Đánh đồng bào ḿnh: hành động của kẻ man rợ
[CENTER][IMG]http://i55.tinypic.com/2wrggac.jpg[/IMG][/CENTER]
Nguyễn Bắc Truyển (Tù nhân chính trị đang bị quản chế) - Clip video làm cho tôi ngỡ ngàng và căm giận (tôi nghĩ nhiều đồng bào cũng có cảm giác như vậy). Tôi thấy người nhân viên công lực đó rất hèn hạ. Tôi không biết ngoài đời anh ta có gan làm điều đó để giải quyết vấn đề như những người tù giang hồ hay không? Và điều ǵ làm cho anh ta thù hằn người thanh niên để có một hành vi dă man như vậy? Những kiến thực về thực thi pháp luật, những đạo đức tư tưởng phục vụ người dân...anh ta được học như thế nào? Anh thanh niên bị đánh có tội ǵ khi thể hiện ḷng yêu nước bằng hành động tham gia biểu t́nh chống Trung quốc gây hấn xâm lược?...
[video=youtube;Gx1c_0itqjc]http://www.youtube.com/watch?v=Gx1c_0itqjc&feature=player_embedded[/video]
- Điều 71 của Hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam quy định: "Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự và nhân phẩm".
- Điều 7 của Bộ luật tố tụng h́nh sự quy định:"Công dân có quyền được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm,..".
- Điều 69 của Hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam quy định: "Công dân có quyền....biểu t́nh...".
Trong một lần đến làm việc với Cơ quan an ninh điều tra TP Hồ Chí Minh theo lệnh triệu tập, tôi có nói chuyện với viên thượng tá an ninh về việc các nhân viên công lực gần đây hay đánh người dân khi thi hành cộng vụ. Ông nói điều đó là có thật, nhưng thường xảy ra ở các vùng miền xa xôi hẻo lánh.
Ngày hôm nay ngay tại Thủ đô Hà Nội, một clip video (trên trang báo điện tử Dân Làm Báo) đă quay cảnh một nhân viên an ninh đă đạp thẳng vào mặt một công dân Việt Nam đang bị nắm giữ hai tay hai chân, không có khả năng gây nguy hiểm cho bất kỳ ai. Tôi không biết viên thượng tá an ninh sẽ giải thích như thế nào khi xem clip video về hành động của người nhân viên công lực có hành vi côn đồ và những người nhân viên công lực khác không có một động thái nào ngăn chặn hành vi côn đồ vi phạm pháp luật.
Trong trại giam thi hành án tù, tôi cũng hiếm thấy cảnh sát trại giam đánh người. C̣n tù thường phạm với nhau th́ giải quyết vấn đề bằng tay chân là chuyện b́nh thường. Nhưng khi "thượng cẳng tay hạ cẳng chân" th́ họ cũng hành động mă thượng: một là không ai được báo cho quản giáo hay cảnh sát trại giam; hai là một đánh với một, cần th́ buộc tay nhau lại bằng sợi dây cho khỏi chạy; ba là khi xong chuyện không hằn thù cá nhân v́ mọi việc được giải quyết. Nhà tôi nuôi mèo, nhiều lúc nó ăn vụng, tôi không nỡ đánh v́ "chó tha mèo đậy" chứ đừng nói chi đạp vào mặt một con người với nhau khi người đó đang ngă ngựa, không có hành động tấn công ai.
Clip video làm cho tôi ngỡ ngàng và căm giận (tôi nghĩ nhiều đồng bào cũng có cảm giác như vậy). Tôi thấy người nhân viên công lực đó rất hèn hạ. Tôi không biết ngoài đời anh ta có gan làm điều đó để giải quyết vấn đề như những người tù giang hồ hay không? Và điều ǵ làm cho anh ta thù hằn người thanh niên để có một hành vi dă man như vậy? Những kiến thực về thực thi pháp luật, những đạo đức tư tưởng phục vụ người dân...anh ta được học như thế nào? Anh thanh niên bị đánh có tội ǵ khi thể hiện ḷng yêu nước bằng hành động tham gia biểu t́nh chống Trung quốc gây hấn xâm lược?
Thân thể của công dân được pháp luật nước CHXHCN Việt Nam bảo vệ. Ai vi phạm cũng phải chịu hoàn toàn trách nhiệm trước pháp luật. Chúng ta hăy chờ xem Bộ Công an, Công an Thủ đô Hà Nội sẽ giải quyết vấn đề này ra sao để cho người dân phục và pháp luật được thực thi . Công an luôn nh́n các cuộc biểu t́nh là bạo động, tuy nhiên qua những hành động này chúng ta thấy được ai là người gây hấn trước tiên. Ở đời "quả báo nhăn tiền", ác với người th́ có ngày cũng bị quả báo, không những quả báo cho chính bản thân của người thủ ác mà c̣n liên lụy đến những người thân của ḿnh. Giáo lư nhà Phật có dạy về luật nhân quả.
Sài G̣n, ngày 18/7/2011.
Nguyễn Bắc Truyển
gửi Dân Làm Báo
danlambaovn.blogspot.com
Biểu t́nh ở Hà Nội: Công an 'đánh' người
[CENTER][IMG]http://i56.tinypic.com/21bstgj.jpg[/IMG][/CENTER]
[B][CENTER]Cảnh sát bị tố cáo ứng xử thô bạo với nhiều người biểu t́nh hôm 17/7 ở thủ đô Hà Nội[/CENTER][/B]
Người biểu t́nh và phóng viên ở Hà Nội nói công an đánh đập những người biểu t́nh bị bắt giữ tại một số nơi trong đó có quận Hoàn Kiếm.
Tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện, một trong những người tham gia biểu t́nh sáng nay, cũng nói cảnh sát có hành vi "thô bạo" để giải tán biểu t́nh.
Trên blog cá nhân ông Diện viết: "Sáng nay, 08h45, đoàn biểu t́nh tập hợp ở góc Trần Phú của Vườn hoa Lenin th́ lực lượng cảnh sát đă đưa tới ba xe bus, hốt mọi người lên xe một cách rất thô bạo.
"Đă thấy ở Hà Nội ngàn năm văn hiến cảnh lực lượng an ninh bốc người lên xe như khiêng một con vật.
"Trong số những người bị hốt lên xe, cả cả phụ nữ và trẻ em, trong số các phụ nữ có Bà Nguyễn Nguyên B́nh (Nhà văn) là con gái của Nhà cách mạng lăo thành Nguyễn Trọng Vĩnh.
[COLOR="red"]Họ khênh tôi và một số người khác lên ô tô và tống vào 'bốt' Hàng Trống, công an quận Hoàn Kiếm, nhốt mỗi người một pḥng và đấm đá túi bụi.
Một người biểu t́nh trong ngày 17/7[/COLOR]
Cũng trên blog của Tiến sỹ Diện sau đó đă có b́nh luận của Tướng Vĩnh: "Người dân trong tay không có ǵ, chỉ biết tỏ ḷng yêu nước bằng biểu t́nh ḥa b́nh trong trật tự để phản đối sự xâm phạm chủ quyền và lợi ích của Tổ Quốc sao lại bị bắt.
"Chẳng lẽ những người bắt họ không có ḷng yêu nước, không có lương tâm?!
Một phóng viên ở Hà Nội nói với BBC có thanh niên 16 tuổi bị đánh vào mặt gây chảy máu.
C̣n một người biểu t́nh khác nói anh bị bắt ở gần Vườn hoa Cổ Tân (mạn Hồ Hoàn Kiếm) và bị một số công an xông vào đánh trước khi được thả:
"Họ khênh tôi và một số người khác lên ô tô và tống vào 'bốt' Hàng Trống, công an quận Hoàn Kiếm, nhốt mỗi người một pḥng và đấm đá túi bụi.
"Có bốn công an vào đánh xong bảo 'ĐM mày, mày bảo tao đánh mày à?'
[COLOR="red"]"Tôi bảo 'mày đang đánh tao đây c̣n ǵ' th́ nó bảo 'ĐM mày, thế th́ tao phải đánh cho mày không nhận ra là ai đánh mày nữa."
Công an Hoàn Kiếm tuyên bố không trả lời báo chí qua điện thoại.[/COLOR]
Trong khi đó một người tham gia biểu t́nh từ đầu giờ sáng nói với BBC:
"Có mấy đội [biểu t́nh sáng nay], đội tích cực nhất của anh Phương [Nguyễn Văn Phương - người đọc Tuyên cáo tại Nhà hát Lớn trong ngày biểu t́nh 3/7] bị bắt ngay từ đầu. Ra giương biểu ngữ lên, hô hét được mấy phút th́ bị tóm lên xe buưt.
"C̣n đội thứ hai là đội bất đồng chính kiến."
Tiến sỹ Nguyễn Quang A, người thuộc nhóm được gọi là "bất đồng chính kiến" nói nhóm của ông cũng bị ngăn chặn.
"Chúng tôi đi đến được Cửa Nam th́ họ chặn hết đằng trước, đằng sau, họ chặn bên trái, họ chặn bên phải và mọi người không thể đi sang đường Hai Bà Trưng được.
Chắc là họ nhận được lệnh của trên và họ buộc phải làm theo lệnh thôi.
Tiến sỹ Nguyễn Quang A nói về lực lượng an ninh
"Sau đó mọi người phải nói với nhau để xé lẻ ra và đi xe ôm đến Nhà hát Lớn.
"Ra trước cửa Nhà hát Lớn độ 11h30 rồi cùng nhau ở đấy và giải tán đi về."
Tiến sỹ Quang A nói khoảng một nửa trong số 60 người thuộc nhóm của ông tới được Nhà hát Lớn.
Ông nói thêm: "Theo chúng tôi được biết, những anh em bị đưa đến Mỹ Đ́nh th́ cũng khoảng hơn 12h th́ người ta thả ra và anh em lại tiếp tục biểu t́nh trên đường từ Mễ Tŕ đi về trung tâm."
B́nh luận về những người chặn đoàn biểu t́nh, ông Quang A nói:
"Trừ một vài người, c̣n đại bộ phận đều là những anh em rất là trẻ.
"Chắc là họ nhận được lệnh của trên và họ buộc phải làm theo lệnh thôi."
[B]Người trong ảnh[/B]
Tiến sỹ Diện nói blog của ông đă nhận được hàng trăm phản hồi sau các bài viết của chính ông và các bài ông đăng tải lại của các hăng thông tấn trong đó có BBC.
Một trong các Bấm phản hồi về bài viết mà quư vị đang đọc có đoạn.
"Dùng từ "đánh" trong ngoặc kép là c̣n nhẹ đấy.
[COLOR="red"]"Em là thằng trong bức h́nh đó đây, em đă bị khống chế như con lợn...nhưng mấy đồng chí công an này c̣n đạp (sút) tổng cộng 4 phát. Đạp từ trên đạp xuống trong lúc ḿnh đang c̣ng queo. Thế mới đau sờ cau![/COLOR]
"Trong đó có 2 phát được ăn bánh "giầy" vào mồm. Một phát trượt qua cổ. Một phát vào ngực.
"Ngón chân cái hơi tê tê nhẹ v́ lúc va chạm. Mồm th́ hơi đau đau một chút. Lúc chiều đang hăng nên không cảm giác, giờ mới có cảm giác."
BBC chưa thể xác nhận danh tính của người phản hồi này.
Theo BBC
Như thế c̣n là nhẹ, không bị xỏ kẽm gai giắt đi là may rồi .
Như thế c̣n là nhẹ, không bị xỏ kẽm gai giắt đi là may rồi . Đă biểu phải có giấy phép đi biễu t́nh, và phải tuân theo chỉ thị lúc đi biểu t́nh th́ mới không ăn đ̣n .
Tội nghiệp quá cứ bướng, và lại tự phát không đúng quy định của nhà lước khi đi biểu t́nh .
Diễn kịch dở th́ bị như thế là c̣n may, thời quân quản th́ được đi ṃ tôm rồi .
Đ̣i lại HS/TS à ? bạn c̣n nhớ thời 75-79, vượt biên mà vô phúc đi ngang TS là VC nó bắn cho bơ mạng . Bây giờ mà đi biễu t́nh dùm mấy thằng nó đă bắn ḿnh, em chẳng dại .
[CENTER][IMG]http://i56.tinypic.com/21bstgj.jpg[/IMG][/CENTER]
[B][CENTER]Cảnh sát bị tố cáo ứng xử thô bạo với nhiều người biểu t́nh hôm 17/7 ở thủ đô Hà Nội[/CENTER]
[/B]
Người biểu t́nh và phóng viên ở Hà Nội nói công an đánh đập những người biểu t́nh bị bắt giữ tại một số nơi trong đó có quận Hoàn Kiếm.
Tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện, một trong những người tham gia biểu t́nh sáng nay, cũng nói cảnh sát có hành vi "thô bạo" để giải tán biểu t́nh.
Trên blog cá nhân ông Diện viết: "Sáng nay, 08h45, đoàn biểu t́nh tập hợp ở góc Trần Phú của Vườn hoa Lenin th́ lực lượng cảnh sát đă đưa tới ba xe bus, hốt mọi người lên xe một cách rất thô bạo.
"Đă thấy ở Hà Nội ngàn năm văn hiến cảnh lực lượng an ninh bốc người lên xe như khiêng một con vật.
"Trong số những người bị hốt lên xe, cả cả phụ nữ và trẻ em, trong số các phụ nữ có Bà Nguyễn Nguyên B́nh (Nhà văn) là con gái của Nhà cách mạng lăo thành Nguyễn Trọng Vĩnh.
[COLOR=red]Họ khênh tôi và một số người khác lên ô tô và tống vào 'bốt' Hàng Trống, công an quận Hoàn Kiếm, nhốt mỗi người một pḥng và đấm đá túi bụi.
Một người biểu t́nh trong ngày 17/7[/COLOR]
Cũng trên blog của Tiến sỹ Diện sau đó đă có b́nh luận của Tướng Vĩnh: "Người dân trong tay không có ǵ, chỉ biết tỏ ḷng yêu nước bằng biểu t́nh ḥa b́nh trong trật tự để phản đối sự xâm phạm chủ quyền và lợi ích của Tổ Quốc sao lại bị bắt.
"Chẳng lẽ những người bắt họ không có ḷng yêu nước, không có lương tâm?!
Một phóng viên ở Hà Nội nói với BBC có thanh niên 16 tuổi bị đánh vào mặt gây chảy máu.
C̣n một người biểu t́nh khác nói anh bị bắt ở gần Vườn hoa Cổ Tân (mạn Hồ Hoàn Kiếm) và bị một số công an xông vào đánh trước khi được thả:
"Họ khênh tôi và một số người khác lên ô tô và tống vào 'bốt' Hàng Trống, công an quận Hoàn Kiếm, nhốt mỗi người một pḥng và đấm đá túi bụi.
"Có bốn công an vào đánh xong bảo 'ĐM mày, mày bảo tao đánh mày à?'
[COLOR=red]"Tôi bảo 'mày đang đánh tao đây c̣n ǵ' th́ nó bảo 'ĐM mày, thế th́ tao phải đánh cho mày không nhận ra là ai đánh mày nữa."
Công an Hoàn Kiếm tuyên bố không trả lời báo chí qua điện thoại.[/COLOR]
Trong khi đó một người tham gia biểu t́nh từ đầu giờ sáng nói với BBC:
"Có mấy đội [biểu t́nh sáng nay], đội tích cực nhất của anh Phương [Nguyễn Văn Phương - người đọc Tuyên cáo tại Nhà hát Lớn trong ngày biểu t́nh 3/7] bị bắt ngay từ đầu. Ra giương biểu ngữ lên, hô hét được mấy phút th́ bị tóm lên xe buưt.
"C̣n đội thứ hai là đội bất đồng chính kiến."
Tiến sỹ Nguyễn Quang A, người thuộc nhóm được gọi là "bất đồng chính kiến" nói nhóm của ông cũng bị ngăn chặn.
"Chúng tôi đi đến được Cửa Nam th́ họ chặn hết đằng trước, đằng sau, họ chặn bên trái, họ chặn bên phải và mọi người không thể đi sang đường Hai Bà Trưng được.
Chắc là họ nhận được lệnh của trên và họ buộc phải làm theo lệnh thôi.
Tiến sỹ Nguyễn Quang A nói về lực lượng an ninh
"Sau đó mọi người phải nói với nhau để xé lẻ ra và đi xe ôm đến Nhà hát Lớn.
"Ra trước cửa Nhà hát Lớn độ 11h30 rồi cùng nhau ở đấy và giải tán đi về."
Tiến sỹ Quang A nói khoảng một nửa trong số 60 người thuộc nhóm của ông tới được Nhà hát Lớn.
Ông nói thêm: "Theo chúng tôi được biết, những anh em bị đưa đến Mỹ Đ́nh th́ cũng khoảng hơn 12h th́ người ta thả ra và anh em lại tiếp tục biểu t́nh trên đường từ Mễ Tŕ đi về trung tâm."
B́nh luận về những người chặn đoàn biểu t́nh, ông Quang A nói:
"Trừ một vài người, c̣n đại bộ phận đều là những anh em rất là trẻ.
"Chắc là họ nhận được lệnh của trên và họ buộc phải làm theo lệnh thôi."
[B]Người trong ảnh[/B]
Tiến sỹ Diện nói blog của ông đă nhận được hàng trăm phản hồi sau các bài viết của chính ông và các bài ông đăng tải lại của các hăng thông tấn trong đó có BBC.
Một trong các Bấm phản hồi về bài viết mà quư vị đang đọc có đoạn.
"Dùng từ "đánh" trong ngoặc kép là c̣n nhẹ đấy.
[COLOR=red]"Em là thằng trong bức h́nh đó đây, em đă bị khống chế như con lợn...nhưng mấy đồng chí công an này c̣n đạp (sút) tổng cộng 4 phát. Đạp từ trên đạp xuống trong lúc ḿnh đang c̣ng queo. Thế mới đau sờ cau![/COLOR]
"Trong đó có 2 phát được ăn bánh "giầy" vào mồm. Một phát trượt qua cổ. Một phát vào ngực.
"Ngón chân cái hơi tê tê nhẹ v́ lúc va chạm. Mồm th́ hơi đau đau một chút. Lúc chiều đang hăng nên không cảm giác, giờ mới có cảm giác."
BBC chưa thể xác nhận danh tính của người phản hồi này.
Theo BBC[/QUOTE]
Những người không bao giờ “chết”
[CENTER][IMG]http://i56.tinypic.com/kp45c.jpg[/IMG][/CENTER]
Phương Bích (danlambao) - Trên xe, Minh Hạnh c̣n nói thêm những lời rất cảm động với cháu Phương khi cháu nói về nguy cơ mất việc sau cuộc biểu t́nh này: - Những người như con không bao giờ “chết”. Con hăy nhớ là con vừa mới “được sinh ra” trong ḷng dân một lần nữa. Nh́n bức ảnh nó với những “giọt ái quốc” trên gương mặt, ḿnh lại ước giá như nó là con ḿnh...
Chủ nhật 17/7 là ngày nhà tôi có giỗ, cái giỗ quan trọng nhất trong năm - có mời đông đủ họ hàng con cháu về – giỗ ông nội. Tôi lại là người phải đứng ra lo mọi thứ. Không muốn mọi người lo lắng, suốt cả ngày thứ bảy tôi cố gắng làm cho xong những việc thật cần thiết.
Cũng may là giờ nhà tôi toàn người lớn tuổi nên không đủ sức nấu nữa mà đặt nhà hàng làm cỗ, nhà chỉ làm thêm con gà luộc, xôi và hoa quả là xong. Đă có bà chị cả xung phong đem con gà và nải chuối đến, thế là chả c̣n ǵ phải lo lắng nữa.
Nhưng đến tận cuối ngày thứ bẩy tôi mới nói với bố:
- [COLOR="red"]Mai con lại đi biểu t́nh![/COLOR]
Bố lo lắng ra mặt – người già th́ hay cầu toàn mà
- Không nghỉ được một hôm à?
- Không bố ạ, ai cũng nghỉ một hôm, vậy c̣n ai đi? Mà bố xem đấy, c̣n việc ǵ phải làm nữa đâu?
Đúng thế, không c̣n việc ǵ nữa, và bố yên tâm để tôi đi.
Nghe lời kêu gọi trên trang Xuân Diện, tôi đi ngủ sớm một chút để lấy sức cho ngày mai, ḷng tràn đầy một niềm hy vọng sẽ có một cuộc xuống đường thật hoành tráng. Cứ thế nằm nghĩ ngợi miên man cho đến khi chuông báo thức mới giật ḿnh – thế là trắng một đêm nằm nhắm mắt mà không hề ngủ.
Từ 5 giờ đến 7 giờ sáng, tôi hoàn thành nốt việc thổi xôi, mua hoa, quả bày biện trên bàn thờ. Cẩn thận uống pḥng sẵn 2 viên thuốc đau đầu rồi 7 giờ 30 là khoác ba lô lên đường.
Dọc đường, tôi tạt qua đón cô bạn nhỏ làm cùng cơ quan. [COLOR="red"]Trên đường đi, tôi kể về cái video clip trận Hải chiến Trường Sa năm 1988 tôi mới xem tối qua, vẫn không thể ngăn được nước mắt. Có nhắm mặt lại tôi vẫn thấy được cảnh những giây phút cuối cùng của các chiến sĩ hải quân giữa mênh mông sóng nước Trường Sa, dưới làn đạn hèn hạ của quân xâm lược.[/COLOR]
Vậy mà gần hai mươi năm qua đến giờ tôi mới biết đến sự hy sinh của các anh, c̣n nhiều người nữa như cô bạn nhỏ của tôi đây cũng chưa hề biết đến sự hy sinh của các anh, thật tủi cho vong linh tất cả những chiến sĩ đă ngă xuống để bảo vệ từng tấc đất cho Tổ quốc của chúng ta…
Đêm qua Nguyễn Văn Phương gọi cho tôi nói có thể hôm nay sẽ không đi biểu t́nh được, dẫu buồn nhưng vẫn rất thông cảm cho Phương. [COLOR="red"]Vậy mà sáng nay Phương lại gọi cho tôi nói đang ở đường Trần Phú, quá đỗi vui mừng. Lát sau cô cháu hoan hỉ gặp nhau rồi cùng với bác nhạc sĩ Tạ Trí Hải và một vài người đi về phía Cột cờ.[/COLOR]
Mới đến đầu đường Nguyễn Tri Phương giao Điện Biên Phủ đă thấy một nhóm đông người biểu t́nh đang đứng trên vỉa hè, bên kia đường đă bị căng dây chắn lối và cảnh sát áo xanh đứng dàn hàng ngay phía sau đó. Những người biểu t́nh sau phút chào hỏi nhận mặt người quen, bắt tay nhau mừng rỡ rồi bắt đầu giương cờ, biểu ngữ và hô những khẩu hiệu về Trường Sa, về Hoàng Sa, về ngư dân Việt Nam …
Chỉ sau dăm phút, một toán cảnh sát cơ động tiến về phía chúng tôi. “Nữ tướng” Bùi Thị Minh Hằng đứng bên phải chợt ngoắc chặt lấy khuỷu tay tôi. Phản ứng theo dây chuyền, tôi ôm lấy vai con gái bé bỏng chắc mới hơn 10 tuổi của Lê Dũng đang đứng phía bên trái.
[COLOR="red"]Những người biểu t́nh ngoắc tay nhau dính thành một khối miệng không ngừng hô khẩu hiệu. [/COLOR]Khi cảnh sát cơ động bắt đầu dồn ép người biểu t́nh, mặc cho tôi cảnh báo có cháu nhỏ, họ vẫn lạnh lùng dồn ép chúng tôi lùi lại.
Trước khi mọi người bắt đầu quay lui để tuần hành như mọi khi, tôi bỗng thấy phía sau lưng ḿnh nhốn nháo, tín hiệu của việc bắt người! Không phải những bóng áo xanh, cũng không phải những cảnh sát cơ động, giữa đám đông những người dân, tôi không thể phân biệt đâu là người ḿnh, đâu là những kẻ bắt người, [COLOR="red"]tôi chỉ biết nhào vô đám đông miệng gào lên cùng mọi người: không được bắt người, không được bắt người.[/COLOR]
Giữa đám đông, cảnh giằng co dữ dội diễn ra như một trận chiến, cuộc đọ sức giữa một bên là những người dân với vũ khí bảo vệ chỉ là ư chí và một bên là những kẻ nhân danh pháp luật bằng cái băng đỏ đeo trên tay. [COLOR="red"]Tôi cứ nhè người nào đang bị túm để lao vào lôi họ lại cùng với mọi người nhưng có khi tôi lại túm đúng phải những kẻ đeo băng đỏ đang bị bà con xúm vào lôi kéo[/COLOR]
. Không địch lại được với họ, tôi kêu gào mọi người lên đầu xe để chặn xe lại. Cùng với Minh Hằng, tôi len lên đầu xe nhưng ngay lập tức bị những gă đàn ông xô bật chúng tôi lại, may có những tấm thân người đỡ phía sau chứ không hẳn chúng tôi đă ngă dúi xuống đường.
Đang bị cuốn theo ḍng lũ người bị nhồi nhét vào xe, tôi ra sức đập mạnh vào vai một tên đeo băng đỏ đang chen ngược trở lại hét lớn: [COLOR="red"]sao mày hèn thế hả[/COLOR].
Tôi ước ǵ được đập vào mặt hắn kia, nhưng bản chất của tôi được dạy dỗ không phải để đánh nhau.
Trong cơn phẫn nộ, những người biểu t́nh trên xe buưt mở cửa sổ gào lên những khẩu hiệu phản đối việc bắt người, tôi chỉ tay vào mặt một gă trung niên mặc thường phục đứng dưới đường thét lớn: đồ hèn, đồ hèn.
Sao tôi lại thế, sao b́nh sinh tôi không phải là kẻ có thể thốt lên những lời hung hăn nay lại có thể hét vào mặt kẻ khác những lời lẽ như thế? Cửa xe đă đóng, tôi nghe thấy tiếng cháu Phương đang gào lên ở phía giữa xe:
- [COLOR="red"]Tại sao anh đánh người Việt Nam, tại sao? Tại sao anh đánh người Việt Nam?[/COLOR]
Mắt Phương đỏ hoe, tôi vội len đến hỏi nó:
- Chúng nó đánh cháu à? Đứa nào đánh cháu?
Phương không để ư vẫn phẫn nộ gào lên mỗi một câu hỏi: [COLOR="red"]tại sao anh đánh người Việt Nam? Tại sao?[/COLOR]
Tôi nhận thấy mặc dù đang ở trên xe nhưng cái gă đàn ông to lớn vẫn túm chặt lấy tay Phương, tôi giằng tay hắn ra:
- Bỏ ra, trên xe rồi c̣n túm người ta làm ǵ.
Nhưng gă chẳng thèm để ư ǵ đến tôi, những ngón tay tôi không khác ǵ bấu vào tảng đá. Gă nh́n tôi rồi quay đi ngay, chỉ đến khi xe lăn bánh gă mới thực sự buông tay Phương ra.
Trên xe khá đông người biểu t́nh bị bắt, mấy anh bên cạnh kể rằng [COLOR="red"]bốn năm gă trật tự bóp cổ cháu Phương dúi xuống sàn xe, có kẻ c̣n định đạp vào mặt cháu nhưng họ đă lôi chúng lại được[/COLOR]. Thật là khốn nạn! Khốn nạn quá chừng. Tôi tự hỏi những kẻ có gan đạp vào mặt người khác khi họ không có khả năng tự vệ là loại người ǵ, giống người ǵ? Trên cổ Phương đến giờ vẫn c̣n hằn những vết đỏ do bị bóp cổ.
Vẫn là hành tŕnh giống ngày 10/7, xe chở chúng tôi về hướng Mỹ Đ́nh. Thôi rồi, bây giờ kẻ phải hứng chịu những cơn thịnh nộ của người biểu t́nh là những “kẻ bắt người”.
V́ lần này bị cưỡng bức hết sức thô bạo, tất cả những người biểu t́nh trên xe bắt đầu chửi rủa xa xả. Lê Dũng tố bị một “thằng” công an phường Điện Biên đạp vào bụng, tôi gọi con gái Lê Dũng:
- Con gái ơi, con gái nhớ lấy ngày này nhé.
Một anh sừng sộ:
- [COLOR="red"]Công an phải ra công an, chứ cứ đeo cái băng đỏ vào là được bắt người à? Thế tôi đi đường tôi thấy thích đứa nào, tôi cũng đeo cái băng đỏ vào rồi bắt nó về để tôi “cưỡng hiếp” à?[/COLOR]
Cả xe cười tóa lên, một anh cười khắc khắc bảo:
-[COLOR="red"] Hôm qua trên mạng nó đang bảo hay là thuê Bin Laden ra đánh bom Trung Quốc.[/COLOR]
Mọi người lại cười ồ. Thôi th́ mỗi người một câu tha hồ chửi. Chửi hăng nhất, khỏe nhất và cũng “tục” nhất là Minh Hằng, sau này hắn ghé tai tôi bảo: với bọn lưu manh này th́ ḿnh phải dùng thứ ngôn ngữ đường phố mới tương xứng.
Không chỉ người lớn, [COLOR="red"]hai chị em cháu trai c̣n đang mặc áo đồng phục học sinh cũng ra rả chửi theo. [/COLOR]Đám trật tự im như thóc, thỉnh thoảng lại quay ra nh́n chúng tôi rồi lại quay đi. Tôi không hiểu làm sao những kẻ sức dài vai rộng ban năy hung hăn là thế, sẵn sàng dùng chân đạp vào mặt người khác (một hành động tôi cho là vô cùng bỉ ổi, vô nhân tính) giờ lại có thể chịu đựng được những lời xỉ vả thậm chí mạt sát nặng nề mà không có bất cứ một sự phản ứng nào như thế.
[COLOR="red"]Một người nào đó sáng kiến hô: đả đảo Trung Quốc xâm lược[/COLOR]
Thế là bắt đầu trở thành một cuộc biểu t́nh trên xe. [COLOR="red"]Coi đám trật tự như chết rồi, chúng tôi bắt đầu hô khẩu hiệu rầm rĩ, thậm chí c̣n mở cửa xe hô chơ ra ngoài đường,[/COLOR] tôi và Minh Hằng tḥ cả cờ ra ngoài cửa xe vẫy vẫy khiến dân t́nh trên đường ngạc nhiên nh́n theo.
Xe vào đến đồn công an số 1, mọi người đếm cả thảy có 17 người trên xe. Trông thấy một cô công an rất xinh mặc thường phục, Lê Dũng hỏi:
- [COLOR="red"]Em là người Tàu à? Em học ở trường nào[/COLOR]? Em nh́n con anh này, nó bé thế này mà…
Xin lỗi Lê Dũng tôi chẳng nhớ chính xác Lê Dũng nói những ǵ nữa, nhưng trước những lời nói nhẹ nhàng, chân thành nhưng vô cùng xác đáng, cô công an xinh đẹp chỉ im lặng không nói lại được lời nào, tôi có cảm giác cô ấy giống hệt như một cô tṛ nhỏ đang bị thày giáo quở phạt vậy.
Chẳng hiểu sao công an lại dại dột thế, không mời chúng tôi vào trong pḥng, cứ để 17 người láo nháo đứng trên sân, lại chửi, lại bức xúc, lại ầm ĩ lên.
Minh Hằng như một con hổ cái, lượn qua lượn lại xỉ vả đám công an.
Một chốc bà con bỗng reo ầm ầm khi có thêm một xe buưt dừng lại trước cổng, mọi người lại hô váng lên khiến công an rất bối rối, không dễ ǵ đe nẹt, dọa nạt một đám đông có cả phụ nữ lớn tuổi và trẻ em đang giận dữ.
Khi những người trên xe buưt thứ hai bước vào sân, mọi người hồ hởi tay bắt mặt mừng y như gặp lại người thân. [COLOR="red"]Trong số người mới tới có cả giáo sư Nguyễn Đông Yên cùng phu nhân và một người bạn, bác Nguyễn Tường Thụy, bác Gốc Sậy, bác Đỗ Xuân Thọ….[/COLOR]
Một cậu tên Chính kể: [COLOR="red"]hôm nay cháu bị khuân vác không khác ǵ Phan Nguyên, y như một con vật giữa thủ đô, chúng nó c̣n đánh cháu, đạp vào người cháu.[/COLOR]
Một cậu to lớn như hộ pháp cũng kể bị đạp cả vào miệng. Cậu ấy nói chẳng qua ḿnh là người dân, chống lại th́ lại bị quy là chống người thi hành công vụ chứ tay bo th́ anh em ḿnh chấp cái lũ chó ấy ngay.
Cô giáo trẻ Vân Anh kể bị túm tóc giật ngược trở lại. Nói chung đúng là trẻ không tha, già không thương…
Thời gian từ lúc vào đến đồn công an cho đến lúc chẳng c̣n ǵ để làm việc thêm đă diễn ra rất nhiều cuộc đấu lư giữa người biểu t́nh và công an.
Công an th́ họ phải nói theo chủ trương của cấp trên, thế th́ làm sao mà lại được với lư lẽ sắc bén của người dân. Tôi phục nhất tŕnh độ lư luận của nữ tướng Minh Hằng, khi cần “tục” th́ không ai bằng, nhưng khi cần lư luận th́ cũng không một ai địch nổi kể cả về tŕnh độ lư luận mà c̣n cực kỳ đanh thép. Tôi ước ǵ đối diện với Minh Hằng lúc ấy là một tay có quyền thế để xem ai mới phải là người học ai. Tôi có hỏi Minh Hằng học ở đâu mà giỏi thế, Minh Hằng trả lời: học ở trường đời đấy.
Rốt cục chẳng khác ǵ lần trước, họ cứ để mặc chúng tôi đứng ở trên sân đến tận 11 giờ mà chả ỏ ê ǵ. Đi t́m người để yêu cầu đưa trả chúng tôi về Cột cờ th́ các anh chỉ huy biến sạch, lác đác mấy anh công an lên xe máy phóng ra ngoài chắc là để đi ăn trưa.
Một số cháu thanh niên ra ngoài đồn để mua đồ ăn nhẹ và nước uống cho mọi người. Lúc ấy ai mà ra khỏi cổng chắc công an mừng lắm, đừng nói ǵ đến chuyện ngăn cản. Cổng đồn lúc ấy chả mở toang hoang như muốn mời mọc mọi người về đi cho họ nhờ – khác hẳn lúc vào đóng chặt ngay lại rơ là đe dọa.
Ăn xong vẫn chả thấy chú công an nào ra giải quyết phương tiện cho bà con về, [COLOR="red"]mọi người đứng trong sân lại bắt đầu hô đả đảo, đả đảo, thế là công an ở đâu lại túa ra rơ đông - buồn cười thế[/COLOR]. Cũng tội anh đồn trưởng, lúc nào cũng nhẹ nhàng và cười tươi chứ không hống hách và “dốt” như tay phó trưởng công an huyện, nói cái ǵ là đều bị dân “căi” lại cái đó. Ông ta bảo:
- Bà con yêu nước là đáng quư, nhưng như thế là đủ rồi, yêu nước cũng phải trong khuôn khổ.
Mọi người nhao nhao:
[COLOR="red"]- Như thế nào là đủ? Yêu nước th́ bao nhiêu là đủ? Khuôn khổ nào? Các anh định đóng hộp ḷng yêu nước à?[/COLOR]
Ai đời một ông phó trưởng công an huyện khoanh ngón tay chỉ vùng biển vịnh bắc bộ nói khơi khơi: chỗ này là xong rồi nhé. Đám thanh niên cười ré lên nhắc lại: ha ha, xong rồi, thôi thế là xong rồi. Con lạy bố!
Mọi người lại chợt reo ầm lên, hóa ra tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện nghe tin đă đến tận nơi để gặp bà con. Nghe anh Diện kể một số người đi ra được tận nhà hát lớn nhưng số lượng khá ít. Mọi người quây lại chụp ảnh làm kỷ niệm trên sân đồn công an rồi[COLOR="red"] thay đổi chiến thuật, không “ăn vạ” ở đồn nữa mà kéo nhau tuần hành ra ngoài đường, lại tranh thủ biến thành một cuộc biểu t́nh khác vừa đi vừa tiếp tục hô khẩu hiệu.[/COLOR]
Thương nhất là [COLOR="red"]các bác lớn tuổi và 3 cháu nhỏ vẫn kiên nhẫn đi diễu hành dưới trời nắng gắt.[/COLOR] Đến tôi thuộc diện hăng hái thế mà cũng mệt đến mức bắt đầu choáng váng, phải uống thêm 2 viên thuốc đau đầu
. Dọc đường, có người đi taxi đem cả hoa và nước đến tiếp tế cho đoàn. Trong đời ḿnh, chưa bao giờ tôi được chứng kiến những điều ǵ đẹp đẽ hơn thế.
Khốn nạn nhất là có sự chỉ đạo từ cấp nào đó nên tất cả các xe buưt đều đi qua các bến mà không dừng lại để cho những người biểu t́nh có thể lên xe để trở về Cột cờ. Tôi dùng từ khốn nạn ở đây không một chút ngần ngại e dè. Đúng là mưu hèn kế bẩn để chống lại những người yêu nước.
Biết là không thể bắt được xe buưt nên mọi người đành chia tay nhau trước [COLOR="red"]khi hẹn gặp nhau chủ nhật tới. [/COLOR]Tôi cùng Minh Hạnh và Phương lên taxi để trở về Cột cờ. Trên xe, Minh Hạnh c̣n nói thêm những lời rất cảm động với cháu Phương khi cháu nói về nguy cơ mất việc sau cuộc biểu t́nh này:
- Những người như con không bao giờ “chết”. Con hăy nhớ là con vừa mới “được sinh ra” trong ḷng dân một lần nữa.
- Nh́n bức ảnh nó với những “giọt ái quốc” trên gương mặt, ḿnh lại ước giá như nó là con ḿnh.
Tôi không hiểu, nếu chủ nhật nào người dân cũng xuống đường, c̣n chính quyền cứ một bên bắt rồi một bên thả mà chả đưa ra lư do ǵ, t́nh trạng này sẽ kéo dài đến bao giờ? Không lẽ các ông các bà trong Quốc hội, trong Chính phủ không có thông tin ǵ như bà Phương Nga nói hay sao?
Xin kể thêm một tư gọi là một số thông tin từ cái nh́n của một người trong đoàn biểu t́nh.
* Thêm nữa, các bác nào muốn giảm béo hữu hiệu hăy tham gia biểu t́nh. Nói không ngoa chút nào, ngày hôm nay về tôi giảm đi được 1 kí lô – hi hi, chả bù cho lúc trước nhịn các kiểu mà vẫn cứ béo.
Kính chào bà con
Hà Nội 17/7/2011
Phương Bích (danlambao)
danlambaovn.blogspot.com
Ngày 17/7 dưới ng̣i bút của truyền thông nước ngoài
[CENTER][IMG]http://i55.tinypic.com/2ihlamr.jpg[/IMG] [/CENTER]
Vũ Thị Phương Anh - Những ǵ xảy ra vào ngày 17/7, có lẽ đến giờ th́ ai cũng đă rơ, thông qua các trang mạng thuộc truyền thông lề trái (truyền thông lề phải tất nhiên tuyệt nhiên không nói ǵ, như mọi lần). Nhưng lần này hơi đặc biệt là báo chí nước ngoài đưa tin về sự kiện biểu t́nh rất tích cực.
Hăy xem họ viết ǵ nào? Này nhé, báo của Đài Loan, ở đây. Đây là một trong không nhiều những tờ báo có bài viết riêng về sự kiện này mà không lấy lại bài viết của phóng viên hăng AP. Đặc biệt, bài viết có một nhận định rất thú vị ở cuối bài về “định hướng dư luận”.
Around 50 demonstrators, greatly outnumbered by the security forces, were stopped and forced to disperse after they gathered close to the Chinese embassy in the capital Hanoi. […]
Authorities in Hanoi allowed the first five protests to proceed without incident, but briefly detained 10 people, including journalists, during the rally last Sunday after talks with China in Beijing on June 25.
At the meeting, both sides agreed to resolve their territorial disputes peacefully. Beijing and Hanoi "also laid stress on the need to steer public opinion in the correct direction", the official Vietnam News said.
Khoảng 50 người bị một lực lượng an ninh đông hơn rất nhiều chận lại và buộc phải giải tán sau khi họ tập hợp lại gần Đại sứ quán TQ. Những lần biểu t́nh trước đó đă được chính quyền để yên, nhưng lần này khoảng 10 người đă bị giữ lại, trong đó có cả các nhà báo, sau cuộc họp giữa TQ và VN tại Bắc Kinh vào ngày 25/6 vừa qua. Tại cuộc họp này hai bên đồng ư giải quyết tranh chấp lănh thổ bằng các biện pháp ḥa b́nh, và Hà Nội “nhấn mạnh việc cần thiết phải hướng dẫn dư luận theo đúng hướng”.
Những tờ báo và trang mạng c̣n lại – rất nhiều, Anh, Úc, Mỹ, Nhật, Canada, vv đủ cả – đa số chỉ đăng lại bài viết của phóng viên AP, và v́ thế giống nhau đến từng chữ. Dưới đây là trích từ báo Nhật, ở đây.
A small group of Vietnamese marched Sunday to denounce China's actions in the South China Sea after about two dozen other protesters were rounded up by police, shoved onto buses and driven away.
Those permitted to rally were herded by police in riot gear away from an area near the Chinese Embassy. The others -- some who protested briefly and others who were detained before starting -- were hauled away on buses with dark windows. One man was kicked several times on the ground by police and carried away.
Vắn tắt những chỗ đáng chú ư: Vài chục người bị công an vây lại, đẩy lên xe buưt chở đi; những người được phép đi th́ bị “lùa” sang hướng khác để tránh hướng Đại sứ quán TQ; số khác bị bắt giữ trước khi bắt đầu; một người ngă dưới đất, bị công an đá nhiều lần rồi chở đi. (Chú thích của tôi: bị đối xử như súc vật!)
Một bài viết khác trên báo mạng của Mỹ, trang m&c (monstersandcritics.com) có phần kết luận rất đáng chú ư ở đây:
Rights groups slammed Vietnam over Sunday's arrests.
'The Vietnamese government is shamefully showing its true authoritarian colours with this second consecutive week of police cracking down and arresting peaceful protesters,' said Phil Robertson, Asian deputy director of Human Rights Watch.
Các nhóm hoạt động v́ nhân quyền đă phản đối gay gắt về những vụ bắt giữ này. ‘Chính phủ VN đă để lộ rơ bộ mặt độc tài rất đáng hổ thẹn của ḿnh qua việc đàn áp và bắt giữ những người biểu t́nh ôn ḥa’, ông Phil Robertson, Phó GĐ phụ trách châu Á của Tổ chức Theo dơi nhân quyền phát biểu như vậy.
Là người VN, đọc những bài viết này của báo chí nước ngoài quả thật tôi cảm thấy … nóng mặt v́ xấu hổ. Tự hỏi, tại sao nhà nước VN lại làm như thế nhỉ, v́ những người biểu t́nh chỉ muốn biểu lộ t́nh cảm yêu nước một cách ôn ḥa thôi mà? Khó hiểu quá.
Chẳng hiểu nhà nước VN có đọc những bài như thế này không, và nếu có th́ nghĩ ǵ?
Vũ Thị Phương Anh
[url]http://bloganhvu.blogspot.com/2011/07/ngay-177-duoi-ngoi-but-cua-truyen-thong.html[/url]
Đạp lên mặt Nhân Dân-Tổ Quốc sướng lắm sao ?
[CENTER][IMG]http://i56.tinypic.com/fvihzs.jpg[/IMG]
Gương mặt người yêu nước
Là gương mặt nhân dân
Gương mặt nhân dân
Là gương mặt Tổ Quốc
Biển đảo Việt Nam ta giặc China tràn qua xâm lược
Nhân dân yêu nước biểu t́nh
Đại úy công an tên Minh
Bốn lần đạp vào mặt người yêu nước
Minh đă đạp thẳng vào mặt Nhân Dân - Tổ Quốc
Trước công an Minh
Giặc Ân từng đạp lên mặt Người-Tổ Quốc
Người trả lời bằng Thánh Gióng
Trước công an Minh
Giặc Hán từng đạp lên mặt Người-Tổ Quốc
Người trả lời bằng Hai Bà Trưng
Trước công an Minh
Giặc Tống, Nguyên, Minh, Thanh từng đạp lên mặt Người-Tổ Quốc
Người trả lời bằng Lư Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung
Hôm nay công an Minh
Chưa phải là giặc
Lại lặp lại hành vi xưa của kẻ thù phương Bắc
Đạp lên mặt Người -Tổ Quốc - Nhân Dân
Người trả lời bằng im lặng
Công an Minh và đồng đội
Toan dồn Nhân Dân-Tổ Quốc tới chân tường ?
Đạp lên mặt Nhân Dân – Tổ Quốc sướng lắm sao ?
Này, các ông công an
Cứ đạp đi, đạp đi
Đạp vỡ mặt sự im lặng của đám đông nhẫn nhục
Đạp vỡ mặt bọn yêu nước
Im lặng tột cùng
Là lời tuyên ngôn của băo[/CENTER]
Sài G̣n ngày 21/07/2011
Trần Mạnh Hảo
gửi Dân Làm Báo
danlambaovn.blogspot.com
Khi Công an Việt đạp vào mặt người yêu nước Nam
[CENTER][IMG]http://i52.tinypic.com/111pder.jpg[/IMG][/CENTER]
[COLOR="darkred"][CENTER]Khi Công an Việt đạp vào mặt người yêu nước Nam
Anh ta đă đạp vào mặt chúng ta
Khi đạp vào mặt người thanh niên yêu nước
Không chỉ một lần
Mà đạp đến lần thứ bốn
Mỗi cái đạp là một lời thông điệp
Cái đạp đầu tiên dành cho ḷng ái quốc
Yêu nước ư? Không đáng giá một xu!
Cái đạp thứ hai dành cho bầu nhiệt huyết
Máu nóng ư? Hăy biết sợ nghe con!
Cái đạp thứ ba dành cho người sinh viên
Trí thức ư? Bọn này thua cục cứt!
Cái đạp thứ tư cho dân tộc Việt Nam
Chủ quyền ư? Chúng mày là thuộc quốc!
Tôi ngồi trước màn h́nh máy tính
Xem đoạn video không dưới chục lần
Uất nghẹn, lặng câm
Mà miệng tôi mặn đắng
Mà ḷng tôi quặn thắt
Quê hương ơi sao đến nỗi này đây
Dân tộc ơi máu rỏ trái tim này
Tổ quốc tôi lâm nguy
Mà tôi không nhúc nhích?
Khi Công an Việt mặt thường phục đạp vào mặt người thanh niên yêu nước
Anh ta đang làm theo lệnh của ai?
Sài G̣n hôm sáng nay
Trời vẫn xanh, mây vẫn trắng
Phố xá vẫn thênh thang
C̣n ở ngoài kia, biển Đông
(Ồ không, biển Hoa Nam chứ nhỉ?)
Những người ngư dân đi không về nữa
Những chiếc tàu cá không dám ra biển nữa
Cá biển Đông chúng ta sẽ không ăn nữa
Có ǵ đâu
Đáng ǵ đâu, ḷng ái quốc
C̣n nữa đâu, bầu nhiệt huyết
Câm lặng hết rồi, người trí thức
Có c̣n không, chủ quyền đất nước
Khi Công an Việt đạp vào mặt người yêu nước Nam!
Phương Anh[/CENTER][/COLOR]
Viết xong sáng 21/7 khi đọc tin Quốc hội họp về Biển Đông và xem lại đoạn video Công an Việt Nam trấn áp biểu t́nh tại Hà Nội ngày 17/7/2011. Một đoạn video sẽ măi măi đi vào sử liệu về ḷng yêu nước bị sỉ nhục của người Việt Nam.
Nguồn: Vũ Thị Phương Anh-Blog.