Results 1 to 2 of 2

Thread: Thử t́m một đối sách quốc pḥng cho VN

  1. #1
    Member
    Join Date
    10-09-2010
    Posts
    76

    Thử t́m một đối sách quốc pḥng cho VN

    Con người hay vũ khí là yếu tố tất thắng?

    So sánh vũ khí 2 nước Việt Nam và Trung Quốc quả là chênh lệch. Trái với phát biểu cường điệu của Vơ Nguyên Giáp: "Chúng tôi có yếu tố con người. Con người quyết định chiến thắng."

    Thực ra, điều này trái với binh pháp. Chính vũ khí mới là yếu tố quyết thắng. Đó cũng là lư do bộ quốc pḥng VN không dựa vào con người mà tốn hàng tỉ Mỹ Kim để dựa vào vũ khí.

    Năm 1937 dưới quyền của Nhật Hoàng Chiêu Hoà, (Showa, một cái tên rất ḥa b́nh. Thật mỉa mai) mang 1 triệu quân đánh Trung Quốc. Chỉ với yếu tố con người (1 triệu quân) không thể nào thắng nổi gần 1 tỉ người nhưng với yếu tố vũ khí, trong ṿng vài ngày tiến quân từ Thượng Hải đến Nam Kinh, Nhật đè bẹp lực lượng Trung Quốc và tàn sát hàng trăm ngàn dân trả thù. Ngày nay nhắc đến tàn sát Nam Kinh, người dân Trung Quốc c̣n rùng ḿnh kinh hăi. Giống như thảm sát Mậu Thân năm 1968 tại Việt Nam vẫn c̣n ghi khắc sâu vào kư ức những người sống sót tại Huế, không thể nào quên được.

    Lịch sử không chỉ có thế. Chỉ 500 tên lính thủy Pháp đủ để hạ thành Hà Nội, 10 ngàn lính triều đ́nh vỡ chạy. Tổng Đốc Hoàng Diệu tự tử. Như thế vũ khí hay con người là yếu tố quyết thắng?
    C̣n nhiều dẫn chứng khác nữa nhưng đôi khi một quân số đông đảo hơn cũng bị đánh bại bởi một kẻ địch ít quân số. Sự kiện này rất hăn hữu trong lịch sử và nó xảy ra thường kết hợp với nhiều yếu tố khác ví dụ mất yểm trợ v́ thời tiết xấu, hậu cần bị cắt đứt, sai lầm chỉ huy, và luôn xảy ra trong một vài trận đánh không có tầm vóc chiến lược.

    Nếu không phải thế th́ tại sao con người không quản ngại ngân sách tiêu pha cho các vũ khí mới. Thậm chí nước nào cũng có tham vọng chạy đua vũ khí bất kể ngân sách không cho phép.

    Trở lại hoàn cảnh nước ta. Trước sau ǵ chúng ta cũng phải đương đầu với cuộc chiến chống ngoại xâm nữa với Trung Quốc. Không sớm th́ muộn. Ta không thể chạy đua vũ khí v́ đó là sở đoản của ta. Vậy th́ sở trường của ta là ǵ?

    Xin thưa đó là du kích chiến làm lực lượng địch bị sa lầy và hợp tung. Xin cắt nghĩa sơ về hợp tung với liên hoành.

    Hợp tung liên hoành:

    Tung : Trước hết phải định nghĩa chữ tung đă. Tung là nét sổ thẳng theo chiều dọc, trái với chữ hoành là nét gạch ngang. Thiên hạ thường nói chữ tung hoành mà không hiểu nghĩa của nó. Hợp tung là tập hợp lại những nét sổ dọc. C̣n kế hợp tung của Tô Tần th́ như thế này: Tô Tần là người ở thành Lạc Dương, nhà Đông Châu. Lúc nhỏ là học tṛ của Quỷ Cốc thiền sư nước Tề. Lớn lên làm nghề du thuyết. Bấy giờ nước Tần rất mạnh, quyết gom thu lục quốc là sáu nước Tề, Nguỵ, Sở, Hàn, Yên, Triệu. Tô Tần đi khắp sáu nước khuyên các vua hợp lại chống Tần mới có thể tồn tại bằng không th́ bị Tần nuốt. Đó là kế hợp tung.

    Chống lại hợp tung của Tô Tần phải dùng kế phá tung của Trương Nghi. Gọi là phá tung hay gọi là liên hoành cũng được. Liên hoành là tập hợp lại nhưng nét gạch ngang. Để đương đầu với hợp tung là liên kết các nét sổ thẳng. Đó là nói về chữ nghĩa. C̣n trên thực tế th́ liên hoành là liên kết sáu nước Tề, Nguỵ, Sở, Hàn, Yên, Triệu để theo Tần. Cũng cần nói thêm về Trương Nghi. Tay này là đồng song với Tô Tần. Cả hai đều học chung một thầy là Quỷ Cốc thiền sư. Nhưng do hoàn cảnh khác nhau mà chọn hướng đi khác nhau, tuy cốt cách cả hai cũng đều là uốn ba tấc lưỡi để đi tới mục đích tối thượng là vinh thân ph́ gia. Cho nên người đời sau phỉ nhổ bọn du thuyết vô lương tâm: Bây giờ ḿnh gọi bọn đó là bọn cơ hội.

    Làm thế nào hợp tung 11 nước Đông Nam Á?

    Đông Nam Á gồm 11 nước. Brunei, Cam Bốt, Nam Dương, Lào, Miến Điện, Phi Luật Tân, Tân Gia Ba, Thái Lan, Đông Timor và Việt Nam. Meta chia ra thành 2 nhóm: Nhóm tranh chấp các quần đảo san hô Trường Sa, Hoàng Sa gồm 6 nước Trung Quốc, Đài Loan, Việt Nam, Phi Luật Tân Mă Lai và Brunei. C̣n lại là các nước không có biển, hoặc yếu không đủ điều kiện tranh chấp. Mạnh nhất về thế lực vẫn là Trung Quốc.

    Giả dụ Việt Nam bị Trung Quốc đánh chiếm 1 vài ḥn đảo nhỏ tại dấy, hoặc ngư dân ta bị Trung Quốc sát hại, 11 nước trong khu vực không thèm lên tiếng. Lư do là v́ chính nhà nước ta không phản đối th́ nước khác xía vào làm ǵ? Thảng hoặc nếu chúng ta tố cáo hành vi xâm lược của Trung Quốc với thế giới, 11 nước trong khu vực cũng b́nh chân như vại. Chỉ v́ cái nguy cơ chưa đến với họ. Chỉ khi nào Việt Nam ta bị xóa tên trên bản đồ, có lẽ 10 nước c̣n lại mới bắt đầu lo. Vậy th́ để tạo một liên minh pḥng thủ chung, chính Việt Nam ta phải mang nguy cơ đến tận 10 nước ấy chứ không phải hiện nay, ta đang trực tiếp đứng đầu sóng ngọn gió che chở cho cả khu vực. Vâng, chúng ta không muốn nhưng nếu Trung Quốc muốn bành trướng, phải bước qua xác chết ta. Vô t́nh, ta làm tên lính canh không công cho cả 10 nước. Phi lư quá.

    Làm thế nào mang mối nguy Trung Quốc đến cả 10 nước trong khu vực để tạo thế liên minh pḥng thủ?

    Lập những lực lượng hải quân bí mật đánh úp vài ḥn đảo của 5 nước đang đóng quân trên đảo, trừ Trung Quốc. Vâng, trừ Trung Quốc v́ có thể ta thua mà cũng v́ ta đang gieo tiếng oán cho bậu.

    Ví dầu t́nh bậu muốn thôi
    Bậu gieo tiếng oán cho rồi bậu đi.

    Đây là chiến thuật cào mặt ăn vạ của Chí Phèo. Những toán quân ta lợi dụng đêm tối, bất ngờ tấn công các đảo có binh sĩ Phi Luật Tân, Đài Loan, Việt Nam, Mă lai và Brunei. Đặc biệt tránh các lực lượng Trung Quốc.

    Các nước Đông Nam Á không tranh chấp đảo th́ cũng lănh vài trái hỏa tiễn bắn vào hải phận cảnh cáo. Xong xuôi th́ rút.

    Vâng, ta tấn công cả Việt Nam nữa. Mỗi nơi ta hạ sát vài trự. Trước khi rút quân, để lại vài bằng chứng như giấy tờ công văn bằng chữ Tàu, vài tử thi có xâm hàng chữ "Trung Quốc vạn tuế", vài khẩu súng Tàu, vài tờ truyền đơn ca ngợi Trung Quốc vĩ đại. Về phần chiến sĩ Việt Nam tử trận trên đảo, chọn một số các em học sinh bị nhồi sọ đưa lên đảo cho hy sinh v́ tổ quốc. Em nào cũng được bắn 1 viên B-40 vào mồm để kiếp sau bớt nói điêu, nói phét. Phải lường trước t́nh trạng các em yêu tổ quốc trốn tránh nghĩa vụ. B́nh thường khoác lác yêu tổ quốc nhưng khi tổ quốc cần th́ trốn. Liền sau đó tổ chức biểu t́nh tại Sài G̣n, Hà Nội chống bọn giặc xâm lăng. Đừng nêu đích danh Trung Quốc. Với tang chứng rành rành trên đảo, kẻ ngu nhất cũng biết thủ phạm là ai.

    Tất cả lập đi lập lại vài lần. V́ ta tránh Trung Quốc nên hải quân Trung Quốc sẽ không can thiệp khi t́nh cờ gặp gỡ ngoài biển. Cứ lập lại vài lần như thế.

    Dĩ nhiên các nước khác cũng căm hận không kém. Đài Loan, Mă Lai, Phi Luật Tân ... sẽ cùng kư tên tố cáo tội ác bọn xâm lăng lên Hội Đồng An Ninh Liên Hiệp Quốc. Lúc này là lúc Việt Nam cần một nhà ngoại giao xuất sắc. Meta đề nghị thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.

    Tới đây cần sự góp mặt của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Thủ tướng nhà ta có biệt tài là nói điêu, nói dối mặt vẫn tỉnh queo. Trước tội ác giết người của lực lượng bí mật, Nguyễn Tấn Dũng sẽ đi ṿng quanh 10 nước trước là đặt ṿng hoa tưởng niệm các binh sĩ bạn chết v́ tổ quốc, sau là lên án tội ác của ...nước nào không biết. Khóc lóc thảm thiết trước báo chí và dư luận ngoại quốc và kêu gọi lập một lực lượng đặc nhiệm chống khủng bố trên biển.

    Dĩ nhiên ai cũng biết lực lượng đặc nhiệm này chống ai. Một khi lực lượng đặc nhiệm thành h́nh, các nước cũng ngại đóng góp nhân lực, tài lực cho 1 tổ chức mà nước nào cũng nghĩ là vấn đề riêng của VN. Việt Nam ta bí mật tấn công lực lượng đặc nhiệm này. Vấn đề phải đảm bảo phần thắng. Khi lực lượng đặc nhiệm thảm bại, giải tán liên minh quân sự và vấn đề liên minh quốc pḥng khu vực sẽ được bàn thảo và thành lập. Để cho công bằng, mỗi nước làm chủ tịch luân phiên và có thể đặt kế hoạch đuổi hải quân Trung Quốc ra khỏi khu vực. Lần này là một minh ước quốc pḥng chung cho toàn khu vực bao gồm cả kinh tế, chính trị, quân sự chứ không phải chỉ thuần túy một lưc lượng quân sự đa quốc gia nữa.


    Dụ địch đổ bộ tạo thế sa lầy.

    Trong thế chênh lệch mạnh yếu, chiến lược hữu hiệu nhất vẫn là du kích. Chiến tranh Việt Nam, A Phú Hăn, I Rắc là những thí dụ điển h́nh. Về chiến lược nó làm hao ṃn đối phương về chính trị, ngoại giao, tinh thần binh sĩ, ư thức hệ. Về chiến thuật, nó đặt hậu cần của đối phương vào thế dễ bị cắt đứt cũng như buộc đối phương phải chống với cả nhân dân chứ không phải chỉ chống riêng binh lực nước bị xâm lăng. Ngoài ra nó hóa giải ưu thế vũ khí tuyệt đối của đối phương khi quân đội 2 bên trộn lẫn vào nhau với chiến thuật "nắm lưng quần địch mà đánh." Hỏa tiễn, bom nguyên tử, vũ khí sát thương chiến lược của không quân không thể phát huy trong khi sở trường của ta lại phát huy tột bậc: Ta chọn chiến trường, buộc địch phải đánh theo điều kiện của ta. Tỉ như ta buộc thằng khổng lồ thi chạy chứ không thi vật.

    Chiến tranh Việt Nam vừa qua, miền Nam bị hở 2000 cây số cạnh sườn phía Tây v́ đường ṃn Hồ Chí Minh. Cuộc chiến giả định với Trung Quốc ta bị hở cạnh sườn phía Đông cũng dài 2000 cây số. Trung Quốc biết và v́ thế, Trung Quốc đă chuẩn bị bằng mẫu hạm mua của Nga cũng như giành kiểm soát các hải đảo trên biển Nam Hải như Trường Sa, Hoàng Sa biến các hải đảo thành các mẫu hạm cố định có thể làm căn cứ xuất phát không quân tấn công ta cũng như dự trù một cuộc đổ bộ.

    Nếu chúng chỉ dùng không quân, hải quân tấn công, có nghĩa chúng tạo áp lực buộc ta đàm phán nhượng đất. Nếu chúng ta quyết không nhân nhượng, chúng sẽ đổ bộ bằng hải quân cùng với tiến công đường bộ qua ngả Cao Bắc Lạng. Không nhân nhượng có nghĩa chúng ta sẽ phải trả một giá rất đắt về xương máu.

    Đổ bộ có nghĩa chúng xâm lăng và chiếm đóng. Chúng sẽ bị sa lầy v́ làm thế nào bảo đảm hậu cần dài hơn 2000 cây số đường bộ. Chúng sẽ không có một căn cứ an toàn trên mặt đất. Về phần Liên minh pḥng thủ Đông Nam Á sẽ đảm nhiệm phá hoại hải quân Trung Quốc. Chúng sẽ không có một căn cứ an toàn trên biển.

    Nếu kéo dài được vài năm, tài nguyên ít ỏi của Trung Quốc buộc chúng phải rút quân trong ô nhục. Hậu quả là Trung Quốc bị cô lập kinh tế, tổn thất tài nguyên, cùng với Bắc Hàn trở lại thời Mao Trạch Đông, thời người Tàu chết đói la liệt trên khắp các đường phố cũng như thôn quê Hoa Lục.

    Kết luận

    Bây giờ là thời b́nh. Chẳng ai muốn gây chiến nhưng vẫn có quốc gia chủ trương lấy thịt đè người. Ta đă sống sót, phục hồi và lớn mạnh sau nhiều cuộc chiến nhưng lúc nào ta cũng phải tâm niệm rằng chúng ta sẵn sàng hy sinh hơn thế nữa để bảo vệ chủ quyền quốc gia cũng như toàn vẹn lănh thổ. Tại sao ta phải hy sinh?

    Kẻ thù ta luôn mạnh hơn ta, lại có khả năng tự sản xuất vũ khí. Ta không thể tự sản xuất và cũng không đủ tiền trang bị quốc pḥng. Ta có thể mạnh nhất Đông Nam Á thời chống Mỹ nhưng là một sức mạnh tầm gửi. (Cây tầm gửi sống nhờ vào cây khác) Một khi mất Sô Viết ta chẳng c̣n ǵ cả. Nửa triệu quân của ta đang ch́m đắm trong hào quang chiến thắng v́ tuyên truyền mê hoặc của chính ta, chứ ta không có thực lực. Nên nhớ mặc dù con người có thể là yếu tố tất thắng trong binh pháp thời cổ khi nhân loại chưa tiến bộ, nhưng với thời đại chiến tranh nhận nút phóng phi đạn ngày nay, yếu tố tất thắng chính là vũ khí.

    Đối với vũ khí, chỉ có trí tuệ mới có thể khuất phục. Một liên minh pḥng thủ Đông Nam Á có vẻ khó thực hiện chỉ v́ ta không vận dụng trí tuệ tạo điều kiện thực hiện.

    Ấy là cũng với trí tuệ, ta có thể lôi kéo Mỹ đứng chung trong liên minh này. Mỹ đă dùng Pakistan và Ấn Độ che chắn Trung Quốc mặt Tây. Dĩ nhiên khỏi lo mặt Bắc v́ Trung Quốc không thể áp đảo Nga. Mặt Đông tùy vào sức mạnh hải quân mà hiện giờ hải quân Mỹ bá chủ. Yếu nhất là mặt Nam. Và khổ hơn nữa là mặt Nam có một quốc gia mải mê ăn chơi, mệnh danh Việt Nam, quên những gian khổ của tiền nhân, sẵn sàng bán nước. Mỹ dễ dàng bít điểm yếu mặt Nam trong ṿng vây Trung Quốc của họ nếu chúng ta lên tiếng yêu cầu. Nhưng xin nhấn mạnh, chúng ta phải lên tiếng. Và có lẽ phải nhượng bộ Mỹ một chút về yêu sách dân chủ của họ.

    Đất nước hiện nay đầy dẫy bọn tham quan ô lại, bạo ngược. Phía nhân dân th́ bất lực v́ bị tước đoạt mọi sức mạnh và một số học sinh không có tư duy. Đầu óc các em ngả theo ư muốn nhà nước. Khi nhà nước muốn qui phục Trung Quốc, các em qui phục Trung Quốc. Trong giới trẻ Việt Nam đă có nhiều luận điệu cho rằng không có 1000 năm đô hộ giặc Tàu trong lịch sử hoặc t́nh cảm giữa Việt Nam ta với Trung Quốc đời đời thắm thiết. Sẽ có ngày các em thấy rằng Việt Nam ta trở thành 1 tỉnh của Trung Quốc mới hợp lư. Làm thế nào trùng tu khí thế chống ngoại xâm của Việt Nam ta đă hơn 30 năm nay cùn nhụt?

    Câu trả lời có sẵn nhưng chúng ta không có quyền nói ra v́ dễ bị hiểu lầm là tay sai đế quốc hay thế lực thù nghịch bởi một số người nặng óc nô dịch. Một cách kỳ lạ, chính quyền ta không bao giờ coi Trung Cộng là thế lực thù nghịch nhưng sẵn sàng lên án ... nhân dân là thù nghịch mỗi khi người dân lên tiếng kêu gọi bảo vệ hải đảo, bảo vệ lănh thổ.

    Metamorph

  2. #2
    Ồ vui quá
    Khách
    Bác đùa vui quá... tự nhiên mang quân đi đánh úp thiên hạ. Bác làm như người ta ngu lắm sẽ không biết ai đánh ḿnh...

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 5
    Last Post: 03-01-2013, 02:31 AM
  2. Replies: 3
    Last Post: 02-06-2012, 09:20 PM
  3. Replies: 2
    Last Post: 18-07-2011, 08:16 PM
  4. Replies: 2
    Last Post: 07-03-2011, 07:01 AM
  5. Replies: 1
    Last Post: 15-09-2010, 01:40 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •