Page 1 of 4 1234 LastLast
Results 1 to 10 of 33

Thread: Vụ báo Sài G̣n Nhỏ bị hai kư giả báo Người Việt kiện đang gây xôn xao dư luận

  1. #1
    Member
    Join Date
    10-11-2010
    Posts
    865

    Vụ báo Sài G̣n Nhỏ bị hai kư giả báo Người Việt kiện đang gây xôn xao dư luận

    ( Tin tức cộng đồng bên Mỹ ,phải trái như thế nào không rơ ,tuy nhiên trên nguyên tắc của "tự do báo chí " và " tự do ngôn luận " th́ giữa hai tờ báo không có thể thưa gởi nhau về tội phỉ báng đuợc ,bên nào cũng có báo ,bên nào cũng đuợc quyền viết bài phản biện và giải thích với độc gỉa của ḿnh , tranh luận với nhau để độc gỉa hai bên biết ai phải ai trái ,chứ nếu một bên ỷ có tiền , có thế ,thưa gởi đề bẹp bên kia th́ sao có tự do ngôn luận ,tự do báo chí ? )

    Vụ báo Sài G̣n Nhỏ bị hai kư giả báo Người Việt kiện đang gây xôn xao dư luận





    Cali Today News – Vụ báo Sài G̣n nhỏ bị hai kư giả báo Người Việt kiện hiện đang làm xôn xao dư luận không chỉ tại quận Cam mà c̣n ở khắp nơi tại hải ngoại.

    Bản tin về vụ kiện này với tựa đề “Little Saigon Follies: Vietnam Communists Secretly Run Prominent Little Saigon Newspaper?” của kư giả R. Scott Moxley viết được tờ OC Weekly đăng tải vào ngày 7 tháng 9 vừa qua như sau:

    “Two journalists at Nguoi Viet Daily News, the country's oldest and most respected Vietnamese newspaper, are suing a rival Little Saigon newspaper for publishing inflammatory accusations involving secret, foreign communist influence and sex. Dat Huy Phan and Vinh Hoang claim that Hoang Duoc Thao (AKA Dao Nuong) and Saigon Nho weekly newspaper falsely accused them in a July 28, 2012, article of being communist agents running the newspaper at the direction of Vietnam's government in Hanoi.

    The Saigon Nho report also accused Hoang of being "an unchaste woman" who is "unqualified for her profession" and "known to have many scandalous affairs," according to the Sept. 4 lawsuit filed in Orange County Superior Court. The lawyer representing Phan and Hoang wrote in the suit that the allegations were intended "to evoke feelings of hatred, contempt, ridicule" and to cause "the victims to be shunned, avoided and injured in his and her profession, as well as to subject them to threats of great bodily harm" in Little Saigon, where anti-communist sentiments remain potent. The Nguoi Viet duo also claim that their attempt to win a public retraction for the allegations was ignored.

    Thao and Saigon Nho, the Garden Grove weekly founded in 1985, have not yet filed a formal response to the lawsuit.The case has been assigned to Superior Court Judge Frederick P. Horn in Orange County's central courthouse in Santa Ana. Orange County's Little Saigon region is home to the world's largest Vietnamese population outside of Vietnam.

    Though the Vietnam War ended 37 years ago, images of Ho Chi Minh, the communist leader, still inflame passions among mostly elderly residents who were forced to immigrate to the U.S. after the fall of South Vietnam.”…



    Ngay lập tức, sau khi bản tin này được tung ra, dư luận cộng đồng thật xôn xao. Không chỉ từ Nam Cali, mà nhiều độc giả của Cali Today khắp nơi, cũng muốn biết thêm về vụ kiện này.

    Website KBC Hải Ngoại đă chạy một bản tin với tựa đề “Trận chiến Người Việt và Saigon Nhỏ khởi sự ra toà” vào số ra ngày 8 tháng 9 như sau:

    “Sau thời hạn 30 ngày để xin lỗi không được bà Hoàng Dược Thảo và tờ báo Saigon Nhỏ đáp ứng. Ngày 4/9/2012 ông Phan Huy Đạt và bà Hoàng Vĩnh đă chính thức nộp đơn khởi tố tại Toà Án Tối Cao Quận Cam. Mời bạn đọc theo dơi diễn tiến qua bài báo cuả tờ báo OCWeekly.

    Hai nhân viên cuả nhật báo Người Việt Daily News, tờ báo lâu đời nhất và uy tín nhất của làng báo Việt ngữ, đang kiện một tờ báo đối thủ tại Little Saigon về việc đăng bài viết xúc phạm và cáo buộc đương đơn những liên quan đến chuyện bí mật, ảnh hưởng bởi cộng sản và t́nh dục.

    Ông Phan Huy Đạt và bà Hoàng Vĩnh khiếu nại bà Hoàng Dược Thảo (bút hiệu Đào Nương) và tuần báo Sài G̣n Nhỏ đă vu cáo họ trong số báo ngày 28 tháng Bảy năm 2012, bài viết cho rằng nhật báo Người Việt là công cụ tuyên truyền cuả cộng sản và đặt dưới sự chỉ đạo cuả nhà nước Việt Nam tại Hà Nội.

    Bài viết cuả Saigon Nhỏ cũng cáo buộc bà Hoàng Vĩnh là "một người phụ nữ dâm đảng," là "không đủ tiêu chuẩn nghề nghiệp về điạ vị của ḿnh" và "được biết là người có nhiều vấn đề tai tiếng," hồ sơ vụ kiện đă được nộp ngày 4 tháng Chín nộp tại Toà Án Tối Cao Quận Cam (Orange County Superior Court.)

    Luật sư đại diện cho ông Phan Huy Đạt và bà Hoàng Vĩnh đă khai trong đơn kiện rằng những cáo buộc được tạo ra với âm mưu "để khơi dậy ḷng hận thù, khinh bỉ, nhạo báng" và "tạo ra lư do để các nạn nhân bị xa lánh, tránh né và phương hại đến nghề nghiệp của họ, cũng như mục đích đe dọa gây tổn hại đến mạng sống cuả họ" tại Little Saigon, nơi mà tinh thần chống Cộng vẫn c̣n được phát động.

    Hai nhân viên báo Người Việt này cũng cho rằng nỗ lực của họ để lấy lại niềm tin công cộng để hoá giải các cáo buộc.

    Bà Thảo và Sài G̣n Nhỏ, tờ tuần báo Garden Grove được thành lập vào năm 1985, đă chưa nộp phản biện chính thức cho vụ kiện. Hồ sơ kiện đă được chuyển qua thụ lư bởi Chánh Án Frederick P. Horn thuộc Toà Án Tối Cao Trung Ương Quận Cam tại San Ta Ana. Little Saigon là vùng đông đảo cư dân người Việt nhất thế giới ngoài Việt Nam.

    Mặc dù chiến tranh Việt Nam đă kết thúc 37 năm trước đây, h́nh ảnh của ông Hồ Chí Minh, nhà lănh đạo cộng sản, vẫn âm ỉ đốt cháy trong xúc động cuả những người già cả, những người bị buộc phải định cư tại Hoa Kỳ sau khi miền Nam Việt Nam sụp đổ.”

    Một số độc giả cũng muốn đọc lại bài viết trên báo Sài G̣n Nhỏ mà từ đó vụ kiện cáo xảy ra. Dưới đây là nguyên văn bài báo này trên tờ Sài G̣n nhỏ:



    Những “bí ẩn” của báo Người Việt: Ai là chủ thực sự của báo Người Việt?


    Đào Nương – Những Điều Nên Nói

    (Nhật báo Saigon Nhỏ Thứ Bảy, ngày 28 tháng 7, 2012)



    V́ một “định mệnh” chưa thể kết luận là tai ương hay may mắn, Đào Nương tôi bước chân vào làng báo ở Thành Cam tức Orange County này rất sớm. Nói theo ông “Long Đất” tức tài tử Nguyễn Long nay đă quá cố th́ Đào Nương tôi đi từ chân “đổ gạt tàn thuốc lá”, “pha cà phê” lên đến chức “chủ nhiệm” cũng nhiều “nhiêu khê”. Nhưng nói theo ông Mai Thảo th́ “Đào Nương là người của phái Nga My “nằm vùng” ở phái Thiếu Lâm nên khi Đào Nương xuống núi th́ bọn nam tử sẽ gặp nhiều khốn đốn”.

    Chỉ biết, từ những năm đầu h́nh thành cúa làng báo Việt ngữ tại nam Cali, Đào Nương tôi đă có mặt. Ngày nay, khi đi thăm mộ cha tôi ở nghĩa trang Peek Family, tôi đi một ṿng là “thăm” được nhiều người: ông Mai Thảo, ông Nguyên Sa…. Nhưng phải đến nghĩa trang Good Shepherd ở Huntington Beach th́ mới thăm được vợ chồng nhà văn Thảo Trường. Nh́n lại những tên tuổi hàng đầu cuả nền văn hoá miền Nam lưu vong bây giờ chỉ c̣n lại vài người, như những bông hoa quư chơ vơ, cô đơn đến tội nghiệp. Một b́nh hoa th́ cần phải có nhiều loại hoa, nhiều thứ hoa, đủ màu, đủ sắc; phải có cây đệm, phải có hoa dại kèm theo th́ mới ra một tác phẩm nghệ thuật, lôi cuốn tầm nh́n. Bây giờ, cành hoa quư chơ vơ một ḿnh, gợi nhớ những người vắng mặt với những áng văn chương của một thời không c̣n nữa. Nhưng dù là với ai, lúc nào, ở đâu th́ thời đó, cuộc vui nào cũng không thiếu “bác Yến”. Vai tṛ cuả một trái đệm, có đó mà không đó. Chẳng là ǵ, không viết văn, không làm thơ, không phê b́nh thơ văn cuả ai, chỉ hiện diện để đánh trống và… bỏ dùi. Lâu dần cũng quen để rồi chúng tôi thường bảo nhau: đừng nghe những ǵ bác Yến nói mà hăy nh́n kỹ những ǵ bác Yến làm. Mà h́nh như bác Yến không làm ǵ ráo trọi.



    Tờ Người Việt cũng vậy. Thủ khẩu như b́nh trước những vấn đề quan trọng của cộng đồng nhưng lại sẵn sàng “ứng chiến” để làm lợi cho cộng sản. H́nh thành từ một garage ở nhà ông Đỗ Ngọc Yến ở đường Euclid với sự đóng góp công sức của rất nhiều người. Khi tôi chở “ông bạn đời” đến đó, ngọn đèn pha chiếu thẳng vào một cái garage mở rộng cửa, bên trong lố nhố những bóng người đứng ngồi.

    Hai thập niên đầu của lịch sử tị nạn cộng sản Việt Nam, những nhà văn, nhà báo lưu vong c̣n tuổi trẻ, bầu nhiệt huyết của ḷng ái quốc, thương nhà, thương nước c̣n nguyên vẹn. Ai cũng mong có được một cơ quan ngôn luận để viết, để thông tin đến cộng đồng những điều biết được, nghe được về quê nhà. Nhiều khi, trong bóng đêm, tôi thường tự hỏi, nếu họ là tôi, ngày hôm nay phải điều hành một hệ thống báo chống cộng ở hải ngoại, phải đương đầu với tài lực, với nhân lực của cả một đảng cướp đang vươn cánh tay nối dài ra nước ngoài, những đàn anh đi trước tôi trong làng báo, họ sẽ làm ǵ?

    Tôi c̣n nhớ ông Duy Sinh Nguyễn Đức Phúc Khôi là chủ bút báo Người Việt lúc đầu. Báo Người Việt cũng ba ch́m bảy nổi như những tờ báo Việt ngữ khác cùng thời. Chỉ khác là qua nhiều “triều đại” và anh em nối tiếp nhau ra đi, từ Duy Sinh Nguyễn Đức Phúc Khôi, Nguyễn Đức Quang, Lê Đ́nh Điểu, Tống Hoằng, Đỗ Việt Anh và bây giờ là Phan Huy Đạt, nhưng có một điều không đổi: Đó là sự hiện diện của ông Đỗ Ngọc Yến.



    H́nh cố chủ nhiệm nhật báo Người Việt chủ toạ buổi họp với

    Việt gian Nguyễn Tấn Dũng - khi đó Dũng là phó thủ tướng đặc trách kinh tế

    Vơ Tá Chước - Đỗ Ngọc Yến (Chủ Tọa) - Nguyễn Thanh Phong - Nguyễn Tấn Dũng



    Với tất cả mọi “biến động” mà báo Người Việt gây ra, ông Yến luôn có nụ cười “lỡ rồi, biết làm sao”, coi chuyện “bất thường” đó như là một chuyện b́nh thường. Có thể nói, ông Yến là người sống lành mà chết dữ. Với bạn bè nhà văn, nhà báo, ông Yến là một người xuề xoà, ai nói ǵ ông cũng cười, chuyện báo Người Việt làm bậy đến đâu, ông cũng chỉ cố nhướng cặp mắt mỏi mệt sau cái kính cận dày, coi như ông có nh́n, ông có biết, nhưng ông không cố t́nh làm bậy. Điều lạ là “biến cố nào” th́ báo Người Việt cũng lỡ.. tuyên truyền cho Việt Cộng.



    Ngược lại, cái nh́n của những nhà chính trị miền Nam Việt Nam về ông Đỗ Ngọc Yến th́ không như thế. Những người như ông Hoàng Văn Đức, như ông Trần Văn Tiết, như ông Hà Thúc Kư đă nhận xét ra sao về Đỗ Ngọc Yến th́ Đào Nương tôi nghĩ, tôi không phải là người duy nhất đă nghe những nhận xét này.

    V́ thế năm 2008, khi những tấm h́nh ông Đỗ Ngọc Yến chụp chung với những lănh tụ cộng sản cao cấp như Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Xuân Phong lộ ra ngoài, khi ông Đỗ Ngọc Yến đă qua đời hai năm trước đó th́ những người hiểu chuyện không ai ngạc nhiên.



    Nh́n lại Ban Biên Tập hiện nay của báo Người Việt, Đào Nương tôi nghĩ người có thẩm quyền để giải thích về hành tung của ông Đỗ Ngọc Yến phải là ông Hoàng Ngọc Tuệ. Phần ông Đỗ Quí Toàn thấy vậy nhưng mà không phải vậy. Ông Toàn là người có nhiều tật xấu và không kín đáo nên không phải là người có thể tin cậy vào việc lớn. bạn bè bên ngoài mà c̣n nh́n thấy điều này huống chi là những người ở bên trong.



    Hoàng Ngọc Tuệ th́ lại rất thâm trầm im lặng. Nếu không phải là người chú ư đến báo chí, biết được chuyện “miền Nam trước 1975” th́ hầu như không ai để ư đến ông Hoàng Ngọc Tuệ. Những người như Đinh Quang Anh Thái, như Phạm Phú Thiện Giao, như Vũ Quí Hạo Nhiên đều không đáng nói. Bọt bèo th́ thường nổi trên mặt mà. Nhưng sự kiện vợ của ông Hoàng Ngọc Tuệ, bà Hoàng Vĩnh ra mặt điều hành báo Người Việt mấy năm nay mới là lạ.



    Điều lạ thứ nhất: bà Hoàng Vĩnh không phải là một người có khả năng học vấn hay báo chí. Bà lại là một người có nhiều tai tiếng về t́nh ái. Điều lạ thứ hai: Là một người rất khôn ngoan, Hoàng Ngọc Tuệ ngu ǵ mà đưa vợ vào nơi thị phi để mà mang nhục?



    Năm 2008, Đỗ Việt Anh ra khỏi tờ Người Việt và lập tờ Việt Herald để đối đầu với tờ Người Việt. Khi báo Việt Herald thất bại, Người Việt thu dụng lại Đỗ Dũng, người đă phản bội tờ Người Việt để đi theo Đỗ Việt Anh trước đó. Cũng như Người Việt đă thu dụng lại Vu Quí Hạo Nhiên mặc dù Vũ Quí Hạo Nhiên không chỉ gây rắc rối cho Người Việt trong vụ lá cờ vàng trong chậu nước rửa chân mà c̣n trong dự án thành lập nhà in riêng năm 2007.



    Chỉ riêng vụ này, Vũ Quí Hạo Nhiên đă làm cho báo Người Việt thiệt hại một số tiền không nhỏ khi mua cơ sở, mua máy in và sau đó phải giải thể, bán tống, bán táng đi để thoát nạn tiền nhà băng hàng tháng. Sau vụ này, Phan Huy Đạt trở thành Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị kiêm chủ nhiệm. Con gái Đỗ Ngọc Yến, cô Đỗ Bảo Anh mất cả hai chức cùng một lúc. Bà Đỗ Ngọc Yến cũng không c̣n làm việc cho báo Người Việt sau khi bức h́nh ông Yến họp với Việt Cộng tung ra ngoài. Sau đó một “tiến tŕnh” thay đổi bí ẩn… nào trong 3 năm qua để rồi bây giờ Phan Huy Đạt trở thành Chủ Nhân Ông toàn phần của nhật báo Người Việt!

    *

    Trên báo Người Việt, hàng ngày nơi trang 2, báo Người Việt “tŕnh làng” một Hội Đồng Quản Trị, một Ban Điều Hành, Ban Biên Tập rất nặng kí.

    Ngày 13 tháng 7, khi trả lời ông Phan Tấn Ngưu về việc có hay không có một áp lực trên báo Người Việt trong cuộc họp báo phân trần về việc đă đăng bài nhục mạ Quân, Dân, Cán Chính VNCH, ông Phan Huy Đạt cho biết Quỹ Hưu Bổng Nhân Viên Người Việt làm chủ báo Người Việt và họ làm việc theo quy tắc tập thể quyết định. Khi vào



    http://401k-plans.findthebest.com/l/...Ownership-Plan





    quư vị sẽ đọc được đây là một chương tŕnh 401K thành lập ngày 1 tháng 1, năm 2009 dành cho nhân viên với 27 thành viên nhưng không có “nhân viên quá cố” nào hay người thừa kế nào có tên trong danh sách. Báo Người Việt thành lập từ năm 1978 đến nay là 34 năm thế th́ trước ngày 1 tháng 1, 2009 ai là chủ báo Người Việt? Việc “trao tay” này diễn ra như thế nào? Ai là 27 “nhân viên’ có tên trong cái “quỉ” (dấu hỏi hay dấu ngă… tùy người đối diện) này? Trước đây, báo Người Việt rêu rao là trị giá trên 10 triệu và cổ phần của bà Đỗ Ngọc Yến là vài triệu đô la!





    Lê Quư Biên - Nguyễn Xuân Phong - Đỗ Ngọc Yến - Vơ Tá Chước


    Ông Phan Huy Đạt trong một cuộc phỏng vấn của báo trong nước cho biết vừa làm counselor, vừa học luật như sau:


    (nguyên văn)


    Trong dịp về thăm và làm việc tại Việt Nam, ông Phan Huy Đạt, giáo sư trường Orange Coast College, California, Mỹ đă có cuộc trao đổi ư kiến về t́nh h́nh giáo dục đại học ở Mỹ và những liên hệ với hoàn cảnh Việt Nam.

    Xin anh cho biết vài nét về con đường anh đă trải qua để có điều kiện vào sâu ngành đại học ở Mỹ ?

    - Ngay khi đến Mỹ năm 1975, tôi thi được một học bổng hậu đại học (fellowship) theo học ngành cao học về giáo dục tại San Diego State University. Sau khi xong bằng M.A tôi đi dạy ở một trường trung học cấp 3. Trong khi đó tôi tiếp tục học cao học về khoa học xă hội, chuyên về tâm lư học và xă hội học. Hai năm sau tôi được tuyển vào dạy ở Orange Coast College, một trường đại học cộng đồng. Tôi đang làm dở luận án xă hội học về “sự thích nghi nghề nghiệp của người nhập cư” th́ đổi ư chuyển qua học luật. Sau khi tốt nghiệp với bằng Juris Doctor (Tiến sĩ Luật) và thi đậu vào luật sư đoàn California, tôi vừa dạy học vừa mở văn pḥng luật riêng để hành nghề luật sư. Trong đại học, công việc chính của tôi là hướng dẫn sinh viên chọn nghề, chọn ngành học, và chọn lớp học. V́ thế, tôi có dịp theo dơi việc học của một số sinh viên trong nhiều năm sau khi ra trường và chuyển đi trường khác. Thành thử qua hơn hai mươi năm dạy học, tôi đă hướng dẫn vài ngh́n sinh viên, trong đó một số khá lớn là người Việt.


    Qua câu trả lời này chúng ta thấy tuy có bằng Jurist Doctor và thi đậu vào luật sư đoàn nhưng ông Phan Huy Đạt có 20 năm làm nghề giáo, sau khi có bằng hành nghề luật sư vẫn tiếp tục dạy học. Thời gian này dài hơn thời gian để ông luật sư tay mơ “già tuổi đời” nhưng “non tuổi nghề” có thể thành công hay hái ra bạc với nghề luật sư. Nhưng sau khi đọc được cái “401K Plan” của 27 nhân viên báo Người Việt, Đào Nương tôi “ṭ ṃ” (chả là v́ ông Phan Huy Đạt trả lời trên đài SBTN cho biết ông Đỗ Ngọc Yến là một “nhà báo ṭ ṃ” nên ông đi gặp Nguyễn Tấn Dũng chơi cho vui) bèn lên toà thị chính cuả thành phố Westminster hỏi xem ai là chủ báo Người Việt v́ đây là public record, ai hỏi cũng được. Bà Nancy Wright, người phụ trách cấp Business Licence cho biết báo Người Việt là một cơ sở thương mại tư nhân (a sole proprietor) và chủ nhân (owner) là ông Phan Huy Đạt chứ không phải là công ty (corporation) ǵ ráo trọi.



    Thế là thế nào? Thế mà các hội đoàn cứ một điều “Kính gửi Hội Đồng Quản Trị báo Người Việt” hai điều “kính thưa Ban Điều Hành” rồi c̣n đ̣i hỏi báo Người Việt “đuổi” chủ nhiệm Phan Huy Đạt th́ chết thật. Mà không hiểu ông counselor 20 năm, ông luật sư “già tuổi đời” nhưng “non tuổi nghề” này làm cách nào mà có tiền nhanh chóng thế để mua đứt luôn “em” Người Việt làm của riêng (sole proprietor) như đă đăng kư trong “sổ bộ đời” cuả thành phố Westminster? Đào Nương tôi … ṭ ṃ (lại ṭ ṃ như nhà báo vĩ đại Đỗ Ngọc Yến) hỏi một ông thân hữu của báo Người Việt về việc này th́ ông này cười bảo: bà mà hỏi chuyện pháp lư của báo Người Việt th́ ruồi nhặng nó sẽ bay ra tùm lum! Tại sao lại ruồi nhặng bay ra? Khui “két sắt” nhà giàu th́ đô la sẽ bay ra chứ sao ruồi nhặng lại bay ra? Liệu “27 active members” của cái “quỷ” Nhân Viên báo Người Việt có biết là ông Phan Huy Đạt là chủ nhân toàn phần của báo Người Việt theo hồ sơ đăng kư ở thành phố Westminster hay không?



    Ông Phan Huy Đạt là một luật sư, lại có thêm ông luật sư Hoyt Hart II làm cố vấn chắc ông ấy không dám làm ẩu đâu. V́ luật sư mà làm ẩu th́ mất bằng như chơi? Ban Biên Tập Báo Người Việt bao gồm những cây bút thượng thặng, chuyên nghiệp và dồi dào kinh nghiêm báo chí hăy chuẩn bị giấy bút đi để giải thích v́ sao Toà Thị Chính thành phố Westminster “nhầm lẫn” trong hồ sơ đăng kư tên Phan Huy Đạt là “chủ nhân ông” (owner) của cơ sở tư nhân Người Việt Daily News. Record của city c̣n nguyên đó.



    Nếu cần th́ chúng ta có 3 ông nghị viên gốc Việt tại hội đồng nghị viên của thành phố Wesminster để kiểm chứng chuyện này. Hồ sơ ghi bằng chữ nên nó không có chân để chạy ra, chạy vào như đô la. Chủ tịch cộng đồng Nam Cali là Luật sư Nguyễn Xuân Nghĩa. Ba cái dzụ luật lệ này chắc là Đào Nương tôi không dám qua mắt ông. Xin nhường cho ông thụ nư! Hy vọng ông Phan Huy Đạt, chủ nhân của báo Người Việt sẽ công bố tên của 27 người này để bọn “tay sai cuả giặc Mỹ” đa nghi cứ cho rằng một ông giáo nghèo, một counselor của một trường đại học cộng đồng th́ làm ǵ có tiền mà mua nổi nguyên một tờ báo to đùng như tờ Người Việt? Bọn “tay sai của giặc Mỹ” cho rằng nếu không phải “thằng” Sơn Hào th́ cũng là “thằng “Hải Vị”, Made in VC mua tờ Người Việt rồi ông đứng tên dùm cho chúng.


    Đào Nương tôi không tin nhưng không biết làm sao để bênh ông. Chi bằng ông cứ đưa 27 con ma “tay dài” này ra tŕnh làng là bọn “tay sai của giặc Mỹ” tin rằng đây là những người mang căn cước tị nạn cộng sản như “bọn họ”? Nhưng trong “27 active members” của ‘quỷ” nhân viên báo Người Việt này có tên ông Chihuahua th́ “member” đau đớn nhất lại là trùm x̣ Hoàng Ngọc Tuệ.

    Báo “lớn” nên có nhiều chuyện vui. Và c̣n dài dài, dài dài…. Xin đón xem hồi sau… sẽ rơ.



    Đào Nương





    và kết quả phiên ṭa thực sự là một bất ngờ



    Jury awards $4.5M to O.C. Vietnamese newspaper in 'communist' lawsuit

    Dec. 30, 2014 Updated 2:41 p.m.

    BY KELLY PUENTE / STAFF WRITER

    In an old-fashioned newspaper war, rival papers sometimes take shots at each other.

    But an Orange County jury ruled this week that a Vietnamese-language weekly went too far when it published an article accusing a competitor of having communist ties.



    An Orange County Superior Court jury awarded $4.5 million in damages to the Nguoi Viet Daily News, the county’s largest Vietnamese-language newspaper, in a defamation lawsuit against a rival weekly that published an article accusing its staff of being “unchaste” and “communist.”



    The Nguoi Viet Daily sued The Little Saigon News in August 2012 after owner Hoang Duoc Thao wrote a column falsely accusing the newspaper’s CEO of being a communist agent working for the Vietnamese government.



    Thao also wrote that the newspaper’s marketing director, Vinh Hoang, was “mentally defective and known to have many scandalous affairs,” according to the lawsuit.



    The accusations of communism caused significant damage to the newspaper in a Vietnamese-American community still raw from the Vietnam War, according to the lawsuit.



    “Within the Vietnamese communities of the United States, assertions that one is professionally unqualified, unchaste, or in anyway associated with the communist government of Vietnam are known to evoke feelings of hatred, contempt and ridicule,” the lawsuit said.



    The jury on Monday awarded the newspaper $3 million in actual damages following a month-long trial in the courtroom of Judge Frederick P. Horn. After a short deliberation on Tuesday, the jury awarded the newspaper an additional $1.5 million in punitive damages.



    Hoyt E. Hart, attorney for the Nguoi Viet Daily, said the jury made a calculated and measured decision when it decided how much to award the newspaper.



    “This is a great outcome because the accusations were absolutely outrageous and untrue,” Hart said.



    The Nguoi Viet Daily News was established in 1978 and has a daily circulation of 14,000 in Orange County. The Little Saigon News was founded in Westminster in 1985 and is distributed throughout the United States.



    Contact the writer: kpuente@ocregister.c om







    Nguoi Viet Daily News Awarded $3 Million in Defamation Suit

    Nguoi Viet Daily News Awarded $3 Million in Defamati...

    A jury Monday awarded Nguoi Viet Daily News $3 million in damages in a defamation lawsuit against a rival newspaper, Saigon Nho.

    View on www.voiceofoc.org

    Preview by Yahoo



    http://www.voiceofoc.org/oc_central/...7163c87ac.html





    Nguoi Viet Daily News Awarded $3 Million in Defamation Suit



    Posted: Tuesday, December 30, 2014 6:00 am | Updated: 10:29 am, Tue Dec 30, 2014.

    By THY VO

    A jury Monday awarded Nguoi Viet Daily News $3 million in damages in a defamation lawsuit against a rival newspaper, a striking win for the Vietnamese newspaper in an ethnic media landscape where rumors and red-baiting often make their way into print.

    The 12-person jury announced their unanimous verdict Monday morning at a trial presided over by OC Superior Court Judge Frederick P. Horn.

    Nguoi Viet filed the suit against the weekly newspaper Saigon Nho in Sept. 2012 over an article, published that July, which falsely stated that the newspaper has ties to the Vietnamese Communist regime.

    The jury will return Tuesday morning to decide whether Saigon Nho should pay further punitive damages to Nguoi Viet.

    The article stated Vinh Hoang, Nguoi Viet's Director of Marketing, was "mentally defective and known to have many scandalous affairs" and is unqualified for her position, according to court documents filed by Nguoi Viet.

    It also said Dat Huy Phan, the paper's CEO, was an agent for the Vietnam's Communist government and claimed the communist government was the true owner of the newspaper.

    Nguoi Viet successfully argued that Hoang Duoc Thao, the sole owner of Saigon Nho who wrote the column under the name Dao Nuong, printed statements she knew to be untrue.

    Those kinds of false accusations are common political cannon fodder in Orange County's Vietnamese American community.

    Accusing someone of having communist sympathies can be an effective discrediting tactic, as many of the traumas and wounds of the Vietnam War still have a strong emotional impact.

    "Assertions that one is professionally unqualified, unchaste, or in any way associated with the communist government of Viet Nam are known to evoke feelings of hatred, contempt, and ridicule," Nguoi Viet argued in its statement to the court, "causing the victim to be shunned, avoided and injured in his or her profession, as well as subjected to threats of great bodily harm."

    Named for the iconic "Little Saigon" district where it was founded, Saigon Nho caters its content to a wide national audience and is sold in Vietnamese communities around the country.

    Thao continued to defend her columns during the trial, and said that her paper keeps "the voice of the Vietnamese anti-communist community alive."

    "For many people, the war has not ended," Thao said after the trial.

    "My column is not to defame them. It raised legitimate questions [about Nguoi Viet]. I'm sorry the jurors didn't have a chance to see the other side," she added.

    Hao-Nhien Vu, a former managing editor at Nguoi Viet and the author of Bolsavik.com, a blog on Orange County Vietnamese politics, said Saigon Nho is a political authority for many Vietnamese.

    "There were places where [Thao] was the only game in town. Even in large US cities -- there was a time when she was the only Vietnamese language media in Philadelphia. So whatever she wrote, people believed," Vu said.

    Nguoi Viet Daily News, meanwhile, is still the oldest and largest Vietnamese language newspaper in the US, with a circulation of 18,000.

    What is Saigon Nho Worth?

    Thao will appear before the court again on Tuesday, when the jury will decide if additional punitive damages should be awarded to Nguoi Viet.

    In the second portion of the trial Monday, Hoyt E. Hart, the attorney representing Nguoi Viet, questioned Thao about her company's assets and worth.

    Those assets include a warehouse building, purchased in 2005 for $1.65 million and refinanced in 2008 at $2.1 million, and two printing presses worth about $860,000.

    Testifying before the court, Thao said Saigon Nho last turned a profit in 2006 and has been losing money since.

    "In the worst year, we lost about half a million. In the best year, we lost about two hundred thousand," Thao said.

    Thao said she has been selling off assets to make up for those losses and is focused on keeping her employees, who number more than 50, employed.

    Phan, who has been Nguoi Viet's CEO since 2008, estimated Saigon Nho's value at $10 million, based on its real estate holdings, printing presses, ad revenue and print sales.

    A History of Violence

    Thao's column is not the first time Nguoi Viet has faced controversy over alleged associations with Vietnamese communists.

    In 2008, the paper published a photo of an art installation depicting a foot spa painted with the colors of the flag of the former South Vietnam, which was deemed by many as offensive and sparked protests in front of the newspaper's headquarters that lasted for more than two months.



    The same protestors also said they found pictures of the paper's founding editor, Yen Do, with communist officials.

    Nguoi Viet denied the accusations, obtained a temporary court injunction to limit the protestors' behavior and later sued them for defamation. The paper alleged that protestors assaulted staff, urinated on cars, shredded newspapers and harassed the publisher at the time, Anh Do.



    Vietnamese American journalists have also faced threats of violence in the past. In the 1980s, five Vietnamese journalists were killed in the United States, with at least two killings linked to right-wing, anti-communist groups.

    Vu, who left the newspaper business to teach math at community colleges, said many online commentators and new media know they can often get away with publishing untrue statements.

    "There are a lot of small-time newspapers that get information free off the internet and they think that makes them a journalist. They just say bad things about people and don't think about the consequences," Vu said. "A lot of newspaper owners who are not knowledgeable, they do things that are slanderous but people don't have the stamina to sue."

    Vu said the court's judgment should act as a warning for media outlets.

    "Freedom of press comes with a price - if you abuse your freedom, you'd better watch out," he said.





    THÔNG CÁO BÁO CHÍ ĐỂ PHỔ BIẾN NGAY

    30 tháng 12, 2014



    Liên lạc: Đinh Quang Anh Thái, Phụ Tá Chủ Nhiệm

    Điện thoại: 714-719-3033

  2. #2
    Member
    Join Date
    10-11-2010
    Posts
    865
    ( Tiếp theo )

    NHẬT BÁO NGƯỜI VIỆT THẮNG KIỆN HỆ THỐNG TUẦN BÁO SAIGON NHỎ

    TỘI PHỈ BÁNG VÀ VU KHỐNG

    SANTA ANA, Calif (NV) — Ba nguyên đơn, gồm Công Ty Người Việt Daily News Inc., ông Phan Huy Đạt, và bà Hoàng Vĩnh, thắng vụ kiện hệ thống tuần báo Saigon Nhỏ và bà Hoàng Dược Thảo, chủ nhân hệ thống này, tội danh phỉ báng và vu khống.

    Án lệnh của Bồi Thẩm Đoàn được đưa ra chỉ sau 2 giờ nghị án.

    Bồi Thẩm Đoàn 12 người cùng bỏ phiếu thuận, xác định mức bồi thường bị cáo phải trả cho các nguyên đơn là $3,000,000, để đền bù tổn hại danh dự, tổn hại uy tín, và đau đớn cảm xúc. Ngoài ra, 10 Bồi Thẩm Viên cũng bỏ phiếu thuận, xác định bị cáo phải trả thêm cho các nguyên đơn $1,500,000, tiền phạt do hành xử ác ư của bị cáo.

    Ngoài các bồi thường trên, Bồi Thẩm Đoàn cũng yêu cầu Tuần Báo Saigon Nhỏ đăng lời đính chính về lời viết có tính phỉ báng và vu khống trong bài viết ngày 28 tháng Bảy, 2012, đồng thời xin lỗi các nguyên đơn, gồm công ty Nguoi Viet Daily News Inc., ông Phan Huy Đạt, và bà Vĩnh Hoàng.



    Trong bài viết ngày 28 tháng Bảy, 2012, bà Hoàng Dược Thảo viết rằng Cộng Sản Việt Nam đă mua nhật báo Người Việt và để cho ông Phan Huy Đạt đứng tên chủ nhân. Cũng trong bài viết ấy, bà Hoàng Dược Thảo đăng tin đồn thất thiệt về đời tư của bà Hoàng Vĩnh.



    Vụ kiện được xử kéo dài 4 tuần tại Ṭa Thượng Thẩm tiểu bang California, Quận Cam, dưới sự chủ tọa của Thẩm Phán Frederick P. Horn.



    Phát biểu sau khi có phán quyết của Bồi Thẩm Đoàn, ông Hoyt Hart, luật sư đại diện Nguoi Viet Daily News Inc., nói: “Trong lập luận kết thúc phiên xử, tôi hỏi bồi thẩm đoàn liệu họ có chấp nhận việc sử dụng tin bịa đặt và phao tin đồn thất thiệt làm phương pháp cạnh tranh không. Và trong phán quyết ngày hôm nay, bồi thẩm đoàn cho thấy họ không chấp nhận hành vi ấy.”



    Thành lập năm 1978, nhật báo Người Việt là tờ báo Việt ngữ đầu tiên và lớn nhất tại Hoa Kỳ. Nhân viên của nhật báo Người Việt là chủ sở hữu của tờ báo qua Quỹ Hưu Bổng Nhân Viên (Người Việt Employees Stocks Ownership Plan – NV ESOP). Nhật báo Người Việt chủ trương cung cấp cho người đọc khắp nơi những mảng tin quan trọng và thiết thực về Việt Nam, Hoa Kỳ, Cộng Đồng và Thế Giới.



    Nguoi Viet Daily News Inc., announced winning of defamation lawsuit against Saigon Nho Newspapers

    Tuesday, December 30, 2014 3:09:40 PM



    Share on print Print Share on email Email







    PRESS RELEASE FOR IMMEDIATE RELEASE

    December 30, 2014



    Contact: Hoyt Hart, attorney at laws

    Email: hoyth@prodigy.net



    NGUOI VIET DAILY NEWS INC., ANNOUNCED WINNING

    OF DEFAMATION LAWSUIT AGAINST SAIGON NHO NEWSPAPERS





    SANTA ANA, Calif (NV) — Nguoi Viet Daily News Inc., Dat Huy Phan and Vinh Hoang, prevailed Monday in a defamation lawsuit filed against Saigon Nho Newspapers, and its owner Hoang Duoc Thao, a decisive victory after less than two hours of jury deliberations.

    Nguoi Viet Daily News Inc. is the first and the largest Vietnamese-language daily newspapers outside of Vietnam.

    The 12 jurors voted unanimously to award the plaintiffs $3,000,000 dollars in damages for harm to their reputation, shame and hurt feelings, and by ten to two, $1,500,000 dollars in punitive damages based on defendant's malicious conduct.

    In addition to damages, the jurors also requested that the defendant Saigon Nho Newspapers publish a retraction of its defamatory statements in its July 28th, 2012 article and apologize to plantiffs Nguoi Viet Daily News Inc., Dat Huy Phan and Vinh Hoang in both its daily and weekly editions.

    In said article, defendant Hoang Duoc Thao wrote that the Vietnamese communists bought the Nguoi Viet Daily News and asked plaintiff Dat Huy Phan act as owner for them. She also published false rumors about plaintiff Vinh Hoang.

    The verdict followed a 4 week trial in the Superior Court of California, Orange County presided by the Honorable Frederick P. Horn.

    Commenting about the case after the verdict, Mr. Hoyt Hart, Nguoi Viet Daily News Inc.'s attorney, said: “in my closing argument, I asked the jurors if they would tolerate lying and spreading untrue rumors as a method of taking out a business competitor, and in their verdict today, the jurors indicated that they will not tolerate this type of behavior.”

    Established in 1978, Nguoi Viet Daily News is the first and the largest Vietnamese-language daily newspapers outside of Vietnam. Its mission is publishing fast and accurate news and events from around Vietnam, the United States, the world, and the Vietnamese community, as well as practical information needed by Vietnamese everywhere. Nguoi Viet Daily News is owned by the employees through the Employee Stock Ownership Plan.

    http://chinhnghia.com/tumotbaibao.asp

  3. #3
    Member
    Join Date
    02-05-2011
    Location
    Sài-G̣n Việt-Nam
    Posts
    84

    Ai sống v́ giông băo, sẽ chết v́ giông băo!

    Nhớ lại vụ bà Đào Nương Hoàng dược Thảo, lợi dụng ưu thế của ḿnh, là nắm trong tay tờ báo, cùng với vài tên đàn em, tung những bài viết thâm độc, cố t́nh đánh Ngục sĩ Nguyễn chí Thiện, vu cáo ông là giả, là tay sai CS gài vào v.v.. ngày nào.
    Nghĩ lại mà thương cho bác, bác Nguyễn chí Thiện quá hiền, với lại ở tù một thời gian dài, bác không biết chống cự ra sao với miệng lưỡi thâm độc của con người, nhất là họ vừa có tiền vừa có phương tiện.
    Nay bác đă về cơi vĩnh hằng mà an nghĩ, cầu cho linh hồn bác được thảnh thơi đời đời.
    C̣n lại, ai sống v́ giông băo sẽ chết v́ giông băo, mụ Đào Nương ạ!

  4. #4
    Member DrTran's Avatar
    Join Date
    02-09-2011
    Posts
    808

    Justice is served!

    Vụ này mệt to cho Sài G̣n Nhỏ... Phiên toà kéo dài 1 tháng, tiền luật sư cho mỗi bên không dưới 100 ngàn đô, trước hết phải trả cho bên thắng vậy là 200 ngàn đô.

    Sau đó cho dù appeal xin giảm án phạt th́ cũng không bớt được bao nhiêu, thông thường chỉ bớt phần punitive damages. Từ 1,5 triệu cho là bớt được c̣n 1 triệu th́ cũng "đau" quá xá.

    Rồi c̣n phần compensatory damages th́ thông thường không được giảm.

    Tôi không rơ luật bên Cali có tính tiền luật sư bên thắng kiện vào compensatory damages hay không, cho dù tính vào rồi th́ số tiền kỳ này SG Nhỏ phải trả sẽ không dưới 4 triệu đô.

    Như vậy, vụ này SG Nhỏ khó thoát phải tốn ít nhất 4 triệu 100 ngàn đô, tính luôn tiền luật sư hai bên.

    Bà Đào Nương này rất hay "đánh người, không đánh việc". Làm báo chính thức mà như vậy th́ trước sau ǵ cũng có ngày kết thúc thế này.

  5. #5
    Member
    Join Date
    15-08-2010
    Posts
    1,129

    Nương Nương nên tuyên bố phá sản!!!

    Tiền luật sư chắc phải trả rồi!

    Tờ báo Sài G̣n Nhỏ chắc là "a Pty Ltd". Trách nhiệm ( liability ) nó thường không liên quan đến những người "chủ".

    Do đó tài sản của Sài G̣n Nhỏ và tài sản cá nhân của những người chủ chẳng liên ǵ với nhau.

    Bất quá Sài G̣n Nhỏ tuyên bố phá sản: khỏi phải trả hai phần tiền phạt. Làm khỉ ǵ nhau?

    ( Luật Úc những directors phát sản, không được lập công ty, hay làm director trong ṿng 5 [ năm ] năm. )

    Thật sự th́ làm cái nghề bị kiện này, chắc luật sư của Nương Nương cũng đă khuyên Nương Nương nên vô sản từ lâu rồi!

    He he he phạt là một chuyện, được tiền hay không là chuyện khác.

    Không làm director th́ cầm viết, viết tiếp :) :) :) Quan trọng là làm có lời hay không thôi!!

  6. #6
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by NGUYỄN SÀI-G̉N View Post
    .
    ai sống v́ giông băo sẽ chết v́ giông băo
    Đúng vậy .

    Không biết những miệng lưỡi ác độc , vu khống hay ném đá người ta trên mạng , có cách nào để luật pháp trừng trị họ không hả bà con ?

    Không lẽ ngồi sau bàn phím , cứ việc gơ ǵ th́ gơ sao ?

  7. #7
    Member DrTran's Avatar
    Join Date
    02-09-2011
    Posts
    808

    Dù ǵ th́ bà Đào Nương coi như bị thân bại danh liệt, nay chỉ có thể viết blog cá nhân.

    Quote Originally Posted by daiviet_nguyen View Post
    Tiền luật sư chắc phải trả rồi!

    Tờ báo Sài G̣n Nhỏ chắc là "a Pty Ltd". Trách nhiệm ( liability ) nó thường không liên quan đến những người "chủ".

    Do đó tài sản của Sài G̣n Nhỏ và tài sản cá nhân của những người chủ chẳng liên ǵ với nhau.

    Bất quá Sài G̣n Nhỏ tuyên bố phá sản: khỏi phải trả hai phần tiền phạt. Làm khỉ ǵ nhau?

    ( Luật Úc những directors phát sản, không được lập công ty, hay làm director trong ṿng 5 [ năm ] năm. )

    Thật sự th́ làm cái nghề bị kiện này, chắc luật sư của Nương Nương cũng đă khuyên Nương Nương nên vô sản từ lâu rồi!

    He he he phạt là một chuyện, được tiền hay không là chuyện khác.

    Không làm director th́ cầm viết, viết tiếp :) :) :) Quan trọng là làm có lời hay không thôi!!

    Tài sản của SG Nhỏ được cho biết là khoảng 10 triệu USD.

    "Phan, người là Giám đốc điều hành của báo Người Việt từ năm 2008, ước tính giá trị của Saigon Nho 10 triệu USD, dựa trên bất động sản, in ấn, doanh thu và hàng tiêu thụ in quảng cáo."
    http://kbchn.com/nhat-bao-nguoi-viet...bang-7324.html

    -------------

    Tại đâu không biết, chứ tại Mỹ muốn "tẩu tán tài sản" khi bị thưa kiện th́ không dễ chút nào.

    Bên thắng sẽ mướn luật sư chuyên đi t́m tài sản. Trước hết họ liên lạc với 3 business credit bureaus (Dun & Bradstreet (PAYDEX score), Equifax, Experian) xem bên kia có bao nhiêu bank accounts, ở đâu. Rồi họ dùng trát ṭa cho thắng kiện yêu cầu các ngân hàng này phải đóng băng tất cả các accounts và gởi tiền trong đó cho họ, tới đủ th́ thôi.

    Bên thua nếu rút tiền ra chạy th́ bị phạt H̀NH SỰ rất nặng, có thể bị tù.

    Đây là vụ kiện dân sự, bên thua không bị tù, nhưng nếu trả thù hoặc tẩu tán tài sản th́ SẼ bị tù rất nặng. Mỹ rất ghét các loại trả thù, tẩu tán.

    Kể từ ngày bên nguyên đơn nộp đơn kiện, th́ bên bị đơn nếu rút tiền ra, bán BĐS, v.v... mà không có lư do cực kỳ chính đáng th́ đều bị xét là có tội.

    Khi tịch thu hết tiền trong ngân hàng, buộc phải bán BĐS cùng mọi tài sản khác kể cả cho cảnh sát xuống tịch thu bàn ghế, computer bán đấu giá - và nói chung là "sạch sành sanh không c̣n đồng xu cạo gíó - mà vẫn không đủ, th́ bên thắng kiện sẽ tính tới điều gọi là "piercing the corporate veil".

    Đây là từ chuyên môn để chỉ việc tịch thu tới tài sản cá nhân, với lư do bên thua có thể đă "co-mingle" assets cá nhân và công ty.

    ---------------

    Các chủ công ty nếu dùng tiền mặt, bank accounts, checks, debit hoặc credit cards của cty chi phí cho cá nhân, ví dụ như trả tiền xăng - nhiều khi đi dọc đường trên xe cá nhân hết xăng, quên card cá nhân ở nhà - hoặc cho bất cứ việc ǵ th́ có thể bị cho là đă "co-mingle" tài sản cá nhân và cty, do đó sẽ bị "pierced the corporate veil" và truy thu tài sản cá nhân.

    Đại đa số cty nhỏ khó thoát loại này, v́ các chủ cty nhất là Á châu thường dùng tiền cty (tiệm neo mua thức ăn trưa, v.v...) mà không tính tới ngày có thể bị thưa đứt bóng, phá sản cá nhân, loại như thế này.

    Ra ṭa họ hay căi là tiền ăn trưa, đổ xăng, là để dùng cho cty. Nhưng luật Mỹ không cho như vậy, chính Tổng thống Mỹ ngồi làm việc trong White House c̣n phải TỰ trả tiền ăn trưa cho nhà bếp, TRỪ KHI tiếp đăi khách. Đằng này, trừ khi chủ tiệm neo mua thức ăn cho khách làm neo, ngoài ra nếu dùng tiền trong két trả tiền, có người đi delivery làm chứng, th́ tiêu rồi.

    Tôi làm nhiều business nên rất có kinh nghiệm. Để "chắc ăn", tôi không làm thẻ debit, credit cards cho cty, và nếu ngân hàng nào tự động cấp th́ tôi cắt bỏ ngay sau khi nhận được.

    ------------

    SG Nhỏ nói họ sẽ appeal lên ṭa cao, nhưng không dễ. Ṭa cao KHÔNG xử lại về legal interpretation, mà chỉ về new facts hoặc có điều ǵ ṭa thấp cho nhận làm chứng cứ, chứng cung trong khi họ không nên nhận; hoặc đă loại bỏ chứng cứ, chứng cung mà lẽ ra họ đă nên chấp nhận.

    Cho dù vậy, th́ các chứng cứ, chứng cung này có đáng để ṭa cao chấp nhận xử lại hay không, là việc khác.

    Tại Virginia và Maryland, ṭa tối cao pháp viện tiểu bang chỉ nhận khoảng 1/4 đơn xin xét lại.

    Và trong số này chỉ rất ít được lật ngược.

    Bên Cali ra sao th́ tôi không biết, nhưng luật pháp Mỹ nói chung là ṭa cao không thích lật ngược các bản án, ví dụ trong vụ này cả 12 người trong bồi thẩm đoàn và ṭa án đă làm việc suốt 1 tháng, ṭa trên nếu lật ngược th́ phải CHỨNG MINH rằng việc làm của ṭa dưới là SAI.

    Ví dụ có bồi thẩm nay nói là đă bị mua chuộc, đe dọa, v.v... th́ chắc chắn vụ này được cho xử lại.

    Hoặc bên bị đơn có bằng chứng rằng bên nguyên đơn quả thật có nhận tiền, ân huệ, của Việt Cộng mà truớc đây họ không có chứng cứ. Ví dụ ông Phan Huy Đạt hoặc ai đó trong ban biên tập báo Người Việt bị t́m thấy là có phần hùn làm ơn lớn tại VN, được ân huệ từ phía CS, v.v... Việc này "yếu" hơn việc bồi thẩm bị mua chuộc, đe dọa, v́ cho dù ban biên tập báo NV có làm ăn tại VN th́ cũng không có nghĩa rằng họ là tay sai, nhận tiền, của VC.

    ------------------

    Bên bị đơn sẽ kháng án nhưng họ có rất ít cơ may thành công. Họ có thể xin được giảm án và theo tôi điều này có thể xảy ra nhất.

    Dù ǵ th́ bà Đào Nương coi như bị thân bại danh liệt, nay chỉ có thể viết blog cá nhân.

    Phe NV mạnh lắm, rất khó đánh sập họ được. Nhiều điều tôi cũng bất măn về họ nhưng phải thầm phục sức mạnh của họ.

  8. #8
    Member DrTran's Avatar
    Join Date
    02-09-2011
    Posts
    808
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Đúng vậy .

    Không biết những miệng lưỡi ác độc , vu khống hay ném đá người ta trên mạng , có cách nào để luật pháp trừng trị họ không hả bà con ?

    Không lẽ ngồi sau bàn phím , cứ việc gơ ǵ th́ gơ sao ?
    Ignore họ là được rồi.

    Trừ khi họ nêu đích danh, với địa chỉ nhà, v.v... ngoài ra th́ luật pháp không xử.

    Sẵn đây mới nói, vụ ông Tudochovietnam bị xử thua ở Texas nay tới đâu rồi, có đền tiền cho bà Nancy Bùi không, và nếu có th́ bao nhiêu?

  9. #9
    Member
    Join Date
    10-11-2010
    Posts
    865

    Quyền Tự do Ngôn Luận và Tự do Báo chí đă không được tôn trọng tại Ṭa án Orange County

    Quyền Tự do Ngôn Luận và Tự do Báo chí đă không được tôn trọng tại Ṭa án Orange County

    Tuy nhiên, người ta chỉ xét thiệt hại giả định khi bên nguyên không có thể cho thấy có thiệt hại thực sự. Chỉ dẫn cho bồi thẩm mà Hội đồng Pháp định California đưa ra đă nói rơ chỉ cho phép thiệt hại giả định trong trường hợp bồi thẩm không thấy có thiệt hại thực sự.


    Lời ṭa soạn: Ngay sau khi phiên ṭa xử hệ thống báo Sài G̣n Nhỏ và bà Hoàng Dược thảo thua kiện với tờ Người Việt và phải bồi thường 4.5 triệu Mỹ kim, dư luận muốn biết nhận định của bà Hoàng Dược Thảo cũng như những phản ứng của bà đối với bản án này. Kư giả của nhật báo Cali Today đă liên lạc bà Hoàng Dược Thảo và bà cho biết qua email vào tối 30 tháng 12 vừa qua như sau: “..., Đây là một phiên toà rất bất công và không công b́nh cho SGN, chánh án đă vi phạm luật tố tụng nhiều lần nên luật sư của Saig̣n đang kháng án lên toà trên. Trong lúc chờ đợi phán quyết của toà Appeal, theo sự cố vấn của luật sư, tôi không thể trả lời phỏng vấn được trong lúc này. Tôi sẽ liên lạc với anh ngay khi chúng tôi có phán quyết về Appeal...” Hôm nay, chúng tôi vừa nhận được “Thông cáo báo chí” dưới đây của bà, và Cali Today đăng tải để rộng đường dư luận. V́ để sự kiện được gửi đến độc giả một cách khách quan và đa chiều, nên nhật báo Cali Today sẵn long đăng tải các ư kiến và nhận định của tất cả các bên liên quan, nếu có yêu cầu.

    Trân trọng,

    Cali Today

    Vào ngày 28-7-2012, bà Hoàng Dược Thảo, viết dưới bút danh Đào Nương, đă đăng một bài trên báo Saigon Nhỏ phân tích, điều tra sự thực về chủ quyền sở hữu của một báo khác, tờ Người Việt. Đó là một bài quan điểm cá nhân có tính hài hước và châm biếm, liên hệ đến những môn phái vơ thuật trong tiểu thuyết và chế diễu tờ Người Việt có một cánh cửa xoay ṿng cho người chủ nhiệm, cứ thay người đứng tên cho tờ báo mỗi khi tờ báo này đăng một bài viết mà cộng đồng xem là thiên cộng.

    Tờ Người Việt đă đăng một bức thư, được nói là của một độc giả có tên là Sơn Hào, hiển nhiên là người theo phe Cộng Sản. Trong một cuộc họp báo được tổ chức để xin lỗi về lá thư này, người chủ nhiệm mới đây nhất của tờ Người Việt, khi trả lời cho câu hỏi ai là chủ tờ báo, ông đă nói rằng tờ báo này là do nhân viên làm chủ theo một chương tŕnh sở hữu cổ phần cho người làm.

    Bài viết của bà Thảo t́m hiểu về lời xác định đó. [v́ đây là nhiệm vụ quan trọng nhất của tự do báo chí]

    Để trả lời bài báo của bà, tờ Người Việt, Tổng Giám Đốc của tờ báo cùng một phụ tá cho tổng giám đốc đưa đơn kiện về tội lăng mạ. Một trong những lư do được nêu ra là bài báo có tính lăng mạ bởi v́ bài báo nói không có bằng chứng chủ nhân tờ Người Việt là ông tổng giám đốc, và rằng người phụ tá cho tổng giám đốc không có năng lực điều hành tờ báo.

    Vào ngày 30-12-20114, một bồi thẩm đoàn của Ṭa án của Orange County đă thưởng cho nguyên đơn một khoản 3 triệu bồi thường thiệt hại, cùng 1.5 triệu để trừng trị và làm gương. Saigon Nhỏ và người sở hữu và chủ nhiệm, bà Hoàng Dược Thảo, được đại diện bởi Văn pḥng Luât sư của ông Charles H. Manh, P.C. và Morris & Stone, LLP.

    Ông Aaron Morris có nhận định: “Phiên xử này chỉ có thể mô tả là một chuyện huyễn hoặc, xa vời thực tế. Ngay khi bắt đầu phiên ṭa, ông chánh án đă nói rằng ông không quen thuộc với luật về phỉ báng, và điều này trở nên rơ ràng trong những quyết định của ông trước và trong phiên xử”.

    “Bởi v́ những phán quyết sai lầm của chánh án, bồi thẩm moi có thể cho nguyên đơn được bồi thường thiệt hại, mặc dù không có chứng cớ ǵ về thiệt hại được trưng bày hay chứng minh. Không thể tưởng tượng là bồi thẩm đă được chỉ đạo ‘phải’ cho bồi thường, dù rằng bên nguyên đơn đă không cho thấy bất cứ một ai từng đọc bài báo đó, hay nếu có ai đă đọc, người này phải thật cố gắng, gượng ép để diễn dịch theo cách mà nguyên đơn cho rằng đó là sự phỉ báng.”

    “Trong 25 năm hành nghề, tôi chỉ biết có một trường hợp tương tự trước đây, khi không ai có thể giải thích cho thẩm phán hiểu những vấn đề pháp lư áp dụng trong một vụ án về phỉ báng. Điều có thể làm [trong trường hợp này] là tranh căi cho đến cùng khi có một kết cuộc tệ hại và bản án bị hủy bỏ khi có kháng cáo. Tuy thế, đây là điều đáng tiếc khi vấn đề không được giải quyết ổn thỏa ngay từ lúc đầu”.

    Ông Morris tóm lược những sai lầm trong vụ án này như sau:

    Vụ án này là về một bài báo duy nhất được đăng trên tờ Saigon Nhỏ vào ngày 28-7-2012. Nguyên đơn đă muốn đưa ra những bài báo khác và ngay cả các băng video từ những nguồn không xác định, nhưng một quan ṭa trước đó đă quyết định không cho phép v́ không có liên quan ǵ đến vụ án. Nhưng khi vụ án được chuyển cho một chánh án khác, mặc dù có sự phản đối quyết liệt của luật sư bị cáo, chánh án mới đă không tính đến quyết định của chánh án trước đó, và cho phép xét đến những bài báo khác và ngay cả những video như chứng cớ.

    Bà Thảo thoát khỏi Miền Nam Việt Nam sau khi đất nước đó rơi vào tay Cộng Sản năm 1975. Bà là người chống Cộng triệt để. Những video nói trên thu h́nh những sự kiện xảy ra một năm hay hơn sau khi có bài báo ngày 28-7-2012, và người ta đă diễn dịch ác ư về những ǵ xảy ra trong những video đó. Khi nguyên đơn nói như thể thân chủ của tôi trong video đang kêu gọi tẩy chay tờ Người Việt v́ những hành động được xem là thân Cộng, như đăng một lá cờ Miền Nam nằm trong chậu rửa chân, và phổ biến lá thư thân Cộng của Sơn Hào, thực sự th́ thân chủ của tôi lúc đó đang đặt câu hỏi về sự có mặt của tờ Người Việt tại cuộc họp đó bởi v́ người tổ chức cuộc hội cũng như nhiều khách tham dự là những người đă kư vào một kháng thư lên án tờ Người Việt mà [Cộng Đồng ty nạn Việt Nam Tại Mỹ] đă nhờ tờ Saigon Nhỏ - Little Saigon News đăng tải bức thơ đó. Ngay khi thân chủ của chúng tôi tự động đi khỏi pḥng họp, Tờ Người Việt vẫn bị Cộng Đồng yêu cầu rời khỏi cuộc hội. Đáng ghi nhận rằng bên bị trong tranh căi bào chữa đă không được cơ hội đưa ra nguyên bản video không bị cắt bỏ, không bị hiệu đính. Những lời lẽ và video được trưng dẫn ngoài bối cảnh của chúng không c̣n phản ảnh ư nghĩa thực sự.

    Bà [Hoàng Dược Thảo] chẳng phải là người duy nhất có nhận định này, [về tương quan của Người Việt và Cộng Đồng ty nạn Việt Nam Tại Mỹ] . Ít nhất là kể từ năm 2008, Cộng Đồng ty nạn Việt Nam đă thường xuyên biểu t́nh chống tờ báo này, và nhiều tổ chức trong cộng đồng đă kêu gọi tẩy chay tờ báo. Nhưng nguyên đơn [Nguoi Viet News] sử dụng băng video để lư luận rằng bà Thảo t́m cách buộc tờ Người Việt hết làm ăn, và những video đó cho thấy điều mà bà thực sự có ư muốn nói trong bài của bà là tờ Người Việt “là do Cộng Sản làm chủ”. Bởi vậy không có ǵ đáng ngạc nhiên khi bồi thẩm không thể tách rời bài báo, là lư do chính của vụ kiện [Người Việt chống Sài G̣n Nhỏ], ra khỏi những chứng cớ được chấp nhận cho dù những chứng cớ này chẳng có dính dáng, liên quan ǵ tới vụ án.

    Trong phiên xử, nguyên đơn đă nh́n nhận và phỏng định rằng họ đă không chịu “thiệt hại ǵ đặc biệt”, hay ít nhất họ cũng chẳng đ̣i bồi thường. Thiệt hại đặc biệt bao gồm những thứ như thua lỗ; thiệt hại cho một công ty b́nh thường phát sinh từ những phát biểu có tính phỉ báng. Theo phỏng định này, nguyên đơn đă không đưa ra chứng cớ có thiệt hại ǵ đặc biệt, họ cũng chẳng chứng minh bất cứ điểm nào cho thấy có thiệt hại tiền bạc thực sự.

    Tuy thế, trong phần tranh luận kết thúc của bên bị, luật sư cho bên nguyên lại nói đến thua lỗ và đ̣i bồi thường trên căn bản đó. Khi luật sư của bị can phản đối, ṭa án lại không nghe và cho phép bên nguyên tiếp tục giải tŕnh về thiệt hại đặc biệt. Ngược lại, trong lư giải kết luận của luật sư bên bị, khi ông cố gắng giải thích cho bồi thẩm hiểu họ không thể cho nguyên đơn được bồi thường v́ thua lỗ, bởi v́ nguyên đơn đă xác định họ không đ̣i bồi thường đặc biệt, ṭa án lại cho phép bác bỏ luận điểm của bên bị. Bồi thẩm do đó chỉ có thể hiểu là họ có thể cho bên nguyên được bồi thường thiệt hại thua lỗ cho dù người ta không đưa ra bằng chứng thua lỗ và nguyên đơn đă đồng ư không đ̣i hỏi.

    Làm cho vấn đề thêm rối ren phức tạp, chánh án đă viết lại những chỉ dẫn căn bản cho bồi thẩm về bồi thường. Có hai loại thiệt hại trong một hành động phỉ báng – thực sự và giả định. Thiệt hại thực sự, như mất lợi nhuận, phải được chứng minh. Nhưng nếu tất cả những yếu tố phỉ báng được chứng minh, bồi thẩm được phép cho “bồi thường giả định” v́ thiệt hại uy tín cho dù không có chứng cớ có một khoản tiền mất mát nào. Nó giống như đau nhức và chịu đựng trong chấn thương cá nhân. Uy tín của một tổ chức hay cá nhân được xem là có một giá trị, nếu uy tín bị tổn thương, bồi thẩm có thể cho một cái giá cho sự tổn thương đó. Bồi thẩm được chỉ dẫn “phải cho một khoản bồi thường ít nhất có tính tượng trưng, một đồng đô-la chẳng hạn”.

    Tuy nhiên, người ta chỉ xét thiệt hại giả định khi bên nguyên không có thể cho thấy có thiệt hại thực sự. Chỉ dẫn cho bồi thẩm mà Hội đồng Pháp định California đưa ra đă nói rơ chỉ cho phép thiệt hại giả định trong trường hợp bồi thẩm không thấy có thiệt hại thực sự. Chúng ta chẳng thể hiểu được v́ sao, theo yêu cầu của luật sư bên nguyên, chánh án lại viết lại lời chỉ dẫn cho bồi thẩm đă được chấp nhận và nội dung bản án, cho nên sau khi đă bàn đến thiệt hại thực sự, các bồi thẩm c̣n được chỉ đạo cũng phải cho khoản bồi thường giả định.

    Cuối cùng, bồi thẩm được chỉ đạo họ có thể cho bên nguyên hưởng bồi thường thật sự cho thua lỗ dù người ta chưa hề cho thấy thua lỗ thế nào, và trên mức đó, bồi thẩm c̣n phải thưởng cho bên nguyên khoản thiệt hại giả định. Ông Morris nói thêm: “Bồi thường chỉ trở thành vấn đề sau khi ṭa án tước bỏ của bị can một trong những luận điểm chính yếu được chấp nhận sơ khởi. Đó là bài học vỡ ḷng về luật phỉ báng, không thể xét xử bị can về tội phỉ báng khi bị can nói lên ư kiến của ḿnh. Bà Thảo đă có ư kiến rằng người Phụ tá cho Tổng giám đốc không có khả năng “điều hành tờ báo” bởi v́ bà ta không có kinh nghiệm trong nghề. Theo ư kiến của bà Thảo, người điều hành một tờ báo phải có kinh nghiệm và kỹ năng trong thông tin và biên tập. Tuy nhiên, ông chánh án đă không chịu chỉ đạo cho bồi thẩm phải phân biệt giữa ư kiến và sự kiện. Ông nói ông không thể hiểu được tại sao khả năng của một người làm một công việc nào đó lại là một vấn đề về ư kiến”.

    “Điều này c̣n huyễn hoặc, hoang ảo gấp đôi, bởi v́ phụ tá cho Tổng giám đốc (báo NV) đă khai rằng bà không điều hành tờ báo. Cho nên, toà cho rằng bà Thảo phải chịu trách nhiệm khi bà đưa ra ư kiến là bên nguyên không có năng lực làm một việc mà bà (nguyên cáo) không làm việc đó”.

    “Theo tôi nghĩ, tờ Người Việt nhằm loại trừ một đối thủ cạnh tranh trong kinh doanh,” ông Morris nhận định. “Họ đ̣i bồi thường 20 triệu, và trong phiên ṭa yêu cầu bồi thẩm cho hưởng một khoản tổng cộng 13 triệu. Một số tiền bồi thường trong khoảng đó hẳn phải làm cho tờ báo tiếng Việt nhỏ bé này ngưng hoạt động. Nhưng tờ báo này [Saigon Nhỏ] sẽ vẫn hoạt động, kinh doanh b́nh thường, và bản án chắc chắn sẽ phải bị hủy bỏ khi kháng cáo”.

    Press Release by the Law Firms of Charles H. Manh, P.C. and Morris & Stone, LLP. Represented Saigon Nho – The Little Saigon News and its owner and publisher, Hoang Duoc Thao

    Freedom of Speech and Freedom of Press Disregarded in Orange County Court

    In July 28, 2012, Hoang Duoc Thao, writing under the pen name Dao Nuong, published an article in the Saigon Nho newspaper that explored the ownership of another paper, the Nguoi Viet News. The article was a humorous and satirical opinion piece, that made references to fictional martial arts sects and poked fun at Nguoi Viet News for its revolving door of publishers, which changes every time that paper publishes an article that the community perceives as pro-communist.

    Nguoi Viet News had published a letter, purportedly from a reader named Son Hao, that was admittedly pro-communist. During a press conference held to apologize for the letter, the latest publisher of Nguoi Viet News, in response to a question about who owned the newspaper, had stated that the paper was owned by the employees pursuant to an employee stock ownership plan. Thao’s article explored that claim.

    In response to the article she wrote, the Nguoi Viet News, its CEO and the Assistant to the CEO sued for defamation. The paper asserted that the article was defamatory because, among other things, it falsely claimed that the paper was owned by the CEO, and that the Assistant to the CEO was not qualified to run the paper.

    On December 30, 2014, a jury in the Orange County Superior Court awarded Plaintiffs $3 million in damages, and $1.5 million in punitive damages. Saigon Nho and its owner and publisher, Hoang Duoc Thao, were represented by the Law Firm of Charles H. Manh, P.C. and Morris & Stone, LLP.

    “The trial can only be described as surreal. At the commencement of the action, the judge stated that he was not familiar with defamation law, and that became very apparent during pre-trial motions and trial”, Aaron Morris said.

    “Because of the judge’s erroneous rulings, the jury was able to award damages, even though no evidence of any damages was ever presented or proven. Incredibly, the jury was instructed that they ‘must’ award damages, even though the plaintiffs failed to show that a single person had ever read the article in question, or that if anyone did read the article, they interpreted in the tortured manner that plaintiffs claim made it defamatory,” Morris said.

    “In 25 years of practice, I’ve only witnessed this once before, where you just cannot get the judge to understand the many legal issues that come into play in a defamation case. All you can do is ride it out to the bitter end and get the verdict thrown out on appeal, but it’s a shame that the matter can’t be decided correctly in the first instance.”

    Morris summarized the errors in the case as follows.

    The case was about a single article published by the Saigon Nho newspaper on July 28, 2012. Plaintiffs had wanted to admit other articles and even videos from unknown sources, but a prior judge had concluded that they would not be admitted because they had no relevance. But when the case was transferred to different trial judge, over the strenuous objections of defense counsel, the new judge overruled the other judge and allowed other articles and even the videos to come in as evidence.

    Thao, who fled South Vietnam after the 1975 fall of that country to the communists, is staunchly anti-communist. The videos were of events that occurred a year or more after the July 28, 2012 article was published, and the videos were of events that occurred a year or more after the July 28, 2012 article was published, and was maliciously misrepresented what actually happened. As the plaintiff made believe that my client is seen calling for a boycott of the Nguoi Viet News because of actions that were seen as pro-communist, such as publishing a picture of the South Vietnam flag in a washbasin, and publishing the pro-communist Son Hao letter, my client was actually questioning the presence of Nguoi Viet News at the banquet since the host as well as many attended guests were those signed up to the protest letter against Nguoi Viet News that Little Saigon News was asked to published. Nguoi Viet News were asked to leave the event even after my client had left the event. It is worth noting as well that the defendant was not given the chance to present the uncut, unedit version of the video in its defense. Words and videos taking out of context no longer reflect the real meaning.

    She is not alone in these views. The Nguoi Viet News has been picketed on a regular basis since at least 2008, and many community organizations have called for the boycott of the paper. But Plaintiffs used the videos to argue that Thao is trying to put Nguoi Viet News out of business, and that those videos show that what she really meant by her article is that Nguoi Viet News is “owned by Vietnamese communists.” It was no surprise that the jurors could not separate the article that was the basis of the action from all the extraneous and irrelevant evidence that was permitted.

    During the action, plaintiffs had conceded and stipulated that they had not suffered any “special damages”, or at least were not going to seek those damages. Special damages include such items as loss of profits; any damages to a business that would naturally flow from defamatory statements. In keeping with their stipulation, Plaintiffs presented no evidence of any special damages, nor did they prove a single item of any other sort of actual monetary damages.

    However, during closing arguments, counsel for plaintiffs argued loss of profits and sought damages on that basis. When defense counsel objected, the court overruled the objection and allowed the argument for special damages to continue. Conversely, during defense counsel’s closing argument, when he tried to explain to the jury that they could not award any loss of profits because the plaintiffs had stipulated that they were not seeking special damages, the court sustained an objection and would not permit that argument. The jurors were thus left with the understanding that they could award damages for loss of profits that had never been shown and which plaintiffs agreed they would not seek.

    Compounding the problem, the judge rewrote the standard jury instruction on damages. There are two types of damages in a defamation action -- actual and assumed. Actual damages, such as loss of profits, must be proven. But if all the elements of defamation are proven, the jury is permitted to award “assumed damages” for loss of reputation, even with no evidence of a specific dollar amount. It’s akin to pain and suffering in a personal injury action. A person or company’s reputation is assumed to have value, and if that reputation is injured, then the jury can assign a value to that loss. The jury is instructed, “you must award at least a nominal sum, such as one dollar.”

    However, assumed damages only come into play if the plaintiff is unable to show actual damages. The jury instruction published by the Judicial Council of California specifically states assumed damages can only be awarded if the jury finds no actual damages. Inexplicably, at the request of Plaintiffs’ counsel, the judge rewrote the accepted jury instruction and verdict form, so that after finding actual damages, the jurors were told that they must also award presumed damages.

    The end result was that the jurors were told they could award actual damages for loss of profits that were never shown, and on top of that were required to also award assumed damages.

    “And damages only became an issue because the court stripped the defense of one of the primary defenses in a defamation case; opinion.” Morris added. “It is defamation 101 that a defendant cannot be liable for defamation for stating an opinion. Thao had opined that the Assistant to the CEO was not qualified to “operate the paper” because she had no journalistic background. In Thao’s opinion, someone who runs a paper should have experience and skills in reporting and editing. However, the judge refused to instruct the jury on opinion versus fact, stating that he could not see how someone’s qualifications to perform a job could be a matter of opinion.”

    “This was doubly surreal, because the Assistant to the CEO testified that she does not operate the newspaper. Thus, Ms. Thao was found liable for offering the opinion that the Plaintiff was not qualified to perform a job she does not even perform.”

    “In my opinion, this was just an effort by the Nguoi Viet News to put the competition out of business.” Morris stated. “They demanded 20 million to settle the case, and asked the jury for a total of $13 million in damages during the trial. An award anywhere near those numbers would have put the small Vietnamese newspaper out of business. But the paper will continue to operate, business as usual, and the verdict will undoubtedly be reversed on appeal.”

    ____________________ ____________________ ____________________ _________________

    Tôi chưa một lần đọc báo Sai G̣n Nhỏ ,và cũng rất ít khi xem báo Người Việt chẳng rơ nội vụ hai bên thù hằn nhau ra sao ,c̣n xem bài báo dẫn chứng cho vụ kiện ở trên th́ chẳng có ǵ đáng để gọi là " phỉ báng " ,riêng phiên Toà nếu như theo dẫn chứng ở trên mà ông Aaron Morris mô tả là "ông chánh án đă nói rằng ông không quen thuộc với luật về phỉ báng " th́ ông ta phải từ chối thụ lư vụ án ,c̣n nếu cứ tiếp tục thụ lư dù bản án đưa ra có lợi cho bên nào đi nữa ,theo Luật Pháp của VNCH th́ tự nó (bản án này) đă trở thành vô hiệu ,c̣n Luật Pháp Mỹ ...th́ ai mạnh tiền mạnh thế th́ thắng hay sao ? nếu vậy th́ chịu thua ,người tỵ nạn cộng sản phải thua măi ,thua măi v́ nghèo ?

    Ông Aaron Morris có nhận định: “Phiên xử này chỉ có thể mô tả là một chuyện huyễn hoặc, xa vời thực tế. Ngay khi bắt đầu phiên ṭa, ông chánh án đă nói rằng ông không quen thuộc với luật về phỉ báng, và điều này trở nên rơ ràng trong những quyết định của ông trước và trong phiên xử”.

  10. #10
    Member
    Join Date
    15-08-2010
    Posts
    1,129
    Quote Originally Posted by DrTran View Post
    Tài sản của SG Nhỏ được cho biết là khoảng 10 triệu USD.

    "Phan, người là Giám đốc điều hành của báo Người Việt từ năm 2008, ước tính giá trị của Saigon Nho 10 triệu USD, dựa trên bất động sản, in ấn, doanh thu và hàng tiêu thụ in quảng cáo."
    http://kbchn.com/nhat-bao-nguoi-viet...bang-7324.html
    ...
    Phan là người của bên đi kiện, dĩ nhiên là "ước tính" có lợi cho tụi đi kiện rồi! Nương Nương vẫn có thể thuê người chứng minh ngược lại.

    "bất động sản"???? Cái này không hợp lư!!!

    Ngay cả một anh bán phở ở Mỹ, Úc... nếu mua luôn "bất động sản" là quán phở, cũng biết lập cái entity khác để làm chủ bất "bất động sản", rồi cái quán phở mới thuê "bất động sản" lại từ cái entity kia!!

    Basic asset protection mà bất cứ một người nào tập tễnh và business cũng biết!!

    Chẳng lẽ cái đám luật sư cố vấn của Nương Nương dỡ đến độ này!!!!

    QUƯ VỊ CHÚ Ư: KBCHN LÀ THẰNG NGUYỄN PHƯƠNG HÙNG! NHỮNG ĐIỀU THẰNG HÙNG NÓ VIẾT CẦN PHẢI ĐẶT DẤU HỎI!!

    Quote Originally Posted by DrTran View Post
    ...
    Tại đâu không biết, chứ tại Mỹ muốn "tẩu tán tài sản" khi bị thưa kiện th́ không dễ chút nào.
    ...
    Dù ǵ th́ bà Đào Nương coi như bị thân bại danh liệt, nay chỉ có thể viết blog cá nhân.

    Phe NV mạnh lắm, rất khó đánh sập họ được. Nhiều điều tôi cũng bất măn về họ nhưng phải thầm phục sức mạnh của họ.
    "tẩu tán tài sản" khi bị thưa kiện th́ không dễ chút nào." -- đúng!


    Dù ǵ th́ bà Đào Nương coi như bị thân bại danh liệt, nay chỉ có thể viết blog cá nhân.

    thân bại -- cái con khỉ. Bả có bị hành hung đâu mà thân bại?

    danh liệt -- cũng cái con khỉ luôn. C̣n người đọc, c̣n người nghe th́ danh c̣n!

    chỉ có thể viết blog cá nhân -- nếu ṭa án cấm không cho bả viết cho các báo tiếng Việt nữa th́ đúng. Không cấm th́ bả cứ viết!!

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 1
    Last Post: 25-02-2013, 09:22 AM
  2. Replies: 35
    Last Post: 04-02-2013, 12:17 AM
  3. Replies: 20
    Last Post: 22-12-2011, 02:50 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 20-11-2011, 11:15 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •