Results 1 to 2 of 2

Thread: 27 Tháng Giêng 1973: Không Thể Nào Quên

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    27 Tháng Giêng 1973: Không Thể Nào Quên

    Năm mới đă đứng đợi trước thềm. Chưa mở cửa đón xuân th́ đă thấy dội lên trong ḷng nỗi đau lịch sử. - .
    Hơn ba mươi năm về trước, Hiệp Định Paris về Việt Nam được kư kết vào ngày 25/1/1973 và bắt đầu có hiệu lực từ ngày 27/1/1973.Nhưng hầu như không mấy ai ngoài những người lănh đạo biết được đó chính là bản án khai tử chính thể Việt Nam Cộng Ḥa.
    Ḥa b́nh là niềm vui của mọi nhà. Đ́nh chiến là tương lai, là niềm hy vọng trở về của những người v́ làm nhiệm vụ đang phải chịu đọa đày trong ngục tù Cộng Sản.
    Bao năm tù đày khổ nhục vững chí trung kiên chỉ đợi một ngày xổ lồng tung cánh. Nhưng niềm hy vọng mới manh nha đă lại tắt lịm. Đ̣n thù của đối phương lại chụp xuống thân xác những người con yêu của đất nước. Cuộc đấu tranh giữ ǵn phẩm cách và sinh mệnh của những người công tác bí mật bị sa cơ c̣n gian nan, vô vọng hơn cả giai đoạn trước khi có hiệp định Paris.. nhưng quả t́nh “sắt đá cũng chưa bền gan bằng ư chí” của những con người có lư tưởng...
    Trang sử ô nhục lật qua đă lâu nhưng nhân ngày 30 năm nhớ lại chuyện cũ, trích lược đôi ḍng tự truyện để phần nào cho chiến hữu, bằng hữu biết rơ cuộc sống trầm luân của những người chiến sĩ trung kiên.....

    ***

    BK Nguyễn Thái Kiên , BK Kim Âu Hà văn Sơn, Cố vấn an ninh đặc biệt Tỷ phú Ross Perot , BKTŕnh A Sám

    Năm 1970 , khoảng vài tháng sau vụ đột kích giải cứu tù binh Mỹ ở Bất Bạt, Sơn Tây của Lực lượng Đặc Biệt Hoa Kỳ không thành công, chúng tôi đang ở tại trại Phong Quang- Lào Cai th́ bắt đầu có những cuộc đảo người, xáo nhóm.
    Khu biệt lập có hơn 130 Gián Điệp Biệt Kích tuần tự được chuyển đi từng nhóm nhỏ.
    Nhóm của chúng tôi là nhóm thứ hai - tổng số 32 người - được chuyển về trại Tân Lập, Vĩnh Phú vào đầu năm 1971.
    Đến trại được vài hôm, chúng tôi được biết khu Biệt Lập - c̣n gọi là khu xây - chiếm một dẫy gồm bốn buồng lớn. Từng buồng trong tường vây có sân sau, sân trước, bể nước khá rộng.
    Ngoài buồng chúng tôi đang ở nằm mút đầu phía trong trại, buồng sát bên cũng đă có một nhóm Gián Điệp Biệt Kích khác. Nhóm này đang làm công việc may quần áo tù. Buồng sát bên cạnh nhóm may giam một vị tướng Cộng Sản tên là Đặng Kim Giang. Buồng sát ngoài ṿng tường trại là buồng để hơn chục cái máy may cho toán lao động.
    Mấy tháng đầu mới tới trại, chúng tôi được ở không. Hàng ngày bọn công an quản giáo CS mở cửa cho ra phơi nắng, đi lại trong khoảnh sân quanh buồng giam.
    Khu chúng tôi ở tuy nằm trong ṿng tường của trại nhưng tuyệt đối không thể nào liên lạc được với những nhóm tù h́nh sự khác bởi có mấy lớp rào thép gai và tre. Chỉ có một người tù tên Viên trong nhóm trật tự làm công việc gánh cơm nước, phục vụ cho khu biệt lập.
    Một hôm, chúng tôi được đưa sang buồng may để học nghề nên thấy một nhóm tù h́nh sự đang xây mấy căn buồng nhỏ. Lợi dụng lúc tên quản giáo đi khỏi, tôi hỏi mấy người tù đang làm việc, mới biết là họ đang xây xà lim để dành cho chúng tôi.
    Sau khi nghe họ nói vậy, tôi đă biết chắc chắn ḿnh sẽ có một xuất.....
    Đợt khai trương nhà cùm vào tháng 7 năm 1971, Nguyễn Huy Thùy, lúc đó mang quân hàm trung úy làm Phó giám thị trại Tân Lập đưa một trung đội công an vũ trang vào khiêng tôi đi “khánh thành” xà lim kỷ luật vừa mới xây xong. Đúng là “khiêng”; bởi v́ sau khi tên quản giáo đọc lệnh “kỷ luật”, tôi chống lại cương quyết không đi. Chẳng phải chúng tôi sợ cùm nhưng cố t́nh gây khó dễ để tỏ thái độ chống đối.
    Kể cũng vui, thỉnh thoảng được thử xem “Sức Mạnh Ṭan Đảng và Toàn Quân” của bọn “khỉ tiến hóa” tới đâu.
    Thật ra mỗi lần đi cùm chẳng dễ chịu ǵ; hai cổ chân th́ vỡ toác, môi trường yếm khí, hôi hám không thể tả.
    Ăn đói, thời tiết lại rét buốt, chết lúc nào không hay nhưng im lặng để bọn đười ươi coi thường là chuyện không thể chấp nhận được...
    Sau hơn bốn tháng cùm kẹp, một hôm tôi được lệnh mang đồ đoàn về lại buồng tập thể. Chân thấp, chân cao tập tễnh trên đường từ nhà cùm về buồng, tôi thầm nghĩ chắc hẳn chúng tưởng tôi đă mỏn sức nên cho ra. Nhưng sau về đến buồng gặp anh em mới biết v́ nhà cùm không c̣n chỗ để đưa người khác vào nên tôi là người đang nằm lâu nhất mới được “nhà nước gia ơn” giải phóng từ nhà cùm sang nhà tù.
    Mai văn Học (hiện ở San Jose- Cali) vào cùm sau tôi ba tháng là người thay tôi trấn nhậm xà lim cho tới gần tết 1972.
    Khi Học được thả ra, tôi biết ḿnh lại sắp sửa được đảng bộ trại Tân Lập cử đi “trấn thủ lưu đồn” tiếp.
    “Nhân bảo như thần bảo”.. tháng 3, tôi lại khăn gói vào nhiệm sở. Đợt này mới ở được 30 ngày, chân chưa cuồng; đột nhiên lại được thả về buồng cũ mà chẳng hiểu lư do làm sao...
    Suốt gần tháng trời, anh em cứ bàn bạc đến việc chuyển trại. Và rồi chuyển trại thật. Toàn bộ chúng tôi tay xách, nách mang ra xe vào buổi chiều nhưng không đi đâu xa mà chỉ chuyển vào trại sơ tán nằm khuất trong một cánh rừng trung du không xa trại cũ là mấy.
    Sáng nào tụi công an trại giam mở cửa cho ra sân trại trong mấy lớp rào nứa kiên cố vây quanh cũng thấy núi Ba V́ đội mây, sừng sững trước mặt.
    Thời gian này, không lực Hoa Kỳ được lệnh của Tổng thống Nixon dần nát Bắc Việt.
    Nhiều lần chúng tôi được tận mắt ngắm những đoàn chim sắt bay qua bầu trời trung du, tiến vào hỏi thăm Hà Nội.
    Cũng tại đây, anh em chúng tôi được một lần nh́n thấy SAM 2 phóng lên để nhằm bắn hạ một chiếc Thunderchief. Tất cả chúng tôi đều trầm trồ tán thưởng khi nh́n chiếc phi cơ đang bay lẻ loi giữa tầng mây lưng trời bỗng khựng lại, thoắt nghiêng cánh chui qua giữa hai trái hỏa tiễn địa không rồi biến mất.
    Khoảng hơn tiếng đồng hồ sau, từng đoàn, rồi từng đoàn chim sắt từ biển vào, từ những rặng núi phía Tây bay qua vần vũ trên không phận Vĩnh Phú.
    Tiếng động cơ phản lực gầm thét như sấm động, tiếng bom nổ liên hồi. Bọn công an vũ trang đuổi tất cả mọi người xuống hầm, hào tránh bom nhưng chúng tôi vẫn nằm ngửa, cố t́m xem các phi cơ của “Không Quân Nhân Dân Anh Hùng” có bay lên nghênh chiến hay không... nhưng hoài công.. v́ chắc họ “nghe lệnh bác” chơi kiểu “tiêu thổ kháng chiến” mặc cho phi cơ Hoa Kỳ thả hết bom và bay hết xăng th́ cũng phải chuồn thôi.
    Chỉ tội nghiệp cho “đơn vị tên lửa anh hùng” kia chạy trối chết cũng không thoát khỏi tổn thất nặng nề.
    Nhưng có sá ǵ! Miền Bắc đang thiếu gạo, bớt đi nhiều miệng ăn chừng nào càng tốt chừng ấy... Chẳng phải chúng tôi đă ăn độn đủ thứ để nh́n cho ra sự ưu việt của chế độ xă hội chủ nghĩa hay sao?
    Trong suốt thời gian ở trại “sơ tán” khoảng gần sáu tháng. Chúng tôi vẫn cứ châm chọc và chống đối như trước nhưng chẳng có ai được cho đi “trấn thủ” nữa.
    Hỏi một số tù h́nh sự th́ được biết nhà kỷ luật đặc biệt cùm Gián điệp biệt kích đă sụp v́ đợt oanh tạc vào trại.
    Có hôm, sau đợt bom đánh vào khu chăn nuôi của trại; chúng tôi thấy bữa ăn hôm đó bỗng nhiên có khẩu phần thịt khá nhiều do lợn bị chết v́ bom. Ăn xong, hôm sau mới nghe anh chàng Viên phục vụ kể cho biết có mấy tên cán bộ và ba người tù chết tan xác với bầy gia súc khi bom rơi trúng khu chuồng lợn..!.!.!
    Khoảng cuối tháng tám, chúng tôi được tin sẽ chuyển sang một phân trại khác để học tập chính trị chờ trao đổi, trao trả.
    Theo những thông tin từ nhiều nguồn khác nhau (lúc này chúng tôi đă tiếp xúc được với đám tù h́nh sự) Hiệp định Paris về cơ bản đă xong chỉ c̣n chờ kư chính thức.
    Nhưng rồi chẳng được mấy tuần sau, không khí lại căng lên v́ những tiếng động cơ phản lực bay qua bầu trời. Và rồi lại mấy tuần vắng bặt.
    Bầu trời trung du, mùa thu xanh lồng lộng, khoáng đạt vô bờ. Hàng ngày, chúng tôi đi lại trong khoảnh sân nhỏ hoặc trải chiếu ngồi đánh chắn, rơi nh́n những tầng mây lang thang, ḷng trào dâng ư tưởng phiêu bồng.
    Thế rồi vào khoảng gần cuối tháng chín sang đầu tháng mười, đột nhiên chúng tôi được chuyển qua phân trại khác để học tập trao trả thật.
    Chúng tôi được di chuyển bằng xe hơi. Một số ở lại chuyển về trại xây cũ. Trên đường xe chạy, chúng tôi gặp một số anh em ở cùng trại Phong Quang trước đây đang tay ôm túi, tay cắp chiếu đi ngược lại.
    Như vậy là ở tại Tân Lập có hai bộ phận Gián Điệp Biệt Kích nằm ở hai nơi khác nhau mà măi đến lúc đó chúng tôi mới biết.
    Nhẩm tính con số, tổng cộng tất cả khoảng hơn trăm người.
    Tôi và một số anh em được đưa vào một trại sơ tán khác. Ở đây cả nhóm bị phân tán mỏng v́ mỗi buồng chỉ ở tối đa từ 6 đến 8 người.
    Ngày hôm sau, được mở cửa ra sân, trèo rào nói chuyện chúng tôi được biết ngoài anh em Gián Điệp Biệt Kích c̣n có mười mấy người Thái Lan và bốn người tù Bắc Việt ( Vũ thư Hiên là một trong bốn người) ở cùng khu biệt giam với chúng tôi.
    Thảo nào, tối hôm qua, tôi đập tường rồi dùng “morse” nói chuyện mấy lần mà chỉ nghe tiếng gơ trả nhè nhẹ, dè dặt chẳng theo nguyên tắc nào, khác hẳn với cái thói “coi trời bằng vung” của mấy anh em Gián Điệp Biệt Kích chúng tôi.
    Những người tù như vậy thường là những cán bộ cao cấp trong hàng ngũ đảng Cộng Sản v́ chống đối lại chủ trương của phe đương quyền nên bị thanh trừng.
    Trường hợp Đặng Kim Giang ở khu xây với chúng tôi và những người này hẳn là cùng chung nhóm “xét lại” thân Khrouschev của Hoàng minh Chính.
    Biết vậy, anh em chúng tôi vờ nói lớn cốt để cho họ hiểu chúng tôi là những người có thể tin cậy được rồi qua tṛ chuyện, tâm sự có thể hiểu thêm đươc thực chất nội bộ của họ ra sao.
    Buổi tối, tôi làm quen được với người ở sát vách. Qua tiếp xúc tôi thấy ông ta là một người có học.
    Sau khi biết rơ chúng tôi thuộc thành phần nào, ông tỏ ra tin tưởng và cho biết tên ông là Phùng Văn Chức (sự thực là Phùng Mỹ, giáo sư Đại Học công tác tại Viện Triết Học) bị bắt cùng với Hoàng Minh Chính, Đặng Kim Giang. Tất cả đều bị ghép cho tội âm mưu đảo chánh.
    Ông ta cho biết, ông đă là đảng viên từ khi chưa thành lập cái nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa và ông ta thuộc “Những người Cộng Sản có trái tim?”.
    Theo lời ông ta kể, tập đoàn Lê Duẩn là một bọn “siêu phát xít” đang cố bóp chết mọi mầm mống chống đối để củng cố quyền lực của chúng.
    Qua tṛ chuyện với nhân vật này, tôi càng thấy rơ thực chất của bọn Cộng Sản c̣n tồi tệ hơn những ǵ bộ máy tuyên truyền trong Nam đă nói về chúng. Nhân vật này là người cho tôi biết nhiều nhất về bản Hiệp Định bởi ông vẫn được đọc báo. Ông có ḷng cảm mến nên khuyên tôi cố nhẫn nhục, che dấu tư tưởng căm thù th́ mới có hy vọng về được miền Nam.
    Ông kể cho tôi nghe chuyện của nhiều người và kinh nghiệm ngay cả của bản thân ông rồi kết luận:“ Dưới chế độ cộng sản con người phải tự biến ḿnh thành một viên bi bằng cao su mới có thể an thân. Bi tṛn th́ lăn đâu cũng được. Cao su th́ co dăn sát hợp với những ô cửa rộng hẹp khác nhau.”
    Tôi không tranh căi với ông nhưng không chấp nhận ư kiến này, tôi không sợ khổ, sợ chết chỉ sợ đánh mất khí phách nam nhi. Tôi đọc cho ông nghe một bài thơ của ḿnh làm để tỏ lộ ư chí của tôi.


    HIÊN NGANG


    Núi vẫn hiên ngang đứng giữa trời.
    Sao mờ. Sao nhạt. Phải thay ngôi.
    Thiên cơ diệu ảo - đêm thần bí
    Tù ngục sầu ray rứt nửa đời


    Thù nước khi nào rửa được đây?
    Bao xuân uất hận - kiếp lưu đầy.
    Mẹ già tức tủi - đôi hàng lệ
    Vẫn đợi mong ta - những tháng ngày


    Xuân đến trời đêm tối mịt mùng
    Một đời nguyền giữ vẹn kiên trung
    Đêm cũ sẽ qua - ngày mới đến.
    B́nh minh xuân sáng tỏa vô cùng.


    Kim Âu


    Và mặc dù trải bao khổ nhục, có lúc tưởng đă không thể sống nổi nhưng tôi thấy ḿnh vẫn đúng, vẫn tự hào với phẩm cách của ḿnh.....
    Thời gian này (1972), chúng tôi đang chuẩn bị học tập trao trả nên đă bắt đầu được nâng mức ăn lên cao để mau chóng phục hồi thể lực cho chế độ tù binh của “Đảng quang vinh” khỏi mang tiếng là vô nhân đạo.
    Đầu tháng 10, đoàn giảng viên của Bộ Nội Vụ do Vơ Đại Nhân dẫn đầu đến thăm chúng tôi và sau đó tổ chức học tập chính trị.
    Tưởng rằng chúng tôi được phát bản Hiệp Định để nghiên cứu nhưng chẳng thấy ǵ ngoài những tài liệu nhằm đáp ứng yêu cầu học tập do chúng đề ra.
    Thật tâm, chúng tôi cũng chẳng thèm để ư đến chương tŕnh học tập chính trị của bọn cộng sản nhưng rơ ràng tôi thấy bọn chúng âm mưu thông qua những bài giảng này để gài chúng tôi vào một cái “thế “ nhằm “vô hiệu hóa” chúng tôi, để nếu có được trả về miền Nam chăng nữa chúng tôi cũng khó mà tránh khỏi nanh vuốt của chúng.
    Thông lệ cứ qua một bài giảng, chúng lại buộc tổ chức mạn đàm. Sau đó là viết bản “thu hoạch”. Một bài học tập mất khoảng ba ngày.
    Âm mưu của chúng lộ rơ nhất là khi học đến bài “ Tội Ác Của Đế Quốc Mỹ bè lũ tay sai”.
    Buổi tối ngồi uống trà trong pḥng, tôi nói với anh em đừng nên viết bản thu hoạch này. V́ theo ư kiến của tôi, đây sẽ là một thứ “sinh tử phù “ vô cùng tai hại cho chúng ta khi trở về miền Nam.
    Hôm kết thúc bài giảng, bọn chúng cho mạn đàm từng tiểu tổ, có cán bộ của đoàn Trung Ương về tham dự chứng kiến.
    Thật là buồn cười khi những buổi mạn đàm tố cáo “Tội Ác Của Đế Quốc Mỹ bè lũ tay sai”, trở thành những buổi lên án “Tội Ác của Liên Xô - Trung Cộng và Ngụy Quyền Bắc Việt”.
    Mấy năm tù tội dưới chế độ giam giữ dă man của cộng sản khiến chúng tôi căm hận. Dưng không có dịp, không ai bảo ai; tất cả mọi người đều trút cả căm hận lên đầu bọn cán bộ tham gia mạn đàm. Nhiều lúc thấy bọn này ngồi thộn mặt ra để nghe anh em chửi rủa, tôi cũng thấy phục tài chịu đựng và nhẫn nhục của chúng.
    Trước t́nh h́nh đó, chúng bắt đầu có biện pháp tách từng người đi gặp riêng để thực hiện kế ly gián, mua chuộc và gây áp lực. C̣n chúng tôi th́ tổ chức yêu sách, đ̣i hưởng quy chế tù binh, đ̣i trao trả và chống đối học tập.
    Sau những chống phá này, một số anh em -trong đó có tôi- được đưa về trại B́nh Đà, Khúc Thủy, Hà Tây ít hôm - thêm vài người ở nơi khác về nhập đoàn - rồi lại chuyển vào trại Ba Sao, Kim Bảng, Nam Hà. Lần này, theo sát chúng tôi có đoàn cán bộ phụ trách học tập và trao đổi, trao trả do cục phó Phản Gián đứng đầu.
    Đến trại, chúng tôi được trại trưởng - thượng tá Xuyên - tiếp nhận đưa vào khu giam người Mỹ hiện bỏ trống v́ nhóm này vừa được đưa đi trao trả mấy hôm trước.
    Ở được vài hôm, đúng buổi trưa ngày 30 tháng chạp Âm Lịch, bọn Cộng Sản đưa tôi đi giam “cách ly” để ép tôi phải làm cái thủ tục gọi là “Đơn Xin Khoan Hồng” (chuyện này cụ Nguyễn Văn Đăi, Đại Biểu Hành Chánh Vùng I chiến thuật - bị bắt tại Huế năm Mậu Thân và bị đưa ra Bắc cùng với Phó tỉnh trưởng Thừa Thiên Bảo Lộc - đă viết trong hồi kư Ánh Sáng và Bóng Tối dưới bút hiệu Hoàng Liên, cụ cho tôi cái ngụy danh Văn v́ sợ nếu viết tên thật, tôi c̣n ở lại Việt Nam sẽ bị ảnh hưởng).
    Và cũng là một cơ duyên, cùng chiều hôm đó, nữ sĩ Thuỵ An - một người đứng đầu của vụ Nhân Văn Giai Phẩm- chuyển từ một trại khác về ở ngay pḥng c̣n lại. (đón xem trong tự truyện Hận Cùng Trời Đất)
    Thời gian này bọn cộng sản dùng đủ mọi thủ đoạn mua chuộc lẫn áp đảo tinh thần tôi. Chúng chiêu dụ măi không xong, rồi trắng trợn nói thẳng rằng chúng sẽ không bao giờ cho tôi trở về Miền Nam nếu tôi không chịu viết những bản “thu hoạch” như mọi người khác đă làm. Dù biết rằng phận ḿnh chẳng khác ǵ “cá nằm trên thớt, cua nằm trong rọ”, tôi vẫn cương quyết trả lời: “Không bao giờ, v́ tôi không phải là công dân của nước VNDCCH mà là một tù binh nên không thể chấp nhận làm những điều vô lư”.
    Tất nhiên suy tư của mỗi người mỗi khác nhưng tính cách con người tôi th́ vẫn tâm niệm “anh hùng tử, khí hùng nào tử” nên vẫn vững tin là sẽ trở về trong vinh quang v́ số anh em được trả về nhờ “giả dại qua ải” chắc chắn không bao giờ im lặng. Ăn thua do ḿnh có đủ nghị lực để vượt qua những thử thách hay không.
    Sau hơn bốn tháng nằm trong khu biệt giam. Ngày 19 - 5 - 1973. Một ḿnh, một xe, tôi bị đày lên trại Cổng Trời, Quyết Tiến, Hà Giang, vốn là nơi thi hành bản án tử h́nh cho những người chống đối.
    Cảnh ngộ thật bi phẫn - mọi người đều về xuôi để chuẩn bị trao đổi, trao trả một ḿnh tôi lthẳng lên mạn ngược. Trên đường đi tức cảnh, sinh t́nh. Khi lên đến trại Cổng Trời, Quyết Tiến cũng là lúc hoàn thành bài thơ Trên Đỉnh Lưu Đày.

    Trên Đỉnh Lưu Đày


    sương chiều phủ trắng Phạ Quan
    xe men dốc núi
    người tan tác ḷng
    Hà Giang, Quản Bạ ngh́n trùng
    đèo cao, sương muối
    anh hùng thi gan.
    xe qua trăm dặm - đại ngàn
    mơ ngày đất nước vinh quang
    Ta về...
    sầu giăng xám cả sơn khê
    xe lên!lên măi!
    hồn tê tái sầu.
    Ta về đâu?
    sẽ về đâu?
    Mây giăng bốn cơi
    vực sâu!
    đỉnh trời!
    hỏi ḷng
    rồi bỗng cả cười
    hùng tâm tráng trí
    đạp đời mà đi.
    xe lên tận cơi man di
    Cổng Trời - Địa ngục
    có đi không về
    xe qua ngh́n khúc tiểu khê
    vách! vách! núi dựng
    đường xe lượn ṿng
    xe dừng
    tuyệt đỉnh
    mờ trông
    Phương Nam độc đạo
    rừng phong tầng, tầng
    Ta vào huyệt mộ
    cô thân
    bao giờ?
    đá nẩy chồi xuân
    Ta về...


    Kim Âu
    19- 5 - 1973


    Sau khi tôi bị cùm tại Cổng Trời đă hơn bốn tháng, những nhóm Gián Điệp Biệt Kích ở các nơi khác lục tục kéo lên, rồi một số thuộc thành phần chống đối quyết liệt bị đưa vào nằm chật khu hành h́nh có hỗn danh “Cung Điện Mùa Đông” ở xà lim trại Cổng Trời.
    Để trả đũa những người có hành động chống đối, bọn cộng sản quyết cùm chúng tôi cho tới chết..... Măi tới năm 1975 chúng cưỡng chiếm Miền Nam xong và tổ chức ăn mừng thống nhất chúng mới thả cho chúng tôi trở về các đội lao động với thể xác tiều tụy và tâm hồn tan nát - Việt Nam Cộng Ḥa đă không c̣n.
    Tính ra tôi đă nằm một lèo hết hai mươi bẩy tháng trời trong cái ḷ sát sinh mà trước đây không ai chịu nổi quá vài tháng.
    Những người tù chính trị địa phương và đám tù h́nh sự sau này thường gọi tôi là “Chủ Nhân Cung Điện Mùa Đông hoặc Chủ Nhân Điện Kremlin.”
    BN 587 gọi tôi là “Lion d'Or”. Tên Tin cán bộ trực trại nghe lỏm được không hiểu nhưng gă trật tự tên Tưởng biết tiếng Pháp nói cho hắn biết chữ đó có nghĩa là “Sư Tử Vàng”.
    Thế là cả đám công an đều biết tôi qua những biệt hiệu này....


    ***


    Bao nhiêu gian khổ, nhục h́nh đă qua từ ngày đó. Hiệp Định Paris về Việt Nam chẳng có chút hiệu lực nào đến với anh em Gián Điệp Biệt Kích chúng tôi.
    Và tất cả những nhận biết của chúng tôi về bản Hiệp Định này đều thông qua những trích đoạn trong một số bài đăng trên báo Nhân Dân và Quân Đội Nhân Dân của bọn Cộng Sản nhằm vu khống và bêu riếu chế độ Việt Nam Cộng Ḥa....
    Sau này, khi ra khỏi trại giam rồi qua đến Hoa Kỳ. Nghiên cứu kỹ lưỡng nhiều tài liệu được giải mật và những văn tự của Hiệp Định cùng với những biến động thực tế của lịch sử. Tôi nhận thấy quả t́nh Hiệp Định này là một vết nhơ không thể bôi xóa và cũng là một cái nhục cho các quốc gia đă kư vào bản Định Ước.
    Trong bốn bên kư kết bản Hiệp Định ngày 27 - 1 - 1973 ngày hôm nay chỉ c̣n hai.
    Hiệp định Paris về Việt Nam!
    Đó là kết thúc đáng buồn cho những lời cam kết, hứa hẹn của Hoa Kỳ sau khi đă t́m đủ mọi cách, kể cả sát hại Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm để nhằm mục đích đưa quân vào chiến đấu tại Việt Nam.
    Tiến sĩ Henry Kissinger, như người ta thường ca tụng là một nhà ngoại giao lỗi lạc nhưng thật ra theo tôi, hắn chỉ là một thứ thuyết khách mạt hạng nhất tự cổ chí kim.
    Ngoại giao mà đi thương thuyết để rồi xóa bỏ hết thành quả xương máu của hơn 58.000 quân nhân Hoa Kỳ đă hy sinh để bảo vệ thành tŕ của thế giới tự do. Đó là chưa kể đến tính mạng của những quân nhân các nước Đồng Minh khác và hàng triệu quân cán chính Việt Nam Cộng Ḥa.
    Đấu trí mà không hiểu rơ đối phương đến nỗi hậu quả là cho tới ngày hôm nay c̣n chưa biết rơ tông tích bao nhiêu người Mỹ bị giữ làm con tin không trao trả.
    Thương thuyết để bức tử cả một quốc gia đồng minh thừa quyết tâm chống Cộng như Việt Nam Cộng Ḥa để chiều theo ư đối phương như vậy nếu nói là tài năng xuất sắc th́ ắt hẳn cần phải xem xét lại....
    Henry Kissinger cùng “ê kíp “cầm quyền tại Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ và bọn phản chiến thuở ấy đă vay một món nợ “Máu và Danh Dự” không biết bao giờ mới trả lại được cho dân tộc Việt Nam chứ đừng nói rằng chúng ta phải thọ ơn họ.

    Gần ba thập kỷ đổ xương máu để chặn đứng làn sóng Đỏ tại Đông Nam Á là chiến công vĩ đại của dân tộc Việt Nam. Chính sự sụp đổ của chúng ta đă trở thành bài học giúp cho các quốc gia trên thế giới thấy rơ giá trị của Ư Thức Hệ Tự Do để kịp thời củng cố, tồn tại và chiến thắng cộng sản.
    Chính dân tộc Việt Nam đă chịu nạn cho Thế Giới và cứu rỗi cho Nhân Loại...
    Mặc dù cơn sóng dữ đă làm vỡ đập nhưng sức của cơn lũ đă yếu không c̣n bao nhiêu tác hại.

    Sau Nixon, tổng thống Reagan có tạo nên nhiều biến đổi về chiến lược dẫn tới sự sụp đổ của khối Cộng nhưng cho đến nay dân tộc Việt Nam vẫn c̣n ch́m đắm trong kiếp sống mông muội dưới sự cai trị hà khắc của Cộng Sản.
    Hầu như Việt Nam ngày nay đă trở thành một quá khứ, một món nợ không ai c̣n muốn nhắc tới..... nhưng Cuộc Chiến Tranh Việt Nam đă đi vào lịch sử.... Món nợ lịch sử vẫn c̣n đó.
    Thất bại ở Việt Nam là thất bại của Chủ Nghĩa Thực Dụng Phản Trắc của Hoa Kỳ mà dân tộc Việt Nam chính là nạn nhân.
    Hiệp Định Paris về Việt Nam là một kết thúc Không Có Ḥa B́nh và cũng Chẳng Có Danh Dự như ai đă từng cao rao.
    Thế mà vẫn có kẻ kêu đ̣i chúng ta phải “ Tây Phương Hóa”.
    Tây phương ư ! Xin nh́n kỹ lại! Chẳng có chính nhân và cũng không có quân tử.
    Chỉ có nền văn hóa của DÂN TỘC chúng ta mới thực sự tạo ra những “kẻ sĩ “ biết trọng tín nghĩa, cương thường.


    Kim Âu Hà văn Sơn.

    (lược trích tiểu đoạn của Hận Cùng Trời Đất)

  2. #2
    anhnguyen
    Khách
    [QUOTE=Tigon;21267]Năm mới đă đứng đợi trước thềm. Chưa mở cửa đón xuân th́ đă thấy dội lên trong ḷng nỗi đau lịch sử. - .
    Hơn ba mươi năm về trước, Hiệp Định Paris về Việt Nam được kư kết vào ngày 25/1/1973 và bắt đầu có hiệu lực từ ngày 27/1/1973.Nhưng hầu như không mấy ai ngoài những người lănh đạo biết được đó chính là bản án khai tử chính thể Việt Nam Cộng Ḥa.
    Ḥa b́nh là niềm vui của mọi nhà. Đ́nh chiến là tương lai, là niềm hy vọng trở về của những người v́ làm nhiệm vụ đang phải chịu đọa đày trong ngục tù Cộng Sản.
    Bao năm tù đày khổ nhục vững chí trung kiên chỉ đợi một ngày xổ lồng tung cánh. Nhưng niềm hy vọng mới manh nha đă lại tắt lịm. Đ̣n thù của đối phương lại chụp xuống thân xác những người con yêu của đất nước. Cuộc đấu tranh giữ ǵn phẩm cách và sinh mệnh của những người công tác bí mật bị sa cơ c̣n gian nan, vô vọng hơn cả giai đoạn trước khi có hiệp định Paris.. nhưng quả t́nh “sắt đá cũng chưa bền gan bằng ư chí” của những con người có lư tưởng...



    Mời các bác đọc vài đoạn trong" Kim Âu Tạp Nhạp Kư" tập 2.
    Như Ánh

    Tức thiệt ! Mấy người cứ nói ta là Con heo. Vậy mấy người có biết cái ǵ về heo không đă nào? Là người chuyên nghiên cứu đủ thứ Kim Âu Hà Văn Sơn Ta nói cho mấy người nghe đây:
    - Heo thật sự là một con vật dễ thương, dễ nuôi v́ cái ǵ nó cũng ăn tuốt luốt.


    Bên Viêt nam người ta thích nuôi heo giống Yorkshire rất mau lớn, có thể đạt hơn 100 kư lô chỉ trong ṿng 6,7 tháng cho tới một năm. Tuy nhiên heo cho thịt ngon th́ phải nói đến heo mọi là giống heo người Thượng thường thả cho đi rông chứ không nuôi nhốt trong chuồng. Heo mọi thường có màu lông đen đốm xám, đôi khi có khoang vàng, bụng bự lệt bệt kéo lê sát đất. Heo không bự nhưng chắc thịt.

    Trại Lực Lượng Đặc Biệt Khâm Đức lúc nào cũng có nuôi heo để dự pḥng. Trại rất đông người nên khi không có tiếp tế kịp th́ phải mổ heo. Dù không đội mũ xanh mũ đỏ hay mang quần áo rằn ri, số heo đó vẫn được gọi là heo Khâm Đức hay heo Lực Lượng Đặc Biệt.

    Heo ǵ th́ heo sau khi cạo lông rồi th́ đều trắng bóc mập ú như nhau. Coi h́nh Con heo. đă có 3 ngày Dân sự chiến đấu xung kích của Liên doàn 5 LLĐB Khe Sanh đây th́ biết:

    Mẹ kiếp, những điều ta muốn dấu kín sống để bụng chết mang đi sao chúng cũng biết.

    Ta là Thổ tả th́ bọn BK biết rồi. Bây giờ mọi người khác mới biết cũng hơi muộn. Ta không phải là một ông Thổ Nhĩ Kỳ bị ỉa chảy mà là một ông người dân tộc Thổ hay làm bậy và nói ẩu tả nên chúng gọi chết tên ta là Thổ Nhĩ Kỳ như vậy đấy. Mà có sao đâu. Thằng Như Ánh bị gọi là Ánh cuội: với những tin đồn giúp vui chờ ngày Nam tiến, từ bao giờ mà nó có chết đâu. Gần đây chúng lại nói Thổ tả ta làm chồn lùi trong Borden militaire. Bộ chúng tưởng ta không biết Borden militaire là nhà Thổ sao. Nên nhớ Bố Hà văn Cẩu của ta từng là lính Tẩy, nên đă chỉ cho ta biết mấy chữ Borden militaire này, dù văn hóa ta không lên được lớp Đệ Tứ.

    Lư Tống nói ta thi rớt Trung học là sai. Bởi v́ nếu qua được Đệ Tứ th́ ta đă biết câu "Kỷ sở bất dục,vật thi ư nhân" là cái đí ǵ rồi. Ấy! Ta làm chồn lùi trong nhà Thổ tức là phải giặt tả phí lù, v́ thế nên chúng gọi ta là Thổ tả thay v́ gọi ta là Kim Âu.

    Ta phải lạy lục cúc bái thằng John Mattis nó mới chịu giúp ta xin được tiền SSI như những người ốm yếu thật sự khác (mà tại sao bọn chúng biết được). Thân ta quá to béo ai dám nghĩ ta ăn tiền SSI chứ!. Phải chăng bọn BK bên Atlanta này phản ta. Quả thật hơn chục năm trước ta có giữ tiền quỹ của BK Atlanta, cũng có xà xẻo chút ít để tiêu vặt và ăn nhậu với bàn bè ta, vậy mà bọn chúng nhao nhao lên đ̣i đánh ta.

    Mở đầu trận đánh là BK Phạm công Thượng hắn sém phang trúng ta một gậy v́ hắn cao và bự, bên hắn có BK Mai Hạ, BK Nguyễn Như Sửu. Đến cả BK Hoàng văn Vân cùng dân tộc Thổ với ta mà cũng rượt đánh ta chứ không cứu giúp. Mấy đứa con ông Hứa Viết Kh́m cũng lại dân tộc Thổ như ta, sao không thấy đứa nào lên tiếng binh vực ta hết vậy. Mà cũng từ từ thôi chứ làm ǵ dữ vậy, ta chỉ có xà xẻo chút tiền lẻn thôi mà. Mai ngày ta sẽ trả lại, làm ầm lên cho xấu mặt ta th́ được ích lợi ǵ?


    Chuyện ta xin chiếc xe cà tàng của ông BK Thân Văn Kính chú ta sao tụi nó cũng biết rơ. Số là ngày ổng gần chết ta mới tới thăm, nh́n chú thều thào sắp đứt hơi ta nói " Chú ơi, đằng nào chú cũng sắp đi rồi. Sao chú không cho cháu cái xe cũ đi, chú chết rồi đâu c̣n ai xài cái xe đó nữa. Cứ đưa cho cháu cái Title cháu sẽ lo chuyện sang tên. Mẹ, xúi quẩy quá v́ gặp bà thím hắc ám đă không đưa Title ra mà c̣n nói xấu ta với mọi người. Nên ta thù không thèm đi đám ma chú, lấy cớ mắc đi lo xin tiền bồi thường.

    Chuyện ta ăn có với luật sư sao chúng cũng biết hà? Mà đă được đồng bạc cắc nào đâu. Mới hứa cho chút ít mà phải sau khi xong việc đă chứ. Mà thằng luật sư đểu này sau khi xong việc là nó tếch, nó đóng cửa văn pḥng, mất hút như con mẹ hàng lươn! Disconected phone number ! Giàng ơi! "Bóng chim bay cá lặn biết đâu mà t́m". Có chăng là đă được bú mút được chút sữa con chim lúc găp nhau lần cuối ở khách sạn.

    Chuyện phải trả cho John 23% là chuyện danh dự(danh dự của ta bao giờ cũng lớn hơn hay bằng cái ba vạn hết). Ḿnh đă lở hứa với nó như thế nào th́ phải làm như vậy. Cho dù Quôc hội ra luật chỉ trả luật sư phí 10% và Bộ quốc pḥng biên thư cho từng người, cho hay là không được trả hơn 10% th́ ta cứ làm theo lời luật sư và cứ cho y thêm 500 nữa, để cho nó phấn khởi mà chia chác cho ta sau này chứ. Ôi nói chơi chứ 5,6 ngàn bạc không đủ một chầu nhậu cho Kim âu Bốn cái lù đâu.

    C̣n nói thật nếu mà 40 ngàn tới tay ta trưóc khi qua tay Luật sư th́ ta không trả cho y đồng cắc nào cả. Lư do là y không chi cho ta xu nào trong khi ta đă cung cúc tận tụy với y. Thằng nào muốn nói ǵ th́ nói.

    Ta làm báo để kiếm thêm tiền. Mà làm báo th́ phải nói láo mới ăn tiền đó cũng là sở trường của ta mà. Cũng chẳng ra làm sao cả khi mà ta phải ngửa tay xin tiền quảng cáo ở các tiệm nail, chúng đưa tiền cho ta giống như khách cho chúng tiền tip vậy. Thủ thuật kiếm tiền lẻ của ta là cứ đăng quảng cáo free cho những cơ sở làm ăn. Đăng măi rồi có ngày tới xin tiền lẻ không lẽ họ không cho. Mẹ kiếp báo chí ở cái xứ này mà không có quảng cáo th́ có mà ngáp gío sớm. Thằng chủ báo nào không lấy tiền quảng cáo để làm báo th́ thằng đó làm cho Việt Cộng có lĩnh lương.

    Sau đây là một chuyện lượm được trong CNCI.com:(Chính nghĩa Company Incoporated)

    Mèo lại hoàn mèo.

    Số là khi Con mèo John Mattis ra ṭa địa phương ở Florida kiện Bộ quốc pḥng Mỹ bội tín đă không chịu trao 20 triệu đô bồi thường cho các cựu Biệt Kích vào tay Con mèo John Mattis như đă thỏa thuận trước đây. Cú đầu Y thắng kiện. Mèo Mỹ và Mèo Thổ dắt nhau về khách sạn liên hoan sữa con chim. Ai dè BQP kiện lại mèo John. Ra ṭa ở New York y cũng đem theo bầy đàn khá rầm rộ. Tất nhiên không thể thiếu con mướp mèo Kim âu bốn cái lù rồi.


    Kết quả chung cuộc là John Mattis thua kiện, mất đi cơ hội kiếm được 4 triệu đô y giận lắm. Giận quá mất khôn. Y tuột hết quần áo tồng ngồng chạy ra khỏi ṭa. Chạy một đổi thấy đệ tử ruột Kim âu chồn lùi cũng đang tồng ngồng chạy theo. Thương hại cho đệ tử, y ghé lưng cơng. Hai thằng cơng nhau chạy. Chạy một đổi nữa thấy cân cấn trên lưng y hỏi "What are you doing on my back" Kim Âu cười cười:
    "Gậy ông thọt lưng ông" chứ c̣n ǵ nữa.
    Tức quá y quăng nhà văng xuống cái hồ nước ven đường. Lập tức cá mú dưới hồ nhảy dựng lên hết v́:
    "Chim sa cá nhảy"
    Quá mệt, hai đứa t́m chổ ngồi nghỉ. Mỗi đứa ngồi lên trên một tảng đá nghĩ coi:
    "Trứng chọi với đá" hay là:
    "Đất lành chim đậu"
    Một lúc sau tùy tùng kéo tới đem theo quần áo mặc lại cho hai cu cậu và "Mèo lại hoàn mèo". Lên xe đi về.

    Lời khuyên của bác Ánh:
    Xem ra Cu Son có cái thùng nước lèo hơi bự rồi đó. Cộng thêm cáí bản mặt to đùng và luôn đỏ gay như thế th́ Cao Huyết Áp là cái chắc. Ngựi đă bị cao huyết áp th́ không nên nóng giận. Nóng quá là đứt mạch máu năo. Thà đứt bóng, tắt đèn ngay th́ không sao. Bạn bè sẽ đem chôn. Không ai nói ǵ nữa đâu v́ nghĩa tử là nghĩa tận mà. Chứ mà nằm liệt gường vài ba năm báo hại vợ con th́ không nên. Cho nên mọi chuyện cứ từ từ. Cứ thong thả mà khai ra, không vội. Cũng đừng chửi bới Cộng đồng làm ǵ, trăm tội là từ bác Ánh mà ra cả.
    (c̣n tiếp)


    -

    Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại đánh gía đúng khả năng của hủi nổ Kim Âu Hà văn Sơn và cho điểm toàn bộ là được hạng Nhất từ nhiều năm qua là:

    Nổ Xạo - Vô lễ - Vô giáo dục - Du côn - Ĺ lợm - Mặt dày - Ngoan cố - Đần độn - Lật lọng- Trở mặt - Càn rỡ - Vu khống - Dốt hay nói chữ nhất.


    VỀ SƠN THUỐC NỔ 200 kg!
    ..... Nh́n bảng danh sách 456 Biệt Kích nhảy Bắc bị bắt hay bị giết từ 1960 đến 1968 đính theo cuốn "Secret Army Secret War" của Sedgwink Tourison (phụ đính số 10), người ta thấy không có tên Kim Âu Hà Vân Sơn. Vậy Hà Văn Sơn thuộc loại nào?

    Tuy tự xưng là đại diện Biệt Kích nhảy Bắc, nhưng cho đến nay, Hà Văn Sơn không cho biết anh thuộc toán biệt kích tên ǵ, được đưa nhầy ra Bắc lúc nào. Hà Văn Sơn tự xưng là Đại Úy, nhưng lại cũng không cho biết đă tốt nghiệp khóa sĩ quan nào, ở đâu, năm nào ... V́ thế Kim Âu Hà Văn Sơn đă tự trở thành kẻ phạm tội lừa dối. Xin mời quư vị nghe Hủi nổ Hà Văn Sơn tṛ chuyện với Lan Chi.(Video)

    Kính thưa quư Diễn Đàn.

    Không hiểu tại sao hủi nổ Kim Âu Hà văn Sơn. Một tên lưu manh, hung hăn đă chửi bới thậm tệ quư vị nhà văn Trung Tá Hoàng Ngọc Liên, ông Đại Úy BK Nguyễn Hữu Luyện, ông thi sĩ Nguyễn Chí Thiện, tướng Lư Ṭng Bá, người hùng Lư Tống, LM Nguyễn Hữu Lễ ... và nhiều thân hào nhân sĩ trong cộng đồng VN, chỉ v́ họ là những người tài đức, giỏi giang, sát vai cùng đồng bào chống lại bạo quyền quỷ dữ VC, họ chẳng có đụng chạm ǵ đến hủi nổ Hà văn Sơn sất cả.

    Cũng v́ quá hung dữ, xảo trá, mặt ĺ đần độn, mồm to ngược nhạo, nên Hủi nổ đă bị mọi người chỉ mặt Kim Âu Hà Văn Sơn Với Bộ Mặt Nhớp Nhúa bẩn thỉu như Con heo.

    Và hủi nổ Hà Văn Sơn chỉ chịu ngậm câm, im thin thít trốn kỹ khi bị ông BK Nguyễn Như Ánh viết hàng loạt bài đập tận mặt Kim Âu Hà Văn Sơn, thoải mái cho hủi nổ đần độn bú sữa con chim và ăn cả "cái ba vạn" nữa (cái ba vạn. Đó là cái mà người phụ nữ nào cũng có: Nó nằm ǵữa 2 cái đùi, cách đầu gối 2 gang tay, cách rốn chừng 1 gang tay ).

    Ông BK Nguyễn Như Ánh c̣n nổi hứng, làm thơ riêng tặng chủ nhiệm báo "Chính Nghía" Kim Âu Hà Văn Sơn, khiến cho cái mặt Kim Âu Hà văn Sơn dính ṭa phân của ông BK Nguyễn Ánh

    Kim âu là cái thau vàng,
    Nguyễn Ánh mắc "Ị" vội vàng đem ra,
    Hà Sơn:"Chính Nghĩa" "Tinh Hoa"
    Cả ba tên đó đều là phân hôi !

    Trong bài Nói Mà Chơi Chuyện Dài Kim Âu - ông BK Nguyễn Ánh đă cho biết qua tiểu sử chủ nhiệm báo Chính Nghía Kim Âu Hà văn Sơn :
    - Mới 15 tuổi Hà Sơn đă bỏ nhà đi lang thang .
    - Khi dẫn gái về nhà th́ nói mà chơi rằng mẹ ḿnh là "con ở " giúp việc nhà, và ở VN ta th́ thành ra là câu chuyện thằng con vô luân thường đạo lư. Rồi th́ từ vô luân thường đạo lư đó, dẫn đến chuyện loạn luân v́ "con ở " giúp việc cho nhà cho cậu chủ Hà Văn Sơn, hoàn cảnh vô phèng ở VN bà "con ở " này có thể bị cậu chủ đè ngửa ra mỗi khi lên cơn điên . Loạn luân chính là ở chỗ Hà văn Sơn đă nói mà chơi đó !
    - Năm 17 tuổi đăng lính Dân Sự Chiến Đấu, chưa được 3 ngày th́ "end up in jail", mà nhận ḿnh là "BK cảm tử" cơ đấy !!.
    - Sống trong tù th́ dă man:
    *-Văy nước đái vô mặt thầy giáo.
    * -Thấy tù nhân Nguyễn đức Hoành đau bao tử rên la th́ rủa "sao không chết đi cho rảnh" rồi mỉm cười đắc chí .
    * -Đánh đập tù nhân Nguyễn Công Thành và nói: "Tao là đại diên của Chính Quyền, thằng nào chống sẽ biết tay tao!".
    *-V́ tham mếng ăn dơ bẩn vấy máu bạn tù nên khi có ba thằng tù dự định trốn trại, liền bị Hà Sơn cho vô xà lim cùm, để lănh tiền thưởng ăn bữa phủ phê . Một trong 3 thằng đă chết.
    *- Từng kḥc ṛng khi thấy bác Hồ cầm cu đái vào tổ c̣.
    -Khi ra tù th́ Hà văn Sơn đă:
    *-Đập bố Hà văn Cẩu chảy máu đầu để đ̣i lại tiển tử tuất nhỏ nhoi.
    *-Mua súng dổm, đậu "Tú tài ", nên tái tù trong nhà lầu 3 tầng thêm 5 năm.
    Và ông BK Như Ánh tố thêm Hà văn Sơn đă gian lận, khi khai xin tiền bịnh SSI, th́ giờ rảnh rỗi làm báo Chính Nghĩa thâu tiền quảng cáo, khoe khoang: Vợ Kim Âu, chạy xe Toyota 4 Runner, con gái học college chạy VW, c̣n Hà Sơn th́ chỉ mới dám chạy chíếc Lincoln LS thôi. Dư một chiếc Ford lớn để chở báo và thỉnh thoảng đi xa . . . giàu sang quá đấy!

    Kính thưa quư vị

    Sau đây là bài "Gót chân của Achille", ông BK Như Ánh cũng viết riêng cho hủi nổ và chắc chắn tên hủi nổ hung hăn này dù có tức hộc máu, cũng đành cắn cỏ ngậm mồm và thầm van vái xin ông BK Như Ánh tha tội cho Kim Âu Hà Văn Sơn làm phúc, đừng viết thêm nữa ông như Ánh ơi !

    Như Ánh Kính các Bác
    Em mới nhận được mail của một netter viết: " Cho tới giờ này mà tôi vẫn c̣n đuợc đọc những bài viết cười văng cả hàm răng ra ngoài ". Thật đáng ngạc nhiên!. Em đoán như thế này các bác xem có đúng không nhé:
    - Bác Netter này phải là một bác Bắc kỳ di cư mới hiểu được những từ em viết. Hai nữa là bác ấy đă "Cent feuilles" (Cent feuilles là trăm lá 100 lá). Trăm lá là tra lắm. Đă già . Già mới xài răng giả nên cụ cười mới bị văng cả hàm ra ngoài. Phải không các bác.?
    V́ thế Như Ánh em vội viết thêm bài

    Gót chân của Achille.

    Theo truyền thuyết Hy lạp. Achille là một vơ tướng bất bại. Đánh đâu thắng đó. Được mang danh Vua chiến tranh, anh hùng của thành Troy! Chính Hector cũng từng bị Achille đuổi chạy dài và giết chết.

    Nhưng Achille cũng có một nhược điểm là khi bà Thetis mẹ Achille nhúng chàng vào nước sông Styx để được "bất khả xâm" th́ bàn tay bà đă cầm gót chân phải của của chàng, nên chổ gót chân đó không dính nước "thánh". Bí mật đó sau này Paris t́m ra và đă giết Achille bằng một mũi tên bắn vô gót chân đó !

    Con người sinh ra trên đời vốn đều là bất toàn. Ai cũng đều có tánh hư tật xấu, không nhiều th́ ít và không ai muốn bị nhắc đến điều đó. Khi đang cao hứng mà có người nhắc ḿnh về một điều xấu ǵ đó ḿnh đă trót làm ngày xưa th́ ḿnh bị khớp và ngọng. Tuy nhiên không phải ai cũng biết tự xấu hổ khi có người nói ḿnh đă từng thế này thế khác mà phải là "đâu có, đâu có, đừng bịa đặt..."trước khi im hoặc t́m cách lăng tránh. Và sau đó th́ nổ như sấm hù thiên hạ. Em định nói về ai th́ các bác biết rồi.

    Những điều ḿnh lỡ làm tầm bậy, những điều ḿnh lỡ nói tầm bạ đều muốn dấu kin, muốn xí xóa cho hết gọi là cái tẩy. Khi có người phanh phui. Nếu mà cái tẩy quá xấu th́ gọi là tầy bạt(8).Con bạt là con bài thấp nhất trong bàn X́ phé. Khi lỡ dằn con bạt tẩy (con bài kín,úp sấp)th́ không hy vọng mua suốt. Suốt là 10, Bồi Đầm Già X́. Không hy vọng lên mùn xẩu(3 con và một đôi) bởi v́ người ta bỏ bài (tẩy bạt hay cẩu mới bỏ chứ). Nhưng vẩn có quyền tháu cáy, hù. Nếu bài c̣n sáng.

    Căn cứ theo những tiết lộ gần đây th́ Nhà văng Kim Âu là tẩy Cẩu:
    " I don't know,I just a team member" trả lời cho ông Spencer ở thượng viện và
    " Tôi đi toán Lôi Hổ Illinois" trả lời cho Cô Nga Phan. Nhưng như thế vẩn cón là tháu cáy: Kim Âu chỉ là Dân Sự Chiến Đấu xung kích đi tiếp ứng cho toán Illinois chứ không phái là Lôi Hổ, Lôi Cọp hay Lôi thôi ǵ hết. Tẩy bạt là tẩy bạt. Không sửa đổi hay thêm bớt ǵ được nữa. Thêm cái ǵ vô cũng chỉ là tháu cáy. Ví dụ: Cũng trong mail mới đây cho Nga Phan Kim Âu nói: Tôi đă lănh 41 ngàn! Ở đâu ra 41 ngàn nói nghe coi. Nếu không th́ lại thêm một cú tháu cáy nữa đây!

    Thưa các bác,
    Như Ánh em chỉ là phu hồ vất vả lương thiện nên chỉ nói điều ḿnh biết việc ḿnh làm, cả ngày xưa lẫn bi giờ. Phu hồ không có kẻ thù, thậm chí bây giờ mà gặp mấy "ông" quản giáo trại giam ngày xưa tất nhiên, phải là ông nào không quá tệ mà nay quá nghèo khổ th́ cũng sẳn ḷng biếu vài chục đô mua gạo, giúp ngặt chứ không giúp nghèo được...

    Nếu đời là một canh x́ phé th́ em đây tuy chưa dằn đưọc tẩy lớn như các bậc đàn anh và cũng chưa làm được điều ǵ cho đất nước, nhưng em cũng chưa đến nổi bị dằn bạt tẩy. Có thể là tẩy xập (10). Xập th́ không lớn lắm nhưng không bị bể vẫn c̣n hi vọng mua suốt. Nhưng chắc chắn là em sẽ không bao giờ mua cái "ba vạn" mà ăn như Kim Âu đâu. Nhục tới đời con, đời cháu chắt chít....

    Nguyên cái chuyện nói thiệt là cũng đủ bắn mủi tên vô gót chân Achille của Kim Âu. Và đố Nhà văng Hà văn Sơn t́m ra được điều ǵ Bác Ánh nói về nhà văng sai đi coi. Và nếu quả như vậy th́ nhà văng có dám đi gặp anh em BK một lần cho vui không đây ? Trả lời cái coi "anh hùng cảm tử " Hà văn Sơn mà ...

    Chào Các Bác.
    Như Ánh.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Những ngày tháng tù đày không thể quên
    By Mai Hân in forum Thơ Văn Sưu Tầm
    Replies: 0
    Last Post: 22-07-2012, 04:17 AM
  2. Đừng quên “Tháng Tư Đen”
    By doisoente in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 07-05-2012, 05:13 AM
  3. -20 Tháng 7 - MỘT NGÀY KHÔNG THỂ QUÊN
    By NguyễnQuân in forum Ngược Ḍng Lịch Sử
    Replies: 0
    Last Post: 21-07-2011, 11:04 AM
  4. Tháng Tư Đen C̣n Nhớ Chưa Quên ...
    By Phú Yên in forum Tin Việt Nam
    Replies: 4
    Last Post: 17-04-2011, 11:59 AM
  5. Lá thư nước Úc tháng giêng năm 2011
    By Hoai Nam in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 02-02-2011, 05:18 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •