Page 351 of 471 FirstFirst ... 251301341347348349350351352353354355361401451 ... LastLast
Results 3,501 to 3,510 of 4709

Thread: SAIGON THUỞ ẤY ...

  1. #3501
    Tran Truong
    Khách
    CHIẾC ÁO BÀ BA IN H̀NH CHỮ HỶ


    Mới đầu nghe ba em gọi, tôi tưởng tên em là Muỗi. Tôi ghẹo em: “Muỗi này ! Đừng chích anh, đau lắm”. Em trề môi, vẻ không bằng ḷng: “Tên em là Muội. Muội là em. Em là Muội”. À ra thế !

    Ba Muội, chú Phu, người Quảng Đông. Phu là phú, phú là giàu. Tên chú giàu nhưng chú không giàu. Chú chỉ có chiếc xe hủ tiếu, bán điểm tâm dưới hai tàng me đại thụ, trên vỉa hè, bên hông rạp chớp bóng Định Tường

    Má tôi đông con, cũng nghèo, có quầy bán cơm tấm gần bên.
    Chủ nhựt được nghỉ học, hai đứa ra phụ chạy bàn. Em giúp ba em. Tôi giúp má tôi. Năm ấy tôi mười tám tuổi, học Đệ nhứt, năm cuối cùng của bậc Trung học Đệ nhị cấp. Cuối năm, tôi sẽ thi Tú tài hai. Đậu th́ lên Đại học. Rớt th́ vào Thủ Đức.

    Chiến trường đang hồi ác liệt. Bạn tôi, rớt Tú tài một, đi Đồng Đế, có đi mà chẳng có về. Muội, mười sáu tuổi, học Đệ tam, trường Tàu, sắp thi bằng Cao Trung.

    Muội là cô giáo dạy tôi tiếng Quảng Đông. Dách là một, d́ là hai, xám là ba, xập là mười. Bài xập xám là bài mười ba lá. Muội nói Muội không thích thanh niên đánh bài.

    Tôi đâu có ở không để đi đánh bài ; v́ tôi c̣n bận tơ tưởng đến Muội của tôi suốt ngày ; ngay cả năm thi Tú tài hai, bài vở c̣n cả đống, tôi c̣n không để mắt tới nữa là.

    Muôi dạy tôi tính tiền là xấu lúi. Kỷ tố là bao nhiêu. Dách cô phảnh là một tô hủ tiếu. Tôi hỏi: “Một dĩa cơm tấm b́, tiếng Quảng nói làm sao ?” Muội nói: “Muội không biết”. Tôi nói: “Đi hỏi ba Muôi đi !”. Muội không dám. Muội sợ ba biết Muội quen với tôi, ba Muội rầy.

    Ba Muội nói: “Con trai Việt Nam làm biếng lắm, đi chơi tối ngày, không lo buôn bán. Không buôn bán lấy ǵ ăn. Không có ǵ ăn, làm sao lấy vợ. Nếu lấy được vợ làm sao nuôi vợ, nuôi con”.

    Tôi nói: “Muội đừng lo. Tôi sẽ rán học, thi đậu Tú tài hai, vào Đại học Sư phạm, được hoăn dịch, đi bán chữ, để có tiền nuôi Muội. Muội đi bán hủ tiếu, để tôi có hủ tiếu, ăn trừ cơm, trong những ngày mưa bán ế ”.

    Muội nói: “Muội c̣n nhỏ lắm, chưa biết yêu”. Tôi nói: “Tôi sẽ chờ vài năm nữa”.

    Nhưng thời cuộc biến chuyển. Tôi không chờ được Muội mà ngược lại Muội phải chờ tôi. Chờ tôi suốt cả một thời con gái.

    Cuối năm đó tôi đậu Tú tài hai. Hai năm xa Mỹ Tho, đi học Đại học Cần Thơ, tôi không c̣n dịp gặp Muội mỗi sáng chủ nhựt, để nói chuyện tào lao bắc đế nữa. Tôi sắp ra trường, sẽ đổi về một quận lỵ buồn thỉu, buồn thiu nào đó của đồng bằng sông Cửu Long; để làm một ông giáo làng, hai mươi mốt tuổi.

    Tôi sẽ trở về Mỹ Tho nhờ má tôi nói với chú Phu, ba Muội, hỏi cưới Muội cho tôi. Bây giờ tôi đă có đủ chữ để đi bán rồi.
    Tôi sẽ có tiền nuôi Muội, để ba Muội không c̣n chê con trai Việt Nam làm biếng nữa. Tôi sẽ không c̣n ăn cơm tấm má nấu. Tôi sẽ ăn hủ tiếu Muội nấu, trừ cơm, trong những ngày mưa bán ế.

    Tôi không ao ước cao xa ǵ hết. Chuyện ấy dành cho con nhà giàu, quyền thế. Tôi chỉ ước được làm thầy giáo làng, có vợ bán hủ tiếu. Vậy mà cũng không được!

    Mùa hè năm 72: mùa hè lửa đỏ. Các trận đánh lớn đồng loạt nổ ra ở Quảng Trị, Kon Tum, An Lộc. Tin chiến sự chiếm đầy mặt báo.
    Trang sau là cáo phó, phân ưu những người lính tử trận. Tôi tốt nghiệp, nhưng không được nhận nhiệm sở. Lệnh tổng động viên đă ban hành. Tôi vào trường Bộ Binh Thủ Đức.

    Tôi thư về Muội bảo chờ tôi. Tôi c̣n quá trẻ để chết. Tôi sẽ trở về ! Tôi sẽ trở về !
    Tôi vẫn c̣n muốn ăn hủ tiếu Muội nấu, trừ cơm, trong những ngày mưa bán ế. Hai năm xa Mỹ Tho, tôi đă ăn hủ tiếu nhiều nơi, nhiều chỗ nhưng không nơi nào, chỗ nào nấu hủ tiếu ngon bằng Muội của tôi.

    Muội hứa sẽ chờ tôi về dẫu trời sập chăng đi nữa. Lời hứa ấy làm ấm ḷng tôi suốt những ngày gian khổ giày sô, áo trận.

    Tôi rời trường Bộ Binh Thủ Đức, về Thủy quân Lục chiến. Sư đoàn là lực lượng tổng trừ bị, nên tôi lội khắp nơi : từ Cà Mau, Chương Thiện, Bến Tre ra tận Thừa Thiên, Quảng Trị.

    Một năm lính trôi qua, khi tiểu đoàn về Mỏ Cày, Bến Tre truy kích chủ lực miền của địch về quấy rối th́ tôi đạp phải ḿn. Sức nổ của trái ḿn tự tạo bằng quả đạn pháo 105 lép, đẩy tôi văng tuốt xuống mương, ḿnh dính đầy những miểng.

    Tôi không chết, như đă hứa với Muội. Trực thăng phầm phập tải thương về Bịnh viện 3 Dă chiến Mỹ Tho. Tôi nằm trên băng ca, ngoài hành lang trên lầu, chờ ngày mai xe hồng thập tự chuyển tôi về bịnh viện Lê Hữu Sanh của sư đoàn ở Thị Nghè.

    Muội nghe tin tôi bị thương ; tất tả cùng má đến thăm. Đă hết giờ thăm thương bịnh binh, má với Muội đứng dưới lề đường Trương Định nh́n lên nơi tôi nằm. Tôi tḥ cái tay, không bị dính miểng, vẫy vẫy. Má khóc. Muội cũng khóc. Vạt áo xẩm, Muội mặc, đẫm đầy nước mắt.

    Muội sợ tôi chết, Muội khóc. Khóc cho giấc mộng tôi muốn làm thầy giáo đi bán chữ nuôi Muội ; Muội đi bán hủ tiếu cho tôi ăn trừ cơm những ngày mưa bán ế đă không thành.

  2. #3502
    Quảng Trị
    Khách

    Sàigon thương ấy

    Traafn Trường,
    Bác viết truyện hay kể chuyện thật . Tqlc ở mỹ tiểu bang nào cũng có đó.

  3. #3503
    Tran Truong
    Khách

    Tiếp theo

    Tôi nằm bịnh viện cả tháng trời. Miểng trong người lâu lâu lại ḷi ra. Tôi nghiến răng, rút miểng ra, máu lại chảy. Tôi được hai tuần phép để chờ ra hội đồng giám định y khoa.

    Tôi trở về Mỹ Tho gặp má. Cởi giầy sô, áo trận, tôi mặc lại chiếc áo học tṛ năm cũ. Tôi ra vỉa hè, dưới hai tàng me đại thụ, bên hông rạp chớp bóng Định Tường, chạy bàn cho má tôi. Tôi gặp lại Muội. Đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhứt đời tôi, khi bây giờ, tôi nhớ lại.

    Tôi hỏi Muội: “Đẹp tiếng Quảng là ǵ?”. Muội nói: “Hụ len. C̣n yêu là ói”. Vậy th́ “Nị hụ len; ngọ ói nị”. Muội mắc cỡ, ửng hồng đôi má.

    Cả tháng trời nằm bịnh viện, không có dịp xài, lương vẫn y nguyên. Tôi lănh tiền ra, đưa cho má tôi một nửa. Má tôi không cầm tiền, má khóc.

    Tôi nài nỉ: “Em con đang sức lớn, má ơi !”
    Số tiền c̣n lại tôi dắt Muội xuống tiệm Văn Minh, gần rạp hát Vĩnh Lợi, mua vải cho Muội may áo. Tôi chọn một xấp gấm Thượng Hải có in chữ Tàu.

    Tôi hỏi: “Chữ Tàu đó nghĩa là ǵ?”

    Muội nói: “Đó là chữ hỉ. Hỉ là vui. Vải này dành cho người ta may áo cưới ”.

    Tôi hỏi: “Muội muốn màu ǵ?”

    “Màu đỏ hên lắm! Muội xin Trời, Phật cho anh đi đánh giặc b́nh an, hết giặc, về với Muội ”.

    Tôi nói: “Thôi ! Đời anh xui quá xá rồi c̣n ǵ, muốn đi bán chữ mà cũng không được, mới đi lính có một năm đă bị thương rồi, hên đâu hỏng thấy ”.

    Tôi chọn cho Muội vải áo màu xanh đọt chuối.

    Tôi bảo: “Màu xanh là màu hy vọng. Anh hy vọng Muội sẽ chờ anh dù cho trời sập tới nơi ” Muội nói: “Muội sẽ chờ ”

    Tôi may cho Muội một chiếc áo bà ba để bắt đền cho chiếc áo xẩm đẫm đầy nước mắt khi đến thăm tôi bị thương nằm ở Bệnh viện 3 Dă chiến ngày nào.

    Muội nói: “Muội mặc chiếc áo bà ba giống hệt con gái Mỹ Tho ”

    “Ba má sanh Muội ra ở đây th́ Muội đă là con gái Mỹ Tho rồi ; mà con gái Mỹ Tho chánh cống chưa chắc đă dám đọ với em ”. Tôi nịnh Muội .

    Hai tuần phép trôi nhanh, tôi ra hội đồng giám định y khoa tái khám, bị phân loại một, trở về tác chiến. Lại băng rừng, vượt suối, bạc màu áo trận, mốc thếch giầy sô cho đến ngày tan hàng, sập tiệm .

    Tôi chỉ là một sĩ quan cấp thấp, nhưng lại thuộc binh chủng rằn ri nên những người thắng trận cải tạo tôi hơi lâu; măi năm năm sau mới thả tôi về.

    Tôi trở về Mỹ Tho bèo nhèo như một chiếc áo rách. Má tôi đă mất khi tôi c̣n ở trong trại. Mấy đứa em giấu tôi tin buồn.
    Đứng trước bàn thờ má, đốt một nén nhang, tôi không c̣n khóc được nữa, nước mắt tôi đă cạn lâu rồi. Miệng tôi méo xệch như mếu, mắt chớp chớp, mặt nhăn nhúm, giựt giựt.

    Má ơi!
    Tôi nhớ lại nồi cơm tấm má nấu, nồi cơm tấm nuôi tôi ăn học. Tôi nhớ cái vỉa hè, bên hông rạp chớp bóng Định Tường, dưới hai tàng me đại thụ mà mùa thu lá me bay bay, rơi đầy trên tóc.

    Tôi nhớ những giọt nước mắt của má tôi, khi đến thăm tôi bị thương nằm ở Bịnh viện 3 Dă chiến năm nào. Tôi nhớ những giọt nước mắt của má tôi khi không chịu cầm số tiền lương tôi gởi. Bây giờ má tôi đă mất rồi ; đàn em tôi vẫn c̣n nheo nhóc .

    Cả nhà đói, ăn độn bo bo mà cũng không đủ. Ăn buổi sáng, phải chạy, lo buổi chiều. Việc chạy gạo dồn lên cả đôi vai khẳng khiu của em gái tôi đang tuổi thanh xuân.

    Nhưng tuổi thanh xuân của em tôi c̣n đâu nữa. Nước mất nhà tan ! Chưa bao giờ tôi thấm thía câu nói ấy cho bằng bây giờ .

  4. #3504
    Tran Truong
    Khách
    [QUOTE=Quảng Trị;236566]Traafn Trường,
    Bác viết truyện hay kể chuyện thật . Tqlc ở mỹ tiểu bang nào cũng có đó.[/QUOTE

    Gọi là chuyện thì phải có thật để làm cốt , dựng giàn , sau đó mới châm mắm thêm muối cho người đọc bớt nhàm chán . Đây là chuyện của những người sống ở miền Nam trong thời lửa đạn trùm phủ quê hương ,gieo tang tóc cho miền Nam một thưở .... và giờ thì tang tóc cả nước !!! Cám ơn cháu đã xem và đã hỏi .

  5. #3505
    Member Sig Sauer's Avatar
    Join Date
    19-03-2016
    Posts
    1,073
    Quote Originally Posted by Tran Truong View Post
    CHIẾC ÁO BÀ BA IN H̀NH CHỮ HỶ
    ....Tôi rời trường Bộ Binh Thủ Đức, về Thủy quân Lục chiến. Sư đoàn là lực lượng tổng trừ bị, nên tôi lội khắp nơi : từ Cà Mau, Chương Thiện, Bến Tre ra tận Thừa Thiên, Quảng Trị.
    Chuyện hay quá bác TT. Chuyện riêng của bác đó huh?
    Ông tác giả này ngầu hén. Đã có người yêu vậy mà chọn TQLC rồi kêu người ta chờ? Nếu tôi mà đã chọn TQLC hay Dù thì tôi không dám kêu ai chờ mình đâu. "Một Xanh Cỏ; Hai Đỏ Ngực" mà kêu chờ gì? Rồi sao nữa bác? Đoạn cuối cuộc tình đó ra sao? Cô Muội đó thế nào?

  6. #3506
    Member Sig Sauer's Avatar
    Join Date
    19-03-2016
    Posts
    1,073
    Quote Originally Posted by Tran Truong View Post
    Đeo đèn thợ lò trên đầu, hai chúng tôi dò dẫm trên trảng cỏ đẫm nước. ...
    Câu chuyện nghe buồn và nghiệt ngã quá.

    Nhím = Porcupine?

    Ông Cúc thích dùng CKC, tôi ưa AK điểm xạ ba phát một.
    CKC? Chắc là tác giả muốn nói cây SKS thì phải? Săn nhím mà bắn AK bằng cách 3 phát một? Ông tác giả này nói chơi hay nói thật dzị? Đi săn, nhất là động vật nhỏ như nhím, mà bắn kiểu đó còn gì đâu mà săn? Đạn AK 47 mà bắn kiểu này chắc còn đâu chừng 1/2 con nhím nếu trúng. 22LR thôi ông ơi.


    Ông Cúc bảo: Chắc cậu chinh chiến nhiều, bắn AK kiểu ấy phải là lính cựu.
    Yeah...đánh trận bắn vậy thì ok.

  7. #3507
    Tran Truong
    Khách
    Quote Originally Posted by Sig Sauer View Post
    Chuyện hay quá bác TT. Chuyện riêng của bác đó huh?
    Ông tác giả này ngầu hén. Đã có người yêu vậy mà chọn TQLC rồi kêu người ta chờ? Nếu tôi mà đã chọn TQLC hay Dù thì tôi không dám kêu ai chờ mình đâu. "Một Xanh Cỏ; Hai Đỏ Ngực" mà kêu chờ gì? Rồi sao nữa bác? Đoạn cuối cuộc tình đó ra sao? Cô Muội đó thế nào?
    Ồ , SS lặn sâu wá hen . Trốn biệt cả tháng nay . Định hỏi mượn cây súng nào dư bắn chơi ... cho bõ ghét ...xả stress . Bầu cử không thấy , bạn trẻ , cũng không , VT cũng biến ... ! nay lại vào đây đọc chuyện xưa . Bí mật , nói ra mất hay... giống như đi coi phim dzậy mà. Còn hai posts nữa . Thân ái

  8. #3508
    Tran Truong
    Khách
    Quote Originally Posted by Sig Sauer View Post
    Câu chuyện nghe buồn và nghiệt ngã quá.

    Nhím = Porcupine?


    CKC? Chắc là tác giả muốn nói cây SKS thì phải? Săn nhím mà bắn AK bằng cách 3 phát một? Ông tác giả này nói chơi hay nói thật dzị? Đi săn, nhất là động vật nhỏ như nhím, mà bắn kiểu đó còn gì đâu mà săn? Đạn AK 47 mà bắn kiểu này chắc còn đâu chừng 1/2 con nhím nếu trúng. 22LR thôi ông ơi.



    Yeah...đánh trận bắn vậy thì ok.
    Porcupine là con nhím . Những chuyện xảy ra ỏ VN ,đem kể cho Mỹ nghe ... thì chẳng ai tin nổi ! Nhưng lại có thật tại VN ! CKC là súng trường bá đỏ , trông từa tựa như M14, lính Úc xài trong VN war . VC thường bắn sẻ bằng CKC .

    Nhớ hồi ở Thất sơn , vác M16 bắn chim ven núi , trên đất cầy . Chim cũng cỡ chim sẻ , sparrow, cứ phát một , khỏi mất công mổ bỏ bộ đồ lòng . Vặt lông là xong. Xoài , me cũng vài viên là có ăn ... khỏi mất công leo hái .

    Trong phim mới bắn auto , tác chiến , súng cá nhân ,chả dại mà để auto , hết đạn là hết sống . Dùng lựu đạn nhiều hơn . Che dấu vị trí của mình ..mà làm địch khiếp đảm . Nhất là đêm tối .

  9. #3509
    Quảng Trị
    Khách

    Sài G̣n thưở ấy

    [QUOTE=Tran Truong;236595]
    Quote Originally Posted by Quảng Trị View Post
    Traafn Trường,
    Bác viết truyện hay kể chuyện thật . Tqlc ở mỹ tiểu bang nào cũng có đó.[/QUOTE

    Gọi là chuyện th́ phải có thật để làm cốt , dựng giàn , sau đó mới châm mắm thêm muối cho người đọc bớt nhàm chán . Đây là chuyện của những người sống ở miền Nam trong thời lửa đạn trùm phủ quê hương ,gieo tang tóc cho miền Nam một thưở .... và giờ th́ tang tóc cả nước !!! Cám ơn cháu đă xem và đă hỏi .
    Thưa Bác Trần Truong
    Cám ơn Bác đă hồi âm. Theo như cách diễn giảng của Bác th́ đúng lắm. Nhưng thưa Bác là Bác đă đánh mất đi hết nửa giá trị bài viết hay mà Bác nói- gọi La chuyện th́ có thật đễ làm nồng cốt. Cốt chuyện chính là nhân vật Nam rồi sau là sĩ quan Tqlc. Cái sai Bác viết từ SQ/Tqlc nầy.V́ từ 1971 th́ Tqlc không c̣n đi hành quân miền Tây nửa như Bác viết ( Cà mau , Bến Tre , Chương Thiện ..... ).Đó là sai thứ nhất; sai thứ hai ở Thị Nghè th́ không có bệnh viện Lễ Hữu Sanh , mà chỉ có bệnh xá Cữu Long cho đến năm 1975. C̣n bệnh viện Lễ Hữu Sanh th́ ở Rừng Cấm -Thủ Đức. Cũng ở Thị nghè th́ chỉ co doanh trại Cữu Long cho Liên Đoàn TQLC rồi Lữ Đoàn TQLC. Thành lập Sư Đoàn th́ dời về đường Lễ Thánh Tôn gọi là Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn TQLC.Thưa Bác, ai nói đến đơn vị ḿnh đều rất hảnh diện nhưng phải cho trúng.
    Cháu chỉ bổ khuyết cho Bác nếu chuyện hay nầy Bác muốn in sách, tuyển tập th́ xin Bác hiệu đính lại ( Tài liệu thật 100% có in trong Đặc San Sóng Thần hằng năm ) Bác cứ vào google , click tqlcvn. Vào mục Đặc San th́ Bác thông hết mọi việc , Bác muốn biết từ cấp chỉ Huy cho đến đặc tính từ đơn vị. Bác muốn Bác ở đơn vị nào tuỳ ư Bác.Thôi đễ Bác không ngờ vực kẽ đă xỉa vào câu chuyện của Bác. Tôi Đa về phục vụ Tqlc từ năm 1962 và xin Bác thận trọng viết cho chính xác một tí ti, đễ con cháu ḿnh đọc hiểu đuọc là- Sài G̣n thưở ấy .... Như thế nào. Kính chào

  10. #3510
    Tran Truong
    Khách
    [QUOTE=Quảng Trị;236617]
    Quote Originally Posted by Tran Truong View Post
    Thưa Bác Trần Truong
    Cám ơn Bác đă hồi âm. Theo như cách diễn giảng của Bác th́ đúng lắm. Nhưng thưa Bác là Bác đă đánh mất đi hết nửa giá trị bài viết hay mà Bác nói- gọi La chuyện th́ có thật đễ làm nồng cốt. Cốt chuyện chính là nhân vật Nam rồi sau là sĩ quan Tqlc. Cái sai Bác viết từ SQ/Tqlc nầy.V́ từ 1971 th́ Tqlc không c̣n đi hành quân miền Tây nửa như Bác viết ( Cà mau , Bến Tre , Chương Thiện ..... ).Đó là sai thứ nhất; sai thứ hai ở Thị Nghè th́ không có bệnh viện Lễ Hữu Sanh , mà chỉ có bệnh xá Cữu Long cho đến năm 1975. C̣n bệnh viện Lễ Hữu Sanh th́ ở Rừng Cấm -Thủ Đức. Cũng ở Thị nghè th́ chỉ co doanh trại Cữu Long cho Liên Đoàn TQLC rồi Lữ Đoàn TQLC. Thành lập Sư Đoàn th́ dời về đường Lễ Thánh Tôn gọi là Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn TQLC.Thưa Bác, ai nói đến đơn vị ḿnh đều rất hảnh diện nhưng phải cho trúng.
    Cháu chỉ bổ khuyết cho Bác nếu chuyện hay nầy Bác muốn in sách, tuyển tập th́ xin Bác hiệu đính lại ( Tài liệu thật 100% có in trong Đặc San Sóng Thần hằng năm ) Bác cứ vào google , click tqlcvn. Vào mục Đặc San th́ Bác thông hết mọi việc , Bác muốn biết từ cấp chỉ Huy cho đến đặc tính từ đơn vị. Bác muốn Bác ở đơn vị nào tuỳ ư Bác.Thôi đễ Bác không ngờ vực kẽ đă xỉa vào câu chuyện của Bác. Tôi Đa về phục vụ Tqlc từ năm 1962 và xin Bác thận trọng viết cho chính xác một tí ti, đễ con cháu ḿnh đọc hiểu đuọc là- Sài G̣n thưở ấy .... Như thế nào. Kính chào
    Cám ơn về những góp ý của bạn . Đây chỉ là câu chuyện với tên là CHIẾC ÁO BÀ BA IN HÌNH CHỮ HỈ . Nên có thể một vài chi tiết nhỏ về chiến trận không đúng với thời gian xảy ra . Nhưng sau khi vào web TQLC coi thì cũng không có gì là không đúng lắm .Chẳng hạn : Trích đoạn ; " Tiểu đoàn 7/TQLC được thành lập ngày 1/6/1969 tại Rừng Cấm, Thủ Đức. Sau đó TĐ di chuyển huấn luyện bổ túc đơn vị tại TTHL Quốc gia Vạn Kiếp, Bà Rịa trong ṿng 3 tháng. Tiểu đoàn 7/TQLC sẵn sàng tham dự vào cuộc hành quân đầu tiên với Lực Lượng Đặc Nhiệm Thủy Bộ 211 nhằm thay thế cho Sư đoàn 9 Riverine, rút về nước, trong vùng Kiến Ḥa, Mỹ Tho, Chương Thiện. Vị Tiểu Đoàn Trưởng đầu tiên là Th/Tá Phạm Nhă và Th/Tá Trần Xuân Quang giữ chức TĐP. Các Đại Đội Trưởng gồm: Đ/U Trần Ba ĐĐ1, Tr/U Nguyễn Xuân Quang ĐĐ2, Tr/U Nguyễn Văn Sử ĐĐ3, Tr/U Nguyễn Văn Lộc ĐĐ4, và Tr/U Nguyễn Văn Ḥa ĐĐCH. Các vị Tiểu Đoàn Trưởng TĐ7 gồm: Tr/Tá Phạm Nhă (1969), Th/Tá Vơ Trí Huệ (1971), Th/Tá Nguyễn Văn Kim (1972) và Th/tá Phạm Cang (1974)."

    " Bệnh xá TQLC cũng được nâng cấp. Từ Bịnh xá Cửu Long đặt tại trại Cửu Long, Thị Nghè, được đổi thành Bệnh Viện Lê hửu Sanh từ ngày 1/10/1968 lúc thành lập Tiểu đoàn Quân Y TQLC và được dời về Rừng Cấm vào năm 1969. " Trích từ Web : http://www.tqlcvn.org/chiensu/cs-tie...nhlap-tqlc.htm

    Gọi là chuyện , thì ý mới là chính . Ở đây chuyện tình thời loạn của với vài mơ ước nhỏ nhoi .... nhưng vẫn không được như ý ... mới quan trọng , Mong bạn thông cảm .

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 8 users browsing this thread. (0 members and 8 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 26-03-2012, 08:51 PM
  2. Replies: 50
    Last Post: 27-02-2012, 04:26 PM
  3. Ở đâu không có Madison, ở đó có Little Saigon.
    By NguyễnQuân in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 10
    Last Post: 15-08-2011, 04:43 AM
  4. Ở ĐÂY CÓ ĐẤU TRANH LÀ Ở ĐÂY CÓ BỊ BẮT
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 02-04-2011, 04:48 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 12-03-2011, 08:05 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •