chúng em không vô cảm tư nào!
Sinh viên cả trường em vừa tham gia hiến máu nhân đạo, có đứa hiến tới chục lần (không phải v́ tiền đâu nhé), em gầy yếu hom hem cũng hiến một lần, mong sao giọt máu của ḿnh được sử dụng để cứu mọi người. Hic, em nghĩ thế là không vô cảm các bác nhỉ?
Em là sinh viên không có điều kiện mua báo đọc, nhưng có biết những hiệp sỹ săn bắt cướp h́nh như ở trong nam ấy, bắt cướp quên cả tính mạng ḿnh. Cái này em nghĩ là quá cảm ấy chứ.
Các bác đừng nh́n vào một sự vật hay hiện tượng mà đánh giá, nhất là cái sự vật, hiện tượng nó quá cá biệt.
Em mạo muội nghĩ thế.
Bệnh vô cảm th́ ở đâu cũng có
Đó là một căn bệnh tồn tại trong bất kỳ xă hội nào, bất kỳ quốc gia, dân tộc nào. Xă hội càng phát triển dường như căn bệnh này càng trầm kha. Chủ nghĩa cá nhân càng phát triển lại càng trở thành mảnh đất mầu mỡ cho căn bệnh này. C̣n nói về sự vô cảm của lănh đạo ư? Nước nào chẳng có! Việt Nam cũng có! Tuy nhiên, nếu nói rằng ông Dũng, ông Sang vô cảm với đất nước khi đi nuớc ngoài trong lúc băo đang đổ bộ th́ nặng nề quá, suy diễn quá! Vẫn c̣n có ông Trọng (to nhất nước) và ông Hùng ở nhà đó sao, vả lại có ông Hải (phó TT) trực tiếp chỉ đạo cơ mà. Lănh đạo th́ mỗi người một việc chứ, chẳng lẽ đi chống băo hết hả bạn!