Page 22 of 87 FirstFirst ... 121819202122232425263272 ... LastLast
Results 211 to 220 of 861

Thread: Thơ Nguyễn Thành Sáng

  1. #211
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    Tâm T́nh Đôi Bạn


    Tâm T́nh Đôi Bạn

    Nầy Sáng!
    Nắng xuân ấm áp!
    Không gian rộn ră!
    Ḷng người náo nức, hân hoan!
    C̣n bạn! Thui thủi góc quán ở bên đàng
    Nét tư lự, trầm ngâm phơi sắc nhạt!

    Phải chăng nhung nhớ chuỗi ngày xưa
    Trải cánh thênh thang giữa bốn mùa
    Từ nẻo mịt mờ sương phủ trắng
    Đến bờ bát ngát sóng đong đưa?

    Có bạn có ta, có ánh vàng
    Đêm đêm thao thức thả mơ màng
    Cánh hồn lững thững đi vào mộng
    Dào dạt lâng lâng tận ngút ngàn

    Trưa hè nắng cháy đẫm mồ hôi
    Vạm vỡ trơn da, mắt ửng ngời
    Có sá ǵ đâu vài chục khối
    Chiều tà đổ xuống cũng xong thôi

    Những ngày tầm tă dưới mưa đông
    Vẫn chiếc thuyền con lướt giữa ḍng
    Khí phách vẫn tràn xua lạnh lẽo
    Vẫn tung lồng lộng rải ven sông

    Những tối đ́u hiu tựa bóng mờ
    Bạn ngồi nắn nót mấy vần thơ
    Cho ai chẳng biết nhưng mê mải
    Lúc viết, lúc bôi, lúc thẫn thờ

    Những buổi canh khuya trời vắng vẻ
    Dưới hiên lặng lẽ với cây đàn
    Ngân nga tiếng hát ḥa tâm sự
    Xoa dịu khoảng đời lắm trở trăn…

    Tất cả h́nh ảnh của thuở nào
    Có làm bạn nhớ, để hoài đau
    Cái đau âm ỉ dài năm tháng
    Dẫu đến xuân nay, khóe vẫn trào?!...

    Gió hỡi!
    Từ phương trời vạn dặm!
    Nhịp thâm t́nh khuấy động quả tim!
    Chẳng quản ngại đường xa, lặn lội bạn đi t́m!
    Rồi lo lắng, sợ ta ch́m héo hắt?!

    Ta vẫn c̣n đây một mảnh hồn
    Chiều nh́n tuyết rụng, chạnh cô đơn
    Tai nghe tiếng vọng từ thăm thẳm
    Nỗi nhớ niềm thương quặn tấc ḷng

    Ngọn lửa năm nào đă kết tro
    Hăy c̣n tiềm ẩn khối hồng to
    Chỉ cơn giông lốc lùa qua nhẹ
    Nóng vẫn bừng lên rực bất ngờ

    Cung đàn thắm thiết vẫn c̣n đây
    Những tối không trăng vẫn trổi đầy
    Những quạnh thu chiều muôn ư nhạc
    Vẫn c̣n êm ả lướt theo mây…

    Nhưng ở trong ta thấy xót xa
    Bởi rồi lần lượt cũng trôi qua
    Mới vừa đỉnh ngạn long lanh đó
    Khoảnh khắc thời gian rụng khuất tà

    Phù vân! Tất cả chỉ phù vân
    Ta lặng ngồi đây ngẫm chuyện tàn
    Chớ chẳng bao giờ bi lụy nhỏ
    Yên ḷng bạn nhé! Gió ngàn phương!...

    19/2/2018
    Nguyễn Thành Sáng

  2. #212
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    NỖI NIỀM DƯỚI BÓNG HOÀNG HÔN



    NỖI NIỀM DƯỚI BÓNG HOÀNG HÔN


    Gió lộng bạt ngàn, nước vẫn trôi
    Trăm năm dâu bể cũng theo thời
    Hừng đông ló ánh, chiều tàn tắt
    Một chuỗi luân tṛn chẳng đổi vơi!

    Hôm nào lửa dậy, bừng trăn trở
    Mấy độ phong sương biến thẫn thờ
    Lúc khởi giăng đầy trên cơi rộng
    Khi trầm ủ rủ ngóng vầng mơ

    Tung hoành xuôi dọc khắp đ̣ ngang
    Mật ngọt đựng trong chén phũ phàng
    Cứ măi cạn hoài xuôi cơi tận
    Kết vào hồng quả nỗi bâng khuâng

    Rồi cứ âm thầm chân măi bước
    Một đường thôi nhé cứ mà đi
    Dẫu cho héo hắt chiều thu quạnh
    Ảm đạm, sầu đen phủ bốn bề..!

    Giờ đây gió giạt cánh mây văng
    Ửng nắng bao canh đă lặn tàn
    Lặng vắng, đ́u hiu dần cuốn chặt
    C̣n đâu sắc sáng với tơ vàng

    Lạnh lẽo lan tràn trải giá băng
    Rúm co, tím tái nét xuân tranh
    Cô đơn, buốt rét dần theo độ
    Mộng ră, trăng nḥa, trả lại xanh…

    Lảy đàn thoang thoảng dưới hoàng hôn
    Điệp khúc du dương dẫn mảnh hồn
    Lăng đăng ch́m sâu vào vó ngựa
    Tay run, nhịp đập, giựt từng cơn!

    Nguyễn Thành Sáng

  3. #213
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    CÁNH GIÓ PHŨ PHÀNG


    CÁNH GIÓ PHŨ PHÀNG


    Hăy khóc đi em! Khóc nữa đi
    Để rồi mai mốt chẳng c̣n chi
    Con đường dẫn lối về nơi mộng
    U ám, đ́u hiu, vọng ánh thề!

    Anh sẽ không sang t́m gặp gỡ
    Bên nhau ấm áp khúc ru êm
    Lắng nghe lo líu lời chim hót
    Êm ả lan vào tận trái tim

    Hết c̣n thao thức ngóng trông đ̣
    Để bước đi về cơi bến mơ
    Thổn thức xem trăng treo lủng lẳng
    Dạt dào tận đỉnh ngọn hồn thơ…

    Không biết rồi đây dưới vạn sầu
    Em buồn lặng lẽ trắng canh thâu
    Nhớ nhung, nuối tiếc hay thù hận
    Một cánh chim trời đậu chẳng lâu!

    Nào hiểu v́ sao anh đổi ḷng
    Không c̣n ngọt mật với t́nh trong
    Tại hoa nhạt nhẽo theo ngày tháng…
    Bướm chán, ong chường thẳng cánh dông…

    Xin em cứ hận, cứ hờn anh
    Chôn trái yêu đương chớ để dành
    V́ ngọn lửa ḷng nay đă tắt
    Mây ngàn phủ bóng xoá trăng thanh

    Giờ đây day dứt xé hồn ai
    Thuở ấy làm ǵ lại sớm bay
    Khi cánh bềnh bồng đang thả mộng
    Sao đành ôm quấn, nắm bàn tay!

    Nguyễn Thành Sáng

  4. #214
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    NH̀N MẢNH VỠ


    NH̀N MẢNH VỠ


    Chiều Ninh Kiều sao nghe buồn bă quá
    Dăy gợn tàn rệu ră kéo về xa
    Từ đáy sâu bóng tối cuộn phong ba
    Rồi lộng măi, trải ra cùng khắp ngả!

    Ta thấy lạnh, thấy cô đơn héo hắt
    Bước lững lờ trước mặt biến mờ tan
    Nửa mảnh vàng trên cao như lúc lắc
    Ngắm nh́n ai trầm mặc khóc tàn trăng

    Chiếc đ̣ đen nhúc nhích lội qua bờ
    Vầng lố nhố dật dờ như bỡn cợt
    U hồn mờ đang vặn ḿnh trăn trở
    Kéo giọt dài ảm đạm, nhỏ sầu lơ…

    Thoảng tỉnh giấc, nh́n người qua, kẻ lại
    Sao êm đềm thắm thiết biết bao nhiêu
    Quấn choàng vai, liêu xiêu hai ảnh xoáy
    Và không c̣n nghe thấy tiếng ai kêu!...

    Mới hôm nào cũng lai láng trên sông
    Đ̣ xuôi ngược vờn tranh chiều êm ả
    Cũng trong tay, nâng bay vào khung rộng
    Níu mây ngàn, gửi mộng tận trời xa

    Vậy mà nay quạnh quẽ, màu thu chết
    Ôm trái sầu lặng lẽ, ngóng cô liêu
    Ngước vầng trăng khuất mờ không dấu vết
    Đọng ẩn t́nh vàng vọt nỗi đăm chiêu…

    Thấy luyến lưu, nối tiếc thuở khung tṛn
    Nhớ nụ cười, ánh mắt, dáng h́nh ai
    Thuở vườn xuân ngợp đầy xanh mơn mởn
    Những cánh vàng đùa giỡn dưới tầng mây!...

    Nguyễn Thành Sáng

  5. #215
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    EM SẮP LẤY CHỒNG THÔI VĨNH BIỆT


    EM SẮP LẤY CHỒNG THÔI VĨNH BIỆT


    Lời ai nói khiến ḷng tôi sửng sốt
    Lan lấy chồng mai mốt đúng vậy không?
    Quả tim yêu thắm nồng trong phút chốc
    Chợt vơ vàng, lăn lốc rụng trời đông!

    Bầu không gian quay cuồng như đổ sập
    Loé chớp mờ choáng váng ngửa nghiêng ra
    Cuốn hành lư, đường xa về bển gặp
    Cho tỏ tường sao lại phải phôi pha

    Nước sông ơi! Lững lờ ngươi ngược chảy
    Gờn gợn buồn, bọt trắng đẩy vung cao
    Như tiếng đàn lao xao tuôn trào măi
    Để tim nầy tê tái biết là bao

    Có những đêm hai đứa dưới khung mờ
    Đêm sẩm tối nhưng lửa ḷng rực sáng
    Ngọn yêu đương ửng vàng thay ánh tỏ
    Trải lung linh rạng rỡ sắc hồn trăng!

    Lúc em ngồi ấm áp cận kề bên
    Từng trái bắp lột ra ḿnh ăn nhé
    Tiếng ngân dài khe khẻ lảy từng cơn
    Đưa trái đỏ bồng bềnh rung nhè nhẹ…

    Vậy mà nay tất cả thành cát bụi
    Một sớm chiều thui thủi chỉ ḿnh ta
    Cả vầng thanh nhạt nhoà theo bóng tối
    Ôm khung tàn rười rượi giọt sầu sa…

    Thôi vĩnh biệt, từ đây xin trả hết
    Khúc mộng t́nh, nỗi nhớ với niềm thương
    Ghế công viên, con đường mang tên ái
    Sẽ tan dần, cuốn lại gửi mây sương !

    Nguyễn Thành Sáng

  6. #216
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    CƯỜI TRĂNG VỠ


    CƯỜI TRĂNG VỠ


    Chợ Cầu Quan, giờ đây quay trở lại
    Vẫn nhộn nhàng, ḍng xoáy cuốn vầng dương
    Chuỗi thăng trầm, mây sương tan tụ măi
    Ngọn gió đời luôn thổi tận ngàn phương!

    Chân bước nặng đi về nơi ánh nhạt
    Mong tỏ tường suối thác với sông xanh
    Biết trái yêu giờ đây đà bể nát
    Hay vẫn c̣n thắt chặt mảnh t́nh thanh

    Con đường nầy, năm nào, ơi! cảm động
    Anh Sáng ḱa! Em bước vội ôm tôi
    Đóa hoa xinh nhụy hương c̣n cuốn bóng
    Khiến ḷng ai thoáng động chút à ôi !

    Rồi mới đây biết bao là kỷ niệm
    Hoa đă tṛn, âu yếm với hồn bay
    Men hương đầy nồng say ngân xao xuyến
    Thắm dạt dào, cuốn luyến quả hồng lay

    Thuyền mơ nhẹ đi dần lên bến mộng
    Dây tơ t́nh ngày tháng áo em đan
    Để ủ ấm cho anh thôi giá rét
    Có ngờ đâu biển thét nát vầng trăng..!

    Giờ đă rơ, chén vàng nay vụn vỡ
    Chiếc duyên hồng tan tác, giạt trôi ra
    Bầu nguyệt thắm ră tàn nơi góc phố
    Dưới đêm mờ lố nhố giọt sầu sa

    Như tảng băng đóng cứng ở con tim
    Và cục nghẹn chặn ngay nơi ngả xuống
    Chẳng màng bao hoa xuân mong gió quyện
    Để bây giờ chiều tím lạc đường buông!
    Kha! Kha! Kha!...

    Nguyễn Thành Sáng

  7. #217
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    VỠ TAN.


    VỠ TAN.


    Bởi mê sách nên thường hay ghé tiệm
    Sau mỗi lần có chuyến chuyển công văn
    Một thoáng vườn gió ngân đưa ánh quyện
    Để chiều tà nhớ chuyện thuở xa xăm!

    Em trang đài, con nhà giàu, sung túc
    Tôi lính nghèo, lương tháng chẳng là bao
    Ráng ki cỏm chút nào dành đợi lúc
    Về tỉnh rồi vài phút thả chân mau

    Bỗng một hôm tiền xong, tay nhận sách
    Nh́n mỉm cười một cách lạ lùng ghê
    Nửa phần trang tiền đi giờ c̣n đó
    Phải chăng ai mở ngơ kéo mây về

    Thế rồi quen, ngày tháng nhẹ nhàng trôi
    Từng cánh nhạn, bao lời mang nỗi nhớ
    Gửi tặng nhau sợi tơ dành đan gối
    Để lót nằm những tối thấy chơ vơ!

    Đón chờ ai cuối buổi chiều tan học
    Quán bên đường ghé bước thắm t́nh xuân
    Bờ vai tṛn, lâng lâng choàng êm ả
    Nhớ nhung hoài hương đoá phả hồn thăng

    Chợt một ngày nhận thư, lời trách móc
    Mảnh trăng thề anh lại xẻ chia đôi
    Có phải chăng vờn trôi theo gió lốc
    Cánh lững lờ một thoáng để bay rơi?

    Sao bó chặt, cuốn tôi vào khung hẹp
    Khi bóng đời sáng đẹp toả ngàn khơi
    Giấc mộng ḷng xa vời c̣n ẩn khép
    Vội làm ǵ buộc ép hỡi em ơi!


    Nguyễn Thành Sáng

  8. #218
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    NỖI NIỀM DƯỚI ĐÊM


    NỖI NIỀM DƯỚI ĐÊM


    Đêm nay cảm thấy nỗi buồn hiu
    Ngân nhẹ trong ḷng điệp ái yêu
    Thương quá hồn nương nơi mộng tưởng
    Hữu duyên kết nối dưới khung chiều!

    Mỗi độ trăng về trên cơi lộng
    Ánh vàng d́u dặt toả long lanh
    Phả tan vầng tối bầu hiu hắt
    Thắp lại đêm mờ phủ bóng quanh

    Bây giờ cảm thấy hết cô đơn
    Bởi có trong tim một mảnh tṛn
    Thắm thiết, mặn nồng t́nh vạn kỷ
    Quay về gặp lại ấm hoàng hôn

    Ngày tháng trôi dần theo biển sống
    Thăng trầm, sướng khổ nặng đeo mang
    Tiếc cho biển suối đà ngăn cách
    Chỉ ngắm, không rờ được ánh trăng!

    Cho sắc đượm sầu vọng khát khao
    T́nh sâu nhung nhớ biết làm sao
    Những khi trăn trở nghe da diết
    Nhạc khúc tơ ḷng nhịp vút cao

    Gió ơi! Có đến phương ngàn ấy
    Nhờ chuyển, trao tay một gói nầy
    Chứa đựng quả hồng thương quá đổi
    Mong người thao thức bớt sầu ai

    Dầu cho biển mộng lắm trùng khơi
    Sóng nước dâng cao, gợn thét trời
    Thuyền vẫn đi hoài mong tới bến
    Để t́m gặp được nửa hồn tôi!

    Nguyễn Thành Sáng

  9. #219
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    LỘNG GIÓ.


    LỘNG GIÓ.


    V́ em hay giận!
    Nên khung trời mông mênh dần chuyển tối
    Cả ráng mờ phủ lối bước chân đi
    Khiến vầng trăng héo nhạt chẳng mang ǵ…
    Muôn sắc sáng trôi về nơi tuyết giá!

    Bao cánh sầu từ phương ngàn xa lạ
    Cũng chập chờn đưa đẩy lại bời bời
    Cho bóng vàng êm ả phải tan vơi
    Xác rửa mục ch́m rồi nay bật nổi

    Em đă làm cho tôi thêm mệt mỏi
    Khúc nhạc ḷng thắm thiết đượm nồng vui
    Hoa yêu đương muôn sắc thắm tươi cười
    Phải tan tác u sầu rơi cung niệm!

    Bầu trời xanh hôm nào nay biến tím
    Gieo ngộp đầy im ỉm nét thu sầu
    Đẩy ái t́nh lăn lốc cuộc bể dâu
    Để hồn mộng ngàn năm trong nỗi đợi

    C̣n đâu bao ngọt ngào từng trao gởi
    Những đêm thanh phơi phơi lảy đàn thương
    Đâu hương pha ánh tỏ trải trên đường
    Hằng điệp khúc du dương từ cơi đất…

    Em co thắt kéo vạn buồn chất ngất
    Làm vườn xuân xanh ngát trở thành khô
    Mặt lững lờ ảm đạm phả lên hồ
    Phong vũ chán vặn ḿnh nơi chốn lộng!

    C̣n luyến lưu, cửa hồn nên mở rộng
    Chớ xoay hoài ảnh ám của ma trơi!
    Hăy trải ḷng thoáng đăng nhẹ nên lời
    Chôn trái hắc đốt tan đi cục dỗi…

    Nguyễn Thành Sáng

  10. #220
    Member
    Join Date
    13-10-2017
    Posts
    2,089

    C̉N CHI ĐỂ MÀ HẸN


    C̉N CHI ĐỂ MÀ HẸN


    C̣n ǵ để nhớ với mà thương
    Ai đă đang tâm cắt đoạn trường
    Khi đoá hoa hồng đang ửng thắm
    Dưới bầu trăng sáng toả mây sương!

    Yêu đến với tôi quá ngọt ngào
    Bây giờ lại biến vạn sầu đau
    Con tim như thể đem cào xé
    Rách nát te tua, huyết đỏ trào

    Ngày tháng âm thầm lửa nấu nung
    Xây lầu mộng ái giữa không trung
    Lấy vầng ánh nguyệt treo đêm sáng
    Mượn cánh muôn phương thổi mát vùng

    Vậy mà chưa kịp dựng xây thành
    Em nở đang tay sớm bẻ cành
    Khiến quả hồng đào chưa kịp chin
    Phải rơi xuống đất bể tan tành!

    Vội vă sang ngang xoá chuyện ḿnh
    Sắc vàng một thuở trải lung linh
    Th́ c̣n chi nữa, cùng nhau hẹn
    Chuyển kiếp lai sinh nối lại t́nh

    Chẳng lời từ biệt vội theo chồng
    Nẻo ái đâu c̣n để luyến mong
    Trăm nhớ ngàn yêu thêm khổ lụy
    Thôi đành vĩnh biệt thế là xong

    Ḍng mơ, bến nước một con đ̣
    Chiều vắng bây giờ chẳng khách đi
    Lặng lẽ âm thầm, khung nhạt tím
    Từng cơn gió thổi, ră hồn phi!

    Nguyễn Thành Sáng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 4 users browsing this thread. (0 members and 4 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 30
    Last Post: 30-07-2013, 10:58 PM
  2. Replies: 1
    Last Post: 05-04-2013, 03:54 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 05-04-2013, 02:27 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 05-04-2013, 02:25 PM
  5. Replies: 1
    Last Post: 14-02-2013, 02:12 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •