thuỵvi: HĂY XÊ RA CHỖ KHÁC!
[B]HĂY XÊ RA CHỖ KHÁC[/B][FONT=Arial Black][/FONT][SIZE=5][/SIZE]
[SIZE=5]thuỵvi[/SIZE][FONT=Arial][/FONT][B][/B]
[CENTER][IMG]http://i1190.photobucket.com/albums/z451/giothong/ch1.png[/IMG][/CENTER]
[SIZE=4] Mấy tuần nay, từ ngày N/S Trúc Hồ cùng một số anh em phát động chương tŕnh “ Kư Thỉnh Nguyện Thư gửi Toà Bạch Ốc” thành công là bắt đầu có chiến dịch “ chụp mũ” Trúc Hồ tới tấp trên các diễn đàn theo kiểu xa luân chiến.
Tôi nghĩ, đáng lẽ chúng ta phải vui mừng khi thấy nhiều người mạnh dạn kư tên để đ̣i hỏi công lư nhân quyền cho đồng bào bị bọn cường quyền bách hại giam cầm trong nước. Đáng lẽ chúng ta phải vui khi thấy ngọn lửa được đốt lên hâm nóng lại tinh thần đấu tranh của một số đông đă ơ thờ bấy lâu nay. Đáng lẽ chúng ta phải hảnh diện v́ hào khí Diên Hồng bừng bừng khắp 50 tiểu bang, khiến trẻ, già, trai, gái đă kư tên vào Thỉnh nguyện thư một cách hăng hái, v́ thế chỉ nội trong 4 tuần con số kư tên đă vượt qua con số 100 ngàn người!
Thật ra những lời chụp mũ chỉ là những chất vấn hàm hồ, lư luận con cà con kê không làm ai tin, không thuyết phục được ai, chỉ làm người ta thấy ghét và khinh bỉ trong im lặng.
Riêng tôi, tôi không im lặng, nhất là những bài viết đó xuất phát trong vô t́nh hay cố ư của một số nhỏ những người từng đứng chung cùng chiến tuyến với tôi bấy lâu nay.
Đọc những bài viết, nhất là của phe chống - chống việc kư thỉnh nguyện thư [TNT], chống TS Nguyễn Đ́nh Thắng, chống NS Trúc Hồ, chống Nguyễn ( Vũ ) Trực [tổ chức Tuổi Trẻ Yêu Nước]… hàm bà lằn chống, chúng ta thấy ǵ?
Mỗi người tự đặt vấn đề rồi đưa v/đ cho mọi người giải quyết, tức “rộng đường dư luận”! Muốn cho có tính thuyết phục, người ta đưa ra nhiều bằng cớ, thật có, giả - ngụy tạo, làm chồng làm chéo – cũng có! Người ta tung khói mù trời, mịt đất, hơn Cảnh Sát chống biểu t́nh bắn lựu đạn cay nữa. Không rơ người khác th́ sao, riêng tôi đây, chỉ sờ soạn, không biết mô mà lần! Nhiều khi tôi muốn delete ngay một cái là xong: không cần bận tâm ǵ đến thật hay giả. Nhưng tôi biết rơ thằng vc và đám tay sai chỉ mong có thế: mọi người Việt hải ngoại cũng như ở trong nước, đừng quan tâm ǵ đến những vấn đề nào khác - nhất là những v/đ có liên quan tới chính trị, nhân quyền - ngoài v/đ cơm ăn, áo mặc, giải trí, hưởng thụ… những v/đ kia để cho “chúng ông no cho”. Tụi vẹm khoái nhất quí vị nào tuyên bố, “chúng tôi không làm chính trị” hoặc “đoàn thể chúng tôi thuần túy làm văn hóa” mà thôi…. Bọn vẹm nó lừa chúng ta đấy, bà con ơi! Huống chi có được những cây viết chịu nịnh bợ, viết có lợi cho vẹm, chúng vừa khoái chí vừa khinh bỉ [trong ḷng, chỉ có ngài Mao Xếnh Xáng mới tuyên bố 1 câu xanh dờn, cóc sợ thằng nào giận, “Trí thức là những cục phân”].
Nh́n cái cảnh “ào ào như sôi” nầy, tôi liên tưởng đến mấy cái cầu cá tra ở quê nhà của một thời gian nào đó: chỉ cần có một cục mồi rơi tỏm xuống là chúng tranh nhau đớp, táp… th́ chúng ta nhiều khi cũng đua nhau đớp, táp y như đám cá tra vậy: mồi tiền, mồi lợi, mồi danh [ảo] được tung ra là chúng ta tranh nhau mà táp, không có th́ giờ nghĩ ngợi, cân phân, đâu là ich quốc lợi dân, đâu là tiếp tay vc gây chia rẽ, thậm chí tàn hại đồng bào; không kể ǵ đến đạo đức tiền nhân lưu lại, coi nhẹ danh dự, liêm sỉ của một con người. Xem lại th́ người nào cũng học vấn chót vót tới trời xanh luôn, bằng cấp đầy ḿnh [nào TS, nào thẩm phán ở trào trước, nào GS… không phải thứ i, tờ như tôi đây đâu], ông nào trong quá khứ cũng từng có địa vị chóp bu cao ngất ngưởng…
Tôi biết người ta sẽ ' không ưa " tôi như họ đă từng ghét những người ủng hộ TS Nguyễn Đ́nh Thắng, NS Trúc Hồ… Không sao cả. Tôi “Thà làm đầy tớ cho người khôn hơn là làm thầy thằng dại”. Làm thầy thằng dại đă là điều thị phi đối với người xưa rồi! Huống chi đă không làm được thầy, mà c̣n hạ ḿnh làm đầy tớ cho cáí đám vc, ngu si bư, độc ác, dă man, lưu manh, điếm đàng, tráo trở, dối trá, ăn đằng sóng, nói đàng gió, đầy máu lạnh, xem mạng con người không bằng con ong cái kiến…th́ thật là nhục nhă tổ tông - nếu nói theo chử của bạn tôi cách đây 50 năm th́, “người ta chẳng những cười cha mẹ mầy mà thôi; người ta c̣n cười cả cha mẹ vợ mầy nữa ḱa.
Tôi cũng bắt chước và đoán ṃ rằng, rồi đây, sẽ c̣n một trận gió tanh mưa máu nữa, sau khi phái đoàn NVQG Hải Ngoại được TT hoặc người đại diện tiếp kiến, nhất là được chính TT nhà ta tiếp xúc th́ cường độ của trận gió càng khủng khiếp hơn nữa! Người ta mặc sức và vạch lưng nhau, nào là anh nầy chống Cọng không lấy ǵ có thành tích mà cũng đại diện, anh kia có vợ và 2 bồ nhí cũng được vào, bà nọ th́ thế nầy, thế nọ, vân vân và vân vân, nghĩa là có hàm bà lằng chuyện, tạp pí lù lư do được đưa ra để hạ nhục nhau; ngụ ư rằng, vẻ vang, xứng đáng như ta đây mà không được cử vào để gặp đại diện chính quyền Mỹ! Và quí bà con cứ nh́n kỹ đi, cũng là các nhân vật từ trước tới nay thường thọc gậy vào bánh xe, hay ư kiến ư cung, nầy nầy nọ nọ, theo kiểu “ở hẹp người cười, ở rộng người chê”, chớ không ai xa lạ vào đây cả! Ở xứ tự do nầy, ai muốn tin ǵ cũng được, ai muốn viết ǵ cũng OK. Nước Mỹ có cái nh́n b́nh tĩnh đối với CS và những người làm tay sai cho vc v́ họ đa số chưa nếm trải những phản ứng và cư xử của vc nên họ OK dễ dàng – hơn chúng ta là những người VN, khi đă có mặt nơi đây là kinh nghiệm về vc thật quá dồi dào, chúng ta biết tổng trong tim đen của chúng mà -Nhưng chỉ OK trong tư tưởng thôi nhá. Nếu bộc lộ ra hành động và phạm đến pháp luật th́ “banh xà rông” ngay. C̣n chúng ta chịu quá nhiều đau thương, khốn khổ bởi vc, nên khó có thể OK như người Mỹ - phải nói là không thể nào, mới đúng. V́ bọn chúng có thay đổi chút ǵ đâu, vẫn tiếp tục đàn áp dă man, bóp họng siết hầu đồng bào ta, tiếp tục xem mạng con người như con ong cái kiến…
Tôi có đọc được bài viết do một nhân vật có [tai] tiếng trong CĐ chúng ta viết. Chắc là ông ta “tâm đắc” lắm ư tưởng của lăo Krutchev nên đưa vào bài viết, và được một nhân vật khác cũng “tâm đắc” không kém, nên tiếp chuyển lên diễn đàn: đại khái lăo Krutchev nói rằng Xă hội Chủ Nghĩa có nhiều điểm “tiến bộ” [!] và c̣n tiên đoán, sau nầy dân Mỹ sẽ đi theo XHCN [!] Không biết quí bà con nghĩ sao, chứ riêng tôi, “chữ nghĩa không đầy lá mít”, th́ XHCN - điển h́nh là cái đám vc - chẳng có bất cứ một điều nào hay ho cả! Nh́n quanh, ngó quất, chỉ toàn là ngu si bư [như đă nói ở trên], giờ tôi muốn bổ túc, toàn là đám khôn nhà dại chợ, sớm đầu tối đánh, phản dân, hại nước rồi buôn dân bán nước luôn, đi ra khỏi “nhà” th́ chỉ làm toàn những điều nhục quốc thể, từ quan bé đến quan nhớn…đều rặc một tuồng. Cái chế độ ấy đă “trồng” được những con người thoát thân từ loài sâu bọ cho nên không có được một điểm lương tri. Những ai c̣n được một tí lương tri th́ cũng đă xa rời nó như nhà thơ Hữu Loan, Cù Huy Hà Vũ, LS Lê thị Công Nhân, LS Lê Công Định, hay ít ra cũng nói lên lương tâm cắn rứt, như NS Tô Hải và nh́ều SQ càng về sau càng nhiều.
Quả thật, nếu XHCN nó có hay có đẹp, có tiến bộ th́ nước Đức đă không phá bỏ bức tường Bá Linh, Đông Âu đă không t́m đủ mọi cách để goodbye nó, chính “ông Liên Sô” cũng đă cho nó cáo chung rồi…Là người học cao, hiểu rộng mà tại sao lại u mê ám chướng đến như thế, có cái ǵ ám nhăn? Th́ cũng không ngoài tiền, lợi, danh ảo, kể cả bị gài bẩy cũng do tham tiền, tham lợi, hám danh, háo gái, và ganh tỵ mà thôi.
Vận hội mới đang mở ra trong Cộng Đồng NVQGHN chúng ta. Ai cũng phải công nhận như thế. [Có những lúc tôi buồn chán v́ thấy đồng bào, đồng hương ḿnh có vẻ “lơ là” quá. Tôi đă lầm, xin lỗi bà con: bà con ta vẫn sáng suốt, vẫn nặng ḷng với quê cha đất tổ, và sẽ thể hiện khi tới lúc, và hôm nay là lúc vậy]. Mặc cho bao nhiêu bài viết đánh phá để làm nản ḷng hay chùn bước người tham dự, con số chữ kư Thỉnh Nguyện Thư vẫn tăng lên một cách đáng reo vui! Hảy rút lại những cây gậy thọc vào bánh xe CĐ, kẻo gẩy đấy nhé, chẳng những gẩy mà c̣n có thể quật ngược lại người cầm gậy đến thương vong nữa. Cứ đà nầy, đồng bào và đồng hương hải ngoại sẽ cưa ghế thằng vc chẳng lâu nữa đâu. Reo vui lên nhé bà con!
Ai là người không muốn ḥa chung giọng hát mừng chiến thắng để bó gối nằm một xó? Chúng tôi không vui vẻ ǵ nh́n cảnh tượng năo ḷng nầy cả. Hăy trở lại với chúng tôi; hăy quay lại với chính nghĩa, đầy ḷng nhân ái và cưu mang lẫn nhau. Hăy rời xa những con sâu bọ lên làm người độc ác kia đi.
H ăy xê ra chỗ khác! Nếu không muốn ḥa giọng với chúng tôi ca ngợi sự đồng ḷng của dân tộc. Chớ có lắm lời, vừa làm nản ḷng người dấn thân vào cuộc tranh đấu, vừa đầu độc , gây hoang mang mọi người
Hảy để cho người trẻ hành động; họ trẻ mà biết thế nào là quốc phá gia vong, biết liêm sỉ, biết phải làm ǵ trong hoàn cảnh cướp ngày lộng hành.
Hởi bà con! Những con người c̣n bầu máu nóng dành cho quê hương ơi! Cứ vững vàng, mạnh mẽ tiến bước mặc cho đàn chó cứ sủa!
. thuỵvi
3/3/2012
[/SIZE][FONT=Arial][/FONT]
thụyvi mời đọc " Đoàn Người Vẫn Đi " của Huy Phương để buồn cho một số người....!?
'... Đoàn người vẫn đi'
Friday, March 02, 2012 8:06:12 PM
Tạp ghi Huy Phương
Việt khang là một cái tên chúng ta mới biết. “Anh là Ai” là một bản nhạc chúng ta mới nghe. Hôm nay trên toàn thế giới, trong cộng đồng người Việt lưu vong hay không lưu vong, tị nạn hay không tị nạn, có nợ nần hay không nợ nần với VNCH, có thù hận hay không thù hận chủ nghĩa cộng sản, bài hát đơn giản có ba tiếng, đă tỏa rộng, lan xa.
Lời hát xót xa như nỗi thống khổ bật lên tiếng kêu (bất b́nh tắc thanh), tiếng kêu đó nghẹn ngào từ một cổ họng đang bị bóp nghẹt, với một thân thể đang bị gông cùm. Tôi đă nghe mọi người hát theo Việt Khang, từ đứa trẻ lên ba cho đến ông già, từ những ca sĩ trẻ tuổi cho đến những công nhân, dù đă lớn lên trong hay sau cuộc chiến. Ai trong chúng ta lại không có tấm ḷng yêu nước, thương ṇi để một lúc nào đó một ḍng lệ trào ra khóe mắt.
Chỉ những con người vô cảm mới không xúc động v́ một lời nói yêu nước. Tôi c̣n nhớ một câu trong Tâm Hồn Cao Thượng: “Con ơi! Bây giờ con đă hiểu thế nào là ḷng ái quốc. Đó là một điều rất to tát, thiêng liêng!”
Từ tiếng hát Việt Khang, chúng ta, những người Việt bỏ nước ra đi, tự do như những cánh chim trời, không bị ô nhục, không bị tù đày, không bị trấn áp, đâu thể nào quay mặt làm ngơ với số phận những người bất hạnh hơn chúng ta. Tại Hoa Kỳ, phong trào vận động cho nhân quyền Việt Nam, khi bài báo này đến tay bạn đọc, đă có hơn 100,000 chữ kư Thỉnh Nguyện Thư gửi đến Ṭa Bạch Ốc. Đây là cuộc vận động rộng lớn chưa từng thấy tại Hoa Kỳ đă lan xa đến Liên Hiệp Quốc, Canada và Úc. Sự đồng ḷng và đoàn kết của đồng bào hải ngoại chưa bao giờ đầy khí thế như hôm nay. Sự kiện này làm xúc động tất cả những ai có tấm ḷng với quê hương đất nước không phân biệt chúng ta đang ở đâu.
Không kể hết tên tuổi những nhà tranh đấu trong nước đồng t́nh và xúc động trước tấm ḷng hải ngoại đă phát biểu: “Không quên những người trong nước,” “những người tranh đấu trong nước được tiếp sức,” “tri ân đồng bào hải ngoại,” “những người dân trong nước vô cùng xúc động và được cổ vũ mạnh mẽ từ những việc làm cụ thể của những trái tim nơi hải ngoại,” “một việc làm cho anh chị em tranh đấu trong nước và đồng bào quốc nội hết sức phấn chấn.”
Trong lịch sử đấu tranh cho tự do, dân chủ và quyền làm người, hải ngoại đoàn kết với khí thế chưa từng thấy, nhưng cũng tại nơi này, một loạt đánh phá dữ dội đă bắt đầu trong mấy tuần qua làm cho những người thành tâm, thiện chí phải nản ḷng. Tôi không vội cho những nguồn đánh phá xung kích này phát xuất từ trong nước, qua những “sai nha” của chúng ở hải ngoại, v́ không có bằng chứng và cũng quá vội vàng, với lối chụp mũ nhau lâu nay chúng ta vẫn thường dùng để tấn công những người chúng ta không ưa thích.
Nhưng rơ ràng là những vụ chửi bới, vu oan, mạt sát này phát xuất từ trong đám đông gần gũi của chúng ta, vô t́nh tiếp tay với chiến dịch quấy nát cộng đồng hải ngoại của cộng sản. Dù câu chuyện đă xưa, chúng tôi cũng xin nhắc lại:
“Có hai người đi câu cua bên bờ biển, ngồi gần nhau, một người Mỹ và một người Việt Nam. Giỏ cua của người Mỹ th́ có nắp đậy và được cột rất chặt v́ sợ cua ḅ ra, trái lại giỏ cua của anh Việt th́ để tênh hênh không có nắp. Anh chàng Mỹ rất ngạc nhiên, hỏi lư do th́ người Việt b́nh thản trả lời rằng: 'Cua của tôi không con nào ḅ lên tới miệng giỏ được, hễ con này ḅ gần tới th́ những con kia trong giỏ cặp càng kéo xuống trở lại, như vậy chẳng con nào lên nổi, th́ việc ǵ phải đậy nắp!'”
Câu chuyện nghe rất thường mà muốn chảy nước mắt. Anh nào mà có làm được một tí ǵ trong cộng đồng th́ thế nào cũng có vài ba anh xúm nhau lại chửi bới. Trong chúng ta hễ ai làm được việc ǵ th́ cũng có năm ba người chê bai, dè bỉu; người nào thành công th́ cũng có dư luận nói xấu hay xoi mói vào đời tư.
Hễ một người xây được th́ có ba người tới đập đổ. Như vậy, không có ai giỏi bằng ḿnh, thành công bằng ḿnh, đạo đức bằng ḿnh, nghĩa là thói đời có cái nh́n “mục hạ vô nhân” (dưới mắt ta chẳng có thằng nào đáng mặt con người cả!) Trong cuốn “Người Trung Quốc Xấu Xí,” ông nhà văn Bá Dương đă cho cái lối đó là “bản thân ḿnh là đáng khen, c̣n những người khác đối với họ là cứt chó hết.” Trong tiếng Hoa, các thành ngữ kiểu: “Trí thức khinh nhau” (Văn nhân tương khinh), “Cùng nghề hay ghen nhau” (Đồng hành tương kỵ), “Cùng tính th́ hay khích bác nhau” (Đồng tính tương xích)... nhiều không sao kể xiết!
Trong trường hợp này, nếu có một nhân vật ngoại quốc đầy uy thế đến hỏi: “Theo ông ai là người có thể đại diện cho người Việt hải ngoại?” th́ tôi chỉ có cách là chỉ vào ngực tôi là: “Đâu có ai xứng đáng hơn, chính tôi đây thưa ông!”
Những con cua ở trong cái giỏ tự do, con này có quyền ḅ lên miệng giỏ th́ con cua khác cũng có quyền kéo cẳng xuống. Kết luận của bầy cua đang nhao nhao hiện nay là: “Tao mà chưa ḅ lên được miệng giỏ, th́ đố con nào ḅ lên được với tao! Tao không có khả năng (hay dốt nát) làm được như mày, nhưng tao đủ sức, dài hơi để đánh phá mầy đến cùng!”
Một vài nhân vật có thành tích chửi bới, đánh phá lâu nay ở hải ngoại, đổ tràn lên “net” những lời nhục mạ ấu trĩ, vô căn cứ, trước mắt, đă đối chọi với hơn 100,000 tấm ḷng yêu nước trong sáng. Hơn cả chuyện “đoàn người vẫn đi” mà đây là khí thế của “một con tàu đă chuyển động,” đang đè nát và bỏ lại những rác rưởi trên con đường sắt mà đoàn tàu đi qua.