Results 1 to 3 of 3

Thread: Tự ứng cử trong chế độ toàn trị

  1. #1
    VNN
    Khách

    Tự ứng cử trong chế độ toàn trị

    Vũ Đông Hà (Danlambao) - Ts Nguyễn Quang A, blogger Đoan Trang, Ls Vơ An Đôn... là những người đă có nhiều hoạt động tranh đấu cho nhân quyền, tự do, dân chủ. Trong số họ, có người tôi được dịp tiếp xúc và từ những ǵ cảm nhận được, cá nhân tôi tin rằng việc tự ứng cử của họ xuất phát từ nỗi trăn trở đi t́m kiếm một phương thức hiệu quả để tạo động lượng cho xă hội Việt Nam thoát ra khỏi bóng đêm độc tài.

    Tôi cũng quan niệm rằng trong một xă hội mà sự thờ ơ, lănh cảm đối với mọi vấn đề của đất nước, với con vi khuẩn "Mackeno" đang luân lưu trong ḍng máu của đại đa số 90 triệu người th́ mọi nỗ lực t́m cách thay đổi nguyên trạng đều có giá trị và cần được trân trọng.

    Từ tinh thần trên, tôi có vài ư kiến đóng góp cho chuyện tự ứng cử trong chế độ toàn trị.

    Chế độ toàn trị tại Việt Nam tồn tại và đảng CSVN tiếp tục "chính danh" độc quyền lănh đạo là nhờ dựa vào Điều 4 Hiến pháp. Đảng cộng sản đă bỏ nhiều công sức, nỗ lực tuyên tuyền, thực hiện muôn vàn tṛ mị dân để tạo ra "sự thật búa liềm" rằng Hiến pháp là do nhân dân góp ư, và được tuyệt đại nhân dân đồng thuận.

    Điều 4 đă cướp đi cơ hội b́nh đẳng phục vụ đất nước, quyền tự do chọn lựa lănh đạo quốc gia của hơn 90 triệu người. Thay vào đó, Điều 4 đă trao vận mạng Việt Nam vào tay đảng cộng sản gồm 4,5 triệu đảng viên. Nó giao cho đảng cộng sản "chính danh" cai trị.

    Từ 4,5 triệu đảng viên, với quyết định 244 được kư vào ngày 9.6.2014 bởi tổng bí thư đảng cộng sản, số mạng của Việt Nam lại lọt vào tay chỉ 10 người đa số trong một Bộ Chính trị với 19 ủy viên. Bằng những quy định của quyết định 244 này, Chủ tịch nước, Thủ tướng, và Chủ tịch Quốc hội tương lai của một đất nước hơn 90 triệu dân đă được chọn lựa theo ư hướng của 10 người trong một đảng chính trị, trước khi người dân đi bầu đại biểu Quốc hội khóa mới.

    Do đó, những ǵ xảy ra sau Điều 4 và Quyết định 244 chỉ là những màn kịch mị dân. Người dân bị lùa ra khỏi nhà, bị cưỡng bức đi bầu, phải chọn lựa từ một danh sách ứng viên do đảng cử ra. Những đại biểu đảng viên cộng sản mà dân "bị bầu" cho họ sau đó cũng sẽ tiếp tục vai tṛ làm kiểng khi họ bỏ phiếu "gật" cho Chủ tịch nước, Thủ tướng và Chủ tịch Quốc hội từ danh sách ứng viên - 1 người cho 1 chức vụ - đă được đảng chọn từ mấy tháng trước.

    Đó là toàn cảnh của chế độ bầu bán CHXHN Việt Nam, là màn kịch mị dân do đảng dàn dựng và diễn liên tục từ ngày Hồ Chí Minh từ Tàu sang cướp chính quyền. Tôi nghĩ những người đấu tranh kinh nghiệm như Ts Nguyễn Quang A, Ls Vơ An Đôn, Ls Lê Văn Luân, các blogger Đoan Trang, Nguyễn Tường Thụy, Đặng Bích Phượng, Nguyễn Thúy Hạnh, Nguyễn Đ́nh Hà, Hoàng Cường, Nguyễn Kim Anh, Hoàng Cường, nhà văn Phạm Thành biết rơ những thủ đoạn lừa đảo này hơn ai hết.

    Do đó, logic trong suy nghĩ để dẫn đến hành động đúng ra phải là: tẩy chay bầu cử. Tẩy chay đồng nghĩa với thái độ chính trị không chấp nhận từ căn bản về Điều 4 Hiến Pháp, về vai tṛ của đảng và cánh tay nối dài của đảng là Mặt trận Tổ quốc trong việc khống chế toàn bộ tiến tŕnh bầu cử. Quan trọng hơn cả, tẩy chay bầu cử là thông điệp chính trị mạnh mẽ nhất để phủ nhận cái "chính danh" mà cộng sản ăn cướp của toàn dân kể từ sau ngày Hồ Chí Minh và đồng bọn cướp chính quyền.

    Nhưng tại sao một số người hoạt động ngày hôm nay không chọn phương hướng này, không những không đứng ngoài, không tẩy chay mà lại chấp nhận tham gia màn kịch dân chủ lừa bịp và xung phong "tự ứng cử". Nói cách khác, họ t́nh nguyện trở thành một thành phần, một "con cờ" hay tệ hơn - theo cách nói của những người không đồng ư với họ - "con rối" - trong tṛ chơi mị dân của đảng cầm quyền?

    Tôi không biết và không thể trả lời cho người khác, cho những người hoạt động nhân quyền dân chủ đang tự nguyện tham gia vào cuộc bầu cử mị dân, gian xảo của đảng. Đây là suy đoán của riêng tôi dựa vào những năm tháng làm việc, hoạt động với các bạn trong nước:

    Việc tẩy chay bầu cử sẽ không khó nếu tự bạn muốn làm một ḿnh. Muốn "kêu gọi" nhiều người th́ cũng rất dễ dù bạn ở Sài G̣n, Hà Nội có thể bị công an hỏi thăm sau đó, hay ngồi tận Los Angeles, Paris b́nh an viết xong lời kêu gọi và... quăng qua bên kia bờ đại dương bằng một nút bấm "send." Chỉ cần bỏ ra vài giờ cho một bài viết là xong. Chỉ cần một ấn nhẹ trên bàn phím là được. Nhưng để có nhiều người nghe theo bạn, thực sự tẩy chay bầu cử, biến nó thành một phong trào bất tuân dân sự th́ lại là chuyện khác. Cho đến nay thực tế (phũ phàng) chứng minh rằng chẳng bao nhiêu người nghe bạn cả. Họ vẫn ngoan ngoăn nghe theo cái loa phường và lật đật chạy ra pḥng phiếu sau lời thúc giục, hăm doạ của tổ dân phố.

    Lư do chủ yếu của sự thất bại là những bài viết, những lời kêu gọi "quăng ra đó" sẽ không thể nào chuyển động được những con người đă bị đảng thuần hóa trong hơn nửa thế kỷ qua. Nếu chỉ đơn giản theo kiểu nói một tiếng là "toàn dân nổi dậy" th́ Việt Nam đă đổi đời từ lâu. Muốn thay đổi th́ theo sau những bài phân tích, vạch trần sai trái, những người chủ xướng tẩy chay bầu cử phải "tiếp cận" với quần chúng, đi gặp người dân để tŕnh bày thuyết phục họ đừng đi bầu. Muốn thuyết phục được th́ phải tŕnh bày cho người dân thấy những sai trái, xảo trá của cái gọi là đảng cử dân bầu. Tức là phải nói đến và chứng minh sự đểu cáng của chế độ. Người dân nghe chưa hết chuyện th́ sẽ lên cơn sốt v́ vi trùng sợ hăi trong người đang nổi dậy tấn công vào từng tế bào, huyết quản của họ. Tóm lại, hành động đi thuyết phục người dân tẩy chay bầu cử dễ làm người dân có cảm tưởng ḿnh đang vận động họ chống lại chế độ; nhà cầm quyền cũng ghép ta vào tội chống phá chế độ, đi ngược lại chuyện mà cả nước đang "hồ hởi phấn khởi tham gia". Cho đến nay chẳng có điều luật nào cấm chúng ta làm chuyện đó, nhưng dưới chế độ toàn trị th́ mặc áo có hàng chữ Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam vẫn bị bắt như thường nói chi đến việc "xách động" nhân dân không làm tṛn "nghĩa vụ" công dân.

    Ngược lại, nếu đặt mục tiêu là tiếp cận quần chúng, lấy chuyện ứng cử làm "phương tiện", làm lư cớ để thực hiện những chuyện sau đây th́ có thể chúng ta nh́n vấn đề tham gia ứng cử khác hơn:

    1. Vận động bạn bè, người thân, những người hoạt động cùng chí hướng thành một nhóm vận động tranh cử. Mục tiêu chính trị: xây dựng thực lực cụ thể dựa trên sự đồng hành tham gia bằng hành động chứ không chỉ là những lời nói ủng hộ suông hay những cái "like" trên Facebook.

    2. Đưa ra chương tŕnh hành động nếu ḿnh trúng cử để tŕnh bày, thuyết phục người dân, đồng thời qua đó (và quan trọng hơn cả) cho thấy sự khác biệt giữa ḿnh và các đảng viên cộng sản được đảng chỉ định nhưng hoàn toàn không có một chương tŕnh hành động ǵ rơ ràng (ngoài một hành động duy nhất và cần thiết cho vai tṛ nghị gật: gật). Mục tiêu chính trị: cho người dân thấy được sự vượt trội của người ngoài đảng so với những đảng viên cộng sản.

    3. Nhân danh là người ứng cử và đi vận động quần chúng, chúng ta sẽ tạo ra "thương hiệu tự do" của ḿnh và nhóm vận động tranh cử. Thương hiệu xuất hiện trên áo, trên bảng đeo, trên bảng cầm tay, biểu ngữ, tài liệu, truyền đơn... Mục tiêu chính trị: xây dựng chính danh và đoàn ngũ hóa quần chúng.

    4. Trong chương tŕnh hành động, dành một phần cho vấn đề "cải tổ hệ thống và quy luật bầu cử" để qua đó gián tiếp cho người dân thấy chúng ta không đồng ư với hệ thống và những quy định bầu cử hiện hành mà chúng ta đang phải... đành ḷng tham gia; chúng ta sẽ tranh đấu để thay đổi nó nếu thắng cử. Qua việc này, những người tự ứng cử cũng xác định việc tham gia bầu cử không đồng nghĩa với sự đồng ư về "chính danh" của đảng cầm quyền. Mục tiêu chính trị: gieo mầm cho công cuộc tranh đấu loại bỏ tṛ "đảng cử dân bị cưỡng bức bầu".

    5. Từ người ra ứng cử đến toàn bộ nhóm vận động đi gơ cửa từng nhà, t́m mọi cách đến các trường đại học để nhắm vào thành phần sinh viên, phân phát chương tŕnh hành động trên hè phố để thu phục cảm t́nh, t́m kiếm cảm t́nh viên, hỗ trợ viên. Mục tiêu chính trị: tiếp cận quần chúng và tạo ra sinh hoạt chính trị độc lập (không phải của đảng cộng sản) một cách công khai.

    Mấu chốt của những bước trên là hoạt động chuyên nghiệp và tiếp cận quần chúng cho dù chế độ có tạo ra muôn vàn khó khăn, cản trở. Bản chất của các bước là chúng ta đến với quần chúng và tất cả cùng nhau "hoạt động chính trị" mà chế độ công an trị sẽ khó làm ǵ được, v́ mọi người đang cùng tham gia vào sinh hoạt chính trị mà chế độ khởi xướng, tất cả đang thực hiện Điều 27 của Hiến pháp do chính chế độ viết ra: "Công dân đủ mười tám tuổi trở lên có quyền bầu cử và đủ hai mươi mốt tuổi trở lên có quyền ứng cử vào Quốc hội, Hội đồng nhân dân. Việc thực hiện các quyền này do luật định."

    Nếu nh́n như vậy th́ chúng ta không nên lấy chuyện "chứng minh chế độ là xảo trá" làm mục tiêu. "Chế độ xảo trá" th́ đă nhiều người biết, nhưng biết rồi vẫn ù ĺ. Nếu "chế độ tốt đẹp" (!) th́ nó sẽ luôn tốt đẹp trong cái đầu nhiều bùn của những kẻ cuồng tin; chúng ta không thể làm sáng mắt những người quyết tâm mù. Khi tham gia vào tṛ chơi mị dân của đảng, không ít th́ nhiều chúng ta đă vô h́nh chung góp phần gia tăng thế chính danh của đảng độc tài. Do đó, đổi lại "món quà chính danh" chỉ để chứng minh một điều mà nhiều người đă biết, hay nhiều người nhất định cuồng tin th́ chúng ta... lỗ. Quan trọng hơn là nếu chỉ mang mục tiêu cho bà con thấy tụi nó xạo th́ chúng ta khó mà hoạt động chuyên nghiệp, khó mà xem đây là một cuộc dấn thân chính trị đàng hoàng giống như mọi ứng cử viên ở các nước văn minh. Và nếu không hoạt động chuyên nghiệp th́ người dân sẽ nh́n chúng ta như thế nào trong vai tṛ một ứng cử viên? Chúng ta có khác ǵ các ông bà cộng sản dốt chuyên tu, ngu tại chức?

    Không thể "lỗ". Chúng ta phải "lời" nếu - và chỉ nếu - sau cuộc bầu cử nh́n lại:

    1. Mỗi ứng viên "bị loại" có vài chục người nằm trong ban vận động bầu cử vừa qua và tiếp tục sát cách cùng ứng viên đó tranh đấu cho một nền chính trị dân chủ, minh bạch, một hệ thống bầu cử công bằng cho tất cả công dân. Tạm gọi đây là lực lượng ṿng trong.

    2. Sau cuộc bầu cử này, thành quả đạt được của lực lượng ṿng trong này là khả năng soạn thảo một chương tŕnh ứng cử/vận động quần chúng, chương tŕnh hoạt động của một dân biểu quốc hội, khả năng tiếp cận, tŕnh bày, thuyết phục quần chúng, và những kinh nghiệm, bài học rút tỉa được.

    3. Mỗi ứng viên đó được nhiều người dân ủng hộ và kết quả cụ thể là một "database" danh sách những người hỗ trợ được phân loại: t́nh nguyện viên, mạnh thường quân, cảm t́nh viên, hỗ trợ viên... Tạm gọi đây là lực lượng quần chúng.

    Thành quả cao nhất và quư nhất là lực lượng quần chúng tin rằng ứng viên này xứng đáng được ra ứng cử và được tín nhiệm vào vai tṛ đại biểu, đại diện cho họ tại Quốc hội. Niềm tin của họ có được nếu chương tŕnh hành động của ứng viên thể hiện ước mơ của chính họ. Từ đó, niềm tin cậy của họ đối với ứng viên không những chỉ thể hiện ở việc họ sẽ bầu cho ứng viên mà c̣n ở việc họ t́nh nguyện tham gia vào công việc đi vận động thêm cho ứng viên - v́ thật ra họ đang đi vận động cho giấc mơ của họ.

    Một số người cứ nói rằng biết chắc là sẽ bị loại và như thế rồi... thôi. Điều chúng ta muốn đạt được và đó sẽ là chiến thắng, là thành quả bù lại cho việc phải tham gia vào tṛ chơi chính trị mị dân này là: lực lượng quần chúng ủng hộ cho ứng viên sẽ phẫn nộ, bất măn, v́ "giấc mơ" của họ - được thể hiện qua chương tŕnh hành động của ứng viên mà họ ủng hộ - bị đảng cộng sản - qua bàn tay nối dài Mặt trận Tổ quốc - quăng vào thùng rác. Và từ đó, hy vọng rằng họ sẽ tiếp tục cùng với thành phần ṿng trong tiếp tục tranh đấu. Họ sẽ tranh đấu mà không sợ hăi như trước đây v́ trong thời gian qua những ứng viên đă khôn khéo chọn lựa một cuộc chiến mà công an không thể c̣ng đầu được bất kỳ ai.

    Do đó, cho dù có chắc chắc bị loại, đă ra ứng cử th́ phải nghiêm túc và chứng minh ḿnh là ứng viên chuyên nghiệp, sẽ là một dân biểu đúng nghĩa, hiểu rơ những vấn nạn của đất nước, có sẵn những phương hướng giải quyết và ư chí giải quyết, xứng đáng được sự tin cậy của quần chúng. Nếu không, tất cả chỉ là một tṛ chơi chính trị ngẫu hứng, ăn xỗi ở th́ và... câu view chính trị.

    Các bạn thân mến,

    Đă nhiều năm tháng trôi qua với nhiều khổ đau chồng chất trên đất nước cong quằn chữ S này. Mỗi chúng ta mất quyền làm người và đất nước mất quyền tự chủ. Con đường tranh đấu lúc nào cũng thấp thoáng cửa lao tù. Nhưng vẫn nhiều người tiến bước, ngày đêm suy nghĩ các phương thức khác nhau và biến những suy tư thành hành động. Cho đến nay và đến khi nào chế độ độc tài c̣n cai trị th́ những phương thức tranh đấu, những nỗ lực của mỗi người đều vẫn bị cho là những thất bại. Từ những thất bại đó, không ai có tư cách để nói rằng phương thức đấu tranh của ḿnh là phương thức tốt nhất. Nhưng mỗi người đều tin vào phương cách của ḿnh và hy sinh th́ giờ, công sức, an lành bản thân để thực hiện và thuyết phục nhiều người đồng hành. Phương thức dễ thực hiện nhất là phương thức tự ḿnh cặm cụi làm. Phương thức khó khăn nhất là phương thức thuyết phục người khác cùng làm. Phương thức có xác suất thành công nhất là phương thức huy động được quần chúng nhiều nhất.

    Trong niềm tin về sự đa nguyên, chúng ta không v́ phương thức này mà loại trừ phương thức kia. Hăy tiếp tục t́m mọi cách, mọi sáng kiến, mọi thử nghiệm để thuyết phục nhau, vận động người thân, bạn bè, bà con hàng xóm tẩy chay bầu cử. Hăy góp ư xây dựng, ủng hộ và tin tưởng vào tấm ḷng của những con người lư tưởng đang t́m cách tham gia vào hệ thống sắp đặt sẵn của chế độ - mà chúng ta đang chống - để t́m cách thay đổi. Nếu sau cuộc bầu cử này, bên cạnh những ứng viên độc lập là hàng trăm, hàng ngàn quần chúng ủng hộ, h́nh ảnh của những ứng viên là h́nh ảnh nổi bật của những người hoạt động chính trị nghiêm túc, tiến tŕnh ứng cử được thực hiện một cách chuyên nghiệp không thua ǵ các ứng cử viên tại các nước văn minh, th́ tôi cho rằng cái giá mà chúng ta phải trả cho việc phải chui vào cái chuồng heo dơ bẩn "đảng cử dân bị bầu" để t́m cách chùi rửa hay dẹp bỏ nó, sẽ được bù đắp xứng đáng bởi những thành quả mà những người hoạt động can trường trong chế độ toàn trị đă dấn thân xông vào.

    Và bạn biết ǵ không? Nếu lúc đó, sau khi đă ra ứng cử một cách chuyên nghiệp, có trách nhiệm, có bài bản, rồi bị gạch tên bởi Mặt trận tổ c̣ của đảng th́ không có lư do ǵ mà những ứng cử viên cùng những người ủng hộ họ lại không là những người đứng lên mạnh mẽ nhất để phát động một phong trào tẩy chay bầu cử Quốc hội 2016.

    12.02.2016

    Vũ Đông Hà

    danlambaovn.blogspot .com

  2. #2
    Chuyện là như thế
    Khách

    Ai sẽ là người kiểm phiếu?

    Chưa có một chế độ dân chủ nào trên thế giới mà người đắc cử đạt được trên 99% số phiếu. Trong lịch sử nước Mỹ, Tổng thống Lyndon Johnson (1964) là người được nhiều số phiếu nhất nhưng cũng chỉ được 61% số phiếu của cử tri (popular vote). Chuyện "tự ứng cử" chỉ có giá trị nếu như VN công khai việc kiểm phiếu.

  3. #3
    Tran Truong
    Khách

    Tự ứng cử trong chế độ toàn trị cs

    Bài viết là cả một ưu tư day dứt,mong tìm ra giải pháp hữu hiệu loại trừ loài quỉ dữ đội lốp người. Chín mươi triệu người ,chẳng lẽ tìm không ra,chẳng lẽ thua 16 tên vô loài !? __ Trích : "Cho đến nay thực tế (phũ phàng) chứng minh rằng chẳng bao nhiêu người nghe bạn cả. Họ vẫn ngoan ngoăn nghe theo cái loa phường và lật đật chạy ra pḥng phiếu sau lời thúc giục, hăm doạ của tổ dân phố. " __ " Muốn thuyết phục được th́ phải tŕnh bày cho người dân thấy những sai trái, xảo trá của cái gọi là đảng cử dân bầu. Tức là phải nói đến và chứng minh sự đểu cáng của chế độ. Người dân nghe chưa hết chuyện th́ sẽ lên cơn sốt v́ vi trùng sợ hăi trong người đang nổi dậy tấn công vào từng tế bào, huyết quản của họ. Tóm lại, hành động đi thuyết phục người dân tẩy chay bầu cử dễ làm người dân có cảm tưởng ḿnh đang vận động họ chống lại chế độ " __. Bây giờ thời đại vi tính,ta không cần phải lên bục thuyết giảng,không cần phải tụ tập,họp hành ... khốn thay vi tính ở VN chỉ dùng chơi game ,coi phim truyện khiêu dâm ... chít chát vớ vẩn ... Bạn đã vạch ra cốt lõi của vấn đề là sự SỢ HÃI và ĐỚN HÈN làm người ta yên phận,chấp nhận để được sống . Vậy thì phải dựng lại,phục hồi DÂN TRÍ,DÂN KHÍ . Làm thế nào mà phục hồi ,khi bọn cầm quyền nắm chặt truyền thông ,giáo dục ... chúng kiểm soát tất cả ; ngoài ra chúng còn tạo dựng các đam mê sa đọa cho tuổi trẻ lao đầu vào như con thiêu thân : Game , Rượu chè , Sex, để băng hoại hàng bao nhiêu thế hệ ! băng hoại đời đời dân Việt ! Mục đích cho tuổi trẻ quên đi chính trị chỉ vì sợ mất cái đảng thổ tả của chúng . Chúng sợ là sợ tuổi trẻ nổi giận,chứ không sợ tầng lớp già trong xã hội ,vì hiện giờ chúng đã tạo được một bọn :Lưu manh giả danh trí thức _ Ăn hại,đái khai,học lớp hai ,khai tiến sĩ ! Xin mượn câu của bạn : __"mỗi người đều tin vào phương cách của ḿnh và hy sinh th́ giờ, công sức, an lành bản thân để thực hiện và thuyết phục nhiều người đồng hành. Phương thức dễ thực hiện nhất là phương thức tự ḿnh cặm cụi làm. Phương thức khó khăn nhất là phương thức thuyết phục người khác cùng làm " __ Còn những chuyện như dâng thỉnh nguyện thư ,chỉ là tiêu cực,khuôn phép,dạy tuổi trẻ cam chịu ,yên phận mà thôi .Vì sao không làm như ĐOÀN VĂN VƯƠN ? Xin thưa chỉ vì SỢ HÃI,chỉ vì ĐỚN HÈN >Vài ý thô thiển,xin được các vị cao minh chỉ giáo . Cám ơn hai bạn Vũ đông Hà và VNN .

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 28-08-2013, 10:45 PM
  2. Replies: 3
    Last Post: 13-08-2013, 04:28 AM
  3. Replies: 1
    Last Post: 09-06-2012, 09:43 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 17-10-2011, 02:32 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •