Biển Và Quê Hương


Lưu Vĩnh Hạ

Quê hương ơi có c̣n chùm khế ngọt
Hàng dừa xanh nghiêng bóng dưới chân cầu
Bờ chuối nào gọi gió tiếng lao xao
Giậu mồng tơi bên rào c̣n tím thẩm

Quê hương ơi có bao giờ được chạm
Phía chân trời quần đảo của Trường Sa
Quê hương ơi ta t́m lại chính ta
Nghe như mất một phần trong cơ thể

Sóng Hoàng Sa thuở nào c̣n ngạo nghễ
Bờ cát dài c̣n đó tiếng quê hương
Chú dă tràng c̣n se cát biển đông
Th́ quê hương không thể nào để mất

Quê hương ơi môi mềm môi ta khát
Cánh diều xưa đă lạc tự bao giờ
Huyễn hoặc nào c̣n đó trong giấc mơ
Ta ngồi đếm lá rừng xưa đă khép

Ḷng chợt nghe biển dạt dào sóng gọi
Dấu chân buồn lún xuống ḷng cát khô
Quê hương ơi ai là kẻ hững hờ
Để ta nghe trái tim ḿnh rỉ máu