Results 1 to 2 of 2

Thread: Đất Nước Của Ai?

  1. #1
    banhtieu
    Khách

    Đất Nước Của Ai?

    Đất Nước Của Ai?

    TRẦN KHẢI .

    Việt Báo Thứ Tư, 9/15/2010, 12:00:00 AM


    Đất nước ḿnh bây giờ là của ai? Một câu hỏi tuy đơn giản, nhưng không trả lời kiểu a, b, c khoanh nổi. Bởi v́ trả lời câu “của ai,” th́ lựa chọn lại phải dựa vào “tùy người đối diện.”

    Thí dụ, Hoàng Sa và Lăo Sơn là của Việt Nam, nhưng bây giờ thuộc quyền sở hữu của đàn anh Trung Quốc. Lăo Sơn th́ mất hẳn rồi, v́ hiệp định biên giới đă công nhận như thế. Hoàng Sa c̣n tranh chấp, nhưng với Việt Nam chỉ c̣n là một quá khứ buồn thảm, v́ quan hệ “hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài...” Tuy nói là “ổn định,” nhưng ngư dân Việt ra Biển Đông là thấy mất ổn định rồi.


    Thí dụ, phim bộ truyền h́nh là tài sản văn hóa của Việt Nam. Nhưng khi làm bộ phim về Vua Lư Công Uẩn mà cứ y chang như kiểu Tàu, th́ tác phẩm nghệ thuật phi vật thể này dưới mắt quốc tế sẽ chỉ là một bản sao chép kém cơi từ các thể phim Ngọa Hổ Tàng Long.


    Như thế, khi tài sản vật thể (núi và biển) đă thuộc về Trung Quốc, và khi tài sản tinh thần cũng dâng hiến cho phương Bắc, và khi ông Hồ Chí Minh trong giờ hấp hối chỉ muốn nghe một điệu nhạc dân gian Miền Hoa Nam Trung Quốc qua giọng cô nữ y tế người Hoa (theo báo Quân Đội Nhân Dân của Hà Nội), th́ câu hỏi đất nước của ai hiển nhiên là thắc mắc dư thừa.


    Một cách cụ thể, cách quản trị kinh tế cũng là điều cần xét lại. V́ nếu là công thổ (biển đảo, núi, phim bộ TV đà́ trung ương), chính phủ Hà Nội có thể tự tiện dâng hiến cho Phương Bắc, nhưng từng mảnh đất nhỏ lại gắn liền với đời sống cư dân hằng ngaỳ, và là nỗi đau đớn cụ thể của từng người dân.
    Tiến sĩ Nguyễn Quang A, qua bài viết nhan đề:


    “Công thổ quốc gia" hay sự "sáng tạo" ḱ quặc về sở hữu?


    trên báo Tuần Việt Nam hôm Thứ Ba đă phân tích về nỗi đau của dân và cũng là trở ngại cho sức tiến của đất nước, trích:


    “...Quyền sở hữu toàn dân là một khái niệm kỳ quặc trong số những vương vấn như vậy. Đó là một sự "sáng tạo" chết người của những người được dân ủy thác. Không có cái gọi là sở hữu toàn dân. Đó chỉ là một từ được "sáng tạo" ra để duy tŕ "quyền sở hữu thực" của một nhóm cá nhân. Xét thực tế đó cũng chẳng khác ǵ quyền của vua chúa xưa kia, nhưng chí ít vua c̣n công khai tuyên bố rằng là của ông ta và có quyền ban, phát cho các cận thần.


    Rất đáng tiếc, chúng ta đă sao chép hay cũng góp phần "sáng tạo" ra những cái như thế và đă thực hành về cơ bản cũng chẳng khác mấy các vua ngày xưa (ngày nay c̣n có quá nhiều vua dưới một vua "tập thể")...”(hết trích)


    Đó là ngôn ngữ cụ thể của nhà kinh tế. Tiến sĩ Nguyễn Quang A đă chẩn bệnh, chỉ đúng bệnh, ḍ ra con vi trùng những “vua chúa kiểu mới” đang hút máu dân ḿnh.


    Trong cách nh́n và quan tâm khác, tác giả Lê Phú Khải trong bài viết nhan đề “Nước Việt của ai?” đăng trên mạng Boxitvn.net đă ghi nhận:


    “...Cơ quan công an c̣n trưng khẩu hiệu “Công an nhân dân chỉ biết c̣n Đảng c̣n ḿnh” th́ sự trắng trợn đă lên đến tột đỉnh! Đảng đă thành vua, dân là đầy tớ cho Đảng! Đất nước lại suy vi! Sau năm 1975, hàng triệu người phải bỏ nước ra đi! Đất nước đứng bên bờ vực thẳm. Công cuộc đổi mới, mở cửa để Đảng tự cứu lấy ḿnh đó, mở đầu bằng cải cách kinh tế. Đất nước như người bệnh được hồi sức. Nhưng kinh tế thị trường định hướng XHCN đă dẫn đất nước đến t́nh trạng tiền maphia. Đất nước không c̣n là của nhân dân nữa. Đất nước bây giờ là của các nhóm lợi ích, của Tập đoàn Than và Khoáng sản để dẫn người Tàu vào khai thác Bauxite ở Tây Nguyên, của Tập đoàn Vinashin ném hàng núi tiền của dân xuống biển, của dự án đường sắt cao tốc toan bắt dân khoác lấy cả một hàng núi nợ nần… Trong lúc các bệnh viện hai, ba cháu thiếu nhi phải nằm một giường, các bà mẹ phải nằm dưới đất mà ông Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng khoa tay, lớn tiếng trên diễn đàn Quốc hội rằng: “Không thể không làm đường sắt cao tốc” th́ nhân dân biết rơ, đất nước này không phải là của ḿnh nữa rồi. V́ thế, mạnh ai người ấy sống, mọi chính sách của Nhà nước họ bỏ ngoài tai. V́ thế người người trốn thuế, nhà nhà trốn thuế. Đến nỗi nhà xă hội học Nguyễn Trần Bạt phải đau xót thốt lên rằng, trốn thuế là “sức mạnh cạnh tranh của các doanh nghiệp Việt Nam!”. Ở các nước văn minh, trốn thuế là một tội rất lớn, cầm chắc ra ṭa và ngồi tù. Ở nước ta, lần đầu tiên có một người phải ra ṭa v́ tội trốn thuế là anh Điếu Cày! Khi xử anh, công an gác bốn bề, khiến nhiều người rất ngạc nhiên! V́ tội chính của anh là “tội” biểu t́nh chống Trung Quốc xâm lấn Hoàng Sa, Trường Sa! V́ tội chính của anh là “tội” yêu nước Việt Nam của ḿnh! Lịch sử Việt Nam bây giờ lại có “tội danh yêu nước”!..


    ... Đau xót quá! Chính v́ biết rơ đất nước không phải của ḿnh nên nhân dân lao động lầm lũi đi t́m con đường sống cho ḿnh ở khắp nơi, kể cả đi lấy chồng, đi làm ô-sin ở ngoại quốc. Chỉ v́ biết đất nước không phải của ḿnh nên một số người t́m cách luồn lách, t́m một chỗ yên thân, thậm chí đi định cư ở nước ngoài...


    ...Đất nước ta hiện nay lại đang đứng trước nạn ngoại xâm biển đảo, nạn thâm nhập đất liền, mà nhân dân lại thấy đất nước càng ngày càng không phải là của ḿnh th́ hiểm nguy cho dân tộc khôn lường!
    Chỉ có con đường dân chủ hóa đất nước, nhân dân hiểu đất nước là của ḿnh, tiền đóng thuế của dân không phải để rót vào con thuyền không bến Vinashin, không phải để làm đường sắt cao tốc cho ông Nguyễn Sinh Hùng và phe nhóm ông, không phải để mở rộng Thủ đô một cách vô lư và láo xược… th́ nhân dân và nhà cầm quyền mới thành một khối, ḷng yêu nước của nhân dân sẽ thăng hoa trở lại và không một kẻ thù nào có thể “đến nhà” chúng ta được....”(hết trích)


    Trong khi giới trí thức quan tâm như thế, ông Phạm Gia Khiêm, Phó Thủ Tướng kiêm Bộ Trưởng Ngoại Giao, đă có bài viết nhan đề “Thúc đẩy quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện Việt Nam – Trung Quốc thời kỳ mới” đăng trên báo Quân Đội Nhân Dân hôm Thứ Hai 13-9-2010, trong đó xác minh quan hệ hai nước, trích:


    “...Trong chuyến thăm Trung Quốc của Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam Lê Khả Phiêu tháng 2 năm 1999, lănh đạo cấp cao hai nước xác định phương châm 16 chữ định hướng phát triển quan hệ hai nước hướng tới thế kỷ XXI là: Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai. Tháng 11 năm 2005, một lần nữa, lănh đạo cấp cao hai nước làm phong phú thêm nội hàm quan hệ hai nước theo tinh thần 4 tốt: Láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt. Đặc biệt, trong chuyến thăm của Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam Nông Đức Mạnh tháng 5 năm 2008, trên cơ sở phương châm 16 chữ và tinh thần 4 tốt, lănh đạo hai bên nhất trí xây dựng quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện Việt Nam – Trung Quốc...


    ...Quan hệ kinh tế, thương mại, đầu tư, khoa học-công nghệ, văn hóa, giáo dục, du lịch,... giữa hai nước đă có bước phát triển sâu rộng. Hơn 60 hiệp định và thỏa thuận hợp tác cấp chính phủ đă được Việt Nam và Trung Quốc kư kết...


    ...Số lượng lưu học sinh của mỗi bên tại nước bên kia không ngừng tăng nhanh. Hiện nay, Việt Nam có gần 12.000 học sinh đang học tập tại các trường đại học của Trung Quốc và Trung Quốc có khoảng 2.000 học sinh đang học tập tại Việt Nam. Trong những năm gần đây, hằng năm có từ 600.000 đến 700.000 lượt du khách Trung Quốc vào Việt Nam.


    ... Nhiều vấn đề mang tính toàn cầu, nhất là về biến đổi khí hậu, thiên tai, dịch bệnh, xung đột sắc tộc, tôn giáo,... đang đặt ra những thách thức to lớn đối với từng nước, từng khu vực và toàn nhân loại. Trước t́nh h́nh đó, v́ lợi ích của mỗi nước và v́ sự ổn định, phát triển của khu vực, Việt Nam và Trung Quốc cần thúc đẩy quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện, trong đó tập trung vào một số nội dung sau:
    Một là, tăng cường sự tin cậy lẫn nhau về chính trị, đẩy mạnh giao lưu và tạo cơ sở vững chắc cho quan hệ song phương; tăng cường trao đổi, giao lưu giữa hai đảng, nhất là trao đổi về lư luận và kinh nghiệm xây dựng đảng, xây dựng chủ nghĩa xă hội, quản lư nhà nước, hợp tác bồi dưỡng cán bộ. Việc hợp tác giữa các bộ, ngành, giữa các địa phương, nhất là các địa phương ở hai bên biên giới cũng cần được hai bên thúc đẩy hơn nữa, đi vào thực chất hơn nữa nhằm góp phần tăng cường quan hệ hợp tác kinh tế, thương mại, đầu tư và du lịch giữa hai nước...” (hết trích)


    Đặc biệt chú ư là đoạn cuối dẫn trên... trao đổi về lư luận và kinh nghiệm xây dựng đảng, xây dựng chủ nghĩa xă hội... Nghĩa là một khẳng định, sẽ không có thay đổi ǵ về căn bản trong chính sách nội bộ của VN: vẫn phải là chủ nghĩa xă hội, và sẽ sao chép, sẽ copy đúng mô h́nh Trung Quốc. Ông Khiêm nói như thế, copy... không giấu giếm ư đồ này.


    Với tâm thức như thế, một biểu hiện lộ ra là phim ảnh. Không chỉ copy kiểu phim TQ, mà c̣n đưa sang TQ cho đàn anh thầu luôn, dàn dựng, đóng gần như trọn bộ.


    Trên báo Pháp Luật hôm 14-9-2010, bản tin nhan đề “Lư Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long: "Phim Trung nói tiếng Việt"!” đă ghi nhận:


    “...Vừa qua, Pháp Luật TP.HCM đă có bài viết đề cập đến việc hoăn phát sóng phim Lư Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long do 19 tập của bộ phim này mang đầy yếu tố Trung Hoa. Hội đồng Duyệt phim Quốc gia đă yêu cầu đoàn làm phim phải lược bỏ bớt những bối cảnh đậm chất Trung Hoa này và chỉ được phát sóng sau khi đă sửa chữa xong theo yêu cầu.


    Sau khi báo đăng, Pháp Luật TP.HCM nhận được rất nhiều ư kiến phản hồi từ bạn đọc cũng như ư kiến đóng góp của các nhà nghiên cứu. Chúng tôi xin tiếp tục giới thiệu đến bạn đọc.


    TS NGUYỄN NHĂ:


    Nhận thức của nhà làm phim quá kém!


    Nhận thức và ư thức về lịch sử, văn hóa Việt Nam của những nhà làm phim quá kém. Trong thời điểm khi quan hệ biển Đông và các vấn đề ngoại giao Việt-Trung đang c̣n nhiều thách thức mà lại dựng phim về lịch sử Việt Nam với bối cảnh, nhân vật, phục trang giống phim Trung Quốc th́ nguy cơ mất gốc văn hóa và mất nước khi nào không hay.


    Nhận thức của người làm phim đi ngược lại lịch sử của ông cha. Trong thời điểm hiện nay, mỗi người đều phải kiên quyết không chấp nhận cho một bộ phim như vậy được công chiếu.


    Nhà thơ ĐỖ TRUNG QUÂN:

    Không thể xúc phạm tiền nhân


    Tôi không phải là người cực đoan để phủ nhận toàn bộ nền điện ảnh Trung Quốc. Tôi từng giới thiệu đến bạn bè những bộ phim hay của Trung Quốc như Aftershock (Dư chấn) của đạo diễn Phùng Tiểu Cương… Nhưng tôi không ngại gay gắt phê phán việc dựng một bộ phim lịch sử Việt Nam mà lại nhuốm màu sắc Trung Hoa. Trung Hoa từ đạo diễn, diễn viên, bối cảnh… Nên chăng chúng ta hỏi nhà sản xuất sao lại yêu Trung Hoa đến thế?


    Tôi nói rằng Lư Công Uẩn – Đường tới thành Thăng Long là “phim Trung Quốc nói tiếng Việt” hoặc “phim Trung Quốc không cần phụ đề”. Dù là phim tư nhân bỏ tiền đầu tư vẫn không thể cho phép xúc phạm tiền nhân như vậy!


    TS NGUYỄN HỒNG KIÊN:


    Không thể làm phim lịch sử bằng bối cảnh nước khác


    (...) Nguy hiểm nhất là những sự bịa đặt, vay mượn trang phục và kiến trúc Tàu này sẽ được các thế hệ sau coi là bản sắc dân tộc Việt.


    Đau đớn là việc “tự chuyển hóa” này đang được thực hiện một cách chủ động...”(hết trích)
    Tiền bơm cho bộ phim naỳ là từ đâu? Có phải là tiền tư nhân, hay là tiền của Bộ Chính Trị CSVN?
    Trang blog Dân Làm Báo hôm Thứ Ba đưa ra một khám phá, rằng đó là tiền nhà nước. Bản tin nhan đề “Bộ phim lai căng “Đường đến thành Thăng Long” – Đài truyền h́nh VN góp vốn 10 tỷ đồng ?” cho biết:
    “...Dân Làm Báo nhận được thông tin từ một bạn tỏ ra khá am hiểu chuyện nội bộ ở Đài Truyền h́nh VN, bạn đọc có nick “Dân VTV nói” cho biết: Trong dự án phim Lư Công Uẩn – Đường đến thành Thăng Long, đài truyền h́nh VN có góp vốn 10 tỷ đồng từ tiền ngân sách nhà nước...


    ...Khi dự án phim này mới chỉ trong ư tưởng, Công ty CP truyền thông Trường Thành có đề nghị chào VTV mua. Mặc dù có ư kiến trong ban TGĐ Đài truyền h́nh Việt Nam là hăy thận trọng v́ phim rất dễ có “Những yếu tố ảnh hưởng, tác động của Trung Quốc”, nhưng ông Nguyễn Thành Lương- lức đó là Giám đốc Trung tâm dịch vụ quảng cáo truyền h́nh- nay là Phó TGĐ VTV, đă quyết định góp vốn bằng tiền ngân sách nhà nước của VTV vào phim này. Ông Lương làm được việc này là nhờ có ông Vũ Văn Hiến- TGĐ VTV bật đèn xanh đồng ư...”(hết trích)


    Từ tài sản vật thể -- như biển đảo, núi, sông... – cho tới tài sản tinh thần như phim bộ TV đều có dấu hiệu cống nạp cho đàn anh TQ, vậy th́ đất nước này bao giờ sẽ bị lặng lẽ đồng hóa, và rồi sẽ sáp nhập toàn triệt?


    Ông Phạm Gia Khiêm đă nói cụ thể ở trên rồi, rằng phải nương tựa Trung Quốc để “hợp tác bồi dưỡng cán bộ...” Than ôi, Hán hóa cán bộ CSVN là chuyện dễ hiểu, nhưng sao lại cho Hán hóa cả vua Lư Công Uẩn? Thấy rơ, đất nước phương Nam này cũng không c̣n là của Vua Lư nữa rồi...



    http://www.vietbao.com/?ppid=45&pid=2&nid=164143

  2. #2
    dựacộtmànghe
    Khách
    Thứ Sáu, Ngày 17 Tháng 9 Năm 2010, 9:34:06 AM
    Nguyễn Thái Hải

    Năm 2002 hai tỉnh Long An và Đồng Tháp bị một cơn lũ lụt nặng nề. Tại Victoria, một số người có thiện tâm đă đứng ra gây quỹ cứu trợ đồng bào nạn nhân lũ lụt. Tôi không trong ban tổ chức nhưng được nhờ về Việt Nam chuyển trên 25 ngàn Úc kim và 10 ngàn viên thuốc Panadon đến tận tay đồng bào băo lụt.

    Tôi cùng ba người bạn đều sống tại Victoria về Việt Nam lần đó. Tất cả mọi chi phí đều từ tiền túi của bốn người chúng tôi bỏ ra. Khi về đến Việt Nam chúng tôi nhờ một người bạn liên lạc qua Hội Hồng Thập Tự để thu xếp xin phép cho chúng tôi đi phát tiền và thuốc. Danh sách người được phát th́ do chánh quyền địa phương cung cấp. Mỗi gia đ́nh được nhận 200 ngàn đồng Việt Nam và 20 viên thuốc.

    Trong chuyến đi cứu trợ lần ấy chúng tôi có chụp h́nh và quay phim để mang về tặng cho bà con cũng như những nhà mạnh thường quân ủng hộ làm bằng chứng. Chúng tôi cũng đem những biên nhận với chữ kư từng người về Úc, nhờ đó bà con rất bằng ḷng với cách làm việc của bốn anh chị em chúng tôi.

    Thế rồi năm sau lại thêm một trận lũ lụt. Trận lụt lần này nặng hơn, bao trùm cả miền Tây và miền Trung Việt Nam. Tôi và số anh em tự đứng ra tổ chức. Kết quả gây quỹ hết sức mỹ măn, thu được gần 50 ngàn Úc kim và 40 ngàn viên thuốc Panadon.

    Chúng tôi lại lên đường về Việt Nam cứu trợ nạn nhân băo lụt. Chuyến đi này có thêm ba người nữa cùng đi với chúng tôi. V́ số thuốc quá nhiều nên chúng tôi mới chia cho từng nhóm mang theo các chuyến bay khác nhau. Tôi lănh 10 ngàn viên thuốc và 5 ngàn Úc kim. Tôi đi trước hai hôm nên đem ra khỏi phi trường an toàn.

    Số c̣n lại th́ các anh em khác mang đi, về tới Việt Nam hai ngày sau, nhưng khi ra cửa phi trường tất cả số thuốc đều bị tich thu dầu rằng chúng tôi có giấy của các tiệm thuốc tây bên Úc cấp đă hiến tặng cho đồng bào bị lũ lụt. Không biết số thuốc bị Việt cộng tịch thu này đă vào tay ai ?

    Mặc dầu hầu hết thuốc đă bị tịch thu chúng tôi vẫn tiếp tục công tác cứu trợ. Khi cứu trợ đồng bào miền Tây xong phái đ̣an chúng tôi tiếp tục ra miền Trung. V́ thấy số nhân lực nhiều quá nên tôi không đi theo. Tôi mới đi về quê thăm người nhà bên tôi cũng như bên vợ tôi.

    Khi về quê, tôi thấy bà con ḿnh th́ nhiều và nghèo khổ quá, công việc làm ăn th́ khó kiếm tiền. Sẵn kinh nghiệm doanh thương tại Úc, tôi mới nghĩ ra cách tạo công ăn việc làm cho người thân, cũng mong bớt gánh nặng cho ḿnh ở bên nầy.

    Cùng thời điểm đó cộng sản tuyên truyền rằng người nước ngoài được quyền đứng tên làm chủ bất động sản tại Việt Nam. Nghe thế tôi mua khách sạn Đại Lộc số 271 đường Lê Thánh Tôn Sài G̣n. Khách sạn này đă xây dựng trên 10 năm và đă qua 2 đời chủ. Khách sạn này cao 10 tầng và khi mua lụât sư cho biết giấy tờ hợp lệ và đầy đủ. Khi mua do không đủ tiền tôi đă đem giấy tờ tới Ngân Hàng Nhà Nước Việt Nam để vay 4 trăm ngàn Úc kim và đă được chấp thuận cho vay.

    Nhưng chỉ 6 tháng sau bọn Việt cộng đă đem luật rừng ra nói chuyện. Chúng bảo rằng khách sạn này xây cất bất hợp lệ, giấy phép chỉ cho xây 5 tầng. Đúng là luật rừng v́ nếu không hơp lệ làm sao Ngân hàng lại cho vay.

    Rồi chúng bắt tôi phải mướn người đập dở bỏ đi 5 tầng. Trong thời gian tháo dở phải nói rằng không có cảnh nào khổ cho bằng không điện nước. Khi trời mưa nước từ trên đổ tràn xuống dưới. Nước làm hư hết đồ đạc của các pḥng ở bên dưới. Vậy mà bọn cộng sản liên tục tới hăm dọa, hối thúc, khủng bố tinh thần tôi và gia đ́nh

    Hơn 6 tháng trời sống trong cái cảnh như vậy, sau khi sửa chữa hoàn tất, tôi quyết định bán để chạy khỏi Việt Nam khỏi phải sống với loài thú vật cộng sản.

    Trong khi bán tôi gặp biết bao nhiêu phiền toái,

    phải chi từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên mới bán được.
    Khi bán được mặc dầu lỗ hơn phân nửa bọn chúng bắt tôi phải đóng thuế. Trên thế giới ngày nay chỉ có bọn Việt cộng mới bắt buộc người bán lỗ mà phải đóng thuế.
    Chưa hết khi đem tiền về Úc chúng lại bắt tôi phải đóng thuế một lần nữa v́ chuyển tiền ra khỏi Việt Nam.


    Cuối cùng tôi quyết định chuyển tiền qua trung gian (chợ đen) dù chịu lỗ nhưng không để bọn Việt cộng tiếp tục hút máu ḿnh. Tính ra tôi đă mất gần một triệu Úc kim chỉ v́ tin theo Việt cộng.

    Tôi kể lại kinh nghiệm xương máu tôi đă trải qua để mong là một bài học, là một tấm gương cho những ai muốn trở về làm ăn với Việt cộng. Về Viêt-Nam là phải chịu luật rừng và cuối cùng là phải bỏ của chạy giữ người.

    Chính v́ không thể dụ dỗ được đồng hương mang tiền về cúng cho cộng sản, bọn chúng mới đẻ ra cái tổ chức tay sai Hội Doanh Nhân Việt kiều! Việt cộng! Việt gian! để tiếp tục ḅn rút đồng tiền mồ hôi nước mắt chúng ta đă tạo ra.

    Tôi nhiệt t́nh ủng hộ việc Cộng Đồng đă đứng ra tổ chức cuộc biểu t́nh “lên án Việt gian” vào ngày 25 tháng 9 này tại Footscray.

    Việc làm của Cộng Đồng giúp cho đồng hương Việt Nam phân biệt bọn Việt gian Việt Cộng và đừng dại ǵ mang tiền về Việt Nam mà tiền mất tật mang.

    Nguyễn Thái Hải



    Ư KIẾN CỦA BẠN

    Ai cũng thấy VC là xảo trá, lừa đảo nhưng vẫn c̣n một số VK lao đầu vô làm ăn ở VN. Kết quả chắc chắn sẽ như tác giả bài viết trên đây đă gặp. Nguyễn mạnh Trí Xin cám ơn ông Nguyển Thái Hải đă thông báo t́nh trạng của ông làm ăn với VC và xin những ai có trường hợp tương tợ xin hảy lên tiếng để cho người Việt tỵ nạn thấy rơ bộ mặt thật của bọn VC nếu không th́ sẽ c̣n có rất nhiều người sụp bẩy của VC, nếu VN chưa có Tự Do Dân Chủ th́ xin người Việt tỵ nạn hảy tránh xa VC càng xa càng tốt.
    Tiêu Cà Mau

    này anh bạn hai sao anh lại khờ quá vậy có tiền mà không biết xài hay sao mà để cho tui viet cong xài dùm vậy nhớ nghe đây là bài học nhớ đời cho anh và vĩnh viễn đừng có ngu nữa nghe chưa may là chưa có mất mạng đó càng nấn ná với tụi viet cong th́ có ngày nghe, dại dột quá đi thôi
    windy louis

    Cho dù có giấy của các tiệm thuốc tây bên AUSTRALIA cấp đă hiến tặng đồng bào bị lũ lụt rồi các loại thuốc men nay đương nhiên cũng vào tay những tên việt cộng tham lam, cướp trắng trợn táo bạo to lớn hơn nữa trong quá khứ, sẽ đến ngày đền tội với danh sách những tên sát nhân hung thần tội phạm đầu sỏ cướp của giết người tham quyền cố vị của nước CHXHCNVN, sẽ bị đưa ra các phiên ṭa diệt chủng xét xử tội ác chống lại loài người; ngoài ra c̣n một số lớn các nhà độc tài quan chức csVN mang tội thâu gom tài sản bất chính rữa tiền tham nhũng kư thác ẩn danh chuyển gởi trong các tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ.......
    Investigation CSNV

    đă ngu phải chiu, c̣n kể ra được, cũng chỉ v́ qúa đắng cay, trong thế gian này vẫn c̣n nhiều kẻ ngu, phải nói ăn được của việt cộng một đồng th́ phải trả cả danh dự và chính cả mạng sống ḿnh, ấy thế mà ở hải ngoại vẫn c̣n những kẻ làm tay sai cho việt cộng, nh́n hiện tượng Trần bá Phúc tại Melbourne Úc châu thấy rơ, c̣n những kẽ núp bóng cúi đầu tuân theo nghị quyết 36 của việt cộng là c̣n những thằng ngu kể chuyện không bao giờ hết, có hết chăng là bọn này chết theo cái đảng việt cộng súc vật kia mà thôi. Thiệt t́nh Hoan hô tác giả bài viết nầy có đủ can đảm nói lên sự thất bại của ḿnh v́ tính toán sai lầm mà phải bỏ của chạy lấy người, tuy là mất mát tiền bạc mồ hôi nước mắt nhưng đả dóng lên được một tiếng chuông cảnh báo cho những ai có ư định về "xây dựng quê hương" phải học thuộc ḷng bài nầy của tác giả, đă trả với một giá khá đắt cũng may mà c̣n mạng sống, để thức tỉnh những ai đang hăm hở tài kinh doanh của ḿnh đả học ở nước ngoài và tự tin sẽ thành công trên chính quê hương của ḿnh. Không đơn giản như ḿnh nghĩ đâu, những người từ nước ngoài về kinh doanh ví như là một con heo, khi mập mạp th́ chúng nó (csVN) sẽ thịt ngay v́ chúng nó có hàng triệu lư do để gán ghép tội và bắt giử và cho phép nạn nhân gọi điện về gia đ́nh đem tiền để chuộc mạng không sẽ ở tù gục xương, nếu có tiền bạc đúng như bọn chúng muốn th́ chúng sẽ lập thủ tục trục xuất, cũng như gương thằng Trần Trường năm nào từng có công chống đối người Việt hải ngoại treo h́nh tôn vinh già hồ trong tiệm video lậu, chuyên ăn cắp bản quyền, công sức mồ hôi người khác sau khi bị đánh bật tại hải ngoại, th́ hắn lôi kéo vợ con hắn về VN nuôi cá bị đám cán ngố địa phương dập nó tời bời nợ nần ngập cổ khiến hắn muốn tự tử nhưng trời vẩn chưa cho nó chết, có rất nhiều người cũng cay đắng lắm khi trở về "xây dựng quê hương" nhưng họ không có can đảm như tác gỉả bài nầy, một lần nữa xin hoan hô tác giả và tên Trịnh Hội rất can đảm nói lên những khó khăn khi muốn xây dựng tương lai tại Việt Nam.
    Thường Dân

    Copyright 2005 - 2010 © Take2Tango. All Rights Reserved.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •