Bai viết cuả sinh viên Cộng Sản Lê Văn Nuôi



SVHS đang đốt phá các bích chương tranh cử tổng thống của liên danh Thiệu - Hương năm 1971

Có một câu chuyện kỳ lạ nhưng có thật. Đó là việc ông Nguyễn Cao Kỳ - phó tổng thống chính quyền Sài G̣n - vào tháng 9-1971 đă cho phong trào SVHS Sài G̣n mượn một ngôi nhà trong dinh phó tổng thống của Kỳ để làm trụ sở chỉ huy cuộc đấu tranh chống bầu cử tổng thống lúc đó.

Giữa năm 1971, khi cuộc bầu cử tổng thống nhiệm kỳ mới 1971-1976 sắp diễn ra ở miền Nam VN th́ đương kim tổng thống Nguyễn Văn Thiệu không chọn ông Kỳ làm ứng viên phó tổng thống nữa mà chọn Trần Văn Hương vào liên danh tái ứng cử; đồng thời qua hội đồng bầu cử, Thiệu cấm Nguyễn Cao Kỳ ra ứng cử tổng thống.

Liên danh 2 do ông Dương Văn Minh đứng đầu ra tranh cử tổng thống với liên danh 1 của Thiệu. Nhưng đến giờ chót, đánh giá thế nào Thiệu cũng gian lận bầu cử nên ông Minh rút tên, Thiệu trở thành “độc diễn” trong cuộc bầu cử này.

Mâu thuẫn giữa hai ông tổng thống và phó tổng thống trở nên gay gắt một cách công khai. Các lực lượng đấu tranh cách mạng tại đô thị - nhất là báo chí và SVHS chúng tôi - được lệnh Đảng, Đoàn chỉ đạo phải khai thác, lợi dụng tối đa mâu thuẫn nội bộ ấy làm rối loạn cơ quan đầu năo của địch.

Hội đàm trại Phi Long
Một ngày đầu tháng 9-1971, theo yêu cầu của Tổng hội SV và Tổng đoàn HS Sài G̣n, Nguyễn Cao Kỳ đă tiếp một phái đoàn đại diện SVHS tại tư dinh của Kỳ ở trại Phi Long - trong khuôn viên sân bay Tân Sơn Nhất. Phái đoàn khoảng mười người, gồm Huỳnh Tấn Mẫm, Hạ Đ́nh Nguyên, Vơ Như Lanh, Nguyễn Thị Yến, Phan Công Trinh, Lê Văn Nuôi... Toán vệ sĩ của Kỳ đưa chúng tôi vào pḥng khách.

Nguyễn Cao Kỳ xuất hiện, tươi cười, niềm nở bắt tay từng người. Vóc dáng cao lớn, khuôn mặt hồng hào phương phi với hàng ria mép dày, ăn nói đốp chát, hành động ngang tàng - chứ không sâu hiểm như Thiệu - nên giới quân đội và giới báo chí hay gọi Kỳ là “ông tướng cao bồi” hay “tướng râu kẽm”.

Nằm phủ phục bên chân Kỳ là một con chó khổng lồ, lông bờm rậm rạp y hệt sư tử. Chúng tôi đưa ra yêu cầu đầu tiên với Kỳ là hủy bỏ quân sự học đường (QSHĐ) hoặc cho hoăn học QSHĐ trong thời gian SV ôn thi. Kỳ tỏ vẻ niềm nở và chấp nhận sẽ cho hoăn học QSHĐ trong kỳ thi.

Chúng tôi liền tiến công tiếp:
- Đề nghị phó tổng thống cấp cho Tổng hội SV một trụ sở, v́ lực lượng cảnh sát của ông Thiệu đă chiếm giữ trụ sở 207 Hồng Bàng của chúng tôi rồi. Thâm tâm của Kỳ là muốn lợi dụng SVHS để chống Thiệu, Kỳ trả lời:
- Tôi nói ông Thiệu hoài mà ông ấy không nghe, cứ xen vào nội bộ các anh làm ǵ! Gặp tôi, các anh đ̣i ǵ tôi giải quyết hết, đ̣i trụ sở có trụ sở, đ̣i xe hơi có xe hơi! Như vậy là các anh hết lư do tranh đấu. Nhưng tôi đâu có quyền, nên chỉ có cách lấy một ngôi nhà trong dinh quốc khách của phó tổng thống ở số 4 Tú Xương(nay là Nhà Thiếu nhi TPHCM)
giao cho các anh làm trụ sở. Đồng ư không?

Chiến dịch phá bầu cử
Hai ngày sau, để phô trương lực lượng với Kỳ, chúng tôi tổ chức một cuộc xuống đường đánh nhau với cảnh sát dă chiến ngay trên đường Cường Để (nay là đường Đinh Tiên Hoàng). Nguyễn Cao Kỳ và nhóm tham mưu của ông ta ngồi trên một chiếc trực thăng lượn nhiều ṿng, để chứng kiến cuộc giao tranh giữa các lực lượng xung kích của SVHS với cảnh sát đang diễn ra trong khói lựu đạn cay mù mịt và tiếng nổ ầm ́ của bom xăng.

Ngay hôm sau, Kỳ thuận giao cho chúng tôi ngôi nhà số 4 Tú Xương với đầy đủ phương tiện văn pḥng, xe cộ. Tại đây, chúng tôi đă gặp nhóm tham mưu của Kỳ để nhận ṭa nhà. Tôi gọi đùa họ là “ban tham mưu chim c̣” v́ nhóm cận thần này toàn mặc áo chim c̣, tướng tá bệ vệ. Họ giao cho chúng tôi hết ṭa nhà và rút đi, chỉ bảo vệ ṿng ngoài bằng một lực lượng vệ sĩ mặc thường phục - mà một người ở đây cho biết họ là những người trung thành với Kỳ, được tuyển chọn từ lực lượng người nhái và không quân.

Nhóm tham mưu của Kỳ đề nghị chúng tôi tính hết những ǵ cần thiết ra thành tiền để họ đưa tiền chúng tôi tự mua là tiện nhất. Chúng tôi từ chối nhận tiền, chỉ yêu cầu cung cấp máy đánh chữ, giấy in truyền đơn và vũ khí. Chúng tôi hỏi:

- Các ông có loại vũ khí nào có tác dụng đánh sập các pḥng phiếu và tiếng nổ lớn nhưng không gây sát thương người?
- Có, chúng tôi có loại lựu đạn MK3 có tính năng như các anh yêu cầu, thường dùng cho binh lính thực tập trong quân trường. Các anh cần bao nhiêu?
- Ít nhất là 2.000 trái để chúng tôi có thể đánh trong hai tuần lễ, trước ngày bầu cử tổng thống.

Trận đánh đầu tiên mà SVHS tranh đấu sử dụng thủ pháo MK3 là trận diễn ra trước cổng Đại học Vạn Hạnh. Từ một cuộc biểu t́nh trong sân trường, SVHS tràn xuống đường, phong tỏa một đoạn dài đường Trương Minh Giảng (nay là đường Lê Văn Sĩ). Tất cả thùng phiếu - làm bằng gỗ ghép, đặt trên lề đường để tiện bỏ phiếu - đều bị các toán xung kích SVHS ném thủ pháo ngă đổ tan tành, khói bụi mịt mù.

Cùng lúc, các bích chương vận động tranh cử của Thiệu được SVHS kéo xuống, dùng bút lông sửa chữ “liên danh 1” thành “liên danh ĺ”, chữ “dân chủ” thành “dân chửi”, chữ “Thiệu” thành chữ “Thẹo”, rồi treo lại đàng hoàng!

Chiến dịch “MK3” này đă làm rung chuyển dư luận. Dân chúng hoảng sợ không dám đi bầu, phóng viên nước ngoài suốt ngày đi canh chộp cảnh SVHS phá thùng phiếu. Thiệu điên tiết ra lệnh cho Tổng nha Cảnh sát lùng bắt hết số SVHS tham gia chiến dịch này, trước hết là số cầm đầu. Danh sách truy nă lên đến 127 người.

Để bảo toàn bí mật, chỉ có nhóm chỉ huy chiến dịch khoảng mươi người đóng ở trụ sở dinh quốc khách, c̣n anh em các đội xung kích mang tên “Sao chổi”, “Sao xẹt”... đánh xong là biến ngay, không được chạy về đây. Dần dà theo dơi, bọn mật vụ cũng phát hiện chúng tôi đặt ban chỉ huy ở đây.

Nhưng chúng chỉ theo dơi đến gần cổng rồi lui, không dám vô bắt v́ sợ đụng độ với những vệ sĩ người nhái cao lớn đang đứng lầm ĺ như những pho tượng ở hai bên cổng. Hơn nữa, đây là dinh phó tổng thống, nơi bất khả xâm phạm.

Trước ṭa án quân sự mặt trận
Cuộc bầu cử tổng thống kết thúc với một công bố: liên danh Thiệu - Hương trúng cử với số phiếu 71%! Trước lễ nhậm chức của Nguyễn Văn Thiệu, cảnh sát chưng hửng khi tiến vào số 4 Tú Xương chỉ thấy một trụ sở trống không v́ bộ phận chỉ huy lực lượng SVHS đă rút êm từ trước. C̣n Nguyễn Cao Kỳ th́ rút về trại Phi Long cố thủ với cái chức tư lệnh không quân.


Ông Kỳ (trái) trong buổi tiếp đón Nguyễn Minh Triết tại Dana Point-CA

Những tháng sau cuộc bầu cử 1971 đến đầu năm 1972, nhiều thành viên trong ban chỉ huy như Huỳnh Tấn Mẫm, Hạ Đ́nh Nguyên, Vơ Như Lanh và các thủ lĩnh trực tiếp chỉ huy các toán xung kích đốt xe Mỹ, phá thùng phiếu như Nguyễn Xuân Thượng, Vơ Thị Bạch Tuyết, Lâm Thành Quí... đều lần lượt bị bắt.

Ngày 18-3-1972, 10 SVHS chỉ huy chiến dịch bị đưa ra ṭa án quân sự mặt trận ở bến Bạch Đằng để xử về tội “phá rối trật tự trị an”. Trước khi đi, chúng tôi chuẩn bị phương án phá phiên ṭa. Dao lam được bẻ đôi cột giấu vào tóc; vẽ chữ lên áo thun ba lỗ - cắt quai sẵn - để ráp lại thành biểu ngữ.

Biện hộ cho chúng tôi là hai luật sư Nguyễn Long và Vũ Văn Mẫu (sau này là thủ tướng của chính phủ Dương Văn Minh cuối tháng 4-1975). Trong cáo trạng đọc trước ṭa bất ngờ có câu:
- Bị cáo Lê Văn Nuôi khai lựu đạn MK3 dùng đánh phá bầu cử là do cựu phó tổng thống Nguyễn Cao Kỳ cung cấp. Ṭa cho gọi nhân chứng Nguyễn Cao Kỳ.
- Ông Nguyễn Cao Kỳ không có mặt.

Lúc này, ông Kỳ lui về vị trí cũ là tướng tư lệnh không quân Sài G̣n. Ṭa đ́nh để nghị án, sau đó tuyên bố hoăn vô thời hạn. Chúng tôi lập tức túa ra, hô to: “Đả đảo ṭa án quân sự mặt trận”, “Đả đảo Nguyễn Văn Thiệu”, “Yêu cầu chính quyền trả tự do cho chúng tôi!”. Chúng tôi rút dao lam ra cắt tay, lấy máu vẽ lên tường ṭa án chữ “Tự do hay là chết”.
Mỗi người phải lấy đủ máu vẽ một chữ, ráp trong câu khẩu hiệu đó. Áo thun vẽ chữ được tháo ra ráp lại thành biểu ngữ. Cảnh sát và quân cảnh xông vào đàn áp, tống chúng tôi lên xe giữa tiếng kêu khóc vang trời của các bà má phong trào và thân nhân.
Xe giải chúng tôi trở về nhà tù Chí Ḥa. Khi xe ngang qua chợ Sài G̣n, chợt thấy những chiếc áo dài trắng tan trường, một nỗi đau xót chợt xâm chiếm hồn tôi. Không phải v́ vết thương rỉ máu trên tay mà v́ ước mơ cháy bỏng: đến bao giờ ḿnh mới được tự do, ung dung cắp sách đến trường như các bạn?

LÊ VĂN NUÔI