Phỏng vấn Đoàn Trọng Hiếu/Đỗ Văn Phúc về vấn đề tẩy chay hang hoá Trung Cộng

Đây là Đài Phát Thanh Việt Nam phát đi từ Oklahoma. Chúng tôi là Đoàn Trọng Hiếu, Trưởng Khối Truyền Thông của CĐNVQGHK.
Trong chương tŕnh của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ hôm nay, chúng tôi xin được phỏng vấn ông Đỗ Văn Phúc, Chủ Tịch Hội Đồng Chấp Hành về nhận xét của ông đối với vấn đề tẩy chay hang hoá Trung Cộng. Xin giới thiệu với quư vị ông Đỗ Văn Phúc


Ông Phúc: Kính chào ông Đoàn Trọng Hiếu và quư thính giả đài Phát Thanh Việt Nam.

Hỏi: Trước khi đi vào chủ đề chính hôm nay, xin ông điểm sơ qua vài tin chính trong sinh hoạt cộng đồng trong tháng vừa qua.

Ông Phúc: Vào tháng cuối năm 2014, tại vài địa phương đă có những xáo trộn trong sinh hoạt như (1) sự lũng đoạn của một nhóm thương gia áp đặt vào tổ chức Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Georgia, (2) Một đám bầu sô âm mưu đưa ca sĩ VC Đàm Vĩnh Hưng vào các chương tŕnh ca nhạc tại Honolulu, Hawaii, và Denver, Colorada. Mới qua đầu năm, lại xảy ra vụ thành phố Riverside ở California kết nghĩa với thành phố Cần Thơ. Hội Đồng Đại Diện CĐNVQGHK đă tích cực lên tiếng để yểm trợ các điạ phương bằng tất cả khả năng của ḿnh. Kết quả là Honolulu và Denver đă thành công trong việc áp lực các bầu sô loại bỏ Đàm Vĩnh Hưng trong chương tŕnh. Tại Riverside, thành công đầu tiên là Hội Đồng Thành phố đă lấy xuống tấm bảng Cần Thơ có cờ VC trên chiếc cột gắn bảng các thành phố kết nghĩa. Hiện chúng tôi đang chờ đợi kết quả của phiên họp Hội Đồng Thành Phố Riverside ngày thứ Ba 3 tháng 2, 2015. Trong vụ Riverside, chúng tôi đă gửi nhiều thư phản đối đến ông Thị Trưởng và tất cả các Nghị viên HĐ Thành phố, các hội Cựu Chiến Binh Hoa Kỳ, báo giới Hoa Kỳ và đă nhận được hồi âm ủng hộ của nhiều vị. Ngoài ra, hiện nay, các cộng đồng địa phương đang ráo riết tổ chức Hội Xuân để đồng hương có dịp vui chơi trong những ngày cận Tết và sau tết.

Ông Hiếu: Xin cám ơn về những tin tức đáng mừng đó. Bây giờ chúng ta đi vào vấn đề chính. Mấy năm qua, có rất nhiều tài liệu cho thấy sự độc hại của thực phẩm làm tại Trung Cộng. Ông có thể tŕnh bày cho đồng hương rơ việc này.

Ông Phúc: Trước hết, chúng ta cần nh́n thấy hai khía cạnh của một vấn đề:
1.- Với mưu đồ thôn tính Việt Nam kế thừa truyền thống bành trướng xâm lăng của cha ông họ, người Tàu đă chiếm đất, đoạt biển và đưa ra những biện pháp phá hoại kinh tế, tận diệt nền sản xuất của người Việt. Ho tung ra những thủ đoạn mua giá cao những thứ nông phẩm nào đó. Người nông dân Việt ham lợi, phá hủy sự canh tác b́nh thường để trồng bán cho thương lái Tàu nào là dưa hấu, khoai lang. Để đến một lúc nào đó, người Tàu chấm dứt thu mua, nông dân Việt chỉ c̣n ôm từng đống sản phẩm ứ đọng, trong khi đất đai đă bị mất màu mỡ thoái hóa để có thể sản xuất các loại nhu yếu. Việc này cứ tiếp diễn, và ngựi Việt cứ tiếp tục bị mắc lừa. Hiện nay, hàng hoá Tàu đă tràn ngập thị trường Việt nội địa
2.- Người Tàu c̣n dă tâm đầu độc dân Việt bằng cách đưa qua những thực phẩm giá rẻ mạt, nhưng được biến chế bằng hoá chất độc hại. Các loại trái cây được ướp các hoá chất để có màu sắc tươi sáng, to gấp hai gấp ba b́nh thường. Các loại bột hoá học đóng gói để thay thế những gia vị, hương liệu. Mua một gói nhỏ bột, cho vào thùng nước sẽ tạo thành nồi nước lèo. Muốn có vị phở, vị bún ḅ, vị cà ri… Tất cả đều dễ dàng và rẻ mạt. Các thứ này h́nh như cũng được bán ở Hoa Kỳ, mà các bà nội trợ thường giới thiệu cho nhau để nấu phở, bùn tại nhà. Hiện nay ở Việt Nam, khó tránh khỏi việc ăn uống thực phẩm của Tàu. Người ta phải t́m cách tự trồng lấy rau quả, nuôi lấy gia súc gia cầm, chế lấy mà ăn. Nhưng có phải ai cũng có điều kiện làm thế đâu. V́ thế, đă có nhiều người Việt phải thốt lên những lời đau thương: Ăn cũng chết, không ăn cũng chết. Ăn mặn cũng độc, ăn chay cũng độc… Chúng ta phải thấy rằng đây là một âm mưu diệt chủng thâm độc tàn bạo nhất.
Đó là nói về trong nước mà chúng ta có thể hiểu rằng Tàu đă coi VN như một băi rác để họ đổ sang những sản phẩm độc hại cũng như thiếu phẩm chất không thể bán cho các nước khác.
Ông Hiếu: Thế c̣n khía cạnh thứ hai th́ sao? Có phải ông muốn nói đến hàng hoá Trung Cộng ở hải ngoại?
Ông Phúc: Nước Trung Hoa là một trong vài nước sót lại trên thế giới c̣n theo chế độ Cộng Sản. Ngày trước, khi chế độ CS c̣n nghiêm nhặt, nền kinh tế tập trung do nhà nước độc quyền, không có sự cạnh tranh trong sản xuất. Do đó, hàng hoá thường kém phẩm chất mà người tiêu dùng không có sự lựa chọn nào khác. Nhưng kể từ khi họ bung rộng ra cái gọi là kinh tế thị trường quái dị kiểu Xă Hội chủ nghĩa, th́ sự sản xuất rất hỗn loạn. Khuynh hướng ham lợi nhuận đă lấn át lương tri và nhân tính. Vốn từng có thói quen làm giả, làm dối để lừa gạt người tiêu thụ, các nhà sản xuất bên Tàu ngày càng lậm sâu vào tội ác trong việc sản xuất hàng hoá độc hại, đặc biệt về lănh vực thực phẩm. Trên các trang web, người ta đă đưa ra những bài viết, những đoạn video cho thấy những trứng gà vịt làm bằng hoá chất, gạo, bún làm bằng sợi plastic, bánh bao làm bằng giấy bồi, dầu ăn làm từ các chất thải cống rănh… Ngay trên đài truyền h́nh FOX nổi tiếng của Mỹ, nữ kư giả Diane Sawyer cũng đă hơn một lần nêu lên vấn đề này khi bà bẻ đôi một mẫu kẹo chocolate để thấy rơ những con sâu trắng đang ḅ lúc nhúc bên trong.
Người Tàu không những làm hàng gian dối, mà c̣n vô cùng bẩn độc. Chúng ta đều biết có nhiều thức ăn dược chế biến trong các trại tù. Mà th́ chúng ta thừa biết về hoàn cảnh thiếu vệ sinh trầm trọng trong các trại tù Cộng Sản, những người tù mang đủ mầm bệnh ngoài da, bệnh lao, cùi lỡ… Để có thể xuất cảng thức ăn, họ ướp những hoá chất để giữ chúng có màu như tươi mới, và có thể để hàng tháng mà không hư thối. Những hoá chất này là nguyên nhân đưa đến bệnh ung thư mà hiện nay thấy rất nhiều người mắc phải. Một quư bà mua một con cá, để quên trong cốp xe, cả tuần sau t́m thấy, cá vẫn c̣n tươi rói như mới đem ở chợ về!

Ông Hiếu: Thưa ông Phúc. Biết như thế, th́ chúng ta nên có biện pháp ǵ?

Ông Phúc: Không phải chúng ta mới biết và mới có phản ứng đâu. Đă từ rất lâu, trên các diễn đàn, Facebook, các bài báo từng cảnh giác và kêu gọi đồng hương tẩy chay hàng hoá Trung Cộng. Người Tàu họ tinh ma lắm. Khi thấy chúng ta né tránh sản phẩm trên bao b́ có in chữ Làm Tại Trung Hoa (Made in China), họ đă đánh lừa bằng cách thay đổi chữ China bằng chữ tắt PRC (Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa). Kế đó tiến thêm một bước, họ chỉ ghi ḍng chữ “Phân phối bởi công ty x, y, z” là các công ty của Mỹ. Nhưng thực chất vẫn là hàng chế biến từ bên Tàu. Ngoài ra, họ c̣n đưa hàng qua các nước Thái Lan, Việt Nam vân vân để từ đó xuất cảng sang Mỹ. Một cách khác nữa, là họ đưa vào Hoa Kỳ những thùng container thực phẩm, rồi cho đóng gói tại Mỹ, hoặc để cho các công ty Mỹ thực hiện trên 50% công đoạn sản xuất. Như thế, theo luật Mỹ, hàng hoá này có quyền ghi làm tại Hoa Kỳ để gạt người tiêu thụ.
Nói chung, là người Tàu có trăm mưu ngàn kế để qua mặt lừa bịp chúng ta.
Chúng ta phải làm ǵ ư?
Trước hết, phải kêu gọi sự tự kiềm chế. Có những loại nhu cầu không quá cần thiết có thể phải hy sinh v́ sự an toàn sức khoẻ. Ví dụ, khi cần mua cá thịt, rau trái, nên đi các chợ Mỹ. Nhưng cũng cần xem kỹ các nhăn hiệu. Chúng tôi biết có nhiều chợ Mỹ cũng bán tôm cá trái cây nhập từ Trung Hoa. Theo một đài truyền h́nh Mỹ tiết lộ, có một tỉ lệ không nhỏ trái cây nhập từ Trung Cộng. Không đi ăn những tiệm Tàu, tiệm Á Đông mà chúng ta nghi ngờ họ sử dụng thực phẩm gia vị của Tàu. Nên tập dùng ḿ spaghetti thay cho bún ḿ sợi (ăn măi sẽ quen thôi), nên dùng nước chấm Maggi thay nước mắm x́ dầu, hoặc dùng thật hạn chế các gia vị mà chúng ta không có sự lựa chọn nào khác ngoài mặt hàng Việt Nam, Thái Lan. Nghe đâu nước mắm Việt Hương tuy sản xuất ở Mỹ, nhưng dung hương liệu để chế biến. Việc này chưa kiểm chứng được, nên chỉ nói với sự dè dặt.

Ông Hiếu: Thưa ông, ông có biện pháp tích cực nào hơn có thể chia sẻ với đồng hương không?

Ông Phúc: Một biện pháp tích cực mà chúng ta ít chịu dùng tới. Đó là mỗi khi đi mua hàng, nói thẳng với chủ tiệm rằng chúng ta không chuộng hoàng hoá Trung Cộng. Không có hàng của các nước đáng tin th́ bỏ về, nhất định không mua hàng Tàu. Việc này nên áp dụng luôn cho các loại hàng khác như sản phẩm công nghệ. Xét cho cùng, mua sản phẩm Mỹ, Đức giá gấp ba bốn lần hàng Tàu; nhưng độ bền độ tin cậy gấp 5, gấp mười lần. Mỹ có câu: You get what you pay là thế.
Đă có vài vị đề nghị sau khi mua hàng, đem trả lại với lư do “không thích hàng Trung Cộng.” Một lần, một người, nhiều lần, nhiều người, sẽ làm cho nhà doanh nghiệp thấy rằng cứ bán hàng Tàu, sẽ mất khách. Người làm doanh nghiệp họ sẽ phải có sự thay đổi nếu chúng ta quyết liệt. Họ cần khác hàng cũng như chúng ta cần hàng hoá tiêu xài. Như một trận chiến, bên nào quyết liệt hơn, sẽ thắng.
Có điều đáng buồn là thấy có nhiều gia đ́nh, khi ngồi tṛ chuyện, các cô các bà ai cũng nói về sự độc hại của thực phẩm Tàu và Việt nội địa. Nhưng nói th́ cứ nói, che th́ cứ chê, họ vẫn cứ tiếp tục đi chợ mang về những hộp bánh, gói mứt kẹo in nhăn xanh đỏ loè loẹt Made in China. Họ vẫn không kiềm chế được sự thèm thuồng những thức ăn đó.
Đối với cuộc sống, th́ sức khỏe của chúng ta là quư giá vô ngần. Chúng ta phải lựa chọn giữa hàng hoá thực phẩm đắt, nhưng an toàn. An toàn cho bản thân chúng ta và cho các thế hệ tương lai.
Ngoài việc bảo vệ sức khoẻ, chúng ta phải c̣n nghĩ tời tự ái dân tộc khi Trung Cộng đang có dă tâm hiếp áp, âm mưu chiếm đoạt đất nước.Bằng cách tẩy chay hàng hoá của Tàu, chúng ta biểu thị ḷng yêu nước mà chúng ta được kế thừa từ bao đời tổ tiên anh hùng. Với tư cách công dân Mỹ chúng ta cần phải tẩy chay hàng hóa Tàu để bảo vệ công ăn việc làm cho con cháu chúng ta, việc làm này chính phủ Hoa Kỳ không làm được hoặc chỉ làm rất giới hạn v́ bị trói buộc trong WTO.
Ngoài ra, chúng ta cũng nên dần dần loại bỏ những ảnh hưởng Tàu trong nếp sống văn hoá chúng ta. Không trang trí nhà cửa, kính xe bằng những h́nh tượng tranh ảnh mang sắc thái Tàu; không dùng chữ Hán khi có thể những chữ Việt, bớt phô trương kiến thức bằng những câu trích dẫn từ sách Tàu vân vân.

Ông Hiếu: Hành động của một số không ít người Việt không thấy hoặc thấy mà không phản ứng, ông có liên tưởng ǵ đến hành động của một số người trong cộng đồng của chúng ta đối với đám tay sai hay không?

Ông Phúc: Nh́n sự việc này, chúng ta lại liên tưởng đến việc chống sự xâm nhập văn hoá Việt Cộng và tay sai. Bao năm nay, sau khi xảy ra vụ bang Thúy Nga 40, nhất là về sau, họ càng lộ ra những hành vi thân Cộng, chúng ta từng hô hào tẩy chay băng nhạc Thúy Nga, các đài Việt Cộng hay thân Cộng. Các ông bà nhà ta không ngớt lên án Trung Tâm Thúy Nga phản bội, kêu gọi tẩy chay. Nhưng trên màn ảnh TV pḥng khác nhà nhiều ông bà Việt tị nạn vẫn cứ thấy chiếu các chương tŕnh Thúy Nga, thậm chí các chương tŕnh của đài Việt Cộng VTV, đài Viên Thao… Một người quen của tôi, cả vợ lẫn chồng đều là cựu quân nhân từng sinh hoạt với chúng tôi rất tích cực. Nhưng khi bà vợ mua lại một tiệm Video chúng tôi t́nh cờ ghé thăm, thấy những bang nhạc sản xuất từ VN đem qua. Họ đă chống chế rằng: “Ḿnh làm ăn, buôn bán. Khách hàng hỏi mà không có hàng họ sẽ đi chỗ khác.”
Th́ ra thế, lập trường, quan điểm không bằng lợi nhuận và sự ham muốn. Phải chăng đây là nhược điểm của người Việt hay nhược điểm chung của con người?
Trước thềm năm mới, chúng tôi xin thay mặt Hội Đồng Đại Diện CĐNVQGHK, chân thành kính chúc quư thính giả đồng hương một mùa xuân mới an khang, hạnh phúc.
Xin cám ơn ông Đoàn Trọng Hiếu.