Page 363 of 471 FirstFirst ... 263313353359360361362363364365366367373413463 ... LastLast
Results 3,621 to 3,630 of 4709

Thread: SAIGON THUỞ ẤY ...

  1. #3621
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Tran Truong View Post
    Yên được đôi năm ǵ đó rồi lại thấy có giặc lại . Quân đội quốc gia cũng đóng đồn trên đất ông đốc-phủ , chỗ tây đóng hồi đó , nhưng đào hào đấp bờ kiên cố hơn. Dân chúng vẫn ở chung quanh, không thay đổi.
    .................... .................... .................... .................... .............
    Câu chuyện đến hồi hấp dẫn , và chắc cũng sắp kết thúc , mà Bác Trần Trường đi đâu mất rồi ?

  2. #3622
    Tran Truong
    Khách
    Đúng hẹn lại lên , chị ơi . Đang " lựa rác trên mạng " . Coi có gì " xịn " đem về xài . Nhưng thấy toàn rác độc , đầy hóa chất !!! Thôi về tắm ao nhà .

  3. #3623
    Tran Truong
    Khách

    Ông Năm Từ (Tiếp theo )

    Bây giờ, trong lúc Năm Từ đang tỉnh táo mà âm thanh thân yêu đó bỗng bật lên quá nhanh, quá mạnh và quá bất ngờ, làm Năm Từ choáng váng đứng không vững , tưởng chừng như ḿnh đang trong cơn say ! Một lúc sau, Năm Từ có cảm giác như vừa ngoi lên khỏi mặt nước, nói bằng một giọng trống rỗng :” Vậy là nó c̣n sống !”

    Người đàn ông bứơc lại gần :

    – Dạ . Nó đang công tác ở ngoài đó và vẫn mạnh khỏe . Nó nhớ chú lắm và thường hay nhắc tới chú .

    Năm Từ nghe ḷng ruột ră ra từng mảnh. H́nh ảnh thằng con hiện về trong đầu thật rơ nét làm như nó chưa bao giờ rời khỏi ṿng tay của ḿnh. Năm Từ cười như mếu :

    – Vậy hà ?

    Ngừng một lúc rồi tiếp :

    – Mời thầy qua nhà tôi uống nước .

    Vào nhà, Năm Từ rót trà mời khách :

    – Thầy uống miếng nước .

    Người đàn ông cười hiền ḥa :

    – Tôi tên là Qui. Bạn bè kêu là Sáu Qui. Chú cứ gọi tôi là thằng Sáu hay thằng Qui ǵ cũng được .

    Một lúc sau, Sáu Qui mở cập lấy thơ đưa cho Năm Từ :

    – Thằng Nhành ra ngoài đó được cho đi học lại. Bây giờ, chữ nghĩa nó đạt lắm .

    Năm Từ cầm lấy thơ mà tay run-run. Lật qua lật lại một lúc rồi trao cho Sáu Qui :

    – Tôi dốt . Không biết đọc . Thầy đọc tôi nghe coi.

    Sáu Qui hớp một ngụm trà rồi đọc thơ . Năm Từ cầm chén trà hớp từng hớp nhỏ, đầu gật gù giống như người ta đang thưởng thức trà. Thật ra ḷng Năm Từ vừa mở rộng sung sướng lại vừa cảm động miên man … Cây đèn dầu “Năm Từ ” bỗng thấy sợi tim lú lên cao, đầy hy vọng . Bởi v́ có người vừa bật diêm quẹt gần đâu đó !

    Thơ không dài. Đại khái là thằng Nhành vẫn mạnh giỏi, công tác tốt. Nó sẽ trở về một ngày gần đây. Điểm chánh yếu trong thơ là nó gởi gấm Sáu Qui cho tía nó . Cuối thơ , nó viết :”Càng nhớ tía bao nhiêu, con càng có bổn phận phải kiên tŕ đấu tranh để đem lại ḥa b́nh cho xứ sở “. Nghe đọc thơ xong, Năm Từ ngồi lặng yên. Làm như là để cho nó ngấm từ từ vào người cái ngạc nhiên, cái khoái trá, cái hănh diện, cái sung sướng …

    Sáu Qui cũng không nói ǵ, ngồi nh́n thẳng ra b́a rừng . Bây giờ cây nhỏ lưa thưa nên thấy tuốt xuống hố quằn và con đường đất dẫn lên lộ cái. Có tiếng chim kêu trong lá và tiếng con gà mái tục-tục gọi con bên hè . Buổi sáng trên đ́nh thật là êm ả . Không khí mát rượi trinh nguyên … Bỗng Sáu Qui hỏi Năm Từ :

    – Nghe nói rừng dầu rậm lắm mà sao bây giờ coi xơ-rơ vậy chú ?

    – Ờ…Họ đốn hết lấy ǵ mà rậm .

    Sáu Qui hỏi tiếp :

    – Ai đốn ? Mà tại sao phải đốn ? Hả chú ?

    Giọng Năm Từ cay cú :

    – Ối … Th́ chánh quyền đốn chớ ai dám vô đây mà đốn . Họ nói để giữ an-ninh ǵ ǵ đó không biết nữa !

    Sáu Qui chắc lưỡi :

    – Thiệt là bậy ! Đâu phải nhờ đốn hết rừng mà giữ được an ninh đâu chú . Đ́nh chùa là tượng trưng cho sự tự-do tín ngưỡng của quần chúng nhân dân, phải được nhà nước tôn trọng . Xúc phạm những nơi đó mới là chuyện làm mất an ninh đó chú !

    Năm Từ thật hả dạ khi nghe Sáu Qui lư luận như vậy và bỗng thấy người đàn ông mới quen đó thật là gần gũi với ḿnh, làm như đă biết nhau từ lâu . Giọng Năm Từ trở nên thân mật hơn :

    – Đúng vậy. Họ có nghĩ như ḿnh đâu !

    Ngừng một chút rồi tiếp :

    – Vậy chớ thầy Sáu quê ở đâu ?

    Sáu Qui bật cười :

    – Chú kêu tôi bằng thầy nghe cách biệt quá chú ! Kêu tôi bằng cháu đi, như tôi là anh của thằng Nhành vậy .

    Năm Từ nghe ḷng thật ấm cúng :

    – Ờ … cũng được . Vậy quê cháu ở đâu há ?

  4. #3624
    Tran Truong
    Khách

    Ông Năm Từ (Tiếp theo )

    Sáu Qui vắn tắt kể lại lai-lịch của ḿnh : cha mẹ gốc miền Trung, vào Dầu Tiếng làm phu cạo mủ cao su ; Sáu Qui lớn lên ở đó, đi kháng chiến rồi tập kết đi luôn tới giờ ; kỳ này vào Nam để công tác ba tỉnh miền Đông ; Sáu Qui hành nghề châm cứu để độ nhựt … Rồi Sáu Qui kết :

    – Trong thời gian công tác ở vùng này, tôi chỉ biết trong cậy vào sự đùm bộc giúp đỡ của chú thôi.

    Năm Từ bỗng thấy như được giao một trách nhiệm, tuy không nguy hiểm bằng công tác đưa rước người qua sông hồi thời kháng chiến chống Pháp, nhưng cũng không kém phần quan trọng . H́nh ảnh thời ” oanh-liệt ” hồi Năm Từ c̣n là Năm Câu ” đưa kháng chiến qua sông như ăn cơm bữa “ … hiện về thật rơ nét trong đầu Năm Từ . Giống như mới hôm qua hôm kia ! Mắt Năm Từ bỗng sáng lên, máu trong người bỗng chảy mạnh hơn và chỉ trong có mấy giây thôi mà Năm Từ bắt gặp lại cái cảm giác hăng hăng của thời trẻ . Năm Từ hạ giọng :

    – Ờ … Cứ ở đây với tôi. Yên chí ! Có Thần linh pḥ hộ, đừng có lo !

    Ngừng một lúc rồi tiếp :

    – Cháu à ! Hễ ḿnh nghĩ phải làm phải th́ chuyện ǵ cũng được Ơn Trên giúp đỡ hết !

    Từ đó, Sáu Qui nghiễm nhiên trở thành cháu bà con của Năm Từ. Cha Sáu Qui là anh bà con một đầu ông cố với Năm Từ, lâu nay lưu-lạc miệt Chợ lớn, bây giờ t́m riết mới gặp lại nhau. Năm Từ dựng đứng câu chuyện như vậy để thiên hạ đừng ai để ư. Người ta gọi Sáu Qui là thầy Sáu châm cứu và nhà Năm Từ trở thành ” pḥng mạch b́nh dân “. Thầy Sáu châm mát tay nên bệnh nhân tới lui cũng khá. Lâu lâu, thầy Sáu vắng mặt vài hôm. Nghe nói thầy c̣n nhiều pḥng mạch ở các tỉnh khác, bỏ bịnh nhân không đành …

    Thời gian qua mau. Việt Cộng đánh càng ngày càng gần . Tuy chưa nghe tiếng súng nhưng dân làng biết như vậy bởi v́ người ở các vùng đó tản cư về đây càng ngày càng đông . Và họ đưa tin c̣n nhanh hơn bưu điện !

    Quân đội Mỹ kéo tới đóng đồn tuốt trên g̣ Đồng Mả . Không phải tại g̣ Đồng Mả, mà là ở khoảng giữa g̣ Đồng Mả và xóm Ḷ Gạch. Ở đó cũng có một cái g̣, người Mỹ dùng mấy đoàn xe cam-nhông chở đất đỏ từ đâu về đổ lên đó và máy ủi đất đấp vun lên cho g̣ thêm cao. Chỉ có mấy hôm mà g̣ đó đă trở thành điểm cao nhứt làng. Cái g̣ mới đó không có tên, nhưng nó được dân làng gọi là ” thành Mỹ “, bởi v́ có hầm hố bờ đê kẽm gai thật kiên cố !

    Mỹ kéo về đó mấy cây đại-bác . Đêm đầu tiên Mỹ bắn đại-bác, dân làng đang ngủ bỗng giật ḿnh ôm nhau tưởng đâu trời sập, trẻ con khóc điếng lên như bị ai cắn. Xưa nay làng này chưa từng nghe tiếng nổ to như vậy. Sau tiếng nổ điếc con rái là tiếng đạn bay nghe cái ào trên đầu làm tóc gáy dựng lên. Dân làng bắt đầu thấy cuộc đời này không c̣n yên ổn nữa.

    Quân đội Mỹ thường bắn đại-bác về đêm. Nghe riết rồi cũng quen, nên không c̣n ai để ư. Đến một hôm đó, đại bác nổ ban ngày. Thiên hạ bàn-tán nho nhỏ với nhau : ” Chắc Việt Cộng di quân ban ngày nên mới bị pháo như vậy “. Rồi sau đó, ngày đêm ǵ cũng có tiếng đại bác. Và dân làng bắt đầu nghe xa xa tiếng súng đụng độ giữa hai bên …

    Đến khi Việt Cộng bắt đầu pháo kích vô làng th́ không thấy thầy Sáu châm cứu trở về pḥng mạch ở đ́nh nữa . Năm Từ cũng không biết ” thằng cháu ” đi đâu, đành nói với hàng xóm : ” Nó về dưới Chợ lớn chắc bị bắt quân dịch luôn rồi “. Nói như vậy chớ Năm Từ biết ḿnh bị Sáu Qui bỏ rơi, cũng giống như thằng Nhành hồi đó .

    Một hôm, vào quá nửa đêm, Việt Cộng pháo vô xóm Đ́nh. Một trái rớt xuống sau đ́nh, tiếng nổ to đến mức độ Năm Từ rớt từ ghế bố xuống đất . Bầy gà sau nhà kêu lên oang-oác . Năm Từ mở mắt nh́n quanh : bóng tối c̣n nguyên như cũ, vậy là trái đó không rớt trúng nhà ḿnh ! Rồi Năm Từ ṃ mẫm trèo lên ghế bố, càu nhàu : ” Mỹ ở tuốt g̣ Đồng Mả sao không pháo . Pháo chi xóm Đ́nh chẳng có con mẹ ǵ hết “.

    Sáng hôm sau, thấy nửa mái đ́nh phía sau bay mất, cột kèo đổ nát tan hoang. Năm Từ nghe ḷng đau như cắt . Và chua chát nghĩ : ” Thần Thánh thời nay cũng không được người ta để cho yên ! ” Tuy nhiên, vẫn tin tưởng rằng những ai xúc phạm tới đ́nh sớm muộn ǵ cũng sẽ bị Thần quở .

    Sau đó đ́nh không được sửa chữa lại. Người ta nói chánh quyền quốc gia c̣n quá nhiều việc cấp bách để làm. T́nh trạng đổ nát đó kéo dài đến ngày ba mươi tháng tư bảy mươi lăm…

    -oOo-

    Bây giờ mới thật là yên giặc. Không c̣n nghe một tiếng súng. Chỉ nghe tiếng loa phát thanh của nhà nước cách mạng . Cũng uềnh oang như ngày xưa khi trong làng có gánh cải lương …

    Không thấy thằng Nhành về . Cũng không thấy Sáu Qui. Chỉ thấy người lạ ở đâu tới tiếp thu làng xă . Hỏi ra là dân Bù Lu hoặc Trảng Nhỏ xa xa …

    Không khí trong làng thật là rộn rịp. Không phải do dân trong làng tạo ra sự rộn rịp đó như trước đây vào dịp Tết hay dịp cúng đ́nh cầu an. Sự rộn rịp đó do số người mới đến cầm quyền chạy tới chạy lui gắn loa trương cờ,căng biểu ngữ, vẽ khẩu hiệu. Ngoài một số thanh niên ” nhào ” theo để dựa hơi (thiên hạ gọi là ” mấy thằng ba mươi “) hầu hết dân trong làng chẳng thấy ai nhúc-nhích. Họ giống như khán giả được cho coi hát khỏi trả tiền.

    Thành ra họ yên tâm nh́n cuộc diện thay đổi một cách bàng quan. Và nghĩ một cách đơn giản : ” Hết bị pháo kích, con cái khỏi phải đi lính … vậy là phước lắm rồi ! “. Chẳng dè làm ” khán giả ” chỉ được có năm bảy hôm ǵ đó, rồi là họ bị gọi đi đăng kư, đi báo công báo tội , đi học tập nghị quyết … Riết rồi họ trở thành ” đào kép trên sân khấu cách mạng ” lúc nào không hay ! Một loại đào kép không thuộc tuồng tích, nhưng lúc nào cũng được mấy ông bầu cách mạng bắt thủ vai chánh trong mọi vở bi hài kịch của họ : vai ” nhân dân làm chủ ” ! ( Còn tiếp )

  5. #3625
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Một số than hữu FB của tôi , nghe quảng cáo những truyện của Bác Trần Trường post hay quá , họ chỉ nhau vô VL xem . Nhưng tối hôm qua , họ bảo chưa kịp xem th́ vội dội ra >>>Th́ ra Vietland theo cánh Clinton , người phụ nữ đầy tham vọng , đam mê quyền lực

  6. #3626
    khách trọ
    Khách

    Bà Clinton đề nghị thuế di sản 75% ?

    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Một số than hữu FB của tôi , nghe quảng cáo những truyện của Bác Trần Trường post hay quá , họ chỉ nhau vô VL xem . Nhưng tối hôm qua , họ bảo chưa kịp xem th́ vội dội ra >>>Th́ ra Vietland theo cánh Clinton , người phụ nữ đầy tham vọng , đam mê quyền lực
    Bà Clinton đề nghị thuế di sản 75% ?

  7. #3627
    Tran Truong
    Khách

    Ông Năm Từ (Tiếp theo )

    Đ́nh bị lấy làm hội trường. Nửa phía sau đổ nát vẫn để nguyên như vậy. Bàn thờ Thần, cây lộng cây phướn … được dọn hết vào nhà sau . Làm như là đồ riêng của Năm Từ ! Hai ” ông hổ ” bằng gỗ ngồi hầu trước bàn thờ Thần, bị liệng ra sau hè, nằm chỏng gọng . Công tác dọn dẹp đ́nh được mấy ” ông cách mạng ” tự tay làm lấy trong lúc Năm Từ bận giăng câu bên kia sông .

    Bữa đó, đi câu về đến dưới dốc, Năm Từ chợt nh́n thấy lá cờ đỏ sao vàng phe-phẩy trên đầu cột trước đ́nh . Cột cờ này xưa nay chỉ dùng để kéo lá phướn của Thần khi cúng lễ . Thời quốc gia, ngay cả thời Tây, chưa ai dám phạm thượng treo ở đó lá cờ nào khác. Năm Từ nổi nóng, bươn bả chạy lên đ́nh . Ở đó, bây giờ giống như mấy nhà xưa có đám cưới . Chỉ khác là nhà có đám cưới người ta kết bông bằng vải tây điều treo có tua có tụi, c̣n đây th́ căng vải đỏ sơn chữ vàng tứ phía. Bên trong, trống bóc .

    Trên vách ngăn ở giữa đ́nh có lá cờ đỏ sao vàng với ba khuôn h́nh treo ngang nhau. Năm Từ nh́n ra Hồ Chí Minh c̣n hai h́nh kia là một thằng … tây râu xồm tóc dài và một thằng … tây râu ngắn đầu sói. Thiên hạ đang lúi húi quét dọn. Năm Từ la lớn :

    – Tụi bây làm ǵ vậy ? Ai cho phép tụi bây vô đây ? Bộ muốn phá đ́nh hả ?

    Cả bọn ngừng tay, ngạc nhiên. Một thằng hỏi :

    – Chú không hay ǵ à ? Ủy ban nhân dân biểu lấy đ́nh làm hội trường .

    Năm Từ trừng mắt :

    – Làm cái giống ǵ ?

    Tên đó giải nghĩa :

    – Làm hội trường. Nghĩa là làm chỗ để nhân dân hội họp học tập !

    Trong một thoáng, Năm Từ bỗng nhớ lại câu nói của Sáu Qui, nhớ rơ như đă học thuộc ḷng . Năm Từ nói ra câu đó như trả bài :

    – Đ́nh chùa là tượng trưng cho sự tự do tín ngưỡng của quần chúng nhân dân, phải được Nhà Nước tôn trọng . Xúc phạm những nơi đó là chuyện làm mất an ninh ! Tụi bây hiểu chưa ?

    Cả bọn bỗng phá lên cười như đang coi một màn hài hước ! Năm Từ “phẫn nộ xung thiên” chụp một cây chổi đập túi bụi lên tụi “cách mạng” vừa đập vừa la :

    – Tụi bây giỡn mặt với tao hả ? Tây, tao c̣n không sợ ! Mỹ, tao c̣n không sợ ! Huống chi cái giống tụi bây. Đi ! Đi ra khỏi chỗ này !

    Rồi Năm Từ cầm chổi chỉ ra cột cờ :

    – Ra mà lôi lá cờ đó xuống . Ở đây không ai được phạm thượng hết !

    Lúc đó, coi Năm Từ thật “oai phong lẫm lẫm” . Mấy thằng “cách mạng” kéo nhau chạy biến về hướng ngă ba lộ cái ,làm lũ chó xóm Đ́nh chạy theo sủa rân !

    Thấy không c̣n ai để hạ lá cờ, Năm Từ đành đi ra cột cờ để tự tay tháo gỡ, nách vẫn cập cây chổi v́ thói quen quét dọn trong đ́nh . Năm Từ phải mất một thời gian ngắn để kéo lá cờ xuống, v́ sợi dây treo cờ bị kẹt trong rỏ-rẻ trên đầu cột .

    Trong khi Năm Từ đang gom tóm lá cờ th́ có hai xe cam-nhông chạy ù tới g̣ Đ́nh, ngừng ở b́a rừng, đổ xuống hai toán bộ đội súng khua lách-cách. Họ lom khom chạy thật nhanh, dàn trận bao vây đ́nh giống như sắp tấn công một đồn bót của Mỹ Ngụy ! Trên nền xi măng cao của kỳ-đài, Năm Từ chống cây chổi, nh́n cảnh tượng đó mà tự hỏi: ” Tụi nó làm cái giống ǵ vậy, không biết ? ”.

    Yên lặng một lúc . Có vài tiếng chó sủa vẩn vơ xa xa . Chim vẫn kêu trong lá . Mấy con rắn mối rượt nhau trong lớp lá dầu khô, nghe sột soạt . Làm như chẳng có chuyện ǵ xảy ra trong đ́nh ! Bỗng, hai thằng bộ đội đứng lên chạy thẳng vào sân từ hai ngă đối diện, chĩa súng vào Năm Từ, quát lớn :

    – Bỏ khí giới xuống ! Đầu hàng ngay ! Chống phá cách mạng phải không !

    Bấy giờ, Năm Từ mới hiểu : té ra tụi nó bao vây ḿnh ! Nh́n xuống cây chổi đang cầm trong tay, Năm Từ bật ngửa cười khan. Th́ ra tụi nó sợ…cây chổi !

    Thừa lúc Năm Từ cười, một tên bộ đội phóng lên trở báng súng đập vào lưng làm Năm Từ văng ra khỏi kỳ đài té xấp xuống đất bất tỉnh. Hai đứa vội vàng đè lên người rồi trói quặt hai cánh tay về phía sau giống như người ta tréo cánh con gà sau khi đă cắt cổ. Chừng đó, hai toán bộ đội mới kéo vào tập trung quanh kỳ đài để nh́n cho rơ ” tên phản-động”. Người trong xóm thấy chộn rộn cũng chạy ra, đứng xa xa nh́n. Khi thấy Năm Từ bị lôi ra thảy lên xe , người ta mới biết là Năm Từ bị bắt .

    Trong thời gian Năm Từ bị giam trên tỉnh, Tửng G̣n đóng cửa tiệm cà-phê hết mấy bữa để lên nuôi bạn và nghe ngóng coi có lo được ǵ không . Nhờ đó mà dân trong làng mới biết là Năm Từ bị hai tội: chống phá cách mạng và ngoan cố không chịu khai tên họ thật mà cứ dùng … bí danh ” Năm Từ ” ! Nghe như vậy, ai cũng bất nhẫn bởi v́ ai cũng biết là Năm Từ đă làm rớt dưới sông thẻ căn cước từ thời ông Diệm,rồi từ đó trong ḿnh không có một tờ giấy lộn.

    Ngoài ra, từ mấy chục năm nay, từ hồi nhỏ, hồi c̣n là thằng Năm, đến thời lớn lên làm thợ câu, rồi về già vô đ́nh làm ông từ … chưa nghe ai gọi Năm Từ bằng tên trong khai sanh, th́ lấy ǵ để Năm Từ nhớ ? C̣n chuyện chống phá cách mạng th́ thật là bá vơ bởi v́ “cha con thằng chả làm giao liên cả mấy chục năm, rồi c̣n đưa thằng con đi tập kết nữa lận !”.

    Bàn qua tán lại để rồi người nào cũng chắt lưỡi lắc đầu, chớ chẳng biết làm sao hết. ( Còn tiếp )

  8. #3628
    Member Ba Búa's Avatar
    Join Date
    07-10-2010
    Posts
    1,828
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Một số than hữu FB của tôi , nghe quảng cáo những truyện của Bác Trần Trường post hay quá , họ chỉ nhau vô VL xem . Nhưng tối hôm qua , họ bảo chưa kịp xem th́ vội dội ra >>>Th́ ra Vietland theo cánh Clinton , người phụ nữ đầy tham vọng , đam mê quyền lực
    Tôi có đọc vài chuyện của tác giả Đoàn xuân Thu nơi đây ,ngoài ra tôi thích thú nhiều bài viết với giọng văn dí dỏm của ông hơn trong báo .
    Mấy ông bà bạn của Tigon tưởng nói cái ǵ chứ nói : Clinton, phụ nữ đầy tham vọng ,đam mê quyền lực . Rồi dội ra ..Nói vậy hơi thừa . .Muốn làm TT mà không tham vọng và mê quyền lực th́ mê cái ǵ đây Trời ??

    Đâu có ǵ xấu đâu nào. Hổng lẻ màu mè tuyên bố là tôi yêu nước không thôi , muốn cứu dân độ thế à ??Ở đâu có loại người đó ?? Về VN đi tôi chỉ cho . Thiếu ǵ .

  9. #3629
    Tran Truong
    Khách
    Một hôm, Sáu Qui đi với hai tên hộ vệ cầm súng bá đỏ, vào thăm Năm Từ trong trại giam. Sáu Qui nói :

    – Tôi có ghé đ́nh thăm chú, mới hay vụ này. Mấy đồng chí đó bậy quá ! Chú cũng đừng buồn. Rồi ta sửa sai thôi !

    Năm Từ ngồi nghe, chẳng nói chẳng rằng. Nhớ lại ngày nào ḿnh đùm bọc Sáu Qui và câu mà ḿnh thường nói cho nó nghe ” hễ ḿnh nghĩ phải làm phải th́ lúc nào Ơn trên cũng pḥ hộ” … bây giờ sao thấy nó trật lấc ! Cũng như chuyện chiếm đ́nh treo cờ … rồi cũng chẳng thấy thằng nào bị Thần vặn họng hết . Riết rồi chẳng biết đâu mà rờ …

    Sáu Qui lấy trong cập ra một khuôn kiếng trao cho Năm Từ :

    – Đảng và Nhà Nước cấp cho chú bằng khen đă giúp cách mạng . Biết chú không có phương tiện nên tôi lộng kiếng bằng khen luôn cho chú để chỉ cần treo lên thôi.

    Năm Từ cầm lấy khuôn kiếng, nh́n bằng khen có đóng mộc đỏ như nh́n tờ giấy trắng bởi v́ không biết chữ. Rồi cũng không nói ǵ. Sáu Qui lại tiếp :

    – Phần tôi, tôi xin tặng chú chân dung bác Hồ dệt trên lụa .

    Sáu Qui cầm cuộn lụa xổ ra trước mặt Năm Từ, khoe :

    – Dệt ở bên Trung Quốc lận . Mới nh́n tưởng h́nh chụp, phải không ?

    Năm Từ cầm lấy chân dung cuốn lại, hỏi :

    – C̣n … thằng Nhành ?

    Sáu Qui đốt điếu thuốc, hít mấy hơi rồi mới nói :

    – Thằng Nhành chết lâu rồi !

    Năm Từ nh́n Sáu Qui, tưởng ḿnh nghe lộn :

    – Chết ?

    Sáu Qui lại hít mấy hơi thuốc :

    – Chết hồi mới ra Bắc .

    Vai Năm Từ bỗng xuôi xuống ! Lưng Năm Từ bỗng cong lại ! Cổ NămTừ bỗng không c̣n giữ nổi cái đầu ! Một lúc lâu, sực nhớ ra, Năm Từ hỏi :

    – C̣n cái thơ nó viết cho tôi hồi đó ?

    Sáu Qui nuốt nước miếng mấy lần mới trả lời :

    – Thơ đó do tôi viết .

    Thấy Năm Từ không tỏ phản ứng ǵ hết, Sáu Qui tằng hắng như để lấy can đảm :

    – Chú đừng giận . Hồi đó phải làm như vậy để có ngày hôm nay : cách mạng thành công ! Trong cuộc đấu tranh giải phóng, chú đă đi hàng đầu và đă có công lớn đối với cách mạng . Nhân dân biết ơn chú nhiều lắm !

    Năm Từ vẫn im lặng . Nói ǵ nữa giờ, khi mà tất cả đều sụp đổ, tất cả đều đảo lộn, tất cả đều gian xảo ? Mà ḿnh th́ đúng là một thằng ngốc ! Bỗng Năm Từ bật cười một ḿnh, rồi ” Ờ…” một tiếng cho lấy có, nghe như tiếng “ợ” của người ăn không tiêu …

    Vậy là nhờ sự can thiệp của Sáu Qui, Năm Từ được thả về, ôm theo cái bằng khen và chân dung Hồ Chủ Tịch . Bây giờ, đ́nh đă thật sự trở thành hội trường và căn nhà phía sau là pḥng lương thực . Tất cả đồ đạc đều được dọn hết về nhà riêng của Năm Từ ở cạnh bờ sông, trong thời gian Năm Từ nằm ở trại giam trên tỉnh.

    Từ ngày trở về làng , Năm Từ cứ lầm-lầm ĺ-ĺ, không giao thiệp nói chuyện với ai hết . Kể cả với Tửng G̣n ! Nhưng, sau khi nhậu ba sợi rồi là lè nhè nói hoài không ngừng và lâu lâu cười lên hô hố . Dân trong làng mới đầu c̣n ngạc nhiên thương hại, nhưng riết rồi họ cũng quen. Cho nên chẳng ai để ư thấy một con chó hoang đi theo Năm Từ mỗi ngày. Và khi Năm Từ đứng xiêu xiêu, chỉ đông chỉ tây nói láp dáp, nó vểnh tai nh́n Năm Từ, đầu nghiêng nghiêng đuôi ngoắt ngoắt, ra điều “ta đây hiểu hết” !

    Năm Từ cũng không nhớ con chó đă theo về ” ở ” với ḿnh từ hồi nào. Chỉ biết có cho nó ăn uống đều đặn, đi đâu th́ nó đi theo như đi “hộ tống”, đi câu bên sông th́ nó giữ nhà, tối ngủ trên ghế bố th́ nó nằm khoanh phía bên dứơi. Năm Từ thường nói chuyện với nó như nói chuyện với một con người.

    Một hôm, nhậu ba ngù rồi, Năm Từ mang chân dung Hồ Chí Minh ṭn teng trước ngực, vừa đi vừa hô “Hồ Chủ Tịch muôn năm !” giống như đi mít tinh. Ngả ngả nghiêng nghiêng đi dài theo lộ cái. Chẳng thấy ai đi theo, kể cả trẻ con v́ tụi nó bây giờ bận công tác “khăn quàng đỏ”. Chỉ có con chó là lẽo đẽo đi sau, cách vài ba bước giống như cái bóng . Một lúc, Năm Từ dừng lại nh́n nó, đưa ngón tay trỏ lên điểm điểm :

    – Mầy … mầy … ăn ở c̣n có nghĩa có t́nh chớ không phải như tụi nó … Mầy c̣n hơn tụi nó nhiều lắm ! Nghe không mậy, cẩu ?

    Rồi cười lên hô hố khoái trá. Xong chỉ vào chân dung Hồ Chí Minh phân trần : “Mầy thấy không ? Hồi tao c̣n trẻ, tao gọi ổng là cụ Hồ . Bây giờ tao già rồi mà thằng chả lại trẻ ra bởi v́ tao chỉ c̣n gọi bằng bác Hồ thôi ! Ngược đời vậy đó, mậy cẩu ! “Nói xong, Năm Từ ưỡn ngực hô to : “Hồ Chủ Tịch muôn năm”. Con chó bỗng sủa lên quấu quấu. Năm Từ ngạc nhiên, trợn mắt nh́n nó, lại đưa ngón tay trỏ lên điểm điểm :

    – À ! Ạ ! Biết sủa như vậy là mầy giống tụi nó y chang rồi c̣n ǵ ?

    Rồi vừa xiêu xiêu bước đi, Năm Từ vừa nói lầm bầm : “Đời bây giờ … thiệt … không biết đâu mà rờ … Tới con chó cũng không giống ai hết


    Cuộc “mít-tinh cách mạng” một người một chó đó kết thúc ở g̣ Đồng Mả . Năm Từ mệt lả, ngă đại xuống một khoảnh đất c̣n trống giữa mấy mả vôi mả đá. Con chó ngoắt đuôi, ngập ngừng một lúc, xem “động tịnh” rồi mới bước nhẹ tới nằm kế bên !

    -oOo-

    Cũng trong đêm đó, chừng quá nửa đêm, đ́nh và rừng dầu bỗng phát cháy. Đám cháy lớn đến nỗi dân chúng chỉ dám đứng xa mà nh́n. Thiên hạ kéo ra coi đông nghẹt ở ngă ba lộ cái. Từ đó nh́n xuống đám cháy, thấy giống như người ta đốt đồ thợ mă để cúng cô-hồn…

    Trong gian nhà tranh nằm cạnh bờ sông, Năm Từ ngồi trên ghế bố hút thuốc trong bóng tối mà vẫn thấy rơ đám cháy như đang nh́n ngay trước mặt .

  10. #3630
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Ba Búa View Post
    Tôi có đọc vài chuyện của tác giả Đoàn xuân Thu nơi đây ,ngoài ra tôi thích thú nhiều bài viết với giọng văn dí dỏm của ông hơn trong báo .
    Mấy ông bà bạn của Tigon tưởng nói cái ǵ chứ nói : Clinton, phụ nữ đầy tham vọng ,đam mê quyền lực . Rồi dội ra ..Nói vậy hơi thừa . .Muốn làm TT mà không tham vọng và mê quyền lực th́ mê cái ǵ đây Trời ??

    Đâu có ǵ xấu đâu nào. Hổng lẻ màu mè tuyên bố là tôi yêu nước không thôi , muốn cứu dân độ thế à ??Ở đâu có loại người đó ?? Về VN đi tôi chỉ cho . Thiếu ǵ .
    Anh Ba Bảy Búa thân mến
    Muốn bàn chuyện Bầu Cử ,qua bên đề mục election 2016 cái đi anh Ba . Chốn này là đất b́nh yên , please !
    (Đừng có xúi tui về VN chứ ? Mà thiếu chứ đâu có thừa ? )

    Đang thưởng thức truyện hay của Bác Trần Trường , làm mất hứng à !

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 8 users browsing this thread. (0 members and 8 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 26-03-2012, 08:51 PM
  2. Replies: 50
    Last Post: 27-02-2012, 04:26 PM
  3. Ở đâu không có Madison, ở đó có Little Saigon.
    By NguyễnQuân in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 10
    Last Post: 15-08-2011, 04:43 AM
  4. Ở ĐÂY CÓ ĐẤU TRANH LÀ Ở ĐÂY CÓ BỊ BẮT
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 02-04-2011, 04:48 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 12-03-2011, 08:05 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •