Page 5 of 6 FirstFirst 123456 LastLast
Results 41 to 50 of 53

Thread: thụyvi: Gửi 2 BÀI VIẾT CỦA PHU NHÂN 2 TƯỚNG LĂNH VNCH : 2 NHÂN CÁCH

  1. #41
    Member
    Join Date
    31-07-2010
    Posts
    546
    Quote Originally Posted by Nguyễn thị Sàig̣n View Post
    Bài Viết của Phu Nhân Tướng Lê Văn Hưng
    gửi cho Nguyễn Cao Kỳ Duyên
    nhân dịp 30 tháng 4 / 2010

    Tôi áp chặt ống điện thoại vào ngực. Mím môi, nh́n xác Hưng rồi nh́n sang Nghĩa tôi hỏi:
    - “Đại Tá Cẩn đ̣i gặp Thiếu Tướng, làm sao bây giờ Nghĩa?” Nghĩa lúng túng:
    - “Cô nói Thiếu Tướng chết rồi”.
    - “Không thể nói như vậy được. Đại Tá Cẩn đang cự chiến với Việt Cộng”.
    Trí óc tôi chợt lóe sáng phi thường. Tôi muốn Cẩn chiến đấu anh hùng. Sống anh hùng. Chết anh hùng. Tôi đưa máy lên giọng quyết liệt:
    - “Thiếu Tướng không thể vào được. Cẩn cần ǵ cứ nói. T́nh h́nh ở Chương Thiện ra sao? Anh c̣n đủ sức chiến đấu không? Tinh thần binh sĩ thế nào? Địch ra sao?”
    - “Tụi nó dần tụi tui quá. Tinh thần anh em vẫn cao. Chị hỏi Thiếu Tướng c̣n giữ y lịnh không?”
    - “Cẩn vui ḷng chờ chút”.
    Tôi lại áp chặt ống điện thoại vào ngực. Cắn chặt môi suy nghĩ. Tôi hiểu lời Cẩn hỏi. Trong tích tắc tôi biết khó cứu văn t́nh thế. Nhưng tôi muốn Hồ Ngọc Cẩn phải luôn hiên ngang hào hùng. Tôi quyết định:
    - “Alô. Cẩn nghe đây: Lịnh Thiếu Tướng. Ông hỏi Cẩn có sẵn sàng tử chiến?”
    Cẩn đáp thật nhanh:
    - “Lúc nào cũng sẵn sàng, chớ chị!”
    - “Tốt lắm, vậy th́ y lịnh”.
    - “Dạ, cám ơn chị”.
    Tôi buông máy gục xuống bên xác Hưng. Nước mắt trào ra, tôi kêu nho nhỏ:
    - “Vĩnh biệt Cẩn. Vĩnh biệt Cẩn!”
    “Anh Cẩn ơi, hồn linh anh có phảng phất đâu đay, khi tôi ngồi viết lại những ḍng này, nước mắt rơi trên giấy, Anh có biết cho rằng trả lời điện thoại với anh rồi, tôi đau khổ tột cùng không? Tha thứ cho tôi!” Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn đă chiến đấu đến viên đạn cuối cùng, anh đă hiên ngang hào hùng đến giờ phút chót của cuộc đời.

    Vogiacu hăy đọc kỹ lại những ḍng trên .

    Bà Kim Hoàng không hề tự quyết định đơn độc , bà đă hỏi ư kiến của người tuỳ viên của tướng Hưng , bà cũng đă hỏi thẳng ư kiến của đại tá Hồ Ngọc Cẩn và đây là lời của vị anh hùng này trả lời bà :

    - Tinh thần anh em vẫn cao .

    - Lúc nào cũng sẵn sàng tử chiến .

    Vậy bà Kim Hoàng làm sao có thể làm nhụt chí người lính đang sẵn sàng vị quốc vong thân ?

    Giữa chiến trận tinh thần người lính như vậy mà khuyên họ buông súng được sao ?

    Vogiacu có biết ḷng người lính VNCH phẫn nộ như thế nào khi nghe lệnh đầu hàng của Dương Văn Minh không ?

    Vogiacu có biết việc Hổ Xám thiếu tá Phạm Châu Tài căi nhau với Dương Văn Minh như thế nào và kiên quyết không đầu hàng không ?

    Đây là cuộc điện đàm của thiếu tá Phạm Châu Tài với Dương Văn Minh vào những giờ phút cuối cùng :


    " Vào khoảng mười giờ, Thiếu Tá Phạm Châu Tài nghe trên đài phát thanh truyền đi lệnh của Đại Tướng Dương Văn Minh, yêu cầu tất cả quân nhân các cấp của Quân Lực VNCH buông súng. Thiếu Tá Tài bỏ pḥng tuyến trở vào một văn pḥng của Bộ Tổng Tham Mưu, đích thân gọi điện thoại lên Dinh Độc Lập và được Chuẩn Tướng Nguyễn Hữu Hạnh tự nhận là Quyền Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Lực VNCH.. Thiếu Tá Phạm Châu Tài cho biết là bây giờ ông muốn được nói chuyện với Đại Tướng Dương Văn Minh, vi. Tổng Tư Lệnh Tối Cao của Quân Đội.
    Khoảng chừng 15 phút chờ đợi dài như một thế kỷ, bên kia đâu dây điện thoại mới nghe giọng nói của Đại Tướng Dương Văn Minh cất lên:
    - Đại Tướng Dương Văn Minh tôi nghe.
    - Thưa đại tướng, tôi là Thiếu Tá Phạm Châu Tài đang chỉ huy Biệt Kích Dù pḥng thu? Bộ Tổng Tham Mưu. Chúng tôi được ủy thác pḥng thủ tại đây cho tới khi có giải pháp cuối cùng. Cách đây một giờ chúng tôi được lệnh ngưng bắn gọi qua máy siêu tần số, và vừa mới rồi được nghe lệnh của đại tướng trên đài phát thanh kêu gọi ngưng bắn. Chúng tôi xin hỏi lại cho rơ về ngưng bắn là thế nào.
    Sau một khắc ngần ngừ, Đại Tướng Minh nói:
    - Ḿnh không c̣n một cái ǵ để đánh cả. Em chuẩn bị bàn giao cho phía bên kia.
    - Thưa đại tướng, thế có nghĩa là đầu hàng vô điều kiện.
    Đầu dây bên kia lại một phút im lặng nặng nề trôi qua, Thiếu Tá Tài nói tiếp vào điện thoại:
    - Thưa đại tướng, chúng tôi được lệnh là cố thủ tại đây, và từ sáng tới giờ chúng tôi đă ngăn chặn được các mũi tấn công của địch. Chúng tôi đă bắn cháy 6 chiếc tăng của CS trong khu vực này, mà không hề hấn ǵ cả. Thưa đại tướng, chúng ta không thể đầu hàng được. Công lao của Quân Lực VNCH trong bao nhiêu năm sẽ…
    - Tùy các em.
    - Thưa đại tướng, nếu đầu hàng đại tướng có bảo đảm cho sinh mạng của hai ngàn người đang tử thủ tại Bộ Tổng Tham Mưu không.
    Lại một phút nặng nề nữa trôi qua. Sau cùng Tướng Minh nói:
    - Xe tăng của địch quân sắp tiến vào đây. Tùy các em.
    Và rồi điện thoại bị cúp.
    Thiếu Tá Phạm Châu Tài buông điện thoại xuống, quay trở lại với pḥng tuyến của ḿnh. Ông đă đi qua những hành lang rộng, những văn pḥng khang trang của Bộ Tổng Tham Mưu, song ông không bắt gặp một tướng lănh nào, một sĩ quan cao cấp nào. Khi nghe câu nói cuối cùng của Đại Tướng Dương Văn Minh cho biết là xe tăng của Cộng quân đang sắp tới Dinh Độc Lập, Thiếu Tá Tài đă định tŕnh bày cho Đại Tướng Minh biết, là nếu cần ông sẽ mang quân về cứu đại tướng, v́ không thể đầu hàng vô điều kiện được, mà phải có một giải pháp nào đó cho quân đội, cho những người lính.

    .............


    Thiếu Tá Phạm Châu Tài tập họp binh sĩ dưới quyền lần chót. Ông không c̣n ra lệnh cho thuộc hạ nữa, mà nói với những người anh em không may mắn của ông một lần cuối cùng:
    - Chúng ta là Biệt Cách Dù, không có vụ đầu hàng. Thôi tan hàng, và lặn cho kỹ. Không có vụ đầu hàng…. Biệt Cách Dù không thể đầu hàng… "

    http://ongvove.wordpress.com/2009/04...%A1m-chau-tai/


    Vogiacu nên t́m hiểu kỹ càng hơn về tư cách và nhân cách của những người lính VNCH và gia đ́nh của họ trước khi có những nhận định quá hời hợt .

  2. #42
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    vogiacu Xem "clip video" này nhé!

    vogiacu đọc những góp ư của nhiều bạn đọc phản hồi rồi, nhưng chắc chẳng hiểu ǵ! Thôi xem "clip video" này hăy tự suy nghĩ, đừng độc mồm độc miệng nữa (hy vọng vậy!)


    PY

  3. #43
    Member
    Join Date
    01-10-2010
    Posts
    229

    Đă 35 năm rồi.

    Quote Originally Posted by vogiacu View Post
    Tại sao bà Kim Hoàng lại giả lệnh tướng Hưng để lường gạt thiếu tá Hồ Ngọc Cẩn để ông ta chiến đấu trong vô vọng và cuối cùng bị VC giết?
    ==
    Trí óc tôi chợt lóe sáng phi thường. Tôi muốn Cẩn chiến đấu anh hùng. Sống anh hùng. Chết anh hùng. Tôi đưa máy lên giọng quyết liệt:
    - “Thiếu Tướng không thể vào được. Cẩn cần ǵ cứ nói. T́nh h́nh ở Chương Thiện ra sao? Anh c̣n đủ sức chiến đấu không? Tinh thần binh sĩ thế nào? Địch ra sao?”
    - “Tụi nó dần tụi tui quá. Tinh thần anh em vẫn cao. Chị hỏi Thiếu Tướng c̣n giữ y lịnh không?”
    - “Cẩn vui ḷng chờ chút”.
    Tôi lại áp chặt ống điện thoại vào ngực. Cắn chặt môi suy nghĩ. Tôi hiểu lời Cẩn hỏi. Trong tích tắc tôi biết khó cứu văn t́nh thế. Nhưng tôi muốn Hồ Ngọc Cẩn phải luôn hiên ngang hào hùng. Tôi quyết định:
    - “Alô. Cẩn nghe đây: Lịnh Thiếu Tướng. Ông hỏi Cẩn có sẵn sàng tử chiến?”
    Cẩn đáp thật nhanh:
    - “Lúc nào cũng sẵn sàng, chớ chị!”
    - “Tốt lắm, vậy th́ y lịnh”.
    ===
    ===


    ***Bà Hoàng chỉ muốn những người Lính VNCH chiến đấu anh hùng, sống anh hùng, chết anh hùng như chồng của bà mà thôi.





    Quote Originally Posted by vogiacu View Post
    Bà Kim Hoàng đă không dám tự vẫn theo chồng th́ tại sao lại lừa đồng đội để họ bị giết, chết theo chồng bà?
    ***Bác đọc kỹ lại phần này.
    ==
    Hưng ngước mắt nh́n tôi như muốn hỏi:
    - “Có đồng ư đem con lánh nạn không?”
    Tôi cương quyết từ chối. Tôi không cầu an ích kỷ, t́m sống riêng, bỏ mặc người trong cảnh dầu sôi lửa đỏ. Tôi nhất định ở lại, cùng chịu hoạn nạn, cùng liều chết. Hưng hỏi tôi:
    - “Thành công là điều chúng ta mong ước, nhưng rủi thất bại, em định liệu lẽ nào?” Tôi đáp:
    - “Th́ cùng chết! Các con cũng sẽ thế. Em không muốn một ai trong chúng ta lọt vào tay Cộng Sản”.
    Và để khỏi phải sa vào tay giặc Cộng, tôi b́nh tĩnh thu xếp cái chết sắp tới cho mẹ con tôi, đường giải thóat cuối cùng của chúng tôi.
    ...
    .....
    .......
    Quắc đôi mắt sáng, Hưng nh́n tôi dằn giọng:
    - “Em phải sống ở lại nuôi con”.
    Tôi hoảng hốt:
    - “Ḱa ḿnh, sao ḿnh đổi ư?”
    - “Con chúng ta vô tội, anh không nỡ giết con.”
    - “Nhưng không thể để con sống với Cộng Sản. Em sẽ thay ḿnh làm chuyện đó. Chỉ cần chích thuốc ngủ cực mạnh cho con. Chờ em một chút, chúng ta cùng chết một lúc”.
    - “Không thể được. Cha mẹ không thể giết con. Anh van ḿnh. Chịu nhục, cố sống. Ở lại thay anh, nuôi con trở thành người công chính. Phú quư vinh hoa địa vị hăy đề pḥng, những thứ đó dễ làm mờ ám lương tri. Nhớ, giang san tổ quốc là trọng đại hơn hết. Gắng chịu cúi ḷn, nhục nhă để nuôi con và cũng nuôi luôn ư chí để có ngày c̣n phục hận cho đất nước chúng ta”.
    ===
    ===


    *** Bà đă xin chồng cho bà và con cùng chết theo chồng nhưng ông không nỡ giết con. Nên ông xin bà chịu nhục cố sống để nuôi con và người mẹ không c̣n làm cách ǵ hơn v́ 2 đứa con thơ.




    Hành động của người đàn bà chồng vừa tự sát chết trong khoảng thời gian dầu sôi lửa bỏng, nước sắp mất, nhà sắp tan vào tay Giặc Quỉ Đỏ... Những trách móc nếu có nên để những người trong cuộc.

    Đă 35 năm rồi, Quê hương đang bị vgCS hiến đất, dâng biển cho Tàu và nguy cơ mất tất cả cho Tàu là điều có thể xảy ra. Bác vogiacu là người Quân Tử không nên đem sợi tóc cắt ngang, chẻ dọc để trù dập người đàn bà chân yếu tay mềm đă quá nhiều mất mát.

    Có bao giờ bác vogiacu nghĩ rằng nêu không có người CSBV nghe lệnh Nga Tàu xuôi Nam, xâm lăng, giết hại đồng bào, tàn sát anh em th́ đâu có chuyện bà Kim Hoàng "lường gạt" ai.

  4. #44
    Member
    Join Date
    18-02-2011
    Posts
    139

    thụyvi GÓP CHÚT SỰ THẬT

    Thưa,
    Ngày trước, chồng tôi là Nguyễn Văn Tŕnh, trưởng pḥng Quản trị, ty CSQG Chương Thiện. Những ngày cuối vợ chồng tôi bàn sẽ chết chung, nhưng v́ lúc đó tôi có thai cháu bé thứ 2 nên không nỡ. Ngay ngày 30/4 chồng tôi thúc giục tôi đưa con về SG và căn dặn đừng đi t́m v́ chồng tôi và các anh em tử thủ, sẽ cùng sống cùng chết với anh em . Đến sáng ngày 1/5 cả tỉnh vẫn c̣n chiến đấu, không đơn vị nào chịu đầu hàng, không ai bỏ hàng ngủ. Sau đó v́ một sơ hở không ngờ nên Đại tá Tỉnh trưởng Hồ Ngọc Cẩn bị bắt. Khi Cộng quân yêu cầu ty Cảnh Sát treo cờ trắng th́ chồng tôi đă định tự sát bằng lựu đạn nhưng một chú nhân viên ôm lại ngăn cản. Sau khi cả ty bị chúng áp giải đi, nhân đông đúc, đi ngang chợ, chồng tôi giao gói giấy có trái lưụ đạn nhờ người quen thủ tiêu, sợ đưa cho tôi, tôi sẽ dễ dàng tự tử.
    Tỉnh Chương Thiện bị chúng nó trả thù rất độc ác, chúng xử tử khoảng 15 người. Tịch thu toàn bộ nhà cửa tài sản của các thương gia, bác sĩ, công nhân viên chức…
    Người bạn cùng khoá với chồng tôi là anh Lê Phó bị chúng xử tử tại Cà Mau.
    Các anh em và đồng đội của chồng tôi không phải loại người tham sống sợ chết ! Chính v́ không được chết một cách vinh dự, chúng tôi cần phải sống trong liêm sĩ.

  5. #45
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    22

    Người Hùng Cô đơn

    Người anh hùng cô đơn của miền tận cùng đất nước là Trung Tá Phan Thành Hứa chỉ huy Tiểu Đoàn 446 Mănh Hổ Cà Mau. Ông đă chiến đấu trong cô đơn khi tất cả miền Nam đă vào tay giặc. Ông bị bắt ngày 19 tháng 5 năm 1975 và xử bắn tại sân vận động tỉnh An Xuyên, mặt vẫn lạnh lùng không sợ hăi và hô to" đả đảo CS".
    Cuộc chiến đấu của Tiểu Đoàn 446 Mănh Hổ Cà Mau với CS là cuộc chiến đấu dài nhất trong lịch sử oai hùng của Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa.

  6. #46
    Member
    Join Date
    12-11-2010
    Posts
    33

    Xin thể hiện tư cách của kẻ Sĩ!

    Là một người xuất thân từ vùng 4, sau khi xem là thư trên, tôi thật bùi ngùi xúc động cho Khí Khái của những vị Tướng trong cơn Quốc Biến và ngưởng mộ tinh thần cùng những đóng góp của một người phụ nử VN, một bậc đàn Chị, một người vợ của vị tướng tài trong cơn quốc phá gia vong!; Ngoài ra tôi xin miễn bàn hay biện luận ǵ đối với „Lá Thư hay bài viết rất ư là riêng Tư„ của người khác!
    Với tinh thần đó, sau khi lượt hết những góp ư vinh danh, phản biện của Quư vị, tôi xin chân thành có đôi lời cùng Quư vị, ngoại trừ tên „ vogiacu, votoquoc, vogiadinh “ v́ hắn đă lấy cái nickname này là đủ biết Hắn là Ai? Là ǵ và mục đích làm ǵ trên diễn đàn này rồi! v́ tôi đă có chủ hướng „không giao tiếp hay thỏa hiệp với Việt cộng dưới bất cứ h́nh thức nào“!
    Xin Quư vị hảy b́nh tâm mà xem xét: xem ḿnh là ai? là thành phần nào? Cần nên góp ư cho những bài ǵ? Và xin Quư vị hảy „DỪNG“ lại nơi đây, không nên bước xuống hố sâu để phản biện với loài trùng dế!
    Bởi lẽ Tôn trọng Lịch sử, trân quư sự thật và có chút văn hóa lương thiện! Nên tôi xin miễn góp ư hay phản biện với loài côn trùng! (như vogiacu) vậy!
    Bởi thế, xin Quư vị hảy dừng lại ở đây! Để tỏ ḷng tôn kính, tương nhượng nhau và giử thái độ của kẻ Sĩ, trước những ǵ riêng tư của kẻ khác!
    Đề nghị BĐH Vietland cho đóng Topic này nơi đây! v́ là bài viết của một cá nhân dành cho cá nhân rất ư là „Riêng Tư“ và không v́ bài viết hay thư riêng này, mà để cho một số phường tiểu nhân hay kẻ thù lợi dụng, mang lịch sử ra để phê phán làm đau ḷng những vị anh hùng đă Vị Quốc Vong Thân!
    Trân trọng
    Cuối cùng tôi xin nhắn đến tên vogiacu , hảy nên t́m đến những nơi nào c̣ „vogiadinh – votoquoc – mà sinh hoạt! mong thay!

  7. #47
    BinhMinh
    Khách
    Cựu Phi công Lê Xuân Nhị viết về... Giặc Lái Nguyễn Cao Kỳ

    Chuyện con đánh cha, chuyện vợ giết chồng không phải là chuyện một ngày.
    Hàn Thi Ngoại Truyện

    Cái tin ông Nguyễn Cao Kỳ (NCK), cựu Phó Tổng Thống, cựu Thủ Tướng, cựu Tư Lệnh Không Quân Việt Nam, xin Việt Cộng cho về Việt Nam và về Việt Nam, đối với tôi, một cựu quân nhân QLVNCH, một cựu phi công, mới đầu nghe thật như một tiếng sét ngang tai. Tôi buồn bă đau đớn và cảm thấy tủi nhục vô cùng. Giống như một người con trong gia đ́nh có người anh hay người chú phạm tội nặng nề như tội hiếp dâm hay giết người, tôi cảm thấy tủi nhục, trước hết, cho một người trong gia đ́nh đă phạm tội tày trời, rồi tủi nhục đến bản thân tôi, đến quân đội tôi và cuối cùng, đến dân tộc tôi. Số phận miền Nam Việt Nam nước tôi, sau ngày bị thế giới bức tử năm 1975, cái thây ma tưởng đă yên mồ đẹp mả, nào ngờ gần 30 năm sau, lại bị một đứa con bất hiếu khốn nạn trong gia đ́nh tên NCK lôi ra khỏi mồ và làm nhục thêm một lần nữa. (Tôi đă đứng nh́n trời, chỉ trời và hỏi, Trời hỡi, nếu ông có thật th́ tại sao ông lại đẻ ra một người như NCK để làm nhục dân tộc tôi, quân đội tôi như thế?)
    Nhưng rồi vài tuần lễ sau, lần lần nghĩ lại, tôi nghiệm ra việc tên NCK lạy kẻ thù cũ th́ cũng là lẽ thường đối với một con người như NCK mà thôi. Cũng giống như một cây xấu không thể nào sinh quả tốt, một cây chanh chua không thể sinh ra những trái cam ngọt, một người hèn cũng không thể nào có được một cuộc sống hùng được.
    Chuyện Hèn của NCK th́ cả thế giới đă rơ, khỏi cần bàn thêm ở đây. Ở đây tôi muốn nói về chuyện bất tài vô dụng của NCK. Tôi biết thế v́ tôi đă ở chung một thành phố với NCK ở New Orleans, tiểu bang Louisiana.
    Đầu thập niên 80, NCK dọn đến thành phố tôi ở. Như nhiều anh em Không Quân khác, lúc ấy tôi quư NCK lắm. Quư nhưng cũng không quên những việc làm lố bịch của NCK hồi trước khi mất nước. Chắc nhiều người c̣n nhớ, hồi Việt cộng sắp sửa vây Saigon, NCK láo lếu tuyên bố với báo chí (không biết đă uống bao nhiêu chai bia rồi) ở Nhà Thờ Tân Sa Châu rằng đă có kế hoạch biến Saigon thành một Stalingrad để tử thủ tới cùng. Dân quân vui mừng hớn hở, bao nhiêu kỳ vọng đặt vào NCK. Hóa ra, Stalingrad đâu chả thấy, chỉ vài ngày sau NCK phóng lên trực thăng bỏ chạy ra biển đáp xuống tàu Mỹ. Thật là đẹp mặt một ông tướng Việt Nam.
    Nhưng hồi NCK về New Orleans tôi không trách NCK về cái tội ba hoa này v́ tôi nghĩ, ḿnh cũng là một người hèn nhát bỏ chạy như hắn. Một kẻ ... bỏ chạy không có quyền trách một kẻ bỏ chạy.
    Ở New Orleans, NCK được một người sĩ quan đàn em Không Quân là cựu Đại tá Vơ Văn Ân, nghĩ t́nh cảnh Huynh Đệ Chi binh, mời về nhà ăn ở, đối xử tận t́nh, ba ngày cho nhậu một bữa tiệc nhỏ (Luôn luôn có Martel VSOP là thứ rượu mà NCK rất thích), bảy ngày cho mở một bữa tiệc lớn có nhảy đầm linh đ́nh. Uống rượu say, NCK thường mở miệng chửi người khác (cay cú ám chỉ Nguyễn Văn Thiệu) là hèn, để mất nước, không bằng được cả những người mà NCK coi thấp hơn ḿnh là ông thủ tướng Kampuchia. (Ông thủ tướng này đă dám tự tử ngày mất nước.) Chúng tôi ngồi nghe, ai cũng biết NCK chẳng hơn ǵ ai, nhưng không ai nói ǵ v́ nghĩ t́nh Không Quân.
    Thấy thiên hạ ở Louisiana làm nghề mở vựa tôm hốt tiền vào như nước, tưởng dễ ăn, NCK cũng bắt chước. Nhờ tiếng tăm cũ của ḿnh, NCK vay mượn đầu này đầu kia, từ nhà băng Mỹ đến kêu gọi anh em quân nhân mua cổ phần hùn hạp cho NCK ra mở vựa. Nghề làm tôm làm cá là nghề rất cực khổ, thường th́ cha truyền con nối, người chủ vựa làm đầu tắt mặt tối th́ mới có ăn. Đằng này, vốn là một người chỉ giỏi mồm miệng chứ không giỏi chân tay, NCK chỉ có mặt vài tiếng cho có lệ rồi giao hết cho đàn em để tối c̣n về nhà ăn nhậu nhảy đầm th́ vựa tôm NCK, giống như không biết bao nhiêu chuyện NCK đă làm trước đó (làm thủ tướng bị mất chức, trồng khoai ḿ Khánh Dương bị vỡ nợ), bị hỏng bét. Vài tháng sau, vựa tôm của NCK khai phá sản, nhận ch́m luôn xuống ḷng sông không biết bao nhiêu tiền của. Sau đó, NCK biến mất khỏi thành phố, dắt theo luôn bà vợ... mới cưới là bà vợ của người đàn em đă nâng đỡ ḿnh là cựu Đại Tá Ân. Ai muốn biết thêm tường tận chi tiết xin đón đọc tập hồi kư nẩy lửa nhưng cũng đầy nước mắt của Đại Tá Ân sẽ xuất bản trong năm tới.
    Đối với tôi, việc NCK làm ăn thất bại, cưới vợ ai th́ đó là chuyện đời tư của NCK, tôi không đếm xỉa tới. Tôi chỉ buồn và thương cho những người anh em quân nhân nghe lời dụ dỗ của NCK để làm mất một số vốn đầu tư, thương cho Đại Tá Ân, một con người hiền lành, đem tấm ḷng hào hiệp của ḿnh đi đối xử với một đàn anh để rồi cuối cùng được “trả ơn” như thế.
    Sau khi NCK đi rồi, sinh hoạt của anh em quân nhân ở đây cũng lần lần trở lại b́nh thường. Đùng một cái, tôi nghe tin NCK làm giấy xin về Việt Nam, quỵ lụy kẻ thù cũ.
    Trở lại phần đầu, khi mới nghe tin NCK về, tôi đau buồn và tủi nhục lắm. Tôi như c̣n nh́n thấy đâu đây những xác chết chỉ c̣n xương khô của anh em tôi nằm đầy đồng đầy núi trước khi mất nước và trong trại tù căi tạo sau khi mất nước. Tôi như c̣n nh́n thấy những Anh Hồn Trung Liệt của 5 vị tướng và nhiều anh hồn khác đă tự sát ngày Việt cộng vào thành. Tôi như c̣n nh́n thấy những oan hồn của đồng bào đă bỏ ḿnh thê thảm trên đường t́m kiếm tự do... Thật là đau đớn quá, tủi nhục quá.
    Nhưng càng nghĩ sâu th́ tôi càng tự an ủi ḷng ḿnh, một con người như thế th́ cuối cùng chọn một hành động như thế là phải rồi. Điều đáng nói là tôi thấy NCK dại quá. Không ngờ quá 74 tuổi đời rồi mà vẫn c̣n dại.
    NCK dại ở chỗ tưởng về Việt Nam th́ sẽ được Việt cộng tin dùng và ban phát cho chút cơm dư cháo thừa. Việt cộng là những thằng chúa lưu manh và đa nghi như Tào Tháo. Làm sao chúng nó dám dùng NCK mà NCK lại lầm như thế. Hơn thế nữa, ở cái tuổi gần đất xa trời, danh vọng tưởng cũng đă có đủ rồi, tài sản cũng đủ tạm sống rồi, đáng lẽ nên chọn đời sống thanh nhàn, giữ cho chút ít thanh danh c̣n sót lại của ḿnh được trong sạch để đời sau con cháu có đọc sử, nếu chúng nó không mở lời ngợi khen th́ ít nhất cũng không cau mặt nguyền rủa việc làm hèn nhát phản bội của ḿnh. Đằng này, NCK lại đem hết cái thanh danh của ḿnh mà quẳng xuống bùn nhơ. Làm người sao mà dại thế?
    Nếu NCK không về cầu lụy Việt cộng, th́ NCK c̣n là người quốc gia, đi đâu cũng c̣n được anh em quân nhân và đồng bào trọng vọng. Nhưng bây giờ th́ NCK đă bị người quốc gia từ bỏ và khinh bỉ, và Việt cộng th́ càng khinh bỉ NCK hơn nữa. Ngày xưa chúng nó đă khinh NCK, nhưng ít ra c̣n sợ NCK chút ít v́ NCK c̣n có binh quyền, c̣n có Mỹsau lưng. Bây giờ th́ chúng nó chẳng những không sợ mà c̣n khinh NCK hơn gấp mấy lần nữa. Trong lịch sử cổ kim từ xưa đến nay, từ thằng du đăng ở đầu đường xó chợ, cho đến một ông vua của một triều đại, những con người đầu hàng kẻ thù và phản bội anh em luôn luôn và đời đời sẽ bị khinh bỉ.
    Dù ngày mất nước, tôi chỉ là một ông Thiếu Úy phi công, nhưng tôi đă cảm thấy nhục nhă đau đớn không biết dường nào. Mấy chục năm sau, niềm đau và nỗi nhục vẫn c̣n chất chứa trong ḷng tôi.
    Nhân đây, trong bài viết này, tôi xin làm một chuyện mà tôi muốn làm từ lâu nhưng chưa có dịp. Tôi, dù chỉ mang một cấp bậc rất nhỏ trong quân chủng Không Quân, dù tôi chẳng là ǵ, không xứng đáng ǵ, và càng không dám đại diện cho tập thể Không Quân to lớn, nhưng là một cựu phi công của QLVNCH, tôi cảm thấy tôi thiếu những anh em trong những quân binh chủng khác của QLVNCH, những Dân Cán Chính của chính phủ VNCH một lời xin lỗi. Xin các anh chị em tha lỗi cho Không Quân chúng tôi. Chúng tôi không may có một tên hèn nhát phản bội mang bộ quân phục Không Quân vào người. NCK đă làm nhục cho tập thể Không Quân chúng tôi, làm nhục luôn cả cho anh em nữa. Tôi cảm thấy tủi hổ và đau đớn vô cùng. Xin anh em và đồng bào tha thứ.
    Ngày xưa, Việt cộng thường láo lếu gọi những người phi công chúng tôi là Giặc Lái. Ai cũng biết đó là những lời thóa mạ dành cho những phi công Việt Nam anh dũng bảo vệ bờ cơi. Nhưng không ngờ, gần 30 năm sau, nó lại là một lời tiên tri thật đúng cho một người phi công phản bội tổ quốc tên NCK. Người Việt ta dùng chữ giặc để chỉ những kẻ làm loạn, những tên phản bội quê hương tổ quốc. NCK đă làm loạn, đă phản bội tổ quốc, phản bội đồng hương, phản bội anh em chiến sĩ nên đáng gọi là giặc. Khổ một điều là ngày xưa, chúng nó gọi chúng tôi là Giặc lái, nhưng không dám gọi là Giặc lái Hèn nhát, nhưng bây giờ, chúng nó, Việt cộng, và chúng tôi, người quốc gia, phải gọi NCK là Giặc Lái Hèn Nhát NCK.

    Tâm hồn rướm máu, Trường Sơn Lê Xuân Nhị

  8. #48
    BrievExist
    Khách

    100% Nick LiveStrong là người thân CS

    Quote Originally Posted by Hoài An View Post
    Nick LiveStrong, mặc dù đă được khuyến cáo , vẫn tiếp tục tuyên truyền trong nhiều posts và topic cho CS bằng những luận điệu xuyên tạc sai sự thật .

    VL không chấp nhận giọng điệu tuyên truyền như thế này .

    Đọc những luận điệu thiên tả của bất cứ ai th́ tôi đều cho là: trí óc của họ kém cỏi, học lực chẳng bao nhiều! Lư do là đă có biết bao nhiêu sách báo giá trị lịch sử đă chứng minh CS là loại người cuồng tín, diệt chủng, họ tin vào chủ nghĩa Duy Vật và luận cứ tuyên truyền của CNCS giống như niềm tin của một người sùng kính một tôn giáo nào đó. Xin chứng minh 1 đầu sách do nhiều tác giả Âu Châu họp nhau lại, cùng viết về CNCS: "Mật thư tội ác của chủ-nghĩa Cộng-sản"
    (link:http://vnthuquan.org/truyen/truyen.a...ookieSupport=1)
    hoặc đọc giả chỉ cần gỏ các chữ nói trên vào ô t́m kiếm (Google Search) là có ngay sách đọc tức th́. Một bằng chứng hiển nhiên nữa là: Chính quyền Hoa Kỳ đă cho dựng một tượng đài ở để tưởng niệm những nạn nhân của CNCS tại Washington D.C. (link: https://en.wikipedia.org/wiki/Victim...unism_Memorial), có h́nh ảnh đầy đủ. Trên thế giới c̣n rất nhiều di tích, đài tưởng niệm như thế ? Có phải những 2 điểm tiêu biểu ghi trên là kết quả của những đầu óc lăng đăng, suy nghĩ nông cạn, hoặc không được kiểm chứng qua lịch sử nhân loại?
    Chúng ta không thể nói chuyện, tranh luận ǵ với những kẻ cuồng tín cả !!!

  9. #49
    Cần Thơ
    Khách
    Quote Originally Posted by Live Strong View Post
    Ai biết tên ông Đại Tá của Tướng Hưng tên là ǵ người đă phăn bội ông ?. Có thể nói nhửng vị Tướng vùng 4 đă tữ tiết v́ sự phản bội của cấp trên (TT Nguyển Văn Thiệu) và cấp dưới (ông Đại Tá ǵ đó). Cám ơn bà Quả Phụ TT Hưng đă kể lại câu chuyện trên. Ông PTT Nguyển Cao Kỳ cũng là môột người có ḷng với Tổ Quốc Việt Nam, đối với ông CS hay khôn CS không quan trọng, quan trọng là VN phú cường để chống nạn Ngoại Xâm (Tàu). Đây là chiến lược của Ông NCK kêu gọi Mỹ và VN liên kết với nhau chống lại sự bành trướng của bọn Tàu. Ai chê trách ông NCK nên nh́n lại và học hỏi thêm. Mèo Trắng hay mèo đen không quan trọng miển sao bắt được chuột.... Mèo trắng là Mỹ, mèo đen là VNCS, chuột là bọn Tàu hèn hạ.
    Nghe nhiều người ở Vùng 4 nói "ông" Đại Tá phản thùng đó là Đại Tá Nguyễn Văn Sảo, Chánh Sở 4 An Ninh Quân Đội Quân Khu 4.
    V́ là trưởng đầu ngành ANQĐ cao cấp nhất QK.4 nên mới được giao trọng trách giữ tài liệu tuyệt mật về kế hoạch phản công của Quân Đoàn 4 và Quân Khu 4.
    Trong thời gian ở tù sau 30/4/75, trong tù ai cũng nói (nhất là những người ở Vùng 4) người phản thùng nói trên là Đại Tá Nguyễn Văn Sảo, Chánh Sở 4 An Ninh Quân Đội.

  10. #50
    Member boban's Avatar
    Join Date
    09-03-2011
    Posts
    99

    So 4 An Ninh QD

    Quote Originally Posted by Cần Thơ View Post
    Nghe nhiều người ở Vùng 4 nói "ông" Đại Tá phản thùng đó là Đại Tá Nguyễn Văn Sảo, Chánh Sở 4 An Ninh Quân Đội Quân Khu 4.
    V́ là trưởng đầu ngành ANQĐ cao cấp nhất QK.4 nên mới được giao trọng trách giữ tài liệu tuyệt mật về kế hoạch phản công của Quân Đoàn 4 và Quân Khu 4.
    Trong thời gian ở tù sau 30/4/75, trong tù ai cũng nói (nhất là những người ở Vùng 4) người phản thùng nói trên là Đại Tá Nguyễn Văn Sảo, Chánh Sở 4 An Ninh Quân Đội.
    Trong tù tôi cũng có nghe nhiều lần như vậy, nhưng Chánh Sở 4 ANQD là Đ/Tá Trần Duy Bính . Xin hỏi Bà Hoàng thi rơ .

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 133
    Last Post: 03-08-2012, 10:59 PM
  2. Replies: 0
    Last Post: 26-09-2011, 10:13 PM
  3. Xin Hăy Giúp T́m Thân Nhân Tử Sĩ VNCH
    By Tigon in forum Thông Báo Cộng Đồng
    Replies: 0
    Last Post: 27-12-2010, 05:12 AM
  4. Replies: 6
    Last Post: 07-12-2010, 12:21 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •