn cho Binh đoàn 2506 (do CIA tổ chức và tài trợ) xuất phát từ Guatemala và đổ bộ tại Vịnh Con Heo (Bay of Pigs Invasion) vào ngày 17/4/61 với mục đích khơi động nổi dậy ở Cuba và lật đổ Castro. Binh đoàn này đă bị Castro đánh thảm bại sau 3 ngày- và cuộc nổi dậy mà Kennedy hy vọng đă không xảy ra.
    Ngược lại đối với VN- có lẽ sau bài học Cuba- Clinton hoàn toàn không chủ trương dùng vơ lực để lật đổ, nhưng đă đi theo con đường "Engage Vietnam" tức là không cô lập nhưng khơi chuyện với VN và đưa VN vào với cộng đồng các nước tự do và thế giới . Nói một cách khác, Clinton muốn đưa tới những biến chuyển về tự do, dân chủ và nhân quyền cho VN mà không cần dùng tới vơ lực.
    H́nh hhư Clinton đang thắng?
    Từ ngày Mỹ bỏ cấm vận và b́nh thường hoá bang giao với VN (dưới thời Clinton)- ta thấy có rất nhiều biến chuyển về nhiều mặt. Đáng chú ư là gần đây CSVN thả Cù Huy Hà Vũ, thả Điếu Cày và tác phẩm Đèn Cù của Trần Đĩnh, nói đủ mọi chuyện xấu xa về các "lănh tụ" CSVN- kể cả Hồ Chí Minh : tuy dù "Đèn Cù" được in tại Mỹ, nhưng Trần Đĩnh vẩn khơi khơi sống tại VN va không bị bỏ tù. Chuyện này là hoang tưởng nếu xảy ra cách đây chỉ.. vài năm thôi. Tất nhiên việc cộng sản thả tù rồi bắt tù là b́nh thường và như vậy có thả cũng như không- Hơn nữa, c̣n biết bao nhiêu những người tranh đấu cho tự do, dân chủ hiện đang c̣n mai một trong những nhà tù cộng sản ?
    Vậy th́ điều quan trọng và cốt lơi là VN phải thay đổi hay hủy bỏ một số điều luật đă cho nhà nước cái quyền vô hạn định trong việc bắt bớ và bỏ tù người dân:
    Luật 88: Tuyên truyền chống phá nhà nước; Luật 87: Làm mất đoàn kết dân tộc; Luật 79: Âm mưu lật đổ chính quyền... Vậy th́ bất cứ ai nói hay làm bất cứ điều ǵ mà nhà nước không thích - th́ đều có thể bị ghép vào những luật rất mù mờ nêu trên và bị bỏ tù bao lâu tùy theo nhà nước muốn (điều này McCain đă nêu ra
    ).
    Tuy nhiên dù bàn ǵ đi nữa , th́ ta cũng phải nh́n nhận là: VN có một số tiến triển về mặt nhân quyền- và điều này sở dĩ có là một phần do những tranh đấu và đ̣i hỏi về nhân quyền cho VN từ cộng đồng VN hải ngoại và những tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền trong quốc nội. Tuy nhiên, yếu tố quyết định vẫn là.. Mỹ v́ Mỹ có cây gậy và củ cà rốt, ta , người Việt hải ngoại và quốc nội không có gậy và cũng chẳng có cà rốt. Vậy những việc thả tù chính trị mới đây tại VN là do áp lực cuả Mỹ (như đă nêu trên : từ ngày bỏ cấm vận, VN và Mỹ đă họp 17 lần về nhân quyền)- và từ đó đă đưa tới những cà rốt cho VN: Thoả Ước Hợp Tác Toàn Diện Mỹ Việt, Mỹ tháo khoán (một phần) việc bán vũ khí cho VN , Mỹ điều chỉnh quan thuế (tariff) để dễ dàng cho hàng hoá VN nhập cảng và bán với giá nới trên thị trường Mỹ .v.v.
    Những biến chuyển khác:
    -Clinton thăm VN năm 2000.
    - Mỹ trở thành thị trường xuất cảng lớn nhất cuả VN.
    - Hiện nay có 1.8 triệu người Việt ở Mỹ và số sinh viên du học VN tại Mỹ là 13,000 - đứng hàng thứ 8 trong số các sinh viên du học tại Mỹ (gồm cả Âu , Á và Châu Mỹ La tinh).
    - Việt nam nay trở thành nước có thiện cảm với Mỹ nhất tại vùng Đông Nam Á. Theo thống kê năm 2014: 76% người Việt có thiện cảm với Mỹ.
    Tất cả những dữ kiện nêu trên chứng tỏ một điều: Mỹ đă sắp xếp để VN trở lại quỹ đạo của Mỹ và Mỹ săn sàng đặt VN vào bàn cờ chiến lược- nhất là sau chính sách "Tái cân bằng lực lượng " của Obama tại vùng Á Châu - Thái B́nh Dương.
    C̣n về Trung Quốc?
    Trong khi liên lạc với Mỹ có những chuyển biến vượt bực nêu trên, th́ liên lạc song phương VN và Tầu trong cùng thời gian đó ra sao? Gần như chỉ .. dậm chân tại chỗ hay là đi xuống. Sau Hội Nghị Thành Đô năm 1990, th́ VN b́nh thường hoá bang giao với Tầu năm 1991 (tức là rất nhiều năm sau trận chiến Lạng Sơn)- và hội nghị Thành Đô này, ngoài chuyện xác nhận lại 16 chữ vàng rỗng tuếch trong liên lạc giữa hai nước- c̣n lại th́ hầu như không có ǵ đáng nói. Tuy hợp tác về thương mại giữa VN và Trung Quốc lên rất cao- nhưng điều này không có nghĩa là VN không thể thoát khỏi ṿng cương toả cuả Trung Quốc về thương mại- và điều này cũng không phải là cái thắng để tránh xung đột. Năm 2011, Nguyễn Phú Trọng (Bí thư Đảng CSVN) thăm Trung Quốc để cải thiện bang giao- nhưng sau đó VN phê chuẩn đạo luật thừa nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của VN. Trung Quốc sau đó lên tiếng luật này (cuả VN) là bất hợp pháp và vô hiệu quả . Đồng thời Trung Quốc phê chuẩn luật công nhận Hoàng Sa và Trường sa là của Trung Quốc.
    Ta nghe nói nhiều về chuyện các phe thân Mỹ , thân Tầu của giới cầm quyền tại VN. Tuy nhiên, theo suy nghĩ của tôi (kẻ viết bài), th́ hiện tại hầu hết các lănh tụ CSVN đều.. hướng về Mỹ (hăy nh́n h́nh ảnh hớn hở của Trương Tấn Sang sau khi kư thoả ước "Hợp tác Toàn diện" với Obama và Phạm B́nh Minh- sau khi họp và nghe ngoại trưởng Mỹ xác nhận việc Mỹ đồng ư tháo khoán từng phần việc bán vơ khí cho VN th́ ta đủ hiểu).
    Tuy nhiên, dù rằng có thể Mỹ muốn xúc tiến nhanh việc đưa VN vào qũy đạo của Thế giới tự do (song song với những đ̣i hỏi cuả Mỹ về cải tiến về nhân quyền tại VN) và Mỹ muốn VN trở thành một mắt xích chiến lược trong chính sách tái cân bằng cuả Obama tại Thái B́nh Dương, th́ VN- dù có thể rất muốn- nhưng vẫn phải ḍ chừng phản ứng của đàn anh ở phương Bắc. Tại sao? v́ nếu xảy ra xung đột, th́ sẽ không phải như trận Lạng Sơn ngày trước, mà ngày nay VN đối với Trung Quốc cũng như châu chấu đá xe mà thôi. Do đó VN phải hết sức dè đặt và chỉ dám ..tiến từng bước về phiá Mỹ.
    Nay xin trở lại với những nhân vật mà tôi nêu ra ở phần trên (trừ Bùi Duy Tâm) : Đây là những nhân vật đă ..đạp lên dư luận và làm thay đổi lịch sử. Ta có thể nói Nguyễn Xuân Oánh là kẻ trở cờ, Nguyễn Văn Linh và Vơ Văn Kiệt là những tên cộng sản ngu dốt : nếu hai người này có chút đầu óc th́ đă không theo CS ngay từ lúc đầu , nay có quay ngược lại th́ cũng chỉ là để.. chuộc tội mà thôi. Tuy nhiên, nói qua th́ cũng phải nói lại: nếu không có những người này, th́ VN ngày nay cũng chỉ giống như Cuba hay Bắc Hàn không hơn không kém.
    Riêng về những nhân vật như Bill Clinton và McCain- những người đă chủ trương mở cửa lại với VN sau cấm vận và dùng đủ mọi cách để đưa VN về hướng dân chủ và nhân quyền- mà không cần phải động binh v́ không hề chủ trương thay đổi lá cờ của VN- th́ dù ta đă thua năm 1975, nhưng nay th́, như đă mô tả ở phần trên, h́nh như VN đang di chuyển rất gần về phía Mỹ.
    Để kết luận, tôi xin nhắc lại một lời phê b́nh về Tào Tháo, một nhân vật cũng.. "đạp trên dư luận" trong thời Tam Quốc ở bên Tầu:
    "Khen chê chớ vội hợt hờ"

    Vũ Ngọc Tấn
    Dec 11, 2014

    Nguồn:

    http://bacaytruc.com/index.php?optio...c-gi&Itemid=53

    P/S của người post:
    Tôi đăng lại bài này và bài phản biện của BS Nguyễn Ngọc Khôi sau đây v́ có 2 mục đích:
    1. Trong các bài trên, hai bác Pleiku và mongem tranh cải về việc ông Vũ Ngọc Tấn có phải là bác sĩ hay không. Nhân việc cỏn con này mà hai bác có lúc lời qua tiếng lại nhiều khi không được êm tai. Trong bài sau này, BS Nguyễn Ngọc Khôi nói rơ “Tôi xin xác nhận ngay từ đầu là Vũ Ngọc Tấn là người cùng chí hướng Quốc Gia như chúng ta. Anh là bạn cùng khoá Y-Khoa với tôi, hiện cư ngụ tại Úc Châu”.
    2. Khi không cùng quan điểm, mong rằng các TV khác cũng hành xử như BS Nguyễn Ngọc Khôi: Hăy dùng các lư lẻ để phản biện lại. Xin đừng vội chụp cái nón cối trên những ai không cùng quan điểm với ḿnh!
    TV

  10. #30
    Member Truc Vo's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    907

    Phản biện bài viết của BS Vũ Ngọc Tấn nhan đề “Những Kẻ đạp trên dư luận”

    BS Nguyễn Ngọc Khôi
    Kính thưa các Niên Trưởng cùng các anh em,

    Sau khi đọc bài nhận định tựa đề : “Những kẻ đạp trên dư luận”, riêng tôi nhận thấy có nhiều ư kiến dị đồng với tác giả. V́ không tham dự các diễn đàn khác và v́ không có phương tiện liên lạc thẳng với tác giả, tôi xin phép được viết lên những cảm nghĩ của riêng tôi về bài nhận định trên.
    Tôi xin xác nhận ngay từ đầu là Vũ Ngọc Tấn là người cùng chí hướng Quốc Gia như chúng ta. Anh là bạn cùng khoá Y-Khoa với tôi, hiện cư ngụ tại Úc Châu. Cùng chí hướng vị tất phải cùng lối suy nghĩ. Đó là cái đẹp và tốt trong lư tưởng tự do chính kiến của tất cả người sống dưới chế độ Tự Do như VNCH. Vậy Vũ Ngọc Tấn và tôi cho đến giờ này vẫn là những người chống lại chế độ độc tài, bất nhân bất nghĩa của các đảng viên Cộng Sản trên thế giới, trong đó có các đảng viên CS Việt Nam. Vây xin phép cho được vào đề.
    Thân kính, Nguyễn Ngọc Khôi

    Thư ngỏ cùng anh Vũ Ngọc Tấn
    Anh Tấn thân,
    Kể từ khi ra trường Y-Khoa, chúng ta ít có dịp gặp nhau hay tṛ chuyện với nhau, trừ mới đây, tôi chia sẻ và đồng ư với anh về chuyện có vài phần tử Quốc Gia Việt Nam tị nạn CS tại Hoa-Kỳ bắt buộc ông Điếu Cày phải đứng dưới cờ vàng ba sọc đỏ của chúng ta mặc dù ông ta sinh đẻ tại miền Bắc CS, không bao giờ được hưởng cái không khí tự do vủa VNCH, dù rằng ông ta nay đă trở thành một nhân vật chống CSVN, đă bị tù đày v́ chống đối.
    Tôi đồng ư với anh chúng ta nên coi ông Điếu Cày, ít nhất trong giai đoạn này, là ở trong hàng ngũ ngững người chống Cộng như chúng ta. Tuy nhiên, thư này không có mục đích đào thêm về sự kiện Điếu Cày. Nếu cần chúng ta có thể bàn thêm trong lá thư sau.
    Xin trở lại bài nhận định “Những kẻ đạp trên dư luận” anh viết.
    Tôi xin xác nhận anh vẫn là một người nhiệt ḷng với đất nước và có chí hướng chống Cộng. Chính v́ sống trong không khí hoàn toàn tự do của Hoa-Kỳ và Úc Đại Lợi nên chúng ta mới có cơ hội bàn bạc chân thật , thẳng thắn, và có cơ hội nói lên những dị biệt ư kiến mặc dù vẫn cùng chiến tuyến.V́ vậy tôi xin phép anh cho tôi viết ra đây những khác biệt ư kiến giữa hai chúng ta:
    1.Ông Bùi Duy Tâm: Mở đầu bài kể ra những nhân vật bất chấp dư luận để làm những quyết định lợi nước lợi dân mà mở đầu bằng BDT th́ quá tội nghiệp cho những người khác anh kể tiếp theo, kể cả Nguyễn Văn Linh và Vơ Văn Kiệt. Tư cách của Bùi Duy Tâm đối xử với bà Dương Thu Hương đă nói lên cái ti tiện, tiểu nhân của người không xứng đáng làm đàn ông. Không người đàn ông tự trọng nào trên thế gian văn minh lại đi nói những chuyện riêng tư của ḿnh với một người đàn bà với mục đích hèn mọn khoe khoang tài chinh phục của ḿnh. Đừng nói những hành động bất xứng khác mà anh và tôi biết về BDT, nội chuyện này cũng cho ta biết tư cách thấp hèn của con người.
    Khi anh nói BDT đạp lên dư luận, tôi chỉ đồng ư với anh là BDT đạp lên dư luận v́ ông ta như con lợn. Con lợn nó đạp ngay lên phân của nó, đừng nói ǵ đến dư luận.
    2. Nguyễn Văn Linh, Vơ Văn Kiệt, Nguyễn Xuân Oánh: Sau khi thắng VNCH, với chính sách vô sản, hợp tác xă, CSVN đă đi đến phá sản. Hai người trên phải mời Nguyễn Xuân Oánh ra dạy cho họ làm kinh tế tư bản để cứu cho cái đảng của họ chứ có đạp lên dư luận của dân đâu ? Dư luận dân chúng vào thời điểm đó là t́m cách đóng tàu, thuê tàu, x́ tiền cho bọn Công An để ra khơi, sống chết phó mặc. Hoặc những người kẹt lại th́: "Đả đảo Thiệu Kỳ, mua cái ǵ cũng có. Hoan hô Hồ Chí Minh, mua cái đinh ranh con cũng xếp hàng" hay "Đôi dép râu dẫm nát tâm hồn trẻ, Nón tai bèo che khuất cả tương lai"... Họ có dẫm lên dư luận quần chúng đâu? Có thể họ đi ngược lại cái mộng "ban đầu" của họ để tự cứu lấy ḿnh. Có ǵ đâu mà phải kể công lao? Riêng tôi thấy, họ vẫn là người CS.
    Khi anh "kể công" của họ, tôi nghĩ anh "sai lầm chiến thuật". Họ trước sau vẫn là kẻ thù của ḿnh, tức là của anh, của tôi và của tất cả người Quốc Gia khác. Ai lại đi vinh danh kẻ thù bao giờ?
    3 Clinton, John Mc Cain, John Kerry: Họ là những công dân Mỹ. Mặc dù thua trận, nhưng khi họ thấy CSVN bắt đầu có rạn nứt với Trung Cộng và bắt đầu vác bị đi xin xỏ họ trở lại đầu tư, đây lại là có hội cho Hoa-Kỳ trở lại "hoà b́nh" để kiềm chế Trung Cộng lấn xuống miền Nam.
    Đây là nhu cầu chính trị. Họ có dẫm lên dư luận của ai đâu? Người dân Mỹ có chống việc trở lại Việt Nam của chính phủ Hoa-Kỳ đâu?
    Những người này chỉ bơi theo làn sóng lịch sử để củng cố vị trí của Hoa-Kỳ trên vùngThái B́nh Dương mà thôi. Chẳng làm phật ḷng ai hết trừ Trung Cộng. Thỉnh thoảng họ bắt bí CSVN bằng cái "Human Rights" cho xôm tụ h́nh thức thôi.
    Anh ví Clinton với Kennedy và cho Clinton đang thắng thế. Xin gợi ư: Jean Orieux, văn sĩ Pháp chuyên về lịch sử thường mượn một một câu ngạn ngữ của Ả Rập làm tiền đề cho các cuốn sách của ông như sau: "L'homme est plus fils de son époque que de sa propre mère" Ư nói là xét người phải nghĩ tới thời của người đó.
    Kennedy sống trong thời kỳ chiến tranh lạnh. Ông hành sử theo thời đó. Clinton làm Tổng-Thống khi chiến tranh lạnh giữa hai khối CS và tư bản đă chấm dứt. Ông lợi dụng thời cơ CSVN đói ră họng để mang ảnh hưởng xứ ông trở lại Đông Dương. Tất cả đều là Geopolitics. Nói theo Hồng Y Giáo Chủ Richelieu là : " Seule la Raison d'Etat compte", người Anh dịch Raison d'Etat là National Interests. Vậy dịch sang tiếng của chúng ta: "Quyền lợi Quốc Gia trên hết".
    Tôi tự hỏi khi anh viết về những người dám "đạp lên dư luận", phải chăng anh muốn nói đến những người dám đi ngược lài gịng lịch sử, để dấu ấn của ḿnh trên gịng lịch sử? Nếu nghĩ như vậy th́ số người này có thể đếm trên đầu ngón tay: Alexandre đại đế, Jules César, Nă Phá Luân, Bismark. Và ở Việt Nam ta có Lư Thường Kiệt.
    Vài hàng chia sẻ dị biệt ư kiến với anh trong tỉnh bằng hữu.
    Thân mến,

    Nguyễn Ngọc Khôi
    ---------------

    Nguồn:
    http://bacaytruc.com/index.php?optio...c-gi&Itemid=53

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 1
    Last Post: 03-04-2013, 08:48 PM
  2. YÊU THỜI...ĐỒ ĐỂU (kỳ 1) của Tác giả Nhật Tuấn
    By Cu Cường in forum Văn Hóa - Nghệ Thuật
    Replies: 2
    Last Post: 19-10-2012, 03:08 AM
  3. Replies: 2
    Last Post: 09-04-2012, 04:43 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 07-02-2011, 02:55 AM
  5. Ờ Việt Nam Bây Giờ Nhất Thế Giới
    By banhtieu in forum Tin Việt Nam
    Replies: 20
    Last Post: 22-12-2010, 04:36 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •