Results 1 to 5 of 5

Thread: QUỐC HẬN 30 THÁNG 4 - Phần 13 : SINH BẮC TỬ NAM - Những ước mơ bị phản bội-300 ngàn BỘ ĐỘI VẪN CHƯA T̀M THẤY HÀI CỐT..! TẠI SAO?

  1. #1
    Member
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,476

    QUỐC HẬN 30 THÁNG 4 - Phần 13 : SINH BẮC TỬ NAM - Những ước mơ bị phản bội-300 ngàn BỘ ĐỘI VẪN CHƯA T̀M THẤY HÀI CỐT..! TẠI SAO?














    HỒ CHÍ MINH sang tàu cộng học tập cách sử dụng trẻ em làm vật "TẾ THẦN" trong chiến tranh.

    300 ngàn BỘ ĐỘI VẪN CHƯA T̀M THẤY HÀI CỐT..! TẠI SAO?

    (...1,1 triệu liệt sĩ, trong đó 500 ngàn người có mộ được quy tập đủ danh tính, (..300 ngàn người phải chịu nằm dưới mộ( vô danh và 300 ngàn bộ đội vẫn chưa t́m thấy hài cốt.) (Trích đoạn : Tùy bút tháng Tư Nhà văn Vũ Ngọc Tiến )





    Việt cộng trước khi tháo chạy đă tàn sát các đồng đội,thương binh không thể di chuyển cùng với chúng

    (Lính VNCH phát hiện những mồ chôn dấu xácVC trong vùng Mekong Delta)



    Sau khi hoc tập về VN Hồ Chí Minh chỉ đạo CSVN áp dụng ngay sách lƯỢC sử dụng trẻ em làm vật "TẾ THẦN"















    "CƯƠNG QUYẾT TẬN DIỆT TRUNG CỘNG KẺ THÙ TRUYỀN KIẾP CỦA DÂN TỘC"

    (H́nh :Tù binh Cộng sản Bắc Việt (Các em xếp hàng mặc áo trắng) đang chuẩn bị được VNCH trao trả về miền Bắc)

  2. #2
    Member
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,476

    QUỐC HẬN 30 THÁNG 4 - Phần 13 : SINH BẮC TỬ NAM - Những ước mơ bị phản bội-300 ngàn BỘ ĐỘI VẪN CHƯA T̀M THẤY HÀI CỐT..! TẠI SAO?




    Đức Phong,Bù Đăng April 26, 1966





    Sinh 1959, nhập ngũ 1968 = 9 tuổi, và chết 1971 = 12 tuổi



    Măi cho đến hôm nay Cộng sản dối trá vẫn tiếp tục xô đẩy tuổi thơ vào lò sát sinh của chúng



    Những tù binh được cứu thoát từ mật khu Việt cộng (1972)
    Vietcong (23 year old)is examined by a doctor with the U.S. 101st Airborne Division




    (QUYẾT KHÔNG VỀ VỚI CỘNG SẢN THÀ CHẾT Ở MIỀN NAM)

    North Vietnamese prisoners sit at Bien Hoa airport carrying banners, protesting their release
    We don't want to go back and co-exist with the Communists




    Tù binh bộ đội xếp hàng trả về miền Bắc XHCN



    Hà nội ra lệnh tù binh cộng sản phải cởi bỏ quần áo và trang bị cá nhân đă được VNCH cấp phát.



    Thép đă tôi thế đấy đến Nhật kư Đặng Thùy Trâm :Những ước mơ bị phản bội
    Trần Trung Đạo


    http://www.trantrungdao.com/van/nhatkydtt.htm



    “Máu và Nước Mắt Trên Lưng Trường Sơn”
    http://www.viettribune.com/vt/index.php?id=1529



    "PHIM"


    " ĐỪNG ĐỐT " = ĐỪNG LÁO

    Một tuổi thơ bị đánh cắp.
    Một tuổi trẻ bị lừa gạt.
    Một oan hồn bị lợi dụng.

    Một lũ cộng đảng đồ tể độc ác phi nhân ,đừng giết Đặng Thùy Trâm đă chết thêm một lần nữa

    Không phải t́nh cờ, mà tất cả những lănh tụ cộng sản đồng thanh tán thưởng những tác phẩm văn nghệ như thế.

    Đồ tể Phan Văn Khải, Lê Khả Phiêu khi nói về những chi tiết trong cuốn nhật kư th́ ít ,nhưng nhấn mạnh,kêu gọi về sự thúc đẩy hy sinh th́ nhiều.

    Trong lá thư gửi báo Tuổi Trẻ, Phan Văn Khải viết nhân dịp kỷ niệm 30 năm ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước:

    “Tấm gương của Thùy Trâm và Thạc làm cho khát vọng đổi mới và phát triển đất nước càng thấm sâu trong mọi người Việt Nam ở trong nước cũng như nước ngoài, tạo khí thế mới trong lao động học tập và rèn luyện v́ sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc...”

    Lê Khả Phiêu th́ rống to hơn:

    “Lớp tuổi 20 hiện nay hăy thể hiện ḷng biết ơn sự ngưỡng mộ của ḿnh với những người đi trước những anh hùng liệt sĩ bằng hành động và trái tim của tuổi trẻ... Đó là sự cống hiến sức lực trí tuệ tài năng của ḿnh cùng cả dân tộc đưa Việt Nam bước vào một kỷ nguyên mới, đưa vinh quang hạnh phúc cho mọi người, của mọi người. Nối tiếp truyền thống anh hùng của cha anh góp phần vào thắng lợi của công cuộc đổi mới xây dựng và bảo vệ tổ quốc làm cho dân tộc ta bước lên đài hạnh phúc. Đó chính là giá trị đích thực của lẽ sống tuổi trẻ Việt Nam trong thế kỷ mới..."

    SAIGON "LIBERATON"

  3. #3
    Member
    Join Date
    15-08-2010
    Posts
    1,129

    Bằng chứng VC sử dụng trẻ em để đánh nhau -- Đỗ Văn Phúc




    Ảnh một cái bia liệt sĩ, của một Hạ Sĩ VC Lê Trung Tường, quê ở huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng B́nh. Em sinh năm 1959, nhập ngũ năm 1968 (lúc 9 tuổi) bị chết trận năm 1971 (lúc 12 tuổi).





    Trong mấy tháng trước đây, chúng tôi có lên tiếng về vụ bà Betty Tisdale nói rằng Chính phủ VNCH muốn giữ các em bé trên 10 tuổi để đánh giặc. Lời phát biểu này do phóng viên Hà Giang (báo Người Việt) ghi lại trong một cuộc phỏng vấn nhân kỷ niệm 35 năm ngày di tản các trẻ em mồ côi của Cô Nhi Viện An Lạc (G̣ Vấp).

    Dư luận đă lên án lời phát biểu vô căn cứ, láo bịp này.

    Nhưng bà Tisdale nay đă già, cho rằng bà không có trí nhớ tốt.

    Không có ǵ để chứng minh việc chính phủ VNCH từng sử dụng trẻ em để đánh giặc. V́ trong thực tế, điều này chưa bao giờ xảy ra.

    Ngược lại, chính bọn Cộng Sản VN đă đưa các em bé ra chiến trường. Là những người lính chiến, chúng tôi đă nhiều lần bắt hay hạ sát những tên lính VC rất trẻ, chừng 15, 16 tuổi.

    Hôm nay, do một người bạn từ VN cung cấp, chúng tôi xin dẫn chứng bằng hai tấm ảnh.

    • 1. Ảnh một cái bia liệt sĩ, của một Hạ Sĩ VC Lê Trung Tường, quê ở huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng B́nh. Em sinh năm 1959, nhập ngũ năm 1968 (lúc 9 tuổi) bị chết trận năm 1971 (lúc 12 tuổi).
    • 2. H́nh hai đứa bé c̣n ở tuổi đánh căng, chơi dế, đă cầm súng AK-47 ra chiến trường .


    Xin quư vị đưa h́nh ảnh này thật xa cho nhân loại thấy hết cái dă man của VC.

    Xin đăng lại bài xă luận của Đỗ Văn Phúc về lời tuyên bố lếu láo của bà Tisdale

    Chính Phủ VNCH Chưa Hề Xử Dụng Đến Trẻ Em để Đánh Giặc.

    Kư Giả Hà Giang, báo Người Việt với câu nói của BS Phan Quang Đán do bà Betty Tisdale thuật “Chúng tôi sẽ cố thủ, chúng tôi không thể bỏ cuộc. Chúng tôi không thể để cho Việt Cộng tiến chiếm. Chúng tôi cần tất cả các em trên mười tuổi ở lại để giúp đánh trận.Tôi rất tiếc là không thể để cho các em đi được. Đó là quyết định của chính phủ tôi.”

    LTS Chính Nghĩa Atlanta: Tưởng niệm tháng Tư đen, nhiều sự kiện, h́nh ảnh đă được gợi nhớ. Báo Người Việt, trước đây đă có hai hành động gây buồn phiền cho cộng đồng: “tử vi Nhân Quang”“chậu rửa chân vẽ lá cờ”. Tháng Tư năm nay, chúng tôi đọc bài của kư giả Hà Giang/báo Người Việt. Trong đó là câu nói của BS Phan Quang Đán với nội dung không đúng về chế độ VNCH. Xin mời xem bài viết của cộng tác viên Đỗ Văn Phúc từ Austin.

    Đỗ Văn Phúc

    Ba mươi năm trước đây, nước Việt Nam Cộng Hoà bị bức tử do sự tráo trở thất hứa của người bạn đồng minh Hoa Kỳ. Một trong nhiều nguyên nhân chính là ác ư của bọn nhà báo vô lương tâm đă xuyên tạc, bôi đen t́nh h́nh chính trị và quân sự tại miền Nam để làm cho dư luận phản chiến Hoa Kỳ rầm rộ phản đối và mạt sát chính quyền Việt Nam Cộng Hoà, dẫn đến sự biểu quyết của lưỡng viện Quốc Hội Hoa Kỳ đi từ cắt giảm viện trợ cho đến khi chém nhát dao cuối cùng chí tử vào chính phủ và nhân dân miền Nam.
    Người c̣n sống mà c̣n bị bôi nhọ và vô phương chống đỡ. Nói chi đến người đă chết th́ không c̣n cơ hội nào để biện minh. May mà những thập niên vừa qua, nhiều nỗ lực đă được thực hiện do các cựu tướng lănh và các chính khách Hoa Kỳ v́ bị thôi thúc bởi lương tâm mà đă lên tiếng để trả lại sự thật cho lịch sử; trong đó có vấn đề văn hồi danh dự cho chính phủ và quân lực VNCH. Nhiều chính khách, quân nhân, nhà báo Việt Nam cũng hết ḷng đóng góp vào nỗ lực trên qua hàng trăm bài báo, tài liệu, sách vở, và những bài tham luận đọc trước các hội nghị quốc tế về Viêt Nam. Tuy quá muộn màng, nhưng ít ra cũng giúp cho công luận thế giới thấy được chính nghĩa của miền Nam và sự man trá hung tàn của chế độ Cộng Sản để góp phần nào vào cuộc đấu tranh cho Tự do dân chủ tại Việt Nam hiện nay.

    Mới đây, nhân nhớ lại ngày tang thương 30-4, nhiều người đă luôn dịp nhắc nhở đến kỷ niệm 35 năm ngày di tản hàng trăm trẻ em mồ côi do Hoa Kỳ tổ chức trong chiến dịch Baby Lift vào những ngày rối ren đen tối cuối cùng trước khi mất miền Nam. Trên tờ báo Người Việt Tây Bắc ngày 13 tháng 4, 2010 có đăng một bài của cô Hà Giang phỏng vấn bà Betty Tisdale về cuộc di tản nhân đạo này (Cô Hà Giang là phóng viên báo Người Việt tại Nam Cali, nên có lẽ bài viết này đă được đăng trên Người Việt).

    Bà Tisdale năm nay 87 tuổi, là phụ nữ can đảm và nhân ái đă đóng vai tṛ rất quan trọng trong kế hoạch di tản được 216 trong số khoảng 400 trẻ em của Viện Mồ Côi An Lạc vào ngày 12 tháng 4, năm 1975.

    Tất cả những chi tiết trong đời bà Tisdale đều nói lên tấm ḷng nhân ái bao la của người phụ nữ Mỹ Betty Tisdale đă có mặt ở Sài G̣n trong những ngày nguy hiểm nhất để thực hiện một việc mà phóng viên Hà Giang gọi là vô tiền khoáng hậu v́ bà cho rằng:”Chỉ biết là tôi không thể để cho các em sống trong thế giới vô thần của chủ nghĩa Cộng Sản!”.

    Tuy nhiên, khi nói về việc xin phép cho các em mồ côi được di tản, bà Tisdale đă kể lại rằng bà đem danh sách các em lên tŕnh Bộ Xă Hội VNCH để xin phép. Tại đây, theo lời bà th́ Bác Sĩ Phan Quang Đán, Thứ Trưởng Bộ Xă Hội đă nói: “Chúng tôi sẽ cố thủ, chúng tôi không thể bỏ cuộc. Chúng tôi không thể để cho Việt Cộng tiến chiếm. Chúng tôi cần tất cả các em trên mười tuổi ở lại để giúp đánh trận.Tôi rất tiếc là không thể để cho các em đi được. Đó là quyết định của chính phủ tôi.” . (trích nguyên văn theo bài viết của Hà Giang).

    Gần cuối bài phỏng vấn, bà lại nhắc câu nói của Bác Sĩ Phan Quang Đán một lần nữa:

    “Tôi đă ra đi, bỏ lại gần hai trăm đứa con ḿnh đă săn sóc cả mười bốn năm trời.Và lời nói của Thứ Trưởng Phan Quang Đán măi cứ vang trong tai tôi. ‘Chúng tôi sẽ cố thủ. Chúng tôi không thể bỏ cuộc.Chúng tôi không thể để cho Việt Cộng tiến chiếm. Chúng tôi cần tất cả các em trên mười tuổi ở lại để giúp đánh trận.’”

    Điều này làm chúng tôi vô cùng ngỡ ngàng. Hơn hai mươi năm chiến tranh, có những giai đoạn thật tàn khốc, và khó khăn về tài nguyên nhân lực, chính phủ miền Nam chưa hề phải xử dụng đến các thiếu niên để cầm súng; trong khi đối phương chúng ta là phe Cộng Sản đă phải tuyển mộ nhiều thiếu niên mười lăm mười sáu. Hoặc trong các khu Việt Cộng kiểm soát, ngay các em bé 7, 8 tuổi và các cụ già gần đất xa trời cũng được huấn luyện để ném lựu đạn hay bắn súng. Sự khác biệt giữa chúng ta và đối phương là một bên là một xă hội văn minh, thượng tôn pháp luật, biết tôn trọng luân thường đạo lư, và một bên kia là xă hội man rợ, chỉ biết dùng bất cứ phương tiện nào cho mục đích của họ mà thôi. Chính sách của các chính phủ miền Nam rất rơ ràng, chỉ động viên thanh niên trên 18 tuổi mà thôi. Trong thực tế, có nhiều trường hợp các em 16, 17 v́ ham đời binh nghiệp, đă làm giấy khai sinh giả để đầu quân. Nhưng nếu quân đội phát giác ra hay do cha mẹ khiếu nại, các em đều được trả về với gia đ́nh.

    Để t́m hiểu sự thực về câu nói trên của cố BS Phan Quang Đán, kư giả LC của báo Chính Nghĩa (Atlanta) cùng chúng tôi gọi điện thoại đến bà Tisdale để t́m hiểu cho rơ vấn đề, th́ được bà hứa sẽ trả lời nếu gửi bằng email cho bà. Bà đă cho chúng tôi địa chỉ email. Qua ngày thứ Ba 20-4-2010, chúng tôi không nhận hồi đáp, nên đă gọi điện thoại lần nữa. Lần này, bà đă than rằng bà quá già nên không nhớ hết mọi chuyện. Bà nói với chúng tôi “Nếu thấy sai ǵ th́ xin cứ sửa!”

    Thật khó xử cho chúng tôi. Làm sao chúng tôi có quyền sửa lại những điều do chính bà đă nói ra?

    V́ thế, chúng tôi cũng có thể đặt vài giả thuyết. Hoặc bà đă không nhớ rơ, nên nói những điều không chính xác. Hoặc kư giả Hà Giang đă nghe lầm hay dịch từ lời của bà Tisdale qua Việt ngữ thiếu chính xác.

    Chúng ta kính phục và biết ơn nghĩa cử của bà Tisdale. Nhưng chúng ta khó chấp nhận được một lời nói xúc phạm đến danh dự của một chính phủ, một chế độ Cộng Hoà, dù nó không c̣n hiện hữu. Chúng ta đă từng tả xung hữu đột để xoá tan những dư luận độc ác của truyền thông và phản chiến Hoa Kỳ; dĩ nhiên chúng ta sẽ rất đau ḷng khi thấy sự ngộ nhận từ một phụ nữ mà nhiều người trong chúng ta khâm phục và biết ơn.

    Chúng tôi mong rằng các tổ chức Cộng Đồng, các đoàn thể Quốc gia nên t́m hiểu thật kỹ và cùng lên tiếng về sự việc này. Chúng tôi không rơ cụ Phan Quang Đán hiện c̣n sống hay đă qua đời. V́ cụ là người đầu tiên có thể minh chính lời nói trên để gỡ oan cho chính phủ VNCH. Nếu chẳng may, cụ không c̣n trên thế gian này, th́ chúng ta sẽ xin bà Tisdale v́ lương tâm trong sáng mà có lời đính chính vậy. Chúng tôi trân trọng đề nghị kư giả Hà Giang của báo Người Việt nên tiếp xúc với Bà Betty Tisdale và cho cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản được rơ thực chất của vấn đề.

    Nguồn: http://www.vietland.net/main/showthread.php?t=13213

  4. #4
    Member
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,476
    " Ôi giặc Mỹ !Trông bao tội ác của bây đă chất đầy như núi.!!
    C̣n sống ngày nào ta phải chiến đấu đến giọt máu cuối cùng để trả được mối thù vạn kiếp đó." Đặng Thùy Trâm

    Hội "nhà văn" Hà nội đă cắt bỏ đoạn này và nhiều đoạn khác trong NHẬT KƯ ĐẶNG THÙY TRÂM ...
    Với mục đích tuyên truyền cho t́nh h́nh "đổi mới" để có $ đôla Mỹ.




    " Ôi giặc Mỹ ! Trông bao tội ác của bây đă chất đầy như núi."



    " Ôi giặc Mỹ ! Trông bao tội ác của bây đă chất đầy như núi."



    " Ôi giặc Mỹ ! Trông bao tội ác của bây đă chất đầy như núi."



    " Ôi giặc Mỹ ! Trông bao tội ác của bây đă chất đầy như núi."



    " Ôi giặc Mỹ ! Trông bao tội ác của bây đă chất đầy như núi."

    " Ôi giặc Mỹ ! Trông bao tội ác của bây đă chất đầy như núi.!!
    C̣n sống ngày nào ta phải chiến đấu đến giọt máu cuối cùng để trả đượcmối thù vạn kiếp đó." Đặng Thùy Trâm

    “Tác phẩm Máu và Nước Mắt Trên Lưng Trường Sơn ra đời nhắm vào đảng CSVN sau khi chúng tôi đọc tập Nhật Kư Đặng Thùy Trâm.

    Đặng Thùy Trâm là nạn nhân của chế độ CSVN.

    Đặng Thùy Trâm không là đối tượng tấn công của chúng tôi.
    Về mặt nhân bản và dân tộc, chúng tôi trân trọng t́nh cảm, hoàn cảnh và ḷng chân thật của Đặng Thùy Trâm.

    Chúng tôi chỉ muốn ngăn chận tác động giả trá của nhà cầm quyền Hà Nội đă dùng tập NKĐTT cắt xén, thêm bớt và sửa đổi để làm mặt tuyên truyền, xâm nhập vào công luận Hoa Kỳ và giới trẻ Việt Nam. Chúng tôi muốn thế giới và người Hoa Kỳ biết rơ hơn về sự thật và mặt thật của đảng CSVN và chế độ Hà Nội.

    Đó là lư do chúng tôi phát hành quyển sách này bằng cả tiếng Anh, Pháp, Việt để người Tây phương và thế hệ Việt Nam sinh ở trong nước và hải ngoại có thể t́m đọc và hiểu được những ǵ thật sự xẩy ra trên quê hương cha mẹ các em…”.

    Việt cộng đă yêu cầu THE VIETNAM CENTER tháo gỡ bản dịch Nhật kư ĐTT Anh Ngữ xuống.Để bọn chúng rộng đường sửa đổi,cắt xén và thao túng sự chân thực chính xác của nhật kư ...

    (The English language version of the the diaries of Dr. Dang Thuy Tram have been removed from our site at the request of the family....)



    http://quechoablog.wordpress.com/201...#comment-61991

    Tùy bút tháng Tư
    Nhà văn Vũ Ngọc Tiến

    Giờ đă là giữa tháng 4/2010, sắp đến ngày tṛn 35 năm đất nước thống nhất từ đỉnh cổng trời Hà Giang đến đất mũi Cà Mau.
    Cái giá phải trả cho sự kiện này không nhỏ: 1,1 triệu liệt sĩ, trong đó 500 ngàn người có mộ được quy tập đủ danh tính, 300 ngàn người phải chịu nằm dưới mộ vô danh và 300 ngàn người vẫn chưa t́m thấy hài cốt.

    Ở phía bên kia cuộc chiến, các con số tương đồng cũng đâu có thua kém và họ cũng là con dân nước Việt cả thôi!

    Là người viết văn, nhưng có thói quen điều tra xă hội học, ghi chép lại làm lưng vốn cho ng̣i bút của ḿnh nên trong đầu tôi miên man ám ảnh bởi những con số, trôi ra thành câu chữ trăn trở trên mặt giấy giữa tháng Tư lịch sử này…

    35 năm sau cuộc chiến, nếu tôi chen số ”0” vào giữa sẽ là 305 ngàn ha rừng đầu nguồn ở 10 tỉnh biên giới đă được mấy ông quan đầu tỉnh tùy tiện cho nước ngoài thuê 50 năm mà giá thuê 1m2/năm chỉ đủ mua vài cọng rau muống thôi ư?

    Điều đáng để tôi trăn trở âu lo là trong đó có 240 ngàn ha rừng được cho các chủ doanh nghiệp nói tiếng Hoa, quốc tịch Trung Quốc, Đài Loan, Malaysia “thuê đất trồng rừng” ở những vùng biên giới nhạy cảm! Tôi đă thử điều tra một dự án của họ ở mấy xă thuộc huyện Tràng Định (Lạng Sơn).Chợt giật ḿnh v́ h́nh như nếu tôi không nhớ lầm th́ gần 40 năm trước ḿnh đă từng thăm ḍ quặng bauxite bằng phương pháp địa vật lư.Hay như một dự án trồng rừng khác ở Hà Giang, tôi ngờ rằng trong phạm vi mấy xă đó có những điểm triển vọng vàng sa khoáng.
    Nói đến rừng đầu nguồn, tôi lại liên tưởng đến vấn nạn xuất hiện tràn lan, vô tổ chức các công tŕnh thủy điện vừa và nhỏ, không chỉ dẫn đến nguy cơ tàn phá rừng, hủy hoại môi sinh, xả lũ vô tội vạ ở Quảng Nam, Quảng Ngăi năm ngoái mà c̣n chiếm mất diện tích canh tác tốt nhất của đồng bào các dân tộc miền núi phía Bắc.

    Điều tra quanh thị trấn du lịch, nghỉ dưỡng Sa Pa, trong bán kính 30 km có tới 17 dự án thủy điện nhỏ?

    Ai cũng biết, địa điểm thiết kế ḷng hồ thủy điện nhỏ lư tưởng là thung lũng giữa núi, đó cũng là nơi có ruộng trồng lúa vốn rất hiếm hoi của người Dao, Mông, Thái, Tày, Nùng… ở Tây Bắc, Việt Bắc.

    Họ mất rừng, mất ruộng nên lũ lượt tha hương làm dân di cư tự do vào các tỉnh Tây Nguyên

    Bỗng chốc họ từ nạn nhân trở thành thủ phạm phá rừng v́ buộc phải đốt rẫy làm nương ở nơi đất mới.

    Cái ṿng luẩn quẩn phá rừng kia bao giờ chấm dứt?

    Câu hỏi này tôi đă từng đặt ra trong lọat 5 bài viết về Tam Nông trên báo Văn Nghệ Trẻ, nhân hội nghị Trung ương 7, khóa X họp vào giữa năm 2007, vẫn rơi vào im lặng.

    Những con số ám ảnh tâm thức, xui khiến tôi năm 2005 đă cất công đi t́m nhân chứng lịch sử- ông Nguyễn Văn Bê, một trong số 13.000 người bị thương bên cây cầu Hàm Rồng.

    Ông Bê quê ở xă Nga Lĩnh, huyện Nga Sơn, nhưng vào lúc tôi đi t́m, ông đang cuốc đất thuê cho chủ trang trại trồng dứa ở ngoại vi thị xă Bỉm Sơn.

    Ông bị thương trong trận đánh ngày 3/4/1965. Một mảnh bom đă găm qua mũ sắt, chui vào đỉnh đầu, đến nay chỗ bị thương vẫn c̣n phập phồng mảng da đầu.

    Sau khi ra viện, xuất ngũ vài năm th́ vết thương trên đầu mới tái phát, biến ông Bê thành người ngu ngơ, biết ǵ về các thủ tục vốn đă khá phiền phức để hưởng tiêu chuẩn thương binh.

    Tính đến thời điểm 2005 là vừa tṛn 40 năm ông không hề được hưởng tiền trợ cấp.

    Trớ trêu ở chỗ chiếc mũ sắt có vết thủng trên đỉnh đầu của ông lại cũng được người ta đem trưng bày ở nhà Bảo tàng cách mạng tỉnh Thanh suốt 40 năm ấy, c̣n người thủng đầu, nghe thiên hạ đồn: “Ông muốn có sổ trợ cấp phải làm thủ tục “đầu tiên”, không có th́ nghỉ cho khỏe!”

    Chẳng biết 5 năm qua, sau lần gặp tôi, ông sống ra sao, đă được cấp sổ hay chết rồi vẫn c̣n ôm mối hận?

    Tài liệu thống kê gần đây cho tôi biết, 35 năm sau cuộc chiến, Việt Nam ta có: 3,2 triệu người định cư ở gần 100 quốc gia và vùng lănh thổ; 500.000 người đi làm thuê ở 40 quốc gia; 250.000 người đi lấy chồng nước ngoài, chủ yếu ở Trung Quốc, Đài Loan, Hàn Quốc, Malaysia; 30.000 du học sinh ở châu Âu, châu Úc và Bắc Mỹ…

    Trong số 3,2 triệu người Việt định cư ở hải ngoại hiện nay, số ra đi trước ngày 30/4/1975, kể cả số di cư từ thời thuộc Pháp chỉ khoảng 1 triệu, số c̣n lại hơn 2 triệu người chủ yếu rời bỏ đất nước từ nửa cuối thập niên 70 và cả thập niên 80 của thế kỷ trước.

    Thế hệ chúng tôi “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”, giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc, sao những người được chúng tôi giải phóng lại ào ào bỏ nước mà đi đông đến vậy?

    Đất nước qua 24 năm đổi mới, ta vẫn tự hào về tốc độ tăng trưởng ngọan mục trong 12 năm liền (1996- 2007).

    Thế nhưng chất lượng tăng trưởng th́ sao?

    Cánh kéo phân hóa giàu nghèo giăn ra tới mức chỉ một nhúm người đi xe triệu đô, cưỡi máy bay riêng, ngủ biệt thự sang trọng, trong khi có nửa triệu người đi làm thuê kiếm sống ở xứ người và 250 ngàn cô gái hơ hớ tuổi xuân phải lấy chồng chồng ngoại để có tiền cứu đói hay trả nợ cho gia đ́nh.

    Trong cộng đồng 3,2 triệu người Việt hải ngoại, tôi biết có khoảng 300 ngàn chuyên gia cấp đại học và trên đại học, phần lớn đều tha thiết mong có cơ hội phụng sự Tổ quốc.

    Đó là nguồn nhân lực tuyệt vời cho công cuộc phát triển, sao các nhà quản lư trong nước lại ghẻ lạnh, hờ hững với họ?

    Tôi có thời gian làm Thư kư ṭa sọan cho tạp chí Thế giới vi tính (PC World VN), một tạp chí hàng đầu về CNTT nên hiểu khá rơ nội t́nh vụ việc ông Trương Trọng Thi- người Pháp gốc Việt, nhà phát minh thuộc tốp tiên phong của thế giới về máy tính cá nhân và công nghệ vi xử lư, ngay từ năm 1973 đă có nguyện vọng hợp tác đầu tư với Nhà nước ta về lĩnh vực này và bị ghẻ lạnh ra sao.

    Cố GS Trần Lưu Chương sinh thời có lần tâm sự với tôi: “Hăy tưởng tượng ở thời điểm năm 1973, lúc châu Á và cả thế giới c̣n đang ở buổi b́nh minh của cuộc cách mạng tin học, nếu ta ủng hộ Trương Trọng Thi lập xưởng chế tạo PC và tổ chức nghiên cứu công nghệ vi xử lư th́ Ấn Độ và Trung Quốc chỉ có nước chạy theo bái ta làm sư phụ, chứ đâu như bây giờ ta thua họ 10 năm phát triển công nghiệp phần cứng và gia công phần mềm xuất khẩu.”

    Lại nữa, con số 30,000 du học sinh, nghiên cứu sinh Việt Nam đang ở Tây Âu và Bắc Mỹ là nguồn chất xám trẻ vô cùng quư giá, sao 70- 80% trong số họ không muốn về nước, đâu chỉ v́ đăi ngộ thấp mà c̣n v́ điều kiện làm việc, cơ hội thăng tiến bị cơ chế dị mọ trong nước ḱm hăm?…

    Có tiếng gà gáy sáng cất lên thao thiết, chơi vơi, lạ hóa giữa không gian khu đô thị mới, chất ngất các ṭa nhà chung cư cao tầng

    Ông lăo hàng xóm cùng tầng 11 của tôi bảo, ông nuôi chú gà tre Nam bộ làm cảnh, cho nguôi nỗi nhớ làng quê Đông Anh bị giải tỏa làm sân “gôn”, bứng ông cùng bà lăo răng đen, vấn khăn mỏ quạ ra nhập hàng ngũ cư dân đô thị mới.

    Tiếng gà làm tôi liên tưởng đến buổi tọa đàm “Kê minh thập sách- minh triết trị quốc an dân” tại Hội trường tầng 3, nhà số 53 Nguyễn Du – Hà Nội vừa diễn ra hôm 15/4/2010.

    Hơn 600 năm trước, bà Chế thắng phu nhân Nguyễn Thị Bích Châu đă dâng lên vua Trần Duệ Tông bản “Kê minh thập sách” gồm 10 điều phản biện và kiến nghị, ḥng cứu đất nước ra khỏi khủng hoảng toàn diện về chính trị, quân sự, kinh tế.

    Mỗi lời của bà tới nay vẫn c̣n tươi rói màu xanh của cuộc sống, thiết thực với hiện t́nh đất nước, ngỡ như ta đang đọc một bản góp ư cho văn kiện Đại hội đảng CSVN lần thứ XI, ví dụ:

    “…Ba, ngăn chặn lũ lộng quyền để pḥng chính sự sâu mọt.

    Bốn, thải loại bọn tham nhũng để trừ tệ đục khóet của dân.

    Năm, xin chấn hưng văn hóa giáo dục khiến ánh đuốc rực cùng mặt trời chiếu khắp.

    Sáu, xin cầu lời nói thẳng để cho cổng thành cùng đường ngôn luận rộng mở…”

    Tôi nhớ, trong buổi tọa đàm đó, khi anh GS Chu Hảo mời tôi lên phát biểu, tôi đă uống thuốc liều nêu ra hai ư hỏi lại các cử tọa cũng là hỏi chính ḷng ḿnh:

    Một là bản “Kê minh thập sách” có 6 điều thuộc về minh triết trị quốc an dân ngắn gọn, khúc triết và 4 điều thuộc về binh pháp, đọc lên ngỡ như binh pháp Tôn Tử hay Binh thư yếu lược của Hưng Đạo đại vương vậy. Bà Nguyễn Thị Bích Châu chỉ là cung phi, mồ côi từ nhỏ, vào cung tự học mà tỏa sáng nên chăng coi đây là sự cô đúc trí tuệ của nhiều bậc thức giả dân gian vào trong văn bản lưu truyền cho hậu thế, thông qua sự phát ngôn của nhân vật lịch sử đă hóa thánh trong ḷng dân ở các đền thờ miền quê Nghệ Tĩnh?

    Hai là, phải chăng “Kê minh thập sách” tập hợp ư nguyện của dân chúng mà ra đời từ hệ quả tất yếu sau mấy chục năm chính sự suy đồi, vua tôi sa đọa?

    Thực tế lịch sử cho thấy nhà Trần sau hơn nửa thế kỷ lừng lẫy và 3 lần đánh thắng giặc Nguyên Mông, đến năm 1314 bắt đầu trượt dài trong sa đọa với sự lên ngôi của vua Trần Minh Tông. Ông vua này là con thứ, được vua cha cưng chiều đưa lên ngôi lúc mới 14 tuổi (SN 1300), chỉ ham ăn chơi, trác táng trong sự dung túng của thượng hoàng và sự o bế của lũ nịnh thần.

    Đến năm 1329, đang c̣n sung sức ở tuổi 29 Minh Tông đă vội lẩn tránh quốc sự, nhường ngôi cho vua Trần Hiến Tông mới lên 10 tuổi (SN 1319) để ḿnh làm Thượng hoàng. Năm 1341, Hiến Tông chết lúc 22 tuổi, chưa kịp có con nên con thứ 10 của Minh Tông mới lên 5 tuổi (SN 1336) lên làm vua, hiệu là Trần Dụ Tông.

    Như vậy, từ năm 1314 đến 1369 là 55 năm triều đ́nh mục nát, chính sự nhố nhăng như phường chèo nên năm 1369 một gă lưu manh Dương Nhật Lễ, con anh hề chèo gốc Hoa trong cung là Dương Khương cũng có thể cướp ngôi làm vua được 2 năm (1369- 1370). “Kê minh thập sách” dâng lên vua Trần Duệ Tông (1372- 1377), không được vua tiếp nhận nên năm 1400 nhà Trần mới mất về tay nhà Hồ, rồi cuối cùng nước cũng mất về tay giặc Minh ở phương Bắc.

    Phải chăng khi một chính thể kéo dài sự mục nát suốt mấy chục năm, quyền bính lọt vào tay lũ lưu manh hạ đẳng, chính sự nhố nhăng như phường chèo, lại khước từ minh triết Việt trong “Kê minh thập sách” th́ họa diệt vong là tất yếu?

    Bài học lịch sử “Kê minh thập sách” cuối thời nhà Trần, nay nhân ngày giỗ thứ 633 bà Chính thắng phu nhân Nguyễn Thị Bích Châu, tôi bồi hồi ngẫm lại vẫn thấy c̣n nguyên giá trị giữa bầu trời Thủ đô tháng Tư năm 2010…

    Hà Nội 18/4/2010


    http://vietnamsaigon.multiply.com

  5. #5
    Member
    Join Date
    25-01-2011
    Posts
    345

    Hồn Thiêng Sông Núi Giuc .... !

    "CƯƠNG QUYẾT TẬN DIỆT TRUNG CỘNG KẺ THÙ TRUYỀN KIẾP CỦA DÂN TỘC"

    Câu nói ấy đă hơn 36 năm trôi qua , dư âm c̣n vang dội theo tiếng hờn non nước măi tới bây giờ và tận đến ngàn sau !

    Ta hăy chuyển lời kêu gọi này đến 90 triệu đồng bào ruột thịt tại quê nhà và khắp nơi trên tận cùng thế giới !

    Hăy khắc trong tim , ḥa trong máu , in thật sâu vào năo trạng rằng kẻ thù truyền kiếp luôn luôn làm khổ dân tộc ta ! Bằng mọi thủ đoạn , mọi thâm độc , mọi âm mưu cướp nước chúng đă thông đồng bọn việt gian cộng sản chiếm của ta hơn ngàn cây số vuông biên viễn , hàng trăm ngàn hải phận Việt , nuốt tươi của ta biết bao hải đảo tại Hoàng- Trường Sa ...!


    "CƯƠNG QUYẾT TẬN DIỆT TRUNG CỘNG KẺ THÙ TRUYỀN KIẾP CỦA DÂN TỘC" !


    "CƯƠNG QUYẾT TẬN DIỆT TRUNG CỘNG KẺ THÙ TRUYỀN KIẾP CỦA DÂN TỘC"
    !

    "CƯƠNG QUYẾT TẬN DIỆT TRUNG CỘNG KẺ THÙ TRUYỀN KIẾP CỦA DÂN TỘC" !


    "CƯƠNG QUYẾT TẬN DIỆT TRUNG CỘNG KẺ THÙ TRUYỀN KIẾP CỦA DÂN TỘC"
    !


    DÂN TỘC VIỆT NAM MUÔN NĂM !

    TỔ QUỐC VIỆT NAM MUÔN NĂM !

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •