Chỉ dấu của ḷng nhân đạo, ḥa giải ????
[img]http://farm3.staticflickr.com/2447/4048662733_5465a93dbf_b.jpg[/img]
[I]01 Nov 1969, Bien Hoa, South Vietnam: South Vietnamese President Nguyen Van Thieu attends National Day ceremonies at a military cemetery near Bien Hoa. In most photos Thieu President(wearing dark grey suit) is accompanied by Vice President Cao Ky, who is wearing a Nehru jacket.[/I]
(BBC- 6-4-20130. [I][B]Bùi Văn Phú[/B], gửi cho BBC từ California)[/I] [B]Tháng trước, Thứ trưởng Ngoại giao VC Nguyễn Thanh Sơn có đến thăm và thắp hương tại đài tưởng niệm bằng đá đen mới được dựng lên trong Nghĩa trang Quân đội Biên Hoà cũ, nơi chôn cất 16 ngh́n binh lính Việt Nam Cộng hoà từ binh nh́ đến cấp tướng đă tử trận trong cuộc chiến Nam Bắc vào thế kỷ trước.
Đây là lần đầu tiên một quan chức cộng sản Việt Nam bày tỏ nghĩa cử tưởng nhớ đối với tử sĩ Việt Nam Cộng hoà, những chiến binh của phía thua cuộc.[/B]
Gần 40 năm đă qua từ ngày chiến tranh chấm dứt với chiến thắng thuộc về phía miền Bắc và đă đem đến biết bao tù ngục, cay đắng, cùng chính sách kỳ thị lư lịch đối với cựu quân cán chính quyền miền Nam mà hệ lụy c̣n kéo dài đến nay, như thế tại sao lúc này lănh đạo Hà Nội lại có hành động tưởng niệm những tử sĩ thuộc về phe thua trận? Đây là vấn đề nhân đạo, ḥa giải hay chính trị?
Cùng đi thăm nghĩa trang với Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn có ông Nguyễn Đạc Thành, nguyên thiếu tá Quân lực Việt Nam Cộng hoà, cựu tù cải tạo và hiện là chủ tịch hội Vietnamese American Foundation (VAF).
Sau chuyến viếng thăm của quan chức Hà Nội, ông Thành lại tháp tùng phái đoàn của Tổng lănh sự Mỹ tại Sài G̣n là ông Lê Thành Ân đến nghĩa trang thắp hương tưởng niệm.
Hai sự kiện này đang gây xôn xao dư luận hải ngoại với những nhận định, phê phán cùng t́m hiểu về mục đích, chủ trương đối với một địa danh mang tính lịch sử của miền Nam và về chính sách ḥa giải của nhà nước Việt Nam.
Chuyến thăm viếng trên cho thấy lănh đạo Hà Nội một lần nữa muốn chứng tỏ với người Việt hải ngoại về chính sách ḥa giải được ban hành từ năm 2004 bằng Nghị quyết 36. Nhưng tiến tŕnh đi đến ḥa giải đă tiến hành rất chậm.
Từ năm 2004, cùng lúc với Nghị quyết 36 được ban hành, vấn đề Nghĩa trang Quân đội Biên Ḥa đă được một số người Việt đặt ra với ông Nguyễn Phú B́nh, nguyên Phó trưởng Ban văn hoá tư tưởng, trong một dịp ông đến vùng Vịnh San Francisco. Khi nghe được những quan tâm này, ông B́nh cho biết lănh đạo đang bàn đến việc dân sự hoá nghĩa trang.
Cuối năm 2006, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng kư quyết định chuyển việc quản lư khu đất nghĩa trang từ quân đội sang dân sự.
Trước sự việc này, từ hải ngoại đă có những quan ngại cho tương lai nghĩa trang sẽ không c̣n thuần túy là nơi an nghỉ của chiến binh Việt Nam Cộng ḥa mà sẽ cho phép chôn cất cả dân trong đó để dần sẽ mất đi tính lịch sử của nó.
Điều 7 của Quyết định: “Yêu cầu các Bộ liên quan, Ủy ban nhân dân thành phố Hồ Chí Minh và Ủy ban nhân dân tỉnh B́nh Dương khẩn trương và phối hợp chặt chẽ để triển khai thực hiện nội dung của Quyết định này. Báo cáo kết quả thực hiện lên Thủ tướng Chính phủ trước ngày 30 tháng 7 năm 2007”.
[B]'Khó khăn hơn trước'[/B]
"Tuy nhiên việc thăm viếng lại có phần khó khăn hơn trước. Tin riêng từ quê nhà vào đầu năm nay cho biết muốn thăm nghĩa trang phải xác định danh tính tử sĩ th́ mới được phép vào"
Có dư luận lo ngại nghĩa trang có thể bị giải tỏa cho mục đích kinh tế v́ quyết định ghi rơ là chuyển mục đích “sử dụng 58 ha đất khu nghĩa địa B́nh An, huyện Dĩ An, tỉnh B́nh Dương do Quân khu 7, Bộ Quốc pḥng quản lư sang sử dụng vào mục đích dân sự để phát triển kinh tế - xă hội tỉnh B́nh Dương”.
Báo cáo và đề nghị của giới chức tỉnh B́nh Dương lên trung ương gồm những ǵ th́ không thấy phổ biến.
Từ đó đến nay, sau khi được chuyển giao từ quân đội qua dân sự, nghĩa trang đă được bắt đầu sửa sang và cũng không có người dân nào được chôn cất trong đó. Nơi này nay chính thức có tên “Nghĩa trang Nhân dân B́nh An”.
Tuy nhiên việc thăm viếng lại có phần khó khăn hơn trước. Tin riêng từ quê nhà vào đầu năm nay cho biết muốn thăm nghĩa trang phải xác định danh tính tử sĩ th́ mới được phép vào.
Sau khi h́nh ảnh về hai chuyến viếng thăm nghĩa trang của quan chức Việt và Mỹ được hội VAF phổ biến, có dư luận tỏ vẻ hoài nghi về thực tâm của Hà Nội v́ những thông tin đó chỉ nhắm vào người Việt hải ngoại. Nếu nghĩa cử của một quan chức là thuần túy nhân đạo th́ sao truyền thông trong nước lại không nhắc ǵ đến.
Từ hơn thập niên qua, hội VAF của ông Nguyễn Đạc Thành đă khởi động việc t́m hài cốt cựu quân nhân Việt Nam Cộng ḥa chết trong tù cải tạo để đưa về với gia đ́nh hay để chôn cất cạnh đồng đội trong nghĩa trang quân đội cũ.
VAF đă đưa được hài cốt một số tù cải tạo về với gia đ́nh họ. Nhưng liên quan đến Nghĩa trang Quân đội Biên Hoà cũ th́ VAF mới được cho phép trùng tu sơ khởi và việc thực hiện c̣n nhiều khó khăn v́ sự nhạy cảm của vấn đề đối với cả hai phía, chính quyền đương thời của Việt Nam và những cựu binh sĩ Việt Nam Cộng hoà. Có người ủng hộ việc làm của VAF và cũng có người phản đối.
[B]'Nghĩa cử ḥa giải?'[/B]
Những sự kiện gần đây liên quan đến nghĩa trang, dù được nhấn mạnh là mang tính nhân đạo, có phải là nghĩa cử ḥa giải của Hà Nội?
Chuyện ḥa giải thường được lănh đạo Việt Nam nhắc nhở, đặc biệt là với Việt kiều Mỹ. Nhưng lời nói của quan chức th́ nhiều hơn những hành động cụ thể.
Từ việc có ư hướng để tiến tới chính sách ḥa giải quốc gia c̣n là một con đường dài. Ḥa giải luôn là một nghĩa cử cao đẹp. Nhưng những người có ư ḥa giải cần một không gian mở để thể hiện ước vọng của ḿnh. Chẳng hạn như chuyến thăm viếng nghĩa trang của Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam được dư luận đón nhận ra sao, đó có phải là điều cần được tôn vinh hay không th́ trong nước chưa tạo môi trường thảo luận để ước nguyện đó được thăng tiến.
Với người Việt ở nước ngoài, những ai muốn ḥa giải theo tinh thần Nghị quyết 36 th́ có người ủng hộ, có người phản đối. Nhưng muốn thực hiện ḥa giải chưa chắc đă được lănh đạo Việt Nam chấp nhận. Nhiều người danh tiếng đă mở rộng con tim, nhưng kết quả được nhà nước đáp lại như thế nào th́ đă rơ.
[COLOR="#FF0000"]Tướng Kỳ về nước chỉ mong khi chết được chôn cất tại quê hương. Nhưng ước nguyện của ông đă không thành. Phạm Duy, hồi hương từ năm 2005 và thường phát biểu ủng hộ chính sách ḥa giải của nhà nước, nhưng cho đến khi ông qua đời vào đầu năm nay phần lớn gia tài âm nhạc của Phạm Duy vẫn chưa được phép hát.
Thiền sư Nhất Hạnh trở về và được lănh đạo trân trọng đón tiếp. Nhưng chỉ ít năm sau tu viện Bát Nhă ở Lâm Đồng với hằng trăm tăng ni theo thiền sư tu tập đă phải dẹp bỏ.[/COLOR]
V́ thế có dư luận bày tỏ nghi ngờ về chuyến thăm viếng Nghĩa trang Quân đội của Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn.
Nếu lănh đạo Việt Nam ngày nay đă thay đổi cách nh́n và thực sự tôn trọng những hy sinh của những người lính Cộng ḥa, [B][U]Hà Nội hăy đẩy nhanh tiến tŕnh ḥa giải bằng một quyết định chính thức chọn Nghĩa trang Quân đội Biên Ḥa cũ là di tích lịch sử quốc gia cần được bảo tồn[/U].[/B]
Một quyết định như thế là dấu chỉ rất thực về chủ trương và chính sách ḥa giải mà nhiều người Việt trong và ngoài nước đang mong đợi.
[B]Bùi Văn Phú[/B]
[I]Bài viết thể hiện quan điểm riêng và lối hành văn của tác giả, Bùi Văn Phú, hiện giảng dạy đại học cộng đồng và là nhà báo tự do ở vùng Vịnh San Francisco California, Hoa Kỳ.[/I]
Đại tướng VNCH Đỗ Cao Trí - 1971 - an vị tại Nghĩa Trang Quân Đội VNCH Biên Ḥa
[img]http://farm9.staticflickr.com/8281/7730211572_e02deb5353_b.jpg[/img]
[img]http://farm3.staticflickr.com/2545/3771563674_14e8934884_z.jpg?zz=1[/img]
[img]http://farm2.staticflickr.com/1283/4677928002_a72c850210_b.jpg[/img]
[img]http://farm8.staticflickr.com/7071/7044143283_eec94ca278_z.jpg[/img]
[img]http://farm4.staticflickr.com/3261/3175382353_8ef639fa85_z.jpg?zz=1[/img]
Bàn về câu của Đại Tá quân lực HK , Tôn Thất Tuấn
Bàn về câu của TTT :
[QUOTE]Như chúng ta đă biết, người ảo mộng sẽ ngồi chờ cơ hội, người thực tế sẽ đi t́m cơ hội, [COLOR="#FF0000"]c̣n người minh mẫn biết là thế nào để tạo ra cơ hội[/COLOR].[/QUOTE]
Biết rằng người minh mẩn phải dùng chính bàn tay ḿnh tạo ra cơ hội .
[B][COLOR="#B22222"]Nhưng phải tuỳ theo hoàn cảnh tạo ra đúng thời điểm chính mùi và đúng vận may mắn của ḿnh hay không ?[/COLOR][/B]
Nếu tạo ra [COLOR="#800000"][B]khg đúng[/B][/COLOR] th́ cũng trớt quớt, cơ hội đó khg bao giờ đem lại sự có lợi (nhiều khi bị phản tác dụng ) hay sự thành công cả .
[B]A) Vận may mắn :[/B]
Là điều kiện tiên quyết thành công một vấn đề theo ư ḿnh muốn .
Vận may mắn support chữ Tài (như Tài bày mưu lập kế tạo ra cơ hội của Tôn TT muốn nói ) mới sanh ra sự thành công theo ư nguyện .
[B]B) Chữ Tài:[/B]
Có Tài mà thiếu vận may mắn vẩn là cảnh "anh hùng té ngựa" .
Bất Tài mà có vận may mắn vẩn là cảnh "chó ngáp phải ruồi", "buồn ngủ vớ chiếu manh",
"Mèo mù vớ cá rán", "chuột sa hủ nếp" ..vv Tạo ra cảnh "Tiểu nhân đắc chí" .
Bạn có Tài bơi như những tay bơi tầm quốc tế Olympic ,khi về Vn bạn đi thuyền/xuồng dạo mát hóng gió trên sông Cửu Long , giả sữ vận may khg có, bị lật ch́m thuyền/xuồng .
[B]Lại khg có phao security[/B] ,[SIZE=5]lúc đó mạng sống bạn tuỳ thuộc vào vận may mắn chớ không tuỳ thuộc vào cái Tài "Bơi giơi" nữa [/SIZE]([I]V̀ NƯỚC SÔNG XOÁY CHẤP BẠN CÓ chục cái MỀ ĐAI LẬN LƯNG,nên nhớ bạn có mề đai v́ nước trong piscine Olympique là loại nước thụ động "đấu tranh bất bạo động" không có xoáy đủ chiều lung tung "kiểu đấu tranh rất bạo động, vũ lực" như trong Thiên Nhiên [/I])
1) Nếu may mắn có tàu thuyền khác đi ngang qua (hay đến cứu kịp thời) đúng thời điễm chính mùi bạn có cơ hội "thành công" cuộc sống bạn được tiếp tục ngon lành.
2) Nếu không có vận may ,bạn chính là người tài giơi biết bơi phải chấp nhận định mệnh an bài thành "thằng Chỏng chết trôi" .
[CENTER][IMG]http://farm6.staticflickr.com/5088/5332709945_d0727c181a_z.jpg[/IMG]
([B]Ghi chú:[/B] Vợ chồng Mỹ này về VN du hí vui vẽ trên sông Cữu Long ,họ chấp nhận chả cần phao security như standard bên Mỹ ép buộc ,v́ họ biết rằng đời họ có số may mắn chả lẽ Tử Thần gọi họ lúc đó sao ?Chàng có tuỗi trẻ cũng là loại dân Bơi thời sinh viên vậy , nay đă "minh mẩn" tạo ra cơ hội do chính bàn tay ḿnh làm CEO một xí nghiệp trung b́nh tại vùng Tây Bắc nước Mỹ ,nhưng khi đi chuyến thuyền này chàng đă xúi vợ chấp nhận đánh một ván bài "nhất chín nh́ bù", một là sống sót trở về US, hai là mất tích tại sông Cửu Long,quả nhiên vận may đến với họ, họ an toàn về Mỹ ngon lành :D:D [U]Một cảnh vợ chồng rất [B]hạnh phúc[/B][/U] trước giờ Tử thần gọi phải khg các bạn ,nhưng Tử Thần tha thứ, khg thèm gọi) [/CENTER]
Nghĩa Trang Biên Ḥa đă là ván bài chính trị
[CENTER]
[B]“NHÂN ĐẠO” HAY “NHÂN ĐẬU”,
NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI BIÊN H̉A ĐĂ TRỞ THÀNH VÁN BÀI CHÍNH TRỊ[/B]
Bài viết của Bùi Hồng Lĩnh[/CENTER]
Mấy ngày gần đây có nhiều bài viết về Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa (NTQĐBH) và buổi thắp nhang trước bàn thờ của Nghĩa Trang Nhân Dân B́nh An (NTNDBA) tháng 3 năm 2013. Một bài báo của ông Vũ Ánh (VA), nhân viên của báo Người Việt (NV) bàn luận thêm v NV phỏng vấn ông Nguyễn Đạc Thành (NDT), chủ trương Vietnamese American Foundation (VAF), có nói lên một số nhận xét mà chúng tôi muốn đóng góp thêm. Tựu trung, VA hoặc/và NDT khẳng định rằng:
1. Những hoạt động của VAF là hoàn toàn có tính cách nhân đạo, phi chính trị.
2. Việc CSVN đổi tên Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa (NTQĐBH) cũng giống như đổi tên thành phố Sài G̣n thành Hồ Chí Minh, và tên NTQĐBH, giống như Sài G̣n, vẫn c̣n nằm trong ḷng người Việt tị nạn. (VA)
3. CSVN là người thắng cuộc, họ có quyền muốn làm ǵ th́ làm, v́ thế đợi đến 32 năm sau CSVN mới “chỉ đổi tên” NTQĐBH là c̣n may. Họ đă có thể làm mất dấu vết nghĩa trang này, như họ đă làm với nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi (VA)
4. Hành động của tổ chức VAF là “Nghĩa cử thiêng liêng của t́nh đồng đội” (VA, tựa của bài báo do VA viết)
Chúng tôi xin có ư kiến như sau:
1. VAF không c̣n là một tổ chức “thuần túy nhân đạo” và đă có chuyển hướng chính trị:
Kết luận này dựa trên 3 dữ kiện cũng như sự suy luận từ những dữ kiện đó: Hồ sơ công ty VAF, hồ sơ khai thuế và những tài liệu trong trang mạng chính thức của VAF.
Theo hồ sơ của IRS th́ tên chính thức của VAF, cho đến năm 2007 vẫn c̣n là “ASSISTANCE ASSOCIATION OF FORMER VIETNAMESE PRISONERS OF WAR” (AFVPW), doing business as (DBA, hay tiếng Việt là “hoạt động dưới danh nghĩa”) “Vietnamese MIA POW Foundation, The Returning Casualty”. IRS (Internal Revenue Services) là cơ quan thuế vụ liên bang của Mỹ mà bất cứ cá nhân, công ty, tổ chức vụ lợi hay bất vụ lợi đều phải khai thuế hàng năm. Tất cả các tên chính thức của công ty VAF đều phải ghi ra chính xác, theo đúng hồ sơ lập công ty tại Bộ Nội Vụ tiểu bang Texas (SOS.Texas.Gov.Us) khi nộp hồ sơ khai thuế cho IRS.
Tuy nhiên đên năm 2010, tổ chức này đă đổi tên, không c̣n là AFVPW nữa, và đổi Legal Name thành Vietnamese American Foundation (VAF) và vẫn giữ doing business as “Vietnamese MIA POW Foundation, The Returning Casualty”. Đến năm 2011, th́ chỉ c̣n VAF, tên “Vietnamese MIA POW Foundation, The Returning Casualty” đă bị loại bỏ.
Tại sao Assistance Association of Former Vietnamese Prisoners of War lại đổi thành Vietnamese American Foundation, một cái tên mà sự hoạt động của tổ chức không liên quan ǵ đển người Mỹ hay sự tham gia của Mỹ trong việc t́m kiếm và khai quật những ngôi mộ của quân nhân VNCH đă bị chết trong lao tù CSVN sau 1975. Điều ǵ đă xẩy ra trong năm 2010 để tổ chức của NDT đổi tên như vậy, từ một cái tên nói lên mục đích rơ ràng thành một cái tên rất là tổng quát và không nói lên được mục đích t́m kiếm hài cốt quân nhân VNCH. Quyết định về sự đổi tên có lẽ đă được nói lên một cách gián tiếp qua những tài liệu được đăng lên trong trang mạng chính thức của VAF năm 2010.
Trước khi trích ra tài liệu đó, chúng ta cũng nên biết thêm về cái DBA “Vietnamese MIA POW Foundation, The Returning Casualty”, vai tṛ của nó là ǵ? VAF gọi cái DBA này là The Returning Casualty (TRC), và vai tṛ đích thực của TRC là “t́m kiếm mộ và hài cốt của cựu tù nhân nhà tù CS, non-political”. Mấy đoạn trích từ vietremains.org sau đây có đề cập đến TRC:
“… December 2006 welcomed a new chapter in the life of the Foundation as The Returning Casualty initiative began to take shape. Through this project, we hope to bring closure and peace of mind to the many Vietnamese Americans who lost their relatives in the post-war reeducation camps, while honoring those who were persecuted in jungle camps and at home for their ideals and died for the future of their country. …”(from Vietremains.org, October 2010).
Theo tài liệu trên, trong khi t́m kiếm hài cốt, AFVPW phải tiếp xúc với viên chức CSVN, và cơ hội đầu tiên NDT gặp nhà cầm quyền CSVN (VNG) khi NDT tham dự một cuộc họp của VNG (VN government) với một nhóm luật sư Mỹ:
“…TRC isstrictly a humanitarian initiative, our mission can have unintended political consequences, if not handled thoughtfully and with respect for the governments affected. Of course, since 2006, TRC’s Founder, Thanh Dac Nguyen, has engaged the Vietnamese government in discussions about the recovery of the remains. Mr.Nguyen’s first opportunity to speak to the VNG came while he attended aconference in Vietnam with a group of American lawyers (same Article)
Rồi theo thời gian VAF viêt rằng, NDT và TRC tạo được ḷng tin nơi VNG, và TRC đă có giấy phép t́m hài cốt cựu tù nhiều hơn trưoc. Theo tài liệu, NDT rất vui với những điều đạt được, và sau đó đi về VN nhiều hơn:
“… Eventually he earned the trust of important officials in the VNG, and gained permission to search parts of the country for individual sets of remains in behalf of families who sought his assistance. Mr. Nguyen enjoyed success,and as his success preceded him, he made more trips to Vietnam. (same Article)
Vui v́ những thành quả do sự tín nhiệm và cho phép của CSVN, NDT nhận thấy vai tṛ sáng giá của ḿnh và nh́n thấy một cơ hội là ḿnh và tổ chức TRC của ḿnh sẽ đóng một vài tṛ then chốt trong việc “ḥa hợp ḥa giải” (nên nhớ là lúc này VAF vẫn c̣n là AFVPW, chưa đổi tên). Xin đọc tiếp đoạn sau đây, cũng trong trang chính thức của VAF:
“… As TRC’s star rose, the initiative picked up momentum. We saw a real possibility that we could be an instrument of reconciliation.” (same Article)
Nghĩ rằng nếu TRC đóng được vai tṛ hoà hợp ḥa giải (Article không nói rơ ḥa hợp ḥa giải giữa ai với ai), VAF cho rằng ḿnh sẽ thật khôn ngoan khi mang hai chính quyền Mỹ và CSVN liên lạc với nhau, và tự nhắn là phải cẩn thận trong cách làm việc, giao tiếp không để giẫm chân và phật ḷng ai, cũng như phải kín đáo không lộ ra điều ǵ cho đến khi có được một bức tranh rơ ràng hơn về chuyện này. Trích thêm:
We believed that if reconciliation were a possible outcome of TRC’s work, then it would be wise to engage the VNG and the U. S government at the diplomatic level. TRC did not want to step on the wrong toes, and certainly we did not want to say anything to offend. We didn’t want to say or do anything publicly, without a better view of the big picture…” (VNG is Vietnamese Government, author of this article underlines some words)
VAF sau đó đă liên lạc với một nhân viên Cố Vấn đặc trách những Vấn Đề Chính Trị của ṭa đại sứ Mỹ tại VN để bàn thêm về cơ hội “hoà hợp hoà giải này”. Trích dẫn từ Vietremains.org:
“… While in Vietnam last October and November, TRC met with US officials at the Embassy andConsulate regarding our efforts in the reeducation camps.
Mr. BrianAggeler, Counselor of Political Affairs at the US Embassy inHanoi, pledged his support to our humanitarian project. During the meeting, we discussed the most efficient and tactful way to solicit information and permitsfrom the Vietnamese government. (dĩ nhiên phải có trao đổi quyền lợi cho CSVN, lời người viết)
Tài liệu trên, cũng từ vietremains.org, tuy không nhắc đến “hoà hợp ḥa giải” nhưng chúng ta cũng ngầm hiểu là khi tiếp xúc với Cố Vấn Những Vấn Đề Chính Trị, th́ chắc đó là một trong những cách “engagement” mà NDT nói đến ở trên; v́ thật là vô lư khi mang chính trị Mỹ vào cuộc nói chuyện chỉ để t́m hài cốt tù nhân của quân nhân VNCH chết trong tù CS.
NDT có thể nói với mọi người rằng TRC không làm chính trị, chỉ làm công việc thuần túy nhân đạo, như VA và một số người khác nói. Điều đó đúng, TRC không làm chính trị, nhưng ai cấm VAF làm chính trị? Ai cấm VAF đẻ ra những Chapter khác ngoài Chapter TRC, để làm chính trị. VÀ CÓ CÁI TÊN NÀO THÍCH HỢP HƠN LÀ CÁI TÊN “VIỆTNAMESE AMERICAN FOUNDATION” để móc nối 2 bên?. Phải chăng đó là lư do của sự đổi tên? Hay ván bài lúc này đă đươc lật tẩy? Lật tẩy khi những nén nhang được thắp lên ở Nghĩa Trang Nhân Dân B́nh An (NTNDBA), khi CSVN đưa ra lá bài tẩy là NTNDBA, mà VAF vẫn cứ tưởng, cứ cho, cư tảng lờ, cứ nghĩ đó là lá bài NTQĐBH.
Cho nên ông NDT nói rằng tổ chức ông không làm chính trị là một h́nh thức che dấu dư luận. Có thể lúc đầu ông NDT chỉ muốn làm việc với mục đích nhân đạo, nhưng sau đó t́nh h́nh biến đổi, do ông hay do CSVN, do Mỹ, -VAF đă thay đổi đường hướng hoạt động. C̣n nội dung của sự hợp tác trao đổi giữa những người trong cuộc, th́ cho đến lúc này, chúng ta không được biết.
2. Tại sao sự đổi tên của Nghĩa Trang QĐBH thành NTNDBA không giống như sự đổi tên SàiG̣n thành Hồ Chí Minh?
Sau 1975, CSVN chính thức đổi tên thành phố Sài G̣n thành HCM. Người Việt tị nạn không thể làm ǵ được với quyết định đó, nhưng cư dân của thành phố Sài G̣n cũ khi di tản ra nước ngoài lại tự dựng lên nhiều “Little Sài G̣n” ở nhiều nơi trên thế giới và sinh hoạt chung với nhau. Quan trọng hơn nữa, họ vẫn gọi thành phố cũ nơi họ đă sinh sống, là Sài G̣n.
C̣n Nghĩa Trang QĐBH, cái tên này không phải là một cái tên nói về địa danh hay chỉ nói về 16000 ngôi mộ cố quân nhân VNCH đang chôn trong đó. Nghĩa trang này khi được lập ra 1965, là một “NGHĨA TRANG và ĐÀI TƯỞNG NIÊM TỬ SĨ VNCH” đă và sẽ chết trong trận chiến chống CSVN, kể cả những chiến sĩ VÔ DANH. Nó không chỉ là biểu tượng của 16,000 tử sĩ, mà cả trên 1,000,000 quân nhân quân lực VNCH. Chúng ta biết chắc chắn là có nhiều ngôi mộ vô danh trong số 16,000 ngôi mộ này. Đài Tuỏng Niệm này có cái tên là “Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa”. Hồn của những tử sĩ không những nằm trong những ngôi mộ, mà c̣n nằm trong đài tưởng niệm, gọi là Đài Tử Sĩ và Tháp Nghĩa Dũng. Bây giờ cái tên này lại bị đổi thành NTNDBA, th́ cái ư nghĩa của nó không c̣n nữa. Một đài tưởng niệm khi đă đổi tên th́ những ngôi mộ trong cái khuôn viên của đài tương niệm này MẶC NHIÊN bị đổi tên theo. Hơn nữa, sau khi bị đổi tên th́ những ngôi mộ của những chiến sĩ vô danh trong nghĩa trang sẽ bị gọi là ǵ, có c̣n là VNCH hay lại là nhân dân B́nh An). Những người nằm chết trong đó, V̀ ĐĂ CHẾT, nên không có thể tự di chuyển đi nơi khác để lập nên những nghĩa trang gọi là “Little NTQĐBH”. Thành phố có thể đổi tên nhưng cái hồn vẫn c̣n đó theo người dân, v́ ngựi dân có thể không chấp nhận bằng cách bỏ phiếu ra đi bằng chân và bằng tiếng nói của họ, với nhau; c̣n một đài tưởng niệm người chết th́ ngươi chết không thể lên tiếng được, và phải chịu cái tên mới, ư nghĩa mới cho đến khi được đổi tên lại.
Vớ́ những lư do trên, chúng ta không thể cho rằng 2 sự đổi tên có cùng một ư nghĩa.
3. Có phải, theo Vũ Ánh, “Họ là người thắng trận, làm chủ đất nước Việt Nam th́ họ làm ǵ mà chẳng được”, điều này đúng không?
Người thắng cuộc nghĩ “họ làm ǵ mà chẳng được” th́ là quyền của họ, nhưng chúng ta th́ không thể nghĩ vậy. Chúng ta không thể CHO và CÔNG NHẬN cái “quyền” này. Nếu mọi người đều nghĩ như vậy th́ làm ǵ có những sự tranh đấu THÀNH CÔNG giành độc lập đánh đuổi Tầu của bà Trưng, của toàn dân kháng Pháp trước năm 1945. Sự mặc nhiên công nhận cái quyền chủ nhân ông của người thắng cuộc th́ không thể là cái động lực cho sự phản kháng trong tương lai được, và sự tranh đâu thay đổi cách cai trị của CSVN đối với người dân không thể có được từ sự đầu hàng và chấp nhận sự cai trị này bằng thái độ là người thắng “làm ǵ mà chẳng được”.
Dựa theo ư nghĩ của ḿnh “người thắng cuộc làm ǵ mà chẳng được”, chúng ta chịu nhục một chút cũng chẳng sao, VA đă cho NTQĐBH c̣n được như thế này sau 38 năm cũng c̣n may, v́ CSVN - với vị trí “làm ǵ chẳng được”, đă có thể xóa hủy hoàn toàn vết tích nghĩa trang này rồi, nhất là vùng đất này là vùng “đất gía trị như vàng”. Tinh thần buông xuôi này đến từ đâu?
Nếu chúng ta không đồng ư với VA là CSVN không san bằng NTQĐBH là may cho chúng ta, th́ tại sao CSVN lại để NTQĐBH này hoang phế trên 32 năm, rồi mới t́m ra một giải quyết năm 2007 là đổi tên nghĩa trang này sau khi xóa gần hết dấu vết lịch sử của một nghĩa trang tưởng niệm tử sĩ VNCH. Thực ra, CSVN đă không bứng mọi ngôi mộ của NTQĐBH v́ lư do là nếu để lại, CSVN có nhiều phương tiện nhục mạ những người đă chết, và để cho nghĩa trang này hoang phế là một trong những cách CSVN nghĩ rằng sẽ làm nhục thêm những người “thua trận”. Ngoài ra, có lẽ trong lịch sử chiến tranh nhân loại, chưa có một kẻ thắng nào lại “đào mồ hàng loạt” những người thua cuộc. CSVN chắc không muốn là một nhóm thắng trận đầu tiên trong lịch sử nhân loại làm chuyên dó, trả thù đến cả hàng chục ngàn ngôi mộ của quân thù. CSVN, tuy nhiên, cũng đă hành xử gần đến như thế, ngoài việc để nghĩa trang hoang phế, c̣n cắt cái đỉnh Nghĩa Dũng Tháp đi 10 thước, một biểu tượng của sự trả thù và nhục mạ người đă chết.
Đến nay, CSVN đă t́m được một xảo thuật để “xóa bỏ và đồng hóa danh tính những hài cốt” nằm trong mộ của NTQĐBH. Không biết là thân nhân của 68 hài cốt mà nhóm VAF nhân diện được, có muốn chôn những cựu tù nhân này trong cái nghĩa trang không c̣n danh xưng xứng đáng và trung thực nữa hay không. Chắc nhiều người không muốn những cựu quân nhân QLVNCH lại bị nằm trong nhà tù CSVN môt lần nữa mặc dù chỉ c̣n là nắm xương khô.
4. Cái ư nghĩa chính của “Nghĩa cử thiêng liêng của t́nh đồng đội”, tựa bài viết của ông Vũ Ánh
“… Cho nên, nói đi th́ cũng phải nói lại, đây là xứ tự do, mọi người đều có quyền đông đoài những ư kiến của riêng ḿnh, nhưng chỉ xin với những lời lẽ vừa phải và đừng dùng việc chỉnh trang khu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa như một thứ lợi khí chính trị để tranh căi nhau ở hải ngoại. Thời chinh chiến, người chỉ huy đơn vị ở mặt trận thường phải ra lệnh giành lại thi thể đồng đội tử trận bằng bất cứ giá nào, có khi đơn vị phải hy sinh thêm vài người nữa. Biết như vậy nhưng họ vẫn phải làm v́ đó nghĩa cử thiêng liêng của t́nh đồng đội…” Trích Vũ Ánh trong bài viêt, trich dân trong phần Tài Liệu Kèm Theo
Trong thực tế của quân đội VNCH, chúng ta không biết có vị chỉ huy nào lại ra lệnh mà có thể làm chết thêm lính của ḿnh, bằng cách băt ho dấn thân để lao ḿnh vào trận chiến, kéo vào nơi an toàn những người lính đă chết trong lúc giao tranh và thân xác đang nằm giữa 2 lằn đạn. Đây không phải là nghĩa cử thiêng liêng, mà là hành động điên rồ, tự sát, giết lính ḿnh một cách ác độc.
Sẵn sàng hy sinh mạng sống của ḿnh và t́m cách ra nơi đang giao tranh dưới lằn đạn địch để kéo vào nơi an toàn một người lính đang bị thương hầu kịp thời cứu sống họ hay không để bị đạn thêm, th́ đúng là một nghĩa cử thiêng liêng và đáng làm. Nó phản ảnh t́nh thiêng liêng của đồng đội.
Ông Vũ Ánh dùng ư niệm “hy sinh người sống để mang xác người chết về” này để nâng cao cái giá trị của việc làm của hội VAF th́ không phải là một thí dụ đúng mức. Gọi những người thiện nguyện (không được trả lương) làm cho VAF là có tâm hồn đáng quư v́ họ đă hy sinh thời gian và công sức cho những cố quân nhân VNCH và cho thân nhân c̣n sống của những người quá cố này th́ thích hợp, nhưng cho đó là những nghĩa cử thiêng liêng, dám hy sinh mạng sống của ḿnh cho công việc t́m hài cốt những cựu tù chính trị th́ hơi quá, v́ họ đă phải hy sinh mạng sống của họ đâu. Chúng ta cũng đoán là ông Vũ Ánh không nghĩ như vậy, nhưng tại sao ông lại dùng câu đó làm đề tài cho bài viết th́ chỉ có ông Vũ Ánh biết.
.......
Chuyện Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa, một biểu tượng của sự hy sinh của hàng trăm ngàn quân nhân VNCH trong trận chiến chống lại CSVN, là một vấn đề phức tạp bởi v́ bây giờ có sự tham gia của chính quyền Mỹ. Chúng ta nên cố biết cơ cấu tổ chức hội Vietnamese American Foundation để t́m hiểu xem ai là những người thực sự lănh đạo và điều khiển tổ chức này hầu t́m ra những động lực hợp tác và thỏa thuận giữa CSVN, Mỹ và VAF; đầu tiên là qua vụ thắp hương cúng lễ.
Chuyện Nghĩa Trang c̣n phức tạp hơn nữa v́ có nhiều ư kiến khác biệt nhau trong cộng đồng cựu quân nhân VNCH, đó là nên tham dự hay không, việc trùng tu những ngôi mộ của nghĩa trang “Nhân Dân B́nh An”, mà trong ḷng mọi người vẫn là “NTQDBH” và nên hay không nên dời gần 200 ngôi mộ đang nằm trong đất NTQ ĐBH cũ, vào trong NTNHBA. Họ có lẽ, ngoài sự quan tâm là nếu bỏ tài lực ra trùng tu th́ sau này CSVN trưng dụng nghĩa trang này th́ công toi, mà c̣n thao thức về “thân phận”người lính, người bạn đă hy sinh cho Tổ Quốc, cho Danh Dự và Trách Nhiệm thế mà sau bao nhiêu năm xương cốt vẫn không yên; bây giờ đến phiên ḿnh, biết phải hành xử thế nào để c̣n can đảm nhắc đến những chữ Tổ Quốc, Danh Dự và Trách Nhiệm, ghi trong quân kỳ, trong Đài Tử Sĩ, trong Tháp Nghĩa Dũng, trong mộ bia, trong trí nhớ.
Không lẽ CSVN đă sống c̣n nhờ tiền bạc của những khúc ruột xa ngàn dặm từ bao nhiêu năm nay, bây giờ lại muối mặt moi thêm từ những đốt xương sâu ba tấc!
[B]Bùi Hồng Lĩnh[/B]
4/6/2013