Results 1 to 5 of 5

Thread: Bất đồng công khai và đàn áp gia tăng trong cơn khốn khó ở Việt Nam (New York Times)

  1. #1
    Member Cu Cường's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    861

    Bất đồng công khai và đàn áp gia tăng trong cơn khốn khó ở Việt Nam (New York Times)

    http://www.nytimes.com/2013/04/24/wo...ply.html?_r=1&
    In Hard Times, Open Dissent and Repression Rise in Vietnam
    NEW YORK TIMES-by THOMAS FULLER. Published: April 23, 2013 Lê Quôc Tuấn XCafeVN dịch Việt ngữ
    TP.HCM, Việt Nam - Các giá sách của ông đầy những tác phẩm của Marx, Engels và Hồ Chí Minh, tiêu chuẩn của một sự nghiệp trung thành với đảng Cộng Sản, nhưng Nguyễn Phước Tương (Gs. Tương Lai), 77 tuổi, nói rằng ông không c̣n là một tín đồ của chủ nghĩa này nữa. Như rất nhiều người khác ở Việt Nam hiện nay, ông Tương, một cựu cố vấn hai đời Thủ tướng, phát biểu thẳng thắn mạnh mẽ chống lại chính phủ.
    "Cơ chế của chúng tôi bây giờ là một chế độ chuyên chế độc đảng," ông nói trong một cuộc phỏng vấn tại tại căn hộ của ḿnh ở ngoại ô thành phố Hồ Chí Minh. "Là người từ bên trong cơ chế - tôi hiểu tất cả các sai lầm, thiếu sót và tất cả các suy thoái của nó ", ông nói. "Nếu không được sửa chữa, hệ thống này sẽ tự sụp đổ".

    A slum in Ho Chi Minh City, Vietnam. Wide dissatisfaction has followed the boom of the 1990s.

    Một đảng từng chiến thắng quân đội miền Nam Việt Nam được Mỹ ủng hộ trong năm 1975 đang phải đối mặt với sự giận dữ v́ nền kinh tế suy thoái và bị xé nát bởi các tranh chấp của những người bảo thủ muốn duy tŕ nguyên tắc chỉ đạo xă hội chủ nghĩa của đất nước và sự độc quyền về quyền lực chống lại những người kêu gọi một hệ thống đa nguyên hơn và hoản toàn đi theo chủ nghĩa tư bản.

    Có lẽ điều quan trọng nhất, là đảng đang phải vất vả đối phó với một xă hội được thông tin tốt hơn và nghiêm trọng hơn nữa là v́ các tin tức và ư kiến ​​ấy lây lan qua Internet, vượt qua khỏi các phương tiện truyền thông do nhà nước kiểm soát.

    Kể từ khi thống nhất đất nước 38 năm trước đây, Đảng Cộng sản đă bị thử thách bởi các xung đột với Trung Quốc và Campuchia, cuộc khủng hoảng tài chính và những rạn nứt nội bộ. Nhưng sự khác biệt hiện nay, theo Carlyle Thayer, một trong những học giả nước ngoài hàng đầu về Việt Nam, chính là việc chỉ trích giới lănh đạo "đă bùng nổ trên toàn xă hội.

    Nếu không phải là một môi trường độc tài, sự chia rẽ trong đảng sẽ thực sự khuyến khích tự do ngôn luận v́ các phe phái đang mong muốn bôi xấu nhau, Tiến sĩ Thayer nói.

    "Nhưng ở Việt Nam có một sự trái nghịch", ông nói. "Bất đồng chính kiến ​​phát triển, nhưng đồng thời sự đàn áp cũng gia tăng".

    Khi tiếng nói bất đồng chính kiến ​​nhân rộng trong 92 triệu người dân Việt Nam,Chính phủ đă cố gắng trấn áp. Ṭa án đă kết tù nhiều blogger, các nhà báo và các nhà hoạt động nhưng các chỉ trích, đặc biệt là trên trực tuyến, dường như vẫn tiếp tục không suy giảm. Chính phủ đă ngăn cản truy cập vào một số các trang mạng nhất định, nhưng nhiều người Việt Nam vẫn vận dụng các phần mềm hoặc những trang web để xoay sở thoát khỏi kiểm duyệt.

    "Nhiều người đang cố gắng bày tỏ việc chỉ trích chính phủ hơn trước", Trương Huy San (Nhà báo Huy Đức), một tác giả, nhà báo và blogger nổi tiếng cho biết. "Và những ǵ họ đang nói ra là khốc liệt hơn nhiều."

    Ông San, người đang có một học bổng tại Đại học Harvard, là tác giả của cuốn "Bên thắng cuộc", có lẽ là một cuốn sử toàn diện đầu tiên của Việt Nam kể từ năm 1975 được viết bởi một người ở trong nước. Tác phẩm, được nhiều người đọc ở Việt Nam, gồm hai tập, viết dưới bút danh Huy Đức, được in không có giấy phép của chính phủ, nội dung mô tả những hành vi như các vụ việc thanh trừng đảng viên bất trung và cuộc thu giữ tài sản của các chủ doanh nghiệp miền nam Việt Nam.

    Đối với những du khách thường đến Việt Nam, bằng chứng mặt nổi của tiến bộ kinh tế có thể khiến họ
    khó hiểu được nỗi bi quan sâu xa mà nhiều người đang bày tỏ ở trong nước. Hàng triệu người vốn chỉ có những chiếc xe đạp trong một thập kỷ trước giờ phóng nhanh trên những chiếc xe gán máy qua các nhà máy và cao ốc văn pḥng.

    Nền kinh tế nở rộ trong những năm 1990 sau khi cải cách đă sản sinh cuộc pha trộn vụng về của nền kinh tế thị trường bị đảng cộng sản kềm kẹp chặt chẽ của Việt Nam. Ngay cả bây giờ, kinh tế Việt Nam vẫn c̣n dự kiến ​​tăng trưởng khoảng 4 đến 5 phần trăm trong năm nay, một phần nhờ xuất khẩu mạnh của gạo, cà phê và các sản phẩm nông nghiệp khác

    Nhưng thị trường bất động sản đang đóng băng do dư thừa công suất, các ngân hàng đang gánh chịu nhiều nợ xấu, báo chí đang chạy tin về t́nh trạng thất nghiệp gia tăng và đất nước này bị xếp hạng là một trong những quốc gia tham nhũng nhất thế giới theo tổ chức Minh bạch Quốc tế, một tổ chức theo dơi tham nhũng toàn cầu. (đứng hạng 123 trong danh sách 176 nước - những con số thấp tiêu biểu những quốc gia ít tham nhũng nhất.)

    Doanh nhân Việt Nam phàn nàn về các quy định độc đoán của chính phủ được áp đặt bởi một đảng tin rằng ḿnh là đội tiên phong của doanh nghiệp tư bản chủ nghĩa.

    Và mặc dù với một dân số trẻ, cần cù. nhiều người nói rằng Việt Nam hiện nay là vô phương hướng.

    "Trong 21 năm ở đây tôi chưa bao giờ thấy mức độ bât măn trong giới trí thức và doanh nhân như thế này ", ông Peter R. Ryder, Giám đốc điều hành Indochina Capital, một công ty đầu tư vào Việt Nam cho biết "Có rất nhiều cuộc tranh căi có ư nghĩa trong cộng đồng kinh doanh và trong đảng - những ngườihết sức quan tâm đến phương hướng mà đất nước đang đi đến "

    Tại Diễn đàn Kinh tế mùa xuân, một hội nghị do Ủy ban Kinh tế Quốc hội tổ chức vào đầu tháng Tư, các đại biểu "đă dành giựt để có có cơ hội phát biểu", theo ông Lê Đăng Doanh, một chuyên gia kinh tế hàng đầu thế giới tham dự diễn đàn, nơi ông mô tả là "băo tố."

    Ông cho biết đă có rất nhiều chỉ trích cho rằng mặc dù nền kinh tế đang tái cấu trúc cần thiết và sâu sắc
    nhưng "gần như chẳng có ǵ đă được thực hiện."

    "Đó là một cuộc khủng hoảng ḷng tin", ông Doanh nói. "Năm nào cũng hưa hẹn về những ngày tốt đẹp hơn, nhưng chẳng ai nh́n thấy "

    Tại trung tâm của cơn băo chính trị là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, người đă nắm quyền từ năm 2006. Thoạt đầu, chương tŕnh đầy tham vọng và phong cách nóng nảy của ông cho nền kinh tế đă giúp ông giành được những người ủng hộ v́ ông phá vỡ khuôn mẫu của một viên chức đảng tẻ nhạt.

    Apartments are crowded next to a railroad track in Ho Chi Minh City. Unemployment and other economic woes have emerged.

    Nhưng ông đă bị nhiều đảng viên xa lánh qua việc loại bỏ một ban cố vấn từng là lực lượng lănh đạo phía sau chương tŕnh cải cách (trong rất nhiều đảng viên cao cấp khác của hội đồng cố vấn ấy có ông Tương, học giả chủ nghĩa Mác).

    Quan trọng hơn, chính sách nổi tiếng của ông Dũng, cuộc thúc đẩy mạnh mẽ để xây dựng các công ty quốc doanh theo lối các tập đoàn tư nhân của Hàn Quốc, đă phản tác dụng.

    Cá nhà kinh tế cho biết, được vận hành bởi các giám đốc điều hành có quan hệ gần với hệ thống Đảng Cộng sản, các doanh nghiệp này đă mở rộng sang nhiều ngành kinh doanh mà họ không đủ tiêu chuẩn quản lư và đầu cơ vào thị trường chứng khoán, bất động sản. Hai trong số các công ty quốc doanh lớn nhất đă gần như sụp đổ và hiện vẫn c̣n gần phá sản.

    Ông Tương, học giả chủ nghĩa Mác, cho biết v́ những khó khăn của nền kinh tế, những căng thẳng trong Đảng Cộng sản đă dâng cao hơn.

    Vào tháng Hai, ông đă giúp soạn một bức thư ngỏ gửi đến Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, kêu gọi thay đổi Hiến pháp của đất nước để "đảm bảo quyền lực thực sự phải thuộc về nhân dân ". Ông vẫn chưa nhận được trả lời.

    Tường cho biết ông đă muốn thúc đẩy thay đổi kể từ khi c̣n là cố vấn cho Thủ tướng Vơ Văn Kiệt, người đă giúp cải tổ nền kinh tế trong những năm 1990.

    Tuy nhiên, hiện nay ông đang cảm thấy áp lực của thời gian. Ông bị ung thư, dù có vẻ đă thuyên giảm, và ông nói về căn bệnh này như một loại giải phóng trí tuệ thúc đẩy ông nói về những ǵ ông hiện xem là sự thật.

    "Nói ngắn gọn, Marx là một nhà tư tưởng lớn," ông nói. "Nhưng nếu không có Marx, có lẽ chúng ta đă khá hơn. "
    Last edited by Cu Cường; 25-04-2013 at 12:36 AM.

  2. #2
    Member Cu Cường's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    861

    In Hard Times, Open Dissent and Repression Rise in Vietnam

    http://www.nytimes.com/2013/04/24/wo...ewanted=1&_r=1
    New York Times, 23-04-2013. HO CHI MINH CITY, Vietnam — His bookshelves are filled with the collected works of Marx, Engels and Ho Chi Minh, the hallmarks of a loyal career in the Communist Party, but Nguyen Phuoc Tuong, 77, says he is no longer a believer. A former adviser to two prime ministers, Mr. Tuong, like so many people in Vietnam today, is speaking out forcefully against the government.

    “Our system now is the totalitarian rule of one party,” he said in an interview at his apartment on the outskirts of Ho Chi Minh City. “I come from within the system — I understand all its flaws, all its shortcomings, all its degradation,” he said. “If the system is not fixed, it will collapse on its own.”

    "If the system is not fixed, it will collapse on its own." NGUYEN PHUOC TUONG, a Marxist scholar who was adviser to two Vietnamese prime ministers.

    The party that triumphed over American-backed South Vietnamese forces in 1975 is facing rising anger over a slumping economy and is rived by disputes pitting traditionalists who want to maintain the country’s guiding socialist principles and a monopoly on power against those calling for a more pluralist system and the full embrace of capitalism.

    Perhaps most important, the party is struggling to reckon with a society that is better informed and more critical because of news and opinion that spread through the Internet, circumventing the state-controlled news media.

    Since unifying the country 38 years ago, the Communist Party has been tested by conflicts with China and Cambodia, financial crises and internal rifts. The difference today, according to Carlyle A. Thayer, one of the leading foreign scholars of Vietnam, is that criticism of the leadership “has exploded across the society.”

    In an otherwise authoritarian environment, divisions in the party have actually helped encourage free speech because factions are eager to tarnish one another, Dr. Thayer said.

    “There’s a contradiction in Vietnam,” he said. “Dissent is flourishing, but at the same time, so is repression.”

    As dissident voices have multiplied among Vietnam’s 92 million people, the government has tried to crack down. Courts have sentenced numerous bloggers, journalists and activists to prison, yet criticism, especially online, continues seemingly unabated. The government blocks certain Internet sites, but many Vietnamese use software or Web sites to maneuver around the censorship.

    “Many more people are trying to express themselves than before, criticizing the government,” said Truong Huy San, an author, journalist and well-known blogger. “And what they are saying is much more severe.”

    Mr. San, who is on a fellowship at Harvard, is the author of “The Winning Side,” perhaps the first critical, comprehensive history of Vietnam since 1975 by someone inside the country. Widely read in Vietnam, the two-volume work, written under the pen name Huy Duc, was printed without a permit from the government and describes such acts as the purges of disloyal party members and the seizure of south Vietnamese business owners’ assets.

    For casual visitors to Vietnam, surface evidence of economic progress may make it hard to understand the deep pessimism that many express in the country. Millions of people who a decade ago had only bicycles now speed around on motor scooters past factories and office towers.

    The economy blossomed in the 1990s after reforms gave birth to Vietnam’s awkward mix of a market economy closely chaperoned by the Communist Party. Even now, the Vietnamese economy is still projected to grow at about 4 percent to 5 percent this year, thanks in part to strong exports of rice, coffee and other agricultural products.

    But the real estate market is frozen by overcapacity, banks are saddled with bad loans, newspapers are running articles about rising unemployment, and the country is ranked among some of the world’s most corrupt by Transparency International, a global corruption monitor. (The country ranks 123rd on a list of 176, in which those with low numbers are the least corrupt.)

    Vietnamese business people complain of overbearing government regulations imposed by a party that believes it can be the vanguard of capitalist enterprises.

    And many say that Vietnam is directionless, despite its seemingly irrepressible industriousness and youthful population.

    “In my 21 years here I’ve never seen this level of disenchantment with the system among the intelligentsia and entrepreneurs,” said Peter R. Ryder, the chief executive of Indochina Capital, an investment company in Vietnam. “There’s very meaningful debate within the business community and within the party — people who are superconcerned about the direction that the country is going.”

    At the Spring Economic Forum, a conference held in early April that is organized by the economic committee of the National Assembly, participants “were fighting to have a chance at the microphone,” according to Le Dang Doanh, a leading economist who attended the forum, which he described as “stormy.”

    He said there was widespread criticism that although the economy needed profound restructuring, “almost nothing has been implemented.”

    “It’s a crisis of trust,” Mr. Doanh said. “Better times have been promised every year, but people don’t see it.”

    At the center of the political storm is Prime Minister Nguyen Tan Dung, who has been in power since 2006. Mr. Dung’s brash style and ambitious program for the economy initially won him supporters because he broke from the mold of the stodgy party apparatchik.

    But he alienated many party members by dismantling an advisory board that had been a leading force behind the reform program (and that board included Mr. Tuong, the Marxist scholar, among many other senior party members).

    More important, Mr. Dung’s trademark policy, his forceful push to build up state-run companies along the lines of South Korea’s private conglomerates, backfired.

    Run by executives with close ties to the Communist Party hierarchy, the enterprises expanded into many businesses they were unqualified to manage, economists say, and speculated in the stock market and in real estate. Two of the largest state enterprises nearly collapsed and remain close to insolvency.

    Mr. Tuong, the Marxist scholar, says the tensions in the Communist Party have been heightened by the troubles with the economy.

    In February, he helped write an open letter to the party’s general secretary, Nguyen Phu Trong, urging changes to the country’s Constitution that would “ensure that real power belongs to the people.” He has yet to receive a response.

    Mr. Tuong says he has been eager to promote change since his days as adviser to Prime Minister Vo Van Kiet, who helped overhaul the economy in the 1990s.

    But today he feels the pressure of time. He has cancer, though it appears to be in remission, and he talks about the disease as a sort of intellectual liberation spurring him to tell what he now views as the truth.

    “In a nutshell, Marx is a great thinker,” he said. “But if we never had Marx it would have been even better.”
    Last edited by Cu Cường; 25-04-2013 at 12:38 AM.

  3. #3
    Member Cu Cường's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    861

    Lời bàn "comments" từ độc giả báo New York Times

    Stu FreemanBrooklyn, N.Y.
    Looks as though the internet has accomplished what we failed to do- namely inspire democracy for a people who haven't previously experienced it.
    April 24, 2013 at 9:13 a.m.

    ionaBoston Ma.
    When Castro had to cut back on sugar production he paid laid off workers 100% of their pay and sent them to school. I would expect Vietnam to do the same for their workers. That is the whole basis for a Socialist Society
    April 24, 2013 at 8:32 a.m.

    Uziel NogueiraFlorianopoli s - SC - Brasil
    During a brief visit to Vietnam last November, two things called my attention.
    First, the reverence and ideological fervor of the Ho Chi Minh liberation war period is gone among young Vietnamese, the majority of the 92 million population today.
    Second, free wheeling capitalism under tight Communist Party control is not working well for the old ruling political class. They are losing political control rapidly and worst, they are neither feared nor respected by the young.
    Beijing must be monitoring closely developments in Vietnam and drawing their own conclusions.
    April 24, 2013 at 8:28 a.m.

    VN'sPPLVN
    In vietnam, Democracy is just a cinema's name. Freedom is just a name of a small street in Hanoi and justice is a name of an comedian. There's no human right here
    April 24, 2013 at 8:24 a.m.

    Patrick Stanford Alamosa, Colorado
    The Vietnamese Party, like the Chinese CP, has lost it ideological moorings, and opted to govern for capitalism. It no longer represents the people's aspirations for democratic prosperity. It will now be up to the intellectuals to rectify the situation for the masses.
    April 24, 2013 at 8:23 a.m.

    C.C. Chicago
    Not a surprising article to me. I was Haiphong and Hanoi in December and had numerous conversations with young people.
    Deep corruption and a sense of economic stagnation were the major complaints.
    April 24, 2013 at 6:20 a.m.

    E. Burke NY
    The Vietnamese people were always long suffering, hard working, and devoted to their families. Communism crushes people like that. We see here the end game of the idea that the state can control everything, and there is no God. God would be the missing component in this, more than any other sigle factor. Without God, nothing works.
    April 24, 2013 at 6:20 a.m.

    NT New York
    Vietnam will soon be beaten by the Chinese if we still have the Communist party control the government. The 4th article in the Vietnamese Constitution, saying the Communist party is the one and only ruling party in Vietnam, should be abolished. It is a corrupted system that would be destroyed either by the Chinese or by its own people. Give up Vietnamese Communist! It is an embarrassment for the whole country, the whole ethnic to see you suck on China from the beginning.
    Note that I am not a South Vietnamese or anything. I was born in Ho Chi Minh city. I am the 90s generation. My father was a soldier for the Communist, my grand father was a general in the army. We don't see any future in the system anymore. Every single members who have once supported the party. It turns out that the Communist has been brainwashing the people for so long. It's time for us the Vietnamese to avoid being another North Korea, another China, another Soviet.
    April 24, 2013 at 5:30 a.m.
    Last edited by Cu Cường; 25-04-2013 at 02:56 AM.

  4. #4
    Member Cu Cường's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    861

    Comments from NYT Readers

    beaufeet CA
    A communist country (known as wild capitalism) directed to a socialism (but no comm, party members know what it is) like Vietnam is a police regime, controlled by gangs (police known as red gangs ( see in you tube). They execute their law as "I am the law, the law is me"; so they protect themselves like the way they have controlled the country! Shame!
    April 24, 2013 at 12:02 p.m.

    grinning libbber OKieland
    My impression from my visit there in 2011 was that the Party was largely ignored and irrelevant.
    April 24, 2013 at 11:25 a.m.

    LFA Richmond, Ca
    While article gets the feeling and even facts of what's happened to Vietnam after 30 years of "new Communist" (ie State Capitalist) rule, by going for the ideological gotcha, it misses the context, and ultimately, the truth of it.
    Basically what happened in Vietnam is the opening to the market by the Communist Party was performed by and through the vehicle of the Communist Party itself. As Lenin foresaw in 1922 or so, when all the economic activity in a country is funneled through the Party, it necessary—and completely— corrupts the Party. That's what you see in Vietnam today, especially in the countryside where most of the people are skinny and poor, and the Party functionaries and their cohort are fat, rich, arrogant and dangerous to cross.
    Vietnam, while it suffered under French colonialism, never had its own true bourgeoisie, has one now: the bureaucracy of the Communist Party, created by people like Mr. Tuong, who no doubt has come to this same realization. No wonder he's so freaked out. He's about to become a New Leftist.
    April 24, 2013 at 11:25 a.m.

    paullincoln neb
    Maybe we can learn a lesson from our Vietnam experience here in the USA. We spent untold treasure human and material in a failing attempt to win in Vietnam. This was like attempting to change the Mississippi River's course. Why not gently encourage change thru peaceful means in any nimber of countries which are not currently in the "Capitalist" camp? Small incentives and disincentives where appropriate, a rational plan aimed at definable goals, and persistence. Has the US had any plan regarding Vietnam since 1975?
    April 24, 2013 at 11:25 a.m.

    Jeff KYpsilanti, MI
    Truong Huy San's book "The Winning Side" sounds fascinating, but it seems to be available only in Vietnamese. Is there an English-language translation available either in print or e-Book?
    April 24, 2013 at 11:03 a.m.

    Tom F.Seattle, WA
    Well, I guess if you're 77 and have cancer, you might as well be honest with yourself and the world: Marx does not work. With all its sophistication and sophistry, it's a throwback to feudalism. Thus its appeal to dictatorships.
    There are no successful communist countries on Earth, and there never was one. Vietnam's first step toward recovery would be to send all Communists to re-education camps.
    April 24, 2013 at 10:44 a.m.

    Socrates Downtown Verona NJ
    Some humans tend to be selfish, corrupt, self-aggrandizing megalomaniacs.
    For those among us that are not so afflicted with the disease of the self, it is our religious duty to call out those sociopaths as the cancer on society that they are.
    The internet is a valuable tool, ultimately spreading information democracy around the globe.
    We should use it everyday to expose the human dirt of corruption and bad political leadership around the sociopathic globe.
    The Vietnamese people (and the timid Americans) should take more cues from the French Revolution to remind themselves that change is really possible when you stand up and fight the ugly forces of greed, authoritarianism, and corporate and statist hegemony.
    Those few despots running Vietnam and America into the economic ground for personal profit and gain are merely overgrown, misbehaved children.
    It's our job - however difficult - to send them to their rooms with no supper.
    Sunshine is the best disinfectant.
    April 24, 2013 at 5:30 a.m.

  5. #5
    Member Cu Cường's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    861

    .... more Comments

    Charles Slough, UK
    “In a nutshell, Marx is a great thinker,” he said. “But if we never had Marx it would have been even better.”
    Those of us who were in the antiwar movement in the 60s and 70s should hang our heads in shame and apologise to the Vietnamese people. By supporting the Communists, and by pressuring Congress to cut off all aid to South Vietnam, we guaranteed the victory of Ho Chi Minh and his Party in their revolution.

    And yet, think how much better off Vietnam would be if this revolution had never happened. Thirty years of war, uncounted dead, immense destruction and suffering, all to put in place an unworkable Marxist economic system led by a brutal corrupt communist party.
    Think where Vietnam might be today if they had had sixty years of a free-market economy like Japan, Thailand, South Korea, Singapore, etc. Not perfect, certainly, but so much better, and without all that death and destruction.
    April 23, 2013 at 7:04 p.m.

    seeing with open eyes usa
    So, the vietnamese are unhappy with their current government because it no longer represents the people, their economy is slumping and they have high unemployment.
    I guess they became Americanized after all.

    Howie Lisnoff Massachusetts
    So, what is the reader supposed to conclude from this piece? Should the U.S. have stayed in Vietnam for 100 years? Dissent in Vietnam is a positive force. The fact that reparations were never made to Vietnam by Japan, France, and the United States says much about how Vietnam has developed since World War II. Also, I don't see where Vietnam is waging war against any foreign nation. In fact, it helped save Cambodia from complete destruction that others brought about.
    April 23, 2013 at 6:52 p.m.

    Party State Vancouver
    The Communist Party of Vietnam is mentally and morally bankrupt. It will implode from its own decay. The real issue is what happens then? Will it become a military dictatorship or will a strong man a la Hun Sen assume power? The future, I fear, is far worse than the present.
    April 23, 2013 at 8:43 p.m.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 16-07-2012, 08:55 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 31-12-2011, 12:06 AM
  3. Replies: 2
    Last Post: 22-11-2011, 09:40 AM
  4. Replies: 2
    Last Post: 23-09-2010, 06:41 AM
  5. Replies: 1
    Last Post: 05-09-2010, 02:53 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •