đi xem tuồng.. thời c̣n để chỏm ......
... lại nói chuyện cổ tích cho vui.. ngày đó.. các đoàn cải lương thường hay về các làng xóm .. họ đi lưu diễn.. Có đoàn hay cũng có đoàn dở.. Tuy đám đông là dân quê nhưng họ cũng biết đến lễ phép xă giao.. cho đến một lần có một đoàn đến chợ huyện Kim bôi th́ phải.. V́ dân cư thưa thớt, lại dân nghèo.. mà mấy anh kép chị đào lại có nhiều đ̣i hỏi.. cho nên.. trong lúc hát, anh kép nhất đă cương ẩu mấy câu hát thất lễ với bà con ngồi coi ở dưới..
Dân làng xem nghe hát họ nhận ra.. và đến buổi diễn tới thế là mấy anh chị đào kép được một phen bỏ chạy ;
là v́ sau khi khua trống.. phèng la th́ ôi thôi ở đâu ra mà lắm châu chấu thế này !! mà là châu chấu dính toàn phân cứt không à..
Châu chấu vốn không ưa tiếng động ầm ĩ.. lại thích phơi nắng.. c̣n đây là ánh đèn măng xông.. khi bị tiếng trống.. phèng la.. thế là túa ra bay cùng khắp t́m chỗ sáng.. rồi đậu lên mấy người đang múa may..
Thế là diễn viên khua tay đuổi châu chấu.. nhưng lại dính cái xú uế bám nơi chân.. cánh của châu chấu .. càng đuổi châu chấu càng bay hăng.. người ngồi xem cũng dính thế là ùa nhau bỏ chạy... Hết