- Đất nước ḿnh ngộ quá phải không anh
Í
Ngờ đâu, khi câu hỏi chưa tṛn, những cánh tay cầm búa đă đưa lên:

“Tắt máy. Tắt máy (im mồm, im mồm) nhá! Đừng hỏi câu đó. Hỏi câu đó là tổn hại cho đất nước ḿnh”! (Vơ nhân Tuấn)

Hỡi ơi, người dân đặt câu hỏi với người được coi là có trách nhiệm về chuyện cá chết dọc biển là chuyện rất thường. Có ai ngờ, quan cán nhớn khi nghe hỏi, phải lau mồ hôi trán, nói vội một câu rồi bỏ chạy. Họ chạy, người dân biết hỏi ai đây? Họ là quan chức Tổng, Bộ trưởng của nhà nước “độc nập” Việt cộng hay làm quan cán nô lệ cho Trung cộng đây? Xem ra, qua câu chuyện này, người ta hiểu ra rằng: Cái gông trong cổ người dân do Việt cộng trao tặng c̣n nhẹ hơn Cái ách do Tàu đặt vào cổ của bọn quan cán Tuấn, Hà hay nhóm Trọng Dũng Sang Hùng… nhiều! Tội nghiệp chưa!

Nhớ hôm rồi, sau khi đọc bản tin nhớn “tắt máy, tắt mày”, bạn tôi bảo: “loại ăn càn nói bậy này mà xuất hiện ở những nước phương tây như Mỹ Canada, Úc hoặc Anh Đức Pháp… th́ Y chưa về đến nhà đă nhận được điện xa thải rồi.”.

Chuyện của người là thế. C̣n ở nơi đây, tại sao tập đoàn Cộng sản vẫn không thể lớn lên trong ư thức làm người? Nếu không có đủ khả năng, không văn hóa th́ cứ dựa theo lời nhận tội của tập đoàn Formosa kia mà truy cứu. Nên nhớ, khi họ cúi đầu nhận trách nhiệm là đă có đủ lư chứng để buộc trách nhiệm rồi. Bởi lẽ, nếu không làm điều sai trái, họ kéo nhau ra đó cúi đầu làm chi? Chẳng lẽ để diễn tuồng? Chuyện đơn giản là thế, cấp có quyền hạn không biết xử trí th́ để họ ngồi ở đó làm chi? Chẳng lẽ:

a. Kẻ ác luôn đi theo cái bóng của nó?

Ai cũng biết, thành phần trí thức xă hội của Việt Nam đă bị đấu tố, đă bị đào tận gốc, trốc tận rễ từ những năm 1953-1956 rồi. Từ đó, hầu như tất cả mọi trí thức v́ xă hội, v́ con người đă bị tận diệt. Hoặc giả, họ không thể tồn tại để có chỗ đứng trong chế độ CS. Rồi những năm gần đây, những trường hợp như Lê thị Công Nhân, Lê công Định, Nguyễn văn Đài… đều bị lớp sâu bọ dùng cái bằng đảng viên để loại họ ra khỏi ṿng sinh hoạt của xă hội. Thay vào đó là từng hàng, từng lớp cũng áo giáp cân đai với hàm tiến sỹ, thạc sỹ nhưng do tập đoàn Việt cộng ôn tập, cấp giấy hoặc chụp cho cái nón và nằm dưới sự điều động của chúng. Kết quả, tập thể này được đánh gía như một bầy sâu múa kiếm chém người bằng cách này hay cách khác để tùng phục cộng sản, phản bội cuộc sống của con người. Để đưa đến nghiệt ngă hôm nay là:

Đất nước ḿnh ngộ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng ḱ vĩ
Những dự án và tượng đài ngh́n tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay. (Trần thị Lam, Hà Tĩnh)

Lời như thật. Quả là những đắng cay, uất nghẹn. Nhưng cũng đầy mỉa mai khinh miệt. Tuy thế, chẳng có ǵ lạ trên đất nưóc này sau ngày Việt cộng vào đây. Bởi v́, Phạm văn Đồng, một thủ tướng tại vị lâu năm nhất của cái chế độ nô lệ ấy đă công bố “định luật” mang tính khoa học XHCN cho dân biết là: “Một kư rau muống có chất bổ dưỡng ngang một kư thịt ḅ”! Một đất nước với những “thiên tài” tật bệnh như thế th́ sinh mạng con người dĩ nhiên “chỉ như cái móng tay” thôi, cô giáo ạ! Cô bằng ḷng vậy nhá!


b. Loài kư sinh không bao giờ biết đến tội ác của ḿnh.

Những con vi trùng, vi khuẩn như trùng lao trùng dịch, có bao giờ biết đến tội ác của chúng khi chúng tiêu diệt mạng sống con người không? Không, hoàn toàn là không? Chúng hành sử theo bản năng sinh tồn trong dạng chúng được sinh ra. Chúng chỉ có một cái đầu là đục khoét phá hoại nhân sinh bằng phương cách mà chúng đă được sinh ra và tập nghề. Chúng hầu như không hề biết là việc lao đầu vào t́m sống cho ḿnh trở thành một đại họa cho con người. Như thế, “tội ác” của chúng xem ra c̣n thua kém cái tàn độc, bất nhân, bất nghĩa của những Hồ chí Minh, Trường Chinh… và những cái vẩy của chúng nhiều lần. Kém v́ bản thể của các loại vi trùng lao, vi trùng dịch hạch theo nhau nẩy nở, thênh thang sống và tàn giết đối phương v́ bẩm sinh theo giống loài. Trong nó không hề có cái ư thức hủy diệt nhân bản con người như Mác, Lê, Mao, Hồ và đệ tử của chúng. Dẫu vậy, con người cũng không bao giờ dung dưỡng khoan nhượng để có cuộc ḥa giải và sống chung với loài kư sinh. Nhưng phải tiêu diệt nó. Đó là lư do để bác sỹ Heinrich Koch cũng như Penicilline xuất hiện. Rồi ở Balan, Hungary đă có những Lech Walesa, Németh Miklós đưa trùng cộng sản về bên kia và đem sự sống lại cho con người.

Thế giới đă có nhiều đổi thay, Việt Nam thế nào đây? Liệu có ngủ yên trong đáy mồ cộng sản không? Không, không bao giờ. Tôi tin rằng, chúng ta sẽ không phải nằm chờ trong ngơ tối bi quan. Trái lại, chuyện cá chết dọc bờ biển miền Trung trong những ngày qua, trước mắt là những thiệt hại cho đất nước và nó đang tạo nên thêm những thống khổ cho người dân. Tuy nhiên, khi nh́n vào cuộc soay vần của lịch sử, chúng ta sẽ thấy đoạn kết tốt đẹp của ngày mai đang đến. Việt Nam sẽ không bao giờ nằm ngủ yên trong ngục tù cộng sản. Cá chết v́ thuốc độc của chúng gieo rắc, bản thân của cộng sản cũng sẽ không tồn tại.

Hỡi thanh niên Việt Nam, 41 năm sống trong gông cùm CS đă qúa nhọc nhằn khổ đau rồi. Đă đến giờ người Việt Nam phải nắm lấy tay nhau. Hăy đứng dậy đi! Hăy cùng nhau đập nát gông cùm cộng sản để giải phóng Dân Tộc và đem nguồn sống mới trong yên vui thái b́nh về cho đất nước thân yêu của chúng ta.

Bảo Giang
30-4-2016.