Results 1 to 6 of 6

Thread: Thầy Tu Quốc Doanh "Ôm"

  1. #1
    Member
    Join Date
    05-09-2010
    Posts
    289

    Thầy Tu Quốc Doanh "Ôm"

    Chính sách trăm năm trồng người của nhà nước Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam quả thật là ghê rợn. Người ta chỉ cần nh́n những nghề mới lạ xuất hiện sau thời kỳ đổi mới là biết ngay hậu qủa của chính sách đó đă tàn phá xă hội Việt Nam ra sao.
    Chỉ nội cái tiếng ôm không thôi đă là nguyên nhân đưa đến biết bao nghề ôm làm cho đất nước đảo điên và luân thường đạo lư bay xuống hố. Tuy nhiên sự hành nghề ôm đó khác rất nhau v́ nó tùy thuộc vào nấc thang xă hội. Nói nôm na cho dễ h́nh dung là có hai loại ôm.

    Loại thứ nhất là xử dụng đồng tiền để ôm. Đối với loại ôm thứ nhất này, tục ngữ đă có câu "có tiền ôm tiên cũng được", từ tiên nâu á phiện cho đến tiên tóc trắng bạch phiến v.v... C̣n như nếu muốn ôm tiên trần tục th́ cứ áp dụng y chang nguyên tắc của Bác Đảng "tùy theo năng sức hưởng theo nhu cầu", có nghiă là tùy theo túi tiền và sở thích khách hàng có thể chọn nào là tiên bia ôm, cà phê ôm, tắm hơi ôm, hay ngủ trưa ôm v.v...
    Trong thương trường ôm loại 1, kẻ hốt bạc nhiều nhất là chủ nhân ông và thành phần công an nhắm mắt làm ngơ để cho nghề ôm được trăm hoa đua nở khắp nơi. C̣n những kẻ thiệt tḥi trong những dịch vụ buôn bán này không ai khác hơn là khách làng chơi và những cô gái ôm sẽ cùng nhau chia sẻ những con vi khuẩn HIV. Với nghề ôm thuộc loại 1 chỉ có dân thường nhảy vào hành nghề để phục vụ giới có tiền. Sự trăm hoa đua nở của những nghề trên hẳn sẽ làm soi ṃn đạo đức cách mạng xă hội chủ nghĩa.

    Loại ôm thứ 2 độc chiêu hơn dành cho thành phần lănh đạo cao cấp độc quyền khai thác. Đó là nghề ôm quyền lực cho thật chặt để có thể ôm tối đa tài sản của quê hương dân tộc. Tài sản đến từ di sản của tổ tiên để lại, từ tài nguyên của đất nước, từ thuế của nhân dân và từ sức lao động đẫm mồ hôi nước mắt của đồng bào nghèo khổ. Từ cái nghề ôm quyền lực đẻ ra biết bao nhiêu chuyện quái đản làm nước nhà điêu đứng suy vong. Chỉ nội chuyện muốn ôm chặt quyền lực, những kẻ lănh đạo đă không ngần ngại thủ tiêu tất cả những nhân tài ái quốc hoặc những tiếng nói xây dựng nào có thể làm lung lay chiếc ghế quyền lực của họ. Kẻ có chức tước càng cao lại chỉ thích ôm những thứ thật nặng kư. Những Đồng, Lương, Mười, Phiêu, Mạnh... lén lút ôm di sản lịch sử của tổ tiên lẫn xương máu của những anh hùng liệt sĩ để đem đi bán đứng cho đàn anh Trung cộng. Do đó mới có Công hàm Phạm Văn Đồng kư năm 1958 cam kết chuyển nhượng các đảo Hoàng Sa và Trựng Sa cho Trung cộng, Hiệp Định Biên Giới Việt Trung kư năm 1999 để nhượng đất biên giới trong đó có Aỉ Nam Quan và thác Bản Giốc, cũng như Hiệp Định Phân Định Vịnh Bắc Bộ và Hiệp Định Hợp Tác Nghề Cá kư năm 2000 để bán nước biển Đông cho Trung cộng.

    C̣n đối với thành phần ít quyền lực hơn th́ họ lại ôm kiểu khác. Quan lớn nọ thích ôm sức lao động của dân nghèo để xuất cảng ra xứ ngoài làm lao nô cho chủ nhân ông ngoại quốc vắt làm nô lệ. Quan to khác ôm phụ và nữ trẻ em đem bán làm nô lệ t́nh dục. Quan vừa kia chỉ ôm tài nguyên của quốc gia như chặt rừng đem bán khiến cho môi sinh bị xáo trộn gây ra cảnh lụt lội mỗi năm khiến cho hàng trăm người chết nhà cửa ruộng vườn tan nát. Bà lớn khác th́ chỉ mặn ṃi ôm nhà, đất đai của nông dân nghèo để đem đi bán làm giàu. Tất cả những loại ôm đó đă biến đất nước Việt Nam thành một băi rác tham nhũng khổng lồ nồng nặc hôi mùi cường hào ác bá gieo rắc bao đau thương cho dân t́nh và làm cản trở bước tiến của quê hương dân tộc.

    Tất cả những loại ôm kể trên đều đă bị nhân dân nh́n rơ tận gốc. Duy chỉ có một loại nghề ôm khác siêu tinh vi đă được nhà nước bí mật khai thác triệt để từ gần 30 năm qua mà đại đa số quần chúng không hề hay biết chỉ v́ thông tin bị bưng bít. Ngày hôm nay, nhờ vào phương tiện internet phá vỡ được sự bưng bít thông tin nên người dân Việt giờ mới khám phá ra ư đồ thâm độc ẩn náu sau cái nghề bí hiểm chỉ dành cho con cháu bác đảng mà thôi. Đó là nghề "Thầy tu quốc doanh ôm".

    Tại sao gọi đó là nghề thầy tu quốc doanh ?

    Ở Việt Nam không phải ai muốn đi tu là đều được tự do làm chuyện đó. Thật vậy, điều 21-2 của chương III trong Pháp Lệnh Tín Ngưỡng Tôn Giáo vưà được đem ra thi hành ngày 15/11/2004, có ghi rằng "Người phụ trách cơ sở tôn giáo khi nhận người vào tu có trách nhiệm đăng kư với Ủy ban nhân dân cấp xă nơi có cơ sở tôn giáo".
    Để được Ủy Ban nhân dân cấp giấy cho đi tu th́ môn sinh đó phải có thành tích đạo đức cách mạng hay phải mang nhăn hiệu made in Bác Đảng. Cũng v́ thế mới có cái tên "thầy tu quốc doanh" để ám chỉ những kẻ nằm vùng tôn giáo đi tu theo chỉ thị của nhà nước.

    Sự cản trở người dân thường đi tu hẳn phải có lư do. Chả cần nói ai cũng biết nhà nước muốn tiêu diệt tận gốc mọi tôn giáo ở Việt Nam và muốn giáo chủ Hồ Chí Minh giật chỗ đứng của Chúa Phật trong trái tim người dân Việt. Để thực hiện âm mưu thâm độc trên, một mặt nhà nước phải tiêu diệt hay vô hiệu hoá những bậc chân tu hiện thời. Mặt khác phải t́m cách thay vào đó một đội quân sư cha quốc doanh được đặt dưới sự chỉ đạo của nhà nước. Cũng v́ thế mà điều 21-2 đă được chế ra để phục vụ cho mục tiêu vừa kể.

    Thêm vào đó làm thầy tu quốc doanh là một cái nghề nhàn hạ ngồi mát ăn bát vàng. Khỏi cần đi lao động v́ đă có quỹ cúng dường nuôi ḿnh. Nếu làm công tác giỏi lại c̣n được nhà nước tấn phong cho làm hoà thượng, được trụ tŕ một ngôi chùa to, th́ c̣n ǵ sướng cho bằng trên cơi đời này !

    Tại sao lại bảo là thầy tu quốc doanh "ôm" ?

    Thầy tu quốc doanh là con đẻ của nhà nước. Khi nhà nước muốn ôm cái ǵ của tôn giáo th́ nhà nước chỉ cần xử dụng phương tiện sư quốc doanh là xong ngay. Mặt khác, chữ ôm ở đây có hai nghĩa. Nghiă bóng là nhà nước muốn ôm kịt tín ngưỡng cho nó tắt thở chết. C̣n nghĩa đen là ôm tiền cúng dường của tín đồ. Nhà nước biết người dân Việt Nam rất sùng tín, cúng dường rất nhiều tiền cho nên nhà nước cũng muốn ôm số tiền to lớn đó vào túi ḿnh. Cũng v́ thế mà nhà nước mới dựng lên thật nhiều chùa chiền nhà thờ cho có vẻ là có tự do tín ngưỡng ở bên ngoài, nhưng thực ra là để cho đạo quân sư cha quốc doanh thay mặt cho nhà nước ôm tiền cúng dường ở những nơi thờ phuợng mà thôi. Cho nên cái tên "thầy tu quốc doanh ôm" chả có sai một chút nào.

    Một thí dụ điển h́nh của người thành công trong nghề "Thầy tu quốc doanh ôm" mà cả nước đều biết đến không ai khác hơn là hoà thượng Thích Thanh Tứ.
    Hoà thượng Thích Thanh Tứ là một đặc công công an, kiêm thành viên của Mặt Trận Tổ Quốc, đă được nhà nước cho khoác áo thầy tu và được phong làm hoà thượng. Ngoài bổn phận lũng loạn tôn giáo và thi hành mọi mệnh lệnh của Mặt Trận Tổ Quốc liên quan đến việc siết cổ tôn giáo, vai tṛ chính của Hoà thượng Thích Thanh Tứ là cúi đầu gật theo chỉ thị nhà nước. Khi Bác Đảng hót có tự do tín ngưỡng Thích Thanh Tứ vỗ tay khen hay.
    Chả cần nói đâu xa, thí dụ gần đây nhất qua cuộc phỏng vấn Hoà thượng Thích Thanh Tứ thực hiện bởi điện báo www.vov.org.vn ngày 10/11/2004 liên quan đến Pháp Lệnh Tín Ngưỡng Tôn Giáo, hoà thượng Thích Thanh Tứ đă tuyên bố một câu xanh dờn làm mát ḷng Phan Văn Khải: "Pháp lệnh ra đời đă thể hiện rơ quan điểm của Đảng tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân và đă nhận được sự đồng thuận của các tổ chức và tín đồ tôn giáo..".
    Trong khi tất cả những vị lănh đạo tinh thần của những tôn giáo ở Việt Nam lên tiếng phản đối cho rằng Pháp lệnh này chỉ là 1 chiếc tḥng lọng để nhà nước xử dụng siết cổ tôn giáo bằng luật pháp do chính kẻ gian chế ra, th́ Hoà Thượng Thích Thanh Tứ lại dám bảo là Pháp lệnh "nhận được sự đồng thuận của các tổ chức và tín đồ tôn giáo".
    Hoà thượng có biết đi tu mà nói dối là một tội nặng hay không? Sao Hoà Thượng không nói sự thật là Pháp lệnh này đă được sự đồng thuận của các tổ chức tôn giáo quốc doanh do nhà nước lập ra trong đó có Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam do hoà thượng lănh đạo và được đặt dưới sự chỉ đạo cuả nhà. Nào đă hết. Lời phát biểu "Pháp lệnh ra đời đă thể hiện rơ quan điểm của Đảng tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân’ chưa kịp nguội mùi tuyên truyền th́ vừa đúng 12 hôm sau, ngày 22/11/2004 nhà nước ra lệnh cho 2 xe jeep và 101 xe moto công an đi chặn xe chở Hoà Thượng Thích Quảng Độ và phái đoàn tăng thống Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không cho phép ra B́nh Định thăm vị lănh đạo của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là Đại Lăo Hoà thượng Thích Huyền Quang đang bị đau nặng. Với cách hành xử man rợ cấm đoán người đi thăm một vị tu hành bị bệnh nặng, Hoà Thượng Thích Thanh Tứ nghĩ sao về lời tán tụng của Hoà thượng khen "Đảng tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân" ? Nào đă hết, Hoà thượng phải trả lời với lương tâm của Hoà thượng ra sao cho ổn khi Ḥa thượng thừa biết rằng 40 điều trong pháp lệnh đó cho phép Mặt Trận Tổ Quốc kiểm soát tất cả mọi sinh hoạt của tôn giáo từ bước đi đứng, cách giảng đạo của vị tu hành cho đến nội dung kinh sách khiến tôn giáo hết đằng cọ cựa. Chưa kể đến chuyện Hoà Thượng Thích Huyền Quang vị lănh đạo tinh thần của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Hoà Thượng Thích Quảng Độ, linh mục Nguyễn Văn Lư, mục sư Nguyễn Hồng Quang v.v... đâu có làm nên tội t́nh ǵ khiến nhà nước bỏ tù, quản chế họ từ hơn mấy chục năm qua mà không thể đưa ra 1 chứng tích phạm pháp dù nhỏ nhoi.
    Tự do tín ngưỡng chưa thấy đâu mà người dân chỉ thấy nhà nước tự do dùng bạo lực và lạm dụng quyền lực qua mặt luật pháp để bỏ tù những vị tu hành vô tội.
    Một đứa trẻ lên 10 cũng c̣n biết việc làm mờ ám của nhà nước.Thế sao một nhà sư già tuổi đời tụng kinh như Hoà thượng lại nỡ ḷng nào phản bội lời giạy của
    Phật về huà với những kẻ lănh đạo đang manh tâm tiêu giệt tôn giáo bằng mọi thủ đọan đê hèn nhất.
    Từ gần nửa thế kỷ nay, chính sách trăm năm trồng người của nhà nước Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghiă Việt Nam đă đào tạo ra biết bao nhiêu loại người quái chiêu làm điêu đứng đất nước lẫn đảo điên xă hội. C̣n âm mưu nào thâm độc nhất trên cơi đời này cho bằng ư đồ trồng ngay những ông "thầy tu quốc doanh" trụ tŕ những nơi thờ phượng để một mặt tiêu diệt tôn giáo và mặt khác lợi dụng ḷng tín ngưỡng của người dân ’ôm’ cho bằng hết tiền cúng dường của họ. Thế mới biết những chiếc áo tu hành mà nhà nước khoác cho những "thầy tu quốc doanh ôm" gian xảo và nhơ bẩn biết chừng nào!

    Bài viết của: Nguyễn Hải Trào

  2. #2
    Thong
    Khách

    Dọc Bài Chũ trên .....

    Dọc bài chũ trên dây cho ta thấy Toàn là nhũng thàng thầy Chùa dầu cạo trọc lóc nhu trái Dùa khô, lư do tại sao phăi Cạo dầu . Thú nhất Cao dầu là Lấy Văi The che mát thánh , thú hai là nh́n gái chân dài dẽ dẽ Ôm mà bá tánh không ai nh́n thấy nhũng phần Tũ nầy Thiên Nam Tín Nũ gọi là thầy Chùa Quốc Doanh mà DCSVC gọi là tram nam trồng ngụi hay cấy vào Cái Dạo mà thiện Nam Tính Nũ di Chùa gọi là Dạo Phật . do dó nhũng thàng quốc Doanh này học theo Kinh sách cũa chũ Nghĩa Mác Lê ( CHŨ NGHĨA CỘNG SĂN ) là " Ḍi Tận Thế không lo cuóp giục , Lo Tu Hành Cho Thiệt Tấm Thân " nên nhũng thầy Chùa dầu trọc lói nầy cú tha hồ Ôm , Ôm cho dă cho suong cho ph́ tấm Thân, Ôm cho Phật bầm thân nhục ngụi . Phật Tṛi rồi cũng không nguoi, Nam Mô A Di Thầy Chùa ......

  3. #3
    Member
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    23
    Việt cộng đào tạo hàng trăm sư quốc doanh để xâm nhập các chùa ở Mỹ và Úc
    Tác Giả : Luật sư Scott Johnson

    19/9/2010

    Dự tính của Hà Nội là thực hiện chính sách “chia để trị” bằng cách xâm nhập các cộng đồng ly khai ở hải ngoại.

    Luật sư Scott Johnson, có văn pḥng luật sư tại thành phố Perth, miền Tây Úc Đại lợi, vừa lên tiếng báo động về sự xâm nhập của Cộng sản vào Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) ở hải ngoại nhằm tiêu diệt giáo hội, mà cuộc thử nghiệm đang được thi hành tại Úc Đại Lợi và Hoa Kỳ. Bài báo có tên “Trận chiến âm thầm chống Phật tử hải ngoại của Hà Nội” (Vietnam’s Covert War Against Overseas Buddhists) vừa được đăng trên tuần báo The Epoch Times bằng 17 thứ tiếng trong 30 quốc gia với số phát hành một triệu bản. Sau khi được đăng tải, nhiều trang nhà trên thế giới đă lấy lại bài viết truyền đi khắp nơi.

    Luật sư Scott c̣n là nhà văn và hoạt động nhân quyền cho những vấn đề tại Đông Nam Á. Pḥng Thông tin Phật giáo Quốc tế xin dịch bài viết dưới đây để cống hiến bạn đọc về một nan đề nóng bỏng gây xáo trộn đời sống người Phật tử ở hải ngoại sau Giáo chỉ số 9 Cứu khốn Trừ nguy của Đức cố Tăng thống Thích Huyền Quang ban hành cuối năm 2007. Giáo chỉ như tấm kính chiếu yêu làm cho bọn tà đạo giẫy nẩy ba hoa qua hàng chục bài viết nặc danh đánh phá hàng giáo phẩm lănh đạo GHPGVNTN - những bài viết hạ cấp theo lư luận thây ma và ngôn ngữ chợ Cầu Muối.

    Trận chiến âm thầm chống Phật tử hải ngoại của Hà Nội: Tại Việt Nam hàng trăm nhà sư (quốc doanh) được đào luyện để xâm nhập các chùa ở hải ngoại nhằm tiêu diệt Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Từ nhiều thập niên, vừa công khai vừa giấu giếm, CS Việt Nam mở cuộc chiến chống lại Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống nhất. Năm 1981, nhà cầm quyền chính thức đặt Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) ra ngoài ṿng pháp luật, là tổ chức tôn giáo lâu đời nhất của xứ sở. Những ai không chịu thần phục giáo phái mới này đều bị bắt giam, tra tấn, và có khi bị thảm sát. Nhà lănh đạo tinh thần hiện nay được đề cử ứng viên giải Nobel Hoà b́nh là đại lăo Hoà thượng Thích Quảng Độ đă trải qua 26 năm quản thúc tại Việt Nam. Khởi sự đấu tranh mấy mươi năm trước, khi ngài c̣n là một tăng sĩ trẻ chứng kiến cảnh cộng sản hành quyết bổn sư ngài. Do nhận thức trái chống với ư thức hệ Cộng sản, nên hoà thượng Quảng Độ cùng với Phật giáo đồ trở thành bia đích đàn áp của Cộng sản trong cũng như ngoài nước.

    Chỉ vài ngày sau khi chư tăng ở ngôi chùa Pháp Quang tại Tây Úc tố cáo chính sách đàn áp tôn giáo của Hà Nội, th́ những tượng Phật bị đập phá găy đầu. Sự kiện này xẩy ra vào tháng 10 và tháng 11 năm 2009. Sự mạo phạm đầu tiên xẩy ra sau khi viện chủ chùa Phổ Quang là vị Đại diện GHPGVNTN tại Úc Đại lợi sang Los Angeles, Hoa Kỳ, dự đại hội Phật giáo, mà quyết nghị đại hội quyết tâm chống đối kế hoạch Hà Nội tiêu diệt giáo hội.

    Sự mạo phạm lần thứ hai xẩy ra khi thượng tọa viện chủ tổ chức cho phái đoàn Văn pḥng II Viện Hóa Đạo đến gặp chính phủ và Quốc hội Úc Đại Lợi tại thủ đô Canberra. Cuộc gặp gỡ này nhằm báo động về sự đàn áp tôn giáo của nhà cầm quyền Hà Nội để chuẩn bị cho cuộc đối thoại nhân quyền giữa hai chính phủ Úc –Việt Nam vào tháng 12.

    Do đó, việc quá rơ là những lần đập găy đầu tượng Phật nhằm cảnh cáo Phật giáo đồ tại Úc. Đối với Hà Nội, hậu quả của việc Phật giáo đồ nói lên các vi phạm nhân quyền là một tác động địa chính, v́ chế độ độc đoán của Hà Nội sẽ càng bị áp lực thế giới đ̣i hỏi phải chấm dứt đàn áp tôn giáo. Năm 2004, lần đầu tiên Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đặt Việt Nam vào danh sách các quốc gia đàn áp tôn giáo cần đặc biệt quan tâm, danh sách CPC, vào danh sách này là sẽ bị chế tài kinh tế, v́ lư do này mà Hà Nội t́m mọi cách bóp nghẹt những phê phán, chỉ trích.Tuy nhiên Hà Nội và Hoa Thịnh Đốn đă chấp thuận cho việc cải cách vào năm 2006, nên Việt Nam được rút tên khỏi danh sách CPC. Thế nhưng sau khi được rút tên khỏi danh sách CPC, Việt Nam chẳng bao giờ thực hiện các lời hứa cải cách. Thực tế là Việt Nam vẫn gia tăng đàn áp, khiến cho Tổ chức Theo dơi Nhân quyền (Human Rights Watch) phải lên tiếng tố cáo Việt Nam “phát động đàn áp thẳng tay như chưa từng đối với các nhà bất đồng chính kiến suốt 20 năm trời”.Từ đó, biết bao lời kêu gọi, như của Ủy hội Hoa Kỳ Bảo vệ Tự do Tôn giáo trên Thế giới đặt Việt Nam trở lại danh sách các quốc gia đàn áp tôn giáo cần đặc biệt quan tâm, chẳng ai chịu nghe.

    Hôm nay, Hà Nội dường như thay đổi chiến thuật công an trong cơ cấu đàn áp tôn giáo một cách âm thầm. Cơ cấu âm thầm này phát triển cái gọi là “hợp pháp” hóa các giáo hội, song song với việc đàn áp các giáo hội “bất hợp pháp” là những giáo hội không chịu sự kiểm soát của Cộng sản. Những nhóm tôn giáo trên toàn quốc - Phật giáo, người Thượng và Hmong Thiên chúa giáo, Công giáo, Ḥa Hảo, Cao Đài, cùng với những nhà bất đồng chính kiến như các luật sư dân chủ, nhà báo, nhà làm bloggers - tất cả đang phải đối diện với những biện pháp áp bức. Dự tính của Hà Nội là thực hiện chính sách “chia để trị” bằng cách xâm nhập các cộng đồng ly khai ở hải ngoại. Chính sách chỉ đạo bí mật của Hà Nội tuy khó tin nhưng lại hiển nhiên, là chính sách đàn áp của Hà Nội được viết ra văn bản. Pḥng Thông tin Phật giáo Quốc tế có trụ sở ở Paris thủ đắc tài liệu mật qua đó công an chỉ thị đánh vào giới ly khai hải ngoại. Ông Vơ Văn Ái, phát ngôn nhân của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất đă chứng thực trước Quốc hội Hoa Kỳ về sự kiện này. Điều trần trước Ủy ban Đối ngoại Quốc hội Hoa Kỳ ngày 20.6.2005 ông Ái đă dẫn giải minh bạch lệnh của công an Việt Nam “xóa bỏ tổ chức Giáo hội Phật giáo Ấn Quang”. Giáo hội Phật giáo Ấn Quang là từ ngữ Hà Nội ám chỉ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, và những chỉ thị mật được Viện Khoa học Công an ở Hà Nội tập trung qua tài liệu “Về Tôn giáo và đấu tranh chống hoạt động lợi dụng tôn giáo – Tài liệu tham khảo, lưu hành nội bộ ngành Công an nhân dân”. Bà Penelope Faulkner, người hoạt động lâu năm tại Pḥng Thông tin Phật giáo Quốc tế, cho biết chỉ thị mật nhằm huấn luyện cán bộ đảng và công an các cấp, để “chống đối, đàn áp, cô lập, phân hóa” hàng giáo phẩm lănh đạo GHPGVNTN. Bà nhận định rằng “Những chỉ thị này nhằm huấn luyện bọn “đặc t́nh” xâm nhập GHPGVNTN, công tác của chúng không chỉ báo cáo các hoạt động của GHPGVNTN, mà cốt gây ly gián, phản chống trong nội bộ nhằm suy yếu giáo hội tự bên trong”.Theo bà Faulkner, những tên “đặc t́nh” này đang gia tăng hoạt động hải ngoại của chúng tại Úc Đại Lợi như một trắc nghiệm trong chiến lược của chúng. Úc Đại Lợi – một trường hợp trắc nghiệm- bà Faulkner cho biết Hà Nội đang dàn dựng những tổ chức “b́nh phong” thân chính với mục tiêu làm suy yếu các cộng đồng tôn giáo và các nhà hoạt động dân chủ. Hà Nội đă gửi hàng trăm nhà sư “nhà nước” đến Úc Đại Lợi và Hoa Kỳ. Một trong những bộ phận chủ yếu đánh phá GHPGVNTN được thành lập qua một cuộc họp ngày 1.1.2009 ở Sydney, Úc Đại Lợi. B́nh phong này h́nh thành dưới tên “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Liên châu”. Bà Faulkner cho biết mánh khóe của những b́nh phong này “là không công khai đề bạt Cộng sản, nhưng chỉ muốn thúc đẩy Phật tử chớ tham gia chính trị, chỉ nên tụng kinh niệm Phật, và gửi tiền về giúp Việt Nam,và đừng dấn thân trong phong trào đ̣i hỏi cho tự do tôn giáo và nhân quyền”. Bà Faulkner không c̣n nghi ngờ ǵ nữa về quyết tâm của Hà Nội nhằm khuất phục cộng đồng Phật giáo ở hải ngoại và bà dẫn trích những chỉ thị mật cho nhà cầm quyền Việt Nam phải “có hành động ngăn chặn các nước phương Tây thanh tra nhân quyền” tại Việt Nam. Chỉ thị nhận định rằng “Chúng tôi kêu gọi Bộ Chính trị điều hướng các hoạt động giữa Ban Tuyên truyền và Dân vận của Đảng Cộng sản Việt Nam, bộ Nội vụ, bộ Ngoại giao, ban Tôn giáo chính phủ, và Ủy ban về Người Việt Nam ở nước ngoài cùng chung thực hiện chính sách này”.

    Hôm 26.11.2009, một thành viên thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Liên châu, một nhà sư Việt Nam có chùa ở Sydney, được nh́n thấy tại Quốc hội Úc Đại Lợi ở thủ đô Canberra, nói chuyện với nhóm chừng một tá sĩ quan công an Việt Nam. Cùng ngày này Phái đoàn Văn pḥng II Viện Hóa Đạo đến gặp gỡ chính quyền Úc. Một vài ngày sau, ngôi chùa Phổ Quang của GHPGVNTN ở Tây Úc bị mạo phạm. Bà Faulkner là thành viên của Phái đoàn GHPGVNTN, xác nhận những sĩ quan công an này có thể đă đến Quốc hội Úc trong một chuyến công tác ngoại giao nào đó, bà chắc chắn rằng nhóm công an này đă báo cáo về Hà Nội về sự kiện gặp thấy phái đoàn Phật giáo. Bà cũng đoan quyết sự mạo phạm ngôi chùa ở Tây Úc không là chuyện ngẫu nhiên. Vào tháng giêng 2010 người viết bài này đến thăm ngôi chùa ở thành phố Perth, miền Tây Úc đại Lợi, và đă hầu chuyện với ngài viện chủ, thượng tọa Thích Phước Nhơn. Thượng tọa ôm một trong hai chiếc đầu tượng Phật bị găy, và nói rằng Hà Nội âm mưu tiêu diệt Giáo hội mà ngài là thành viên.Thượng tọa Phước Nhơn cũng cho biết rằng trong năm 2009 một phong thư gửi tới ngài với một tờ giấy vàng mă. Loại giấy truyền thống dùng đốt khi cúng người chết, và thượng tọa giải thích ư nghĩa của bức thư là “lời hăm dọa tử h́nh”.

    Thượng tọa cũng cho biết nhiều thành viên thuộc GHPGVNTN ở hai thành phố Sydney và Melbourne cũng đă nhận nhiều cú điện thoại hăm dọa.Thượng tọa Thích Phước Nhơn nói rằng tượng Phật đang được tu bổ.

    (Bản dịch của Pḥng Thông tin Phật giáo Quốc tế)

  4. #4
    BUA TA
    Khách

    Tu si quoc doanh

    Cha, cố, vỏ, ruột quốc doanh
    Cái mồm đo đỏ bà khoanh một ṿng
    Sư mô, xanh vỏ, đỏ ḷng
    “Ét xăng” bà “ộc”vào trong lỗ mồm
    Biến bay thành lũ cáo chồn
    Theo bầy cẩu cộng, khôn dồn ra ngu
    Tín đồ đầu óc mê u
    Để cho bay cứ vi vu sủa càn
    Thương thay dân tộc Việt Nam
    Gặp toàn cái thứ nghiệt oan thế này!

  5. #5
    BUA TA
    Khách

    SU QUOC DOANH THICH NHAT TU

    Nhật Từ thằng trọc quốc doanh
    Cái mồm đo đỏ bà khoanh một ṿng
    Dán bùa miệng nó là xong
    Không th́ nó cứ chạy rông, sủa càn

    @@@

    Ai sinh ra Thích Nhật Từ?
    Để y bố láo đến như thế này
    Thích Ca Phật Tổ chau mày
    Phật Bà cũng quở: “Thằng này Sư gian!”
    Khua môi chán ở Việt Nam
    Lại bay sang Mỹ, tính toan cái ǵ?
    Ta về vội viết vần thi
    Gửi “công an trọc” câu “nhi” thế này
    Mi về tâu với thằng thầy
    Theo Hồ khốn “lịn” biết ngày nào khôn
    “Người ta ăn ở vuông tṛn
    Sao mi ăn ở như đ̣n phá ngang”?
    Lâu nay nhiễm thói Việt Gian
    Giờ bay sang Mỹ tính làm chuyện chi?
    Ô hô thời thế như ri
    Ai thèm nghe chuyện của mi, Nhật Từ ??

    Da Cau Bong

  6. #6
    BUA TA
    Khách

    SU QUOC DOANH THICH THANH TU

    The poem is told of a Vietnamese Buddhist monk, age 83, the so-called Sư Quốc Doanh, understood as a “state-run monk” who has verbally and vociferously supported the Vietnamese Communists by declaring that Vietnam Communist government hasn’t had any discrimination against any religion in Vietnam especially Buddhism. He also stated that what the two Reverends Thich Huyen Quang and Quang Do had complained about the religious suppression conducted by the Vietnamese communist government are untrue to the best of his knowledge. He also declared that the said two reverends are being instigated by the foreign press . He said that what had been reported in the Western newspapers about the Vietnamese Buddhist believers being repressed by the Vietnamese government was not true. He is being denounced by the Vietnamese Buddhist Asssociation in Paris as a great liar.

    Sư Thích Thanh Tứ

    Ông theo Việt Cộng kệ ông
    Ông bênh Việt Cộng tôi không tha nào
    Ông tu từ cái thưở nào?
    Tám mươi tuổi mấy khác nào trẻ con
    Mắt mù, tai điếc cho nên
    Loạn ngôn, phạm giới, ông điên đấy à?
    Há ông không biết nước ta
    Chỉ v́ cộng sản mới ra nỗi này
    Ông rằng tôn giáo xưa nay
    Giống như thuốc phiện thời nay triệt rồi
    Chùa chiền chúng cướp lần hồi
    Người tu chân chính nh́n trởI văn than
    C̣n ông cái thứ lọt sàng
    U mê chẳng biết trái ngang là ǵ
    Ông rằng: “Quảng Độ trở đi
    Huyền Quang cũng vậy có ǵ khác đâư”
    HỏI ông chỉ mỗI một câu
    Ông bênh chúng nó, ông cầu được chi
    Than ôi, đạo pháp suy vi
    Quốc doanh sư săi, thứ mi đồ hèn


    Đả Cẩu Bổng


    Quote Originally Posted by dqtran View Post
    Chính sách trăm năm trồng người của nhà nước Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam quả thật là ghê rợn. Người ta chỉ cần nh́n những nghề mới lạ xuất hiện sau thời kỳ đổi mới là biết ngay hậu qủa của chính sách đó đă tàn phá xă hội Việt Nam ra sao.
    Chỉ nội cái tiếng ôm không thôi đă là nguyên nhân đưa đến biết bao nghề ôm làm cho đất nước đảo điên và luân thường đạo lư bay xuống hố. Tuy nhiên sự hành nghề ôm đó khác rất nhau v́ nó tùy thuộc vào nấc thang xă hội. Nói nôm na cho dễ h́nh dung là có hai loại ôm.

    Loại thứ nhất là xử dụng đồng tiền để ôm. Đối với loại ôm thứ nhất này, tục ngữ đă có câu "có tiền ôm tiên cũng được", từ tiên nâu á phiện cho đến tiên tóc trắng bạch phiến v.v... C̣n như nếu muốn ôm tiên trần tục th́ cứ áp dụng y chang nguyên tắc của Bác Đảng "tùy theo năng sức hưởng theo nhu cầu", có nghiă là tùy theo túi tiền và sở thích khách hàng có thể chọn nào là tiên bia ôm, cà phê ôm, tắm hơi ôm, hay ngủ trưa ôm v.v...
    Trong thương trường ôm loại 1, kẻ hốt bạc nhiều nhất là chủ nhân ông và thành phần công an nhắm mắt làm ngơ để cho nghề ôm được trăm hoa đua nở khắp nơi. C̣n những kẻ thiệt tḥi trong những dịch vụ buôn bán này không ai khác hơn là khách làng chơi và những cô gái ôm sẽ cùng nhau chia sẻ những con vi khuẩn HIV. Với nghề ôm thuộc loại 1 chỉ có dân thường nhảy vào hành nghề để phục vụ giới có tiền. Sự trăm hoa đua nở của những nghề trên hẳn sẽ làm soi ṃn đạo đức cách mạng xă hội chủ nghĩa.

    Loại ôm thứ 2 độc chiêu hơn dành cho thành phần lănh đạo cao cấp độc quyền khai thác. Đó là nghề ôm quyền lực cho thật chặt để có thể ôm tối đa tài sản của quê hương dân tộc. Tài sản đến từ di sản của tổ tiên để lại, từ tài nguyên của đất nước, từ thuế của nhân dân và từ sức lao động đẫm mồ hôi nước mắt của đồng bào nghèo khổ. Từ cái nghề ôm quyền lực đẻ ra biết bao nhiêu chuyện quái đản làm nước nhà điêu đứng suy vong. Chỉ nội chuyện muốn ôm chặt quyền lực, những kẻ lănh đạo đă không ngần ngại thủ tiêu tất cả những nhân tài ái quốc hoặc những tiếng nói xây dựng nào có thể làm lung lay chiếc ghế quyền lực của họ. Kẻ có chức tước càng cao lại chỉ thích ôm những thứ thật nặng kư. Những Đồng, Lương, Mười, Phiêu, Mạnh... lén lút ôm di sản lịch sử của tổ tiên lẫn xương máu của những anh hùng liệt sĩ để đem đi bán đứng cho đàn anh Trung cộng. Do đó mới có Công hàm Phạm Văn Đồng kư năm 1958 cam kết chuyển nhượng các đảo Hoàng Sa và Trựng Sa cho Trung cộng, Hiệp Định Biên Giới Việt Trung kư năm 1999 để nhượng đất biên giới trong đó có Aỉ Nam Quan và thác Bản Giốc, cũng như Hiệp Định Phân Định Vịnh Bắc Bộ và Hiệp Định Hợp Tác Nghề Cá kư năm 2000 để bán nước biển Đông cho Trung cộng.

    C̣n đối với thành phần ít quyền lực hơn th́ họ lại ôm kiểu khác. Quan lớn nọ thích ôm sức lao động của dân nghèo để xuất cảng ra xứ ngoài làm lao nô cho chủ nhân ông ngoại quốc vắt làm nô lệ. Quan to khác ôm phụ và nữ trẻ em đem bán làm nô lệ t́nh dục. Quan vừa kia chỉ ôm tài nguyên của quốc gia như chặt rừng đem bán khiến cho môi sinh bị xáo trộn gây ra cảnh lụt lội mỗi năm khiến cho hàng trăm người chết nhà cửa ruộng vườn tan nát. Bà lớn khác th́ chỉ mặn ṃi ôm nhà, đất đai của nông dân nghèo để đem đi bán làm giàu. Tất cả những loại ôm đó đă biến đất nước Việt Nam thành một băi rác tham nhũng khổng lồ nồng nặc hôi mùi cường hào ác bá gieo rắc bao đau thương cho dân t́nh và làm cản trở bước tiến của quê hương dân tộc.

    Tất cả những loại ôm kể trên đều đă bị nhân dân nh́n rơ tận gốc. Duy chỉ có một loại nghề ôm khác siêu tinh vi đă được nhà nước bí mật khai thác triệt để từ gần 30 năm qua mà đại đa số quần chúng không hề hay biết chỉ v́ thông tin bị bưng bít. Ngày hôm nay, nhờ vào phương tiện internet phá vỡ được sự bưng bít thông tin nên người dân Việt giờ mới khám phá ra ư đồ thâm độc ẩn náu sau cái nghề bí hiểm chỉ dành cho con cháu bác đảng mà thôi. Đó là nghề "Thầy tu quốc doanh ôm".

    Tại sao gọi đó là nghề thầy tu quốc doanh ?

    Ở Việt Nam không phải ai muốn đi tu là đều được tự do làm chuyện đó. Thật vậy, điều 21-2 của chương III trong Pháp Lệnh Tín Ngưỡng Tôn Giáo vưà được đem ra thi hành ngày 15/11/2004, có ghi rằng "Người phụ trách cơ sở tôn giáo khi nhận người vào tu có trách nhiệm đăng kư với Ủy ban nhân dân cấp xă nơi có cơ sở tôn giáo".
    Để được Ủy Ban nhân dân cấp giấy cho đi tu th́ môn sinh đó phải có thành tích đạo đức cách mạng hay phải mang nhăn hiệu made in Bác Đảng. Cũng v́ thế mới có cái tên "thầy tu quốc doanh" để ám chỉ những kẻ nằm vùng tôn giáo đi tu theo chỉ thị của nhà nước.

    Sự cản trở người dân thường đi tu hẳn phải có lư do. Chả cần nói ai cũng biết nhà nước muốn tiêu diệt tận gốc mọi tôn giáo ở Việt Nam và muốn giáo chủ Hồ Chí Minh giật chỗ đứng của Chúa Phật trong trái tim người dân Việt. Để thực hiện âm mưu thâm độc trên, một mặt nhà nước phải tiêu diệt hay vô hiệu hoá những bậc chân tu hiện thời. Mặt khác phải t́m cách thay vào đó một đội quân sư cha quốc doanh được đặt dưới sự chỉ đạo của nhà nước. Cũng v́ thế mà điều 21-2 đă được chế ra để phục vụ cho mục tiêu vừa kể.

    Thêm vào đó làm thầy tu quốc doanh là một cái nghề nhàn hạ ngồi mát ăn bát vàng. Khỏi cần đi lao động v́ đă có quỹ cúng dường nuôi ḿnh. Nếu làm công tác giỏi lại c̣n được nhà nước tấn phong cho làm hoà thượng, được trụ tŕ một ngôi chùa to, th́ c̣n ǵ sướng cho bằng trên cơi đời này !

    Tại sao lại bảo là thầy tu quốc doanh "ôm" ?

    Thầy tu quốc doanh là con đẻ của nhà nước. Khi nhà nước muốn ôm cái ǵ của tôn giáo th́ nhà nước chỉ cần xử dụng phương tiện sư quốc doanh là xong ngay. Mặt khác, chữ ôm ở đây có hai nghĩa. Nghiă bóng là nhà nước muốn ôm kịt tín ngưỡng cho nó tắt thở chết. C̣n nghĩa đen là ôm tiền cúng dường của tín đồ. Nhà nước biết người dân Việt Nam rất sùng tín, cúng dường rất nhiều tiền cho nên nhà nước cũng muốn ôm số tiền to lớn đó vào túi ḿnh. Cũng v́ thế mà nhà nước mới dựng lên thật nhiều chùa chiền nhà thờ cho có vẻ là có tự do tín ngưỡng ở bên ngoài, nhưng thực ra là để cho đạo quân sư cha quốc doanh thay mặt cho nhà nước ôm tiền cúng dường ở những nơi thờ phuợng mà thôi. Cho nên cái tên "thầy tu quốc doanh ôm" chả có sai một chút nào.

    Một thí dụ điển h́nh của người thành công trong nghề "Thầy tu quốc doanh ôm" mà cả nước đều biết đến không ai khác hơn là hoà thượng Thích Thanh Tứ.
    Hoà thượng Thích Thanh Tứ là một đặc công công an, kiêm thành viên của Mặt Trận Tổ Quốc, đă được nhà nước cho khoác áo thầy tu và được phong làm hoà thượng. Ngoài bổn phận lũng loạn tôn giáo và thi hành mọi mệnh lệnh của Mặt Trận Tổ Quốc liên quan đến việc siết cổ tôn giáo, vai tṛ chính của Hoà thượng Thích Thanh Tứ là cúi đầu gật theo chỉ thị nhà nước. Khi Bác Đảng hót có tự do tín ngưỡng Thích Thanh Tứ vỗ tay khen hay.
    Chả cần nói đâu xa, thí dụ gần đây nhất qua cuộc phỏng vấn Hoà thượng Thích Thanh Tứ thực hiện bởi điện báo www.vov.org.vn ngày 10/11/2004 liên quan đến Pháp Lệnh Tín Ngưỡng Tôn Giáo, hoà thượng Thích Thanh Tứ đă tuyên bố một câu xanh dờn làm mát ḷng Phan Văn Khải: "Pháp lệnh ra đời đă thể hiện rơ quan điểm của Đảng tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân và đă nhận được sự đồng thuận của các tổ chức và tín đồ tôn giáo..".
    Trong khi tất cả những vị lănh đạo tinh thần của những tôn giáo ở Việt Nam lên tiếng phản đối cho rằng Pháp lệnh này chỉ là 1 chiếc tḥng lọng để nhà nước xử dụng siết cổ tôn giáo bằng luật pháp do chính kẻ gian chế ra, th́ Hoà Thượng Thích Thanh Tứ lại dám bảo là Pháp lệnh "nhận được sự đồng thuận của các tổ chức và tín đồ tôn giáo".
    Hoà thượng có biết đi tu mà nói dối là một tội nặng hay không? Sao Hoà Thượng không nói sự thật là Pháp lệnh này đă được sự đồng thuận của các tổ chức tôn giáo quốc doanh do nhà nước lập ra trong đó có Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam do hoà thượng lănh đạo và được đặt dưới sự chỉ đạo cuả nhà. Nào đă hết. Lời phát biểu "Pháp lệnh ra đời đă thể hiện rơ quan điểm của Đảng tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân’ chưa kịp nguội mùi tuyên truyền th́ vừa đúng 12 hôm sau, ngày 22/11/2004 nhà nước ra lệnh cho 2 xe jeep và 101 xe moto công an đi chặn xe chở Hoà Thượng Thích Quảng Độ và phái đoàn tăng thống Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không cho phép ra B́nh Định thăm vị lănh đạo của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là Đại Lăo Hoà thượng Thích Huyền Quang đang bị đau nặng. Với cách hành xử man rợ cấm đoán người đi thăm một vị tu hành bị bệnh nặng, Hoà Thượng Thích Thanh Tứ nghĩ sao về lời tán tụng của Hoà thượng khen "Đảng tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân" ? Nào đă hết, Hoà thượng phải trả lời với lương tâm của Hoà thượng ra sao cho ổn khi Ḥa thượng thừa biết rằng 40 điều trong pháp lệnh đó cho phép Mặt Trận Tổ Quốc kiểm soát tất cả mọi sinh hoạt của tôn giáo từ bước đi đứng, cách giảng đạo của vị tu hành cho đến nội dung kinh sách khiến tôn giáo hết đằng cọ cựa. Chưa kể đến chuyện Hoà Thượng Thích Huyền Quang vị lănh đạo tinh thần của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Hoà Thượng Thích Quảng Độ, linh mục Nguyễn Văn Lư, mục sư Nguyễn Hồng Quang v.v... đâu có làm nên tội t́nh ǵ khiến nhà nước bỏ tù, quản chế họ từ hơn mấy chục năm qua mà không thể đưa ra 1 chứng tích phạm pháp dù nhỏ nhoi.
    Tự do tín ngưỡng chưa thấy đâu mà người dân chỉ thấy nhà nước tự do dùng bạo lực và lạm dụng quyền lực qua mặt luật pháp để bỏ tù những vị tu hành vô tội.
    Một đứa trẻ lên 10 cũng c̣n biết việc làm mờ ám của nhà nước.Thế sao một nhà sư già tuổi đời tụng kinh như Hoà thượng lại nỡ ḷng nào phản bội lời giạy của
    Phật về huà với những kẻ lănh đạo đang manh tâm tiêu giệt tôn giáo bằng mọi thủ đọan đê hèn nhất.
    Từ gần nửa thế kỷ nay, chính sách trăm năm trồng người của nhà nước Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghiă Việt Nam đă đào tạo ra biết bao nhiêu loại người quái chiêu làm điêu đứng đất nước lẫn đảo điên xă hội. C̣n âm mưu nào thâm độc nhất trên cơi đời này cho bằng ư đồ trồng ngay những ông "thầy tu quốc doanh" trụ tŕ những nơi thờ phượng để một mặt tiêu diệt tôn giáo và mặt khác lợi dụng ḷng tín ngưỡng của người dân ’ôm’ cho bằng hết tiền cúng dường của họ. Thế mới biết những chiếc áo tu hành mà nhà nước khoác cho những "thầy tu quốc doanh ôm" gian xảo và nhơ bẩn biết chừng nào!

    Bài viết của: Nguyễn Hải Trào

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 1
    Last Post: 26-03-2012, 02:29 PM
  2. Mỹ và "Tôn Giáo Quốc Doanh"
    By lt2 in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 11-02-2012, 07:43 AM
  3. Từ "Bó Chân" đến "Bó Đầu"
    By SilverBullet in forum Văn Hóa - Nghệ Thuật
    Replies: 1
    Last Post: 08-12-2011, 03:16 AM
  4. Replies: 9
    Last Post: 08-11-2011, 08:37 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •