Cuộc chiến dự kiến của ta đối với Trung Quốc rất phức tạp.
Không nói th́ thấy các bạn bàn về vũ khí, chiến thuật, chiến lược nghe tức lắm. Cuộc chiến dự kiến của ta đối với Trung Quốc rất phức tạp, nó diễn ra không phải trên chiến trường. Bài này Meta đóng vai Hồ Cẩm Đào để xem ông ta nghĩ ǵ, tính ǵ để thôn tính nước ta.

Sẽ không có đổ quân đánh chiếm, thiết lập đô hộ phủ, dinh thái thú như trước. Một cuộc chinh phạt hiện đại luôn đi kèm với 1 "lư tưởng" để thuyết phục thế giới và nhân dân nước bị tấn công. "Dạy cho man di mọi rợ biết văn minh, lễ giáo" như thời Bắc thuộc. "đem ánh sáng văn minh vào nơi ngu tối" như thời Pháp thuộc...... là những lư tưởng của bọn cướp nước. Nếu cứ ỷ mạnh chiếm nước nhỏ, rốt cục cả thế giới chỉ c̣n 1 nước mạnh nhất. Điều này không thể xảy ra v́ chưa từng xảy ra và nó mang lại hiểm họa thế chiến. Một thế chiến sẽ làm đảo lộn trật tự thế giới. Một xáo trộn trật tự thế giới như bây giờ có lẽ chỉ có lợi cho những nước nhỏ yếu. Tỷ như trong 1 làng, chỉ có người nghèo mới mong bọn cướp đến cướp cả làng, bởi nó có thể thay đổi số phận thằng nghèo. Trung Quốc và Mỹ không bao giờ muốn trật tự này đảo lộn. Nga nữa. Tuy không ảnh hưởng lắm ở Á Châu nhưng nếu cần, Nga sẽ là một yếu tố tích cực trong việc phân chia ảnh hưởng nếu chiến tranh. Tóm lại, chiến tranh thuần túy bắt trai tráng địch xỏ xâu mang về làm nô lệ, bắt phụ nữ làm t́ thiếp, cướp đoạt chiến lợi phẩm kiểu đế quốc Mông Cổ ngày xưa không thể xảy ra. Chiến tranh xâm lăng ngày nay tinh vi hơn nhiều.

Việt Nam có 330 ngàn km vuông và 85 triệu người. Trung Quốc có 10 triệu km vuông và 1.5 tỉ người. Đem dân số chia cho diện tích th́ ra mật độ dân cư. Mật độ dân cư nước ta là 250 người / km vuông. Mật độ dân cư Trung Quốc là 150 người / km vuông. Chiếm lănh thổ nước nhược tiểu quả là rồ dại v́ nó có nghĩa nuôi thêm 80 triệu người nữa mà đất không nới rộng ra được bao nhiêu. Trung Quốc mỗi năm có vài ngàn người Bắc Hàn trốn qua tị nạn đă kêu trời như bọng, khi không nuôi 85 triệu người Việt làm chi?

Điều kiện lư tưởng để bị xâm lăng
Khi đánh bại quân đội nước nhỏ để cai trị, bọn xâm lăng luôn chọn một tay sai để tránh tiếng xâm lăng. Nhưng trong lịch sử nước ta, chính quyền tay sai thường bị khinh miệt, không đủ uy tín, đức độ để an dân. An dân nghĩa là dập tắt những mầm mống khởi nghĩa. Một đất nước chín mùi cho 1 cuộc chinh phục là một đất nước được lănh đạo bởi những kẻ đặt quyền lợi đất nước dưới quyền lợi cá nhân, gia đ́nh, đảng phái. Và quan trọng nhất, người lănh đạo phải đủ uy lực trị dân nhưng lại không đủ uy lực chống ngoại xâm. Bọn xâm lăng chỉ cần dùng tiền bạc, binh lực hoặc mọi phương tiện khác để trấn áp lănh đạo. Thế là xong. Nguy cơ phản loạn đă có chính quyền bù nh́n cáng đáng, nếu họ vẫn c̣n đủ uy để trấn áp ḷng người. Hăy suy gẫm vụ biểu t́nh chống Trung Quốc gần đây, chỉ cần vài trăm cảnh sát, phong trào yêu nước sụp đổ hoặc chỉ c̣n một vài tiếng nói tức tối lẻ loi trong các diễn đàn "chui". Trung Quốc hài ḷng lắm. Chúng biết rằng trị VN không cần phải chiến đấu với 80 triệu người, chỉ cần "làm việc" với hơn chục người trong bộ chính trị là đủ.

Nếu Meta là kẻ xâm lăng, nếu trước mặt Meta là bản đồ thế giới, Meta chọn VN để xâm lăng v́ nó quá đơn giản. Chỉ cần cài những người chủ trương theo Meta vào bộ máy lănh đạo là xong. Mọi đường lối, chính sách của VN sẽ được Meta chấp thuận - bằng không các chủ tịch nước, thủ tướng, tổng bí thư sẽ bị thay thế. Dùng ngoại giao, quân sự, tiền bạc v.v... để thực hiện điều đó. Khi lănh đạo cả nước nằm trong tay rồi, sẽ không có chiếm đóng v́ tay sai đă triệt hạ hết "phản động" rồi, có ai chống nữa đâu mà chiếm đóng. Chiến lược này chỉ hiệu nghiệm nếu chính phủ nước yếu lại có khả năng trị dân, tức quốc gia có mức ổn định chính trị cao. Không chiếm đóng tất không bị sa lầy bởi trường kỳ kháng chiến.
Một nguy cơ cần nhắc nhở: Có bạn nói Hoàng Sa, Trường Sa là của ta. Mất đi, rồi sau này sẽ lấy lại.

Thưa không dễ đâu. Một Tây Tạng mất là mất hẳn. Một Chiêm Thành mất là mất hẳn. Chẳng có cơ lấy lại trừ phi có thế chiến. Nhưng lịch sử nhân văn chỉ có 2 lần thế chiến. Hai lần thế chiến chỉ 1 lần tạo được thế độc lập cho VN. Cho nên nếu không giữ từng tấc đất, không bao giờ lấy lại được. Tội này chúng ta phải trả lời trước bàn thờ tổ tiên. Tội này, chúng ta tṛng cái gông xiềng nô lệ cho con cháu.

Trung Quốc muốn ǵ?
Mục tiêu tối hậu của Trung Quốc là eo biển Malacca chứ không chỉ Hoàng Sa, Trường Sa. Hăy xem đây:


Tại sao Trung Quốc nằng nặc đ̣i Hoàng Sa, Trường Sa của VN mà không đ̣i ǵ của Bắc Hàn, hay gần gũi hơn, đ̣i các hải đảo của Phi Luật Tân? Lẽ dễ hiểu chỉ v́ con đường năng lượng của Trung Quốc đi ngang Việt Nam.

Eo biển Malacca là tử huyệt kinh tế Trung Quốc. Trong chiến tranh, chỉ cần chận eo biển này 1 tháng, Trung Quốc có thể bại trận. Trong thời b́nh, chỉ cần chận eo biển này 1 tuần, Trung Quốc có thể tê liệt sản xuất. Bằng giá nào Trung Quốc cũng phải bảo vệ Malacca như Mỹ bảo vệ kinh đào Panma.
Sự kiện nước ta luôn thua thiệt trong các vụ gây hấn trên biển (c̣n tranh căi, chưa thuộc chủ quyền ai) chỉ v́ sự hiện diện của hải quân Trung Quốc trong khu vực. Chỉ khi giành được quyền kiểm soát biển đông thuộc chủ quyền ta, hải quân Trung Quốc mới có thể tuần tra sâu xuống Singapore, Mă Lai, vịnh Thái Lan. Lúc đó mới vẽ lại cái lưỡi ḅ sao cho liếm tới Malacca.

Nắm được Malacca, Trung Quốc sẽ dừng lại v́ bài học Sô Viết vẫn c̣n đó. Bành trướng quá chẳng ai đánh cũng đổ v́ chi phí cao và v́ thế giới không phải kẻ khờ, đứng nh́n suông. Mông Cổ ngày xưa cũng bành trướng quá mà tự phân ră.

Để có thể sản xuất ra một công hàm thứ hai sau công hàm Phạm văn Đồng, Trung Quốc cần nhiều "binh trạm" bên Lào. C̣n nhớ đường ṃn HCM với các binh trạm do toán 559 tổ chức? Binh trạm hiện nay không để chuyển quân, chuyển vũ khí mà chỉ dùng làm sức ép. Ngụy trang thành những toán công nhân thợ mỏ đồng, ch́, kẽm, bauxite, các binh trạm ngày nay đă phát triển thành những thị trấn người Tàu, có khả năng nuôi quân, dưỡng quân và tung quân vào VN. Phong Saly, Xiêng Khoảng, cao nguyên Boloven, Savanakhet ... toàn những công ty đào mỏ không nhằm mục đích lợi nhuận. Họ lỗ vốn nhưng mục đích của họ là "binh trạm áp lực" chứ không phải làm ăn. Năm nay, một thành công vượt bực của họ là 1 binh trạm được hợp pháp xây dựng ngay tại VN, tỉnh Lâm Đồng. Tiền bạc họ không cần, chỉ cần 1 điều kiện là đưa nhân công của họ "tiếp cận" mục tiêu. Ta không mắc mưu nhưng ta không thể từ chối v́ lănh đạo ta thân Trung Quốc.

Với cái đe binh trạm và cái búa hải quân ngoài biển, viễn ảnh thay lănh đạo của ta trong mỗi đại hội đảng do Trung Quốc chỉ thị là mục tiêu cuối cùng. Nó có nghĩa hoàn toàn chinh phục VN. về phía Trung Quốc, nó có nghĩa đại công cáo thành.

Như thế, cuộc chinh phục này không cần quân sự. Biết trước địch muốn ǵ, sẽ làm ǵ ta mới có thể t́m cách chống trả. Cứ mải mê đ̣i mua xe tăng, tàu ngầm, máy bay để làm ǵ khi bọn chúng không mang quân vào nước ta?

Chúng ta lo âu bàn bạc đến những chiến thuật chiến lược làm như thể chúng ta có thể trực diện quân thù. Không, kẻ thù thâm độc hơn nhiều. Chúng trở thành vô h́nh mà ta, ḷng yêu nước có thừa, ngjiến răng trợn mắt, hàng hàng lớp lớp sẵn sàng chiến đấu. Nhưng chiến đấu chống ai đây?

Metamorph