Results 1 to 3 of 3

Thread: RỢP BÓNG CỜ

  1. #1
    Nguyễn Nhân Trí
    Khách

    RỢP BÓNG CỜ

    http://baotoquoc.com/2015/02/13/rop-bong-co/

    Nguyễn Nhân Trí

    RỢP BÓNG CỜ

    Tháng Hai 13, 2105 Nhóm Văn Tuyển





    Tháng Tư sắp tới đây là kỷ niệm 40 năm ngày Sài G̣n thất thủ. Đây là khởi điểm của làn sóng tị nạn cộng sản khi hàng triệu người dân miền nam Việt Nam đă liều mạng sống vượt biên t́m tự do.

    Đại đa số những người nầy bỏ đất nước ra đi hầu như với hai bàn tay trắng. Tài sản duy nhất phần lớn họ cùng mang theo chỉ là những kỷ niệm của một khoảnh đời đă mất và đôi chút vốn liếng văn hóa nằm trong tâm trí họ. Và h́nh ảnh lá cờ màu vàng ba sọc đỏ.

    Những người vượt biên nầy, trong đó có tôi, qua mấy thập niên nay đă xây dựng lại cuộc đời mới trên quê hương thứ hai của họ. Những kỷ niệm của khoảnh đời đă mất vẫn c̣n lảng vảng trong những giấc mơ gần sáng hay ngậm ngùi giữa lúc tṛ chuyện với bạn bè xưa cũ. Chút vốn liếng văn hóa mà họ mang theo vẫn c̣n được cố níu kéo, ǵn giữ dưới h́nh thức những phong tục, tập quán trong cuộc sống hàng ngày hay các dịp lễ hội, đ́nh đám. Điều quan trọng nhất, đối với tôi, là lá cờ vàng ba sọc đỏ cho đến ngày nay vẫn c̣n là lá cờ duy nhất được công nhận và tôn trọng bởi các cộng đồng người Việt tự do tại tất cả các quốc gia họ đă định cư.

    Tuy nhiên, hiện tượng nầy có thể sẽ không tồn tại măi măi.

    Ngày nay nếu bạn hỏi bất cứ người bản xứ nào tại nơi bạn đang sinh sống, “lá cờ của Việt Nam là ǵ?” th́, nếu họ biết, câu trả lời sẽ là “cờ đỏ sao vàng”. Chắc chắn nhiều phụ huynh học sinh trong chúng ta đă từng có dịp vào thăm viếng trường học của con em ḿnh và thấy nếu họ có treo cờ của các quốc gia trên thế giới th́ trong số đó sẽ có lá cờ đỏ sao vàng bên trên chữ “Vietnam”.

    Đó là v́ trên chính trường quốc tế, trong tất cả các sách vở hay báo chí, lá cờ đỏ sao vàng là lá cờ chính thức và hợp pháp của cái quốc gia Việt Nam h́nh chữ S nằm ở một góc đông nam của Á Châu. Chúng ta không thể thay đổi sự kiện nầy.

    Nhiệm vụ của những người Việt Nam tự do ở hải ngoại chúng ta là phải t́m cách giải thích với những người bạn bản xứ của ḿnh, hay với trường học của con em ḿnh rằng sự hiện diện của lá cờ đỏ sao vàng ở những nơi công cộng sẽ mang đến một phản cảm không nhỏ trong cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản tại địa phương. Chúng ta cần phải giải thích với họ rằng chỉ có lá cờ vàng ba sọc đỏ là được nh́n nhận và tôn trọng trong các cộng đồng nầy. Chúng ta có thể yêu cầu các cơ sở nầy đừng trưng bày lá cờ đỏ sao vàng nữa. Họ có thể cảm thông và hưởng ứng. Họ cũng có thể không quan tâm đến lời yêu cầu của chúng ta và tiếp tục trưng bày lá cờ đỏ. Chúng ta không thể làm ǵ khác hơn lắm được.

    Tuy nhiên những việc trên không phải là chuyện lo ngại chính của tôi.

    Trong khoảng 10 năm gần đây, hiện tượng tư sản đỏ từ Việt Nam chuyển vận tiền của ra nước ngoài để tẩu tán tài sản xảy ra ngày càng lan tràn và rơ rệt. Họ thành lập nhiều công ty đứng tên bởi bạn bè, con cháu họ để tậu mua bất động sản ở những quốc gia Tây Phương được xem là “an toàn”. V́ công ty nầy làm chủ công ty nọ nhiều tầng lớp chồng chất lên nhau nên họ sẽ không bao giờ có tên tuổi dính líu đến các tài sản nầy. Những bất động sản trị giá hàng chục triệu mỹ kim mỗi cái được mua bằng cách chuyển dịch “tiền mặt” trực tiếp, nghĩa là không cần vay mượn qua bất cứ ngân hàng nào. Điều lo ngại chính của tôi là việc các đại tư sản đỏ nầy tậu mua những cơ sở thương măi, những tiệm buôn, những khách sạn, v.v. ở các khu buôn bán lớn trong cộng đồng người Việt tự do.

    Tôi không có dữ liệu chắc chắn để khẳng định bao nhiêu cơ sở thương măi dạng nầy đă bị tậu mua bởi các đại tư bản đỏ Việt Nam. Tuy nhiên chỉ cần quen biết mật thiết đôi chút với những dịch vụ mua bán bất động sản địa phương th́ chúng ta có thể được cho biết về “rất nhiều người từ Việt Nam qua đây mua bất động sản” kể cả những bất động sản nào, cũng như giá trị của chúng, trong những năm gần đây.

    Và nếu tinh ư một chút là chúng ta cũng có thể nhận thấy trong vài năm gần đây một số lớn các cơ sở buôn bán nầy đă thay đổi người điều hành. Những người đứng bán ở nhiều cửa hàng trong các khu thương mại lớn Việt Nam đều là những khuôn mặt mới. Và họ nói chuyện với một loại tiếng miền Bắc cao vút mà nhiều người trong nam sau nầy gọi là “giọng Bắc Kỳ 75”.

    Điều nầy có liên quan ǵ đến sự tồn vong của lá cờ vàng ba sọc đỏ trên những quê hương thứ hai của chúng ta?

    Hiện giờ th́ không có ǵ đáng nói cả. Hiện giờ th́ số lượng cơ sở thương măi nằm trong tay tư sản đỏ Việt Nam tuy đă có nhiều thật nhưng vẫn chưa đủ để có chuyện ǵ nổi bật xảy ra. Tuy nhiên với đà bành trướng mạnh mẽ hiện giờ th́ không bao lâu sau nhiều khu thương mại chính trong những khu vực người Việt sẽ hoàn toàn thuộc về sở hữu của các cán bộ cao cấp trong chính quyền Việt Nam hiện hành. (Có người cho rằng hiện nay khoảng phân nửa những đất đai và hạ từng cơ sở trong khu Little Saigon ở Los Angeles đă thuộc về dạng nầy. Tôi không biết con số nầy chính xác bao nhiêu, tuy nhiên ngay cả nếu thay v́ ½ mà chỉ là ¼ đi nữa th́ đó cũng là một điều đáng lo nghĩ).

    Có nhiều quán xá, tiệm tùng trong các khu thương mại Việt Nam lúc sau nầy không bao giờ thấy treo cờ vàng ba sọc đỏ trong những ngày lễ hội nữa. V́ đây là một việc tự nguyện, và chúng ta đang cư ngụ ở những nước tự do, nên nhiều người không để tâm đến điều trên. Tuy nhiên, tôi không khỏi có nhận xét rằng các tiệm quán nầy đồng thời cũng thường là các tiệm quán của những người có “giọng Bắc Kỳ 75”.

    Điều nầy cũng không khó hiểu lắm. Ngay cả nếu những người di dân từ miền Bắc sau 1975 qua đến đây chỉ với mục đích làm ăn buôn bán mà thôi đi nữa th́ phần đông họ vẫn có ít nhiều ngượng ngùng sẵn với lá cờ vàng ba sọc đỏ. Đó là v́ từ nhỏ họ đă được nhồi nắn vào đầu rằng nó là lá cờ của “bọn Ngụy tàn ác”. Cho nên sẽ có những người tự ư không treo cờ vàng trong những ngày lễ hội. Nhưng cũng có thể có những người được chủ phố “bỏ nhỏ” là đừng treo cờ vàng (và họ cũng sẽ chẳng có ǵ để bất đồng ư về lời đề nghị đó cả).

    Tôi ước đoán một ngày nào đó không xa, con số những quán xá, tiệm tùng không treo cờ vàng ba sọc đỏ sẽ chiếm đa số trong các khu thương măi trên. Và không lâu sau đó, khi nhiều đủ các khu phố chính yếu đă nằm trong tay bọn đại tư sản đỏ Việt Nam, chúng ta sẽ bắt đầu thấy lá cờ đỏ sao vàng dần dần xuất hiện.

    Sẽ có những người Việt Nam tự do lên tiếng chống đối về việc nầy. Sẽ có những buổi biểu t́nh bày tỏ ḷng phẩn nộ, v.v. về việc các khu phố đó treo cờ đỏ sao vàng. Tuy nhiên chủ nhân của những khu phố thương mại to lớn trên lúc đó sẽ không những có thế lực tiền của mà cả luật pháp đứng bên phe họ nữa. Trên mặt pháp lư, họ không vi phạm luật lệ ǵ cả. Trưng bày một lá cờ được quốc tế chính thức công nhận không có ǵ là phạm pháp. Những người phản đối sẽ không làm ǵ được họ cả. Những người phản đối nếu không khéo có khi lại c̣n vô t́nh trở thành những người phạm luật nữa.

    Những cuộc biểu t́nh rồi dần dần cũng sẽ thưa thớt và tàn lụn. Những sự chống đối rồi dần dần cũng bị quên lăng đi. Người dân, bất kể chủng tộc nào, nói chung có tính dễ quên. Cộng thêm vào đó là một phần không nhỏ những người Việt Nam ở hải ngoại mang quan điểm “tôi chỉ làm ăn sinh sống b́nh thường chớ không muốn dính dáng đến chính trị”. Với cách suy nghĩ đó, những người nầy sẽ vẫn tiếp tục sinh hoạt buôn bán như thường lệ trong các khu phố xá, các khu thương mại có treo cờ đỏ sao vàng. Số cờ vàng ba sọc đỏ sẽ ngày càng ít đi, nếu không nói là sẽ biến mất hoàn toàn trong những khu phố chợ nầy. Nếu chủ phố ủng hộ, khuyến khích treo cờ đỏ và đề nghị, khuyên nhủ đừng treo cờ vàng th́ phần đông những người mướn phố sẽ nghe theo. Với tài lực dồi dào như các đại tư sản đỏ th́ họ sẽ cho mướn phố rẻ hơn những nơi khác để thu hút nhiều người mướn chỗ. Không khó lắm để tưởng tượng ra h́nh ảnh những khu phố nầy treo đầy những lá cờ đỏ sao vàng từ trong ra ngoài.

    Làm sao để tránh cảnh tượng nầy xảy ra?

    Chúng ta cần phải tích cực tạo ư thức và tạo thói quen cho mọi người về lá cờ vàng ba sọc đỏ. Chúng ta cần phải giải thích với mọi người rằng tuy nước Việt Nam Cộng Ḥa không c̣n nữa nhưng lá cờ vàng ba sọc đỏ vẫn là biểu tượng của những người Việt Nam lưu vong từ khi họ bị mất nước. Chúng ta cần phải tạo thói quen cho mọi người nh́n thấy lá cờ vàng ba sọc đỏ bay phất phới tràn ngập mọi khu phố chợ Việt Nam trong những dịp lễ hội. Chúng ta cần phải tỏ ra cho thấy rằng chỉ có nó là lá cờ duy nhất được chấp nhận và được tôn trọng trên vùng đất tự do của những người Việt tị nạn chúng ta.

    Cụ thể chúng ta có thể làm ǵ?

    Hầu như ở mỗi thành phố lớn nào trong các quốc gia định cư đều có một tổ chức mang tên Cộng Đồng Người Việt Tự Do, hay thường được gọi tắt là “Cộng Đồng”. Cho đến nay, những tổ chức nầy được tham gia và điều hành bởi những người có tâm huyết, nhiệt t́nh với việc ǵn giữ chút văn hóa c̣n lại của dân tị nạn chúng ta. Những người nầy đứng ở vị thế có thể làm được rất nhiều trong việc bảo vệ sự sống c̣n cho lá cờ vàng.

    Thí dụ như khi các Cộng Đồng tổ chức những hội chợ Tết Nguyên Đán ở địa phương, họ cần phải chú trọng hơn nhiều đến việc phô trương lá cờ vàng. Cờ vàng ở cổng chính, cờ vàng ở lối vào băi đậu xe, cờ vàng trên sân khấu. Và điều quan trọng nhất là mỗi gian hàng tham gia đều cần phải treo cờ vàng. Cờ vàng ba sọc đỏ phải cần bay rợp trong ngoài ở những buổi lễ hội tổ chức bởi người Việt Nam Tự Do Hải Ngoại. Đó là h́nh ảnh chúng ta cần phải biểu hiện mạnh mẽ không những cho người địa phương mà c̣n cho cả những người Việt Nam mới gia nhập cộng đồng chúng ta sau nầy thấy rơ chúng ta là ai và nguồn gốc của chúng ta là ǵ.

    Tại nơi tôi cư ngụ những năm gần đây, tôi nhận thấy nhiều gian hàng ở hội chợ Tết không treo cờ vàng. Tôi hỏi thăm người bán hàng tại sao th́ họ nói “không có ai nói đến chuyện đó cả”. Khi tôi hỏi ban tổ chức th́ họ bảo “có nói chớ nhưng chắc người ta bận nên không treo cờ”. Không ai có vẻ thật sự quan tâm lắm về việc nầy v́ ban tổ chức cũng đang rối rắm về nhiều việc khác.

    Theo tôi th́ Cộng Đồng nên giao kết trước điều kiện với những người muốn mở gian hàng ở hội chợ Tết là gian hàng của họ phải có treo một lá cờ vàng. Đồng thời Cộng Đồng cũng cần đầu tư một số tiền nhỏ mua vài mươi cây cờ vàng kích thước trung b́nh để dành ở đó sẵn. Trong ngày hội chợ nếu gian hàng nào viện lư do “bận quá nên quên mua cờ” th́ ban tổ chức sẽ đem đến cho họ mượn ngay một cây, và cắm nó luôn giùm lên trước cửa hàng của họ.

    Thí dụ như khi sắp đến những dịp lễ lớn như ngày quốc hận 30 tháng Tư, Cộng Đồng nên tích cực đi đến từng cửa tiệm, quán ăn, ngân hàng, nhà thuốc, v.v. của người Việt nằm ở mặt tiền của những khu thương măi lớn để đề nghị và nhắc nhở họ về việc treo cờ. Nếu đến ngày đó mà cửa hàng nào không có cờ treo th́ đại diện Cộng Đồng có thể đem đến cho họ “mượn” và cắm giùm luôn cho họ một cây cờ trước cửa họ. Một chút khéo léo và nhẫn nại trong việc thuyết phục thường sẽ đưa đến kết quả tốt đẹp trong vấn đề nầy.

    Chúng ta cần phải tích cực làm đủ mọi cách, trong bất cứ dịp nào có thể, để phô trương lá cờ vàng của chúng ta và ngăn cản mọi cơ hội để lá cờ đỏ có thể xuất hiện trong địa phương chúng ta.Thỉnh thoảng chúng ta thấy một vài người Tây phương mặc những áo thun hay đội nón kết mang h́nh cờ đỏ sao vàng đi dạo ngoài phố Việt. Những người nầy thường là đă du lịch qua Việt Nam và họ mua những áo thun, những nón kết dạng nầy về làm quà kỷ niệm. Họ thường không có khái niệm chính trị ǵ về h́nh ảnh cờ đỏ sao vàng mà họ đang mặc cả. Đă có vài lần tôi bước đến ngơ lời tṛ chuyện với những người nầy và giải thích cho họ hiểu rằng họ đang vô t́nh gây ra những phản cảm không cần thiết khi đi dạo giữa khu phố Việt Nam với các áo, nón như thế. Tôi luôn luôn dùng lời lẽ nhă nhặn và thân thiện nhất nên tôi chưa bao giờ gặp phản ứng ǵ không hay cả. Họ có bao giờ mặc những áo, nón đó trở lại các khu phố Việt Nam nữa hay không th́ tôi không biết, tuy nhiên tôi biết rằng ít nhất tôi đă cho họ một chút ư thức về chuyện nầy.

    Bốn mươi năm xưa chúng ta đă mất cái quê hương của ông bà tổ tiên truyền lại. Tuy nhiên những người Việt tị nạn cộng sản chúng ta ngày nay có một quê hương thứ hai nằm rải rác trên toàn khắp địa cầu. Đây là xứ sở của chúng ta những người Việt lưu vong. Đây là quê hương của những thế hệ con cháu sau nầy của chúng ta. Lá cờ vàng ba sọc đỏ là một biểu tượng chính xác và sắc bén nhất cho người Việt tự do ở hải ngoại. Nó nhắc nhở chúng ta và mọi người nhớ v́ lư do ǵ chúng ta có mặt ở đây. Chính quyền cộng sản Việt Nam không muốn thấy những cộng đồng người Việt tị nạn hải ngoại có tiếng nói và tên tuổi bên ngoài Việt Nam. Lá cờ vàng của chúng ta là biểu tượng của tiếng nói và tên tuổi đó.

    Đừng để chính quyền Việt Nam thành công. Hăy cố làm mọi cách để màu cờ vàng măi măi bay rợp trên quê hương thứ hai của chúng ta.

    Nguyễn Nhân Trí
    http://nguyennhantri.wix.com/tieuluan

  2. #2
    Member Sydney's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    3,736




    Lịch sử Quốc Kỳ - Quốc Ca của Việt Nam





  3. #3
    ôi giời ơi
    Khách

    Think outside of the box

    Nếu nh́n vào lịch sử, có một điều khá rơ ràng là tương lai rất khó đoán, và thường trái ngược với sự hiểu biết thông thường. Người đời sau khi nh́n lại quá khứ, họ có thể dễ dàng nhận ra những sai lầm cũng như những sự khôn khéo của những bước ngoặt lích sử, nhưng phần lớn là để phân tích, ghi chép, ca ngợi, sau đó để vào kho lưu trữ. Tuy nhiên thời nào cũng vậy, luôn có một phần rất rất nhỏ, e.g. 1e-10 là có thể ghi lại dấu ấn trong lịch sử để người đời sau biết rằng, trước đây có người làm như vậy. Những người thành công trong lịch sử, họ nằm ngoài hiểu biết của xă hội đương thời, một người nông dân ít học, một đám chăn ngựa ngoài sa mạc có thể đánh bại các tướng lĩnh được học hành bài bản trong các trường lớp từ nhỏ,.. không ai có thể h́nh dung và biết trước được sức mạnh đó, nhưng bản chất của hiện tượng rất đơn giản và hợp lư khi được nh́n nhận từ các thế hệ về sau hàng trăm năm.

    Người đương thời luôn cố gắng hết sức trong mục đích của ḿnh, dù là các bậc đế vương, hay một thương gia, một người nông dân, một người lính.. Nhưng nh́n ở góc độ toàn diện, những toan tính của họ dường như chẳng có ư nghĩa ǵ mấy, nếu như lịch sử không đứng về phía họ, những đạo quân lớn có thể bị tiêu diệt thảm hại, các quốc gia giàu có sụp đổ dễ dàng.. Bởi v́, thực ra, con người chỉ ảo tưởng trước sức mạnh của ḿnh, và ra những quyết định dựa trên sự ảo tưởng đó. Chỉ một trận băo lớn có thể khiến cường quốc số một thế giới lao đao ngay lập tức. Và nếu trong một hoàn cảnh khẩn cấp, vài yếu tố bất ngờ đến cùng lúc th́ có lẽ chẳng ai có thể chống đỡ được, một thảm hoạ thiên nhiên, thêm một vài tin xấu về tài chính và quân sự... và lịch sử có thể sang trang.

    Hiểu được vị trí của con người trong thế giới, chúng ta có thể thấy rằng sức người rất nhỏ bé. Nhưng tại sao con người lại có thể đứng đầu tự nhiên, bởi v́ trí óc của họ, con người biết lợi dụng sức mạnh của tự nhiên, tăng sức mạnh của ḿnh lên hàng ngàn lần bằng các loại động cơ và máy móc khác nhau.

    Đối với xă hội cũng vậy, cũng có những sức mạnh chi phối các cá nhân, các mối quan hệ và ràng buộc, khiến cho rất ít người có thể chống lại nó. Tuy nhiên điều quan trọng, cũng như khi dùng các máy móc để chinh phục tự nhiên, là con người cần phải nh́n ra được sự vận động của xă hội, giống như một con sóng lớn, người lướt sóng vẫn có thể lợi dụng con sóng để lướt theo ư ḿnh.

    Như vậy khi muốn một điều ǵ trong xă hội, quan trọng là nh́n ra được các xu hướng vận động và biết vận dụng đúng thời điểm, thuận theo các trào lưu để đạt đến mục đích của ḿnh. Con người có xu hướng dùng quá khứ để xác định tương lai, đúng nhưng chưa đủ. Tại v́ quá khứ th́ đa phần ai cũng biết, nếu ta áp dụng bài học quá khứ th́ người khác cũng sẽ áp dụng, và kết quả là hoà cả làng. Phải tách ḿnh ra khỏi hoàn cảnh xă hội và nh́n nhận khách quan như thể ta là một người sống 100 năm về sau, khi nh́n về xă hội này, đâu là xu hướng, đâu là cơ hội, đâu là giải pháp, như thể chúng ta đang nh́n nhận các thời điểm lịch sử trước đây. Nếu nh́n nhận được như vậy, chúng ta có thể dễ dàng nhận ra các sai lầm cũng như cơ hội trong hiện tại.

    Có một điều chắc chắn, kẻ thắng cuộc muốn ǵ cũng được, dù lá cờ phát xít, kẻ thua cuộc sẽ phải chơi tṛ chạy trốn và pḥng thủ hay lẩn trốn. Đừng nghĩ cách của kẻ thua cuộc, bởi v́ kết cuộc của nó dù tốt đến đâu cũng chỉ là kết quả của kẻ thua cuộc, hăy nghĩ cách để thắng cuộc, bởi v́ thắng làm vua, thua th́ làm giặc. Nếu bạn thắng cuộc, bạn có thể làm bất cứ thứ ǵ ḿnh muốn, trả thù cá nhân, các sai lầm tập thể,.. tất cả đều sẽ bị lu mờ và chẳng ai buồn nhắc đến, bạn vẫn có thể được ca ngợi như anh hùng dù con người thật của bạn ra sao. Đó là phần thưởng của kẻ chiến thắng.

    Bạn nghĩ rằng những người như Napoleon sinh ra với vương miện có sẵn trên đầu? Không, họ cũng sinh ra như những con người b́nh thường trong hoàn cảnh của họ. Nếu bạn cho rằng hoàn toàn không có cách nào để thắng cuộc, tức là bạn chưa học lịch sử, luôn có cách để thắng cuộc và kẻ thắng cuộc luôn có thể là bất ḱ ai. Đừng nh́n vào các sức mạnh hiện tại mà choáng ngợp, đừng t́m cách chạy trốn, hăy đối diện với thực tại. Các đế chế hùng mạnh đă từng thất bại, và chẳng có ǵ đảm bảo điều đó sẽ không lặp lại trong tương lai.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 21-08-2014, 08:31 AM
  2. Replies: 1
    Last Post: 03-04-2013, 08:48 PM
  3. Replies: 9
    Last Post: 11-02-2013, 11:12 AM
  4. Replies: 0
    Last Post: 11-11-2012, 05:41 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 06-04-2011, 09:00 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •