Page 319 of 471 FirstFirst ... 219269309315316317318319320321322323329369419 ... LastLast
Results 3,181 to 3,190 of 4709

Thread: SAIGON THUỞ ẤY ...

  1. #3181
    Member Pleiku's Avatar
    Join Date
    03-07-2011
    Posts
    1,432

    Chào Chị GN

    Người ta th́ :
    “ Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
    C̣n hơn là le lói suốt trăm năm “
    Nhưng chị th́ phải nói :
    V́ một phút sai lầm đầy ác mộng
    Để rồi th́ ám ảnh măi tới già ……

    Hi Hi......:)
    Chào mừng chị GN đến với Saigon Thưở Ấy của cô Tigon. Chị viết rất hay và cũng là một bài học cho những người giờ nầy c̣n lăm le ḥa hợp ḥa giải với VC.

  2. #3182
    Member philong51's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    161
    Quote Originally Posted by Pleiku View Post
    Người ta th́ :
    “ Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
    C̣n hơn là le lói suốt trăm năm “
    Nhưng chị th́ phải nói :
    V́ một phút sai lầm đầy ác mộng
    Để rồi th́ ám ảnh măi tới già ……

    Hi Hi......:)
    Chào mừng chị GN đến với Saigon Thưở Ấy của cô Tigon. Chị viết rất hay và cũng là một bài học cho những người giờ nầy c̣n lăm le ḥa hợp ḥa giải với VC.
    Bài học th́ đă quá rồi nhiều nhưng bọn họ có mắt mà không ngươi th́ làm sao thấy đường mà đọc đây ? Bác Sĩ Pleiku có phương pháp nào để bọn người nầy mở mắt ? Hi !!! Hi !!!

  3. #3183
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon thuở ấy ; đường đi dù có khó................. .......... .

    Gởi đến T.v Phi Long 51...
    Chúng ta đă có ḷng tin, quyết tâm làm, kiên tŕ làm.. th́ chúng ta sẽ,và phải gặt được kết quả như trông đợi. Người xưa đă có câu ;
    .... đường đi có khó; không phải v́ ngăn sông, cách núi..;
    ............ mà khó v́ ḷng người ngại núi e sông !!

    T/v Pleiku gơ góp ư không ngoài mục đích nhắc nhở.. dù cho cũng đă có nhiều người viết gơ đến " thú đâu thương của hậu quả 30/4 cũng chỉ v́ muốn khích động tâm trạng của những ai, kẻ nào đă chót nhẹ dạ t́m cuộc vui cho bơ lúc đau thương đó là sai trái và không chịu nghĩ đến mai này..
    Hăy quay về với hiện trạng của ngày hôm nay, v́ chúng ta c̣n đàn con, cháu chắt đang sống trên đất nước cưu mang. Chính đàn con cháu này cần được ông cha truyền lại những kư ức đau thương, có vậy đàn trẻ mới hiểu nổi được cái sự có mặt ngày hôm nay,... tại sao chúng đang sống trên đất nước cưu mang.....?
    nmq và gia đ́nh đều chung sức góp ư.. đem những câu truyện thù hận, những cảnh đời bất nhân vô đạo ra nói truyện cùng bầy trẻ, rồi như chính những đau thương bất hạnh đó đă thúc đẩy( encourageously) khuyến khích bảo phải nói ra gơ ra tất cả những ǵ đă trải qua trong thời băo loạn., để mọi người ai chú tâm sẽ có dịp t́m hiểu., nhất là những ai đă chót có một lần " t́m sung sướng".. chợt nghĩ đến hậu quả của sự " chót làm "..sẽ di hài đến con cháu của chính đương sự..
    Nhờ đó mà đàn trẻ hiểu đuợc cuộc sống ngày hôm nay mà chúng có được là nhờ các ông bà, cha mẹ đă hy sinh đánh đổi cuộc đời cho hai chữ TỰ DO..may mắn, đem chúng tới đuợc bến bờ, để chúng có ngày hôm nay, có được một tương lai sáng lạn, ngửng mặt lên, hănh diện làm một con người tốt cho đời.
    Có như vậy chúng ta mới làm xong một phần nào trách nhiệm công dân đối với quê hương, cũng như đền đáp công ơn cho quốc gia đă cưu mang, nuôi nấng gia đ́nh của chúng ta. Bảo vệ được phần nào ṇi giống Lạc Hồng.

    Trên mặt trận chiến tranh chính trị, tâm lư.. chúng ta phải kiên tŕ, gan ĺ, dai dẳng hơn Cộng sản th́ chúng ta mới đạt tới được kết quả trông đợi. Xin đừng buông lơi công cuộc " Chống Cộng sản " thành hay bại là do chúng ta chứ Cộng sản không thể cường điệu ép buộc, cám dỗ con người để cưỡi lên đầu dân Việt.

    Mong rằng chúng ta giữ vững niềm tin, thành công phải đến với những ai có ḷng với dân tộc và đất nước
    Ít gịng phân giải cùng quí Bạn.. nmq

  4. #3184
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon thuở ấy ; t́nh người vẫn c̣n..

    GN. tiếp theo....
    ... về được bên Pháp. Vội vàng báo tin ngay cho thày bu... con đă về tới nơi.. Lá thư được gởi từ Paris về Hanoi, thế nhưng phải qua đường ṿng Vientiane, qua tay mấy người bạn buôn hàng chuyến.. đến tay thày bu th́ cũng đă qua mùa xuân.. Thật là mửng rỡ khi đón nhận được tin của con gái, hai vợ chồng đèo nhau bằng chiếc xe thồ đi từ chùa Vua sang Ngă tư Sở để giao thơ.. rồi được ngồi nghe chuyện... đôi bên thổ lộ, và trong thơ cô con gái rượu cũng đă khoe qua về những người bạn nghèo tốt bụng..
    Hai vợ chồng nghèo, căn nhà lá lụp sụp bên trong con ngơ sau chùa Vua, chồng th́ làm nghề thồ cho chiến trường Điện biên phủ, vợ th́ là toán hậu cần đi theo để lo cơm nước cho đoàn, khi chiến tranh chấm dứt trở về quê, không có nghề ngỗng chuyên môn,ruộng đất không có một tấc, không thuộc diện nhà nước hay làng xóm phải lo.. nay xe thồ chạy rong th́ kiếm may mắn lắm th́ đủ nuôi cho gia đ́nh bốn miệng ăn..
    Thế là cả hai nhào ra tỉnh.. hộ khẩu không có.. đành lủi về xóm chùa Vua.. nơi đă có chợ trời từ thời thực dân bỏ chạy.. Rồi đói th́ đầu gối phải ḅ.. lân la t́m kế sách.. để rồi con đường tương lai lại là con đường buôn hàng chuyến đường dài.. cũng chẳng khác mấy với bom đạn.. cũng đuờng rừng leo đèo lội suối.. thế nhưng sau mỗi chuyến lại có đồng dư để nuôi con ăn học.. thằng Bơ là em 10 tuổi c̣n con Bí 14.. hai chị em Bí Bơ nhờ vây cũng được có đôi chút chữ nghĩa.. nhưng không có hộ khẩu, sống vương vất, tuỳ thân chỉ c̣n tấm giấy "dân công chiến trường".. chẳng c̣n ai nḥm ngó đăi ngộ bù cho những lúc gian lao tiếp tế súng đạn cho trận đánh nhau hay đem tải thương binh về trạm cứu thương,..
    Từ đây hai vợ chồng và hai đứa con lại có người thân.. mà lại là ba ông bà già lăo.. thôi cũng là cái tốt cho đời bớt cô đơn lạnh lùng.. ít lâu sau, các cụ già đưa ra ư kiến... hay là anh chị và hai cháu về đây mà ở...

    Bây giờ thành ông bà cụ nuôi.. hai vợ chồng thay nhau đi hàng chuyến.. hai đứa con nay về ở nhà với ba bóng già, cũng được việc.. bé Bơ nay thành thằng nhỏ, phụ việc với ông lăo.. làm nghề thày lang.. c̣n con Bơ nay phụ với bà cụ lo việc bếp nước trong nhà.. có già có trẻ cũng vui vui... cuộc sống êm trôi...
    Có thêm sức người, cái sân đất bỏ hoang đằng sau nhà nay đă thành cái vườn rau.. những luống rau xanh.. những liếp mồng tơi.. và giàn mướp hương lủng lẳng đầy những quả đu đưa.. cũng có con gà bới đất nhặt sâu... và thu hoạch cũng đủ mua dầu thắp bốn ngọn đèn hoa kỳ... Hai đứa trẻ cũng ngoan, vợ chồng trẻ cũng biết điều, rồi chẳng may đưa tới.. chuyện là tranh mối làm ăn....
    Hai vợ chồng nhà này biết điều nên cũng đă nhường bớt mối hàng thế nhưng, miệng có gang chăng nữa cũng không mạnh bằng có đồ chơi.. có quyền bắt bí.. v́ là mới đây trong bọn.. chẳng may lại kết thân nhầm với người nhà của bọn trinh sát... thế là chuyện xảy ra.. chuyến đi hàng bị lộ trên đất dù là đất Lào.. đưa đến cái chết cho anh chồng.. chị vợ được báo tin.. vội vàng đi sang Lào t́m cách đưa xác về.. đem về đến quê.. lo chôn cất xong chị lại lần ṃ đi để kiếm ăn.. ít lâu sau, bị bệnh sốt rét.. về ở nhà với các cụ.. thuốc men hết cách cứu chữa.. mà con bệnh nay chỉ c̣n thân xác gầy trơ xương, da vàng như nghệ... chờ chết.. rồi chị theo anh.. bỏ lại hai đứa con đứa 16 đứa 12.. chút tiền dành dụm nay bỏ ra ăn dần sao ?? nay trẻ thơ lại kiếm cách nuôi thân.. và nhanh gọn chỉ c̣n món nhà nghèo ngô khoai luộc bày ra trước cửa để bán cho người đi làm trong thành phố đi qua..

    Cuộc sống êm trôi.. các cụ nay già lắm rồi, hai đứa trẻ nay thành như con cháu ruột mà c̣n hơn thế nữa.. chúng chăm lo, chúng hầu hạ ba cụ hết ḷng.. Thời gian trôi nhanh.. rồi giải phóng miền Nam.. rồi thống nhất Bắc Nam.. 1978 một lần nữa Giáng Ngọc lại trở về quê cũ qua đường Saigon rồi ra Hà nội..
    Sống ở Saigon có mấy ngày thôi mà ngơ ngẩn v́ không hiểu nổi tại sao miền Nam lại để mất miền Nam !! nh́n những dinh thự nhừng dẫy hàng quán buôn bán.. dù nay có đóng cửa im ỉm.. tận tay cầm những vật dụng, những hàng hoá của miền Nam.. càng làm cho GN khó hiểu, không hiểu nổi !!.. dù cho cái ách, cái gông cùm của Cộng sản đă khoác lên cổ người dân trên khắp mọi nẻo đường.. những cửa hàng chất đốt, những tổ hợp.. những bảng treo đề hết uư ban này đến sở nọ đến trung tâm kia.. cái bảng treo th́ to.. bước vào đén trong th́ vài ông bà từ miền Bắc đi vào trước đă chiếm cứ.. nay đang chễm trệ, chân co lên ghế chân duỗi chắn lối.. tay cầm cái tăm xỉa răng lách tách.. rồi bi bô.. cái chị kia đi đâu ?? t́m ai..?? việc ǵ ?? khẩn trương ?? hay ǵ ǵ đó.. thật chán mớ đời khi đối diện với lũ nhanh chân đă vào Nam.. để vơ vét, chiếm đoạt.. giống như thời tiếp thu Hà nội chẳng có sai mà lại c̣n có nhiều sáng kiến.. nhiều đ̣n phép hơn xưa ?? v́ chính cái miệng của đám này ....
    c̣n tiếp...... GN

  5. #3185
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon thuở ấy ; t́nh tự gia đ́nh...

    Các cháu đă đi học.. hai đứa bé cũng đă qua trường mẫu giáo.. một ḿnh đang tưới nước cho mấy chậu hồng nay đang đơm nụ sắp cho bông. Có tiếng người phía sau..
    Mitche..
    - giang ṿng tay.. give me a hug...
    Đáp lại tôi cũng mở ṿng tay ôm lấy Mít và đặt nụ hôn nhẹ nhàng trên má.. Mitche dụi đầu tựa lên vai...
    một lúc sau G. Ngọc đi vào... tôi nh́n thấy.. G Ngọc để một ngón tay lên môi ra dấu giữ yên lặng.. rồi Mitche rời ṿng tay ấm..
    .. bonjour...
    H́nh ảnh hai bóng già chia sẻ chút dư âm.. dưới ánh nắng sớm mai... đẹp lắm.. và chúng ḿnh đang cho nhau mỗi ngày.. đúng vậy.. chúng tôi chia sẻ với nhau tất cả những ǵ riêng tư mà không để đọng lại trong ḷng bất cứ chuyện ǵ.. Cuộc sống thật thanh nhàn..
    G Ngọc cất tiếng hỏi chúng tôi về những ǵ tôi đă gơ lên màn h́nh..
    Mitche..; chẳng lẽ quê hương của các anh chị đă lâm vào cảnh tượng như vậy thật hay sao ??
    - Thật đó, cả một quá khứ.. nó ám ảnh theo suốt cho đến ngày hôm nay.. không biết đến bao giờ mới quên đi được.
    - mà sao người dân Việt không đứng lên làm ra cho rơ ràng câu truyện ??
    một câu hỏi khó trả lời.. tôi và G Ngọc mỉm cười mà như đang mếu.. sắc mặt chợt trùng xuống...
    - Tôi xin lỗi đă chạm vào nỗi đau thương của các anh chị...
    -... không đâu Mitche... đó là tội của chúng tôi.. chúng tôi nhu nhược quá..!!
    Trong gia đ́nh, chúng tôi thường góp ư cho nhau trong các công việc, giúp đỡ nhau.. cho nên khi GN gơ bài lên mạng, GN cũng đă dịch qua .. kể lại cho hai người bạn da trắng nghe.. một bà dân Quebec, một bà dân Ontario.. thế nhưng hai bà ngạc nhiên là v́ sống chung các bà biết hết về chúng tôi và các bà đă nghĩ rằng.. với những con người như chúng tôi th́ sau những đau thương, mất mát.. chúng tôi sẽ đứng lên đ̣i lại những ǵ đă mất !!
    Thế nhưng dân tộc tôi là vậy, một con én không thể đem lại một mùa xuân ! Giờ chỉ c̣n biết phơi bày ra cho mai sau ai muốn hiểu th́ đây sẵn có tài liệu lưu trữ.. hăy mở ra đọc mà thương cảm cho một thời tăm tối của quê Việt.

    Kể từ thời nhà Nguyễn làm mất nước cho thực dân, miền Nam trở thành thuộc địa, c̣n miền Trung, miền Bắc th́ một cổ hai tṛng, vừa là bảo hộ vừa là dưới quyền cai trị của đám quan lại triều Nguyễn.. một cổ hai tṛng ! Daang nộp tài nguyên cho thực dân lại phải đóng góp qua tay thực dân để nuôi đám triều đ́nh nhà Nguyễn. Khổ lắm !!
    Nhưng sau những ngày đầu, người dân đă t́m cách sống mà sông chung với thực dân lại rành rẽ.. dễ chịu bao nhiêu th́ đám quan lại hạ tầng người An nam lại hành hạ ḅn mót những ǵ mà dân chúng làm ra.. chưa kể đám quan ôn này tâng công, dâng báo kết quả cho triều đ́nh để triều đ́nh c̣n có cớ với thực dân.. tội nghiệp cho dân..
    Cùng thời Nam kỳ chỉ có một đường làm thuộc địa.. dễ chịu hơn và phát triển nhanh hơn..
    cháu bé Alice lẫm chẫm đi vô.. thấy các ông bà đang đứng nói chuyện.. cháu níu lấy bà Mitche.. đ̣i bế lên..
    Ṿng tay bé nhỏ nay đang ôm lấy bà.. một tay ṿng qua cổ.. thật ấm áp..
    My baby, how weet.. you are... I love you so much...
    G Ngọc..; cháu cho chúng ta nhiều t́nh cảm lắm.. thật ngoan.. gia đ́nh của chúng ḿnh.. c̣n ǵ hơn !!!
    Này anh.. c̣n vu của chị Hạnh giờ đây ra sao ?? chị ấy cũng muốn qua đây thăm chúng ḿnh đấy !
    - Già rồi, sắp 9 chục rồi.. 75 c̣n mua được bảo hiển chứ hơn nữa đâu có mua được bảo hiểm..
    - Thế gia đ́nh của ḿnh.. già lăo cả đấy sao vẫn mua được.. mỗi lần về Pháp ??
    .. gia đ́nh của ḿnh chỉ mua được một vài điều hạn chế thôi c̣n th́ đàn con cháu của ḿnh phải đi hộ tống sát bên , hơn nữa lại có bịnh viện ở bên Pháp bảo lănh sức khoẻ cho ..
    -.. vụ chị Hạnh muốn qua chơi th́ phải có y tế bên VN chấp nhận và bảo lănh, bên này th́ các cháu may ra chúng chỉ.. may ra.. có thể lo cho vụ việc sau khi nhập bịnh viện thôi...
    - Thế trước đây khi chị em chúng tôi kéo sang th́ anh chị bên này lo ra sao ??
    - đủ thứ lo.. từ bảo lănh cư trú đến bảo lănh an sinh xă hội, y tế.. nhưng chúng ta đủ khả năng vượt qua.. chị Hạnh muốn qua chơi.. thời nay cũng đă khó khăn nhiều rồi... v́ vụ mấy ông bà mượn đường du lịch thăm thân nhân.. rồi trốn ở lại.. gây khó khăn cho tất cả mọi người... chúng ta đă trải qua rồi.. thôi đừng can dự vào nữa !! Họ có chửi mắng th́ cũng bịt tai lại... không nghe thấy ǵ !!

  6. #3186
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon thuở ấy ; ḥn ngọc Viễn đông trong tay bần cố nông ...

    Hôm nay Giáng Ngọc xin gơ tiếp theo...
    .. Ở lại Saigon để đi cho biết.. ngắm nh́n hết những nơi mà một thời ao ước.. Thuê pḥng ở Caravelle, ngay góc Tự do/Lê Lợi.. trông qua bên kia là Hạ viện của VNCH.. rồi nhà hàng Givral.., Brodard.. La Pagode.. rồi thương xá Eden.. bức tượng Thuỷ quân lục chiến đă bị kéo đổ ngay từ ngày chiếm Saigon. Bước xuống đường chỉ c̣n toàn là xe đạp.. nón cối.. và áo sơ mi cổ lá sen.. chân di chữ bát... vừa đi vừa ngửa cổ ra nh́n xem v́ tủ kính nay đă khép kín.. chỉ c̣n nh́n lên gác cao.. Tuy không có theo Đạo, nhưng cũng đến nhà Thờ Đức Bà.. để lễ, cầu nguyện đôi điều.. nh́n qua Bưu điện.. hàng quán xung quanh vắng ngắt.. đến đường Norodom..đổi tên là Thống Nhất ( sau này đổi thành Lê Duẩn).. đi lên sở thú.. con đường thật rộng đẹp.. phía bên bộ ngoại giao VNCH nay là sở di trú ngoại kiều.. bồn nước cao góc Testard/Duy Tân vẫn c̣n sừng sững.. giữa ṿng xoay VNCH đă xây lên tháp kiểu đài sen.. và mang tên hồ Con Rùa.. mé bên catinat.. từng là bót Catinat sau là bộ Nội vụ.. phía trên đường Nguyễn Du c̣n có trường Taberd của gịng De La Salle do các sư huynh đảm nhiệm giáo dục cho con em.
    Ṿng ra phía sau, đến Cường Để là bịnh viện Grall(đường Nguyễn Du) nơi mà nmq đă làm việc.. Men theo Blanchy/ Hai bà Trưng ra bở sông sẽ đi qua Điện lưc thành phố.. đi thẳng ra bờ sông th́ đầu đường có tượng của Đức Trần hưng Đạo.. bở sông Bến Nghé của một thời vang bóng.. giờ đây chỉ c̣n con đ̣ ngang đưa người qua lại Saigon/ Thủ Thiêm.. vài chiếc tàu.. dăm ba chiếc thuyền.. đ̣ máy.. tới cột cờ Thủ Ngữ.. đi qua khách sạn Majestic và trở lại bên này đường có..
    nhà hàng ca nhạc của Hoàng thi Thơ có vũ đoàn đẹp như ở Moulin Rouge của Paris.. có khách sạn Saigon.. có Brodard cà phê bánh ngọt.. chày xéo ( mũ tàu ..) phía sau Majestic là La Somme/ Hàm Nghi.. nào bánh ḿ dài.. nào heo vịt quay thơm lừng.. mà nay vắng bóng v́ người Hoa gốc Việt bị đuổi về Hoa..đi thẳng Hàm Nghi th́ đến Bến Thành.. nh́n qua góc Trần hưng Đạo.. nhà bán máy may Sinco.. nhà bán vật liệu văn pḥng.. cửa đóng then cài., con đường này nếu quẹo tay trái sẽ qua chợ Kim Chung..c̣n đi thẳng THĐ.. th́ qua Văn Cảnh.. rạp Đại Nam, trường tiểu học Tôn thọ Tường.. qua chút nữa th́ rạp cải lương Nguyễn văn Hảo.. đối diện là nhà thờ Tin Lành đi tiếp một dăy bán phụ tùng xe.. rồi đến Nguyễn thời Niệm chuyên xe mô tô đến rạp hát Alhambra nay là Hưng Đạo.. đi tiếp tới ngă tư Phát Diệm.. rồi Nguyễn tấn Nghiệm và trường Tiểu học Cầu kho.. bót Cảnh sát.. rồi đến nha Cảnh sát Đô thành bên tay mặt trước mặt xưa kia là phủ tổng uỷ Di cư thời cụ Diệm... chẳng mấy phút sau tới ngă tư Tràn hưng Đạo/ Nancy... Saigon của người Saigon.. của các bạn yêu mến Saigon.. và cũng của tôi một thời mơ ước được đạt chân đến sau những bài tập đọc trong Giáo khoa thư
    C̣n nay.. thưa thớt bóng người chỉ c̣n có molotova. Jil.. những cái nón cối bộ quần áo xanh màu lá lây sốt rét và những bộ quần áo vàng.. khoác khẩu súng Aka.. cái nắng Saigon tuy hầm hập nóng nhưng không làm rát da mặt.. phải chăng miền Nam đất đồng bằng sông rách chằng chịt, lại con nước ḍng con nước cạn lên xuống.. đủ bốc hơi làm loăng cái khô khan bứt rứt.. một nỗi buồn man mác.. quay trở lại trên con đường đă đi mà thôi hay ta đi dọc theo Nancy.. để đến Vơ Tánh/Frere Louis.. cũng phải này đây là Tổng nha..rồi đến những hàng quán nổi tiếng đậm chất văn nghệ.. nào cà phê quán nhạc.. hay là ghe quán phở.. cho đỡ đói cũng.. là đỡ nhớ hương vị bắc hà.. quán sá buồn thiu.. dân Bắc, chắc vậy v́ nón cối giăng hàng.. vừa nhồm nhoàm.. vừa nói năng huyên náo phá vỡ quang cảnh của cà phê văn nghẹ hay của hương vị thơm tho.. Ngồi bàn ăn bên này mà mùi thơm dân dă của quê hương miền Bắc thoảng qua thôi cũng đủ làm cho khó thở..
    Qua đầu ngă sáu.. Mỹ kim chuyên vè nhà đất vẫn c̣n treo bảng nhưng.. tới đầu Gia Long.. con đường Phạm ngũ Lăo.. ga Saigon.. lại cảnh mua bán chợ trời vẫn c̣n dai dẳng.. nhưng bây giờ lại là những mặt hàng như thuốc tây.. vàng bạc.. trang sức quư hiếm.. ra đứng ở bùng binh Nguyễn thị Trang nh́n phắp bốn bề.. Saigon dẹp.. Saigon có tồ chức,.. có kỷ luật..có biết điều và nhất là biết "cám ơn" ngay cà người xem hàng không mua.. hàng rong thưa thớt..những quanh gánh bằng song (giống như mây được chẻ ra thành, sợi to) chẻ kết lại của các gánh chè ngọt.. mía xiên thu đủ ướp lạnh cũng thưa thớt.. dân nghèo cũng đă bị tống xuất đi kinh tế hết rồi...

    Ngày xưa,(1),,(2) ở bài trước/.. tản cư cho tiêu thổ kháng chiến.. dân tuy có chết cũng trở về Hà nội.. bỏ bác và đảng trên chiến khu..
    rồi đến 1954.. bác và đảng chiến thắng, dân Hà nội có khoảng 20 vạn dân (=200.000).. mà bọn dân này không tin lời bác và đảng bỏ chạy theo thực dân phong kiến đến nỗi chỉ c̣n khoảng hơn 6 vạn người ở lại với bác..
    rồi đến 1975.. bác và đảng.. một lần nữa chiến thắng.. dân miền Nam cũng chạy..
    .. lần này dân Saigon/Cholon là hơn 3 triệu(3.000.000).. phần nào phải tống ra khỏi như Tàu Việt gốc Hoa khoảng 1,3 triệu tên.. có nợ máu cũng cả triệu tên.. phải tống khứ đi kinh tế mới cho biết mùi lao động.. rồi chỉ cần cái uy quyền " giết nhầm c̣n hơn bỏ sót) mà bọn dân Nguỵ miền Nam cũng chạy văng mất cả dép.. cả triệu tên...dù cho chúng đă phải bỏ lại cái di sản vật chất khổng lồ cả trăm ngàn triệu đồng, sau này ước lượng bằng Mỹ kim th́ theo tiết lộ.. trị giá miền Nam là trên trăm tỷ US dollars.... chưa kể đến chiến cụ.. mà là do nhà nước tính đấy nhé..
    Tôi bước đi.. không thấy phố.. không thấy nhà..!!
    ....mà chỉ thấy;... mưa sa trên nện cờ đỏ..!! ( Trần Dần)
    Ngậm ngụi thương sót cho cô gái Saigon.. những giọt nước mắt của một cô gái Hà thành đă nhỏ giọt thông cảm cho cô gái Saigon đang cúi mặt buồn thiu... c̣n ǵ nữa để nói.. một chút thôi.. rồi mai đây tôi sẽ về đến Hà nội của tôi... để nh́n , để ôm lấy nhứng thân xác già nua mà trời c̣n bắt sống để nh́n tang thương.. c̣n tiếp..GN

  7. #3187
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Cô GN kể chuyện hay quá . Em là giáo sư Việt Văn mà chữ nghĩa không bằng Cô đâu , thật đấy .

    Em đang " bệnh " , bệnh già mà BS Pleiku cứ nhất định bắt em " khai " là bệnh ǵ . Cái bệnh già cứ như là giả bộ , lúc khoẻ như trâu , lúc bủn rủn tay chân , đầu óc trống rỗng , miệng nhạt không muốn ăn ...

    " Phước bất trùng lai , hoạ vô đơn chí " , hồi năy đi vô nhà băng có chút chuyện , lại sơ ư vấp ngă trên bậc ciment , hai bàn tay chống xuống nền bị rướm máu , nhờ mặc quần Jean , nên hai đầu gối ê ẩm , trầy da chứ không bể đầu gối . Hồi băo Katrina , đă bị bể đầu gối 1 lần rồi , bác sĩ nói làm vỡ lần nữa là phải thay bằng plastic .

    Chuyện Vietland giao cho các anh chị thân hữu giúp một vài tuần nữa . Muốn post bài phải lang thang trên mạng t́m tài liệu , chứ không phải chỉ " copy & paste " đâu

  8. #3188
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon thuở ấy ; Tigon bị mệt.....

    .. đang cho hai chú nhỏ uống nước th́ bà GN gọi ;
    - anh ơi.. cô Tigon lại xuất hiện rồi.. ấy mới hôm trước nghe tin Tigon bịnh.. chưa kịp gởi lời thăm th́ hôm nay ... cô đă khoẻ rồi !! Ráng giữ ǵn cẩn thận... nhớ đừng có đi giày hay guốc quá cao đấy nhé .

    Cái bịnh già th́ ai ai tới tuổi cũng thế thôi.. nhưng chịu khó bảo vệ cẩn thận.. th́ bớt đi nhiều.. mùa đông này cần nhất là cái cổ, cái đầu cho ấm.. bàn tay, bàn chân cũng vậy. C̣n quần áo cũng phải giữ cho thân thể đủ ấm, c̣n như quần jean th́ sao đủ ấm, mà khi lạnh th́ nó cứng như cái mo cau lại giữ nhiệt kém.., v́ vải cứng nên khi ngă làm chảy máu, xước chứ không bảo vệ được fracture. Cần có quần len.. và đôi khi phải có knee cap của thể thao để bảo vệ khi té ngă.. nhất là mấy người cao tuổi.

    Sổ mũi th́ chai dầu Eucalyptone.. hay khuynh diệp Bs Tín.. tránh dùng dầu xanh của X́ dầu v́ họ pha menthol th́ ít mà terebentine và tỷ lệ salicylate de methyl quá cao..nóng mà không thông phế quản..

    Cảm ơn lời khen dành cho GN, ngày trước là giáo sư Văn học ( Lettres / nói nhỏ cho biết thôi).. GN tuy vậy chứ tính nết, khi bực ḿnh cũng " cong cớn " lắm đấy... Chào ./. nmq

  9. #3189
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon thuở ấy ; em bé Saigon bước đi thất thểu ...

    GN xin gơ tiếp......
    đi quanh quanh măi cũng mỏi chân, từ giầy escapin gót thấp.. nay đă phải đổi qua đôi ba ta trắng.. để bước đi cho nhẹ. Qua đến đầu Gia Long th́ gặp hai ông bà đi chung chuyến máy bay từ Paris về.. cả hai cũng đang đi như thăm dân cho biết sự t́nh.. bắt tay chào hỏi rồi.. cũng đă chiều.. hay là dắt nhau đi vào một con hẻm. nhưng rộng răi.. để đến một tiệm ăn.. cơm tây mà do trí thức miền Nam, một nữ Luật sư toà Thượng thẩm.. nay trổ tài nữ công gia chánh.
    .. Căn nhà rộng mát mẻ.. pḥng khách rộng lớn nay được thay đổi thành cửa hàng.. khoảng 8 cái bàn vừa vuông có tṛn có.. ghế ngồi lịch sự .. Từ trong nhà đi ra một bà người Nam hỏi quư khách có đặt bàn trước không ?? dạ.. chúng tôi được bạn bè chỉ điểm.. nên ghé qua xin bữa cơm chiều..
    - Như vậy là ông bà không có đặt bàn trước.. vậy xin để tôi vô hỏi nhà bếp xem có vật tư có đủ cung cấp để tiếp đón hay không ??.. mà ông bà thích món ǵ mới được chứ ??
    - ba người hội ư.. sau cùng cả ba đều xin cho ăn cơm Việt ta.. như cơm trắng canh chua cá lóc.. hay cá chiên ṛn..
    - ui cha.. cái món cá lóc th́ có.. c̣n các loại khác th́ không.. hay là dùng như gà chiên bơ.. gỏi gà.. th́ chắc là được đấy ...
    - dạ.. chúng tôi theo ư kiến của nhà chủ...
    - thưa các ông bà.. nhà bếp có thể làm được xin đợi.. bà ta lại nói tiếp.. nhà hàng này chuyên bán cơm tây.. hôm nay lại gặp khách ta vô.. xin ăn cơm ta..
    - chúng tôi ph́ cười.. rồi nói; vậy có phiền nhà hàng lắm không ??
    .. không sao.. v́ bà bếp của chúng tôi rất khéo tay... quư khách xin vui ḷng chờ đợi ..
    Trong lúc chờ đợi.. chúng tôi nói chuyện qua lại cùng bà quản lư th́ mới biết rằng ở nhà hàng này.. muốn có chỗ th́ phải đặt trước., hơn nữa lại là chốn tụ họp của đám Caravelle.. nên dặn trước khách hàng nên cẩn thân lời nói..
    Bữa cơm Việt thuần tuư Nam kỳ được dọn ra cho khách.. mùi cơm mới nấu mà không thơm lại có mùi ẩm mốc.. chỉ c̣n bát canh chua là hấp dẫn. đĩa gỏi bắp cải thái nhỏ với thịt gà luộc xé.mấy cọng rau thơm, ng̣ bày trên làm chảy nước miếng.. mấy cái đùi, cánh gà chiên vàng.. có chút thơm thơm của bơ tươi.. và chén nước mắm màu hanh vàng mà chẳng có mùi hôi của nước mắm..vài tép chanh lởn vởn bên cạnh dăm lát ớt đỏ tươi đẹp mắt..
    Này.. họ đă bảo trước rồi.. thôi ḿnh ăn cho nhanh mà ra khỏi nơi đây.. bữa cơm đang ăn th́ cơn giông kéo đến.. sấm chớp ầm ầm.. ngọn đèn mancheon được thắp lên cho sáng pḥng ăn..
    - Chúng tôi vội vă trả tiền rồi đứng dậy ra về.. nhà hai vợ chồng này th́ ở góc Hồng Thập Tự/Lê văn Duyệt.. c̣n tôi th́ ở Tự do/ Đồng Khởi.. ngược đường nhau.. mà lại đi về vào lúc chập choạng..
    Bước ra ngoài đường, mặt hè hăy c̣n ướt, ứ đọng rác rưởi.. cứ thế men theo Thủ khoa Huân.. ra chợ Bến Thành.. rồi theo Lê Lợi để về.. tối nhập nhoạng lại xe đạp chạy không có đèn.. thật là nguy hiểm.. Cứ thế men theo.. đi qua dăy hàng vải nay cửa đóng then cài.. bên chợ Bến thành dăy hàng trái cây cũng c̣n lác đác bán buôn dưới ánh đèn băo âm u.. ga Saigon cũng vắng tanh v́ đă đổi lên Hoà Hưng.. bến xe buưt cũng trống không. Bên kia đường bịnh viện Đô Thành tối om.. rồi ciné Vĩnh Lợi cũng đèn tắt.. Đi bên này lề một quăng th́ qua Thanh Thế.. qua Nguyễn trung Trực nhà sách Vĩnh Bảo đến góc Pellerin/Pasteur chỗ này có ciné Casino.. không có điện.. rồi qua nhà sách Khai trí.. đến Thông tin Hoa kỳ và Rex, bùng binh phun nước.. thương Xá Tax ngay bên kia đường băng qua vườn hoa..nh́n suốt con đường Nguyễn Huệ thẳng ra bến tàu.. để men theo lề đường Lê Lợi đi về Caravelle.. một vùng trời tím xẫm.. vài ngọn đèn dầu le lói trên hè vắng.. dăm người ngồi uống nước trà, cà phê vặt.. .
    Cô bé tiếp tân trông thấy vội chặn lại đưa các tin cho biết .. chưa có chỗ trên chuyến bay ra Hà nội.. phải ngày mốt mới có..
    - Lại được dịp nói truyện với cô bé này.. nguyên cô bé là nữ sinh trường Marie Curie.. sau giải phóng.. được đưa vô làm tiếp tân cho Caravelle.. nếu không th́ đi thuỷ lợi.. bổn phận là ḍ xét hành vi khách hàng .. mấy cô Bắc kỳ đưa vô th́.. chẳng hiểu mô tê ǵ.. cô bé tên An nói tiếp ;
    .. bố mẹ của cháu làm trong labo Trang Hai ( dược pḥng).. có hai anh em.. bố mẹ cháu nay th́ thất nghiệp..c̣n anh cháu bị nhà nước yêu cầu đi thuỷ lợi rồi nay lâm bịnh th́ được cho về.. tuy không đói nhưng cả ngày phải tiếp đón hết Công an khu vực đến các tổ trưởng đến thăm hỏi mà thực sự là ḍ la..này nọ. Cô bé An nói tiếp không ngại miệng..
    - Bác từ ngoại quốc về bác có mang theo thuốc pḥng thân ǵ không ?? nếu có th́ bác bán lại cho cháu để cho anh cháu trị bịnh.. hay ngày mai cháu đón Bác về qua nhà chơi cho biết sự t́nh....
    Ở lại thêm một ngày cũng tốt thôi.. mà lại được đến thăm một gia đ́nh.. nh́n được cái ảo tưởng của xă hội miền Nam sau ngày mất nước.. c̣n tiếp.. GN

  10. #3190
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Saigon thuở ấy ; những giọt nước mắt và tiếng kèn đám ma..

    Sáng hôm nay, nmq dậy sớm hơn.. nh́n qua khung kiếng, tuyết rơi trắng xoá.. mà bầu trời th́ u ám.. thật tĩnh lặng..
    Bước vô trong bếp.. chưa có ai dậy đun nước pha cà phê sớm.. bánh ḿ cũng được lấy ra để nướng cho sấp nhỏ.. một loạt ly.. bày biện sẵn sàng nào trứng gà.. nào beacon.. cả jelly.. rồi hai rổ trái cây.. Percolator đă nhỏ xuống những giọt cà phê đầu tiên.. mùi thơm của arabica thật nhẹ mà quyến rũ làm sao !!... vội vàng xẻ ra ngay tách đầu cho ḿnh thưởng thức... một chút đường.. khuấy cho tan.. cho mùi thơm bốc lên hơn nưa.. rồi nâng tách cà phê lên. ... rồi như có tay ai đang đỡ lấy tách cà phê của ḿnh.. chút hụt hẫng.. quay lại... à Giáng Ngọc..
    - good morning.... anh đă dậy sớm.... thơm quá... cảm ơn tách cà phê nhá...rồi cười....
    - th́ cũng như mọi ngày.. chỉ khác là bữa nay.. các bà ngủ bù giờ... nên tôi thành người dậy sớm !
    - anh thấy GN gơ bài có được không ?? GN chỉ kể lại sự t́nh thôi... cũng tự biết ḿnh ... đă bỏ qua Văn học Việt từ bao nhiêu năm rồi.. không biết lối viết thế này có hợp với "gout" của Văn học miền Nam hay là không khéo lại bị mắng đấy ??
    -... khen hay chê là tuỳ mức độ thấu hiểu, thông cảm với hoàn cảnh.. đúng hay sai, hay dở.. bạn đọc sẽ có phản ứng ngay mà... đừng có lo..! Chính trị, Tâm lư chiễn bàn phím nhưng nó không có biên giới.. hăy tiếp tục đi..
    Lát nữa cứ vô bên pḥng kiếng.. ngồi nh́n tuyết rơi bay... tha hồ mà nghĩ về ngày đó trôi qua....

    Giáng Ngọc xin tiếp tục....
    Hôm đó là ngày thứ bảy.. cô bé Lucie đến đón tôi ở Caravelle đưa về nhà.. chúng tôi ghé qua phở Pasteur , hàng phở cũng vẫn c̣n.. nhưng nay thưa thớt và tô phở h́nh như không c̣n phong phú đầy đặn.. hai d́ cháu cùng nhau ăn.. khách đường xa về Vn có mấy khi nhận xét được cái khẩu vị ẩm thực cùa miền Nam trước đây đâu để mà so sánh.. chợt cô bé cất tiếng..
    - phở bây giờ .. ăn cho đỡ nhớ thôi chứ toàn là bột ngọt.. bánh phở vừa bở .. đen đen vừa như muốn thiu c̣n thịt th́ .d́ cứ thưởng thức đi kẻo mai này về Pháp lại than rằng chẳng biết dân Nam kỳ nấu phở tài t́nh ra sao nghe . d́..!
    - có sao đâu. có ăn th́ mới biết mới nhớ chứ.. hai d́ cháu cười...
    Căn nhà của gia đ́nh Lucie nằm trong góc, trong con ngơ nhỏ cuối đường Công lư.. gần ngă tư Hiền Vương/Mayer.
    - Chào Ông bà..
    .. con đưa d́ này về thăm gia đ́nh ḿnh.. d́ là dân Pháp.. trở về VN để.. mai đi ra Hà nội thăm gia đ́nh...
    Hai ông bà này đều là dược sĩ làm cho Labo.. cũng bị đi hoc tập của công đoàn ngắn ngày.. câu chuyện qua lại.. cũng không ngoài vấn đè thời cuộc, rồi đến nếu như gia đ́nh này xin bảo lănh qua Pháp th́ phải làm sao.. thế nào để có được hebergement hợp lệ... cuói cùng thông cảm cho khách.. ông nói.. d́ hăy đi tham quan.. nữa đi.. c̣n nhièu điều có mắt thấy.. tai nghe được th́ mới nh́n thấy rơ thảm cảnh cho hôm nay.. ngày mai.. cho những ai c̣n ở lại nơi đây !!
    Lucie t́nh nguyện đưa tôi đi.. lại phải mượn thêm một chiếc xe đạp nữa cho tôi.. rồi chúng tôi ra đi.. đường xá ban ngày cũng có đông người qua lại.. nhưng tiếng động th́ hầu như chỉ có tiếng loa sắt gắn trên cột đèn nơi các góc đường.. đang la lối nào tin tức.. b́nh luận lại thêm phần dạy dỗ nhân dân về nếp sống mới của Cách mạng vô sản... chợt có tiếng kèn đồng văng vẳng đang tan loăng trong không gian đầy ngơf vực..
    - ở đâu thổi kèn vậy cháu...
    -... đám ma đấy.. năm trước th́ chưa có.. mà ngày xưa th́ có.. nhưng mới đây họ lại chơi lại đấy !!
    - d́ muốn đi đâu ?? hay là chúng ta chịu khó đi xa chút đỉnh.. nhân tiện vô Cholon.. cháu muốn đến thăm con bạn.. cũng có chút việc.. Hai chiếc xe bon bon theo đường Công Lư.. về lại Trần hưng Đạo rồi Đồng Khánh.. đến một con ngơ rộng răi.. chúng tôi xuống xe đi vô.. những dẫy nhà khang trang.. trong con hẻm nay Hoa Việt đề huề.. đến cánh cổng ngoài.. tḥ tay kéo sợi giây kẽm.. tiếng ống bơ khua loảng xoảng.. có người từ trong nhà đi ra...
    .. thưa bác.. chị Therese có nhà không ạ... có đấy ... mới đi nghĩ vụ thuỷ lợi về ngày hôm qua.. đang rên hừ hừ..
    .. tôi cũng cất tiếng chào và Lucie vội giới thiệu.. xong chúng tôi đi vô nhà trong...
    Chỉ cần ngồi nghe thôi cũng đủ thấy dân Saigon.. miền Nam đang đón nhận những trận đ̣n thù khủng khiếp vô nhân đạo nhất thế kỷ.. từ những vụ, tuy không gán ghép hôn nhân như Hà nội năm xưa(1955).. nhưng cho cán bộ độc thân vô ở chung với những gia đ́nh có chồng đi học tập cải tạo đến các chuyện ức bách thanh thiếu niên đi thuỷ lợi để lấy giấy chứng nhân thành tích mới được đến trường.. ngay cả các em nhỏ cũng phải ngày ngày đem chổi đến quét truờng.. v́ thầy cô bảo rằng.. ngày nay.. học tṛ làm chủ nhà trường !! từ hủ hoá nhân cách.. đến đào lộn nếp sinh hoạt học đường.. và trước mắt đây.. Cholon đông vui.. đề huề nay cũng lắm chuyện nhà nọ ḍm nhà kia.. c̣n ǵ nữa..
    Therese kể tiếp đến chuyện con tàu Việt Nam Thương tín là lũ người đáng thương chót quay trở lại..đến mối mai đi vượt biên bằng tàu sắt có tổ chức do Thành uỷ hợp cùng mấy x́ thẩu đưa người ra đi .. và giá cả bây giờ là lượng vàng.. cây vàng chứ không phải là đơn vị tiền tệ.. rồi lại có tiếng kèn đồng văng vẳng đâu đây cũng gần...

    .. cất tiếng hỏi.. Therese vội trả lời.. ấy kèn đồng (trompete) ?? à đó là đám táng đây.. ở hèm gần đây... thời mới sau Gải phóng (!).. đám tang rất giản tiện.. rồi sau khi đổi tiền.. liên tiếp đánh tư sản.. cải tạo lung tung cả lên (1975-1978).. rồi tống.. đuổi dân đi kinh tế mới.Dân ta có dân X́ dầu gốc Hoa cũng đầy ra..đi Tân Uyên.. Bù gia mập.. Long Khánh.. có người lên đến tận Ban mê thuột..
    .. con giun bị xéo cũng quằn.. dân t́nh đă có chút thay đổi, họ im lặng hơn và họ phung phí hơn.. rồi khi Cách mạng dùng các ban nhạc nhà đ̣n này đi chơi nhạc mừng chiến thắng th́ dân cũng bắt đầu dựng dậy, cái phương tiện đi vào tâm khảm con người bằng những gịng âm thanh nỉ non mà cuốn hút con người..dùng các ban nhạc đám ma xa xưa cộng thêm đám nhạc sĩ nay đói dài thành ban văn nghệ tang lễ.. như vậy vừa được chơi nhạc vừa có tiền đong gạo lại di nghêng ngang giữa phố phường mà âm hưởng khơi gợi lại niềm cảm xúc.. không riêng ǵ tiễn đưa người chết mà c̣n thổ lộ ra cái đau khổ, nuối tiếc cho một thời dưới chế độ cũ.. tiếng kèn đồng.. ban nhạc lại chơi toàn những bài thật mùi mẫn.. bi thương ai oán.. bên cạnh những bài như " ḷng Mẹ.."..ai xuôi vạn lư".. rồi họ tắt qua Exodus.. blue jazz.. có trách th́ họ chơi bài Giải phóng miền Nam( chúng ta cùng quyết bán nước- Huỳnh minh Xiểng).. xong lại chiều nay lên chiến khu bao giờ về ( VănCao) !!.. bên cạnh là những tiếng khóc nỉ non kể lể về người nằm trong quan tài.. đoàn người tiễn đưa cứ thế âm thầm nối theo bước chân nhau chầm chậm bước đi

    cứ thế họ đi.. lộ tŕnh họ chọn thay đổi.. nhưng cũng toàn là những con đường đông dân buôn bán như Đồng Khánh..Trần hưng Đạo, Lê Lợi, Nguyễn Huệ.. hai bà Trưng dọc theo cầu kiệu, Vơ duy Nguy để đến nghĩa trang dành riêng cho người Hoa gần bịnh viện Cộng hoà.. hay lên đến các nghĩa trang trên g̣ vấp... khách đi đường đôi khi ngả nón chào.. cúi đầu thấp xuống .. phải chăng âm hưởng với h́nh ảnh thất thểu của đoàn người đang chi phối những ai mà trong ḷng dang chiu nỗi thương đau của thời cuộc !!.ngậm ngùi... tiếp theo.../.GN

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 17 users browsing this thread. (0 members and 17 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 26-03-2012, 08:51 PM
  2. Replies: 50
    Last Post: 27-02-2012, 04:26 PM
  3. Ở đâu không có Madison, ở đó có Little Saigon.
    By NguyễnQuân in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 10
    Last Post: 15-08-2011, 04:43 AM
  4. Ở ĐÂY CÓ ĐẤU TRANH LÀ Ở ĐÂY CÓ BỊ BẮT
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 02-04-2011, 04:48 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 12-03-2011, 08:05 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •