Page 45 of 87 FirstFirst ... 3541424344454647484955 ... LastLast
Results 441 to 450 of 861

Thread: Thơ Nguyễn Thành Sáng

  1. #441
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Một Đời Hụt Hẫng


    Một Đời Hụt Hẫng

    Nắng đă nhạt tàn sao vẫn măi
    Bóng h́nh cô gái của năm xưa
    Bờ môi, ánh mắt, lời thương nhớ…
    Ẩn hiện đâu đây dưới ngọn lùa!

    Tơ t́nh vuột mối thành tan vỡ
    Để lại cho tim vạn khúc sầu
    Những tối đ́u hiu, chiều lá đổ
    Từ trong sâu thẳm gợn niềm đau

    Ngắm trăng, trăng chạnh sau hàng trúc
    Soi nước, nước trôi cuối nẻo trời
    Hóng gió, gió ngừng bên ngạch cửa
    Nh́n mây, mây giạt tận ngàn khơi…

    Vậy mà cứ măi dài năm tháng
    Vương vấn từng cơn kéo trở về
    Để trái u hoài nơi tĩnh lặng
    Trở ḿnh trổi nhịp đập lê thê!

    Có phải cung đàn đà lỗi nhịp
    Làm tan ră hết cả âm thanh
    Khiến cho bản nhạc thành vô nghĩa
    Nắn nót c̣n kia cũng phải đành…

    Nếu biết yêu là sẽ dở dang
    Th́ thôi thuở ấy chẳng quen nàng
    Chẳng gom tất cả đưa vào mộng
    Cũng chẳng bao giờ ghé bển thăm

    Để một đời người hụt hẫng tim
    Dạ luôn thao thức nhớ thuyền quyên
    Mặc bao hương sắc vườn ai nở
    Chỉ ảnh h́nh thương hướng vọng t́m!

    10/10/2017
    Nguyễn Thành Sáng

  2. #442
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Đừng Buồn V́ Xa Em Nhé


    Đừng Buồn V́ Xa Em Nhé

    Anh ở nơi nầy vọng chốn xa
    Rất nhiều giây phút nhớ người ta
    Yêu đương nén lại vào trong dạ
    Em có nghe ḷng thấu hiểu qua

    Hoàng hôn mỗi độ thấy mong chờ
    Thị giác thả về cơi mộng mơ
    Sơn thắm tô vào trang giấy vẽ
    Ạ à cảnh sắc một hồn thơ

    Em ngoài phương ấy cách đ̣ sông
    Có thấy nỗi niềm chẳng giá đông
    Vui mượn không gian bầu ảo ảnh
    Không sầu mờ mịt cảnh mây giông

    Đừng v́ vắng lặng với cô đơn
    Buồn bă âm thầm để héo hon
    Bởi cuộc dương trần nhiều khổ lụy
    Xa xăm cách trở măi vuông tṛn

    Em ơi! Anh nhớ biết bao nhiêu
    Nhớ bạn t́nh chung vạn thắm yêu!....

    Nguyễn Thành Sáng

  3. #443
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Dưới Bóng Thời Gian


    Dưới Bóng Thời Gian

    Ghế đá hăy c̣n đọng nước mưa
    Công viên du khách vẫn lưa thưa
    Lâm râm thỉnh thoảng dừng rơi hạt
    Trên mảng ṿm đen bị gió lùa!

    Từ từ ưng ửng ánh hoàng hôn
    Loáng thoáng bên sông mấy đóm tṛn
    Le lói, chập chờn như chẳng muốn
    Trải ḷng trọn vẹn buổi đầu hôm

    Tôi lót đồ ngồi để nghỉ chân
    Mặc cho tâm trí thả xa xăm
    Nửa hồn sống lại và thêm nửa
    Khuây khỏa nh́n xem cảnh chợ tàn!

    Mới đó năm nào ở chỗ đây
    Rải dài xanh mướt mấy hàng cây
    Giờ không c̣n thấy, thay vào đó
    Khoảng cách mọc lên những cái quầy

    Bên kia tấp nập xuồng ghe đậu
    Lên xuống, bưng khiêng tới đỏ đèn
    Kẻ đếm, người trao kèm tiếng hẹn
    Chuyện tṛ vui vẻ tợ thân quen…

    Tất cả chiều nay mất hết rồi
    Chỉ c̣n kư ức ảnh xa xôi
    Nhộn nhàng buôn bán, t́nh trong mắt
    Một cơi không gian đượm tiếng cười…

    Đứng lên lần bước đến gần xe
    Nh́n lại xung quanh khắp mọi bề
    Chẳng biết vui mừng hay nối tiếc
    Mà sao nằng nặng gót chân đi!...

    11/10/2017
    Nguyễn Thành Sáng

  4. #444
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Chỉ Một Lần!


    Chỉ Một Lần!

    Da diết ḷng em khúc điệp sầu
    Tím bầm gan ruột trộn ngàn đau
    Không trung bốn phía trùng mây xám
    Đổ ập về đây, ngập cả bầu!

    Phủ tối mịt mù đậy lối đi
    Ngỡ ngàng, chới với, lịm bờ mi
    Long lanh, sáng chói vầng trăng mộng
    Đối diện giờ đây chợt nát thề

    Anh có vợ rồi sao dấu em
    Để hoài canh cánh ở con tim
    Vấn vương, ấp ủ, niềm mong mỏi
    Hai mảnh hồn đan quyện cánh thuyền

    Ao ước mai nầy đôi chúng ta
    Dựng căn lầu ái giữa vườn hoa
    Chẳng màng thế sự, không lo nghĩ
    Chỉ có hương xuân với đậm đà!

    Em tặng cho anh những bé xinh
    Gái thời giống mẹ trọn niềm tin
    Trai như cha nó ḷng kiên định
    Cùng nghĩa yêu thương vẹn chữ t́nh…

    Vậy mà ôi hỡi! Có đâu ngờ
    Tất cả lại là chuỗi giấc mơ
    Ảo ảnh chập chờn trong vắng lặng
    Giật ḿnh tỉnh mộng, nghẹn chơ vơ

    Em sẽ âm thầm gửi trả anh
    Tháng ngày hướng vọng cơi xa xăm
    Bao nhiêu kỷ vật, bao nhiêu đợi…
    Chiếc bóng thời gian…Chỉ một lần!

    13/10/2017
    Nguyễn Thành Sáng

  5. #445
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Đà Lạt Mơ T́m



    Đà Lạt Mơ T́m

    Đà Lạt ngàn năm vẫn lặng lờ
    Vầng dương hồng ửng trải muôn tơ
    Long lanh cỏ lá gieo thành giác
    Lăng đăng, mơ màng một sắc thơ!

    Bốn phía xanh lơ đượm nét dồi
    Dẫn hồn lữ khách tận chân đồi
    Dạt dào, êm ả lay bầu biếc
    Như cơi ngàn mơ chuyển đến rồi!

    Cảm thấy tâm hồn phơi phới rộng
    Bao niềm trăn trở thả tầng cao
    Vói mây pha loăng vào cung thắm
    Vơi bớt sầu ưu, chuỗi nghẹn ngào…

    Tôi thấy phôi phai nỗi vọng ngàn
    Một thời ghịt níu bước chân đàng
    Dẫm lên sỏi đá rồi tang giới
    Để tháng năm dài biến bóng ngoan

    Lạnh lùng khép cửa, đóng oai nghi
    Trầm mặc, chiều thu bởi tại v́
    Một kiếp đọa đày ôm giá rét
    Mạch nguồn, lửa sống biến suy vi…

    Hôm nay lồng lộng gió đồi thông
    Kéo mộng năm xưa trở ngược ḍng
    Ánh thép rạng ngời vung biển bạc
    Hoàng hôn bảng lảng loé trên sông

    Dẫn đến nơi nầy để giải khuây
    Và t́m chốn thẳm ảnh hồn bay
    Năm xưa lạc mất v́ phong vũ
    Lặng lẽ chiều tà duỗi cánh tay!

    Nguyễn Thành Sáng

  6. #446
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Điệp Trùng Gợn Sóng Đang Tiềm Ẩn


    Điệp Trùng Gợn Sóng
    Đang Tiềm Ẩn

    Có phải đă già rồi đó chăng?
    Mà sao mỗi lúc đậm lằn nhăn
    Lắm khi thao thức, dài trăn trở
    Nhung nhớ, bâng khuâng thả xế tàn!

    Để tiếc, để thương dĩ văng xưa
    Chiều nh́n lá rụng, tối nghe mưa
    Cơi ḷng trống vắng, buồn da diết
    Lởn vởn h́nh ai dưới ngọn lùa

    Nhiều đêm trằn trọc, mỏi canh thâu
    Văng vẳng đâu dây lá xạc xào
    Khơi dậy nỗi niềm nơi kư ức
    Khiến từng hồi nhịp khúc lao xao

    Cho trắng rải dầy thêm mái tóc
    Cho sầu muôn thuở lấp vùi chôn
    Trồi mồ sống dậy, ôm choàng xác
    Nằm đó lan man tím mảnh hồn

    Ngày tháng nhẹ nhàng duỗi bóng bay
    Lững lờ bậu bạn với hàng mây
    T́m vơi khắc khoải bầu tâm sự
    Như thể phù vân tất cả nầy…

    Vậy mà cứ măi ở con tim
    Vương vấn về đâu? Lại muốn t́m
    Cái ảnh, cái h́nh trong quá khứ
    Ngàn lần tha thiết tiếng yêu em

    Mới biết xế tàn cũng cảm rung
    Cũng chờ, cũng đợi, cũng hoài mong
    Điệp trùng gợn sóng đang tiềm ẩn
    Đáy nước hồ thu giữa mịt mùng!

    15/10/2017
    Nguyễn Thành Sáng

  7. #447
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Nỗi Niềm Của Anh


    Nỗi Niềm Của Anh

    Cần Thơ dầy áo tối đêm nay
    Bởi khói băng về phủ đó đây
    Góp lá thu buồn qua mấy độ
    Nghe ḷng xao xuyến, nghĩ về ai!

    Chốn Bắc đêm nay chắc buốt nhiều
    Có làm tê tái cánh cô liêu?
    Muối rơi từng cụm lên hồn giá
    Lạnh lắm không em? hỡi mộng chiều!

    Anh biết ngoài kia, gió lạnh lùng
    Đâu màng héo úa cánh hoa dung
    Để bay trắng xoá trùm hiu quạnh
    Bỏ mặc sầu đau rét tận cùng

    Thao thức u hoài giữa bóng đêm
    Em ngồi lặng lẽ ngắm vầng đen
    Năm nào phượng đỏ, bao mơ mộng
    Giờ lững lờ bay dưới ngọn đèn!

    Đàn tranh khuya lắm, một ḿnh ngân
    Lảy khúc du dương vọng nắng hè
    Nhớ thuở năm nào đâu ánh lệ
    Chỉ bầu êm ả với trăng mê…

    Tất cả hết rồi chuỗi mộng mơ
    Đâu c̣n óng ả mảnh hồng tơ
    Chút vàng lóng lánh em mong đợi
    Cũng tận ngàn phương dơi mắt chờ

    Em ơi! Da diết ngóng trời xanh
    Nghĩa đá, t́nh thơ, kết mộng lành
    Mà cánh phong sương c̣n ngập lối
    Đường xa diệu vợi, nhịp hồn anh!

    Nguyễn Thành Sáng

  8. #448
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Vật Vờ Một Mảnh T́nh Trôi



    Vật Vờ Một Mảnh T́nh Trôi

    Anh có tội, trăm lần mang tội
    Tội của anh lui tới cùng em
    Kéo dài hai chữ thân quen
    Vô t́nh vẽ ánh trăng lên đỉnh ngàn!

    Anh có tội muôn vàn em ạ
    Bởi một thời làm gió đong đưa
    D́u em vào giấc ngủ mơ
    Bước chân nhè nhẹ lên bờ cỏ hoa

    Anh có tội rời xa lặng lẽ
    Không một lời chia sẻ cùng ai
    Để em khắc khoải chuỗi ngày
    Bóng chim tăm cá biết đây trở về?

    Anh có tội, lê thê t́nh cảm
    Trải khung trời bảng lảng gió sương
    Chập chờn ảo ảnh yêu đương
    Bất ngờ sáng sớm, vó cương lạnh lùng!

    Anh có tội mịt mùng năm tháng
    Làm nhạt mờ ánh sáng đời em
    Khiến cho u ẩn con tim
    Níu gh́, buộc thắt, thuyền quyên lỡ làng…

    Chiều hôm nay lang thang nỗi nhớ
    Vương vấn ḷng cái thuở mộng xanh
    V́ sao suốt măi thời gian
    Cánh chim biệt dạng, đoạn đành bỏ quên

    Để dang dở chưa tên c̣n đó
    Cả một đời trăn trở c̣n đây
    Làm cho vàng vơ héo gầy
    Mảnh t́nh tha thiết, trôi bay vật vờ…

    17/10/2017
    Nguyễn Thành Sáng

  9. #449
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Kéo Lần Về Để Nấu Thơ


    Kéo Lần Về Để Nấu Thơ

    Thơ vẫn là thơ, măi vẫn thơ
    Cho người thi sĩ lắm niềm mơ
    Mơ trăng, mơ gió, mơ ḍng chảy
    Mơ sóng trùng dương vỗ cạnh bờ…

    Cũng rồi để vọng, để yêu đương
    Để dưới hoàng hôn chạnh nỗi buồn
    Dĩ văng trở ḿnh nơi kư ức
    Từng hồi da diết, hoá thành sương

    Nầy mắt, nầy môi, nầy nụ cười
    Nầy khe khẻ nói hỡi anh ơi !
    Đừng xa nhau nhé, làm đau khổ…
    Giờ chỉ c̣n đây, chuỗi ngậm ngùi

    Tóc đă muối dần theo nắng mưa
    Mà sao vẫn nhớ ảnh h́nh xưa
    Nhớ bao kỷ niệm êm đềm đó
    Vương vấn, bâng khuâng thả ngọn lùa!…

    Phương trời chốn ấy bóng thời gian
    Gối chiếc cô đơn, héo vơ vàng
    Hay bánh xe đời luân chuyển bến
    Đă tàn, vỡ vụn một vầng trăng?

    Tôi chẳng trách người, chẳng trách ai
    Bởi duyên phận bạc, hóa thành mây
    Lững lờ một sớm rồi theo ngọn
    Chầm chậm mù khơi ră nát nầy

    Tất cả qua rồi tợ giấc mơ
    Trôi theo ngày tháng tận xa lơ
    Hồn t́nh năm cũ vật vờ đó
    Cố kéo lần về để nấu thơ !

    18/10/2017
    Nguyễn Thành Sáng

  10. #450
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Điểm Hẹn Em Vẫn Chờ


    Điểm Hẹn Em Vẫn Chờ

    Đêm nay quạnh quẽ, đoá hoa chờ
    Ánh toả đưa về phả ư mơ
    Nhưng măi mịt mùng mang sắc lạ
    Cho niềm héo hắt khép sầu lơ!

    Khiến cánh hồng xuân mang nét úa
    Dưới bầu cô tịch, ướp sương đau
    Thoảng nghe vương vấn t́nh mây nước
    Lạc lơng, chơ vơ nỗi dạt dào

    Em ngồi lặng lẽ giọt ḷng rơi
    Một thoáng thu trôi hướng vọng trời
    Sao chẳng đưa mây về hỡi gió
    Để vần thơ thắm nhịp nhàng khơi

    Bao ngày tiếp nối vẫn chờ ai
    Thiếu mảnh tơ vàng lại lắc lay
    Cuốn nghẹn âm thầm bên nẻo vắng
    Không buồn trách bóng, chỉ khăn tay

    Bởi hiểu t́nh anh tự thuở nào
    Muôn ngàn điệp khúc lảy hồn dao
    Chưa bao giờ kéo cuồng phong lộng
    Chỉ có êm đềm, vạn ánh sao!

    Anh cho nhiều lắm giọng êm ḥ
    Những lúc canh tàn, củi ră tro
    Ấm áp vô cùng, thôi lạnh lẽo
    Ḍng sông xuôi mái, một con đ̣

    Giờ đêm lạc hẹn để em chờ
    Tiếc lắm anh à những tối thơ
    Nhưng sắc hồn trong c̣n măi đó
    Em về, mai đến, dẫu trăng trơ!

    Nguyễn Thành Sáng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 2 users browsing this thread. (0 members and 2 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 30
    Last Post: 30-07-2013, 10:58 PM
  2. Replies: 1
    Last Post: 05-04-2013, 03:54 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 05-04-2013, 02:27 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 05-04-2013, 02:25 PM
  5. Replies: 1
    Last Post: 14-02-2013, 02:12 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •